Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 152-10 : Cả đời yêu thương hoàn lại oan trái của nàng kiếp trước 10

    trước sau   
Edit:  Mẹckuq tớaoamsbug Tháhlwli Hậxgtxu.

sbugng ởpaag trong phòmocfng chăupocm sóqixzc Tầcrtan Liễgjbjm thậxgtxt lâeyaru, cảcvexm thấlpgwy bụnszpng cóqixz chúxmjtt đzuquóqixzi liềgmamn mởpaag cửeldwa ra ngoàsbugi.

Hậxgtxu đzuquưpaagxmjtng y quáhlwln nàsbugy cóqixz cảcvex phòmocfng bếnqtrp, Thanh Linh mưpaagvriqn đzuqucrtau bếnqtrp y quáhlwln dùiekjng phòmocfng bếnqtrp mộiwcst láhlwlt, nấlpgwu cho mìjacznh chúxmjtt thứkkanc ăupocn, lạgqyii nấlpgwu cho Tầcrtan Liễgjbjm mộiwcst chúxmjtt canh bổoibqpaagpaagng.

sbugng bưpaagng báhlwlt canh đzuquếnqtrn căupocn phòmocfng Tầcrtan Liễgjbjm đzuquang dưpaagpaagng thưpaagơqzgrng, đzuquếnqtrn gầcrtan cửeldwa liềgmamn nghe thấlpgwy giọpoxrng nóqixzi hưpaagng phấlpgwn củwxrpa Minh Lụnszpc.

“Côiekjng tửeldw, Cẩgyxlu Huyếnqtrt kếnqtrsbugy hữysgyu dụnszpng chứkkan? Vừjhlfa khôiekjng bịkkan thưpaagơqzgrng lạgqyii cóqixz thểotfgoaisu châeyarn phu nhâeyarn.” Minh Lụnszpc cưpaagxmjti cưpaagxmjti vuốvhddt môiekjng ngựhchha.

Thanh Linh dừjhlfng lạgqyii trưpaagaoamc cửeldwa nghe ngóqixzng, theo nhưpaag lờxmjti nóqixzi củwxrpa Minh Lụnszpc, thưpaagơqzgrng thếnqtr củwxrpa Tầcrtan Liễgjbjm hẳyepkn khôiekjng phảcvexi thậxgtxt, mảcvexng máhlwlu đzuqugjbjpaagơqzgri trêoaisn ngựhchhc hắugtan hìjacznh nhưpaagsbugxmjti máhlwlu chóqixz. Hắugtan khôiekjng cầcrtan bịkkan thưpaagơqzgrng màsbug vẫvwnnn cóqixz thểotfg khiếnqtrn nàsbugng phảcvexi quay vềgmam.


Chỉiekj cầcrtan hơqzgri suy nghĩohze chúxmjtt thôiekji đzuquãywnc pháhlwlt hiệcmmdn ra đzuquâeyary làsbug mộiwcst kếnqtr hoạgqyich chẳyepkng lấlpgwy cóqixzjaczsbug khóqixz hiểotfgu.

Khóqixz tráhlwlch Tầcrtan Liễgjbjm khôiekjng chịkkanu đzuquotfg cho nàsbugng xem thưpaagơqzgrng thếnqtr củwxrpa hắugtan, màsbug trong thờxmjti gian ngắugtan nhấlpgwt cóqixz thểotfgjaczm thấlpgwy y quáhlwln. Tấlpgwt cảcvex chỉiekj đzuquotfg phòmocfng tráhlwlnh trưpaagxmjtng hợvriqp nàsbugng nhanh chóqixzng đzuquếnqtrn xem bệcmmdnh cho hắugtan.

Hếnqtrt thảcvexy tíoaisnh toáhlwln tốvhddt lắugtam, cũlpgwng chỉiekjqixzsbugng nóqixzng vộiwcsi khinh đzuqukkanch màsbug bịkkan lừjhlfa. (MTLTH.dđzuqulqđzuqu)

Thếnqtr nhưpaagng lầcrtan nàsbugy khôiekjng hiểotfgu vìjacz sao nàsbugng lạgqyii khôiekjng cóqixz lấlpgwy mộiwcst chúxmjtt tứkkanc giậxgtxn, chỉiekj cảcvexm thấlpgwy cóqixz chúxmjtt bựhchhc mìjacznh, lạgqyii cóqixz chúxmjtt buồsbugn cưpaagxmjti.

“Ai đzuquang ởpaagoaisn ngoàsbugi?” Tầcrtan Liễgjbjm nhạgqyiy cảcvexm pháhlwlt hiệcmmdn cóqixz ngưpaagxmjti đzuquang đzuqukkanng bêoaisn ngoàsbugi.

Minh Lụnszpc nhanh chóqixzng chạgqyiy ra cửeldwa xem xédnwkt tìjacznh hìjacznh, vừjhlfa nhìjaczn thấlpgwy Thanh Linh mang theo mộiwcst báhlwlt canh nóqixzng hổoibqi đzuqukkanng im trưpaagaoamc cửeldwa liềgmamn cảcvex kinh. Tâeyarm hắugtan âeyarm thầcrtam nảcvexy lêoaisn mộiwcst cáhlwli, hắugtan vừjhlfa tranh côiekjng vớaoami côiekjng tửeldw mộiwcst chúxmjtt, Thanh Linh liềgmamn pháhlwlt hiệcmmdn ra.

Khôiekjng cầcrtan phảcvexi quay đzuqucrtau lạgqyii nhìjaczn, hắugtan biếnqtrt chắugtac côiekjng tửeldw đzuquang dùiekjng áhlwlnh mắugtat nhưpaagjacznh đzuquao kiếnqtrm bắugtan thẳyepkng vềgmam phíoaisa hắugtan: “Thuộiwcsc hạgqyimocfn cóqixz việcmmdc, thuộiwcsc hạgqyihlwlo lui trưpaagaoamc.” Giáhlwlc quan nhạgqyiy bédnwkn củwxrpa hắugtan pháhlwlt giáhlwlc cóqixz nguy hiểotfgm, tam thậxgtxp lụnszpc kếnqtr, tẩgyxlu vi thưpaagvriqng sáhlwlch.

Tầcrtan Liễgjbjm biếnqtrt nàsbugng đzuquãywnc nghe thấlpgwy lờxmjti Minh Lụnszpc nóqixzi vớaoami hắugtan, nộiwcsi tâeyarm khủwxrpng hoảcvexng dữysgy dộiwcsi. Hắugtan nuốvhddt mộiwcst ngụnszpm nưpaagaoamc bọpoxrt, cứkkanng ngắugtac nóqixzi: “Phu nhâeyarn đzuquang bưpaagng cáhlwli gìjacz vậxgtxy?”

“Canh.” Nàsbugng diệcmmdn vôiekj biểotfgu tìjacznh trảcvex lờxmjti hắugtan.

“Nấlpgwu cho vi phu sao?” Hắugtan mởpaag to mắugtat hỏgjbji nàsbugng.

Lầcrtan nàsbugy nàsbugng khôiekjng trảcvex lờxmjti hắugtan nữysgya, tay đzuqujqlht báhlwlt canh lêoaisn bàsbugn, xoay ngưpaagxmjti đzuqui ra khỏgjbji phòmocfng.

Tầcrtan Liễgjbjm chắugtac chắugtan nàsbugng đzuquãywnc biếnqtrt hắugtan lừjhlfa nàsbugng. (MTLTH.dđzuqulqđzuqu)

“Phu nhâeyarn!” Nhìjaczn nàsbugng xoay ngưpaagxmjti rờxmjti khỏgjbji, hắugtan quýthilnh lêoaisn, mạgqyinh mẽyqdk hấlpgwt chăupocn, giàsbugy cũlpgwng chưpaaga kịkkanp mang liềgmamn đzuquuổoibqi theo nàsbugng.


Đkjgdcrtau tóqixzc hắugtan rốvhddi tung, đzuquuổoibqi theo nàsbugng ngăupocn trưpaagaoamc mặjqlht nàsbugng: “Phu nhâeyarn, ta sai rồsbugi, đzuquáhlwlng ra ta khôiekjng nêoaisn lừjhlfa dốvhddi nàsbugng.” Bộiwcs dạgqying hắugtan giốvhddng nhưpaag đzuqukkana trẻible đzuquang làsbugm sai, ngoan ngoãywncn thừjhlfa nhậxgtxn lỗhlwli lầcrtam.

“Ta khôiekjng muốvhddn lừjhlfa nàsbugng, nhưpaagng ta khôiekjng thểotfg bịkkan thưpaagơqzgrng, nếnqtru nhưpaag ta bịkkan thưpaagơqzgrng, nàsbugng lạgqyii vẫvwnnn muốvhddn rờxmjti đzuqui, ta sẽyqdk khôiekjng cóqixzqzgr hộiwcsi đzuquuổoibqi theo nàsbugng.”

Khuôiekjn mặjqlht nàsbugng khôiekjng rõvhdd vui giậxgtxn, ngưpaagvriqc lạgqyii càsbugng làsbugm hắugtan sợvriqywnci.

Thựhchhc Tâeyarm táhlwln củwxrpa nàsbugng sắugtap pháhlwlt táhlwlc, nếnqtru nhưpaag hắugtan khôiekjng tìjaczm thấlpgwy nàsbugng, vậxgtxy nàsbugng phảcvexi làsbugm sao bâeyary giờxmjt?

Thậxgtxt lâeyaru sau đzuquóqixz, gưpaagơqzgrng mặjqlht nàsbugng mớaoami nhàsbugn nhạgqyit nhu hòmocfa lạgqyii, nàsbugng thởpaagsbugi, đzuquau lòmocfng nóqixzi vớaoami hắugtan: “Quay vềgmam mặjqlhc ấlpgwm rồsbugi hãywncy ra ngoàsbugi.”

“Nàsbugng sẽyqdk khôiekjng đzuqui nữysgya chứkkan?” Song mâeyaru củwxrpa hắugtan nhưpaag cầcrtau xin màsbug nhìjaczn nàsbugng. (MTLTH.dđzuqulqđzuqu)

“Thiếnqtrp khôiekjng đzuqui nữysgya, nhưpaagng thiếnqtrp vẫvwnnn muốvhddn ra ngoàsbugi giảcvexi sầcrtau vàsbugi ngàsbugy, chắugtac chắugtan thiếnqtrp sẽyqdk vềgmam.”Chỉiekj cầcrtan qua đzuquvriqt đzuquiwcsc pháhlwlt nàsbugy, nàsbugng sẽyqdk trởpaag vềgmam

Nghe thấlpgwy câeyaru trảcvex lờxmjti củwxrpa nàsbugng, khuôiekjn mặjqlht căupocng thẳyepkng củwxrpa hắugtan mớaoami hòmocfa hoãywncn xuốvhddng.

“Đkjgdiềgmamu kiệcmmdn tiêoaisn quyếnqtrt làsbug chàsbugng khôiekjng đzuquưpaagvriqc đzuqui theo thiếnqtrp.” Nàsbugng lạgqyinh nhạgqyit nóqixzi, sau đzuquóqixzmocfng qua hắugtan đzuqui tiếnqtrp.

sbugng vẫvwnnn cứkkan khăupocng khăupocng muốvhddn đzuqui, nếnqtru hắugtan cứkkan cứkkanng rắugtan édnwkp nàsbugng ởpaag lạgqyii, hẳyepkn nàsbugng sẽyqdk cảcvexm thấlpgwy đzuquau khổoibq.

Hắugtan….. rốvhddt cuộiwcsc làsbug vẫvwnnn luyếnqtrn tiếnqtrc.

“Tiểotfgu thưpaag, thựhchhc sựhchh chúxmjtng ta phảcvexi đzuqui sao?” Vôiekjeyarnh đzuqukkanng ngoàsbugi xe ngựhchha hỏgjbji.

Thanh Linh ngồsbugi trêoaisn xe nóqixzi: “Đkjgdi thôiekji, xa hắugtan vàsbugi ngàsbugy ta sẽyqdk tốvhddt lêoaisn thôiekji.”


iekjeyarnh cũlpgwng khôiekjng nhiềgmamu lờxmjti nữysgya, lêoaisn tiếnqtrng nóqixzi Trưpaagơqzgrng Mộiwcsc đzuquáhlwlnh xe, báhlwlnh xe từjhlf từjhlfupocn báhlwlnh.

“Tiểotfgu thưpaag, côiekj gia vẫvwnnn luôiekjn ởpaag phíoaisa sau.” Vôiekjeyarnh nóqixzi.

Tầcrtan Liễgjbjm vẫvwnnn luôiekjn báhlwlm theo xe ngựhchha củwxrpa Thanh Linh, nhiềgmamu lầcrtan đzuquãywnc đzuqui lêoaisn khuyêoaisn can nàsbugng mau trởpaag vềgmam vớaoami hắugtan.

Thanh Linh biếnqtrt, nàsbugng luôiekjn chỉiekj bảcvexo hắugtan nàsbugng sẽyqdk mau chóqixzng trởpaag vềgmam, hắugtan dưpaagxmjtng nhưpaag nghe khôiekjng vàsbugo, vẫvwnnn cốvhdd chấlpgwp đzuqui theo nàsbugng.

qixz đzuquôiekji lúxmjtc nàsbugng cảcvexm thấlpgwy thựhchhc hoang mang, bảcvexn thâeyarn hắugtan làsbug Thừjhlfa tưpaagaoamng Nam Hạgqyi lạgqyii cóqixz thểotfg nhàsbugn hạgqyi đzuquếnqtrn thếnqtrsbugy sao? Sau nàsbugy khi nàsbugng hỏgjbji hắugtan chuyệcmmdn nàsbugy, hắugtan trảcvex lờxmjti nàsbugng, áhlwli thêoaisiekjng mẹckuq đzuqukkana nhỏgjbj chạgqyiy mấlpgwt, hắugtan nàsbugo đzuquâeyaru còmocfn tinh lựhchhc màsbug đzuquotfg ýthil nhữysgyng chuyệcmmdn vôiekj bổoibq kháhlwlc? Đkjgdơqzgrn giảcvexn làsbug cứkkan kệcmmdqixz đzuqui thôiekji.

Xe ngựhchha xuấlpgwt hiệcmmdn thêoaism mộiwcst cáhlwli đzuquiekji, đzuquuổoibqi thếnqtrsbugo cũlpgwng khôiekjng chịkkanu đzuqui. Cũlpgwng may hắugtan luôiekjn luôiekjn bảcvexo trìjacz cựhchh ly vớaoami nàsbugng.

Buổoibqi tốvhddi hôiekjm nay, Thanh Linh dừjhlfng châeyarn ởpaag mộiwcst kháhlwlch đzuquiếnqtrm.

“Côiekjpaagơqzgrng, muốvhddn trọpoxr lạgqyii sao?” Chưpaagpaagng quỹyepk hỏgjbji.

“Phảcvexi.” Thanh Linh trảcvex lờxmjti.

xmjtc nàsbugy ngay bêoaisn cạgqyinh cóqixz mộiwcst kháhlwlch nhâeyarn nóqixzi: “Chưpaagpaagng quỹyepk, cho mộiwcst gian phòmocfng hảcvexo hạgqying.”Ngưpaagxmjti nóqixzi làsbug mộiwcst vịkkan nam tửeldw trẻible tuổoibqi.

“Ai da, vịkkan tiểotfgu côiekjng tửeldwsbugy, rấlpgwt khôiekjng khédnwko rồsbugi, kháhlwlch đzuquiếnqtrm chúxmjtng ta chỉiekjmocfn lạgqyii mộiwcst gian hảcvexo hạgqying cuốvhddi cùiekjng, vịkkaniekjpaagơqzgrng nàsbugy đzuquãywnc thuêoais rồsbugi.” Chưpaagpaagng Quỹyepk áhlwly náhlwly nóqixzi.

Cuốvhddi cùiekjng gian phòmocfng nàsbugy vẫvwnnn thuộiwcsc vềgmam Thanh Linh, nhìjaczn quanh gian phòmocfng mộiwcst vòmocfng, nàsbugng lạgqyii cảcvexm thấlpgwy đzuquau lòmocfng cho Tầcrtan Liễgjbjm.

Mộiwcst đzuquưpaagxmjtng nàsbugy dâeyarn cưpaag thưpaaga thớaoamt, đzuqui mộiwcst đzuquoạgqyin đzuquưpaagxmjtng dàsbugi mớaoami xuấlpgwt hiệcmmdn láhlwlc đzuquáhlwlc vàsbugi ba kháhlwlch đzuquiếnqtrm.


sbugng khôiekjng nhịkkann màsbug nghĩohze khôiekjng biếnqtrt đzuquêoaism nay hắugtan ngủwxrp thếnqtrsbugo?

Kháhlwlch đzuquiếnqtrm nàsbugy cũlpgwng cóqixz tiềgmamn việcmmdn, tiềgmamn việcmmdn nàsbugy làsbug chỗhlwl dừjhlfng châeyarn cho nhữysgyng kháhlwlch nhâeyarn kỵynqmywnc.

Ban đzuquêoaism gióqixz lớaoamn, Tầcrtan Liễgjbjm đzuqukkanng bêoaisn cửeldwa sổoibq, áhlwlo choàsbugng bịkkan gióqixz thổoibqi tung bay, cuồsbugn loạgqyin bay múxmjta.

sbugng ởpaag tầcrtang trêoaisn, hắugtan ởpaag tầcrtang dưpaagaoami, hai ngưpaagxmjti đzuqugmamu nhìjaczn hìjacznh bóqixzng củwxrpa nhau, trong đzuquêoaism khuya thanh vắugtang, nhấlpgwt thờxmjti thờxmjti gian cũlpgwng nhưpaag chậxgtxm lạgqyii.

Cảcvexm giáhlwlc đzuquau đzuquaoamn ởpaag ngựhchhc khiếnqtrn nàsbugng choàsbugng tỉiekjnh lạgqyii, vộiwcsi vãywnc khédnwkp lạgqyii cửeldwa sổoibq. Tráhlwli tim đzuquau đzuquaoamn giốvhddng nhưpaag bịkkandnwkhlwlch làsbugm nàsbugng đzuqukkanng khôiekjng vữysgyng.

“Phanh.”Cửeldwa sổoibq đzuquãywnc khédnwkp lạgqyii bịkkan gióqixz thổoibqi lạgqyii bậxgtxt tung cáhlwlnh cửeldwa.

iekjeyarnh đzuquang trảcvexi chăupocn đzuqucmmdm, nghe thấlpgwy tiếnqtrng đzuquiwcsng liềgmamn chạgqyiy ra, thấlpgwy Thanh Linh tédnwk ngãywnc ngay bêoaisn cạgqyinh cửeldwa sổoibq, vẻible mặjqlht thốvhddng khổoibq.

“Tiểotfgu thưpaag!” Nàsbugng hạgqyi ngưpaagxmjti muốvhddn Thanh Linh dậxgtxy, khôiekjng ngờxmjt Thanh Linh lạgqyii phun ra mộiwcst ngụnszpm máhlwlu.

Vốvhddn sàsbugn nhàsbug đzuquưpaagvriqc làsbugm bằqixzng gỗhlwl, nay nhiễgjbjm thêoaism mộiwcst lớaoamp hồsbugng huyếnqtrt, trôiekjng vừjhlfa quỷkdao dịkkan lạgqyii kinh ngưpaagxmjti. (MTLTH.dđzuqulqđzuqu)

“Mau…đzuquem…”Thanh Linh háhlwl miệcmmdng, nhưpaagng mãywnci khôiekjng thểotfgqixzi hếnqtrt mộiwcst câeyaru.Cơqzgrn đzuquau khiếnqtrn khuôiekjn mặjqlht nàsbugng vặjqlhn vẹckuqo, đzuquôiekji môiekji trởpaagoaisn trắugtang bệcmmdch, mộiwcst dòmocfng máhlwlu đzuqugjbjpaagơqzgri chảcvexy dọpoxrc theo khóqixze miệcmmdng. Trêoaisn tráhlwln thấlpgwm đzuquvwnnm mồsbugiekji lạgqyinh, thâeyarn mìjacznh run rẩgyxly: “…đzuquem….máhlwlu…” Đkjgdau đzuquếnqtrn nỗhlwli thởpaag khôiekjng ra hơqzgri.

“Tiểotfgu thưpaag, đzuquotfgiekjeyarnh đzuqui lấlpgwy lọpoxrhlwlu cóqixz chứkkana Kim Tuyếnqtrn Quỳdqdv lạgqyii.” Vôiekjeyarnh buôiekjng nàsbugng ra, quay ngưpaagxmjti lụnszpc lọpoxri trong túxmjti hàsbugnh lýthil mộiwcst túxmjti rưpaagvriqu màsbug mộiwcst lọpoxr đzuquan dưpaagvriqc.

hlwlu đzuquưpaagvriqc lấlpgwy từjhlf trêoaisn ngưpaagxmjti Tâeyary Thàsbugnh Báhlwl, sau đzuquóqixz đzuquưpaagvriqc đzuquiềgmamu chếnqtr thàsbugnh đzuquan dưpaagvriqc.

Thanh Linh cốvhdd sứkkanc nâeyarng thâeyarn mìjacznh, dựhchha ngưpaagxmjti lêoaisn tưpaagxmjtng, bàsbugn tay đzuquèlcyr chặjqlht lêoaisn ngựhchhc.

iekjeyarnh mởpaagxmjti rưpaagvriqu, đzuquúxmjtt nàsbugng uốvhddng từjhlfng chúxmjtt từjhlfng chúxmjtt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.