Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 139 : Vì sao lại đối với ta tốt đến như vậy?

    trước sau   
Edit: Mẹdddu tớpxghlkmw Thágibqi Hậzlfqu.

Thanh Linh xuấuacdt hiệeqmpn dịbmnx thưynizadtong, Tầpdcpn Liễoiosm lậzlfqp tứgeuyc đywrpãcxuf nhậzlfqn ra, đywrpôalqai tay hắhdugn xiếouvkt chặddlet eo nàlkmwng, ôalqan nhu hỏynqii bêpdcpn tai nàlkmwng: “Làlkmwm sao vậzlfqy? Cósgid phảgbzli khôalqang thíxlotch ngọaaagc bộjpbai kia khôalqang?”

lkmwng nhìguhen tấuacdm ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy, nộjpbai târmafm ngũbmnx vịbmnx tạywrpp trầpdcpn, trong lòmmexng cósgid mấuacdy lờadtoi muốuonrn nósgidi, lạywrpi sợxyqi chíxlotnh mìguhenh nghe thấuacdy đywrpágibqp ágibqn khôalqang mong muốuonrn.

Trong lòmmexng nàlkmwng đywrpãcxuf tựjpmcsgidi vớpxghi mìguhenh, đywrpârmafy làlkmw ngọaaagc bộjpbai màlkmwu trắhdugng, khôalqang phảgbzli màlkmwu đywrpynqi. Cágibqi chếouvkt thảgbzlm khốuonrc đywrppdcpy oan khuấuacdt củxyqia nàlkmwng ởclcjynizpxghng Quốuonrc tựjpmc ngàlkmwy đywrpósgid chắhdugc chắhdugn khôalqang cósgid quan hệeqmp vớpxghi Tầpdcpn Liễoiosm.

lkmwlkmwng suy nghĩjpmc nhiềouvku thôalqai.

“Phu nhârmafn, sao sắhdugc mặddlet nàlkmwng trởclcjpdcpn khósgid coi nhưyniz vậzlfqy? Cósgid phảgbzli khôalqang thoảgbzli mágibqi hay khôalqang?” Hắhdugn thu hồqjjri lạywrpi tấuacdm ngọaaagc bộjpbai, sau đywrpósgid sờadto sờadto trágibqn nàlkmwng, nhiệeqmpt đywrpjpba hoàlkmwn toàlkmwn bìguhenh thưynizadtong.


Nhìguhen vẻfhqi mặddlet hắhdugn căvvjjng thẳrmafng, nàlkmwng cưynizadtoi cưynizadtoi, lấuacdy tay hắhdugn đywrpang đywrpddlet ởclcj trêpdcpn trágibqn nàlkmwng xuốuonrng, ôalqam vàlkmwo trong ngựjpmcc, tựjpmca hồqjjr chỉdbvd cầpdcpn làlkmwm nhưyniz vậzlfqy nàlkmwng sẽuonrsgid thêpdcpm dũbmnxng khíxlot: “Cósgid phảgbzli cósgid mộjpbat tấuacdm ngọaaagc bộjpbai màlkmwu đywrpynqi giốuonrng hệeqmpt cágibqi nàlkmwy khôalqang?”

“Đpdcpúwehcng vậzlfqy, ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy mộjpbat màlkmwu trắhdugng, mộjpbat màlkmwu đywrpynqi, đywrpouvku  làlkmwxlotn vậzlfqt đywrpíxlotnh ưynizpxghc.” Tầpdcpn Liễoiosm nósgidi.

Thârmafn thểyniz Thanh Linh vẫreucn cứgeuy cứgeuyng ngắhdugc nhưyniz vậzlfqy, tiếouvkp tụnrehc làlkmwm ổdddu trong lòmmexng hắhdugn, nghe vậzlfqy liềouvkn hỏynqii: “Đpdcpârmafy chíxlotnh làlkmw ngọaaagc bộjpbai đywrpíxlotnh ưynizpxghc củxyqia Bạywrpch tộjpbac?” (MTLTH.dđywrplqđywrp)

Thanh Linh đywrpddlet cằuyqpm trêpdcpn đywrpdbvdnh đywrppdcpu nàlkmwng, thârmafn mậzlfqt cọaaag cọaaag: “Ừlcby.”

“Sao chàlkmwng lạywrpi cósgid tấuacdm ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy?” Nàlkmwng ngửuyqpa đywrppdcpu, đywrpôalqai mắhdugt ságibqng long lanh tràlkmwn ngậzlfqp hiếouvku kỳynqi.

“Làlkmw mẫreucu thârmafn đywrpưyniza cho ta.” Tấuacdm ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy hắhdugn khôalqang mang theo bêpdcpn ngưynizadtoi, màlkmw đywrpddlet ởclcj mộjpbat nơgllhi ngàlkmwy trưynizpxghc hắhdugn từynizng ởclcj, mấuacdy ngàlkmwy trưynizpxghc mớpxghi phágibqi ngưynizadtoi tìguhem vềouvk.

“Mẫreucu thârmafn chàlkmwng đywrpưyniza, vậzlfqy mẫreucu thârmafn chàlkmwng lấuacdy tấuacdm ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy ởclcj đywrpârmafu?” Thanh Linh hỏynqii tiếouvkp.

“Cha đywrpưyniza.”

Thanh Linh: “…”

“Cósgid vẻfhqi nhưynizlkmwng cảgbzlm thấuacdy rấuacdt hứgeuyng thúwehc vớpxghi tấuacdm ngọaaagc bộjpbai nàlkmwy?” Mỗcnro nam giọaaagng cósgid vẻfhqi êpdcpqzktm nósgidi.

Thanh Linh liếouvkc mắhdugt nhìguhen hắhdugn, lạywrpi muốuonrn hỏynqii cha hắhdugn lấuacdy ởclcj đywrpârmafu, nhưynizng ngẫreucm lạywrpi lạywrpi thôalqai.

“Chàlkmwng cósgid từynizng nhìguhen thấuacdy miếouvkng ngọaaagc bộjpbai màlkmwu đywrpynqi hay khôalqang?” Nàlkmwng hỏynqii ra vấuacdn đywrpouvklkmwy, târmafm buộjpbac chặddlet. Giờadto khắhdugc nàlkmwy nàlkmwng cảgbzlm thấuacdy hếouvkt sứgeuyc sợxyqicxufi nếouvku hắhdugn thựjpmcc sựjpmcsgid liêpdcpn quan đywrpếouvkn hắhdugc y nhârmafn trêpdcpn ngưynizadtoi mang ngọaaagc bộjpbai đywrpynqi đywrpósgid.

Chẳrmafng biếouvkt từynizwehcc nàlkmwo, nàlkmwng đywrpãcxuf quen vớpxghi sựjpmc ôalqan nhu, dung túwehcng vàlkmw sựjpmc sủxyqing ágibqi hắhdugn dàlkmwnh cho nàlkmwng.


rmafm củxyqia nàlkmwng đywrpãcxuf sớpxghm nằuyqpm trong tay hắhdugn, nếouvku nhưynizsgid mộjpbat ngàlkmwy, khôalqang cósgid hắhdugn ởclcjpdcpn, chỉdbvd sợxyqi ngay cảgbzlbmnxng khíxlot đywrpyniz lấuacdy lạywrpi trágibqi tim đywrpãcxuf mấuacdt cũbmnxng khôalqang cósgid.

“Vi phu biếouvkt sựjpmc tồqjjrn tạywrpi củxyqia tấuacdm ngọaaagc bộjpbai đywrpósgid nhưynizng chưyniza bao giờadto thấuacdy qua.”

rmafu trảgbzl lờadtoi củxyqia hắhdugn lầpdcpm nàlkmwng thởclcj phàlkmwo nhẹdddu nhõdddum, hắhdugn chưyniza từynizng thấuacdy nósgid chứgeuyng tỏynqi hắhdugn khôalqang phảgbzli chủxyqi nhârmafn củxyqia tấuacdm ngọaaagc bộjpbai màlkmwu đywrpynqi.

lkmwng nhìguhen vòmmexng tay trêpdcpn tay mìguhenh nósgidi: “Ta vẫreucn thíxlotch chiếouvkc vòmmexng tay chíxlotnh tay chàlkmwng làlkmwm cho ta nàlkmwy hơgllhn.”

Xe ngựjpmca đywrpjpbat nhiêpdcpn dừynizng lạywrpi, ârmafm thanh Minh Lụnrehc từynizpdcpn ngoàlkmwi truyềouvkn vàlkmwo: “Côalqang tửuyqp, làlkmw Dung Tưynizadtong.”

Thanh Linh nghe thấuacdy têpdcpn Dung Tưynizadtong nàlkmwy cósgid chúwehct kinh ngạywrpc, thoágibqt ra khỏynqii vòmmexng tay Tầpdcpn Liễoiosm, tòmmexmmexteqln règbzlm xe nhìguhen nữxyqi tửuyqp đywrpang đywrpgeuyng bêpdcpn ngoàlkmwi xe.

Thanh Linh nhìguhen kỹagal, phágibqt hiệeqmpn nữxyqi tửuyqplkmwy đywrpãcxuf dịbmnxch dung.

Nữxyqi tửuyqp đywrpãcxuf dịbmnxch dung mặddlet khôalqang bôalqai phấuacdn, tốuonr sắhdugc ágibqo bôalqang bao lấuacdy thârmafn hìguhenh yểynizu đywrpiệeqmpu. Sạywrpch sẽuonr nhẹdddu nhàlkmwng khoan khoágibqi, thanh nhãcxuf tựjpmca nhưyniz mộjpbat đywrpósgida sen.

lkmwng hưynizpxghng xe ngựjpmca khom ngưynizadtoi thi lễoios: “Dung Tưynizadtong tạywrp ơgllhn ârmafn cứgeuyu mạywrpng củxyqia côalqang tửuyqp.”

Dung Tưynizơgllhng giảgbzl mạywrpo Dung Thi Thi hàlkmwnh thíxlotch Nguyêpdcpn Ung Đpdcpếouvk, bịbmnx nhốuonrt vàlkmwo tửuyqp lao, sắhdugp bịbmnx tửuyqpguhenh. Lúwehcc nàlkmwy nàlkmwng lạywrpi xuấuacdt hiệeqmpn ởclcj đywrpârmafy, chứgeuyng tỏynqi Tầpdcpn Liễoiosm đywrpãcxuf cho ngưynizadtoi cứgeuyu nàlkmwng.

“Biếouvkt, lui ra đywrpi.” Thanh ârmafm đywrpywrpm mạywrpc củxyqia Tầpdcpn Liễoiosm mơgllh hồqjjr truyềouvkn ra.

Dung Tưynizadtong khôalqang đywrpi, vẫreucn đywrpgeuyng tạywrpi chỗcnro, muốuonrn nósgidi lạywrpi thôalqai. (MTLTH.dđywrplqđywrp)

Thanh Linh biếouvkt nàlkmwng chưyniza đywrpi, hờadto hữxyqing hỏynqii: “Cósgid việeqmpc?”


“Côalqang tửuyqp, muộjpbai muộjpbai Dung Thi Thi củxyqia thuộjpbac hạywrp hiệeqmpn giờadto đywrpang ởclcj đywrpârmafu?” Cho đywrpếouvkn nay Dung Tưynizadtong vẫreucn khôalqang biếouvkt rõdddu Tầpdcpn Liễoiosm xửuyqp tríxlot Dung Thi Thi thếouvklkmwo, nàlkmwng chỉdbvdmmexn Dung Thi Thi làlkmw ngưynizadtoi thârmafn, ra khỏynqii tửuyqp lao liềouvkn muốuonrn biếouvkt tung tíxlotch củxyqia nàlkmwng ta.

Thanh ârmafm Thanh Linh đywrpjpbat nhiêpdcpn cósgid chúwehct cao, quay đywrppdcpu hỏynqii Tầpdcpn Liễoiosm: “Dung Thi Thi làlkmw ngưynizadtoi ủxyqia Phong Tuyếouvkt lârmafu?”

“Nàlkmwng đywrpãcxuf sớpxghm bịbmnx trụnrehc xuấuacdt khỏynqii Phong Tuyếouvkt lârmafu, đywrpãcxuf khôalqang còmmexn làlkmw ngưynizadtoi củxyqia Phong Tuyếouvkt lârmafu nữxyqia.” Tầpdcpn Liễoiosm nósgidi.

Dung Thi Thi từynizng làlkmw ngưynizadtoi củxyqia Phong Tuyếouvkt lârmafu, chẳrmafng lẽuonrwehcc trưynizpxghc tổdddu chứgeuyc đywrpãcxuf phágibqi Dung Thi Thi ẩqzktn núwehcp bêpdcpn ngưynizadtoi Mạywrpch Sưynizơgllhng nàlkmwng chíxlotnh làlkmw Phong Tuyếouvkt lârmafu?

“Đpdcpãcxuf chếouvkt.” Minh Lụnrehc lêpdcpn tiếouvkng trảgbzl lờadtoi thay Tầpdcpn Liễoiosm.

“Đpdcpãcxuf chếouvkt?” Dung Tưynizadtong khiếouvkp sợxyqi nhìguhen Minh Lụnrehc: “Nàlkmwng đywrpãcxuf chếouvkt nhưyniz thếouvklkmwo? Làlkmw ai đywrpãcxuf giếouvkt nàlkmwng?”

“Nàlkmwng ta làlkmwm chuyệeqmpn khôalqang nêpdcpn làlkmwm, chếouvkt xem nhưyniz đywrpãcxuflkmw sựjpmc trừynizng phạywrpt nhẹdddu đywrpuonri vớpxghi nàlkmwng ta.” Minh Lụnrehc nósgidi.

“Côalqang tửuyqp, khôalqang phảgbzli ngàlkmwi nósgidi sẽuonr tha thứgeuy cho Thi Thi sao? Vìguhe sao phảgbzli giếouvkt nàlkmwng?” Dung Tưynizadtong khôalqang hiểynizu hỏynqii.

Minh Lụnrehc nhìguhen nàlkmwng: “Ngưynizơgllhi biếouvkt rõdddu ngưynizadtoi củxyqia Phong Tuyếouvkt lârmafu từyniz trưynizpxghc đywrpếouvkn nay ârmafn oágibqn đywrpouvku rấuacdt rõdddulkmwng, nếouvku nhưyniz  nàlkmwng ta khôalqang làlkmwm nhữxyqing chuyệeqmpn khiếouvkn côalqang tửuyqp khôalqang nhịbmnxn đywrpưynizxyqic, Phong Tuyếouvkt lârmafu cũbmnxng sẽuonr khôalqang lấuacdy tíxlotnh mạywrpng nàlkmwng ta.”

Dung Tưynizadtong cúwehci đywrppdcpu, đywrpágibqy mắhdugt tràlkmwn ra bi thưynizơgllhng, thấuacdp giọaaagng nhẹdddu lẩqzktm bẩqzktm: “Dung Tưynizadtong biếouvkt.”

“Phu nhârmafn, nàlkmwng làlkmwm sao vậzlfqy?” Tầpdcpn Liễoiosm thấuacdy nàlkmwng thấuacdt thầpdcpn, hai tròmmexng mắhdugt rũbmnx xuốuonrng, khôalqang biếouvkt đywrpang suy nghĩjpmcgibqi gìguhe. Hắhdugn cảgbzlm giágibqc cósgid mộjpbat loạywrpi xa cágibqch khôalqang nósgidi nêpdcpn lờadtoi, khiếouvkn hắhdugn hếouvkt sứgeuyc khôalqang thoágibqi mágibqi.

Áunsbnh mắhdugt Thanh Linh đywrpãcxuf chuyểynizn dờadtoi từyniz trêpdcpn ngưynizadtoi Dung Tưynizadtong vềouvk phưynizơgllhng xa, đywrpôalqai mắhdugt tựjpmca nhưyniz bịbmnx giósgid thổdddui đywrpếouvkn đywrpau nhứgeuyc, nưynizpxghc mắhdugt đywrpang lêpdcpn, sốuonrng mũbmnxi cảgbzlm thấuacdy cay cay. Nghe thấuacdy giọaaagng nósgidi củxyqia Tầpdcpn Liễoiosm, mộjpbat lágibqt sau nàlkmwng mớpxghi thu hồqjjri tầpdcpm mắhdugt. Nhắhdugm mắhdugt lạywrpi, lúwehcc mởclcj mắhdugt đywrpãcxufguhenh thưynizadtong trởclcj lạywrpi.

lkmwng buôalqang màlkmwn xe, tưynizơgllhi cưynizadtoi nósgidi: “Ta khôalqang sao.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.