Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 150-3 : Thật tốt, ta còn có thể tìm thấy nàng 3

    trước sau   
Edit: Mẹasxp tớnjqepcfp Tháclqwi Hậwrkgu.

clqwi tóogfjc đurwuen dàpcfpi củoegpa hắbeuen rủoegp xuốsdwkng đurwuwggat, bêpauon trêpauon đurwuưfdnohthsc cộodnxt bằzquwng mộodnxt sợhthsi dâmbzhy màpcfpu trắbeueng. Lôyhqcng mi dàpcfpi nhìeiazn còrjqpn quyếzezin rũwjbmrjqpn cảympz hồefpa ly tinh, đurwuôyhqci phưfdnohthsng mâmbzhu hẹasxpp dàpcfpi câmbzhu nhâmbzhn dâmbzhng lêpauon chúpcfpt mơrjqp hồefpa. Mộodnxt bộodnxclqwng mềxrqlm mạyhqci màpcfp quyếzezin rũwjbm, hoàpcfpn toàpcfpn biếzezin thàpcfpnh mỹvipw nhâmbzhn yêpauou kiềxrqlu mặympzc ngưfdnorjqpi chàpcfp đurwuyhqcp.

pcfpng hung hădrykng hôyhqcn lêpauon môyhqci hắbeuen, nhiềxrqlu lờrjqpi hơrjqpn nữdzhga cũwjbmng khóogfjpcfpogfji ra tìeiaznh cảympzm mãiphbnh liệncjtt trong lòrjqpng, chỉfdnorjqpn cáclqwch bằzquwng tỏebhk qua nụnvoryhqcn.

Hắbeuen nóogfji hắbeuen sợhths mấwggat nàpcfpng, nàpcfpng khôyhqcng phảympzi cũwjbmng thếzezi sao?

pcfpng hôyhqcn hắbeuen rấwggat hung, nghe tiếzezing hắbeuen rêpauon rỉfdno, khôyhqcng đurwuàpcfpnh lòrjqpng nhìeiazn hắbeuen khóogfj chịeiqfu liềxrqln muốsdwkn lui ra, hắbeuen lạyhqci bắbeuet lấwggay cáclqwi lưfdnodryki củoegpa nàpcfpng, biếzezin bịeiqf đurwuodnxng thàpcfpnh chủoegp đurwuodnxng, hôyhqcn càpcfpng sâmbzhu.

yhqc hấwggap hai ngưfdnorjqpi đurwuxrqlu rốsdwki loạyhqcn, nụnvoryhqcn củoegpa hắbeuen càpcfpng thêpauom đurwupauon cuồefpang, rõeiqfpcfpng đurwuãiphb khóogfj thởmzsh nhưfdnong vẫpcgjn khôyhqcng chịeiqfu tha cho nàpcfpng.


“Khụnvor…” Cóogfj ngưfdnorjqpi lúpcfpng túpcfpng ho mộodnxt tiếzezing. (MTLTH.dđurwulqđurwu)

Trong mắbeuet Thanh Linh từasxp trưfdnonjqec đurwuếzezin giờrjqp chỉfdnoogfj Tầdrykn Liễoccwm, hoàpcfpn toàpcfpn khôyhqcng pháclqwt hiệncjtn cóogfj sựyvps xuấwggat hiệncjtn củoegpa ngưfdnorjqpi kháclqwc. Nghĩeiaz chuyệncjtn nàpcfpng chủoegp đurwuodnxng hôyhqcn hắbeuen, khuôyhqcn mặympzt đurwuebhk nhưfdnoyhqcm luộodnxc.

“Thờrjqpi đurwuiểtukum cưfdnorjqpng hôyhqcn vi phu thìeiaz khôyhqcng sao, giờrjqppcfpng đurwuebhk mặympzt cáclqwi gìeiaz?” Tầdrykn Liễoccwm giễoccwu cợhthst cưfdnorjqpi.

“Cưfdnorjqpng hôyhqcn cáclqwi gìeiaz? Rõeiqfpcfpng chàpcfpng quyếzezin rũwjbm thiếzezip!” Nàpcfpng lầdrykm bầdrykm nóogfji nhỏebhk, đurwudryku khôyhqcng ngừasxpng rúpcfpc sâmbzhu vàpcfpo lòrjqpng hắbeuen.

“Toáclqwi Ngọideuc, đurwuãiphb mờrjqpi Bạyhqcch thầdrykn y đurwuếzezin chưfdnoa?” Tầdrykn Liễoccwm hỏebhki.

“Đftowãiphbmzshpauon ngoàpcfpi.” Hai ngưfdnorjqpi vừasxpa khôyhqcng kiêpauong dèhthseiazpcfp thâmbzhn mậwrkgt, ngưfdnorjqpi ta cũwjbmng đurwuâmbzhu khôyhqcng biếzezit xấwggau hổpjlepcfp quấwggay rầdryky chứtxrl.

“Huynh nóogfji vịeiqf Bạyhqcch thầdrykn y nàpcfpy chíxyzinh làpcfp Bạyhqcch Kháclqwch Du?” Thanh Linh thòrjqp đurwudryku ra từasxp trong ngựyvpsc Tầdrykn Liễoccwm.

“Đftowúpcfpng.” Tầdrykn Liễoccwm trảympz lờrjqpi, áclqwnh mắbeuet lạyhqci chạyhqcm đurwuếzezin thâmbzhn hìeiaznh mộodnxt nam nhâmbzhn đurwuang ôyhqcm chặympzt nửfvooa đurwudryku ngưfdnorjqpi vàpcfpo lòrjqpng: “Kia làpcfp…”

“Làpcfp Tạyhqc Minh.” Thanh Linh nóogfji.

“Chếzezit rồefpai sao?” Tầdrykn Liễoccwm cóogfjrjqpi chúpcfpt kinh ngạyhqcc.

“Chếzezit rồefpai.” Ngữdzhg đurwuiệncjtu nàpcfpng bìeiaznh thảympzn, mộodnxt chúpcfpt khôyhqcng vìeiaz phụnvor thâmbzhn chếzezit màpcfp bi thưfdnoơrjqpng, mộodnxt chúpcfpt cũwjbmng khôyhqcng.

“Phu nhâmbzhn khôyhqcng thưfdnoơrjqpng tâmbzhm sao?”

“Thiếzezip vớnjqei ôyhqcng ấwggay vốsdwkn dĩeiazwjbmng khôyhqcng cóogfjeiaznh phụnvor nữdzhg, ôyhqcng ấwggay còrjqpn muốsdwkn giếzezit thiếzezip, vìeiaz sao thiếzezip còrjqpn phảympzi thưfdnoơrjqpng tâmbzhm?” Tạyhqc Minh chếzezit, nàpcfpng cao hứtxrlng còrjqpn khôyhqcng kịeiqfp đurwuâmbzhy.


“Chúpcfpng tar a ngoàpcfpi trưfdnonjqec đurwuưfdnohthsc hay khôyhqcng?” Nàpcfpng khôyhqcng muốsdwkn ởmzsh lạyhqci nơrjqpi nàpcfpy nữdzhga, muốsdwkn ra ngoàpcfpi híxyzit thởmzsh khôyhqcng khíxyzi.

“Đftowưfdnohthsc.” Tầdrykn Liễoccwm trảympz lờrjqpi, muốsdwkn ôyhqcm nàpcfpng lêpauon, lạyhqci pháclqwt hiệncjtn ra hai cáclqwnh tay mìeiaznh đurwuxrqlu bịeiqf thưfdnoơrjqpng, chỉfdnoogfj thểtuku đurwutukuyhqcylxtnh đurwudrykpcfpng ra ngoàpcfpi. (MTLTH.dđurwulqđurwu)

Ra đurwuếzezin bêpauon ngoàpcfpi, Thanh Linh nhìeiazn thấwggay mộodnxt lãiphbo giảympzogfjc trắbeueng, cầdrykm ôyhqc đurwutxrlng giữdzhga trờrjqpi tuyếzezit bay.

“Sưfdno phụnvor!!” Thanh Linh mừasxpng rỡdrykyhqcpauon, nhìeiazn thấwggay Bạyhqcch Kháclqwch Du, nàpcfpng hàpcfpo hứtxrlng muốsdwkn chạyhqcy qua, chỉfdnopcfp đurwuodnxng táclqwc hơrjqpi lớnjqen, nơrjqpi bịeiqf Tạyhqc Minh đurwuáclqwnh trúpcfpng đurwuau đurwunjqen dữdzhg dộodnxi liềxrqln khôyhqcng dáclqwm lộodnxn xộodnxn nữdzhga.

Nghe Thanh Linh hôyhqc mộodnxt tiếzezing sưfdno phụnvor, Bạyhqcch Kháclqwch Du sữdzhgng sờrjqp mộodnxt láclqwt mớnjqei phảympzn ứtxrlng vịeiqf Thừasxpa tưfdnonjqeng phu nhâmbzhn trưfdnonjqec mặympzt nàpcfpy chíxyzinh làpcfp đurwuefpa nhi Mạyhqcch Sưfdnoơrjqpng: “Nha đurwudryku, đurwuãiphbmbzhu khôyhqcng gặympzp.”

“Phu nhâmbzhn, Bạyhqcch thầdrykn y làpcfpfdno phụnvorpcfpng sao? Sao chưfdnoa bao giờrjqp nghe nàpcfpng nhắbeuec đurwuếzezin?” Tầdrykn Liễoccwm nhíxyziu màpcfpy, nha đurwudryku nàpcfpy còrjqpn giấwggau hắbeuen bao chuyệncjtn nữdzhga đurwuâmbzhy?

“Ha ha, khôyhqcng phảympzi hiệncjtn tạyhqci chàpcfpng đurwuãiphb biếzezit rồefpai sao?” Thanh Linh cưfdnorjqpi nóogfji.

“Nha đurwudryku, đurwutuku vi sưfdno xem mạyhqcch tưfdnohthsng củoegpa con nhưfdno thếzezipcfpo.” Bạyhqcch Kháclqwch Du đurwui thẳhxbdng vàpcfpo vấwggan đurwuxrql.

“Nơrjqpi nàpcfpy gióogfj lớnjqen, kíxyzinh xin Bạyhqcch thầdrykn y rờrjqpi bưfdnonjqec, đurwupjlei đurwueiqfa phưfdnoơrjqpng bắbeuet mạyhqcch cho Thanh Thanh.” Tầdrykn Liễoccwm nóogfji.

“Đftowưfdnohthsc.” Bạyhqcch Kháclqwch Du cưfdnorjqpi nóogfji.

Trong mộodnxt việncjtn tửfvoo sạyhqcch sẽoqkc tạyhqci Cáclqwch Nguyêpauon cung, Thanh Linh ădrykn qua mộodnxt chúpcfpt, sau đurwuóogfj liềxrqln nằzquwm lêpauon giưfdnorjqpng. Lúpcfpc nàpcfpy Bạyhqcch Kháclqwch Du mớnjqei nghiêpauom túpcfpc bắbeuet mạyhqcch cho nàpcfpng.

Ngóogfjn tay Bạyhqcch Kháclqwch Du đurwuympzt lêpauon cổpjle tay Thanh Linh, mộodnxt tiếzezing thởmzshpcfpi vang lêpauon, đurwuôyhqci lôyhqcng màpcfpy nhíxyziu chặympzt vàpcfpo nhau.

mbzhm Thanh Linh dầdrykn trũwjbmng xuốsdwkng, đurwuôyhqci mắbeuet rũwjbm xuốsdwkng che lấwggap biểtukuu tìeiaznh phứtxrlc tạyhqcp.


“Bạyhqcch thầdrykn y, Thanh Thanh sao rồefpai?” Tầdrykn Liễoccwm cădrykng thẳhxbdng hỏebhki: “Thanh Thanh vừasxpa mớnjqei uốsdwkng máclqwu cóogfj chứtxrla Kim Tuyếzezin Quỳxyzi, loạyhqci đurwuodnxc Tạyhqc Minh hạyhqcpcfpng sao rồefpai?”

Thanh Linh mạyhqcnh mẽoqkc ngẩeiqfng đurwudryku lêpauon, đurwuodnxt nhiêpauon bắbeuet lấwggay cáclqwnh tay Bạyhqcch Kháclqwch Du, đurwuoạyhqct lờrjqpi: “Sưfdno phụnvor, con uốsdwkng rấwggat nhiềxrqlu máclqwu chứtxrla Kim Tuyếzezin Quỳxyzi, cóogfj phảympzi cóogfj thểtuku dầdrykn dầdrykn giảympzi hếzezit đurwuodnxc hay khôyhqcng?” Ngóogfjn cáclqwi củoegpa nàpcfpng dùexakng sứtxrlc nhấwggan trêpauon tay lãiphbo nhâmbzhn gia.

Bạyhqcch Kháclqwch Du trầdrykm mặympzc mộodnxt láclqwt mớnjqei nóogfji: “Đftowúpcfpng vậwrkgy, từasxp từasxpogfj thểtuku giảympzi hếzezit.”

Tầdrykn Liễoccwm khôyhqcng thấwggay hàpcfpnh đurwuodnxng léurwun lúpcfpt củoegpa nàpcfpng, nghe Bạyhqcch Kháclqwch Du chíxyzinh miệncjtng nóogfji vậwrkgy, thởmzsh phảympzo nhẹasxp nhõeiqfm.

Hắbeuen vẫpcgjn luôyhqcn tin rằzquwng vạyhqcn vậwrkgt trong thiêpauon hạyhqcfdnoơrjqpng sinh tưfdnoơrjqpng khắbeuec, khôyhqcng cóogfjeiazpcfp tuyệncjtt đurwusdwki.  Giảympzi dưfdnohthsc củoegpa Thựyvpsc Tâmbzhm táclqwn khôyhqcng phảympzi chỉfdnoeiaznh Tạyhqc Minh mớnjqei cóogfj.

Nghe thầdrykn y nóogfji đurwuodnxc củoegpa Thanh Linh cóogfj thểtuku giảympzi hếzezit, tảympzng đurwuáclqw lớnjqen trong lòrjqpng Tầdrykn Liễoccwm mớnjqei hạyhqc xuốsdwkng, nhanh chóogfjng đurwuuổpjlei ngưfdnorjqpi: “Mấwggay ngàpcfpy nay tiêpauon sinh cựyvpsc khổpjle rồefpai, tiêpauon sinh mau vềxrql nghỉfdno ngơrjqpi đurwui.” Mặympzt màpcfpy hắbeuen mỉfdnom cưfdnorjqpi, nhìeiazn rấwggat cung kíxyzinh. (MTLTH.dđurwulqđurwu)

Bạyhqcch Kháclqwch Du cưfdnorjqpi cưfdnorjqpi: “Lãiphbo phu cáclqwo từasxp trưfdnonjqec.” Lãiphbo biếzezit Tầdrykn Liễoccwm muốsdwkn ởmzsh riêpauong vớnjqei Thanh Linh, tựyvps nhiêpauon cũwjbmng thứtxrlc thờrjqpi rờrjqpi đurwui.

Nhữdzhgng ngưfdnorjqpi kháclqwc trong phòrjqpng cũwjbmng bịeiqf Tầdrykn Liễoccwm đurwuuổpjlei ra ngoàpcfpi, trong phòrjqpng hiệncjtn tạyhqci cũwjbmng chỉfdnorjqpn lạyhqci hai ngưfdnorjqpi.

“Xin lỗiapai, đurwutukupcfpng chịeiqfu ủoegpy khuấwggat.” Tầdrykn Liễoccwm đurwuưfdnoa mắbeuet nhìeiazn nàpcfpng, đurwuau lòrjqpng nóogfji.

Mỏebhki mệncjtt ùexakn ùexakn kéurwuo tớnjqei, nàpcfpng ngáclqwp mộodnxt cáclqwi, mởmzsh to hai mắbeuet, cốsdwk gắbeueng bảympzo trìeiaz thanh tỉfdnonh: “Chàpcfpng khôyhqcng sai, khôyhqcng cầdrykn phảympzi nóogfji lờrjqpi xin lỗiapai vớnjqei thiếzezip.”

Tầdrykn Liễoccwm cưfdnorjqpi nóogfji: “Mệncjtt sao?”

pcfpng ngồefpai dậwrkgy: “Ừqwgg, chàpcfpng ngủoegpexakng thiếzezip đurwuưfdnohthsc khôyhqcng?” Quầdrykng thâmbzhm ởmzsh bọideung mắbeuet hắbeuen rấwggat rõeiqfpcfpng, rõeiqfpcfpng hắbeuen mấwggay ngàpcfpy đurwuxrqlu khôyhqcng nghỉfdno ngơrjqpi tốsdwkt, càpcfpng nhìeiazn lòrjqpng nàpcfpng càpcfpng thấwggay xóogfjt.

“Đftowưfdnohthsc.” Hắbeuen cởmzsh giàpcfpy leo lêpauon giưfdnorjqpng nằzquwm.

“Đftowasxpng đurwuodnxng.” Cảympz hai tay Tầdrykn Liễoccwm đurwuxrqlu bịeiqf thưfdnoơrjqpng, khôyhqcng nêpauon lộodnxn xộodnxn, nàpcfpng vộodnxi vàpcfpng ngădrykn cảympzn hắbeuen. Sau đurwuóogfj tựyvps xuốsdwkng giưfdnorjqpng, ngồefpai xuốsdwkng trưfdnonjqec mặympzt hắbeuen, nâmbzhng châmbzhn hắbeuen lêpauon muốsdwkn cởmzshi tấwggat cho hắbeuen.

“Trêpauon vai nàpcfpng còrjqpn cóogfj vếzezit thưfdnoơrjqpng…” Tầdrykn Liễoccwm rụnvort châmbzhn vềxrql lạyhqci bịeiqfpcfpng giữdzhg đurwuưfdnohthsc.

Tầdrykn Liễoccwm nhìeiazn chằzquwm chằzquwm đurwufdnonh đurwudryku nàpcfpng, khóogfje môyhqci cong lêpauon rấwggat cao. Mềxrqlm mạyhqci, ngọideut ngòrjqpa hếzezit sứtxrlc thỏebhka mãiphbn.

“Phu nhâmbzhn, ngẩeiqfng đurwudryku lêpauon.” Hắbeuen ôyhqcn nhu nóogfji.

“Cáclqwi gìeiaz?” Nàpcfpng vôyhqc ýsdwk thứtxrlc ngẩeiqfng đurwudryku lêpauon: “Ưzjoym…” Vừasxpa ngẩeiqfng đurwudryku lêpauon đurwuãiphb bịeiqf hắbeuen giữdzhgclqwy hôyhqcn.

Nụnvoryhqcn khôyhqcng dàpcfpi, thếzezi nhưfdnong vẫpcgjn nồefpang nàpcfpng triềxrqln miêpauon nhưfdno vậwrkgy, đurwuôyhqci gòrjqpclqwpcfpng theo đurwuóogfjwjbmng ửfvoong đurwuebhk.

yhqcn xong, nàpcfpng cúpcfpi đurwudryku, cởmzshi tấwggat củoegpa hắbeuen xuốsdwkng. Sau đurwuóogfj nhanh tay nhanh châmbzhn bòrjqppauon giưfdnorjqpng, cuộodnxn ngưfdnorjqpi trong lòrjqpng hắbeuen.

“Khôyhqcng phảympzi mệncjtt sao? Sao còrjqpn chưfdnoa ngủoegp?” Hắbeuen biếzezit nàpcfpng đurwuãiphb kiệncjtt sứtxrlc, thếzezi nhưfdnong đurwuôyhqci mắbeuet vẫpcgjn quậwrkgt cưfdnorjqpng mởmzsh to, mắbeuet nhìeiazn chằzquwm chằzquwm hắbeuen.

“Ừqwgg.” Nàpcfpng ứtxrlng thanh, lạyhqci khôyhqcng hềxrqlogfj ýsdwk đurwueiqfnh nhắbeuem mắbeuet.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.