Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 142-8 : Lời thề 8

    trước sau   
Edit: Mẹwqhu tớsqrdmpom Thásqrdi Hậfnrdu.

“Phậfnrdp!!” Mũmpibi têikrpn xuyêikrpn qua cổjamy họwzbzng, trong mắlygjt Ninh Kiểsizxu vẫsizxn còikrpn in hìbprfnh nam nhâmpibn tuấvlfjn túsqrdqoycfujsi Hãcmghn huyếujeht bảqgeso mãcmgh, ngưqoycfsdei màmpommpom ta đkiwrãcmgh mong đkiwrikrpi cùsizxng ásqrdi mộbcbk biếujeht bao nhiêikrpu năfsdem, trưqoycsqrdc khi mấvlfjt ýqmxn thứlovlc, Ninh Thụvpgtc phi dưqoycfsdeng nhưqoyc nghe thấvlfjy tâmpibm mìbprfnh vỡfujs vụvpgtn từkiwrng khúsqrdc.

“Kiểsizxu Kiểsizxu!” Thanh âmpibm têikrpmpibm liệkijjt phếujehfbpa toang màmpomn đkiwrêikrpm.

“Vưqoycơecqing gia, ngàmpomi mau cưqoycfujsi ngựocdna đkiwri, sắlygjp khôrsjqng kịbiolp nữxjhpa rồkviki.” Sơecqi Nam vộbcbki vàmpomng nónsmvi.

mkcxnh Nam vưqoycơecqing tựocdna nhưqoyc khôrsjqng hềwzbz nghe thấvlfjy, ôrsjqm Ninh Kiểsizxu đkiwrãcmgh khôrsjqng còikrpn hôrsjq hấvlfjp, bấvlfjt đkiwrbcbkng.

“Vưqoycơecqing gia, ngàmpomi khôrsjqng mau đkiwri sẽrdsx muộbcbkn mấvlfjt!” Sơecqi Nam thúsqrdc giụvpgtc.


mkcxnh Nam vưqoycơecqing ôrsjqm Ninh Thụvpgtc phi, ôrsjqn nhu vuốlnytt ve khuôrsjqn mặkiwrt nàmpomng, phảqgesng phấvlfjt nhưqoyc tiếujehng chéfbpam giếujeht, tiếujehng mưqoyca têikrpn xéfbpa giónsmv khôrsjqng quan hệkijjbprf tớsqrdi hắlygjn, trong mắlygjt chỉbveqikrpn thụvpgty nhan củocdna ásqrdi nhâmpibn.

“Hoàmpomng Thưqoycikrpng đkiwrúsqrdng thậfnrdt vôrsjqbprfnh, mộbcbkt lờfsdei còikrpn chưqoyca nónsmvi, đkiwrãcmgh mộbcbkt têikrpn bắlygjn chếujeht Ninh Thụvpgtc phi.” Thưqoyc Nghiễwqhun đkiwrlovlng bêikrpn cạzesfnh Thanh Linh kinh ngạzesfc nónsmvi.

“Đuqlzúsqrdng vậfnrdy, đkiwrêikrpm nay Hoàmpomng Thưqoycikrpng xuấvlfjt hiệkijjn ởofxb đkiwrâmpiby đkiwrúsqrdng làmpommpomm ta cảqgesm thấvlfjy rấvlfjt bấvlfjt ngờfsde, tựocdn tay giếujeht Ninh Thụvpgtc phi, lạzesfi càmpomng ngoàmpomi ýqmxn muốlnytn củocdna ta.” Thanh Linh nónsmvi.

Hai ngưqoycfsdei câmpibu đkiwrưqoycikrpc câmpibu chăfsdeng nónsmvi chuyệkijjn, lạzesfi chuyểsizxn ásqrdnh mắlygjt đkiwrếujehn bìbprfnh nguyêikrpn le lónsmvi ásqrdnh lửkepxa, Nguyêikrpn Ung Đuqlzếujehsqrdc đkiwrónsmv đkiwrãcmgh giụvpgtc ngựocdna quay vềwzbz.

Nhâmpibn thủocdn củocdna  Kímkcxnh Nam vưqoycơecqing đkiwrãcmgh chếujeht mấvlfjy ngưqoycfsdei, ngưqoycfsdei còikrpn sốlnytng toàmpomn bộbcbk đkiwrwzbzu bịbiol giếujeht theo lệkijjnh củocdna Hoàmpomng Thưqoycikrpng. (MTLTH.dđkiwrlqđkiwr)

“Đuqlzôrsjqng Lăfsdeng Trưqoycofxbng Côrsjqng chúsqrda tung tímkcxch khôrsjqng rõptmv, Ninh Thụvpgtc phi chếujeht,  Kímkcxnh Nam vưqoycơecqing cũmpibng khónsmv sốlnytng, Vinh Vưqoycơecqing chỉbveq sợikrplnytc còikrpn khôrsjqng mang nổjamyi mìbprfnh ốlnytc nữxjhpa rồkviki.” Thưqoyc Nghiễwqhun nónsmvi, hoàmpomn cảqgesnh củocdna Hásqrdch Liêikrpn Dựocdnc bâmpiby giờfsde đkiwrãcmgh bịbiolrsjq lậfnrdp hoàmpomn toàmpomn.

“Chủocdn Thưqoycikrpng, sắlygjp tớsqrdi cónsmv cầocdnn phảqgesi ra tay vớsqrdi Vinh Vưqoycơecqing khôrsjqng?” Thờfsdei gian Thưqoyc Nghiễwqhun đkiwri theo cũmpibng khôrsjqng ngắlygjn, hắlygjn mơecqi hồkvik cảqgesm nhậfnrdn đkiwrưqoycikrpc rằuqlzng Thanh Linh cónsmv mốlnyti thùsizx vớsqrdi Hásqrdch Liêikrpn Dựocdnc.

Thanh Linh trầocdnm mặkiwrc hồkviki lâmpibu, tiếujehp tụvpgtc mởofxb miệkijjng: “Khôrsjqng còikrpn thếujeh lựocdnc cưqoycfsdeng đkiwrzesfi đkiwrsizxrsjqi kéfbpao, đkiwriểsizxm nàmpomy ngưqoycơecqii nónsmvi sai rồkviki.”

Nguyêikrpn Ung Đuqlzếujeh sắlygjc mặkiwrt âmpibm trầocdnm giụvpgtc ngựocdna chạzesfy vềwzbz, sau lưqoycng ôrsjqng làmpom mộbcbkt đkiwrbcbki thịbiol vệkijj rấvlfjt đkiwrôrsjqng.

Trong sốlnyt nhữxjhpng thịbiol vệkijjmpomy, thấvlfjp thoásqrdng cónsmv ásqrdnh sásqrdng bạzesfc lónsmve lêikrpn. Nhâmpibn lúsqrdc Nguyêikrpn Ung Đuqlzếujeh khôrsjqng đkiwrsizx ýqmxn đkiwrếujehn hoàmpomn cảqgesnh, hắlygjn vung tay néfbpam ásqrdm khímkcx.

“Hoàmpomng Thưqoycikrpng!” 

Nguyêikrpn Ung Đuqlzếujeh ngãcmgh xuốlnytng lớsqrdp tuyếujeht lạzesfnh băfsdeng, làmpomm nhữxjhpng đkiwruqlzng sau hoảqgesng sợikrp khôrsjqng thôrsjqi, rốlnyti rímkcxt đkiwrkvikng loạzesft xuốlnytng ngựocdna.

Thốlnytng lĩhepxnh Cấvlfjm Vệkijj quâmpibn chạzesfy nhanh đkiwrếujehn, phásqrdt hiệkijjn Nguyêikrpn Ung Đuqlzếujeh đkiwrãcmghrsjqn mêikrp, trásqrdn đkiwrvpgtng phảqgesi đkiwrásqrd, másqrdu chảqgesy đkiwrocdny mặkiwrt.


“Chậfnrdc chậfnrdc chậfnrdc, sẽrdsx khôrsjqng phảqgesi làmpom Ninh Thụvpgtc phi chếujeht khôrsjqng nhắlygjm másqrdt, hónsmva thàmpomnh lệkijj quỷecqibprfm Hoàmpomng Thưqoycikrpng trảqges thùsizx chứlovl.” Thưqoyc Nghiễwqhun nónsmvi đkiwrùsizxa.

Thanh Linh cưqoycfsdei nhẹwqhu, “ừkiwr” nhưqoycnsmv nhưqoyc khôrsjqng. Lúsqrdc nàmpomng lơecqi đkiwrãcmghng quay đkiwrocdnu, ngoàmpomi ýqmxn muốlnytn cónsmv mộbcbkt ásqrdnh sásqrdng màmpomu bạzesfc lónsmve qua khónsmve mắlygjt, nàmpomng ngưqoycng thởofxb. Theo hưqoycsqrdng ásqrdnh sásqrdng phásqrdt ra, chỗpxktmpomng đkiwrlovlng cónsmv thểsizx dễwqhumpomng phásqrdt hiệkijjn trêikrpn mộbcbkt gòikrpsqrdi khásqrd xa, mộbcbkt nam nhâmpibn hắlygjc y đkiwreo mặkiwrt nạzesfmpomu bạzesfc đkiwrang lẳlygjng lặkiwrng đkiwrlovlng im trong đkiwrêikrpm tốlnyti.

“Chủocdn Thưqoycikrpng, cónsmv chuyệkijjn gìbprf sao?” Thưqoyc Nghiễwqhun nhìbprfn thấvlfjy thầocdnn sắlygjc kỳtbmj quásqrdi củocdna Thanh Linh, theo tầocdnm mắlygjt nàmpomng nhìbprfn qua cũmpibng nhìbprfn thấvlfjy hắlygjc y nam nhâmpibn nọwzbz.

Thưqoyc Nghiễwqhun biếujehn sắlygjc: “Lạzesfi làmpom hắlygjn.”

“Hắlygjn chímkcxnh làmpom nam nhâmpibn trưqoycsqrdc đkiwrâmpiby cùsizxng Hásqrdch Liêikrpn Dựocdnc lui tớsqrdi?” tql hỏlqhfi.

“Đuqlzúsqrdng vậfnrdy, ngưqoycfsdei nàmpomy bảqgesn tímkcxnh gian xảqgeso giảqgeso hoạzesft, thuộbcbkc hạzesf vẫsizxn luôrsjqn âmpibm thầocdnm thăfsdem dòikrp hắlygjn nhưqoycng đkiwrếujehn tậfnrdn bâmpiby giờfsde vẫsizxn khôrsjqng thểsizx tra ra hắlygjn làmpom ai.” Đuqlzoạzesfn thờfsdei gian nàmpomy, nam nhâmpibn hắlygjc y kia tựocdna nhưqoyc biếujehn mấvlfjt, khôrsjqng cónsmv bấvlfjt kỳtbmj tin tứlovlc gìbprf, khôrsjqng nghĩhepxrsjqm nay lạzesfi cónsmv thểsizx gặkiwrp đkiwrưqoycikrpc.

“Đuqlzi xem mộbcbkt chúsqrdt!” Thanh Linh nónsmvi, thi triểsizxn khinh côrsjqng, hưqoycsqrdng tớsqrdi gòikrpsqrdi thấvlfjp hơecqin nơecqii hắlygjc y nhâmpibn kia đkiwrang đkiwrlovlng.

Trong dựocdn liệkijju, nàmpomng còikrpn chưqoyca tớsqrdi nơecqii đkiwrónsmv, hắlygjc y nhâmpibn kia đkiwrãcmghrsjq tung vôrsjqqgesnh.

“Ngưqoycfsdei nọwzbzmpom quỷecqi hồkvikn sao? Sao ngay cảqges dấvlfju châmpibn cũmpibng khôrsjqng lưqoycu lạzesfi?” Thưqoyc Nghiễwqhun theo kịbiolp, hoảqgesng hồkvikn phásqrdt hiệkijjn nơecqii hắlygjc y nhâmpibn vừkiwra đkiwrlovlng khôrsjqng hềwzbznsmv bấvlfjt kỳtbmj mộbcbkt dấvlfju vếujeht nàmpomo.

ikrpsqrdi cónsmv mộbcbkt lớsqrdp tuyếujeht khôrsjqng dàmpomy nhưqoycng cũmpibng khôrsjqng thểsizx đkiwrlovlng màmpom khôrsjqng lưqoycu lạzesfi thứlovlbprf. Thếujeh nhưqoycng chung quanh đkiwrâmpiby, ngoạzesfi trừkiwr dấvlfju châmpibn củocdna hai ngưqoycfsdei Thanh Linh vàmpom Thưqoyc Nghiễwqhun ra, lạzesfi khôrsjqng cónsmv thêikrpm mộbcbkt dấvlfju châmpibn nàmpomo khásqrdc.

“Ngưqoycfsdei nàmpomy nếujehu nhưqoyc khôrsjqng phảqgesi quỷecqi hồkvikn, tứlovlc làmpomrsjqng phu đkiwrãcmgh cao đkiwrếujehn xuấvlfjt thầocdnn nhậfnrdp hónsmva.” Thưqoyc Nghiễwqhun phásqrdn đkiwrsqrdn. (MTLTH.dđkiwrlqđkiwr)

“Thờfsdei gian nàmpomy nhìbprfn thậfnrdt kỹnvho Vinh Vưqoycơecqing phủocdn cho ta. Còikrpn nữxjhpa, mộbcbkt khi phásqrdt hiệkijjn hàmpomnh tung củocdna kẻjvuvmpomy, ngay lậfnrdp tứlovlc básqrdo cho ta biếujeht.” Thanh Linh nónsmvi.

Giónsmv thổjamyi qua mang theo mùsizxi másqrdu tưqoycơecqii nồkvikng đkiwrfnrdm. Gòikrpsqrdi cùsizxng bìbprfnh nguyêikrpn lạzesfi khôrsjqi phụvpgtc lạzesfi dásqrdng vẻjvuvikrpn tĩhepxnh vốlnytn cónsmv củocdna nónsmv, tuyếujeht rơecqii dàmpomy tựocdna nhưqoyc muốlnytn vùsizxi lấvlfjp đkiwri màmpomu másqrdu chónsmvi mắlygjt, cũmpibng nhưqoycnsmva hếujeht đkiwri hiệkijjn trưqoycfsdeng chéfbpam giếujeht tàmpomn nhẫsizxn vừkiwra rồkviki. Đuqlzkvikng thờfsdei cũmpibng triệkijjt đkiwrsizxnsmva đkiwri nhữxjhpng yêikrpu hậfnrdn ngàmpomy ngàmpomy thásqrdng thásqrdng dàmpomi đkiwruqlzng đkiwrujehng.


“Chủocdn Thưqoycikrpng, chúsqrdng ta vềwzbz thôrsjqi.” Đuqlzêikrpm đkiwrôrsjqng giásqrd lạzesfnh, Thưqoyc Nghiễwqhun mặkiwrc mộbcbkt lớsqrdp ásqrdo bôrsjqng thậfnrdt dàmpomy vẫsizxn còikrpn cảqgesm thấvlfjy lạzesfnh đkiwrếujehn têikrpsqrdi, ngónsmvn tay ngónsmvn châmpibn nhưqoyc muốlnytn biếujehn thàmpomnh bằuqlzng.

“Trởofxb vềwzbz thôrsjqi.” Thanh Linh nónsmvi.

Trởofxb lạzesfi phủocdn Thừkiwra tưqoycsqrdng đkiwrãcmghmpom giờfsde Sửkepxu, Thanh Linh khôrsjqng làmpomm kinh đkiwrbcbkng hạzesf nhâmpibn trong phủocdn, lặkiwrng lẽrdsxmpomo phủocdn từkiwr cửkepxa sau.

Canh giờfsdempomy Tầocdnn Liễwqhum cũmpibng đkiwrãcmgh ngủocdn. Nàmpomng khôrsjqng muốlnytn quấvlfjy rầocdny hắlygjn, thếujehikrpn nàmpomng khôrsjqng đkiwrbiolnh quay vềwzbz buồkvikng sưqoycofxbi, quay ngưqoycfsdei vềwzbz thưqoyc phòikrpng nghỉbveq ngơecqii.

Trong thưqoyc phòikrpng cónsmv rấvlfjt nhiềwzbzu sásqrdch, Tầocdnn Liễwqhum thưqoycfsdeng xuyêikrpn phảqgesi làmpomm việkijjc trong nàmpomy, trong phòikrpng cũmpibng đkiwrkiwrt mộbcbkt nhuyễwqhun thásqrdp, lúsqrdc hắlygjn mệkijjt mỏlqhfi cónsmv thểsizx nghỉbveq ngơecqii.

mpomng vốlnytn đkiwrbiolnh ngủocdnofxb thưqoyc phòikrpng, khi đkiwri ngang qua buồkvikng sưqoycofxbi phásqrdt hiệkijjn nơecqii đkiwrâmpiby còikrpn sásqrdng đkiwréfbpan, bưqoycsqrdc châmpibn vôrsjq thứlovlc đkiwri vềwzbzqoycsqrdng buồkvikng sưqoycofxbi.

Phòikrpng ngủocdn củocdna hai ngưqoycfsdei vẫsizxn còikrpn thắlygjp đkiwrèwzbzn, nàmpomng cảqgesm thấvlfjy tim mìbprfnh khẽrdsx run lêikrpn, ấvlfjm ásqrdp đkiwrếujehn tậfnrdn tâmpibm khảqgesm.

Nhẹwqhu nhàmpomng quay vềwzbz phòikrpng ngủocdn, lòikrpng khôrsjqng đkiwrikrpi đkiwrưqoycikrpc muốlnytn khẩlovln cấvlfjp nhìbprfn thấvlfjy hắlygjn.

Đuqlzlovly cửkepxa đkiwri vàmpomo, trong phòikrpng rấvlfjt ấvlfjm ásqrdp. Mùsizxi thơecqim thoang thoảqgesng trong khôrsjqng khímkcx khiếujehn nàmpomng thảqges lỏlqhfng tinh thầocdnn.

Mộbcbkt châmpibn vừkiwra bưqoycsqrdc vàmpomo phòikrpng, ngưqoycfsdei đkiwrang ngồkviki trêikrpn giưqoycfsdeng đkiwrbcbkc sásqrdch vừkiwra vặkiwrn xoay đkiwrocdnu lạzesfi, ôrsjqn nhu cưqoycfsdei: “Đuqlzãcmgh vềwzbz rồkviki sao?” Thanh âmpibm dịbiolu dàmpomng, khôrsjqng vìbprfmpomng vềwzbz muộbcbkn màmpom khiểsizxn trásqrdch nàmpomng, càmpomng khôrsjqng giậfnrdn nangf.

Mấvlfjy từkiwr đkiwrơecqin giảqgesn khiếujehn tâmpibm can nàmpomng nhưqoyc đkiwrưqoycikrpc rónsmvt mậfnrdt, ngòikrpn ngọwzbzt, dinh dímkcxnh.

Hai ngưqoycfsdei họwzbz vẫsizxn còikrpn đkiwrang tâmpibn hôrsjqn, bàmpomi trímkcx trong phòikrpng vẫsizxn làmpom mộbcbkt màmpomu đkiwrlqhf rựocdnc rỡfujs.

Hắlygjn ngồkviki dựocdna trêikrpn giưqoycfsdeng, tinh xảqgeso màmpom đkiwrwqhup đkiwrrdsx. Tónsmvc đkiwren tùsizxy ýqmxnptmva tung, trêikrpn ngưqoycfsdei khoásqrdc ásqrdo choàmpomng lôrsjqng hồkvik, nửkepxa ngưqoycfsdei dưqoycsqrdi đkiwrlygjp chăfsden lôrsjqng. Quanh thâmpibn mộbcbkt màmpomu đkiwrlqhfikrpu diễwqhum, chiếujehu bừkiwrng gưqoycơecqing mặkiwrt mỹnvho lệkijj đkiwrếujehn khôrsjqng giốlnytng ngưqoycfsdei phàmpomm.

Thấvlfjy nàmpomng ngẩlovln ra, hắlygjn nhẹwqhu nhímkcxu màmpomy: “Sao lạzesfi ngốlnytc rồkviki? Nàmpomng khôrsjqng thấvlfjy lạzesfnh sao?”

Lạzesfnh, đkiwrưqoycơecqing nhiêikrpn làmpom lạzesfnh rồkviki, nàmpomng mớsqrdi từkiwrikrpn ngoàmpomi trởofxb vềwzbz, châmpibn tay lạzesfnh đkiwrếujehn muốlnytn đkiwrôrsjqng cứlovlng.

mpomng đkiwrbcbkt nhiêikrpn xôrsjqng tớsqrdi, cúsqrdi ngưqoycfsdei hôrsjqn lêikrpn môrsjqi hắlygjn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.