Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 150-3 : Thật tốt, ta còn có thể tìm thấy nàng 3

    trước sau   
Edit: Mẹpzsi tớtduzzywm Thádgpti Hậujdvu.

dgpti tóhcjsc đyhhven dàzywmi củuwhba hắcxlon rủuwhb xuốzwying đyhhvkgrft, bêxhyan trêxhyan đyhhvưbteejnaoc cộtduzt bằyhhvng mộtduzt sợjnaoi dâtifly màzywmu trắcxlong. Lôjdaeng mi dàzywmi nhìskwsn còlxwhn quyếoyfan rũdkvqmiuvn cảxdze hồbcvh ly tinh, đyhhvôjdaei phưbteejnaong mâtiflu hẹpzsip dàzywmi câtiflu nhâtifln dâtiflng lêxhyan chúvfeut mơmiuv hồbcvh. Mộtduzt bộtduzdgptng mềbcvhm mạbcvhi màzywm quyếoyfan rũdkvq, hoàzywmn toàzywmn biếoyfan thàzywmnh mỹhdca nhâtifln yêxhyau kiềbcvhu mặlsksc ngưbteeimoyi chàzywm đyhhvbcvhp.

zywmng hung hăfbajng hôjdaen lêxhyan môjdaei hắcxlon, nhiềbcvhu lờimoyi hơmiuvn nữicxha cũdkvqng khóhcjszywmhcjsi ra tìskwsnh cảxdzem mãyhhvnh liệoyfat trong lòlxwhng, chỉqhoolxwhn cádgptch bằyhhvng tỏpzsi qua nụmiuvjdaen.

Hắcxlon nóhcjsi hắcxlon sợjnao mấkgrft nàzywmng, nàzywmng khôjdaeng phảxdzei cũdkvqng thếoyfa sao?

zywmng hôjdaen hắcxlon rấkgrft hung, nghe tiếoyfang hắcxlon rêxhyan rỉqhoo, khôjdaeng đyhhvàzywmnh lòlxwhng nhìskwsn hắcxlon khóhcjs chịcxlou liềbcvhn muốzwyin lui ra, hắcxlon lạbcvhi bắcxlot lấkgrfy cádgpti lưbteekooli củuwhba nàzywmng, biếoyfan bịcxlo đyhhvtduzng thàzywmnh chủuwhb đyhhvtduzng, hôjdaen càzywmng sâtiflu.

jdae hấkgrfp hai ngưbteeimoyi đyhhvbcvhu rốzwyii loạbcvhn, nụmiuvjdaen củuwhba hắcxlon càzywmng thêxhyam đyhhvxhyan cuồbcvhng, rõmnovzywmng đyhhvãyhhv khóhcjs thởujdv nhưbteeng vẫjsnxn khôjdaeng chịcxlou tha cho nàzywmng.


“Khụmiuv…” Cóhcjs ngưbteeimoyi lúvfeung túvfeung ho mộtduzt tiếoyfang. (MTLTH.dđyhhvlqđyhhv)

Trong mắcxlot Thanh Linh từqtlv trưbteetduzc đyhhvếoyfan giờimoy chỉqhoohcjs Tầvfeun Liễtwgum, hoàzywmn toàzywmn khôjdaeng phádgptt hiệoyfan cóhcjs sựwywq xuấkgrft hiệoyfan củuwhba ngưbteeimoyi khádgptc. Nghĩhdca chuyệoyfan nàzywmng chủuwhb đyhhvtduzng hôjdaen hắcxlon, khuôjdaen mặlskst đyhhvpzsi nhưbteejdaem luộtduzc.

“Thờimoyi đyhhviểlhzom cưbteeimoyng hôjdaen vi phu thìskws khôjdaeng sao, giờimoyzywmng đyhhvpzsi mặlskst cádgpti gìskws?” Tầvfeun Liễtwgum giễtwguu cợjnaot cưbteeimoyi.

“Cưbteeimoyng hôjdaen cádgpti gìskws? Rõmnovzywmng chàzywmng quyếoyfan rũdkvq thiếoyfap!” Nàzywmng lầvfeum bầvfeum nóhcjsi nhỏpzsi, đyhhvvfeuu khôjdaeng ngừqtlvng rúvfeuc sâtiflu vàzywmo lòlxwhng hắcxlon.

“Toádgpti Ngọwbhvc, đyhhvãyhhv mờimoyi Bạbcvhch thầvfeun y đyhhvếoyfan chưbteea?” Tầvfeun Liễtwgum hỏpzsii.

“Đxuubãyhhvujdvxhyan ngoàzywmi.” Hai ngưbteeimoyi vừqtlva khôjdaeng kiêxhyang dètdqjskwszywm thâtifln mậujdvt, ngưbteeimoyi ta cũdkvqng đyhhvâtiflu khôjdaeng biếoyfat xấkgrfu hổidzazywm quấkgrfy rầvfeuy chứvfeu.

“Huynh nóhcjsi vịcxlo Bạbcvhch thầvfeun y nàzywmy chíjstnnh làzywm Bạbcvhch Khádgptch Du?” Thanh Linh thòlxwh đyhhvvfeuu ra từqtlv trong ngựwywqc Tầvfeun Liễtwgum.

“Đxuubúvfeung.” Tầvfeun Liễtwgum trảxdze lờimoyi, ádgptnh mắcxlot lạbcvhi chạbcvhm đyhhvếoyfan thâtifln hìskwsnh mộtduzt nam nhâtifln đyhhvang ôjdaem chặlskst nửdbasa đyhhvvfeuu ngưbteeimoyi vàzywmo lòlxwhng: “Kia làzywm…”

“Làzywm Tạbcvh Minh.” Thanh Linh nóhcjsi.

“Chếoyfat rồbcvhi sao?” Tầvfeun Liễtwgum cóhcjsmiuvi chúvfeut kinh ngạbcvhc.

“Chếoyfat rồbcvhi.” Ngữicxh đyhhviệoyfau nàzywmng bìskwsnh thảxdzen, mộtduzt chúvfeut khôjdaeng vìskws phụmiuv thâtifln chếoyfat màzywm bi thưbteeơmiuvng, mộtduzt chúvfeut cũdkvqng khôjdaeng.

“Phu nhâtifln khôjdaeng thưbteeơmiuvng tâtiflm sao?”

“Thiếoyfap vớtduzi ôjdaeng ấkgrfy vốzwyin dĩhdcadkvqng khôjdaeng cóhcjsskwsnh phụmiuv nữicxh, ôjdaeng ấkgrfy còlxwhn muốzwyin giếoyfat thiếoyfap, vìskws sao thiếoyfap còlxwhn phảxdzei thưbteeơmiuvng tâtiflm?” Tạbcvh Minh chếoyfat, nàzywmng cao hứvfeung còlxwhn khôjdaeng kịcxlop đyhhvâtifly.


“Chúvfeung tar a ngoàzywmi trưbteetduzc đyhhvưbteejnaoc hay khôjdaeng?” Nàzywmng khôjdaeng muốzwyin ởujdv lạbcvhi nơmiuvi nàzywmy nữicxha, muốzwyin ra ngoàzywmi híjstnt thởujdv khôjdaeng khíjstn.

“Đxuubưbteejnaoc.” Tầvfeun Liễtwgum trảxdze lờimoyi, muốzwyin ôjdaem nàzywmng lêxhyan, lạbcvhi phádgptt hiệoyfan ra hai cádgptnh tay mìskwsnh đyhhvbcvhu bịcxlo thưbteeơmiuvng, chỉqhoohcjs thểlhzo đyhhvlhzojdaekhpnnh đyhhvkoolzywmng ra ngoàzywmi. (MTLTH.dđyhhvlqđyhhv)

Ra đyhhvếoyfan bêxhyan ngoàzywmi, Thanh Linh nhìskwsn thấkgrfy mộtduzt lãyhhvo giảxdzehcjsc trắcxlong, cầvfeum ôjdae đyhhvvfeung giữicxha trờimoyi tuyếoyfat bay.

“Sưbtee phụmiuv!!” Thanh Linh mừqtlvng rỡkooljdaexhyan, nhìskwsn thấkgrfy Bạbcvhch Khádgptch Du, nàzywmng hàzywmo hứvfeung muốzwyin chạbcvhy qua, chỉqhoozywm đyhhvtduzng tádgptc hơmiuvi lớtduzn, nơmiuvi bịcxlo Tạbcvh Minh đyhhvádgptnh trúvfeung đyhhvau đyhhvtduzn dữicxh dộtduzi liềbcvhn khôjdaeng dádgptm lộtduzn xộtduzn nữicxha.

Nghe Thanh Linh hôjdae mộtduzt tiếoyfang sưbtee phụmiuv, Bạbcvhch Khádgptch Du sữicxhng sờimoy mộtduzt ládgptt mớtduzi phảxdzen ứvfeung vịcxlo Thừqtlva tưbteetduzng phu nhâtifln trưbteetduzc mặlskst nàzywmy chíjstnnh làzywm đyhhvbcvh nhi Mạbcvhch Sưbteeơmiuvng: “Nha đyhhvvfeuu, đyhhvãyhhvtiflu khôjdaeng gặlsksp.”

“Phu nhâtifln, Bạbcvhch thầvfeun y làzywmbtee phụmiuvzywmng sao? Sao chưbteea bao giờimoy nghe nàzywmng nhắcxloc đyhhvếoyfan?” Tầvfeun Liễtwgum nhíjstnu màzywmy, nha đyhhvvfeuu nàzywmy còlxwhn giấkgrfu hắcxlon bao chuyệoyfan nữicxha đyhhvâtifly?

“Ha ha, khôjdaeng phảxdzei hiệoyfan tạbcvhi chàzywmng đyhhvãyhhv biếoyfat rồbcvhi sao?” Thanh Linh cưbteeimoyi nóhcjsi.

“Nha đyhhvvfeuu, đyhhvlhzo vi sưbtee xem mạbcvhch tưbteejnaong củuwhba con nhưbtee thếoyfazywmo.” Bạbcvhch Khádgptch Du đyhhvi thẳfbajng vàzywmo vấkgrfn đyhhvbcvh.

“Nơmiuvi nàzywmy gióhcjs lớtduzn, kíjstnnh xin Bạbcvhch thầvfeun y rờimoyi bưbteetduzc, đyhhvidzai đyhhvcxloa phưbteeơmiuvng bắcxlot mạbcvhch cho Thanh Thanh.” Tầvfeun Liễtwgum nóhcjsi.

“Đxuubưbteejnaoc.” Bạbcvhch Khádgptch Du cưbteeimoyi nóhcjsi.

Trong mộtduzt việoyfan tửdbas sạbcvhch sẽdbas tạbcvhi Cádgptch Nguyêxhyan cung, Thanh Linh ăfbajn qua mộtduzt chúvfeut, sau đyhhvóhcjs liềbcvhn nằyhhvm lêxhyan giưbteeimoyng. Lúvfeuc nàzywmy Bạbcvhch Khádgptch Du mớtduzi nghiêxhyam túvfeuc bắcxlot mạbcvhch cho nàzywmng.

Ngóhcjsn tay Bạbcvhch Khádgptch Du đyhhvlskst lêxhyan cổidza tay Thanh Linh, mộtduzt tiếoyfang thởujdvzywmi vang lêxhyan, đyhhvôjdaei lôjdaeng màzywmy nhíjstnu chặlskst vàzywmo nhau.

tiflm Thanh Linh dầvfeun trũdkvqng xuốzwying, đyhhvôjdaei mắcxlot rũdkvq xuốzwying che lấkgrfp biểlhzou tìskwsnh phứvfeuc tạbcvhp.


“Bạbcvhch thầvfeun y, Thanh Thanh sao rồbcvhi?” Tầvfeun Liễtwgum căfbajng thẳfbajng hỏpzsii: “Thanh Thanh vừqtlva mớtduzi uốzwying mádgptu cóhcjs chứvfeua Kim Tuyếoyfan Quỳzwyi, loạbcvhi đyhhvtduzc Tạbcvh Minh hạbcvhzywmng sao rồbcvhi?”

Thanh Linh mạbcvhnh mẽdbas ngẩxhyang đyhhvvfeuu lêxhyan, đyhhvtduzt nhiêxhyan bắcxlot lấkgrfy cádgptnh tay Bạbcvhch Khádgptch Du, đyhhvoạbcvht lờimoyi: “Sưbtee phụmiuv, con uốzwying rấkgrft nhiềbcvhu mádgptu chứvfeua Kim Tuyếoyfan Quỳzwyi, cóhcjs phảxdzei cóhcjs thểlhzo dầvfeun dầvfeun giảxdzei hếoyfat đyhhvtduzc hay khôjdaeng?” Ngóhcjsn cádgpti củuwhba nàzywmng dùdbasng sứvfeuc nhấkgrfn trêxhyan tay lãyhhvo nhâtifln gia.

Bạbcvhch Khádgptch Du trầvfeum mặlsksc mộtduzt ládgptt mớtduzi nóhcjsi: “Đxuubúvfeung vậujdvy, từqtlv từqtlvhcjs thểlhzo giảxdzei hếoyfat.”

Tầvfeun Liễtwgum khôjdaeng thấkgrfy hàzywmnh đyhhvtduzng lémnovn lúvfeut củuwhba nàzywmng, nghe Bạbcvhch Khádgptch Du chíjstnnh miệoyfang nóhcjsi vậujdvy, thởujdv phảxdzeo nhẹpzsi nhõmnovm.

Hắcxlon vẫjsnxn luôjdaen tin rằyhhvng vạbcvhn vậujdvt trong thiêxhyan hạbcvhbteeơmiuvng sinh tưbteeơmiuvng khắcxloc, khôjdaeng cóhcjsskwszywm tuyệoyfat đyhhvzwyii.  Giảxdzei dưbteejnaoc củuwhba Thựwywqc Tâtiflm tádgptn khôjdaeng phảxdzei chỉqhooskwsnh Tạbcvh Minh mớtduzi cóhcjs.

Nghe thầvfeun y nóhcjsi đyhhvtduzc củuwhba Thanh Linh cóhcjs thểlhzo giảxdzei hếoyfat, tảxdzeng đyhhvádgpt lớtduzn trong lòlxwhng Tầvfeun Liễtwgum mớtduzi hạbcvh xuốzwying, nhanh chóhcjsng đyhhvuổidzai ngưbteeimoyi: “Mấkgrfy ngàzywmy nay tiêxhyan sinh cựwywqc khổidza rồbcvhi, tiêxhyan sinh mau vềbcvh nghỉqhoo ngơmiuvi đyhhvi.” Mặlskst màzywmy hắcxlon mỉqhoom cưbteeimoyi, nhìskwsn rấkgrft cung kíjstnnh. (MTLTH.dđyhhvlqđyhhv)

Bạbcvhch Khádgptch Du cưbteeimoyi cưbteeimoyi: “Lãyhhvo phu cádgpto từqtlv trưbteetduzc.” Lãyhhvo biếoyfat Tầvfeun Liễtwgum muốzwyin ởujdv riêxhyang vớtduzi Thanh Linh, tựwywq nhiêxhyan cũdkvqng thứvfeuc thờimoyi rờimoyi đyhhvi.

Nhữicxhng ngưbteeimoyi khádgptc trong phòlxwhng cũdkvqng bịcxlo Tầvfeun Liễtwgum đyhhvuổidzai ra ngoàzywmi, trong phòlxwhng hiệoyfan tạbcvhi cũdkvqng chỉqhoolxwhn lạbcvhi hai ngưbteeimoyi.

“Xin lỗuwhbi, đyhhvlhzozywmng chịcxlou ủuwhby khuấkgrft.” Tầvfeun Liễtwgum đyhhvưbteea mắcxlot nhìskwsn nàzywmng, đyhhvau lòlxwhng nóhcjsi.

Mỏpzsii mệoyfat ùdbasn ùdbasn kémnovo tớtduzi, nàzywmng ngádgptp mộtduzt cádgpti, mởujdv to hai mắcxlot, cốzwyi gắcxlong bảxdzeo trìskws thanh tỉqhoonh: “Chàzywmng khôjdaeng sai, khôjdaeng cầvfeun phảxdzei nóhcjsi lờimoyi xin lỗuwhbi vớtduzi thiếoyfap.”

Tầvfeun Liễtwgum cưbteeimoyi nóhcjsi: “Mệoyfat sao?”

zywmng ngồbcvhi dậujdvy: “Ừcdrx, chàzywmng ngủuwhbdbasng thiếoyfap đyhhvưbteejnaoc khôjdaeng?” Quầvfeung thâtiflm ởujdv bọwbhvng mắcxlot hắcxlon rấkgrft rõmnovzywmng, rõmnovzywmng hắcxlon mấkgrfy ngàzywmy đyhhvbcvhu khôjdaeng nghỉqhoo ngơmiuvi tốzwyit, càzywmng nhìskwsn lòlxwhng nàzywmng càzywmng thấkgrfy xóhcjst.

“Đxuubưbteejnaoc.” Hắcxlon cởujdv giàzywmy leo lêxhyan giưbteeimoyng nằyhhvm.

“Đxuubqtlvng đyhhvtduzng.” Cảxdze hai tay Tầvfeun Liễtwgum đyhhvbcvhu bịcxlo thưbteeơmiuvng, khôjdaeng nêxhyan lộtduzn xộtduzn, nàzywmng vộtduzi vàzywmng ngăfbajn cảxdzen hắcxlon. Sau đyhhvóhcjs tựwywq xuốzwying giưbteeimoyng, ngồbcvhi xuốzwying trưbteetduzc mặlskst hắcxlon, nâtiflng châtifln hắcxlon lêxhyan muốzwyin cởujdvi tấkgrft cho hắcxlon.

“Trêxhyan vai nàzywmng còlxwhn cóhcjs vếoyfat thưbteeơmiuvng…” Tầvfeun Liễtwgum rụmiuvt châtifln vềbcvh lạbcvhi bịcxlozywmng giữicxh đyhhvưbteejnaoc.

Tầvfeun Liễtwgum nhìskwsn chằyhhvm chằyhhvm đyhhvqhoonh đyhhvvfeuu nàzywmng, khóhcjse môjdaei cong lêxhyan rấkgrft cao. Mềbcvhm mạbcvhi, ngọwbhvt ngòlxwha hếoyfat sứvfeuc thỏpzsia mãyhhvn.

“Phu nhâtifln, ngẩxhyang đyhhvvfeuu lêxhyan.” Hắcxlon ôjdaen nhu nóhcjsi.

“Cádgpti gìskws?” Nàzywmng vôjdae ýdgpt thứvfeuc ngẩxhyang đyhhvvfeuu lêxhyan: “Ưqittm…” Vừqtlva ngẩxhyang đyhhvvfeuu lêxhyan đyhhvãyhhv bịcxlo hắcxlon giữicxhdgpty hôjdaen.

Nụmiuvjdaen khôjdaeng dàzywmi, thếoyfa nhưbteeng vẫjsnxn nồbcvhng nàzywmng triềbcvhn miêxhyan nhưbtee vậujdvy, đyhhvôjdaei gòlxwhdgptzywmng theo đyhhvóhcjsdkvqng ửdbasng đyhhvpzsi.

jdaen xong, nàzywmng cúvfeui đyhhvvfeuu, cởujdvi tấkgrft củuwhba hắcxlon xuốzwying. Sau đyhhvóhcjs nhanh tay nhanh châtifln bòlxwhxhyan giưbteeimoyng, cuộtduzn ngưbteeimoyi trong lòlxwhng hắcxlon.

“Khôjdaeng phảxdzei mệoyfat sao? Sao còlxwhn chưbteea ngủuwhb?” Hắcxlon biếoyfat nàzywmng đyhhvãyhhv kiệoyfat sứvfeuc, thếoyfa nhưbteeng đyhhvôjdaei mắcxlot vẫjsnxn quậujdvt cưbteeimoyng mởujdv to, mắcxlot nhìskwsn chằyhhvm chằyhhvm hắcxlon.

“Ừcdrx.” Nàzywmng ứvfeung thanh, lạbcvhi khôjdaeng hềbcvhhcjs ýdgpt đyhhvcxlonh nhắcxlom mắcxlot.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.