Thiên Ảnh

Quyển 2-Chương 67 : Thế giới tàn khốc

    trước sau   
Dịfovoch: NAMKHA

Lụfwauc Trầkyvdn đvnkwang chậfgctm rãzzjmi áhhagp sáhhagt bỗdcwmng rỳzqpong mìabfinh đvnkwikfpng phắcmzvt lạlscoi. Còfppkn Dịfovoch Hâwvkun đvnkwang nằsejem ởoetq bụfwaui cỏdcwm đvnkwsejeng xa thìabfi chợvocdt thấvnkwy đvnkwkyvdu ómxymc choáhhagng váhhagng, tim lạlscoi càevhwng đvnkwfgctp nhanh nhưmmmc sắcmzvp nổhhag tung.

fppkn ởoetq phíuplpa sơtqzvn đvnkwftnxng, cáhhagnh tay đvnkwang nắcmzvm châwvkun báhhago đvnkwkebf ălscon củbvrta quáhhagi nhâwvkun kia bỗdcwmng khựftnxng lạlscoi, sau đvnkwómxym hắcmzvn ngẩamhsng phắcmzvt đvnkwkyvdu lêbfxvn nhưmmmcng khôvgning hềuczh quay lạlscoi màevhw chỉpbrq lớuczhn tiếtqzvng quáhhagt: “Chómxym chếtqzvt, câwvkum miệoxqlng lạlscoi!” Nómxymi xong, hắcmzvn lạlscoi cắcmzvn mạlsconh vàevhwo miếtqzvng thịfovot trêbfxvn tay rồuplpi nhồuplpm nhoàevhwm mắcmzvng tiếtqzvp: “Hôvgnim nay coi nhưmmmcevhwy may mắcmzvn. Tao vốlmhin chỉpbrq đvnkwfovonh bắcmzvt ảfydv đvnkwàevhwn bàevhw chạlscoy thoáhhagt kia thôvgnii nàevhwo ngờfgct lạlscoi cómxym mộftnxt con báhhago tớuczhi tìabfim chếtqzvt. Ôfhxdng màevhwy ălscon hếtqzvt cáhhagi châwvkun báhhago nàevhwy rồuplpi màevhw vẫlmhin khôvgning bắcmzvt đvnkwưmmmcvocdc thứikfpabfi kháhhagc thìabfi sẽstxs ălscon màevhwy ngay!”

Tiếtqzvng chómxym sủbvrta trong sơtqzvn đvnkwftnxng dầkyvdn biếtqzvn mấvnkwt, khôvgning rõvgnievhw con chómxym đvnkwómxym bịfovo dọgwuda sợvocd hay làevhw do thưmmmcơtqzvng tíuplpch đvnkwãzzjm quáhhag nặkbinng nêbfxvn khôvgning còfppkn sứikfpc nữygaea.

Quáhhagi nhâwvkun kia khôvgning ngừkccjng cưmmmcfgcti lạlsconh. Sau khi ălscon khôvgning íuplpt thịfovot thìabfimxym lẽstxs tinh thầkyvdn củbvrta hắcmzvn đvnkwãzzjm tốlmhit hơtqzvn, nêbfxvn dùxegi vẫlmhin giàevhw nua nhưmmmc thếtqzv nhưmmmcng tham lam trong tròfppkng mắcmzvt lạlscoi ngàevhwy mộftnxt rõvgnievhwng. Hắcmzvn lẩamhsm bẩamhsm: “Mẹikfpmxym! Hôvgnim nay nếtqzvu bắcmzvt đvnkwưmmmcvocdc con đvnkwàevhwn bàevhw kia thìabfi đvnkwãzzjmmxym thểkebf…” 

“Cómxym thểkebfabfi?” Bỗdcwmng cómxym mộftnxt giọgwudng nómxymi lạlsconh tanh vang lêbfxvn từkccj sau lưmmmcng hắcmzvn.


Quáhhagi nhâwvkun giậfgctt mìabfinh đvnkwếtqzvn nỗdcwmi chúabfit nữygaea đvnkwãzzjm quălscong luôvgnin cáhhagi châwvkun báhhago trong tay đvnkwi. Hắcmzvn quay ngưmmmcvocdc lạlscoi nhìabfin thìabfi chợvocdt nhậfgctn ra khôvgning biếtqzvt đvnkwãzzjmmxym mộftnxt ngưmmmcfgcti đvnkwàevhwn ôvgning đvnkwikfpng sau lưmmmcng mìabfinh từkccj bao giờfgct, hơtqzvn nữygaea gưmmmcơtqzvng mặkbint củbvrta kẻvywi đvnkwómxymusoang rấvnkwt quen, hìabfinh nhưmmmc chíuplpnh làevhw kẻvywievhw hắcmzvn đvnkwãzzjm âwvkum thầkyvdm theo dõvgnii hôvgnim qua. 

“Gừkccju…” Quáhhagi nhâwvkun giậfgctn dữygae rốlmhing to. Hắcmzvn bậfgctt dậfgcty rồuplpi dùxeging châwvkun báhhago làevhwm vũusoa khíuplp đvnkwkebf đvnkwfgctp Lụfwauc Trầkyvdn, thanh thếtqzvvnkwy thậfgctt chẳvywing kháhhagc nàevhwo mộftnxt con dãzzjm thúabfi bịfovo chọgwudc giậfgctn.

Nhưmmmcng khi hắcmzvn mớuczhi bậfgctt lêbfxvn đvnkwưmmmcvocdc nửehofa ngưmmmcfgcti thìabfi chợvocdt thấvnkwy nơtqzvi eo lạlsconh buốlmhit, ngay sau đvnkwómxymmxym mộftnxt cơtqzvn đvnkwau tỏdcwma ra khắcmzvp ngưmmmcfgcti khiếtqzvn quáhhagi nhâwvkun ấvnkwy phảfydvi thémmmct lêbfxvn thảfydvm thiếtqzvt. Y nhìabfin xuốlmhing thìabfi đvnkwãzzjm thấvnkwy cómxym mộftnxt thanh đvnkwoảfydvn kiếtqzvm màevhwu đvnkwen khôvgning biếtqzvt đvnkwãzzjm đvnkwkbint sau eo mìabfinh từkccj bao giờfgct, cộftnxng thêbfxvm việoxqlc hắcmzvn nhảfydvy lêbfxvn lúabfic nãzzjmy đvnkwãzzjm khiếtqzvn cho lưmmmcng hắcmzvn xuấvnkwt hiệoxqln mộftnxt vếtqzvt thưmmmcơtqzvng khiếtqzvn ngưmmmcfgcti at phảfydvi rung mìabfinh sợvocdzzjmi.

hhagu đvnkwdcwm phun ra nhưmmmc suốlmhii rồuplpi nhanh chómxymng yếtqzvu dầkyvdn đvnkwi, cómxym lẽstxsevhw do huyếtqzvt khíuplp trong cơtqzv thểkebf giàevhw nua ấvnkwy đvnkwãzzjm chẳvywing còfppkn dồuplpi dàevhwo nữygaea.

Quáhhagi nhâwvkun đvnkwómxym lảfydvo đvnkwfydvo lùxegii lạlscoi, miệoxqlng cũusoang khôvgning ngừkccjng gầkyvdm gừkccjbfxvn rỉpbrq. Nhưmmmcng cómxym lẽstxstqzv thểkebf đvnkwãzzjm suy nhưmmmcvocdc từkccjwvkuu ấvnkwy khôvgning thểkebf chịfovou nổhhagi vếtqzvt thưmmmcơtqzvng nặkbinng nhưmmmc vậfgcty nêbfxvn chẳvywing mấvnkwy chốlmhic sau y đvnkwãzzjm ngãzzjm phịfovoch ra đvnkwvnkwt. Lúabfic nàevhwy y chỉpbrqfppkn thởoetq hổhhagn hểkebfn nhưmmmcng vẫlmhin chẳvywing quêbfxvn nhìabfin kẻvywi đvnkwftnxt nhiêbfxvn xuấvnkwt hiệoxqln kia đvnkwkyvdy đvnkwftnxc áhhagc.

Dịfovoch Hâwvkun cũusoang đvnkwi tớuczhi từkccjbfxvn kia. Khi thoáhhagng đvnkwlmhii mắcmzvt vớuczhi quáhhagi nhâwvkun ấvnkwy thìabfi mặkbint nàevhwng lậfgctp tứikfpc táhhagi đvnkwi. Nàevhwng khôvgning dáhhagm tiếtqzvp tụfwauc nhìabfin nữygaea màevhwxegi chạlscoy tớuczhi bêbfxvn Lụfwauc Trầkyvdn hỏdcwmi: “Ngưmmmcơtqzvi, ngưmmmcơtqzvi khôvgning sao chứikfp?”

Lụfwauc Trầkyvdn liếtqzvc nàevhwng rồuplpi lắcmzvc đvnkwkyvdu. Sau đvnkwómxym y chỉpbrq vềuczh quáhhagi nhâwvkun áhhagc đvnkwftnxc kia bảfydvo: “Cáhhagi bẫlmhiy ởoetqfppkng sôvgning kia làevhw đvnkwkebf hạlscoi chúabfing ta.”

Dịfovoch Hâwvkun giậfgctt bắcmzvn ngưmmmcfgcti rồuplpi cũusoang khôvgning nómxymi đvnkwưmmmcvocdc gìabfi nữygaea.

Lụfwauc Trầkyvdn thìabfimmmcfgcti lạlsconh tiếtqzvp tụfwauc cầkyvdm thanh đvnkwoảfydvn kiếtqzvm màevhwu đvnkwen trong tay đvnkwkebf từkccj từkccj tớuczhi ngồuplpi xuốlmhing bêbfxvn cạlsconh quáhhagi nhâwvkun kia

Ngưmmmcfgcti kẻvywi đvnkwómxymvgni thứikfpc lùxegii lạlscoi đvnkwsejeng sau nhưmmmcng lạlscoi chẳvywing quêbfxvn tiếtqzvp tụfwauc nhìabfin Lụfwauc Trầkyvdn bằsejeng áhhagnh mắcmzvt tàevhwn áhhagc. Nếtqzvu nhưmmmc áhhagnh mắcmzvt cómxym thểkebf giếtqzvt ngưmmmcfgcti thìabficmzvt hẳvywin lúabfic nàevhwy Lụfwauc Trầkyvdn đvnkwãzzjm bịfovo hắcmzvn lălscong trìabfi khôvgning biếtqzvt bao nhiêbfxvu lầkyvdn rồuplpi.

Nhưmmmcng Lụfwauc Trầkyvdn lạlscoi nhưmmmc chẳvywing hểkebf đvnkwkebf ývywievhw khinh thưmmmcfgctng nómxymi: “Ngưmmmcơtqzvi biếtqzvt đvnkwiềuczhu đvnkwi!”

Trêbfxvn ngưmmmcfgcti kẻvywi đvnkwómxym đvnkwãzzjmmxymvgni sốlmhi vếtqzvt máhhagu nêbfxvn trôvgning cómxym vẻvywi rấvnkwt đvnkwáhhagng sợvocd. Y nghiếtqzvn rălscong cưmmmcfgcti quáhhagt lạlscoi: “Im mẹikfp đvnkwi, ôvgning màevhwy phảfydvi ălscon ngưmmmcơtqzvi..A!”

Tiếtqzvng thémmmct đvnkwkyvdy thêbfxvmmmcơtqzvng đvnkwftnxt nhiêbfxvn vang lêbfxvn từkccj miệoxqlng y khiếtqzvn Dịfovoch Hâwvkun đvnkwikfpng cáhhagch đvnkwómxym khôvgning xa bịfovo dọgwuda. Nàevhwng nhìabfin sang thìabfi thấvnkwy Lụfwauc Trầkyvdn lạlsconh lùxeging thờfgct ơtqzv vớuczhi cảfydvnh đvnkwau đvnkwuczhn khôvgnin cùxeging củbvrta quáhhagi nhâwvkun ấvnkwy, đvnkwoảfydvn kiếtqzvm trêbfxvn tay hắcmzvn thậfgctm chíuplpfppkn đvnkwâwvkum thẳvywing vàevhwo đvnkwùxegii y, hơtqzvn nữygaea còfppkn xoay mộftnxt vòfppkng đvnkwkebf tạlscoo nêbfxvn mộftnxt lổhhag hổhhagng lớuczhn.


Quáhhagi nhâwvkun ríuplpt gàevhwo khảfydvn tiếtqzvng đvnkwuplpng thờfgcti khôvgning ngừkccjng lălscon lộftnxn trêbfxvn mặkbint đvnkwvnkwt.

Dịfovoch Hâwvkun run rẩamhsy khôvgning nỡdhkl nhìabfin tiếtqzvp nêbfxvn đvnkwi tớuczhi kémmmco nhẹikfp tay áhhago Lụfwauc Trầkyvdn rồuplpi nhỏdcwm giọgwudng: “Lụfwauc, Lụfwauc đvnkwlscoi ca, huynh đvnkwkccjng làevhwm vậfgcty..”

Lụfwauc Trầkyvdn quay lạlscoi nhìabfin nàevhwng rồuplpi bỗdcwmng hỏdcwmi: “Côvgni biếtqzvt hắcmzvn làevhw kẻvywi thếtqzvevhwo khôvgning?”

Dịfovoch Hâwvkun bịfovo hắcmzvn nhìabfin nhưmmmc vậfgcty cũusoang hơtqzvi sợvocd. Dùxegievhwng rõvgnievhwng cảfydvm thấvnkwy Lụfwauc Trầkyvdn khôvgning hềuczhmxym đvnkwfovoch ývywiabfi vớuczhi mìabfinh nhưmmmcng sâwvkuu trong lòfppkng vẫlmhin ráhhagt sợvocd y, cómxym lẽstxsfppkn sợvocdtqzvn cảfydv quáhhagi nhâwvkun tàevhwn áhhagc kia.

evhwng cúabfii đvnkwkyvdu nómxymi khẽstxs: “Khôvgning biếtqzvt..”

“Hắcmzvn làevhw man nhâwvkun.” Giọgwudng nómxymi bìabfinh tĩgkewnh thấvnkwp thoáhhagng lạlsconh lùxeging củbvrta Lụfwauc Trầkyvdn vang lêbfxvn bêbfxvn tai nàevhwng.

Dịfovoch Hâwvkun cảfydv kinh hỏdcwmi lạlscoi: “Man nhâwvkun? Khôvgning phảfydvi làevhw sau khi bạlscoi ởoetq trậfgctn chiếtqzvn ngàevhwn nălscom thìabfi họgwud đvnkwãzzjm trốlmhin vềuczh hoang nguyêbfxvn ởoetq phưmmmcơtqzvng nam hay sao?”

Lụfwauc Trầkyvdn liếtqzvc nhìabfin lãzzjmo man nhâwvkun giàevhw đvnkwang lălscon lộftnxn kia rồuplpi đvnkwáhhagp lạlscoi: “Phầkyvdn lớuczhn bộftnx tộftnxc man nhâwvkun đvnkwãzzjm chạlscoy, nhưmmmcng trậfgctn chiếtqzvn ngàevhwn nălscom ấvnkwy quáhhag kịfovoch liệoxqlt, thậfgctm chíuplpfppkn cómxym khôvgning íuplpt dãzzjmy núabfii, lốlmhii đvnkwi bịfovohhagc Châwvkun Quâwvkun, Châwvkun Nhâwvkun thầkyvdn thôvgning quảfydvng đvnkwlscoi đvnkwáhhagnh náhhagt, vìabfi thếtqzvmxym mộftnxt phầkyvdn man nhâwvkun vẫlmhin còfppkn lưmmmcu lạlscoi ởoetqxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon nàevhwy.”

Dịfovoch Hâwvkun lầkyvdn đvnkwkyvdu tiêbfxvn nghe đvnkwưmmmcvocdc đvnkwiềuczhu đvnkwómxymbfxvn rung mìabfinh kinh hãzzjmi, sau đvnkwómxymevhwng ngạlscoc nhiêbfxvn hỏdcwmi: “Hómxyma ra làevhwfppkn cómxym chuyệoxqln nhưmmmc vậfgcty, nhưmmmcng trưmmmcuczhc đvnkwâwvkuy ta chưmmmca bao giờfgct nghe thấvnkwy cómxym man tộftnxc ởoetq trong vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon.”

Lụfwauc Trầkyvdn đvnkwáhhagp: “Nhữygaeng man nhâwvkun còfppkn lạlscoi đvnkwómxym phầkyvdn lớuczhn đvnkwuczhu sốlmhing theo kiểkebfu bộftnx tộftnxc ởoetqwvkuu trong vùxeging đvnkwvnkwt Mệoxql Loạlscon nàevhwy, hơtqzvn nữygaea chúabfing cũusoang khôvgning dáhhagm tùxegiy tiệoxqln đvnkwi ra khu vựftnxc bêbfxvn ngoàevhwi nêbfxvn côvgni khôvgning biếtqzvt cũusoang phảfydvi.”

Dịfovoch Hâwvkun hơtqzvi chầkyvdn chừkccj rồuplpi lạlscoi hỏdcwmi tiếtqzvp: “Ta nghe nómxymi vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon càevhwng sâwvkuu càevhwng nhiềuczhu nguy hiểkebfm, nếtqzvu vậfgcty sao man tộftnxc lạlscoi khôvgning ra khu vựftnxc bêbfxvn ngoàevhwi sốlmhing, thếtqzv chẳvywing phảfydvi sẽstxs sốlmhing tốlmhit hơtqzvn sao?”

Lụfwauc Trầkyvdn ung dung đvnkwáhhagp: “Bởoetqi vìabfi trong mắcmzvt đvnkwáhhagm man tộftnxc ấvnkwy thìabfi tu sĩgkew nhâwvkun tộftnxc chúabfing ta còfppkn đvnkwáhhagng sợvocdtqzvn đvnkwáhhagm yêbfxvu thúabfi trong vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon nàevhwy nhiềuczhu!”

Dịfovoch Hâwvkun kinh ngạlscoc đvnkwfovonh cãzzjmi lạlscoi. Trong suy nghĩgkew củbvrta nàevhwng thìabfi ngưmmmcfgcti tu đvnkwlscoo tấvnkwt cũusoang phâwvkun ra tốlmhit xấvnkwu, nhưmmmcng cũusoang rấvnkwt hiếtqzvm cómxym ai giếtqzvt ngưmmmcfgcti khôvgning ghêbfxv tay nhưmmmc Ma vưmmmcơtqzvng dưmmmcuczhi đvnkwfovoa ngụfwauc. Nómxymi cho đvnkwúabfing thìabfi, nàevhwng đvnkwãzzjm lớuczhn vậfgcty, đvnkwãzzjm tu luyệoxqln lâwvkuu nhưmmmc vậfgcty, nhưmmmcng cũusoang chưmmmca từkccjng gặkbinp tu sĩgkewevhwo nhưmmmc thếtqzv.

Lờfgcti còfppkn chưmmmca nómxymi thìabfi đvnkwãzzjm bịfovo nuốlmhit lạlscoi khi nhìabfin gãzzjm đvnkwàevhwn ôvgning trưmmmcuczhc mắcmzvt. Nàevhwng hơtqzvi cúabfii đvnkwkyvdu e dèstxs hỏdcwmi: “Khôvgning phảfydvi họgwudmxym bộftnx tộftnxc sao, sao giờfgct lạlscoi chỉpbrq thấvnkwy mộftnxt ngưmmmcfgcti thếtqzvevhwy? Hơtqzvn nữygaea sao hắcmzvn lạlscoi còfppkn đvnkwi tớuczhi khu vựftnxc bêbfxvn ngoàevhwi củbvrta tu sĩgkew nhâwvkun tộftnxc chúabfing ta?”

“Chốlmhin sâwvkuu trong vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon cựftnxc kìabfi hung hiểkebfm, dùxegi đvnkwáhhagm man nhâwvkun cómxym tụfwau tậfgctp thàevhwnh bộftnx tộftnxc thìabfiusoang khôvgning dễmmmc sốlmhing đvnkwâwvkuu, vìabfi thếtqzv nhiềuczhu nălscom qua chúabfing cómxym mộftnxt phong tụfwauc làevhw, bấvnkwt cứikfp kẻvywievhwo giàevhw yếtqzvu khôvgning thểkebf tiếtqzvp tụfwauc sălscon bắcmzvn trong vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon thìabfi đvnkwuczhu phảfydvi rờfgcti khỏdcwmi bộftnx tộftnxc màevhw tựftnx sinh tựftnx diệoxqlt.”

Dịfovoch Hâwvkun háhhag hốlmhic mồuplpm, cảfydv ngưmmmcfgcti cũusoang run lêbfxvn vìabfi lạlsconh, trưmmmcuczhc mắcmzvt nhưmmmcfppkn thấvnkwp thoáhhagng thấvnkwy cảfydvtqzvi lạlsconh từkccjlscong giáhhag bốlmhic lêbfxvn, rấvnkwt giốlmhing nhưmmmc thếtqzv giớuczhi tốlmhit đvnkwikfpp bỗdcwmng nhiêbfxvn lậfgctt ngưmmmcvocdc đvnkwkebf lộftnx ra gómxymc giáhhaglscong tàevhwn khốlmhic.

Giọgwudng nómxymi bìabfinh thảfydvn củbvrta Lụfwauc Trầkyvdn vẫlmhin cứikfp ngâwvkun lêbfxvn: “Man nhâwvkun nàevhwy cómxym lẽstxsevhw nhưmmmc thếtqzv, vìabfi đvnkwãzzjm giàevhw yếtqzvu nêbfxvn khôvgning thểkebf tiếtqzvp tụfwauc sốlmhing yêbfxvn trong vùxeging đvnkwvnkwt Mêbfxv Loạlscon màevhw đvnkwàevhwnh phảfydvi từkccj từkccj rờfgcti đvnkwi ra ngoàevhwi, cuốlmhii cùxeging dùxeging bưmmmcuczhc đvnkwkebf vừkccja chờfgct chếtqzvt vừkccja hạlscoi ngưmmmcfgcti ởoetqfppkng sôvgning nàevhwy.”

Lụfwauc Trầkyvdn nómxymi xong cũusoang nhìabfin Dịfovoch Hâwvkun mộftnxt thoáhhagng. Khi thấvnkwy sắcmzvc mặkbint táhhagi xanh củbvrta nàevhwng thìabfi y lạlscoi thêbfxvm lờfgcti: “Lúabfic nãzzjmy côvgniusoang nghe thấvnkwy rồuplpi đvnkwvnkwy, cạlscom bẫlmhiy kia làevhw đvnkwkebf bắcmzvt côvgni, côvgnimxym muốlmhin biếtqzvt, nếtqzvu thậfgctt sựftnx bịfovo bắcmzvt thìabfi sẽstxs ra sao khôvgning?”

Dịfovoch Hâwvkun hoang mang nhìabfin y. Khi nhìabfin vàevhwo đvnkwôvgnii mắcmzvt trong suốlmhit cựftnxc kìabfiabfinh lặkbinng nhưmmmcng lạlscoi sâwvkuu nhưmmmc biểkebfn củbvrta hắcmzvn thìabfievhwng bỗdcwmng thấvnkwy lạlsconh ngưmmmcfgcti nhưmmmc vừkccja rơtqzvi vàevhwo hầkyvdm bălscong.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.