Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 137 : Chỉ cần nàng sống tốt

    trước sau   
Edit: Mẹzulx tớbrbqxmmn Tháidtji Hậxwuyu.

Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb lạoyqonh lùdnujng nhìxmmnn Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc, cũxtfzng khôaimhng biếbkqbt ôaimhng códfga tin tưyngcgzgang lýuqxb do nàxmmny củgntga Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc hay khôaimhng?

“Mau! Nhanh dậxwuyp lửfwdea!” Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb trầsonam giọsqnyng giậxwuyn giữxwuydfgai.

Đblseódfgaxmmnxrhun phòtjrlng trưyngcbrbqc đnijxâofesy khi nàxmmnng còtjrln sốqgglng đnijxãbkqb ngủgntg, làxmmn di vậxwuyt còtjrln lạoyqoi chứuqxbng minh nàxmmnng vẫxrhun còtjrln bêgshsn cạoyqonh. Nhìxmmnn thấxdoxy nơmlqsi nàxmmny, Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb mớbrbqi códfga thểxdunidtjc đnijxsvnwnh nhữxwuyng kýuqxbuqxbc kia làxmmn sựsbtk thậxwuyt.

ofesy giờzocz đnijxgzgat nhiêgshsn xuấxdoxt hiệfofpn mộgzgat trậxwuyn hỏhemra hoạoyqon lớbrbqn vôaimhxmmnnh hủgntgy diệfofpt hếbkqbt thảmoasy mọsqnyi thứuqxbxmmnng còtjrln lưyngcu lạoyqoi. Nhìxmmnn ngọsqnyn lửfwdea nódfgang cháidtjy kia, đnijxáidtjy mắcngtt Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb khôaimhng chỉxlbldfga đnijxau lòtjrlng màxmmntjrln códfga cảmoas phẫxrhun nộgzga.

idtjch Liêgshsn Dựsbtkc nhìxmmnn gòtjrlidtj âofesm u củgntga Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb, khódfgae miệfofpng ẩvlben ẩvlben xuấxdoxt hiệfofpn mộgzgat đnijxưyngczoczng cong. (MTLTH.dđnijxlqđnijx)


Bởgzgai vìxmmn trong phòtjrlng códfga ngưyngczoczi đnijxmlqs dầsonau Tang Tửfwde, thếbkqb lửfwdea vừblsea lớbrbqn lạoyqoi vừblsea cuồqzsdn cuộgzgan. Cung nhâofesn hợoyqop sứuqxbc cứuqxbu hỏhemra, trêgshsn máidtji nhàxmmn mộgzgat lưyngcoyqong lớbrbqn tuyếbkqbt bịsvnwtjrla tan cũxtfzng khódfgadfga thểxdun dậxwuyp nổmlqsi lửfwdea.

Tầsonan Liễobjmm giúmnxxp Thanh Linh cảmoasi trang thàxmmnnh cung nữxwuy rồqzsdi đnijxưyngca nàxmmnng đnijxếbkqbn Trưyngczoczng Thanh đnijxiệfofpn củgntga Vâofesn Quýuqxb phi: “Nàxmmnng đnijxếbkqbn chỗzeomofesn Quýuqxb phi, hôaimhm nay nàxmmnng xôaimhng vàxmmno cấxdoxm cung, Vâofesn Quýuqxb phi sẽobjm thay nàxmmnng giảmoasi vâofesy.” Hắcngtn ôaimhn nhu nódfgai vớbrbqi nàxmmnng.

ofesn Quýuqxb phi tìxmmnnh nguyệfofpn giúmnxxp nàxmmnng? Chắcngtc cũxtfzng làxmmn nểxdun mặxdunt hắcngtn đnijxi.

aimhm nay chuyệfofpn nàxmmnng xôaimhng vàxmmno cấxdoxm cung, Ninh Thụidtjc phi chắcngtc chắcngtn sẽobjmyngcoyqon việfofpc nàxmmny màxmmn giếbkqbt nàxmmnng. Vốqggln nàxmmnng gặxdunp phảmoasi phiềpqbgn toáidtji rấxdoxt khódfga giảmoasi quyếbkqbt nhưyngcng hắcngtn lạoyqoi vừblsea dẫxrhun Diêgshsu đnijxoyqoi nhâofesn đnijxi, vừblsea thỉxlblnh Tĩoyqonh vưyngcơmlqsng kéblywo châofesn Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb lạoyqoi đnijxgzgat nhiêgshsn xuấxdoxt hiệfofpn cứuqxbu nàxmmnng ra khỏhemri cấxdoxm cung. Màxmmnxmmnng, tựsbtka hồqzsdidtji gìxmmnxtfzng khôaimhng làxmmnm, phiềpqbgn toáidtji códfga lớbrbqn đnijxếbkqbn đnijxâofesu hắcngtn cũxtfzng thay nàxmmnng chốqgglng đnijxxjxb toàxmmnn bộgzga.

“Ta xôaimhng vàxmmno cấxdoxm cung, chàxmmnng khôaimhng tứuqxbc giậxwuyn sao?” Nàxmmnng nódfgai.

Hắcngtn ôaimhm lấxdoxy eo nàxmmnng, thấxdoxp giọsqnyng cưyngczoczi bêgshsn tai nàxmmnng: “Vi phu tứuqxbc giậxwuyn, nàxmmnng sẽobjm thâofesn thâofesn vàxmmni cáidtji vớbrbqi vi phu sao?” Hắcngtn nghiêgshsng đnijxsonau, nhẹzulx nhàxmmnng hôaimhn mấxdoxy cáidtji lêgshsn mặxdunt nàxmmnng.

“Chúmnxxng ta đnijxang nódfgai chuyệfofpn nghiêgshsm túmnxxc.” Nàxmmnng nódfgai.

“Kểxdun cảmoasxmmnng códfga lậxwuyt trờzoczi ta cũxtfzng thay nàxmmnng chốqgglng đnijxxjxb đnijxưyngcoyqoc, ta chỉxlbl cầsonan nàxmmnng sốqgglng tốqgglt.” Hắcngtn dừblseng lạoyqoi mộgzgat chúmnxxt rồqzsdi mớbrbqi lạoyqoi nódfgai:”Kẻmmupxmmno làxmmnm phu nhâofesn khódfga chịsvnwu, vi phu liềpqbgn khiếbkqbn cảmoas họsqny hắcngtn khódfga chịsvnwu.”

Hắcngtn yêgshsu chiềpqbgu nódfgai vớbrbqi nàxmmnng khiếbkqbn tâofesm nàxmmnng trởgzgagshsn mềpqbgm mạoyqoi, ngọsqnyt ngàxmmno nhưyngc đnijxưyngcoyqoc ngâofesm mậxwuyt. Códfga ngưyngczoczi đnijxxdunt mìxmmnnh vàxmmno bàxmmnn tay màxmmn sủgntgng áidtji, cảmoasm giáidtjc nàxmmny thậxwuyt sựsbtk rấxdoxt hạoyqonh phúmnxxc. (MTLTH.dđnijxlqđnijx)

“Phu quâofesn, chàxmmnng thậxwuyt tốqgglt.” Nàxmmnng ôaimhm lấxdoxy cổmlqs hắcngtn, thoáidtjng kiễobjmng châofesn, nhưyngcdfga nhưyngc khôaimhng hôaimhn năxrhum cáidtji liềpqbgn lêgshsn môaimhi hắcngtn.

“Mau, ởgzgagshsn kia, mau bắcngtt lấxdoxy nódfga.” Hai cung nữxwuy thêgshsm mộgzgat côaimhng côaimhng đnijxang đnijxuổmlqsi theo mộgzgat con chódfga nhỏhemr.

Con chódfga nhỏhemr kia códfgaaimhng màxmmnu trắcngtng, béblywo béblywo mậxwuyp mậxwuyp, chạoyqoy trêgshsn tuyếbkqbt trôaimhng nhưyngc mộgzgat quảmoasdfgang. Nhìxmmnn bềpqbg ngoàxmmni rấxdoxt đnijxáidtjng yêgshsu nhưyngcng lạoyqoi hung dữxwuyaimhdnujng.

dfga mộgzgat cung nữxwuy bắcngtt đnijxưyngcoyqoc nódfga bịsvnwdfga hung hăxrhung cắcngtn mộgzgat cáidtji. Cung nữxwuy kia bịsvnw đnijxau khôaimhng thểxdun khôaimhng thảmoas tiểxdunu cẩvlbeu kia.


Thanh Linh khôaimhng chớbrbqp mắcngtt nhìxmmnn chằsvnwm chằsvnwm nódfga tựsbtka nhưyngc đnijxang suy nghĩoyqoxmmn đnijxódfga.

“Phu nhâofesn thíhejhch con chódfga kia?” Áblsenh măxrhut Tầsonan Liễobjmm ôaimhn nhu nhìxmmnn nàxmmnng.

xmmnng khôaimhng trựsbtkc tiếbkqbp trảmoas lờzoczi, chỉxlbldfgai: “Chàxmmnng códfga thểxdun tặxdunng ta mộgzgat con sao? Tốqgglt nhấxdoxt làxmmn phảmoasi khỏhemre mạoyqonh, mũxtfzi phảmoasi hếbkqbt sứuqxbc nhạoyqoy.”

Tầsonan Liễobjmm ôaimhn nhu cưyngczoczi: “Đblseưyngcoyqoc.” áidtjnh mắcngtt nhìxmmnn nàxmmnng càxmmnng ngàxmmny càxmmnng mềpqbgm mạoyqoi. Đblseuqxbng nódfgai mộgzgat con, mưyngczoczi con hắcngtn cũxtfzng códfga thểxdunxmmnm ra cho nàxmmnng.

Ninh Thụidtjc phi chậxwuym rãbkqbi đnijxi vàxmmno Phùdnuj Liêgshsn cung, chứuqxbng kiếbkqbn trậxwuyn hỏhemra hoạoyqon thiêgshsu rụidtji phòtjrlng ngủgntg Liêgshsn phi, tâofesm tìxmmnnh đnijxgzgat nhiêgshsn trởgzgagshsn sung sưyngcbrbqng hơmlqsn bao giờzocz hếbkqbt.

Di vậxwuyt củgntga Liêgshsn phi bịsvnw pháidtj hủgntgy toàxmmnn bộgzga, tiệfofpn nhâofesn kia chếbkqbt nhiềpqbgu năxrhum nhưyngc vậxwuyy còtjrln dùdnujng nhữxwuyng vậxwuyt nàxmmny đnijxgzgac chiếbkqbm lấxdoxy tâofesm Hoàxmmnng Thưyngcoyqong. Hôaimhm nay nhìxmmnn cảmoasnh đnijxmlqsidtjt trong Phùdnuj Liêgshsn cung, thậxwuyt quáidtj thoảmoasi máidtji màxmmn.

“Hoàxmmnng Thưyngcoyqong, ngàxmmni còtjrln bịsvnw thưyngcơmlqsng, sao lạoyqoi đnijxếbkqbn Phùdnuj Liêgshsn cung?” Ninh Thụidtjc phi thu liễobjmm lạoyqoi vẻmmup mặxdunt sung sưyngcbrbqng, ngưyngcng mi lo lắcngtng nhìxmmnn Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb.

Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb tựsbtka nhưyngc khôaimhng nghe thấxdoxy, đnijxôaimhi mắcngtt vẫxrhun luôaimhn nhìxmmnn ngọsqnyn lửfwdea cuồqzsdn cuộgzgan.

“Dựsbtkc nhi? Sao lạoyqoi thếbkqbxmmny? Tạoyqoi sao lửfwdea lạoyqoi lớbrbqn nhưyngc vậxwuyy?” Ninh Thụidtjc phi liềpqbgn xoay ngưyngczoczi hỏhemri con trai yêgshsu củgntga bàxmmn ta.

“Rầsonam rầsonam” phòtjrlng ngủgntgsonam ầsonam sụidtjp xuốqgglng, thếbkqb lửfwdea vẫxrhun chưyngca dịsvnwu lạoyqoi.

“Diệfofpp Thanh Linh phódfgang hỏhemra ởgzga phòtjrlng ngủgntg củgntga Liêgshsn phi nưyngcơmlqsng nưyngcơmlqsng, sau đnijxódfgaxmmnng ta liềpqbgn đnijxàxmmno tẩvlbeu, nhi thầsonan đnijxãbkqb sai ngưyngczoczi lụidtjc soáidtjt khắcngtp nơmlqsi.” Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc nódfgai, đnijxqggli diệfofpn hắcngtn làxmmn hai thịsvnw nữxwuy đnijxuqxbng cúmnxxi đnijxsonau: “Hai ngưyngczoczi cáidtjc ngưyngcơmlqsi nódfgai cho Thụidtjc phi nưyngcơmlqsng nưyngcơmlqsng nghe làxmmnm sao thấxdoxy đnijxưyngcoyqoc Diệfofpp Thanh Linh vàxmmno cấxdoxm cung, lạoyqoi phódfgang hỏhemra phòtjrlng ngủgntg.”

Hai thịsvnw nữxwuyxmmny ngàxmmny thưyngczoczng chịsvnwu tráidtjch nhiệfofpm québlywt dọsqnyn cấxdoxm cung, mộgzgat ngưyngczoczi sợoyqobkqbi nhỏhemr giọsqnyng nódfgai: “Bẩvlbem nưyngcơmlqsng nưyngcơmlqsng, khi nôaimhxmmndnujng Tíhejhch nhi québlywt dọsqnyn Phùdnuj Liêgshsn cung liềpqbgn nhìxmmnn thấxdoxy Diệfofpp Nhịsvnw tiểxdunu thưyngc xuấxdoxt hiệfofpn gầsonan phòtjrlng ngủgntg củgntga Liêgshsn phi nưyngcơmlqsng nưyngcơmlqsng.” 

“Khi đnijxódfga phòtjrlng ngủgntg đnijxãbkqbdfga khódfgai bay ra, nôaimhxmmndnujng Tíhejhch nhi đnijxpqbgu bịsvnw dọsqnya sợoyqo, vộgzgai vàxmmnng rờzoczi khỏhemri Phùdnuj Liêgshsn cung, sau đnijxódfga gọsqnyi ngưyngczoczi tớbrbqi cứuqxbu hỏhemra. Lúmnxxc đnijxódfgaaimh tỳojln nhìxmmnn thấxdoxy Vinh Vưyngcơmlqsng gia liềpqbgn nódfgai chuyệfofpn Phùdnuj Liêgshsn cung bịsvnw cháidtjy cho Vinh Vưyngcơmlqsng.”

“Tạoyqoi sao lạoyqoi làxmmn Diệfofpp Thanh Linh?” Khuôaimhn mặxdunt Ninh Thụidtjc phi hiệfofpn rõnrxt vẻmmup phiềpqbgn muộgzgai, đnijxgzgat nhiêgshsn bàxmmn ta kinh hãbkqbi kêgshsu lêgshsn: “A, đnijxúmnxxng rồqzsdi!”

“Mẫxrhuu phi, ngưyngczoczi làxmmnm sao vậxwuyy?” Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc tứuqxbc thờzoczi hỏhemri. (MTLTH.dđnijxlqđnijx)

“Vôaimh Ưuaitu đnijxi cùdnujng Diệfofpp Nhịsvnw tiểxdunu thưyngc.” Bàxmmn ta vộgzgai vàxmmnng québlywt mắcngtt bốqggln phíhejha, áidtjnh mắcngtt tựsbtka nhưyngc đnijxang tìxmmnm tòtjrli cáidtji gìxmmn đnijxódfga: “Vôaimh Ưuaitu đnijxâofesu rồqzsdi? Sao khôaimhng thấxdoxy con béblyw đnijxâofesu?”

“Nhi thầsonan lậxwuyp tứuqxbc pháidtji ngưyngczoczi đnijxi tìxmmnm Vôaimh Ưuaitu.” Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc gọsqnyi ngưyngczoczi tớbrbqi, đnijxếbkqbn cáidtjc nơmlqsi tìxmmnm kiếbkqbm Vôaimh Ưuaitu Côaimhng chúmnxxa.

“Vẫxrhun còtjrln chưyngca tìxmmnm thấxdoxy Diệfofpp Thanh Linh sao?” Nguyêgshsn Ung Đblseếbkqb đnijxgzgat nhiêgshsn lêgshsn tiếbkqbng, thanh âofesm trầsonam thấxdoxp lạoyqonh ngưyngczoczi.

“Bẩvlbem Phụidtj Hoàxmmnng, vẫxrhun chưyngca tìxmmnm thấxdoxy. Phụidtj Hoàxmmnng yêgshsn tâofesm, Diệfofpp Thanh Linh dùdnujdfga ba đnijxsonau sáidtju tay cũxtfzng khódfgadfga thểxdun trốqggln ra khỏhemri cung.” Háidtjch Liêgshsn Dựsbtkc nódfgai.

Lạoyqoi mộgzgat láidtjt sau, cung nữxwuy thâofesn cậxwuyn hầsonau hạoyqoaimh Ưuaitu Côaimhng chúmnxxa têgshsn Hoa Lan cầsonau kiếbkqbn Hoàxmmnng Thưyngcoyqong.

Hoa Lan dưyngcbrbqi sựsbtk âofesn chuẩvlben củgntga Hoàxmmnng Thưyngcoyqong, lúmnxxc tiếbkqbn vàxmmno liềpqbgn khódfgac sưyngcbrbqt mưyngcbrbqt nódfgai Vôaimh Ưuaitu Côaimhng chúmnxxa lôaimhi kéblywo Thanh Linh vàxmmno cấxdoxm cung, còtjrln khôaimhng cho nàxmmnng đnijxi theo. Kếbkqbt quảmoasaimh Ưuaitu Côaimhng chúmnxxa cùdnujng Thanh Linh vàxmmno rấxdoxt lâofesu rồqzsdi màxmmn vẫxrhun khôaimhng đnijxi ra.

“Thầsonan thiếbkqbp cảmoasm thấxdoxy rấxdoxt lo lắcngtng, khôaimhng biếbkqbt Vôaimh Ưuaitu Côaimhng chúmnxxa ởgzgadnujng vớbrbqi Diệfofpp Thanh Linh códfga phảmoasi đnijxãbkqb xảmoasy ra chuyệfofpn rồqzsdi hay khôaimhng?” Ninh Thụidtjc phi nhíhejhu màxmmny nódfgai: “Đblseuqxba nhỏhemraimh Ưuaitu nàxmmny thíhejhch Tầsonan Thừblsea tưyngcbrbqng, hếbkqbt lầsonan nàxmmny tớbrbqi lầsonan kháidtjc Tầsonan Thừblsea tưyngcbrbqng lạoyqoi thíhejhch Diệfofpp Thanh Linh, hắcngtn vìxmmn Diệfofpp Thanh Linh màxmmn cựsbtk tuyệfofpt con béblyw, Vôaimh Ưuaitu vìxmmn vậxwuyy màxmmn vừblsea tứuqxbc vừblsea hậxwuyn nàxmmnng.

dfga phảmoasi Vôaimh Ưuaitu khôaimhng cam lòtjrlng Tầsonan Thừblsea tưyngcbrbqng vìxmmn Diệfofpp Thanh Linh cựsbtk tuyệfofpt mìxmmnnh nêgshsn muốqggln hạoyqoi Thanh Linh trảmoas thùdnuj Tầsonan Thừblsea tưyngcbrbqng, liềpqbgn vụidtjng trộgzgam dẫxrhun nàxmmnng xôaimhng vàxmmno cấxdoxm cung?

dnuj sao Vôaimh Ưuaitu cũxtfzng sinh ra lớbrbqn lêgshsn trong cung, nàxmmnng cũxtfzng sẽobjm biếbkqbt hàxmmnng năxrhum vàxmmno ngàxmmny nàxmmny Hoàxmmnng Thưyngcoyqong sẽobjm tớbrbqi đnijxâofesy.

Mộgzgat khi Hoàxmmnng Thưyngcoyqong tớbrbqi, Diệfofpp Thanh Linh xôaimhng vàxmmno cấxdoxm cung liềpqbgn bịsvnw Ngàxmmni pháidtjt hiệfofpn, nhấxdoxt đnijxsvnwnh sẽobjm phảmoasi chịsvnwu trừblseng phạoyqot. Màxmmnaimh Ưuaitu trưyngcbrbqc khi Hoàxmmnng Thưyngcoyqong đnijxếbkqbn đnijxãbkqb rờzoczi khỏhemri đnijxâofesy. Códfga lẽobjm Diệfofpp Thanh Linh đnijxidtjn đnijxưyngcoyqoc mưyngcu kếbkqb củgntga Vôaimh Ưuaitu cho nêgshsn muốqggln rờzoczi khỏhemri Phùdnuj Liêgshsn cung, hai ngưyngczoczi liềpqbgn pháidtjt sinh tranh chấxdoxp dẫxrhun đnijxếbkqbn hỏhemra hoạoyqon.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.