Thiên Ảnh

Quyển 2-Chương 92 : Hắc ám dụ hoặc

    trước sau   
Dịaaoich Hâfotkn khôaaoing nghẽbdjsdryhzfzun vộunwbi hỏbhqti lạirkni: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh nósdmxi gìceyg vậjnppy?”

“Àfksj, khôaaoing cósdmxceyg.” Lụirknc Trầahsin suy tưjpsm mộunwbt hồfleki mớhguti hỏbhqti tiếjpsmp: “Côaaoisdmxsdmxi lạirkni vớhguti ngưjpsmggvzi trong nhàonvx khôaaoing? Dịaaoich gia củybcqa côaaoisruqng làonvx thếjpsm gia trong thàonvxnh Côaaoin ngôaaoi, bao năifiom nay cũsruqng íadrxt nhiềmtelu cósdmx giao tìceygnh vớhguti ngưjpsmggvzi bêzfzun trong phágiani Côaaoin Luâfotkn màonvx, sao khôaaoing thỉwrjznh gia trưjpsmgzwung củybcqa côaaoi cho ýpiyv kiếjpsmn đziobi.”

Dịaaoich Hâfotkn cưjpsmggvzi buồflekn rồfleki cũsruqng đziobágianp: “Muộunwbi cũsruqng cósdmxgiano lạirkni rồfleki, ngưjpsmggvzi trong nhàonvxsruqng cósdmx thỉwrjznh mộunwbt vịaaoi ra nósdmxi nhưjpsmng…” Giọszdeng nàonvxng thoágianng nhỏbhqt đziobi: “Tìceygnh hìceygnh Dịaaoich gia củybcqa muộunwbi.. chỉwrjz tầahsim thưjpsmggvzng thôaaoii.”

Cốekihsdmxi ra mấekihy lờggvzi đziobósdmx xong Dịaaoich Hâfotkn cũsruqng khôaaoing tiếjpsmp tụirknc nósdmxi gìceyg nữwrjza, Lụirknc Trầahsin cũsruqng chẳadrxng hềmtel hỏbhqti thêzfzum. Cósdmxonvxi đziobirkno lýpiyvjpsma nay vẫhgutn thếjpsm, dùztyp cho thếjpsm gian cósdmx biếjpsmn đziobqlhti ra sao thìceygsruqng khôaaoing thểpngmonvxo thay đziobqlhti đziobưjpsmunwbc. Cósdmx thểpngm Dịaaoich gia trưjpsmhgutc đziobâfotky đziobãnqlj thựwrjzc sựwrjzsdmx anh tàonvxi tuấekihn kiệgiant, cũsruqng từsrsd đziobósdmxfotky nêzfzun cơwpxs nghiệgianp gia tộunwbc truyềmteln xuốekihng đziobơwpxsi nay, nhưjpsmng chuyệgiann trong thiêzfzun hạirkn chẳadrxng gìceygwpxsn hiệgiann thựwrjzc, giờggvz thựwrjzc lựwrjzc yếjpsmu, tiếjpsmng nósdmxi tấekiht nhiêzfzun cũsruqng nhỏbhqt, thậjnppm chíadrx ngay cảwpxs nhữwrjzng giao tìceygnh đziobãnqlj từsrsdng gắdryhn bósdmxsruqng sẽbdjs chậjnppm rãnqlji tiêzfzuu tan theo thágianng năifiom đziobubonng đziobvwngng. 

Mộunwbt Kim Đjbthan tu sĩhqlh thựwrjzc lựwrjzc mạirknnh mẽbdjs đziobãnqljsdmx thểpngm tạirkno nêzfzun mộunwbt gia tộunwbc truyềmteln thừsrsda, màonvxonvx Nghịaaoi chíadrxnh làonvx kỳwgbyonvxi đziobang đziobưjpsmunwbc ngưjpsmggvzi ngưjpsmggvzi xem trọszdeng, lạirkni nhậjnppn đziobaaoinh rằubonng y tấekiht sẽbdjs thàonvxnh tựwrjzu Kim Đjbthan, thậjnppm chíadrxgedsn cósdmx rấekiht nhiềmtelu ngưjpsmggvzi tin rằubonng hắdryhn cũsruqng cósdmx hy vọszdeng bưjpsmhgutc vàonvxo cảwpxsnh giớhguti Nguyêzfzun Anh Châfotkn Nhâfotkn vôaaoiztypng mạirknnh mẽbdjs. Trưjpsmhgutc mộunwbt ngưjpsmggvzi nhưjpsm vậjnppy, thìceyg nếjpsmu cósdmx mộunwbt ngưjpsmggvzi ghébbdzt việgianc bấekiht bìceygnh trong thiêzfzun hạirkn, lạirkni vìceyg việgianc củybcqa mộunwbt gia tộunwbc tầahsim thưjpsmggvzng chẳadrxng hềmtel liêzfzun quan tớhguti mìceygnh màonvx đziobekihi nghịaaoich lạirkni y, hiểpngmn nhiêzfzun làonvx chẳadrxng cósdmx lợunwbi íadrxch gìceyg

Huốekihng hồflekonvx Nghịaaoi từsrsd đziobahsiu tớhguti cuốekihi lạirkni chẳadrxng hềmtel thậjnppt sựwrjz xuấekiht hiệgiann gâfotky chuyệgiann vớhguti tiểpngmu côaaoijpsmơwpxsng Dịaaoich Hâfotkn, chỉwrjzonvx đziobgian đziobgian y ágiani mộunwb con gágiani nhàonvx ngưjpsmggvzi ta, vìceyg thếjpsm thiếjpsmt tha theo đziobuổqlhti, rõdryhonvxng chẳadrxng phảwpxsi làonvx chuyệgiann đziobágiannh đziobágiannh giếjpsmt giếjpsmt, vậjnppy thìceyg sao cósdmx thểpngm nhúfofxng tay đziobâfotky?


“Chuyệgiann nàonvxy đziobúfofxng làonvx phiềmteln thậjnppt.” Lụirknc Trầahsin thởgzwuonvxi than vớhguti Dịaaoich Hâfotkn.

Dịaaoich Hâfotkn vừsrsda lau nưjpsmhgutc mắdryht trêzfzun mi vừsrsda nósdmxi: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh giỏbhqti nhưjpsm vậjnppy, cósdmx thểpngm giúfofxp muộunwbi khôaaoing?”

Lụirknc Trầahsin nhìceygn nàonvxng thìceyg thấekihy nàonvxng đziobang ngồfleki đziobósdmx nhìceygn hắdryhn thậjnppt sâfotku, hơwpxsn nữwrjza ágiannh mắdryht lạirkni ngapajt ràonvxn kỳwgby vọszdeng, mãnqlji sau, Lụirknc Trầahsin mớhguti tưjpsmơwpxsi cưjpsmggvzi bảwpxso: “Ta sao phảwpxsi giúfofxp côaaoi, cósdmxceyg tốekiht sao?”

Dịaaoich Hâfotkn đziobggvz ngưjpsmggvzi nhưjpsm thểpngm khôaaoing ngờggvz đziobưjpsmunwbc Lụirknc Trầahsin sẽbdjssdmxi vậjnppy. Sau mộunwbt hồfleki suy nghĩhqlhonvxng mớhguti ấekihp úfofxng nósdmxi: “Việgianc nàonvxy… việgianc nàonvxy.. Lụirknc đziobirkni ca, muộunwbi… khôaaoing phảwpxsi, muộunwbi khôaaoing biếjpsmt… muộunwbi nghĩhqlh huynh làonvx ngưjpsmggvzi tốekiht, huynh rấekiht tốekiht vớhguti muộunwbi,.. vìceyg thếjpsm.. muộunwbi… muộunwbi nghĩhqlh rằubonng huynh nhấekiht đziobaaoinh sẽbdjs giúfofxp muộunwbi.”

Lụirknc Trầahsin bậjnppt cưjpsmggvzi đziobágianp lạirkni: “Ai nósdmxi vớhguti côaaoi ta làonvx ngưjpsmggvzi tốekiht, tiểpngmu côaaoijpsmơwpxsng côaaoi nghĩhqlh quágian đziobơwpxsn giảwpxsn rồfleki, bảwpxso sao lạirkni bịaaoi ngưjpsmggvzi ta ébbdzp nhưjpsm thếjpsm.”

Dịaaoich Hâfotkn buồflekn bãnqljfofxi đziobahsiu chẳadrxng biếjpsmt phảwpxsi nósdmxi gìceyg. Mãnqlji sau nàonvxng mớhguti nhỏbhqt tiếjpsmng thầahsim thìceyg: “Muộunwbi, muộunwbi cảwpxsm thấekihy trưjpsmhgutc đziobósdmxgzwuztypng đziobekiht Mêzfzu Loạirknn Lụirknc đziobirkni ca đziobãnqlj cứimdbu muộunwbi, giúfofxp muộunwbi nhưjpsm vậjnppy.. vìceyg thếjpsm.. vìceyg thếjpsm muộunwbi đziobãnqlj tin huynh làonvx ngưjpsmggvzi tốekiht..”

“Hảwpxs…” Lụirknc Trầahsin lậjnppp tứimdbc lặzxdong lờggvzi. Hắdryhn lắdryhc đziobahsiu suy tưjpsm rồfleki bảwpxso: “Ta đziobúfofxng làonvx khôaaoing phảwpxsi nhưjpsmaaoi nghĩhqlh đziobâfotku, cũsruqng khôaaoing thểpngmonvxm khôaaoing côaaoing đziobưjpsmunwbc. Côaaoi muốekihn ta giúfofxp côaaoi giảwpxsi quyếjpsmt chuyệgiann nàonvxy thìceyg phảwpxsi đziobưjpsma ra thùztyp lao!”

“Vâfotkng, vâfotkng.. Nêzfzun thếjpsm, nêzfzun thếjpsm.” Dịaaoich Hâfotkn vộunwbi vàonvxng đziobflekng tìceygnh: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh muốekihn gìceyg, chỉwrjz cầahsin muộunwbi cósdmx thìceyg sẽbdjs đziobưjpsma hếjpsmt cho huynh.”

onvxng vồflekn vãnqlj nhưjpsm khôaaoing thểpngm lậjnppp tứimdbc thoágiant khỏbhqti sựwrjz quấekihy rốekihi củybcqa Hàonvxjpsmơwpxsng, rõdryhonvxng làonvx bịaaoi ébbdzp đziobếjpsmn sắdryhp phágiant đziobzfzun rồfleki.

“Vậjnppy đziobưjpsmunwbc rồfleki, tốekiht lắdryhm, côaaoi lấekihy thâfotkn bágiano đziobágianp đziobi.” Lụirknc Trầahsin đziobágianp.

Dịaaoich Hâfotkn đziobggvz ra, miệgianng cũsruqng hágian to giốekihng nhưjpsm vừsrsda biếjpsmn thàonvxnh mộunwbt tảwpxsng đziobágian. Rấekiht lâfotku sau, nàonvxng nhìceygn thấekihy trong mắdryht Lụirknc Trầahsin cósdmxbbdzt trêzfzuu chọszdec nêzfzun liềmteln tỉwrjznh tágiano lạirkni dẫhgutm châfotkn giậjnppn dỗqjpci: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh, huynh nósdmxi linh tinh!”

Lụirknc Trầahsin cưjpsmggvzi trêzfzuu: “Sao vậjnppy, mộunwbt câfotku nhưjpsm thếjpsm đziobãnqlj khôaaoing chịaaoiu đziobưjpsmunwbc rồfleki àonvx?”

“Sao?”


Lụirknc Trầahsin đziobágianp: “Ta thấekihy suốekiht khi bịaaoionvxjpsmơwpxsng quấekihn lấekihy, côaaoi khôaaoing vừsrsda giậjnppn, vừsrsda ngạirkni thìceygsruqng chỉwrjzsdmx giậjnppt mìceygnh kinh hãnqlji, khôaaoing cósdmx sứimdbc nàonvxo chốekihng lạirkni, chẳadrxng phảwpxsi rấekiht giốekihng bâfotky giờggvz sao?”

Dịaaoich Hâfotkn nhưjpsm hiểpngmu ra nhưjpsmng mágiansruqng đziobãnqljsdmxng bừsrsdng, nàonvxng e dècyqvsdmxi: “Cũsruqng gầahsin nhưjpsm thếjpsm…”

“Hừsrsd!” Lụirknc Trầahsin cưjpsmggvzi vớhguti nébbdzt tràonvxo phúfofxng rấekiht rõdryhonvxng khiếjpsmn Dịaaoich Hâfotkn lạirkni càonvxng thêzfzum đziobbhqt mặzxdot. Sau đziobósdmx lạirkni nghe thấekihy Lụirknc Trầahsin nósdmxi: “Chuyệgiann nàonvxy ta nghĩhqlh kếjpsm cho côaaoi, nhưjpsmng lạirkni chưjpsma nghĩhqlh ra đziobưjpsmunwbc thùztyp lao, cứimdb nợunwb đziobãnqlj, sau nàonvxy côaaoi nhớhgut giúfofxp ta làonvxm việgianc làonvx đziobưjpsmunwbc.”

“Đjbthưjpsmunwbc, đziobưjpsmunwbc, đziobưjpsmunwbc..” Dịaaoich Hâfotkn nghe thấekihy Lụirknc Trầahsin nósdmxi vậjnppy thìceyg nhưjpsm thấekihy ágiannh ságianng giữwrjza màonvxn đziobêzfzum nêzfzun vộunwbi vàonvxng đziobflekng ýpiyv, sau đziobósdmx lạirkni hágiano hứimdbc nhìceygn Lụirknc Trầahsin nhưjpsm thểpngm nhìceygn mộunwbt vịaaoi thầahsin tiêzfzun khôaaoing gìceyg khôaaoing làonvxm nổqlhti.

Átqpxnh mắdryht nósdmxng bỏbhqtng ấekihy khiếjpsmn ngay cảwpxs kẻumpuonvxy mặzxdot nhưjpsm Lụirknc Trầahsin cũsruqng khôaaoing chịaaoiu nổqlhti. Y lưjpsmggvzm nàonvxng rồfleki tiếjpsmp tụirknc nósdmxi: “Vừsrsda nãnqljy ta đziobãnqlj nghĩhqlh lạirkni đziobahsiu đziobaaoii chuyệgiann nàonvxy mộunwbt lưjpsmunwbt. Ta cảwpxsm thấekihy rằubonng vấekihn đziobmtel lớhgutn nhấekiht củybcqa côaaoifotky giờggvzonvx khôaaoing thểpngmceygm đziobưjpsmunwbc nơwpxsi nàonvxo đziobpngm cầahsiu cứimdbu, nếjpsmu vịaaoijpsm phụirkn Kim Đjbthan cua côaaoi xuấekiht quâfotkn thìceyg chuyệgiann chắdryhc sẽbdjs khôaaoing đziobếjpsmn nỗqjpci nhưjpsm vậjnppy phảwpxsi khôaaoing?”

Dịaaoich Hâfotkn khôaaoing hềmtel do dựwrjz đziobágianp lạirkni: “Đjbthekihy làonvx tấekiht nhiêzfzun, Đjbthôaaoing Phưjpsmơwpxsng sưjpsm phụirkn thưjpsmơwpxsng muộunwbi nhấekiht, nếjpsmu ngàonvxi xuấekiht quan thìceyg tuyệgiant sẽbdjs khôaaoing đziobpngmzfzun đziobâfotku.”

“Ồnqlj, vậjnppy làonvxdryhonvxng. Chuyệgiann khẩebfnn cấekihp nhấekiht bâfotky giờggvzonvx khiếjpsmn vịaaoijpsm phụirkn kia vìceygaaoionvx xuấekiht quan. Biệgiann phágianp, đziobơwpxsn giảwpxsn thôaaoii, cósdmx hai loạirkni.”

Dịaaoich Hâfotkn ságianng mắdryht nhìceygn Lụirknc Trầahsin đziobahsiy sùztypng bágiani, ngay sau đziobósdmxonvxng nósdmxi đziobahsiy gấekihp gágianp: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh mau dạirkny muộunwbi đziobi.”

Lụirknc Trầahsin giơwpxs mộunwbt ngósdmxn tay ra rồfleki nósdmxi: “Đjbthahsiu tiêzfzun, côaaoi phảwpxsi khébbdzo lébbdzo hưjpsmceygnh giảwpxs ýpiyv nhằubonm khiếjpsmn Hàonvxjpsmơwpxsng yêzfzun lạirkni đziobãnqlj, thậjnppm chíadrx nếjpsmu cầahsin thiếjpsmt cògedsn cầahsin cho hắdryhn chiếjpsmm chúfofxt lợunwbi íadrxch, nhịaaoin tớhguti khi sưjpsm phụirknaaoi xuấekiht quan rồfleki chíadrxnh thứimdbc thu côaaoionvxm đziobflek thìceyg lạirkni trởgzwu mặzxdot sau.”

Dịaaoich Hâfotkn ngơwpxs ngẩebfnn rồfleki lậjnppp tứimdbc lắdryhc đziobahsiu nguầahsiy nguậjnppy, đziobflekng thờggvzi cògedsn dứimdbt khoágiant nósdmxi: “Khôaaoing thểpngm đziobưjpsmunwbc!”

Lụirknc Trầahsin nhìceygn nàonvxng hỏbhqti: “Vìceyg sao?”

jpsmơwpxsng mặzxdot Dịaaoich Hâfotkn lộunwb ra vẻumpu khósdmx chịaaoiu, nàonvxng nósdmxi: “Kẻumpu kia thậjnppt đziobágianng sợunwb, mỗqjpci lầahsin đziobếjpsmn quấekihn lấekihy muộunwbi, từsrsdng lờggvzi nósdmxi, cửevrx chỉwrjz nhưjpsm muốekihn ăifion tưjpsmơwpxsi muộunwbi vậjnppy. Muộunwbi khôaaoing chịaaoiu nổqlhti.”

Lụirknc Trầahsin gậjnppt đziobahsiu nhưjpsm đziobãnqlj hiểpngmu, y lạirkni tiếjpsmp tụirknc: “Vậjnppy thìceyg chỉwrjzgedsn cágianch thứimdb hai. Nhưjpsmng tìceygnh cảwpxsnh bâfotky giờggvzaaoi chắdryhc cũsruqng đziobãnqljdryh, vìceyg thếjpsm nếjpsmu dùztypng cágianch nàonvxy thìceyg phảwpxsi xem côaaoisdmx đziobybcq nhẫhgutn tâfotkm hay khôaaoing. ”

Dịaaoich Hâfotkn ngơwpxs ngágianc hỏbhqti lạirkni: “Lụirknc đziobirkni ca, huynh muốekihn muộunwbi làonvxm gìceyg, vìceyg sao lạirkni làonvxsdmx đziobybcq nhẫhgutn tâfotkm hay khôaaoing?”

Lụirknc Trầahsin cưjpsmggvzi rồfleki vẫhguty tay gọszdei côaaoi tớhguti. Dịaaoich Hâfotkn theo lờggvzi tớhguti bêzfzun, lạirkni cúfofxi thấekihp ngưjpsmggvzi, sau đziobósdmx Lụirknc Trầahsin chậjnppm rãnqlji nósdmxi nhỏbhqtceyg đziobósdmxonvxo tai nàonvxng.

Dịaaoich Hâfotkn vừsrsda nghe vừsrsda biếjpsmn sắdryhc. Đjbthahsiu tiêzfzun làonvx ngạirknc nhiêzfzun khósdmx hiểpngmu, sau đziobósdmx lạirkni run rẩebfny, nhưjpsm vừsrsda sợunwb vừsrsda kíadrxch đziobunwbng, xen lẫhgutn lạirkni cósdmx đziobôaaoii phầahsin xấekihu hổqlht. Rấekiht lâfotku sau, nàonvxng mớhguti bàonvxng hoàonvxng đziobimdbng dậjnppy nhìceygn Lụirknc Trầahsin rồfleki ấekihp úfofxng hỏbhqti: “Vậjnppy, vậjnppy cósdmx đziobưjpsmunwbc khôaaoing?”

Đjbthêzfzum khuya ngưjpsmggvzi lặzxdong, ngưjpsmggvzi đziobàonvxn ôaaoing kia cứimdb lặzxdong lẽbdjs ngồfleki bêzfzun bàonvxn đziobágian trong đziobìceygnh. Khôaaoin ghiểpngmu tạirkni sao Dịaaoich Hâfotkn bỗqjpcng cósdmx mộunwbt cảwpxsm giágianc kỳwgby lạirkn rằubonng ngưjpsmggvzi đziobàonvxn ôaaoing trưjpsmhgutc mặzxdot nàonvxy thoágianng cágiani đziobãnqlj trởgzwuzfzun cựwrjzc kìceyg xa lạirkn.

Mộunwbt khắdryhc đziobósdmx, Dịaaoich Hâfotkn cảwpxsm giágianc rằubonng bósdmxng tốekihi xung quanh nhưjpsmjpsmhgutc thủybcqy triềmtelu ậjnppp tớhguti bao lấekihy ngưjpsmggvzi kìceyga, lạirkni che khuấekiht gưjpsmơwpxsng mặzxdot củybcqa y, khiếjpsmn y lẩebfnn sau trong đziobêzfzum đzioben dàonvxy đziobzxdoc. Thậjnppm chíadrx, ngay cảwpxsbbdzt cưjpsmggvzi lấekihp lósdmx trêzfzun gưjpsmơwpxsng mặzxdot ấekihy cũsruqng mang theo vẻumpu lạirknnh nhạirknt đziobágianng sợunwb.

“Ta nósdmxi trưjpsmhgutc rồfleki, ta khôaaoing phảwpxsi ngưjpsmggvzi tốekiht.” Rấekiht lâfotku sau, Lụirknc Trầahsin đziobang ngồfleki trong màonvxn đziobêzfzum kia mớhguti từsrsd từsrsd thốekiht lêzfzun.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.