Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 152-5 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 5

    trước sau   

Edit: Mẹociu tớtykyehlr Tháqrini Hậcjpyu.

ehlrng cùyifzng Tầgbphn Liễjglnm đfjriuqxru pháqrini ngưociujeaci đfjrii tìhlhcm giảkqmxi dưociujvvgc đfjriuqxru khôqcffng cóqkiw tin tứigkoc gìhlhc.

Thờjeaci gian pháqrint đfjrimfuvc càehlrng ngàehlry càehlrng ngắnrgpn. Lầgbphn trưociutykyc uốsctfng nhiềuqxru máqrinu củvihla Tầgbphn Liễjglnm nhưociu vậcjpyy màehlrigkong chỉihrnigkoc chếiorb đfjriưociujvvgc mộmfuvt tháqrinng.

Đycaomfuvc pháqrint mộmfuvt tháqrinng trưociutykyc lấnzjly nhiềuqxru máqrinu củvihla Tầgbphn Liễjglnm khiếiorbn hắnrgpn hôqcffn mêjvvg, Thựqkiwc Tâuprjm táqrinn trong cơucov thểozgqehlrng mớtykyi chịtykyu dịtykyu xuốsctfng.

Hắnrgpn mấnzjlt mộmfuvt lưociujvvgng máqrinu lớtykyn, nguyêjvvgn khíxybw đfjriuqxri thưociuơucovng chưociua kịtykyp bổjeac sung lạuqxri. Nếiorbu đfjrimfuvc củvihla nàehlrng lạuqxri táqrini pháqrint, hắnrgpn vẫhtxrn nhấnzjlt quyếiorbt khăhlhcng khăhlhcng muốsctfn cho nàehlrng máqrinu, khảkqmxhlhcng nhẹociu nhấnzjlt khôqcffng phảkqmxi chỉihrnehlrqcffn mêjvvg thôqcffi đfjriâuprju.

Lầgbphn đfjrimfuvc pháqrint tiếiorbp theo nàehlry, nàehlrng khôqcffng thểozgq xuấnzjlt hiệizncn trưociutykyc mặyifzt hắnrgpn đfjriưociujvvgc nữprosa.


Bỗeozzng nhiêjvvgn cóqkiw đfjriôqcffi tay ôqcffm lấnzjly eo nàehlrng, mùyifzi hưociuơucovng dịtykyu nhẹociu quen thuộmfuvc ấnzjly khiếiorbn lòfjring nàehlrng trùyifzng xuốsctfng. Nàehlrng vừdikra quay đfjrigbphu lạuqxri, mộmfuvt nụbkhdqcffn đfjriãcziu in lêjvvgn môqcffi nàehlrng. Nàehlrng trừdikrng mắnrgpt, ảkqmxnh ngưociujvvgc trong đfjriôqcffi ngưociuơucovi trong trẻbkhdo củvihla nàehlrng làehlr mộmfuvt đfjriôqcffi phưociujvvgng mâuprju cong cong thàehlrnh hìhlhcnh trăhlhcng non. (MTLTH.dđfjrilqđfjri)

Tầgbphn Liễjglnm vừdikra xuấnzjlt hiệizncn, Thưociu Nghiễjglnn liềuqxrn biếiorbn mấnzjlt.

“Phu nhâuprjn đfjriang suy nghĩldmhqrini gìhlhc?” Tầgbphn Liễjglnm đfjriyifzt cằmfuvm lêjvvgn vai nàehlrng, cưociujeaci hỏxggei.

“Nhớtyky chàehlrng.” Nàehlrng khôqcffng suy nghĩldmhhlhc nhiềuqxru liềuqxrn trảkqmx lờjeaci, nhìhlhcn khóqkiwe miệizncng hắnrgpn cong mêjvvgn mộmfuvt đfjrimfuv cong vui vẻbkhd. Tâuprjm nàehlrng liềuqxrn quặyifzn đfjriau, chỉihrnehlruprju trảkqmx lờjeaci hếiorbt sứigkoc đfjriơucovn giảkqmxn khiếiorbn hắnrgpn cao hứigkong đfjriếiorbn vậcjpyy. Nếiorbu nhưociu…nếiorbu nhưociuehlrng khôqcffng ởwulzjvvgn…

ehlrng tựqkiw nhiêjvvgn vòfjring tay ôqcffm cổjeac hắnrgpn, chủvihl đfjrimfuvng hôqcffn lêjvvgn môqcffi hắnrgpn, nhìhlhcn tiếiorbu dung củvihla hắnrgpn, lòfjring càehlrng cảkqmxm thấnzjly chua xóqkiwt, hôqcffn càehlrng dùyifzng sứigkoc.

Rờjeaci khỏxggei đfjriôqcffi môqcffi hắnrgpn, náqrinng tráqrinnh áqrinnh nhìhlhcn củvihla hắnrgpn nóqkiwi: “Tầgbphn Liễjglnm, hiệizncn tạuqxri đfjriang mùyifz xuâuprjn, Hạuqxr thàehlrnh cóqkiw nhiềuqxru đfjritykya phưociuơucovng cảkqmxnh sắnrgpc đfjriociup khôqcffng kéilosm gìhlhcyifza thu.

Mấnzjly ngàehlry nay đfjriuqxru ởwulz trong phủvihl, thiếiorbp cũigkong cháqrinn muốsctfn chếiorbt rồvihli, vậcjpyy nêjvvgn thiếiorbp nghĩldmh đfjrii ra ngoàehlri thàehlrnh chơucovi vàehlri ngàehlry, chàehlrng ởwulz nhàehlr chờjeac thiếiorbp đfjriưociujvvgc khôqcffng?” Đycaomfuvc pháqrint dựqkiwehlr sẽuaecehlro mấnzjly ngàehlry nàehlry, nàehlrng khôqcffng thểozgq đfjriozgq hắnrgpn nhìhlhcn thấnzjly dáqrinng vẻbkhd đfjrióqkiw củvihla nàehlrng đfjriưociujvvgc.

“Khôqcffng đfjriưociujvvgc.” Hắnrgpn cựqkiw tuyệiznct: “Vàehlri ngàehlry gầgbphn đfjriâuprjy nàehlrng ngủvihl ngàehlry càehlrng nhiềuqxru, khảkqmx nằmfuvn đfjrimfuvc pháqrint sẽuaecehlro mấnzjly ngàehlry nàehlry, nàehlrng phảkqmxi ngoan ngoãcziun ởwulz trong phủvihl, khôqcffng đfjriưociujvvgc đfjrii đfjriâuprju hếiorbt.” Đycaoyifzt nàehlrng vàehlro trong tầgbphm mắnrgpt mìhlhcnh, hắnrgpn mớtykyi cảkqmxm thấnzjly yêjvvgn tâuprjm.

“Vậcjpyy đfjriưociujvvgc.” Nàehlrng ủvihligkoobpsi đfjrigbphu.

Hắnrgpn cầgbphm lấnzjly tay nàehlrng, dỗeozzehlrng vui vẻbkhd: “Ngoan, sau đfjrijvvgt nàehlry ta đfjriưociua nàehlrng đfjrii chơucovi.”

Đycaoãcziu qua mộmfuvt năhlhcm rồvihli, nàehlrng cũigkong thêjvvgm đfjriưociujvvgc mộmfuvt tuổjeaci, sao hắnrgpn lạuqxri dỗeozzehlrng nhưociu dỗeozz mộmfuvt đfjriigkoa trẻbkhd con vậcjpyy?

Tầgbphn Liễjglnm bồvihli nàehlrng mộmfuvt lúobpsc liềuqxrn quay vềuqxr xửbmkcfyawqcffng vụbkhd.

Thanh Linh gọaydii Vôqcffxggenh: “ Vôqcffxggenh, cóqkiwociujeaci sáqrinu con đfjriưociujeacng vàehlro Hạuqxr thàehlrnh đfjriúobpsng khôqcffng?”


“Vâuprjng.” Vôqcffxggenh trảkqmx lờjeaci.

“Ba ngàehlry nữprosa chuẩjvvgn bịtyky cho ta mưociujeaci sáqrinu chiếiorbc xe ngựqkiwa, ta muốsctfn ra khỏxggei thàehlrnh.” Thanh Linh phâuprjn phóqkiw.

qcffxggenh nghe liềuqxrn biếiorbt nàehlrng khôqcffng chỉihrn đfjriơucovn giảkqmxn muốsctfn ra khỏxggei thàehlrnh: “Tiểozgqu thưociu muốsctfn rờjeaci khỏxggei đfjriâuprjy sao?”

“Ta nghĩldmh đfjrimfuvc pháqrint sẽuaecehlro khoảkqmxng mấnzjly ngàehlry nàehlry, Tầgbphn Liễjglnm rấnzjlt quyếiorbt liệiznct khôqcffng đfjriozgq ta rờjeaci khỏxggei tấnzjlm mắnrgpt hắnrgpn nửbmkca bưociutykyc, màehlr ta lạuqxri khôqcffng muốsctfn hắnrgpn thấnzjly ta bịtyky đfjrimfuvc hàehlrnh hạuqxr.” Hắnrgpn làehlr ngưociujeaci vìhlhcehlrng ngay cảkqmx mạuqxrng cũigkong khôqcffng cầgbphn. (MTLTH.dđfjrilqđfjri)

“Chuyệizncn tiểozgqu thưociu phâuprjn phóqkiw, Vôqcffxggenh sẽuaecehlrm tốsctft.” Vôqcffxggenh nóqkiwi rồvihli rấnzjlt nhanh đfjriãcziu biếiorbn mấnzjlt.

Áyddinh trăhlhcng sáqrinng tỏxgge, gióqkiw thổjeaci láqrinuprjy đfjriung đfjriưociua tạuqxro nêjvvgn nhữprosng cáqrini bóqkiwng khôqcffng hìhlhcnh khôqcffng dạuqxrng trêjvvgn mặyifzt đfjrinzjlt.

Tầgbphn Liễjglnm đfjriuqxrp áqrinnh trăhlhcng tiếiorbn vàehlro Noãcziun Quy cáqrinc. Bạuqxrch y phiêjvvgu phiêjvvgu, áqrinnh trăhlhcng dáqrint lêjvvgn ngưociujeaci hắnrgpn mộmfuvt lớtykyp tráqrinng bạuqxrc, nhìhlhcn xa tưociuwulzng thiêjvvgn thầgbphn xuốsctfng hạuqxr giớtykyi.

“Chưociua ngủvihl sao?” Tầgbphn Liễjglnm ngìhlhcn Thanh Linh đfjriigkong trưociutykyc cửbmkca, ngạuqxrc nhiêjvvgn hỏxggei.

yifza xuâuprjn vừdikra tớtykyi, tâuprjn Đycaoếiorb lạuqxri đfjriăhlhcng cơucov, cóqkiw rấnzjlt nhiềuqxru bữprosa tiệizncc chúobpsc mừdikrng cho tâuprjn Đycaoếiorbehlr mộmfuvt mùyifza bộmfuvi thu năhlhcm nay.

Mặyifzc dùyifz Tầgbphn Liễjglnm đfjriãcziu đfjrijvvgy khôqcffng biếiorbt bao nhiêjvvgu bữprosa tiệizncc cóqkiw lớtykyn cóqkiw nhỏxgge nhưociung vẫhtxrn đfjrijvvgy khôqcffng hếiorbt.

Tốsctfi nay hắnrgpn vàehlro cung tham gia mộmfuvt bữprosa yếiorbn tiệizncc. Lúobpsc hồvihli phủvihl khôqcffng tíxybwnh làehlr trễjgln nhưociung vớtykyi tìhlhcnh trạuqxrng hiệizncn nay củvihla Thanh Linh, hắnrgpn nghĩldmhehlrng đfjriãcziu ngủvihl. Khôqcffng ngờjeac đfjriếiorbn tậcjpyn bâuprjy giờjeacehlrng vẫhtxrn còfjrin tỉihrnnh, đfjriigkong ởwulz cửbmkca đfjrijvvgi hắnrgpn vềuqxr.

ehlrng lắnrgpc đfjrigbphu: “Chưociua buồvihln ngủvihl.”

Hắnrgpn bưociutykyc đfjriếiorbn đfjriigkong trưociutykyc mặyifzt nàehlrng”Cho nêjvvgn liềuqxrn đfjriigkong ởwulz cửbmkca đfjrijvvgi vi phu quay vềuqxr sao?” Nhịtykyn khôqcffng đfjriưociujvvgc đfjriưociua tay xoa xoa đfjriihrnnh đfjrigbphu nàehlrng.


“Bêjvvgn ngoàehlri gióqkiw lớtykyn, mau vàehlro trong thôqcffi.” Nàehlrng vừdikra nóqkiwi dứigkot lờjeaci, đfjriihrnnh đfjrigbphu liềuqxrn bịtykyehlrn tay to xấnzjlu xa củvihla hắnrgpn dùyifzng sứigkoc xoa.

“Biếiorbt gióqkiw to còfjrin đfjriigkong ởwulz ngoàehlri cửbmkca, đfjriáqrinng bịtyky phạuqxrt.” Thầgbphn sắnrgpc hắnrgpn hếiorbt sứigkoc nghiêjvvgm túobpsc.

“Tầgbphn Liễjglnm!” Nàehlrng trừdikrng mắnrgpt nhìhlhcn hắnrgpn, muốsctfn ăhlhcn miếiorbng trảkqmx miếiorbng, cũigkong vưociuơucovn tay chuẩjvvgn bịtyky xoa lạuqxri đfjrigbphu hắnrgpn.

Hắnrgpn bỗeozzng nhiêjvvgn cúobpsi thắnrgpt lưociung, bếiorb bổjeacng nàehlrng lêjvvgn, tay nàehlrng dừdikrng lêjvvgn khôqcffng trung mộmfuvt láqrint, sau đfjrióqkiw thuậcjpyn theo ôqcffm cổjeac hắnrgpn: “Mệiznct nhọaydic thìhlhc đfjrii nghỉihrn đfjrii, khôqcffng cầgbphn phảkqmxi chờjeac ta.” Hắnrgpn nóqkiwi bêjvvgn tai nàehlrng.

jvvgn trong phòfjring, lưociuociuơucovng khắnrgpc hìhlhcnh thầgbphn thúobps đfjriang tỏxggea khóqkiwi trắnrgpng.

Ngọaydin nếiorbn lay đfjrimfuvng, áqrinnh sáqrinng màehlru vàehlrng cam ấnzjlm áqrinp chiếiorbu lêjvvgn khuôqcffn mặyifzt hắnrgpn khiếiorbn thầgbphn sắnrgpc trởwulzjvvgn nhu hòfjria đfjrii khôqcffng íxybwt.

Hắnrgpn đfjriyifzt nàehlrng lêjvvgn giưociujeacng, cúobpsi ngưociujeaci xuốsctfng cởwulzi giàehlry cho nàehlrng, kéiloso chăhlhcn bêjvvgn cạuqxrnh nghiêjvvgm chỉihrnnh đfjrinrgpp lêjvvgn ngưociujeaci nàehlrng: “Nàehlrng ngủvihl trưociutykyc đfjrii, ta đfjrii vàehlro dụbkhdc phòfjring.”

“Tầgbphn Liễjglnm.” Nàehlrng đfjritykynh vưociujvvgn tay kéiloso lấnzjly hắnrgpn, thếiorb nhưociung lạuqxri ngừdikrng lạuqxri, máqrin đfjrixggeuprjy hâuprjy: “Thiếiorbp giúobpsp chàehlrng kỳwzsgociung.”

Hắnrgpn sửbmkcng sốsctft, sau đfjrióqkiw miệizncng cưociujeaci thậcjpyt to: “Khóqkiw đfjriưociujvvgc mộmfuvt lầgbphn phu nhâuprjn âuprjn cầgbphn vớtykyi vi phu.”

Nhìhlhcn nàehlrng đfjriãcziu buồvihln ngủvihlehlr vẫhtxrn cốsctf gắnrgpng chịtykyu đfjriqkiwng, hắnrgpn đfjriau lòfjring nóqkiwi: “Đycaoozgq lầgbphn sau, ngủvihl đfjrii, Thanh Thanh, vi phu cũigkong đfjriâuprju chạuqxry đfjrii đfjriâuprju, rấnzjlt nhanh trởwulz vềuqxr vớtykyi nàehlrng.” Hắnrgpn dẹocium góqkiwc chăhlhcn cho nàehlrng, ôqcffn nhu.

Tầgbphn Liễjglnm vừdikra đfjrii ra ngoàehlri, nàehlrng lậcjpyp tứigkoc bòfjri xuốsctfng giưociujeacng, đfjriếiorbn gầgbphn cáqrini bàehlrn, mởwulz nắnrgpp lưociuociuơucovng nhíxybwu nhíxybwu màehlry, sau đfjrióqkiw cho thêjvvgm thứigkohlhc đfjrióqkiw, rồvihli mớtykyi chịtykyu đfjrióqkiwng nắnrgpp lạuqxri.

Tầgbphn Liễjglnm từdikr dụbkhdc phòfjring trởwulz vềuqxr, cho rằmfuvng Thanh Linh đfjriãcziu ngủvihljvvgn.

Hắnrgpn từdikr Dạuqxrng Thủvihly cáqrinc vềuqxr, trêjvvgn ngưociujeaci còfjrin díxybwnh hơucovi nưociutykyc làehlrnh lạuqxrnh, khôqcffng muốsctfn đfjriáqrinnh thứigkoc nàehlrng. Hắnrgpn tiệizncn tay lấnzjly mộmfuvt cáqrini khăhlhcn, nhanh chóqkiwng lau đfjrii chúobpst nưociutykyc còfjrin đfjriayding lạuqxri trêjvvgn cơucov thểozgq, đfjriếiorbn khi cảkqmx ngưociujeaci khôqcffng còfjrin lạuqxrnh nữprosa liềuqxrn nhẹociu nhàehlrng nằmfuvm bêjvvgn cạuqxrnh Thanh Linh, đfjriưociua tay ôqcffm lấnzjly nàehlrng, thảkqmxo mãcziun thởwulzehlri mộmfuvt hơucovi.


qrinng sơucovm hôqcffm sau, Thanh Linh thứigkoc dậcjpyy trong nhữprosng tiếiorbng líxybwu lo củvihla bầgbphy chim ngoàehlri cửbmkca.

Đycaoúobpsng nhưociuehlrng sởwulz liệizncu, Tầgbphn Liễjglnm hoàehlrn toàehlrn chưociua tỉihrnnh dậcjpyy.

Đycaoêjvvgm qua nàehlrng hạuqxr thuốsctfc mêjvvg trong lưociuociuơucovng, khôqcffng đfjriếiorbn trưociua hắnrgpn sẽuaec khôqcffng tỉihrnnh.

Mởwulz cửbmkca sổjeac, gióqkiw thổjeaci vàehlro phòfjring mang theo mùyifzi sớtykym mai khiếiorbn mùyifzi mêjvvgociuơucovng sau mộmfuvt đfjriêjvvgm tiêjvvgu táqrinn đfjrii khôqcffng íxybwt.

ehlrng tìhlhcm giấnzjly mựqkiwc, đfjriyifzt lêjvvgn bàehlrn viếiorbt vàehlri câuprju. Đycaouqxri kháqrini làehlrehlrng muốsctfn du ngoạuqxrn vàehlri ngàehlry, khôqcffng cầgbphn lo lắnrgpng, vàehlri ngàehlry sau nàehlrng sẽuaec trởwulz vềuqxr. Viếiorbt xong liềuqxrn đfjriyifzt lêjvvgn bàehlrn.

Đycaoi đfjriếiorbn bêjvvg cạuqxrnh giưociujeacng, nhìhlhcn thậcjpyt kỹnrgp dung nhan củvihla nam tửbmkc đfjriang ngủvihl say.

Khuôqcffn mặyifzt hắnrgpn tinh xảkqmxo nằmfuvm lêjvvgn cáqrini gốsctfi màehlru xanh ngọaydic. Nhìhlhcn xuốsctfng cóqkiw thểozgq thấnzjly đfjriưociujvvgc cầgbphn cổjeac trắnrgpng nõyjiln thon dàehlri, làehlrn da mỏxggeng manh tựqkiwa nhưociu chỉihrn cầgbphn chàehlr nhẹociuhlhcng vàehlro làehlr sẽuaec chảkqmxy máqrinu. Chiếiorbc chăhlhcn khôqcffng che đfjriếiorbn vai hắnrgpn, bộmfuv ýfyaw ly nửbmkca mởwulz đfjriozgq lọaydiociuơucovng quai xanh tinh xảkqmxo.

“Yêjvvgu tinh.” Nàehlrng thấnzjlp giọayding mắnrgpng, đfjriưociua tay đfjrinrgpp chăhlhcn lêjvvgn cho hắnrgpn. Khôqcffng nhịtykyn đfjriưociujvvgc, nàehlrng cúobpsi ngưociujeaci in lêjvvgn môqcffi hắnrgpn mộmfuvt nụbkhdqcffn. (MTLTH.dđfjrilqđfjri)

ehlrng chưociua đfjrii đfjriưociujvvgc bao lâuprju, gióqkiw từdikr ngoàehlri cửbmkca sổjeac thổjeaci bay tờjeac giấnzjly nàehlrng đfjriyifzt lêjvvgn bàehlrn. Tờjeac giấnzjly xoay tròfjrin trêjvvgn khôqcffng trung mộmfuvt thoáqrinng rồvihli rơucovi vàehlro bìhlhcnh sứigko Thanh Hoa lớtykyn.

Mặyifzc dùyifz Tầgbphn Liễjglnm đfjriozgq Thanh Linh ởwulz trong phủvihlehlri ngàehlry nhưociung khôqcffng cấnzjlm nàehlrng ra khỏxggei phủvihl. Đycaouqxri môqcffn phủvihl Thừdikra tưociutykyng mởwulz ra, Thanh Linh thong thảkqmx đfjrii ra ngoàehlri phốsctf.

Ra khỏxggei phủvihl, rẽuaec ngang sang mộmfuvt con phốsctf nhỏxgge liềuqxrn nhìhlhcn thấnzjly Vôqcffxggenh đfjriigkong bêjvvgn cạuqxrnh mộmfuvt chiếiorbc xe ngựqkiwa.

Thanh Linh lêjvvgn xe ngựqkiwa, trêjvvgn xe đfjriãcziu chuẩjvvgn bịtyky đfjrivihl quầgbphn áqrino vàehlrociuơucovng thựqkiwc còfjrin cóqkiw mấnzjly bìhlhcnh đfjriqkiwng máqrinu cóqkiw chứigkoa Kim Tuyếiorbn Quỳwzsgehlrehlrng đfjriãcziuqkiwc lộmfuvt đfjriưociujvvgc củvihla Tháqrini tửbmkcuprjy Yếiorbn Tâuprjy Thàehlrnh Báqrin.

“Chủvihl Thưociujvvgng, giờjeac chúobpsng ta đfjrii đfjriâuprju?” Chiếiorbc xe vừdikra ra khỏxggei thàehlrnh, ngưociujeaci phụbkhd tráqrinch đfjriáqrinnh xe hỏxggei nàehlrng

Ngưociujeaci nàehlry làehlr thuộmfuvc hạuqxr củvihla nàehlrng, têjvvgn làehlr Trưociuơucovng Mộmfuvc.

“Đycaoi vềuqxr phíxybwa Nam.” Nàehlrng quyếiorbt khôqcffng dểozgq Tầgbphn Liễjglnm nhìhlhcn thấnzjly nàehlrng bịtyky đfjrimfuvc hàehlrnh hạuqxr, hưociutykyng Nam nhiềuqxru sơucovn mạuqxrch, nếiorbu Tầgbphn Liễjglnm pháqrini ngưociujeaci đfjrii tìhlhcm nàehlrng, nàehlrng cóqkiw thểozgqociujvvgn che chắnrgpn thiêjvvgn nhiêjvvgn màehlr tráqrinnh đfjriưociujvvgc nhiềuqxru ngưociujeaci.

Khi Tầgbphn Liễjglnm tỉihrnnh làehlr đfjriãcziuehlr giờjeac Ngọaydi, nhìhlhcn trờjeaci thấnzjly đfjriãcziu trễjgln, hắnrgpn mơucov hồvihl cảkqmxm thấnzjly khôqcffng phùyifz hợjvvgp. Khôqcffng nhìhlhcn thấnzjly Thanh Linh, cảkqmxm giáqrinc nàehlry càehlrng ngàehlry càehlrng rõyjilehlrng.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.