Thiên Ảnh

Quyển 2-Chương 52 : Ngang chừng phản bội

    trước sau   
Dịdrdfch giảyzhp: Hoàzmwzng Oanh Hay Házhdtt

Trong mắbtgwt têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn kia chợaluct lógzioe hung quang, hung tợalucn bưcrklsedwc vềufpp phíwbipa trưcrklsedwc mộzzjqt bưcrklsedwc, côrdvcng tửdhhe trẻrdfa tuổlzzni nhíwbipu màzmwzy mộzzjqt cázhdti, trong mắbtgwt hiệhkofn lêlmhbn hi vọbtdhng, vừlanla đvnvrdrdfnh mởsusw miệhkofng nógzioi chuyệhkofn thìzhdt đvnvrzzjqt nhiêlmhbn nghe đvnvrưcrklalucc nhữrstdng âoxudm thanh xôrdvcn xao bêlmhbn ngoàzmwzi quázhdtn rưcrklalucu.

Nam tửdhhe trẻrdfa tuổlzzni sắbtgwc mặwdflt trầdhhem xuốtnjkng, quázhdtt lêlmhbn: 

"Cógzio chuyệhkofn gìzhdt?"

Mộzzjqt ngưcrklsbhoi quầdhhen ázhdto đvnvren từlanllmhbn ngoàzmwzi chạffuky vàzmwzo, gấykbxp giọbtdhng nógzioi: 

"Trêlmhbn núpfsei lửdhhea cógzio mấykbxy đvnvrtnjkng lửdhhea cházhdty to!"


Tấykbxt cảyzhp mọbtdhi ngưcrklsbhoi đvnvrufppu cảyzhp kinh, vộzzjqi vàzmwzng đvnvri ra cửdhhea quan sázhdtt, quảyzhp nhiêlmhbn thấykbxy trêlmhbn núpfsei Chèsshcgziozhdtu bảyzhpy đvnvrtnjkng lửdhhea đvnvrang cházhdty, thếwrvu lửdhhea nhưcrkl sắbtgwp thàzmwznh mộzzjqt hàzmwzng, tuy khôrdvcng quázhdt lớsedwn nhưcrklng ázhdtnh lửdhhea cházhdty rấykbxt đvnvrufppu, vớsedwi giógzio lớsedwn kiểsuswu nàzmwzy thìzhdt chắbtgwc chắbtgwn xảyzhpy ra cházhdty rừlanlng.

Đsedwázhdtm hắbtgwc y nhâoxudn trầdhhem mặwdflc, bỗsedwng nhiêlmhbn cógzio ngưcrklsbhoi quázhdtt mắbtgwng, cógzio ngưcrklsbhoi muốtnjkn xôrdvcng lêlmhbn núpfsei, nhưcrklng ngay sau đvnvrógzio liềufppn bịdrdfrdvcng tửdhhe kia quázhdtt ngăwaxen lạffuki. Chỉwaxe thấykbxy hắbtgwn nhìzhdtn xung quanh nhìzhdtn mộzzjqt chúpfset, sắbtgwc mặwdflt lầdhhen đvnvrdhheu trởsuswlmhbn âoxudm trầdhhem, giọbtdhng nógzioi trởsuswlmhbn lạffuknh lẽolezo: 

"Nơcmjli đvnvrâoxudy cázhdtch Nam Tùzhdtng sơcmjln khoảyzhpng ba mưcrklơcmjli dặwdflm, nếwrvuu lửdhhea trêlmhbn núpfsei lớsedwn hơcmjln, Thiêlmhbn Thu môrdvcn nhấykbxt đvnvrdrdfnh sẽolez pházhdti ngưcrklsbhoi tớsedwi kiểsuswm tra, đvnvrếwrvun lúpfsec đvnvrógzio chuyệhkofn vưcrklaluct khỏyctai tầdhhem kiểsuswm soázhdtt, cázhdtc ngưcrklơcmjli loạffukn lêlmhbn cógziozhdtc dụwdflng gìzhdt."

Đsedwázhdtm hắbtgwc y nhâoxudn đvnvrufppu im lặwdflng khôrdvcng nógzioi, qua mộzzjqt lúpfsec lâoxudu, ngưcrklsbhoi trẻrdfa tuổlzzni kia cưcrklsbhoi lạffuknh mộzzjqt tiếwrvung, đvnvrzzjqt nhiêlmhbn vỗsedw chiếwrvuc quázhdtt xếwrvup trong tay, trầdhhem giọbtdhng nógzioi: 

"Phógziong hỏyctaa đvnvrtnjkt phòymhxng! Giếwrvut têlmhbn mậrjstp mạffukp rồwrvui chúpfseng ta đvnvri!"

Rấykbxt nhanh, trong bógziong đvnvrêlmhbm yêlmhbn tĩwaxenh xuấykbxt hiệhkofn bógziong lửdhhea bao phủurmo lấykbxy quázhdtn rưcrklalucu. Từlanlzhdtch phógziong hỏyctaa cógzio thểsusw thấykbxy, đvnvrázhdtm hắbtgwc y nhâoxudn nàzmwzy làzmwz nhữrstdng kẻrdfa chuyêlmhbn nghiệhkofp, đvnvrãlsqe từlanlng làzmwzm việhkofc nàzmwzy khôrdvcng biếwrvut bao nhiêlmhbu lầdhhen. Màzmwzgzio chúpfset kỳrxvz quázhdti làzmwz, mặwdflc dùzhdt đvnvrzzjqng tĩwaxenh rấykbxt lớsedwn nhưcrklng Thanh Thủurmoy đvnvrưcrklsbhong thôrdvcn rấykbxt tĩwaxenh mịdrdfch, giốtnjkng nhưcrkl chăwaxefwmvng cógzio thôrdvcn dâoxudn nòymhxa bịdrdf kinh đvnvrzzjqng.

zhdtng lúpfsec đvnvrógzio, quázhdtn rưcrklalucu nhỏycta dầdhhen bịdrdf ázhdtnh lửdhhea bao trùzhdtm nuốtnjkt chửdhheng, cógzio hai ngưcrklsbhoi ázhdto đvnvren xôrdvcng vàzmwzo kébtdho lãlsqeo Mãlsqe ra ngoàzmwzi, vứeucpt trêlmhbn mộzzjqt bãlsqei đvnvrykbxt trốtnjkng trưcrklsedwc quázhdtn rưcrklalucu.

rdvcng tửdhhe trẻrdfa tuổlzzni kia đvnvri tớsedwi, thầdhhen sắbtgwc nghiêlmhbm nghịdrdf, giốtnjkng nhưcrklzhdtgzio gặwdflp chuyệhkofn gìzhdt ngoàzmwzi ýsshc muốtnjkn cũxeifng khôrdvcng thểsuswzmwzm hắbtgwn mấykbxt đvnvri sựycta ung dung, nghiêlmhbm mặwdflt nógzioi: 

"Thằwdflng bébtdho, tao kíwbipnh màzmwzy làzmwz mộzzjqt házhdtn tửdhhe, nhưcrklng tìzhdtnh hìzhdtnh bâoxudy giờsbho thếwrvuzmwzo màzmwzy cũxeifng biếwrvut. Tao cho màzmwzy mộzzjqt cơcmjl hộzzjqi cuốtnjki cùzhdtng đvnvrsuswzhdto thâoxudn phậrjstn lai lịdrdfch củurmoa thằwdflng kia, đvnvrwrvung thờsbhoi nógzioi tao biếwrvut nógzio đvnvrang ởsusw đvnvrâoxudu, nếwrvuu khôrdvcng màzmwzy sẽolez..."

Hắbtgwn nhìzhdtn sang bêlmhbn cạffuknh, hai hắbtgwc y nhâoxudn đvnvrang đvnvreucpng đvnvrwrvung thờsbhoi rúpfset nhữrstdng lưcrklsuswi đvnvrao sázhdtng nhưcrkl tuyếwrvut, mộzzjqt ngưcrklsbhoi trong đvnvrógzio kházhdt nhanh nhậrjsty đvnvrsusw ngang lưcrklsuswi đvnvrao trêlmhbn cổlzzn mậrjstp mạffukp, têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn còymhxn lạffuki hơcmjli do dựycta rồwrvui rúpfset lui đvnvreucpng cùzhdtng vớsedwi đvnvrázhdtm ngưcrklsbhoi phíwbipa sau.

Bịdrdfcrklsuswi đvnvrao lạffuknh nhưcrklwaxeng kềufpp cổlzzn khiếwrvun cho lãlsqeo Mãlsqecmjli rùzhdtng mìzhdtnh, sắbtgwc mặwdflt tázhdti nhợaluct, trôrdvcng kházhdtwaxeng thẳfwmvng, thậrjstm chíwbip khẩrstdn trưcrklơcmjlng tớsedwi mứeucpc khôrdvcng thèsshcm nhìzhdtn mặwdflt têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn vừlanla rồwrvui.

gzio lẽolezzmwz do bảyzhpn năwaxeng phảyzhpn ứeucpng trưcrklsedwc sựycta sốtnjkng chếwrvut màzmwz thâoxudn hìzhdtnh hắbtgwn run rẩrstdy kịdrdfch liệhkoft, sau đvnvrógzio nhúpfsen ngưcrklsbhoi nhìzhdtn vàzmwzo têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn sắbtgwp giếwrvut mìzhdtnh, giốtnjkng nhưcrkl muốtnjkn nhìzhdtn kỹhkofcrklsedwng mạffuko củurmoa hung thủurmo, sau đvnvrógzio biếwrvun thàzmwznh quỷrxvz tớsedwi bázhdto thùzhdt. Đsedwázhdtng tiếwrvuc làzmwz, têlmhbzmwzy mặwdflc toàzmwzn đvnvrwrvu đvnvren kíwbipn míwbipt, ngay cảyzhp khuôrdvcn mặwdflt cũxeifng đvnvrãlsqe che, chỉwaxe lộzzjq ra mộzzjqt đvnvrôrdvci mắbtgwt.

lsqeo Mãlsqe hung tợalucn trợalucn mắbtgwt nhìzhdtn têlmhbn nàzmwzy.


Hắbtgwc y nhâoxudn kia cũxeifng chẳfwmvng thèsshcm đvnvrzzjqng đvnvrrjsty.

rdvcng tửdhhe trẻrdfa tuổlzzni kia giốtnjkng nhưcrklzmwz hếwrvut kiêlmhbn nhẫwbipn, lạffuknh lùzhdtng thốtnjkt: 

"Suy nghĩwaxe kỹhkof chưcrkla?" 

Mớsedwi nógzioi xong đvnvrãlsqe hừlanl lạffuknh mộzzjqt tiếwrvung, vung tay lêlmhbn, nógzioi: 

sedwzzjqng thủurmo..."

sedwlanlng!" 

Đsedwzzjqt nhiêlmhbn, cógzio mộzzjqt tiếwrvung kêlmhbu thảyzhpm vang lêlmhbn, lãlsqeo Mãlsqe quázhdtt lớsedwn mộzzjqt tiếwrvung, lúpfsec trưcrklsedwc khíwbip chấykbxt thiếwrvut huyếwrvut kiêlmhbn nghịdrdf, dùzhdtgzio chếwrvut cũxeifng khôrdvcng từlanl nay đvnvrãlsqe khoogn cázhdtnh màzmwz bay, lậrjstp tứeucpc đvnvrlzzni thàzmwznh vẻrdfa mặwdflt nịdrdfnh hógziot, la lêlmhbn: 

"Tôrdvci nógzioi! Tôrdvci nógzioi!"

"Phùzhdt..."

Đsedwázhdtm hắbtgwc y nhâoxudn nhấykbxt thờsbhoi thởsusw phàzmwzo, bao gồwrvum cảyzhp vịdrdfrdvcng tửdhhe kia, cógzio lẽolez do bấykbxt ngờsbho trưcrklsedwc tházhdti đvnvrzzjq củurmoa lãlsqeo Mãlsqezmwz ngẩrstdn ra, trong lúpfsec nhấykbxt thờsbhoi khôrdvcng phảyzhpn ứeucpng kịdrdfp.

lmhbn hắbtgwc y nhâoxudn đvnvreucpng bêlmhbn cạffuknh lãlsqeo Mãlsqegzio vẻrdfa kházhdtwbipch đvnvrzzjqng, châoxudn tay lảyzhpo đvnvryzhpo nhưcrkl sắbtgwp ngãlsqe tớsedwi nơcmjli, sau đvnvrógzio trôrdvcng rấykbxt làzmwzwaxem tứeucpc, giơcmjl châoxudn đvnvrffukp têlmhbn bébtdho nàzmwzy mộzzjqt cázhdti!

gsxe..." 

lsqeo Mãlsqewaxen hai vòymhxng trêlmhbn đvnvrykbxt, trôrdvcng nhưcrkl mộzzjqt quảyzhp cầdhheu thịdrdft lăwaxen lôrdvcng lốtnjkc, mồwrvum miệhkofng nhe răwaxeng.


Vịdrdfrdvcng tửdhhe kia đvnvrãlsqe kịdrdfp đvnvrdrdfnh hìzhdtnh, vộzzjqi vàzmwzng quázhdtt ngưcrklsbhoi mìzhdtnh ngừlanlng lạffuki, sau đvnvrógzio nhanh chógziong đvnvri đvnvrếwrvun bêlmhbn têlmhbn mậrjstp, nghiêlmhbm mặwdflt nógzioi: 

"Mãlsqe Tiểsuswu Vâoxudn!"

Vừlanla nógzioi câoxudu nàzmwzy xong, ngay cảyzhp chíwbipnh hắbtgwn cũxeifng nhíwbipu màzmwzy mộzzjqt cázhdti, cảyzhpm giázhdtc thấykbxy cázhdti têlmhbn nàzmwzy vớsedwi thằwdflng bébtdho kia cógzio sựycta kházhdtc biệhkoft quázhdt lớsedwn, đvnvrtnjki chiếwrvuu vớsedwi nộzzjqi dung lấykbxy đvnvrưcrklalucc từlanl mậrjstt bázhdto củurmoa ngưcrklsbhoi trong tổlzzn chứeucpc Phùzhdtoxudn, thìzhdt thằwdflng bébtdho nàzmwzy đvnvrúpfseng làzmwzgziolmhbn nhưcrkl vậrjsty (têlmhbn cógzio vẻrdfa thanh thoázhdtt nhẹxlwa nhàzmwzng nhưcrkloxudy, màzmwz ngưcrklsbhoi thìzhdtbtdho ụwdflc ịdrdfch nhưcrkl lợalucn – ND)... Nhưcrklng màzmwzpfsec nàzmwzy khôrdvcng còymhxn thờsbhoi gian suy nghĩwaxe nhiềufppu nhưcrkl vậrjsty nữrstda, côrdvcng tửdhhe trẻrdfa tuổlzzni híwbipt sâoxudu mộzzjqt hơcmjli, nógzioi: 

"Mãlsqe Tiểsuswu Vâoxudn, màzmwzy nghe cho rõbtdh đvnvrâoxudy, tao têlmhbn làzmwz Thưcrklơcmjlng Phi Dựyctac, làzmwz Phógzio đvnvràzmwzn chủurmooxudy đvnvràzmwzn củurmoa thầdhhen giázhdto Tam Giớsedwi. Chỉwaxe cầdhhen màzmwzy nógzioi thậrjstt, tao bảyzhpo đvnvryzhpm rằwdflng cuộzzjqc đvnvrsbhoi còymhxn lạffuki củurmoa màzmwzy khôrdvcng lo ăwaxen mặwdflc, lạffuki càzmwzng khôrdvcng sợaluc tổlzzn chứeucpc Phùzhdtoxudn đvnvruổlzzni giếwrvut."

lsqe Tiểsuswu Vâoxudn... àzmwz, lãlsqeo Mãlsqebtdho ụwdflc ịdrdfch gậrjstt đvnvrdhheu liêlmhbn tụwdflc, nógzioi: 

sedwa tạffuk, đvnvra tạffuk, côrdvcng tửdhhe nhấykbxt đvnvrdrdfnh phảyzhpi cứeucpu tôrdvci đvnvrógzio!"

Thưcrklơcmjlng Phi Dựyctac gậrjstt đvnvrdhheu, trong mắbtgwt lộzzjq ra sựycta mong đvnvraluci vàzmwz khẩrstdn trưcrklơcmjlng, nógzioi: 

"Vậrjsty màzmwzy nógzioi mau, cázhdti thằwdflng đvnvrang trốtnjkn kia cógzio thâoxudn phậrjstn lai lịdrdfch gìzhdt?"

Xung quanh hoàzmwzn toàzmwzn yêlmhbn tĩwaxenh, tấykbxt cảyzhp hắbtgwc y nhâoxudn đvnvrufppu níwbipn thởsusw lắbtgwng nghe.

Giógzio đvnvrêlmhbm thổlzzni qua, chỉwaxeymhxn lạffuki thanh âoxudm tíwbipzhdtch đvnvrang cházhdty củurmoa quázhdtn rưcrklalucu. Màzmwz mộzzjqt nơcmjli xa xôrdvci, trong bógziong đvnvrêlmhbm đvnvren đvnvrwdflc loázhdtng thoázhdtng truyềufppn lạffuki mộzzjqt âoxudm thanh mơcmjl hồwrvu, giốtnjkng nhưcrkl con trâoxudu nhàzmwz ai đvnvrzzjqng đvnvryctac kêlmhbu lêlmhbn mộzzjqt tiếwrvung “nghébtdhbtdh”.

lsqeo Mãlsqe cắbtgwn răwaxeng, trôrdvcng nhưcrkl đvnvrang đvnvrykbxu tranh nộzzjqi tâoxudm dữrstd dộzzjqi lắbtgwm, thậrjstm chíwbipymhxn quay đvnvrdhheu nhìzhdtn cázhdti têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn vừlanla đvnvrázhdtzhdtnh mộzzjqt cázhdti, trôrdvcng nhưcrkl hếwrvut sứeucpc sợaluclsqei thanh đvnvrao sázhdtng loázhdtng kia, phảyzhpi mấykbxt mộzzjqt lúpfsec sau mớsedwi mởsusw miệhkofng nógzioi: 

"Têlmhbn thựyctac sựycta củurmoa thằwdflng kia làzmwzzhdtrdvci khôrdvcng rõbtdh lắbtgwm, nhưcrklng từlanlpfsec tôrdvci quen hắbtgwn thìzhdt đvnvrưcrklalucc biếwrvut têlmhbn hắbtgwn làzmwz Lụwdflc Trầdhhen, năwaxem nay hai mưcrklơcmjli tázhdtm tuổlzzni, dázhdtng ngưcrklsbhoi tầdhhem trung..."

Thưcrklơcmjlng Phi Dựyctac cau màzmwzy, khẽolez vuốtnjkt càzmwzm, hiểsuswn nhiêlmhbn làzmwz đvnvrãlsqe hiểsuswu rõbtdh nhữrstdng thôrdvcng tin nàzmwzy, tuy thấykbxy têlmhbn mậrjstp nógzioi khôrdvcng cógziozhdt sai nhưcrklng vẫwbipn vộzzjqi vàzmwzng thúpfsec giụwdflc: 

"Nógzioi đvnvrúpfseng lắbtgwm, còymhxn gìzhdt nữrstda khôrdvcng?"

lmhbn bébtdho do dựycta mộzzjqt chúpfset, têlmhbn hắbtgwc y nhâoxudn kia giốtnjkng nhưcrkl rấykbxt ghébtdht kẻrdfa tiểsuswu nhâoxudn phảyzhpn phúpfsec vôrdvc thưcrklsbhong nàzmwzy, quázhdtt khẽolez mộzzjqt tiếwrvung, lạffuki gázhdtc đvnvrao lêlmhbn cổlzznlsqeo Mãlsqe

"Nógzioi mau!"



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.