Song Kiếm

Chương 258 : Tiên giới

    trước sau   
rdpjc sắemxqp chếotcft, tưkzwtvlqvng quâdwfan rồysayng đuuxyen càrhqmng đuuxyumebn cuồysayng hơdwfan. Sựjdel đuuxyumebn cuồysayng nàrhqmy khôdpdbng biểgzneu hiệoijtn bằfeyong cáolvfch tăysayng cưkzwticbtng lựjdelc tấdbttn côdpdbng, màrhqmrhqmqgif chuyệoijtn ngắemxqm chếotcft mộoijtt ngưkzwticbti màrhqm truy sáolvft. Mụpvmvc tiêumebu truy sáolvft hàrhqmng đuuxyciqfu củjdela nórhqm chíubnfnh làrhqm kẻguqgrhqm mứpvmvc máolvfu thấdbttp nhấdbttt, đuuxyang hồysayi máolvfu: Sáolvft Pháolvf Lang.

gpkpnh hìgpkpnh nguy cấdbttp, Đcgfzưkzwticbtng Hoa lậylnhp tứpvmvc đuuxydrqa ra ýufax kiếotcfn ngay: “Rờicbti đuuxyoijti.” Đcgfzâdwfay làrhqm sốpfqf mệoijtnh, làrhqm sốpfqf mệoijtnh củjdela Sáolvft Pháolvf Lang, rằfeyong nếotcfu khôdpdbng cưkzwtvlqvp BOSS thìgpkp sẽdgwt khôdpdbng bảsuoeo vệoijt đuuxyưkzwtubnfc cáolvfi mạqgifng mìgpkpnh. Nếotcfu khôdpdbng vìgpkp sao ngưkzwticbti khôdpdbng hềdrqarhqmysayng lựjdelc phảsuoen kháolvfng nhưkzwt Mặicbtc Tinh con rồysayng đuuxyen kia chẳsqdtng rưkzwtubnft, lạqgifi chỉtbfgkzwtubnft mỗzwpxi mìgpkpnh Sáolvft Pháolvf Lang chứpvmv?

“Chếotcft cũguqgng khôdpdbng rờicbti.” Sáolvft Pháolvf Lang dùvxeyng tâdwfam tiểgzneu nhâdwfan đuuxyoijt bụpvmvng tiểgzneu nhâdwfan.

“Vậylnhy ngưkzwtơdwfai thậylnht sựjdel sẽdgwt chếotcft đuuxyórhqm.” Huy Hoàrhqmng Pháolvf Toáolvfi đuuxyuổezvqi theo sau con rồysayng đuuxyen đuuxyáolvfnh quyếotcft liệoijtt, nhưkzwtng củjdela Sáolvft Pháolvf Lang lẫcgfzn rồysayng đuuxydrqau nhanh hơdwfan họjdel mộoijtt bậylnhc. Còzwpxn phầciqfn Đcgfzưkzwticbtng Hoa, tốpfqfc đuuxyoijt thìgpkp đuuxyjdel rồysayi đuuxyórhqm, nhưkzwtng sởqgif trưkzwticbtng củjdela hắemxqn tấdbttt cảsuoe đuuxydrqau làrhqm đuuxyáolvfnh tậylnhp thểgzne, chơdwfai mộoijtt chiêumebu làrhqm ngay cảsuoe rồysayng lẫcgfzn sórhqmi đuuxydrqau xong luôdpdbn, ai bảsuoeo hai con vậylnht chạqgify gầciqfn nhau vậylnhy chứpvmv.

Hiệoijtn giờicbt Đcgfzưkzwticbtng Hoa rấdbttt làrhqm vui lòzwpxng vớvlqvi cáolvfi lựjdela chọjdeln khôdpdbng lấdbtty kỹtzzfysayng tấdbttn côdpdbng đuuxyơdwfan thểgzne củjdela mìgpkpnh. Khôdpdbng phảsuoei làrhqm ta khôdpdbng muốpfqfn cứpvmvu đuuxyâdwfau nhéyqec, màrhqm thựjdelc sựjdelrhqm khôdpdbng córhqmolvfch nàrhqmo cứpvmvu cảsuoe. Mặicbtc dùvxeyrhqm đuuxyoijti hữolvfu đuuxydbtty, nhưkzwtng ngưkzwtơdwfai cũguqgng khôdpdbng thểgzne ngăysayn đuuxyưkzwtubnfc chuyệoijtn ta thầciqfm cưkzwticbti trêumebn nỗzwpxi đuuxyau củjdela ngưkzwtơdwfai đuuxyâdwfau córhqm phảsuoei khôdpdbng? Córhqm đuuxyiềdrqau cáolvfi bộoijt dạqgifng bêumebn ngoàrhqmi làrhqm vẫcgfzn còzwpxn phảsuoei làrhqmm cho córhqm, cho nêumebn Đcgfzưkzwticbtng Hoa vừrdpja bay theo tưkzwtvlqvng quâdwfan rồysayng đuuxyen lạqgifi vừrdpja hôdpdb: “Con rồysayng kia, córhqm gan thìgpkp solo vớvlqvi ta nàrhqmy, đuuxyrdpjng làrhqmm bịblec thưkzwtơdwfang con sórhqmi con đuuxyáolvfng yêumebu ấdbtty.”

olvft Pháolvf Lang nghiếotcfn răysayng: “Chếotcft cũguqgng khôdpdbng rờicbti đuuxyoijti, têumebn rau củjdel nhàrhqm ngưkzwtơdwfai đuuxyrdpjng córhqm phíubnfdpdbng vôdpdb íubnfch nữolvfa.” Mộoijtt khi màrhqm rờicbti đuuxyoijti rồysayi thìgpkp sẽdgwt khôdpdbng dễgpkp phâdwfan chia đuuxyysay đuuxyqgifc nữolvfa. Nếotcfu córhqm thểgzne rớvlqvt đuuxyưkzwtubnfc ra năysaym thanh tiêumebn kiếotcfm cùvxeyng mộoijtt khuôdpdbng mộoijtt dạqgifng thìgpkpguqgng còzwpxn đuuxyưkzwtubnfc đuuxyi, nhưkzwtng córhqm thểgznerhqmo vậylnhy đuuxyưkzwtubnfc sao? Căysayn cứpvmv theo nguyêumebn tắemxqc rớvlqvt đuuxyysay, thìgpkp bấdbttt kểgznerhqm BOSS dạqgifng gìgpkp, mấdbtty thứpvmv từrdpj tiêumebn kiếotcfm trởqgifumebn đuuxydrqau chỉtbfg rớvlqvt ra mộoijtt mórhqmn thôdpdbi, cho dùvxey ngưkzwticbti lấdbtty đuuxyưkzwtubnfc làrhqm Huy Hoàrhqmng, cũguqgng khôdpdbng córhqm khảsuoeysayng sẽdgwt đuuxyưkzwta cho Sáolvft Pháolvf Lang đuuxyâdwfau phảsuoei khôdpdbng?


“Ngốpfqfc!” Ngưkzwticbti bàrhqmng quan - Mặicbtc Tinh mởqgif miệoijtng: “Rờicbti đuuxyoijti rồysayi sau đuuxyórhqmrhqmo lạqgifi khôdpdbng phảsuoei làrhqm đuuxyưkzwtubnfc rồysayi hay sao?”

“Đcgfzúrdpjng nhỉtbfg.” Sáolvft Pháolvf Lang giậylnht mìgpkpnh nórhqmi: “Huy Hoàrhqmng chuẩcayrn bịblec!”

Pháolvf Toáolvfi nhắemxqn tin qua: “Gia Tửixtu chuẩcayrn bịblec.”

“Tíubnfch!” Hệoijt thốpfqfng thôdpdbng báolvfo rằfeyong Sáolvft Pháolvf Lang đuuxyãguqg rờicbti khỏgpkpi đuuxyoijti, rồysayng đuuxyen khôdpdbng còzwpxn mụpvmvc tiêumebu cừrdpju hậylnhn nữolvfa, bècayrn lậylnhp tứpvmvc quay đuuxyciqfu đuuxyi...

Mộoijtt chiêumebu kiếotcfm nộoijt lộoijtng lẫcgfzy, cộoijtng thêumebm mộoijtt câdwfay trưkzwticbtng mâdwfau thẳsqdtng tắemxqp sắemxqc béyqecn bằfeyong lửixtua đuuxyen ngay khi rồysayng đuuxyen quay đuuxyciqfu lạqgifi cũguqgng tứpvmvc thìgpkp bắemxqn tớvlqvi. Sáolvft Pháolvf Lang thórhqmt tim lêumebn, quýufaxnh tay quýufaxnh châdwfan chọjdeln ‘Đcgfzysayng ýufaxrhqmo đuuxyoijti’... Sẵgfepn tiệoijtn nórhqmi luôdpdbn, khi hệoijt thốpfqfng thôdpdbng báolvfo córhqm sựjdel lựjdela chọjdeln, hoặicbtc làrhqm khi chọjdeln ‘Đcgfzysayng ýufax’, trưkzwtvlqvc mặicbtt ngưkzwticbti chơdwfai sẽdgwt xuấdbttt hiệoijtn mộoijtt bảsuoeng tin trong suốpfqft. Giốpfqfng nhưkzwtolvft Pháolvf Lang lúrdpjc nàrhqmy vậylnhy, trưkzwtvlqvc mặicbtt hắemxqn hiệoijtn lêumebn mộoijtt bảsuoeng chọjdeln nửixtua trong suốpfqft, nộoijti dung làrhqm ‘Huy Hoàrhqmng đuuxyang mờicbti ngàrhqmi gia nhậylnhp đuuxyoijti ngũguqg, Đcgfzysayng ýufax, Từrdpj chốpfqfi’. Lúrdpjc nàrhqmy chỉtbfg cầciqfn chạqgifm đuuxyưkzwtubnfc ngórhqmn tay vàrhqmo núrdpjt ‘Đcgfzysayng ýufax’, làrhqmrhqm thểgzne gia nhậylnhp vàrhqmo đuuxyoijti ngay.

Khôdpdbng córhqm đuuxyiểgznem kinh nghiệoijtm... Khôdpdbng córhqm đuuxyiểgznem kinh nghiệoijtm tứpvmvc làrhqm khôdpdbng cáolvfo bảsuoeo vậylnht. Khuôdpdbn mặicbtt Sáolvft Pháolvf Lang tràrhqmn lêumebn vẻguqg bi thưkzwtơdwfang. Hórhqma ra khi tráolvfi câdwfay thắemxqng lợubnfi củjdela mìgpkpnh bịbleckzwtvlqvp mấdbttt thìgpkp sẽdgwt đuuxyau lòzwpxng nhưkzwt thếotcf đuuxydbtty.

“Đcgfzysay ngẩcayrn, rồysayng đuuxyen vẫcgfzn còzwpxn chưkzwta córhqm chếotcft, ngưkzwtơdwfai khórhqmc tang àrhqm?” Đcgfzưkzwticbtng Hoa xạqgifm mặicbtt lạqgifi.

“A?” Sáolvft Pháolvf Lang quay đuuxyciqfu lạqgifi nhìgpkpn, thấdbtty quảsuoe nhiêumebn con rồysayng đuuxyen kia vẫcgfzn còzwpxn đuuxyang dâdwfay dưkzwta vớvlqvi Pháolvf Toáolvfi. Nhưkzwtng... Khôdpdbng thểgznerhqmo đuuxyưkzwtubnfc, đuuxyrdpjng nórhqmi khi đuuxyórhqmrhqm tớvlqvi hai ngưkzwticbti tấdbttn côdpdbng, màrhqm sứpvmvc mạqgifnh cỡyfqq đuuxyórhqm cho dùvxey chỉtbfgrhqm mộoijtt ngưkzwticbti tấdbttn côdpdbng thìgpkp con rồysayng đuuxyen ấdbtty cũguqgng đuuxyâdwfau thểgznerhqmo thoáolvft chếotcft nổezvqi? Ưdwnmu đuuxyiểgznem kháolvfc Sáolvft Pháolvf Lang khôdpdbng córhqm, chỉtbfgrhqm đuuxyiềdrqau làrhqm nhìgpkpn BOSS thìgpkp cựjdelc chuẩcayrn thôdpdbi.

“Huy Hoàrhqmng thay ngưkzwtơdwfai đuuxyyfqq lạqgifi đuuxydbtty.” Mặicbtc Tinh đuuxypvmvng bêumebn cạqgifnh than mộoijtt hơdwfai.

“Huy Hoàrhqmng đuuxyâdwfau rồysayi?”

Pháolvf Toáolvfi buồysayn bựjdelc trảsuoe lờicbti: “Chếotcft rồysayi.”

rhqma ra khi Sáolvft Pháolvf Lang còzwpxn đuuxyang lo nhấdbttn núrdpjt ‘Đcgfzysayng ýufax’, Huy Hoàrhqmng đuuxyãguqg lấdbtty thâdwfan chắemxqn lạqgifi kiếotcfm nộoijt củjdela Pháolvf Toáolvfi, thanh phi kiếotcfm trong tay cũguqgng khôdpdbng đuuxygzne lạqgifi bảsuoeo vệoijtgpkpnh, màrhqm đuuxyáolvfnh thẳsqdtng tớvlqvi thanh mâdwfau củjdela Đcgfzưkzwticbtng Hoa. Vốpfqfn máolvfu củjdela hắemxqn vẫcgfzn còzwpxn chưkzwta hồysayi phụpvmvc đuuxyciqfy, do đuuxyórhqmkzwtvlqvi sựjdel giáolvfp côdpdbng củjdela hai cao thủjdel, hắemxqn vìgpkp nhiệoijtm vụpvmv anh dũguqgng hy sinh.

* * * * * *

“Tưkzwtvlqvng ấdbttn Phảsuoen Bộoijti.” Đcgfzưkzwticbtng Hoa uểgzne oảsuoei nórhqmi: “Córhqm thểgzne đuuxyezvqi lấdbtty thùvxey lao nơdwfai Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh. Đcgfzãguqgrhqmng chặicbtt, khôdpdbng thểgzne giao dịblecch.”

Pháolvf Toáolvfi: “Đcgfzblecnh Hảsuoei thầciqfn châdwfau, córhqm thểgzne tạqgifo ra cáolvfc tai nạqgifn nhưkzwtguqgo tốpfqf, biểgznen gầciqfm ởqgif trong biểgznen.” Tạqgifo ra đuuxygznerhqmm gìgpkp? Lẽdgwtrhqmo muốpfqfn làrhqmm chếotcft đuuxyuốpfqfi long vưkzwtơdwfang biểgznen Đcgfzôdpdbng àrhqm?

“Oa! Khi dễgpkp ta.” Mặicbtc Tinh gàrhqmo khórhqmc: “Mộoijtt đuuxypfqfng tàrhqmi liệoijtu nàrhqmy.” Córhqm đuuxyiềdrqau nhìgpkpn biểgzneu tìgpkpnh củjdela nàrhqmng thìgpkpgpkpnh nhưkzwtguqgng khôdpdbng phiềdrqan lòzwpxng cho lắemxqm.

“Sórhqmng Lam Ngậylnhp Trờicbti.” Sáolvft Pháolvf Lang run rẩcayry nórhqmi: “Tiêumebn kiếotcfm nhấdbttt phẩcayrm thấdbttt giai.”

Huy Hoàrhqmng đuuxyãguqg bỏgpkpgpkpnh, nêumebn Pháolvf Toáolvfi giờicbtrhqm đuuxyoijti trưkzwticbtng. Pháolvf Toáolvfi buồysayn bựjdelc phấdbttt tay mộoijtt cáolvfi: “Giảsuoei táolvfn!” Sau đuuxyórhqm hắemxqn cũguqgng khôdpdbng nórhqmi gìgpkp thêumebm, giảsuoei táolvfn đuuxyoijti ngũguqg ngay. Khôdpdbng chúrdpjt kíubnfch thíubnfch nàrhqmo, thậylnht làrhqm mấdbttt kíubnfch thíubnfch quáolvf.

“Vềdrqa đuuxyi!” Đcgfzưkzwticbtng Hoa cũguqgng khôdpdbng còzwpxn tinh thầciqfn, bècayrn phấdbttt tay pháolvf mặicbtt nưkzwtvlqvc lao ra.

Pháolvf Toáolvfi bay bêumebn cạqgifnh Đcgfzưkzwticbtng Hoa, nórhqmi: “Nghẹngczn đuuxyếotcfn khórhqm chịblecu luôdpdbn.”

“Àpwcmi... Ai bảsuoeo chúrdpjng ta kếotcft bạqgifn vớvlqvi ngưkzwticbti nhưkzwt vậylnhy chứpvmv.” Đcgfzưkzwticbtng Hoa lắemxqc đuuxyciqfu: “Coi bộoijt mứpvmvc đuuxyoijt giáolvfo dụpvmvc củjdela chúrdpjng ta vẫcgfzn còzwpxn chưkzwta đuuxyjdel, nhấdbttt đuuxyblecnh phảsuoei dạqgify từrdpj trong nôdpdbi mớvlqvi đuuxyưkzwtubnfc.”

“Ýtzzf ngưkzwtơdwfai làrhqm chúrdpjng ta làrhqmm mộoijtt khórhqma cho Huy Hoàrhqmng àrhqm?”

“Khôdpdbng phảsuoei, ýufax ta làrhqm chúrdpjng ta nêumebn bắemxqt đuuxyciqfu từrdpjumebn tiểgzneu quỷumebrhqm Quàrhqmng Khăysayn Đcgfzgpkp vẫcgfzn còzwpxn chưkzwta ẵgfepm trêumebn tay ấdbtty. Nórhqmi nórhqm biếotcft làrhqm sau nàrhqmy lớvlqvn lêumebn thìgpkp ngàrhqmn vạqgifn lầciqfn đuuxyrdpjng córhqm họjdelc theo lãguqgo tíubnfa củjdela nórhqm, nhấdbttt đuuxyblecnh phảsuoei làrhqmm ngưkzwticbti cho tốpfqft.”

Đcgfzưkzwtubnfc rồysayi! Pháolvf Toáolvfi cúrdpji đuuxyciqfu ỉtbfgu xìgpkpu: “Chưkzwta đuuxyi giếotcfng Thầciqfn Ma đuuxyưkzwtubnfc, ta vềdrqagpkpm lãguqgo bàrhqm củjdela ta đuuxyâdwfay.”

“Cũguqgng vậylnhy cũguqgng vậylnhy.”

* * * * * *

“Ngưkzwtơdwfai đuuxyblecnh xửixtuufax thanh kiếotcfm đuuxydbtty thếotcfrhqmo?” Mặicbtc Tinh hỏgpkpi Sáolvft Pháolvf Lang - vẫcgfzn còzwpxn đuuxyang say mêumeb vui sưkzwtvlqvng.

“Báolvfn!”

“Sau đuuxyórhqm thìgpkp sao?”

“Sau đuuxyórhqmgpkp chứpvmv?” Sáolvft Pháolvf Lang hỏgpkpi lạqgifi.

“Dựjdela theo quy tắemxqc do ngưkzwticbti chơdwfai tạqgifo thàrhqmnh, thìgpkp nếotcfu thanh kiếotcfm nàrhqmy ngưkzwtơdwfai khôdpdbng tựjdelgpkpnh dùvxeyng, sau khi ngưkzwtơdwfai báolvfn đuuxyưkzwtubnfc phảsuoei xuấdbttt ra 40% phâdwfan cho cáolvfc đuuxyoijti viêumebn kháolvfc. Nếotcfu tựjdelgpkpnh dùvxeyng, thìgpkp xuấdbttt 20% ra coi nhưkzwt chia hoa hồysayng.”

“Dựjdela vàrhqmo cáolvfi gìgpkp?” Sáolvft Pháolvf Lang bấdbttt bìgpkpnh nórhqmi: “Nếotcfu làrhqm Pháolvf Toáolvfi hay Gia Tửixtu lấdbtty đuuxyưkzwtubnfc, bọjdeln họjdelrhqm chia khôdpdbng?”

“Córhqm!” Mặicbtc Tinh nórhqmi mộoijtt cáolvfch chắemxqc nịblecch: “Bọjdeln họjdelrhqmm việoijtc córhqm khi quảsuoe thậylnht khôdpdbng phúrdpjc đuuxypvmvc cho lắemxqm, nhưkzwtng khôdpdbng thểgzne phủjdel nhậylnhn đuuxyưkzwtubnfc làrhqm khôdpdbng bao giờicbt vi phạqgifm nhữolvfng quy tắemxqc ngầciqfm nhưkzwt thếotcf.”

“Hừrdpj! Ai thíubnfch chia thìgpkp chia.” Sáolvft Pháolvf Lang tung tung thanh kiếotcfm trong tay: “Dùvxey sao thìgpkp ta cũguqgng sẽdgwt khôdpdbng chia đuuxyâdwfau. Ngưkzwtơdwfai nórhqmi làrhqm theo quy củjdel, nhưkzwtng hệoijt thốpfqfng đuuxyâdwfau córhqm quy đuuxyblecnh làrhqm phảsuoei chia nhau đuuxyâdwfau, quy củjdel đuuxyórhqm từrdpj đuuxyâdwfau màrhqm ra?”

“Đcgfzi đuuxyâdwfay.” Mặicbtc Tinh khôdpdbng còzwpxn muốpfqfn nórhqmi gìgpkp thêumebm nữolvfa.

“Khoan! Córhqm phảsuoei nếotcfu ta chia tiềdrqan, hoặicbtc làrhqm đuuxyưkzwta thanh kiếotcfm nàrhqmy cho bọjdeln hắemxqn, tứpvmvc làrhqm nhâdwfan phẩcayrm củjdela ta tốpfqft hơdwfan xưkzwta, cũguqgng tứpvmvc làrhqmguqgng tửixtu hồysayi đuuxyciqfu, vậylnhy muộoijti còzwpxn córhqm thểgzne trởqgif vềdrqaumebn ta phảsuoei khôdpdbng?”

“Mộoijtt nữolvfrhqmi córhqm cảsuoem tìgpkpnh vớvlqvi mộoijtt nam sinh hay khôdpdbng khôdpdbng liêumebn quan đuuxyếotcfn vấdbttn đuuxydrqa đuuxyqgifo đuuxypvmvc củjdela ngưkzwticbti đuuxyórhqm. Mặicbtt kháolvfc, ta nghĩhffi ngưkzwtơdwfai đuuxyãguqg quáolvf lạqgifc quan rồysayi. Từrdpj khi chúrdpjng ta chíubnfnh thứpvmvc quen nhau đuuxyếotcfn nay, chưkzwta bao giờicbt ta đuuxyưkzwtubnfc vui vẻguqg cảsuoe, bởqgifi vậylnhy chúrdpjng ta sẽdgwt khôdpdbng còzwpxn tưkzwtơdwfang lai nữolvfa đuuxyâdwfau. Ta bâdwfay giờicbt chỉtbfgrhqmvxeyng thâdwfan phậylnhn củjdela mộoijtt ngưkzwticbti bạqgifn đuuxygzne khuyêumebn ngưkzwtơdwfai vàrhqmi câdwfau đuuxyúrdpjng đuuxyemxqn thôdpdbi, thíubnfch nghe hay khôdpdbng tùvxeyy ngưkzwtơdwfai.” Mặicbtc Tinh vẫcgfzy tay, khôdpdbng córhqm chúrdpjt lưkzwtu luyếotcfn nàrhqmo trêumebn mặicbtt cảsuoe: “Báolvfi bai!”

* * * * * *

“Huynh vìgpkpdpdbt thanh tiêumebn kiếotcfm màrhqm thưkzwtơdwfang tâdwfam, hay làrhqm bởqgifi vìgpkp quáolvf bộoijti phụpvmvc phẩcayrm đuuxypvmvc củjdela Huy Hoàrhqmng, cảsuoem thấdbtty mìgpkpnh quáolvf nhỏgpkpyqecumebn mớvlqvi đuuxyau lòzwpxng?” Sưkzwtơdwfang Vũguqg nhưkzwtkzwticbti màrhqm khôdpdbng phảsuoei cưkzwticbti, hỏgpkpi.


Đcgfzưkzwticbtng Hoa vừrdpja sờicbt sờicbt cằfeyom củjdela mìgpkpnh, lạqgifi vừrdpja trảsuoe lờicbti khôdpdbng đuuxyúrdpjng câdwfau hỏgpkpi kia: “Huynh nghe nórhqmi nữolvf nhâdwfan thôdpdbng minh thưkzwticbtng córhqm tỷumeb lệoijt ly hôdpdbn cao lắemxqm.”

“Nhưkzwtng nữolvf nhâdwfan thôdpdbng minh thìgpkp sẽdgwt biếotcft, rằfeyong Huy Hoàrhqmng làrhqm Huy Hoàrhqmng, Gia Tửixturhqm Gia Tửixtu. Huynh khôdpdbng làrhqmm đuuxyưkzwtubnfc chuyệoijtn màrhqm Huy Hoàrhqmng làrhqmm, nhưkzwtng hắemxqn cũguqgng khôdpdbng thểgznerhqmm đuuxyưkzwtubnfc chuyệoijtn màrhqm huynh làrhqmm. Huynh vĩhffinh viễgpkpn khôdpdbng córhqm khảsuoeysayng làrhqm hắemxqn, vìgpkp sao nhấdbttt đuuxyblecnh phảsuoei đuuxyi so sáolvfnh ai cao ai thấdbttp chứpvmv?” Sưkzwtơdwfang Vũguqg bổezvq sung: “Từrdpjrhqmc đuuxyoijt nữolvf nhâdwfan màrhqmrhqmi, muộoijti rấdbttt vui khi córhqm mộoijtt ngưkzwticbti bạqgifn nhưkzwt Huy Hoàrhqmng, nhưkzwtng muộoijti tuyệoijtt đuuxypfqfi sẽdgwt khôdpdbng hy vọjdelng córhqm mộoijtt trưkzwtubnfng phu nhưkzwt vậylnhy.”

“Trong lòzwpxng thoảsuoei máolvfi lắemxqm lắemxqm.” Đcgfzưkzwticbtng Hoa vẫcgfzy tay: “Xáolvfc chếotcft Huy Hoàrhqmng đuuxyãguqgvxeyng dậylnhy nhắemxqn tin rồysayi, huynh đuuxyi Thàrhqmnh Đcgfzôdpdb đuuxyâdwfay. Hẹngczn gặicbtp lạqgifi nháolvfguqgo bàrhqm.”

* * * * * *

gzne trưkzwtvlqvc cửixtua củjdela mộoijtt tửixtuu lâdwfau kia trong Thàrhqmnh Đcgfzôdpdb, Pháolvf Toáolvfi vàrhqm Đcgfzưkzwticbtng Hoa gặicbtp nhau. Đcgfzưkzwticbtng Hoa ngórhqm thấdbtty Pháolvf Toáolvfi dưkzwticbtng nhưkzwt đuuxyãguqg khôdpdbng còzwpxn khúrdpjc mắemxqc gìgpkp nữolvfa, bècayrn hỏgpkpi: “Nữolvf nhâdwfan củjdela ngưkzwtơdwfai đuuxyãguqgrhqmi gìgpkp vớvlqvi ngưkzwtơdwfai thếotcf?”

Pháolvf Toáolvfi đuuxyemxqc ýufax sửixtua sửixtua lạqgifi cổezvq áolvfo: “Nữolvf nhâdwfan củjdela ta nórhqmi: Pháolvf Toáolvfi chỉtbfgrhqm mộoijtt, còzwpxn Huy Hoàrhqmng trong mắemxqt nàrhqmng chẳsqdtng qua chỉtbfgrhqm Giáolvfp Ấjbmyt Bíubnfnh Đcgfzinh thếotcf thôdpdbi. Lãguqgo bàrhqm nhàrhqm ngưkzwtơdwfai nórhqmi thếotcfrhqmo?”

“Khôdpdbng kháolvfc lắemxqm.” Đcgfzưkzwticbtng Hoa nórhqmi: “Coi bộoijt khi tâdwfam tìgpkpnh khôdpdbng tốpfqft màrhqmrhqm mộoijtt lãguqgo bàrhqm thìgpkp đuuxyúrdpjng làrhqmrhqmolvfc dụpvmvng hơdwfan hẳsqdtn.”

“Córhqmguqgo bàrhqmrhqm đuuxygzne khi toàrhqmn bộoijt mọjdeli ngưkzwticbti đuuxydrqau cho rằfeyong ngưkzwtơdwfai khôdpdbng córhqm chúrdpjt tiềdrqan đuuxyysayrhqmo nữolvfa, íubnft nhấdbttt cũguqgng vẫcgfzn còzwpxn córhqmrhqmng an ủjdeli ngưkzwtơdwfai. Nếotcfu khôdpdbng kếotcft hôdpdbn đuuxygznerhqmm chi chớvlqv?”

“Ha, hay hay. Đcgfzi, vàrhqmo nàrhqmo.”

* * * * * *

Huy Hoàrhqmng khôdpdbng chúrdpjt đuuxygzne bụpvmvng vớvlqvi chuyệoijtn hồysayi nãguqgy, cũguqgng khôdpdbng hềdrqarhqmi rằfeyong hai ngưkzwticbti khôdpdbng phúrdpjc đuuxypvmvc. Đcgfzưkzwticbtng Hoa vớvlqvi Pháolvf Toáolvfi cũguqgng khôdpdbng táolvfn dưkzwtơdwfang phẩcayrm đuuxypvmvc củjdela Huy Hoàrhqmng hơdwfan lúrdpjc xưkzwta. Bọjdeln họjdel đuuxydrqau hiểgzneu rõhffi, rằfeyong nhữolvfng đuuxyiềdrqau đuuxyórhqmrhqm khôdpdbng cầciqfn thiếotcft. Khi mọjdeli ngưkzwticbti biếotcft nhau, đuuxydrqau đuuxyãguqgrhqm đuuxypvmvc tíubnfnh nhưkzwt vậylnhy cảsuoe rồysayi, nếotcfu córhqm so đuuxyo, vậylnhy cũguqgng chẳsqdtng thểgznerhqmo chơdwfai vớvlqvi nhau lâdwfau đuuxyếotcfn bâdwfay giờicbt đuuxyưkzwtubnfc. Trêumebn đuuxyicbti nàrhqmy ai màrhqm khôdpdbng córhqm khuyếotcft đuuxyiểgznem, ai màrhqm khôdpdbng córhqm ưkzwtu đuuxyiểgznem chứpvmv? Cho dùvxeyrhqm kẻguqg tồysayi tệoijt nhưkzwt Hitler, ngưkzwticbti ta cũguqgng córhqmzwpxng yêumebu nưkzwtvlqvc sâdwfau đuuxyylnhm đuuxydbtty thôdpdbi.

Ăylnhn uốpfqfng no thỏgpkpa xong, Huy Hoàrhqmng tuyêumebn bốpfqf rằfeyong Sáolvft Pháolvf Lang đuuxyãguqg tớvlqvi đuuxyưkzwtubnfc giếotcfng Thầciqfn Ma, nêumebn chúrdpjng ta cũguqgng phảsuoei xuấdbttt pháolvft. Đcgfzưkzwticbtng Hoa tứpvmvc khắemxqc yêumebu cầciqfu ăysayn thêumebm mấdbtty mórhqmn nữolvfa, Huy Hoàrhqmng gọjdeli tiểgzneu nhịblec đuuxyórhqmng górhqmi, thếotcfrhqm Đcgfzưkzwticbtng Hoa bạqgifi lui. Sau khi ra ngoàrhqmi, Pháolvf Toáolvfi yêumebu cầciqfu gặicbtp mặicbtt lãguqgo bàrhqm lầciqfn cuốpfqfi trưkzwtvlqvc khi chui xuốpfqfng giếotcfng, ngay cảsuoe ngưkzwticbti nhưkzwt Đcgfzưkzwticbtng Hoa màrhqmguqgng cảsuoem thấdbtty cáolvfi lýufax do đuuxyórhqmdpdb sỉtbfg lắemxqm lắemxqm, còzwpxn Huy Hoàrhqmng lạqgifi càrhqmng làrhqmkzwticbti mắemxqng ra miệoijtng luôdpdbn.

Ngay trưkzwtvlqvc khi đuuxyi, Đcgfzưkzwticbtng Hoa nhắemxqn tin hỏgpkpi Mặicbtc Tinh: “Mặicbtc Tinh đuuxyqgifi mỹtzzf nữolvf, cáolvfi bíubnf mậylnht màrhqm chúrdpjng ta cùvxeyng giữolvf kia ngưkzwtơdwfai córhqm tiếotcft lộoijt ra chưkzwta?”


“Chưkzwta!” Mặicbtc Tinh trảsuoe lờicbti ngay, nữolvf nhâdwfan trờicbti sinh đuuxydrqau biếotcft nórhqmi dốpfqfi hếotcft.

“Vậylnhy thìgpkp đuuxyyfqq, vậylnhy thìgpkp đuuxyyfqq. Nếotcfu khôdpdbng làrhqm hạqgifi chếotcft tiểgzneu Lang rồysayi.”

“Chuyệoijtn gìgpkp thếotcf?” Mặicbtc Tinh khẩcayrn trưkzwtơdwfang lắemxqm.

“Khôdpdbng córhqmgpkp, chỉtbfgrhqm nếotcfu đuuxyưkzwta tiềdrqan thìgpkp sẽdgwt bịblec xửixtuufax ngay thôdpdbi. Phảsuoei thôdpdbng qua giếotcfng Thâdwfan Ma mộoijtt lầciqfn nữolvfa.”

“Khôdpdbng phảsuoei đuuxyórhqm chứpvmv?”

“Đcgfzúrdpjng thậylnht đuuxyórhqm. Đcgfzúrdpjng rồysayi, ngưkzwtơdwfai còzwpxn nhớvlqvysaym đuuxyórhqm ngưkzwtơdwfai từrdpjng báolvfn ta cho Thầciqfn Chi Lĩhffinh Vựjdelc khôdpdbng?”

“Ngưkzwtơdwfai cáolvfi têumebn bạqgifi hoạqgifi nàrhqmy.” Mặicbtc Tinh vộoijti vàrhqmng gọjdeli Sáolvft Pháolvf Lang ngay, nhưkzwtng khôdpdbng thểgzne gọjdeli đuuxyưkzwtubnfc.

“Nha đuuxyciqfu chếotcft tiệoijtt, ta tốpfqft vớvlqvi ngưkzwtơdwfai nhưkzwt vậylnhy, ngưkzwtơdwfai lạqgifi khôdpdbng biếotcft xấdbttu hổezvq hếotcft lầciqfn nàrhqmy đuuxyếotcfn lầciqfn kháolvfc báolvfn ta.”

“Ngưkzwtơdwfai ứpvmvc hiếotcfp ngưkzwticbti kháolvfc, ngưkzwticbti ta khôdpdbng đuuxyàrhqmnh lòzwpxng màrhqm.”

“Hiệoijtn giờicbt ngưkzwtơdwfai đuuxyãguqgrhqm đuuxyysayng lõhffia rồysayi, ngưkzwtơdwfai córhqm cảsuoem nghĩhffigpkp khôdpdbng?”

“Đcgfzysayng lõhffia thìgpkprhqm thùvxey lao khôdpdbng?”

“Lúrdpjc vềdrqa ta mờicbti ngưkzwtơdwfai đuuxyi ăysayn.”

“Ok!”

* * * * * *

Khi Đcgfzưkzwticbtng Hoa tớvlqvi giếotcfng Thầciqfn Ma, nhìgpkpn khắemxqp cũguqgng chỉtbfg thấdbtty córhqm Pháolvf Toáolvfi vớvlqvi Huy Hoàrhqmng, bècayrn khôdpdbng khỏgpkpi nghi hoặicbtc hỏgpkpi: “Sórhqmi đuuxyâdwfau?”

“Cúrdpjp rồysayi!” Pháolvf Toáolvfi ra dấdbttu chữolvf ‘V’: “Ảqgifo giáolvfc!”

“Khôdpdbng phảsuoei chứpvmv, lúrdpjc ta trảsuoe lờicbti phỏgpkpng vấdbttn córhqmrhqmi làrhqm sẽdgwt xuấdbttt hiệoijtn ảsuoeo giáolvfc màrhqm?”

Pháolvf Toáolvfi: “Chuyệoijtn qua lâdwfau quáolvf rồysayi, ngay cảsuoe ta cũguqgng quêumebn mấdbttt làrhqm sẽdgwtrhqmsuoeo giáolvfc rồysayi, may màrhqmrhqm Huy Hoàrhqmng ra tay, chứpvmv nếotcfu khôdpdbng đuuxyãguqgvxeyng đuuxyi xuốpfqfng đuuxybleca ngụpvmvc hếotcft thảsuoey.”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa đuuxyau buồysayn: “Thậylnht khôdpdbng nêumebn đuuxygzne cho hắemxqn đuuxyi trưkzwtvlqvc.”

Mộoijtt tiếotcfng đuuxyysayng hồysay sau, Sáolvft Pháolvf Lang vớvlqvi bộoijt mặicbtt xáolvfm xịblect mộoijtt lầciqfn nữolvfa đuuxypvmvng trưkzwtvlqvc cửixtua vàrhqmo củjdela giếotcfng Thầciqfn Ma. Bốpfqfn ngưkzwticbti tổezvq đuuxyoijti xong đuuxyblecnh chuẩcayrn bịblecdpdbng qua ảsuoei thìgpkp bấdbttt chợubnft giọjdelng nórhqmi hùvxeyng hậylnhu hồysayi xưkzwta vang lêumebn: “Nhữolvfng ngưkzwticbti đuuxyãguqg thôdpdbng qua giếotcfng Thầciqfn ma, nếotcfu khôdpdbng phảsuoei córhqm nhiệoijtm vụpvmv củjdela hệoijt thốpfqfng thìgpkp xin đuuxyi vàrhqmo cửixtua Giáolvfp, nhữolvfng ngưkzwticbti chưkzwta thôdpdbng qua khảsuoeo nghiệoijtm củjdela giếotcfng Thầciqfn Ma xin lựjdela chọjdeln nhữolvfng cửixtua kháolvfc.”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa hỏgpkpi: “Nếotcfu bọjdeln ta khôdpdbng làrhqmm theo thìgpkp sao?”

“Cửixtua Giáolvfp chỉtbfgrhqm mộoijtt ảsuoei, nhữolvfng cửixtua kháolvfc córhqm bảsuoey ảsuoei.”

rhqma ra làrhqmzwpxn córhqm chuyệoijtn nhưkzwt thếotcfrhqmy nữolvfa, cửixtua Giáolvfp làrhqm cửixtua đuuxygzne thôdpdbng xe thẳsqdtng đuuxydbtty. Ngẫcgfzm lạqgifi thìgpkp thấdbtty cũguqgng đuuxyúrdpjng thôdpdbi, mỗzwpxi lầciqfn đuuxyi làrhqm mỗzwpxi lầciqfn phảsuoei đuuxyáolvfnh qua bảsuoey cửixtua ảsuoei, ai màrhqmrhqm nghịblec lựjdelc nhưkzwt thếotcf chứpvmv? Bốpfqfn ngưkzwticbti vẫcgfzn do Huy Hoàrhqmng làrhqmm đuuxyoijti trưkzwtqgifng nhưkzwt trưkzwtvlqvc, bắemxqt đuuxyciqfu vàrhqmo.

Mấdbtty ảsuoei đuuxyciqfu rấdbttt dễgpkp qua. Phong Vâdwfan Nộoijt đuuxyãguqg đuuxyưkzwtubnfc đuuxyezvqi thàrhqmnh Sáolvft Pháolvf Lang, lựjdelc tấdbttn côdpdbng tăysayng lêumebn rấdbttt nhiềdrqau, hơdwfan nữolvfa ba ngưkzwticbti bọjdeln Đcgfzưkzwticbtng Hoa đuuxydrqau đuuxyãguqgrhqmolvfc kỹtzzfysayng củjdela Tiêumebn - Ma giớvlqvi, cho nêumebn xôdpdbng qua mấdbtty ảsuoei nàrhqmy thậylnht khôdpdbng córhqm chúrdpjt vấdbttn đuuxydrqagpkp cảsuoe.

Thầciqfn đuuxyqgifo Ma đuuxyqgifo mọjdeli ngưkzwticbti đuuxydrqau đuuxyãguqg biếotcft rồysayi, cho nêumebn Huy Hoàrhqmng ỉtbfgu xìgpkpu chọjdeln đuuxyi Ma đuuxyqgifo. Kếotcft quảsuoe thốpfqfng kêumeb cho thấdbtty hórhqma ra Pháolvf Toáolvfi lạqgifi làrhqm ngưkzwticbti córhqm phẩcayrm đuuxypvmvc cao nhấdbttt trong sốpfqf bốpfqfn ngưkzwticbti ởqgif đuuxyâdwfay. Bốpfqfn ngưkzwticbti cùvxeyng nhau tỏgpkp vẻguqg khinh bỉtbfgolvfi tiêumebu chuẩcayrn pháolvfn đuuxyolvfn củjdela Ốylnhc Víubnft. Tớvlqvi ảsuoei Thiêumebn - Đcgfzbleca - Nhâdwfan - Quỷumeb thìgpkpgpkp Pháolvf Toáolvfi bịblec áolvfm ảsuoenh bởqgifi ảsuoei Quỷumeb, thàrhqmnh ra cựjdelc lựjdelc chọjdeln ảsuoei Nhâdwfan, ba ngưkzwticbti còzwpxn lạqgifi đuuxydrqau khôdpdbng córhqm ýufax kiếotcfn. Bầciqfy ngưkzwticbti lạqgifi cùvxeyng nhau xuấdbttt pháolvft.

Nhưkzwtng bưkzwtvlqvc châdwfan vàrhqmo trong ảsuoei Nhâdwfan rồysayi, Pháolvf Toáolvfi bịblec sụpvmvp đuuxyezvq ngay. Hórhqma ra ảsuoei nàrhqmy chúrdpjng nórhqmguqgng bắemxqt ngưkzwticbti chơdwfai lạqgifi đuuxygzne hỏgpkpi đuuxyáolvfp, cáolvfi duy nhấdbttt bấdbttt đuuxyysayng chíubnfnh làrhqmubnfnh chấdbttt củjdela cáolvfc câdwfau hỏgpkpi thôdpdbi. Đcgfzpfqfi tưkzwtubnfng trong nhữolvfng câdwfau hỏgpkpi củjdela ảsuoei nàrhqmy... thậylnht sựjdelrhqm ngưkzwticbti! Chẳsqdtng hạqgifn làrhqm nhữolvfng câdwfau hỏgpkpi nhưkzwt sau: Thậylnhn củjdela loàrhqmi ngưkzwticbti nằfeyom ởqgif chỗzwpxrhqmo? Xưkzwtơdwfang tỳiwmwrhqm nằfeyom ởqgif chỗzwpxrhqmo? Tráolvfi tim mỗzwpxi phúrdpjt đuuxyylnhp 70 lầciqfn thìgpkprhqmgpkpnh thưkzwticbtng hay khôdpdbng? v.v...

Nhưkzwtng đuuxyiềdrqau càrhqmng khiếotcfn Pháolvf Toáolvfi sụpvmvp đuuxyezvqdwfan chíubnfnh làrhqm trìgpkpnh đuuxyoijt củjdela Huy Hoàrhqmng, mứpvmvc đuuxyoijt quen thuộoijtc vớvlqvi cơdwfa thểgzne ngưkzwticbti củjdela têumebn nàrhqmy đuuxyãguqgkzwtubnft qua mứpvmvc đuuxyoijt quen thuộoijtc vớvlqvi Nhưkzwtubnfc Hâdwfan củjdela Pháolvf Toáolvfi rồysayi. Huy Hoàrhqmng phụpvmv tráolvfch cảsuoen phíubnfa sau, giúrdpjp mọjdeli ngưkzwticbti trảsuoe lờicbti hếotcft cáolvfc câdwfau hỏgpkpi. Tớvlqvi đuuxyưkzwtubnfc cuốpfqfi đuuxyưkzwticbtng, Đcgfzưkzwticbtng Hoa trưkzwtvlqvc tiêumebn tỏgpkp vẻguqg khinh bỉtbfg Pháolvf Toáolvfi mộoijtt chúrdpjt, sau đuuxyórhqmzwpx hỏgpkpi Huy Hoàrhqmng. Huy Hoàrhqmng cưkzwticbti ha ha, trảsuoe lờicbti: “Thựjdelc ra ta làrhqm mộoijtt têumebn pháolvfp y.”

Ba ngưkzwticbti cùvxeyng giậylnht mìgpkpnh. Têumebn nàrhqmy ngàrhqmy ngàrhqmy chơdwfai đuuxyùvxeya vớvlqvi thi thểgzne ngưkzwticbti, bảsuoeo sao khôdpdbng quen thuộoijtc vớvlqvi cấdbttu tạqgifo củjdela cơdwfa thểgzne ngưkzwticbti chứpvmv? Đcgfzưkzwticbtng Hoa nghĩhffi, Quỷumebrhqm hỏgpkpi vềdrqaolvfc vấdbttn đuuxydrqakzwtsuoeo trong tròzwpx chơdwfai, Nhâdwfan làrhqm hỏgpkpi vềdrqa cấdbttu tạqgifo củjdela cơdwfa thểgzne ngưkzwticbti, vậylnhy córhqm khảsuoeysayng Thiêumebn chíubnfnh làrhqm hỏgpkpi vềdrqaguqg trụpvmv, vàrhqm Đcgfzbleca làrhqm hỏgpkpi vềdrqa đuuxybleca lýufax. Nghĩhffi xong, Đcgfzưkzwticbtng Hoa mớvlqvi cảsuoem tháolvfn: têumebn Ốylnhc Víubnft nàrhqmy thậylnht làrhqm giỏgpkpi lăysayn qua lộoijtn lạqgifi đuuxydbtty.

Cuốpfqfi cùvxeyng cũguqgng đuuxyếotcfn cửixtua ảsuoei quan trọjdelng nhấdbttt: Phong Hoa Tuyếotcft Nguyệoijtt.

Huy Hoàrhqmng nórhqmi: “Đcgfzezvqi trang bịblec.”

Mấdbtty mórhqmn trang bịblec may mắemxqn do tiểgzneu côdpdbkzwtơdwfang Mặicbtc Tinh lấdbtty đuuxyưkzwtubnfc đuuxydrqau đuuxyãguqg đuuxyưkzwta cho bốpfqfn ngưkzwticbti hếotcft rồysayi, bởqgifi thếotcf mỗzwpxi ngưkzwticbti íubnft nhiềdrqau gìgpkpguqgng córhqm đuuxyưkzwtubnfc mấdbtty mórhqmn. Ai nấdbtty đuuxydrqau trang bịblec chỉtbfgn chu, nhưkzwtng khôdpdbng córhqm can đuuxysuoem đuuxyi khiêumebu chiếotcfn cáolvfc ảsuoei kháolvfc, vẫcgfzn chỉtbfg chọjdeln ảsuoei Hoa nhưkzwtkzwta.

Trưkzwtvlqvc đuuxyórhqm mấdbtty ngưkzwticbti cũguqgng đuuxyãguqgdwfan nhắemxqc thựjdelc lựjdelc vàrhqm tiêumebu chuẩcayrn củjdela mìgpkpnh rồysayi. Nhưkzwt Đcgfzưkzwticbtng Hoa vậylnhy, hắemxqn biếotcft mìgpkpnh nhiềdrqau nhấdbttt chỉtbfgrhqm thểgznerhqmo trong phórhqm bảsuoen đuuxyưkzwtubnfc 15 lầciqfn, xong phảsuoei lui ra. Huy Hoàrhqmng lựjdelc phòzwpxng cao lựjdelc côdpdbng khôdpdbng yếotcfu, córhqm thểgzne đuuxyáolvfnh đuuxyếotcfn 16, 17 lầciqfn. Pháolvf Toáolvfi thấdbttp hơdwfan chúrdpjt, chỉtbfgolvfm đuuxyblecnh tiêumebu chuẩcayrn cho mìgpkpnh làrhqm 14. Sáolvft Pháolvf Lang đuuxyylnhp nồysayi dìgpkpm thuyềdrqan, bảsuoeo rằfeyong nếotcfu khôdpdbng đuuxyáolvfnh ra đuuxyưkzwtubnfc viêumebn đuuxyáolvfrhqmo, thìgpkp thàrhqm chếotcft cũguqgng phảsuoei đuuxyáolvfnh cho ra.

Tiếotcfp tớvlqvi làrhqm mỗzwpxi ngưkzwticbti tựjdel liềdrqau cáolvfi vậylnhn may củjdela mìgpkpnh.

Ngưkzwticbti đuuxyciqfu tiêumebn rờicbti khỏgpkpi ảsuoei Hoa tớvlqvi khu vựjdelc an toàrhqmn chíubnfnh làrhqm Đcgfzưkzwticbtng Hoa. Khôdpdbng lâdwfau sau, Huy Hoàrhqmng cũguqgng tớvlqvi. Huy Hoàrhqmng vừrdpja gặicbtp Đcgfzưkzwticbtng Hoa đuuxyãguqg hỏgpkpi ngay: “Gia Tửixtu, thu hoạqgifch thếotcfrhqmo rồysayi?”

“Bốpfqfn viêumebn!” Đcgfzưkzwticbtng Hoa đuuxyemxqc ýufaxrhqmo dạqgift hỏgpkpi: “Ngưkzwtơdwfai thìgpkp sao?”

“Kéyqecm hơdwfan ngưkzwtơdwfai, nhưkzwtng rốpfqft cụpvmvc cũguqgng córhqm tớvlqvi ba viêumebn.” Huy Hoàrhqmng cưkzwticbti, nórhqmi: “Lầciqfn trưkzwtvlqvc ngưkzwtơdwfai córhqm nhờicbt ta hỏgpkpi thăysaym chuyệoijtn vềdrqazwpx luyệoijtn Thiêumebn Đcgfzbleca ấdbtty, mặicbtc dùvxey ta khôdpdbng córhqm tin gìgpkp, nhưkzwtng Phong Vâdwfan Nộoijt lạqgifi vôdpdb ýufax biếotcft chúrdpjt manh mốpfqfi, bởqgifi vậylnhy ta cũguqgng tra ra đuuxyưkzwtubnfc.”

“Manh mốpfqfi gìgpkp đuuxydbtty?”

“Theo truyềdrqan thuyếotcft, năysaym đuuxyórhqm tay đuuxydbttm sốpfqf mộoijtt củjdela Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh làrhqm Phi Bồysayng bởqgifi vìgpkpkzwt đuuxydbttu vớvlqvi Trọjdelng Lâdwfau, cho nêumebn bịblec biếotcfm làrhqmm ngưkzwticbti phàrhqmm. Tiêumebn nữolvf luôdpdbn yêumebu thầciqfm hắemxqn làrhqm Tịblecch Dao đuuxyãguqg ăysayn cắemxqp tráolvfi câdwfay thầciqfn biếotcfn thàrhqmnh bộoijt dạqgifng tựjdelrhqm củjdela bảsuoen thâdwfan mìgpkpnh đuuxyi xuốpfqfng nhâdwfan gian làrhqmm bạqgifn vớvlqvi hắemxqn, nêumebn bịblec giam giữolvf, đuuxyang chờicbt Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh xửixtuufax.”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa ngắemxqt ngang: “Việoijtc đuuxyórhqm liêumebn quan gìgpkp đuuxyếotcfn lòzwpx luyệoijtn Thiêumebn Đcgfzbleca?”

“Đcgfzưkzwtơdwfang nhiêumebn làrhqmrhqm liêumebn quan rồysayi, bởqgifi vìgpkpolvfi lòzwpx luyệoijtn đuuxyórhqm ai cũguqgng biếotcft nórhqmqgif đuuxyâdwfau, nhưkzwtng nhấdbttt đuuxyblecnh phảsuoei córhqmubnfn vậylnht thìgpkp mớvlqvi vàrhqmo đuuxyưkzwtubnfc. Phi Bồysayng vốpfqfn chíubnfnh làrhqm thầciqfn tưkzwtvlqvng trôdpdbng coi lòzwpx luyệoijtn, trưkzwtvlqvc khi bịblec biếotcfm hắemxqn đuuxyãguqg giao tíubnfn vậylnht lạqgifi cho Tịblecch Dao.” Huy Hoàrhqmng phâdwfan tíubnfch: “Cáolvf nhâdwfan ta córhqm cảsuoem giáolvfc rằfeyong trêumebn ngưkzwticbti Tịblecch Dao córhqm mang theo rấdbttt nhiềdrqau nhữolvfng vậylnht phẩcayrm củjdela cáolvfc nhiệoijtm vụpvmv kháolvfc. Vốpfqfn nàrhqmng vẫcgfzn bìgpkpnh yêumebn, nhưkzwtng Phong Vâdwfan Nộoijt vừrdpja mớvlqvi nórhqmi chuyệoijtn vớvlqvi nàrhqmng xong thìgpkprhqmng đuuxyãguqg bịblec bắemxqt đuuxyi rồysayi. Mặicbtt kháolvfc, mỗzwpxi ngàrhqmy Tịblecch Dao đuuxydrqau bịblec mang từrdpj thiêumebn lao đuuxyếotcfn Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh đuuxygzne thẩcayrm vấdbttn, córhqm vẻguqg nhưkzwt đuuxyang chờicbt ngưkzwticbti chơdwfai đuuxyếotcfn giảsuoei quyếotcft đuuxydbtty.”

“Ýtzzf ngưkzwtơdwfai làrhqm nếotcfu ngàrhqmy nàrhqmo còzwpxn chưkzwta giảsuoei quyếotcft đuuxyưkzwtubnfc, vậylnhy ảsuoe Tịblecch Dao nàrhqmy mỗzwpxi ngàrhqmy đuuxydrqau phảsuoei ra tòzwpxa mộoijtt lầciqfn sao?”

“NPC đuuxyórhqmrhqm, tồysayn tạqgifi chỉtbfg đuuxygzne phụpvmvc vụpvmv cho ngưkzwticbti chơdwfai thôdpdbi. Ta nghĩhffi ýufax đuuxyysay củjdela Ốylnhc Víubnft làrhqm muốpfqfn cho chúrdpjng ta cưkzwtvlqvp ngụpvmvc đuuxydbtty.” Pháolvf Toáolvfi bổezvq sung: “Khôdpdbng chỉtbfg nhưkzwt thếotcf, căysayn cứpvmv theo manh mốpfqfi màrhqm Phong Vâdwfan Nộoijt đuuxyiềdrqau tra đuuxyưkzwtubnfc thìgpkp trêumebn ngưkzwticbti Tịblecch Dao còzwpxn córhqm Phong Linh châdwfau pháolvfi Thụpvmvc Sơdwfan cầciqfn, córhqm Toa Loa quảsuoe pháolvfi Côdpdbn Lôdpdbn bọjdeln ta cầciqfn, rồysayi còzwpxn córhqm Hỗzwpxn Nguyêumebn đuuxyysay pháolvfi Thanh Thàrhqmnh cầciqfn nữolvfa. Phỏgpkpng chừrdpjng chỉtbfg cầciqfn ngàrhqmy nàrhqmo nhiệoijtm vụpvmvzwpxn chưkzwta bịblec đuuxyàrhqmo mórhqmc xong, nàrhqmng vẫcgfzn còzwpxn bịblec ra tòzwpxa đuuxyórhqm.”

“Àpwcm, lầciqfn trưkzwtvlqvc ngưkzwtơdwfai nórhqmi nhậylnhn đuuxyưkzwtubnfc nhiệoijtm vụpvmv, lẽdgwtrhqmo làrhqmkzwtvlqvp ngụpvmvc đuuxyâdwfay sao?”

“Ừyfqqrdpj!” Huy Hoàrhqmng gậylnht đuuxyciqfu, hỏgpkpi: “Thếotcfrhqmo, córhqm hứpvmvng thúrdpj khôdpdbng?” Mấdbtty chuyệoijtn xấdbttu kiểgzneu nàrhqmy nhấdbttt đuuxyblecnh phảsuoei kéyqeco theo Đcgfzưkzwticbtng Hoa mớvlqvi ổezvqn, chứpvmv Huy Hoàrhqmng chẳsqdtng córhqm chúrdpjt kinh nghiệoijtm nàrhqmo cảsuoe. Mặicbtc dùvxey Đcgfzưkzwticbtng Hoa ngưkzwticbti ta cũguqgng khôdpdbng córhqm kinh nghiệoijtm, nhưkzwtng gan ngưkzwticbti ta lạqgifi lớvlqvn lắemxqm.

“Córhqm hứpvmvng thúrdpj hay khôdpdbng cũguqgng chẳsqdtng phảsuoei đuuxydrqau phảsuoei thàrhqmnh córhqm hếotcft đuuxyórhqm sao?” Đcgfzưkzwticbtng Hoa vỗzwpx vỗzwpx tay: “Tớvlqvi ngãguqg ba đuuxyưkzwticbtng Tiêumebn - Ma ta sẽdgwt đuuxyi Tiêumebn giớvlqvi vớvlqvi ngưkzwtơdwfai xem thửixtu rồysayi nórhqmi sau.”

Huy Hoàrhqmng dặicbtn dòzwpx: “Ngưkzwtơdwfai córhqm lệoijtnh bàrhqmi Trấdbttn Ngụpvmvc minh vưkzwtơdwfang, thôdpdbng hàrhqmnh chắemxqc khôdpdbng córhqm vấdbttn đuuxydrqa, córhqm đuuxyiềdrqau ngưkzwtơdwfai phảsuoei thu khíubnf đuuxyen lạqgifi mớvlqvi đuuxyưkzwtubnfc.”

“Hiểgzneu rồysayi.”

Trong khi hai ngưkzwticbti đuuxyang nórhqmi chuyệoijtn thìgpkpolvft Pháolvf Lang cũguqgng vừrdpja tớvlqvi. Huy Hoàrhqmng dòzwpx hỏgpkpi: “Thếotcfrhqmo rồysayi?”

“Mộoijtt viêumebn!”

“Kỳiwmw quáolvfi, sao Pháolvf Toáolvfi còzwpxn chưkzwta tớvlqvi vậylnhy?”

“Tớvlqvi đuuxyâdwfay tớvlqvi đuuxyâdwfay.” Vừrdpja mớvlqvi nórhqmi xong, Pháolvf Toáolvfi đuuxyãguqg tớvlqvi liềdrqan. Pháolvf Toáolvfi bưkzwtvlqvc tớvlqvi trưkzwtvlqvc mặicbtt ba ngưkzwticbti, đuuxyemxqc ýufax hỏgpkpi: “Biếotcft ca mòzwpx đuuxyưkzwtubnfc mấdbtty viêumebn khôdpdbng?”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa đuuxyáolvfp: “Bọjdeln ta khôdpdbng hỏgpkpi, cho ngưkzwtơdwfai nghẹngczn chếotcft luôdpdbn.”

“Bảsuoey viêumebn!” Pháolvf Toáolvfi tựjdel khen mìgpkpnh: “Cuốpfqfi cùvxeyng cũguqgng córhqm ngàrhqmy vậylnhn may củjdela ta bộoijtc pháolvft rồysayi, vừrdpja nãguqgy đuuxyáolvfnh đuuxyếotcfn nghiềdrqan luôdpdbn, khôdpdbng muốpfqfn đuuxyi ra nữolvfa.”

* * * * * *

gzne ngãguqg ba đuuxyưkzwticbtng Tiêumebn - Ma, Sáolvft Pháolvf Lang thấdbtty Đcgfzưkzwticbtng Hoa khôdpdbng đuuxyi cùvxeyng đuuxyưkzwticbtng vớvlqvi mìgpkpnh thìgpkp khôdpdbng khỏgpkpi nghi hoặicbtc: “Đcgfzi bêumebn nàrhqmo?”

“Ta đuuxyi Tiêumebn giớvlqvi cưkzwtvlqvp ngụpvmvc cáolvfi đuuxyãguqg, ngưkzwtơdwfai tựjdel đuuxyi Ma thàrhqmnh chơdwfai trưkzwtvlqvc đuuxyi, kéyqecm hiểgzneu biếotcft thìgpkp phảsuoei họjdelc hỏgpkpi cho nhiềdrqau.” Đcgfzưkzwticbtng Hoa thấdbtty sắemxqc mặicbtt củjdela Sáolvft Pháolvf Lang biếotcfn đuuxyezvqi nhiềdrqau lầciqfn thìgpkp biếotcft hắemxqn đuuxyang nghĩhffigpkp ngay: “Ngưkzwtơdwfai khôdpdbng tin đuuxyưkzwtubnfc ra, lẽdgwtrhqmo còzwpxn khôdpdbng tin đuuxyưkzwtubnfc Huy Hoàrhqmng àrhqm? Huy Hoàrhqmng, ngưkzwtơdwfai nórhqmi hắemxqn biếotcft, bêumebn kia córhqm phảsuoei làrhqm đuuxyưkzwticbtng tớvlqvi Ma giớvlqvi khôdpdbng?”

Huy Hoàrhqmng gậylnht đuuxyciqfu: “Đcgfzúrdpjng. Gia Tửixturhqm lệoijtnh bàrhqmi củjdela Thầciqfn giớvlqvi, nêumebn đuuxyi theo ta lêumebn Tiêumebn giớvlqvi làrhqmm nhiệoijtm vụpvmv thôdpdbi.”

Thếotcfrhqmy thìgpkpolvft Pháolvf Lang yêumebn tâdwfam rồysayi: “Àpwcm, vậylnhy đuuxyi đuuxyâdwfay.”

“Báolvfi bai!”

* * * * * *

Đcgfzưkzwticbtng Hoa vừrdpja mớvlqvi bưkzwtvlqvc vàrhqmo trong Tiêumebn giớvlqvi, lậylnhp tứpvmvc cảsuoem thấdbtty nhưkzwtkzwtvlqvc vàrhqmo trong mộoijtt thếotcf giớvlqvi kháolvfc ngay. Ma giớvlqvi córhqm thểgznegpkpnh dung bằfeyong hìgpkpnh ảsuoenh ngọjdeln núrdpji cao vạqgifn trưkzwtubnfng, đuuxyếotcfn mộoijtt lầciqfn khôdpdbng muốpfqfn đuuxyếotcfn lầciqfn thứpvmv hai, còzwpxn Tiêumebn giớvlqvi thìgpkp nhưkzwt biểgznen chứpvmva trăysaym sôdpdbng, bao la báolvft ngáolvft. Lạqgifi nórhqmi xáolvfc thựjdelc hơdwfan mộoijtt chúrdpjt, thìgpkp bầciqfu khôdpdbng khíubnf trong Ma giớvlqvi giốpfqfng nhưkzwt củjdela nưkzwtvlqvc Tầciqfn thờicbti kỳiwmw cuốpfqfi Chiếotcfn Quốpfqfc, bầciqfu khôdpdbng khíubnf Tiêumebn giớvlqvi giốpfqfng nhưkzwt nhàrhqm Tốpfqfng ởqgif thờicbti kỳiwmwzwpxa bìgpkpnh vậylnhy.

rdpji tiêumebn phùvxey du lơdwfa lửixtung, tiêumebn nữolvf chầciqfm chậylnhm bay múrdpja, mâdwfay tiêumebn lưkzwtubnfn lờicbt hiu hiu. Córhqm tiếotcfng hạqgifc huýufaxt, córhqm luồysayng giórhqmolvft, córhqmkzwtơdwfang sen thanh, vàrhqmrhqm tiêumebn âdwfam nhẹngcz nhàrhqmng.

Pháolvf Toáolvfi nhiệoijtt tìgpkpnh giớvlqvi thiệoijtu: “Đcgfzáolvfm núrdpji tiêumebn bêumebn tráolvfi đuuxydrqau làrhqm nhàrhqm riêumebng, córhqm đuuxyiềdrqau ởqgif tầciqfng nàrhqmy chỉtbfgrhqm củjdela dâdwfan cấdbttp bậylnhc thấdbttp thôdpdbi. Ngẩcayrng đuuxyciqfu lêumebn nhìgpkpn cao hơdwfan chúrdpjt nữolvfa córhqm thểgzne trôdpdbng thấdbtty mộoijtt loạqgift núrdpji tiêumebn kháolvfc, mấdbtty cáolvfi nàrhqmy càrhqmng trâdwfau hơdwfan, đuuxydrqau làrhqmdwfai cưkzwt trúrdpj củjdela loạqgifi nhâdwfan vậylnht nhưkzwt Tam Thanh cảsuoe. Nhữolvfng núrdpji tiêumebn bêumebn phảsuoei đuuxydrqau córhqm chứpvmva tíubnfnh chấdbttt côdpdbng vụpvmv, ngọjdeln thứpvmv nhấdbttt làrhqm đuuxyqgifi sứpvmv quáolvfn củjdela Phậylnht giớvlqvi nơdwfai Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh, muốpfqfn di dâdwfan chuyểgznen sang đuuxyqgifo Phậylnht thìgpkprhqm thểgznerhqmo trong đuuxyórhqmrhqmm thủjdel tụpvmvc. Ngưkzwticbti chơdwfai chúrdpjng ta cũguqgng córhqm thểgzne, córhqm đuuxyiềdrqau phảsuoei bỏgpkp hếotcft đuuxyi mọjdeli kỹtzzfysayng củjdela Tiêumebn giớvlqvi. Vàrhqmo đuuxyqgifo Phậylnht rồysayi sẽdgwt đuuxyưkzwtubnfc phong thàrhqmnh mộoijtt La Háolvfn ngay.”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa: “...”

“Ngọjdeln thứpvmv hai làrhqmdwfai trúrdpj châdwfan khi đuuxyếotcfn đuuxyâdwfay côdpdbng táolvfc củjdela Quỷumeb giớvlqvi, trừrdpjolvfc dụpvmvng cung cấdbttp nơdwfai ăysayn uốpfqfng linh đuuxyìgpkpnh cho đuuxyáolvfm quỷumeb quan khi côdpdbng táolvfc ra, còzwpxn trợubnf giúrdpjp bọjdeln nàrhqmy làrhqmm mấdbtty việoijtc vặicbtt vãguqgnh nhưkzwtgpkpm kỹtzzf nữolvf, bao bàrhqm hai, đuuxyi du lịblecch, đuuxyi ăysayn, nghỉtbfg ngơdwfai, v.v... nữolvfa. Đcgfzưkzwtơdwfang nhiêumebn, nórhqmguqgng giúrdpjp đuuxyưkzwtubnfc cho ngưkzwticbti chơdwfai, vìgpkp đuuxyâdwfay làrhqmdwfai duy nhấdbttt trêumebn Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh báolvfn đuuxyysay ăysayn. Chỉtbfgrhqm mộoijtt chữolvf thôdpdbi: mắemxqc! Cựjdelc mắemxqc! Theo cáolvfch nórhqmi củjdela bọjdeln họjdel, thìgpkp chỉtbfg cầciqfn córhqmyqect đuuxyicbtc sắemxqc củjdela đuuxyysay ăysayn vặicbtt trong Quỷumeb giớvlqvi, vậylnhy ngay cảsuoerhqmn thầciqfu cũguqgng sẽdgwt quýufaxdwfan vàrhqmng!”

“Ngọjdeln thứpvmv ba làrhqmdwfai củjdela cáolvfc thợubnf giỏgpkpi tay nghềdrqa, nghe nórhqmi làrhqm do Lỗzwpx Ban tổezvq chứpvmvc, nhưkzwtng nghe nórhqmi chỉtbfgrhqm đuuxyoijt tửixtu củjdela Lỗzwpx Ban mớvlqvi đuuxyưkzwtubnfc vàrhqmo màrhqm thôdpdbi, víubnf dụpvmv nhưkzwt Mặicbtc Tinh ấdbtty, đuuxyưkzwtơdwfang nhiêumebn đuuxyiềdrqau kiệoijtn đuuxyciqfu tiêumebn làrhqmrhqmng phảsuoei thuậylnhn lợubnfi lêumebn đuuxyưkzwtubnfc đuuxyâdwfay trưkzwtvlqvc cáolvfi đuuxyãguqg.”

“Qua thêumebm ba ngọjdeln nữolvfa làrhqm thiêumebn lao, sau đuuxyórhqmrhqmrdpji dụpvmvng hìgpkpnh...”

“Đcgfzpvmvng lạqgifi!” Mộoijtt thanh âdwfam vang lêumebn, ngắemxqt ngang côdpdbng cuộoijtc hưkzwtvlqvng dẫcgfzn du lịblecch củjdela Pháolvf Toáolvfi. Mộoijtt têumebn líubnfnh toàrhqmn thâdwfan córhqm giáolvfp trụpvmv, tay cầciqfm trưkzwticbtng kíubnfch đuuxypvmvng dưkzwtvlqvi tấdbttm biểgznen córhqmumebn ‘Nam Thiêumebn môdpdbn’ quáolvft: “Đcgfzưkzwta lệoijtnh bàrhqmi ra.”

Mấdbtty ngưkzwticbti cùvxeyng hạqgif xuốpfqfng, Pháolvf Toáolvfi vừrdpja mórhqmc lệoijtnh bàrhqmi ra vừrdpja kêumebu ca: “Sao lầciqfn nàrhqmo qua đuuxyâdwfay cũguqgng phảsuoei kiểgznem tra hếotcft vậylnhy?”

“Qua!” Têumebn líubnfnh nàrhqmy dựjdelng trưkzwticbtng kíubnfch thẳsqdtng lêumebn, cho Pháolvf Toáolvfi đuuxyi qua.

Huy Hoàrhqmng bưkzwtvlqvc lêumebn đuuxyưkzwta lệoijtnh bàrhqmi.

“Qua!”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa cũguqgng bưkzwtvlqvc lêumebn đuuxyưkzwta lệoijtnh bàrhqmi, têumebn líubnfnh nàrhqmy nhìgpkpn thoáolvfng qua, rồysayi sắemxqc mặicbtt đuuxyqgifi biếotcfn, quay đuuxyciqfu lạqgifi kêumebu lớvlqvn: “Bắemxqt gian tếotcf!”

“Âcayry, ngưkzwtơdwfai xem cẩcayrn thậylnhn đuuxyãguqg rồysayi hẵgfepng kêumebu chớvlqv!” Đcgfzưkzwticbtng Hoa kinh hãguqgi cựjdelc kỳiwmw.

“Lệoijtnh bàrhqmi nàrhqmy đuuxyãguqg đuuxyưkzwtubnfc báolvfo mấdbttt rồysayi, kẻguqg sửixtu dụpvmvng tấdbttt nhiêumebn phảsuoei làrhqm gian tếotcf củjdela Ma giớvlqvi.”

“Khôdpdbng phảsuoei chứpvmv? Ngưkzwticbti đuuxyãguqg chếotcft rồysayi, sao còzwpxn báolvfo mấdbttt lệoijtnh bàrhqmi đuuxyưkzwtubnfc?” Ngưkzwtơdwfai lừrdpja quỷumeb đuuxydbtty àrhqm?

umebn líubnfnh nàrhqmy khôdpdbng nhanh khôdpdbng chậylnhm nórhqmi: “Đcgfzrdpjng córhqm coi Thiêumebn Đcgfzìgpkpnh bọjdeln ta đuuxydrqau làrhqm ngớvlqv ngẩcayrn, lẽdgwtrhqmo bọjdeln ta khôdpdbng biếotcft rằfeyong Trấdbttn Ngụpvmvc minh vưkzwtơdwfang đuuxyãguqg bịblec ngưkzwticbti phàrhqmm giếotcft chếotcft sao?”

“Ta choáolvfng, mưkzwticbti vạqgifn thiêumebn binh thiêumebn tưkzwtvlqvng!” Huy Hoàrhqmng lia mắemxqt vềdrqa phíubnfa xa, xong vộoijti kêumebu lêumebn: “Gia Tửixtu chạqgify mau!”

Đcgfzưkzwticbtng Hoa cũguqgng lia mắemxqt nhìgpkpn theo, chỉtbfg thấdbtty córhqm mộoijtt bầciqfy NPC thậylnht đuuxyôdpdbng đuuxyang cưkzwtyfqqi mâdwfay từrdpj mộoijtt ngọjdeln núrdpji tiêumebn kia chen chúrdpjc lao ra, chíubnfnh giữolvfa córhqm mộoijtt câdwfay cờicbt lớvlqvn đuuxypvmvng sữolvfng: mưkzwticbti vạqgifn thiêumebn binh thiêumebn tưkzwtvlqvng. Đcgfzưkzwticbtng Hoa toáolvft mồysaydpdbi hộoijtt, hórhqma ra chỉtbfgrhqmolvfi danh xưkzwtng thôdpdbi, chứpvmv nếotcfu khôdpdbng mưkzwticbti vạqgifn thiêumebn binh thiêumebn tưkzwtvlqvng đuuxyâdwfau thểgznerhqmo đuuxyáolvfnh khôdpdbng lạqgifi mộoijtt ổezvq khỉtbfg đuuxyưkzwtubnfc chứpvmv.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.