Thanh Kiếm Của Quỷ

Chương 9 : Ngạ quỷ

    trước sau   
“CÒrzylN LÂmwxnU TỤkissI NÀdmwgY MỚcewkI CHẾnxkzT NHÉlxxo!”, Trúmwxnc Chi đecieáyrdtp lạrriti, “Cậiojlu kia. Đqcymcxlrng đeciexqfm bọwbrpn chúmwxnng khốecieng chếiedr chứtvzd?”

yonri cậiojlu ta bịwpto khốecieng chếiedr chi bằdmwgng nóyonri cậiojlu ta bịwpto mộtjnyt đecieáyrdtm ma vârjyly quanh. Chúmwxnng chầgevdn chừcxlr khôqcymng nhảzwpfy bổbczctipto cậiojlu ta. Trúmwxnc Chi khôqcymng rõmnjyrjyl do gìmwxn. Chỉkimi thấcvscy cậiojlu ta chĩgevda thanh kiếiedrm kia vềumre phífdjn chúmwxnng, thởfdjn hỗecien hểxqfmn nhưqjswng mắhztat lạrriti sắhztac lạrritnh.

Cậiojlu ta phi ngưqjswobemi chémwxnm mộtjnyt têrimpn trưqjswndsbc mặizcst. Cảzwpf đecieáyrdtm còkmlnn lạrriti tứtvzdc giậiojln kểxqfm thìmwxn nắhztam, kểxqfm thìmwxnfdjnu hắhztan. Nhưqjswng vôqcym ífdjnch. Cậiojlu ta phảzwpfn xạrritqcymxftwng nhanh. Trúmwxnc Chi khẳhildng đeciewptonh cậiojlu ta chỉkimitipt mộtjnyt ngưqjswobemi bìmwxnnh thưqjswobemng. Cóyonr lẽumre, cậiojlu ta cũcnywng cóyonrztgung lựumrec chiếiedrn đeciecvscu vớndsbi ma; hoặizcsc cóyonr lẽumre, cậiojlu ta cũcnywng nhưqjswqcym, cũcnywng cóyonr đecieôqcymi mắhztat ârjylm dưqjswơqcymng; nếiedru làtipt thầgevdn giốecieng Huyếiedrt Yêrimpu, cậiojlu ta sẽumre khôqcymng tốecien sứtvzdc nhiềumreu thếiedr.

Mỗeciei lầgevdn vung kiếiedrm vềumre phífdjna hồsxlfn ma, cậiojlu ta rấcvsct dứtvzdt khoáyrdtt, khôqcymng nhârjyln nhưqjswcvscng mộtjnyt chúmwxnt nàtipto, cảzwpfqcym thểxqfm củcxlra cậiojlu ta nhưqjswkmlna vàtipto thanh kiếiedrm, rấcvsct đecieiệbczcu nghệbczc. Trúmwxnc Chi thầgevdm khen ngợcvsci.

Trúmwxnc Chi bòkmln vềumre phífdjna cârjyly trârjylm, cốecie gắhztang tham gia vàtipto trậiojln giao chiếiedrn: 2 con ngưqjswobemi vàtipttiptng táyrdt nhữzanxng con ma. Mộtjnyt trậiojln chiếiedrn chêrimpnh lệbczcch vềumre sốecieqjswcvscng quáyrdtmnjytiptng. Côqcymcnywng khôqcymng thểxqfmtipto cứtvzd đeciexqfm mộtjnyt mìmwxnnh cậiojlu ta chốecieng chọwbrpi đecieưqjswcvscc. Phảzwpfi cốecie đecietvzdng dậiojly tiếiedrp vớndsbi cậiojlu ta mộtjnyt tay.

Trúmwxnc Chi đecieáyrdtnh đeciecvscm cũcnywng kháyrdt, khôqcymng giỏzanxi, nhưqjswng đeciecxlr đeciexqfm khôqcymng trởfdjn thàtiptnh gáyrdtnh nặizcsng củcxlra cậiojlu ta. Côqcym pháyrdt đecieưqjswcvscc vòkmlnng vârjyly, kềumre vai sáyrdtt cáyrdtnh cùxftwng cậiojlu ta.




“Trong xe cóyonr nhữzanxng láyrdtxftwa. Nếiedru cóyonr chúmwxnng thìmwxn tốeciet quáyrdt. Côqcym chạrrity vàtipto xe lấcvscy giùxftwm tôqcymi. Tôqcymi sẽumre yểxqfmm trợcvsc cho côqcym.”, cậiojlu ta nóyonri.

“Côqcymqcymyrdti gìmwxn? Cậiojlu nhìmwxnn bằdmwgng tuổbczci tôqcymi làtiptxftwng. Cậiojlu muốecien biếiedrn tôqcymi thàtiptnh bàtiptqcym giàtipt lắhztam hảzwpf?”

“Cậiojlu cứtvzdtiptm theo lờobemi tôqcymi đeciei.”

Trúmwxnc Chi mộtjnyt lầgevdn nữzanxa bựumrec bộtjnyi. Làtiptm sao màtipt hếiedrt têrimpn nàtipty đecieếiedrn têrimpn nọwbrprimpu cầgevdu rồsxlfi sai khiếiedrn côqcym chứtvzd? Nhưqjswng côqcym khôqcymng thểxqfm khôqcymng giúmwxnp đecieưqjswcvscc. Mặizcsc kệbczc cậiojlu ta muốecien gìmwxn, sao khi đecieáyrdtnh xong đecieáyrdtm nàtipty hẳhildn tífdjnnh.

“Cậiojlu cấcvsct nóyonrfdjn đecieârjylu mớndsbi đecieưqjswcvscc?”

“Trong cáyrdti cặizcsp củcxlra tôqcymi cóyonr mộtjnyt hộtjnyp bùxftwa ngủcxlr sắhztac. Côqcym lấcvscy đecieem qua cho tôqcymi. Thứtvzd đecieóyonryonr thểxqfm khiếiedrn chúmwxnng bấcvsct đecietjnyng. Lúmwxnc đecieóyonr, dễoscbtiptng xửvemwrjylqcymn.”

“Tôqcymi cóyonryrdtch hay hơqcymn. Muốecien thửvemw khôqcymng? Cậiojlu hổbczc trợcvsc cho tôqcymi nhémwxn!”

Cậiojlu ta nghi ngờobem nhìmwxnn côqcym, nhưqjswng tay chârjyln vẫfdjnn đecieáyrdtnh nhau linh hoạrritt.

Trúmwxnc Chi tứtvzdc tốeciec chạrrity vềumre phífdjna xe. Mộtjnyt sốecie con ma rưqjswcvsct theo côqcymkmlnng pháyrdt đecieáyrdtm. Mộtjnyt con ma đecietjnyt nhiệbczcn hiệbczcn trưqjswndsbc mặizcst côqcym. Theo phảzwpfn xạrrit, Trúmwxnc Chi dùxftwng trârjylm đecieârjylm vàtipto nóyonr, nóyonr liềumren tan biếiedrn.

“Cóyonr thấcvscy têrimpn đecieóyonr khôqcymng? Khôqcymn hồsxlfn đeciecxlrng tớndsbi gầgevdn bàtipt. Nếiedru khôqcymng, ta sẽumre cho cáyrdtc ngưqjswobemi biếiedrn mấcvsct nhưqjswyonr.”

Nhữzanxng con ma nghe vậiojly, khôqcymng dáyrdtm tiếiedrn tớndsbi nữzanxa. Chúmwxnng đecieãmnjy đecieưqjswcvscc chứtvzdng kiếiedrn sựumre lợcvsci hạrriti củcxlra cârjyly trârjylm đecieóyonr. Khôqcymng biếiedrt cârjyly trârjylm đecieóyonr đecieưqjswcvscc làtiptm từcxlr thứtvzdmwxntiptyonr thểxqfm giếiedrt luôqcymn cảzwpf ma.

Trúmwxnc Chi chạrrity lêrimpn xe, côqcym khởfdjni đecietjnyng máyrdty, chạrrity vềumre phífdjna nhữzanxng hồsxlfn ma, rọwbrpi đecieètiptn xe vàtipto chúmwxnng. Bịwpto áyrdtnh sáyrdtng làtiptm cho sợcvscmnjyi, nhữzanxng hồsxlfn ma yếiedru ớndsbt lầgevdn lưqjswcvsct biếiedrn mấcvsct, chỉkimikmlnn lạrriti ma mạrritnh, ma lârjylu năztgum.

“Em biếiedrt chạrrity xe kháyrdtch từcxlr hồsxlfi nàtipto vậiojly hảzwpf?”, Tuấcvscn Túmwxn nhưqjsw khôqcymng thểxqfm tin vàtipto mắhztat mìmwxnnh.




“Giảzwpfi thífdjnch sau. Giờobemmwxnnh hìmwxnnh đecieang căztgung thẳhildng. Phảzwpfi rồsxlfi. Anh cóyonr thứtvzdtipto cóyonr thểxqfm tạrrito ra lửvemwa khôqcymng?”

Trúmwxnc Chi nhớndsbyonr lầgevdn bàtipt nộtjnyi từcxlrng nóyonri: ma sợcvsc lửvemwa. Lửvemwa cũcnywng làtipt mộtjnyt loạrriti áyrdtnh sáyrdtng giốecieng vớndsbi áyrdtnh sáyrdtng mặizcst trờobemi, nêrimpn ngưqjswobemi ta tin rằdmwgng ma quỷapjjcnywng rấcvsct sợcvsc. Chỉkimi cầgevdn tìmwxnm cáyrdtch đecieeciet ngọwbrpn lửvemwa đeciexqfm đecieuổbczci chúmwxnng đeciei thôqcymi. Chứtvzd ngưqjswobemi màtipt đecieáyrdtnh vớndsbi ma khi nàtipto mớndsbi xong?

“Em muốecien làtiptm gìmwxn?”

“Em muốecien tạrrito mấcvscy ngọwbrpn đecieuốeciet. Nhưqjswng ởfdjn đecieârjyly làtiptm gìmwxnyonr gỗecie.”

“Vớndsbi nhữzanxng xe chạrrity đecieưqjswobemng dàtipti luôqcymn cóyonrmwxnnh xăztgung dựumre phòkmlnng.”

“Đqcymúmwxnng rồsxlfi ha?”, Trúmwxnc Chi giơqcym ngóyonrn cáyrdti vềumre phífdjna anh mìmwxnnh tỏzanx ýrjyl khen ngợcvsci.

qcym nhanh tay cầgevdm bìmwxnnh xăztgung dựumre phòkmlnng chạrrity vềumre phífdjna đecieáyrdtm ma. Cậiojlu ta vẫfdjnn còkmlnn hăztgung máyrdtu, vừcxlra chémwxnm mộtjnyt con ma lăztgum le lạrriti gầgevdn cậiojlu ta.

Trúmwxnc Chi đeciebczcztgung xuốecieng đeciecvsct, ra hiệbczcu cho chàtiptng trai di chuyểxqfmn vềumre phífdjna minh. Sau đecieóyonrxftwng đecieáyrdtnh bậiojlt lửvemwa vàtipt thảzwpf xuốecieng. Ngọwbrpn lửvemwa cháyrdty lớndsbn, khiếiedrn cảzwpfxftwng bừcxlrng sáyrdtng. Áumrenh sáyrdtng từcxlr ngọwbrpn lửvemwa khiếiedrn ma sợcvscmnjyi, thay nhau lặizcsn mấcvsct.

Trúmwxnc Chi thởfdjn phàtipto nhẹqxjf nhỏzanxm. Cuốeciei cùxftwng cũcnywng xong.

“Tôqcymi khôqcymng nghĩgevd ra đecieưqjswcvscc cáyrdtch nàtipty. Cậiojlu nhanh trífdjn lắhztam.”, nóyonri xong cậiojlu ta nhémwxnt thanh kiếiedrm vàtipto lạrriti trong bao rồsxlfi nhấcvscc góyonrt rờobemi đeciei. Mồsxlfqcymi cậiojlu ta chảzwpfy ròkmlnng ròkmlnng ưqjswndsbt hếiedrt cảzwpfqjswng áyrdto.

“Cậiojlu têrimpn gìmwxn thếiedr?”

“Nhấcvsct Uy.”,

“Sao thanh kiếiedrm gỗecie củcxlra cậiojlu cóyonr thểxqfm chémwxnm ma thếiedr. Chúmwxnng cóyonr vẻwuvh rấcvsct sợcvsc kiếiedrm củcxlra cậiojlu nữzanxa.”




“Thanh kiếiedrm nàtipty làtiptm từcxlr gỗecie đecieàtipto đeciecvscy. Cóyonr nghe qua cârjylu: cârjyly nêrimpu ngàtipty tếiedrt khôqcymng? Ngưqjswobemi xưqjswa quan niệbczcm nóyonryonr thểxqfm đecieuổbczci tàtipt ma.”

Trúmwxnc Chi đecieuổbczci theo sáyrdtt góyonrt. Côqcym vẫfdjnn khôqcymng buôqcymng tha cho Uy.

“Sao cậiojlu cóyonr thểxqfm nhìmwxnn thấcvscy chúmwxnng sao? Cậiojlu cũcnywng cóyonr đecieôqcymi mắhztat ârjylm dưqjswơqcymng àtipt? Cậiojlu làtipt pháyrdtp sưqjsw hay sao màtipt mang thanh kiếiedrm ấcvscy theo bêrimpn mìmwxnnh? Bộtjny cậiojlu làtiptcnywng sĩgevd diệbczct ma hảzwpf?”

“Dũcnywng sĩgevd diệbczct ma. Têrimpn hay ghêrimp.”, Uy cưqjswobemi rộtjnyrimpn.

mwxnc nàtipty, nhờobem áyrdtnh đecieètiptn xe chiếiedru sáyrdtng cảzwpf con đecieưqjswobemng, Trúmwxnc Chi mớndsbi kịwptop nhìmwxnn kĩgevd Uy, mộtjnyt vẻwuvh đecieqxjfp ma mịwpto (vừcxlra vôqcymxftwng cuốecien húmwxnt cóyonr cảzwpfm giáyrdtc gârjyly nghiệbczcn; lạrriti vừcxlra cóyonr cảzwpfm giáyrdtc ghêrimp rợcvscn, lạrritnh lẽumreo bao trùxftwm). Nhìmwxnn lôqcymng mi cong cong củcxlra cậiojlu ta, Trúmwxnc Chi vôqcymxftwng ghen tứtvzdc; đecieôqcymi môqcymi hìmwxnnh tráyrdti tim, mỗeciei lầgevdn hémwxn nụapjjqjswobemi, tim củcxlra Trúmwxnc Chi đecietjnyt nhiêrimpn xao xuyếiedrn.

“Hoa ghen thua thắhztam liễoscbu hờobemn kémwxnm xanh” màtipt đecierriti thi hàtipto Nguyễoscbn Du diễoscbn tảzwpf vẻwuvh đecieqxjfp củcxlra Thúmwxny Kiềumreu, Trúmwxnc Chi cũcnywng xin mạrritn phémwxnp dùxftwng cârjylu thơqcymtipty nóyonri vềumre vẻwuvh đecieqxjfp củcxlra cậiojlu ấcvscy.

“Mặizcst tôqcymi dífdjnnh gìmwxn sao?”

“Đqcymqxjfp. Rấcvsct đecieqxjfp.”, Trúmwxnc Chi buộtjnyc miêrimpng, “Tôqcymi chưqjswa từcxlrng thấcvscy vẻwuvh đecieqxjfp nàtipto ma mịwptoqcymn cậiojlu.”

Nhấcvsct Uy tăztgung tốeciec. Hắhztan ghémwxnt nghe ngưqjswobemi kháyrdtc nóyonri vềumre vẻwuvh đecieqxjfp củcxlra hắhztan. Hắhztan thậiojlt sựumre khôqcymng thífdjnch cáyrdti cáyrdtch ngưqjswobemi kháyrdtc nhìmwxnn chằdmwgm chằdmwgm vàtipto mìmwxnnh nhưqjsw mộtjnyt vậiojlt thểxqfm lạrrit. Hắhztan ghémwxnt luôqcymn cảzwpf khuôqcymn mặizcst nàtipty. Giáyrdt nhưqjsw hắhztan cóyonr thểxqfm rạrritch mộtjnyt đecieưqjswobemng dàtipti trêrimpn nóyonr thìmwxn hay rồsxlfi.

“Đqcymcvsci tôqcymi vớndsbi.”

Trúmwxnc Chi hấcvscp tấcvscp. Côqcym vấcvscp phảzwpfi cụapjjc đecieáyrdtrimpn đecieưqjswobemng, mấcvsct thăztgung bằdmwgng. Khi bìmwxnnh tĩgevdnh lạrriti, đecieãmnjy thấcvscy tay mìmwxnnh nằdmwgm gọwbrpn trong lòkmlnng bàtiptn tay củcxlra Uy. Hắhztan kémwxno côqcym vềumre phífdjna hắhztan, ôqcymm chặizcst. Trúmwxnc Chi cóyonr thểxqfm cảzwpfm nhậiojln tráyrdti tim củcxlra hắhztan đecieang đecieiojlp nhanh; ngay cảzwpf bảzwpfn thârjyln côqcymcnywng khôqcymng thểxqfm kiềumrem némwxnn cảzwpfm xúmwxnc, mặizcst đeciezanxrimpn. Đqcymârjyly làtipt ngưqjswobemi con trai thứtvzd hai côqcymyonr tiếiedrp xúmwxnc gầgevdn gũcnywi (sau Huyếiedrt Yêrimpu). Nhưqjswng sao cảzwpfm giáyrdtc lạrriti kháyrdtc nhau? Cậiojlu ấcvscy khiếiedrn tráyrdti tim củcxlra côqcymyonrng lêrimpn, cóyonryrdti gìmwxn nhộtjnyt nhộtjnyt trong lòkmlnng, rấcvsct khóyonr hiểxqfmu.

Nhấcvsct Uy buôqcymng côqcymyrdti ra, khôqcymng nóyonri gìmwxn, tiếiedrp tụapjjc đeciei, chỉkimi kháyrdtc mộtjnyt chúmwxnt, dưqjswobemng nhưqjswqjswndsbc chârjyln bưqjswndsbc chậiojlm hơqcymn nhưqjsw đecieang đeciecvsci côqcymyrdti bêrimpn cạrritnh đeciei cùxftwng.

“Vậiojly rúmwxnt cuộtjnyc cậiojlu chưqjswa nóyonri cho tôqcymi biếiedrt cậiojlu làtipt ai?”




“Pháyrdtp sưqjsw trừcxlrtipt.”, Uy đecietvzdng lạrriti nhìmwxnn thẳhildng vàtipto đecieôqcymi mắhztat đecieen củcxlra Chi, “Cảzwpfkmlnng họwbrp đecieumreu theo nghềumre pháyrdtp sưqjsw. Tôqcymi cóyonr thểxqfm nhìmwxnn thấcvscy ma. Tôqcymi cũcnywng cóyonr thểxqfm tiêrimpu diệbczct chúmwxnng. Chỉkimitipt khôqcymng cóyonr giỏzanxi thôqcymi.”

“Tôqcymi thấcvscy cậiojlu đecieáyrdtnh đeciecvscm cũcnywng giỏzanxi màtipt. Đqcymârjylu cóyonr nhưqjswqcymi, tôqcymi chỉkimi biếiedrt mấcvscy chiêrimpu tựumre vệbczc thôqcymi. Nếiedru cóyonr dịwptop gặizcsp lạrriti, cậiojlu tậiojlp cho tôqcymi mấcvscy thếiedr tấcvscn côqcymng nhémwxn. Nếiedru cóyonr gặizcsp ma tôqcymi cũcnywng tựumremwxnnh đecieeciei phóyonr đecieưqjswcvscc.”

“Cârjyly trârjylm đecieóyonrqcymyonr thểxqfm đecieưqjswa cho tôqcymi xem đecieưqjswcvscc khôqcymng?”, thấcvscy Trúmwxnc Chi chầgevdn chừcxlr, Uy xua tay, “Thôqcymi bỏzanx đeciei.”

“Xem mộtjnyt chúmwxnt cũcnywng khôqcymng sao.”

“Vậiojlt nàtipty côqcym lấcvscy ởfdjn đecieârjylu?”, Uy ngấcvscm nghífdjna cârjyly trârjylm rấcvsct kĩgevd, “Tôqcymi cóyonr đeciewbrpc trong mộtjnyt cuốecien sáyrdtch vềumrerjyly trârjylm nàtipty, chấcvsct liệbczcu bằdmwgng đeciesxlfng nguyêrimpn chấcvsct, đecieưqjswcvscc rètiptn bởfdjni sáyrdtu vịwpto thầgevdn, cóyonr tẩcewkm máyrdtu rồsxlfng. Rấcvsct hiếiedrm. Tôqcymi tựumre hỏzanxi côqcym đecieãmnjymwxnm thấcvscy nóyonrfdjn đecieârjylu. Nhìmwxnn hoa văztgun hìmwxnnh rồsxlfng xem nètipt, đecieưqjswcvscc khắhztac vôqcymxftwng đecierimpu luyệbczcn.”

“Tôqcymi đecieưqjswcvscc mộtjnyt ngưqjswobemi bạrritn cho mưqjswcvscn đeciexqfm phòkmlnng thârjyln.”

“Sao côqcymyonr thểxqfm thấcvscy đecieưqjswcvscc ma nhỉkimi? Dòkmlnng tộtjnyc củcxlra côqcymcnywng làtipt pháyrdtp sưqjsw sao?”

“Tôqcymi sinh ra đecieãmnjyyonr thểxqfm thấcvscy đecieưqjswcvscc chúmwxnng rồsxlfi.”

“Đqcymôqcymi mắhztat ârjylm dưqjswơqcymng? Rấcvsct hiếiedrm.”, Uy trảzwpf lạrriti cârjyly trârjylm, rồsxlfi rờobemi đeciei.

Nhấcvsct Uy đecietjnyi nóyonrn trùxftwm kífdjnn gưqjswơqcymng mặizcst lạrriti. Trúmwxnc Chi cũcnywng cóyonr thểxqfm hiểxqfmu đecieưqjswcvscc. Hắhztan ra ngoàtipti vớndsbi khuôqcymn mặizcst ma mịwptocnywng khổbczc cho hắhztan vàtipt cho cảzwpf nhữzanxng ngưqjswobemi nhìmwxnn thấcvscy hắhztan. Mọwbrpi ngưqjswobemi chắhztac cũcnywng nhưqjswqcym nhìmwxnn chằdmwgm chằdmwgm vàtipto hắhztan suốeciet. Hắhztan chắhztac khóyonr chịwptou lắhztam.

qcym khôqcymng dáyrdtm mởfdjn lờobemi hỏzanxi xem hắhztan ởfdjn đecieârjylu, làtiptm gìmwxn, làtiptm sao cóyonr thểxqfm liêrimpn lạrritc vớndsbi hắhztan mộtjnyt lầgevdn nữzanxa. Nhữzanxng ngưqjswobemi đecieàtiptn ôqcymng Trúmwxnc Chi gặizcsp từcxlr hắhztan cho đecieếiedrn Huyếiedrt Yêrimpu ai cũcnywng mang bộtjny mặizcst lạrritnh lùxftwng. Làtiptm nhưqjsw cảzwpf thếiedr gian nàtipty thiếiedru nợcvsc họwbrp khôqcymng bằdmwgng. May màtiptyrdti têrimpn nàtipty tóyonrc đecieen, chứtvzdyonrc màtiptu đeciezanx nữzanxa, Trúmwxnc Chi liệbczcu màtipt chạrrity xa.

“Ngârjyln Chi.”, Tuấcvscn Túmwxnyonri nhỏzanx, “Sao? Thằdmwgng ấcvscy bịwptomwxn? Anh thấcvscy em cóyonr vẻwuvh thârjyln thiếiedrt vớndsbi thằdmwgng ấcvscy lắhztam. Lúmwxnc nảzwpfy, đecieeciet lửvemwa làtiptm gìmwxn thếiedr?”

“Xua đecieuổbczci tàtipt ma. Anh tin khôqcymng?”




“Thằdmwgng ấcvscy nóyonri thếiedrtipt em cũcnywng làtiptm theo sao? May màtiptfdjn đecieârjyly đecieưqjswobemng vắhztang. Nếiedru lỡtjny gầgevdn nhàtiptrjyln hay gầgevdn rừcxlrng làtipt hai anh em mìmwxnnh vàtipto tùxftw chơqcymi vớndsbi chuộtjnyt đecieóyonr.”

“Em giảzwpf bộtjny thìmwxn phảzwpfi giảzwpf bộtjny cho tróyonrt chứtvzd. Anh khôqcymng thấcvscy nhờobem vậiojly màtipt hắhztan theo em lêrimpn xe sao?”

mwxn gậiojlt gùxftw đeciesxlfng ýrjyltipt khôqcymng nghi ngờobemmwxn thêrimpm nữzanxa.

Nhấcvsct Uy hoàtiptn toàtiptn khôqcymng biếiedrt mìmwxnnh làtipt chủcxlr đecieumretiptn táyrdtn củcxlra hai anh em họwbrp. Nếiedru biếiedrt chắhztac hắhztan giếiedrt luôqcymn cảzwpf hai ngưqjswobemi vìmwxnyrdtm nóyonri mộtjnyt ngưqjswobemi vừcxlra cứtvzdu mạrritng mìmwxnnh bịwptorjylm thầgevdn.

Em bémwxn trêrimpn xe đecieãmnjy ngưqjswng khóyonrc. Nóyonr nằdmwgm trong lòkmlnng mẹqxjf ngủcxlr say sưqjswa. Ngưqjswobemi phụapjj nữzanx cầgevdm tay Tuấcvscn Túmwxn cảzwpfm ơqcymn rốeciei rífdjnt.

“May màtiptyonr cậiojlu. Nếiedru khôqcymng côqcymcnywng khôqcymng biếiedrt làtiptm sao.”

“Chuyệbczcn nhỏzanx thôqcymi. Bârjyly giờobem chuyệbczcn cầgevdn làtiptm làtiptyrdti xe lêrimpn thàtiptnh phốecie. Chúmwxntipti xémwxnyonr vẻwuvh chạrrity mấcvsct rồsxlfi. Khôqcymng biếiedrt khi nàtipto mớndsbi trởfdjn lạrriti. Chúmwxnng ta khôqcymng thểxqfm cứtvzd ngồsxlfi đecieârjyly chờobem chúmwxncvscy. Đqcymáyrdtng nóyonri hơqcymn, chẳhildng ai trong chúmwxnng ta cóyonr bằdmwgng láyrdti xe. Xem ra lạrriti cứtvzd phảzwpfi ngủcxlr lạrriti mộtjnyt đecieêrimpm ởfdjn đecieârjyly. Mai bắhztat xe kháyrdtc vềumre thàtiptnh phốecie thôqcymi.”

“Đqcymàtiptnh phảzwpfi làtiptm vậiojly thôqcymi.”, Nhấcvsct Uy lêrimpn tiếiedrng, “Chia ca ra canh đeciei. Tôqcymi sẽumre canh ca đeciegevdu. Mọwbrpi ngưqjswobemi cứtvzd ngủcxlr mộtjnyt chúmwxnt đeciei.”

“Vậiojly cũcnywng đecieưqjswcvscc. Anh sẽumre canh ca tiếiedrp theo. Chúmwxn nhớndsb gọwbrpi anh dậiojly đeciecvscy.”

“Mọwbrpi ngưqjswobemi mang cáyrdti nàtipty bêrimpn ngưqjswobemi.”, Nhấcvsct Uy đecieưqjswa cho mỗeciei ngưqjswobemi mộtjnyt láyrdtxftwa ngủcxlr sắhztac, “Đqcymârjyly cóyonr thểxqfm trừcxlrtipttipt. Cứtvzd giữzanxrimpn mìmwxnnh. Khôqcymng thừcxlra đecieârjylu. Thờobemi đecieiểxqfmm nàtipty, ma quỷapjjyonr thểxqfm xuấcvsct hiệbczcn lầgevdn nữzanxa. Chỉkimiyonr mặizcst trờobemi lêrimpn mớndsbi cứtvzdu đecieưqjswcvscc chúmwxnng ta. Tôqcymi nhấcvscn mạrritnh mộtjnyt lầgevdn nữzanxa: khôqcymng nêrimpn rờobemi láyrdtxftwa nửvemwa bưqjswndsbc.”

Tuấcvscn Túmwxn liếiedrc nhìmwxnn Trúmwxnc Chi, ra hiệbczcu “Thằdmwgng nàtipty khôqcymng đecieưqjswcvscc bìmwxnnh thưqjswobemng.”

“Anh cứtvzd giảzwpf vờobem nghe lờobemi cho hắhztan yêrimpn târjylm đeciei, cứtvzd nhémwxnt vàtipto túmwxni cũcnywng khôqcymng mấcvsct máyrdtt gìmwxn. Ngàtipty mai, mìmwxnnh đecieârjylu còkmlnn gặizcsp hắhztan nữzanxa đecieârjylu.”, Trúmwxnc Chi thìmwxn thầgevdm.

Nhấcvsct Uy bưqjswndsbc ra xe, rắhztac cáyrdti gìmwxn đecieóyonrtiptu đecieen quanh xe. Trúmwxnc Chi vôqcymxftwng tòkmlnkmln. Côqcym muốecien chạrrity xuốecieng hỏzanxi thẳhildng mặizcst hắhztan nhưqjswng bịwpto thằdmwgng anh ngăztgun lạrriti.

“Em tífdjnnh làtiptm gìmwxn nữzanxa?”

“Em xem thằdmwgng ấcvscy làtiptm gìmwxn. Anh cứtvzdrimpn târjylm đeciei. Nóyonrtiptyrdtm làtiptm gìmwxn em, em giếiedrt nóyonr.”

“Ha ha!”, Tuấcvscn Túmwxnqjswobemi lớndsbn.

Trúmwxnc Chi chạrrity kềumre kềumre Nhấcvsct Uy bắhztat chuyệbczcn:

“Nètipt.. Cậiojlu tífdjnnh làtiptm gìmwxn thếiedr?”

“Nhìmwxnn con khôqcymng biếiedrt sao? Đqcymârjyly làtipt tro phậiojlt cóyonryrdtc dụapjjng xua đecieuổbczci ma quỷapjj. Tôqcymi rắhztac nóyonr xung quanh xe đeciexqfm bảzwpfo vệbczc ngưqjswobemi khôqcymng cóyonr khảzwpfztgung tựumre vệbczc vớndsbi thứtvzd ârjylm linh.”

Trúmwxnc Chi im lặizcsng quan sáyrdtt hắhztan, thầgevdm nghĩgevd: “Ngưqjswobemi vừcxlra đecieqxjfp trai vừcxlra tốeciet bụapjjng. Mỗeciei tộtjnyi hơqcymi lạrritnh lùxftwng thôqcymi.”

Bỗecieng nhiêrimpn, trờobemi nổbczci gióyonr to. Lửvemwa từcxlr đecieáyrdtm xăztgung ban nảzwpfy vụapjjt tắhztat bấcvsct ngờobem. Trúmwxnc Chi vàtipt Nhấcvsct Uy nhìmwxnn nhau, lo lắhztang. Vừcxlra mớndsbi đecieeciei phóyonr cảzwpf đecieáyrdtm ma, hai ngưqjswobemi đecieãmnjy mệbczct lữzanx. Giờobemkmlnn thêrimpm chuyệbczcn gìmwxn nữzanxa?

Đqcymáyrdtp lờobemi cârjylu hỏzanxi củcxlra hai ngưqjswobemi đecieang đecietvzdng thùxftwxftw trưqjswndsbc mặizcst: mộtjnyt gãmnjyyonrfdjnnh dáyrdtng kỳlxxo dịwpto: cao ốeciem nhom, thârjyln hìmwxnnh bốeciec mùxftwi hôqcymi thốeciei, ghẻwuvh lởfdjn, tóyonrc tai rốeciei mùxftw, mặizcst màtipty nhăztgun nheo, mắhztat tròkmlnn to vôqcym hồsxlfn, răztgung hôqcym lởfdjnm chởfdjnm, miệbczcng mémwxno móyonr, tay chârjyln gầgevdy tong teo, óyonrng chârjyln cong queo, duy chỉkimiyonryrdti bụapjjng phìmwxnnh to nhấcvsct. Hắhztan đeciei càtipt nhắhztac càtipt nhắhztac tiếiedrn tớndsbi chổbczc hai ngưqjswobemi bọwbrpn họwbrp.

“ĐqcymÓqnbgI. TAO RẤbfgzT ĐqcymÓqnbgI.”, sinh vậiojlt ấcvscy pháyrdtt ra tiếiedrng khóyonr nghe vôqcymxftwng giốecieng nhưqjsw tiếiedrng pháyrdtt ra bằdmwgng ârjylm bụapjjng chứtvzd khôqcymng phảzwpfi cổbczc họwbrpng.

yonrtiptng tớndsbi gầgevdn, hia ngưqjswobemi càtiptng nhìmwxnn thấcvscy rõmnjytiptng: miệbczcng củcxlra hắhztan dífdjnnh đeciegevdy máyrdtu tưqjswơqcymi. Nóyonrmwxnm mộtjnyt cáyrdtnh tay ngưqjswobemi sang mộtjnyt bêrimpn, chùxftwi chùxftwi cáyrdti miệbczcng đeciegevdy máyrdtu.

Nhấcvsct Uy nắhztam tay Trúmwxnc Chi kètipto côqcymxftwi vềumre phífdjna sau mìmwxnnh.

“Ngạrrit Quỷapjj.”, Nhấcvsct Uy giọwbrpng run run.

“NGẠevfk QUỶmnjy?”, Trúmwxnc Chi nhắhztac lạrriti mộtjnyt lầgevdn nữzanxa.

“Chúmwxnng ta gặizcsp nguy rồsxlfi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.