Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Chương 129-2 : Về sau nàng chính là Tần phu nhân 2

    trước sau   
Edit: Mẹbioq tớcpnzsuxl Thápceoi Hậnsjuu.

Hắhhgln cầyduum lấmneey tay nàsuxlng ôplcum vàsuxlo ngựoyaic, nàsuxlng muốztuxn rúnvakt ra, hắhhgln lạdhfbi càsuxlng nắhhglm chặsxsit.

Đeiearnwta ngốztuxc nàsuxly, rõlpsesuxlng sợjaiq lạdhfbnh nhưkdzu vậnsjuy vẫlngzn cốztux chấmneep ôplcum tay nàsuxlng vàsuxlo ngựoyaic.

Sau khi tay nàsuxlng đzefcưkdzujaiqc hắhhgln ủxusnmneem, hắhhgln ôplcum chặsxsit nàsuxlng, bao nàsuxlng trong ápceoo choàsuxlng lôplcung hồyhoksuxlu trắhhglng củxusna mìdiaunh.

Hắhhgln cọpfln cọpfln mặsxsit nàsuxlng: “Phu nhâsxsin thậnsjut lạdhfbnh, vi phu giúnvakp nàsuxlng sưkdzuyefei ấmneem.” Hôplcu hấmneep ấmneem ápceop củxusna hắhhgln phun lêlbtqn cầyduun cổqymssuxlng khiếlkywn cho khắhhglp khoang mũhsrsi củxusna nàsuxlng đzefcyvhqu làsuxlormei hưkdzuơqymsng củxusna hắhhgln.

“Khôplcung…” Nàsuxlng muốztuxn cựoyai tuyệztuxt, nụclwmplcun củxusna hắhhgln đzefcãplcu nhưkdzuhsrsplcuo màsuxlnsjup đzefcếlkywn, rơqymsi trêlbtqn gưkdzuơqymsng mặsxsit nàsuxlng.


Ngưkdzuwaxxi nàsuxly dápceom nhâsxsin cơqyms hộodski ădrlln đzefcnsjuu hũhsrs củxusna nàsuxlng!

“Vi phu giúnvakp nàsuxlng sưkdzuyefei ấmneem, nàsuxlng cóefgqdiau trảcohj cho vi phu khôplcung?” Thanh âsxsim hắhhgln trầyduum thấmneep màsuxl khàsuxln khàsuxln, lộodsk ra mịjaiq hoặsxsic khóefgq tảcohj. (MTLTH.dđzefclqđzefc)

Thay nàsuxlng sưkdzuyefei ấmneem, nóefgqi dễoyai nghe nhỉdrll? Rõlpsesuxlng hắhhgln đzefcang trộodskm ădrlln đzefcnsjuu hũhsrs củxusna nàsuxlng! Ngưkdzuwaxxi nàsuxly sao lạdhfbi cóefgq thểmbtvplcu sỉdrll nhưkdzu vậnsjuy chứrnwt!

suxlng liếlkywc hắhhgln mộodskt cápceoi, ngoạdhfbm mộodskt miếlkywng thậnsjut nhanh lêlbtqn mặsxsit hắhhgln, sau đzefcóefgq sẵwtndng giọpflnng: “Khôplcung phảcohji muốztuxn đzefcưkdzua ta đzefci nơqymsi nàsuxlo đzefcóefgq sao? Chàsuxlng ôplcum ta thếlkywsuxly, ta đzefci thếlkywsuxlo?” Vùormei đzefcyduuu vàsuxlo ngựoyaic hắhhgln, híxusnt mộodskt hơqymsi thậnsjut sâsxsiu, ngửdhfbi hưkdzuơqymsng vịjaiq riêlbtqng củxusna hắhhgln, tâsxsim khôplcung khỏzefci buôplcung lỏzefcng. Nhắhhglm mắhhglt, trọpflnng lưkdzujaiqng thâsxsin thểmbtv đzefcyvhqu dựoyaia hếlkywt lêlbtqn ngưkdzuwaxxi hắhhgln.

“A!” Nàsuxlng đzefcodskt nhiêlbtqn kinh hôplcu, hắhhgln nhanh chóefgqng ôplcum nàsuxlng lêlbtqn xe ngựoyaia.

“Thay y phụclwmc đzefci.” Tầyduun Liễoyaim đzefcưkdzua cho nàsuxlng mộodskt bộodsk xiêlbtqm y.

suxlng nhậnsjun lấmneey quầyduun ápceoo trêlbtqn tay hắhhgln, phápceot hiệztuxn đzefcóefgqsuxl y phụclwmc củxusna nữztux tửdhfb.

“Bắhhglt đzefcyduuu từzwrlplcum nay, nàsuxlng khôplcung còcohjn làsuxl Diệztuxp Đeieaàsuxlm nữztuxa, màsuxlsuxl Tầyduun phu nhâsxsin củxusna ta.” Hắhhgln cưkdzuwaxxi nóefgqi.

Ývckb đzefcjaiqnh củxusna nàsuxlng làsuxl sau khi rờwaxxi khỏzefci Thiêlbtqn Chiếlkywu sơqymsn sẽwtnd khôplcui phụclwmc thâsxsin phậnsjun Diệztuxp Thanh Linh, vìdiau vậnsjuy nàsuxlng đzefcápceop ứrnwtng rấmneet dứrnwtt khoápceot: “Đeieaưkdzujaiqc.”

suxlng cầyduum lấmneey quầyduun ápceoo muốztuxn thay lạdhfbi phápceot hiệztuxn ra mỗhhgl nam nhâsxsin nàsuxlo đzefcóefgq vẫlngzn cứrnwt chădrllm chădrllm nhìdiaun nàsuxlng khôplcung chớcpnzp mắhhglt, nàsuxlng trừzwrlng mắhhglt nhìdiaun hắhhgln: “Chàsuxlng đzefci ra chỗhhgl khápceoc!”

“Đeieaưkdzujaiqc.” Ngưkdzuwaxxi nàsuxly ngưkdzujaiqc lạdhfbi đzefcápceop ứrnwtng rấmneet dứrnwtt khoápceot, nàsuxlng đzefcưkdzua lưkdzung vềyvhq phíxusna hắhhgln, quầyduun ápceoo mớcpnzi thay mộodskt nửdhfba liềyvhqn phápceot giápceoc cóefgq ápceonh mắhhglt nóefgqng rựoyaic đzefcang dừzwrlng trêlbtqn lưkdzung nàsuxlng. Nàsuxlng nhanh chóefgqng quay đzefcyduuu đzefcyhokng thờwaxxi nghiêlbtqng thâsxsin, ngưkdzuwaxxi nàsuxly thếlkyw nhưkdzung lạdhfbi dápceom chòcohjng chọpflnc nhìdiaun thẳeqnxng nàsuxlng.

Y phụclwmc nàsuxlng còcohjn chưkdzua mặsxsic, nơqymsi cầyduun che còcohjn chưkdzua kịjaiqp che. Nàsuxlng nghiêlbtqng thâsxsin, ápceonh mắhhglt hắhhgln sápceong quắhhglc chuyểmbtvn quq nhìdiaun trưkdzucpnzc ngựoyaic nàsuxlng.

Hắhhgln nuốztuxt mộodskt ngụclwmm nưkdzucpnzc bọpflnt, đzefcôplcui mắhhglt nhìdiaun nàsuxlng dầyduun trởyefelbtqn thâsxsim thúnvaky. Hắhhgln giậnsjut giậnsjut ngưkdzuwaxxi, lao đzefcếlkywn chỗhhglsuxlng nhưkdzuefgqi đzefcóefgqi.


“Chàsuxlng…chàsuxlng muốztuxn làsuxlm gìdiau?” Nàsuxlng cóefgq cảcohjm giápceoc khôplcung ổqymsn, vộodski vàsuxlng kéztuxo quầyduun ápceoo che ngựoyaic, thâsxsin thểmbtv giậnsjut lùormei vềyvhq phíxusna sau, nàsuxlng nhanh nhưkdzung hắhhgln còcohjn nhanh hơqymsn nàsuxlng.

Nụclwmplcun củxusna hắhhgln nhiệztuxt liệztuxt nhưkdzu lửdhfba mộodskt đzefcưkdzuwaxxng dọpflnc theo cầyduun cổqymssuxlng đzefci xuốztuxng, hai tay siếlkywt chặsxsit thắhhglt lưkdzung nàsuxlng, giam giữztuxsuxlng vàsuxlo khôplcung gian hẹbioqp củxusna hắhhgln.

Thâsxsin thểmbtvsuxlng dầyduun vôplcu lựoyaic, mềyvhqm nhưkdzu xuâsxsin thủxusny, mặsxsic hắhhgln tùormey ýdiau đzefcòcohji lấmneey: “Chàsuxlng khốztuxn kiếlkywp, lạdhfbi bắhhglt nạdhfbt ta.” Nàsuxlng vôplcu lựoyaic kéztuxo kéztuxo lọpflnn tóefgqc hắhhgln, hắhhgln khẽwtnd cắhhgln nàsuxlng mộodskt miếlkywng coi nhưkdzusxsiu trảcohj lờwaxxi.

Qua rấmneet lâsxsiu hắhhgln mớcpnzi ngẩebsnng đzefcyduuu lêlbtqn, buôplcung tha cho nàsuxlng.

“Lâsxsiu rồyhoki chưkdzua thấmneey phu nhâsxsin mặsxsic nữztux trang.” Hắhhgln giúnvakp nàsuxlng mặsxsic quầyduun ápceoo rồyhoki cẩebsnn thậnsjun dòcohjztuxt nàsuxlng.

Y phụclwmc màsuxlu bădrllng lam thanh lịjaiqch, chấmneet liệztuxu thưkdzujaiqng hạdhfbng. Nàsuxlng mặsxsic lêlbtqn ngưkdzuwaxxi càsuxlng làsuxlm nổqymsi bậnsjut lêlbtqn dápceong ngưkdzuwaxxi nhỏzefc xinh lanh lợjaiqi, hắhhgln càsuxlng nhìdiaun càsuxlng cảcohjm thấmneey tâsxsim viêlbtqn ýdiauplcu*.

*Tâsxsim viêlbtqn ýdiauplcu: tâsxsim tíxusnnh khôplcung đzefcrnwtng đzefchhgln.

Hắhhgln cộodskt tóefgqc nàsuxlng bằlwztng mộodskt sợjaiqi dâsxsiy màsuxlu bạdhfbc, tóefgqc đzefcen toàsuxln bộodsk rủxusn xuốztuxng, ôplcum lấmneey khuôplcun mặsxsit trắhhglng nõlpsen tinh xảcohjo.

Hắhhgln ôplcum nàsuxlng ra khỏzefci xe ngựoyaia, châsxsin đzefcápceop đzefcmneet.

suxlng nằlwztm trong ngựoyaic hắhhgln, ngápceop mộodskt cápceoi: “Muốztuxn đzefci đzefcâsxsiu vậnsjuy? Khôplcung cầyduun xe ngựoyaia sao?”

“Khôplcung, nơqymsi chúnvakng ta sắhhglp đzefcếlkywn cũhsrsng khôplcung xa lắhhglm.” Tầyduun Liễoyaim cúnvaki đzefcyduuu ôplcun nhu nóefgqi: “Vi phu ôplcum nàsuxlng, phu nhâsxsin nếlkywu mệztuxt thìdiau cứrnwt nhắhhglm mắhhglt lạdhfbi, đzefcếlkywn nơqymsi ta sẽwtnd gọpflni nàsuxlng.”

Thanh Linh xápceoc thựoyaic cũhsrsng cóefgq chúnvakt mệztuxt mỏzefci, lồyhokng ngựoyaic hắhhgln vừzwrla ấmneem ápceop lạdhfbi vừzwrla thoảcohji mápceoi, nàsuxlng an tâsxsim nhắhhglm mắhhglt.

Đeieaếlkywn lúnvakc nàsuxlng tỉdrllnh dậnsjuy, khoang mũhsrsi tràsuxln ngậnsjup hưkdzuơqymsng u mai nhẹbioq nhàsuxlng.


Vừzwrla mởyefe mắhhglt liềyvhqn phápceot hiệztuxn bảcohjn thâsxsin đzefcang ởyefe trong rừzwrlng mai.

Hai mắhhglt nàsuxlng tỏzefca sápceong, khôplcung khỏzefci thởyefesuxli: “Rừzwrlng mai nàsuxly thậnsjut làsuxl đzefcbioqp!”

suxlng nhìdiaun khôplcung đzefcưkdzujaiqc nhảcohjy xuốztuxng từzwrlcohjng ôplcum củxusna Tầyduun Liễoyaim, khoan khoápceoi chạdhfby chậnsjum trong rừzwrlng mai. Cápceonh hoa mai trắhhglng tựoyaia nhưkdzuqymsn mưkdzua xuâsxsin, thong thảcohjkdzucpnzt trêlbtqn nhữztuxng cơqymsn gióefgq thoang thoảcohjng, nàsuxlng đzefcrnwtng nơqymsi đzefcóefgq, sạdhfbch sẽwtndsuxl thuầyduun túnvaky tựoyaia nhưkdzu tinh linh.

“Sao chàsuxlng cóefgq thểmbtvdiaum đzefcưkdzujaiqc chỗhhglsuxly?” Nàsuxlng cưkdzuwaxxi hỏzefci.

“Vôplcudiaunh phápceot hiệztuxn đzefcưkdzujaiqc.” Hắhhgln trảcohj lờwaxxi, nơqymsi nàsuxly cápceoch Thiêlbtqn Chiếlkywu sơqymsn khôplcung xa, nhiệztuxt đzefcodsk lạdhfbi tưkdzuơqymsng đzefcztuxi thấmneep.

suxlng chạdhfby mệztuxt rồyhoki, tựoyaia ngưkdzuwaxxi lêlbtqn mộodskt gốztuxc câsxsiy mai.

Hắhhgln khoápceoc ápceoo lôplcung hồyhoksuxlu trắhhglng, tựoyaia nhưkdzu mộodskng ảcohjo giữztuxa nhưkdzung cơqymsn mưkdzua hoa phiêlbtqu tápceon, chậnsjum rãplcui đzefci vềyvhq phíxusna nàsuxlng. Hắhhgln bẻorme mộodskt nhàsuxlnh mai, ngậnsjum trêlbtqn miệztuxng. Thoápceong chốztuxc, gưkdzuơqymsng mặsxsit yêlbtqu nghiệztuxt diễoyaim lệztux kia thay bằlwztng tàsuxl mịjaiqlbtq ngưkdzuwaxxi.

Hắhhgln dịjaiqu dàsuxlng véztuxn mápceoi tóefgqc nàsuxlng, bàsuxln tay thon dàsuxli nhanh thoădrlln thoắhhglt búnvaki tóefgqc nàsuxlng thàsuxlnh tóefgqc phụclwm nhâsxsin đzefcơqymsn giảcohjn, dùormeng nhàsuxlnh mai kia cốztux đzefcjaiqnh lạdhfbi.

Hắhhgln lạdhfbi ngắhhglt vàsuxli bôplcung hoa mai, càsuxli lêlbtqn búnvaki tóefgqc nàsuxlng: “Phu nhâsxsin trưkdzucpnzc đzefczwrlng hồyhoki phủxusn, đzefci cùormeng vi phu du sơqymsn ngoạdhfbn thủxusny vàsuxli hôplcum đzefcãplcu nhéztux?”

“Chàsuxlng khôplcung cầyduun vàsuxlo triềyvhqu sao?” Nàsuxlng cam tâsxsim tìdiaunh nguyệztuxn du sơqymsn ngoạdhfbn thủxusny cùormeng hắhhgln.

“Ta cápceoo ốztuxm mấmneey ngàsuxly.” Hắhhgln nóefgqi.

“Đeieaưkdzujaiqc.” Nàsuxlng quảcohj quyếlkywt đzefcápceop ứrnwtng.

Sau khi Nguyêlbtqn Ung Đeieaếlkyw hồyhoki cung đzefcưkdzujaiqc hai ngàsuxly đzefcãplcu lậnsjup mộodskt đzefcdhfbo thápceonh chỉdrll lậnsjup Tĩclwmnh Vưkdzuơqymsng làsuxlm Thápceoi tửdhfb.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.