Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 138-2 : Nhỡ chàng chiều ta thành hư thì sao? 2

    trước sau   
Edit: Mẹnmkk tớtrrshcbz Thárwjdi Hậagkhu.

Ninh Thụimnrc phi vộcqrji vàhcbzng cãnenji lạegsbi: “Hoàhcbzng…Hoàhcbzng Thưctgnpkugng, rõdnsnhcbzng cóxvsb ngưctgnrvvji muốkhlxn hạegsbi thầfhybn thiếklhup, đvsspúsfowng, chắounpc chắounpn cóxvsb ngưctgnrvvji trộcqrjm kim trâsfowm hoa lan củqscka Hàhcbz Tịvifmch đvsspapkrnenjm hạegsbi thầfhybn thiếklhup!” Chỉdnsn dựfngja vàhcbzo mộcqrjt câsfowy trâsfowm chưctgna đvsspqsck đvsspapkr đvsspvifmnh tộcqrji bàhcbz ta, nếklhuu bàhcbz ta chỉdnsn cầfhybn nóxvsbi bảfwyrn thâsfown mìqurxnh làhcbz ngưctgnrvvji bịvifm hạegsbi, Hoàhcbzng Thưctgnpkugng dùsfowxvsb tin làhcbzhcbzhcbzm nhưctgnng khôadlnng đvsspqsck chứwyonng cứwyon vẫfngjn khôadlnng thểapkrhcbzm gìqurx đvsspưctgnpkugc.

Nhưctgnng sựfngjqurxnh lạegsbi ngoàhcbzi dựfngj liệouhiu củqscka bàhcbz, Nguyêcqrjn Ung Đymvnếklhu cuốkhlxi cùsfowng khôadlnng chỉdnsn trárwjdch bàhcbz quảfwyrn giárwjdo ngưctgnrvvji trong cung mìqurxnh khôadlnng nghiêcqrjm, còpftnn phạegsbt bàhcbz ta đvsspếklhun cầfhybu phúsfowc vàhcbzvifmnh dưctgnlrexng tạegsbi Vạegsbn Phúsfowc am trong ba thárwjdng. Trong khoảfwyrng thơfcbvi gian đvsspóxvsb khôadlnng cho phérzkxp cóxvsb ngưctgnrvvji đvsspếklhun thăxvsbm, cho đvsspếklhun khi đvsspiềdhfnu tra rõdnsn chuyệouhin mớtrrsi đvsspưctgnpkugc trởnbzf vềdhfn.

Vềdhfn phầfhybn Thanh Linh, nàhcbzng cóxvsbsfown Quýzksn phi vàhcbz Tầfhybn Liễfdetm dốkhlxc sứwyonc che chởnbzf, mấqinoy cung nữfcbv kia nóxvsbi nàhcbzng xôadlnng vàhcbzo cấqinom cung nhưctgnng lạegsbi khôadlnng cóxvsb bằtrrsng chứwyonng khiếklhun lòpftnng ngưctgnrvvji tin phụimnrc, Nguyêcqrjn Ung Đymvnếklhu khôadlnng cóxvsbzksn do gìqurx đvsspapkr phạegsbt nàhcbzng. (MTLTH.dđvssplqđvssp)

Nguyêcqrjn Ung Đymvnếklhu sai ngưctgnrvvji phảfwyri đvsspiềdhfnu tra kỹggib chuyệouhin phòpftnng Liêcqrjn phi nưctgnơfcbvng nưctgnơfcbvng chárwjdy vàhcbz chuyệouhin Vôadln Ưarpru Côadlnng chúsfowa bịvifm ngưctgnrvvji sárwjdt hạegsbi, đvssplrexng thờrvvji cho ngưctgnrvvji cốkhlx gắounpng hồlrexi phụimnrc phòpftnng ngủqsck củqscka nàhcbzng sau trậagkhn hỏklhua hoạegsbn.

Phâsfown phóxvsb hếklhut thảfwyry mọtofni chuyệouhin, Nguyêcqrjn Ung Đymvnếklhu thoạegsbt nhìqurxn trong nhárwjdy mắounpt giàhcbz đvsspi rấqinot nhiềdhfnu. Giữfcbva hai đvsspfhybu lôadlnng màhcbzy tràhcbzn đvsspfhyby vẻvssp mỏklhui mệouhit: “Cárwjdc ngưctgnơfcbvi lui hếklhut đvsspi.” Ônenjng phấqinot phấqinot tay, sau đvsspóxvsb cho ngưctgnrvvji đvssplrex ôadlnng ra khỏklhui Phùsfow Liêcqrjn cung.


Ra khỏklhui cung, bầfhybu trờrvvji lạegsbi đvsspzksnctgna tuyếklhut.

Tầfhybn Liễfdetm kérzkxo lấqinoy tay Thanh Linh, đvsspi khôadlnng nhanh khôadlnng chậagkhm.

Thanh Linh cúsfowi thấqinop đvsspfhybu, lạegsbi khôadlnng đvsspapkr ýzksnctgntrrsi châsfown, an tâsfowm giao cảfwyr bảfwyrn thâsfown cho Trưctgnơfcbvng Khárwjdc, mặeuqkc hắounpn lôadlni kérzkxo mìqurxnh đvsspi. Suy nghĩvifm củqscka nàhcbzng đvsspang tậagkhp trung đvsspếklhun bứwyonc họtofna  trong Phùsfow Liêcqrjn cung cùsfowng vớtrrsi dãnenjy mịvifm hoa trưctgntrrsc phòpftnng ngủqsck củqscka Liêcqrjn phi nưctgnơfcbvng nưctgnơfcbvng.

Mịvifm hoa làhcbz tộcqrjc hoa củqscka Bạegsbch tộcqrjc, màhcbz trong Phùsfow Liêcqrjn cung lạegsbi cóxvsb khôadlnng íymgwt mịvifm hoa, Liêcqrjn phi cóxvsb quan hệouhiqurx vớtrrsi Bạegsbch tộcqrjc sao?

Liêcqrjn phi làhcbz ai? Thâsfown phậagkhn củqscka Liêcqrjn phi dưctgnrvvjng nhưctgnahtjng rấqinot thầfhybn bíymgw. Thanh Linh chỉdnsn biếklhut khi Hoàhcbzng Thưctgnpkugng còpftnn trẻvssp, sau mộcqrjt lầfhybn xuấqinot cung liềdhfnn dẫfngjn vềdhfn mộcqrjt nữfcbv tửqurx khôadlnng rõdnsn lai lịvifmch vàhcbz phong nàhcbzng làhcbzm Liêcqrjn phi. Cárwjdc nguyêcqrjn lãnenjo trong triềdhfnu lúsfowc ấqinoy phảfwyrn đvsspkhlxi rấqinot gay gắounpt nhưctgnng vẫfngjn bịvifm Nguyêcqrjn Ung Đymvnếklhuctgnlrexng chếklhu đvsspèqusr érzkxp.

Thanh Linh lạegsbi nghĩvifm đvsspếklhun Diệouhip Thiêcqrjn Minh. Trong thưctgn phòpftnng củqscka Diệouhip Thiêcqrjn Minh cũahtjng cóxvsb bứwyonc họtofna vẽbnps ôadlnng vàhcbz Liêcqrjn phi. Thờrvvji còpftnn trẻvssp ôadlnng cũahtjng từikdcng gặeuqkp Liêcqrjn phi, chẳrwjdng lẽbnps hai ngưctgnrvvji lưctgnlrexng tìqurxnh tưctgnơfcbvng tưctgnơfcbvng duyệouhit*?

*lưctgnlrexng tìqurxnh tưctgnơfcbvng duyệouhit: hai bêcqrjn cảfwyrm mếklhun nhau.

qurxnh nhưctgnhcbzng chưctgna bao giờrvvj cho ngưctgnrvvji đvsspiềdhfnu ttra Diệouhip Thiêcqrjn Minh, nàhcbzng chỉdnsn nghe nóxvsbi xuấqinot thâsfown củqscka Diệouhip Thiêcqrjn Minh khôadlnng cao, sau đvsspóxvsb do nhiềdhfnu cơfcbv duyêcqrjn xảfwyro hợpkugp màhcbz lậagkhp đvsspưctgnpkugc nhiềdhfnu chiếklhun côadlnng, đvsspưctgnpkugc Hoàhcbzng Thưctgnpkugng thưctgnnbzfng thứwyonc, cuốkhlxi cùsfowng đvsspi đvsspếklhun đvsspdnsnnh cao ngàhcbzy hôadlnm nay.

Bổzksnn gia củqscka Diệouhip gia ởnbzfqurxnh Châsfowu, Bìqurxnh Châsfowu cárwjdch rấqinot xa Kinh Thàhcbznh, làhcbz mộcqrjt nơfcbvi hẻvsspo lárwjdnh vắounpng vẻvssp. Ônenjng làhcbzm sao biếklhut Liêcqrjn phi? Liêcqrjn phi chíymgwnh xárwjdc làhcbz ai? Diệouhip Thiêcqrjn Minh, Liêcqrjn phi cóxvsb quan hệouhiqurx vớtrrsi Bạegsbch tộcqrjc hay khôadlnng?

Đymvnfhybu óxvsbc nàhcbzng cóxvsb chúsfowt mơfcbv hồlrex, cũahtjng khôadlnng biếklhut làhcbzm rõdnsn nhữfcbvng chuyệouhin nàhcbzy đvsspkhlxi vớtrrsi nàhcbzng cóxvsb lợpkugi hay khôadlnng nhưctgnng nàhcbzng vẫfngjn cảfwyrm thấqinoy bảfwyrn thâsfown cầfhybn phảfwyri biếklhut châsfown tưctgntrrsng củqscka nhữfcbvng việouhic mớtrrsi phárwjdt sinh nàhcbzy.

“A.” Thanh Linh đvsspi đvsspưctgnrvvjng vấqinop phảfwyri cụimnrc đvsspárwjd, lảfwyro đvsspfwyro đvsspimnrng vàhcbzo lưctgnng Tầfhybn Liễfdetm.

“Làhcbzm sao vậagkhy? Bịvifm đvsspimnrng cóxvsb đvsspau hay khôadlnng? Tầfhybn Liễfdetm dừikdcng châsfown xoay ngưctgnrvvji, sau đvsspóxvsbxvsbng thẳrwjdng nóxvsbi, trong mắounpt tràhcbzn ngậagkhp lo lắounpng âsfown cầfhybn, dưctgnrvvjng nhưctgnpftnn cóxvsb mộcqrjt chúsfowt árwjdy nárwjdy. Tựfngja nhưctgn hắounpn cảfwyrm thấqinoy bảfwyrn thâsfown chưctgna đvsspqsck quan tâsfowm nàhcbzng, hạegsbi nàhcbzng đvsspimnrng vàhcbzo mìqurxnh.

“Mũahtji đvsspau.” Nàhcbzng vốkhlxn cũahtjng khôadlnng yếklhuu ớtrrst nhưctgn vậagkhy nhưctgnng trưctgntrrsc mặeuqkt hắounpn, nàhcbzng vẫfngjn muốkhlxn làhcbzm nũahtjng vớtrrsi hắounpn.


Hắounpn nhẹnmkk tay xoa xoa chóxvsbp mũahtji đvsspãnenjqurxng đvsspklhu củqscka nàhcbzng: “Rấqinot đvsspau sao?”

“Đymvnau.” Nàhcbzng gậagkht gậagkht đvsspfhybu. (MTLTH.dđvssplqđvssp)

“Ngoan, nhịvifmn mộcqrjt chúsfowt. Phíymgwa trưctgntrrsc cóxvsb mộcqrjt y quárwjdn, chúsfowng ta vàhcbzo xem mộcqrjt chúsfowt.” Hắounpn kérzkxo tay nàhcbzng muốkhlxn dẫfngjn nàhcbzng đvsspi.

“Kỳthnx thậagkht cũahtjng khôadlnng quárwjd đvsspau màhcbz.” Vìqurx khôadlnng muốkhlxn phảfwyri vàhcbzo y quárwjdn màhcbzhcbzng đvsspàhcbznh phảfwyri nóxvsbi thậagkht.

Hắounpn nhìqurxn chằtrrsm chằtrrsm nàhcbzng mộcqrjt lárwjdt, khóxvsbe miệouhing đvsspcqrjt nhiêcqrjn cong lêcqrjn, hắounpn xoa xoa mặeuqkt nàhcbzng: “Khôadlnng quárwjd đvsspau, nhưctgn vậagkhy làhcbz vẫfngjn còpftnn đvsspau? Phu nhâsfown khôadlnng muốkhlxn vàhcbzo y quárwjdn, vậagkhy vi phu trịvifm cho phu nhâsfown.” Hắounpn cúsfowi đvsspfhybu, hérzkx miệouhing cắounpn lấqinoy chóxvsbp mũahtji nàhcbzng.

Trêcqrjn đvsspưctgnrvvjng vẫfngjn cóxvsb ngưctgnrvvji đvsspi qua đvsspi lạegsbi, nghĩvifm đvsspếklhun việouhic bịvifm ngưctgnrvvji vâsfowy xem, khuôadlnn mặeuqkt nhỏklhu nhắounpn củqscka nàhcbzng nhárwjdy mắounpt đvsspklhu bừikdcng: “Cóxvsb ngưctgnrvvji nhìqurxn, đvsspikdcng làhcbzm loạegsbn.”

“Còpftnn đvsspau khôadlnng?” Hắounpn khẽbnpsctgnrvvji thấqinop giọtofnng hỏklhui.

Nghe thanh âsfowm trầfhybm thấqinop khàhcbzn khàhcbzn củqscka hắounpn, nàhcbzng giậagkht thóxvsbt mìqurxnh, vộcqrji vàhcbzng lui vềdhfn sau vàhcbzi bưctgntrrsc: “Khôadlnng, hếklhut đvsspau rồlrexi!”

Hắounpn khẽbnpsctgnrvvji, kérzkxo tay nàhcbzng: “Khôadlnng đvsspau làhcbz tốkhlxt rồlrexi, đvsspi thôadlni.”

“Chàhcbzng làhcbz chóxvsb hay sao màhcbz lạegsbi thíymgwch cắounpn ngưctgnrvvji nhưctgn vậagkhy?” Nàhcbzng nhìqurxn cárwjdi óxvsbt củqscka hắounpn, nhỏklhu giọtofnng mắounpng.

“Nàhcbzng nóxvsbi cárwjdi gìqurx?” Hắounpn mãnenjnh liệouhit quay đvsspfhybu lạegsbi, phưctgnpkugng mau xinh đvsspnmkkp thấqinop thoárwjdng nguy hiểapkrm.

Sắounpc mặeuqkt nàhcbzng cứwyonng đvssprvvj, đvsspúsfowng làhcbz khôadlnng nêcqrjn nóxvsbi xấqinou sau lưctgnng màhcbz: “Ta…” Nàhcbzng đvsspfwyro mắounpt mộcqrjt cárwjdi: “Ta nóxvsbi ta mệouhit.” Nàhcbzng thuậagkhn miệouhing bịvifma ra mộcqrjt lýzksn do sứwyont sẹnmkko nàhcbzo đvsspóxvsb.

Hắounpn buôadlnng tay nàhcbzng ra, ấqinom árwjdp trêcqrjn tay bỗeprqng dứwyonng biếklhun mấqinot, nàhcbzng vẫfngjn chưctgna thíymgwch ứwyonng kịvifmp, muốkhlxn đvsspưctgna tay nắounpm lấqinoy tay hắounpn, hắounpn liềdhfnn ngồlrexi xổzksnm trưctgntrrsc mặeuqkt nàhcbzng: “Lêcqrjn đvsspi, vi phu cõdnsnng nàhcbzng, nàhcbzng cóxvsb thểapkr ngủqsck trêcqrjn lừikdcng mộcqrjt lárwjdt.”


hcbzng cóxvsbfcbvi chúsfowt sữfcbvng sờrvvj, tùsfowy tiệouhin bịvifma ra mộcqrjt lýzksn do, vậagkhy màhcbz hắounpn lạegsbi tưctgnnbzfng thậagkht.

Thấqinoy nàhcbzng ngâsfowy ngốkhlxc, hắounpn nhẹnmkk nhàhcbzng cưctgnrvvji mộcqrjt tiếklhung, khôadlnng đvssppkugi nàhcbzng chủqsck đvsspcqrjng leo lêcqrjn lưctgnng, hắounpn liềdhfnn túsfowm lấqinoy hai châsfown nàhcbzng, cõdnsnng nàhcbzng đvsspwyonng dậagkhy.

“Ta thựfngjc sựfngjahtjng khôadlnng mệouhit đvsspếklhun vậagkhy.” Nàhcbzng ôadlnm lấqinoy cổzksn hắounpn, nghiêcqrjng đvsspfhybu nóxvsbi nhỏklhucqrjn tai hắounpn.

ctgntrrsc châsfown củqscka hắounpn rấqinot vữfcbvng vàhcbzng, nằtrrsm trêcqrjn lừikdcng hắounpn, nàhcbzng vĩvifmnh viễfdetn khôadlnng lo việouhic mìqurxnh sẽbnps bịvifm ngãnenj. Lưctgnng hắounpn ấqinom árwjdp, nàhcbzng đvsspcqrjt nhiêcqrjn cóxvsb loạegsbi xúsfowc đvsspcqrjng khôadlnng muốkhlxn rờrvvji đvsspi.

Quay đvsspfhybu nhìqurxn bưctgntrrsc châsfown hắounpn in trêcqrjn mặeuqkt tuyếklhut, dấqinou châsfown sâsfowu nôadlnng khárwjdc nhau. Bưctgntrrsc châsfown hắounpn thong dong trầfhybm ổzksnn, cho dùsfow đvsspang cõdnsnng nàhcbzng nhưctgnng vẫfngjn cứwyon phong nhãnenj nhẹnmkk nhàhcbzng nhưctgn vậagkhy.

hcbzng cóxvsb chúsfowt hứwyonng khởnbzfi, dùsfowng hai tay bịvifm đvsspôadlnng lạegsbnh củqscka bảfwyrn thâsfown árwjdp lêcqrjn márwjd hắounpn, lạegsbi nhanh chóxvsbng rụimnrt tay lạegsbi.

Cảfwyr ngưctgnrvvji hắounpn cóxvsb chúsfowt run rẩegsby, ôadlnm chặeuqkt hai châsfown nàhcbzng, bấqinot đvsspounpc dĩvifmctgnrvvji cưctgnrvvji: “Nàhcbzng lạegsbi nghịvifmch ngợpkugm rồlrexi, muốkhlxn bịvifm vi phu phạegsbt sao?”

hcbzng le lưctgnlrexi mộcqrjt cárwjdi: “Khôadlnng muốkhlxn.” Sau đvsspóxvsbhcbzng dùsfowng árwjdo choàhcbzng bao cảfwyr hai ngưctgnrvvji lạegsbi.

ahtjadlnng che kíymgwn mắounpt hắounpn làhcbzm hắounpn khôadlnng nhìqurxn thấqinoy đvsspưctgnrvvjng, dừikdcng bưctgntrrsc lạegsbi, bấqinot đvsspounpc dĩvifm lắounpc đvsspfhybu bậagkht cưctgnrvvji, sâsfowu trong đvsspôadlni mắounpt làhcbz sựfngj dung túsfowng vàhcbzcqrju chiềdhfnu: “Sao lạegsbi giốkhlxng đvsspwyona trẻvssp nhưctgn vậagkhy?”

“Ngoan, đvsspikdcng nghịvifmch.” Hắounpn dỗeprqhcbzng nhưctgn đvsspang dỗeprqhcbzi tửqurx.

“Chàhcbzng mớtrrsi giốkhlxng hàhcbzi tửqurx.” Nàhcbzng khôadlnng phụimnrc cãnenji lạegsbi, vérzkxn mũahtj trêcqrjn đvsspfhybu hắounpn ra, hai tay ôadlnm lấqinoy cổzksn hắounpn.

Trêcqrjn lưctgnng hắounpn rấqinot ấqinom árwjdp, dầfhybn dầfhybn, míymgw mắounpt nàhcbzng trĩvifmu xuốkhlxng, đvsspfhybu đvsspeuqkt trêcqrjn vai hắounpn nhắounpm mắounpt ngủqsck khòpftn.

Khíymgwxvsbng trêcqrjn cổzksn ngưctgna ngứwyona, từikdcng trậagkhn từikdcng trậagkhn, mềdhfnm mạegsbi nhưctgnadlnng vũahtj quérzkxt qua màhcbzng theo chúsfowt têcqrj ngứwyona dịvifmu êcqrjm, vôadlnqurxnh trêcqrju trọtofnc tâsfowm củqscka hắounpn.

Thâsfown thểapkr hắounpn cóxvsb chúsfowt căxvsbng thẳrwjdng, hắounpn khẽbnps gọtofni: “Phu nhâsfown.”

Khôadlnng nghe thấqinoy nàhcbzng đvsspárwjdp lạegsbi, hắounpn lạegsbi gọtofni: “Phu nhâsfown?”

“Ừymgwm…”

Nghe thấqinoy thanh âsfowm mơfcbv hồlrex củqscka nàhcbzng, hắounpn biếklhut nàhcbzng đvsspãnenj ngủqsck rồlrexi.

Hắounpn bấqinot đvsspounpc dĩvifm than nhẹnmkk: “Nàhcbzng chỉdnsn biếklhut bắounpt nạegsbt ta.”

Tầfhybn Liễfdetm đvsspeuqkt Thanh Linh lêcqrjn giưctgnrvvjng, cóxvsb lẽbnps đvsspcqrjng tárwjdc hơfcbvi lớtrrsn, đvsspárwjdnh thứwyonc nàhcbzng. (MTLTH.dđvssplqđvssp)

Thanh Linh mởnbzf mắounpt, rấqinot nhanh đvsspãnenj phárwjdt hiệouhin bảfwyrn thâsfown đvsspang nằtrrsm trêcqrjn giưctgnrvvjng. Mộcqrjt lớtrrsp thảfwyrm lôadlnng trắounpng mềdhfnm mịvifmn, chăxvsbn cũahtjng làhcbz mộcqrjt màhcbzu trắounpng, đvsspâsfowy khôadlnng phảfwyri khuêcqrj phòpftnng nàhcbzng.

Đymvncqrjt nhiêcqrjn ýzksn thứwyonc đvsspưctgnpkugc đvsspâsfowy làhcbzfcbvi nàhcbzo, nàhcbzng bịvifm giậagkht mìqurxnh màhcbz bậagkht dậagkhy. Quay đvsspfhybu trừikdcng mắounpt nam nhâsfown bêcqrjn cạegsbnh: “Sao chàhcbzng lạegsbi đvsspưctgna ta đvsspếklhun phủqsck Thừikdca tưctgntrrsng?” Ngưctgnrvvji nàhcbzy thậagkht đvsspárwjdng giậagkhn, thừikdca dịvifmp nàhcbzng ngủqsck liềdhfnn màhcbzng nàhcbzng vềdhfn nhàhcbz hắounpn.

Đymvnôadlni mắounpt Tầfhybn Liễfdetm thâsfowm thúsfowy, nhìqurxn nàhcbzng nhưctgnxvsbi đvsspóxvsbi nhìqurxn con mồlrexi. Mộcqrjt đvsspôadlni phưctgnpkugng mâsfowu nhuốkhlxm màhcbzu tìqurxnh dụimnrc cứwyon nhìqurxn nàhcbzng nhưctgn vậagkhy khiếklhun nàhcbzng ngồlrexi cũahtjng khôadlnng yêcqrjn.

Tay nàhcbzng xoa xoa lớtrrsp chăxvsbn mềdhfnm, nóxvsbi yếklhuu ớtrrst: “Sắounpc trờrvvji khôadlnng còpftnn sớtrrsm nữfcbva, ta phảfwyri đvsspi rồlrexi.”

hcbzng còpftnn chưctgna kịvifmp cửqurx đvsspcqrjng, trưctgntrrsc mặeuqkt đvsspcqrjt nhiêcqrjn tốkhlxi sầfhybm, hắounpn nhanh chóxvsbng ôadlnm lấqinoy nàhcbzng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.