Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 426 : Giết Vân Lai Phúc

    trước sau   
Linh Giang Bang, Tụpcyl Nghĩxogga Sảybaunh.

dyuxn ngoàbzzgi vâiuuky kídyuxn mộobuot đcydaobuoi Linh Thầpuekn Vệbzzg, bêdyuxn trong 3 lãuhxuo nam nhâiuukn đcydaang kêdyux áiuukn đcydalurpi mặftcgt màbzzg ngồdmwii. Nhưembzng cáiuukch xắhqzgp xếcydap vịolgj trídyuxbzzgy cũuieang cựklrlc cóftcg giảybaung cứdyuxu.

Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi mộobuot mìivuunh mộobuot chỗzupt trêdyuxn chủarrg vịolgj, ởuhxuembzasavi cáiuukch xa tầpuekm 3 trưembzdanbng mớasavi làbzzg Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc, Vâiuukn Lai Phúlurpc hai ngưembzowdui ngồdmwii đcydalurpi diệbzzgn hai bêdyuxn. Cáiuuki nàbzzgy đcydadsjsftcgvldpng muốlurpn chơddxji xấiylru Tốlurpng gia cũuieang cảybaum thấiylry hơddxji bốlurpi rốlurpi.

Ngồdmwii xa nhưembz thếcydabzzgbzzgm gìivuu, đcydaolgjnh nóftcgi oang oang cho cảybaubzzgng nghe thấiylry mớasavi hàbzzgi lòvldpng àbzzg? – Mỗzupt tiệbzzgn nhâiuukn trong lòvldpng oáiuukn niệbzzgm.

Nhưembzng khôftcgng thểdsjsftcgi nhiềltnru sợdanbiuuky nêdyuxn đcydalurpi phưembzơddxjng cảybaunh giáiuukc, thằiylrng nàbzzgy đcydaàbzzgnh nhẫuhxun nhịolgjn giữtgaq im chờowdu thờowdui.

“Hai vịolgjivuum bảybaun tọlurpa làbzzgftcg việbzzgc gìivuu muốlurpn nóftcgi?”


Tấiylrt cảybau đcydaãuhxu an tọlurpa, tràbzzgembzasavc cũuieang dâiuukng lêdyuxn, Đklrlzupt ca mớasavi nghi hoặftcgc quay xuốlurpng 2 ngưembzowdui đcydaftcgt câiuuku hỏnwrfi.

uhxuo Vâiuukn cũuieang làbzzg đcydaưembza mắhqzgt nhìivuun qua Chu gia, đcydaếcydan bâiuuky giờowdu vịolgjbzzgy Nhịolgj gia cũuieang chưembza hiểdsjsu mụpcylc đcydaídyuxch chuyếcydan nàbzzgy gọlurpi mìivuunh từcevpembzơddxjng Nam đcydaếcydan đcydaâiuuky làbzzg đcydadsjsbzzgm gìivuu đcydaâiuuku.

Tốlurpng Ảbiuenh đcydaếcyda vậbiuey khôftcgng chúlurpt hoang mang, nâiuukng chécbjqn nhấiylrp mộobuot ngụpcylm nưembzasavc cho ngọlurpt giọlurpng sau đcydaóftcg mớasavi mắhqzgt đcydapueku chécbjqm gióftcg:

“Bang chủarrg, Vâiuukn huynh, hôftcgm nay gấiylrp mờowdui hai vịolgj gặftcgp mặftcgt làbzzg thựklrlc sựklrlftcg chuyệbzzgn quan trọlurpng cầpuekn bàbzzgn bạyuxec.”

Trong đcydapueku cấiylrp tốlurpc suy nghĩxogg, đcydadanbi 2 con hàbzzgng kia đcydaltnru ngưembzng trọlurpng đcydaưembza mắhqzgt nhìivuun qua sau, Tốlurpng đcydayuxei quan nhâiuukn mớasavi coi nhưembz sắhqzgp xếcydap đcydaưembzdanbc ngôftcgn từcevp:

“Bang chủarrg, chúlurpng ta Linh Giang bang tìivuunh cảybaunh bâiuuky giờowdubzzgng ngàbzzgy càbzzgng khôftcgng tốlurpt, cứdyux thếcydabzzgy Chu mỗzupt thấiylry khôftcgng đcydaưembzdanbc, chúlurpng ta nhấiylrt đcydaolgjnh phảybaui thậbiuet sớasavm tìivuum ra đcydalurpi sáiuukch.”

“Khôftcgng biếcydat Chu Phóftcg Bang chủarrgbzzg đcydaãuhxu nghĩxogg ra đcydaưembzdanbc cáiuuki gìivuu cao kiếcydan?” – Đklrlzupt, Vâiuukn hai ngưembzowdui hứdyuxng thúlurp hỏnwrfi thăsigrm.

“Tạyuxem thờowdui chưembza cóftcgivuu cao kiếcydan!” – Tốlurpng Khuyếcydat thậbiuep phầpuekn quang côftcgn lắhqzgc đcydapueku ráiuuko hoảybaunh.

“Nhưembzng màbzzg khôftcgng thểdsjs cứdyux ngồdmwii chờowdu chếcydat thếcydabzzgy, Linh Giang bếcydan tàbzzgu nghiệbzzgp vụpcylcbjqo rúlurpt, ta nghĩxoggiuukn gia thưembzơddxjng hộobuoi ngàbzzgy tháiuukng gầpuekn đcydaâiuuky làbzzgm ăsigrn cũuieang sẽpoea khôftcgng kháiuuk khẩlirqm làbzzg bao đcydai. Tuy cứdyux nhưembz thếcyda chúlurpng ta vẫuhxun sẽpoea gắhqzgng gưembzdanbng đcydaưembzdanbc, nhưembzng làbzzgm vậbiuey chẳzmvvng kháiuukc nàbzzgo nưembzasavc ấiylrm nấiylru ếcydach, chúlurpng ta làbzzg nhữtgaqng con ếcydach đcydaang chờowdu chếcydat dầpuekn chếcydat mòvldpn. Bang chủarrg, việbzzgc nàbzzgy đcydaãuhxu khôftcgng thểdsjs chậbiuem trễiylr nữtgaqa rồdmwii.”

Tuy thằiylrng nàbzzgy nóftcgi đcydaltnru làbzzg mộobuot đcydalurpng vôftcg nghĩxogga, nhưembzng ídyuxt ra cũuieang cóftcgdyux nhiệbzzgt huyếcydat cùjkpxng tinh thầpuekn xâiuuky dựklrlng nhưembz vậbiuey, thếcydadyuxn Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi dùjkpx khôftcgng mấiylry vui nhưembzng vẫuhxun nécbjqn lòvldpng cho hắhqzgn trấiylrn an:

“Chuyệbzzgn nàbzzgy ta vẫuhxun luôftcgn đcydaang suy nghĩxogg đcydalurpi sáiuukch, cóftcg lẽpoea khôftcgng quáiuukiuuku nữtgaqa làbzzg sẽpoeaivuum đcydaưembzdanbc chuyểdsjsn cơddxj. Nhưembzng trưembzasavc tiêdyuxn thứdyux cho bảybaun tọlurpa khôftcgng thểdsjsjkpxng mọlurpi ngưembzowdui nóftcgi ra, nhịolgj vịolgj xin cốlurp gắhqzgng nhẫuhxun nhịolgjn chịolgju qua lúlurpc nàbzzgy mộobuot hồdmwii. Tưembzơddxjng lai Linh Giang Bang làbzzg vẫuhxun thậbiuep phầpuekn khảybau quan.”

“Ha ha, cóftcg Bang chủarrg lờowdui nàbzzgy, ta cũuieang thấiylry yêdyuxn tâiuukm hơddxjn rồdmwii.” – Dùjkpx trong lòvldpng nguyềltnrn rủarrga lãuhxuo Đklrlzuptftcgi chuyệbzzgn cứdyux úlurpp úlurpp mởuhxu mởuhxu, Tốlurpng khuyếcydat mặftcgt ngoàbzzgi còvldpn phảybaui giảybau ra mộobuot bộobuo hớasavn hởuhxubzzgi lòvldpng.

Tiếcydap đcydaóftcg, trong phòvldpng bầpueku khôftcgng khídyux trảybaui qua Đklrlzupt ca mộobuot phen lờowdui nhưembz thếcyda trởuhxudyuxn nhẹgaqu nhàbzzgng rấiylrt nhiềltnru. 3 ngưembzowdui tiếcydap tụpcylc ngưembzơddxji mộobuot ýddxj ta mộobuot ýddxj đcydadmwing lòvldpng lêdyuxn ýddxjembzuhxung muốlurpn chung tay đcydaưembza bang pháiuuki vưembzdanbt qua kiếcydap nạyuxen lầpuekn nàbzzgy.


ftcgi mộobuot hồdmwii, thấiylry câiuuku chuyệbzzgn cũuieang khôftcgng cóftcgivuu dinh dưembzvcohng hơddxjn, Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi bắhqzgt đcydapueku mởuhxu miệbzzgng đcydauổhmdii ngưembzowdui.

“Vậbiuey cứdyux nhưembz vừcevpa nóftcgi làbzzgm đcydai, hai vịolgj khôftcgng biếcydat còvldpn gìivuu cầpuekn nóftcgi nữtgaqa khôftcgng?”

“Bang chủarrg, tạyuxei hạyuxe vẫuhxun còvldpn 1 tin tìivuunh báiuuko kháiuuk quan trọlurpng, làbzzg vềltnr Tốlurpng Khuyếcydat tiểdsjsu tửbiue kia.” – Thấiylry ngưembzowdui chuẩlirqn bịolgj đcydai, Tốlurpng gia cuốlurpng cuồdmwing vộobuoi mởuhxu miệbzzgng thảybau ra đcydayuxei tin tứdyuxc.

Quảybau nhiêdyuxn cáiuuki nàbzzgy lậbiuep tứdyuxc kécbjqo lạyuxei Đklrlzupt, Vâiuukn hai ngưembzowdui sựklrl chúlurp ýddxj. Cũuieang khôftcgng ai nghi ngờowduuhxuo Chu dưembzasavi tay Lụpcylc Nghĩxogg thu thậbiuep đcydaếcydan tin tứdyuxc khảybausigrng, hai thằiylrng nàbzzgy đcydaltnru khẽpoea nhổhmdim ngưembzowdui dậbiuey vểdsjsnh tai lắhqzgng nghe.

“Chu huynh mau nóftcgi, làbzzg chuyệbzzgn gìivuu?”

Tốlurpng Ảbiuenh đcydaếcyda diễiylrn ra mộobuot bộobuo lo lắhqzgng dèezwb chừcevpng xung quanh, xong mớasavi nhưembzftcg chuyệbzzgn thậbiuet nhỏnwrf giọlurpng:

“Bang chủarrg, chuyệbzzgn nàbzzgy kháiuuk quan trọlurpng, ta sợdanb tai váiuukch mạyuxech rừcevpng, nóftcgi quáiuuk lớasavn chẳzmvvng may...”

Theo nhưembz thằiylrng nàbzzgy chỉclry tay ra ngoàbzzgi cổhmding, Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi hơddxji khẽpoea nhídyuxu màbzzgy.

Vốlurpn nghĩxoggftcgi mìivuunh thủarrg hạyuxeftcg thểdsjs hoàbzzgn toàbzzgn tin tưembzuhxung, nhưembzng lờowdui đcydaếcydan họlurpng hắhqzgn lạyuxei nghẹgaqun khôftcgng thốlurpt nêdyuxn lờowdui. Cuốlurpi cùjkpxng đcydaàbzzgnh trầpuekm mặftcgc gậbiuet đcydapueku:

“Hai vịolgj đcydaếcydan gầpuekn đcydaâiuuky mộobuot chúlurpt!” - Nóftcgi rồdmwii cũuieang đcydadyuxng dậbiuey tiếcydan lêdyuxn hai ba bưembzasavc.

Chu, Vâiuukn hai ngưembzowdui họlurpc răsigrm rắhqzgp làbzzgm theo. Tốlurpng lãuhxuo ma còvldpn cốlurp ýddxj hay vôftcgivuunh đcydaếcydan gầpuekn Vâiuukn Nhịolgj gia thêdyuxm mộobuot chúlurpt.

.....

Tụpcyl Nghĩxogga Sảybaunh,


Đklrldanbi thấiylry kia 2 ngưembzowdui đcydaãuhxu đcydaếcydan gầpuekn mìivuunh chỉclryiuukch khoảybaung 1 trưembzdanbng sau, Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi liềltnrn dừcevpng lạyuxei.

“Đklrlưembzdanbc rồdmwii, Chu huynh, cóftcg chuyệbzzgn gìivuuiuuky giờowdu liềltnrn nóftcgi đcydai!”

Âdyuxm thầpuekm đcydaáiuuknh giáiuuk giữtgaqa 3 ngưembzowdui khoảybaung cáiuukch, Tốlurpng Khuyếcydat lúlurpc nàbzzgy cùjkpxng đcydaarrg thấiylry hàbzzgi lòvldpng, khôftcgng chầpuekn chờowdu thêdyuxm nữtgaqa liềltnrn gậbiuet đcydapueku cưembzowdui sáiuukng lạyuxen:

“Làbzzg thếcydabzzgy Bang chủarrg, ta nhậbiuen đcydaưembzdanbc tin Tốlurpng Khuyếcydat hắhqzgn vậbiuey màbzzg...”

ftcgivuunh kécbjqo dàbzzgi giọlurpng đcydaiệbzzgu gâiuuky nêdyuxn Đklrlzupt, Vâiuukn 2 ngưembzowdui chúlurp ýddxj sau, Tốlurpng tiệbzzgn nhâiuukn khôftcgng chúlurpt hàbzzgm hồdmwi từcevp trong khôftcgng gian ẩlirqn nấiylrp lấiylry ra 2 cáiuuki dao găsigrm hai tay chia 2 đcydaưembzowdung đcydaâiuukm thẳzmvvng vàbzzgo mấiylry vịolgjbzzgy yếcydau hạyuxei.

“Hựklrl!”.... “Ầaomim!!”

iuukn nhịolgj gia bi kịolgjch rồdmwii, khoảybaung cáiuukch quáiuuk gầpuekn, thêdyuxm nữtgaqa hắhqzgn hầpueku nhưembz đcydadyuxng sóftcgng vai cùjkpxng Tốlurpng Khuyếcydat, khôftcgng chúlurpt nàbzzgo phòvldpng bịolgjuhxuo đcydapueku nàbzzgy liềltnrn dídyuxnh trọlurpn mộobuot đcydaao vàbzzgo bụpcylng, sâiuuku đcydaếcydan lúlurpt cáiuukn.

vldpn bêdyuxn kia Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi thìivuu khôftcgng đcydaưembzdanbc thuậbiuen lợdanbi nhưembz vậbiuey. Lãuhxuo Đklrlzupt giai đcydaoạyuxen nàbzzgy chídyuxnh làbzzg thờowdui thờowdui khắhqzgc khắhqzgc đcydaltnr phòvldpng xung quanh mọlurpi ngưembzowdui, dùjkpxbzzg ngưembzowdui thâiuukn đcydaếcydan gầpuekn thằiylrng nàbzzgy cũuieang khôftcgng dáiuukm buôftcgng lỏnwrfng nữtgaqa làbzzg đcydadyuxng cạyuxenh hai vịolgj Nhấiylrt lưembzu cao thủarrg nhưembziuuky giờowdu.

ivuu thếcyda hầpueku nhưembz khi Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc cóftcg đcydaiềltnru dịolgj đcydaobuong, Đklrlzupt ca đcydaãuhxu trưembzasavc tiêdyuxn kịolgjp phảybaun ứdyuxng tung ngưembzowdui lùjkpxi lạyuxei, đcydadmwing thờowdui trêdyuxn tay cũuieang khôftcgng chúlurpt do dựklrl đcydabiuep ra mộobuot chưembzuhxung.

“Ầaomim!!”

uhxuo Chu cỗzuptbzzgy thâiuukn thểdsjsbzzgm sao sáiuuknh đcydaưembzdanbc nhưembz bảybaun thểdsjs đcydaãuhxu trảybaui qua thiêdyuxn chuy báiuukch luyệbzzgn. Chỉclry chiếcydam đcydaưembzdanbc thểdsjsiuukc khôftcgng chiếcydam đcydaưembzdanbc nóftcg tu vi Tốlurpng Khuyếcydat liềltnrn đcydaơddxjn giảybaun bịolgj Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi mộobuot chưembzuhxung đcydaáiuuknh hộobuoc máiuuku bay ngưembzdanbc ra ngoàbzzgi.

“Bang chủarrg, cóftcg chuyệbzzgn gìivuu!”

Hầpueku nhưembz ngay lậbiuep tứdyuxc, đcydadyuxng canh phòvldpng bêdyuxn ngoàbzzgi Linh Thầpuekn Vệbzzg nghe trong phòvldpng đcydaobuong tĩxoggnh liềltnrn vộobuoi vàbzzgng pháiuuk cửbiuea xôftcgng vàbzzgo.


Đklrlbiuep vàbzzgo mắhqzgt bọlurpn họlurp chídyuxnh làbzzg mộobuot đcydayuxeo thâiuukn ảybaunh đcydaang hớasavt hơddxj hớasavt hảybaui liềltnru mạyuxeng chạyuxey trốlurpn, miệbzzgng còvldpn đcydadyuxn cuồdmwing gàbzzgo lớasavn:

“Đklrlzupt tặftcgc, ngưembzơddxji cáiuuki nàbzzgy đcydadmwi gian tráiuukftcg sỉclry tiểdsjsu nhâiuukn, lãuhxuo tửbiue thàbzzg chếcydat chứdyux nhấiylrt đcydaolgjnh khôftcgng đcydadsjs ngưembzơddxji nhưembz nguyệbzzgn nuốlurpt lấiylry Lụpcylc Nhĩxogg.”

Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi hai mắhqzgt trợdanbn trừcevpng nhìivuun trưembzasavc mặftcgt pháiuukt sinh hếcydat thảybauy. Mọlurpi việbzzgc diễiylrn ra quáiuuk nhanh, quáiuuk nguy hiểdsjsm, đcydaếcydan nỗzupti hắhqzgn còvldpn chưembza hiểdsjsu cáiuuki gìivuu, chỉclry theo bảybaun năsigrng đcydabiuep ra mộobuot chưembzuhxung rồdmwii cứdyux đcydadyuxng nhưembz trờowdui trồdmwing thếcyda ngơddxj ngáiuukc nhìivuun Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc thằiylrng đcydadyuxn kia lao ra cửbiuea.

iuuki lềltnrivuu thốlurpn!!!

Đklrlâiuuky làbzzg chuyệbzzgn gìivuu sảybauy ra?

Bỗzuptng nhiêdyuxn.

Mộobuot đcydayuxeo thâiuukn ảybaunh xẹgaqut qua trong suy nghĩxogg đcydadsjs Đklrlzupt ca khẽpoea run rẩlirqy, khôftcgng kìivuum hãuhxum đcydaưembzdanbc màbzzg thấiylry têdyux buốlurpt từcevp châiuukn đcydaếcydan đcydapueku.

Tốlurpng Khuyếcydat!

Khôftcgng cầpuekn bằiylrng chứdyuxng, khôftcgng cầpuekn gìivuu cảybau, Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi chídyuxnh làbzzg nhưembz thếcyda chắhqzgc chắhqzgn khẳzmvvng đcydaolgjnh.

jkpxng mìivuunh cóftcg thùjkpx, lạyuxei đcydaarrgsigrng lựklrlc bốlurp cụpcylc chuyệbzzgn nhưembz thếcyda vậbiuey chỉclryftcg thểdsjsbzzg tiệbzzgn nhâiuukn nàbzzgy. Hắhqzgn Tốlurpng tặftcgc mớasavi cóftcg tròvldp bỉclryhmdii nhưembz thếcyda, trăsigrm dùjkpxng khôftcgng cháiuukn, dùjkpxng ra lầpuekn nàbzzgo cũuieang làbzzg trídyux mạyuxeng.

Nhưembzng thằiylrng chóftcgbzzgy bâiuuky giờowdu vậbiuey màbzzg đcydaãuhxu khốlurpng chếcyda đcydaưembzdanbc cảybau mộobuot vịolgj Nhấiylrt lưembzu cao thủarrg, vậbiuey quáiuuk đcydaáiuukng sợdanb rồdmwii.

uhxuo tửbiue lầpuekn nàbzzgy phảybaui vạyuxech trầpuekn âiuukm mưembzu quỷpsel kếcyda củarrga ngưembzơddxji cho thiêdyuxn hạyuxe ngưembzowdui đcydaltnru biếcydat màbzzg đcydaltnr phòvldpng.

uhxuo Đklrlzupt phẫuhxun nộobuo tộobuot đcydaclrynh, nhìivuun con chóftcg kia đcydaang đcydaiylru đcydaáiuuk lung tung vọlurpt ra ngoàbzzgi, hắhqzgn liềltnrn dữtgaq tợdanbn gầpuekm lêdyuxn:


“Bắhqzgt lạyuxei cho ta!”

.....

dyuxn nàbzzgy,

Khôftcgng thểdsjs áiuukm sáiuukt đcydaưembzdanbc Đklrlzupt ca, tiểdsjsu Tốlurpng trong lòvldpng cũuieang kháiuukbzzg hụpcylt hẫuhxung.

Nhưembzng hai bêdyuxn thựklrlc lựklrlc chêdyuxnh lệbzzgch lớasavn nhưembz vậbiuey, Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi lạyuxei cảybaunh giáiuukc quáiuuk cao, hắhqzgn cóftcg cốlurp nữtgaqa cũuieang chỉclry hoàbzzgi phídyuxftcgng.

uieang may cáiuuki nàbzzgy trưembzasavc đcydaóftcg Tốlurpng gia cùjkpxng Trầpuekm Sinh đcydaãuhxuftcg dựklrl đcydaiuukn trưembzasavc, vìivuu thếcyda đcydaãuhxubzzgm ra phưembzơddxjng áiuukn dựklrl phòvldpng.

“Lưembzơddxjng Xuâiuukn! Mau cứdyuxu ta!”

Nhịolgjn đcydaau vặftcgn tay ra sau tựklrl cho phầpuekn lưembzng bụpcylng mìivuunh cắhqzgm lêdyuxn mộobuot đcydaao, Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc đcydaau đcydaếcydan mặftcgt co rúlurpm róftcg vừcevpa chạyuxey vừcevpa gàbzzgo lớasavn.

uxihdyuxn ngoàbzzgi cửbiuea túlurpc trựklrlc Lưembzơddxjng Xuâiuukn mấiylry ngưembzowdui thâiuukn vệbzzg nghe tiếcydang lãuhxuo đcydayuxei mìivuunh kêdyuxu đcydaếcydan thấiylrt thanh vậbiuey thìivuu quáiuuk sợdanbuhxui bậbiuet ngưembzowdui dậbiuey. Khôftcgng thèezwbm đcydaếcydam xỉclrya mộobuot đcydaáiuukm Linh Giang Bang hộobuo vệbzzg, bọlurpn họlurp đcydaơddxjn giảybaun đcydaáiuuknh bay nhữtgaqng ngưembzowdui nàbzzgy rồdmwii hấiylrp tấiylrp xôftcgng lêdyuxn.

Đklrldanbi thấiylry Chu gia hìivuunh dạyuxeng chậbiuet vậbiuet sau, Lưembzơddxjng Xuâiuukn kinh hãuhxui vộobuoi vàbzzgng đcydaưembza tay đcydaem hắhqzgn đcydavcoh lấiylry.

“Lãuhxuo đcydayuxei, chuyệbzzgn gìivuu xảybauy ra!”

“Chạyuxey mau! Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi hắhqzgn écbjqp buộobuoc khôftcgng đcydaưembzdanbc nêdyuxn dùjkpxng đcydaobuoc kếcyda đcydaolgjnh giếcydat ta cùjkpxng Vâiuukn Phóftcg Bang chủarrg đcydadsjsembzasavp đcydaoạyuxet Vâiuukn Hảybaui Cáiuukc vàbzzg Lụpcylc Nhĩxogg. Vâiuukn Thiêdyuxn Tưembzowdung đcydaãuhxu chếcydat rồdmwii, chúlurpng ta mau mau chạyuxey!”

Mỗzupt tiệbzzgn nhâiuukn vậbiuen đcydaarrgftcgng lựklrlc gàbzzgo lớasavn cho nửbiuea thàbzzgnh nghe thấiylry rồdmwii cuốlurpng cuồdmwing dắhqzgt đcydaáiuukm nàbzzgy trung thàbzzgnh hộobuo vệbzzg quay đcydapueku chạyuxey trốlurpn, nhưembzng làbzzgm sao vừcevpa đcydai đcydaưembzdanbc mấiylry bưembzasavc, thằiylrng nàbzzgy thâiuukn hìivuunh lạyuxei càbzzgng thêdyuxm lảybauo đcydaybauo, nhưembz ngưembzowdui say rưembzdanbu vậbiuey thiếcydau đcydaiềltnru cắhqzgm đcydapueku xuốlurpng đcydaiylrt.

“Lãuhxuo đcydayuxei!” – Lưembzơddxjng Xuâiuukn quáiuuk sợdanbuhxui lầpuekn nữtgaqa vịolgjn hắhqzgn dậbiuey.

“Tốlurpng Khuyếcydat, ta muốlurpn giếcydat ngưembzơddxji!”

Đklrllurpi vớasavi ai đcydaóftcg lung tung gàbzzgo têdyuxn mìivuunh, Tốlurpng gia khôftcgng rảybaunh màbzzg đcydadsjs ýddxj. Lúlurpc nàbzzgy trong bộobuoiuukng Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc hắhqzgn chídyuxnh làbzzg liêdyuxn tụpcylc ho khan, nôftcgn ra mấiylry búlurpng máiuuku to đcydaen nháiuuknh.

“Khụpcylc khụpcylc...”... “Nôftcgn...”

“Khôftcgng ổhmdin rồdmwii! Đklrlzupt tặftcgc nhâiuukn lúlurpc chúlurpng ta khôftcgng phòvldpng bịolgj đcydaãuhxu đcydaâiuukm cho ta cùjkpxng Vâiuukn Thiêdyuxn Tưembzowdung mỗzupti ngưembzowdui mộobuot đcydaao. Trêdyuxn đcydaao cóftcg tẩlirqm đcydaobuoc, đcydaobuoc tốlurp quáiuuk mạyuxenh, ta khôftcgng gáiuuknh nổhmdii nữtgaqa rồdmwii.

A Xuâiuukn, mau dẫuhxun cáiuukc huynh đcydabzzg chạyuxey! Chạyuxey càbzzgng xa càbzzgng tốlurpt, đcydaếcydan Thanh Hàbzzgivuum a Sinh rồdmwii cùjkpxng nưembzơddxjng tựklrla vàbzzgo Tốlurpng Khuyếcydat, khôftcgng cầpuekn nghĩxogg trảybau thùjkpx cho ta. Chạyuxey đcydai!”

“Nhữtgaqng kia Vâiuukn gia ngưembzowdui nữtgaqa, khôftcgng muốlurpn bịolgj diệbzzgt khẩlirqu vậbiuey lậbiuep tứdyuxc chạyuxey đcydai!”

Tốlurpng Ảbiuenh đcydaếcyda diễiylrn kỹpuek lầpuekn nữtgaqa đcydayuxei bộobuoc pháiuukt. Đklrlãuhxu bịolgj dồdmwin đcydaếcydan bưembzasavc đcydaưembzowdung cùjkpxng hắhqzgn quyếcydat tâiuukm liềltnru mìivuunh tídyuxnh mạyuxeng vìivuuiuukc huynh đcydabzzgivuum lấiylry sinh tồdmwin khôftcgng gian.

Thậbiuet mạyuxenh đcydalirqy Lưembzơddxjng Xuâiuukn bay ra ngoàbzzgi đcydayuxei môftcgn, đcydaóftcgn nhậbiuen đcydaiylrng sau Đklrlzupt Nhưembz Hốlurpi đcydaang phẫuhxun nộobuoftcgng lêdyuxn, Chu lãuhxuo đcydayuxei nghĩxogga vôftcg phảybaun cổhmdilurpt ra bêdyuxn hôftcgng nhuyễiylrn kiếcydam rồdmwii hai mắhqzgt tràbzzgn đcydapueky tửbiue chídyux, cắhqzgn răsigrng đcydadyuxng ra cảybaun đcydaưembzowdung.

Biếcydat chỉclrybzzg trứdyuxng chọlurpi đcydaáiuuk, châiuuku chấiylru đcydaáiuuk xe nhưembzng làbzzgm đcydayuxei ca khóftcg lắhqzgm phảybaui đcydaâiuuku chuyệbzzgn đcydaùjkpxa, đcydaâiuuky chídyuxnh làbzzg mộobuot phầpuekn tráiuukch nhiệbzzgm màbzzg hắhqzgn phảybaui làbzzgm.

lurpc nàbzzgy đcydaáiuukm Lụpcylc Nhĩxoggjkpxng Vâiuukn gia ngưembzowdui mớasavi thấiylry sau lưembzng Chu Đklrlìivuunh Ngọlurpc đcydaang cắhqzgm thậbiuet sâiuuku mộobuot thanh tiểdsjsu đcydaao, tạyuxei đcydaóftcgiuuku đcydaen liêdyuxn tiếcydap tràbzzgo ra. Cóftcg thểdsjs khiếcydan mộobuot vịolgj Châiuukn khídyux cảybaunh cao thủarrguieang phảybaui thúlurpc thủarrgftcgiuukch vậbiuey cóftcg thểdsjs hiểdsjsu trêdyuxn đcydaao làbzzgftcgi cỡvcohbzzgo kiếcydan huyếcydat phong hầpueku đcydaobuoc dưembzdanbc.

Phong tiêdyuxu tiêdyuxu hềltnr, dịolgjch thuỷpselbzzgn,

Tráiuukng sĩxogg nhấiylrt khứdyux hềltnr, bấiylrt phụpcylc hoàbzzgn....

Trong khôftcgng khídyux bỗzuptng chốlurpc thẫuhxum đcydauhxum vẻezwb bi tráiuukng, hàbzzgo hùjkpxng.

“Cáiuukc huynh đcydabzzg, chạyuxey mau! Ca đcydai trưembzasavc mộobuot bưembzasavc, kiếcydap sau chúlurpng ta lạyuxei làbzzg huynh đcydabzzg!”

Họlurpc trong phim mấiylry câiuuku cẩlirqu huyếcydat kịolgjch. Dùjkpx đcydaobuoc đcydaãuhxu nhậbiuep ngũuiea tạyuxeng, thấiylrt khiếcydau bắhqzgt đcydapueku ứdyuxa máiuuku đcydaen rồdmwii Chu đcydayuxei hiệbzzgp còvldpn dốlurpc sứdyuxc gàbzzgo lớasavn mộobuot câiuuku cuốlurpi cùjkpxng rồdmwii mớasavi yêdyuxn lòvldpng lao đcydapueku vềltnr phídyuxa lãuhxuo Đklrlzupt.

“Lãuhxuo đcydayuxei!!!!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.