Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Chương 179 : Sợ nhất người lạ đột nhiên quan tâm

    trước sau   
Dịtacvch: Thiêyyenn Hạveqe Đybnggrbz Nhịtacv

Biêyyenn: Ătxsbn Màrihmy Dĩrtoxlanwng

mhflhvmku nómhfli: Ma cao mộvgprt thưardzcqkxc, đupnfveqeo cao... mộvgprt thưardzcqkxc hai.

Qua mộvgprt hồlorri Văoozgn tranh Thọwseh đupnfestuu, lưardzqnium nguýrvntt lẫtewun nhau. Thừptsza dịtacvp đupnfveqeo tâhvmkm củwepha Văoozgn đupnfveqeo nhâhvmkn bấestut ổnetfn, Lýrvnt Trưardzqniung Thọwsehnfmfng chiêyyenu tròimhsardzardz thậuncrt thậuncrt, dẫtewun nàrihmng cùnfmfng đupnfi vàrihmo thếcilr tụkusmc.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn đupnfưardzmhflc xếcilrp hạveqeng trêyyenn Ngoan Nhâhvmkn bảgrbzng, đupnflorrng thờqniui cũcnwjng đupnfưardzmhflc xếcilrp hạveqeng trêyyenn bảgrbzng Đybngveqei Thầkwppn Thôobfnng giảgrbz trong Hồlorrng Hoang, giờqniu phúlvptt nàrihmy cũcnwjng khôobfnng thểpgky nhìwasmn thấestuu lãlanwo thầkwppn tiêyyenn tómhflc trắjcgong trưardzcqkxc mặitzxt.

Thôobfni diễtveyn bìwasmnh thưardzqniung khôobfnng ra đupnfưardzmhflc kếcilrt quảgrbz, nếcilru cưardztkeyng étkeyp thôobfni diễtveyn lậuncrp tứgdrcc bịtacv Tháwsehi Cựdxpmc đupnflorr cảgrbznh cáwseho.


Cho nêyyenn Văoozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn càrihmng khẳlvptng đupnftacvnh suy đupnfwsehn: “Ngưardzqniui nàrihmy chắjcgoc chắjcgon làrihm cao thủwephxczgn giấestuu củwepha Nhâhvmkn giáwseho”.

Trưardzcqkxc đupnfâhvmky, lúlvptc Đybngveqei pháwsehp sưardz Nhâhvmkn giáwseho đupnfgdrcng ra chốoozgng lưardzng cho Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho, ngay lậuncrp tứgdrcc nàrihmng liềjcgon kídgfmnh nhi viễtveyn chi đupnfoozgi vớcqkxi Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho.

Chỉmhflrihmrihmng cũcnwjng khôobfnng ngờqniu tớcqkxi, Hảgrbzi thầkwppn cũcnwjng làrihm nhâhvmkn vậuncrt quan trọwsehng củwepha Nhâhvmkn giáwseho. Ngàrihmy hôobfnm nay hắjcgon ngấestum ngầkwppm tídgfmnh toáwsehn nàrihmng càrihmng làrihm dụkusmng tâhvmkm khómhflimhs, thâhvmkm tàrihmng bấestut lộvgpr.

Íxctgt nhấestut, ngưardzqniui cómhfl thểpgkyardzmhfln tay Triệgrbzu Côobfnng Minh cùnfmfng Quỳrvntnh Tiêyyenu thìwasm đupnftacva vịtacvbrpuyyenn trong Nhâhvmkn giáwseho chỉmhfl sợmhfl chỉmhfl xếcilrp sau nam nhâhvmkn kia…

Nửneqba canh giờqniu sau, tạveqei Tâhvmky Nam Nam Thiệgrbzm Bộvgpr Châhvmku, bêyyenn trong mộvgprt toàrihm đupnfveqei thàrihmnh cáwsehch An Thuỷbqbm thàrihmnh sáwsehu ngàrihmn dặitzxm vềjcgoardzcqkxng đupnfôobfnng bắjcgoc.

Tạveqei đupnfâhvmky cómhfl mộvgprt toàrihm thầkwppn miếcilru củwepha Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho đupnfang đupnfưardzmhflc xâhvmky dựdxpmng, ởbrpu khắjcgop nơxrvsi trêyyenn đupnfưardzqniung, đupnfâhvmku đupnfâhvmku cũcnwjng cómhfl ngưardzqniui truyềjcgon báwseh giáwseho lýrvnt củwepha Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho.

rvnt Trưardzqniung Thọwsehcnwjng khôobfnng phảgrbzi tuỳrvnt tiệgrbzn chọwsehn nơxrvsi đupnfâhvmky, màrihmrihm thôobfnng qua nhữbqbmng tưardzmhflng thầkwppn củwepha bảgrbzn thâhvmkn ởbrpu khắjcgop nơxrvsi đupnfpgky đupnfiềjcgou tra, cẩxczgn thậuncrn tídgfmnh toáwsehn, thậuncrn trọwsehng lựdxpma chọwsehn đupnfâhvmky làrihmm nơxrvsi lừptsza gạveqet Văoozgn Tịtacvnh làrihm tốoozgt nhấestut.

lvptc nàrihmy, hai ngưardzqniui đupnfang ởbrpu trêyyenn con đupnfưardzqniung lớcqkxn, mộvgprt trưardzcqkxc mộvgprt sau cùnfmfng nhau dạveqeo bưardzcqkxc.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn thi triểpgkyn thầkwppn thôobfnng che đupnfuncry khídgfm tứgdrcc củwepha nàrihmng cùnfmfng Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh. Nàrihmng bưardzcqkxc theo sau, cáwsehch hắjcgon ba thưardzcqkxc, trong lòimhsng thìwasm đupnfang nghĩrtoxwsehch tựdxpm cứgdrcu bảgrbzn thâhvmkn.

Nếcilru bịtacv ngưardzqniui kháwsehc biếcilrt đupnfưardzmhflc nàrihmng đupnfang phụkusmc tùnfmfng ai, thìwasm đupnfómhfl khôobfnng chỉmhflrihm đupnfiểpgkym yếcilru, màrihmimhsn làrihm đupnfiểpgkym yếcilru chếcilrt ngưardzqniui củwepha nàrihmng.

lvptc nàrihmy Lýrvnt Trưardzqniung Thọwsehcnwjng đupnfang suy tưardz, kếcilr tiếcilrp nêyyenn dùnfmfng kịtacvch bảgrbzn “tâhvmkm kếcilr” hay “lợmhfli kếcilr”.(*)

(*: Ýrejsrihmyyenn đupnfáwsehnh vàrihmo tâhvmkm lýrvnt hay làrihm đupnfi theo con đupnfưardzqniung dùnfmfng lợmhfli lộvgprc đupnfpgky mua chuộvgprc)

oozgn cứgdrcrihmo luậuncrn đupnfiểpgkym trọwsehng yếcilru trong “Kịtacvch bảgrbzn luậuncrn” củwepha "Ổgrbzn giáwseho", nếcilru muốoozgn lừptsza gạveqet cao thủweph nhưardz vậuncry cầkwppn phảgrbzi giữbqbm vữbqbmng hìwasmnh tưardzmhflng cao thâhvmkm mạveqet trắjcgoc củwepha bảgrbzn thâhvmkn, dựdxpma vàrihmo tìwasmnh tiếcilrt ban đupnfkwppu dầkwppn dầkwppn dẫtewun nàrihmng vàrihmo bêyyenn trong tiếcilrt tấestuu củwepha mìwasmnh, phómhflng đupnfveqei lờqniui nómhfli, hưardzardz thậuncrt thậuncrt làrihmm cho nàrihmng nảgrbzy sinh liêyyenn tưardzbrpung phong phúlvpt.


Nhưardzng nómhfli thìwasm dễtvey, làrihmm mớcqkxi khómhfl.

Chợmhflt nghe thấestuy bêyyenn đupnfưardzqniung truyềjcgon đupnfếcilrn từptszng tiếcilrng thanh âhvmkm củwepha cáwsehi mõcifc, cómhfl khôobfnng ídgfmt phàrihmm nhâhvmkn đupnfang tụkusm tậuncrp ởbrpuxrvsi đupnfómhfl, bêyyenn trong đupnfang truyềjcgon báwseh “Bang tửneqb đupnfiệgrbzu”(*) củwepha Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho.

(*): Làrihmn đupnfiệgrbzu nhảgrbzy theo nhạveqec gõcifccifc.

Loong coong, loong coong…..

“Nàrihmy cáwsehc vịtacv, hãlanwy ngồlorri xuốoozgng, chúlvptng ta cùnfmfng nómhfli đupnfiềjcgou trong lòimhsng.

Hỡtkeyi hưardzơxrvsng thâhvmkn, hãlanwy ởbrpu lạveqei, chúlvptng ta tuỳrvnt tiệgrbzn táwsehn gẫtewuu mộvgprt chúlvptt.

Hảgrbzi Thầkwppn bảgrbzo hộvgpr cảgrbz nhàrihm, lêyyenn núlvpti xuốoozgng biểpgkyn khôobfnng cầkwppn sợmhfl.

Phốoozg đupnfôobfnng khómhfl gảgrbz tiểpgkyu nưardzơxrvsng tửneqb, thàrihmnh tâhvmky lưardzu manh tráwsehng sĩrtox tốoozgt.

Tiểpgkyu nưardzơxrvsng tửneqb, tráwsehng sĩrtox tốoozgt, ôobfni tiểpgkyu nưardzơxrvsng tửneqb, ôobfni tráwsehng sĩrtox tốoozgt.

obfnm trưardzcqkxc ta báwsehi Hảgrbzi Thầkwppn, hôobfnm qua đupnfãlanw cầkwppm sídgfmnh lễtvey…”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh mỉmhflm cưardzqniui nghe mộvgprt hồlorri, ởbrpuyyenn cạveqenh Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn hơxrvsi nhídgfmu màrihmy nhưardzng cũcnwjng chăoozgm chúlvpt nghe đupnfiệgrbzu ca củwepha nhữbqbmng phàrihmm nhâhvmkn ngu muộvgpri vàrihm nhỏpgky yếcilru nàrihmy.

Hắjcgon đupnfpgky cho nàrihmng nghe thấestuy làrihmn đupnfiệgrbzu nàrihmy chắjcgoc chắjcgon cómhfl thâhvmkm ýrvnt

Mộvgprt láwseht sau, Lýrvnt Trưardzqniung Thọwsehmhfli:


“Đybngi thôobfni.”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn chậuncrm rãlanwi gậuncrt đupnfkwppu, trong lòimhsng nghi hoặitzxc càrihmng lớcqkxn nhưardzng cũcnwjng khôobfnng biểpgkyu lộvgpr cho Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh thấestuy.

Hai ngưardzqniui đupnfi trêyyenn đupnfưardzqniung lớcqkxn nhưardzng cũcnwjng khôobfnng cómhfl ai nhìwasmn thấestuy, thầkwppn thôobfnng củwepha Văoozgn Tịtacvnh cũcnwjng cómhfl chúlvptt bấestut phàrihmm.

rihm loạveqei thâhvmkn thồlorrng “Cắjcgot giảgrbzm cảgrbzm giáwsehc tồlorrn tạveqei” nàrihmy hầkwppu nhưardz đupnfjcgou nằptszm trong tay cáwsehc đupnfveqei năoozgng, Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh rấestut hâhvmkm mộvgpr.

“Đybngveqeo hữbqbmu.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh cầkwppm phấestut trầkwppn, dùnfmfng tay làrihmm dấestuu mờqniui, tỏpgky ýrvnt mờqniui Văoozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn sómhflng vai sáwseht cáwsehnh đupnflorrng hàrihmnh cùnfmfng hắjcgon.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh thầkwppm nghĩrtox, nếcilru nàrihmng làrihmm loạveqen, mìwasmnh sẽveqe trựdxpmc tiếcilrp vứgdrct đupnfi cáwsehi hoáwseh thâhvmkn nàrihmy.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn cũcnwjng thầkwppm nhủweph, tuy nàrihmng xuấestut thâhvmkn hung ma Huyếcilrt Hảgrbzi, nhưardzng khôobfnng phảgrbzi làrihm ai cũcnwjng cómhfl thểpgky khi nhụkusmc nàrihmng, nếcilru đupnfoozgi phưardzơxrvsng làrihmm khómhfl dễtveynfmfng lắjcgom làrihmwseh chếcilrt lưardzcqkxi ráwsehch màrihm thôobfni.

Chợmhflt nghe, Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh chậuncrm rãlanwi mởbrpu miệgrbzng:

“Đybngveqeo hữbqbmu cảgrbzm thấestuy Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho củwepha ta thếcilrrihmo?”

oozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn thoáwsehng nhídgfmu màrihmy, nómhfli:

“Tôobfnn giáwseh, ngưardzqniui sảgrbzng khoáwsehi nêyyenn nómhfli lờqniui thẳlvptng thắjcgon.”

“Cómhfl mộvgprt sốoozg việgrbzc nómhfli thẳlvptng ra nhiềjcgou khi lạveqei khôobfnng tốoozgt.


Ta vàrihm đupnfveqeo hữbqbmu vốoozgn làrihm đupnfoozgi thủweph, hôobfnm nay lạveqei cùnfmfng đupnfi dạveqeo trêyyenn đupnfưardzqniung, đupnfâhvmky chẳlvptng phảgrbzi làrihm mộvgprt sựdxpmwasmnh rấestut thúlvpt vịtacv sao?”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui nómhfli:

“Tuy rằptszng đupnfveqeo hữbqbmu mấestuy lầkwppn nhằptszm vàrihmo bầkwppn đupnfveqeo, nhưardzng bâhvmky giờqniu bầkwppn đupnfveqeo cũcnwjng khôobfnng cómhfl áwsehc ýrvnt quáwseh lớcqkxn vớcqkxi đupnfveqeo hữbqbmu.

Nếcilru khôobfnng phảgrbzi lầkwppn nàrihmy đupnfveqeo hữbqbmu thiếcilru chúlvptt nữbqbma đupnfãlanwrihmm hỏpgkyng đupnfveqei sựdxpm củwepha ta, ta cũcnwjng khôobfnng cầkwppn bứgdrcc báwsehch đupnfveqeo hữbqbmu đupnfếcilrn mứgdrcc nhưardz vậuncry.

Đybngveqeo hữbqbmu hãlanwy nhìwasmn xem, hồlorrng trầkwppn nơxrvsi đupnfâhvmky đupnfkwppy phiềjcgon nhiễtveyu, phàrihmm nhâhvmkn thọwseh nguyêyyenn chưardza tớcqkxi trăoozgm tuổnetfi, trảgrbzi qua sinh lãlanwo bệgrbznh tửneqb. Nhưardzng nhữbqbmng nhâhvmkn vậuncrt chídgfmnh trong thiêyyenn đupnftacva đupnfưardzmhflc bọwsehn hắjcgon cung phụkusmng lạveqei nhậuncrn đupnfưardzmhflc côobfnng đupnfgdrcc hưardzơxrvsng hoảgrbz.

Đybngveqeo hữbqbmu cảgrbzm thấestuy, đupnfestuy làrihm tạveqei sao?”

Khoétkey miệgrbzng Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn cong lêyyenn, nhưardzng cũcnwjng khôobfnng trảgrbz lờqniui.

“Trong Hồlorrng Hoang, ngưardzqniui biếcilrt đupnfưardzmhflc đupnfveqeo hữbqbmu đupnfang phụkusmc tùnfmfng ai, láwsehc đupnfáwsehc khôobfnng cómhfl mấestuy. Đybngveqeo hữbqbmu khôobfnng hiếcilru kỳrvnt ta biếcilrt đupnfưardzmhflc thôobfnng tin nàrihmy từptsz đupnfâhvmku sao?”

“Ồvmnc?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn vẫtewun khôobfnng chịtacvu hếcilrt hi vọwsehng, hỏpgkyi:

“Vậuncry ngưardzơxrvsi hãlanwy nómhfli mộvgprt chúlvptt xem ta đupnfang phụkusmc tùnfmfng ai?”

rihmng đupnfếcilrn cảgrbzardzng hôobfn “bầkwppn đupnfveqeo”, “đupnfveqeo hữbqbmu” cũcnwjng đupnfãlanwardzqniui dùnfmfng.

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui nómhfli:

“Nếcilru đupnfveqeo hữbqbmu muốoozgn ta nómhfli thìwasmlanwy tạveqeo thêyyenm mấestuy tầkwppng kếcilrt giớcqkxi ngăoozgn cáwsehch vớcqkxi bêyyenn ngoàrihmi.”

“Hừptsz” Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn hừptsz lạveqenh mộvgprt tiếcilrng, nhưardzng cũcnwjng vung tay bốoozg trídgfm thêyyenm hai tầkwppng đupnfveqeo vậuncrn xung quanh.

lvptc nàrihmy quanh ngưardzqniui Lýrvnt Trưardzqniung Thọwsehcnwjng tuôobfnn ra mộvgprt vòimhsng đupnfveqeo vậuncrn huyềjcgon diệgrbzu.

oozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn tậuncrn mắjcgot nhìwasmn thấestuy sau lưardzng Lýrvnt Trưardzqniung Thọwsehmhfl mộvgprt cáwsehi Tháwsehi Cựdxpmc Đybnglorr nhỏpgky xinh nhẹybng nhàrihmng lậuncrp loèkzhf, lúlvptc ẩxczgn lúlvptc hiệgrbzn.

Trong lòimhsng nàrihmng khôobfnng cómhfl nửneqba phầkwppn hoàrihmi nghi đupnfoozgi vớcqkxi thâhvmkn phậuncrn củwepha Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh.

Chídgfmnh lúlvptc nàrihmy, Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh thảgrbzn nhiêyyenn nómhfli:

“Đybngveqeo hữbqbmu đupnfếcilrn từptsz U Minh chi đupnftacva, bảgrbzn thểpgkyrihm Hồlorrng Môobfnng hung thúlvpt Huyếcilrt Sídgfm Hắjcgoc Văoozgn, làrihm thủwephrtoxnh củwepha tộvgprc Hắjcgoc Văoozgn, hiệgrbzn tạveqei đupnfang làrihmm việgrbzc cho hai vịtacvlanwo gia màrihm ta khôobfnng tiệgrbzn nómhfli ra.

Đybngang mưardzu đupnflorr chiếcilrm đupnfoạveqet Long tộvgprc.

Ta cómhflmhfli sai chỗyspkrihmo khôobfnng?”

oozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn sắjcgoc mặitzxt trắjcgong bệgrbzch, đupnfãlanw khôobfnng còimhsn ýrvnt niệgrbzm giãlanwy giụkusma, theo bảgrbzn năoozgng nổnetfi lêyyenn sáwseht ýrvnt đupnfyyenn cuồlorrng, áwsehnh mắjcgot khôobfnng ngừptszng biếcilrn ảgrbzo, khídgfm tứgdrcc âhvmkm lãlanwnh vôobfnnfmfng.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh nhẹybng nhàrihmng nómhfli:

“Nhâhvmkn tộvgprc cómhflhvmku tụkusmc ngữbqbm: Ngưardzqniui đupnfang làrihmm, trờqniui đupnfang nhìwasmn.”

oozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn trong nháwsehy mắjcgot bừptszng tỉmhflnh, nhẹybng nhàrihmng thởbrpurihmi, lộvgpr ra mấestuy phầkwppn vũcnwj mịtacv, ôobfnn nhu cưardzqniui nómhfli:

“Đybngveqeo hữbqbmu đupnfãlanw đupnfiềjcgou tra ta rõcifcrihmng nhưardz thếcilr, lạveqei bốoozg trídgfmdgfmnh toáwsehn nhưardz vậuncry nhưardzng lạveqei khôobfnng giếcilrt ta, chắjcgoc làrihm đupnfoozgi vớcqkxi ta cómhfl toan tídgfmnh.

Đybngveqeo hữbqbmu cứgdrc mởbrpu miệgrbzng, chỉmhfl cầkwppn khôobfnng đupnfpgky lộvgpr chuyệgrbzn nàrihmy, ta đupnfjcgou nghe theo ngưardzơxrvsi.”

“Đybngveqeo hữbqbmu…”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh trầkwppm ngâhvmkm hai tiếcilrng, đupnfvgprt nhiêyyenn hỏpgkyi:

“Ngưardzơxrvsi khôobfnng mệgrbzt mỏpgkyi sao?”

Chiêyyenu thứgdrc nhấestut – Tẩxczgu Tâhvmkm (Đybngáwsehnh vàrihmo tâhvmkm lýrvnt)

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nhấestut thờqniui ngẩxczgn ngưardzqniui.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh thởbrpurihmi:

“Ngưardzqniui cómhfl nhiềjcgou loạveqei tâhvmkm tưardz, cho nêyyenn cũcnwjng cómhfl trăoozgm ngàrihmn diệgrbzn mạveqeo kháwsehc nhau, nhữbqbmng sinh linh kháwsehc cũcnwjng nhưardz vậuncry.

Ngưardzơxrvsi nhìwasmn nhữbqbmng phàrihmm nhâhvmkn trêyyenn đupnfưardzqniung phốoozgrihmy đupnfi, vìwasm sinh tồlorrn màrihmobfnn ba, vìwasmxrvsm áwseho màrihm phiềjcgon nãlanwo, khôobfnng thểpgky khôobfnng thểpgky hiệgrbzn ra khuôobfnn mặitzxt giảgrbz dốoozgi che dấestuu đupnfi nộvgpri tâhvmkm củwepha chídgfmnh mìwasmnh.

Chúlvptng ta làrihm ngưardzqniui tu hàrihmnh đupnfgdrcng ngoàrihmi thếcilr tụkusmc, thọwseh nguyêyyenn lâhvmku dàrihmi, sao lạveqei cũcnwjng nhưardz vậuncry?

Đybngveqeo hữbqbmu, ngưardzơxrvsi sốoozgng nhưardz vậuncry cómhfl mệgrbzt khôobfnng?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nghe vậuncry, thu liễtveym ýrvntardzqniui, chăoozgm chúlvpt nhìwasmn vàrihmo nhữbqbmng phàrihmm nhâhvmkn đupnfang đupnfi lạveqei trêyyenn đupnfưardzqniung phốoozg phồlorrn hoa nàrihmy.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh tiếcilrp tụkusmc đupnfi vềjcgo phídgfma trưardzcqkxc, Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn vôobfn thứgdrcc đupnfi theo sau, trong mắjcgot phưardzmhflng lộvgpr ra mấestuy phầkwppn suy tưardznfmfng mộvgprt chúlvptt cảgrbzm giáwsehc mệgrbzt mỏpgkyi.

rihmng thấestup giọwsehng nómhfli:

“Tấestut cảgrbz chỉmhflwasm hai chữbqbm sinh tồlorrn.”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui cưardzqniui, đupnfúlvptng lúlvptc đupnfi qua mộvgprt hoa lâhvmku.

Chỉmhfl thấestuy trêyyenn cộvgprt trụkusmrihmu đupnfpgky trưardzcqkxc cửneqba hoa lâhvmku treo mộvgprt tấestum biểpgkyn, phídgfma trêyyenn viếcilrt:

‘Tin vàrihmo Hảgrbzi thầkwppn, ngưardzơxrvsi chỉmhfl cầkwppn trảgrbz bảgrbzy thàrihmnh tiềjcgon hoa tửneqbu"

Khụkusm, đupnfúlvptng làrihm chiêyyenu tròimhs quảgrbzng báwsehwasmnh ảgrbznh Hảgrbzi Thầkwppn giáwseho.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh nhìwasmn nhữbqbmng bómhflng hồlorrng đupnfang nghỉmhfl ngơxrvsi trong hoa lâhvmku nómhfli:

“Nếcilru nómhfli làrihm miễtveyn cưardztkeyng tưardzơxrvsi cưardzqniui, chúlvptng ta cũcnwjng đupnfâhvmku kháwsehc cáwsehc nàrihmng ấestuy?”

Chiêyyenu thứgdrc hai – Đybnglorrng Cảgrbzm

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn khẽveqe thởbrpurihmi:

“Đybngveqeo hữbqbmu cùnfmfng ta tấestut nhiêyyenn làrihmmhfl kháwsehc biệgrbzt.”

“Khôobfnng! Kỳrvnt thậuncrt rấestut giốoozgng nhau.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh lạveqenh nhạveqet nómhfli:

“Hồlorrng Hoang nhưardzrihmn cờqniu, Tháwsehnh Nhâhvmkn làrihm ngưardzqniui đupnfáwsehnh cờqniu, tấestut cảgrbz chúlvptng ta đupnfjcgou chỉmhflrihm quâhvmkn cờqniurihm thôobfni.”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nómhfli:

“Đybngveqeo hữbqbmu ngưardzmhflc lạveqei đupnfãlanw nhìwasmn thấestuu”

“Chỉmhflwasm hai chữbqbm sinh tồlorrn.”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehwasmnh tĩrtoxnh đupnfáwsehp trảgrbz lạveqei câhvmku nómhfli khi nãlanwy củwepha nàrihmng. Áeulvnh mắjcgot Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn hơxrvsi thay đupnfnetfi, nàrihmng lạveqei hỏpgkyi:

“Đybngveqeo hữbqbmu chỉmhfl muốoozgn nómhfli mấestuy lờqniui nàrihmy vớcqkxi ta thôobfni ưardz?”

“Tấestut nhiêyyenn làrihm khôobfnng phảgrbzi”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui nómhfli:

“Thựdxpmc khôobfnng dáwsehm giấestuu diếcilrm, ta cùnfmfng đupnfveqeo hữbqbmu đupnfãlanw giao thủweph vớcqkxi nhau mấestuy lầkwppn, cũcnwjng cómhfl chúlvptt hiểpgkyu rõcifc đupnfveqeo hữbqbmu.”

“Ồvmnc?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nhídgfmu màrihmy:

“Ta tídgfmnh toáwsehn Nam Hảgrbzi thầkwppn giáwseho chỉmhflmhfl mộvgprt lầkwppn thôobfni màrihm.”

Chiêyyenu thứgdrc ba – Pháwsehhvmkm Phòimhsng (côobfnng pháwseh phòimhsng ngựdxpmhvmkm hồlorrn -.-)

rvnt Trưardzqniung Thọwsehmhfli:

“Đybngveqeo hữbqbmu cómhfl nhớcqkx chuyệgrbzn ởbrpu Đybngvgpr Tiêyyenn môobfnn? Ngưardzơxrvsi cómhfl mộvgprt khôobfni lỗyspki bịtacvmhfla thâhvmkn củwepha ta tiêyyenu diệgrbzt.”

“Làrihm ngưardzơxrvsi!”

“Làrihm ta, còimhsn cómhfl vịtacv Huyềjcgon Đybngôobfn Tiểpgkyu pháwsehp sưardzrihm đupnfveqeo hữbqbmu đupnfãlanw gặitzxp trưardzcqkxc đupnfâhvmky.”

“Cũcnwjng làrihm ngưardzơxrvsi?”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh khôobfnng nómhfli gìwasm, chỉmhfl lắjcgoc lắjcgoc phấestut trầkwppn, tiếcilrp tụkusmc bưardzcqkxc đupnfi.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn khôobfnng tựdxpm chủwephardzcqkxc theo sau, nhìwasmn thẳlvptng vàrihmo cỗyspk đupnfveqeo nhâhvmkn giấestuy củwepha Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh, nàrihmng hỏpgkyi:

“Vậuncry vìwasm sao ngưardzơxrvsi khôobfnng đupnfpgky bọwsehn ngưardzqniui Triệgrbzu Côobfnng Minh giếcilrt ta?”

“Nếcilru ta muốoozgn giếcilrt đupnfveqeo hữbqbmu, khôobfnng cầkwppn phảgrbzi mưardzmhfln tay Triệgrbzu Côobfnng Minh cùnfmfng Quỳrvntnh Tiêyyenu tiêyyenn tửneqb.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh lạveqenh nhạveqet:

“Đybngveqeo hữbqbmu hẳlvptn phảgrbzi biếcilrt làrihm trong Long tộvgprc vẫtewun còimhsn tồlorrn tạveqei mấestuy lãlanwo Long chứgdrc?”

oozgn Tịtacvnh nhìwasmn chằptszm chằptszm vàrihmo Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh, cómhfl chúlvptt vôobfn lựdxpmc nómhfli:

“Hómhfla ra từptsz đupnfkwppu đupnfếcilrn cuốoozgi, ta đupnfjcgou nằptszm trong tídgfmnh toáwsehn củwepha đupnfveqeo hữbqbmu.”

“Đybngveqeo hữbqbmu quáwseh khen.”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui nómhfli:

“Ngưardzqniui đupnfáwsehnh cờqniu khôobfnng phảgrbzi ta, ta cũcnwjng chỉmhflrihm quâhvmkn cờqniu thôobfni.”

oozgn Tĩrtoxnh đupnfveqeo nhâhvmkn nhẹybng nhàrihmng gậuncrt đupnfkwppu, ngẩxczgng đupnfkwppu nhìwasmn vềjcgo phídgfma cửneqbu thiêyyenn.

“Nhâhvmkn giáwseho xưardza nay thanh tĩrtoxnh vôobfn vi, nhưardzng bàrihmn vềjcgorihmy mưardzu tídgfmnh kếcilr, ai cũcnwjng khôobfnng bằptszng đupnfưardzmhflc cáwsehc ngưardzơxrvsi.

mhfli đupnfi, muốoozgn ta làrihmm chuyệgrbzn gìwasm?”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui cưardzqniui khôobfnng nómhfli, đupnfúlvptng lúlvptc đupnfi ngang qua mộvgprt tửneqbu lâhvmku, liềjcgon dùnfmfng tay ra dấestuu mờqniui.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn khómhfl hiểpgkyu, nhưardzng hiệgrbzn tạveqei tiếcilrt tấestuu câhvmku chuyệgrbzn đupnfãlanw bịtacvrvnt Trưardzqniung Thọwseh khốoozgng chếcilr, chỉmhfl gậuncrt đupnfkwppu thuậuncrn theo, khôobfnng kinh đupnfvgprng bấestut cứgdrc phàrihmm nhâhvmkn nàrihmo, đupnfi lêyyenn mộvgprt gian nhãlanw phòimhsng trêyyenn tầkwppng cao nhấestut.

Chiêyyenu thứgdrcardz – Uốoozgng Rưardzmhflu

rvnt Trưardzqniung Thọwseh lấestuy ra Thầkwppn Tiêyyenn Tuýrvnt nguyêyyenn dịtacvch củwepha mìwasmnh, cưardzqniui nómhfli:

“Ngàrihmy hôobfnm nay, chúlvptng ta khôobfnng bằptszng bắjcgot chưardzcqkxc phàrihmm nhâhvmkn, lấestuy rưardzmhflu giảgrbzi sầkwppu.”

nfmf sao cỗyspkmhfla thâhvmkn nàrihmy cũcnwjng chỉmhflrihm đupnfveqeo nhâhvmkn giấestuy màrihm thôobfni, khôobfnng cómhflwasm phảgrbzi sợmhfl.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn khẽveqeardzqniui, cũcnwjng khôobfnng cựdxpm tuyệgrbzt.

Hai cáwsehi chétkeyn dạveqe quang bịtacvmhflt đupnfkwppy, rấestut nhanh lạveqei cạveqen, mộvgprt chétkeyn rồlorri lạveqei mộvgprt chétkeyn, mộvgprt lúlvptc sau, áwsehnh mắjcgot Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn đupnfãlanwmhfl chúlvptt môobfnng lung.

ardzmhflu khôobfnng say ngưardzqniui, ngưardzqniui tựdxpm say.

rvnt Trưardzqniung Thọwseh suy tưardz, ấestup ủweph mộvgprt lúlvptc lâhvmku, tìwasmm mộvgprt câhvmku nómhfli cómhfl khảgrbzoozgng đupnfâhvmkm xuyêyyenn qua tráwsehi tim củwepha ngoan nhâhvmkn nàrihmy.

“Đybngveqeo hữbqbmu đupnfãlanw từptszng tựdxpm hỏpgkyi bảgrbzn thâhvmkn rằptszng: mìwasmnh vấestut vảgrbz ngưardzmhflc xuôobfni, bậuncrn rộvgprn nhưardz vậuncry rốoozgt cuộvgprc làrihmwasmwsehi gìwasm?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nghe vậuncry, chăoozgm chúlvpt nhìwasmn cáwsehi chétkeyn trong tay:

“Ngưardzơxrvsi hẳlvptn phảgrbzi biếcilrt vìwasm sao ta lạveqei nghe lệgrbznh củwepha bọwsehn họwseh.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh:…

wsehi nàrihmy mìwasmnh đupnfúlvptng làrihm khôobfnng biếcilrt.

Nhưardzng đupnfiềjcgou nàrihmy cũcnwjng khôobfnng ảgrbznh hưardzbrpung Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh tiếcilrp tụkusmc thựdxpmc hiệgrbzn kịtacvch bảgrbzn.

“Đybngveqeo hữbqbmu, nhữbqbmng ngưardzqniui đupnfang lợmhfli dụkusmng ngưardzơxrvsi cómhfl từptszng đupnfpgky ngưardzơxrvsi vàrihmo mắjcgot hay khôobfnng?”

Trong lòimhsng Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn hiệgrbzn ra rấestut nhiềjcgou hìwasmnh ảgrbznh, nàrihmng quay đupnfkwppu nhìwasmn cảgrbznh vậuncrt ngoàrihmi cửneqba sổnetf, lạveqenh nhạveqet nómhfli:

“Ta khôobfnng cầkwppn bọwsehn họwseh nhìwasmn nhậuncrn ta.

Ta làrihm nhấestut tộvgprc chi vưardzơxrvsng, quáwseht tháwseho khắjcgop Huyếcilrt Hảgrbzi. Nếcilru khôobfnng phảgrbzi hai ngưardzqniui kia lợmhfli dụkusmng tídgfmnh mệgrbznh tộvgprc nhâhvmkn củwepha ta đupnfpgky áwsehp chếcilr thìwasm…”

“Đybngveqeo hữbqbmu.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh ngắjcgot lờqniui nàrihmng, nghiêyyenm mặitzxt nómhfli:

“Đybngptszng tựdxpm lừptsza mìwasmnh dốoozgi ngưardzqniui, trong lòimhsng ngưardzơxrvsi thậuncrt sựdxpm suy nghĩrtox nhưardz vậuncry sao?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn hơxrvsi nhídgfmu màrihmy nhìwasmn Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh, ngửneqba đupnfkwppu uốoozgng cạveqen mộvgprt ly Thầkwppn Tiêyyenn Tuýrvnt nguyêyyenn dịtacvch, đupnfvgprt nhiêyyenn nắjcgom chặitzxt tay, lạveqei dầkwppn dầkwppn buôobfnng lỏpgkyng, thởbrpurihmi:

“Khôobfnng sai, thậuncrt ra năoozgm đupnfómhfl ta cómhfl thểpgky quay vềjcgo Huyếcilrt Hảgrbzi, nhưardzng vừptsza vềjcgo đupnfếcilrn nơxrvsi thìwasm Luâhvmkn Hồlorri đupnfãlanw đupnfưardzmhflc kiếcilrn tạveqeo, thàrihmnh lậuncrp ra Đybngtacva phủweph, ta đupnfãlanw khôobfnng chốoozgn dung thâhvmkn, liềjcgon mưardzmhfln cơxrvs hộvgpri tộvgprc nhâhvmkn bịtacv giam giữbqbm, hoàrihmn toàrihmn đupnfkwppu nhậuncrp vàrihmo Tâhvmky Phưardzơxrvsng.

Ta chưardza hềjcgomhfli nhữbqbmng lờqniui nàrihmy vớcqkxi bấestut kìwasm ai.

Đybngveqeo hữbqbmu đupnfãlanwrihmi lòimhsng chưardza?”

“Đybngãlanw nhưardz vậuncry, chúlvptng ta hãlanwy thoảgrbzi máwsehi nómhfli vớcqkxi nhau.

Đybngveqeo hữbqbmu cũcnwjng biếcilrt, lúlvptc nàrihmy Tâhvmky Phưardzơxrvsng dùnfmfng đupnfếcilrn ngưardzơxrvsi, bảgrbzn thâhvmkn ngưardzơxrvsi khôobfnng lo khôobfnng đupnfveqet đupnfưardzmhflc chỗyspk tốoozgt.

Nhưardzng nếcilru sau nàrihmy Phưardzơxrvsng Tâhvmky hưardzng thịtacvnh, tìwasmnh cảgrbznh củwepha ngưardzơxrvsi sẽveqe nhưardz thếcilrrihmo?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn thấestup giọwsehng nómhfli:

“Tấestut nhiêyyenn làrihm hồlorrn phi pháwsehch táwsehn, hôobfni phi yêyyenn diệgrbzt, sợmhfl rằptszng bịtacv xửneqbrvntlvptc nàrihmo cũcnwjng khôobfnng hay…

Nhưardzng lúlvptc đupnfómhfl ta cómhfl thểpgky trốoozgn vàrihmo trong Hỗyspkn Đybngvgprn hảgrbzi.”

Áeulvnh mắjcgot Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh tràrihmn đupnfkwppy châhvmkn thàrihmnh tha thiếcilrt, nhẹybng giọwsehng hỏpgkyi:

“Trốoozgn đupnfi rồlorri sao nữbqbma?”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn lậuncrp tứgdrcc im lặitzxng, chỉmhflardzqniui lạveqenh, lạveqei tựdxpmwasmnh rómhflt mộvgprt ly rưardzmhflu, ngửneqba đupnfkwppu uốoozgng cạveqen.

“Nómhfli đupnfi, ngưardzơxrvsi muốoozgn ta làrihmm chuyệgrbzn gìwasm. Cómhfl thểpgky cho ta chỗyspk tốoozgt nhưardzrihmo?

Nếcilru nhưardz ngưardzơxrvsi cómhfl biệgrbzn pháwsehp bảgrbzo vệgrbz ta khôobfnng chếcilrt dưardzcqkxi tay củwepha Tháwsehnh Nhâhvmkn, ta cómhfl thểpgky sẽveqeardzơxrvsng tựdxpma vàrihmo ngưardzơxrvsi.”

“Ta khôobfnng muốoozgn ngưardzơxrvsi làrihmm chuyệgrbzn gìwasm, cũcnwjng khôobfnng cómhfl chỗyspkrihmo cầkwppn dùnfmfng đupnfếcilrn ngưardzơxrvsi.”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui cưardzqniui, khôobfnng đupnfpgky lộvgpr dấestuu vếcilrt nàrihmo bắjcgot đupnfkwppu thựdxpmc hiệgrbzn bưardzcqkxc tiếcilrp theo.

Chiêyyenu thứgdrcoozgm – Báwsehnh Vẽveqe

“Nhưardzng hôobfnm nay ta sẽveqe chỉmhfl cho ngưardzơxrvsi mộvgprt con đupnfưardzqniung sáwsehng.”

Ngómhfln tay Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh chấestum chúlvptt rưardzmhflu, viếcilrt hai chữbqbm to xuốoozgng mặitzxt bàrihmn.

‘Thiêyyenn Đybngìwasmnh’

rvnt Trưardzqniung Thọwsehmhfli:

“Đybngveqeo hữbqbmu đupnfoozgi vớcqkxi nơxrvsi nàrihmy biếcilrt đupnfưardzmhflc bao nhiêyyenu?”

“A” Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn khôobfnng nhịtacvn đupnfưardzmhflc cưardzqniui mộvgprt tiếcilrng, giọwsehng đupnfkwppy tràrihmo phúlvptng:

“Ngưardzơxrvsi cảgrbzm thấestuy nơxrvsi nàrihmy cómhfl thểpgky bảgrbzo vệgrbz đupnfưardzmhflc ta?”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehardzqniui cưardzqniui, viếcilrt thêyyenm mộvgprt chữbqbm ‘Nhâhvmkn’ bêyyenn cạveqenh ‘Thiêyyenn Đybngìwasmnh’.

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn thu liễtveym ýrvntardzqniui, lãlanwnh đupnfveqem nómhfli:

“Bọwsehn họwseh muốoozgn ta làrihmm cáwsehi gìwasm?”

"Vạveqen vậuncrt cómhfl âhvmkm cómhflardzơxrvsng, thiêyyenn đupnftacva cómhfl ngàrihmy cũcnwjng cómhfl đupnfêyyenm.” Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh xoáwseh đupnfi ba chữbqbm vừptsza viếcilrt, cưardzqniui nómhfli:

“Nơxrvsi đupnfestuy muốoozgn quậuncrt khởbrpui, cầkwppn uy nghi trong sáwsehng, cũcnwjng cầkwppn sắjcgoc bétkeyn trong tốoozgi.

Ngưardzơxrvsi cómhfl biếcilrt bâhvmky giờqniu trong Thiêyyenn Đybngìwasmnh còimhsn trốoozgng rấestut nhiềjcgou thầkwppn vịtacv. Vìwasm sao cómhfl chídgfmnh thầkwppn tạveqeo phúlvptc cho phàrihmm nhâhvmkn, nhưardzng cũcnwjng cómhfl chídgfmnh thầkwppn gieo rắjcgoc ôobfnn dịtacvch.

Chídgfmnh làrihmwasmrvnt do nàrihmy.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh lấestuy ra mộvgprt cuộvgprn vảgrbzi từptszoozgng tay áwseho đupnfưardza cho Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn, lạveqenh nhạveqet nómhfli:

“Hôobfnm nay ngưardzơxrvsi chỉmhfl cầkwppn đupnflorrng ýrvnt lờqniui thềjcgo đupnfveqei đupnfveqeo nàrihmy, khi thờqniui cơxrvs thídgfmch hợmhflp đupnfếcilrn, nghe ta triệgrbzu hoáwsehn, tựdxpm ta giúlvptp ngưardzơxrvsi thoáwseht ly khốoozgn cảgrbznh.

Đybngếcilrn lúlvptc đupnfómhfl ngưardzơxrvsi chỉmhfl cầkwppn an phậuncrn làrihmm thầkwppn tửneqb, thếcilr thiêyyenn đupnfi làrihmm nhữbqbmng việgrbzc bídgfm mậuncrt. Nhưardz vậuncry, trong thiêyyenn hạveqe trừptsz vịtacv bệgrbz hạveqe kia, khi ngưardzơxrvsi làrihmm việgrbzc khôobfnng cầkwppn nhìwasmn sắjcgoc mặitzxt bấestut kìwasm kẻoozgrihmo.”

Áeulvnh mắjcgot Văoozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn cómhfl chúlvptt phứgdrcc tạveqep, nhậuncrn lấestuy cuộvgprn vảgrbzi, chậuncrm rãlanwi mởbrpu ra.

rihmng ngẩxczgng đupnfkwppu nhìwasmn Lýrvnt Trưardzqniung Thọwseh

Lờqniui thềjcgorihmy do chídgfmnh tay hắjcgon viếcilrt ra ưardz?

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn chậuncrm rãlanwi gậuncrt đupnfkwppu, nómhfli:

“Ta cómhfl thểpgky lậuncrp thệgrbz, nhưardzng ngưardzơxrvsi phảgrbzi đupnfáwsehp ứgdrcng mộvgprt đupnfiềjcgou kiệgrbzn củwepha ta.”

“Ngưardzơxrvsi cứgdrcmhfli đupnfptszng ngạveqei.”

“Sau nàrihmy, ta muốoozgn gặitzxp Huyềjcgon Đybngôobfn Đybngveqei đupnfveqei pháwsehp sưardz mộvgprt lầkwppn.”

rvnt Trưardzqniung Thọwsehxrvsi nhídgfmu màrihmy, nhấestut thờqniui cũcnwjng khôobfnng dáwsehm đupnflorrng ýrvnt, nhưardzng trong lòimhsng bỗyspkng xuấestut hiệgrbzn mộvgprt chúlvptt cảgrbzm ngộvgpr, ngưardzng tụkusm thàrihmnh mộvgprt chữbqbm:

‘Cómhfl thểpgky

Áeulvch, Tháwsehnh Nhâhvmkn lãlanwo gia vẫtewun luôobfnn nhìwasmn nơxrvsi nàrihmy? Chắjcgoc hẳlvptn khi nãlanwy mìwasmnh khôobfnng cómhflmhfli lung tung cáwsehi gìwasm đupnfâhvmku, tấestut cảgrbz lờqniui nómhfli mìwasmnh đupnfjcgou câhvmkn nhắjcgoc ídgfmt nhấestut mưardzqniui mấestuy lầkwppn…

“Cómhfl thểpgky.”

rvnt Trưardzqniung Thọwseh lậuncrp tứgdrcc gậuncrt đupnfkwppu:

“Vậuncry lậuncrp lờqniui thềjcgo đupnfi.”

oozgn Tịtacvnh đupnfveqeo nhâhvmkn nhẹybng nhàrihmng thởbrpu hắjcgot ra, nàrihmng chưardza từptszng nghĩrtox rằptszng trong mộvgprt ngàrihmy màrihmwasmnh cómhfl thểpgky lậuncrp đupnfếcilrn hai lờqniui thềjcgo đupnfveqei đupnfveqeo phứgdrcc tạveqep nhưardz vậuncry, hơxrvsn nữbqbma bảgrbzn lờqniui thếcilr sau càrihmng hoàrihmn thiệgrbzn, càrihmng chu toàrihmn hơxrvsn cảgrbz bảgrbzn trưardzcqkxc, thậuncrm chídgfmhvmkn nhắjcgoc đupnfếcilrn cảgrbzwasmnh huốoozgng thiêyyenn đupnfveqeo can thiệgrbzp vàrihmo.

Quảgrbz nhiêyyenn, nàrihmng thua khôobfnng oan.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.