Thiên Ảnh

Quyển 1-Chương 21 : Đệ tử danh môn

    trước sau   
Hồfnyfng Xuyêsclxn đahjfbxvm ra mộfqyct khoảzddxng rồfnyfi mớnohli nóqyeni: ‘Chắzhxic cũzryfng chỉzpobqyen thểvxyi giảzddxi thíkugnch nhưkwlg vậejray. Cóqyen đahjfiềctobu, Lụohjgc huynh, huynh sốxiyhng ởpuwb đahjfâyvtly đahjfãizcmyvtlu, khôvzvzng biếivijt đahjfãizcm từueodng nghe tớnohli truyềctobn thuyếivijt nàjeieo nóqyeni rằdhnzng trong Long Hồfnyfqyen quáaghdi ngưkwlg hay khôvzvzng?”

Lụohjgc Trầxiyhn lắzhxic đahjfxiyhu đahjfáaghdp: “Hìvfnnnh nhưkwlgzryfng khôvzvzng cóqyen. Long Hồfnyf, Long Đsgfnàjeiem, trừueod hai cáaghdi têsclxn ra thìvfnn suốxiyht mấizcmy năwacvm nay cũzryfng khôvzvzng cóqyenvfnn lạserd, nhưkwlg thểvxyijeie mộfqyct vùqyenng nưkwlgnohlc chếivijt vậejray, cũzryfng chưkwlga thấizcmy ai nhắzhxic tớnohli mìvfnnnh đahjfãizcm thấizcmy.. quáaghdi ngưkwlg.’

Khôvzvzng rõikikvfnn sao khi nhắzhxic tớnohli hai chữobvn đahjfóqyen thìvfnn Lụohjgc Trầxiyhn lạserdi ngậejrap ngừueodng.

Hồfnyfng Xuyêsclxn cóqyen vẻgfwuzryfng khôvzvzng chútrvkyvtlm lắzhxim nêsclxn chỉzpob thờbxvmjeiei rồfnyfi vui mừueodng nóqyeni: “Nhưkwlgng dùqyen sao đahjfi nữobvna thìvfnn lầxiyhn nàjeiey cũzryfng phảzddxi tạserd ơdmmln Lụohjgc huynh, nếiviju khôvzvzng tiểvxyiu đahjfpjcc e rằdhnzng sẽyvtl tựzddx nhiêsclxn chếivijt ởpuwb đahjfóqyen rồfnyfi, khi ấizcmy thựzddxc sựzddx oan uổyvtlng.”

Lụohjgc Trầxiyhn mìvfnnm cưkwlgbxvmi: “Cũzryfng chỉzpob tiệpjccn tay màjeie thôvzvzi, Hồfnyfng huynh đahjfueodng quáaghd đahjfvxyiyvtlm. Màjeiejeiey, tiếivijp theo huynh cóqyenkugnnh toáaghdn gìvfnn khôvzvzng, cóqyen đahjfqflgnh tớnohli Long Hồfnyf kiểvxyim tra thửikik khôvzvzng?”

Hồfnyfng Xuyêsclxn nghĩhuxh ngợmpmri rồfnyfi lắzhxic đahjfxiyhu: “Con cáaghd lớnohln ởpuwb Long Hồfnyf rấizcmt quáaghdi lạserd, cóqyen lẽyvtl vớnohli đahjfserdo hạserdnh bâyvtly giờbxvm củneqma ta thìvfnnzryfng khóqyenqyen thểvxyijeieng phụohjgc đahjfưkwlgmpmrc nóqyen, thôvzvzi thìvfnn tạserdm khôvzvzng trêsclxu chọzhxiqyenjeiem gìvfnn. Sau nàjeiey nếiviju cóqyendmml hộfqyci thìvfnn ta sẽyvtl vềctobvzvzn pháaghdi thỉzpobnh sưkwlg huynh đahjffnyfng môvzvzn cóqyen pháaghdp lựzddxc cao hơdmmln tớnohli đahjfâyvtly dòqtrzkwlgt.”


Lụohjgc Trầxiyhn gậejrat đahjfxiyhu đahjffnyfng tìvfnnnh: “Nhưkwlg vậejray cũzryfng tốxiyht.”

Hồfnyfng Xuyêsclxn rờbxvmi giưkwlgbxvmng chậejram rãizcmi đahjfi lạserdi trong phòqtrzng, sau đahjfóqyenqtrzn làjeiem vàjeiei đahjffqycng táaghdc giãizcmn gâyvtln cốxiyht. Lụohjgc Trầxiyhn thấizcmy hắzhxin làjeiem vậejray thìvfnn hỏsgfni: “Vếivijt thưkwlgơdmmlng sao rồfnyfi?”

Hồfnyfng Xuyêsclxn trảzddx lờbxvmi: “Khôvzvzng cóqyenvfnn đahjfáaghdng ngạserdi, chỉzpob bịqflgkugnch đahjffqycng làjeiem khíkugn huyếivijt khôvzvzng ổyvtln đahjfqflgnh màjeie thôvzvzi, nghỉzpob ngơdmmli mộfqyct ngàjeiey chắzhxic sẽyvtl khỏsgfne lạserdi.”

Lụohjgc Trầxiyhn cưkwlgbxvmi: “Vậejray thìvfnn tốxiyht, thếivijjeiey đahjfi, huynh đahjfãizcm ngủneqmpuwb đahjfâyvtly mộfqyct đahjfêsclxm rồfnyfi, thìvfnn cứzhxipuwb nốxiyht hôvzvzm nay đahjfi. Đsgfnmpmri đahjfếivijn sáaghdng mai, ta vàjeie ngưkwlgơdmmli sẽyvtlsclxn nútrvki rồfnyfi cùqyenng đahjfi vềctob bờbxvm vựzddxc kia làjeiem cho xong chuyệpjccn củneqma ngưkwlgơdmmli, cũzryfng tráaghdnh cho ngưkwlgơdmmli lạserdc đahjfưkwlgbxvmng thêsclxm mộfqyct lầxiyhn nữobvna.

Hồfnyfng Xuyêsclxn vui mừueodng đahjfếivijn nỗbxvmi đahjfsgfn bừueodng mặowwgt lêsclxn: “Lụohjgc huynh, huynh nóqyeni thậejrat chứzhxi? Ta, ta..”

Lụohjgc Trầxiyhn cưkwlgbxvmi: “Chỉzpobjeie dẫvxyin đahjfưkwlgbxvmng màjeie thôvzvzi, đahjfâyvtlu phảzddxi chuyệpjccn gìvfnn lớnohln. Ai cũzryfng làjeie kẻgfwu phiêsclxu bạserdt, giútrvkp nhau mộfqyct chútrvkt cóqyen hềctobvfnn.”

Hồfnyfng Xuyêsclxn váaghdi mộfqyct cáaghdi rồfnyfi thàjeienh khẩmpmrn nhìvfnnn Lụohjgc Trầxiyhn: “Lụohjgc huynh thậejrat cóqyenqtrzng, tạserdi hạserdvzvzqyenng cảzddxm kíkugnch.”

***

Đsgfnpjcc tửikikvzvzn Luâyvtln nổyvtli tiếivijng hiểvxyiu biếivijt lễaghd nghĩhuxha, Hồfnyfng Xuyêsclxn nhậejran ơdmmln củneqma Lụohjgc Trầxiyhn nêsclxn cũzryfng vôvzvzqyenng cảzddxm kíkugnch, vìvfnn thếivij hắzhxin khôvzvzng chỉzpobqyeni cảzddxm ơdmmln màjeiefnyfn đahjfqflgnh tặowwgng Lụohjgc Trầxiyhn thứzhxivfnn đahjfóqyen đahjfvxyi tỏsgfnqtrzng cảzddxm tạserd.

Lụohjgc Trầxiyhn liêsclxn tụohjgc chốxiyhi từueod, cũzryfng khôvzvzng ngừueodng bảzddxo chỉzpobjeie chuyệpjccn nhỏsgfn nhưkwlgng Hồfnyfng Xuyêsclxn thìvfnn vẫvxyin cựzddxc kìvfnn nghiêsclxm tútrvkc. Sau đahjfóqyen hắzhxin mớnohli biếivijt đahjfưkwlgmpmrc têsclxn đahjfpjcc tửikik danh môvzvzn nàjeiey suốxiyht dọzhxic đahjfưkwlgbxvmng đahjfãizcm liêsclxn tụohjgc hỏsgfni thăwacvm, nhưkwlgng đahjfowwgc biệpjcct tưkwlg fkhi đahjfếivijn thôvzvzn Thanh Thủneqmy thìvfnn khôvzvzng cóqyen ai quan tâyvtlm tớnohli hắzhxin trừueod Lụohjgc Trầxiyhn. Ngưkwlgbxvmi nàjeieo cũzryfng mang theo vèohjg lo lắzhxing đahjfctob phòqtrzng, nhưkwlg tráaghdnh còqtrzn khôvzvzng kịqflgp, chứzhxi chẳfnyfng ai muốxiyhn nóqyeni chuyệpjccn vớnohli hắzhxin.

Lụohjgc Trầxiyhn nghe vậejray thìvfnn ngạserdc nhiêsclxn nghĩhuxh ngợmpmri rồfnyfi nóqyeni: “Nàjeiey, Hồfnyfng huynh, cóqyen lẽyvtl bọzhxin họzhxi đahjfctobu tưkwlgpuwbng ngưkwlgơdmmli tớnohli tranh giàjeienh cơdmml hộfqyci. Ngưkwlgơdmmli biếivijt khôvzvzng, nơdmmli đahjfâyvtly cóqyenvzvz sốxiyh ngưkwlgbxvmi khổyvtl sởpuwb cảzddx đahjfbxvmi chỉzpob cầxiyhu mộfqyct cơdmml hộfqyci, dùqyen khôvzvzng biếivijt ngưkwlgbxvmi tớnohli làjeie ai, nhưkwlgng cũzryfng đahjfctobu cóqyen thểvxyi sẽyvtlkwlgnohlp đahjfi cơdmml hộfqyci ấizcmy củneqma bọzhxin họzhxi.”

Hồfnyfng Xuyêsclxn trợmpmrn mắzhxit hỏsgfni lạserdi: “Chỉzpobvfnn thếivij sao?”

Lụohjgc Trầxiyhn gưkwlgmpmrng cưkwlgbxvmi: “Trừueod đahjfiềctobu đahjfóqyen ra thìvfnn ta cũzryfng khôvzvzng nghĩhuxh ra đahjfưkwlgmpmrc líkugn do nàjeieo kháaghdc, nhưkwlgng bìvfnnnh thưkwlgbxvmng thìvfnn họzhxizryfng khôvzvzng nhưkwlg thếivij đahjfâyvtlu. Thôvzvzi, bỏsgfn đahjfi!” Hắzhxin bỗbxvmng vui vẻgfwu nhìvfnnn Hồfnyfng Xuyêsclxn bảzddxo: “Chắzhxic lútrvkc đahjfóqyen ngưkwlgơdmmli đahjfeo trưkwlgbxvmng kiếivijm trêsclxn ngưkwlgbxvmi nhưkwlg thểvxyiaghdn tu, màjeieaghdn tu lạserdi mạserdnh hơdmmln đahjfáaghdm ngưkwlgbxvmi phàjeiem chútrvkng ta quáaghd nhiềctobu, nếiviju Thiêsclxn Thu Môvzvzn tớnohli thấizcmy, tựzddx nhiêsclxn sẽyvtl ưkwlgu tiêsclxn chọzhxin ngưkwlgbxvmi đahjfãizcmqyenwacvn cơdmml nhưkwlg ngưkwlgơdmmli, vìvfnn thếivij mớnohli khôvzvzng cóqyen ai muốxiyhn nóqyeni chuyệpjccn vớnohli ngưkwlgơdmmli đahjfóqyen.”


Đsgfnếivijn lútrvkc nàjeiey Hồfnyfng Xuyêsclxn mớnohli hiểvxyiu ra nêsclxn cũzryfng khôvzvzng biếivijt phảzddxi nóqyeni gìvfnn. Nhưkwlgng đahjfiềctobu đahjfóqyenzryfng khiếivijn hắzhxin càjeieng cảzddxm kíkugnch Lụohjgc Trầxiyhn hơdmmln. Kếivijt quảzddxjeie lạserdi mộfqyct đahjfxiyhng lễaghd giáaghdo phiềctobn phứzhxic khiếivijn Lụohjgc Trầxiyhn cũzryfng bắzhxit đahjfxiyhu khóqyen chịqflgu.

Đsgfnếivijn cuốxiyhi cùqyenng, Hồfnyfng Xuyêsclxn lạserdi tiếivijp tụohjgc nhắzhxic tớnohli việpjccc tặowwgng lễaghd vậejrat.

Lụohjgc Trầxiyhn lạserdi chốxiyhi từueod, nhưkwlgng lầxiyhn nàjeiey y cũzryfng khôvzvzng từueod chốxiyhi quáaghd mạserdnh, ai ngờbxvm đahjfưkwlgmpmrc vìvfnn thếivij lạserdi mộfqyct chuyệpjccn cựzddxc kìvfnntrvkng tútrvkng xảzddxy ra. Vừueoda đahjfóqyen Hồfnyfng Xuyêsclxn còqtrzn nóqyeni Lụohjgc Trầxiyhn khôvzvzng đahjfưkwlgmpmrc kháaghdch khíkugn phảzddxi nhậejran lễaghd vậejrat củneqma mìvfnnnh thìvfnn giờbxvm lạserdi nhậejran ra ngoàjeiei trưkwlgbxvmng kiếivijm trêsclxn lưkwlgng ra thìvfnntrvki đahjffnyf đahjfãizcm khôvzvzng biếivijt ởpuwb đahjfâyvtlu rồfnyfi.

Khoảzddxnh khắzhxic ấizcmy hai ngưkwlgbxvmi cứzhxi dứzhxing im nhìvfnnn nhau, rấizcmt lâyvtlu sau vẫvxyin khôvzvzng cóqyen ai lêsclxn tiếivijng, chắzhxic rằdhnzng ai cũzryfng khôvzvzng biếivijt cầxiyhn phảzddxi nóqyeni gìvfnn.

Đsgfnếivijn cùqyenng Lụohjgc Trầxiyhn vẫvxyin ho nhẹpjccqyeni trưkwlgnohlc: “Cóqyen lẽyvtljeie đahjfãizcmdmmli xuốxiyhng nưkwlgnohlc đahjfêsclxm qua rồfnyfi, khôvzvzng biếivijt Hồfnyfng huynh cóqyen bịqflg mấizcmt thứzhxivfnn quýpgyb giáaghd khôvzvzng?”

Mặowwgt Hồfnyfng Xuyêsclxn đahjfsgfn tớnohli tậejran mang tai, tựzddxa nhưkwlg đahjfãizcm xấizcmu hổyvtl đahjfếivijn nỗbxvmi muốxiyhn rútrvkt kiếivijm ra tựzddxaghdt.

Lụohjgc Trầxiyhn thấizcmy vậejray thìvfnnzryfng hơdmmli lo nhưkwlgng may màjeie Hồfnyfng Xuyêsclxn cũzryfng chẳfnyfng ngốxiyhc đahjfếivijn vậejray bởpuwbi sau mộfqyct lútrvkc hắzhxin đahjfãizcm ngạserdi ngùqyenng lêsclxn tiếivijng: “Cũzryfng khôvzvzng cóqyenvfnn quýpgyb giáaghd, chỉzpobjeie, ta, hàjeiei, thựzddxc quáaghd xin lỗbxvmi Lụohjgc huynh!”

Lụohjgc Trầxiyhn nhìvfnnn gưkwlgơdmmlng mặowwgt buồfnyfn cháaghdn củneqma y thìvfnn thấizcmy buồfnyfn cưkwlgbxvmi, nhưkwlgng khôvzvzng rõikikvfnn sao cũzryfng cảzddxm thấizcmy áaghdm áaghdp trong lòqtrzng nêsclxn lắzhxic đahjfxiyhu an ủneqmi: “Hồfnyfng huynh, ngưkwlgơdmmli nghĩhuxh ta làjeie kẻgfwu tham tàjeiei hay sao?”

Hồfnyfng Xuyêsclxn sợmpmrizcmi lặowwgc mạserdnh đahjfxiyhu: “Khôvzvzng khôvzvzng khôvzvzng, tạserdi hạserd tuyệpjcct khôvzvzng cóqyen ýpgybjeiey!”

Lụohjgc Trầxiyhn tưkwlgơdmmli cưkwlgbxvmi: “Nếiviju vậejray thìvfnn sao còqtrzn phảzddxi buồfnyfn cháaghdn, chútrvkng ta bèohjgo nưkwlgnohlc gặowwgp nhau đahjfãizcmjeieqyen duyêsclxn, hàjeie tấizcmt phảzddxi đahjfau đahjfxiyhu vìvfnn chútrvkt tàjeiei vậejrat ấizcmy. Đsgfnếivijn đahjfâyvtly nàjeieo, ta dẫvxyin ngưkwlgơdmmli vàjeieo thôvzvzn uốxiyhng vàjeiei chékwlgn rưkwlgmpmru ngon, gặowwgp nhau say mộfqyc trậejran mớnohli làjeie việpjccc vui củneqma đahjfbxvmi ngưkwlgbxvmi.”

qyeni xong y liềctobn đahjfzhxing dâyvtly dẫvxyin Hồfnyfng Xuyêsclxn đahjfi ra ngoàjeiei nhàjeie cỏsgfn đahjfvxyi tớnohli quáaghdn rưkwlgmpmru trong thôvzvzn củneqma Lãizcmo Mãizcm.

Hồfnyfng Xuyêsclxn đahjfi sau nhìvfnnn theo Lụohjgc Trầxiyhn thìvfnnzryfng chẳfnyfng biếivijt nóqyeni gìvfnn, nhưkwlgng đahjfôvzvzi mắzhxit cũzryfng y vẫvxyin còqtrzn lấizcmp láaghdnh. Lútrvkc nàjeiey dùqyen Lụohjgc Trầxiyhn chỉzpobjeie mộfqyct kẻgfwu tụohjgc nhâyvtln bìvfnnnh thưkwlgbxvmng, còqtrzn y làjeie đahjfpjcc tửikik danh môvzvzn, đahjfqflga vịqflg hoàjeien toàjeien cáaghdch biệpjcct, ấizcmy thếivijjeie hắzhxin lạserdi thấizcmy bóqyenng dáaghdng Lụohjgc Trầxiyhn dưkwlgbxvmng nhưkwlg ngàjeiey càjeieng to hơdmmln.

Khi đahjfi ngang qua dòqtrzng Thanh Thủneqmy trong xanh hắzhxin bỗbxvmng thầxiyhm nhủneqm: “Chẳfnyfng lẽyvtl đahjfâyvtly chíkugnnh làjeie kỳhxdn nhâyvtln dịqflghuxh trêsclxn đahjfbxvmi màjeie phụohjg thâyvtln đahjfãizcmqyeni? Nhữobvnng ngưkwlgbxvmi đahjfóqyen, ẩmpmrn thâyvtln thôvzvzn dãizcm, thựzddxc sựzddx quáaghd đahjfáaghdng tiếivijc!”

Lụohjgc Trầxiyhn tấizcmt nhiêsclxn cũzryfng khôvzvzng biếivijt Hồfnyfng Xuyêsclxn đahjfdhnzng sau đahjfang khôvzvzng ngừueodng nghĩhuxh loạserdn. Thấizcmt ra cảzddx hai bọzhxin đahjfctobu vôvzvzvfnnnh quêsclxn mấizcmt mộfqyct đahjfiềctobu, rằdhnzng mộfqyct ngưkwlgbxvmi phàjeiem thếivijjeiey sao lạserdi bỉzpobnh thảzddxn đahjfóqyeni mắzhxit vớnohli mộfqyct tu sĩhuxhqyen đahjfserdo hạserdnh nhưkwlg vậejray chứzhxi. Giữobvna họzhxi khôvzvzng chỉzpob kháaghdc biệpjcct vềctob thựzddxc lựzddxc, thậejram chíkugn đahjfqflga vịqflgzryfng hoàjeien toàjeien khôvzvzng tưkwlgơdmmlng xứzhxing.

Nhưkwlgng đahjfxiyhi vớnohli Lụohjgc Trầxiyhn thìvfnn chuyệpjccn ấizcmy lạserdi quáaghd tựzddx nhiêsclxn, tựzddx nhiêsclxn đahjfếivijn nỗbxvmi nếiviju Hồfnyfng Xuyêsclxn khôvzvzng quan tâyvtlm thìvfnnzryfng chẳfnyfng thấizcmy cóqyenvfnn kháaghdc lạserd.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.