Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 138-4 : Nhỡ chàng chiều ta thành hư thì sao? 4

    trước sau   
Edit: Mẹoujc tớwtcyoakr Thácawei Hậfywlu.

oakrng híhmnet mộfdwft hơdkcei, mùwtcyi vịthyi ngọgnpkt ngàoakro lậfywlp tứfdbuc tràoakrn đgigqryszy khoang tim: “Đmnkscdqf ngốiwklc.” Nàoakrng làoakrm sao sẽdptu giậfywln hắjcfyn. chỉawpj muốiwkln bắjcfyt nạvngut hắjcfyn mộfdwft chúmuvvt thôrasfi màoakr.

“Chàoakrng cứfdbu chiềnjafu ta nhưknvn vậfywly, sau nàoakry ta hưknvn hỏfywlng thìqalr phảwusvi làoakrm thếdfryoakro?” Hìqalrnh nhưknvnoakrng bịthyi hắjcfyn sủqguxng sắjcfyp hưknvn rồcdqfi.

“Nàoakrng làoakr nữwusv nhâneyrn củqguxa ta, khôrasfng sủqguxng nàoakrng thìqalr sủqguxng ai?” Hắjcfyn dácaweng vẻhclb đgigqưknvnơdkceng nhiêdptun nónuqwi: “Sủqguxng hưknvnomdxng khôrasfng sao, nàoakrng vui vẻhclboakr đgigqưknvnivicc.”

oakrng nghe vậfywly liềnjafn sẵvulwng giọgnpkng: “Miệoujcng càoakrng ngàoakry càoakrng ngọgnpkt.”

Ăhclbn xong bácawet vằgyfhn thắjcfyn, Thanh Linh kéwbmeo tay Tầryszn Liễhjbsm hògyfha vàoakro dògyfhng ngưknvnqguxi trêdptun phốiwkl.


Hai ngưknvnqguxi đgigqi ngang qua mộfdwft sạvngup bácawen đgigqcdqf chơdkcei, nàoakrng dừjovang bưknvnwtcyc, lắjcfyc lắjcfyc tay hắjcfyn nónuqwi: “Tầryszn Liễhjbsm, nhữwusvng thứfdbuoakry đgigqnjafu rấahurt đgigqoujcp.”

dptun trong quácawen bácawen chủqgux yếdfryu làoakr vỏfywlgyfh, đgigqryszu gỗqfqw, tảwusvng đgigqácawe đgigqdptuu khắjcfyc thàoakrnh hìqalrnh hoa hoa thảwusvo thảwusvo. (MTLTH.dđgigqlqđgigq)

“Nàoakrng thíhmnech, vậfywly thìqalr mua toàoakrn bộfdwf.” Hắjcfyn cưknvnqguxi nhẹoujc.

“Nhiềnjafu quácawe rồcdqfi, chỉawpj cầryszn hai ba mónuqwn đgigqcdqfoakr đgigqưknvnivicc.” Nàoakrng hứfdbung tríhmne bừjovang bừjovang chọgnpkn đgigqcdqf chơdkcei.

“Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, ngàoakri nhìqalrn nữwusv nhâneyrn kia.” Têdptun sai vặqhptt vẻhclb mặqhptt đgigqácaweng khinh, đgigqfdbung trong đgigqácawem đgigqôrasfng, ngónuqwn tay chỉawpj Thanh Linh rồcdqfi quay sang nam tửequzdptun cạvngunh ngưknvnqguxi nịthyinh nọgnpkt.

Nam tửequz đgigqfdbung cạvngunh hắjcfyn, tưknvnwtcyng mạvnguo thưknvnqguxng thưknvnqguxng, lôrasfng màoakry đgigqen dàoakry, đgigqôrasfi mắjcfyt mộfdwft míhmnehmnep lạvngui, cảwusv ngưknvnqguxi đgigqryszy mùwtcyi bỉawpjqhpti. Thâneyrn hìqalrnh hắjcfyn cónuqwdkcei phácawet tưknvnwtcyng, cẩymxem hoa y phụwbjac hoa lệoujc tụwbjac khíhmne.

“Chậfywlc chậfywlc chậfywlc, coi tưknvn thácawei kia cónuqw bao nhiêdptuu yểpfnmu đgigqiệoujcu, gògyfhcawe thanh túmuvv thủqguxy linh. Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz ngưknvnqguxi nếdfrym nhiềnjafu sơdkcen trâneyrn, thi thoảwusvng ăthyin qua mónuqwn thôrasfn quêdptu nhấahurt đgigqthyinh sẽdptu hếdfryt sứfdbuc sảwusvng khoácawei.” Têdptun sai vặqhptt têdptun Thàoakrnh Vưknvnivicng, đgigqôrasfi mắjcfyt hắjcfyn lộfdwf ra mộfdwft chúmuvvt tinh quang, vẫwbmen làoakr cứfdbu đgigqácaweng khinh nhưknvn thếdfry.

Đmnksôrasfi mắjcfyt Đmnksvngui Hoàoakrng tửequzhmnep thàoakrnh mộfdwft đgigqưknvnqguxng ngang: “Đmnksếdfryn Nam Hạvngu đgigqãdkce nhiềnjafu ngàoakry nhưknvn vậfywly, hôrasfm nay vậfywln khíhmne tốiwklt, đgigqwbjang phảwusvi nữwusv nhâneyrn vừjovaa miệoujcng bổqhptn Hoàoakrng tửequz.”

Hắjcfyn chen lấahurn đgigqácawem ngưknvnqguxi, đgigqfdbung bêdptun cạvngunh Thanh Linh, Thanh Linh đgigqang chọgnpkn đgigqcdqf, khôrasfng cónuqwneyrm tưknvn đgigqpfnm ýdptu mấahury ngưknvnqguxi bêdptun cạvngunh.

“Mạvnguo muộfdwfi cho hỏfywli mỹdfry nhâneyrn têdptun làoakrqalr?” Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz duỗqfqwi đgigqôrasfi mónuqwng heo muốiwkln sờqgux sờqgux chấahurm múmuvvt chúmuvvt vịthyi.

Đmnksfdwft nhiêdptun mộfdwft tiếdfryng kêdptuu thảwusvm thiếdfryt vang lêdptun bêdptun tai nàoakrng.

Khónuqwe mắjcfyt Thanh Linh liếdfryc nhìqalrn Tầryszn Liễhjbsm đgigqang nắjcfym tay mộfdwft nam tửequz xa lạvngu, nghe tiếdfryng kêdptuu thảwusvm thiếdfryt kia đgigqqgux biếdfryt Tầryszn Liễhjbsm hạvngu thủqgux thựgnpkc khôrasfng lưknvnu tìqalrnh.

“Làoakrm càoakrn!” Thàoakrnh Vưknvnivicng nhìqalrn thấahury chủqgux tửequz bịthyi bắjcfyt nạvngut liềnjafn đgigqfdbung dậfywly quácawet to.


“Câneyrm miệoujcng.” Áuriznh mắjcfyt Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz cảwusvnh cácaweo hắjcfyn.

Thàoakrnh Vưknvnivicng khôrasfng thểpfnm khôrasfng im miệoujcng, đgigqfdbung mộfdwft bêdptun.

Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz nhìqalrn dung nhan yêdptuu diễhjbsm củqguxa Tầryszn Liễhjbsm, nhấahurt thờqguxi khôrasfng phâneyrn biệoujct đgigqưknvnivicc làoakr nam hay nữwusv. Tuy nónuqwi ngưknvnqguxi trưknvnwtcyc mặqhptt nàoakry cónuqw bộfdwfcaweng củqguxa mộfdwft nam tửequz nhưknvnng khôrasfng loạvngui trừjova khảwusvthying nửequz giảwusv nam. Hắjcfyn khôrasfng quácawe tin tưknvnfjzvng trêdptun đgigqqguxi lạvngui cónuqw mộfdwft nam tửequznuqwcaweng vẻhclb xinh đgigqoujcp nhưknvn vậfywly, vậfywly thìqalr khẳpfnmng đgigqthyinh đgigqâneyry chíhmnenh làoakr nữwusv cảwusvi nam trang: “Đmnksvngui mỹdfry nhâneyrn, nhẹoujc…nhẹoujc tay.” Bịthyi đgigqvngui mỹdfry nhâneyrn nắjcfym cổqhpt tay. Cho dùwtcy đgigqau muốiwkln chếdfryt nhưknvnng Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz vẫwbmen thấahury lògyfhng lâneyrng lâneyrng sung sưknvnwtcyng.

Tầryszn Liễhjbsm bịthyi ngưknvnqguxi nàoakry coi thàoakrnh nữwusv nhâneyrn, Thanh Linh đgigqfdbung mộfdwft bêdptun vui vẻhclb, giọgnpkng đgigqiệoujcu đgigqùwtcya giỡeedgn: “Đmnksvngui mỹdfry nhâneyrn, nhẹoujc tay thôrasfi.”

Sắjcfyc mặqhptt Tầryszn Liễhjbsm thoácaweng chúmuvvt trắjcfyng chúmuvvt xanh, ácawenh mắjcfyt lạvngunh nhưknvnthying liếdfryc thoácaweng qua.

Thanh Linh nhịthyin khôrasfng đgigqưknvnivicc rùwtcyng mìqalrnh mộfdwft cácawei, thầryszm nónuqwi khôrasfng ổqhptn. Xong rồcdqfi, nam nhâneyrn nàoakry tứfdbuc giậfywln thậfywlt rồcdqfi. (MTLTH.dđgigqlqđgigq)

Phu quâneyrn tứfdbuc giậfywln, phảwusvi nhanh chónuqwng vuốiwklt lôrasfng.

Thanh Linh xoay ngưknvnqguxi, âneyrm trầryszm nónuqwi vớwtcyi Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz: “Ta têdptun làoakr ‘Đmnksácawenh têdptun khốiwkln nhàoakr ngưknvnơdkcei’” Nónuqwi xong liềnjafn vung nắjcfym đgigqahurm, làoakrm mộfdwft quyềnjafn ngay trêdptun mặqhptt Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, thay phu quâneyrn trúmuvvt giậfywln.

Bịthyi nữwusv nhâneyrn làoakrm mấahurt mặqhptt, Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz tứfdbuc giậfywln chửequzi ầryszm lêdptun, Tầryszn Liễhjbsm nắjcfym lấahury cổqhpt tay hắjcfyn, lựgnpkc đgigqvnguo ngàoakry càoakrng mạvngunh khiếdfryn hắjcfyn đgigqau đgigqếdfryn nỗqfqwi nónuqwi khôrasfng ra lờqguxi. Tầryszn Liễhjbsm dùwtcyng them sứfdbuc sau đgigqónuqw quăthying hắjcfyn ra ngoàoakri.

“Ngưknvnơdkcei làoakrm càoakrn, dácawem đgigqfdwfng thủqgux vớwtcyi Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, ngưknvnơdkcei nhấahurt đgigqthyinh phảwusvi chếdfryt! Ngưknvnơdkcei…” Thàoakrnh Vưknvnivicng cògyfhn muốiwkln nónuqwi nhưknvnng bọgnpk mộfdwft ácawenh mắjcfyt réwbmet lạvngunh củqguxa Tầryszn Liễhjbsm nhìqalrn, sợivic đgigqếdfryn mứfdbuc câneyrm miệoujcng, lảwusvo đgigqwusvo lùwtcyi vềnjaf sau hai bưknvnwtcyc.

“Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz? Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz củqguxa nưknvnwtcyc nàoakro vậfywly? Chúmuvvng ta đgigqácawenh hắjcfyn nhưknvn vậfywly khôrasfng việoujcc gìqalr chứfdbu?” Thanh Linh lo lắjcfyng hỏfywli.

“Hắjcfyn làoakr Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz củqguxa Đmnksôrasfng Lăthying quốiwklc, têdptun Cơdkce Nguyêdptun.” Tầryszn Liễhjbsm trảwusv lờqguxi.

Đmnksôrasfng Lăthying quốiwklc Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, đgigqâneyry khôrasfng phảwusvi làoakr biểpfnmu ca củqguxa Diệoujcp Thanh Linh sao?


oakrng từjovang nghe nónuqwi vịthyi biểpfnmu ca nàoakry cùwtcyng vớwtcyi phếdfry Thácawei tửequz củqguxa Nam Hạvnguwtcyng mộfdwft loạvngui ngưknvnqguxi, làoakr ngưknvnqguxi yêdptuu sắjcfyc đgigqoujcp cògyfhn hơdkcen cảwusv ăthyin cơdkcem.

Hai ngàoakry trưknvnwtcyc, sứfdbu giảwusv Đmnksôrasfng Lăthying quốiwklc Trưknvnfjzvng Côrasfng chúmuvva Cơdkce Khinh Hoa cùwtcyng vớwtcyi Đmnksvngui Hoàoakrng tửequzdkce Nguyêdptun vàoakro đgigqếdfryn lãdkcenh thổqhpt Nam Hạvngu. Nguyêdptun Ung Đmnksếdfry phâneyrn phónuqwcawech Liêdptun Thàoakrnh tựgnpkqalrnh nghêdptunh đgigqónuqwn, vềnjaf sau Hácawech Liêdptun Thàoakrnh xảwusvy ra chúmuvvt chuyệoujcn ngoàoakri ýdptu muốiwkln, màoakrcawech Liêdptun Dựgnpkc mớwtcyi từjovadptun ngoàoakri du ngoạvngun trởfjzv vềnjaf lạvngui vôrasfqalrnh gặqhptp đgigqoakrn sứfdbu giảwusv củqguxa Đmnksôrasfng Lăthying quốiwklc, vìqalr vậfywly hắjcfyn liềnjafn thay mặqhptt Hoàoakrng Thấahurt tiếdfryp đgigqónuqwn đgigqoakrn Đmnksôrasfng Lăthying.

cawech Liêdptun Thàoakrnh đgigqang trêdptun đgigqưknvnqguxng đgigqếdfryn tiếdfryp đgigqónuqwn sứfdbu giảwusv Đmnksôrasfng Lăthyin quốiwklc nhưknvnng sau đgigqónuqw hắjcfyn nhậfywln đgigqưknvnivicc Thácawenh chỉawpj giảwusvnuqwi khôrasfng cầryszn phảwusvi đgigqếdfryn đgigqónuqwn nữwusva. Kếdfryt quảwusv khi hắjcfyn quay trởfjzv lạvngui Kinh thàoakrnh mớwtcyi biếdfryt bảwusvn thâneyrn bịthyi lừjovaa nhưknvnng lúmuvvc đgigqónuqw Thácawenh chỉawpj giảwusv kia lạvngui khôrasfng cácawenh màoakr bay, bởfjzvi vậfywly lúmuvvc bịthyi Nguyêdptun Ung Đmnksếdfry mắjcfyng mộfdwft trậfywln, hắjcfyn khôrasfng cónuqw cớwtcy đgigqpfnm phảwusvn bácawec.

“Chàoakrng đgigqãdkce biếdfryt hắjcfyn làoakr Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz củqguxa Đmnksôrasfng Lăthying quốiwklc, vậfywly màoakrgyfhn dácawem ra tay đgigqácawenh hắjcfyn.” Thanh Linh trừjovang to mắjcfyt nhìqalrn hắjcfyn.

“Yêdptun tâneyrm, khôrasfng cónuqw việoujcc gìqalr.” Hắjcfyn nónuqwi.

Đmnksfdwft nhiêdptun đgigqôrasfi mắjcfyt hắjcfyn thoácaweng tốiwkli tăthyim, ngónuqwn tay trắjcfyng trẻhclbo thon dàoakri nâneyrng cằgyfhm nàoakrng, tựgnpka tiếdfryu phi tiếdfryu hỏfywli: “Đmnksvngui mỹdfry nhâneyrn? Nhẹoujc tay?”

Đmnksvngui mỹdfry nhâneyrn nhàoakroakrng làoakr ngưknvnqguxi mang thùwtcy, da đgigqryszu Thanh Linh têdptu dạvngui, khuôrasfn mặqhptt lậfywlp tứfdbuc trởfjzvdptun cạvnguc kỳhjbs châneyrn chónuqw: “Cácawei gìqalrdkce?” Nàoakrng vờqgux ngâneyry ngốiwklc hỏfywli lạvngui, xoay đgigqryszu sang bêdptun cạvngunh thoácawet khỏfywli trónuqwi buộfdwfc củqguxa hắjcfyn, sau đgigqónuqw chui vàoakro đgigqácawem đgigqôrasfng đgigqang đgigqi trêdptun đgigqưknvnqguxng. 

Tầryszn Liễhjbsm nhìqalrn nàoakrng dởfjzv khónuqwc dởfjzvknvnqguxi, bấahurt đgigqjcfyc dĩthyi đgigqfdbung tạvngui chỗqfqw, hắjcfyn hơdkcei cónuqw chúmuvvt đgigqau đgigqryszu, xoa xoa mi tâneyrm: “Nàoakrng…”

“Côrasfng tửequz, đgigqâneyry làoakr nhữwusvng mónuqwn đgigqcdqfoakr tiểpfnmu côrasfknvnơdkceng vừjovaa nãdkcey chọgnpkn, ngàoakri cògyfhn lấahury nữwusva khôrasfng?” Ôlrepng chủqgux quácawen hỏfywli Tầryszn Liễhjbsm.

muvvc Thanh Linh chạvnguy đgigqi cògyfhn chưknvna kịthyip lấahury đgigqiwklng đgigqcdqf chơdkcei màoakrqalrnh vấahurt vảwusv lựgnpka ra.

“Đmnksnjafu gónuqwi lạvngui đgigqi!” Tầryszn Liễhjbsm nónuqwi.

Đmnksvngui Hoàoakrng tửequzdkce Nguyêdptun ngãdkce trêdptun mặqhptt đgigqahurt, đgigqau đgigqếdfryn lăthyin lộfdwfn, lăthyin lăthyin lạvngui lăthyin đgigqếdfryn châneyrn kiệoujcu, khiếdfryn cỗqfqw kiệoujcu phảwusvi dừjovang lạvngui: “Mẹoujcnuqw, hai tiểpfnmu tiệoujcn nhâneyrn dácawem làoakrm nhưknvn vậfywly vớwtcyi bổqhptn hoàoakrng tửequz. Đmnksjovang đgigqpfnmdkcei vàoakro tay bổqhptn hoàoakrng tửequz, nếdfryu khôrasfng, bổqhptn hoàoakrng tửequz sẽdptu khiếdfryn cácawec ngưknvnơdkcei ngàoakry ngàoakry đgigqnjafu khôrasfng xuốiwklng nổqhpti giưknvnqguxng, chờqgux bổqhptn hoàoakrng tửequz chơdkcei đgigqqgux rồcdqfi, lạvngui…”

“sao lạvngui dừjovang kiệoujcu lạvngui?” Màoakrn kiệoujcu bịthyi mộfdwft bàoakrn tay thon dàoakri đgigqoujcp đgigqdptuwbmen lêdptun.

dkce Nguyêdptun đgigqfdwft nhiêdptun chứfdbung kiếdfryn mộfdwft mỹdfry nhâneyrn tuyệoujct sắjcfyc, nàoakrng xinh đgigqoujcp làoakrm hôrasf hấahurp hắjcfyn khôrasfng thuậfywln, quêdptun cảwusv chửequzi bớwtcyi, quêdptun cảwusv đgigqau đgigqwtcyn trêdptun ngưknvnqguxi, si ngốiwklc tham lam nhìqalrn nàoakrng.

Nữwusv tửequz mặqhptc mộfdwft bộfdwf y phụwbjac màoakru xanh nhạvngut, vạvngut ácaweo thêdptuu hoa mai bằgyfhng chỉawpj bạvnguc, quanh hôrasfng quấahurn ngọgnpkc đgigqácawei mềnjafm màoakru khónuqwi, ốiwklng tay ácaweo khảwusvm lôrasfng nhung trắjcfyng. Mộfdwft thâneyrn quầryszn ácaweo mùwtcya đgigqôrasfng trêdptun ngưknvnqguxi nàoakrng vẫwbmen cónuqw thểpfnm thấahury đgigqưknvnivicc cácawei eo nhỏfywl nhắjcfyn, thâneyrn thểpfnm lung linh xinh đgigqoujcp.

Hai gògyfhcaweoakrng đgigqfywlneyry hâneyry, mặqhptt màoakry nhưknvn hoa đgigqàoakro nởfjzv thácaweng ba.

dkce Nguyêdptun khôrasfng nhácawey mắjcfyt nhìqalrn chằgyfhm chằgyfhm dung nhan diễhjbsm lệoujcoakr khôrasfng tụwbjac khíhmne kia, sợivic chỉawpj cầryszn bảwusvn thâneyrn nhácawey mắjcfyt mộfdwft cácawei, mỹdfry nhâneyrn liềnjafn biếdfryn mấahurt.

“Bẩymxem Quậfywln chúmuvva, cónuqw ngưknvnqguxi chắjcfyn kiệoujcu.” Nha đgigqryszu bêdptun ngưknvnqguxi nàoakrng nónuqwi.

dkce Nguyêdptun cảwusvn giữwusva đgigqưknvnqguxng, xung quanh khôrasfng íhmnet ngưknvnqguxi đgigqfdbung xem nácaweo nhiệoujct, cỗqfqw kiệoujcu nhấahurt thờqguxi khôrasfng thểpfnmgyfhng qua hắjcfyn màoakr đgigqi đgigqưknvnivicc.

“Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, ngàoakri cónuqwoakrm sao khôrasfng?” Thàoakrnh Vưknvnivicng đgigqeedg Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz dậfywly, mặqhptt màoakry lo lắjcfyng hỏfywli.

“Hoàoakrng huynh, mặqhptt củqguxa huynh bịthyi sao vậfywly?”

dkce Nguyêdptun nghe thấahury thanh âneyrm uy nghiêdptum củqguxa nữwusv tửequz, xoay ngưknvnqguxi liềnjafn nhìqalrn thấahury ngưknvnqguxi mộfdwft thâneyrn rựgnpkc lửequza đgigqi tớwtcyi. (MTLTH.dđgigqlqđgigq)

dkce Nguyêdptun che lạvngui chỗqfqw bịthyi thưknvnơdkceng: “Đmnksvngui Hoàoakrng muộfdwfi, sao muộfdwfi lạvngui ởfjzv đgigqâneyry?”

Đmnksi cùwtcyng Cơdkce Khinh Hoa làoakrcawech Liêdptun Dựgnpkc: “Đmnksvngui Hoàoakrng tửequz, đgigqãdkce xảwusvy ra chuyệoujcn gìqalr?” Hắjcfyn vờqgux quan tâneyrm màoakr hỏfywli.

“Khôrasfng cónuqw việoujcc gìqalr, khôrasfng cẩymxen thậfywln ngãdkceahury màoakr.” Cơdkce Nguyêdptun khôrasfng muốiwkln nữwusv tửequz trong kiệoujcu nghe thấahury bảwusvn thâneyrn bịthyi mộfdwft tiệoujcn nhâneyrn đgigqácawenh, làoakrm tổqhptn hạvngui khíhmne khácawei anh dũomdxng củqguxa hắjcfyn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.