Thiên Ảnh

Quyển 2-Chương 67 : Thế giới tàn khốc

    trước sau   
Dịsmaoch: NAMKHA

Lụkgluc Trầyjnsn đcyurang chậjnhxm rãcdjai áknwpp sáknwpt bỗmrbtng rỳdwadng mìaslunh đcyurasjsng phắajaht lạdtdki. Còlkjgn Dịsmaoch Hâjdgyn đcyurang nằkdiqm ởfurg bụkglui cỏxzin đcyurkdiqng xa thìaslu chợbdwkt thấcqnsy đcyuryjnsu ópjagc choáknwpng váknwpng, tim lạdtdki càasjsng đcyurjnhxp nhanh nhưfyaa sắajahp nổfnbu tung.

lkjgn ởfurg phíiaiza sơcqnsn đcyurowjgng, cáknwpnh tay đcyurang nắajahm châjdgyn báknwpo đcyurspdx ămrbtn củqqnca quáknwpi nhâjdgyn kia bỗmrbtng khựuampng lạdtdki, sau đcyurópjag hắajahn ngẩiwmwng phắajaht đcyuryjnsu lêiwmwn nhưfyaang khôdtdkng hềpjag quay lạdtdki màasjs chỉfyaa lớclahn tiếfeying quáknwpt: “Chópjag chếfeyit, câjdgym miệmrbtng lạdtdki!” Nópjagi xong, hắajahn lạdtdki cắajahn mạdtdknh vàasjso miếfeying thịsmaot trêiwmwn tay rồvaedi nhồvaedm nhoàasjsm mắajahng tiếfeyip: “Hôdtdkm nay coi nhưfyaaasjsy may mắajahn. Tao vốjrjqn chỉfyaa đcyursmaonh bắajaht ảajah đcyuràasjsn bàasjs chạdtdky thoáknwpt kia thôdtdki nàasjso ngờsmao lạdtdki cópjag mộowjgt con báknwpo tớclahi tìaslum chếfeyit. Ôcrqyng màasjsy ămrbtn hếfeyit cáknwpi châjdgyn báknwpo nàasjsy rồvaedi màasjs vẫsfgan khôdtdkng bắajaht đcyurưfyaabdwkc thứasjsaslu kháknwpc thìaslu sẽumqj ămrbtn màasjsy ngay!”

Tiếfeying chópjag sủqqnca trong sơcqnsn đcyurowjgng dầyjnsn biếfeyin mấcqnst, khôdtdkng rõwylqasjs con chópjag đcyurópjag bịsmao dọowjma sợbdwk hay làasjs do thưfyaaơcqnsng tíiaizch đcyurãcdja quáknwp nặmawvng nêiwmwn khôdtdkng còlkjgn sứasjsc nữnzzha.

Quáknwpi nhâjdgyn kia khôdtdkng ngừsmaong cưfyaasmaoi lạdtdknh. Sau khi ămrbtn khôdtdkng íiaizt thịsmaot thìaslupjag lẽumqj tinh thầyjnsn củqqnca hắajahn đcyurãcdja tốjrjqt hơcqnsn, nêiwmwn dùlook vẫsfgan giàasjs nua nhưfyaa thếfeyi nhưfyaang tham lam trong tròlkjgng mắajaht lạdtdki ngàasjsy mộowjgt rõwylqasjsng. Hắajahn lẩiwmwm bẩiwmwm: “Mẹfgcppjag! Hôdtdkm nay nếfeyiu bắajaht đcyurưfyaabdwkc con đcyuràasjsn bàasjs kia thìaslu đcyurãcdjapjag thểspdx…” 

“Cópjag thểspdxaslu?” Bỗmrbtng cópjag mộowjgt giọowjmng nópjagi lạdtdknh tanh vang lêiwmwn từsmao sau lưfyaang hắajahn.


Quáknwpi nhâjdgyn giậjnhxt mìaslunh đcyurếfeyin nỗmrbti chúwylqt nữnzzha đcyurãcdja quămrbtng luôdtdkn cáknwpi châjdgyn báknwpo trong tay đcyuri. Hắajahn quay ngưfyaabdwkc lạdtdki nhìaslun thìaslu chợbdwkt nhậjnhxn ra khôdtdkng biếfeyit đcyurãcdjapjag mộowjgt ngưfyaasmaoi đcyuràasjsn ôdtdkng đcyurasjsng sau lưfyaang mìaslunh từsmao bao giờsmao, hơcqnsn nữnzzha gưfyaaơcqnsng mặmawvt củqqnca kẻyjns đcyurópjagsnpqng rấcqnst quen, hìaslunh nhưfyaa chíiaiznh làasjs kẻyjnsasjs hắajahn đcyurãcdja âjdgym thầyjnsm theo dõwylqi hôdtdkm qua. 

“Gừsmaou…” Quáknwpi nhâjdgyn giậjnhxn dữnzzh rốjrjqng to. Hắajahn bậjnhxt dậjnhxy rồvaedi dùlookng châjdgyn báknwpo làasjsm vũsnpq khíiaiz đcyurspdx đcyurjnhxp Lụkgluc Trầyjnsn, thanh thếfeyicqnsy thậjnhxt chẳkcetng kháknwpc nàasjso mộowjgt con dãcdja thúwylq bịsmao chọowjmc giậjnhxn.

Nhưfyaang khi hắajahn mớclahi bậjnhxt lêiwmwn đcyurưfyaabdwkc nửzcisa ngưfyaasmaoi thìaslu chợbdwkt thấcqnsy nơcqnsi eo lạdtdknh buốjrjqt, ngay sau đcyurópjagpjag mộowjgt cơcqnsn đcyurau tỏxzina ra khắajahp ngưfyaasmaoi khiếfeyin quáknwpi nhâjdgyn ấcqnsy phảajahi théhkfrt lêiwmwn thảajahm thiếfeyit. Y nhìaslun xuốjrjqng thìaslu đcyurãcdja thấcqnsy cópjag mộowjgt thanh đcyuroảajahn kiếfeyim màasjsu đcyuren khôdtdkng biếfeyit đcyurãcdja đcyurmawvt sau eo mìaslunh từsmao bao giờsmao, cộowjgng thêiwmwm việmrbtc hắajahn nhảajahy lêiwmwn lúwylqc nãcdjay đcyurãcdja khiếfeyin cho lưfyaang hắajahn xuấcqnst hiệmrbtn mộowjgt vếfeyit thưfyaaơcqnsng khiếfeyin ngưfyaasmaoi at phảajahi rung mìaslunh sợbdwkcdjai.

knwpu đcyurxzin phun ra nhưfyaa suốjrjqi rồvaedi nhanh chópjagng yếfeyiu dầyjnsn đcyuri, cópjag lẽumqjasjs do huyếfeyit khíiaiz trong cơcqns thểspdx giàasjs nua ấcqnsy đcyurãcdja chẳkcetng còlkjgn dồvaedi dàasjso nữnzzha.

Quáknwpi nhâjdgyn đcyurópjag lảajaho đcyurajaho lùlooki lạdtdki, miệmrbtng cũsnpqng khôdtdkng ngừsmaong gầyjnsm gừsmaoiwmwn rỉfyaa. Nhưfyaang cópjag lẽumqjcqns thểspdx đcyurãcdja suy nhưfyaabdwkc từsmaojdgyu ấcqnsy khôdtdkng thểspdx chịsmaou nổfnbui vếfeyit thưfyaaơcqnsng nặmawvng nhưfyaa vậjnhxy nêiwmwn chẳkcetng mấcqnsy chốjrjqc sau y đcyurãcdja ngãcdja phịsmaoch ra đcyurcqnst. Lúwylqc nàasjsy y chỉfyaalkjgn thởfurg hổfnbun hểspdxn nhưfyaang vẫsfgan chẳkcetng quêiwmwn nhìaslun kẻyjns đcyurowjgt nhiêiwmwn xuấcqnst hiệmrbtn kia đcyuryjnsy đcyurowjgc áknwpc.

Dịsmaoch Hâjdgyn cũsnpqng đcyuri tớclahi từsmaoiwmwn kia. Khi thoáknwpng đcyurjrjqi mắajaht vớclahi quáknwpi nhâjdgyn ấcqnsy thìaslu mặmawvt nàasjsng lậjnhxp tứasjsc táknwpi đcyuri. Nàasjsng khôdtdkng dáknwpm tiếfeyip tụkgluc nhìaslun nữnzzha màasjslook chạdtdky tớclahi bêiwmwn Lụkgluc Trầyjnsn hỏxzini: “Ngưfyaaơcqnsi, ngưfyaaơcqnsi khôdtdkng sao chứasjs?”

Lụkgluc Trầyjnsn liếfeyic nàasjsng rồvaedi lắajahc đcyuryjnsu. Sau đcyurópjag y chỉfyaa vềpjag quáknwpi nhâjdgyn áknwpc đcyurowjgc kia bảajaho: “Cáknwpi bẫsfgay ởfurglkjgng sôdtdkng kia làasjs đcyurspdx hạdtdki chúwylqng ta.”

Dịsmaoch Hâjdgyn giậjnhxt bắajahn ngưfyaasmaoi rồvaedi cũsnpqng khôdtdkng nópjagi đcyurưfyaabdwkc gìaslu nữnzzha.

Lụkgluc Trầyjnsn thìaslufyaasmaoi lạdtdknh tiếfeyip tụkgluc cầyjnsm thanh đcyuroảajahn kiếfeyim màasjsu đcyuren trong tay đcyurspdx từsmao từsmao tớclahi ngồvaedi xuốjrjqng bêiwmwn cạdtdknh quáknwpi nhâjdgyn kia

Ngưfyaasmaoi kẻyjns đcyurópjagdtdk thứasjsc lùlooki lạdtdki đcyurkdiqng sau nhưfyaang lạdtdki chẳkcetng quêiwmwn tiếfeyip tụkgluc nhìaslun Lụkgluc Trầyjnsn bằkdiqng áknwpnh mắajaht tàasjsn áknwpc. Nếfeyiu nhưfyaa áknwpnh mắajaht cópjag thểspdx giếfeyit ngưfyaasmaoi thìasluajaht hẳkcetn lúwylqc nàasjsy Lụkgluc Trầyjnsn đcyurãcdja bịsmao hắajahn lămrbtng trìaslu khôdtdkng biếfeyit bao nhiêiwmwu lầyjnsn rồvaedi.

Nhưfyaang Lụkgluc Trầyjnsn lạdtdki nhưfyaa chẳkcetng hểspdx đcyurspdx ýcrqyasjs khinh thưfyaasmaong nópjagi: “Ngưfyaaơcqnsi biếfeyit đcyuriềpjagu đcyuri!”

Trêiwmwn ngưfyaasmaoi kẻyjns đcyurópjag đcyurãcdjapjagdtdk sốjrjq vếfeyit máknwpu nêiwmwn trôdtdkng cópjag vẻyjns rấcqnst đcyuráknwpng sợbdwk. Y nghiếfeyin rămrbtng cưfyaasmaoi quáknwpt lạdtdki: “Im mẹfgcp đcyuri, ôdtdkng màasjsy phảajahi ămrbtn ngưfyaaơcqnsi..A!”

Tiếfeying théhkfrt đcyuryjnsy thêiwmwfyaaơcqnsng đcyurowjgt nhiêiwmwn vang lêiwmwn từsmao miệmrbtng y khiếfeyin Dịsmaoch Hâjdgyn đcyurasjsng cáknwpch đcyurópjag khôdtdkng xa bịsmao dọowjma. Nàasjsng nhìaslun sang thìaslu thấcqnsy Lụkgluc Trầyjnsn lạdtdknh lùlookng thờsmao ơcqns vớclahi cảajahnh đcyurau đcyurclahn khôdtdkn cùlookng củqqnca quáknwpi nhâjdgyn ấcqnsy, đcyuroảajahn kiếfeyim trêiwmwn tay hắajahn thậjnhxm chíiaizlkjgn đcyurâjdgym thẳkcetng vàasjso đcyurùlooki y, hơcqnsn nữnzzha còlkjgn xoay mộowjgt vòlkjgng đcyurspdx tạdtdko nêiwmwn mộowjgt lổfnbu hổfnbung lớclahn.


Quáknwpi nhâjdgyn ríiaizt gàasjso khảajahn tiếfeying đcyurvaedng thờsmaoi khôdtdkng ngừsmaong lămrbtn lộowjgn trêiwmwn mặmawvt đcyurcqnst.

Dịsmaoch Hâjdgyn run rẩiwmwy khôdtdkng nỡdlnx nhìaslun tiếfeyip nêiwmwn đcyuri tớclahi kéhkfro nhẹfgcp tay áknwpo Lụkgluc Trầyjnsn rồvaedi nhỏxzin giọowjmng: “Lụkgluc, Lụkgluc đcyurdtdki ca, huynh đcyursmaong làasjsm vậjnhxy..”

Lụkgluc Trầyjnsn quay lạdtdki nhìaslun nàasjsng rồvaedi bỗmrbtng hỏxzini: “Côdtdk biếfeyit hắajahn làasjs kẻyjns thếfeyiasjso khôdtdkng?”

Dịsmaoch Hâjdgyn bịsmao hắajahn nhìaslun nhưfyaa vậjnhxy cũsnpqng hơcqnsi sợbdwk. Dùlookasjsng rõwylqasjsng cảajahm thấcqnsy Lụkgluc Trầyjnsn khôdtdkng hềpjagpjag đcyursmaoch ýcrqyaslu vớclahi mìaslunh nhưfyaang sâjdgyu trong lòlkjgng vẫsfgan ráknwpt sợbdwk y, cópjag lẽumqjlkjgn sợbdwkcqnsn cảajah quáknwpi nhâjdgyn tàasjsn áknwpc kia.

asjsng cúwylqi đcyuryjnsu nópjagi khẽumqj: “Khôdtdkng biếfeyit..”

“Hắajahn làasjs man nhâjdgyn.” Giọowjmng nópjagi bìaslunh tĩknwpnh thấcqnsp thoáknwpng lạdtdknh lùlookng củqqnca Lụkgluc Trầyjnsn vang lêiwmwn bêiwmwn tai nàasjsng.

Dịsmaoch Hâjdgyn cảajah kinh hỏxzini lạdtdki: “Man nhâjdgyn? Khôdtdkng phảajahi làasjs sau khi bạdtdki ởfurg trậjnhxn chiếfeyin ngàasjsn nămrbtm thìaslu họowjm đcyurãcdja trốjrjqn vềpjag hoang nguyêiwmwn ởfurg phưfyaaơcqnsng nam hay sao?”

Lụkgluc Trầyjnsn liếfeyic nhìaslun lãcdjao man nhâjdgyn giàasjs đcyurang lămrbtn lộowjgn kia rồvaedi đcyuráknwpp lạdtdki: “Phầyjnsn lớclahn bộowjg tộowjgc man nhâjdgyn đcyurãcdja chạdtdky, nhưfyaang trậjnhxn chiếfeyin ngàasjsn nămrbtm ấcqnsy quáknwp kịsmaoch liệmrbtt, thậjnhxm chíiaizlkjgn cópjag khôdtdkng íiaizt dãcdjay núwylqi, lốjrjqi đcyuri bịsmaoknwpc Châjdgyn Quâjdgyn, Châjdgyn Nhâjdgyn thầyjnsn thôdtdkng quảajahng đcyurdtdki đcyuráknwpnh náknwpt, vìaslu thếfeyipjag mộowjgt phầyjnsn man nhâjdgyn vẫsfgan còlkjgn lưfyaau lạdtdki ởfurglookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn nàasjsy.”

Dịsmaoch Hâjdgyn lầyjnsn đcyuryjnsu tiêiwmwn nghe đcyurưfyaabdwkc đcyuriềpjagu đcyurópjagiwmwn rung mìaslunh kinh hãcdjai, sau đcyurópjagasjsng ngạdtdkc nhiêiwmwn hỏxzini: “Hópjaga ra làasjslkjgn cópjag chuyệmrbtn nhưfyaa vậjnhxy, nhưfyaang trưfyaaclahc đcyurâjdgyy ta chưfyaaa bao giờsmao nghe thấcqnsy cópjag man tộowjgc ởfurg trong vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn.”

Lụkgluc Trầyjnsn đcyuráknwpp: “Nhữnzzhng man nhâjdgyn còlkjgn lạdtdki đcyurópjag phầyjnsn lớclahn đcyurpjagu sốjrjqng theo kiểspdxu bộowjg tộowjgc ởfurgjdgyu trong vùlookng đcyurcqnst Mệmrbt Loạdtdkn nàasjsy, hơcqnsn nữnzzha chúwylqng cũsnpqng khôdtdkng dáknwpm tùlooky tiệmrbtn đcyuri ra khu vựuampc bêiwmwn ngoàasjsi nêiwmwn côdtdk khôdtdkng biếfeyit cũsnpqng phảajahi.”

Dịsmaoch Hâjdgyn hơcqnsi chầyjnsn chừsmao rồvaedi lạdtdki hỏxzini tiếfeyip: “Ta nghe nópjagi vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn càasjsng sâjdgyu càasjsng nhiềpjagu nguy hiểspdxm, nếfeyiu vậjnhxy sao man tộowjgc lạdtdki khôdtdkng ra khu vựuampc bêiwmwn ngoàasjsi sốjrjqng, thếfeyi chẳkcetng phảajahi sẽumqj sốjrjqng tốjrjqt hơcqnsn sao?”

Lụkgluc Trầyjnsn ung dung đcyuráknwpp: “Bởfurgi vìaslu trong mắajaht đcyuráknwpm man tộowjgc ấcqnsy thìaslu tu sĩknwp nhâjdgyn tộowjgc chúwylqng ta còlkjgn đcyuráknwpng sợbdwkcqnsn đcyuráknwpm yêiwmwu thúwylq trong vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn nàasjsy nhiềpjagu!”

Dịsmaoch Hâjdgyn kinh ngạdtdkc đcyursmaonh cãcdjai lạdtdki. Trong suy nghĩknwp củqqnca nàasjsng thìaslu ngưfyaasmaoi tu đcyurdtdko tấcqnst cũsnpqng phâjdgyn ra tốjrjqt xấcqnsu, nhưfyaang cũsnpqng rấcqnst hiếfeyim cópjag ai giếfeyit ngưfyaasmaoi khôdtdkng ghêiwmw tay nhưfyaa Ma vưfyaaơcqnsng dưfyaaclahi đcyursmaoa ngụkgluc. Nópjagi cho đcyurúwylqng thìaslu, nàasjsng đcyurãcdja lớclahn vậjnhxy, đcyurãcdja tu luyệmrbtn lâjdgyu nhưfyaa vậjnhxy, nhưfyaang cũsnpqng chưfyaaa từsmaong gặmawvp tu sĩknwpasjso nhưfyaa thếfeyi.

Lờsmaoi còlkjgn chưfyaaa nópjagi thìaslu đcyurãcdja bịsmao nuốjrjqt lạdtdki khi nhìaslun gãcdja đcyuràasjsn ôdtdkng trưfyaaclahc mắajaht. Nàasjsng hơcqnsi cúwylqi đcyuryjnsu e dèlook hỏxzini: “Khôdtdkng phảajahi họowjmpjag bộowjg tộowjgc sao, sao giờsmao lạdtdki chỉfyaa thấcqnsy mộowjgt ngưfyaasmaoi thếfeyiasjsy? Hơcqnsn nữnzzha sao hắajahn lạdtdki còlkjgn đcyuri tớclahi khu vựuampc bêiwmwn ngoàasjsi củqqnca tu sĩknwp nhâjdgyn tộowjgc chúwylqng ta?”

“Chốjrjqn sâjdgyu trong vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn cựuampc kìaslu hung hiểspdxm, dùlook đcyuráknwpm man nhâjdgyn cópjag tụkglu tậjnhxp thàasjsnh bộowjg tộowjgc thìaslusnpqng khôdtdkng dễjjes sốjrjqng đcyurâjdgyu, vìaslu thếfeyi nhiềpjagu nămrbtm qua chúwylqng cópjag mộowjgt phong tụkgluc làasjs, bấcqnst cứasjs kẻyjnsasjso giàasjs yếfeyiu khôdtdkng thểspdx tiếfeyip tụkgluc sămrbtn bắajahn trong vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn thìaslu đcyurpjagu phảajahi rờsmaoi khỏxzini bộowjg tộowjgc màasjs tựuamp sinh tựuamp diệmrbtt.”

Dịsmaoch Hâjdgyn háknwp hốjrjqc mồvaedm, cảajah ngưfyaasmaoi cũsnpqng run lêiwmwn vìaslu lạdtdknh, trưfyaaclahc mắajaht nhưfyaalkjgn thấcqnsp thoáknwpng thấcqnsy cảajahcqnsi lạdtdknh từsmaomrbtng giáknwp bốjrjqc lêiwmwn, rấcqnst giốjrjqng nhưfyaa thếfeyi giớclahi tốjrjqt đcyurfgcpp bỗmrbtng nhiêiwmwn lậjnhxt ngưfyaabdwkc đcyurspdx lộowjg ra gópjagc giáknwpmrbtng tàasjsn khốjrjqc.

Giọowjmng nópjagi bìaslunh thảajahn củqqnca Lụkgluc Trầyjnsn vẫsfgan cứasjs ngâjdgyn lêiwmwn: “Man nhâjdgyn nàasjsy cópjag lẽumqjasjs nhưfyaa thếfeyi, vìaslu đcyurãcdja giàasjs yếfeyiu nêiwmwn khôdtdkng thểspdx tiếfeyip tụkgluc sốjrjqng yêiwmwn trong vùlookng đcyurcqnst Mêiwmw Loạdtdkn màasjs đcyuràasjsnh phảajahi từsmao từsmao rờsmaoi đcyuri ra ngoàasjsi, cuốjrjqi cùlookng dùlookng bưfyaaclahc đcyurspdx vừsmaoa chờsmao chếfeyit vừsmaoa hạdtdki ngưfyaasmaoi ởfurglkjgng sôdtdkng nàasjsy.”

Lụkgluc Trầyjnsn nópjagi xong cũsnpqng nhìaslun Dịsmaoch Hâjdgyn mộowjgt thoáknwpng. Khi thấcqnsy sắajahc mặmawvt táknwpi xanh củqqnca nàasjsng thìaslu y lạdtdki thêiwmwm lờsmaoi: “Lúwylqc nãcdjay côdtdksnpqng nghe thấcqnsy rồvaedi đcyurcqnsy, cạdtdkm bẫsfgay kia làasjs đcyurspdx bắajaht côdtdk, côdtdkpjag muốjrjqn biếfeyit, nếfeyiu thậjnhxt sựuamp bịsmao bắajaht thìaslu sẽumqj ra sao khôdtdkng?”

Dịsmaoch Hâjdgyn hoang mang nhìaslun y. Khi nhìaslun vàasjso đcyurôdtdki mắajaht trong suốjrjqt cựuampc kìasluaslunh lặmawvng nhưfyaang lạdtdki sâjdgyu nhưfyaa biểspdxn củqqnca hắajahn thìasluasjsng bỗmrbtng thấcqnsy lạdtdknh ngưfyaasmaoi nhưfyaa vừsmaoa rơcqnsi vàasjso hầyjnsm bămrbtng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.