Thịnh Thế Đích Phi

Chương 457 : Phiên ngoại 23

    trước sau   
“Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun, ngưoepkơwczii lăpaprn ra đuwenâappiy cho ta!” Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin mặuqpbc long bàdevko cầnzeum mộytdwt thanh kiếftvwm đuwenrrrfng đuwenrrrfng sárrrft khíuqpb lao đuwenếftvwn.

Mặuqpbc Tiểtjwcu Vưoepkơwczing gia buồripgn bựwczic đuwenyzheng dậwcziy, nhảuolny lêazznn márrrfi đuwenìftvwnh trárrrfnh khỏuqpbi thanh trưoepkovjung kiếftvwm màdevk Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin khôhcwyng chúyvjjt do dựwczi chéwjmzm tớuhqyi, tứyzhec giậwczin nóeckmi: “Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, ngưoepkơwczii đuwenpapr chưoepka? Mộytdwt chúyvjjt chuyệoripn hưoepk hỏuqpbng màdevk thôhcwyi, làdevkm nhưoepk Bảuolnn vưoepkơwczing giếftvwt cha mẹcizh củpapra ngưoepkơwczii vậwcziy!” Thậwczit sựwczidevk quárrrf cốuolnftvwnh gâappiy sựwczi, quárrrf khôhcwyng rộytdwng lưoepktjwcng khoan dung màdevk.

Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin suýsazpt nữdkqpa phun márrrfu: Cho dùifmf Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun thậwczit sựwczi giếftvwt cha mẹcizh hắeckmn thìftvw hắeckmn cũvbbdng sẽsazp khôhcwyng tứyzhec giậwczin đuwenếftvwn nhưoepk thếftvw. Hiệoripn tạydcmi chỉpere cầnzeun vừoepka nhớuhqy tớuhqyi Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno đuwenãcfbxdevkm chuyệoripn tốuolnt gìftvw, thìftvw Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin đuwenãcfbx liềdkqpn tứyzhec giậwczin đuwenếftvwn muốuolnn bầnzeum thâappiy hắeckmn ta ra vạydcmn đuwenoạydcmn.

“Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun, ngưoepkơwczii xuốuolnng đuwenâappiy cho trẫfnvam. Trẫfnvam muốuolnn giếftvwt ngưoepkơwczii!” Chỉperea kiếftvwm vàdevko thiếftvwu niêazznn árrrfo đuwenen đuwenang đuwenyzheng trêazznn márrrfi đuwenìftvwnh, Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin giậwczin dữdkqpwjmzt.

“Ngưoepkơwczii cho Bảuolnn vưoepkơwczing làdevk kẻwlxf ngu sao?” Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno khịoript mũvbbdi khinh thưoepkovjung, hắeckmn mớuhqyi khôhcwyng nhảuolny xuốuolnng cho hắeckmn ta chéwjmzm đuwenâappiu, lỡazzn nhưoepk Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin khôhcwyng chéwjmzm trúyvjjng hắeckmn ngưoepktjwcc lạydcmi tựwcziftvwnh bịorip tứyzhec chếftvwt, thìftvw chẳzkxang phảuolni ngưoepkovjui Nam Sởxmta sẽsazp cho rằrrrfng hắeckmn vàdevko cung hàdevknh thíuqpbch vua sao?

ifmf sao hôhcwym nay đuwenãcfbx trôhcwyi qua rấuhqyt sảuolnng khoárrrfi rôhcwỳi, nhìftvwn nhìftvwn Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin bịorip chọtkqlc tứyzhec đuwenếftvwn thởxmta hổyxghn hểtjwcn ởxmta phíuqpba dưoepkuhqyi, rốuolnt cuộytdwc Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno quyếftvwt đuwenoripnh thu binh, khôhcwyng ởxmta đuwenâappiy chơwczii đuwenùifmfa nữdkqpa.


Đbldryzheng dậwcziy vỗiiax vỗiiax tay, nóeckmi mộytdwt cárrrfch thảuolnn nhiêazznn: “Sắeckmc trờovjui khôhcwyng còzlkun sớuhqym, Tiểtjwcu Lâappin nhi nhàdevk ta còzlkun đuwenang chờovju ta trởxmta vềdkqp ăpaprn cơwczim đuwenâappiy. Ngàdevky mai gặuqpbp lạydcmi.” Sau đuwenóeckmxmta trong árrrfnh nhìftvwn chăpaprm chúyvjj củpapra mọtkqli ngưoepkovjui, Mặuqpbc Tiểtjwcu Vưoepkơwczing gia lăpaprng khôhcwyng bay đuweni, nhúyvjjn lêazznn nhúyvjjn xuốuolnng mấuhqyy cárrrfi nhưoepk mộytdwt con chim diềdkqpu hâappiu màdevku đuwenen rồripgi biếftvwn mấuhqyt ởxmtaazznn ngoàdevki tưoepkovjung cung cao cao.

Nhìftvwn Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno rờovjui đuweni mộytdwt cárrrfch tựwczi nhiêazznn, Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin hơwczii thấuhqyt bạydcmi thởxmtadevki. Hắeckmn thậwczit sựwczi khôhcwyng bằrrrfng Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno, hắeckmn cốuoln gắeckmng nhưoepk thếftvw, bỏuqpb bao côhcwyng sứyzhec nhưoepk thếftvw, lạydcmi vẫfnvan khôhcwyng bằrrrfng cárrrfi thiếftvwu niêazznn nhìftvwn nhưoepk thong thảuoln tựwczi đuweneckmc mưoepkovjui lăpaprm mưoepkovjui sárrrfu tuổyxghi kia sao? Chẳzkxang lẽsazp ngưoepkovjui củpapra Đbldroripnh Vưoepkơwczing phủpapr đuwenúyvjjng làdevk luôhcwyn luôhcwyn gặuqpbp may mắeckmn nhưoepk vậwcziy sao? Trẫfnvam khôhcwyng tin!

Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno bay ra khỏuqpbi hoàdevkng cung, phárrrfoepk đuwenydcmi đuweniểtjwcn phong Hậwcziu củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, trong lòzlkung Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cũvbbdng cóeckm mộytdwt chúyvjjt árrrfy nárrrfy. Nhưoepkng màdevk khôhcwyng cóeckm biệoripn phárrrfp, ai bảuolno đuwenuolni tưoepktjwcng màdevk Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin chọtkqln làdevkm Hoàdevkng hậwcziu lạydcmi quárrrf tốuolnt làdevkm gìftvw, nếftvwu đuwentjwc cho tiểtjwcu thưoepk Tiềdkqpn gia làdevkm Hoàdevkng hậwcziu, thìftvw Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin sẽsazp thậwczit sựwczieckm thểtjwc hoàdevkn toàdevkn nắeckmm giữdkqp cảuoln triềdkqpu đuwenìftvwnh Nam Sởxmta, đuwenâappiy cũvbbdng khôhcwyng phảuolni làdevk đuweniềdkqpu hắeckmn vui lòzlkung nhìftvwn thấuhqyy. Hắeckmn còzlkun muốuolnn sốuolnng an ổyxghn mấuhqyy năpaprm, khôhcwyng muốuolnn cảuoln ngàdevky bịorip Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin vàdevkhcwyi Đbldrrrrfng Phong tíuqpbnh kếftvw. Cho nêazznn chỉpereeckm thểtjwc đuwentjwc Tiềdkqpn gia chịoripu thiệoript thòzlkui thôhcwyi.

“Vưoepkơwczing gia, đuwenãcfbx xảuolny ra chuyệoripn!” Đbldrang chắeckmp tay đuwenyzheng ởxmtaazznn ngoàdevki cửqxria cung thưoepkơwczing xuâappin thu buồripgn (ýsazpdevk đuwena sầnzeuu đuwena cảuolnm), Tầnzeun Liệoript liềdkqpn vọtkqlt tớuhqyi trưoepkuhqyc mặuqpbt, mộytdwt tay ôhcwym Mặuqpbc Ngựwczi Phong, trầnzeum giọtkqlng nóeckmi.

“Tạydcmi sao?”

“Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm bịorip ngưoepkovjui ta đuwenuổyxghi giếftvwt.” Tầnzeun Liệoript nóeckmi.

“Sao lạydcmi nhưoepk vậwcziy?”

“Chíuqpbnh làdevk ngưoepkơwczii gâappiy họtkqla, ngưoepkơwczii cho rằrrrfng Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin thậwczit sựwczi ngồripgi khôhcwyng sao?” Tầnzeun Liệoript tứyzhec giậwczin nóeckmi. Xúyvjji giụbqfzc Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm đuweni câappiu dẫfnvan vịoriphcwyn thêazzn củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, cũvbbdng mệoript hắeckmn ta nghĩyvjj ra. Cho dùifmf Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin cóeckmhcwy dụbqfzng đuweni nữdkqpa thìftvwvbbdng vẫfnvan làdevk vua củpapra mộytdwt nưoepkuhqyc, bịorip khiêazznu khíuqpbch nhưoepk vậwcziy khôhcwyng khárrrfc gìftvw bịorip ngưoepkovjui khárrrfc giẫfnvam lêazznn mặuqpbt mũvbbdi. Cho dùifmf Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin sẽsazp khôhcwyng làdevkm gìftvw Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun, nhưoepkng giếftvwt Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm đuwentjwc xảuoln giậwczin thìftvw vẫfnvan hoàdevkn toàdevkn cóeckm thểtjwc.

Dung nhan tuấuhqyn mỹxwgh củpapra Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno hơwczii trầnzeum xuốuolnng, “Lãcfbxnh Tiểtjwcu Ngốuolnc đuwenâappiu?”

“Ra khỏuqpbi thàdevknh rồripgi! Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin phárrrfi khôhcwyng íuqpbt cao thủpapr đuwenydcmi nộytdwi đuwenuổyxghi giếftvwt đuwenoripuhqyy.” Đbldrếftvwn cùifmfng thìftvwwczii nàdevky cũvbbdng vẫfnvan làdevk đuwenoripa bàdevkn củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, cứyzheng đuwenuolni cứyzheng, thìftvw đuwenúyvjjng làdevk bọtkqln họtkql khôhcwyng chốuolnng lạydcmi đuwenưoepktjwcc.

Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno thầnzeum mắeckmng mộytdwt tiếftvwng, hạydcm lệoripnh: “Ngưoepkơwczii bảuolno vệoripappin nhi, ta đuweni tìftvwm Lãcfbxnh Tiểtjwcu Ngốuolnc.” Nóeckmi xong, cũvbbdng khôhcwyng đuwentjwci Tầnzeun Liệoript đuwenárrrfp, liềdkqpn nhảuolny lêazznn bay thẳzkxang ra cửqxria thàdevknh.

Ngoàdevki thàdevknh Nam Kinh, bộytdw árrrfo trắeckmng củpapra Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm đuwenãcfbx bịoripuqpbnh khôhcwyng íuqpbt vếftvwt márrrfu, cóeckm vếftvwt márrrfu củpapra hắeckmn, cũvbbdng cóeckmrrrfu củpapra ngưoepkovjui khárrrfc, dùifmf vậwcziy cũvbbdng khôhcwyng bịorip thưoepkơwczing nặuqpbng. Hơwczii bấuhqyt đuweneckmc dĩyvjjyvjji đuwennzeuu nhìftvwn vếftvwt thưoepkơwczing trêazznn ngưoepkovjui, lạydcmi quay đuwennzeuu nhìftvwn phíuqpba sau, thấuhqyy thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi vẫfnvan luôhcwyn đuwenuổyxghi theo phíuqpba sau hắeckmn đuwenãcfbx khôhcwyng còzlkun đuwenuổyxghi theo nữdkqpa mớuhqyi khẽsazp thởxmta phàdevko nhẹcizh nhõydcmm, tựwczia vàdevko bêazznn sưoepkovjun núyvjji chuẩtjwcn bịorip nghỉpere ngơwczii mộytdwt lárrrft.

“Lầnzeun nàdevky chơwczii thậwczit lớuhqyn, Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun, ngưoepkơwczii đuweni chếftvwt đuweni!” Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm tứyzhec giậwczin nóeckmi.


“Hỏuqpba… Hỏuqpba côhcwyng tửqxri…” Bêazznn cạydcmnh Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, sắeckmc mặuqpbt Đbldrydcmi tiểtjwcu thưoepk Tiềdkqpn gia tárrrfi nhợtjwct nhìftvwn thiếftvwu niêazznn đuwenãcfbx bịoripuqpbnh đuwennzeuy márrrfu trưoepkuhqyc mắeckmt, árrrfy nárrrfy vừoepka khóeckmc nóeckmi, “Côhcwyng tửqxri sao rồripgi?”

cfbxnh Quâappin Hàdevkm liếftvwc mắeckmt, “Ta còzlkun chưoepka nóeckmi cho côhcwyoepkơwczing biếftvwt sao, ta khôhcwyng phảuolni họtkql Hỏuqpba, ta họtkqlcfbxnh.”

Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk vừoepka khóeckmc vừoepka nóeckmi: “Mặuqpbc kệorip chàdevkng họtkql Hỏuqpba hay họtkqlcfbxnh, thìftvw ta cũvbbdng sẽsazp đuweni theo chàdevkng.”

“Ngu ngốuolnc.” Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm thấuhqyp giọtkqlng mắeckmng. Mìftvwnh mềdkqpm lòzlkung thìftvw lạydcmi càdevkng làdevk đuwenydcmi ngu ngốuolnc, lạydcmi còzlkun lo nàdevkng ấuhqyy bịorip ngưoepkovjui củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin phárrrfi ra giếftvwt, nhậwczin lấuhqyy xui xẻwlxfo còzlkun khôhcwyng phảuolni làdevkftvwnh sao? Hiệoripn tạydcmi mang theo mộytdwt nữdkqp nhâappin khôhcwyng biếftvwt gìftvw cảuoln đuwentkql sứyzhec vớuhqyi cao thủpapr đuwenydcmi nộytdwi trong hoàdevkng cung Nam Sởxmta thếftvwdevky. Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm cảuolnm thấuhqyy, nếftvwu mìftvwnh chếftvwt, thìftvw chắeckmc chắeckmn làdevk chếftvwt vìftvw ngu ngốuolnc.

“Ởojez đuwenâappiy!” Phíuqpba sau lạydcmi vang lêazznn tiếftvwng hôhcwy củpapra thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm liếftvwc mắeckmt mộytdwt cárrrfi, mộytdwt tay kéwjmzo Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk lao thậwczit nhanh vềdkqp phíuqpba trưoepkuhqyc.

“Còzlkun muốuolnn trốuolnn đuweni đuwenâappiu? Còzlkun khôhcwyng mau mau buôhcwyng tay chịoripu tróeckmi!” Phíuqpba trưoepkuhqyc, mộytdwt đuwenôhcwyi nhâappin mãcfbx chặuqpbn lạydcmi đuwenưoepkovjung củpapra Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm thởxmtadevki, trong lòzlkung thầnzeum thăpaprm hỏuqpbi hếftvwt mưoepkovjui tárrrfm đuwenovjui tổyxghhcwyng củpapra Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno mộytdwt lưoepktjwct, mớuhqyi bàdevky ra mộytdwt nụbqfzoepkovjui thâappin thiệoripn, nóeckmi: “Cárrrfc vịorip, đuwenâappiy làdevk ýsazpftvw?”

eckm thểtjwc đuwenưoepktjwcc Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin phárrrfi ra đuwenuổyxghi bắeckmt Hoàdevkng hậwcziu đuwenàdevko hôhcwyn, thìftvw tấuhqyt nhiêazznn đuwendkqpu làdevkappim phúyvjjc củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, sao sẽsazp bịoripcfbxnh Quâappin Hàdevkm lừoepka gạydcmt dễabpzdevkng đuwenưoepktjwcc chứyzhe? Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip dẫfnvan đuwennzeuu cưoepkovjui lạydcmnh mộytdwt tiếftvwng nóeckmi: “Côhcwyng tửqxri cầnzeun gìftvw đuwenãcfbx biếftvwt rõydcmdevkzlkun cốuoln hỏuqpbi, ngoan ngoan buôhcwyng tay chịoripu tróeckmi, chúyvjjng ta cũvbbdng dễabpz bẩtjwcm bárrrfo lạydcmi vớuhqyi bệorip hạydcm. Nếftvwu đuwenárrrfnh nhau, cóeckm tổyxghn thưoepkơwczing gìftvw thìftvw chíuqpbnh làdevkrrrfi đuwenưoepktjwcc khôhcwyng bùifmf đuweneckmp nổyxghi cárrrfi mấuhqyt.”

Tiểtjwcu thưoepk Tiềdkqpn gia tiếftvwn lêazznn mộytdwt bưoepkuhqyc che Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm phíuqpba sau, cao giọtkqlng nóeckmi: “Ta sẽsazp khôhcwyng trởxmta vềdkqp! Ta mớuhqyi khôhcwyng muốuolnn làdevkm Hoàdevkng hậwcziu gìftvw đuwenóeckm đuwenâappiu!”

Khóeckme miệoripng củpapra thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip co rúyvjjt mộytdwt cárrrfi, thậwczit sựwczi cho rằrrrfng ngôhcwyi vịorip Hoàdevkng hậwcziu nàdevky nhấuhqyt đuwenoripnh phảuolni làdevk ngưoepkơwczii sao? Hiệoripn tạydcmi cho dùifmf ngưoepkơwczii cóeckm muốuolnn làdevkm Hoàdevkng hậwcziu thìftvwvbbdng khôhcwyng đuwenưoepktjwcc ah.

“Bệorip hạydcmeckm lệoripnh, Tiềdkqpn thịoriphcwy phụbqfz Thárrrfnh âappin, lậwczip tứyzhec ban chếftvwt.”

Sắeckmc mặuqpbt Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk trắeckmng bệoripch, nàdevkng cũvbbdng chỉperedevk mộytdwt côhcwyrrrfi ngâappiy thơwczi đuwenưoepktjwcc nuôhcwyng chiềdkqpu trong khuêazzn phòzlkung thôhcwyi, mặuqpbc dùifmfvbbdng đuwenãcfbx họtkqlc lễabpz nghi quốuolnc phárrrfp, nhưoepkng khi bịoripftvwnh cảuolnm làdevkm cho lúyvjj lẫfnvan thìftvw đuwenãcfbxwjmzm hếftvwt nhữdkqpng thứyzhe đuwenóeckm ra sau đuwennzeuu rồripgi, lúyvjjc nàdevky bịorip nhắeckmc nhởxmta mộytdwt tiếftvwng, mớuhqyi giậwczit mìftvwnh nhớuhqy lạydcmi cárrrfi gìftvw gọtkqli làdevk uy nghi củpapra Quâappin vưoepkơwczing.

“Lãcfbxnh côhcwyng tửqxri, nểtjwc mặuqpbt Đbldroripnh Vưoepkơwczing, chỉpere cầnzeun ngưoepkơwczii đuweni theo chúyvjjng ta trởxmta vềdkqp, chúyvjjng ta bảuolno đuwenuolnm sẽsazp khôhcwyng đuwenytdwng đuwenếftvwn mộytdwt sợtjwci ppong củpapra Lãcfbxnh côhcwyng tửqxri.”

cfbxnh Quâappin Hàdevkm khịoript mũvbbdi khinh thưoepkovjung, đuwenúyvjjng làdevk bọtkqln họtkql sẽsazp khôhcwyng đuwenytdwng đuwenếftvwn hắeckmn, nhưoepkng lạydcmi cóeckm cầnzeum hắeckmn đuweni đuwenàdevkm phárrrfn vớuhqyi Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno, đuwenòzlkui đuweniềdkqpu kiệoripn cóeckm lợtjwci.


“Lãcfbxnh… Lãcfbxnh côhcwyng tửqxri…”

Thấuhqyy Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk vẫfnvan còzlkun nhìftvwn Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm đuwenếftvwn si ngốuolnc, thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip nọtkqloepkovjui lạydcmnh nóeckmi: “Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk, ngưoepkơwczii cho rằrrrfng Lãcfbxnh côhcwyng tửqxri thậwczit sựwczi thíuqpbch ngưoepkơwczii sao? Hắeckmn ta chỉperedevk phụbqfzng lệoripnh củpapra Đbldroripnh Vưoepkơwczing, cốuoln ýsazp trêazznu đuwenùifmfa ngưoepkơwczii thôhcwyi.”

Nghe vậwcziy, trong lòzlkung Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk chấuhqyn đuwenytdwng, quay đuwennzeuu lạydcmi nhìftvwn Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm. Trêazznn mặuqpbt củpapra thiếftvwu niêazznn mặuqpbc árrrfo trắeckmng díuqpbnh márrrfu hiếftvwm khi xuấuhqyt hiệoripn thêazznm mấuhqyy phầnzeun árrrfy nárrrfy đuwenãcfbxeckmi cho nàdevkng biếftvwt lầnzeun nàdevky cũvbbdng khôhcwyng phảuolni làdevk ngưoepkovjui củpapra Hoàdevkng đuwenếftvw phárrrfi tớuhqyi muốuolnn khíuqpbch bárrrfc ly giárrrfn, màdevk sựwczi thậwczit rấuhqyt cóeckm thểtjwcdevk nhưoepk thếftvw.

“Vìftvw… Vìftvw sao?”

cfbxnh Quâappin Hàdevkm thởxmtadevki, trong lòzlkung thầnzeum mắeckmng Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno thậwczit sựwczidevkm bậwcziy. Bìftvwnh thưoepkovjung trêazznu chọtkqlc nhữdkqpng ngưoepkovjui cóeckm árrrfc ýsazp kia còzlkun chưoepka tíuqpbnh, lừoepka gạydcmt mộytdwt thiếftvwu nữdkqp khôhcwyng biếftvwt khôhcwyng hiểtjwcu gìftvw cảuoln nhưoepk vậwcziy, quảuoln nhiêazznn làdevkoepkơwczing tâappim bấuhqyt an màdevk. Cóeckm đuweniềdkqpu, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm cũvbbdng hiểtjwcu, mụbqfzc đuweníuqpbch châappin chíuqpbnh củpapra Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cũvbbdng khôhcwyng phảuolni thậwczit sựwczi nhàdevkm chárrrfn đuwenếftvwn nỗiiaxi muốuolnn trêazznu chọtkqlc mộytdwt thiếftvwu nữdkqp ngâappiy thơwczi, vịorip Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepkdevky cũvbbdng chỉpere vậwczit hy sinh đuwentjwc Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno đuwenuolnuqpbch Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin màdevk thôhcwyi.

“Tạydcmi sao… Ta dàdevknh cho ngưoepkơwczii mộytdwt lòzlkung say mêazzn, tạydcmi sao ngưoepkơwczii lạydcmi đuwenuolni xửqxri vớuhqyi ta nhưoepk vậwcziy?” Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepkwjmzo vạydcmt árrrfo củpapra Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, đuwenau thưoepkơwczing buồripgn bãcfbx hỏuqpbi.

cfbxnh Quâappin Hàdevkm liếftvwc mắeckmt, “Nhàdevkm chárrrfn.”

“Ngưoepkơwczii… Ta muốuolnn giếftvwt ngưoepkơwczii!” Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk tứyzhec giậwczin xôhcwyng vềdkqp phíuqpba Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, trong tay cầnzeum mộytdwt thanh chủpapry thủpaprrrrfng loárrrfng khôhcwyng biếftvwt đuwenãcfbx lấuhqyy từoepk đuwenâappiu ra đuwenâappim tớuhqyi. Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm cau màdevky, vung tay lêazznn liềdkqpn đuwenárrrfnh róeckmt thanh chủpapry thủpapr trong tay nàdevkng ấuhqyy, “Nữdkqp nhâappin ngu xuẩtjwcn! Còzlkun muốuolnn sốuolnng thìftvw đuwenoepkng gâappiy rắeckmc rốuolni cho Bảuolnn côhcwyng tửqxri!”

“Cùifmfng tiếftvwn lêazznn!”

Thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi đuwenang đuwenyzheng bêazznn cạydcmnh tấuhqyt nhiêazznn sẽsazp khôhcwyng đuwenyzheng yêazznn nhìftvwn bọtkqln họtkql giằrrrfng co, thốuolnng lĩyvjjnh dẫfnvan đuwennzeuu vung tay lêazznn, mộytdwt nhóeckmm ngưoepkovjui liềdkqpn trựwczic tiếftvwp lao đuwenếftvwn.

Mặuqpbc dùifmfydcmhcwyng củpapra Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm khôhcwyng kéwjmzm, nhưoepkng thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi cũvbbdng khôhcwyng phảuolni làdevk thùifmfng cơwczim, khôhcwyng bao lâappiu, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm lạydcmi bắeckmt đuwennzeuu đuwenazzn trárrrfi hởxmta phảuolni mệoript mỏuqpbi ứyzheng phóeckm. Mắeckmt thấuhqyy sẽsazp phảuolni tùifmf nhâappin, thìftvw mộytdwt tiếftvwng cưoepkovjui thanh thúyvjjy vang lêazznn ởxmta gầnzeun đuwenóeckm, “Hi hi… Quâappin Hàdevkm ca ca, sao huynh lạydcmi đuwenárrrfnh nhau vớuhqyi ngưoepkovjui khárrrfc ởxmta đuwenâappiy?”

Nghe vậwcziy, trong lòzlkung Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm vui mừoepkng, vộytdwi vàdevkng mởxmta miệoripng kêazznu lêazznn: “Cứyzheu mạydcmng ah!”

Mộytdwt bóeckmng trắeckmng xẹcizht qua, đuwenárrrfm ngưoepkovjui đuwenang vâappiy côhcwyng Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm chỉpere cảuolnm thấuhqyy mìftvwnh giốuolnng nhưoepk bịorip mộytdwt cơwczin gióeckm thổyxghi qua vậwcziy, đuwenripgng loạydcmt văpaprng ra bốuolnn phíuqpba. Trong nhárrrfy mắeckmt, trừoepkcfbxnh Quâappin Hàdevkm vàdevk Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk đuwenưoepktjwcc hắeckmn che chởxmta ra, thìftvw toàdevkn bộytdw nhữdkqpng ngưoepkovjui khárrrfc đuwendkqpu bịorip hấuhqyt ra xa năpaprm sárrrfu trưoepktjwcng.


“Ai……” Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip đuwenang muốuolnn nổyxghi giậwczin, nhưoepkng khi nhìftvwn thấuhqyy ngưoepkovjui đuwenang đuwenyzheng mặuqpbt mìftvwnh thìftvw liềdkqpn híuqpbt vàdevko mộytdwt hơwczii. Ngưoepkovjui nàdevky cóeckm mộytdwt márrrfi tóeckmc trắeckmng, mặuqpbc mộytdwt bộytdw árrrfo trắeckmng, dung nhan tuấuhqyn mỹxwghhcwy trùifmf, chỉperewczi đuwenabpznh nhìftvwn hắeckmn chăpaprm chúyvjj thìftvwvbbdng đuwenãcfbx khiếftvwn cho hắeckmn cảuolnm thấuhqyy nhậwczin đuwenưoepktjwcc árrrfp lựwczic vôhcwyifmfng lớuhqyn. Màdevk quan trọtkqlng hơwczin làdevk… Đbldrâappiy làdevk….”Đbldroripnh Vưoepkơwczing?”

Áwvevo trắeckmng tóeckmc trắeckmng, võydcmhcwyng cárrrfi thếftvw, nam tửqxri vừoepka đuwenytdwt nhiêazznn xuấuhqyt hiệoripn nàdevky khôhcwyng phảuolni Đbldroripnh Vưoepkơwczing Mặuqpbc Tu Nghiêazznu đuwenãcfbx thoárrrfi ẩtjwcn thìftvwdevk ai?

“Quâappin Hàdevkm, chárrrfu đuwenang làdevkm gìftvw vậwcziy?” Mộytdwt côhcwyrrrfi thanh lệorip mặuqpbc árrrfo xanh, tóeckmc đuwenen nhưoepkappiy nắeckmm tay mộytdwt côhcwywjmz phấuhqyn đuwenazznu ngọtkqlc màdevki mặuqpbc várrrfy màdevku xanh nhạydcmt đuweni tớuhqyi, nhìftvwn Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm tràdevkn đuwennzeuy vếftvwt márrrfu cau màdevky nóeckmi.

“Vưoepkơwczing phi……” Thấuhqyy Diệoripp Ly, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm càdevkng xấuhqyu hổyxghwczin, may màdevk gặuqpbp đuwenưoepktjwcc Vưoepkơwczing gia vàdevkoepkơwczing phi, nếftvwu khôhcwyng hôhcwym nay liềdkqpn gặuqpbp rắeckmc rốuolni lớuhqyn rồripgi.

Mặuqpbc Tu Nghiêazznu “Hừoepk” khẽsazp mộytdwt tiếftvwng, nóeckmi: “Tiểtjwcu tửqxri Mặuqpbc Ngựwczi Thầnzeun kia lạydcmi giởxmta tròzlku quỷdrjmftvw?” Vàdevko năpaprm mưoepkovjui lăpaprm tuổyxghi, rốuolnt cuộytdwc Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno đuwenãcfbx lấuhqyy lạydcmi cho mìftvwnh quyềdkqpn lợtjwci sửqxri dụbqfzng đuwenydcmi danh. Tiềdkqpn Đbldroripnh Vưoepkơwczing cũvbbdng lưoepkơwczing tâappim xuấuhqyt hiệoripn cảuolnm thấuhqyy con trai đuwenãcfbx sắeckmp thừoepka kếftvw ngôhcwyi vịorip Đbldroripnh Vưoepkơwczing, nếftvwu lạydcmi dùifmfng cárrrfi têazznn Tiểtjwcu Bảuolno nàdevky, thìftvw sẽsazpuolnnh hưoepkxmtang đuwenếftvwn sựwczi uy nghiêazznm củpapra Đbldroripnh Vưoepkơwczing phủpapr.

cfbxnh Quâappin Hàdevkm nhe răpaprng cưoepkovjui mộytdwt tiếftvwng, cũvbbdng khôhcwyng trảuoln lờovjui, ngưoepktjwcc lạydcmi vui mừoepkng chạydcmy đuwenếftvwn trưoepkuhqyc mặuqpbt Diệoripp Ly, nhìftvwn côhcwywjmz đuwenang nhìftvwn mìftvwnh chằrrrfm chằrrrfm đuwennzeuy tòzlkuzlkuoepkovjui đuwenếftvwn vẻwlxf mặuqpbt ngu ngốuolnc, “Tâappim nhi muộytdwi muộytdwi, còzlkun nhớuhqyydcm Quâappin Hàdevkm ca ca khôhcwyng?”

hcwywjmz đuwenang núyvjjp ởxmta phíuqpba sau Diệoripp Ly, liếftvwc nhìftvwn ngưoepkovjui nàdevko đuwenóeckm đuwenang cưoepkovjui ngâappiy ngôhcwy, “Khôhcwyng nhớuhqy thìftvw sao muộytdwi còzlkun cóeckm thểtjwcazznu Quâappin Hàdevkm ca ca đuwenưoepktjwcc, Quâappin Hàdevkm ca ca thậwczit bẩtjwcn.”

“Áwvevch……” Lúyvjjc nàdevky Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm mớuhqyi ảuolno nãcfbxo phárrrft hiệoripn cảuoln ngưoepkovjui mìftvwnh đuwendkqpu đuwennzeuy vếftvwt márrrfu, hiểtjwcn nhiêazznn tiểtjwcu côhcwyoepkơwczing Dụbqfzc Nhãcfbx luôhcwyn yêazznu sạydcmch sẽsazp khôhcwyng chịoripu cho mìftvwnh ôhcwym.

“Đbldroripnh Vưoepkơwczing đuweniệoripn hạydcm, chúyvjjng ta…..” Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip vừoepka bòzlku dậwcziy cẩtjwcn thậwczin từoepkng ly từoepkng tíuqpbeckmi.

Mặuqpbc Tu Nghiêazznu vung tay lêazznn, lạydcmnh nhạydcmt nóeckmi: “Ta đuwenãcfbx khôhcwyng còzlkun làdevk Đbldroripnh Vưoepkơwczing nữdkqpa rồripgi.”

Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip lậwczip tứyzhec bịorip nghẹcizhn, hơwczii khóeckm xửqxri nhìftvwn tôhcwyn đuwenydcmi thầnzeun trưoepkuhqyc mắeckmt nàdevky, vẫfnvan khôhcwyng biếftvwt phảuolni xưoepkng hôhcwy nhưoepk thếftvwdevko. Gọtkqli Thárrrfi Vưoepkơwczing sao? Mặuqpbc dùifmf vịoripdevky cóeckmeckmc trắeckmng nhưoepk tuyếftvwt, nhưoepkng dung mạydcmo lạydcmi còzlkun trẻwlxf đuwenếftvwn nỗiiaxi thậwczit sựwczidevkm cho ngưoepkovjui khôhcwyng gọtkqli ra miệoripng đuwenưoepktjwcc.

Diệoripp Ly mỉperem cưoepkovjui lắeckmc lắeckmc đuwennzeuu nóeckmi: “Chàdevkng đuwenoepkng làdevkm khóeckm ngưoepkovjui ta nữdkqpa, vịorip đuwenydcmi nhâappin nàdevky cứyzheifmfy ýsazpdevk đuwenưoepktjwcc rồripgi.”

Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip nhìftvwn Diệoripp Ly đuwennzeuy cảuolnm kíuqpbch, “Đbldra tạydcmoepkơwczing phi.”


Mặuqpbc Tu Nghiêazznu nhưoepkuhqyng màdevky, hỏuqpbi: “Tiểtjwcu tửqxridevky đuwenãcfbxdevkm gìftvw đuweneckmc tộytdwi Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin màdevk phảuolni làdevkm phiềdkqpn tớuhqyi thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi đuwenuổyxghi giếftvwt nóeckm nhưoepk vậwcziy?”

Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip do dựwczi mộytdwt chúyvjjt, rồripgi vẫfnvan bẩtjwcm bárrrfo lạydcmi mọtkqli chuyệoripn từoepk đuwennzeuu đuwenếftvwn cuốuolni. Mặuqpbc dùifmf Đbldroripnh Vưoepkơwczing đuwenãcfbx quyếftvwt liệoript vớuhqyi Nam Sởxmta, nhưoepkng uy nghiêazznm vẫfnvan còzlkun, đuwenuổyxghi giếftvwt ngưoepkovjui củpapra Ly thàdevknh ởxmta trưoepkuhqyc mặuqpbt Đbldroripnh Vưoepkơwczing, nếftvwu khôhcwyng nóeckmi rõydcm thìftvw chỉpere sợtjwc rắeckmc rốuolni củpapra bọtkqln họtkqlvbbdng sẽsazp lớuhqyn hơwczin.

Nghe xong tiềdkqpn căpaprn hậwcziu quảuoln, Mặuqpbc Tu Nghiêazznu vàdevk Diệoripp Ly đuwendkqpu khôhcwyng khỏuqpbi đuwenen mặuqpbt. Cóeckm đuweniềdkqpu, lýsazp do biếftvwn sắeckmc mặuqpbt lạydcmi khárrrfc nhau.

“Cóeckm bảuolnn lĩyvjjnh gâappiy chuyệoripn, lạydcmi khôhcwyng bảuolnn lĩyvjjnh thu dọtkqln tàdevkn cuộytdwc, tiểtjwcu tửqxridevky thậwczit sựwczi thiếftvwu phạydcmt.” Đbldrâappiy làdevk suy nghĩyvjj củpapra Mặuqpbc Tu Nghiêazznu.

“Càdevkng lớuhqyn càdevkng giỏuqpbi gâappiy chuyệoripn, đuwenâappiy rốuolnt cuộytdwc làdevk ai dạydcmy?” Đbldrâappiy làdevk suy nghĩyvjj củpapra Diệoripp Ly.

“Ngưoepkơwczii trởxmta vềdkqpeckmi cho Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, hai ngưoepkovjui nàdevky, Bảuolnn vưoepkơwczing mang đuweni. Muốuolnn ngưoepkovjui, kêazznu hắeckmn ta đuwenếftvwn tìftvwm Bảuolnn vưoepkơwczing.” Mặuqpbc Tu Nghiêazznu lạydcmnh nhạydcmt nóeckmi. Con mìftvwnh gâappiy chuyệoripn, gặuqpbp đuwenưoepktjwcc vẫfnvan phảuolni thu dọtkqln. Cho dùifmf nểtjwc mặuqpbt Lãcfbxnh Hạydcmo Vũvbbd thìftvwvbbdng khôhcwyng thểtjwc đuwentjwc ngưoepkovjui ta mang Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm đuweni đuwenưoepktjwcc.

“Nàdevky…..” Thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip do dựwczi. Lầnzeun nàdevky bệorip hạydcm rấuhqyt tứyzhec giậwczin, nếftvwu khôhcwyng phảuolni còzlkun mộytdwt tia lýsazp tríuqpb thìftvw chỉpere sợtjwc sẽsazp thậwczit sựwczi chéwjmzm luôhcwyn cảuoln Tiểtjwcu Đbldroripnh Vưoepkơwczing. Nếftvwu bọtkqln họtkql khôhcwyng mang mộytdwt ngưoepkovjui nàdevko vềdkqp, thìftvw chỗiiax củpapra bệorip hạydcmvbbdng khôhcwyng dễabpz bẩtjwcm bárrrfo.

Mặuqpbc Tu Nghiêazznu híuqpbp mắeckmt, “Sao? Muốuolnn Bảuolnn vưoepkơwczing tựwcziftvwnh đuweni nóeckmi vớuhqyi Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin sao?”

“Tạydcmi… Tạydcmi hạydcm khôhcwyng dárrrfm.”

“Quâappin Hàdevkm!” Nơwczii xa, Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno bay vọtkqlt tớuhqyi nhưoepk mộytdwt con chim ưoepkng màdevku đuwenen, nhưoepkng khi thấuhqyy mấuhqyy ngưoepkovjui đuwenang đuwenyzheng ởxmta đuwenóeckm thìftvw suýsazpt nữdkqpa đuwenãcfbx đuwenbqfzng thẳzkxang vàdevko câappiy.

“Ca ca!” Ngưoepkovjui vui vẻwlxf châappin chíuqpbnh chỉpereeckm mộytdwt mìftvwnh Tiểtjwcu côhcwyng chúyvjja Mặuqpbc gia – Mặuqpbc Dụbqfzc Nhãcfbx.

“Tâappim nhi bảuolno bốuolni!” Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno lậwczip tứyzhec quêazznn mấuhqyt sựwczi lo lắeckmng cho Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, hoan hôhcwy nhàdevko tớuhqyi ôhcwym muộytdwi muộytdwi. Hôhcwyn khuôhcwyn mặuqpbt nhỏuqpb nhắeckmn mềdkqpm mạydcmi củpapra muộytdwi muộytdwi đuwenripgng thờovjui vẫfnvan khôhcwyng quêazznn ôhcwym chặuqpbt mẹcizh nhàdevkftvwnh, “Mẹcizh, con rấuhqyt nhớuhqy mẹcizh.”

Diệoripp Ly bấuhqyt đuweneckmc dĩyvjj thởxmtadevki, “Con đuwenóeckm, xem xem con đuwenãcfbxdevkm nhữdkqpng chuyệoripn gìftvwxmta Giang Nam? Quâappin Hàdevkm suýsazpt nữdkqpa đuwenãcfbx bịorip thưoepkơwczing nặuqpbng rồripgi.”

ojez trưoepkuhqyc mặuqpbt Diệoripp Ly, Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno luôhcwyn luôhcwyn làdevk đuwenyzhea con trai hiếftvwu thuậwczin, ngoan ngoãcfbxn đuwenárrrfng yêazznu, “Mẹcizh, con sai rồripgi, con nhấuhqyt thờovjui khôhcwyng suy nghĩyvjj chu toàdevkn. Mẹcizhdevk Phụbqfzoepkơwczing đuwenytdwt nhiêazznn đuweni mấuhqyt, mộytdwt mìftvwnh con rấuhqyt cựwczic khổyxgh……”

“Cóeckm Cậwcziu cảuoln con ởxmta đuwenóeckm, con cựwczic khổyxghrrrfi gìftvw?” Mặuqpbc Tu Nghiêazznu nóeckmi mộytdwt cárrrfch thảuolnn nhiêazznn. Tiểtjwcu tửqxri khốuolnn kiếftvwp, còzlkun muốuolnn lừoepka gạydcmt lòzlkung đuwenripgng tìftvwnh củpapra A Ly! Thậwczit thiếftvwu phạydcmt!

“Mẹcizh……” Mặuqpbc kệorip, tiếftvwp tụbqfzc làdevkm nũvbbdng.

Diệoripp Ly vỗiiax vỗiiax bờovju vai củpapra con trai, hơwczii cảuolnm khárrrfi, “Đbldrưoepktjwcc rồripgi, đuweni giảuolni quyếftvwt xong chuyệoripn nàdevky trưoepkuhqyc đuweni. Sau nàdevky còzlkun gâappiy chuyệoripn nữdkqpa, nhấuhqyt đuwenoripnh sẽsazp khôhcwyng tha cho con!” Con trai đuwenãcfbx lớuhqyn cũvbbdng khôhcwyng tiệoripn xoa đuwennzeuu nhưoepk hồripgi còzlkun nhỏuqpb nữdkqpa. Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno sau mưoepkovjui tuổyxghi đuwenãcfbx cao hơwczin Diệoripp Ly rấuhqyt nhiềdkqpu rồripgi.

“Dạydcm, mẹcizh!” Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cao giọtkqlng đuwenárrrfp. Mộytdwt tay ôhcwym Tâappim nhi, đuweni tớuhqyi trưoepkuhqyc mặuqpbt thốuolnng lĩyvjjnh thịorip vệorip kia, nhưoepkuhqyng màdevky nóeckmi: “Cárrrfc ngưoepkơwczii đuweni vềdkqp trưoepkuhqyc, lárrrft nữdkqpa Bảuolnn vưoepkơwczing tựwcziftvwnh đuweni nóeckmi vớuhqyi Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin.”

“Trẫfnvam ởxmta đuwenâappiy, ngưoepkơwczii muốuolnn nóeckmi gìftvw vớuhqyi trẫfnvam?” Giọtkqlng nóeckmi mang theo sựwczi tứyzhec giậwczin củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin vang lêazznn ởxmta gầnzeun đuwenóeckm, hiểtjwcn nhiêazznn làdevk châappin trưoepkuhqyc Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno vừoepka ra khỏuqpbi thàdevknh thìftvw châappin sau Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin đuwenãcfbx đuweni theo. Cóeckm đuweniềdkqpu, Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno còzlkun cầnzeun tìftvwm kiếftvwm nêazznn lãcfbxng phíuqpb khôhcwyng íuqpbt thờovjui gian, cho nêazznn hai ngưoepkovjui chạydcmy tớuhqyi gầnzeun nhưoepkifmfng mộytdwt lúyvjjc.

Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno nhưoepkuhqyng màdevky, “Ơqrne, Tùifmfy Vâappin huynh, sao huynh cũvbbdng đuweni ra?”

Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin “Hừoepk” khẽsazp mộytdwt tiếftvwng, lúyvjjc đuweni ngang qua Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk liềdkqpn lạydcmnh lùifmfng liếftvwc nàdevkng ta mộytdwt cárrrfi, lậwczip tứyzhec khiếftvwn cho Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk hoảuolnng sợtjwcyvjji đuwennzeuu.

“Chárrrfu bárrrfi kiếftvwn Đbldroripnh Vưoepkơwczing thúyvjjc, Vưoepkơwczing thẩtjwcm.”

Diệoripp Ly mỉperem cưoepkovjui nóeckmi: “Bệorip hạydcm đuwenãcfbxdevk vua củpapra mộytdwt nưoepkuhqyc, tiếftvwng Vưoepkơwczing thúyvjjc, Vưoepkơwczing thẩtjwcm nàdevky, chúyvjjng ta cũvbbdng khôhcwyng nhậwczin nôhcwỷi. Bệorip hạydcm khôhcwyng cầnzeun đuwena lễabpz.”

“Lễabpz khôhcwyng thểtjwc bỏuqpb, bàdevkn vềdkqp bốuolni phậwczin quảuoln thậwczit phảuolni gọtkqli mộytdwt tiếftvwng Vưoepkơwczing thúyvjjc.” Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin nóeckmi.

Diệoripp Ly khẽsazp thởxmtadevki mộytdwt cárrrfi, nhìftvwn bộytdwrrrfng cưoepkovjui đuwenùifmfa cợtjwct nhảuoln củpapra Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno, lạydcmi nhìftvwn bộytdwrrrfng nghiêazznm túyvjjc củpapra Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin, lắeckmc đuwennzeuu nóeckmi: “Tiểtjwcu nhi nghịoripch ngợtjwcm, kíuqpbnh xin bệorip hạydcm tha lỗiiaxi.”

Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin phẫfnvan hậwczin liếftvwc Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno mộytdwt cárrrfi, nhưoepkng mặuqpbt mũvbbdi củpapra Đbldroripnh Vưoepkơwczing vàdevk Đbldroripnh Vưoepkơwczing phi lạydcmi khôhcwyng thểtjwc khôhcwyng cho, chỉpere đuwenàdevknh phảuolni nóeckmi: “Vưoepkơwczing phi nóeckmi quárrrf lờovjui, trẫfnvam cũvbbdng cảuolnm thấuhqyy… Tiểtjwcu Đbldroripnh Vưoepkơwczing vẫfnvan còzlkun trẻwlxf, trẫfnvam sẽsazp khôhcwyng so đuweno vớuhqyi hắeckmn ta.”

“Vậwcziy thìftvw đuwena tạydcm bệorip hạydcm.” Diệoripp Ly gậwczit đuwennzeuu mỉperem cưoepkovjui nóeckmi.

Cuốuolni cùifmfng Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin vẫfnvan phảuolni dẫfnvan theo thịorip vệorip đuwenydcmi nộytdwi trởxmta vềdkqp thàdevknh tay khôhcwyng. Chẳzkxang nhữdkqpng khôhcwyng cóeckm bắeckmt Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm, màdevk ngay cảuoln Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepkvbbdng khôhcwyng đuwentjwc ýsazp tớuhqyi. Chỉpere cảuolnnh cárrrfo Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk rằrrrfng sau nàdevky khôhcwyng đuwenưoepktjwcc xuấuhqyt hiệoripn trong cảuolnnh nộytdwi Nam Sởxmta nữdkqpa.

“Vẫfnvan làdevk mẹcizh lợtjwci hạydcmi, vừoepka ra tay thìftvw mọtkqli chuyệoripn đuwenãcfbx giảuolni quyếftvwt xong.” Ôclsum tiểtjwcu muộytdwi nhàdevkftvwnh, Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno vỗiiaxhcwyng ngựwczia liêazznn tụbqfzc.

Diệoripp Ly liếftvwc nóeckm mộytdwt cárrrfi, hỏuqpbi: “Vịoriphcwyoepkơwczing nàdevky thìftvw con đuwenoripnh làdevkm thếftvwdevko?”

Mắeckmt Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cũvbbdng khôhcwyng nhárrrfy mắeckmt, cưoepkovjui tủpaprm tỉperem nóeckmi: “Đbldrâappiy khôhcwyng phảuolni làdevk chuyệoripn củpapra Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm sao? Sao lạydcmi hỏuqpbi con đuwenưoepktjwcc? Con khôhcwyng quen biếftvwt nàdevkng ấuhqyy, nàdevkng ấuhqyy cũvbbdng nhìftvwn trúyvjjng con ah.”

“Mặuqpbc, Ngựwczi, Thầnzeun!” Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm nghiếftvwn răpaprng nghiếftvwn lợtjwci, tạydcmi sao trêazznn đuwenovjui nàdevky lạydcmi cóeckm thểtjwceckm ngưoepkovjui vôhcwy sỉpere nhưoepk thếftvw chứyzhe? Hắeckmn bịorip nhưoepk vậwcziy làdevk ai hạydcmi? Nhưoepkng ởxmta árrrfnh mắeckmt củpapra Diệoripp Ly, Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm cũvbbdng chỉpereeckm thểtjwc ngoan ngoãcfbxn đuweni đuwenếftvwn chỗiiax Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk, “Cárrrfi nàdevky… Tiềdkqpn côhcwyoepkơwczing……” Ta khôhcwyng phảuolni cốuoln ýsazp lừoepka gạydcmt côhcwyoepkơwczing, tấuhqyt cảuoln đuwendkqpu làdevkazznn tiểtjwcu nhâappin hèbfrzn hạydcm Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno kia éwjmzp buộytdwc ta, côhcwyoepkơwczing muốuolnn hậwczin thìftvw hậwczin hắeckmn ta đuweni.

“Chárrrft!” Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepkrrrft cho Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm mộytdwt cárrrfi tárrrft thậwczit mạydcmnh vàdevko mặuqpbt, “Tiểtjwcu nhâappin vôhcwy sỉpere! Ngưoepkơwczii đuweni chếftvwt đuweni!” Nóeckmi xong, Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk liềdkqpn vừoepka khóeckmc vừoepka chạydcmy đuweni.

Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno nhưoepkuhqyng màdevky nóeckmi: “Còzlkun khôhcwyng đuwenuổyxghi theo?”

cfbxnh Quâappin Hàdevkm giậwczin dữdkqp, “Tạydcmi sao đuwenorip phảuolni đuwenuổyxghi theo?”

Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cắeckmn răpaprng, “Đbldrorip khôhcwyng nghe thấuhqyy Mặuqpbc Tùifmfy Vâappin nóeckmi sao, nàdevkng ấuhqyy đuwenãcfbx khôhcwyng thểtjwcxmta lạydcmi Nam Sởxmta nữdkqpa. Ngưoepkovjui ta đuwenưoepkovjung đuwenưoepkovjung làdevk tiểtjwcu thưoepk đuwenydcmi gia, hiệoripn tạydcmi mộytdwt thâappin mộytdwt mìftvwnh khôhcwyng chốuolnn dung thâappin……”

“Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno, mộytdwt ngàdevky nàdevko đuwenóeckm huynh sẽsazp gặuqpbp phảuolni bárrrfo ứyzheng!” Lãcfbxnh Quâappin Hàdevkm lao vềdkqpoepkuhqyng Tiềdkqpn tiểtjwcu thưoepk vừoepka mớuhqyi chạydcmy đuweni, xa xa liềdkqpn truyềdkqpn đuwenếftvwn tiếftvwng nguyềdkqpn rủpapra árrrfc đuwenytdwc củpapra hắeckmn ta.

Trong lòzlkung Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno cưoepkovjui “Ha ha”, bárrrfo ứyzheng gìftvwftvw đuwenóeckm, đuwendkqpu làdevk nhữdkqpng kẻwlxf ngu ngốuolnc vàdevk kẻwlxf yếftvwu tựwczi an ủpapri mìftvwnh màdevk thôhcwyi ah.

“Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno…” Phíuqpba sau, giọtkqlng nóeckmi âappim u củpapra Mặuqpbc Tu Nghiêazznu vang lêazznn, “Xem ra quảuoln nhiêazznn con rấuhqyt rảuolnnh rỗiiaxi thảuolnnh thơwczii, cho dùifmf bảuolnn thâappin làdevk Đbldroripnh Vưoepkơwczing thìftvwvbbdng khôhcwyng thểtjwcdevkm cho con trởxmtaazznn chữdkqpng chạydcmc hơwczin nửqxria phầnzeun. Đbldrãcfbx nhưoepk vậwcziy… Sau khi trởxmta vềdkqp Ly thàdevknh, liềdkqpn sao chéwjmzp lạydcmi hếftvwt toàdevkn bộytdwrrrfch sửqxri trong thưoepk phòzlkung mộytdwt lầnzeun. Nóeckmi khôhcwyng chừoepkng hồripgi kýsazp củpapra ngưoepkovjui xưoepka cóeckm thểtjwcdevkm cho trong đuwennzeuu củpapra con cóeckm nhiềdkqpu thêazznm chúyvjjt gìftvw đuwenóeckm. Cha sẽsazpazznu Từoepk Thanh Trầnzeun giárrrfm sárrrft con.”

Trêazznn gưoepkơwczing mặuqpbt vẫfnvan còzlkun đuwenang tràdevkn đuwennzeuy tưoepkơwczii cưoepkovjui củpapra Mặuqpbc Tiểtjwcu Bảuolno liềdkqpn lậwczip tứyzhec xụbqfz xuốuolnng. Khôhcwyng cầnzeun chờovju mộytdwt ngàdevky nàdevko đuwenóeckm, bárrrfo ứyzheng củpapra hắeckmn đuwenãcfbx tớuhqyi rồripgi.

Cho nêazznn… Mặuqpbc Tiểtjwcu Thếftvw tửqxri, thiệoripn árrrfc cuốuolni cùifmfng đuwendkqpu cóeckmrrrfo, khôhcwyng phảuolni làdevk khôhcwyng bárrrfo màdevk chỉperedevk chưoepka tớuhqyi lúyvjjc màdevk thôhcwyi. Hãcfbxm hạydcmi ngưoepkovjui, ngưoepkovjui sẽsazpcfbxm hạydcmi lạydcmi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.