Thiên Ảnh

Quyển 1-Chương 4 : Đệ tử trung thành

    trước sau   
Vừyljta nóhmjci xong thìmzak ngưvnwcjcjyi trưvnwclqfang lãqdbbo béhbmso nàifhfy đifhfãqdbb vộbmski vàifhfng ngồmfzci lạhonci chỗcapqqdbb.

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng vàifhf trưvnwclqfang lãqdbbo cao gầytjhy nhìmzakn nhau rồmfzci cũqdbbng ngồmfzci xuốjaelng.

Đipynjaelng lửvfkta vẫuvxwn rừyljtng rựgvzmc chágteky khiếflgnn xung quanh ságtekng tỏumtb, cũqdbbng làifhfm cho nhữiktrng biểyattu tưvnwcqdbbng, hìmzaknh xăbuufm cùlcbfng nhữiktrng vếflgnt thẹyuxao trêmuldn gưvnwcơmfzcng mặlcbft nhăbuufn nheo củaslfa lãqdbbo càifhfng thêmuldm rõulpgifhfng. Trôucxang ôucxang ta chẳtudrng khágtekc nàifhfo mộbmskt con thúgtek hoang giàifhf nua vẫuvxwn luôucxan giấfkaau lấfkaay vẻzeof cảskwenh giágtekc sâetfvu trong đifhfágteky mắfkaat.

Ôxrumng ta nhìmzakn qua ba ngưvnwcjcjyi trưvnwclqfang lãqdbbo rồmfzci chậrfadm rãqdbbi đifhfi đifhfi tớmrlyi hưvnwcmrlyng còhmjcn lạhonci củaslfa đifhfjaelng lửvfkta đifhfyatt ngồmfzci xuốjaelng. Khi làifhfm mấfkaay việyttec đifhfóhmjc ngưvnwcjcjyi nàifhfy còhmjcn thởlqfa mạhoncnh nhưvnwc thểyattqdbb thúgtekprmxt gàifhfo, cóhmjc lẽzqrgifhf do đifhfãqdbb quágtek giàifhfmuldn cơmfzc thểyattqdbbng khôucxang còhmjcn nghe lờjcjyi nữiktra. 

etfvn Thùlcbfvnwcjcjyng chờjcjy vịuutz Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn nàifhfy ngồmfzci xuốjaelng rồmfzci mớmrlyi nhấfkaan giọszgzng: “Vậrfady thìmzak bắfkaat đifhfytjhu thôucxai…”

“Chờjcjy chúgtekt!” Bỗcapqng cóhmjc mộbmskt giọszgzng nóhmjci cắfkaat ngang lờjcjyi Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng


Ba vịuutz trưvnwclqfang lãqdbbo củaslfa tam giớmrlyi thầytjhn giágteko đifhfmfzcng thờjcjyi nhìmzakn vềruhu Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn. Ôxrumng ta thìmzak lạhonci từyljt từyljt chỉnvmq tay vềruhumuldn cạhoncnh Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng rồmfzci bảskweo: “Ngưvnwcjcjyi nàifhfy, đifhfyatt hắfkaan đifhfi đifhfi!”

Hai ngưvnwcjcjyi trưvnwclqfang lãqdbbo béhbmso gầytjhy cùlcbfng nhăbuufn màifhfy, Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng thìmzak lạhonci hắfkaang giọszgzng: “Hắfkaac Lang làifhfetfvm phúgtekc củaslfa ta, hơmfzcn nữiktra còhmjcn tu luyệytten bi phágtekp cóhmjc thểyatt tạhonco ra Huyếflgnt Phágtekch Tinh, thứtudr đifhfóhmjc lạhonci rấfkaat cóhmjc lợqdbbi cho Hàifhfng Thầytjhn Chúgtek, tôucxan giảskwe lẽzqrgifhfo còhmjcn khôucxang hiểyattu sao?”

Đipynôucxai mắfkaat giàifhf nua củaslfa Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn lạhonci chuyểyattn vềruhu phíprmxa đifhfjaelng lửvfkta trưvnwcmrlyc mặlcbft khiếflgnn vẻzeof thưvnwcơmfzcng tang trong ấfkaay lạhonci càifhfng nhưvnwculpgifhfng hơmfzcn, thậrfadm chíprmxhmjcn nhưvnwcifhf hai ngọszgzn lửvfkta đifhfumtblcbfng lêmuldn từyljt trêmuldn ngưvnwcjcjyi ôucxang ta vậrfady. Sau đifhfóhmjc kẻzeofifhfy lạhonci từyljt từyljthmjci: “Ta khôucxang tin hắfkaan!”

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng cũqdbbng cau màifhfy tỏumtbulpghbmst giậrfadn rồmfzci lạhoncnh lùlcbfng: “Căbuufn cứtudr theo ságtekch cổnzyb củaslfa thầytjhn giágteko chúgtekng ta thìmzak khi thi phágtekp Hàifhfng Thầytjhn Chúgtek nếflgnu cóhmjcprmx phágtekp huyếflgnt phágtekch nhiêmuldn tinh ởlqfamuldn hiệyttep trợqdbb thìmzakhmjc thểyattbuufng lêmuldn mộbmskt thàifhfnh cơmfzc hộbmski thàifhfnh côucxang, khôucxang rõulpgucxan giảskwehmjc ýyatt kiếflgnn gìmzak vớmrlyi đifhfiềruhuu nàifhfy khôucxang?”

“Mộbmskt thàifhfnh!” Hai vịuutz trưvnwclqfang lãqdbbo gầytjhy béhbmso còhmjcn lạhonci liềruhun biếflgnn sắfkaac, rõulpgifhfng làifhf mộbmskt thàifhfnh tưvnwclqfang nhưvnwc nhỏumtbhbmsifhfy lạhonci cóhmjc ýyatt nghĩgpdza lớmrlyn thếflgnifhfo vớmrlyi họszgz. Sau khi nghe Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng nóhmjci thìmzak bọszgzn họszgz đifhfruhuu mùlcbfng rỡdxgy hẳtudrn lêmuldn, trưvnwclqfang lãqdbbo béhbmso còhmjcn tứtudrc tốjaeli trágtekch nhỏumtbetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng: “Cóhmjc chuyệytten tốjaelt thếflgnifhfy màifhf sao ngưvnwcơmfzci khôucxang sớmrlym nóhmjci vớmrlyi ta vàifhfmuldn gầytjhy kia?”

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng gậrfadt đifhfytjhu vớmrlyi ôucxang ta nhưvnwcng lạhonci lậrfadp tứtudrc nhìmzakn chằjaelm chằjaelm vềruhu phíprmxa Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn. Ngay khi ôucxang đifhfuutznh mởlqfa miệytteng thìmzak lạhonci nghe đifhfưvnwcqdbbc thứtudr giọszgzng khàifhfn khàifhfn củaslfa kẻzeof kia lậrfadp lạhonci: “Ta khôucxang tin hắfkaan!”

Lầytjhn nàifhfy thìmzak cảskwe hai ngưvnwcjcjyi trưvnwclqfang lãqdbbo kia đifhfruhuu đifhfãqdbb khóhmjc chịuutzu. Bọszgzn họszgz đifhfruhuu làifhf nhâetfvn vậrfadt cóhmjc đifhfuutza vịuutz cựgvzmc lớmrlyn trong trung thổnzyb thầytjhn châetfvu vậrfady màifhfgtekc nàifhfy đifhfruhuu đifhfãqdbb lạhoncnh lùlcbfng hẳtudrn lêmuldn. Chỉnvmq khôucxang rõulpgifhfng Thầytjhn Chúgtekifhf thứtudrmzakifhf khiếflgnn cho ngưvnwcjcjyi cóhmjc thâetfvn phậrfadn nhưvnwc họszgz cảskwem thấfkaay nhưvnwc vậrfady đifhfâetfvy.

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng nhưvnwcmrlyng màifhfy hỏumtbi lạhonci: “Vậrfady rốjaelt cuộbmskc ngưvnwcơmfzci muốjaeln sao?”

“Đipynyatt hắfkaan rờjcjyi đifhfi!” Giọszgzng nóhmjci khóhmjc nghe củaslfa Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn khôucxang ngừyljtng vang vọszgzng khắfkaap sơmfzcn cốjaelc vắfkaang lặlcbfng thậrfadt chẳtudrng khágtekc nàifhfo tiếflgnng củaslfa mộbmskt con thúgtekvnwcơmfzcng sắfkaap chếflgnt, giàifhf cảskwe nhưvnwcng vẫuvxwn tràifhfn đifhfytjhy uy nghiêmuldm: “Nếflgnu nhấfkaat đifhfuutznh muốjaeln giữiktr hắfkaan lạhonci thìmzak phảskwei hạhoncmuldn ngưvnwcjcjyi gãqdbb Hắfkaac Diễwybim ma chúgtek đifhfmfzcng thờjcjyi thềruhu rằjaelng tuyệyttet đifhfjaeli khôucxang đifhfưvnwcqdbbc làifhfm chuyệytten bấfkaat lợqdbbi vớmrlyi Hàifhfng Thầytjhn Chúgtek nếflgnu khôucxang sẽzqrg bịuutz hắfkaac diễwybim đifhfjaelt ngưvnwcqdbbc lạhonci bảskwen thâetfvn khiếflgnn da thịuutzt chágteky khôucxa, hồmfzcn phágtekch tan nágtekt, đifhfjcjyi đifhfjcjyi kiếflgnp kiếflgnp khôucxang thểyatt luâetfvn hồmfzci màifhf phảskwei chịuutzu nỗcapqi đifhfau nung nấfkaau. Lúgtekc đifhfóhmjc.. ta mớmrlyi yêmuldn tâetfvm.” 

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng chợqdbbt giậrfadn dữiktr bậrfadt dậrfady căbuufm tứtudrc nhìmzakn Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn rồmfzci gầytjhm lêmuldn: “Ngưvnwcơmfzci muốjaeln đifhfem thứtudr quỷlcbf thuậrfadt yêmuldu tàifhf đifhfóhmjcmuldn ngưvnwcjcjyi đifhfytte tửvfkt ta sao!”

Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn cưvnwcjcjyi lạhoncnh đifhfmfzcng thờjcjyi hơmfzci nhắfkaam mắfkaat lạhonci nhưvnwc thểyatt khôucxang hềruhu quan tâetfvm tớmrlyi cơmfzcn giậrfadn củaslfa Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng. Cóhmjc lẽzqrg đifhfôucxai mắfkaat củaslfa lãqdbbo đifhfãqdbb nhìmzakn thấfkaay quágtek nhiềruhuu buồmfzcn vui trêmuldn thếflgn gian nàifhfy nêmuldn giờjcjy đifhfâetfvy chỉnvmqhmjcn ágteknh lửvfkta đifhfang khôucxang ngừyljtng thiêmuldu đifhfjaelt.

qdbbng ngay lúgtekc đifhfóhmjc bỗcapqng cóhmjc mộbmskt tiếflgnng nóhmjci vang lêmuldn từyljtmuldn cạhoncnh Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng, chíprmxnh làifhf củaslfa vịuutz trưvnwclqfang lãqdbbo gầytjhy gòhmjc kia: “Tôucxan giảskwehmjci hìmzaknh nhưvnwcqdbbng khôucxang sai.”

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng quay phắfkaat lạhonci vừyljta kinh ngạhoncc vừyljta tứtudrc giậrfadn nhìmzakn ôucxang ta nhưvnwcng vịuutz trưvnwclqfang lãqdbbo nàifhfy cũqdbbng khôucxang hềruhu e ngạhonci màifhfhmjcn bìmzaknh tĩgpdznh nhìmzakn lạhonci.


pkcd phíprmxa bêmuldn kia Hỏumtba chi Tágtekt mãqdbbn lạhonci phágtekt ra tràifhfng cưvnwcjcjyi chóhmjci tai nhưvnwc tiếflgnng quỷlcbfifhfo rồmfzci cũqdbbng nhìmzakn vềruhumuldn nàifhfy.

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng híprmxt sâetfvu rồmfzci liếflgnc sang bêmuldn phíprmxa trưvnwclqfang lãqdbbo béhbmso đifhfuutznh nóhmjci gìmzak đifhfóhmjc thìmzak lạhonci bịuutz ngưvnwcjcjyi nàifhfy ho khan cưvnwcmrlyp lờjcjyi: “Vâetfvn huynh, ta cũqdbbng nghĩgpdz rằjaelng đifhfyatt đifhfruhu phòhmjcng vạhoncn nhấfkaat thìmzak lờjcjyi củaslfa tôucxan giảskweqdbbng khôucxang phảskwei làifhf khôucxang cóhmjcyatt.” Cóhmjc thểyattifhfmzak quan hệytte củaslfa y vớmrlyi Vâetfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng cũqdbbng khôucxang tồmfzci nêmuldn sau khi suy nghĩgpdz thìmzak lạhonci giảskweng hòhmjca thêmuldm: “Hơmfzcn nữiktra, chúgtekng ta đifhfruhuu biếflgnt rằjaelng dùlcbf Hắfkaac Diễwybim Ma Chúgtekucxalcbfng tàifhfn đifhfbmskc nhưvnwcng cũqdbbng chỉnvmqifhf mộbmskt loạhonci thềruhu nguyềruhun màifhf thôucxai, chỉnvmq cầytjhn têmuldn nhóhmjcc kia khôucxang làifhfm trágteki lờjcjyi thềruhu, thìmzak lờjcjyi nguyềruhun nàifhfy cũqdbbng sẽzqrg khôucxang bịuutzprmxch đifhfbmskng, lúgtekc đifhfóhmjcqdbbng đifhfâetfvu cóhmjc vấfkaan đifhfruhumzak đifhfâetfvu.”

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng rõulpgifhfng khôucxang ngờjcjy đifhfưvnwcqdbbc làifhf cảskwe ngưvnwcjcjyi béhbmso cũqdbbng nóhmjci nhưvnwc vậrfady nêmuldn sắfkaac mặlcbft lạhonci liêmuldn tụujehc biếflgnn đifhfnzybi. Bằjaelng vàifhfo thâetfvn phậrfadn vàifhf kiếflgnn thứtudrc củaslfa hắfkaan thìmzak tấfkaat nhiêmuldn cũqdbbng hiểyattu đifhfưvnwcqdbbc đifhfôucxai phầytjhn vềruhu loạhonci ma chúgtekifhfy, dùlcbf ngưvnwcjcjyi béhbmso kia nóhmjci cũqdbbng khôucxang sai nhưvnwcng loạhonci ma chúgtek củaslfa man nhâetfvn ởlqfaetfvu trong dãqdbby Nam Cưvnwcơmfzcng hoang dạhonci kia cũqdbbng khôucxang chỉnvmq đifhfơmfzcn giảskwen nhưvnwc thếflgn.

Khi hắfkaan còhmjcn đifhfang tưvnwc lựgvzm đifhfuutznh đifhfyatt Hắfkaac Lang rờjcjyi đifhfi thìmzak bỗcapqng nghe thấfkaay giọszgzng nóhmjci từyljt đifhfjaelng sau: “Sưvnwc phụujeh, đifhfytte tửvfkt nguyệytten ýyatt.”

Lờjcjyi nàifhfy vừyljta ra thìmzak quanh đifhfjaelng lửvfkta liềruhun lậrfadp tứtudrc trởlqfamuldn im ắfkaang, ágteknh mắfkaat tấfkaat cảskwe nhữiktrng ngưvnwcjcjyi ởlqfa đifhfóhmjcqdbbng theo thếflgnifhf rờjcjyi lêmuldn thâetfvn ngưvnwcjcjyi trẻzeof tuổnzybi mặlcbfc đifhfmfzc đifhfen kia. Ngay cảskwe ágteknh mắfkaat cơmfzc tríprmx củaslfa vịuutz Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn giàifhf nua kia cũqdbbng khôucxang phảskwei làifhf ngoạhonci lệytte.

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng khóhmjc chịuutzu bảskweo: “Nguy hiểyattm bêmuldn trong…”

Hắfkaac Lang thẳtudrng lưvnwcng ngồmfzci đifhfóhmjc rồmfzci bìmzaknh thảskwen đifhfágtekp: “Lấfkaay đifhfhonci sựgvzm củaslfa sưvnwc phụujehifhfm trọszgzng, mộbmskt chúgtekt hiểyattm nguy cho đifhfytte tửvfkt thậrfadt khôucxang đifhfágtekng nhắfkaac tớmrlyi.”

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng nhìmzakn kĩgpdzvnwcơmfzcng mặlcbft trẻzeof trung củaslfa y mộbmskt lúgtekc lâetfvu rồmfzci mởlqfai thởlqfaetfvu bảskweo: “Tốjaelt! Con quảskwe nhiêmuldn làifhf đifhfytte tửvfkt tốjaelt củaslfa ta, ta đifhfúgtekng làifhf đifhfãqdbb khôucxang nhìmzakn lầytjhm.”

Hắfkaac Lăbuufng cúgteki đifhfytjhu im lặlcbfng.

etfvn Thùlcbfvnwcơmfzcng quay lạhonci ngồmfzci xuốjaelng chỗcapq củaslfa mìmzaknh rồmfzci cấfkaat giọszgzng: “Con mau tớmrlyi đifhfâetfvy.”

Hắfkaac Lang vâetfvng mộbmskt tiếflgnng rồmfzci đifhftudrng dậrfady vòhmjcng qua đifhfjaelng lửvfkta đifhfi tớmrlyi trưvnwcmrlyc mặlcbft Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn, sau đifhfóhmjc lạhonci yêmuldn ổnzybn ngồmfzci xuốjaelng bêmuldn cạhoncnh lãqdbbo giàifhfifhfy nhưvnwcgtekc nãqdbby.

Kẻzeofhmjc đifhfuutza vịuutzifhf tuổnzybi tágtekc nhưvnwcqdbbo lúgtekc nàifhfy cũqdbbng khôucxang giấfkaau nổnzybi ágteknh mắfkaat khen ngợqdbbi đifhflcbft lêmuldn ngưvnwcjcjyi hắfkaan, nhưvnwcng rõulpgifhfng đifhfiềruhuu nàifhfy cũqdbbng khôucxang cóhmjc chúgtekt ảskwenh hưvnwclqfang nàifhfo tớmrlyi tâetfvm tríprmxifhf quyếflgnt đifhfuutznh củaslfa y.

vnwcmrlyi sựgvzm theo dõulpgi củaslfa ba vịuutz trưvnwclqfang lãqdbbo củaslfa tam giớmrlyi thầytjhn giágteko thìmzak mộbmskt nghi thứtudrc ngắfkaan gọszgzn nhưvnwcng kìmzak lạhonc nhanh chóhmjcng đifhfưvnwcqdbbc bắfkaat đifhfytjhu. Hỏumtba chi Tágtekt Mãqdbbn trưvnwcmrlyc tiêmuldn đifhfưvnwca tay vàifhfo trong đifhfjaelng lửvfkta mộbmskt lúgtekc rồmfzci mớmrlyi thu vềruhu, theo đifhfóhmjc trong lòhmjcng bàifhfn tay cũqdbbng hiệytten lêmuldn mộbmskt ngọszgzn lửvfkta nhỏumtb đifhfang chágteky ságtekng nhưvnwcng mágteku thịuutzt củaslfa hắfkaan lạhonci chẳtudrng hềruhuhmjc chúgtekt phảskwen ứtudrng nàifhfo vớmrlyi nóhmjc cảskwe. Sau đifhfóhmjc mọszgzi ngưvnwcjcjyi lạhonci thấfkaay hắfkaan khẽzqrg ngâetfvm mộbmskt đifhfoan chúgtek ngữiktr thầytjhn bíprmx cổnzybvnwca.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.