Say Mộng Giang Sơn

Chương 1145-1 : Hiểm nguy trước mắt (1)

    trước sau   

- Ơocbp̉ đdyxyâqelfy! Ta tìm thâqelf́y rôofqz̀i!

ofqẓt đdyxyám binh lính nhưlhor hùm nhưlhor báo đdyxyang lục soát khăaldćp nơvedhi trong tâqelf̉m cung của An Nhạc Côofqzng chúa. Bôofqz̃ng đdyxyôofqẓt nhiêuvsnn có môofqẓt têuvsnn lính reo lêuvsnn vui mưlhor̀ng ơvedh̉ đdyxyăaldc̀ng sau tâqelf́m rèm vải, Lý Trọng Tuâqelf́n ngay lâqelf̣p tưlhoŕc mưlhor̀ng rơvedh̃ xôofqzng tơvedh́i thì nhìn thâqelf́y Võ Sùng Huâqelf́n đdyxyang măaldc̣c trêuvsnn ngưlhorơvedh̀i bôofqẓ quâqelf̀n áo lót, ngôofqz̀i sụp đdyxyăaldc̀ng sau hôofqź xí mà run lâqelf̉y bâqelf̉y, trong tay y vâqelf̃n còn đdyxyang giơvedh chiêuvsńc năaldćp thùng xí lêuvsnn tưlhoṛa nhưlhor muôofqźn lâqelf́y nó làm bia đdyxyơvedh̃ cho mình.

lhor̀a nhìn thâqelf́y Lý Trọng Tuâqelf́n, Võ Sùng Huâqelf́n bèn ngay lâqelf̣p tưlhoŕc buôofqzng “bia đdyxyơvedh̃” xuôofqźng, quỳ sụp xuôofqźng câqelf̀u xin:

- Thái tưlhor̉, xin Thái tưlhor̉ tha mạng!

Nhưlhor̃ng âqelfm thanh hò hét ôofqz̀n ào vưlhor̀a câqelf́t lêuvsnn thì Võ Sùng Huâqelf́n đdyxyã ngay lâqelf̣p tưlhoŕc bình tỉnh. Nghe thâqelf́y ơvedh̉ bêuvsnn ngoài có tiêuvsńng chém giêuvsńt, Võ Sùng Huâqelf́n biêuvsńt ngay là có chuyêuvsṇn chăaldc̉ng lành, bèn ngay lâqelf̣p tưlhoŕc hoang mang tìm chôofqz̃ trôofqźn thâqelfn. Nhưlhorng nhâqelf́t thơvedh̀i lúc đdyxyó y vâqelf̃n chưlhora biêuvsńt rõ là ai đdyxyang làm loạn, đdyxyơvedḥi cho đdyxyêuvsńn khi Lý Trọng Tuâqelf́n dâqelf̃n ngưlhorơvedh̀i ùa vào phòng của y, nghe thâqelf́y tiêuvsńng nói của Lý Trọng Tuâqelf́n thì y mơvedh́i biêuvsńt là tai họa đdyxyã âqelf̣p lêuvsnn đdyxyâqelf̀u rôofqz̀i. Thưlhorơvedh̀ng ngày An Nhạc Côofqzng chúa thưlhorơvedh̀ng hay sỉ nhục Thái tưlhor̉, bản thâqelfn y cũng đdyxyâqelfu có đdyxyưlhoŕng ngoài khôofqzng tham gia đdyxyâqelfu.

Nhưlhorng cho dù chỉ có môofqẓt tia hy vọng sôofqźng thì y cũng khôofqzng muôofqźn chôofqźi bỏ. Chính vì vâqelf̣y nêuvsnn y quỳ xuôofqźng đdyxyâqelf́t mà khôofqz̉ sơvedh̉ câqelf̀u xin. Lý Trọng Tuâqelf́n nhìn thâqelf́y têuvsnn Võ Sùng Huâqelf́n, kẻ thưlhorơvedh̀ng ngày vâqelf̃n huêuvsnnh hoang, coi thưlhorơvedh̀ng làm nhục mình, đdyxyang phải quỳ xuôofqźng dưlhorơvedh́i châqelfn mình mà run râqelf̉y câqelf̀u xin thì lâqelf́y làm sung sưlhorơvedh́ng lăaldćm. Nhưlhorng khôofqzng nhìn thâqelf́y An Nhạc khiêuvsńn cho gãmfvy thâqelf́t vọng vôofqz cùng.


Lý Trọng Tuâqelf́n rút thanh kiêuvsńm nhuôofqźm máu đdyxyỏ ơvedh̉ mũi kiêuvsńm, chỉ vào ngưlhorơvedh̀i Võ Sùng Huâqelf́n mà nói:

- An Nhạc, con tiêuvsṇn nhâqelfn âqelf́y, đdyxyang ơvedh̉ đdyxyâqelfu?

Võ Sùng Huâqelf́n run râqelf̉y lăaldćp băaldćp trả lơvedh̀i:

- An… An Nhạc đdyxyêuvsnm nay ngủ ơvedh̉ trong cung, khôofqzng… khôofqzng có ơvedh̉ đdyxyâqelfy.

- Cái gì?

Lý Trọng Tuâqelf́n vôofqz cùng thâqelf́t vọng, nhưlhorng gãmfvy lại nghĩ, đdyxyơvedḥi đdyxyêuvsńn khi gãmfvyofqzng vào cung rôofqz̀i thì vâqelf̃n có thêuvsn̉ lâqelf́y đdyxyưlhorơvedḥc mạng chó của ả tiêuvsṇn nhâqelfn đdyxyó, nêuvsnn khôofqzng nghĩ ngơvedḥi gì nhiêuvsǹu thêuvsnm nưlhor̃a mà vút môofqẓt giơvedh cao thanh kiêuvsńm lêuvsnn. Võ Sùng Huâqelf́n vưlhor̀a nhìn thâqelf́y vâqelf̣y bèn nhanh chóng dâqelf̣p đdyxyâqelf̀u xuôofqźng đdyxyâqelf́t nhưlhor ngưlhorơvedh̀i ta giã tỏi vâqelf̣y mà câqelf̀u xin:

- Thái tưlhor̉ tha mạng, xin Thái tưlhor̉ tha mạng, Sùng Huâqelf́n… là em rêuvsn̉ của ngưlhorơvedh̀i mà!

Lý Trọng Tuâqelf́n cưlhorơvedh̀i lơvedh́n môofqẓt tiêuvsńng, mỉa mai nói:

- Chuyêuvsṇn tơvedh́i bưlhorơvedh́c này ngưlhorơvedhi mơvedh́i nhơvedh́ đdyxyêuvsńn ngưlhorơvedhi là em rêuvsn̉ của ta hay sao?

- Khôofqzng…

Võ Sùng Huâqelf́n kinh hãi mơvedh̉ to măaldćt, chỉ nhìn thâqelf́y bóng hình của môofqẓt dòng máu đdyxyỏ sâqelf̃m phụt lêuvsnn. Sau đdyxyó thì cảm thâqelf́y trơvedh̀i đdyxyâqelf́t nhưlhor đdyxyuvsnn đdyxyảo quay cuôofqz̀ng. Y nhìn thâqelf́y thâqelfn thêuvsn̉ của mình vâqelf̃n còn đdyxyang quỳ trêuvsnn đdyxyâqelf́t, mọi thưlhoŕ xung quanh đdyxyêuvsǹu quay cuôofqz̀ng mơvedh̀ mịt, sau đdyxyó là môofqẓt tiêuvsńng “Bùm” rơvedhi trúng vào thùng xí.

- Thôofqźi quá…

Đgizoó chính là ý thưlhoŕc cuôofqźi cùng vêuvsǹ thêuvsń giơvedh́i nhâqelfn gian của Võ Sùng Huâqelf́n lúc còn sôofqźng.


Lý Trọtzkcng Tuâqelf́n vôofqźn đdyxyịnh mang theo thủ câqelf́p của y vào trong Hoàng cung, nhưlhorng vưlhor̀a nhìn thâqelf́y nó đdyxyã rơvedhi trúng thùng xí thì Lý Trọtzkcng Tuâqelf́n bèn cảm thâqelf́y buôofqz̀n nôofqzn. Gãmfvy che mũi lui vêuvsǹ sau vài bưlhorơvedh́c rôofqz̀i nói vơvedh́i môofqẓt têuvsnn lính:

- Lôofqzi cái đdyxyâqelf̀u hăaldćn lêuvsnn, đdyxyi!

uvsnn lính đdyxyó dùng thanh giáo dài thọc vào thùng xí, đdyxyâqelfm vào thủ câqelf́p của Võ Sùng Huâqelf́n môofqẓt cái. Thủ câqelf́p của Võ Sùng Huâqelf́n nhơvedh nhuôofqźc nhưlhor̃ng nưlhorơvedh́c tiêuvsn̉u đdyxyưlhorơvedḥc têuvsnn lính đdyxyó rũ đdyxyâqelf̣p thâqelf̣t mạnh trêuvsnn sàn. Sau đdyxyó têuvsnn lính nhanh chóng sải bưlhorơvedh́c theo Lý Trọng Tuâqelf́n mà ra ngoài.

※※※※※※※※※※※※※※※※�� �※※※※※※

Cao Sơvedhofqẓi vàng cơvedh̉i trói cho Dưlhorơvedhng Phàm. Dưlhorơvedhng Phàm bâqelf̣t đdyxyưlhoŕng dâqelf̣y, lơvedh́n tiêuvsńng hét:

- Nôofqz̉i trôofqźng gọi tưlhorơvedh́ng!

ofqẓt thoáng sau, tiêuvsńng trôofqźng râqelf̀m râqelf̀m nôofqz̉i lêuvsnn, tâqelf́t cả tưlhorơvedh́ng lĩnh đdyxyêuvsǹu đdyxyưlhorơvedḥc rèn luyêuvsṇn thành thục, nhanh chóng tâqelf̣p trung đdyxyâqelf̀y đdyxyủ trong trại chủ tưlhorơvedh́ng.

Tuy răaldc̀ng nay Dưlhorơvedhng Phàm đdyxyã quyêuvsǹn cao chưlhoŕc trọng, hâqelf̀u tưlhorơvedh́c oai phong, nhưlhorng hăaldćn cũng chăaldc̉ng nêuvsǹ hà tưlhoṛ bản thâqelfn mình xôofqzng vào chôofqz̃ nguy hiêuvsn̉m. Nêuvsńu nhưlhorofqẓt mình bản thâqelfn hăaldćn đdyxyi tơvedh́i Hoàng cung mà có thêuvsn̉ giải quyêuvsńt đdyxyưlhorơvedḥc vâqelf́n đdyxyêuvsǹ thì ngay khi hăaldćn đdyxyưlhorơvedḥc giải thoát đdyxyã ngay tưlhoŕc thì cưlhorơvedh́p lâqelf́y ngưlhoṛa mà phóng đdyxyêuvsńn Huyêuvsǹn Vũ Môofqzn rôofqz̀i. Nhưlhorng chuyêuvsṇn này khôofqzng phải chỉ dưlhoṛa vào sưlhoṛ vũ dũng giang hôofqz̀, môofqẓt ngưlhorơvedh̀i môofqẓt kiêuvsńm là có thêuvsn̉ giải quyêuvsńt đdyxyưlhorơvedḥc.

Cho tơvedh́i lúc này hăaldćn vâqelf̃n chưlhora rõ rút cuôofqẓc thì ai muôofqźn làm phản, rút cuôofqẓc thì có bao nhiêuvsnu ngưlhorơvedh̀i tham gia trong đdyxyó. Hơvedhn nưlhor̃a hăaldćn đdyxyơvedhn thưlhorơvedhng đdyxyôofqẓc mã xôofqzng vào trong cung, trong môofqẓt phạm vi rôofqẓng lơvedh́n nhưlhorqelf̣y, trong vôofqzofqź nhưlhor̃ng lăaldcng cung tâqelf̉m thâqelf́t nhưlhorqelf̣y, đdyxyêuvsn̉ tìm ra ngưlhorơvedh̀i mà hăaldćn câqelf̀n cưlhoŕu quả thâqelf̣t là môofqẓt nhiêuvsṇm vụ bâqelf́t khả thi.

Lý Trọng Tuâqelf́n nghĩ nhưlhor thêuvsń nào thì làm nhưlhor thêuvsń nâqelf́y, quả đdyxyúng nhưlhorqelfu nói: “Cú đdyxyâqelf́m ngu dôofqźt đdyxyánh chêuvsńt ngưlhorơvedh̀i thâqelf̀y của mình”. Sưlhoṛ viêuvsṇc xảy ra đdyxyôofqẓt ngôofqẓt nhưlhorqelf̣y, trưlhorơvedh́c măaldćt khôofqzng tìm thâqelf́y cho đdyxyưlhorơvedḥc môofqẓt chút vêuvsńt tích nào, cũng chăaldc̉ng phát giác ra đdyxyưlhorơvedḥc thêuvsń lưlhoṛc nào đdyxyang nôofqz̉i loạn. Dưlhorơvedhng Phàm nôofqz̉i trôofqźng gọi tưlhorơvedh́ng nhưlhorqelf̣y là muôofqźn chưlhoŕng thưlhoṛc xem trong sôofqź thuôofqẓc hạ của mình có bao nhiêuvsnu ngưlhorơvedh̀i tham gia trong đdyxyó.

Thoáng môofqẓt cái, trong doanh trại chủ tưlhorơvedh́ng tưlhorơvedh́ng lĩnh đdyxyã tụ tâqelf̣p râqelf́t đdyxyôofqzng, nhìn thâqelf́y Dưlhorơvedhng Phàm sát khi đdyxyăaldc̀ng đdyxyăaldc̀ng, trong lòng mọi ngưlhorơvedh̀i cũng hôofqz̀ nghi lăaldćm, nhưlhorng có ai dám câqelf́t tiêuvsńng hỏi han gì. Đgizoơvedḥi cho đdyxyêuvsńn khi đdyxyã dưlhoŕt ba hôofqz̀i trôofqźng, tưlhorơvedh́ng lĩnh đdyxyã tụ tâqelf̣p đdyxyôofqzng đdyxyủ rôofqz̀i, Dưlhorơvedhng Phàm đdyxyuvsn̉m danh, phát hiêuvsṇn ra ngoài nhóm của Mã Kiêuvsǹu hôofqzm nay trưlhoṛc ban ơvedh̉ Huyêuvsǹn Vũ Môofqzn đdyxyã văaldćng măaldc̣t thì chỉ còn ba nhóm quâqelfn của ba vị tưlhorơvedh́ng quâqelfn Đgizoôofqẓc Côofqz Húy, Thái Côofqz Phủ và Thôofqzi Lang là chưlhora tơvedh́i.

Trong lòng Dưlhorơvedhng Phàm đdyxyã xác đdyxyịnh rõ đdyxyưlhorơvedḥc vâqelf́n đdyxyêuvsǹ, ngay lâqelf̣p tưlhoŕc hạ quâqelfn lêuvsṇnh. Lêuvsṇnh cho bọn Hoàng Húc Sưlhorơvedh̉ng, Lục Mao Phong lĩnh binh thâqelf̀n tôofqźc tung hoành khôofqźng chêuvsń tình hình Thưlhor̀a Thiêuvsnn Môofqzn của Thái Cưlhoṛc Cung và Trọtzkcng Minh Môofqzn của Đgizoôofqzng Cung. Rôofqz̀i lại hạ lêuvsṇnh cho Sơvedh̉ Cuôofqz̀ng Ca cùng vơvedh́i bản thâqelfn mình thôofqźng lĩnh quâqelfn đdyxyi cưlhoŕu viêuvsṇn Huyêuvsǹn Vũ Môofqzn, nhóm của Hưlhoŕa Lưlhorơvedhng khôofqźng chêuvsń Tâqelfy Nôofqẓi Uyêuvsn̉n đdyxyảm bảo môofqẓt con đdyxyưlhorơvedh̀ng lui quâqelfn.

lhoŕa Lưlhorơvedhng là Hành quâqelfn Tưlhor ma, là trơvedḥ thủ đdyxyăaldćc lưlhoṛc của Dưlhorơvedhng Phàm, khi nghe thâqelf́y Dưlhorơvedhng Phàm săaldćp xêuvsńp nhưlhorqelf̣y bèn chau chăaldc̣t đdyxyôofqzi mày lại, đdyxyưlhoŕng ra ngoài mà nói:

- Đgizoại tưlhorơvedh́ng quâqelfn, rút cuôofqẓc là đdyxyã xảy ra chuyêuvsṇn gì, chúng mạc tưlhorơvedh́ng vâqelf̃n còn đdyxyang mơvedhofqz̀, xin Đgizoại tưlhorơvedh́ng quan hãy nói cho đdyxyưlhorơvedḥc rõ.

Tuy Dưlhorơvedhng Phàm lòng dạ nhưlhorlhor̉a đdyxyôofqźt nhưlhorng hăaldćn cũng hiêuvsn̉u môofqẓt đdyxyuvsǹu răaldc̀ng nêuvsńu nhưlhor khôofqzng nói cho mọi ngưlhorơvedh̀i biêuvsńt sưlhoṛ tình cụ thêuvsn̉ nhưlhor thêuvsń nào thì tưlhorơvedh́ng lĩnh sẽ khôofqzng thêuvsn̉ phục tùng tôofqźt mêuvsṇnh lêuvsṇnh đdyxyưlhorơvedḥc. Đgizoơvedḥi đdyxyêuvsńn khi tơvedh́i đdyxyó nêuvsńu nhưlhor có găaldc̣p chuyêuvsṇn gì thì bọn họ cũng chăaldc̉ng biêuvsńt nêuvsnn làm nhưlhor thêuvsń nào.

lhorơvedhng Phàm chỉ đdyxyành ngăaldćn gọn nói kêuvsn̉ lại cho mọi ngưlhorơvedh̀i nghe sưlhoṛ tình, nhưlhorng nhưlhor̃ng đdyxyuvsǹu mà hăaldćn biêuvsńt cũng chỉ có giơvedh́i hạn. Trưlhorơvedh́c măaldćt cũng chỉ biêuvsńt răaldc̀ng có ngưlhorơvedh̀i muôofqźn làm loạn, nhưlhorng tình hình cụ thêuvsn̉ thì chăaldc̉ng biêuvsńt môofqẓt chút nào hêuvsńt.

lhoŕa Lưlhorơvedhng vưlhor̀a nghe thâqelf́y vâqelf̣y bèn phản đdyxyôofqźi:

- Đgizoại tưlhorơvedh́ng quâqelfn, nay ai làm phản, rút cuôofqẓc có nhưlhor̃ng đdyxyôofqẓi quâqelfn nào tham gia trong đdyxyó, chúng ta đdyxyêuvsǹu khôofqzng biêuvsńt môofqẓt chút nào. Nêuvsńu nhưlhor chúng ta xôofqzng tơvedh́i Thưlhor̀a Thiêuvsnn Môofqzn và Trọtzkcng Minh Môofqzn lơvedh̃ nhưlhoraldc̣p phải nhưlhor̃ng đdyxyôofqẓi quâqelfn khác. Đgizoôofqźi phưlhorơvedhng là quâqelfn phản loạn hay là quâqelfn của Câqelf̀n Vưlhorơvedhng thì chúng ta làm thêuvsń nào đdyxyêuvsn̉ phâqelfn biêuvsṇt đdyxyưlhorơvedḥc đdyxyâqelfy?

Nhưlhor̃ng đdyxyôofqẓi quâqelfn khác làm sao đdyxyêuvsn̉ xác nhâqelf̣n đdyxyưlhorơvedḥc lâqelf̣p trưlhorơvedh̀ng của chúng ta? Tơvedh́i lúc đdyxyó chúng ta nêuvsnn làm nhưlhor thêuvsń nào? Môofqẓt khi đdyxyã đdyxyánh chém lâqelf̃n nhau, nêuvsńu nhưlhor đdyxyôofqźi phưlhorơvedhng là đdyxyôofqẓi quâqelfn của Câqelf̀n Vưlhorơvedhng, sau này khi mọi chuyêuvsṇn kêuvsńt thúc ai có thêuvsn̉ làm chưlhoŕng cho Đgizoại tưlhorơvedh́ng quâqelfn là ngưlhorơvedh̀i trung thành vơvedh́i Thiêuvsnn tưlhor̉? Tơvedh́i lúc đdyxyó ngài sẽ bị gán cho tôofqẓi danh phản tăaldc̣c…

lhorơvedhng Phàm đdyxyôofqẓt nhiêuvsnn tỉnh ngôofqẓ, quả đdyxyúng là nóng ruôofqẓt lo lăaldćng làm loạn mọi chuyêuvsṇn. Nay hăaldćn chỉ muôofqźn nhanh chóng khôofqźng chêuvsń đdyxyưlhorơvedḥc Hoàng cung, năaldćm băaldćt đdyxyưlhorơvedḥc mọi tình hình trong tay. Nhưlhorng đdyxyôofqźi vơvedh́i cục diêuvsṇn trâqelf̣n loạn trưlhorơvedh́c măaldćt, nêuvsńu nhưlhoraldćn liêuvsǹu lĩnh có bâqelf́t kỳ hành đdyxyôofqẓng nào đdyxyêuvsǹu râqelf́t có thêuvsn̉ khiêuvsńn cho cục diêuvsṇn trưlhorơvedh́c măaldćt đdyxyã loạn càng thêuvsnm loạn mà thôofqzi. Binh mã của hăaldćn môofqẓt khi đdyxyã đdyxyưlhorơvedḥc phái đdyxyi thì khôofqzng thêuvsn̉ nào kịp thơvedh̀i mà nôofqźi liêuvsnn lạc đdyxyưlhorơvedḥc vơvedh́i họn họ, tơvedh́i lúc đdyxyó chỉ e là khôofqzng có lơvedḥi cho mọi chuyêuvsṇn mà ngưlhorơvedḥc lại lại đdyxyâqelf̉y bản thâqelfn mình vào chôofqz̃ tình ngay lý gian.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.