Thần Y Thích Giết Chóc

Chương 14 : Quy củ không thể phá vỡ!

    trước sau   
Liễcpzgu Thanh nhíquqhu màghuby.

"Hồtuhnng tỷfcoh, têvhmqn nàghuby thếfptk nhưaantng làghubevrey rốquzli tạfenfi đfptkkugda bàghubn Hoa Hồtuhnng Đsfpven chústffng ta, còvwbxn dávmsmm lấctxjy têvhmqn tuổkugdi củofbea bàghub chủofbe đfptkqqvu phávmsmch lốquzli, tỷfcoh... Khẳyqadng đfptkkugdnh muốquzln cứkiqxu hắbfcfn?"

Hồtuhnng tỷfcohicbu miệkiqxng cưaanttfhwi mộukdat tiếfptkng, khẽwcttalchi:

"Hắbfcfn làghubygzr cứkiqxu thủofbe hạfenf củofbea tôeqcbi, tôeqcbi nghĩfptkeqcbi cũqqvung khôeqcbng cóalcheqcb do gìygzr khôeqcbng cứkiqxu hắbfcfn. Hi vọkiqxng Thanh ca cóalch thểqqvu nểqqvu mặxvift tôeqcbi mộukdat chústfft."

"Ha ha... mặxvift mũqqvui củofbea Hồtuhnng tỷfcoh rấctxjt đfptkávmsmng tiềvnpnn sao?"

Nhấctxjt thờtfhwi ngóalchn tay củofbea Hồtuhnng tỷfcoh nhẹcoli nhàghubng sờtfhw chiếfptkc nhẫschvn đfptkưaantjdwlc đfptkeo ởkzgk trêvhmqn ngóalchn tay, cưaanttfhwi nhạfenft mộukdat tiếfptkng.




"Cùbvcfng so sávmsmnh vớyjsmi Thanh ca, mặxvift mũqqvui củofbea tôeqcbi tựquqh nhiêvhmqn làghub khôeqcbng đfptkávmsmng giávmsm mấctxjy đfptktuhnng tiềvnpnn. Bấctxjt quávmsm mọkiqxi ngưaanttfhwi dùbvcf sao cũqqvung làghub thủofbe hạfenf củofbea Hoa Hồtuhnng tỷfcoh, cũqqvung sẽwcttalchstffc Thanh ca cầaantn đfptkếfptkn tôeqcbi nha."

Đsfpvsuum tổkugdng giậcfcon dữsuumicbut:

"Liễcpzgu Thanh, khôeqcbng thểqqvu dễcpzgghubng đfptkávmsmp ứkiqxng nàghubng, nếfptku khôeqcbng thìygzr mặxvift mũqqvui củofbea ta đfptkqqvukzgk chỗsuumghubo hãalch?"

Liễcpzgu Thanh vỗsuum vỗsuum bảbfcf vai củofbea Đsfpvsuum tổkugdng, an ủofbei:

sfpvsuum tổkugdng chớyjsm hoảbfcfng sợjdwl. Ngàghubi làghub bạfenfn bèvmsm củofbea tôeqcbi, tạfenfi cávmsmi hộukdai sởkzgkghuby khôeqcbng cóalch mộukdat ngưaanttfhwi nàghubo dávmsmm ứkiqxc hiếfptkp ngàghubi!"

Dứkiqxt lờtfhwi, hắbfcfn quay đfptkaantu nhìygzrn vềvnpn phíquqha Hồtuhnng tỷfcoh, hừaant nhẹcoli mộukdat tiếfptkng, gằaantn giọkiqxng:

"Hồtuhnng tỷfcoh, khôeqcbng phảbfcfi tôeqcbi khôeqcbng nểqqvu mặxvift củofbea côeqcb. Thậcfcot sựquqhghub vịkugd bạfenfn nàghuby củofbea tôeqcbi bịkugd ngưaanttfhwi ta đfptkávmsmnh mặxvift! Côeqcb khôeqcbng thểqqvughubm lửfilja giậcfcon củofbea hắbfcfn lắbfcfng lạfenfi, vậcfcoy thìygzreqcbm nay mặxvift mũqqvui củofbea côeqcb ta cũqqvung khôeqcbng thểqqvu cho rồtuhni!"

Hồtuhnng tỷfcohaanttfhwi gậcfcot gậcfcot đfptkaantu.

"Khôeqcbng sai, dùbvcf sao làghub ngưaanttfhwi củofbea tôeqcbi khôeqcbng hầaantu hạfenf chu đfptkávmsmo cho bạfenfn củofbea Thanh ca. Nhưaant vậcfcoy đfptki Thanh ca, tôeqcbi sẽwctt phávmsmi hai côeqcbvmsmi hầaantu hạfenf Đsfpvsuum tổkugdng mộukdat chústfft, xem nhưaantghub nhậcfcon lỗsuumi vớyjsmi Đsfpvsuum tổkugdng. Mặxvift khávmsmc, lạfenfi thêvhmqm hai bìygzrnh Conti cho hai vịkugd giảbfcfm nhiệkiqxt, ngàghubi thấctxjy thếfptkghubo?"

Đsfpvsuum tổkugdng cưaanttfhwi đfptkbfcfc ýeqcb, nhưaantng lạfenfi cũqqvung khôeqcbng thỏghuba mãalchn, hai tay củofbea hắbfcfn đfptkxvift ởkzgk sau lưaantng, hấctxjt cằaantm lêvhmqn mỉvhjpm cưaanttfhwi liếfptkc nhìygzrn Hồtuhnng tỷfcoh, quávmsmt lớyjsmn:

"Khôeqcbng đfptkưaantjdwlc! Làghubm gìygzralch chuyệkiqxn dễcpzgghubng nhưaant vậcfcoy, chuyệkiqxn ta bịkugd đfptkávmsmnh liềvnpnn giảbfcfi quyếfptkt nhưaant vậcfcoy sao?"

Hồtuhnng tỷfcoh khẽwctt nhíquqhu màghuby, đfptkquzli vớyjsmi sựquqheqcb lễcpzg củofbea Đsfpvsuum tổkugdng, nàghubng cũqqvung cảbfcfm thấctxjy khôeqcbng vui.

Nhưaantng, cávmsmch làghubm ngưaanttfhwi củofbea nàghubng cũqqvung khôeqcbng đfptkqqvu lộukda ra sựquqh tứkiqxc giậcfcon củofbea mìygzrnh, sắbfcfc mặxvift vẫschvn nhưaantqqvu khẽwcttaanttfhwi nóalchi:




"Vậcfcoy rốquzlt cuộukdac Đsfpvsuum tổkugdng muốquzln giảbfcfi quyếfptkt nhưaant thếfptkghubo đfptkâevrey?"

Đsfpvsuum tổkugdng trợjdwln trắbfcfng mắbfcft, hừaant nhẹcoli mộukdat tiếfptkng, duỗsuumi ra hai đfptkaantu ngóalchn tay.

"Ta muốquzln nha, khôeqcbng nhiềvnpnu lắbfcfm chỉvhjp cầaantn hai đfptkiềvnpnu kiệkiqxn!"

"Mộukdat làghub, đfptkqqvu Tiểqqvuu Tuyếfptkt đfptki theo ta! Ngưaanttfhwi khávmsmc ta khôeqcbng muốquzln! Ta nhấctxjt đfptkkugdnh phảbfcfi chơeqcbi đfptkùbvcfa nàghubng mớyjsmi đfptkưaantjdwlc!"

Sắbfcfc mặxvift củofbea Hồtuhnng tỷfcoh bắbfcft đfptkaantu lạfenfnh lùbvcfng.

"Chuyệkiqxn nàghuby khôeqcbng đfptkưaantjdwlc. Tiểqqvuu Tuyếfptkt làghub mộukdat côeqcbvmsmi khổkugd cựquqhc, nàghubng đfptkếfptkn đfptkâevrey làghubm việkiqxc chỉvhjp muốquzln cóalch mộukdat chústfft tiềvnpnn chữsuuma bêvhmqnh cho mẹcoli, chứkiqxghubng khôeqcbng bávmsmn thâevren! Hồtuhnng tỷfcoh ta xưaanta nay cũqqvung sẽwctt khôeqcbng éicbup buộukdac thủofbe hạfenf củofbea mìygzrnh."

Đsfpvsuum tổkugdng thấctxjy thávmsmi đfptkukdaaanttfhwng ngạfenfnh củofbea Hồtuhnng tỷfcoh, hắbfcfn suy tưaant mộukdat chústfft, liềvnpnn khoávmsmt tay.

sfpvưaantjdwlc, vậcfcoy liềvnpnn đfptkôeqcb̉i hai côeqcbvmsmi khávmsmc, bấctxjt quávmsm ta phảbfcfi nóalchi trưaantyjsmc, làghubeqcb mờtfhwi khávmsmch, tiềvnpnn ta sẽwctt khôeqcbng trảbfcf!"

Hồtuhnng tỷfcoh khoan thai thởkzgkghubi.

"Chuyệkiqxn nàghuby tôeqcbi cóalch thểqqvu đfptkávmsmp ứkiqxng ngàghubi!"

Đsfpvsuum tổkugdng hàghubi lòvwbxng gậcfcot đfptkaantu.

"Cávmsmi nàghuby còvwbxn tạfenfm đfptkưaantjdwlc. Còvwbxn yêvhmqu cầaantu thứkiqx hai nha...."

alchi đfptkếfptkn đfptkâevrey, hắbfcfn hung hăgqpjng liếfptkc Lăgqpjng Tiêvhmqu mộukdat chústfft, chỉvhjp thẳyqadng mặxvift Lăgqpjng Tiêvhmqu quávmsmt lớyjsmn:




"Ta muốquzln têvhmqn nhóalchc con nàghuby quỳvqxl xuốquzlng dậcfcop đfptkaantu xin lỗsuumi ta."

Hồtuhnng tỷfcoh sữsuumng sờtfhw, chợjdwlt thởkzgkghubi mộukdat hơeqcbi.

"Liềvnpnn khôeqcbng cóalchvmsmch nàghubo đfptkqqvu giảbfcfng hoàghub sao? Tôeqcbi liềvnpnn đfptkưaanta cho ngàghubi hai bìygzrnh rưaantjdwlu quýeqcb, chẳyqadng lẽwctt khôeqcbng thểqqvu bỏghub qua cho hắbfcfn ưaant?"

Đsfpvsuum tổkugdng cưaanttfhwi lạfenfnh.

sfpvávmsmnh ta mộukdat cávmsmi cũqqvung khôeqcbng phảbfcfi đfptkưaanta hai bìygzrnh rưaantjdwlu làghub xong! Ta nóalchi cho côeqcb biếfptkt, ngay hôeqcbm nay hoặxvifc làghub hắbfcfn quỳvqxl hoặxvifc làghub ta liềvnpnn đfptkqqvu Liễcpzgu Thanh tìygzrm ngưaanttfhwi đfptkávmsmnh gãalchy châevren củofbea hắbfcfn, làghubm cho sinh hoạfenft hằaantng ngàghuby củofbea hắbfcfn cũqqvung khôeqcbng thểqqvu tựquqhygzrnh lo đfptkưaantjdwlc!"

gqpjng Tiêvhmqu nhàghubn nhạfenft liếfptkc mắbfcft nhìygzrn hắbfcfn.

"Ngưaantơeqcbi đfptkústffng làghub loạfenfi ngưaanttfhwi khôeqcbng phảbfcfi muốquzln chếfptkt bìygzrnh thưaanttfhwng nha!"

Đsfpvsuum tổkugdng gắbfcft mộukdat cávmsmi.

"Tao nhôeqcb̉ vào! Nhóalchc con, sắbfcfp chếfptkt đfptkếfptkn nơeqcbi rồtuhni còvwbxn dávmsmm phávmsmch lốquzli ởkzgk trưaantyjsmc mặxvift củofbea tao hãalch? Màghuby cũqqvung khôeqcbng nhìygzrn mộukdat chústfft tìygzrnh cảbfcfnh củofbea mìygzrnh đfptki? Tao chỉvhjp cầaantn tùbvcfy tiệkiqxn đfptki tiểqqvuu cũqqvung cóalch thểqqvu tiểqqvuu chếfptkt đfptkuốquzli cảbfcf nhàghub củofbea màghuby đfptkctxjy!"

gqpjng Tiêvhmqu lắbfcfc đfptkaantu.

"Thôeqcbi, cùbvcfng nóalchi chuyệkiqxn vớyjsmi cávmsmi loạfenfi ngu ngốquzlc nàghuby, thậcfcot làghubalchng phíquqh thờtfhwi gian củofbea ta."

sfpvưaantjdwlc rồtuhni! Ta nhìygzrn ngưaantơeqcbi làghubaantjdwlu mờtfhwi khôeqcbng uốquzlng chỉvhjp thíquqhch uốquzlng rưaantjdwlu phạfenft, muốquzln chếfptkt!"

Tiểqqvuu Tuyếfptkt lo lắbfcfng liềvnpnn vộukdai vàghubng nắbfcfm tay củofbea Hồtuhnng tỷfcoh.




"Hồtuhnng tỷfcoh, em van cầaantu chịkugd, chịkugd mau cứkiqxu hắbfcfn đfptki! Hắbfcfn cũqqvung làghubygzr cứkiqxu em màghub!"

Hồtuhnng tỷfcoh nhịkugdn khôeqcbng đfptkưaantjdwlc mởkzgk miệkiqxng khuyêvhmqn nhủofbe:

"Nhóalchc con àghub, cậcfcou chịkugdu thua mộukdat chústfft cũqqvung đfptkưaantjdwlc, nhậcfcon sai mộukdat chústfft, cầaantn gìygzr phảbfcfi bưaantyjsmng bỉvhjpnh nhưaant vậcfcoy chứkiqx?"

Sắbfcfc mặxvift củofbea Lăgqpjng Tiêvhmqu khôeqcbng chústfft thay đfptkkugdi, hắbfcfn gằaantn giọkiqxng:

"Hắbfcfn... Còvwbxn chưaanta xứkiqxng."

Ápaqgnh mắbfcft củofbea Liễcpzgu Thanh lạfenfnh lẽwctto hừaant mộukdat tiếfptkng.

"Hừaant! Rấctxjt mạfenfnh miệkiqxng đfptkctxjy! Chẳyqadng lẽwcttghuby đfptkem màghuby thàghubnh loạfenfi nhâevren vậcfcot lớyjsmn nàghubo rồtuhni hãalch? Ngưaanttfhwi đfptkâevreu, đfptkem hắbfcfn bắbfcft lạfenfi cho ta, đfptkávmsmnh gãalchy hai châevren củofbea hắbfcfn, đfptkqqvu cho ta chốquzlng mắbfcft lêvhmqn xem thửfilj hắbfcfn còvwbxn phávmsmch lốquzli đfptkưaantjdwlc nữsuuma khôeqcbng!"

Tiểqqvuu Tuyếfptkt hoảbfcfng sợjdwl chảbfcfy nưaantyjsmc mắbfcft cầaantu khẩjpzkn Hồtuhnng tỷfcoh, nhưaantng Hồtuhnng tỷfcohqqvung lắbfcfc đfptkaantu, ýeqcb củofbea nàghubng rấctxjt rõqilmghubng làghub khôeqcbng muốquzln nóalchi thêvhmqm gìygzr nữsuuma!

ghubng đfptkãalch cầaantu xin giústffp cho Lăgqpjng Tiêvhmqu rồtuhni, nhưaantng màghubygzrgqpjng Tiêvhmqu khôeqcbng biếfptkt tốquzlt xấctxju.

Ngưaanttfhwi trẻstff tuổkugdi quávmsm mứkiqxc ngôeqcbng cuồtuhnng, cho dùbvcfeqcbm nay nàghubng cứkiqxu đfptkưaantjdwlc hắbfcfn, thìygzr sau nàghuby cũqqvung sẽwcttalch mộukdat ngàghuby hắbfcfn lạfenfi gâevrey ra họkiqxa lớyjsmn!

Hồtuhnng tỷfcoh, cũqqvung lưaanttfhwi nóalchi thêvhmqm gìygzr nữsuuma.

Đsfpvávmsmm thủofbe hạfenf củofbea Liễcpzgu Thanh đfptkang muốquzln đfptkukdang thủofbe thìygzr phíquqha trêvhmqn hàghubnh lang lạfenfi mộukdat lầaantn nữsuuma truyềvnpnn tớyjsmi mộukdat tiếfptkng quávmsmt nhẹcoli.

"Cávmsmc ngưaantơeqcbi đfptkvnpnu đfptkang làghubm gìygzr đfptkóalch? Tạfenfi sao lạfenfi tụhfil tậcfcop ởkzgk phòvwbxng vệkiqx sinh? Khôeqcbng cầaantn đfptki làghubm sao?"




Nghe đfptkưaantjdwlc tiếfptkng quávmsmt, mọkiqxi ngưaanttfhwi sữsuumng sờtfhw, Liễcpzgu Thanh cùbvcfng Hồtuhnng tỷfcoh lậcfcop tứkiqxc đfptki đfptkếfptkn trưaantyjsmc mặxvift ngưaanttfhwi phụhfil nữsuum vừaanta lêvhmqn tiếfptkng, hai ngưaanttfhwi cústffi đfptkaantu chàghubo.

"Hoa Hồtuhnng tỷfcoh, tỷfcoh xuốquzlng đfptkâevrey làghubm gìygzr a?"

Ngưaanttfhwi tớyjsmi chíquqhnh làghub Hoa Hồtuhnng Đsfpven, nàghubng chờtfhwgqpjng Tiêvhmqu ởkzgk trêvhmqn lầaantu rấctxjt lâevreu cũqqvung khôeqcbng thấctxjy lêvhmqn, khôeqcbng khỏghubi cóalch chústfft hiếfptku kỳvqxl.

Ai biếfptkt rằaantng, lústffc nàghubng vừaanta xuốquzlng tớyjsmi liềvnpnn thấctxjy mộukdat đfptkávmsmm ngưaanttfhwi tụhfil tậcfcop ởkzgk cửfilja phòvwbxng vệkiqx sinh, khôeqcbng biếfptkt đfptkang làghubm cávmsmi gìygzr.

eqcbng màghuby củofbea nàghubng nhăgqpjn lạfenfi hỏghubi:

"Ta làghubm cávmsmi gìygzr, khôeqcbng cầaantn cávmsmc ngưaantơeqcbi lắbfcfm miệkiqxng. Ngưaantjdwlc lạfenfi làghubvmsmc ngưaantơeqcbi, tấctxjt cảbfcf đfptkvnpnu tụhfilkzgk chỗsuumghuby, làghubm cávmsmi gìygzr đfptkâevrey?"

Khôeqcbng đfptkjdwli Hồtuhnng tỷfcoh mởkzgk miệkiqxng, Liễcpzgu Thanh liềvnpnn lậcfcop tứkiqxc mởkzgk miệkiqxng nóalchi:

"Bẩjpzkm Hoa Hồtuhnng tỷfcoh, làghub mộukdat têvhmqn nhóalchc con đfptkávmsmnh mộukdat khávmsmch hàghubng củofbea chústffng ta, hắbfcfn khôeqcbng nhữsuumng khôeqcbng xin lỗsuumi còvwbxn dávmsmm chốquzlng cựquqh, thuộukdac hạfenf đfptkang chuẩjpzkn bịkugd đfptkqqvuvmsmc huynh đfptkkiqx trưaant̀ng trị hắbfcfn mộukdat trậcfcon đfptkâevrey!"

"Nhóalchc con?"

Hoa Hồtuhnng Đsfpven nheo mắbfcft mộukdat cávmsmi, đfptkukdat nhiêvhmqn nàghubng cóalch loạfenfi cảbfcfm giávmsmc khôeqcbng tốquzlt lắbfcfm.

"Mang ta tơeqcb́i nhìygzrn xem."

"Vâevreng!"

Liễcpzgu Thanh lậcfcop tứkiqxc đfptkem Hoa Hồtuhnng Đsfpven đfptkưaanta đfptkếfptkn trưaantyjsmc mặxvift mọkiqxi ngưaanttfhwi, chỉvhjp thẳyqadng mặxvift Lăgqpjng Tiêvhmqu quávmsmt lớyjsmn:

"Hoa Hồtuhnng tỷfcoh, chíquqhnh làghubvhmqn nhóalchc con nàghuby!"

alch trờtfhwi mớyjsmi biếfptkt đfptkưaantjdwlc, trong tíquqhch tắbfcfc khi hoa hồtuhnng đfptken nhìygzrn thấctxjy khuôeqcbn mặxvift củofbea Lăgqpjng Tiêvhmqu, hai châevren nàghubng liềvnpnn mềvnpnm nhũqqvun ra! Toàghubn bộukda phíquqha sau lưaantng, trong nhávmsmy mắbfcft bịkugd mồtuhneqcbi lạfenfnh làghubm ưaantyjsmt nhẹcolip.

"Hoa Hồtuhnng tỷfcoh, tỷfcoh đfptki làghubm việkiqxc trưaantyjsmc đfptki, đfptkjdwli chústfft nữsuuma cóalch thểqqvualch mộukdat chústfft mávmsmu tưaantơeqcbi, miễcpzgn làghubm ôeqcb uếfptk con mắbfcft củofbea tỷfcoh a."

Hoa Hồtuhnng Đsfpven vung tay dùbvcfng sứkiqxc đfptkávmsmnh mạfenfnh vàghubo khuôeqcbn mặxvift củofbea Liễcpzgu Thanh!

sfpvtuhn đfptkávmsmng chếfptkt nàghuby!"

Sau khi đfptkávmsmnh xong, đfptkếfptkn nghĩfptkqqvung khôeqcbng dávmsmm suy nghĩfptk nhiềvnpnu, nàghubng liềvnpnn lậcfcop tứkiqxc chạfenfy đfptkếfptkn trưaantyjsmc mặxvift Lăgqpjng Tiêvhmqu, khôeqcbng đfptkqqvu ýeqcb mặxvift đfptkctxjt dơeqcb bẩjpzkn, tạfenfi chỗsuum quỳvqxl xuốquzlng dậcfcop đfptkaantu.

"Thiếfptku chủofbe tha mạfenfng! Thuộukdac hạfenf quảbfcfn giávmsmo khôeqcbng nghiêvhmqm, đfptkqqvu Thiếfptku chủofbe bịkugd nhụhfilc! Thuộukdac hạfenf tộukdai đfptkávmsmng chếfptkt vạfenfn lầaantn!"

Toàghubn bộukdaghubnh lang, trong nhávmsmy mắbfcft yêvhmqn lặxvifng lạfenfi, tấctxjt cảbfcf mọkiqxi ngưaanttfhwi liềvnpnn thởkzgk mạfenfnh cũqqvung khôeqcbng dávmsmm, tấctxjt cảbfcf đfptkvnpnu dùbvcfng hai con mắbfcft trừaantng lẫschvn nhau, gắbfcft gao nhìygzrn chằaantm chằaantm vàghubo Lăgqpjng Tiêvhmqu.

Đsfpvâevrey chíquqhnh làghub Hoa Hồtuhnng tỷfcoh lừaantng lẫschvy tạfenfi Giang Thàghubnh đfptkâevrey sao?

Ôvsddng trờtfhwi a, ngưaanttfhwi con gávmsmi nàghuby khôeqcbng biếfptkt đfptkqqvu bao nhiêvhmqu ngưaanttfhwi sợjdwlalchi cùbvcfng khôeqcbng dávmsmm đfptkbfcfc tộukdai.

Tạfenfi toàghubn bộukda Giang Thàghubnh, cóalch thểqqvualchi nàghubng làghub mộukdat trong nhữsuumng ngưaanttfhwi cóalch thểqqvu đfptki ngang nha.

Thếfptk nhưaantng làghub, ngay tạfenfi lústffc nàghuby vậcfcoy màghubghubng quỳvqxl xuốquzlng trưaantyjsmc mộukdat têvhmqn thiếfptku niêvhmqn lạfenf mặxvift!

Chỗsuum chếfptkt ngưaanttfhwi nhấctxjt chíquqhnh làghub, mộukdat đfptkávmsmm ngưaanttfhwi Liễcpzgu Thanh thếfptkghubvwbxn khôeqcbng biếfptkt sốquzlng chếfptkt, vừaanta vặxvifn đfptkbfcfc tộukdai Lăgqpjng Tiêvhmqu.

Ôvsddng trờtfhwi, chếfptkt kiểqqvuu nhưaantghuby cũqqvung thậcfcot làghub quávmsmalchi đfptki màghub?

Giờtfhw khắbfcfc nàghuby, bấctxjt luậcfcon làghub Liễcpzgu Thanh cũqqvung tốquzlt, vẫschvn làghub Đsfpvsuum tổkugdng cũqqvung đfptkưaantjdwlc, trêvhmqn khuôeqcbn mặxvift củofbea tấctxjt cảbfcf mọkiqxi ngưaanttfhwi đfptkvnpnu hiệkiqxn rõqilm ra vẻstff tuyệkiqxt vọkiqxng cùbvcfng sợjdwlalchi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.