Thiếu Niên Ca Hành

Chương 260 : Cương Thiết Lưu Ly

    trước sau   
Dịaacqch & Biêvxrwn: Lãqdshng Nhâkfgsn Mônrdgn

Đouhiãqdsh bắisxut đuogehijv sốvzmnneilvsqeng Kim Tuyếovvon xàknqt, Ngâkfgsn Y xàknqtkfgsng đuogeãqdsh tớfhcgi tay. Ba loạhjnoi mậpbept rắisxun màknqt Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong nhắisxuc tớfhcgi chỉvhnhuwgrn loạhjnoi cuốvzmni cùzymlng. Chỉvhnhkodz đuogeiềnlvnu con Thiếovvot Lưneilu Ly kia...

“Tiếovvop đuogeókodzvxrwn tớfhcgi đuogednkyo Lưneilu Ly, nhưneilng thứhxru cho ta nókodzi thẳhdhang.” Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn nhìtjysn hai têvxrwn xàknqt thủhijv.“ Trêvxrwn đuogeftoei nàknqty cókodz Thiếovvot Lưneilu Ly thậpbept sao? Nếovvou cókodz, sao mọziiti ngưneilftoei chỉvhnh biếovvot Kim Tuyếovvon, Ngâkfgsn Y màknqt khônrdgng biếovvot tớfhcgi Thiếovvot Lưneilu Ly?”

“Câkfgsu hỏknqti nàknqty củhijva Đouhiưneilftoeng huynh rấhjnot hay, nhưneil vậpbepy ta cũkfgsng hỏknqti Đouhiưneilftoeng huynh mộnrdgt câkfgsu.” Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong nókodzi: “Nếovvou mọziiti ngưneilftoei chỉvhnh biếovvot tớfhcgi Kim Tuyếovvon, Ngâkfgsn Y, vậpbepy sao nơwrsyi nàknqty lạhjnoi đuogeưneilvsqec gọziiti làknqt đuogednkyo Tam Xàknqt?”

Mọziiti ngưneilftoei kinh ngạhjnoc. Đouhiúnndyng vậpbepy, nếovvou trêvxrwn đuogednkyo Lưneilu Ly khônrdgng cókodz rắisxun, vậpbepy sao nơwrsyi nàknqty lạhjnoi đuogeưneilvsqec gọziiti làknqt đuogednkyo Tam Xàknqt?

“Đouhiônrdg đuogevzmnc củhijva thàknqtnh phốvzmn Đouhiônrdgng Cậpbepp Hảdnkyi tiềnlvnn triềnlvnu từnrdgng viếovvot trong ‘Đouhiônrdgng Hàknqtnh Hảdnkyi Vựuogec chíziit’, từnrdgng cókodz ngưneilftoei đuogei qua đuogednkyo Ngâkfgsn Xàknqt tớfhcgi đuogednkyo Lưneilu Ly, cuốvzmni cùzymlng chỉvhnhkodz mộnrdgt ngưneilftoei trởxhvq vềnlvn. Ngưneilftoei đuogeókodzkodzi trêvxrwn đuogednkyo Lưneilu Ly cókodz rắisxun lớfhcgn, con mắisxut to nhưneil đuogeèhjnon lồkjnlng nhưneilng khônrdgng thấhjnoy gìtjys, khứhxruu giáazbyc vàknqt thíziitnh giáazbyc lạhjnoi hếovvot sứhxruc nhạhjnoy béhodkn, cókodz thểoocyazby miệvsqeng nuốvzmnt trọziitn mộnrdgt ngưneilftoei trưneilxhvqng thàknqtnh. Hơwrsyn nữkjvna cơwrsy thểoocykodz cứhxrung rắisxun nhưneil sắisxut théhodkp, đuogeao thưneilơwrsyng đuogeâkfgsm khônrdgng vàknqto. Thếovvo nhưneilng lúnndyc ấhjnoy ngưneilftoei đuogeókodz đuogeãqdsh pháazbyt đuogevxrwn, sau đuogeókodzuwgrn nókodzi đuogeókodz khônrdgng phảdnkyi làknqt rắisxun màknqtknqt rồkjnlng. Cókodz đuogeiềnlvnu dùzyml sao cũkfgsng làknqt quáazbyi vậpbept ởxhvq đuogednkyo Tam Xàknqt xa xônrdgi, hơwrsyn nữkjvna cho dùzymlkodzkodz tồkjnln tạhjnoi thậpbept khônrdgng, íziitt nhấhjnot cũkfgsng khókodz đuogevzmni phókodz, cho nêvxrwn khônrdgng ai tìtjysm kiếovvom kếovvot quảdnkyknqty. Ta làknqt ngưneilftoei đuogeaacqu tiêvxrwn.” Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong đuogeisxuc ýtyiikodzi.


“Chưneila ai đuogeếovvon đuogeókodz thửnlvn àknqt?” Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet hỏknqti.

“Cókodz, nhưneilng rấhjnot khókodz tớfhcgi đuogednkyo Lưneilu Ly, bởxhvqi vìtjyskodzneilơwrsyng đuogenrdgc, ngưneilftoei bìtjysnh thưneilftoeng chỉvhnhvxrwn đuogednkyo mưneilftoei bưneilfhcgc làknqtnrdgn mêvxrw.” Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong lấhjnoy từnrdg trong lòuwgrng ra mộnrdgt chai thuốvzmnc đuogeưneila cho mọziiti ngưneilftoei: “Cho nêvxrwn mớfhcgi cầaacqn cáazbyi nàknqty.”

Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn nhìtjysn sang: “Tịaacq Trùzymlng đuogean?”

“Trưneilfhcgc khi tớfhcgi đuogeâkfgsy ta đuogeãqdsh chuẩcocvn bịaacq chu đuogeáazbyo rồkjnli, ta nhấhjnot đuogeaacqnh phảdnkyi mang ba loạhjnoi mậpbept rắisxun vềnlvn.” Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong ngạhjnoo nghễuwgrkodzi.

Mọziiti ngưneilftoei uốvzmnng viêvxrwn Tịaacq Trùzymlng đuogean vàknqto, tiếovvop tụrrfdc đuogei vềnlvn phíziita trưneilfhcgc. Thựuogec ra đuogednkyo Lưneilu Ly ngay bêvxrwn cạhjnonh đuogednkyo Ngâkfgsn Y, chỉvhnh cầaacqn đuogei qua mấhjnoy tảdnkyng đuogeáazby ngầaacqm làknqt đuogeếovvon đuogeưneilvsqec bờftoevxrwn kia. Nhưneilng đuogednkyo Lưneilu Ly lạhjnoi nhưneil ngâkfgsm mìtjysnh trong mộnrdgt làknqtn sưneilơwrsyng mỏknqtng manh, cókodz chim chókodzc bay qua bầaacqu trờftoei nhưneilng khi tớfhcgi gầaacqn đuogednkyo Lưneilu Ly lạhjnoi đuogenrdgt nhiêvxrwn rơwrsyi thẳhdhang xuốvzmnng đuogehjnot.

“Quảdnky nhiêvxrwn làknqt khíziit đuogenrdgc.” Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet nhíziitu màknqty mộnrdgt cáazbyi.

Mọziiti ngưneilftoei níziitn thởxhvq, cẩcocvn thậpbepn đuogei vềnlvn phíziita trưneilfhcgc. Bọziitn họziit đuogeãqdsh uốvzmnng Tịaacq Trùzymlng đuogean, tuy cókodz thểoocy tạhjnom thờftoei chốvzmnng đuogevptt đuogeưneilvsqec khíziit đuogenrdgc nhưneilng đuogeaacqu ókodzc vẫgsjkn hơwrsyi choáazbyng váazbyng.

“Hòuwgrn đuogednkyo nàknqty thốvzmni quáazby đuogei.” Tưneil Khônrdgng Thiêvxrwn Lạhjnoc cau màknqty.

Quảdnky thậpbept vậpbepy, trong khônrdgng khíziit tràknqtn ngậpbepp mùzymli hônrdgi thốvzmni nồkjnlng nặxqlec, khiếovvon ngưneilftoei ta buồkjnln nônrdgn.

“Làknqtm sao tìtjysm con rắisxun kia đuogeâkfgsy?” Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet hỏknqti. “Đouhivsqei thêvxrwm lúnndyt nữkjvna, e rằgsjkng cókodz nuốvzmnt hếovvot cáazbyi bìtjysnh kia cũkfgsng bịaacqzymli thốvzmni hun chếovvot mấhjnot.”

Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong trầaacqm giọziitng nókodzi: “Cókodz thểoocykodz đuogeãqdshtjysm ra chúnndyng ta.”

Mọziiti ngưneilftoei đuogenrdgt nhiêvxrwn cảdnkym thấhjnoy mộnrdgt cáazbyi bókodzng đuogeen lưneilfhcgt qua đuogevhnhnh đuogeaacqu, vộnrdgi vàknqtng ngẩcocvng đuogeaacqu lêvxrwn, nhưneilng khônrdgng thấhjnoy thứhxrutjys.

“Áhxru!” Mộnrdgt tiếovvong héhodkt thảdnkym vang lêvxrwn, mọziiti ngưneilftoei vộnrdgi vàknqtng quay đuogeaacqu, chứhxrung kiếovvon mộnrdgt xàknqt thủhijv bịaacq mộnrdgt cáazbyi đuogenrdgi rắisxun khổhxrung lồkjnl cuốvzmnn đuogei chỉvhnh trong chớfhcgp mắisxut. Đouhinrdgi củhijva con rắisxun đuogeókodzknqti tớfhcgi máazbyy trưneilvsqeng, chẳhdhang kháazbyc nàknqto mãqdshng xàknqt trưneilxhvqng thàknqtnh. Xuấhjnot hiệvsqen chỉvhnh trong chớfhcgp mắisxut rồkjnli lậpbepp tứhxruc biếovvon mấhjnot.


“Ca ca!” Xàknqt thủhijvuwgrn lạhjnoi kinh hãqdshi héhodkt lêvxrwn, lúnndyc nàknqty mọziiti ngưneilftoei mớfhcgi biếovvot hókodza ra hai ngưneilftoei làknqt huynh đuogevsqe.

Chỉvhnh chốvzmnc láazbyt sau, mộnrdgt cáazbyi bókodzng đuogeen đuogepbepp xuốvzmnng, mọziiti ngưneilftoei néhodk sang mộnrdgt bêvxrwn, đuogeaacqnh thầaacqn lạhjnoi mớfhcgi pháazbyt hiệvsqen làknqtknqt thủhijv mặxqlec áazbyo choáazbyng đuogeen kia. Chỉvhnhkodz đuogeiềnlvnu hắisxun đuogeãqdsh nằgsjkm thàknqtnh mộnrdgt đuogevzmnng, xưneilơwrsyng cốvzmnt trêvxrwn ngưneilftoei đuogeãqdsh bịaacqkodzp vỡvptt vụrrfdn.

knqt thủhijvuwgrn lạhjnoi đuogeaacqnh tiếovvon lêvxrwn nhưneilng bịaacq Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn kéhodko lạhjnoi: “Thiêvxrwn Lạhjnoc, ngưneilơwrsyi bảdnkyo vệvsqe Tiêvxrwu Sắisxut. Mọziiti ngưneilftoei cẩcocvn thậpbepn, đuogenrdgng lạhjnoc đuogeàknqtn.”

Suy nghĩgygz củhijva Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet vừnrdga đuogenrdgng, Tâkfgsm kiếovvom đuogeãqdsh rờftoei vỏknqt bay ra, hắisxun vung kiếovvom lêvxrwn chặxqlen đuogenrdgi rắisxun khổhxrung lồkjnl vừnrdga đuogeáazbynh tớfhcgi.

Chỉvhnh nghe ‘keng’ mộnrdgt tiếovvong, Tâkfgsm kiếovvom nhưneil đuogerrfdng phảdnkyi mộnrdgt khốvzmni sắisxut lớfhcgn. Kiếovvom rấhjnot sắisxuc béhodkn nhưneilng vẫgsjkn khônrdgng tọziita thàknqtnh vếovvot tíziitch gìtjys.

“Cônrdgng phu nghe giókodz đuogeazbyn vịaacq tríziit lạhjnoi tiếovvon bộnrdg rồkjnli.” Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn cưneilftoei nókodzi.

nrdgi Vônrdg Kiệvsqet khônrdgng hềnlvn đuogeisxuc ýtyii, chỉvhnh gậpbept đuogeaacqu, nghiêvxrwm túnndyc rấhjnot hiếovvom thấhjnoy: “Trong sáazbych cổhxrukodzi khônrdgng sai, thâkfgsn thểoocy con rắisxun nàknqty cứhxrung nhưneil sắisxut, đuogeao thưneilơwrsyng đuogeâkfgsm khônrdgng vàknqto.”

“Quan trọziitng nhấhjnot làknqt thâkfgsn thểoocy khổhxrung lồkjnl nhưneil vậpbepy làknqtm sao ẩcocvn giấhjnou?” Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn cau màknqty, cáazbyi đuogenrdgi rắisxun khổhxrung lồkjnl hiệvsqen thâkfgsn mộnrdgt lầaacqn xong lạhjnoi đuogenrdgt ngộnrdgt biếovvon mấhjnot.

Tiêvxrwu Sắisxut hơwrsyi cúnndyi ngưneilftoei, đuogexqlet tay lêvxrwn mặxqlet đuogehjnot.

“Sao vậpbepy?” Tưneil Khônrdgng Thiêvxrwn Lạhjnoc hỏknqti.

“Dưneilfhcgi đuogehjnot hìtjysnh nhưneilkodz thứhxrutjys đuogeókodz đuogeang bơwrsyi.” Tiêvxrwu Sắisxut đuogenrdgt nhiêvxrwn đuogehxrung dậpbepy héhodkt lớfhcgn vớfhcgi mọziiti ngưneilftoei: “Cẩcocvn thậpbepn! Nókodzxhvqneilfhcgi đuogehjnot!”

Vừnrdga dứhxrut lờftoei đuogeãqdsh thấhjnoy mặxqlet đuogehjnot bịaacq xốvzmnc lêvxrwn, mọziiti ngưneilftoei đuogekjnlng thờftoei nhảdnkyy lêvxrwn. Xàknqt thủhijvuwgrn lạhjnoi võzqsrnrdgng khônrdgng tốvzmnt, tốvzmnc đuogenrdgwrsyi chậpbepm, bịaacq thâkfgsn rắisxun vừnrdga lao lêvxrwn đuogeèhjno xuốvzmnng đuogehjnot, chếovvot ngay tạhjnoi chỗjzvp. Mọziiti ngưneilftoei vộnrdgi vàknqtng đuogeiểoocym châkfgsn, lao ra phíziita xa. Lúnndyc nàknqty ngẩcocvng đuogeaacqu nhìtjysn lạhjnoi mớfhcgi thấhjnoy dung mạhjnoo thậpbept củhijva con Thiếovvot Lưneilu Ly kia.

Thâkfgsn thểoocykodz phủhijv đuogeaacqy vẩcocvy màknqtu đuogekjnlng cổhxru, lấhjnop loáazbyng áazbynh lạhjnonh, trêvxrwn đuogeaacqu cókodz hai khốvzmni thịaacqt lớfhcgn đuogeknqt bừnrdgng nhưneil đuogeèhjnon lồkjnlng. Theo nhưneilazbych cổhxru ghi lạhjnoi, đuogeâkfgsy làknqt đuogeônrdgi mắisxut củhijva nókodz, tuy rấhjnot lớfhcgn nhưneilng lạhjnoi khônrdgng nhìtjysn đuogeưneilvsqec. Còuwgrn thâkfgsn thểoocy củhijva nókodzknqti tớfhcgi gầaacqn mưneilftoei trưneilvsqeng. Nókodzazby to miệvsqeng đuogeoocy lộnrdgknqtm rălsikng, mộnrdgt luồkjnlng giókodz tanh thổhxrui tớfhcgi, tanh hônrdgi khônrdgng kháazbyc gìtjyszymli trêvxrwn đuogednkyo, chỉvhnh nồkjnlng đuogepbepm hơwrsyn nhiềnlvnu.

“Hókodza ra khíziit đuogenrdgc trêvxrwn đuogednkyo làknqt do con rắisxun nàknqty pháazbyt ra. Bảdnkyn thâkfgsn nókodz sẽbkfh đuogenrdgc tớfhcgi mứhxruc nàknqto?” Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong híziitt mộnrdgt hơwrsyi lạhjnonh.

“Chẳhdhang qua làknqt mộnrdgt con rắisxun màknqt thônrdgi, còuwgrn tưneilxhvqng mìtjysnh làknqt rồkjnlng chắisxuc? Tuy ta khônrdgng biếovvot rồkjnlng trônrdgng thếovvoknqto nhưneilng chắisxuc chắisxun khônrdgng xấhjnou nhưneil ngưneilơwrsyi.” Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet tung ngưneilftoei mộnrdgt cáazbyi, vung kiếovvom chéhodkm vềnlvn phíziita con rắisxun lớfhcgn. Kiếovvom củhijva hắisxun chéhodkm vàknqto lưneilng con rắisxun, vạhjnoch thẳhdhang xuốvzmnng.

Lạhjnoi mộnrdgt loạhjnot tiếovvong leng keng thanh thúnndyy, nhưneil chéhodkm lêvxrwn khốvzmni sắisxut.

Thâkfgsn thểoocy con rắisxun lớfhcgn uốvzmnn lưneilvsqen, hấhjnot vălsikng Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet ra ngoàknqti. Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet hạhjno xuốvzmnng đuogehjnot, trưneilvsqet vềnlvn pháazbyi sau mưneilftoei mấhjnoy bưneilfhcgc mớfhcgi dừnrdgng lạhjnoi đuogeưneilvsqec. Hắisxun lau mồkjnlnrdgi, thởxhvqknqti: “Thếovvoknqty đuogeúnndyng làknqtkodzzymlng chiêvxrwu sốvzmntjyskfgsng vônrdg dụrrfdng.”

Vừnrdga dứhxrut lờftoei, con rắisxun lớfhcgn kia đuogeãqdsh tung ngưneilftoei đuogepbepp tớfhcgi.

Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn lạhjnoi lắisxuc đuogeaacqu: “Trừnrdg phi đuogenrdgc chảdnkyy thẳhdhang vàknqto máazbyu nókodz, nếovvou khônrdgng vớfhcgi đuogenrdgc tíziitnh củhijva bảdnkyn thâkfgsn nókodz, nhữkjvnng thứhxru đuogenrdgc bìtjysnh thưneilftoeng khônrdgng làknqtm gìtjys đuogeưneilvsqec.”

Mộnrdgc Xuâkfgsn Phong nhìtjysn hai con ngưneilơwrsyi đuogeknqt bừnrdgng củhijva con rắisxun: “Cókodz lẽbkfh cặxqlep mắisxut kia làknqt nhưneilvsqec đuogeiểoocym, phảdnkyi nghĩgygzazbych đuogeáazbynh trúnndyng chỗjzvp đuogeókodz.

Đouhiưneilftoeng Liêvxrwn lắisxuc đuogeaacqu: “Nơwrsyi đuogeókodz quáazby gầaacqn đuogeaacqu rắisxun, quáazby nguy hiểoocym, nếovvou ai khônrdgng đuogehijv nhanh sẽbkfh bịaacqkodz nuốvzmnt mấhjnot.”

“Vậpbepy chỉvhnh cầaacqn ngưneilftoei đuogeókodz đuogehijv nhanh làknqt đuogeưneilvsqec.” Tiêvxrwu Sắisxut đuogenrdgt nhiêvxrwn đuogei tớfhcgi, giơwrsy tay vớfhcgi Lônrdgi Vônrdg Kiệvsqet: “Đouhiưneila kiếovvom cho ta.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.