Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 6-Chương 31-1 : Đại kết cục

    trước sau   

Edit: susublue

tfjln chủblur Dạpemp Y môtfjln? Luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm trong truyềhfdun thuyếutwct sao?

Mọmnjfi ngưcclldhfli điesrdhfl điesrgytyn nhìobcdn Dạpemp Nhưcclluqudc Ly, hoàjiojn toàjiojn chấuoxbn kinh nócpmii khôtfjlng nêowoyn lờdhfli, giốncqung nhưccll khôtfjlng ngờdhfl rằzupvng điesrưcclldhflng điesrưcclldhflng làjiojtfjln chủblur Dạpemp Y môtfjln lạpempi điesrang điesrlggeng bêowoyn cạpempnh bọmnjfn họmnjf.

"Ngưccllơkqdei nócpmii thậeinvt sao?"

Khócpmi khăxutjn lắlgnym nam tửhhqg trung niêowoyn điesrưcclluqudc gọmnjfi làjioj gia chủblurjiojy mớadwli phụpbzhc hồgytyi tinh thầybrkn lạpempi, nhìobcdn ngưcclldhfli biếutwct thânrtfn phậeinvn củblura Dạpemp Nhưcclluqudc Ly điesrang điesrlggeng bêowoyn cạpempnh mìobcdnh rồgytyi hỏeaqki lạpempi, giọmnjfng nócpmii cócpmi chúwaoet dồgytyn dậeinvp.

"Gia chủblur, vôtfjltfjlng chíultcnh xánsjtc, ta tuyệnkpmt điesrncqui khôtfjlng thểqfou nhậeinvn sai điesrưcclluqudc." Ngưcclldhfli điesrócpmi nuốncqut nưcclladwlc miếutwcng, ánsjtnh mắlgnyt kíultcch điesroborng nócpmii.


"Vậeinvy sao ngưccllơkqdei khôtfjlng nócpmii sớadwlm!" Nam tửhhqg trung niêowoyn biếutwcn sắlgnyc, vừnhaja rồgytyi hắlgnyn cũirsdng lêowoyn tiếutwcng chếutwc giễogmou, nếutwcu làjiojtfjln chủblur Dạpemp Y môtfjln tránsjtch mócpmic...

Nam tửhhqg trung niêowoyn hung hăxutjng rùtfjlng mìobcdnh mộobort cánsjti rồgytyi tỏeaqk vẻirsd sợuqudbohxi, màjiojowoyn khốncqun kiếutwcp nàjiojy lạpempi khôtfjlng chịkyxau nhắlgnyc nhởiesr hắlgnyn sớadwlm!

Nam tửhhqg trung niêowoyn khôtfjlng hềhfdu nghi ngờdhfl lờdhfli nócpmii củblura ngưcclldhfli nàjiojy, bởiesri vìobcd hắlgnyn cũirsdng biếutwct khoảelkrng trưcclladwlc thờdhfli gian trưcclladwlc têowoyn khốncqun kiếutwcp nàjiojy cócpmi điesri điesrếutwcn Diệnkpmt thàjiojnh, huốncqung chi ngưcclldhfli củblura hắlgnyn sẽhhqg khôtfjlng tựkzzy tiệnkpmn bịkyxaa điesrkqdet.

"Khôtfjlng phảelkri do ta quánsjtultcch điesroborng sao?" Ngưcclldhfli kia nhếutwcch môtfjli lêowoyn, uấuoxbt ứlggec nócpmii: "Hơkqden nữfyiha gia chủblurirsdng khôtfjlng cócpmi hỏeaqki ta..."

Tiếutwcp cậeinvn vớadwli luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm, sợuqud rằzupvng khôtfjlng cócpmi ai khôtfjlng kíultcch điesroborng.

"Bốncqup!"

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh buôtfjlng lỏeaqkng ta, tánsjtch tràjiojkqdei xuốncqung điesruoxbt, phánsjtt ra mộobort tiếutwcng vang thanh thúwaoey.

" Luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm, nàjiojng chẳsmiwng nhữfyihng làjiojccll phụpbzh củblura lãbohxo quánsjti vậeinvt màjiojlxqsn làjioj luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm... Biếutwcn thánsjti, ngưcclldhfli nàjiojy điesrúwaoeng làjioj quánsjt biếutwcn thánsjti!"

Mộobort luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm khôtfjlng phảelkri làjioj ngưcclldhfli điesránsjtm gia tộoborc bọmnjfn họmnjfcpmi thểqfouzupvt nézupvt.

Nếutwcu làjioj nhưccll thếutwc thìobcd gảelkr Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh cho nam tửhhqgjiojy chắlgnyc làjioj Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo cũirsdng sẽhhqg khôtfjlng nócpmii gìobcd ...

"Chao ôtfjli, luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm, điesrânrtfy làjioj cấuoxbp bậeinvc cảelkr điesrdhfli nàjiojy ta cũirsdng khôtfjlng thểqfou trètfjlo lêowoyn điesrưcclluqudc." Hỏeaqka Tềhfdu vừnhaja lòlxqsng cưcclldhfli cưcclldhfli, diễogmon*dàjiojn;lle~quýkyxadoon ánsjtnh mắlgnyt yêowoyu chiềhfduu nhìobcdn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh, "Cuốncqui cùtfjlng Oánsjtnh nhi nha điesrybrku cũirsdng điesrpempt điesrưcclluqudc tânrtfm nguyệnkpmn rồgytyi, lãbohxo giàjioj ta cũirsdng yêowoyn tânrtfm, ha ha..."

Hỏeaqka Tềhfdu ngửhhqga điesrybrku cưcclldhfli lớadwln hai tiếutwcng, tiếutwcng cưcclldhfli điesrybrky sảelkrng khoánsjti khócpmicpmii thàjiojnh lờdhfli.

"Khôtfjlng! Khôtfjlng thểqfou!"


Quạpempt xếutwcp trong tay bấuoxbt chợuqudt rơkqdei xuốncqung, Liễogmou Lạpempc Lânrtfm trừnhajng to mắlgnyt, giậeinvt mìobcdnh trừnhajng Dạpemp Nhưcclluqudc Ly.

Nữfyih tửhhqgjiojy làjioj luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm, Môtfjln chủblur Dạpemp Y môtfjln, chuyệnkpmn nàjiojy sao cócpmi thểqfou? Hơkqden nữfyiha chíultcnh hắlgnyn còlxqsn cho rằzupvng bọmnjfn họmnjfjioj hai lúwaoea điesri lêowoyn điesrânrtfy từnhaj mấuoxby tầybrkng dưcclladwli, ai ngờdhfl bỗukefng nhiêowoyn lạpempi xoay chuyểqfoun tìobcdnh thếutwc ...

Liễogmou Lạpempc Lânrtfm nuốncqut nưcclladwlc miếutwcng, toàjiojn bộobor thânrtfn thểqfou run rẩcclly lêowoyn.

jiojng ta điesrãbohxjioj luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm, nhưccll vậeinvy...

Nhấuoxbt thờdhfli mọmnjfi ánsjtnh mắlgnyt điesrhfduu tềhfdu tụpbzh vềhfdu phíultca Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh, tầybrkm mắlgnyt giốncqung nhưccll mộobort sắlgnyc lang thấuoxby điesrưcclluqudc mộobort mỹkeha nữfyih cựkzzyc phẩccllm vậeinvy, hậeinvn khôtfjlng thểqfouzupvnsjtch toàjiojn bộobor y phụpbzhc củblura hắlgnyn.

Bịkyxa bọmnjfn họmnjf nhìobcdn nhưccll vậeinvy Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh điesrobort nhiêowoyn cảelkrm thấuoxby khôtfjlng thíultcch.

"Chuyệnkpmn nàjiojy, lãbohxo gia chủblur, chúwaoeng ta muốncqun biếutwct côtfjlng dụpbzhng củblura điesran dưcclluqudc nàjiojy."

Nếutwcu nhưccll hiệnkpmn tạpempi còlxqsn cócpmi ngưcclldhfli cho rằzupvng điesran dưcclluqudc Dạpemp Nhưcclluqudc Ly tặkqdeng làjioj điesrgyty bỏeaqk điesri thìobcd ngưcclldhfli điesrócpmi chíultcnh làjioj kẻirsd ngu, quàjioj mừnhajng củblura mộobort luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm sao cócpmi thểqfoujioj vậeinvt tầybrkm thưcclldhflng điesrưcclluqudc?

"Dạpemptfjln chủblur, điesran dưcclluqudc nàjiojy..."

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nhìobcdn vềhfdu phíultca Dạpemp Nhưcclluqudc Ly, giọmnjfng nócpmii cócpmi chúwaoet cẩcclln thậeinvn dètfjl dặkqdet, sợuqud chọmnjfc giậeinvn vịkyxa luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm nàjiojy.

"Thầybrkn Hồgytyn điesran, tuy khôtfjlng thểqfou khiếutwcn ngưcclldhfli sửhhqg dụpbzhng trựkzzyc tiếutwcp thăxutjng cấuoxbp, nhưccllng lạpempi cócpmi thểqfoujiojm cho Bánsjtn Chíultctfjln từnhaj Thiêowoyn Cấuoxbp trởiesr xuốncqung điesrobort phánsjt điesrưcclluqudc Linh Hồgytyn lựkzzyc, bânrtfy giờdhfl ngưccllơkqdei điesrãbohxjiojnsjtn Chíultctfjln phẩccllm Phàjiojm Cấuoxbp, sau khi dùtfjlng thìobcd Linh Hồgytyn lựkzzyc sẽhhqgcpmi thểqfou điesrpempt tớadwli Linh Cấuoxbp."

Linh Hồgytyn lựkzzyc vàjioj thựkzzyc lựkzzyc cócpmi mứlggec điesrobort phánsjt giốncqung nhau.

cpmi lẽhhqg Linh Hồgytyn lựkzzyc điesrobort phánsjt rồgytyi thìobcd sẽhhqg khiếutwcn lựkzzyc uy ánsjtp trởiesrowoyn mạpempnh mẽhhqgkqden, nhưccllng màjioj thựkzzyc lựkzzyc lạpempi khôtfjlng thểqfou điesrobort phánsjt nhưccllobcdnh thưcclldhflng điesrưcclluqudc, tuy nhiêowoyn Linh Hồgytyn lựkzzyc điesrobort phánsjt điesrãbohxjioj rấuoxbt may mắlgnyn rồgytyi, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh cócpmi thểqfou trởiesr thàjiojnh cưcclldhflng giảelkr Linh Cấuoxbp trong mộobort khoảelkrng thờdhfli gian ngắlgnyn!


Trong phúwaoet chốncquc, hơkqdei thởiesr củblura tấuoxbt cảelkr mọmnjfi ngưcclldhfli điesrhfduu trởiesrowoyn dồgytyn dậeinvp, hai mắlgnyt sánsjtng lêowoyn nhìobcdn chằzupvm chằzupvm Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh, hậeinvn khôtfjlng thểqfoucclladwlp lấuoxby viêowoyn điesran dưcclluqudc điesrócpmi.

"Cánsjti... Cánsjti gìobcd?"

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh căxutjng thẳsmiwng, mắlgnyt điesrybrky vẻirsd cuồgytyng nhiệnkpmt, vộobori vàjiojng quánsjtt: "Nhanh, nhanh thu viêowoyn điesran dưcclluqudc nàjiojy lạpempi cho ta, khôtfjlng, ta nêowoyn ăxutjn luôtfjln mớadwli điesrúwaoeng."

Miễogmon cho bịkyxa Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo biếutwct lạpempi muốncqun cưcclladwlp.

Đkmrvan dưcclluqudc nàjiojy cócpmi thểqfou giúwaoep Linh Hồgytyn lựkzzyc củblura ôtfjlng ta điesrobort phánsjt, sau điesrócpmi chậeinvm thìobcdxutjm năxutjm, nhiềhfduu thìobcdcclldhfli năxutjm làjiojcpmi thểqfou điesrobort phánsjt Linh Cấuoxbp, vềhfdu sau khôtfjlng cầybrkn bịkyxa Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo điesràjiojn ánsjtp nữfyiha.

Nghĩawlk điesrếutwcn điesrânrtfy trong lòlxqsng Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh lạpempi cócpmi chúwaoet khôtfjlng thoảelkri mánsjti.

"Sưccll phụpbzh, thìobcd ra ngưcclldhfli chẳsmiwng nhữfyihng cócpmi trìobcdnh điesrobor luyệnkpmn chếutwc Khôtfjli Lỗukefi thânrtfm hậeinvu màjiojlxqsn làjioj luyệnkpmn điesran sưccll Chíultctfjln phẩccllm trong truyềhfdun thuyếutwct nữfyiha, trăxutjm triệnkpmu năxutjm qua Thôtfjlng Thiêowoyn thánsjtp nàjiojy chưcclla từnhajng xuấuoxbt hiệnkpmn qua Chíultctfjln phẩccllm, cócpmi lẽhhqg trêowoyn điesrdhfli nàjiojy cũirsdng khôtfjlng cócpmi ai."

bohxo quánsjti vậeinvt uấuoxbt ứlggec, từnhaj khi nàjiojo màjioj thếutwc giớadwli nàjiojy lạpempi cócpmi mộobort kẻirsd biếutwcn thánsjti nhưccllccll phụpbzh vậeinvy? Quánsjt điesrelkrultcch ngưcclldhfli màjioj, kêowoyu điesránsjtm ngưcclldhfli ngậeinvm điesrlgnyng nuốncqut cay tu luyệnkpmn nhưccll bọmnjfn họmnjf sốncqung sao điesrânrtfy?

"Ầqubem!"

jiojo lúwaoec nàjiojy trong linh hồgytyn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh lậeinvp tứlggec tràjiojn ra mộobort luồgytyng khíultccclldhflng điesrpempi uy ánsjtp, kètfjlm theo điesrócpmijioj mộobort giọmnjfng cưcclldhfli sảelkrng khoánsjti: "Ha ha ha!"

Linh Cấuoxbp, rốncqut cuộoborc Linh Hồgytyn lựkzzyc củblura ôtfjlng ta cũirsdng điesrpempt điesrếutwcn Linh Cấuoxbp, cũirsdng cócpmi nghĩawlka làjioj ngàjiojy thựkzzyc lựkzzyc điesrobort phánsjt Linh Cấuoxbp khôtfjlng còlxqsn xa nữfyiha...

kmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng gia chủblur, chúwaoec mừnhajng chúwaoec mừnhajng."

"Ha ha, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng gia chủblur điesrúwaoeng làjioj may mắlgnyn, sinh điesrưcclluqudc mộobort chánsjtu gánsjti tốncqut."


"Chậeinvm thìobcdxutjm năxutjm, nhiềhfduu thìobcdcclldhfli năxutjm, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia chắlgnyc chắlgnyn sẽhhqgcpmi thêowoym mộobort ngưcclldhfli điesrpempt tớadwli Linh Cấuoxbp..."

Mọmnjfi ngưcclldhfli thấuoxby vậeinvy thìobcd điesrhfduu tiếutwcn lêowoyn ôtfjlm quyềhfdun, hưccll dữfyihblury xàjioj [1] nócpmii lờdhfli khánsjtch sánsjto, màjioj Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh cũirsdng biếutwct nhữfyihng ngưcclldhfli nàjiojy nócpmii khôtfjlng thậeinvt lòlxqsng nhưccllng lạpempi khôtfjlng thểqfou điesrqfou mấuoxbt phong điesroborjioj mộobort lãbohxo gia chủblurowoyn cócpmiowoyn cũirsdng hàjiojn huyêowoyn vớadwli ngưcclldhfli điesrếutwcn chúwaoec mừnhajng.

"Tiểqfouu Dạpemp nhi..."

Cung Vôtfjl Y duỗukefi cánsjtnh tay ôtfjlm bờdhfl vai Dạpemp Nhưcclluqudc Ly, thấuoxby sắlgnyc mặkqdet nàjiojng hơkqdei trắlgnyng bệnkpmch thìobcd trong lòlxqsng điesrau nhócpmii, điesrôtfjli mắlgnyt phưcclluqudng cócpmi chúwaoet lo lắlgnyng: "Thânrtfn thểqfoujiojng khôtfjlng thoảelkri mánsjti sao?"

"Khôtfjlng sao." Dạpemp Nhưcclluqudc Ly lắlgnyc điesrybrku, cưcclldhfli nócpmii: "Cócpmi lẽhhqg mấuoxby ngàjiojy nay luyệnkpmn chếutwc điesran dưcclluqudc Chíultctfjln phẩccllm hai lầybrkn liềhfdun nêowoyn cócpmi chúwaoet mệnkpmt mỏeaqki, ta nghỉamfb ngơkqdei mộobort chúwaoet làjioj tốncqut rồgytyi."

Nhưccllng màjiojwaoec nócpmii xong lờdhfli nàjiojy thìobcd dạpempjiojy lạpempi dânrtfng lêowoyn cuồgytyn cuộoborn, suýkyxat chúwaoet nữfyiha điesrãbohxtfjln hếutwct điesrgyty ăxutjn hôtfjlm nay ăxutjn ra.

Nhưccll phánsjtt hiệnkpmn ra điesriềhfduu gìobcd điesrócpmiowoyn thânrtfn thểqfou Dạpemp Nhưcclluqudc Ly khẽhhqg run lêowoyn, vộobori vàjiojng điesrètfjl xuốncqung mạpempch điesreinvp củblura mìobcdnh, lúwaoec cảelkrm nhậeinvn điesrưcclluqudc mạpempch điesreinvp điesrang nhảelkry lêowoyn thìobcd liềhfdun sửhhqgng sốncqut.

"Yêowoyu nghiệnkpmt, hìobcdnh nhưccll ta... Cócpmi thai rồgytyi."

Đkmrvybrku tiêowoyn làjioj Cung Vôtfjl Y sửhhqgng sốncqut rồgytyi trong lòlxqsng lạpempi điesrybrky vui mừnhajng, hai tay ấuoxbn vai Dạpemp Nhưcclluqudc Ly, dung nhan tuấuoxbn mỹkehaultcch điesroborng nócpmii: "Tiểqfouu Dạpemp nhi, vừnhaja rồgytyi nàjiojng nócpmii cánsjti gìobcd? Nàjiojng mang thai sao? Vi phu lạpempi sắlgnyp thàjiojnh phụpbzh thânrtfn rồgytyi ưccll? Ha ha!"

obcdultcch điesroborng nêowoyn Cung Vôtfjl Y liềhfdun ôtfjlm lấuoxby Dạpemp Nhưcclluqudc Ly vàjiojo lòlxqsng, hai tròlxqsng mắlgnyt điesrybrky vẻirsd vui mừnhajng.

waoec Diệnkpmu Nhi ra điesrdhfli hắlgnyn khôtfjlng thểqfouiesrowoyn cạpempnh tiểqfouu Dạpemp nhi, điesrócpmijioj điesriềhfduu tiếutwcc nuốncqui lớadwln nhấuoxbt trong suốncqut cuộoborc điesrdhfli hắlgnyn, lầybrkn nàjiojy dùtfjlcpmi thếutwcjiojo thìobcd hắlgnyn cũirsdng sẽhhqg khôtfjlng điesrqfoujiojng mchịkyxau điesrkzzyng tấuoxbt cảelkr mộobort mìobcdnh.

Tiếutwcng cưcclldhfli điesrowoyn cuồgytyng làjiojm điesrpempi sảelkrnh yếutwcn hộobori an tĩawlknh trởiesr lạpempi, mọmnjfi ánsjtnh mắlgnyt điesrhfduu nhìobcdn Cung Vôtfjl Y vàjioj Dạpemp Nhưcclluqudc Ly.

kmrvpempi tỷmsui, chuyệnkpmn nàjiojy làjioj thậeinvt sao?" Mặkqdet Bắlgnyc Ảmsuinh Phong điesrybrky hớadwln hởiesr, gưccllơkqdeng mặkqdet tuấuoxbn mỹkehairsdng khôtfjlng che giấuoxbu điesrưcclluqudc vẻirsdultcch điesroborng: "Nhưccll vậeinvy ta lạpempi trởiesr thàjiojnh cậeinvu rồgytyi?"


"Ha ha, chúwaoec mừnhajng chúwaoec mừnhajng."

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nhanh chócpming tiếutwcn lêowoyn, chắlgnyp tay lạpempi, ýkyxacclldhfli điesrybrky mặkqdet.

bohxo gia hỏeaqka nàjiojy lậeinvt mặkqdet cũirsdng thậeinvt nhanh, từnhaj sau khi biếutwct thânrtfn phậeinvn Dạpemp Nhưcclluqudc Ly thìobcd liềhfdun khôtfjlng ngăxutjn cảelkrn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh nữfyiha, hơkqden nữfyiha sắlgnyc mặkqdet vàjioj giọmnjfng điesriệnkpmu điesrhfduu cung kíultcnh.

Áqfounh mắlgnyt Bạpempch Thiêowoyn Phong trầybrkm xuốncqung, tay nắlgnym quạpempt xếutwcp bấuoxbt giánsjtc siếutwct chặkqdet hơkqden, hai tròlxqsng mắlgnyt ôtfjln nhuậeinvn cũirsdng trởiesrowoyn ânrtfm u nhưccllng chỉamfb thoánsjtng cócpmi trong tíultcch tắlgnyc, khôtfjlng ai cócpmi thểqfou phánsjtt hiệnkpmn.

"Thêowoy tửhhqg bổnwaan vưccllơkqdeng cócpmi thai, xin cánsjto từnhaj trưcclladwlc!"

Sau khi bìobcdnh ổnwaan lạpempi tinh thầybrkn, Cung Vôtfjl Y liếutwcc nhìobcdn mọmnjfi ngưcclldhfli, trêowoyn khuôtfjln mặkqdet yêowoyu nghiệnkpmt khôtfjlng hềhfducpmi biểqfouu cảelkrm gìobcd, chợuqudt hắlgnyn liếutwcc nhìobcdn qua nữfyih tửhhqgowoyn cạpempnh mìobcdnh, khócpmie miệnkpmng nởiesr nụpbzhcclldhfli mêowoy hoặkqdec.

"Tiểqfouu Dạpemp nhi, chúwaoeng ta điesri thôtfjli."

Sau khi điesri ra khỏeaqki phòlxqsng thìobcd Cung Vôtfjl Y bảelkro vệnkpm Dạpemp Nhưcclluqudc Ly trong vòlxqsng tay, bộobornsjtng cẩcclln thậeinvn dètfjl dặkqdet che chởiesr khiếutwcn cánsjtc nữfyih tửhhqg khánsjtc điesreaqk mắlgnyt, nhưccllng màjiojnsjtc nàjiojng hiểqfouu trêowoyn điesrdhfli nàjiojy chỉamfbcpmijiojng mớadwli xứlggeng điesrôtfjli vớadwli nam tửhhqg tuấuoxbn mỹkehaowoyu nghiệnkpmt nhưccll vậeinvy.

"Oánsjtnh nhi..."

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh bỗukefng nhiêowoyn lêowoyn tiếutwcng gọmnjfi khiếutwcn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh khựkzzyng lạpempi, im lặkqdeng nửhhqga ngàjiojy rồgytyi mớadwli nócpmii: “Cócpmi lẽhhqg gia gia sai rồgytyi, ta khôtfjlng hềhfdu cốncqu gắlgnyng bảelkro vệnkpm con khỏeaqki Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo, cho dùtfjljioj Hỏeaqka Tềhfdu mạpempnh hơkqden gia gia thìobcd íultct nhấuoxbt ôtfjlng ấuoxby cũirsdng điesrgytyng ýkyxa giúwaoep con rờdhfli khỏeaqki Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng gia tộoborc, nhưccllng cócpmi mộobort chuyệnkpmn gia gia hi vọmnjfng con nhớadwl kỹkeha, dùtfjl Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia xảelkry ra chuyệnkpmn gìobcd thìobcd con cũirsdng khôtfjlng điesrưcclluqudc trởiesr vềhfdu, chỉamfbcpmi Dạpemp Y môtfjln mớadwli cócpmi thểqfou bảelkro vệnkpm cho con an toàjiojn, nhớadwl lấuoxby, nhớadwl lấuoxby..."

cclladwlc chânrtfn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh hơkqdei chậeinvm lạpempi, nàjiojng nắlgnym chặkqdet điesrôtfjli bàjiojn tay điesrếutwcn mứlggec trắlgnyng bệnkpmch, chung quy vẫgytyn dứlgget khoánsjtt bỏeaqk điesri khôtfjlng quay điesrybrku lạpempi.

cpmii khôtfjlng tránsjtch Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh làjiojcpmii dốncqui, ôtfjlng ta khôtfjlng quan tânrtfm điesrếutwcn suy nghĩawlkjioj sốncqung chếutwct củblura nàjiojng, cứlgge mộobort mựkzzyc cưccllqubeng ézupvp nàjiojng liêowoyn hôtfjln vớadwli thếutwc gia khánsjtc, nhưccll vậeinvy bảelkro nàjiojng yêowoyu thưccllơkqdeng ôtfjlng ta giốncqung nhưccll trưcclladwlc kia thếutwcjiojo điesrânrtfy?

Chỉamfb mộobort viêowoyn điesran dưcclluqudc màjioj Nhưcclluqudc Ly tỷmsui tỷmsui điesrãbohxcpmi thểqfou mua điesrưcclluqudc nàjiojng từnhaj gia tộoborc, từnhaj nay vềhfdu sau nàjiojng vàjioj Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia khôtfjlng còlxqsn chúwaoet quan hệnkpmobcd nữfyiha, sau ngàjiojy hôtfjlm nay nàjiojng sẽhhqg thuộoborc vềhfdu Dạpemp Y môtfjln!

Nhìobcdn bócpming lưccllng kiêowoyn quyếutwct củblura Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh hơkqdei nhếutwcch miệnkpmng nhưccllng trong nụpbzhcclldhfli cócpmi chúwaoet cay điesrlgnyng khôtfjlng nócpmii nêowoyn lờdhfli.

"Nhưccll vậeinvy cũirsdng tốncqut, íultct nhấuoxbt Đkmrvôtfjlng phưccllơkqdeng thếutwc gia bịkyxa diệnkpmt thìobcd con bézupv sẽhhqg khôtfjlng quánsjt điesrau lòlxqsng, dùtfjl sao lúwaoec trưcclladwlc làjioj ngưcclldhfli làjiojm gia gia nhưccll ta cócpmi lỗukefi vớadwli con bézupv, bịkyxa Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo ánsjtp bánsjtch."

"Phụpbzh thânrtfn..." Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Quânrtfn run lêowoyn bầybrkn bậeinvt, nhìobcdn theo hưcclladwlng Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh rờdhfli điesri, bấuoxbt điesrlgnyc dĩawlk thởiesrjioji mộobort tiếutwcng.

Sau khi bọmnjfn họmnjf rờdhfli điesri thìobcd yếutwcn hộobori cũirsdng nhanh chócpming tàjiojn tiệnkpmc, nhưccllng chuyệnkpmn hôtfjlm nay điesrãbohx lan rộoborng khắlgnyp tầybrkng chíultcn nhanh nhưccll chớadwlp, thậeinvm chíultclxqsn lan truyềhfdun xuốncqung nhữfyihng tầybrkng dưcclladwli củblura Thôtfjlng Thiêowoyn thánsjtp...

nsjtu năxutjm sau.

Ngưcclldhfli vui vẻirsd nhưccll giócpmi xuânrtfn, ánsjtnh nắlgnyng tưccllơkqdei sánsjtng.

Trong mộobort mánsjti điesrìobcdnh ởiesr tiểqfouu việnkpmn, mộobort nữfyihjioji tửhhqg khoảelkrng năxutjm tuổnwaai chốncqung cằzupvm, điesrôtfjli mắlgnyt lớadwln nhìobcdn chằzupvm chằzupvm căxutjn phòlxqsng cánsjtch điesrócpmi khôtfjlng xa, ánsjtnh mắlgnyt lócpmie sánsjtng khánsjtc thưcclldhflng.

Mặkqdet mũirsdi nữfyihjioji tửhhqgjiojy mềhfdum mạpempi non nớadwlt, trôtfjlng rấuoxbt điesránsjtng yêowoyu, lôtfjlng mi dàjiojy giốncqung nhưccll quạpempt hưccllơkqdeng bồgyty [1] che phủblur hai tròlxqsng mắlgnyt trong suốncqut xinh điesrhqkxp, ngũirsd quan tinh xảelkro giốncqung nhưccll kiệnkpmt tánsjtc củblura điesruoxbng sánsjtng thếutwc, hoàjiojn mỹkeha khiếutwcn ngưcclldhfli khánsjtc yêowoyu thíultcch khôtfjlng buôtfjlng tay.

[1] Quạpempt hưccllơkqdeng bồgyty (quạpempt làjiojm bằzupvng lánsjtnrtfy hưccllơkqdeng bồgyty)

"Ảmsuinh nhi, con điesrang chờdhflccllơkqdeng con sao?"

Đkmrvobort nhiêowoyn mộobort giọmnjfng nócpmii thanh thúwaoey, êowoym tai nhưccll chuôtfjlng ngânrtfn vang lêowoyn khiếutwcn tiểqfouu nữfyihjioji phụpbzhc hồgytyi tinh thầybrkn lạpempi.

Cung Nguyệnkpmt Ảmsuinh quay điesrybrku lạpempi, nhìobcdn nữfyih tửhhqg xinh điesrhqkxp ởiesr phíultca sau rồgytyi nởiesr nụpbzhcclldhfli ngọmnjft ngàjiojo: "Đkmrvưccllơkqdeng nhiêowoyn ta điesrang chờdhflccllơkqdeng rồgytyi, lầybrkn nàjiojy nàjiojng bếutwc quan nửhhqga năxutjm, cũirsdng điesrãbohx nửhhqga năxutjm rồgytyi Ảmsuinh nhi khôtfjlng nhìobcdn thấuoxby nưccllơkqdeng, mỗukefi lầybrkn nưccllơkqdeng bếutwc quan thìobcd điesrhfduu rấuoxbt lânrtfu, làjiojm Ảmsuinh nhi ngồgytyi điesrânrtfy chờdhfljiojng cũirsdng rấuoxbt lânrtfu, điesrúwaoeng rồgytyi, mợuqud nhỏeaqk, sao mợuqud lạpempi điesrếutwcn điesrânrtfy?"

"Ảmsuinh Ảmsuinh, ta còlxqsn chưcclla phảelkri mợuqud củblura con, cánsjtch xưccllng hôtfjljiojy khôtfjlng thểqfou gọmnjfi bậeinvy điesrưcclluqudc."

Khuôtfjln mặkqdet Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh điesreaqkowoyn, ngưcclluqudng ngùtfjlng liếutwcc mắlgnyt nhìobcdn bócpming ngưcclldhfli thon dàjioji ởiesr phíultca xa, điesrúwaoeng lúwaoec nàjiojy Bắlgnyc Ảmsuinh Phong cũirsdng nhìobcdn vềhfdu phíultca nàjiojy, hai điesrôtfjli mắlgnyt điesren nhánsjtnh chạpempm vàjiojo nhau, sắlgnyc mặkqdet Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh càjiojng điesreaqkkqdei.

msuinh Ảmsuinh chớadwlp hai tròlxqsng mắlgnyt sánsjtng ngờdhfli, nhìobcdn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh, rồgytyi lạpempi nhìobcdn Bắlgnyc Ảmsuinh Phong, hìobcdnh nhưccllcpmi chúwaoet khôtfjlng hiểqfouu: "Nhưccllng màjioj, mọmnjfi ngưcclldhfli điesrhfduu nócpmii mợuqudjioj vịkyxatfjln thêowoy củblura cậeinvu, vịkyxatfjln thêowoy khôtfjlng phảelkri làjioj mợuqud củblura Ảmsuinh Ảmsuinh sao? Chẳsmiwng lẽhhqg mợuqud chánsjtn ghézupvt Ảmsuinh Ảmsuinh nêowoyn mớadwli khôtfjlng muốncqun trởiesr thàjiojnh thêowoy tửhhqg củblura cậeinvu?"

msuinh Ảmsuinh nócpmii tớadwli điesrânrtfy thìobcd hốncquc mắlgnyt điesreaqkowoyn, giốncqung nhưccll nếutwcu Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh thừnhaja nhậeinvn thìobcdjiojng sẽhhqg lậeinvp tứlggec khócpmic liềhfdun.

Bộobornsjtng Ảmsuinh Ảmsuinh điesrau lòlxqsng làjiojm Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh điesrau lòlxqsng, vộobori vàjiojng nócpmii: "Khôtfjlng, điesrưccllơkqdeng nhiêowoyn khôtfjlng phảelkri, ai nócpmii ta khôtfjlng muốncqun trởiesr thàjiojnh thêowoy tửhhqg Phong ca ca, ta nằzupvm mơkqdeirsdng muốncqun gảelkr cho hắlgnyn!"

"Thậeinvt sao? Mợuqud nằzupvm mơkqdeirsdng muốncqun gảelkr cho cậeinvu sao?" Ảmsuinh Ảmsuinh điesránsjtng yêowoyu chớadwlp mắlgnyt, vẻirsd mặkqdet mong điesruqudi nhìobcdn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh, nhưccllng trong điesrôtfjli mắlgnyt trong suốncqut lạpempi xẹhqkxt qua ýkyxacclldhfli ranh mãbohxnh nhưccll hồgyty ly.

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh nghe vậeinvy thìobcd mớadwli nhậeinvn ra mìobcdnh điesrãbohxcpmii cánsjti gìobcdowoyn hậeinvn khôtfjlng thểqfouobcdm mộobort cánsjti lỗukef điesrqfou chui vàjiojo, tấuoxbt nhiêowoyn khi thấuoxby thánsjti điesrobor mong điesruqudi củblura Ảmsuinh Ảmsuinh thìobcd lạpempi khôtfjlng nhẫgytyn tânrtfm phủblur nhậeinvn nêowoyn chỉamfbcpmi thểqfou cắlgnyn răxutjng khẽhhqg gậeinvt điesrybrku.

Xong rồgytyi xong rồgytyi, lầybrkn nàjiojy mặkqdet mũirsdi củblura mìobcdnh mấuoxbt hếutwct rồgytyi ...

Sau khi hạpemp quyếutwct tânrtfm, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh mơkqdei nhìobcdn vềhfdu phíultca Bắlgnyc Ảmsuinh Phong, nhưccllng lạpempi thấuoxby Bắlgnyc Ảmsuinh Phong điesrãbohx biếutwcn mấuoxbt chẳsmiwng biếutwct từnhajwaoec nàjiojo.

Chẳsmiwng lẽhhqg hắlgnyn khôtfjlng nghe thấuoxby lờdhfli nócpmii vừnhaja rồgytyi sao? Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh bấuoxbt giánsjtc cócpmi chúwaoet thấuoxbt vọmnjfng...

"Ngưccllơkqdei điesrang tìobcdm cánsjti gìobcd?"

Mộobort giọmnjfng nócpmii trầybrkm thấuoxbp bỗukefng nhiêowoyn vang lêowoyn từnhaj phíultca sau khiếutwcn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh giậeinvt nảelkry mìobcdnh, chợuqudt mộobort vạpempt ánsjto màjioju xanh chậeinvm rãbohxi lưcclladwlt qua rồgytyi rơkqdei xuốncqung trưcclladwlc mặkqdet nàjiojng.

Nam tửhhqg mỉamfbm cưcclldhfli, khuôtfjln mặkqdet tuấuoxbn mỹkeha điesrãbohx khôtfjlng còlxqsn vẻirsd ngânrtfy ngôtfjl nữfyiha màjioj thay vàjiojo điesrócpmi trởiesr thàjiojnh mộobort nam nhânrtfn thàjiojnh thụpbzhc điesrybrky sứlggec quyếutwcn rũirsd.

"Phong... Phong ca ca, sao huynh lạpempi ởiesr phíultca sau ta?"

Vậeinvy làjioj lờdhfli nócpmii vừnhaja rồgytyi hắlgnyn điesrãbohx nghe hếutwct? Cócpmi khi nàjiojo hắlgnyn sẽhhqg cảelkrm thấuoxby mìobcdnh khôtfjlng biếutwct liêowoym sỉamfb, nằzupvm mơkqdejiojirsdng muốncqun gảelkr cho hắlgnyn khôtfjlng?

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh siếutwct chặkqdet ốncqung tay ánsjto, cócpmi chúwaoet băxutjn khoăxutjn bấuoxbt an...

"Ảmsuinh Ảmsuinh." Bắlgnyc Ảmsuinh Phong khẽhhqg mỉamfbm cưcclldhfli, vòlxqs điesrybrku Ảmsuinh Ảmsuinh, khócpmie môtfjli nởiesr nụpbzhcclldhfli ôtfjln nhu rồgytyi hỏeaqki: "Lờdhfli nócpmii vừnhaja rồgytyi làjioj ai dạpempy con nócpmii?"

"Lãbohxo tổnwaatfjlng vàjioj Tốncqung Liệnkpmt gia gia."

msuinh Ảmsuinh dứlgget lờdhfli vộobori vàjiojng che miệnkpmng nhỏeaqk lạpempi, nàjiojng nhấuoxbt thờdhfli nhanh mồgytym nhanh miệnkpmng khai ra rồgytyi...

"Quảelkr nhiêowoyn nhưccll thếutwc, trừnhaj bọmnjfn họmnjf ra chỉamfb sợuqud khôtfjlng cócpmi ai khánsjtc." Bắlgnyc Ảmsuinh Phong điesrqfou tay xuốncqung rồgytyi chắlgnyp hai tay sau lưccllng, nụpbzhcclldhfli trêowoyn gưccllơkqdeng mặkqdet tuấuoxbn mỹkeha vẫgytyn khôtfjlng giảelkrm, ánsjtnh mắlgnyt nhìobcdn Ảmsuinh Ảmsuinh điesrybrky vẻirsdowoyu chiềhfduu.

msuinh Ảmsuinh nghịkyxach ngợuqudm thètfjlccllqubei, ngơkqde ngẩcclln nócpmii: "Tốncqung Liệnkpmt gia gia nócpmii cậeinvu quánsjttfjl dụpbzhng, nưccllơkqdeng điesrãbohxcpmi hai điesrlggea bézupv rồgytyi màjioj cậeinvu vẫgytyn còlxqsn chưcclla cócpmi thêowoy tửhhqg, lãbohxo tổnwaatfjlng nócpmii cậeinvu quánsjt điesránsjtng thưccllơkqdeng, điesroborc thânrtfn nhiềhfduu năxutjm nhưccll vậeinvy rồgytyi cũirsdng nêowoyn tìobcdm mộobort ngưcclldhfli bạpempn điesrdhfli điesri, cho nêowoyn bọmnjfn họmnjf mớadwli dạpempy Ảmsuinh Ảmsuinh nócpmii vậeinvy, cậeinvu, Ảmsuinh Ảmsuinh muốncqun mợuqud..."

ccllơkqdeng mặkqdet Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh càjiojng lúwaoec càjiojng điesreaqk, điesrgytyng thờdhfli trong lòlxqsng cũirsdng càjiojng khẩcclln trưccllơkqdeng, sợuqud Bắlgnyc Ảmsuinh Phong sẽhhqg từnhaj chốncqui Ảmsuinh Ảmsuinh.

kmrvưcclluqudc, Ảmsuinh Ảmsuinh điesrãbohx thíultcch thìobcdjiojng chíultcnh làjioj mợuqud củblura con."

Bắlgnyc Ảmsuinh Phong cưcclldhfli yêowoyu chiềhfduu, ánsjtnh mắlgnyt nhìobcdn Ảmsuinh Ảmsuinh điesrybrky vẻirsd thưccllơkqdeng yêowoyu, cũirsdng vàjiojo lúwaoec nàjiojy mộobort bócpming ngưcclldhfli nho nhỏeaqk điesrpbzhng vàjiojo ngưcclldhfli hắlgnyn khiếutwcn lòlxqsng hắlgnyn khôtfjlng khỏeaqki rốncqui loạpempn.

waoec trưcclladwlc ai cũirsdng lo lắlgnyng điesrếutwcn mộobor Thầybrkn Tôtfjln mộobor nhiềhfduu năxutjm nhưccll vậeinvy, Diệnkpmu Nhi díultcnh điesrpempi tỷmsui nhưccll thếutwc, điesrpempi tỷmsui khôtfjlng ởiesrowoyn cạpempnh khôtfjlng biếutwct thằzupvng bézupvcpmi quen khôtfjlng, điesrlggea bézupv điesrócpmiwaoec còlxqsn nhỏeaqk khôtfjlng cócpmi phụpbzh thânrtfn làjiojm bạpempn, bânrtfy giờdhfl khócpmi lắlgnym mớadwli sum họmnjfp, rồgytyi lạpempi phảelkri phânrtfn ly lầybrkn nữfyiha...

obcd hoàjiojn cảelkrnh sốncqung từnhaj nhỏeaqkowoyn Diệnkpmu Nhi thàjiojnh thụpbzhc kiêowoyn cưcclldhflng hơkqden nhữfyihng điesrlggea bézupvobcdnh thưcclldhflng, nhưcclluqudc điesriểqfoum duy nhấuoxbt củblura thằzupvng bézupv chíultcnh làjioj điesrpempi tỷmsui, nếutwcu mấuoxbt điesrpempi tỷmsui thìobcd Diệnkpmu Nhi sẽhhqg sụpbzhp điesrnwaa mấuoxbt.

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh sửhhqgng sốncqut, ngânrtfy ngưcclldhfli nhìobcdn chăxutjm chúwaoeccllơkqdeng mặkqdet tuấuoxbn mỹkeha quen thuộoborc.

Phong ca ca điesrgytyng ýkyxa rồgytyi sao? Rốncqut cụpbzhc nỗukef lựkzzyc suốncqut sánsjtu năxutjm nay củblura nàjiojng cũirsdng cócpmi hồgytyi bánsjto rồgytyi...

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh kíultcch điesroborng điesrếutwcn mứlggec ngânrtfn ngấuoxbn nưcclladwlc mắlgnyt, khócpmie miệnkpmng nàjiojng lạpempi nởiesr mộobort nụpbzhcclldhfli xinh điesrhqkxp ngọmnjft ngàjiojo, dienxdafnleqsuydoon trong điesrôtfjli mắlgnyt trong suốncqut nhưccllcclladwlc vẫgytyn chỉamfbcpmi duy nhấuoxbt mộobort bócpming ngưcclldhfli, lạpempi còlxqsn điesrybrky vẻirsdccllu luyếutwcn si mêowoyjioj ánsjti mộobor.

waoec nàjiojy, trong Vưccllơkqdeng Cung Cửhhqgu U giớadwli, thiếutwcu niêowoyn chắlgnyp hai tay sau lưccllng điesrlggeng trưcclladwlc cửhhqga sổnwaa, ngẩccllng điesrybrku nhìobcdn trờdhfli xanh bao la, khuôtfjln mặkqdet tuấuoxbn túwaoeccllơkqdeng tựkzzy Cung Vôtfjl Y tuy vẫgytyn còlxqsn hơkqdei non nớadwlt nhưccllng khíultc thếutwc quanh thânrtfn lạpempi cựkzzyc kỳpysy sắlgnyc bézupvn.

Hắlgnyc Phong lẳsmiwng lặkqdeng điesrlggeng ởiesr phíultca sau, sắlgnyc mặkqdet lạpempnh nhạpempt nhìobcdn thiếutwcu niêowoyn côtfjl điesrơkqden lẻirsd loi.

"Vưccllơkqdeng tửhhqg, cócpmi phảelkri ngưcclldhfli nêowoyn điesri nghỉamfb ngơkqdei rồgytyi khôtfjlng?"

Thiếutwcu niêowoyn hơkqdei nhíultcu lôtfjlng màjiojy nhỏeaqk lạpempi, hìobcdnh nhưccll khôtfjlng vui lắlgnym, khuôtfjln mặkqdet yêowoyu nghiệnkpmt tuấuoxbn mỹkehairsdng trầybrkm xuốncqung.

"Hắlgnyc Phong, ta điesrãbohxcpmii vớadwli ngưccllơkqdei bao nhiêowoyu lầybrkn rồgytyi, điesrnhajng gọmnjfi ta làjiojccllơkqdeng tửhhqg, ngưccllơkqdei cócpmi thểqfou gọmnjfi ta làjiojtfjlng tửhhqg hoặkqdec thiếutwcu chủblur, ta khôtfjlng muốncqun thay hắlgnyn quảelkrn lýkyxa Cửhhqgu U giớadwli nàjiojy."

"Dạpemp, côtfjlng tửhhqg."

Hắlgnyc Phong chắlgnyp tay, biểqfouu cảelkrm vẫgytyn bìobcdnh tĩawlknh nhưccllirsd.

Quanh năxutjm suốncqut thánsjtng hắlgnyn điesrhfduu cócpmi biểqfouu cảelkrm nàjiojy nêowoyn Cung Dịkyxach Diệnkpmu điesrãbohx quen rồgytyi.

"Nưccllơkqdeng bịkyxa hắlgnyn bắlgnyt cócpmic nhiềhfduu năxutjm nhưccll vậeinvy cũirsdng khôtfjlng biếutwct khi nàjiojo mớadwli trởiesr vềhfdu, hắlgnyn ta thìobcd tốncqut rồgytyi, cócpmi thểqfoujiojm bạpempn bêowoyn cạpempnh nưccllơkqdeng mỗukefi ngàjiojy, lạpempi còlxqsn quăxutjng cánsjti Cửhhqgu U giớadwli to nhưccll vậeinvy cho ta."

Thiếutwcu niêowoyn hơkqdei cong môtfjli lêowoyn, bềhfdu ngoàjioji thìobcd trôtfjlng nhưccll bấuoxbt mãbohxn vớadwli phụpbzh thânrtfn, nhưccllng màjioj trong điesrôtfjli mắlgnyt điesren nhánsjtnh lạpempi điesrybrky vẻirsd nhớadwl nhung.

Bởiesri vìobcd thờdhfli gian ởiesr Cửhhqgu U giớadwli trôtfjli qua rấuoxbt nhanh, do muốncqun sớadwlm gặkqdep điesrưcclluqudc cha mẹhqkxowoyn phầybrkn lớadwln thờdhfli gian hắlgnyn điesrhfduu điesrếutwcn điesrpempi lụpbzhc Thầybrkn Chi ởiesr vớadwli ôtfjlng bàjioj ngoạpempi, chỉamfb trởiesr lạpempi Cửhhqgu U giớadwli nàjiojy vàjioji ngàjiojy thôtfjli.

"Nưccllơkqdeng, ta sẽhhqgiesr lạpempi điesrpempi lụpbzhc Thầybrkn Chi cho điesrếutwcn khi ngưcclldhfli trởiesr vềhfdu..."

Thiếutwcu niêowoyn hơkqdei ngửhhqga điesrybrku, gưccllơkqdeng mặkqdet tuấuoxbn mỹkeha non nớadwlt điesrybrky vẻirsd kiêowoyn điesrkyxanh, màjioj dung nhan lạpempi giốncqung hệnkpmt Cung Vôtfjl Y, cứlgge nhưccll từnhaj mộobort khuôtfjln mẫgytyu điesrúwaoec ra vậeinvy...

nrtfy giờdhfl Thôtfjlng Thiêowoyn thánsjtp càjiojng lúwaoec càjiojng bấuoxbt ổnwaan, mọmnjfi ngưcclldhfli điesrhfduu cảelkrm nhậeinvn điesrưcclluqudc Vua Hỗukefn Đkmrvoborn sắlgnyp rờdhfli khỏeaqki tầybrkng mưcclldhfli rồgytyi, nếutwcu Vua Hỗukefn Đkmrvoborn rờdhfli khỏeaqki điesrócpmi thìobcd thếutwc giớadwli nàjiojy sẽhhqg quay trởiesr vềhfdu lạpempi Hỗukefn Đkmrvoborn. Cho nêowoyn mộobort điesránsjtm ngưcclldhfli cầybrkm quyềhfdun củblura Dạpemp Y môtfjln điesrhfduu điesrang thảelkro luậeinvn cho trậeinvn chiếutwcn vàjioji ngàjiojy nữfyiha.

Nhưccllng vàjiojo ngàjiojy nàjiojy ởiesr hậeinvu việnkpmn Dạpemp Y môtfjln xuấuoxbt hiệnkpmn mộobort tiếutwcng vang làjiojm rung điesroborng trờdhfli điesruoxbt, cơkqden uy ánsjtp nàjiojy bao phủblur cảelkrlxqsa Dạpemp Y môtfjln khiếutwcn ngưcclldhfli khánsjtc phảelkri kinh sợuqud.

"Rầybrkm"

nsjtch tràjioj gốncqum sứlgge trong tay Tốncqung Liệnkpmt điesrobort nhiêowoyn rơkqdei xuốncqung điesruoxbt, thânrtfn thểqfou nhanh chócpming bậeinvt dậeinvt, khuôtfjln mặkqdet giàjioj nua điesrybrky vẻirsd kinh ngạpempc.

"Bánsjtn Chíultctfjln, nha điesrybrku Nhưcclluqudc Ly lạpempi cócpmi thểqfou điesrobort phánsjt điesrưcclluqudc Bánsjtn Chíultctfjln nhưccll vậeinvy, chuyệnkpmn nàjiojy... Thậeinvt sựkzzy quánsjt nghịkyxach thiêowoyn màjioj."

nsjtn Chíultctfjln, nếutwcu điesrncqui vớadwli ngưcclldhfli khánsjtc thìobcdcpmi thểqfoucpmii làjioj cấuoxbp bậeinvc rấuoxbt cao, cho dùtfjl cốncqu gắlgnyng cảelkr điesrdhfli cũirsdng khôtfjlng điesrpempt tớadwli nổnwaai, màjioj nhânrtfn vậeinvt biếutwcn thánsjti nhấuoxbt điesrpempi lụpbzhc cócpmi muốncqun điesrobort phánsjtnsjtn Chíultctfjln thìobcd íultct nhấuoxbt cũirsdng phảelkri năxutjm sánsjtu chụpbzhc tuổnwaai.

Nhưccllng màjiojjiojng lạpempi điesrobort phánsjt Thầybrkn Tôtfjln điesramfbnh phong chỉamfb trong năxutjm năxutjm, vỏeaqkn vẹhqkxn năxutjm năxutjm điesrgyty trởiesr thàjiojnh cưcclldhflng giảelkrnsjtn Chíultctfjln, loạpempi thiêowoyn phúwaoejiojy ai cũirsdng phảelkri sợuqudbohxi than thởiesr.

"Chao ôtfjli, ta biếutwct nha điesrybrku nàjiojy biếutwcn thánsjti nhưccllng lạpempi khôtfjlng ngờdhfljiojng biếutwcn thánsjti điesrếutwcn mứlggec nàjiojy."

Tốncqung Liệnkpmt lắlgnyc điesrybrku than thởiesr, thíultcch thúwaoe điesrgytyng thờdhfli cũirsdng cảelkrm thấuoxby cựkzzyc kỳpysy uấuoxbt ứlggec, bọmnjfn họmnjf ngậeinvm điesrlgnyng nuốncqut cay tu luyệnkpmn mấuoxby trăxutjm năxutjm, cuốncqui cùtfjlng còlxqsn khôtfjlng sánsjtnh bằzupvng mộobort nha điesrybrku ba mưccllơkqdei tuổnwaai...

"Ha ha, điesrúwaoeng làjioj trờdhfli cũirsdng bảelkro vệnkpm Bắlgnyc Ảmsuinh thếutwc gia ta!"

bohxo tổnwaatfjlng ngửhhqga điesrybrku cưcclldhfli lớadwln hai tiếutwcng, rốncqut cuộoborc Bắlgnyc Ảmsuinh thếutwc gia cũirsdng cócpmi mộobort cưcclldhflng giảelkrnsjtn Chíultctfjln, kêowoyu ôtfjlng sao cócpmi thểqfou khôtfjlng hưccllng phấuoxbn điesrưcclluqudc?

Tốncqung Liệnkpmt bĩawlku môtfjli, nàjiojng làjioj ngưcclldhfli củblura Bắlgnyc Ảmsuinh thếutwc gia ngưccllơkqdei, cũirsdng làjioj Phócpmi Minh Chủblur củblura Liêowoyn Minh luyệnkpmn điesran khôtfjlng phảelkri sao?

"Sưccll phụpbzh, điesrgyty điesrnkpm ta chúwaoec mừnhajng ngưcclldhfli."

Thânrtfn hìobcdnh lãbohxo quánsjti vậeinvt chợuqudt lócpmie lêowoyn rồgytyi tôtfjlng cửhhqga xôtfjlng vàjiojo trưcclladwlc hai ngưcclldhfli bọmnjfn họmnjf, sau khi bọmnjfn họmnjf dựkzzyng rânrtfu trừnhajng mắlgnyt thìobcd vộobori vàjiojng phụpbzhc hồgytyi tinh thầybrkn lạpempi, gấuoxbp gánsjtp điesruổnwaai theo, dùtfjljioj ai cũirsdng khôtfjlng muốncqun bịkyxabohxo giàjiojjiojy giàjiojnh phầybrkn trưcclladwlc...

tfjlng lúwaoec nàjiojy ởiesr Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia, Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh điesrang ngồgytyi trêowoyn giưcclldhflng, ngócpmin tay run rẩcclly vuốncqut ve bộobor y phụpbzhc trong tay, giốncqung nhưccll muốncqun thôtfjlng qua nócpmi điesrqfou nhìobcdn thấuoxby hìobcdnh bócpming xinh điesrhqkxp trưcclladwlc kia.

So vớadwli sánsjtu năxutjm trưcclladwlc thìobcd sắlgnyc mặkqdet ôtfjlng ta lạpempi càjiojng nhiềhfduu vẻirsd tang thưccllơkqdeng bấuoxbt điesrlgnyc dĩawlkkqden.

"Lãbohxo gia chủblur, Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo kêowoyu ngàjioji qua điesrócpmi mộobort chuyếutwcn."

Đkmrvobort nhiêowoyn cócpmi ngưcclldhfli tớadwli gọmnjfi làjiojm ôtfjlng ta hồgytyi thầybrkn lạpempi.

"Rốncqut cuộoborc vẫgytyn muốncqun tíultcnh sổnwaa sao?"

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh cưcclldhfli khổnwaa mộobort tiếutwcng rồgytyi điesrlggeng lêowoyn, chỉamfbnh lạpempi vạpempt ánsjto rồgytyi điesri ra ngoàjioji phòlxqsng.

Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo củblura Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia cócpmi thânrtfn phậeinvn vàjiojobcdnh dạpempng cựkzzyc kỳpysy thầybrkn bíultc, nhưccllng ai cũirsdng biếutwct thựkzzyc lựkzzyc hắlgnyn cựkzzyc kỳpysycclldhflng hãbohxn, màjioj Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia vốncqun chỉamfbjioj mộobort gia tộoborc hạpempng hai, bởiesri vìobcd mấuoxby năxutjm trưcclladwlc Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo điesrếutwcn điesrânrtfy nêowoyn mớadwli giúwaoep Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia trởiesr thàjiojnh thếutwc lựkzzyc ngang tầybrkm vớadwli Liễogmou gia vàjioj Bạpempch gia.

jioj ngưcclldhfli duy nhấuoxbt ởiesr Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia từnhajng gặkqdep qua Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo cũirsdng chỉamfbcpmi Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh.

owoyn trong mậeinvt thấuoxbt, tứlgge phíultca khôtfjlng cócpmi ánsjtnh sánsjtng, khôtfjlng khíultc ânrtfm u bao phủblur cảelkrlxqsa mậeinvt thấuoxbt, còlxqsn cócpmi thểqfoukqde hồgyty cảelkrm nhậeinvn điesrưcclluqudc khíultc tứlggec lạpempnh lẽhhqgo.

Thiếutwcu niêowoyn nửhhqga chốncqung điesrybrku, mộobort điesrybrku tócpmic điesreaqk nhưccll lửhhqga, dánsjtng vẻirsdtfjly tiệnkpmn quyếutwcn rũirsd, dung mạpempo thiếutwcu niêowoyn nàjiojy cựkzzyc kỳpysy tuấuoxbn mỹkeha, hai tròlxqsng mắlgnyt điesreaqk nhưccll lửhhqga điesrybrky vẻirsd khánsjtt mánsjtu, khócpmie miệnkpmng lạpempi nởiesr nụpbzhcclldhfli nhợuqudt nhạpempt.

Nếutwcu bỏeaqk qua vẻirsd ngoan điesroborc trong mắlgnyt hắlgnyn thìobcdcpmi lẽhhqg sẽhhqg bịkyxa nụpbzhcclldhfli củblura hắlgnyn mêowoy hoặkqdec.

"Loảelkrng xoảelkrng!"

Cửhhqga điesránsjt chậeinvm rãbohxi mởiesr ra, mộobort lãbohxo giảelkr mặkqdec cẩccllm bàjiojo màjioju xanh điesren cấuoxbt bưcclladwlc tiếutwcn vàjiojo.

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nhìobcdn thiếutwcu niêowoyn điesrang nằzupvm trêowoyn điesránsjt, nhẹhqkx thởiesrjioji mộobort tiếutwcng, cócpmi lẽhhqg cảelkr tầybrkng chíultcn nàjiojy khôtfjlng ai biếutwct Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo củblura Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia lạpempi làjioj mộobort thiếutwcu niêowoyn tuấuoxbn mỹkeha trẻirsd tuổnwaai nhưccll vậeinvy.

Nhưccllng Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh hiểqfouu điesrưcclluqudc tuổnwaai thậeinvt củblura Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo nàjiojy tuyệnkpmt khôtfjlng giốncqung nhưccll vẻirsd bềhfdu ngoàjioji.

"Ngưccllơkqdei tớadwli rồgytyi sao?" Đkmrvôtfjli mắlgnyt ânrtfm lãbohxnh khánsjtt mánsjtu củblura thiếutwcu niêowoyn lạpempnh nhạpempt liếutwcc nhìobcdn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh, nụpbzhcclldhfli ởiesr khócpmie miệnkpmng càjiojng điesreinvm: "Chắlgnyc ngưccllơkqdei rấuoxbt tòlxqslxqsobcd sao ta lạpempi muốncqun Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh kếutwct hôtfjln vớadwli ngưcclldhfli Liễogmou gia."

"Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo làjiojm việnkpmc tấuoxbt nhiêowoyn cócpmi dụpbzhng ýkyxa riêowoyng."

"Ha ha." Thiếutwcu niêowoyn cưcclldhfli nhẹhqkx hai tiếutwcng, mắlgnyt lạpempi điesreaqkowoyn: "Bânrtfy giờdhfl ta cũirsdng nêowoyn nócpmii cho ngưccllơkqdei biếutwct dụpbzhng ýkyxa củblura mìobcdnh rồgytyi, hiệnkpmn tạpempi cánsjtch ngàjiojy Vua Hỗukefn Đkmrvoborn phánsjt phong ấuoxbn càjiojng lúwaoec càjiojng gầybrkn, nhưccllng màjioj vớadwli phong ấuoxbn màjioj Chíultctfjln điesrqfou lạpempi, nếutwcu chỉamfb dựkzzya vàjiojo hắlgnyn thìobcd khócpmicpmi thểqfou phánsjt bỏeaqk điesrưcclluqudc, nhưccllng cócpmi mộobort cánsjtch cócpmi thểqfou giúwaoep hắlgnyn thàjiojnh côtfjlng thoánsjtt khỏeaqki điesrócpmi."

Thânrtfn thểqfou Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh run lêowoyn bầybrkn bậeinvt, kinh ngạpempc nhìobcdn Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo, điesránsjty lòlxqsng cócpmi chúwaoet khẩcclln trưccllơkqdeng.

Hắlgnyn minh bạpempch chíultcnh mìobcdnh điesrưcclluqudc biếutwct nàjiojy điesrócpmi mậeinvt thấuoxbt, rốncqut cuộoborc sẽhhqg khôtfjlng cócpmi điesrưcclluqudc tựkzzy do...

"Cánsjtch điesrócpmi phảelkri cầybrkn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia phốncqui hợuqudp." Thiếutwcu niêowoyn nhẹhqkx mỉamfbm cưcclldhfli, khôtfjlng cho Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh cócpmikqde hộobori nócpmii lờdhfli từnhaj chốncqui nêowoyn tiếutwcp tụpbzhc nócpmii: "Ngưccllơkqdei cócpmi muốncqun biếutwct lýkyxa do ta lựkzzya chọmnjfn phùtfjl trợuqud Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia khôtfjlng? Khôtfjlng phảelkri làjiojobcd nhìobcdn trúwaoeng ngưccllơkqdei hya Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia màjiojjioj Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia nàjiojy vốncqun làjioj thứlggejioj ta điesrqfou lạpempi, nhưccll thếutwcnsjtc ngưccllơkqdei nêowoyn gọmnjfi ta làjiojbohxo tổnwaatfjlng."

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nghe vậeinvy thìobcd chấuoxbn kinh khôtfjlng nócpmii nêowoyn lờdhfli.

bohxo tổnwaatfjlng Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia, nghe nócpmii hắlgnyn làjiojcclldhflng giảelkr thờdhfli viễogmon cổnwaa, sao hắlgnyn lạpempi còlxqsn sốncqung điesrưcclluqudc? Lạpempi còlxqsn điesrếutwcn nơkqdei nàjiojy? Nghe lờdhfli hắlgnyn nócpmii thìobcdcpmi vẻirsd hắlgnyn muốncqun giúwaoep Vua Hỗukefn Đkmrvoborn, rốncqut cụpbzhc hắlgnyn cócpmi ânrtfm mưccllu gìobcd?

"Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo, cánsjtch ngưcclldhfli nócpmii làjioj..."

"Năxutjm điesrócpmi ta điesrãbohx điesrqfou lạpempi mộobort sợuqudi tinh hồgytyn ởiesr Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thếutwc Gia, tinh hồgytyn điesrócpmi do chíultcnh Chíultctfjln lấuoxby ra từnhaj thânrtfn thểqfou củblura Vua Hỗukefn Đkmrvoborn, chỉamfb cầybrkn giao tinh hồgytyn điesrócpmi cho Vua Hỗukefn Đkmrvoborn thìobcd hắlgnyn sẽhhqgcpmi thểqfou phánsjt phong ấuoxbn điesri ra, nhưccllng tinh hồgytyn điesrócpmi lạpempi chỉamfbcpmi thểqfou do nữfyih tửhhqg hấuoxbp thu, hơkqden nữfyiha phảelkri thôtfjlng qua ânrtfm dưccllơkqdeng giao hợuqudp mớadwli cócpmi thểqfou lấuoxby ra, màjioj nam nhânrtfn sau khi cùtfjlng giao hợuqudp vớadwli nữfyih tửhhqg điesrócpmi, thânrtfn thểqfou sẽhhqg suy nhưcclluqudc cho điesrếutwcn chếutwct!"

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh phánsjtt hiệnkpmn ra cánsjti gìobcd điesrócpmiowoyn trong ánsjtnh mắlgnyt điesrybrky thùtfjl hậeinvn.

"Ngưcclldhfli muốncqun gảelkrnsjtnh nhi cho nam tửhhqg kia làjiojobcdkyxa do nàjiojy sao?"

"Khôtfjlng sai, điesrânrtfy cũirsdng làjioj mụpbzhc điesríultcch củblura ta, nhưccllng màjioj khi hai gia tộoborc liêowoyn hôtfjln thìobcdnsjtc ngưccllơkqdei cũirsdng cócpmi lợuqudi cho nêowoyn chuyệnkpmn nàjiojy làjioj vẹhqkxn cảelkr điesrôtfjli điesrưcclldhflng, khôtfjlng cócpmiobcd khôtfjlng ổnwaan, bânrtfy giờdhfl điesriềhfduu ta muốncqun ngưccllơkqdei làjiojm làjioj mau mang Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh vềhfdu điesrânrtfy!"

Giọmnjfng nócpmii ânrtfm lãbohxnh củblura thiếutwcu niêowoyn vang lêowoyn khiếutwcn Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nhịkyxan khôtfjlng điesrưcclluqudc run rẩcclly.

Thậeinvt lânrtfu sau ôtfjlng ta mớadwli ngửhhqga điesrybrku, khócpmie miệnkpmng cay điesrlgnyng nócpmii: "Lúwaoec trưcclladwlc chỉamfbobcd mộobort lờdhfli nócpmii củblura ngưccllơkqdei màjioj ta khôtfjlng làjiojm trọmnjfn tránsjtch nhiệnkpmm củblura mộobort gia gia, làjiojm tổnwaan thưccllơkqdeng điesrlggea chánsjtu gánsjti mìobcdnh thưccllơkqdeng yêowoyu nhấuoxbt, chỉamfb bằzupvng điesriềhfduu nàjiojy ta điesrãbohx khôtfjlng bằzupvng lãbohxo giàjioj Hỏeaqka Tềhfdu, bânrtfy giờdhfl ta muốncqun làjiojm tốncqut bổnwaan phậeinvn củblura mộobort gia gia, cho nêowoyn ta khôtfjlng thểqfou điesrgytyng ýkyxa lờdhfli củblura Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo!"

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh phấuoxbt tay ánsjto, xoay ngưcclldhfli rờdhfli điesri, bócpming lưccllng cựkzzyc kỳpysy kiêowoyn quyếutwct.

kmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh, ngưccllơkqdei cho rằzupvng ngưccllơkqdei rờdhfli điesri nhưccll vậeinvy thìobcd chánsjtu gánsjti ngưccllơkqdei sẽhhqg sốncqung sao?" Thiếutwcu niêowoyn khôtfjlng hềhfdu tứlggec giậeinvn, khócpmie miệnkpmng nởiesr nụpbzhcclldhfli nhợuqudt nhạpempt, thíultcch ýkyxacpmii: "Lúwaoec trưcclladwlc Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Oánsjtnh vôtfjl ýkyxa hấuoxbp thu tinh hồgytyn nhưccllng lạpempi khôtfjlng biếutwct sợuqudi tinh hồgytyn nàjiojy lạpempi muốncqun mạpempng củblura nàjiojng!"

Quảelkr nhiêowoyn khi nghe thấuoxby lờdhfli thiếutwcu niêowoyn nócpmii thìobcd Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh dừnhajng bưcclladwlc lạpempi, quay điesrybrku ânrtfm trầybrkm hỏeaqki: "Ngưcclldhfli cócpmi ýkyxaobcd?"

"Nàjiojng ta vôtfjl ýkyxa hấuoxbp thu tinh hồgytyn làjioj chuyệnkpmn chíultcn năxutjm vềhfdu trưcclladwlc, dùtfjl sứlggec mạpempnh tinh hồgytyn giúwaoep thựkzzyc lựkzzyc củblura nàjiojng tăxutjng mạpempnh nhưccllng nếutwcu trong mưcclldhfli năxutjm màjioj khôtfjlng lấuoxby tinh hồgytyn ra thìobcdjiojng sẽhhqg bịkyxawaoet khôtfjl ânrtfm khíultcjioj chếutwct! Bêowoyn nàjiojo nặkqdeng bêowoyn nàjiojo nhẹhqkx, tin chắlgnyc rằzupvng lãbohxo gia chủblurirsdng hiểqfouu."

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nắlgnym chặkqdet ta, thânrtfn thểqfou lạpempi khôtfjlng nhịkyxan điesrưcclluqudc run rẩcclly lêowoyn.

"Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo, ngưccllơkqdei thânrtfn làjioj con ngưcclldhfli, vìobcd sao lạpempi muốncqun giúwaoep Vua Hỗukefn Đkmrvoborn tàjiojn phánsjt thếutwc gian?"

Sau khi Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh nócpmii xong lờdhfli nàjiojy thìobcd ánsjtnh mắlgnyt thiếutwcu niêowoyn khôtfjlng còlxqsn điesreaqk nữfyiha màjioj từnhaj từnhaj trởiesrowoyn dịkyxau dàjiojng.

"Vìobcdtfjln chủblur Dạpemp Nhưcclluqudc Ly củblura Dạpemp Y môtfjln. "

Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh kinh ngạpempc hánsjt miệnkpmng thởiesr dốncquc, khócpmi hiểqfouu nhìobcdn ánsjtnh mắlgnyt dịkyxau dàjiojng củblura thiếutwcu niêowoyn.

Quen Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo điesrãbohx nhiềhfduu năxutjm, điesrânrtfy làjioj lầybrkn điesrybrku tiêowoyn ôtfjlng nhìobcdn thấuoxby hắlgnyn điesrqfou lộoborobcdnh cảelkrm nhưccll vậeinvy, xem ra chuyệnkpmn nàjiojy cũirsdng cócpmicclln tìobcdnh...

"Chỉamfb cầybrkn Vua Hỗukefn Đkmrvoborn tánsjti thếutwc lầybrkn nữfyiha thìobcdjiojng nhấuoxbt điesrkyxanh sẽhhqg nhớadwl lạpempi ta, ta yêowoyu nàjiojng nhiềhfduu năxutjm nhưccll vậeinvy, làjiojm bạpempn vớadwli nàjiojng nhiềhfduu năxutjm nhưccll vậeinvy, sau khi nàjiojng biếutwcn mấuoxbt cũirsdng điesrãbohx điesri tìobcdm nàjiojng mấuoxby vạpempn năxutjm, nhiềhfduu lầybrkn trảelkri qua điesrau khổnwaa mớadwli tìobcdm điesrưcclluqudc nàjiojng, sao nàjiojng cócpmi thểqfou quêowoyn mấuoxbt ta?"

Thiếutwcu niêowoyn nắlgnym chặkqdet bàjiojn tay to, khuôtfjln mặkqdet tuấuoxbn túwaoe trởiesrowoyn tàjiojn ánsjtc, mộobort lúwaoec lânrtfu sau mớadwli nhu hòlxqsa lạpempi.

"Nhưccllng khôtfjlng sao, nàjiojng sẽhhqg nhanh chócpming nhớadwl ra ta, cũirsdng sẽhhqg nhớadwl lạpempi nàjiojng chíultcnh làjioj Thanh nhi, làjioj Chíultctfjln điesrãbohx từnhajng sánsjtng tạpempo ra thếutwc giớadwli cùtfjlng ta, tuy nàjiojng nócpmii mìobcdnh khôtfjlng phảelkri Thanh nhi nhưccllng trêowoyn ngưcclldhfli nàjiojng cócpmiwaoei hưccllơkqdeng củblura Thanh nhi, sao cócpmi thểqfou khôtfjlng phảelkri Thanh nhi điesrưcclluqudc chứlgge? Ta sẽhhqg khiếutwcn nàjiojng nhớadwl lạpempi chuyệnkpmn cũirsd, điesrqfoujiojm điesrưcclluqudc nhưccll vậeinvy ta cũirsdng khôtfjlng sợuqud phánsjt hủblury thiêowoyn hạpempjiojy!"

Nhưcclluqudc Ly Môtfjln chủblurjioj Chíultctfjln chuyểqfoun thếutwc? Chuyệnkpmn nàjiojy... Sao cócpmi khảelkrxutjng?

Nhưccllng nếutwcu khôtfjlng phảelkri nhưccll thếutwc thìobcd thiêowoyn phúwaoe biếutwcn thánsjti củblura nàjiojng nêowoyn giảelkri thíultcch thếutwcjiojo điesrânrtfy? Nhưccllng màjioj Đkmrvôtfjlng Phưccllơkqdeng Thanh khôtfjlng ngờdhfl Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo nàjiojy lậeinvp mưccllu chỉamfb vi muốncqun mộobort nữfyih tửhhqg nhớadwl lạpempi hắlgnyn.

Thánsjti Thưcclluqudng trưcclliesrng lãbohxo quảelkr thậeinvt si tìobcdnh, cócpmi thểqfouobcd mộobort chữfyihobcdnh màjioj điesri vàjiojo tàjioj điesrpempo...




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.