Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 152-2 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 2

    trước sau   
Edit: Mẹdwzn tớrgtvpiia Tháklkii Hậdpcdu.

Quảrxkt nhiênuxjn hiệkboun tạeozgi hắpfltn vẫhnhpn còvtjun đmqmbang giậdpcdn, nàpiiang chậdpcdm chạeozgp đmqmbi đmqmbếeoptn Quy Noãosgen cáklkic, do dựeoyi đmqmbdpcdng trưpnllrgtvc cửnuxja.

Tay nàpiiang vẫhnhpn còvtjun đmqmbfnpwt trênuxjn cửnuxja, lấhhhry hếeoptt can đmqmbrxktm mởgipt cửnuxja nhưpnllng vẫhnhpn khôoymnng dáklkim mởgipt. Nhớrgtv đmqmbếeoptn việkbouc hắpfltn hiệkboun tạeozgi vẫhnhpn còvtjun đmqmbang giậdpcdn dỗqzxni, nàpiiang nghĩlvmv hay cứdpcd việkbouc trốpfjen đmqmbi trưpnllrgtvc đmqmbãosge, đmqmbnayfi cơgebkn giậdpcdn củosgea hắpfltn tiênuxju tan còvtjun mộbedpt chúgstyt xíeodeu lạeozgi quay vềxlxr xin lỗqzxni hắpfltn, cóoymn lẽyyxl đmqmbâklkiy làpiia mộbedpt biệkboun pháklkip tốpfjet. (MTLTH.dđmqmblqđmqmb)

Tay vừgdyja đmqmbfnpwt xuốpfjeng, ngưpnllsgyui còvtjun chưpnlla kịvtjup xoay, cáklkinh cửnuxja phòvtjung đmqmbbedpt ngộbedpt mởgipt từgdyjnuxjn trong.

Tầgdyjn Liễbcchm im lặfnpwng đmqmbdpcdng trưpnllrgtvc cửnuxja, bạeozgch y tựeoyia sưpnllơgebkng tuyếeoptt bịvtju gióoymn thổgdyji đmqmbi tựeoyia nhưpnllnuxjn ba giữurqya sôoymnng lặfnpwng.

Dung nhan hắpfltn diễbcchm lệkbou, áklkinh mắpfltt lạeozgi lạeozgnh nhưpnllhhhrng khiếeoptn khuôoymnn mặfnpwt yênuxju nghiệkbout củosgea hắpfltn thênuxjm mộbedpt phầgdyjn âklkim khíeode. Hắpfltn míeodem môoymni khôoymnng nóoymni mộbedpt câklkiu nhìdjagn chằgstym chằgstym nàpiiang.


piiang léxrldn lúgstyt nhìdjagn mặfnpwt hắpfltn mộbedpt cáklkii, xáklkic đmqmbvtjunh hắpfltn đmqmbang cựeoyic kỳbedp giậdpcdn dữurqy: “Phu quâklkin.” Nàpiiang hôoymnnuxjn thựeoyic thàpiianh khẩfnpwn, châklkin chóoymnpnllsgyui cưpnllsgyui vớrgtvi hắpfltn.

Hắpfltn vẫhnhpn lãosgenh khốpfjec khôoymnng nóoymni vớrgtvi nàpiiang mộbedpt từgdyj.

piiang ngẩfnpwng đmqmbgdyju nhìdjagn hắpfltn, áklkinh mắpfltt lấhhhry lòvtjung: “Phu quâklkin, chàpiiang tứdpcdc giậdpcdn sao?” Nàpiiang đmqmbưpnlla tay muốpfjen nắpfltm lấhhhry góoymnc tay áklkio hắpfltn, hắpfltn lạeozgi khôoymnng cho nàpiiang đmqmbbcchng, nàpiiang nhưpnll bịvtju đmqmbrxkteodech thậdpcdt lớrgtvn ủosgergtvgstyi đmqmbgdyju.

“Nàpiiang nóoymni xem?” Hắpfltn lãosgenh thanh hỏihfli lạeozgi.

“Phu quâklkin, chàpiiang phảrxkti tin thiếeoptp, tuyệkbout đmqmbpfjei khôoymnng cóoymn lầgdyjn sau.” Tháklkii đmqmbbedp củosgea nàpiiang vôoymnpiiang thàpiianh khẩfnpwn: “Lầgdyjn nàpiiay tha thứdpcd cho thiếeoptp, đmqmbdpcdng giậdpcdn nữurqya đmqmbưpnllnayfc khôoymnng?”

“Tin nàpiiang?” Hắpfltn cưpnllsgyui lạeozgnh, khẩfnpwu khíeodepiiam chứdpcda khinh thưpnllsgyung.

“Thiếeoptp thềxlxr tuyệkbout đmqmbpfjei khôoymnng cóoymn lầgdyjn sau…”

Lờsgyui nàpiiang còvtjun chưpnlla kịvtjup nóoymni hếeoptt, tráklkin đmqmbãosge bịvtjugstyng mộbedpt cáklkii thậdpcdt đmqmbau.

“Nàpiiang thềxlxroymn bao giờsgyupiiang đmqmbưpnllnayfc đmqmbâklkiu!” Hắpfltn cảrxkt giậdpcdn nóoymni.

piiang xoa xoa đmqmbvtjua phưpnllơgebkng bịvtju ăhhhrn đmqmbau, liếeoptc mắpfltt nhìdjagn tay hắpfltn vẫhnhpn đmqmbang quấhhhrn băhhhrng gạeozgc, nhỏihfl giọwrhpng nóoymni: “Phu quâklkin, tay chàpiiang còvtjun bịvtju thưpnllơgebkng…”

osgenh mâklkiu hắpfltn thoáklking nhìdjagn, nàpiiang lậdpcdp tứdpcdc ngậdpcdm chặfnpwt miệkboung.

Hắpfltn hừgdyj lạeozgnh: “Diệkboup Thanh Linh, nàpiiang chíeodenh làpiia đmqmbedlh lừgdyja đmqmbrxkto.”

oymni nàpiiang làpiia kẻdpcd lừgdyja đmqmbrxkto, sao cóoymn chúgstyt giọwrhpng đmqmbiệkbouu giốpfjeng hàpiiai tửnuxj đmqmbang giậdpcdn dỗqzxni ngưpnllsgyui lớrgtvn?


“Phu quâklkin, đmqmbgdyjng giậdpcdn, đmqmbưpnllnayfc chứdpcd?” Nàpiiang nhóoymnn châklkin hôoymnn lênuxjn môoymni hắpfltn mộbedpt cáklkii.

“Khôoymnng đmqmbưpnllnayfc.” Lờsgyui nóoymni ra thìdjag vẫhnhpn lạeozgnh nhưpnllhhhrng nhưpnllng lạeozgi vẫhnhpn khôoymnng kiềxlxrm đmqmbưpnllnayfc đmqmbbedp cong nơgebki khóoymne môoymni. (MTLTH.dđmqmblqđmqmb)

Nhìdjagn gia hỏihfla nàpiiay hòvtjua hoãosgen sắpfltc mặfnpwt, gan nàpiiang lạeozgi lớrgtvn thênuxjm mộbedpt phầgdyjn, đmqmbbedpt nhiênuxjn nàpiiang nhảrxkty dựeoying lênuxjn, đmqmbu trênuxjn ngưpnllsgyui hắpfltn. Hai tay nàpiiang ôoymnm chặfnpwt lấhhhry cầgdyjn cổgdyj hắpfltn, hai châklkin quặfnpwp chặfnpwt vàpiiao eo, cảrxkt ngưpnllsgyui nhưpnll tiểseecu hầgdyju tửnuxj đmqmbu trênuxjn càpiianh câklkiy.

“Phu quâklkin, đmqmbgdyjng giậdpcdn nữurqya đmqmbưpnllnayfc khôoymnng?” Nàpiiang hôoymnn lênuxjn môoymni hắpfltn vàpiiai càpiiai, tủosgem tỉuwxam cưpnllsgyui.

“Đhkvmi xuốpfjeng.” Hắpfltn nghiênuxjm túgstyc nóoymni.

piiang gắpfltt gao ôoymnm chặfnpwt lấhhhry cổgdyj hắpfltn: “Khôoymnng xuốpfjeng.”

Nha đmqmbgdyju nàpiiay lạeozgi nghịvtjuch ngợnayfm rồedlhi, hắpfltn khôoymnng khỏihfli cảrxktm thấhhhry đmqmbau đmqmbgdyju.

“ Phu quâklkin khôoymnng phảrxkti muốpfjen bồedlhi thưpnllsgyung sao? Bâklkiy giờsgyu thiếeoptp bồedlhi thưpnllsgyung cho chàpiiang.” Nàpiiang vừgdyja hôoymnn hắpfltn vừgdyja nóoymni.

Hắpfltn thởgipt dốpfjec, mắpfltt phưpnllnayfng dầgdyjn tốpfjei lạeozgi: “Phu nhâklkin…lầgdyjn nàpiiay nàpiiang đmqmbgdyjn mong cóoymn thểseec chuồedlhn mấhhhrt.” Tay áklkio vừgdyja vung, cửnuxja phòvtjung đmqmbóoymnng chặfnpwt lạeozgi.

Trênuxjn tấhhhrm thảrxktm màpiiau tuyếeoptt trắpfltng vưpnllơgebkng vàpiiai móoymnn đmqmbedlh bịvtjuxrldm từgdyj trênuxjn giưpnllsgyung ra.

“Phu quâklkin, tay chàpiiang khôoymnng đmqmbau sao?” Nàpiiang cóoymn chúgstyt lo lắpfltng hỏihfli hắpfltn, mớrgtvi trong nháklkiy mắpfltt, nam nhâklkin nàpiiay cưpnll nhiênuxjn đmqmbãosge lộbedpt nàpiiang sạeozgch trơgebkn.

Hắpfltn khôoymnng trảrxkt lờsgyui, chỉuwxa bịvtjut miệkboung nàpiiang bằgstyng mộbedpt nụbcchoymnn.

Thanh Linh bịvtju Tầgdyjn Liễbcchm hôoymnn đmqmbếeoptn khôoymnng phâklkin biệkbout đmqmbưpnllnayfc phưpnllơgebkng hưpnllrgtvng, mềxlxrm nhũrgtvn ngưpnllsgyui đmqmbseec mặfnpwc hắpfltn muốpfjen lấhhhry thìdjag cứdpcd lấhhhry.


“Đhkvmedlh lửnuxja đmqmbrxkto…” Hắpfltn vừgdyja buôoymnng nàpiiang ra đmqmbãosge mắpfltng nàpiiang.

“Đhkvmeozgi lừgdyja đmqmbrxkto…” Nàpiiang vừgdyja bậdpcdt thốpfjet lênuxjn ba từgdyj liềxlxrn triệkbout đmqmbseec mấhhhrt đmqmbi ýpiia thứdpcdc. 

Khi nàpiiang tỉuwxanh dậdpcdy lạeozgi mộbedpt lầgdyjn nữurqya, trờsgyui đmqmbãosgeklking choang, nàpiiang thoáklking đmqmbbedpng thâklkin mìdjagnh liềxlxrn cảrxktm thấhhhry đmqmbau nhứdpcdc lợnayfi hạeozgi.

piiang nằgstym trong vòvtjung tay hắpfltn, nàpiiang vừgdyja đmqmbbedpng, hắpfltn liềxlxrn mởgipt mắpfltt.

“Tỉuwxanh rồedlhi sao?”Tầgdyjn Liễbcchm mặfnpwt màpiiay mỉuwxam cưpnllsgyui, hạeozg xuốpfjeng mộbedpt nụbcchoymnn ởgipt mi gian nàpiiang.

klking sớrgtvm tỉuwxanh lạeozgi, vừgdyja mởgipt mắpfltt ra đmqmbãosge thấhhhry ngưpnllsgyui thưpnllơgebkng ngay bênuxjn mìdjagnh, đmqmbóoymnpiia chuyệkboun hạeozgnh phúgstyc nhấhhhrt thếeopt gian.

piiang ghéxrldpiiao trênuxjn ngưpnllsgyui hắpfltn, từgdyj tốpfjen hỏihfli: “Tầgdyjn Liễbcchm, nếeoptu nhưpnll mộbedpt ngàpiiay khôoymnng cóoymn thiếeoptp, chàpiiang phảrxkti làpiiam thếeoptpiiao?”

Phưpnllnayfng mâklkiu đmqmbang tràpiian ngậdpcdp đmqmbpfltc ýpiia lậdpcdp tứdpcdc tốpfjei sầgdyjm xuốpfjeng: “ Nàpiiang lạeozgi nóoymni linh tinh rồedlhi.”

“Thanh Thanh.” Áxkvznh mắpfltt hắpfltn đmqmbfnpwc biệkbout thâklkim tìdjagnh: “Chúgstyng ta sinh mộbedpt tiểseecu Thanh Thanh đmqmbi.” Cóoymn đmqmbdpcda nhỏihfl rồedlhi chắpfltc chắpfltn nàpiiang sẽyyxl khôoymnng cóoymngebk hộbedpi nghĩlvmv đmqmbếeoptn nhữurqyng việkbouc linh tinh nàpiiay.

piiang cũrgtvng muốpfjen sinh cho hắpfltn mộbedpt đmqmbdpcda con bênuxjn cạeozgnh hắpfltn, mặfnpwc dùpiia sau nàpiiay khôoymnng cóoymnpiiang, hắpfltn cũrgtvng khôoymnng cảrxktm thấhhhry tịvtjuch liênuxju, thếeopt nhưpnllng bảrxktn thâklkin nàpiiang đmqmbang bịvtju trúgstyng Thựeoyic Tâklkim táklkin, liệkbouu cóoymngebk hộbedpi sinh đmqmbdpcda nhỏihfl cho hắpfltn hay khôoymnng?

“Phu nhâklkin khôoymnng muốpfjen sao?” Nàpiiang vẫhnhpn biểseecu tìdjagnh kinh ngạeozgc nhìdjagn hắpfltn, hắpfltn nghĩlvmvpiiang khôoymnng muốpfjen sinh, đmqmbáklkiy mắpfltt thấhhhrp thoáklking chúgstyt ủosgergtv.

Nhìdjagn hắpfltn thấhhhrt vọwrhpng, nàpiiang đmqmbau lòvtjung, gậdpcdt mạeozgch đmqmbgdyju: “Đhkvmưpnllơgebkng nhiênuxjn phảrxkti sinh rồedlhi.”

piiang nâklking máklki hắpfltn lênuxjn: “Chàpiiang muốpfjen thiếeoptp sinh mấhhhry đmqmbdpcda nàpiiao?”


Hai mắpfltt hắpfltn lậdpcdp tứdpcdc pháklkit sáklking, hưpnllng phấhhhrn nóoymni: “Mộbedpt khi đmqmbãosge nhưpnll vậdpcdy, chúgstyng ta liềxlxrn cùpiiang nhau cóoymn gắpfltng thôoymni nàpiiao.” Hắpfltn hôoymnn lênuxjn môoymni nàpiiang, nhanh nhanh chóoymnng chóoymnng đmqmbèuwxanuxjn bộbedppnllơgebkng gầgdyjn nhưpnll sắpfltp bịvtju tháklkio rờsgyui củosgea nàpiiang.

Tuyếeoptt đmqmbôoymnng dầgdyjn tan, xuâklkin vềxlxr hoa nởgipt, bầgdyjy chim từgdyjng đmqmbàpiian bay vềxlxr khắpfltp chốpfjen.

Nhữurqyng ngàpiiay gầgdyjn đmqmbâklkiy, tinh thầgdyjn củosgea Thanh Linh luôoymnn khôoymnng tốpfjet. Buổgdyji sang vừgdyja dậdpcdy, dùpiiang qua chúgstyt đmqmbedlh ăhhhrn, đmqmbi dạeozgo quang hậdpcdu hoa viênuxjn mộbedpt chúgstyt lạeozgi cảrxktm thấhhhry buồedlhn ngủosge.

vtjung nàpiiang bắpfltt đmqmbgdyju xuấhhhrt hiệkboun bấhhhrt an, lầgdyjn đmqmbbedpc trưpnllrgtvc đmqmbãosge qua mộbedpt tháklking. Trưpnllrgtvc mỗqzxni lầgdyjn đmqmbbedpc pháklkit, hìdjagnh nhưpnllpiiang đmqmbxlxru ngủosge rấhhhrt nhiềxlxru.

pnllơgebkng Thảrxkto nhìdjagn sắpfltc mặfnpwt mỏihfli mệkbout củosgea nàpiiang cảrxktm thấhhhry rấhhhrt lo lắpfltng: “ Tiểseecu thưpnll, sắpfltc mặfnpwt ngàpiiai thậdpcdt kéxrldm.”

Thanh Linh sờsgyu sờsgyuklkidjagnh: “Khóoymn coi lắpfltm sao?” Nàpiiang khôoymnng cóoymn thóoymni quen trang đmqmbiểseecm, sang nay đmqmbãosge cốpfje ýpiia thoa mộbedpt chúgstyt son môoymni nhưpnllng vẫhnhpn khôoymnng che đmqmbdpcdy đmqmbưpnllnayfc vẻdpcd mỏihfli mệkbout.

pnllơgebkng Thảrxkto trảrxkt lờsgyui: “Khôoymnng đmqmbếeoptn nỗqzxni tệkbou lắpfltm.”  Chỉuwxapiiaoymn chúgstyt táklkii nhợnayft.

“Tiểseecu thưpnll muốpfjen đmqmbi đmqmbâklkiu?” Hưpnllơgebkng Thảrxkto nhìdjagn bưpnllrgtvc châklkin Thanh Linh ngàpiiay mộbedpt nhanh, vộbedpi vãosge đmqmbuổgdyji theo.

“Đhkvmi dưpnllnayfc phòvtjung.” Thanh Linh nóoymni, nàpiiang biếeoptt y thuậdpcdt, Thanh Linh liềxlxrn sai ngưpnllsgyui xâklkiy cho nàpiiang mộbedpt dưpnllnayfc phòvtjung.

pnllnayfc phòvtjung cóoymn rấhhhrt nhiềxlxru dưpnllnayfc liệkbouu, nàpiiang vẫhnhpn thỉuwxanh thoảrxktng đmqmbếeoptn đmqmbâklkiy luyệkboun chếeopt đmqmban dưpnllnayfc. (MTLTH.dđmqmblqđmqmb)

Khi nàpiiang đmqmbếeoptn dưpnllnayfc phòvtjung, Thanh Linh đmqmbuổgdyji hếeoptt mọwrhpi ngưpnllsgyui ra rồedlhi lấhhhry mộbedpt lọwrhpeoden từgdyj trong tủosge.

Lọwrhpeoden nàpiiay đmqmbeoying máklkiu cóoymn chứdpcda Kim Tuyếeoptn Quỳbedp, nàpiiang cưpnllrgtvp từgdyj trênuxjn ngưpnllsgyui Tâklkiy Yếeoptn Tháklkii tửnuxjklkiy Thàpiianh Báklki.

Vốpfjen cóoymngebkn nửnuxja lọwrhp đmqmbãosge bịvtjupiiang luyệkboun chếeopt mộbedpt íeodet thàpiianh thuốpfjec giảrxkti đmqmbbedpc, cho tớrgtvi bâklkiy giờsgyu chỉuwxavtjun lạeozgi non nửnuxja.

piiang thởgiptpiiai, vớrgtvi sốpfjepnllnayfng nàpiiay chắpfltc chắpfltn thiếeoptu, sợnayf sẽyyxl khôoymnng áklkip chếeopt đmqmbưpnllnayfc đmqmbbedpc tíeodenh củosgea Thựeoyic Tâklkim táklkin trong cơgebk thểseecpiiang.

Biếeoptt Kim Tuyếeoptn Quỳbedpoymnklkic dụbcchng ứdpcdc chếeopt đmqmbbedpc pháklkit, nàpiiang cũrgtvng đmqmbãosge pháklkii ngưpnllsgyui đmqmbi tìdjagm thênuxjm Kim Tuyếeoptn Quỳbedp.

Đhkvmseec lọwrhpklkiu lạeozgi tủosge con, đmqmbi ra khỏihfli dưpnllnayfc phòvtjung, míeode mắpfltt nàpiiang cóoymn chúgstyt nặfnpwng. Trởgipt lạeozgi Quy Noãosgen cáklkic, ngàpiiay xuâklkin ấhhhrm áklkip, nàpiiang sai ngưpnllsgyui kênuxj nhuyễbcchn tháklkip ởgipt ngoàpiiai hiênuxjn rồedlhi mớrgtvi nằgstym lênuxjn vừgdyja phơgebki nằgstyng vừgdyja nghỉuwxa ngơgebki. Ngay khi vừgdyja nhắpfltm mắpfltt, nàpiiang liềxlxrn rơgebki vàpiiao giấhhhrc ngủosgeklkiu.

nuxjn cạeozgnh nàpiiang làpiia mộbedpt gốpfjec câklkiy bạeozgch lênuxj. Gióoymn xuâklkin đmqmbung đmqmbưpnlla thổgdyji khiếeoptn cáklkinh hoa rụbcchng xuốpfjeng, xoay tròvtjun trênuxjn khôoymnng trung rồedlhi mớrgtvi yênuxjn bìdjagnh đmqmbáklkip xuốpfjeng mặfnpwt đmqmbhhhrt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.