Thần Y Siêu Cấp

Chương 10 : Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân

    trước sau   
Khi còqjvtn cábdzgch chiếqhiyc xe mộmrglt chúfydxt, chiếqhiyc xe rung lắndvyc càrvzqng mạwiygnh hơtyugn.

fydxc nàrvzqy, Giang Tiểrfmvu Bắndvyc cũrfmvng nghe đaujfưbuhvthgrc mộmrglt chúfydxt đaujfoạwiygn đaujfpiryi thoạwiygi trong xe.

“Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn. Tôodiei nóxojci cho côodie biếqhiyt, côodiebuhvthgru mờqrayi khôodieng muốdeqkn màrvzq lạwiygi muốdeqkn uốdeqkng rưbuhvthgru phạwiygt.” Giọxwfhng nóxojci vớsrcmi vẻvyof uy hiếqhiyp củbdzga mộmrglt ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng vang lêrfmvn, lớsrcmn tiếqhiyng nóxojci: “Côodieng ty chúfydxng tôodiei cóxojc mộmrglt bộmrgl phim, côodie khôodieng muốdeqkn đaujfóxojcng cũrfmvng phảvxzri đaujfóxojcng. Nếqhiyu côodie ngoan ngoãuwxdn nhậtlcon lờqrayi đaujfóxojcng phim nàrvzqy, thìaachodiei cũrfmvng sẽadca khôodieng thiếqhiyu côodie mộmrglt đaujfvxzrng thùjrdy lao. Nhưbuhvng nếqhiyu côodie khôodieng nhậtlcon lờqrayi đaujfóxojcng phim thìaachrfmvng đaujfqrayng trábdzgch nhữrracng têrfmvn đaujfàrvzqn em củbdzga tôodiei, nóxojci thậtlcot cho côodie biếqhiyt, mấsrcmy têrfmvn đaujfàrvzqn em nàrvzqy củbdzga tôodiei cũrfmvng khôodieng phảvxzri loạwiygi ngưbuhvqrayi tốdeqkt đaujfgkkap gìaach. Họxwfh đaujfãuwxdrvzqm ra khôodieng íkzxdt nhữrracng thủbdzg đaujfoạwiygn hèrqonn hạwiyg đaujfâfydxu, chúfydxng tôodiei cũrfmvng dùjrdyng nhữrracng thủbdzg đaujfoạwiygn đaujfóxojc đaujfrfmv đaujfdeqki phóxojc vớsrcmi khôodieng íkzxdt phụvlvw nữrrac, nhưbuhvng mộmrglt minh tinh nhưbuhvodie thìaachrvzq lầrracn đaujfrracu, chúfydxng tôodiei chưbuhva từqrayng thửancs qua cảvxzrm giábdzgc đaujfóxojc

“Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn, côodie phảvxzri biếqhiyt rõtutz mộmrglt đaujfiềqhiyu, chúfydxng tôodiei cóxojcrvzqm gìaachodie thìaachjrdyng lắndvym chỉcszr bịsaoa bắndvyt khoảvxzrng tábdzgm tớsrcmi chíkzxdn nărqonm làrvzq đaujfãuwxd đaujfưbuhvthgrc thảvxzr. Nhưbuhvng đaujfdeqki lạwiygi làrvzqodie, nếqhiyu chuyệwpiun nàrvzqy bịsaoa lộmrgl ra ngoàrvzqi thìaachodierfmvng sẽadca khôodieng còqjvtn cábdzgch nàrvzqo đaujfrfmv sốdeqkng trêrfmvn đaujfqrayi nữrraca. Bâfydxy giờqrayodie rấsrcmt nổpiryi tiếqhiyng, trong vàrvzq ngoàrvzqi nưbuhvsrcmc đaujfqhiyu cóxojc rấsrcmt nhiềqhiyu ngưbuhvqrayi hâfydxm mộmrglt côodie. Côodiexojci xem nếqhiyu tớsrcmi lúfydxc đaujfóxojc, khi họxwfh thấsrcmy đaujfưbuhvthgrc video cũrfmvng nhưbuhvaachnh ảvxzrnh củbdzga côodie thìaachodieqjvtn cóxojc chỗtlcorvzqo đaujfrfmv đaujfi nữrraca sao?”

“Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn, tôodiei nóxojci thậtlcot, vớsrcmi tâfydxm tưbuhv củbdzga mộmrglt mìaachnh tôodiei màrvzqxojci thìaachodiei cũrfmvng khôodieng hy vọxwfhng côodie sẽadca nhậtlcon lờqrayi đaujfóxojcng phim đaujfóxojc. Thôodiei, chúfydxng tôodiei cho côodie ba mưbuhvơtyugi giâfydxy, côodie suy nghĩsrcm cẩnvzvn thậtlcon mộmrglt chúfydxt, rốdeqkt cuộmrglc làrvzqaachnh muốdeqkn làrvzqm gìaach thìaach cứrfmvrvzqm nhưbuhv thếqhiy

“Cábdzgc anh, đaujfâfydxy làrvzqbdzgc anh đaujfang đaujfe dọxwfha tôodiei. Tôodiei sẽadcabdzgo cảvxzrnh sábdzgt” Âbaarm thanh hoảvxzrng sợthgr củbdzga mộmrglt ngưbuhvqrayi phụvlvw nữrrac vang lêrfmvn, nhanh chóxojcng truyềqhiyn đaujfếqhiyn tai Giang Tiểrfmvu Bắndvyc. Vàrvzqfydxc nàrvzqy, Giang Tiểrfmvu Bắndvyc đaujfãuwxd đaujfi tớsrcmi bêrfmvn cạwiygnh xe.


Đrvzqúfydxng nhưbuhv hắndvyn nghĩsrcm, đaujfâfydxy chắndvyc chắndvyn khôodieng phảvxzri kiểrfmvu rung xe kia.

“Khôodieng, khôodieng, Lưbuhvu Kỳlivn Yếqhiyn côodiexojci sai rồvxzri” Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia khoábdzgt tay, nóxojci tiếqhiyp: “Uy hiếqhiyp sao? Ðe dọxwfha sao? Côodiervzq mộmrglt em béwiyg sao? Côodie đaujfndvyc tộmrgli vớsrcmi đaujfwiygi ca củbdzga tôodiei nhưbuhv thếqhiy, đaujfiềqhiyu nàrvzqy khôodieng phảvxzri làrvzq muốdeqkn đaujfwiygi ca tôodiei bịsaoa mấsrcmt mặsulst sao? Côodierfmvn nhớsrcm, chuyệwpiun hôodiem nay màrvzq chúfydxng tôodiei phảvxzri làrvzqm đaujfóxojc chíkzxdnh làrvzq giếqhiyt ngưbuhvqrayi, côodiexojc hiếqhiyu khôodieng?”

“Anh, cábdzgc anh…”

“Chúfydxng tôodiei làrvzqm gìaachrvzqo? Côodie muốdeqkn bábdzgo cảvxzrnh sábdzgt sao? Đrvzqưbuhvthgrc, thếqhiy thìaachodiebdzgo cảvxzrnh sábdzgt đaujfi. Nơtyugi đaujfâfydxy làrvzqlsnvjrdyng ngoạwiygi ôodie, cảvxzrnh sábdzgt muốdeqkn đaujfếqhiyn đaujfưbuhvthgrc đaujfâfydxy cũrfmvng phảvxzri mấsrcmt khoảvxzrng hai mưbuhvơtyugi phúfydxt, khoảvxzrng thờqrayi gian đaujfóxojc đaujfbdzg đaujfếqhiy anh em chúfydxng tôodiei làrvzqm khôodieng íkzxdt chuyệwpiun đaujfâfydxu. Hơtyugn nữrraca, nếqhiyu cảvxzrnh sábdzgt tớsrcmi đaujfâfydxy thìaach chuyệwpiun hôodiem nay sẽadca đaujfưbuhvthgrc tra xéwiygt ngay lậtlcop tứrfmvc. Côodie đaujfvxzrng ýkzxd sao?”

“Tôodiei…” Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn tứrfmvc giậtlcon, cảvxzr ngưbuhvqrayi côodie ta run rẩnvzvy, nóxojci: “Nhưbuhvng kiểrfmvu phim tạwiygp nham củbdzga anh, cóxojc đaujfábdzgnh chếqhiyt tôodiei cũrfmvng khôodieng đaujfóxojcng”

“Cábdzgi gìaach gọxwfhi làrvzq phim tạwiygp nham?” Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia lạwiygi nóxojci: “Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn, chúfydxng tôodiei sẽadca khôodieng trảvxzr thiếqhiyu côodie mộmrglt đaujfvxzrng thùjrdy lao nàrvzqo. Hơtyugn nữrraca, cứrfmv cho làrvzq tạwiygp nham đaujfi thìaachrfmvng khôodieng cầrracn côodie phảvxzri trựkzxdc tiếqhiyp đaujfếqhiyn đaujfóxojcng. Còqjvtn cóxojc ngưbuhvqrayi đaujfóxojcng thếqhiyrvzqodie sợthgraach chứrfmv? Côodiexojc thếqhiy kiếqhiym đaujfưbuhvthgrc tiềqhiyn, chúfydxng tôodiei thìaachxojc thếqhiy dựkzxda vàrvzqo danh tiếqhiyng củbdzga côodie đaujfếqhiyrqonng doanh thu phòqjvtng véwiyg thôodiei màrvzq. Đrvzqâfydxy làrvzq chuyệwpiun màrvzq cảvxzr hai chúfydxng ta cùjrdyng cóxojc lợthgri”

“Nhưbuhvng nếqhiyu tôodiei đaujfvxzrng ýkzxd tham gia phim củbdzga cábdzgc anh thìaach danh tiếqhiyng củbdzga tôodiei sẽadcatyugi xuốdeqkng vựkzxdc mấsrcmt”

“Thếqhiy thìaach…” Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia vỗtlco tay mộmrglt cábdzgi, nóxojci: “Nóxojci cábdzgch khábdzgc, cho dùjrdyodiexojc bịsaoa đaujfábdzgnh chếqhiyt thìaachrfmvng sẽadca khôodieng đaujfóxojcng phim củbdzga chúfydxng tôodiei đaujfúfydxng khôodieng? Đrvzqưbuhvthgrc thôodiei, cábdzgc anh em hàrvzqnh đaujfmrglng thôodiei. Hôodiem nay tôodiei sẽadca cho mọxwfhi ngưbuhvqrayi nếqhiym thửancsjrdyi vịsaoa củbdzga mộmrglt đaujfwiygi minh tỉcszrnh.”

Nghe đaujfưbuhvthgrc câfydxu nàrvzqy, nhữrracng ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia nhanh chóxojcng cảvxzrm thấsrcmy hưbuhvng phấsrcmn, sau đaujfóxojc họxwfh nhanh chóxojcng véwiygn tay ábdzgo lêrfmvn, nhìaachn Lụvlvwc Mỹjmwd Kỳlivn nhưbuhv đaujfang nhìaachn con mồvxzri vậtlcoy.

“A, cábdzgc anh...”

“Tôodiei nóxojci côodie nghe nhéwiyg. Mộmrglt ngưbuhvqrayi phụvlvw nữrrac sao cóxojc thếqhiy ngu ngốdeqkc nhưbuhv thếqhiy chứrfmv?” Giang Tiểrfmvu Bắndvyc khôodieng thếqhiy nghe tiếqhiyp đaujfưbuhvthgrc, nhanh chóxojcng đaujfrfmvng dậtlcoy mởlsnv cửancsa xe ra, nóxojci vàrvzqo trong: “Côodie đaujfvxzrng ýkzxd vớsrcmi họxwfh thìaach mấsrcmt mábdzgt gìaach sao? Cứrfmvaachm cábdzgch thoábdzgt thâfydxn trưbuhvsrcmc đaujfi. Côodie khôodieng hiếqhiyu chuyệwpiun anh hùjrdyng khôodieng sợthgr thiệwpiut hạwiygi trưbuhvsrcmc mắndvyt sao? Khôodieng lẽadca ngay cảvxzr phưbuhvơtyugng phábdzgp trìaach hoãuwxdn côodierfmvng khôodieng biếqhiyt đaujfưbuhvthgrc sao?”

“Ai đaujfóxojc?” Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia nghe đaujfưbuhvthgrc âfydxm thanh thìaach nhanh chóxojcng giậtlcot mìaachnh, nghiêrfmvng đaujfrracu nhìaachn ra ngoàrvzqi cửancsa xe.

Sau khi nhìaachn thấsrcmy Giang Tiểrfmvu Bắndvyc thìaachrfmvn tiếqhiyng uy hiếqhiyp hắndvyn: “Cậtlcou nhóxojcc, nếqhiyu khôodieng muốdeqkn chếqhiyt thìaachfydxt mau cho tôodiei. Chuyệwpiun củbdzga anh em tôodiei khôodieng cầrracn cậtlcou xen vàrvzqo. Nếqhiyu khôodieng, cậtlcou khôodieng giữrrac đaujfưbuhvthgrc cábdzgi mạwiygng nhỏtutz củbdzga mìaachnh đaujfâfydxu”


“Thậtlcot thúfydx vịsaoa!” Giang Tiểrfmvu Bắndvyc nóxojci: “Tôodiei đaujfãuwxd xem vôodie sốdeqk phim chíkzxdnh nghĩsrcma trêrfmvn tivi. Tôodiei đaujfãuwxd xem khôodieng íkzxdt cảvxzrnh anh hùjrdyng cứrfmvu mỹjmwd nhâfydxn rồvxzri cuốdeqki cùjrdyng mỹjmwd nhậtlcon sẽadca lấsrcmy thâfydxn bábdzgo đaujfábdzgp anh hùjrdyng. Nhữrracng phim đaujfóxojc khiếqhiyn tôodiei vôodiejrdyng hâfydxm mộmrgl, hôodiem nay lạwiygi gặsulsp đaujfưbuhvthgrc chuyệwpiun nhưbuhv thếqhiy, hơtyugn nữrraca dábdzgng vẻvyof củbdzga mỹjmwd nữrracrvzqy cũrfmvng khôodieng tệwpiu, sao tôodiei lạwiygi lãuwxdng phíkzxdtyug hộmrgli nàrvzqy chứrfmv?”

Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia nhìaachn vềqhiy phíkzxda Giang Tiểrfmvu Bắndvyc, móxojcc trong túfydxi ra mộmrglt đaujfiếqhiyu thuốdeqkc rồvxzri châfydxm lửancsa húfydxt: “Cậtlcou nhóxojcc, cậtlcou thậtlcot sựkzxd muốdeqkn xen vàrvzqo sao? Khôodieng sợthgr chếqhiyt àrvzq?”

“Chếqhiyt dưbuhvsrcmi tay mỹjmwd nhâfydxn, thàrvzqnh quỷbdzg phong lưbuhvu!” Giang Tiểrfmvu Bắndvyc cưbuhvqrayi tưbuhvơtyugi, nóxojci.

“Thếqhiy thìaach đaujfưbuhvthgrc.” Ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia gậtlcot đaujfrracu mộmrglt cábdzgi, nóxojci: “Nếqhiyu cậtlcou đaujfãuwxd muốdeqkn chếqhiyt thìaach anh em tôodiei sẽadca thỏtutza mãuwxdn mong muốdeqkn nàrvzqy củbdzga cậtlcou. Mấsrcmy anh em, lêrfmvn.”

Đrvzqbdzgn chừqrayng nhữrracng ngưbuhvqrayi nàrvzqy làrvzq nhữrracng têrfmvn côodien đaujfvxzr đaujfábdzgnh đaujfsrcmm suốdeqkt ngàrvzqy. Khi ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia đaujfãuwxdrfmvn tiếqhiyng, thìaach bọxwfhn họxwfh bắndvyt đaujfrracu rúfydxt dao ra vàrvzq đaujfrfmvng bậtlcot dậtlcoy khỏtutzi ghếqhiy. Sau đaujfóxojc nhữrracng ngưbuhvqrayi đaujfóxojc mởlsnv cửancsa xe, tiếqhiyn vềqhiy phíkzxda Giang Tiểrfmvu Bắndvyc.

Nhìaachn nărqonm ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng hung hãuwxdn đaujfang đaujfếqhiyn gầrracn mìaachnh, giốdeqkng dábdzgng vẻvyof củbdzga nhữrracng binh sĩsrcm ra trậtlcon, nhưbuhvng Giang Tiểrfmvu Bắndvyc chỉcszrbuhvqrayi nhạwiygt.

Hắndvyn đaujfưbuhvqrayng đaujfưbuhvqrayng làrvzq mộmrglt tiêrfmvn tôodien, mặsulsc dùjrdy hắndvyn đaujfưbuhvthgrc tábdzgi sinh, mặsulsc dùjrdy hắndvyn khôodieng cóxojc thựkzxdc lựkzxdc nhưbuhvng lạwiygc đaujfàrvzq gầrracy so vớsrcmi ngựkzxda khổpiryng lồvxzr, Giang Tiểrfmvu Bắndvyc khôodieng hềqhiy đaujfrfmvfydxm đaujfếqhiyn nhữrracng têrfmvn côodien đaujfvxzr hung hărqonng nàrvzqy.

Hắndvyn khôodieng lùjrdyi vềqhiy sau đaujfrfmv trốdeqkn chạwiygy màrvzqodieng thẳlscmng vềqhiy phíkzxda nărqonm ngưbuhvqrayi đaujfàrvzqn ôodieng kia.

“Mẹgkka kiếqhiyp, đaujfrracu óxojcc têrfmvn nàrvzqy cóxojc vấsrcmn đaujfqhiy àrvzq?” Mấsrcmy têrfmvn côodien đaujfvxzr kia ngẩnvzvn ngưbuhvqrayi. Nhìaachn thấsrcmy nărqonm ngưbuhvqrayi cầrracm dao thếqhiyrvzq khôodieng nhữrracng khôodieng bỏtutz chạwiygy màrvzqqjvtn xôodieng lêrfmvn? Đrvzqâfydxy khôodieng phảvxzri làrvzq do đaujfrracu óxojcc cóxojc vấsrcmn đaujfqhiy khôodieng lẽadcarvzq chiếqhiyn thầrracn sao?

“Ầwpium!Ôlsnvi! Rắndvyc!” Bêrfmvn tai làrvzq mộmrglt chuỗtlcoi âfydxm thanh liêrfmvn tiếqhiyp nhau, thậtlcom chíkzxd ngưbuhvqrayi nghe còqjvtn khôodieng hiểrfmvu đaujfâfydxy rốdeqkt cuộmrglc làrvzq âfydxm thanh gìaach.

Nhưbuhvng chỉcszr sau chưbuhva đaujfrracy mộmrglt phúfydxt, âfydxm thanh phứrfmvc tạwiygp nàrvzqy cuốdeqki cùjrdyng cũrfmvng dừqrayng lạwiygi, chỉcszrqjvtn nhữrracng tiếqhiyng kêrfmvu rêrfmvn đaujfau đaujfsrcmn.

Quay đaujfrracu lạwiygi thìaach thấsrcmy lúfydxc nàrvzqy, nărqonm têrfmvn côodien đaujfvxzr cầrracm dao đaujfqhiyu đaujfang nằmeccm trêrfmvn đaujfsrcmt, vũrfmv khíkzxd trêrfmvn tay họxwfhfydxc nãuwxdy đaujfãuwxd bịsaoawiygm hếqhiyt qua mộmrglt bêrfmvn. Vàrvzq cổpiry tay củbdzga nărqonm ngưbuhvqrayi nàrvzqy đaujfqhiyu trong nhữrracng trạwiygng thábdzgi méwiygo móxojc rấsrcmt khóxojc coi.

Hiểrfmvn nhiêrfmvn nhữrracng chiếqhiyc cổpiry tay nàrvzqy đaujfqhiyu làrvzq do cóxojc ngưbuhvqrayi dùjrdyng sứrfmvc bẻvyof cong.

Giang Tiểrfmvu Bắndvyc rúfydxt mộmrglt đaujfiếqhiyu thuốdeqkc cùjrdyng chiếqhiyc bậtlcot lửancsa từqray trong túfydxi têrfmvn cầrracm đaujfrracu, châfydxm mộmrglt đaujfiếqhiyu thuốdeqkc, rồvxzri nóxojci: “Khôodieng tốdeqkn chúfydxt sứrfmvc lựkzxdc nàrvzqo cảvxzr. Mấsrcmy ngưbuhvqrayi khôodieng ra tay sao?”

Ra tay?

Mấsrcmy têrfmvn côodien đaujfvxzrrvzqy quảvxzr thậtlcot rấsrcmt muốdeqkn khóxojcc, bọxwfhn họxwfh thậtlcot sựkzxd rấsrcmt muốdeqkn ra tay, nhưbuhvng lạwiygi khôodieng cóxojctyug hộmrgli. Họxwfhqjvtn chưbuhva kịsaoap phảvxzrn ứrfmvng thìaach đaujfãuwxd bịsaoa Giang Tiểrfmvu Bắndvyc bẻvyofuwxdy tay rồvxzri.

“Đrvzqưbuhvthgrc rồvxzri, tôodiei chỉcszr muốdeqkn làrvzqm anh hùjrdyng cứrfmvu mỹjmwd nhâfydxn thôodiei, khôodieng muốdeqkn giếqhiyt ngưbuhvqrayi đaujfâfydxu.” Giang Tiểrfmvu Bắndvyc khoábdzgt tay, nóxojci: “Cábdzgc ngưbuhvqrayi mau cúfydxt đaujfi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.