Thái Cổ Cuồng Ma

Chương 2808 : Thất Thải?

    trước sau   

**********



Tạejwui hôgnadm nay thờbyyvi kìklkl, cóyftg thểhbcycearm nhậnslup Vạejwun Tưgnadvyozng Nhâcearn Bảtzpyng mộpzywt trătzpym thứjvpb hạejwung điznuwlbou têhhfen cũbyyvng điznuãrfhe cựocenc kỳhrhr hiếjvpbm thấjvpby.

dttjtzpym mưgnadơytlvi thứjvpb hạejwung điznuwlbou, hầwlbou nhưgnad tồjifcn tạejwui ởnghy Vạejwun Tưgnadvyozng Hồjifcn Thiêhhfen thàdttjnh lậnslup mớlyldi bắfmjkt điznuwlbou, ởnghy điznuâcearu cápspvi thờbyyvi kìklkl, cóyftg điznuưgnadvyozc lấjvpby điznufrownh cấjvpbp huyếjvpbt mạejwuch, nhữmvhqng trong huyếjvpbt mạejwuch nàdttjy thậnslum chíejwuyftgytlv điznuejwui Thầwlbon Ma Huyếjvpbt mạejwuch.


Bởnghyi vìklkl điznupzyw cao ởnghy chỗpfzzdttjy, cho nêhhfen, nhữmvhqng nătzpym gầwlbon điznuâceary nàdttjy, cóyftg rấjvpbt íejwut ngưgnadbyyvi cóyftg thểhbcycearm nhậnslup nătzpym mưgnadơytlvi thứjvpb hạejwung điznuwlbou.

Hiệkgvgn tạejwui Tầwlbon Vũbyyvcearm nhậnslup rồjifci nătzpym mưgnadơytlvi thứjvpb hạejwung điznuwlbou, nhưgnad thếjvpbdttjo khôgnadng từcsem chốpzywi ngưgnadbyyvi khiếjvpbp sợvyoz.


Tạejwui Đnghyoạejwun Thiêhhfen thàdttjnh xôgnadn xao thờbyyvi điznuiểhbcym, Tầwlbon Vũbyyvydqyng Chưgnad Thiêhhfen Vătzpyn điznuhhfen cuồjifcng oanh kíejwuch lấjvpby gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen.

Khôgnadng thểhbcy khôgnadng nóyftgi, tuy rằfvcbng bằfvcbng vàdttjo Chưgnad Thiêhhfen Vătzpyn bêhhfen trong ẩstnbn chứjvpba lựocenc lưgnadvyozng cóyftg thểhbcyydqyng cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen lựocenc lưgnadvyozng ngang nhau.


Nhưgnadng Tầwlbon Vũbyyv phápspvt hiệkgvgn, chíejwunh mìklklnh cătzpyn bảtzpyn khôgnadng cápspvch nàdttjo làdttjm bịksuf thưgnadơytlvng cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen.

yftgi mộpzywt cápspvch khápspvc, cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen dưgnadbyyvng nhưgnadnghy chỗpfzzdttjy phảtzpyi khôgnadng bạejwui.


“Đnghyâceary chíejwunh làdttj ngưgnadơytlvi toàdttjn bộpzyw thựocenc lựocenc a?” Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen néxsdv trápspvnh Chưgnad Thiêhhfen Vătzpyn oanh kíejwuch vềfvcb sau, hai tay thua lưgnadng nhìklkln chătzpym chúbwalhhfen Tầwlbon Vũbyyv, nóyftgi.

“Đnghyâceary hếjvpbt thảtzpyy điznufvcbu thựocenc sựocen khôgnadng phảtzpyi làdttj châcearn thậnslut, mặmvhqc kệkgvg ta nhưgnad thếjvpbdttjo côgnadng kíejwuch ngưgnadơytlvi, ngưgnadơytlvi điznufvcbu cóyftg thểhbcy ngătzpyn cảtzpyn a?” Tầwlbon Vũbyyv điznuãrfhe dầwlbon dầwlbon tỉfrownh tápspvo lạejwui, nhìklkln chằfvcbm chằfvcbm vàdttjo gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen nóyftgi.


Tuy rằfvcbng lúbwalc trưgnadlyldc thanh niêhhfen hủdqhmy bỏbwal, nhưgnadng Tầwlbon Vũbyyv tin tưgnadnghyng vữmvhqng chắfmjkc tạejwui mảtzpynh khôgnadng gian nàdttjy trong, cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen thựocenc lựocenc tuyệkgvgt điznupzywi làdttjnghydttjo Vôgnad Đnghyksufch.

Nhưgnad vậnsluy cũbyyvng tốpzywt so vớlyldi nơytlvi nàdttjy làdttj mộpzywt cápspvi vựocenc, tạejwui điznuâceary vựocenc trong cătzpyn bảtzpyn khôgnadng cápspvch nàdttjo chiếjvpbn thắfmjkng cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen.


Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen nhẹljeu nhàdttjng cưgnadbyyvi cưgnadbyyvi, nóyftgi: “Ngưgnadơytlvi cho rằfvcbng điznuâceary hếjvpbt thảtzpyy điznufvcbu cóyftg lợvyozi cho ta, bấjvpbt lợvyozi vớlyldi ngưgnadơytlvi?”

Tầwlbon Vũbyyv trầwlbom mặmvhqc.


Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen lạejwunh nhạejwut nóyftgi: “Nhưgnad ngưgnadơytlvi suy nghĩdcpm, nơytlvi điznuâceary xápspvc thựocenc thựocenc sựocen khôgnadng phảtzpyi làdttj châcearn thậnslut, ta tồjifcn tạejwui mụhcdxc điznuíejwuch làdttj thấjvpby rõfpgn khiêhhfeu chiếjvpbn ngưgnadbyyvi thựocenc lựocenc, cho nêhhfen, điznupzywi thủdqhmdttjng mạejwunh, ta vậnslun dụhcdxng thựocenc lựocenc càdttjng mạejwunh.”


Tầwlbon Vũbyyv nghe nóyftgi khôgnadng chỉfrowyftg nhẹljeu nhàdttjng thởnghy ra, nàdttjy mớlyldi khiếjvpbn hắfmjkn tốpzywt tiếjvpbp nhậnslun mộpzywt điznuiểhbcym, nếjvpbu khôgnadng, liềfvcbn rấjvpbt điznuưgnadvyozc điznutzpyejwuch.


Bấjvpbt quápspv, thoápspvng suy tưgnad vềfvcb sau, Tầwlbon Vũbyyv khôgnadng chỉfrowyftg ngâceary ngẩstnbn cảtzpy ngưgnadbyyvi, vậnslun dụhcdxng thựocenc lựocenc càdttjng mạejwunh?

Ýzpdr tứjvpb củdqhma nhữmvhqng lờbyyvi nàdttjy làdttj...


Ngay tạejwui Tầwlbon Vũbyyv kinh ngạejwuc thờbyyvi điznuiểhbcym, nam tửtfyj lạejwui nóyftgi: “Nătzpym mưgnadơytlvi thứjvpb hạejwung điznuwlbou, cóyftggnadpspvch kiếjvpbn thứjvpbc ta thựocenc lựocenc châcearn chíejwunh, bấjvpbt quápspv, ngưgnadơytlvi muốpzywn nghĩdcpm thôgnadng suốpzywt.”

Tầwlbon Vũbyyv nhìklkln xem gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen, kinh ngạejwuc nóyftgi: “Hiểhbcyu rõfpgndttjng?”


Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen gậnslut điznuwlbou: “Đnghyúbwalng, cóyftg khảtzpytzpyng ngưgnadơytlvi sẽybdk chếjvpbt.”

Tầwlbon Vũbyyv ngạejwuc nhiêhhfen nhìklkln chằfvcbm chằfvcbm vàdttjo gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen, hồjifci lâcearu sau, hắfmjkn lộpzyw ra mộpzywt phầwlbon dápspvng tưgnadơytlvi cưgnadbyyvi, nóyftgi: “Thếjvpb thìklkl muốpzywn kiếjvpbn thứjvpbc mộpzywt phen. Bấjvpbt quápspv, cầwlbon thựocenc lựocenc châcearn chíejwunh củdqhma ngưgnadơytlvi.”





Tầwlbon Vũbyyvyifzn thậnslut khôgnadng tin, cùydqyng cảtzpynh giớlyldi trong cóyftg ngưgnadbyyvi cóyftg thểhbcy điznudqhm mộpzywt kíejwuch chéxsdvm giếjvpbt chíejwunh mìklklnh.

“Tựocen nhiêhhfen!” Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen cưgnadbyyvi nóyftgi, rồjifci sau điznuóyftg, bốpzywn phíejwua tìklklnh cảtzpynh biếjvpbn ảtzpyo, xuấjvpbt hiệkgvgn ởnghy mộpzywt cápspvi phếjvpbejwuch bêhhfen trong.


bwalc trưgnadlyldc gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen điznuãrfhe biếjvpbn mấjvpbt khôgnadng thấjvpby gìklkl nữmvhqa, màdttjnghy phếjvpbejwuch phíejwua trưgnadlyldc, ngồjifci xếjvpbp bằfvcbng mộpzywt ngưgnadbyyvi, điznuúbwalng làdttj thanh niêhhfen kia.

Chỉfrowyftg điznuiềfvcbu, cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen điznuang mặmvhqc mộpzywt cápspvi ápspvo điznuen, trêhhfen mặmvhqt khôgnadng hềfvcb bậnslun tâcearm, điznuôgnadi mắfmjkt thâcearm sâcearu vôgnad biêhhfen, thoạejwut nhìklkln càdttjng thêhhfem thầwlbon bíejwu, sâcearu khôgnadng lưgnadbyyvng điznuưgnadvyozc.


Tầwlbon Vũbyyv quéxsdvt mắfmjkt gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen, lạejwui nhìklkln chung quanh, trêhhfen néxsdvt mặmvhqt lộpzyw ra mộpzywt phầwlbon kinh ngạejwuc, hắfmjkn nóyftgi: “Đnghyâceary mớlyldi thựocenc sựocendttj ngưgnadơytlvi?”

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen khẽybdk vuốpzywt càdttjm, hắfmjkn chậnslum chạejwup điznujvpbng lêhhfen, nhìklkln chătzpym chúbwalhhfen Tầwlbon Vũbyyv, nóyftgi: “Đnghyếjvpbn nơytlvi điznuâceary ta sẽybdk vậnslun dụhcdxng toàdttjn bộpzyw lựocenc lưgnadvyozng, nếjvpbu nhưgnad ngưgnadơytlvi khôgnadng cápspvch nàdttjo ngătzpyn cảtzpyn, hồjifcn phi phápspvch tápspvn tỷeeab lệkgvg rấjvpbt lớlyldn.”


“Ngưgnadvyozc lạejwui muốpzywn kiếjvpbn thứjvpbc mộpzywt phen.” Tầwlbon Vũbyyvyftgi, khíejwu thếjvpb toàdttjn thâcearn hung mãrfhenh bộpzywc phápspvt, nhiềfvcbu loạejwui Thầwlbon Vătzpyn toàdttjn bộpzywrfhenh liệkgvgt phóyftgng tớlyldi.
Hắfmjkn ngưgnadvyozc lạejwui muốpzywn kiếjvpbn thứjvpbc cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen mạejwunh bao nhiêhhfeu, cóyftg thểhbcy mạejwunh mẽybdk điznuếjvpbn tạejwui cùydqyng cảtzpynh giớlyldi trong điznuuổljeui giếjvpbt chíejwunh mìklklnh.

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen khôgnadng nóyftgi thêhhfem lờbyyvi, hắfmjkn cũbyyvng khôgnadng cóyftg bộpzywc phápspvt ra khíejwu thếjvpb, càdttjng khôgnadng cóyftg quang mang phápspvt ra, nhưgnadbyyvdttjpspvi kia màdttju trắfmjkng Thầwlbon Vătzpyn, ngưgnadng tụhcdx thàdttjnh cựocen kiếjvpbm.

Tầwlbon Vũbyyv nhìklkln xem cápspvi nàdttjy cựocen kiếjvpbm, nóyftgi: “Đnghyâceary chíejwunh làdttj ngưgnadơytlvi toàdttjn bộpzyw thựocenc lựocenc?”

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen sửtfyjng sốpzywt xuốpzywng, nhìklkln xem Tầwlbon Vũbyyv, khóyftge miệkgvgng mang theo mộpzywt phầwlbon vui vẻcagy, nóyftgi: “Ngưgnadơytlvi thựocenc muốpzywn kiếjvpbn thứjvpbc?”

“Vâcearng!” Tầwlbon Vũbyyv gậnslut điznuwlbou.

Hắfmjkn ngưgnadvyozc lạejwui thựocenc muốpzywn kiếjvpbn thứjvpbc mộpzywt phen cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen thựocenc lựocenc cóyftg thểhbcygnadbyyvng điznuejwui điznuếjvpbn loạejwui tìklklnh trạejwung nàdttjo.

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen khôgnadng nóyftgi thêhhfem gìklkl nữmvhqa, trong tay hắfmjkn màdttju trắfmjkng Thầwlbon Vătzpyn ngưgnadng tụhcdx cựocen kiếjvpbm phápspvt ra mộpzywt cápspvi khápspvc âcearm thanh vùydqyydqy, điznupzywt ngộpzywt nởnghy rộpzyw quang mang, tia sápspvng nàdttjy lạejwui thàdttjnh Thấjvpbt Thảtzpyi, thoạejwut nhìklkln thầwlbon bíejwudttjgnadbyyvng điznuejwui.

“Đnghyếjvpbn điznuâceary điznui!” Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen nhìklkln chằfvcbm chằfvcbm vàdttjo Tầwlbon Vũbyyvyftgi.

Thanh niêhhfen cũbyyvng khôgnadng nóyftgi thêhhfem lờbyyvi, trựocenc tiếjvpbp điznuãrfhe phápspvt điznupzywng ra côgnadng kíejwuch, nhiềfvcbu loạejwui Thầwlbon Vătzpyn điznujifcng thờbyyvi bộpzywc phápspvt bạejwuo phápspvt ra vôgnad biêhhfen Quy Tắfmjkc chi lựocenc.

Cỗpfzz lựocenc lưgnadvyozng nàdttjy tràdttjn ngậnslup bốpzywn phíejwua, xéxsdvpspvch khôgnadng gian, màdttj Tầwlbon Vũbyyv thâcearn hìklklnh lậnslup loèhbcy, Thầwlbon Vătzpyn ngưgnadng tụhcdx điznuãrfhe thàdttjnh xiềfvcbng xíejwuch, mạejwunh mẽybdk bỏbwalgnadlyldng vềfvcb phíejwua cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen.

“Hảtzpyo hảtzpyo nhớlyld kỹtexo, mộpzywt kiếjvpbm nàdttjy cóyftg lẽybdkyftg thểhbcydttjm cho mạejwung ngưgnadơytlvi, nhưgnadng cũbyyvng cóyftg thểhbcy trởnghy thàdttjnh vậnslun mệkgvgnh củdqhma ngưgnadơytlvi.” Thanh niêhhfen bằfvcbng phẳrxjxng nóyftgi.

Tầwlbon Vũbyyvbyyvng khôgnadng trảtzpy lờbyyvi, hắfmjkn nhìklkln chằfvcbm chằfvcbm vàdttjo thanh niêhhfen màdttju trắfmjkng cựocen kiếjvpbm phápspvt ra hàdttjo quang bảtzpyy màdttju, nhìklkln hồjifci lâcearu sau, hắfmjkn điznupzywt nhiêhhfen chậnslum chạejwup ngẩstnbng điznuwlbou, nhìklkln xem gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen, nóyftgi: “Xin hỏbwali ngưgnadơytlvi họtfyjklkl?”

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen mắfmjkt nhìklkln Tầwlbon Vũbyyv, lôgnadng màdttjy nhẹljeu nhàdttjng nhíejwuu mộpzywt cápspvi, nóyftgi: “Hạejwu.”

Tầwlbon Vũbyyv thâcearn thểhbcywlbom ầwlbom chấjvpbn điznupzywng, hai mắfmjkt trợvyozn lêhhfen trừcsemng mắfmjkt thanh niêhhfen, hồjifci lâcearu sau, Tầwlbon Vũbyyv lầwlbon nữmvhqa nóyftgi: “Ngưgnadơytlvi... Nghe nóyftgi qua Hạejwu Áybdknh Cầwlbom sao?”

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen nhìklkln chătzpym chúbwalhhfen Tầwlbon Vũbyyv, trong điznuôgnadi mắfmjkt mang theo mộpzywt vòyifzng nghi hoặmvhqc, nóyftgi: “Chưgnada từcsemng! Chuẩstnbn bịksuf cho tốpzywt nghêhhfenh điznuóyftgn ta mộpzywt kiếjvpbm nàdttjy a.”

Chẳrxjxng lẽybdk nghĩdcpm sai rồjifci sao?

Tầwlbon Vũbyyv sinh lòyifzng thấjvpbt vọtfyjng, ngay tạejwui thanh niêhhfen giơytlvhhfen màdttju trắfmjkng cựocen kiếjvpbm lúbwalc, Tầwlbon Vũbyyvrfhenh liệkgvgt nghĩdcpm tớlyldi điznuiềfvcbu gìklkl.

Đnghyúbwalng, cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen điznuúbwalng vôgnad sốpzywtzpym trưgnadlyldc lưgnadu lạejwui Thầwlbon Hồjifcn, nóyftgi cápspvch khápspvc hắfmjkn bâceary giờbyyvdttjgnad sốpzywtzpym trưgnadlyldc tríejwu nhớlyld, rấjvpbt cóyftg thểhbcy khôgnadng biếjvpbt phíejwua sau chuyệkgvgn gìklkl xảtzpyy ra.

Hồjifci lâcearu sau, Tầwlbon Vũbyyv vộpzywi vàdttjng nóyftgi: “Ngưgnadơytlvi cóyftg thểhbcyyftgi cho ta biếjvpbt gia tộpzywc củdqhma ngưgnadơytlvi sựocenklklnh sao?”

Đnghyãrfhe giơytlvhhfen màdttju trắfmjkng cựocen kiếjvpbm thanh niêhhfen mặmvhqt khôgnadng biểhbcyu tìklklnh, trựocenc tiếjvpbp mộpzywt kiếjvpbm hưgnadlyldng phíejwua Tầwlbon Vũbyyv chéxsdvm xuốpzywng.

“Đnghyejwuo hữmvhqu, việkgvgc nàdttjy điznupzywi vớlyldi ta điznuang mang trọtfyjng điznuejwui, thựocenc khôgnadng dápspvm giấjvpbu giếjvpbm, mẫtaftu thâcearn củdqhma ta cũbyyvng làdttj Thấjvpbt Thảtzpyi, cùydqyng ngưgnadơytlvi giốpzywng nhưgnad điznuúbwalc Thấjvpbt Thảtzpyi, màdttjdttjng gọtfyji Hạejwu Áybdknh Cầwlbom...” Tầwlbon Vũbyyv vộpzywi vàdttjng lớlyldn tiếjvpbng nóyftgi.

dttj tạejwui thờbyyvi khắfmjkc nàdttjy, hắfmjkn cảtzpym nhậnslun điznuưgnadvyozc vôgnad biêhhfen nguy cơytlv tửtfyj vong, cápspvi nàdttjy cỗpfzz nguy cơytlv tửtfyj vong lạejwui điznuhbcy cho Tầwlbon Vũbyyv nộpzywi tâcearm kinh hoàdttjng, hồjifci lâcearu điznufvcbu khôgnadng cóyftg qua Tửtfyj Vong cảtzpym giápspvc xôgnadng lêhhfen điznuwlbou.

Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen trong tay cựocen kiếjvpbm mãrfhenh liệkgvgt dừcsemng lạejwui, màdttj mộpzywt kiếjvpbm nàdttjy cápspvch Tầwlbon Vũbyyv điznufrownh điznuwlbou khôgnadng điznuếjvpbn ba tấjvpbc.

Khôgnadng phảtzpyi nóyftgi Tầwlbon Vũbyyv khôgnadng muốpzywn, hoặmvhqc làdttj khôgnadng nghĩdcpm tớlyldi ngătzpyn cảtzpyn, màdttjdttj hắfmjkn cătzpyn bảtzpyn khôgnadng ngătzpyn cảtzpyn điznuưgnadvyozc, bởnghyi vìklkldttjy mộpzywt kiếjvpbm rơytlvi xuốpzywng, Tầwlbon Vũbyyv cảtzpym giápspvc trựocenc tiếjvpbp bịksuf khóyftga xápspvc điznuksufnh, cătzpyn bảtzpyn khôgnadng cápspvch nàdttjo nhúbwalc nhíejwuch.

yftgi cápspvch khápspvc, cápspvi nàdttjy gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen mộpzywt kiếjvpbm, thậnslut làdttjyftg khảtzpytzpyng điznuem chíejwunh mìklklnh chéxsdvm giếjvpbt.

Tuy rằfvcbng Tầwlbon Vũbyyv khôgnadng cápspvch nàdttjo tiếjvpbp nhậnslun, nhưgnadng hắfmjkn khôgnadng thểhbcy khôgnadng tiếjvpbp nhậnslun!

“Mẹljeu củdqhma ngưgnadơytlvi Thấjvpbt Thảtzpyi cùydqyng ta Thấjvpbt Thảtzpyi giốpzywng nhưgnad điznuúbwalc?” Gầwlboy gòyifz thanh niêhhfen nhìklkln chằfvcbm chằfvcbm vàdttjo Tầwlbon Vũbyyv chấjvpbt vấjvpbn nóyftgi.

Thấjvpbt Thảtzpyi rấjvpbt nhiềfvcbu, nhưgnadng Thấjvpbt Thảtzpyi màdttju sắfmjkc giốpzywng nhưgnad điznuúbwalc, lạejwui cựocenc kỳhrhr hiếjvpbm thấjvpby, duy nhấjvpbt khảtzpytzpyng chíejwunh làdttjydqyng mộpzywt chủdqhmng tộpzywc ngưgnadbyyvi!!!


Giao diệkgvgn cho điznuiệkgvgn thoạejwui




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.