Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 151 : Ngoại truyện 1

    trước sau   

Edit: Mẹjmdh tớvepmhcex Tháwcxqi Hậanxtu.

Minh Lụrflec ýtvrb thứcjshc đcjshưmfwvplsqc bảyfahn thâwsisn lạlxgai làhcexm hỏrhklng chuyệwduhn củvtqga côlxtqng tửuarf, sợplsqlxtqng tửuarf ghi thùftgw liềaalln nhanh tríyfah đcjsháwcxqp: “Thuộbmyac hạlxgaoemyn cóplsq việwduhc, cáwcxqo lui.”

Thanh Linh tựcjsha tiếannvu phi tiếannvu nhìsmmen Tầzween Liễmfwvm.

“Phu nhâwsisn, trừrflehcexng ra , vi phu khôlxtqng chấcvzwp nhậanxtn kẻsmme kháwcxqc nhìsmmen thấcvzwy thâwsisn thểvlbmsmmenh. Nếannvu nhưmfwvhcexng khôlxtqng giúvepmp vi phu, khẳvgzlng đcjshovmxnh miệwduhng vếannvt thưmfwvơlxtqng củvtqga vi phu sẽhcexyfahnh nưmfwvvepmc.” Hắrflen u oáwcxqn nóplsqi: “ Nếannvu bịovmxyfahnh nưmfwvvepmc khôlxtqng biếannvt đcjshếannvn khi nàhcexo mớvepmi khỏrhkli.”

Hai tay tráwcxqi phảyfahi đcjshaallu vìsmmehcexng mớvepmi bịovmx thưmfwvơlxtqng, giúvepmp hắrflen tắrflem mộbmyat lầzween cũrhmmng khôlxtqng làhcexm sao đcjshúvepmng khôlxtqng? Dùftgw sao hắrflen cũrhmmng đcjshang bịovmx thưmfwvơlxtqng, chắrflec gìsmme đcjshãvlbmhcexm đcjshưmfwvplsqc nàhcexng?

Ma xui quỷwcxq khiếannvn, nàhcexng gậanxtt đcjshzweeu.


Nhìsmmen thấcvzwy nàhcexng đcjshcbrung ýtvrb, dung nhan khuynh thàhcexnh nởoemy nụrflemfwvnktqi câwsisu tâwsism đcjshbmyang pháwcxqch.

Trêbctbn đcjshưmfwvnktqng đcjshếannvn Dạlxgang Thủvtqgy cáwcxqc, hắrflen nhìsmmen cầzween cổtilk trắrfleng nõadvmn củvtqga nàhcexng, bụrfleng dưmfwvvepmi nóplsqng nhưmfwv lửuarfa đcjshrcyxt, hầzweeu kếannvt lêbctbn lêbctbn xuốrcyxng xuốrcyxng tựcjsha nhưmfwv muốrcyxn nuốrcyxt luôlxtqn nàhcexng vàhcexo bụrfleng.

Đkltqếannvn Dạlxgang Thủvtqgy cáwcxqc, hơlxtqi nưmfwvvepmc lưmfwvplsqn lờnktq.

Phíyfaha sau Tầzween Liễmfwvm chíyfahnh làhcex ôlxtqn tuyềaalln: “Phu nhâwsisn, lạlxgai đcjshâwsisy giúvepmp vi phu cởoemyi xiêbctbm y.” Hắrflen giang hai tay, ốrcyxng tay áwcxqo trưmfwvplsqt xuốrcyxng đcjshvlbm lộbmya mộbmyat đcjshoạlxgan cổtilk tay trắrfleng nhưmfwv ngọlxgac, đcjshjmdhp nhưmfwv tiêbctbn.

Thanh Linh đcjshi qua, giúvepmp hắrflen thoáwcxqt y, chỉtvrb đcjshvlbm lạlxgai y lýtvrbhcexu trắrfleng bêbctbn trong. Khôlxtqng biếannvt làhcex do hơlxtqi nưmfwvvepmc ởoemy đcjshâwsisy hay cóplsqtvrb do gìsmme kháwcxqc, hai máwcxqhcexng đcjshrhkl nhưmfwv gấcvzwc chíyfahn.

Đkltqếannvn khi chỉtvrboemyn cáwcxqi quầzween trong, nàhcexng dừrfleng lạlxgai: “Phu nhâwsisn, còoemyn khốrcyx y.” Hắrflen hảyfaho tâwsism nhắrflec nhởoemy.

“Tựcjsh chàhcexng cởoemyi.” Nàhcexng quệwduht miệwduhng, tứcjshc giậanxtn nóplsqi.

“Phu nhâwsisn, chúvepmng ta cùftgwng tắrflem đcjshưmfwvplsqc khôlxtqng?” Ákpkpnh mắrflet hắrflen mêbctb ly.

“Khôlxtqng đcjshưmfwvplsqc.” Nàhcexng quảyfah quyếannvt cựcjsh tuyệwduht. (MTLTH.dđcjshlqđcjsh)

Khóplsqe môlxtqi hắrflen khẽhcex cong, tàhcexhcexmfwvnktqi, thừrflea dịovmxp nàhcexng chưmfwva kịovmxp chuẩoyuvn bịovmx, bưmfwvvepmc châwsisn hắrflen nhanh chóplsqng dịovmxch chuyểvlbmn ra phíyfaha sau: “Phu nhâwsis, cứcjshu mạlxgang!” Hai tay hắrflen ôlxtqm lấcvzwy hôlxtqng nàhcexng, hai ngưmfwvnktqi rơlxtqi thẳvgzlng vàhcexo ôlxtqn tuyềaalln.

“Phu nhâwsisn, quầzween áwcxqo nàhcexng dùftgw sao cũrhmmng đcjshãvlbm ưmfwvvepmt, khôlxtqng bằkltqng cùftgwng nhau tắrflem?” Đkltqcjshng giữdfssa ôlxtqn tuyềaalln, hắrflen nhìsmmen chằkltqm chằkltqm nàhcexng, nàhcexng vôlxtq thứcjshc lùftgwi lạlxgai mộbmyat bưmfwvvepmc.

Nhìsmmen vẻsmme mặhcext nhưmfwv muốrcyxn ăovmxn nàhcexng củvtqga hắrflen, da đcjshzweeu nàhcexng pháwcxqt run: “Khôlxtqng cầzween, thiếannvp lêbctbn thay quầzween áwcxqo.”

Đkltqôlxtqi phưmfwvplsqng mâwsisu thủvtqgy nhuậanxtn híyfahp lạlxgai, đcjshãvlbmftgwng vàhcexo rồcbrui lýtvrbhcexo lạlxgai đcjshvlbmhcexng chạlxgay thoáwcxqt? Hắrflen tiếannvp theo mộbmyat bưmfwvvepmc, nàhcexng lạlxgai lùftgwi mộbmyat bưmfwvvepmc, cứcjsh nhưmfwv vậanxty cho đcjshếannvn khi nàhcexng dựcjsha lưmfwvng vàhcexo váwcxqch đcjsháwcxq: “Ta sẽhcex thay cho nàhcexng sau.” Khôlxtqng đcjshplsqi nàhcexng trảyfah lờnktqi, hắrflen liềaalln ngăovmxn chặhcexn môlxtqi nàhcexng.


“Nàhcexy…” Nàhcexng thựcjshc sựcjsh cảyfahm thấcvzwy tứcjshc giậanxtn.

Hắrflen hôlxtqn rấcvzwt sâwsisu, rấcvzwt nhanh khiếannvn nàhcexng khôlxtqng phâwsisn rõadvm phưmfwvơlxtqng hưmfwvvepmng, mặhcexc hắrflen muốrcyxn làhcexm gìsmme thìsmmehcexm.

“Tiểvlbmu thưmfwv, Nhịovmxlxtqng tửuarfplsq việwduhc tìsmmem ngưmfwvnktqi.” Tiếannvng Hưmfwvơlxtqng Thảyfaho từrfle ngoàhcexi vọlxgang vàhcexo.

Thanh âwsism củvtqga Hưmfwvơlxtqng Thảyfaho tựcjsha nhưmfwv mộbmyat chậanxtu nưmfwvvepmc lạlxganh dộbmyai thẳvgzlng vàhcexo hai ngưmfwvnktqi, Thanh Linh đcjshang trong cơlxtqn đcjshêbctbbctb thoáwcxqng chốrcyxc tỉtvrbnh hẳvgzln.

Tay châwsisn nàhcexng đcjshaallu vôlxtq lựcjshc, khôlxtqng cóplsq sứcjshc đcjshoyuvy hắrflen ra, nàhcexng liềaalln cắrflen mộbmyat pháwcxqt lêbctbn vai hắrflen. (MTLTH.dđcjshlqđcjsh)

Hắrflen bịovmx đcjshau, ngẩoyuvng đcjshzweeu lêbctbn từrfleadvmm cổtilkhcexng, khuôlxtqn mặhcext ẩoyuvn nhẫanxtn nhưmfwv thếannv đcjshang cựcjshc lựcjshc chịovmxu đcjshcjshng.

“Nhịovmx ca cóplsq việwduhc gấcvzwp, thiếannvp khôlxtqng thểvlbm khôlxtqng đcjshi. Chàhcexng ngoan ngoãvlbmn, buổtilki tốrcyxi…buổtilki tốrcyxi lạlxgai bồcbrui thưmfwvnktqng cho chàhcexng.” Thanh âwsism nàhcexng ôlxtqn nhu nhưmfwv dỗfvrrhcexi tửuarf đcjshang đcjshòoemyi kẹjmdho.

hcexng cùftgwng nhi tửuarf củvtqga Tạlxga Minh khôlxtqng cóplsq thâwsism cừrfleu đcjshlxgai hậanxtn gìsmme,Mặhcexc dùftgwhcexng hậanxtn Tạlxga Minh, nhưmfwvng khôlxtqng vìsmme vậanxty màhcex hậanxtn Diệwduhp Đkltqàhcexm. Dùftgw sao Diệwduhp Đkltqàhcexm cũrhmmng khôlxtqng biếannvt chuyệwduhn, từrfle khi nàhcexng trùftgwng sinh đcjshếannvn nay, Diệwduhp Đkltqàhcexm làhcex ngưmfwvnktqi đcjshzweeu tiêbctbn mang đcjshếannvn ấcvzwm áwcxqp cho nàhcexng, mặhcexc kệwduh chuyệwduhn gìsmme xảyfahy ra, phầzween ấcvzwm áwcxqp khi ấcvzwy nàhcexng gìsmmen giữdfss trong lòoemyng.

“Phu nhâwsisn…” Hắrflen ủvtqgy khuấcvzwt hôlxtqbctbn.

“Thậanxtt sựcjsh, tin thiếannvp, đcjshêbctbm nay thiếannvp bồcbrui thưmfwvplsqng lạlxgai cho chàhcexng, đcjshưmfwvplsqc khôlxtqng?” Vẻsmme mặhcext nàhcexng vôlxtqftgwng châwsisn thàhcexnh, chỉtvrb thiếannvu việwduhc pháwcxqt thệwduh.

Pháwcxqt hiệwduhn vòoemyng tay hắrflen đcjshãvlbm buôlxtqng lỏrhklng, nàhcexng nhanh chóplsqng lui ra ngoàhcexi, vộbmyai vàhcexng trèjmdho lêbctbn bờnktq.

Diệwduhp Đkltqàhcexm ngồcbrui tạlxgai chíyfahnh phòoemyng, đcjshôlxtqi lôlxtqng màhcexy cau chặhcext.

Thanh Linh tiếannvn vàhcexo, nhìsmmen Diệwduhp Đkltqàhcexm khẽhcex chàhcexo: “Nhịovmx ca.” Nhiềaallu ngàhcexy khôlxtqng gặhcexp, nhìsmmen Nhịovmx ca ngàhcexy càhcexng trầzweem ổtilkn: “Ca cóplsq việwduhc tìsmmem muộbmyai?”


Diệwduhp Đkltqàhcexm nâwsisng mắrflet, áwcxqnh mắrflet phứcjshc tạlxgap nhìsmmen nàhcexng: “Linh nhi, phụrfle thâwsisn khôlxtqng đcjshwcxqi hoàhcexi tìsmmenh cảyfahm cha con màhcex hạlxga đcjshbmyac muộbmyai, chúvepmt nữdfssa đcjshãvlbm hạlxgai chếannvt, tấcvzwt cảyfahhcex phụrfle thâwsisn sai.

Ngưmfwvnktqi củvtqga ôlxtqng ấcvzwy cũrhmmng muốrcyxn giếannvt muộbmyai, vi huynh cũrhmmng hậanxtn ôlxtqng ấcvzwy.

Tuy nóplsqi ôlxtqng ấcvzwy mưmfwvu nghịovmxch tạlxgao phảyfahn, phạlxgam phảyfahi tửuarf tộbmyai. Nhưmfwvng dùftgw sao ôlxtqng ấcvzwy cũrhmmng làhcex phụrfle thâwsisn củvtqga huynh vàhcex muộbmyai, dùftgw sao ôlxtqng ấcvzwy cũrhmmng đcjshãvlbm chếannvt, nếannvu nhưmfwv cứcjsh hậanxtn mãvlbmi cũrhmmng chỉtvrbovmxng thêbctbm phiềaalln nàhcexo.”

“Nhịovmx ca, huynh biếannvt ôlxtqng ấcvzwy chếannvt nhưmfwv thếannvhcexo khôlxtqng?” Nàhcexng tựcjsh tay giếannvt Tạlxga Minh, Diệwduhp Đkltqàhcexm cóplsqsmme chuyệwduhn nàhcexy màhcex hậanxtn nàhcexng hay khôlxtqng?

Diệwduhp Đkltqàhcexm cúvepmi đcjshzweeu, thanh âwsism thoáwcxqng buồcbrun rầzweeu: “Trúvepmng áwcxqm khíyfahoemy đcjshovmxa cung.”

Thanh Linh thởoemyhcexi, nàhcexng thựcjshc sựcjsh khôlxtqng muốrcyxn bịovmx Diệwduhp Đkltqàhcexm hậanxtn. Tạlxga Minh trúvepmng áwcxqm khíyfahhcex chếannvt, đcjshâwsisy chắrflec làhcextvrb do Tầzween Liễmfwvm vìsmmehcexng màhcex ngụrfley tạlxgao.

ftgw sao, nữdfss nhi chíyfahnh tay đcjshâwsism chếannvt phụrfle thâwsisn ruộbmyat thịovmxt cũrhmmng làhcex chuyệwduhn thiêbctbn lýtvrb khóplsq dung.

Tầzween Liễmfwvm, hắrflen vìsmmehcexng chuẩoyuvn bịovmx hếannvt thảyfahy.

hcexng íyfahch kỉtvrb, khôlxtqng muốrcyxn đcjshvlbm Diệwduhp Đkltqàhcexm biếannvt châwsisn tưmfwvvepmng.

“Nhịovmx ca tìsmmem muộbmyai làhcexsmme phụrfle thâwsisn sao?” Thanh Linh hỏrhkli.

Diệwduhp Đkltqàhcexm gậanxtt đcjshzweeu: “Tháwcxqi Thưmfwvplsqng Hoàhcexng lệwduhnh tiêbctbn thi phụrfle thâwsisn năovmxm trăovmxm cáwcxqi, hìsmmenh phạlxgat roi nàhcexy nếannvu nhưmfwv cứcjsh chấcvzwp hàhcexnh, thâwsisn thểvlbm phu thâwsisn hẳvgzln khôlxtqng toàhcexn vẹjmdhn.”

“Nhịovmx ca đcjshau lòoemyng phụrfle thâwsisn qua đcjshnktqi rồcbrui màhcex vẫanxtn khôlxtqng yêbctbn sao?” Thanh Linh nóplsqi, chuyệwduhn tiêbctbn thi năovmxm trăovmxm nàhcexng cũrhmmng biếannvt nhưmfwvng khôlxtqng hềaall hỏrhkli Tầzween Liễmfwvm, khôlxtqng ngờnktq Diệwduhp Đkltqàhcexm lạlxgai đcjshếannvn vìsmme vấcvzwn đcjshaallhcexy.

Vẻsmme mặhcext Diệwduhp Đkltqàhcexm khóplsq xửuarf: “Phụrfle thâwsisn mưmfwvu phảyfahn, phạlxgam vàhcexo tộbmyai nêbctbn tru di cửuarfu tộbmyac, kếannvt quảyfah lạlxgai chỉtvrbplsq phụrfle thâwsisn mộbmyat ngưmfwvnktqi gáwcxqnh toàhcexn bộbmyasmmenh phạlxgat, chúvepmng ta mộbmyat chúvepmt cũrhmmng khôlxtqng bịovmx sao. Vi huynh biếannvt chuyệwduhn nàhcexy hẳvgzln Tầzween Thừrflea tưmfwvvepmng đcjshãvlbm nhúvepmng tay vàhcexo.

Tầzween Thừrflea tưmfwvvepmng đcjshrcyxi vớvepmi Diệwduhp phủvtqg chúvepmng ta đcjshúvepmng làhcex tậanxtn tâwsism tậanxtn lựcjshc, nhưmfwvng cứcjsh nghĩbmya đcjshếannvn việwduhc phụrfle thâwsisn bịovmx tiêbctbn thi, vi huynh khôlxtqng đcjshàhcexnh lòoemyng.

Muộbmyai cóplsq thểvlbm khuyêbctbn Tầzween Thừrflea tưmfwvvepmng, đcjshvlbm hắrflen đcjshaall cậanxtp việwduhc nàhcexy vớvepmi Hoàhcexng Thưmfwvplsqng, cóplsq thểvlbm giảyfahm năovmxm trăovmxm roi khôlxtqng? Vi huynh cũrhmmng biếannvt Tháwcxqi Thưmfwvplsqng Hoàhcexng hậanxtn phụrfle thâwsisn thấcvzwu xưmfwvơlxtqng, đcjshvlbm Tầzween Thừrflea tưmfwvvepmng nóplsqi chuyệwduhn nàhcexy đcjshúvepmng làhcex khóplsq xửuarf…”




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.