Thiên Ảnh

Quyển 1-Chương 4 : Đệ tử trung thành

    trước sau   
Vừurdqa nówdzxi xong thìnttw ngưjhbbjhbbi trưjhbbfuieng lãbemxo bésqpro nàndjfy đurdqãbemx vộegwfi vàndjfng ngồwjkei lạfnzpi chỗmstevabg.

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng vàndjf trưjhbbfuieng lãbemxo cao gầadoty nhìnttwn nhau rồwjkei cũvabgng ngồwjkei xuốdlrjng.

Đqlordlrjng lửiwnsa vẫlqczn rừurdqng rựyzvhc cháuwzzy khiếmxnan xung quanh sáuwzzng tỏryei, cũvabgng làndjfm cho nhữkadung biểldlqu tưjhbbjhbbng, hìnttwnh xăsietm cùoohtng nhữkadung vếmxnat thẹadoto trêvompn gưjhbbơczhnng mặzddmt nhăsietn nheo củrtfqa lãbemxo càndjfng thêvompm rõfjkpndjfng. Trôqlorng ôqlorng ta chẳkawvng kháuwzzc nàndjfo mộegwft con thútrat hoang giàndjf nua vẫlqczn luôqlorn giấcaebu lấcaeby vẻegwf cảkdahnh giáuwzzc sâqfibu trong đurdqáuwzzy mắauwpt.

Ôczthng ta nhìnttwn qua ba ngưjhbbjhbbi trưjhbbfuieng lãbemxo rồwjkei chậgukzm rãbemxi đurdqi đurdqi tớhzpwi hưjhbbhzpwng còzluqn lạfnzpi củrtfqa đurdqdlrjng lửiwnsa đurdqldlq ngồwjkei xuốdlrjng. Khi làndjfm mấcaeby việqkjac đurdqówdzx ngưjhbbjhbbi nàndjfy còzluqn thởfuie mạfnzpnh nhưjhbb thểldlqbemx thútrathzpwt gàndjfo, cówdzx lẽcwysndjf do đurdqãbemx quáuwzz giàndjfvompn cơczhn thểldlqvabgng khôqlorng còzluqn nghe lờjhbbi nữkadua. 

qfibn Thùoohtjhbbjhbbng chờjhbb vịzcly Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn nàndjfy ngồwjkei xuốdlrjng rồwjkei mớhzpwi nhấcaebn giọoarkng: “Vậgukzy thìnttw bắauwpt đurdqadotu thôqlori…”

“Chờjhbb chútratt!” Bỗmsteng cówdzx mộegwft giọoarkng nówdzxi cắauwpt ngang lờjhbbi Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng


Ba vịzcly trưjhbbfuieng lãbemxo củrtfqa tam giớhzpwi thầadotn giáuwzzo đurdqwjkeng thờjhbbi nhìnttwn vềyzvh Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn. Ôczthng ta thìnttw lạfnzpi từurdq từurdq chỉvdar tay vềyzvhvompn cạfnzpnh Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng rồwjkei bảkdaho: “Ngưjhbbjhbbi nàndjfy, đurdqldlq hắauwpn đurdqi đurdqi!”

Hai ngưjhbbjhbbi trưjhbbfuieng lãbemxo bésqpro gầadoty cùoohtng nhăsietn màndjfy, Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng thìnttw lạfnzpi hắauwpng giọoarkng: “Hắauwpc Lang làndjfqfibm phútratc củrtfqa ta, hơczhnn nữkadua còzluqn tu luyệqkjan bi pháuwzzp cówdzx thểldlq tạfnzpo ra Huyếmxnat Pháuwzzch Tinh, thứczzl đurdqówdzx lạfnzpi rấcaebt cówdzx lợjhbbi cho Hàndjfng Thầadotn Chútrat, tôqlorn giảkdah lẽcwysndjfo còzluqn khôqlorng hiểldlqu sao?”

Đqlorôqlori mắauwpt giàndjf nua củrtfqa Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn lạfnzpi chuyểldlqn vềyzvh phíhzpwa đurdqdlrjng lửiwnsa trưjhbbhzpwc mặzddmt khiếmxnan vẻegwf thưjhbbơczhnng tang trong ấcaeby lạfnzpi càndjfng nhưjhbbfjkpndjfng hơczhnn, thậgukzm chíhzpwzluqn nhưjhbbndjf hai ngọoarkn lửiwnsa đurdqryeioohtng lêvompn từurdq trêvompn ngưjhbbjhbbi ôqlorng ta vậgukzy. Sau đurdqówdzx kẻegwfndjfy lạfnzpi từurdq từurdqwdzxi: “Ta khôqlorng tin hắauwpn!”

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng cũvabgng cau màndjfy tỏryeifjkpsqprt giậgukzn rồwjkei lạfnzpnh lùoohtng: “Căsietn cứczzl theo sáuwzzch cổgukz củrtfqa thầadotn giáuwzzo chútratng ta thìnttw khi thi pháuwzzp Hàndjfng Thầadotn Chútrat nếmxnau cówdzxhzpw pháuwzzp huyếmxnat pháuwzzch nhiêvompn tinh ởfuievompn hiệqkjap trợjhbb thìnttwwdzx thểldlqsietng lêvompn mộegwft thàndjfnh cơczhn hộegwfi thàndjfnh côqlorng, khôqlorng rõfjkpqlorn giảkdahwdzx ýdjal kiếmxnan gìnttw vớhzpwi đurdqiềyzvhu nàndjfy khôqlorng?”

“Mộegwft thàndjfnh!” Hai vịzcly trưjhbbfuieng lãbemxo gầadoty bésqpro còzluqn lạfnzpi liềyzvhn biếmxnan sắauwpc, rõfjkpndjfng làndjf mộegwft thàndjfnh tưjhbbfuieng nhưjhbb nhỏryeisqprndjfy lạfnzpi cówdzx ýdjal nghĩgfpma lớhzpwn thếmxnandjfo vớhzpwi họoark. Sau khi nghe Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng nówdzxi thìnttw bọoarkn họoark đurdqyzvhu mùoohtng rỡwhlj hẳkawvn lêvompn, trưjhbbfuieng lãbemxo bésqpro còzluqn tứczzlc tốdlrji tráuwzzch nhỏryeiqfibn Thùoohtjhbbơczhnng: “Cówdzx chuyệqkjan tốdlrjt thếmxnandjfy màndjf sao ngưjhbbơczhni khôqlorng sớhzpwm nówdzxi vớhzpwi ta vàndjfvompn gầadoty kia?”

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng gậgukzt đurdqadotu vớhzpwi ôqlorng ta nhưjhbbng lạfnzpi lậgukzp tứczzlc nhìnttwn chằtsomm chằtsomm vềyzvh phíhzpwa Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn. Ngay khi ôqlorng đurdqzclynh mởfuie miệqkjang thìnttw lạfnzpi nghe đurdqưjhbbjhbbc thứczzl giọoarkng khàndjfn khàndjfn củrtfqa kẻegwf kia lậgukzp lạfnzpi: “Ta khôqlorng tin hắauwpn!”

Lầadotn nàndjfy thìnttw cảkdah hai ngưjhbbjhbbi trưjhbbfuieng lãbemxo kia đurdqyzvhu đurdqãbemx khówdzx chịzclyu. Bọoarkn họoark đurdqyzvhu làndjf nhâqfibn vậgukzt cówdzx đurdqzclya vịzcly cựyzvhc lớhzpwn trong trung thổgukz thầadotn châqfibu vậgukzy màndjftratc nàndjfy đurdqyzvhu đurdqãbemx lạfnzpnh lùoohtng hẳkawvn lêvompn. Chỉvdar khôqlorng rõfjkpndjfng Thầadotn Chútratndjf thứczzlnttwndjf khiếmxnan cho ngưjhbbjhbbi cówdzx thâqfibn phậgukzn nhưjhbb họoark cảkdahm thấcaeby nhưjhbb vậgukzy đurdqâqfiby.

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng nhưjhbbhzpwng màndjfy hỏryeii lạfnzpi: “Vậgukzy rốdlrjt cuộegwfc ngưjhbbơczhni muốdlrjn sao?”

“Đqlorldlq hắauwpn rờjhbbi đurdqi!” Giọoarkng nówdzxi khówdzx nghe củrtfqa Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn khôqlorng ngừurdqng vang vọoarkng khắauwpp sơczhnn cốdlrjc vắauwpng lặzddmng thậgukzt chẳkawvng kháuwzzc nàndjfo tiếmxnang củrtfqa mộegwft con thútratjhbbơczhnng sắauwpp chếmxnat, giàndjf cảkdah nhưjhbbng vẫlqczn tràndjfn đurdqadoty uy nghiêvompm: “Nếmxnau nhấcaebt đurdqzclynh muốdlrjn giữkadu hắauwpn lạfnzpi thìnttw phảkdahi hạfnzpvompn ngưjhbbjhbbi gãbemx Hắauwpc Diễfnzpm ma chútrat đurdqwjkeng thờjhbbi thềyzvh rằtsomng tuyệqkjat đurdqdlrji khôqlorng đurdqưjhbbjhbbc làndjfm chuyệqkjan bấcaebt lợjhbbi vớhzpwi Hàndjfng Thầadotn Chútrat nếmxnau khôqlorng sẽcwys bịzcly hắauwpc diễfnzpm đurdqdlrjt ngưjhbbjhbbc lạfnzpi bảkdahn thâqfibn khiếmxnan da thịzclyt cháuwzzy khôqlor, hồwjken pháuwzzch tan náuwzzt, đurdqjhbbi đurdqjhbbi kiếmxnap kiếmxnap khôqlorng thểldlq luâqfibn hồwjkei màndjf phảkdahi chịzclyu nỗmstei đurdqau nung nấcaebu. Lútratc đurdqówdzx.. ta mớhzpwi yêvompn tâqfibm.” 

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng chợjhbbt giậgukzn dữkadu bậgukzt dậgukzy căsietm tứczzlc nhìnttwn Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn rồwjkei gầadotm lêvompn: “Ngưjhbbơczhni muốdlrjn đurdqem thứczzl quỷcwys thuậgukzt yêvompu tàndjf đurdqówdzxvompn ngưjhbbjhbbi đurdqqkja tửiwns ta sao!”

Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn cưjhbbjhbbi lạfnzpnh đurdqwjkeng thờjhbbi hơczhni nhắauwpm mắauwpt lạfnzpi nhưjhbb thểldlq khôqlorng hềyzvh quan tâqfibm tớhzpwi cơczhnn giậgukzn củrtfqa Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng. Cówdzx lẽcwys đurdqôqlori mắauwpt củrtfqa lãbemxo đurdqãbemx nhìnttwn thấcaeby quáuwzz nhiềyzvhu buồwjken vui trêvompn thếmxna gian nàndjfy nêvompn giờjhbb đurdqâqfiby chỉvdarzluqn áuwzznh lửiwnsa đurdqang khôqlorng ngừurdqng thiêvompu đurdqdlrjt.

vabgng ngay lútratc đurdqówdzx bỗmsteng cówdzx mộegwft tiếmxnang nówdzxi vang lêvompn từurdqvompn cạfnzpnh Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng, chíhzpwnh làndjf củrtfqa vịzcly trưjhbbfuieng lãbemxo gầadoty gòzluq kia: “Tôqlorn giảkdahwdzxi hìnttwnh nhưjhbbvabgng khôqlorng sai.”

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng quay phắauwpt lạfnzpi vừurdqa kinh ngạfnzpc vừurdqa tứczzlc giậgukzn nhìnttwn ôqlorng ta nhưjhbbng vịzcly trưjhbbfuieng lãbemxo nàndjfy cũvabgng khôqlorng hềyzvh e ngạfnzpi màndjfzluqn bìnttwnh tĩgfpmnh nhìnttwn lạfnzpi.


fnzp phíhzpwa bêvompn kia Hỏryeia chi Táuwzzt mãbemxn lạfnzpi pháuwzzt ra tràndjfng cưjhbbjhbbi chówdzxi tai nhưjhbb tiếmxnang quỷcwysndjfo rồwjkei cũvabgng nhìnttwn vềyzvhvompn nàndjfy.

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng híhzpwt sâqfibu rồwjkei liếmxnac sang bêvompn phíhzpwa trưjhbbfuieng lãbemxo bésqpro đurdqzclynh nówdzxi gìnttw đurdqówdzx thìnttw lạfnzpi bịzcly ngưjhbbjhbbi nàndjfy ho khan cưjhbbhzpwp lờjhbbi: “Vâqfibn huynh, ta cũvabgng nghĩgfpm rằtsomng đurdqldlq đurdqyzvh phòzluqng vạfnzpn nhấcaebt thìnttw lờjhbbi củrtfqa tôqlorn giảkdahvabgng khôqlorng phảkdahi làndjf khôqlorng cówdzxdjal.” Cówdzx thểldlqndjfnttw quan hệqkja củrtfqa y vớhzpwi Vâqfibn Thùoohtjhbbơczhnng cũvabgng khôqlorng tồwjkei nêvompn sau khi suy nghĩgfpm thìnttw lạfnzpi giảkdahng hòzluqa thêvompm: “Hơczhnn nữkadua, chútratng ta đurdqyzvhu biếmxnat rằtsomng dùooht Hắauwpc Diễfnzpm Ma Chútratqloroohtng tàndjfn đurdqegwfc nhưjhbbng cũvabgng chỉvdarndjf mộegwft loạfnzpi thềyzvh nguyềyzvhn màndjf thôqlori, chỉvdar cầadotn têvompn nhówdzxc kia khôqlorng làndjfm tráuwzzi lờjhbbi thềyzvh, thìnttw lờjhbbi nguyềyzvhn nàndjfy cũvabgng sẽcwys khôqlorng bịzclyhzpwch đurdqegwfng, lútratc đurdqówdzxvabgng đurdqâqfibu cówdzx vấcaebn đurdqyzvhnttw đurdqâqfibu.”

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng rõfjkpndjfng khôqlorng ngờjhbb đurdqưjhbbjhbbc làndjf cảkdah ngưjhbbjhbbi bésqpro cũvabgng nówdzxi nhưjhbb vậgukzy nêvompn sắauwpc mặzddmt lạfnzpi liêvompn tụjklic biếmxnan đurdqgukzi. Bằtsomng vàndjfo thâqfibn phậgukzn vàndjf kiếmxnan thứczzlc củrtfqa hắauwpn thìnttw tấcaebt nhiêvompn cũvabgng hiểldlqu đurdqưjhbbjhbbc đurdqôqlori phầadotn vềyzvh loạfnzpi ma chútratndjfy, dùooht ngưjhbbjhbbi bésqpro kia nówdzxi cũvabgng khôqlorng sai nhưjhbbng loạfnzpi ma chútrat củrtfqa man nhâqfibn ởfuieqfibu trong dãbemxy Nam Cưjhbbơczhnng hoang dạfnzpi kia cũvabgng khôqlorng chỉvdar đurdqơczhnn giảkdahn nhưjhbb thếmxna.

Khi hắauwpn còzluqn đurdqang tưjhbb lựyzvh đurdqzclynh đurdqldlq Hắauwpc Lang rờjhbbi đurdqi thìnttw bỗmsteng nghe thấcaeby giọoarkng nówdzxi từurdq đurdqtsomng sau: “Sưjhbb phụjkli, đurdqqkja tửiwns nguyệqkjan ýdjal.”

Lờjhbbi nàndjfy vừurdqa ra thìnttw quanh đurdqdlrjng lửiwnsa liềyzvhn lậgukzp tứczzlc trởfuievompn im ắauwpng, áuwzznh mắauwpt tấcaebt cảkdah nhữkadung ngưjhbbjhbbi ởfuie đurdqówdzxvabgng theo thếmxnandjf rờjhbbi lêvompn thâqfibn ngưjhbbjhbbi trẻegwf tuổgukzi mặzddmc đurdqwjke đurdqen kia. Ngay cảkdah áuwzznh mắauwpt cơczhn tríhzpw củrtfqa vịzcly Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn giàndjf nua kia cũvabgng khôqlorng phảkdahi làndjf ngoạfnzpi lệqkja.

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng khówdzx chịzclyu bảkdaho: “Nguy hiểldlqm bêvompn trong…”

Hắauwpc Lang thẳkawvng lưjhbbng ngồwjkei đurdqówdzx rồwjkei bìnttwnh thảkdahn đurdqáuwzzp: “Lấcaeby đurdqfnzpi sựyzvh củrtfqa sưjhbb phụjklindjfm trọoarkng, mộegwft chútratt hiểldlqm nguy cho đurdqqkja tửiwns thậgukzt khôqlorng đurdqáuwzzng nhắauwpc tớhzpwi.”

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng nhìnttwn kĩgfpmjhbbơczhnng mặzddmt trẻegwf trung củrtfqa y mộegwft lútratc lâqfibu rồwjkei mởfuiei thởfuieqfibu bảkdaho: “Tốdlrjt! Con quảkdah nhiêvompn làndjf đurdqqkja tửiwns tốdlrjt củrtfqa ta, ta đurdqútratng làndjf đurdqãbemx khôqlorng nhìnttwn lầadotm.”

Hắauwpc Lăsietng cútrati đurdqadotu im lặzddmng.

qfibn Thùoohtjhbbơczhnng quay lạfnzpi ngồwjkei xuốdlrjng chỗmste củrtfqa mìnttwnh rồwjkei cấcaebt giọoarkng: “Con mau tớhzpwi đurdqâqfiby.”

Hắauwpc Lang vâqfibng mộegwft tiếmxnang rồwjkei đurdqczzlng dậgukzy vòzluqng qua đurdqdlrjng lửiwnsa đurdqi tớhzpwi trưjhbbhzpwc mặzddmt Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn, sau đurdqówdzx lạfnzpi yêvompn ổgukzn ngồwjkei xuốdlrjng bêvompn cạfnzpnh lãbemxo giàndjfndjfy nhưjhbbtratc nãbemxy.

Kẻegwfwdzx đurdqzclya vịzclyndjf tuổgukzi táuwzzc nhưjhbbbemxo lútratc nàndjfy cũvabgng khôqlorng giấcaebu nổgukzi áuwzznh mắauwpt khen ngợjhbbi đurdqzddmt lêvompn ngưjhbbjhbbi hắauwpn, nhưjhbbng rõfjkpndjfng đurdqiềyzvhu nàndjfy cũvabgng khôqlorng cówdzx chútratt ảkdahnh hưjhbbfuieng nàndjfo tớhzpwi tâqfibm tríhzpwndjf quyếmxnat đurdqzclynh củrtfqa y.

jhbbhzpwi sựyzvh theo dõfjkpi củrtfqa ba vịzcly trưjhbbfuieng lãbemxo củrtfqa tam giớhzpwi thầadotn giáuwzzo thìnttw mộegwft nghi thứczzlc ngắauwpn gọoarkn nhưjhbbng kìnttw lạfnzp nhanh chówdzxng đurdqưjhbbjhbbc bắauwpt đurdqadotu. Hỏryeia chi Táuwzzt Mãbemxn trưjhbbhzpwc tiêvompn đurdqưjhbba tay vàndjfo trong đurdqdlrjng lửiwnsa mộegwft lútratc rồwjkei mớhzpwi thu vềyzvh, theo đurdqówdzx trong lòzluqng bàndjfn tay cũvabgng hiệqkjan lêvompn mộegwft ngọoarkn lửiwnsa nhỏryei đurdqang cháuwzzy sáuwzzng nhưjhbbng máuwzzu thịzclyt củrtfqa hắauwpn lạfnzpi chẳkawvng hềyzvhwdzx chútratt phảkdahn ứczzlng nàndjfo vớhzpwi nówdzx cảkdah. Sau đurdqówdzx mọoarki ngưjhbbjhbbi lạfnzpi thấcaeby hắauwpn khẽcwys ngâqfibm mộegwft đurdqoan chútrat ngữkadu thầadotn bíhzpw cổgukzjhbba.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.