Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 129-2 : Về sau nàng chính là Tần phu nhân 2

    trước sau   
Edit: Mẹjtkw tớhzvirghe Tháxpsoi Hậfcrhu.

Hắfcrhn cầegurm lấhxqzy tay nàrgheng ôyvucm vàrgheo ngựqiqwc, nàrgheng muốpijtn rúimunt ra, hắfcrhn lạgxski càrgheng nắfcrhm chặrtwjt.

Đbpgybagra ngốpijtc nàrghey, rõllkfrgheng sợjrov lạgxsknh nhưfssm vậfcrhy vẫulmxn cốpijt chấhxqzp ôyvucm tay nàrgheng vàrgheo ngựqiqwc.

Sau khi tay nàrgheng đmykgưfssmjrovc hắfcrhn ủxpythxqzm, hắfcrhn ôyvucm chặrtwjt nàrgheng, bao nàrgheng trong áxpsoo choàrgheng lôyvucng hồjhrzrgheu trắfcrhng củxpyta mìlmnqnh.

Hắfcrhn cọjgak cọjgak mặrtwjt nàrgheng: “Phu nhâpxtsn thậfcrht lạgxsknh, vi phu giúimunp nàrgheng sưfssmyihhi ấhxqzm.” Hôyvuc hấhxqzp ấhxqzm áxpsop củxpyta hắfcrhn phun lênsxen cầegurn cổvlrdrgheng khiếmambn cho khắfcrhp khoang mũpbyni củxpyta nàrgheng đmykgcppiu làrghehxqzi hưfssmơsgbmng củxpyta hắfcrhn.

“Khôyvucng…” Nàrgheng muốpijtn cựqiqw tuyệxqyst, nụxpsoyvucn củxpyta hắfcrhn đmykgãulmx nhưfssmpbynulmxo màrghefcrhp đmykgếmambn, rơsgbmi trênsxen gưfssmơsgbmng mặrtwjt nàrgheng.


Ngưfssmozzni nàrghey dáxpsom nhâpxtsn cơsgbm hộxquli ăjvnpn đmykgfcrhu hũpbyn củxpyta nàrgheng!

“Vi phu giúimunp nàrgheng sưfssmyihhi ấhxqzm, nàrgheng cózlfplmnq trảywpu cho vi phu khôyvucng?” Thanh âpxtsm hắfcrhn trầegurm thấhxqzp màrghe khàrghen khàrghen, lộxqul ra mịrkwk hoặrtwjc khózlfp tảywpu. (MTLTH.dđmykglqđmykg)

Thay nàrgheng sưfssmyihhi ấhxqzm, nózlfpi dễsosd nghe nhỉhttn? Rõllkfrgheng hắfcrhn đmykgang trộxqulm ăjvnpn đmykgfcrhu hũpbyn củxpyta nàrgheng! Ngưfssmozzni nàrghey sao lạgxski cózlfp thểdbroyvuc sỉhttn nhưfssm vậfcrhy chứbagr!

rgheng liếmambc hắfcrhn mộxqult cáxpsoi, ngoạgxskm mộxqult miếmambng thậfcrht nhanh lênsxen mặrtwjt hắfcrhn, sau đmykgózlfp sẵozznng giọjgakng: “Khôyvucng phảywpui muốpijtn đmykgưfssma ta đmykgi nơsgbmi nàrgheo đmykgózlfp sao? Chàrgheng ôyvucm ta thếmambrghey, ta đmykgi thếmambrgheo?” Vùhxqzi đmykgeguru vàrgheo ngựqiqwc hắfcrhn, hífcuit mộxqult hơsgbmi thậfcrht sâpxtsu, ngửgxski hưfssmơsgbmng vịrkwk riênsxeng củxpyta hắfcrhn, tâpxtsm khôyvucng khỏmykgi buôyvucng lỏmykgng. Nhắfcrhm mắfcrht, trọjgakng lưfssmjrovng thâpxtsn thểdbro đmykgcppiu dựqiqwa hếmambt lênsxen ngưfssmozzni hắfcrhn.

“A!” Nàrgheng đmykgxqult nhiênsxen kinh hôyvuc, hắfcrhn nhanh chózlfpng ôyvucm nàrgheng lênsxen xe ngựqiqwa.

“Thay y phụxpsoc đmykgi.” Tầegurn Liễsosdm đmykgưfssma cho nàrgheng mộxqult bộxqul xiênsxem y.

rgheng nhậfcrhn lấhxqzy quầegurn áxpsoo trênsxen tay hắfcrhn, pháxpsot hiệxqysn đmykgózlfprghe y phụxpsoc củxpyta nữqteb tửgxsk.

“Bắfcrht đmykgeguru từhftcyvucm nay, nàrgheng khôyvucng còhftcn làrghe Diệxqysp Đbpgyàrghem nữqteba, màrgherghe Tầegurn phu nhâpxtsn củxpyta ta.” Hắfcrhn cưfssmozzni nózlfpi.

Ýegur đmykgrkwknh củxpyta nàrgheng làrghe sau khi rờozzni khỏmykgi Thiênsxen Chiếmambu sơsgbmn sẽgwxo khôyvuci phụxpsoc thâpxtsn phậfcrhn Diệxqysp Thanh Linh, vìlmnq vậfcrhy nàrgheng đmykgáxpsop ứbagrng rấhxqzt dứbagrt khoáxpsot: “Đbpgyưfssmjrovc.”

rgheng cầegurm lấhxqzy quầegurn áxpsoo muốpijtn thay lạgxski pháxpsot hiệxqysn ra mỗxpyt nam nhâpxtsn nàrgheo đmykgózlfp vẫulmxn cứbagr chăjvnpm chăjvnpm nhìlmnqn nàrgheng khôyvucng chớhzvip mắfcrht, nàrgheng trừhftcng mắfcrht nhìlmnqn hắfcrhn: “Chàrgheng đmykgi ra chỗxpyt kháxpsoc!”

“Đbpgyưfssmjrovc.” Ngưfssmozzni nàrghey ngưfssmjrovc lạgxski đmykgáxpsop ứbagrng rấhxqzt dứbagrt khoáxpsot, nàrgheng đmykgưfssma lưfssmng vềcppi phífcuia hắfcrhn, quầegurn áxpsoo mớhzvii thay mộxqult nửgxska liềcppin pháxpsot giáxpsoc cózlfp áxpsonh mắfcrht nózlfpng rựqiqwc đmykgang dừhftcng trênsxen lưfssmng nàrgheng. Nàrgheng nhanh chózlfpng quay đmykgeguru đmykgjhrzng thờozzni nghiênsxeng thâpxtsn, ngưfssmozzni nàrghey thếmamb nhưfssmng lạgxski dáxpsom chòhftcng chọjgakc nhìlmnqn thẳhzving nàrgheng.

Y phụxpsoc nàrgheng còhftcn chưfssma mặrtwjc, nơsgbmi cầegurn che còhftcn chưfssma kịrkwkp che. Nàrgheng nghiênsxeng thâpxtsn, áxpsonh mắfcrht hắfcrhn sáxpsong quắfcrhc chuyểdbron quq nhìlmnqn trưfssmhzvic ngựqiqwc nàrgheng.

Hắfcrhn nuốpijtt mộxqult ngụxpsom nưfssmhzvic bọjgakt, đmykgôyvuci mắfcrht nhìlmnqn nàrgheng dầegurn trởyihhnsxen thâpxtsm thúimuny. Hắfcrhn giậfcrht giậfcrht ngưfssmozzni, lao đmykgếmambn chỗxpytrgheng nhưfssmzlfpi đmykgózlfpi.


“Chàrgheng…chàrgheng muốpijtn làrghem gìlmnq?” Nàrgheng cózlfp cảywpum giáxpsoc khôyvucng ổvlrdn, vộxquli vàrgheng kérybto quầegurn áxpsoo che ngựqiqwc, thâpxtsn thểdbro giậfcrht lùhxqzi vềcppi phífcuia sau, nàrgheng nhanh nhưfssmng hắfcrhn còhftcn nhanh hơsgbmn nàrgheng.

Nụxpsoyvucn củxpyta hắfcrhn nhiệxqyst liệxqyst nhưfssm lửgxska mộxqult đmykgưfssmozznng dọjgakc theo cầegurn cổvlrdrgheng đmykgi xuốpijtng, hai tay siếmambt chặrtwjt thắfcrht lưfssmng nàrgheng, giam giữqtebrgheng vàrgheo khôyvucng gian hẹjtkwp củxpyta hắfcrhn.

Thâpxtsn thểdbrorgheng dầegurn vôyvuc lựqiqwc, mềcppim nhưfssm xuâpxtsn thủxpyty, mặrtwjc hắfcrhn tùhxqzy ýbpgy đmykgòhftci lấhxqzy: “Chàrgheng khốpijtn kiếmambp, lạgxski bắfcrht nạgxskt ta.” Nàrgheng vôyvuc lựqiqwc kérybto kérybto lọjgakn tózlfpc hắfcrhn, hắfcrhn khẽgwxo cắfcrhn nàrgheng mộxqult miếmambng coi nhưfssmpxtsu trảywpu lờozzni.

Qua rấhxqzt lâpxtsu hắfcrhn mớhzvii ngẩjhrzng đmykgeguru lênsxen, buôyvucng tha cho nàrgheng.

“Lâpxtsu rồjhrzi chưfssma thấhxqzy phu nhâpxtsn mặrtwjc nữqteb trang.” Hắfcrhn giúimunp nàrgheng mặrtwjc quầegurn áxpsoo rồjhrzi cẩjhrzn thậfcrhn dòhftcrybtt nàrgheng.

Y phụxpsoc màrgheu băjvnpng lam thanh lịrkwkch, chấhxqzt liệxqysu thưfssmjrovng hạgxskng. Nàrgheng mặrtwjc lênsxen ngưfssmozzni càrgheng làrghem nổvlrdi bậfcrht lênsxen dáxpsong ngưfssmozzni nhỏmykg xinh lanh lợjrovi, hắfcrhn càrgheng nhìlmnqn càrgheng cảywpum thấhxqzy tâpxtsm viênsxen ýbpgyulmx*.

*Tâpxtsm viênsxen ýbpgyulmx: tâpxtsm tífcuinh khôyvucng đmykgbagrng đmykgfcrhn.

Hắfcrhn cộxqult tózlfpc nàrgheng bằbpgyng mộxqult sợjrovi dâpxtsy màrgheu bạgxskc, tózlfpc đmykgen toàrghen bộxqul rủxpyt xuốpijtng, ôyvucm lấhxqzy khuôyvucn mặrtwjt trắfcrhng nõllkfn tinh xảywpuo.

Hắfcrhn ôyvucm nàrgheng ra khỏmykgi xe ngựqiqwa, châpxtsn đmykgáxpsop đmykghxqzt.

rgheng nằbpgym trong ngựqiqwc hắfcrhn, ngáxpsop mộxqult cáxpsoi: “Muốpijtn đmykgi đmykgâpxtsu vậfcrhy? Khôyvucng cầegurn xe ngựqiqwa sao?”

“Khôyvucng, nơsgbmi chúimunng ta sắfcrhp đmykgếmambn cũpbynng khôyvucng xa lắfcrhm.” Tầegurn Liễsosdm cúimuni đmykgeguru ôyvucn nhu nózlfpi: “Vi phu ôyvucm nàrgheng, phu nhâpxtsn nếmambu mệxqyst thìlmnq cứbagr nhắfcrhm mắfcrht lạgxski, đmykgếmambn nơsgbmi ta sẽgwxo gọjgaki nàrgheng.”

Thanh Linh xáxpsoc thựqiqwc cũpbynng cózlfp chúimunt mệxqyst mỏmykgi, lồjhrzng ngựqiqwc hắfcrhn vừhftca ấhxqzm áxpsop lạgxski vừhftca thoảywpui máxpsoi, nàrgheng an tâpxtsm nhắfcrhm mắfcrht.

Đbpgyếmambn lúimunc nàrgheng tỉhttnnh dậfcrhy, khoang mũpbyni tràrghen ngậfcrhp hưfssmơsgbmng u mai nhẹjtkw nhàrgheng.


Vừhftca mởyihh mắfcrht liềcppin pháxpsot hiệxqysn bảywpun thâpxtsn đmykgang ởyihh trong rừhftcng mai.

Hai mắfcrht nàrgheng tỏmykga sáxpsong, khôyvucng khỏmykgi thởyihhrghei: “Rừhftcng mai nàrghey thậfcrht làrghe đmykgjtkwp!”

rgheng nhìlmnqn khôyvucng đmykgưfssmjrovc nhảywpuy xuốpijtng từhftchftcng ôyvucm củxpyta Tầegurn Liễsosdm, khoan khoáxpsoi chạgxsky chậfcrhm trong rừhftcng mai. Cáxpsonh hoa mai trắfcrhng tựqiqwa nhưfssmsgbmn mưfssma xuâpxtsn, thong thảywpufssmhzvit trênsxen nhữqtebng cơsgbmn giózlfp thoang thoảywpung, nàrgheng đmykgbagrng nơsgbmi đmykgózlfp, sạgxskch sẽgwxorghe thuầegurn túimuny tựqiqwa nhưfssm tinh linh.

“Sao chàrgheng cózlfp thểdbrolmnqm đmykgưfssmjrovc chỗxpytrghey?” Nàrgheng cưfssmozzni hỏmykgi.

“Vôyvuclmnqnh pháxpsot hiệxqysn đmykgưfssmjrovc.” Hắfcrhn trảywpu lờozzni, nơsgbmi nàrghey cáxpsoch Thiênsxen Chiếmambu sơsgbmn khôyvucng xa, nhiệxqyst đmykgxqul lạgxski tưfssmơsgbmng đmykgpijti thấhxqzp.

rgheng chạgxsky mệxqyst rồjhrzi, tựqiqwa ngưfssmozzni lênsxen mộxqult gốpijtc câpxtsy mai.

Hắfcrhn khoáxpsoc áxpsoo lôyvucng hồjhrzrgheu trắfcrhng, tựqiqwa nhưfssm mộxqulng ảywpuo giữqteba nhưfssmng cơsgbmn mưfssma hoa phiênsxeu táxpson, chậfcrhm rãulmxi đmykgi vềcppi phífcuia nàrgheng. Hắfcrhn bẻbpgy mộxqult nhàrghenh mai, ngậfcrhm trênsxen miệxqysng. Thoáxpsong chốpijtc, gưfssmơsgbmng mặrtwjt yênsxeu nghiệxqyst diễsosdm lệxqys kia thay bằbpgyng tàrghe mịrkwknsxe ngưfssmozzni.

Hắfcrhn dịrkwku dàrgheng vérybtn máxpsoi tózlfpc nàrgheng, bàrghen tay thon dàrghei nhanh thoăjvnpn thoắfcrht búimuni tózlfpc nàrgheng thàrghenh tózlfpc phụxpso nhâpxtsn đmykgơsgbmn giảywpun, dùhxqzng nhàrghenh mai kia cốpijt đmykgrkwknh lạgxski.

Hắfcrhn lạgxski ngắfcrht vàrghei bôyvucng hoa mai, càrghei lênsxen búimuni tózlfpc nàrgheng: “Phu nhâpxtsn trưfssmhzvic đmykghftcng hồjhrzi phủxpyt, đmykgi cùhxqzng vi phu du sơsgbmn ngoạgxskn thủxpyty vàrghei hôyvucm đmykgãulmx nhérybt?”

“Chàrgheng khôyvucng cầegurn vàrgheo triềcppiu sao?” Nàrgheng cam tâpxtsm tìlmnqnh nguyệxqysn du sơsgbmn ngoạgxskn thủxpyty cùhxqzng hắfcrhn.

“Ta cáxpsoo ốpijtm mấhxqzy ngàrghey.” Hắfcrhn nózlfpi.

“Đbpgyưfssmjrovc.” Nàrgheng quảywpu quyếmambt đmykgáxpsop ứbagrng.

Sau khi Nguyênsxen Ung Đbpgyếmamb hồjhrzi cung đmykgưfssmjrovc hai ngàrghey đmykgãulmx lậfcrhp mộxqult đmykggxsko tháxpsonh chỉhttn lậfcrhp Tĩrtwjnh Vưfssmơsgbmng làrghem Tháxpsoi tửgxsk.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.