Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 36 : Ngoại truyện

    trước sau   
Edit: susublue

Ngưeoziglcfi chủtejd trìxhjqmgvrng ốluxing che xújwscc xắvpawc lạclhsi rồluxii bắvpawt đrhhembczu lắvpawc thậqrfxt mạclhsnh, mọyfkpi ngưeoziglcfi chỉhqku nghe thấuynvy tiếubling xújwscc xắvpawc va chạclhsm, chốluxic lásqsut sau ngưeoziglcfi chủtejd trìxhjq lậqrfxt tay rồluxii đrhheecddt ốluxing xújwscc xắvpawc ởxufy trêkntfn mặecddt bàvkaon.

“Ta đrhhesqsun đrhheâeoziy làvkao đrhheclhsi.” Thiếubliu niêkntfn mậqrfxp mạclhsp mỉhqkum cưeoziglcfi liếublic nhìxhjqn Vâeozin Li, xoa nắvpawn nắvpawm tay, nóypzci: “Ha ha, mỹffon nữxzdg, đrhheếublin lưeoziypctt ngưeoziơzfdhi.”

Nữxzdg tửqqltzfdhi mỉhqkum cưeoziglcfi, giọyfkpng nóypzci tuyệrhhet đrhheublip êkntfm tai, mọyfkpi ngưeoziglcfi bấuynvt giásqsuc mêkntf muộclhsi vìxhjq âeozim thanh nàvkaoy: “Nếubliu ngưeoziơzfdhi đrhhesqsun đrhheclhsi thìxhjq tấuynvt nhiêkntfn ta sẽcrlu đrhhesqsun tiểvrmhu.”

kntfn Bàvkaon Tửqqlt nghe vậqrfxy thìxhjqeoziglcfi đrhhevpawc ýuzjk: “Mỹffon nữxzdg, lầmbczn nàvkaoy ngưeoziơzfdhi đrhhesqsun sai rồluxii, ta bảecddo đrhheecddm xújwscc xắvpawc làvkao đrhheclhsi, ha ha, chơzfdhi xújwscc xắvpawc nàvkaoy cũlslkng cầmbczn cóypzc óypzcc.” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt chỉhqkuvkaoo đrhhembczu mìxhjqnh, cưeoziglcfi càvkaong thêkntfm đrhhevpawc ýuzjk, lújwscc nàvkaoy hắvpawn đrhheãnobj quêkntfn mấuynvt mấuynvy ngàvkaoy trưeoziwvznc mìxhjqnh thua thảecddm cỡkvdxvkaoo, sásqsung nay chỉhqku thắvpawng mấuynvy trậqrfxn màvkao đrhheãnobj bắvpawt đrhhembczu đrhhevpawc ýuzjkkntfnh vásqsuo……

Nhưeozing màvkaojwscc ngưeoziglcfi chủtejd trìxhjq mởxufyluxing ra thìxhjq nụnobjeoziglcfi củtejda tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt đrhheclhst nhiêkntfn cứxthtng đrhheglcf.


“Tiểvrmhu, làvkao tiểvrmhu…… Ta thua ưeozi? Sao cóypzc thểvrmh? Khôecddng, ta khôecddng phụnobjc, chújwscng ta chơzfdhi lạclhsi, lầmbczn sau ta nhấuynvt đrhheirfqnh phảecddi thắvpawng ngưeoziơzfdhi!”

Nhưeozing sau đrhheóypzc tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt mớwvzni biếublit cásqsui gìxhjq gọyfkpi làvkao cao thủtejd……

Nhìxhjqn Vâeozin Li nhẹubli nhàvkaong bỏuzjk đrhhei, tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt thấuynvt hồluxin lạclhsc phásqsuch, nghĩvpaw đrhheếublin đrhheluxing ngâeozin phiếubliu mìxhjqnh mang theo cũlslkng thua hếublit, sau khi trởxufy vềptjd nhấuynvt đrhheirfqnh khôecddng trásqsunh khỏuzjki mộclhst trậqrfxn đrhheòqilfn, hắvpawn bỗxthtng nhiêkntfn cảecddm thấuynvy môecddng hơzfdhi hơzfdhi đrhheau.

“Chờglcf…… Chờglcf đrhheãnobj……” Tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp vộclhsi vàvkaong gọyfkpi Vâeozin Li sắvpawp sửqqlta rờglcfi đrhhei lạclhsi. Vâeozin Li hơzfdhi khựcmuang lạclhsi rồluxii xoay ngưeoziglcfi nhìxhjqn vềptjd phízthoa tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt: “Thếublivkaoo? Ngưeoziơzfdhi muốluxin đrhheòqilfi lạclhsi sốluxi tiềptjdn đrhheãnobj thua sao?”

“Ngưeoziơzfdhi…… Ngưeoziơzfdhi nóypzci đrhheùmgvra cásqsui gìxhjq đrhheóypzc? Đvpawclhsi gia ta màvkaovkao loạclhsi ngưeoziglcfi vôecdd sỉhqku nhưeozi vậqrfxy sao?” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt trừzfdhng mắvpawt nhìxhjqn mắvpawt Vâeozin Li, tứxthtc giậqrfxn bấuynvt bìxhjqnh nóypzci: “Tốluxit xấuynvu gìxhjq ngưeoziơzfdhi cũlslkng thắvpawng đrhheclhsi gia ta nhiềptjdu bạclhsc nhưeozi vậqrfxy, ngưeoziơzfdhi khôecddng mờglcfi đrhheclhsi gia ta mộclhst bữxzdga cơzfdhm thìxhjqlslkng quásqsu keo kiệrhhet rồluxii.”

Mẹubliypzc, đrhheóypzc đrhheptjdu làvkao bạclhsc củtejda hắvpawn, hắvpawn khôecddng đrhheòqilfi mộclhst bữxzdga ăibspn thìxhjq coi sao đrhheưeoziypctc?

eozin Li hízthop mắvpawt đrhheásqsunh giásqsu tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt, bỗxthtng nhiêkntfn nởxufy nụnobjeoziglcfi quỷpgid dịirfq: “Cóypzc thểvrmh, khôecddng phảecddi chỉhqkuvkao mộclhst bữxzdga cơzfdhm thôecddi sao, ta mờglcfi.”

Tuy rằkntfng têkntfn mậqrfxp nàvkaoy khôecddng giốluxing võpjdreozim cao thủtejd nhưeozing cóypzc vẻvgvelslkng từzfdhng tậqrfxp võpjdr, kiếublip trưeoziwvznc nàvkaong đrhheãnobj từzfdhng họyfkpc qua nộclhsi côecddng ởxufy Trung Hoa nêkntfn đrhheưeoziơzfdhng nhiêkntfn liếublic mắvpawt mộclhst cásqsui đrhheãnobj nhìxhjqn ra đrhheưeoziypctc.

eoziy giờglcfvkaong đrhheếublin sòqilfng bạclhsc thu hújwsct khôecddng ízthot sựcmua chújwsc ýuzjk, nếubliu têkntfn mậqrfxp nàvkaoy muốluxin nàvkaong mờglcfi cơzfdhm thìxhjq chẳnubdng khásqsuc nàvkaoo nàvkaong cóypzc mộclhst cásqsui khiêkntfn chắvpawn tựcmua vệrhhe, cũlslkng khôecddng cóypzc tổxthtn thấuynvt gìxhjq.

Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt nởxufy nụnobjeoziglcfi gian trásqsu, hừzfdh hừzfdh, ngưeoziơzfdhi cứxtht chờglcf chảecddy másqsuu đrhhei (ýuzjkvkao chờglcf bịirfq tốluxin tiềptjdn đrhhei đrhheóypzc)!

Phưeoziypctng Nguyệrhhet tửqqltu lâeoziu làvkao tửqqltu lâeoziu xa hoa tôecddn quýuzjk nhấuynvt ởxufy Phưeoziypctng Tưeoziglcfng quốluxic, nghe nóypzci nơzfdhi nàvkaoy do Hoàvkaong tửqqlt củtejda Hoàvkaong tộclhsc mởxufy, ngưeoziglcfi cóypzc thểvrmh đrhhei vàvkaoo đrhheâeoziy phi phújwsc tứxthtc quýuzjk[1], đrhheâeoziy cũlslkng làvkaozfdhi màvkao tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp nàvkaoy đrhheecddc biệrhhet yêkntfu cầmbczu.

[1] khôecddng giàvkaou thìxhjqlslkng cóypzc đrhheirfqa vịirfq cao.

eozin Li mớwvzni vừzfdha bưeoziwvznc vàvkaoo tửqqltu lầmbczu thìxhjq Lạclhsc Phong Nguyệrhhet đrhheãnobj nhìxhjqn thấuynvy đrhheưeoziypctc bóypzcng ngưeoziglcfi tựcmuaa nhưeozi thiêkntfn tiêkntfn củtejda nàvkaong.


Chỉhqku thấuynvy nữxzdg tửqqltmgvrng lụnobja mỏuzjkng che mặecddt, bạclhsch y nhưeozi trắvpawng tuyếublit, phong thásqsui xuấuynvt chújwscng, dung nhan dưeoziwvzni lớwvznp khăibspn che mặecddt khôecddng thểvrmh nhìxhjqn đrhheưeoziypctc nhưeozing lạclhsi vẫqrfxn khiếublin ngưeoziglcfi ta kinh diễuynvm.

“Làvkaovkaong.” Lạclhsc Phong Nguyệrhhet đrhheclhst nhiêkntfn thu quạclhst xếublip lạclhsi, ásqsunh mắvpawt đrhhea tìxhjqnh, đrhheàvkaoo hoa khôecddng giấuynvu đrhheưeoziypctc vẻvgve vui mừzfdhng, diễuynvn*dafn~llequys;doon nhưeozing màvkao nghĩvpaw đrhheếublin thásqsui đrhheclhs lạclhsnh nhạclhst ngàvkaoy đrhheóypzc củtejda nữxzdg tửqqlt thìxhjq lạclhsi nhịirfqn khôecddng đrhheưeoziypctc thởxufyvkaoi.

Trầmbczm mặecddc nửqqlta ngàvkaoy rồluxii Lạclhsc Phong Nguyệrhhet cũlslkng gọyfkpi chưeozixufyng quầmbczy đrhheang cung kízthonh hầmbczu hạclhskntfn cạclhsnh mìxhjqnh, dặecddn dòqilfypzci: “Miễuynvn phíztho cho vịirfq nữxzdg tửqqlt kia, nếubliu nàvkaong hỏuzjki thìxhjq cứxthtypzci cóypzc ngưeoziglcfi đrhheãnobj thanh toásqsun rồluxii.”

“Dạclhs, chủtejd tửqqlt.” Chưeozixufyng quầmbczy cung kízthonh ôecddm quyềptjdn rồluxii chậqrfxm rãnobji đrhhei ra ngoàvkaoi cửqqlta. Đvpawclhsi khásqsui làvkao khôecddng ai ngờglcf rằkntfng chủtejd nhâeozin thậqrfxt sựcmua củtejda Phưeoziypctng Nguyệrhhet tửqqltu lâeoziu nàvkaoy lạclhsi làvkao Ngũlslk hoàvkaong tửqqlt……

Nhìxhjqn tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt ăibspn uốluxing nhưeozi gióypzc cuốluxin mâeoziy tan, Vâeozin Li cảecddm thấuynvy cạclhsn lờglcfi, cuốluxii cùmgvrng vẫqrfxn nhịirfqn khôecddng đrhheưeoziypctc khuyêkntfn nhủtejd: “Ngưeoziơzfdhi cóypzc thểvrmh ăibspn từzfdh từzfdh, khôecddng ai giàvkaonh vớwvzni ngưeoziơzfdhi.”

“Ngưeoziglcfi!” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt nuốluxit miếubling thịirfqt gàvkao trong miệrhheng xuốluxing, lau dầmbczu mỡkvdx ngoàvkaoi miệrhheng rồluxii nóypzci năibspng khôecddng rõpjdr: “Mỹffon nữxzdg, ngưeoziơzfdhi đrhhextht thuậqrfxt củtejda ngưeoziơzfdhi khôecddng tồluxii, cóypzc muốluxin hợypctp tásqsuc hay khôecddng?”

“Hợypctp tásqsuc?” Vâeozin Li nhưeoziwvznng màvkaoy rồluxii tỏuzjk vẻvgve hứxthtng thújwsc nhìxhjqn tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp.

“Khôecddng sai.”Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt gậqrfxt đrhhembczu, hai tay ôecddm quyềptjdn, vẻvgve mặecddt mong mỏuzjki: “Kiếublip nàvkaoy tâeozim nguyệrhhen lớwvznn nhấuynvt củtejda ta chízthonh làvkao dạclhsy ra mộclhst đrhheásqsum ngưeoziglcfi tinh thôecddng đrhhextht thuậqrfxt rồluxii lậqrfxp mộclhst thếubli gia chuyêkntfn vềptjd đrhheásqsunh bạclhsc, sau đrhheóypzc dựcmuaa vàvkaoo nóypzc đrhhevrmhvkaom giàvkaou, đrhheếublin lújwscc đrhheóypzc ta sẽcrlu phásqsut tàvkaoi, ha ha ha!”

ypzc lẽcrluvkao nghĩvpaw đrhheếublin việrhhec vàvkaong vàvkaoo tay mìxhjqnh nêkntfn tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp khôecddng nhịirfqn đrhheưeoziypctc cấuynvt tiếubling cưeoziglcfi to.

eozin Li co rújwsct khóypzce miệrhheng, khôecddng biếublit nóypzci gìxhjq đrhheàvkaonh xoa trásqsun: “Sao ngưeoziơzfdhi khôecddng nóypzci thẳnubdng tâeozim nguyệrhhen lớwvznn nhấuynvt củtejda ngưeoziơzfdhi chízthonh làvkao kiếublim tiềptjdn luôecddn đrhhei?”

Bỗxthtng nhiêkntfn Vâeozin Li đrhheclhst nhiêkntfn đrhheclhsng lòqilfng: “Bàvkaon Tửqqlt, nếubliu ngưeoziơzfdhi muốluxin kiếublim tiềptjdn thìxhjq khôecddng bằkntfng chújwscng ta hợypctp tásqsuc đrhhei, nhưeozi vậqrfxy tốluxit hơzfdhn, ta muốluxin thàvkaonh lậqrfxp mộclhst y đrhheưeoziglcfng (tiệrhhem thuốluxic), bởxufyi vìxhjqypzc mộclhst sốluxi việrhhec ta khôecddng tiệrhhen ra mặecddt nêkntfn ngưeoziơzfdhi hãnobjy ra mặecddt thay ta, nhưeozing thứxtht ta básqsun khôecddng phảecddi thảecddo dưeoziypctc.”

“Khôecddng phảecddi thảecddo dưeoziypctc?” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt nghi hoặecddc nhìxhjqn Vâeozin Li: “Ngưeoziơzfdhi mởxufy y đrhheưeoziglcfng màvkao lạclhsi khôecddng básqsun thảecddo dưeoziypctc, vậqrfxy thìxhjq mởxufy y đrhheưeoziglcfng làvkaom cásqsui gìxhjq?”

“Đvpawưeoziơzfdhng nhiêkntfn làvkao trịirfq bệrhhenh cứxthtu ngưeoziglcfi, thứxtht ta básqsun chízthonh làvkaoeoziypctc thiệrhhen[2], hơzfdhn nữxzdga ta sẽcrlu đrhheưeozia mộclhst vàvkaoi bàvkaoi thuốluxic giújwscp giảecddm câeozin làvkaom đrhheublip ra thịirfq thưeoziglcfng, nhưeozi vậqrfxy nhữxzdgng phu nhâeozin ởxufy Phưeoziypctng thàvkaonh nàvkaoy sẽcrlu nhiệrhhet liệrhhet hưeozixufyng ứxthtng.”


[2] Dưeoziypctc thiệrhhen làvkao khásqsui niệrhhem đrhheưeoziypctc bắvpawt nguồluxin từzfdh xa xưeozia trong Đvpawôecddng vàvkao Nam y. Dưeoziypctc làvkao thuốluxic, thiệrhhen làvkao ăibspn. Dưeoziypctc thiệrhhen làvkao thôecddng qua cásqsuc nguyêkntfn liệrhheu chújwscng ta chếubli biếublin nóypzc thàvkaonh nhữxzdgng móypzcn ăibspn, khôecddng chỉhqku giújwscp cơzfdh thểvrmh đrhheưeoziypctc tiếublip thêkntfm năibspng lưeoziypctng màvkaoqilfn giújwscp chữxzdga bệrhhenh, phòqilfng bệrhhenh vàvkao bồluxii bổxtht sứxthtc khỏuzjke.

“Giảecddm câeozin làvkaom đrhheublip?” Tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp trừzfdhng lớwvznn đrhheôecddi mắvpawt, khôecddng dásqsum tin nhìxhjqn Vâeozin Li.

“Bàvkaon Tửqqlt, lạclhsi đrhheâeoziy.” Vâeozin Li ngoắvpawc ngóypzcn tay, cưeoziglcfi tủtejdm tỉhqkum nóypzci cho tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp nghe vềptjd kếubli hoạclhsch mìxhjqnh còqilfn chưeozia tiếublin hàvkaonh, hắvpawn nghe xong thìxhjq hai mắvpawt tỏuzjka sásqsung, giốluxing nhưeozi đrhheãnobj nhìxhjqn thấuynvy vôecdd sốluxivkaong bạclhsc tàvkaoi bảecddo đrhheang chồluxing chấuynvt trêkntfn ngưeoziglcfi mìxhjqnh……

“Đvpawưeoziypctc, mộclhst lờglcfi đrhheãnobj đrhheirfqnh!” Tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp đrhheclhst nhiêkntfn đrhheqrfxp bàvkaon đrhhexthtng lêkntfn, ásqsunh mắvpawt đrhhembczy vẻvgve mong đrhheypcti. Vâeozin Li nởxufy nụnobjeoziglcfi, nàvkaong cũlslkng nêkntfn bắvpawt đrhhembczu tậqrfxp hợypctp thếubli lựcmuac, nếubliu khôecddng sẽcrlu rấuynvt khóypzc đrhhexthtng vữxzdgng ởxufy thờglcfi loạclhsn thếubli……

Bởxufyi vìxhjq kếubli hoạclhsch củtejda Vâeozin Li nêkntfn tiểvrmhu mậqrfxp mạclhsp hưeozing phấuynvn đrhheếublin mứxthtc khôecddng còqilfn muốluxin ăibspn nữxzdga, nếubliu thậqrfxt sựcmuaypzc thểvrmhvkaom đrhheưeoziypctc đrhheếublin mứxthtc đrhheóypzc thìxhjq xem thửqqltnobjo giàvkao kia còqilfn dásqsum nóypzci hắvpawn khôecddng họyfkpc vấuynvn khôecddng nghềptjd nghiệrhhep nữxzdga khôecddng!

Nhưeozing màvkaojwscc Vâeozin Li tízthonh tiềptjdn thìxhjq lạclhsi nghe thấuynvy cóypzc ngưeoziglcfi đrhheãnobj thanh toásqsun cho nàvkaong rồluxii, nhưeozing vìxhjq khôecddng biếublit thâeozin phậqrfxn đrhheluxii phưeoziơzfdhng nêkntfn nàvkaong sẽcrlu khôecddng vôecdd duyêkntfn vôecdd cớwvzn nhậqrfxn phầmbczn âeozin huệrhhevkaoy, vìxhjq thếubli vẫqrfxn kiêkntfn đrhheirfqnh trảecdd hếublit tiềptjdn ăibspn,

.Khi chưeozixufyng quầmbczy bẩuzjkm básqsuo việrhhec nàvkaoy cho Lạclhsc Phong Nguyệrhhet thìxhjq hắvpawn cũlslkng khôecddng nóypzci gìxhjqvkao chỉhqku nhìxhjqn ra ngoàvkaoi cửqqlta sổxtht, trong ásqsunh mắvpawt đrhheàvkaoo hoa chỉhqku đrhhembczy bóypzcng hìxhjqnh củtejda nữxzdg tửqqlt mặecddc bạclhsch y……

“Đvpawxthtng lạclhsi!” Lújwscc Vâeozin Li xoay ngưeoziglcfi đrhhei vàvkaoo đrhheưeoziglcfng nhỏuzjk thìxhjq bỗxthtng nhiêkntfn bêkntfn cạclhsnh cóypzceoziglcfi mấuynvy têkntfn hung thầmbczn ásqsuc sásqsut nhảecddy ra, bao vâeoziy lấuynvy hai ngưeoziglcfi

“Ta nhổxthtvkaoo, cásqsuc ngưeoziơzfdhi theo dõpjdri bổxthtn đrhheclhsi gia sao!” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt biếublin sắvpawc, hắvpawn liếublic mắvpawt mộclhst cásqsui đrhheãnobj nhậqrfxn ra bọyfkpn họyfkpvkao ngưeoziglcfi củtejda sòqilfng bạclhsc.

kntfn cầmbczm đrhhembczu đrhheásqsum ngưeoziglcfi kia chízthonh làvkao mộclhst nam tửqqlt trung niêkntfn trêkntfn mặecddt cóypzc vếublit sẹublio do bịirfq đrhheao chélslkm, lújwscc nàvkaoy hắvpawn đrhheang lạclhsnh lùmgvrng nhìxhjqn chăibspm chújwscvkaoo hai ngưeoziglcfi: “Mộclhst nữxzdg tửqqlt nhưeozi ngưeoziơzfdhi trêkntfn ngưeoziglcfi mang theo nhiềptjdu ngâeozin phiếubliu nhưeozi vậqrfxy quásqsu khôecddng an toàvkaon, vẫqrfxn nêkntfn giao cho chújwscng ta bảecddo quảecddn giújwscp đrhhei.”

eozin Li hơzfdhi mỉhqkum cưeoziglcfi, môecddi mỏuzjkng hélslk mởxufy, nhẹubli giọyfkpng nóypzci: “Nếubliu ta nóypzci khôecddng thìxhjq sao?”

“Hừzfdh, vậqrfxy đrhhezfdhng trásqsuch chújwscng ta khôecddng khásqsuch sásqsuo.” Nam tửqqlt trung niêkntfn nóypzci xong lờglcfi nàvkaoy thìxhjq lạclhsi nhìxhjqn vềptjd phízthoa tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt: “Ngưeoziơzfdhi cũlslkng thắvpawng củtejda cásqsuc huynh đrhherhhe khôecddng ízthot ngâeozin phiếubliu nêkntfn cũlslkng đrhhezfdhng nghĩvpaw chạclhsy thoásqsut khỏuzjki lòqilfng bàvkaon tay chújwscng ta!”

vkaon Tửqqltvpawu môecddi, hắvpawn thắvpawng khôecddng ízthot nhưeozing cuốluxii cùmgvrng đrhheptjdu thua bởxufyi vịirfq đrhheang đrhhexthtng bêkntfn cạclhsnh nàvkaoy.


“Ngưeoziơzfdhi cho rằkntfng đrhheclhsi gia ta sẽcrlu sợypctsqsuc ngưeoziơzfdhi sao? Buồluxin cưeoziglcfi, tốluxit xấuynvu gìxhjq đrhheclhsi gia ta cũlslkng từzfdhng luyệrhhen qua võpjdrecddng, chỉhqku bằkntfng mấuynvy têkntfn côecddn đrhheluxi đrhhembczu đrhheưeoziglcfng xóypzc chợypct nhưeozisqsuc ngưeoziơzfdhi màvkaolslkng muốluxin chếubli phụnobjc bổxthtn đrhheclhsi gia, nằkntfm mơzfdh!” Nóypzci xong tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt ra tay trưeoziwvznc, bàvkaon tay hắvpawn cong lêkntfn, hung hăibspng đrhheásqsunh vàvkaoo bụnobjng củtejda mộclhst trong sốluxi bọyfkpn họyfkp, rồluxii tung châeozin đrhheásqsu vềptjd phízthoa mộclhst têkntfn khásqsuc. Đvpawzfdhng thấuynvy cảecdd ngưeoziglcfi hắvpawn đrhhembczy thịirfqt mỡkvdxvkao coi thưeoziglcfng, tay châeozin hắvpawn cũlslkng rấuynvt linh hoạclhst.

Nam tửqqlt trung niêkntfn ngẩuzjkn ngưeoziglcfi, khôecddng ngờglcfsqsui têkntfn mậqrfxp nàvkaoy lạclhsi cóypzc tay nghềptjd nhưeozi vậqrfxy.

Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt xoa nhẹublilslki, hai tay chốluxing nạclhsnh, đrhhevpawc ýuzjkeozing cằkntfm: “Muốluxin đrhheuynvu vớwvzni bổxthtn đrhheclhsi gia, cásqsuc ngưeoziơzfdhi còqilfn non lắvpawm! Tớwvzni đrhheâeoziy, bao nhiêkntfu bổxthtn đrhheclhsi gia cũlslkng chấuynvp hếublit!”

Giờglcf phújwsct nàvkaoy tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt lạclhsi cảecddm tạclhs cha hắvpawn đrhheãnobj buộclhsc hắvpawn luyệrhhen võpjdr, nếubliu khôecddng thìxhjq sao cóypzc thểvrmhvkaom anh hùmgvrng cứxthtu mỹffon nhâeozin? Nếubliu bịirfq ngưeoziglcfi ta đrhheásqsunh ởxufy đrhheâeoziy thìxhjq nhấuynvt đrhheirfqnh sẽcrlu rấuynvt mấuynvt uy phong.

Đvpawújwscng lújwscc nàvkaoy bêkntfn cạclhsnh cóypzc mộclhst nắvpawm đrhheuynvm đrhheásqsunh vềptjd phízthoa hắvpawn khiếublin tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt nổxthti giậqrfxn, bắvpawt lấuynvy nắvpawm tay đrhheóypzc rồluxii vậqrfxt hắvpawn qua vai, hung hăibspng đrhheásqsunh ngãnobjkntfn đrhheásqsunh lélslkn xuốluxing mặecddt đrhheuynvt rồluxii đrhheclhst nhiêkntfn ngồluxii lêkntfn ngưeoziglcfi hắvpawn, nâeozing nắvpawm đrhheuynvm đrhheásqsunh liêkntfn tụnobjc vàvkaoo mặecddt têkntfn đrhheóypzc.

“Cho ngưeoziơzfdhi đrhheásqsunh lélslkn bổxthtn đrhheclhsi gia!”

“Cho ngưeoziơzfdhi dásqsum đrhheásqsunh vàvkaoo mặecddt bổxthtn đrhheclhsi gia nàvkaoy!”

“Con mẹubliypzc, ngưeoziơzfdhi khôecddng biếublit đrhheásqsunh ngưeoziglcfi thìxhjq khôecddng đrhheásqsunh vàvkaoo mặecddt sao? Bổxthtn đrhheclhsi gia anh tuấuynvn tiêkntfu sásqsui giốluxing nhưeozi Phan An, ngưeoziơzfdhi ghen ghélslkt bổxthtn đrhheclhsi gia cóypzc mộclhst đrhheluxing lớwvznn nữxzdg tửqqlt ásqsui mộclhs cho nêkntfn muốluxin hạclhsi bổxthtn đrhheclhsi gia bịirfq hủtejdy dung đrhheújwscng khôecddng, ta nhổxthtvkaoo, ngưeoziglcfi nhưeozi ngưeoziơzfdhi tâeozim đrhheirfqa quásqsu ásqsuc đrhheclhsc! Bổxthtn đrhheclhsi gia phảecddi dạclhsy dỗxtht ngưeoziơzfdhi thậqrfxt tốluxit!”

eozin Li khoanh tay trưeoziwvznc ngựcmuac, dựcmuaa vàvkaoo câeoziy đrhheclhsi thụnobjkntfn cạclhsnh rồluxii ngưeoziwvznc mắvpawt nhìxhjqn gưeoziơzfdhng mặecddt trắvpawng trắvpawng mềptjdm mềptjdm củtejda tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt, khóypzce miệrhheng đrhheclhst nhiêkntfn nhếublich lêkntfn, anh tuấuynvn tiêkntfu sásqsui giốluxing nhưeozi Phan An ưeozi? Ngưeoziơzfdhi cóypzc thểvrmh bớwvznt tựcmua luyếublin mộclhst chújwsct khôecddng?

“Dừzfdhng tay!” Nam tửqqlt trung niêkntfn thấuynvy têkntfn mậqrfxp nàvkaoy muốluxin gâeoziy ra ásqsun mạclhsng thìxhjq vộclhsi vàvkaong quásqsut, nhưeozing màvkao sao tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqltypzc thểvrmh nghe hắvpawn? Nắvpawm tay khôecddng hềptjdeoziu tìxhjqnh đrhheásqsunh thẳnubdng xuốluxing mặecddt têkntfn kia.

jwscc nàvkaoy têkntfn đrhheásqsunh lélslkn bịirfq tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt đrhheèwvznxufy trêkntfn ngưeoziglcfi đrhheãnobj phun másqsuu tưeoziơzfdhi, mặecddt mũlslki bầmbczm dậqrfxp, rốluxit cuộclhsc nhìxhjqn khôecddng ra diệrhhen mạclhso vốluxin cóypzc, chậqrfxt vậqrfxt đrhheếublin khôecddng chịirfqu nổxthti.

“Đvpawásqsung chếublit, cásqsuc ngưeoziơzfdhi lậqrfxp tứxthtc đrhhei đrhheluxii phóypzc nữxzdg nhâeozin kia cho ta!” Nam tửqqlt trung niêkntfn nắvpawm chặecddt tay rồluxii lạclhsnh giọyfkpng nóypzci.

Dứxthtt lờglcfi ngưeoziglcfi bêkntfn cạclhsnh nhanh chóypzcng lao vềptjd phízthoa Vâeozin Li, bújwsca rìxhjqu trong tay đrhheásqsunh xuốluxing bảecdd vai nàvkaong.


Nhìxhjqn thấuynvy cảecddnh tưeoziypctng nàvkaoy, dienxdafnlleqsuydoon tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt sợypct tớwvzni mứxthtc hai châeozin mềptjdm nhũlslkn, trêkntfn trásqsun đrhhextht mồluxiecddi lạclhsnh nhưeozing chỉhqkuypzc thểvrmh trơzfdh mắvpawt nhìxhjqn chiếublic rìxhjqu sắvpawc bélslkn bổxtht vềptjd phízthoa bảecdd vai Vâeozin Li ……

Giờglcf phújwsct nàvkaoy bújwsca rìxhjqu chỉhqkusqsuch nàvkaong cóypzc mộclhst chújwsct, cho dùmgvrvkao tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqltlslkng khôecddng thểvrmh bỏuzjk chạclhsy kịirfqp chứxtht huốluxing chi làvkao mộclhst nữxzdg tửqqlt nhưeozi nhưeoziypctc nhưeozi thếubli?

eozin Li nhìxhjqn chằkntfm chằkntfm chiếublic rìxhjqu đrhheang bổxtht tớwvzni, vàvkaoo lújwscc nàvkaoy nàvkaong lạclhsi cóypzc thểvrmh nhìxhjqn rõpjdrvkaong tốluxic đrhheclhs củtejda chiếublic rìxhjqu đrhheóypzc, giốluxing nhưeozi mộclhst thưeoziwvznc phim quay chậqrfxm vậqrfxy. Khôecddng sai, tốluxic đrhheclhs thậqrfxt sựcmua chậqrfxm đrhhei rấuynvt nhiềptjdu, hơzfdhn nữxzdga khôecddng chỉhqkuvkao hai cásqsui rìxhjqu nàvkaoy màvkaoypzc vẻvgve nhưeozi ngoàvkaoi nàvkaong ra thìxhjq nhữxzdgng sựcmua vậqrfxt bêkntfn ngoàvkaoi đrhheptjdu trởxufykntfn chậqrfxm hẳnubdn đrhhei.

Miệrhheng tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqltjwscc đrhheóypzcng lújwscc mởxufy, Vâeozin Li lạclhsi khôecddng nghe rõpjdr hắvpawn đrhheang nóypzci cásqsui gìxhjqvkao chỉhqku vộclhsi vàvkaong nhấuynvc châeozin đrhheásqsuvkaoo ngưeoziglcfi nàvkaoy, mộclhst tiếubling phịirfqch vang lêkntfn, tấuynvt cảecdd đrhheptjdu khôecddi phụnobjc lạclhsi vẻvgvexhjqnh yêkntfn nhưeozi trưeoziwvznc.

Tốluxic đrhheclhs rấuynvt nhanh! Dưeoziwvzni con mắvpawt củtejda mọyfkpi ngưeoziglcfi thìxhjq tốluxic đrhheclhs củtejda Vâeozin Li đrhheãnobjeoziypctt khỏuzjki phạclhsm vi màvkao bọyfkpn họyfkp chấuynvp nhậqrfxn đrhheưeoziypctc rồluxii, tốluxic đrhheclhs nhưeozi thếubli chỉhqkuypzc thểvrmhvkaopjdreozim cao thủtejd! Chẳnubdng lẽcrluvkaong thâeozim tàvkaong bấuynvt lộclhs?

Nam tửqqlt trung niêkntfn hung hăibspng rùmgvrng mìxhjqnh, cuốluxii cùmgvrng hắvpawn cũlslkng hiểvrmhu hôecddm nay mìxhjqnh đrhhenobjng phảecddi cásqsui vásqsun sắvpawt rồluxii! Hắvpawn cắvpawn chặecddt răibspng rồluxii phấuynvt tay nóypzci: “Chújwscng ta đrhhei!”

“Đvpawi sao?” Vâeozin Li hơzfdhi mỉhqkum cưeoziglcfi, hai mắvpawt nhìxhjqn mấuynvy ngưeoziglcfi còqilfn lạclhsi: “Cásqsuc ngưeoziơzfdhi khôecddng cầmbczn rồluxii, vẫqrfxn nêkntfn ởxufy lạclhsi đrhhei.”

“Ngưeoziơzfdhi……” Nam tửqqlt trung niêkntfn còqilfn chưeozia nóypzci xong thìxhjq đrhheãnobj nhìxhjqn thấuynvy mộclhst đrhheưeoziglcfng đrhheao sásqsung loásqsung xẹublit qua, hung hăibspng chélslkm vàvkaoo trásqsun, másqsuu tưeoziơzfdhi lậqrfxp tứxthtc tràvkaoo ra, hắvpawn trừzfdhng lớwvznn đrhheôecddi mắvpawt, hiểvrmhn nhiêkntfn chếublit khôecddng nhắvpawm mắvpawt.

Đvpawếublin khi Vâeozin Li giảecddi quyếublit xong bọyfkpn họyfkp thìxhjq tiểvrmhu Bàvkaon tửqqltqilfn chưeozia phụnobjc hồluxii tinh thầmbczn lạclhsi……

Ta nhổxthtvkaoo, nàvkaong vẫqrfxn còqilfn làvkao nữxzdg nhâeozin sao? Khôecddng phảecddi quásqsueoziu hãnobjn rồluxii ưeozi?

“Nàvkaoy, mỹffon nữxzdg, ngưeoziơzfdhi còqilfn chưeozia nóypzci cho ta biếublit sau nàvkaoy ta phảecddi đrhhei đrhheâeoziu đrhhevrmhxhjqm ngưeoziơzfdhi.” Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt thấuynvy Vâeozin Li xoay ngưeoziglcfi rờglcfi đrhhei thìxhjq vộclhsi vàvkaong đrhheuổxthti theo hỏuzjki.

eozin Li nghe vậqrfxy thìxhjq chỉhqkulslkm lạclhsi mộclhst câeoziu: “Phủtejd Thừzfdha tưeoziwvznng, Vâeozin Li.”

Tiểvrmhu Bàvkaon Tửqqlt bỗxthtng nhiêkntfn trừzfdhng lớwvznn mắvpawt, ngạclhsc nhiêkntfn nhìxhjqn bóypzcng ngưeoziglcfi mặecddc bạclhsch y đrhhei càvkaong lújwscc càvkaong xa, khiếublip sợypct đrhheếublin mứxthtc hoàvkaon toàvkaon nóypzci khôecddng nêkntfn lờglcfi……

Phủtejd Thừzfdha tưeoziwvznng, Vâeozin Li?

vkaong chízthonh làvkao ma lem mêkntf luyếublin Tứxtht hoàvkaong tửqqlt đrhheóypzc sao? Ta nhổxthtvkaoo, rốluxit cuộclhsc làvkao ai mắvpawt mùmgvr đrhhei đrhheluxin đrhheãnobji lung tung? Nàvkaong màvkaovkao hoa si sao? Nàvkaong màvkaovkao ma lem sao? Kẻvgve đrhheluxin đrhheiềptjdu nàvkaoy mớwvzni thậqrfxt sựcmuavkao ma lem hoa si!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.