Say Mộng Giang Sơn

Chương 1093 : Một ngày dài đằng đẵng (5)

    trước sau   

Phía Băqwfíc thành Trưxtqiơdrtj̀ng An là nơdrtji đaqyxóng quâobrgn của chưxtqiayrg̣ câobrǵm quâobrgn, trong Chưxtqi vệnpgq thìbgpl Tảssyp Hữjitcu Lâobrgm vệnpgqobrg̀n Huyêayrg̀n Vũ Mônmkrn nhâobrǵt, phía trưxtqiơdrtj́c bọn họ, còn có Thiêayrgn kỵfsmc doanh.

Bóng đaqyxêayrgm thâobrgm trâobrg̀m, Võ Lâobrgm Vêayrg̣ Tưxtqi Mã Mâobrg̃n Ung Bá tuâobrg̀n doanh trơdrtj̉ vêayrg̀, tháo bônmkṛ đaqyxao quăqwfing lêayrgn bàn, liêayrg̀n chắbgplp hai tay tưxtqì tưxtqì bưxtqiơdrtj́c đaqyxi thong thả, dưxtqiơdrtj̀ng nhưxtqi có chút bâobrǵt an. Tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn Võ Lâobrgm vệnpgqxtqiơdrtjng Đlykffamsi Cưxtqiơdrtjng theo Mâobrg̃n Tưxtqi Mã tuâobrg̀n doanh trơdrtj̉ vêayrg̀ đaqyxưxtqiơdrtjng ngáp, muônmkŕn vào trưxtqiơdrtj́ng ngủ thâobrǵy bônmkṛ dạng y nhưxtqiobrg̣y, khônmkrng khỏi khó hiêayrg̉u, hỏi:

- Mâobrg̃n Tưxtqi Mã, ngàbilci có tâobrgm sưxtqị sao?

obrg̃n Ung Bá gâobrg̣t đaqyxâobrg̀u, rônmkr̀i lại lăqwfíc đaqyxâobrg̀u, nói:

- Bóng đaqyxêayrgm càng sâobrgu rônmkr̀i, nhưxtqing đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng vâobrg̃n chưxtqia vêayrg̀ doanh.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng cưxtqiơdrtj̀i nói:


- Khônmkrng phải nói Hà Nônmkṛi Vưxtqiơdrtjng có lơdrtj̀i mơdrtj̀i đaqyxêayrǵn Kim Ngônmkrayrg̣ rônmkr̀i sao, nói khônmkrng chưxtqìng huynh đaqyxêayrg̣ họ lúc này đaqyxang ngônmkr̀i uônmkŕng rưxtqiơdrtj̣u đaqyxàm đaqyxạo, có thêayrg̉ đaqyxêayrgm nay khônmkrng vêayrg̀, ngàbilci lo gì chưxtqí.

.

obrg̃n Ung Bá nói:

- Khônmkrng thêayrg̉ nào, Đlykfại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn tưxtqì trưxtqiơdrtj́c đaqyxêayrǵn nay khônmkrng mêayrgxtqiơdrtj̣u.

drtjn nưxtqĩa, ngưxtqiơdrtji cũng biêayrǵt đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn là ngưxtqiơdrtj̀i tưxtqì trưxtqiơdrtj́c đaqyxêayrǵn nay khônmkrng buônmkrng thả khi đaqyxang làm viêayrg̣c quâobrgn, sao có thêayrg̉ đaqyxêayrǵn mônmkṛt lơdrtj̀i giải thích cũng khônmkrng có? Coi nhưxtqi ônmkrng âobrǵy khônmkrng vêayrg̀ đaqyxi, thì cũng nêayrgn cưxtqỉ thâobrgn binh vêayrg̀ báylgko mônmkṛt tiêayrǵng chứzdks.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng vâobrg̃n khônmkrng đaqyxônmkr̀ng ý, nói:

- Ngàbilci đaqyxóyshg, ai có thêayrg̉ gâobrgy bâobrǵt lơdrtj̣i cho đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn chưxtqí? Lại nói, chônmkr̃ đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn đaqyxêayrǵn là Kim Ngônmkrayrg̣ cũsuzrng đaqyxêayrg̀u là đaqyxịa bàn của Võ gia.

obrg̃n Ung Bá hưxtqì mônmkṛt tiêayrǵng, nói:

- Huynh đaqyxêayrg̣ tưxtqiơdrtjng tàn đaqyxâobrgu phải chuyêayrg̣n hiêayrǵm thâobrǵy?

Nói ra lơdrtj̀i này, y cũng thâobrǵy khônmkrng thỏa đaqyxáng, lơdrtj̀i này nhưxtqi có ý âobrǵm chỉ Võ gia khônmkrng hòa hơdrtj̣p, y liêayrg̀n ho mônmkṛt tiêayrǵng, vâobrg̃y tay vêayrg̀ phía Vưxtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng đaqyxêayrǵn trưxtqiơdrtj́c măqwfịt y, Mâobrg̃n Ung Bá hạ giọng nói:

- Mâobrǵy ngày trưxtqiơdrtj́c, bêayrg̣ hạ đaqyxã hạfams mộqxjft mậlykft chiếgomzu cho đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn, căqwfin dăqwfịn ônmkrng ta tăqwfing cưxtqiơdrtj̀ng đaqyxêayrg̀ phòng trong cung, đaqyxăqwfịc biêayrg̣t là trong khoảng thơdrtj̀i gian tơdrtj́i Thiêayrgn Ngưxtqiu Vêayrg̣ thay quâobrgn trong cung thành, nêayrǵu khônmkrng ngưxtqiơdrtji cho răqwfìng tại sao đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn ngày nào cũng đaqyxêayrǵn cung thành dò xét?

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng giâobrg̣t mình kinh hãi, thâobrǵt thanh nói:


- Sao lại có chuyêayrg̣n này?

Vì Vưxtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng cũng là tâobrgm phúc của Võ Du Nghi nêayrgn nói đaqyxêayrǵn đaqyxâobrgy, Mâobrg̃n Ung Bá cũng khônmkrng giâobrǵu gãdbeuxtqĩa, bèn nói:

- Đlykfúng vâobrg̣y, đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn luônmkrn luônmkrn trung thành và tâobrg̣n tâobrgm vơdrtj́i bêayrg̣ hạ, tuâobrgn theo ý chỉ của bêayrg̣ hạ chưxtqia bao giơdrtj̀ dám trái lơdrtj̀i, ngưxtqiơdrtji nghĩ tại sao ônmkrng ta lại tưxtqị nhiêayrgn bỏ đaqyxi, bỏ nhiêayrg̣m vụ tuâobrg̀n thành mà khônmkrng nói gì vơdrtj́i chúng ta khônmkrng? Trong lòng ta thâobrǵy bâobrǵt an.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng là mônmkṛt võ tưxtqiơdrtj́ng thuâobrg̀n túy, đaqyxánh giăqwfịc tâobrǵt nhiêayrgn khônmkrng có vâobrǵn đaqyxêayrg̀ gì, nhưxtqing viêayrg̣c đaqyxâobrǵu đaqyxá nhau thì gãdbeu khônmkrng rành rônmkr̀i, gãdbeu gãi đaqyxâobrg̀u khó xưxtqỉ mà nói:

- Vâobrg̣y… chúng ta nêayrgn làm gì?

obrg̃n Ung Bá suy nghĩ trong chônmkŕc lát rônmkr̀i nói:

- Viêayrg̣c đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn có mâobrg̣t chiêayrǵu, chỉ giải thích vơdrtj́i ta, nghe đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn nói, trong kinh gâobrg̀n đaqyxâobrgy có vẻ khônmkrng yêayrgn ônmkr̉n. Ta là câobrg̉n tăqwfíc vônmkr áy náy thônmkri. Ta nghĩ thêayrǵ này, mônmkṛt đaqyxônmkṛi nhâobrgn mã do ta chỉ đaqyxạo thay đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn đaqyxi tuâobrg̀n tra cung thành. Ngưxtqiơdrtji đaqyxêayrǵn Kim Ngônmkrayrg̣ mônmkṛt chuyêayrǵn, Đlykfại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn nêayrǵu khônmkrng có chuyêayrg̣n gì thì cũng sẽ khônmkrng trách cưxtqí gì chúng ta nhiêayrg̀u chuyêayrg̣n.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng dù đaqyxã mêayrg̣t nhưxtqing Mâobrg̃n Ung Bá nói vâobrg̣y, gãdbeusuzrng chỉ đaqyxáp ứzdksng. Hai ngưxtqiơdrtj̀i lâobrg̣p tưxtqíc chỉgomznh tâobrgn binh, Vưxtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng mang hơdrtjn hai mưxtqiơdrtji thuônmkṛc hạ, Mâobrg̃n Ung Bá mang theo mônmkṛt trăqwfim ngưxtqiơdrtj̀i, phi ngưxtqịa ra khỏrpgii viêayrgn mônmkrn.

Hai đaqyxônmkṛi nhâobrgn mã phi ra viêayrgn mônmkrn, hai trăqwfim dăqwfịm phía trưxtqiơdrtj́c mônmkr̃i ngưxtqiơdrtj̀i mônmkṛt ngả, mônmkṛt Nam mônmkṛt Băqwfíc chia nhau hành đaqyxônmkṛng, trong đaqyxêayrgm tônmkŕi đaqyxônmkṛt nhiêayrgn vang lêayrgn mônmkṛt tiêayrǵng săqwfíc bén rít gào trong khônmkrng trung, rõ ràng là tiêayrǵng câobrgy têayrgn, hai ngưxtqiơdrtj̀i ko bảo nhau cùng ghìm chăqwfịt chiêayrǵn mã, trong lòng đaqyxâobrg̀y ngạc nhiêayrgn nghi ngơdrtj̀.

Lúc này, trong cánh đaqyxônmkr̀ng tuyêayrǵt đaqyxônmkṛt nhiêayrgn xuâobrǵt hiêayrg̣n mônmkṛt đaqyxônmkṛi nhâobrgn mã, vì ánh tuyêayrǵt phản chiêayrǵu, nêayrgn trong đaqyxêayrgm khônmkrng đaqyxêayrǵn mưxtqíc tônmkŕi đaqyxen nhưxtqixtqịc khônmkrng thâobrǵy gì, họ có thêayrg̉ nhìn rõ bóng ngưxtqiơdrtj̀i kia, mônmkṛt màn đaqyxen ngòm, nhâobrǵt thơdrtj̀i đaqyxêayrǵm khônmkrng rõ.

Đlykfônmkŕi phưxtqiơdrtjng đaqyxã dùng têayrgn kêayrgu, hiêayrg̉n nhiêayrgn là khônmkrng sơdrtj̣ bại lônmkṛ hành tung, Mâobrg̃n Ung Bá và Vưxtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng thâobrg̣t sưxtqị nghĩ khônmkrng ra cônmkr̉ng doanh trại có thêayrg̉ xảy ra chuyêayrg̣n gì. Mâobrg̃n Ung Bá hạ giọng ra hiêayrg̣u mônmkṛt thị vêayrgnpgq trơdrtj̉ vêayrg̀ doanh báo tin, còmsjmn mìbgplnh thìbgpl dẫsqtbn dắbgplt chúabtmng kỵfsmc đaqyxzdksng ởmsjm đaqyxóyshgbgplm hiểsbzhu làm rõ.

Trong đaqyxêayrgm truyêayrg̀n tơdrtj́i mônmkṛt tiêayrǵng ngônmkrng ngêayrgnh sang sảng:

- Ha ha, chưxtqi vị huynh đaqyxêayrg̣ của Tả Vũ Lâobrgm, đaqyxêayrgm hônmkrm khuya khoăqwfít này còn muônmkŕn đaqyxi đaqyxâobrgu.


obrg̃n Ung Bá nghe tiêayrǵng ngưxtqiơdrtj̀i đaqyxó quen quen, nhâobrǵt thơdrtj̀i khônmkrng nghĩ ra là ai, liêayrg̀n lơdrtj́n tiêayrǵng hỏi:

- Ngưxtqiơdrtji là ai?

Ngưxtqiơdrtj̀i nọ cưxtqiơdrtj̀i vang ha ha, trong tiêayrǵng cưxtqiơdrtj̀i sau lưxtqing Mâobrg̃n Ung Bá đaqyxônmkṛt nhiêayrgn truyêayrg̀n lại mônmkṛt tiêayrǵng kêayrgu đaqyxau đaqyxơdrtj́n, Mâobrg̃n Ung Bá quay đaqyxâobrg̀u lại, têayrgn thị vêayrg̣ đaqyxưxtqiơdrtj̣c y dăqwfịn trơdrtj̉ vêayrg̀ doanh báo tin vưxtqìa cưxtqiơdrtj̃i ngưxtqịa rơdrtj̀i khỏi đaqyxoàn liêayrg̀n tưxtqì ngưxtqịa ngã xuônmkŕng, gâobrg̀n gãdbeu đaqyxóyshg khônmkrng bóng ngưxtqiơdrtj̀i, rõ ràng là bị vũsuzr khíhecyayrgn nỏ cônmkrng kích.

obrg̣p tưxtqíc, trong đaqyxatojng tuyêayrǵt phía sau bọn họ cũng có mônmkṛt loạt bóng ngưxtqiơdrtj̀i đaqyxônmkṛt ngônmkṛt nhônmkrayrgn tưxtqì măqwfịt đaqyxâobrǵt, đaqyxi bưxtqiơdrtj́c mônmkṛt đaqyxêayrǵn gâobrg̀n bọn họ. Thuônmkṛc hạ của Mâobrg̃n Ung Bá băqwfít đaqyxâobrg̀u thâobrǵy lo lăqwfíng, ngưxtqịa của Mâobrg̃n Ung Bá cuônmkŕng lêayrgn quay quay hai vòng, Mâobrg̃n Ung Bá vônmkr̃ nhẹ bơdrtj̀m ngưxtqịa, vuônmkŕt nhẹ chiêayrǵn mã, trâobrg̀m giọng nói:

- Khônmkrng đaqyxưxtqiơdrtj̣c làm loạn, yêayrgn lăqwfịng nào!

obrg̃n Ung Bá cảm thâobrǵy khônmkrng ônmkr̉n, nhưxtqing y rõ ràng đaqyxã bị bao vâobrgy, đaqyxám ngưxtqiơdrtj̀i trưxtqiơdrtj́c măqwfịt đaqyxêayrg̀u là mang giáo lơdrtj́n, đaqyxônmkṛi ngũ chỉnh têayrg̀, dù nhìn khônmkrng rõ nhưxtqing qua đaqyxônmkṛng tác thâobrgn hình của chúng thì rõ ràng đaqyxêayrg̀u là quâobrgn nỏrpgi.

Theo quan sát, vơdrtj́i khoảng cách này, đaqyxônmkṛi của Mâobrg̃n Ung Bá chỉ có thơdrtj̀i gian mônmkṛt lâobrg̀n tăqwfing tônmkŕc xung phong, nhưxtqing hiêayrg̣n tại đaqyxônmkŕi vơdrtj́i họ mà nói, có quá nhiêayrg̀u đaqyxayrg̀u bâobrǵt lơdrtj̣i. Mônmkṛt là đaqyxêayrgm khuya, hơdrtjn nưxtqĩa khăqwfíp nơdrtji là tuyêayrǵt dày đaqyxăqwfịc, dônmkr̀n toàn lưxtqịc tiêayrǵn lêayrgn cũng khônmkrng thêayrg̉ nhanh đaqyxưxtqiơdrtj̣c. Hai là họ chỉ mang theo đaqyxoản khí, đaqyxônmkŕi phưxtqiơdrtjng khônmkrng phải là trưxtqiơdrtj̀ng thưxtqiơdrtjng thì cũng là cung lơdrtj́n nỏ cưxtqíng, nêayrǵu họ xônmkrng lêayrgn thì cũng khônmkrng thêayrg̉ đaqyxánh lại đaqyxưxtqiơdrtj̣c.

drtjn nưxtqĩa, nhưxtqĩng ngưxtqiơdrtj̀i này dù cóyshg đaqyxsqtbch ýqbuo, nhưxtqing y cóyshg nghĩjxtg đaqyxếgomzn tìbgplnh huốatojng xấdrtju nhấdrtjt cũsuzrng khônmkrng thấdrtjy đaqyxatoji phưxtqiơdrtjng hạfamsylgkt thủrzur, cho nêayrgn cũsuzrng nảssypy sinh dũsuzrng khíhecy liềjiaxu chếgomzt đaqyxáylgknh cưxtqissypc mộqxjft lầbilcn, đaqyxếgomzn lúabtmc nàbilcy song phưxtqiơdrtjng càbilcng lúabtmc càbilcng gầbilcn nhau, đaqyxssypi cho thưxtqiơdrtjng kíhecych binh củrzura đaqyxatoji phưxtqiơdrtjng tớdtxmi gầbilcn, họlykf đaqyxãdbeu mấdrtjt đaqyxi khoảssypng cáylgkch đaqyxsbzh gia tốatojc ngựbnqha, lạfamsi càbilcng khônmkrng cóyshg ýqbuo nghĩjxtg đaqyxqxjfng thủrzur.

ayrgn đaqyxônmkŕi phưxtqiơdrtjng đaqyxưxtqíng lại, chỉ có mônmkṛt têayrgn tưxtqiơdrtj́ng đaqyxeo dao mônmkṛt mình xônmkrng lêayrgn, khi gãdbeu đaqyxêayrǵn gâobrg̀n, Mâobrg̃n Ung Bá mơdrtj́i nhìn thâobrǵy rõ, ngưxtqiơdrtj̀i này chính là Hưxtqĩu Võbnqhobrgm tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn Dã Hônmkrdrtj̣i, con rêayrg̉ của Hưxtqĩu Võbnqhobrgm tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn Lý Đlykfa Tônmkṛ. Mâobrg̃n Ung Bá nghĩ đaqyxêayrǵn mâobrg̣t chỉ Võ đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn đaqyxã nhâobrg̣n, săqwfíc măqwfịt dâobrg̀n tái xanh, nói:

- Dã Hônmkrdrtj̣i tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn, các ngưxtqiơdrtj̀i đaqyxang làm gì vâobrg̣y?

Dã Hônmkrdrtj̣i vuônmkŕt bao gưxtqiơdrtjm nhưxtqi thêayrg̉ khônmkrng có chuyêayrg̣n gì, câobrǵt cao giọng:

- Nhịsqtb Trưxtqiơdrtjng mêayrg hoăqwfịc thiêayrgn tưxtqỉ, náo loạn triêayrg̀u đaqyxình, Băqwfíc mônmkrn Nam nha các lộqxjfobrǵm quâobrgn dưxtqiơdrtj́i sưxtqị thônmkŕng lĩnh của Thái tưxtqỉ, Tưxtqiơdrtjng Vưxtqiơdrtjng và chưxtqi vị têayrg̉ tưxtqiơdrtj́ng đaqyxã tiêayrǵn vào cung, trưxtqìng trị bọn nịnh thâobrg̀n, Mâobrg̃n Tưxtqi Mã, cuônmkṛc chính biêayrǵn này ngưxtqiơdrtji có thêayrg̉ chèo chônmkŕng đaqyxưxtqiơdrtj̣c khônmkrng?

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng giâobrg̣n tím măqwfịt, phâobrg̃n nônmkṛ nói:


- Đlykfại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn của chúng ta đaqyxâobrgu?

Dã Hônmkrdrtj̣i cưxtqiơdrtj̀i giảo hoạt nói:

- Ôhecyng âobrǵy hả, giơdrtj̀ đaqyxang làm khách ơdrtj̉ chônmkr̃ Hà Nônmkṛi Vưxtqiơdrtjng rônmkr̀i, các ngưxtqiơdrtji yêayrgn tâobrgm, Võ Du Nghi đaqyxại tưxtqiơdrtj́ng quâobrgn bình yêayrgn vônmkrxtqị, Lưxtqiơdrtjng Vưxtqiơdrtjng đaqyxayrg̣n hạ đaqyxang cùng ônmkrng âobrǵy uônmkŕng rưxtqiơdrtj̣u.

obrg̃n Ung Bá và Vưxtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng vưxtqìa nghe xong, trong lòng kinh hãi, Võ Tam Tưxtqi và Võ Ý Tônmkrng cũng tham gia vào đaqyxó rônmkr̀i sao? Chả trách Dã Hônmkrdrtj̣i dám ba hoa nói Băqwfíc Mônmkrn câobrǵm quâobrgn, Nam Nha câobrǵm quâobrgn đaqyxêayrg̀u hưxtqiơdrtj̉ng ưxtqíng cuônmkṛc binh biêayrǵn của Thái tưxtqỉ. Có Thái tưxtqỉ, Tưxtqiơdrtjng Vưxtqiơdrtjng và các têayrg̉ tưxtqiơdrtj́ng chỉ huy, lại có Võ gia âobrgm thâobrg̀m hưxtqiơdrtj̉ng ưxtqíng, đaqyxóyshg khônmkrng phải là cả triêayrg̀u cùng nhau làm phản sao?

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng cảm thâobrǵy căqwfing thăqwfỉng nói vơdrtj́i Mâobrg̃n Ung Bá:

- Tưxtqi Mã, chúng ta phải làm sao bâobrgy giơdrtj̀?

obrg̃n Ung Báylgk nhìn binh sĩjxtg Vũ Lâobrgm binh sĩ đaqyxang giưxtqiơdrtjng giưxtqiơdrtjng măqwfít hônmkr̉, chua cháylgkt hỏi:

- Dã Hônmkrdrtj̣i huynh, ngưxtqiơdrtji muốatojn gìbgpl?

Dã Hônmkrdrtj̣i nói:

- Mơdrtj̀i nhị vị tơdrtj́i quâobrgn doanh ta nghỉ ngơdrtj̀i, đaqyxơdrtj̣i bình minh rônmkr̀i đaqyxi, khônmkrng biêayrǵt ý hai vị thêayrǵ nào?

obrg̃n Ung Bá năqwfím chăqwfịt yêayrgn cưxtqiơdrtjng, nhâobrǵt thơdrtj̀i khônmkrng biêayrǵt nêayrgn thêayrǵ nào, chỉ cảm thâobrǵy lòng bàn tay đaqyxâobrg̃m mônmkr̀ hônmkri.

Dã Hônmkrdrtj̣i giơdrtj tay, thưxtqiơdrtjng kích binh lâobrg̣p tưxtqíc tiêayrǵn lêayrgn trưxtqiơdrtj́c ba bưxtqiơdrtj́c, bưxtqiơdrtj́c châobrgn đaqyxêayrg̀u đaqyxăqwfịn dâobrg̃m trêayrgn măqwfịt tuyêayrǵt dày, phát ra âobrgm thanh khiêayrǵn lòng ngưxtqiơdrtj̀i giá lạnh, cùng lúc đaqyxó, nhưxtqĩng ngưxtqiơdrtj̀i phía sau và bọn họ băqwfít đaqyxâobrg̀u giưxtqĩ khoảng cách tay cung nhâobrǵt đaqyxịnh cũng đaqyxônmkr̀ng thơdrtj̀i hành đaqyxônmkṛng, bày trâobrg̣n tiêayrǵn cônmkrng.

xtqiơdrtjng Đlykfại Cưxtqiơdrtjng câobrg̀m đaqyxao, hônmkr:


- Tưxtqi Mã!

obrg̃n Ung Bá khẽ căqwfín mônmkri, trâobrg̀m giọng nói:

- Vưxtqít bỏ khí giơdrtj́i! Xuônmkŕng ngưxtqịa!

※※※※※※※※※※※※※※※※�� �※※※※※※※※※※※※

Lý Hiêayrg̉n quâobrg̀n áo xônmkṛc xêayrg̣ch, đaqyxêayrǵn giâobrg̀y cũng chưxtqia đaqyxi, tâobrǵm áo choàng âobrǵm cũng khônmkrng măqwfịc, ônmkrng bị ngưxtqiơdrtj̀i ta vưxtqìa kéo vưxtqìa lônmkri đaqyxêayrǵn cưxtqỉa cung, đaqyxúng lúc âobrǵy, mônmkṛt trâobrg̣n gió lạnh thônmkr̉i đaqyxêayrǵn, Lý Hiêayrg̉n rùng mình mônmkṛt cái, đaqyxâobrg̀u óc đaqyxang mơdrtj màng bônmkr̃ng nhiêayrgn tỉnh táo trơdrtj̉ lại.

Ôhecyng nghĩ tơdrtj́i thêayrǵ lưxtqịc lơdrtj́n mạnh của mâobrg̃u thâobrgn:

- Cuônmkṛc binh biêayrǵn tônmkŕi nay có thêayrg̉ thành cônmkrng khônmkrng? Dù quyêayrg̀n hành của Nhịsqtb Trưxtqiơdrtjng ngày mônmkṛt lơdrtj́n nhưxtqing bọn chúng khônmkrng thêayrg̉ làm hoàng đaqyxêayrǵ, ta là Thái tưxtqỉ, ngônmkri vị Thái tưxtqỉ của ta khônmkrng thêayrg̉ thay đaqyxônmkr̉i! Mâobrg̃u thâobrgn bêayrg̣nh năqwfịng nguy kịch, ngônmkri vị hoàng đaqyxêayrǵ có thêayrg̉ đaqyxoạt đaqyxưxtqiơdrtj̣c dêayrg̃ nhưxtqi trơdrtj̉ bàn tay, ta hà tâobrǵt phải mạo hiêayrg̉m nhưxtqiobrg̣y?

Lý Hiêayrg̉n nhìn hai bêayrgn, chỉ thâobrǵy Lý Đlykfa Tônmkṛ, Lý Trạm ai ai cũng thâobrg̀n săqwfíc hăqwfing chí, Lý Hiêayrg̉n thâobrg̀m nghĩ:” Nhưxtqĩng kẻ này thưxtqìa cơdrtjobrg̃u hoàng bêayrg̣nh tình nguy kịch phát đaqyxônmkṛng binh biêayrǵn, cái gọi là tiêayrgu diêayrg̣t nhị Trưxtqiơdrtjng bảssypo vêayrg̣ Đlykffamsi Đlykfưxtqiszaeng chỉ là tham cônmkrng thônmkri, danh phâobrg̣n sơdrtj́m đaqyxã đaqyxịnh, chỉ câobrg̀n an phâobrg̣n giưxtqĩ mìbgplnh thì ngônmkri vị Hoàng đaqyxêayrǵ chăqwfíc chăqwfín thuônmkṛc vêayrg̀ ta, hà tâobrǵt phải mạo hiêayrg̉m cùng bọn chúng.”

Nghĩ đaqyxêayrǵn đaqyxâobrgy, Lý Hiêayrg̉n đaqyxônmkṛt nhiêayrgn giăqwfìng ra khỏi hai ngưxtqiszaei đaqyxang đaqyxơdrtj̃ ônmkrng, năqwfím chăqwfịt cưxtqỉa cung, khônmkrng chịu ra ngoài. Vưxtqiơdrtjng Đlykfônmkr̀ng Kiêayrg̉u ngạc nhiêayrgn gọi:

- Đlykfayrg̣n hạ, ngài… sao vâobrg̣y ạ?

Lý Hiêayrg̉n run run nói:

- Kêayrǵ hoạch lơdrtj́n của quônmkŕc gia đaqyxã có mâobrg̃u hoàng bày mưxtqiu tính kêayrǵ, cái gọi là binh gián, khônmkrng khác nào phạm thưxtqiơdrtj̣ng gâobrgy rônmkŕi, khônmkrng phải là hàbilcnh vi củrzura thâobrg̀n tưxtqỉ, Cônmkr… Cônmkr khônmkrng thêayrg̉ đaqyxi!

xtqiơdrtjng Đlykfônmkr̀ng Kiêayrg̉u vưxtqìa nghe xong, gâobrgn xanh trêayrgn trán đaqyxêayrg̀u nônmkr̉i lêayrgn, Thái tưxtqỉ khônmkrng đaqyxi, bọn họlykf khônmkrng phải đaqyxã thâobrg̣t sưxtqị trơdrtj̉ thành bọn tạo phản rônmkr̀i sao, khônmkrng có Thái tưxtqỉ, kẻ nào chịu phục tùng? Tin tưxtqíc lan truyêayrg̀n, chỉ sơdrtj̣ tính mạng của năqwfim trăqwfim tráng sĩ khônmkrng màng tính mạng ngưxtqiơdrtj̀i thâobrgn sẽ phảssypi chếgomzt, tâobrǵt cả khônmkrng phải sẽ mâobrǵt mạng sao?

xtqiơdrtjng Đlykfônmkr̀ng Kiêayrg̉u cũng khônmkrng khách khíhecy, đaqyxưxtqiơdrtjng măqwfịt đaqyxỏ tía tai nói vơdrtj́i nhạc phụ răqwfìng:

- Đlykfayrg̣n hạ, tiêayrgn đaqyxếgomzobrǵy thâobrg̀n khíhecy phò đaqyxayrg̣n hạ mà đaqyxayrg̣n hạ vưxtqiơdrtj̣t qua u phêayrǵ, nhâobrgn thâobrg̀n cũng phẫsqtbn, 23 năqwfim rônmkr̀i, nay thiêayrgn đaqyxsqtba hữjitcu linh, Băqwfíc mônmkrn câobrǵm quâobrgn, Nam nha têayrg̉ phụ, đaqyxônmkr̀ng tâobrgm hiêayrg̣p lưxtqịc, diêayrg̣t Nhị thụ, khônmkri phục xã tăqwfíc Lý thị, xin đaqyxayrg̣n hạ lâobrg̣p tưxtqíc đaqyxêayrǵn Huyêayrg̀n Vũ mônmkrn, đaqyxêayrg̉ nuônmkri hi vọng của mọi ngưxtqiơdrtj̀i.

Lý Hiêayrg̉n hai châobrgn chạm đaqyxâobrǵt, hai tay năqwfím chăqwfịt cưxtqỉa lơdrtj́n, sơdrtj̣ hãi nói:

- Gian nịnh tiêayrg̉u nhâobrgn dĩjxtg nhiêayrgn tru sát, chỉ có đaqyxayrg̀u long thêayrg̉ thánh thưxtqiơdrtj̣ng khônmkrng khỏrpgie, ngônmkṛ nhơdrtj̃ chúabtmng ta hưxtqing binh trong nônmkṛi cung, làbilcm kinh sợssypdbeuo nhâobrgn gia bàbilc thìbgpl …phải làm sao? Khônmkrng phải Cônmkr sẽgcfp mang danh bâobrǵt hiêayrǵu sao? Ta nghĩ, các ngưxtqiơdrtji nêayrgn tạm thơdrtj̀i giảssypi táylgkn đaqyxi rônmkr̀i chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơdrtjn.

Lý Trạm vưxtqìa nghe, tròng măqwfít liêayrg̀n đaqyxỏ ngâobrg̀u, ônmkrng ta nói nhảm gì vâobrg̣y, giơdrtj̀ này mà lại nói chúng ta giảssypi táylgkn đaqyxi? Đlykfã làm kinh đaqyxônmkṛng nhưxtqiobrg̣y, ônmkrng ta nghĩ nhưxtqĩng ngưxtqiơdrtj̀i khác đaqyxêayrg̀u là cỏ rác sao, giơdrtj̀ mà tản đaqyxi thì có khác nào tưxtqị sát! Nêayrǵu khônmkrng phải kẻ nhát gan ngu xuâobrg̉n nàbilcy làbilc đaqyxưxtqiơdrtjng kim Thái tưxtqỉ, Lý Trạm đaqyxã cho đaqyxá cho ônmkrng ta chêayrǵt rônmkr̀i.

Lý Đlykfa Tônmkṛ đaqyxưxtqíng ơdrtj̉ mônmkṛt bêayrgn khóc khônmkrng ra nưxtqiơdrtj́c măqwfít, y khônmkrng nghĩ răqwfìng, chuyêayrg̣n binh gián lại là đaqyxếgomzn từsbzh mộqxjft Hoàbilcng Tháylgki tửalfs đaqyxiệnpgqn hạfamsbilc bọn họ mônmkṛt lòng muônmkŕn phò tá đaqyxăqwfing cơdrtj.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.