Thần Mộc Cào Hoài Không Hết

Chương 119 : Huyết Quật (Vực Máu)

    trước sau   
fzhv manh mốslepi, Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu lạehyui lâvihjm vàehyuo trạehyung tháqrypi luyệkstyn khídwlh đuvormemxn cuồoyvsng, ôdujfm Thanh Đtghaoyvsng còsiiun đuvorang đuvoráqrypnh hắojnln, xôdujfng vàehyuo luyệkstyn khídwlh thấhjttt.

“Muốslepn cho linh trídwlhfzhv thểoyvs hồoyvsi tưekknnsqtng quáqryp khứyrdj, thìufkc phảwpixi tạehyuo thàehyunh ảwpixnh, nhưekknng suy nghĩxixo củilkia linh trídwlhrubqng khôdujfng phảwpixi liêmemxn tụpycwc.” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cầbslsm mộojnlt khốslepi đuvoráqryp Tháqrypi Sơuvor lầbslsm bầbslsm lầbslsu bầbslsu.

“Nàehyuy, chủilki nhâvihjn, làehyum sao anh biếrwpvt làehyu khôdujfng liêmemxn tụpycwc?” Tháqrypi Thủilkiy biếrwpvn thàehyunh mộojnlt dâvihjy xídwlhch uốslepn ébsmno, tỏdxbr vẻgqhm bảwpixn thâvihjn nófzhv liêmemxn tụpycwc suy nghĩxixo đuvorhjtty thôdujfi.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu khôdujfng đuvoroyvs ýnedifzhv, Thanh Đtghaoyvsng nâvihjng tay bắojnlt lấhjtty xiềbbceng xídwlhch càehyuo càehyuo. Cảwpix ngàehyuy nófzhvi chuyệkstyn lung tung, nàehyuo cófzhv bộojnlqrypng liêmemxn tụpycwc suy ngẫwwopm chứyrdj.

Thựfvoqc ra ngưekknfvoqi cũrubqng khôdujfng phảwpixi suy nghĩxixo liêmemxn tụpycwc, lúhqabc đuvorang suy nghĩxixo mộojnlt chuyệkstyn rấhjttt cófzhv khảwpixrwpvng liềbbcen lan đuvorếrwpvn mộojnlt chuyệkstyn kháqrypc, nhưekkn vậsvphy muốslepn khiếrwpvn huyềbbcen giáqrypm liêmemxn tụpycwc hiệkstyn ra mộojnlt sựfvoq kiệkstyn quáqryp khứyrdj, phảwpixi cófzhv thứyrdjufkc đuvorófzhvfzhv thểoyvs ghi nhớsiiu tấhjttt cảwpix suy nghĩxixofzhve qua củilkia linh trídwlh, thậsvphm chídwlhfzhv thểoyvs giúhqabp đuvorufkc linh trídwlh hồoyvsi tưekknnsqtng quáqryp khứyrdj.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu từjvsymemxn trong đuvorslepng nguyêmemxn liệkstyu trâvihjn quýnedi  tìufkcm ra mộojnlt khốslepi “Thậsvphn thạehyuch”. Cáqrypi gọqdkji làehyu Thậsvphn thạehyuch, danh nhưekkn ýnedi nghĩxixoa, chídwlhnh làehyu loạehyui đuvoráqrypfzhv thểoyvs dẫwwopn ra ảwpixo ảwpixnh, loạehyui đuvoráqrypehyuy bìufkcnh thưekknfvoqng dùqdkjng đuvoroyvsehyum ảwpixo trậsvphn cấhjttp cao, rấhjttt ídwlht dùqdkjng đuvorếrwpvn luyệkstyn khídwlh.


“Thậsvphn thạehyuch cófzhv thểoyvs nhớsiiu kỹwpix nhữwpixng gìufkc thầbslsn hồoyvsn khắojnlc vàehyuo, sau khi họqdkja ra trậsvphn pháqrypp, cófzhv thểoyvs tựfvoq pháqrypt suy diễffwcn.” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu thấhjtty Thanh Đtghaoyvsng tòsiiusiiu, liềbbcen đuvorưekkna viêmemxn đuvoráqryp trong lófzhvng láqrypnh trong suốslept tay kia cho y.

Thanh Đtghaoyvsng nhìufkcn chằwzkom chằwzkom viêmemxn đuvoráqryp kia thậsvpht kỹwpix, viêmemxn đuvoráqryp trêmemxn cơuvor bảwpixn làehyu trong suốslept, dưekknsiiui áqrypnh sáqrypng hiệkstyn lêmemxn hoa vărwpvn bảwpixy màehyuu, giốslepng nhưekkn hoa vărwpvn bêmemxn trong vỏdxbrsiiu. Đtghaưekkna mộojnlt luồoyvsng thầbslsn hồoyvsn vàehyuo đuvori kiểoyvsm tra xem xébsmnt, nhưekknng cáqrypi gìufkcrubqng khôdujfng thấhjtty.

“Đtghaưekkna đuvorâvihjy, đuvoroyvs ta xem xem.” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cầbslsm viêmemxn đuvoráqryp lạehyui, thảwpix mộojnlt chậsvphu nưekknsiiuc trong ởnsqtmemxn tay, dùqdkjng ngófzhvn tay vẽfvoq pháqrypp trậsvphn đuvorơuvorn giảwpixn trêmemxn mặekknt nưekknsiiuc, trong chậsvphu nưekknsiiuc màehyuu đuvoren chậsvphm rãaqxvi hiệkstyn ra mộojnlt hìufkcnh ảwpixnh, mộojnlt gưekknơuvorng mặekknt tuấhjttn mỹwpixehyu khídwlh pháqrypch, mi nhãaqxvn mang theo nụpycwekknfvoqi, chídwlhnh làehyu Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu ngàehyuy thưekknfvoqng.

Thanh Đtghaoyvsng sửhqabng sốslept, nâvihjng tay đuvoráqrypnh nghiêmemxng chậsvphu nưekknsiiuc,“Àxkyfo àehyuo” tưekknsiiui Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu mộojnlt thâvihjn đuvorbslsy nưekknsiiuc.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu vuốslept vuốslept mặekknt mộojnlt cáqrypi, nhặekknt khốslepi Thậsvphn thạehyuch kia lêmemxn, ngậsvphm cưekknfvoqi khôdujfng thôdujfi:“Bảwpixo bốslepi, vừjvsya rồoyvsi làehyu đuvorang nhớsiiu đuvorếrwpvn ta nha.”

“Ai nhớsiiu ngưekknơuvori!” Thanh Đtghaoyvsng nhấhjttc châvihjn muốslepn đuvori, bịywzs Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cầbslsm chặekknt kébsmno vàehyuo trong lòsiiung, quầbslsn áqrypo ưekknsiiut sũrubqng nhấhjttt thờfvoqi cũrubqng làehyum ẩdujfm xiêmemxm y Thanh Đtghaoyvsng.

“Đtghajvsyng quậsvphy, ta họqdkja ảwpixo trậsvphn cho em xem.” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu hòsiiua tan mộojnlt viêmemxn linh thạehyuch ởnsqtsiiung bàehyun tay, nhanh chófzhvng vẽfvoq trêmemxn mặekknt đuvorhjttt vàehyui tiểoyvsu trậsvphn, sau đuvorófzhv đuvorekknt Thậsvphn thạehyuch ởnsqt trung tâvihjm, lạehyui hòsiiua tan mộojnlt viêmemxn linh thạehyuch rồoyvsi vẽfvoq tranh bêmemxn trêmemxn Thậsvphn thạehyuch, cuốslepi cùqdkjng đuvorưekkna mộojnlt luồoyvsng thầbslsn thứyrdjc đuvori vàehyuo, ảwpixo trậsvphn nhanh chófzhvng sáqrypng lêmemxn, bắojnlt đuvorbslsu xuấhjttt hiệkstyn từjvsyng hưekknwpixnh.

Bởnsqti vìufkc đuvorojnlt xuấhjttt vẽfvoq trậsvphn, tưekknơuvorng đuvorslepi đuvorơuvorn sơuvor, ảwpixo giáqrypc cũrubqng khôdujfng rõuqafehyung nhưekknwpixo trậsvphn Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu ngàehyuy thưekknfvoqng vẽfvoq ra, nhưekknng cũrubqng cófzhv thểoyvs nhìufkcn ra cảwpixnh tưekknggywng bêmemxn trong. Ởilki trêmemxn giưekknfvoqng rộojnlng rãaqxvi, hai ngưekknfvoqi thâvihjn thểoyvs giao đuvoriệkstyp, chídwlhnh làehyu đuvorang làehyum chuyệkstyn khiếrwpvn ngưekknfvoqi mặekknt đuvordxbr tai hồoyvsng, nhìufkcn kỹwpix, ngưekknfvoqi bịywzs đuvorekknt ởnsqt phídwlha dưekknsiiui, trêmemxn đuvorwwopnh đuvorbslsu còsiiun cófzhv mộojnlt đuvorôdujfi tai lôdujfng tuyếrwpvt trắojnlng.

“Nhìufkcn xem, ta vừjvsya rồoyvsi nhớsiiu lạehyui chuyệkstyn đuvorêmemxm qua, chỉwwopehyuuvor hồoyvs suy nghĩxixo mộojnlt chúhqabt, Thậsvphn thạehyuch nàehyuy liềbbcen tựfvoq đuvorojnlng suy diễffwcn lêmemxn, cófzhv giốslepng vớsiiui tìufkcnh hìufkcnh hôdujfm qua hay khôdujfng? Lạehyui cófzhvufkc kháqrypc khôdujfng?” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cưekknfvoqi xấhjttu xa chỉwwopwpixo ảwpixnh nho nhỏdxbr kia nófzhvi.

Thanh Đtghaoyvsng hơuvori hơuvori nheo lạehyui mắojnlt, ngửhqaba đuvorbslsu, cắojnln.

“Ályef!” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cốslep gắojnlng cứyrdju cằwzkom mìufkcnh ra, sau đuvorófzhv thuậsvphn thếrwpvdujfn lấhjtty đuvorôdujfi môdujfi mỏdxbrng trơuvorn bófzhvng,“Quầbslsn áqrypo ưekknsiiut, ta giúhqabp em cởnsqti ra.”

“Ngôdujf……”

Lặekknp lạehyui mộojnlt lầbslsn nhữwpixng cảwpixnh bêmemxn trong ảwpixo giáqrypc xong, Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cảwpixm thấhjtty mĩxixoaqxvn ôdujfm lấhjtty Thanh Đtghaoyvsng ngấhjttt đuvori, đuvorekknt xuốslepng đuvorkstym mềbbcem bêmemxn cạehyunh, đuvorojnlp chărwpvn lêmemxn, bảwpixn thâvihjn mìufkcnh lạehyui ngồoyvsi xuốslepng mộojnlt lầbslsn nữwpixa, bắojnlt đuvorbslsu xửhqabnedi nguyêmemxn liệkstyu.


Nguyêmemxn liệkstyu lầbslsn trưekknsiiuc hắojnln nhắojnlc tớsiiui, Minh Yêmemxn đuvorãaqxvufkcm đuvorếrwpvn hơuvorn phâvihjn nửhqaba, đuvoráqryp Tháqrypi Sơuvor, Hồoyvsi Thiêmemxn tinh, đuvoráqryp Thôdujfng Minh, mấhjtty thứyrdjehyuy cófzhv thểoyvsehyum ra mộojnlt cáqrypi gưekknơuvorng bófzhvng loáqrypng. Mặekknc dùqdkjfzhv ýnediekknnsqtng, thếrwpv nhưekknng vấhjttn đuvorbbce trong đuvorófzhv vẫwwopn phứyrdjc tạehyup nhưekkn trưekknsiiuc.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cắojnlt từjvsy nguyêmemxn liệkstyu ra mộojnlt khốslepi nhỏdxbr, dùqdkjng thầbslsn hồoyvsn khốslepng chếrwpv, trong Phầbslsn Thiêmemxn lôdujf loạehyui bỏdxbr tạehyup chấhjttt, lấhjtty đuvoráqryp Tháqrypi Sơuvorehyum trụpycw cộojnlt họqdkja trậsvphn, Hồoyvsi Thiêmemxn tinh làehyu chủilki thểoyvs, dùqdkjng mộojnlt khốslepi nhỏdxbr Thậsvphn thạehyuch dung hợggywp vớsiiui đuvoráqryp Thôdujfng Minh khắojnlc trậsvphn ởnsqt  trêmemxn Hồoyvsi Thiêmemxn tinh.

Đtghaggywi Thanh Đtghaoyvsng tỉwwopnh ngủilki, Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu đuvorang cầbslsm mộojnlt cáqrypi gưekknơuvorng nhỏdxbr lớsiiun bằwzkong bàehyun tay thưekknnsqtng thứyrdjc.

“Luyệkstyn xong?” Thanh Đtghaoyvsng lạehyui đuvorâvihjy xem.

“Sao cófzhv thểoyvs chứyrdj.” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu cưekknfvoqi khổlorw, đuvorâvihjy làehyu luyệkstyn thửhqab thôdujfi, ýnediekknnsqtng rấhjttt tốslept, nhưekknng thựfvoqc sựfvoq luyệkstyn lêmemxn lạehyui khófzhv khărwpvn tầbslsng tầbslsng, khôdujfng nghĩxixo tớsiiui mộojnlt huyễffwcn kídwlhnh thếrwpv nhưekknng còsiiun cầbslsn pháqrypp trậsvphn khôdujfng gian.

Thanh Đtghaoyvsng đuvorưekkna thầbslsn thứyrdjc vàehyuo gưekknơuvorng nhỏdxbr, ngẫwwopm lạehyui hồoyvsi trưekknsiiuc ărwpvn cáqryp suốslepi lạehyunh, trong kídwlhnh quảwpix thậsvpht hiệkstyn lêmemxn vàehyui xiêmemxn cáqrypekknsiiung, còsiiun đuvorang bốslepc nófzhvng. Nàehyuy khôdujfng phảwpixi làehyu thàehyunh sao? Thanh Đtghaoyvsng lạehyui nghĩxixo đuvorếrwpvn muốslepn nhìufkcn nhữwpixng chuyệkstyn hồoyvsi bébsmn, tựfvoqa nhưekknrwpvm trărwpvm nărwpvm trưekknsiiuc Thiêmemxn Lang làehyu dạehyung gìufkc, đuvorưekkna thầbslsn thứyrdjc vàehyuo đuvori, lạehyui làehyu mộojnlt mảwpixnh tốslepi đuvoren, cáqrypi gìufkcrubqng khôdujfng cófzhv.

“Hảwpix?” Thanh Đtghaoyvsng hơuvori hơuvori nhídwlhu màehyuy, gia tărwpvng thêmemxm thầbslsn hồoyvsn vàehyuo, lạehyui mơuvor hồoyvs cảwpixm giáqrypc đuvorưekknggywc cófzhv mộojnlt hàehyung ràehyuo, ngărwpvn trởnsqt hồoyvsi tưekknnsqtng quáqryp khứyrdj, khiếrwpvn ngưekknfvoqi rấhjttt làehyu sốslept ruộojnlt, dùqdkjng sứyrdjc muốslepn đuvorojnlt pháqryp, chợggywt cảwpixm giáqrypc đuvorưekknggywc mộojnlt trậsvphn đuvorau đuvorsiiun,“A……”

ekknơuvorng trong tay đuvorojnlt nhiêmemxn rơuvori xuốslepng, Thanh Đtghaoyvsng ôdujfm đuvorbslsu ngãaqxv ngửhqaba ra sau.

“Thanh Đtghaoyvsng!” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu hoảwpixng sợggyw, mộojnlt tay tiếrwpvp lấhjtty ngưekknfvoqi, nhìufkcn thấhjtty sắojnlc mặekknt Thanh Đtghaoyvsng trắojnlng bệkstych, nhấhjttt thờfvoqi sợggyw tớsiiui mứyrdjc hồoyvsn lìufkca khỏdxbri xáqrypc,“Đtghaau chỗychqehyuo? Thầbslsn hồoyvsn bịywzs thưekknơuvorng sao?”

Thanh Đtghaoyvsng nhắojnlm mắojnlt, lắojnlc lắojnlc đuvorbslsu, chậsvphm rãaqxvi mởnsqt, mộojnlt đuvorôdujfi mắojnlt biếrwpvn thàehyunh màehyuu lưekknu ly.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu kềbbce tráqrypn cùqdkjng y, nhìufkcn kỹwpix xem, pháqrypt hiệkstyn khôdujfng cófzhv thụpycw thưekknơuvorng, lúhqabc nàehyuy mớsiiui nhẹdxbr nhàehyung thởnsqt ra:“Cáqrypi màehyu em nhìufkcn thấhjtty làehyuehyung ràehyuo thờfvoqi khôdujfng.”

“Hàehyung ràehyuo thờfvoqi khôdujfng?” Thanh Đtghaoyvsng khófzhv hiểoyvsu ngửhqaba đuvorbslsu nhìufkcn hắojnln, hàehyung ràehyuo thờfvoqi khôdujfng làehyuqrypi gìufkc?

“Sáqrypu mưekknơuvori nărwpvm mộojnlt giáqrypp, mộojnlt giáqrypp làehyu mộojnlt vòsiiung tuầbslsn hoàehyun,” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu nhặekknt gưekknơuvorng nhỏdxbr bịywzs bểoyvs,“Dùqdkjng Thậsvphn thạehyuch tạehyuo thàehyunh ảwpixnh, chỉwwopfzhv thểoyvs hiệkstyn ra nhữwpixng gìufkc xảwpixy ra trong vòsiiung sáqrypu mưekknơuvori nărwpvm, vưekknggywt qua sáqrypu mưekknơuvori nărwpvm, liềbbcen cófzhvehyung ràehyuo thờfvoqi khôdujfng, khófzhvfzhv thểoyvsekknggywt qua.”


Muốslepn mộojnlt cáqrypi gưekknơuvorng cófzhv thểoyvs nhìufkcn thấhjtty quáqryp khứyrdj, tấhjttt nhiêmemxn khôdujfng phảwpixi làehyuqdkjng đuvoroyvs nhìufkcn nhữwpixng gìufkc xảwpixy ra sáqrypu mưekknơuvori nărwpvm trưekknsiiuc. Màehyuehyu muốslepn pháqryp vỡufkcehyung ràehyuo thờfvoqi khôdujfng, đuvorehyui kháqrypi cầbslsn mộojnlt kiệkstyn thiêmemxn đuvorywzsa chídwlh bảwpixo cófzhv thểoyvs cắojnlt qua hưekkn khôdujfng. Nhưekknng Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu chưekkna bao giờfvoq nghe nófzhvi qua, cófzhvqrypi gìufkcfzhv thểoyvs cắojnlt đuvorưekknggywc thờfvoqi gian hưekkndujf mờfvoq mịywzst nàehyuy.

Luyệkstyn khídwlh lạehyui rơuvori vàehyuo ngõuqaf cụpycwt. Hỏdxbri Tháqrypi Thủilkiy, Tháqrypi Thủilkiy ấhjttp a ấhjttp úhqabng rấhjttt lâvihju, mớsiiui chậsvphm rìufkcfzhvi:“Thứyrdjfzhv thểoyvs cắojnlt qua thờfvoqi gian gìufkc đuvorófzhv, tui khôdujfng cófzhv nghe nófzhvi qua, chỉwwop biếrwpvt làehyu, thờfvoqi thưekknggywng cổlorw, cófzhv thầbslsn linh cófzhv thểoyvs xuyêmemxn qua quáqryp khứyrdjekknơuvorng lai, nhưekknng xuyêmemxn qua vàehyui lầbslsn, liềbbcen sẽfvoq hao hếrwpvt thầbslsn cáqrypch màehyu tiêmemxu táqrypn cùqdkjng thiêmemxn đuvorywzsa.”

“Cófzhv lẽfvoqekkndujfn biếrwpvt.” Thanh Đtghaoyvsng nhìufkcn nhìufkcn Tháqrypi Thủilkiy xoắojnln thàehyunh báqrypnh quai chẻgqhmo, đuvorojnlt nhiêmemxn nófzhvi.

Thanh Long sốslepng gầbslsn mộojnlt vạehyun nărwpvm, làehyum hậsvphu duệksty thưekknggywng cổlorw thầbslsn thúhqab, nhữwpixng thứyrdj biếrwpvt đuvorếrwpvn cófzhv lẽfvoqrubqng khôdujfng thiếrwpvu gìufkc so vớsiiui linh trídwlh thiêmemxn đuvorywzsa. Hơuvorn nữwpixa Minh Yêmemxn tấhjttt nhiêmemxn đuvorãaqxv nghiêmemxn cứyrdju nhiềbbceu nărwpvm, đuvorslepi vớsiiui Huyềbbcen Giáqrypm cófzhv lẽfvoqfzhvqrypch giảwpixi thídwlhch đuvorojnlc đuvoráqrypo gìufkc.

fzhvi đuvori làehyu đuvori, Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu kébsmno Thanh Đtghaoyvsng ra khỏdxbri phòsiiung luyệkstyn khídwlh, liềbbcen gặekknp đuvorưekknggywc Hầbslsu Cảwpixnh tiếrwpvn đuvorếrwpvn bẩdujfm báqrypo.

“Tôdujfn thưekknggywng, thủilki hạehyu tiếrwpvn núhqabi Tháqrypi Huyềbbcen đuvorbbceu chếrwpvt.” Hầbslsu Cảwpixnh cầbslsm trong tay vàehyui cáqrypi ngọqdkjc giảwpixn, đuvorãaqxv mấhjttt linh khídwlh xuấhjttt hiệkstyn vếrwpvt ráqrypch, đuvorâvihjy làehyu ngọqdkjc giảwpixn kếrwpvt nốslepi vớsiiui thủilki hạehyu, nếrwpvu đuvorslepi phưekknơuvorng chếrwpvt, ngọqdkjc giảwpixn bêmemxn nàehyuy liềbbcen sẽfvoq rạehyun nứyrdjt.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu sửhqabng sốslept, hắojnln pháqrypi nhiềbbceu ngưekknfvoqi đuvori nhưekkn vậsvphy, lúhqabc nàehyuy mớsiiui mấhjtty ngàehyuy, làehyum sao nófzhvi chếrwpvt làehyu chếrwpvt?

“Đtghaojnlng cổlorw thưekknggywng phủilki kia cựfvoqc kỳouxa quỷufkc dịywzs, ngưekknfvoqi đuvori vàehyuo liềbbcen mấhjttt đuvori tin tứyrdjc, ngàehyuy hôdujfm trưekknsiiuc ngọqdkjc giảwpixn nàehyuy chợggywt vỡufkc ra, mớsiiui biếrwpvt đuvorưekknggywc nhữwpixng ngưekknfvoqi đuvorófzhv đuvorbbceu đuvorãaqxv chếrwpvt đuvori,” Hầbslsu Cảwpixnh cau màehyuy,“Nay núhqabi Tháqrypi Huyềbbcen đuvorãaqxvqrypu chảwpixy thàehyunh sôdujfng.”

“Thếrwpv, cófzhv ngưekknfvoqi đuvori ra?” Tay Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu giấhjttu dưekknsiiui tay áqrypo dầbslsn dầbslsn nắojnlm chặekknt.

“Vẫwwopn chưekkna cófzhv ngưekknfvoqi ra khỏdxbri đuvorojnlng.” Hầbslsu Cảwpixnh cau màehyuy, cũrubqng cófzhv thểoyvsfzhvi, trưekknsiiuc mắojnlt khôdujfng ngưekknfvoqi còsiiun sốslepng, phídwlha trưekknsiiuc lãaqxvo còsiiun rụpycwc rịywzsch cũrubqng muốslepn vàehyuo xem, nếrwpvu khôdujfng phảwpixi ngạehyui vớsiiui mệkstynh lệkstynh Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu khiếrwpvn lãaqxvo ởnsqt Ma cung lưekknu ýnedi tin tứyrdjc, lãaqxvo đuvorãaqxv sớsiium liềbbcen đuvori, nay nghĩxixo đuvorếrwpvn lạehyui làehyu mộojnlt thâvihjn mồoyvsdujfi lạehyunh. Mậsvpht tàehyung Tháqrypi Huyềbbcen nàehyuy cărwpvn bảwpixn khôdujfng giốslepng bảwpixo tàehyung, màehyu nhưekknehyu huyếrwpvt quậsvpht.

“Huyếrwpvt quậsvpht?” Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu trong lòsiiung run lêmemxn, cáqrypi gọqdkji làehyu huyếrwpvt quậsvpht, làehyu mộojnlt vàehyui vùqdkjng đuvorhjttt cựfvoqc hung, chỗychq đuvorófzhvufkcnh thưekknfvoqng che dấhjttu tàehyu trậsvphn thưekknggywng cổlorwufkc đuvorófzhv, cầbslsn rấhjttt nhiềbbceu máqrypu tếrwpv mớsiiui cófzhv thểoyvs mởnsqt ra.

Nhớsiiu tớsiiui lúhqabc trưekknsiiuc Ốxkyfc Vâvihjn Tôdujfng bịywzsvihjy, Minh Yêmemxn nófzhvi vớsiiui hắojnln mộojnlt câvihju:“Khôdujfng cầbslsn lo lắojnlng quáqryp mứyrdjc, tựfvoqfzhv đuvorưekknfvoqng giảwpixi quyếrwpvt.”

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu đuvoryrdjng dậsvphy, kébsmno Thanh Đtghaoyvsng đuvori.

Thuyềbbcen bay ngàehyuy đuvori vạehyun dặekknm, rấhjttt nhanh liềbbcen đuvorếrwpvn phụpycw cậsvphn núhqabi Tháqrypi Huyềbbcen, còsiiun chưekkna tớsiiui gầbslsn, liềbbcen va chạehyum vớsiiui khídwlh huyếrwpvt sáqrypt đuvorbslsy trờfvoqi. Thanh Đtghaoyvsng cófzhv ngọqdkjc bộojnli Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu đuvorưekkna, nhưekknng vẫwwopn cảwpixm giáqrypc khôdujfng thoảwpixi máqrypi.

Mạehyuc Thiêmemxn Liêmemxu vẽfvoq trậsvphn pháqrypp quanh mìufkcnh hai ngưekknfvoqi, khu trừjvsy huyếrwpvt sáqrypt, québsmnt ra sưekknơuvorng khófzhvi, liềbbcen nhìufkcn thấhjtty bêmemxn trong hưekkn khôdujfng, mộojnlt ngưekknfvoqi đuvoryrdjng, hoa phụpycwc màehyuu xanh rộojnlng rãaqxvi phầbslsn phậsvpht phiêmemxu đuvorãaqxvng  trong giófzhv, con ngưekknơuvori màehyuu xanh đuvorsvphm, lẳgnqbng lặekknng nhìufkcn đuvorwwopnh núhqabi tuyếrwpvt đuvorqdkjng vạehyun nărwpvm khôdujfng tan, dưekknfvoqng nhưekkn xuyêmemxn thấhjttu qua hưekkn khôdujfng nhìufkcn ngưekknfvoqi nàehyuo đuvorófzhv.

“Sưekkndujfn……”

qrypc giảwpixfzhv lờfvoqi muốslepn nófzhvi: Vởnsqt kịywzsch nhỏdxbr:

Thợggyw Mộojnlc: Sưekkndujfn mớsiiui làehyu boss ẩdujfn giấhjttu!

fzhvng Nhỏdxbr: Sưekkndujfn mớsiiui khôdujfng phảwpixi ngưekknfvoqi xấhjttu!

Thợggyw Mộojnlc: Vậsvphy ngưekknơuvori nófzhvi, hắojnln tạehyuo huyếrwpvt quậsvpht nàehyuy làehyum cáqrypi gìufkc?

fzhvng Nhỏdxbr: Đtghaehyui kháqrypi chắojnlc làehyu muốslepn ărwpvn đuvorsvphu hủilkiqrypu

Thợggyw Mộojnlc:……

___

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.