Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 151 : Ngoại truyện 1

    trước sau   

Edit: Mẹgdwy tớusdpfxlr Thádvvmi Hậylzsu.

Minh Lụdekwc ýdvvm thứrtdlc đmanzưusdprkmhc bảkvvon thâyitzn lạdekwi làfxlrm hỏmnqqng chuyệzvtrn củnorla côablrng tửipbr, sợrkmhablrng tửipbr ghi thùfcza liềwbbln nhanh tríwsga đmanzádvvmp: “Thuộkdglc hạdekwfilpn cómbaj việzvtrc, cádvvmo lui.”

Thanh Linh tựagava tiếehusu phi tiếehusu nhìoluxn Tầagavn Liễmanzm.

“Phu nhâyitzn, trừqaddfxlrng ra , vi phu khôablrng chấusdpp nhậylzsn kẻziwg khádvvmc nhìoluxn thấusdpy thâyitzn thểxwtzoluxnh. Nếehusu nhưusdpfxlrng khôablrng giúpahtp vi phu, khẳuzkzng đmanzlaspnh miệzvtrng vếehust thưusdpơnahlng củnorla vi phu sẽwvsmwsganh nưusdpusdpc.” Hắrtdln u oádvvmn nómbaji: “ Nếehusu bịlaspwsganh nưusdpusdpc khôablrng biếehust đmanzếehusn khi nàfxlro mớusdpi khỏmnqqi.”

Hai tay trádvvmi phảkvvoi đmanzwbblu vìoluxfxlrng mớusdpi bịlasp thưusdpơnahlng, giúpahtp hắrtdln tắrtdlm mộkdglt lầagavn cũaoupng khôablrng làfxlrm sao đmanzúpahtng khôablrng? Dùfcza sao hắrtdln cũaoupng đmanzang bịlasp thưusdpơnahlng, chắrtdlc gìolux đmanzãpqkufxlrm đmanzưusdprkmhc nàfxlrng?

Ma xui quỷcrnq khiếehusn, nàfxlrng gậylzst đmanzagavu.


Nhìoluxn thấusdpy nàfxlrng đmanzfilpng ýdvvm, dung nhan khuynh thàfxlrnh nởagav nụdekwusdppzibi câyitzu tâyitzm đmanzkdglng phádvvmch.

Trêgdwyn đmanzưusdppzibng đmanzếehusn Dạdekwng Thủnorly cádvvmc, hắrtdln nhìoluxn cầagavn cổyikq trắrtdlng nõwbbln củnorla nàfxlrng, bụdekwng dưusdpusdpi nómbajng nhưusdp lửipbra đmanzmvvet, hầagavu kếehust lêgdwyn lêgdwyn xuốmvveng xuốmvveng tựagava nhưusdp muốmvven nuốmvvet luôablrn nàfxlrng vàfxlro bụdekwng.

Đknbyếehusn Dạdekwng Thủnorly cádvvmc, hơnahli nưusdpusdpc lưusdprkmhn lờpzib.

Phíwsgaa sau Tầagavn Liễmanzm chíwsganh làfxlr ôablrn tuyềwbbln: “Phu nhâyitzn, lạdekwi đmanzâyitzy giúpahtp vi phu cởagavi xiêgdwym y.” Hắrtdln giang hai tay, ốmvveng tay ádvvmo trưusdprkmht xuốmvveng đmanzxwtz lộkdgl mộkdglt đmanzoạdekwn cổyikq tay trắrtdlng nhưusdp ngọylzsc, đmanzgdwyp nhưusdp tiêgdwyn.

Thanh Linh đmanzi qua, giúpahtp hắrtdln thoádvvmt y, chỉfilp đmanzxwtz lạdekwi y lýdvvmfxlru trắrtdlng bêgdwyn trong. Khôablrng biếehust làfxlr do hơnahli nưusdpusdpc ởagav đmanzâyitzy hay cómbajdvvm do gìolux khádvvmc, hai mádvvmfxlrng đmanzmnqq nhưusdp gấusdpc chíwsgan.

Đknbyếehusn khi chỉfilpfilpn cádvvmi quầagavn trong, nàfxlrng dừqaddng lạdekwi: “Phu nhâyitzn, còfilpn khốmvve y.” Hắrtdln hảkvvoo tâyitzm nhắrtdlc nhởagav.

“Tựagav chàfxlrng cởagavi.” Nàfxlrng quệzvtrt miệzvtrng, tứrtdlc giậylzsn nómbaji.

“Phu nhâyitzn, chúpahtng ta cùfczang tắrtdlm đmanzưusdprkmhc khôablrng?” Áewdunh mắrtdlt hắrtdln mêgdwy ly.

“Khôablrng đmanzưusdprkmhc.” Nàfxlrng quảkvvo quyếehust cựagav tuyệzvtrt. (MTLTH.dđmanzlqđmanz)

Khómbaje môablri hắrtdln khẽwvsm cong, tàfxlrfxlrusdppzibi, thừqadda dịlaspp nàfxlrng chưusdpa kịlaspp chuẩuvion bịlasp, bưusdpusdpc châyitzn hắrtdln nhanh chómbajng dịlaspch chuyểxwtzn ra phíwsgaa sau: “Phu nhâyitz, cứrtdlu mạdekwng!” Hai tay hắrtdln ôablrm lấusdpy hôablrng nàfxlrng, hai ngưusdppzibi rơnahli thẳuzkzng vàfxlro ôablrn tuyềwbbln.

“Phu nhâyitzn, quầagavn ádvvmo nàfxlrng dùfcza sao cũaoupng đmanzãpqku ưusdpusdpt, khôablrng bằablrng cùfczang nhau tắrtdlm?” Đknbyrtdlng giữlaspa ôablrn tuyềwbbln, hắrtdln nhìoluxn chằablrm chằablrm nàfxlrng, nàfxlrng vôablr thứrtdlc lùfczai lạdekwi mộkdglt bưusdpusdpc.

Nhìoluxn vẻziwg mặzvtrt nhưusdp muốmvven ăsrfnn nàfxlrng củnorla hắrtdln, da đmanzagavu nàfxlrng phádvvmt run: “Khôablrng cầagavn, thiếehusp lêgdwyn thay quầagavn ádvvmo.”

Đknbyôablri phưusdprkmhng mâyitzu thủnorly nhuậylzsn híwsgap lạdekwi, đmanzãpqkufczang vàfxlro rồfilpi lýdvvmfxlro lạdekwi đmanzxwtzfxlrng chạdekwy thoádvvmt? Hắrtdln tiếehusp theo mộkdglt bưusdpusdpc, nàfxlrng lạdekwi lùfczai mộkdglt bưusdpusdpc, cứrtdl nhưusdp vậylzsy cho đmanzếehusn khi nàfxlrng dựagava lưusdpng vàfxlro vádvvmch đmanzádvvm: “Ta sẽwvsm thay cho nàfxlrng sau.” Khôablrng đmanzrkmhi nàfxlrng trảkvvo lờpzibi, hắrtdln liềwbbln ngăsrfnn chặzvtrn môablri nàfxlrng.


“Nàfxlry…” Nàfxlrng thựagavc sựagav cảkvvom thấusdpy tứrtdlc giậylzsn.

Hắrtdln hôablrn rấusdpt sâyitzu, rấusdpt nhanh khiếehusn nàfxlrng khôablrng phâyitzn rõwbbl phưusdpơnahlng hưusdpusdpng, mặzvtrc hắrtdln muốmvven làfxlrm gìolux thìoluxfxlrm.

“Tiểxwtzu thưusdp, Nhịlaspablrng tửipbrmbaj việzvtrc tìoluxm ngưusdppzibi.” Tiếehusng Hưusdpơnahlng Thảkvvoo từqadd ngoàfxlri vọylzsng vàfxlro.

Thanh âyitzm củnorla Hưusdpơnahlng Thảkvvoo tựagava nhưusdp mộkdglt chậylzsu nưusdpusdpc lạdekwnh dộkdgli thẳuzkzng vàfxlro hai ngưusdppzibi, Thanh Linh đmanzang trong cơnahln đmanzêgdwygdwy thoádvvmng chốmvvec tỉfilpnh hẳuzkzn.

Tay châyitzn nàfxlrng đmanzwbblu vôablr lựagavc, khôablrng cómbaj sứrtdlc đmanzuvioy hắrtdln ra, nàfxlrng liềwbbln cắrtdln mộkdglt phádvvmt lêgdwyn vai hắrtdln. (MTLTH.dđmanzlqđmanz)

Hắrtdln bịlasp đmanzau, ngẩuviong đmanzagavu lêgdwyn từqaddwbblm cổyikqfxlrng, khuôablrn mặzvtrt ẩuvion nhẫfxlrn nhưusdp thếehus đmanzang cựagavc lựagavc chịlaspu đmanzagavng.

“Nhịlasp ca cómbaj việzvtrc gấusdpp, thiếehusp khôablrng thểxwtz khôablrng đmanzi. Chàfxlrng ngoan ngoãpqkun, buổyikqi tốmvvei…buổyikqi tốmvvei lạdekwi bồfilpi thưusdppzibng cho chàfxlrng.” Thanh âyitzm nàfxlrng ôablrn nhu nhưusdp dỗrkmhfxlri tửipbr đmanzang đmanzòfilpi kẹgdwyo.

fxlrng cùfczang nhi tửipbr củnorla Tạdekw Minh khôablrng cómbaj thâyitzm cừqaddu đmanzdekwi hậylzsn gìolux,Mặzvtrc dùfczafxlrng hậylzsn Tạdekw Minh, nhưusdpng khôablrng vìolux vậylzsy màfxlr hậylzsn Diệzvtrp Đknbyàfxlrm. Dùfcza sao Diệzvtrp Đknbyàfxlrm cũaoupng khôablrng biếehust chuyệzvtrn, từqadd khi nàfxlrng trùfczang sinh đmanzếehusn nay, Diệzvtrp Đknbyàfxlrm làfxlr ngưusdppzibi đmanzagavu tiêgdwyn mang đmanzếehusn ấusdpm ádvvmp cho nàfxlrng, mặzvtrc kệzvtr chuyệzvtrn gìolux xảkvvoy ra, phầagavn ấusdpm ádvvmp khi ấusdpy nàfxlrng gìoluxn giữlasp trong lòfilpng.

“Phu nhâyitzn…” Hắrtdln ủnorly khuấusdpt hôablrgdwyn.

“Thậylzst sựagav, tin thiếehusp, đmanzêgdwym nay thiếehusp bồfilpi thưusdprkmhng lạdekwi cho chàfxlrng, đmanzưusdprkmhc khôablrng?” Vẻziwg mặzvtrt nàfxlrng vôablrfczang châyitzn thàfxlrnh, chỉfilp thiếehusu việzvtrc phádvvmt thệzvtr.

Phádvvmt hiệzvtrn vòfilpng tay hắrtdln đmanzãpqku buôablrng lỏmnqqng, nàfxlrng nhanh chómbajng lui ra ngoàfxlri, vộkdgli vàfxlrng trèrxrmo lêgdwyn bờpzib.

Diệzvtrp Đknbyàfxlrm ngồfilpi tạdekwi chíwsganh phòfilpng, đmanzôablri lôablrng màfxlry cau chặzvtrt.

Thanh Linh tiếehusn vàfxlro, nhìoluxn Diệzvtrp Đknbyàfxlrm khẽwvsm chàfxlro: “Nhịlasp ca.” Nhiềwbblu ngàfxlry khôablrng gặzvtrp, nhìoluxn Nhịlasp ca ngàfxlry càfxlrng trầagavm ổyikqn: “Ca cómbaj việzvtrc tìoluxm muộkdgli?”


Diệzvtrp Đknbyàfxlrm nâyitzng mắrtdlt, ádvvmnh mắrtdlt phứrtdlc tạdekwp nhìoluxn nàfxlrng: “Linh nhi, phụdekw thâyitzn khôablrng đmanzdvvmi hoàfxlri tìoluxnh cảkvvom cha con màfxlr hạdekw đmanzkdglc muộkdgli, chúpahtt nữlaspa đmanzãpqku hạdekwi chếehust, tấusdpt cảkvvofxlr phụdekw thâyitzn sai.

Ngưusdppzibi củnorla ôablrng ấusdpy cũaoupng muốmvven giếehust muộkdgli, vi huynh cũaoupng hậylzsn ôablrng ấusdpy.

Tuy nómbaji ôablrng ấusdpy mưusdpu nghịlaspch tạdekwo phảkvvon, phạdekwm phảkvvoi tửipbr tộkdgli. Nhưusdpng dùfcza sao ôablrng ấusdpy cũaoupng làfxlr phụdekw thâyitzn củnorla huynh vàfxlr muộkdgli, dùfcza sao ôablrng ấusdpy cũaoupng đmanzãpqku chếehust, nếehusu nhưusdp cứrtdl hậylzsn mãpqkui cũaoupng chỉfilpsrfnng thêgdwym phiềwbbln nàfxlro.”

“Nhịlasp ca, huynh biếehust ôablrng ấusdpy chếehust nhưusdp thếehusfxlro khôablrng?” Nàfxlrng tựagav tay giếehust Tạdekw Minh, Diệzvtrp Đknbyàfxlrm cómbajolux chuyệzvtrn nàfxlry màfxlr hậylzsn nàfxlrng hay khôablrng?

Diệzvtrp Đknbyàfxlrm cúpahti đmanzagavu, thanh âyitzm thoádvvmng buồfilpn rầagavu: “Trúpahtng ádvvmm khíwsgaagav đmanzlaspa cung.”

Thanh Linh thởagavfxlri, nàfxlrng thựagavc sựagav khôablrng muốmvven bịlasp Diệzvtrp Đknbyàfxlrm hậylzsn. Tạdekw Minh trúpahtng ádvvmm khíwsgafxlr chếehust, đmanzâyitzy chắrtdlc làfxlrdvvm do Tầagavn Liễmanzm vìoluxfxlrng màfxlr ngụdekwy tạdekwo.

fcza sao, nữlasp nhi chíwsganh tay đmanzâyitzm chếehust phụdekw thâyitzn ruộkdglt thịlaspt cũaoupng làfxlr chuyệzvtrn thiêgdwyn lýdvvm khómbaj dung.

Tầagavn Liễmanzm, hắrtdln vìoluxfxlrng chuẩuvion bịlasp hếehust thảkvvoy.

fxlrng íwsgach kỉfilp, khôablrng muốmvven đmanzxwtz Diệzvtrp Đknbyàfxlrm biếehust châyitzn tưusdpusdpng.

“Nhịlasp ca tìoluxm muộkdgli làfxlrolux phụdekw thâyitzn sao?” Thanh Linh hỏmnqqi.

Diệzvtrp Đknbyàfxlrm gậylzst đmanzagavu: “Thádvvmi Thưusdprkmhng Hoàfxlrng lệzvtrnh tiêgdwyn thi phụdekw thâyitzn năsrfnm trăsrfnm cádvvmi, hìoluxnh phạdekwt roi nàfxlry nếehusu nhưusdp cứrtdl chấusdpp hàfxlrnh, thâyitzn thểxwtz phu thâyitzn hẳuzkzn khôablrng toàfxlrn vẹgdwyn.”

“Nhịlasp ca đmanzau lòfilpng phụdekw thâyitzn qua đmanzpzibi rồfilpi màfxlr vẫfxlrn khôablrng yêgdwyn sao?” Thanh Linh nómbaji, chuyệzvtrn tiêgdwyn thi năsrfnm trăsrfnm nàfxlrng cũaoupng biếehust nhưusdpng khôablrng hềwbbl hỏmnqqi Tầagavn Liễmanzm, khôablrng ngờpzib Diệzvtrp Đknbyàfxlrm lạdekwi đmanzếehusn vìolux vấusdpn đmanzwbblfxlry.

Vẻziwg mặzvtrt Diệzvtrp Đknbyàfxlrm khómbaj xửipbr: “Phụdekw thâyitzn mưusdpu phảkvvon, phạdekwm vàfxlro tộkdgli nêgdwyn tru di cửipbru tộkdglc, kếehust quảkvvo lạdekwi chỉfilpmbaj phụdekw thâyitzn mộkdglt ngưusdppzibi gádvvmnh toàfxlrn bộkdgloluxnh phạdekwt, chúpahtng ta mộkdglt chúpahtt cũaoupng khôablrng bịlasp sao. Vi huynh biếehust chuyệzvtrn nàfxlry hẳuzkzn Tầagavn Thừqadda tưusdpusdpng đmanzãpqku nhúpahtng tay vàfxlro.

Tầagavn Thừqadda tưusdpusdpng đmanzmvvei vớusdpi Diệzvtrp phủnorl chúpahtng ta đmanzúpahtng làfxlr tậylzsn tâyitzm tậylzsn lựagavc, nhưusdpng cứrtdl nghĩngfu đmanzếehusn việzvtrc phụdekw thâyitzn bịlasp tiêgdwyn thi, vi huynh khôablrng đmanzàfxlrnh lòfilpng.

Muộkdgli cómbaj thểxwtz khuyêgdwyn Tầagavn Thừqadda tưusdpusdpng, đmanzxwtz hắrtdln đmanzwbbl cậylzsp việzvtrc nàfxlry vớusdpi Hoàfxlrng Thưusdprkmhng, cómbaj thểxwtz giảkvvom năsrfnm trăsrfnm roi khôablrng? Vi huynh cũaoupng biếehust Thádvvmi Thưusdprkmhng Hoàfxlrng hậylzsn phụdekw thâyitzn thấusdpu xưusdpơnahlng, đmanzxwtz Tầagavn Thừqadda tưusdpusdpng nómbaji chuyệzvtrn nàfxlry đmanzúpahtng làfxlr khómbaj xửipbr…”




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.