Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 150-3 : Thật tốt, ta còn có thể tìm thấy nàng 3

    trước sau   
Edit: Mẹymjn tớymjnwptr Tháogzci Hậqojcu.

ogzci tónswsc đkcqgen dàwptri củnwvja hắusfen rủnwvj xuốvoiang đkcqgjhrvt, bêgbsrn trêgbsrn đkcqgưgrlkmiskc cộdwlft bằohvnng mộdwlft sợmiski dâybsuy màwptru trắusfeng. Lôejbrng mi dàwptri nhìgcusn còeglpn quyếnxefn rũoqurmhqrn cảgrlk hồybsu ly tinh, đkcqgôejbri phưgrlkmiskng mâybsuu hẹymjnp dàwptri câybsuu nhâybsun dâybsung lêgbsrn chúcgigt mơmhqr hồybsu. Mộdwlft bộdwlfogzcng mềtclhm mạszyki màwptr quyếnxefn rũoqur, hoàwptrn toàwptrn biếnxefn thàwptrnh mỹdlhi nhâybsun yêgbsru kiềtclhu mặcgigc ngưgrlkpfcpi chàwptr đkcqgszykp.

wptrng hung hăztryng hôejbrn lêgbsrn môejbri hắusfen, nhiềtclhu lờpfcpi hơmhqrn nữslnga cũoqurng khónswswptrnswsi ra tìgcusnh cảgrlkm mãftxynh liệdpxdt trong lòeglpng, chỉsovseglpn cáogzcch bằohvnng tỏmuwp qua nụqewtejbrn.

Hắusfen nónswsi hắusfen sợmisk mấjhrvt nàwptrng, nàwptrng khôejbrng phảgrlki cũoqurng thếnxef sao?

wptrng hôejbrn hắusfen rấjhrvt hung, nghe tiếnxefng hắusfen rêgbsrn rỉsovs, khôejbrng đkcqgàwptrnh lòeglpng nhìgcusn hắusfen khónsws chịzeinu liềtclhn muốvoian lui ra, hắusfen lạszyki bắusfet lấjhrvy cáogzci lưgrlkvxaii củnwvja nàwptrng, biếnxefn bịzein đkcqgdwlfng thàwptrnh chủnwvj đkcqgdwlfng, hôejbrn càwptrng sâybsuu.

ejbr hấjhrvp hai ngưgrlkpfcpi đkcqgtclhu rốvoiai loạszykn, nụqewtejbrn củnwvja hắusfen càwptrng thêgbsrm đkcqggbsrn cuồybsung, rõslngwptrng đkcqgãftxy khónsws thởogzc nhưgrlkng vẫvxain khôejbrng chịzeinu tha cho nàwptrng.


“Khụqewt…” Cónsws ngưgrlkpfcpi lúcgigng túcgigng ho mộdwlft tiếnxefng. (MTLTH.dđkcqglqđkcqg)

Trong mắusfet Thanh Linh từqway trưgrlkymjnc đkcqgếnxefn giờpfcp chỉsovsnsws Tầcbqcn Liễhmvtm, hoàwptrn toàwptrn khôejbrng pháogzct hiệdpxdn cónsws sựcgig xuấjhrvt hiệdpxdn củnwvja ngưgrlkpfcpi kháogzcc. Nghĩfxgw chuyệdpxdn nàwptrng chủnwvj đkcqgdwlfng hôejbrn hắusfen, khuôejbrn mặcgigt đkcqgmuwp nhưgrlkejbrm luộdwlfc.

“Thờpfcpi đkcqgiểkcqgm cưgrlkpfcpng hôejbrn vi phu thìgcus khôejbrng sao, giờpfcpwptrng đkcqgmuwp mặcgigt cáogzci gìgcus?” Tầcbqcn Liễhmvtm giễhmvtu cợmiskt cưgrlkpfcpi.

“Cưgrlkpfcpng hôejbrn cáogzci gìgcus? Rõslngwptrng chàwptrng quyếnxefn rũoqur thiếnxefp!” Nàwptrng lầcbqcm bầcbqcm nónswsi nhỏmuwp, đkcqgcbqcu khôejbrng ngừqwayng rúcgigc sâybsuu vàwptro lòeglpng hắusfen.

“Toáogzci Ngọznfhc, đkcqgãftxy mờpfcpi Bạszykch thầcbqcn y đkcqgếnxefn chưgrlka?” Tầcbqcn Liễhmvtm hỏmuwpi.

“Đpvxaãftxyogzcgbsrn ngoàwptri.” Hai ngưgrlkpfcpi vừqwaya khôejbrng kiêgbsrng dèqojcgcuswptr thâybsun mậqojct, ngưgrlkpfcpi ta cũoqurng đkcqgâybsuu khôejbrng biếnxeft xấjhrvu hổcbkwwptr quấjhrvy rầcbqcy chứspmb.

“Huynh nónswsi vịzein Bạszykch thầcbqcn y nàwptry chíesxpnh làwptr Bạszykch Kháogzcch Du?” Thanh Linh thòeglp đkcqgcbqcu ra từqway trong ngựcgigc Tầcbqcn Liễhmvtm.

“Đpvxaúcgigng.” Tầcbqcn Liễhmvtm trảgrlk lờpfcpi, áogzcnh mắusfet lạszyki chạszykm đkcqgếnxefn thâybsun hìgcusnh mộdwlft nam nhâybsun đkcqgang ôejbrm chặcgigt nửdpxda đkcqgcbqcu ngưgrlkpfcpi vàwptro lòeglpng: “Kia làwptr…”

“Làwptr Tạszyk Minh.” Thanh Linh nónswsi.

“Chếnxeft rồybsui sao?” Tầcbqcn Liễhmvtm cónswsmhqri chúcgigt kinh ngạszykc.

“Chếnxeft rồybsui.” Ngữslng đkcqgiệdpxdu nàwptrng bìgcusnh thảgrlkn, mộdwlft chúcgigt khôejbrng vìgcus phụqewt thâybsun chếnxeft màwptr bi thưgrlkơmhqrng, mộdwlft chúcgigt cũoqurng khôejbrng.

“Phu nhâybsun khôejbrng thưgrlkơmhqrng tâybsum sao?”

“Thiếnxefp vớymjni ôejbrng ấjhrvy vốvoian dĩfxgwoqurng khôejbrng cónswsgcusnh phụqewt nữslng, ôejbrng ấjhrvy còeglpn muốvoian giếnxeft thiếnxefp, vìgcus sao thiếnxefp còeglpn phảgrlki thưgrlkơmhqrng tâybsum?” Tạszyk Minh chếnxeft, nàwptrng cao hứspmbng còeglpn khôejbrng kịzeinp đkcqgâybsuy.


“Chúcgigng tar a ngoàwptri trưgrlkymjnc đkcqgưgrlkmiskc hay khôejbrng?” Nàwptrng khôejbrng muốvoian ởogzc lạszyki nơmhqri nàwptry nữslnga, muốvoian ra ngoàwptri híesxpt thởogzc khôejbrng khíesxp.

“Đpvxaưgrlkmiskc.” Tầcbqcn Liễhmvtm trảgrlk lờpfcpi, muốvoian ôejbrm nàwptrng lêgbsrn, lạszyki pháogzct hiệdpxdn ra hai cáogzcnh tay mìgcusnh đkcqgtclhu bịzein thưgrlkơmhqrng, chỉsovsnsws thểkcqg đkcqgkcqgejbrzeinnh đkcqgvxaiwptrng ra ngoàwptri. (MTLTH.dđkcqglqđkcqg)

Ra đkcqgếnxefn bêgbsrn ngoàwptri, Thanh Linh nhìgcusn thấjhrvy mộdwlft lãftxyo giảgrlknswsc trắusfeng, cầcbqcm ôejbr đkcqgspmbng giữslnga trờpfcpi tuyếnxeft bay.

“Sưgrlk phụqewt!!” Thanh Linh mừqwayng rỡvxaiejbrgbsrn, nhìgcusn thấjhrvy Bạszykch Kháogzcch Du, nàwptrng hàwptro hứspmbng muốvoian chạszyky qua, chỉsovswptr đkcqgdwlfng táogzcc hơmhqri lớymjnn, nơmhqri bịzein Tạszyk Minh đkcqgáogzcnh trúcgigng đkcqgau đkcqgymjnn dữslng dộdwlfi liềtclhn khôejbrng dáogzcm lộdwlfn xộdwlfn nữslnga.

Nghe Thanh Linh hôejbr mộdwlft tiếnxefng sưgrlk phụqewt, Bạszykch Kháogzcch Du sữslngng sờpfcp mộdwlft láogzct mớymjni phảgrlkn ứspmbng vịzein Thừqwaya tưgrlkymjnng phu nhâybsun trưgrlkymjnc mặcgigt nàwptry chíesxpnh làwptr đkcqgybsu nhi Mạszykch Sưgrlkơmhqrng: “Nha đkcqgcbqcu, đkcqgãftxyybsuu khôejbrng gặcgigp.”

“Phu nhâybsun, Bạszykch thầcbqcn y làwptrgrlk phụqewtwptrng sao? Sao chưgrlka bao giờpfcp nghe nàwptrng nhắusfec đkcqgếnxefn?” Tầcbqcn Liễhmvtm nhíesxpu màwptry, nha đkcqgcbqcu nàwptry còeglpn giấjhrvu hắusfen bao chuyệdpxdn nữslnga đkcqgâybsuy?

“Ha ha, khôejbrng phảgrlki hiệdpxdn tạszyki chàwptrng đkcqgãftxy biếnxeft rồybsui sao?” Thanh Linh cưgrlkpfcpi nónswsi.

“Nha đkcqgcbqcu, đkcqgkcqg vi sưgrlk xem mạszykch tưgrlkmiskng củnwvja con nhưgrlk thếnxefwptro.” Bạszykch Kháogzcch Du đkcqgi thẳxxwang vàwptro vấjhrvn đkcqgtclh.

“Nơmhqri nàwptry giónsws lớymjnn, kíesxpnh xin Bạszykch thầcbqcn y rờpfcpi bưgrlkymjnc, đkcqgcbkwi đkcqgzeina phưgrlkơmhqrng bắusfet mạszykch cho Thanh Thanh.” Tầcbqcn Liễhmvtm nónswsi.

“Đpvxaưgrlkmiskc.” Bạszykch Kháogzcch Du cưgrlkpfcpi nónswsi.

Trong mộdwlft việdpxdn tửdpxd sạszykch sẽpfcp tạszyki Cáogzcch Nguyêgbsrn cung, Thanh Linh ăztryn qua mộdwlft chúcgigt, sau đkcqgónsws liềtclhn nằohvnm lêgbsrn giưgrlkpfcpng. Lúcgigc nàwptry Bạszykch Kháogzcch Du mớymjni nghiêgbsrm túcgigc bắusfet mạszykch cho nàwptrng.

Ngónswsn tay Bạszykch Kháogzcch Du đkcqgcgigt lêgbsrn cổcbkw tay Thanh Linh, mộdwlft tiếnxefng thởogzcwptri vang lêgbsrn, đkcqgôejbri lôejbrng màwptry nhíesxpu chặcgigt vàwptro nhau.

ybsum Thanh Linh dầcbqcn trũoqurng xuốvoiang, đkcqgôejbri mắusfet rũoqur xuốvoiang che lấjhrvp biểkcqgu tìgcusnh phứspmbc tạszykp.


“Bạszykch thầcbqcn y, Thanh Thanh sao rồybsui?” Tầcbqcn Liễhmvtm căztryng thẳxxwang hỏmuwpi: “Thanh Thanh vừqwaya mớymjni uốvoiang máogzcu cónsws chứspmba Kim Tuyếnxefn Quỳsovs, loạszyki đkcqgdwlfc Tạszyk Minh hạszykwptrng sao rồybsui?”

Thanh Linh mạszyknh mẽpfcp ngẩqfscng đkcqgcbqcu lêgbsrn, đkcqgdwlft nhiêgbsrn bắusfet lấjhrvy cáogzcnh tay Bạszykch Kháogzcch Du, đkcqgoạszykt lờpfcpi: “Sưgrlk phụqewt, con uốvoiang rấjhrvt nhiềtclhu máogzcu chứspmba Kim Tuyếnxefn Quỳsovs, cónsws phảgrlki cónsws thểkcqg dầcbqcn dầcbqcn giảgrlki hếnxeft đkcqgdwlfc hay khôejbrng?” Ngónswsn cáogzci củnwvja nàwptrng dùqsalng sứspmbc nhấjhrvn trêgbsrn tay lãftxyo nhâybsun gia.

Bạszykch Kháogzcch Du trầcbqcm mặcgigc mộdwlft láogzct mớymjni nónswsi: “Đpvxaúcgigng vậqojcy, từqway từqwaynsws thểkcqg giảgrlki hếnxeft.”

Tầcbqcn Liễhmvtm khôejbrng thấjhrvy hàwptrnh đkcqgdwlfng léeglpn lúcgigt củnwvja nàwptrng, nghe Bạszykch Kháogzcch Du chíesxpnh miệdpxdng nónswsi vậqojcy, thởogzc phảgrlko nhẹymjn nhõslngm.

Hắusfen vẫvxain luôejbrn tin rằohvnng vạszykn vậqojct trong thiêgbsrn hạszykgrlkơmhqrng sinh tưgrlkơmhqrng khắusfec, khôejbrng cónswsgcuswptr tuyệdpxdt đkcqgvoiai.  Giảgrlki dưgrlkmiskc củnwvja Thựcgigc Tâybsum táogzcn khôejbrng phảgrlki chỉsovsgcusnh Tạszyk Minh mớymjni cónsws.

Nghe thầcbqcn y nónswsi đkcqgdwlfc củnwvja Thanh Linh cónsws thểkcqg giảgrlki hếnxeft, tảgrlkng đkcqgáogzc lớymjnn trong lòeglpng Tầcbqcn Liễhmvtm mớymjni hạszyk xuốvoiang, nhanh chónswsng đkcqguổcbkwi ngưgrlkpfcpi: “Mấjhrvy ngàwptry nay tiêgbsrn sinh cựcgigc khổcbkw rồybsui, tiêgbsrn sinh mau vềtclh nghỉsovs ngơmhqri đkcqgi.” Mặcgigt màwptry hắusfen mỉsovsm cưgrlkpfcpi, nhìgcusn rấjhrvt cung kíesxpnh. (MTLTH.dđkcqglqđkcqg)

Bạszykch Kháogzcch Du cưgrlkpfcpi cưgrlkpfcpi: “Lãftxyo phu cáogzco từqway trưgrlkymjnc.” Lãftxyo biếnxeft Tầcbqcn Liễhmvtm muốvoian ởogzc riêgbsrng vớymjni Thanh Linh, tựcgig nhiêgbsrn cũoqurng thứspmbc thờpfcpi rờpfcpi đkcqgi.

Nhữslngng ngưgrlkpfcpi kháogzcc trong phòeglpng cũoqurng bịzein Tầcbqcn Liễhmvtm đkcqguổcbkwi ra ngoàwptri, trong phòeglpng hiệdpxdn tạszyki cũoqurng chỉsovseglpn lạszyki hai ngưgrlkpfcpi.

“Xin lỗagjni, đkcqgkcqgwptrng chịzeinu ủnwvjy khuấjhrvt.” Tầcbqcn Liễhmvtm đkcqgưgrlka mắusfet nhìgcusn nàwptrng, đkcqgau lòeglpng nónswsi.

Mỏmuwpi mệdpxdt ùqsaln ùqsaln kéeglpo tớymjni, nàwptrng ngáogzcp mộdwlft cáogzci, mởogzc to hai mắusfet, cốvoia gắusfeng bảgrlko trìgcus thanh tỉsovsnh: “Chàwptrng khôejbrng sai, khôejbrng cầcbqcn phảgrlki nónswsi lờpfcpi xin lỗagjni vớymjni thiếnxefp.”

Tầcbqcn Liễhmvtm cưgrlkpfcpi nónswsi: “Mệdpxdt sao?”

wptrng ngồybsui dậqojcy: “Ừxxbx, chàwptrng ngủnwvjqsalng thiếnxefp đkcqgưgrlkmiskc khôejbrng?” Quầcbqcng thâybsum ởogzc bọznfhng mắusfet hắusfen rấjhrvt rõslngwptrng, rõslngwptrng hắusfen mấjhrvy ngàwptry đkcqgtclhu khôejbrng nghỉsovs ngơmhqri tốvoiat, càwptrng nhìgcusn lòeglpng nàwptrng càwptrng thấjhrvy xónswst.

“Đpvxaưgrlkmiskc.” Hắusfen cởogzc giàwptry leo lêgbsrn giưgrlkpfcpng nằohvnm.

“Đpvxaqwayng đkcqgdwlfng.” Cảgrlk hai tay Tầcbqcn Liễhmvtm đkcqgtclhu bịzein thưgrlkơmhqrng, khôejbrng nêgbsrn lộdwlfn xộdwlfn, nàwptrng vộdwlfi vàwptrng ngăztryn cảgrlkn hắusfen. Sau đkcqgónsws tựcgig xuốvoiang giưgrlkpfcpng, ngồybsui xuốvoiang trưgrlkymjnc mặcgigt hắusfen, nâybsung châybsun hắusfen lêgbsrn muốvoian cởogzci tấjhrvt cho hắusfen.

“Trêgbsrn vai nàwptrng còeglpn cónsws vếnxeft thưgrlkơmhqrng…” Tầcbqcn Liễhmvtm rụqewtt châybsun vềtclh lạszyki bịzeinwptrng giữslng đkcqgưgrlkmiskc.

Tầcbqcn Liễhmvtm nhìgcusn chằohvnm chằohvnm đkcqgsovsnh đkcqgcbqcu nàwptrng, khónswse môejbri cong lêgbsrn rấjhrvt cao. Mềtclhm mạszyki, ngọznfht ngòeglpa hếnxeft sứspmbc thỏmuwpa mãftxyn.

“Phu nhâybsun, ngẩqfscng đkcqgcbqcu lêgbsrn.” Hắusfen ôejbrn nhu nónswsi.

“Cáogzci gìgcus?” Nàwptrng vôejbr ýqojc thứspmbc ngẩqfscng đkcqgcbqcu lêgbsrn: “Ưspmbm…” Vừqwaya ngẩqfscng đkcqgcbqcu lêgbsrn đkcqgãftxy bịzein hắusfen giữslngogzcy hôejbrn.

Nụqewtejbrn khôejbrng dàwptri, thếnxef nhưgrlkng vẫvxain nồybsung nàwptrng triềtclhn miêgbsrn nhưgrlk vậqojcy, đkcqgôejbri gòeglpogzcwptrng theo đkcqgónswsoqurng ửdpxdng đkcqgmuwp.

ejbrn xong, nàwptrng cúcgigi đkcqgcbqcu, cởogzci tấjhrvt củnwvja hắusfen xuốvoiang. Sau đkcqgónsws nhanh tay nhanh châybsun bòeglpgbsrn giưgrlkpfcpng, cuộdwlfn ngưgrlkpfcpi trong lòeglpng hắusfen.

“Khôejbrng phảgrlki mệdpxdt sao? Sao còeglpn chưgrlka ngủnwvj?” Hắusfen biếnxeft nàwptrng đkcqgãftxy kiệdpxdt sứspmbc, thếnxef nhưgrlkng đkcqgôejbri mắusfet vẫvxain quậqojct cưgrlkpfcpng mởogzc to, mắusfet nhìgcusn chằohvnm chằohvnm hắusfen.

“Ừxxbx.” Nàwptrng ứspmbng thanh, lạszyki khôejbrng hềtclhnsws ýqojc đkcqgzeinnh nhắusfem mắusfet.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.