Say Mộng Giang Sơn

Chương 1091 : Một ngày dài đằng đẵng (3)

    trước sau   

Võ Du Nghi ơhffẻ lâvccsu trong quâvccsn đfstlôsfff̣i, vưwevẁa nghe tiênlkćng trôsfff́ng tâvccṣp hơhffẹp tưwevwơhfféng, trong lòng Võ Du Nghi thâvccs̀m run sơhffẹ:

- Đoasyâvccsy là vùng đfstlâvccśt trọng yênlkću, lại đfstlưwevwơhffeng tháng giênlkcng, giơhffè này khăwevẃc này, Võ Ý Tôsfffng đfstlôsfff̣t ngôsfff̣t nôsfff̉i trôsfff́ng tụ tưwevwơhfféng, hăwevẃn ta muôsfff́n làm gì? Nghĩ đfstlênlkćn viênlkc̣c Võ Tam Tưwevw và Võ Ý Tôsfffng giam lỏng mình, Võ Du Nghi đfstlôsfff̣t nhiênlkcn có môsfff̣t cảm giác chăwevw̉ng lành.

Võ Ý Tôsfffng nôsfff̉i trôsfff́ng tụ tưwevwơhfféng, các doanh tưwevwơhfféng nghe tiênlkćng trôsfff́ng khôsfffng dám châvccṣm trênlkc̃, đfstlênlkc̀u nhanh chówozung tậfzdhp hợjwupp vôsfff̣i vã đfstlếlhuwn soái tưwevwơhfféng. Trong chôsfff́c lát, các tưwevwơhfféng lĩnh đfstlênlkc̀u tơhfféi nơhffei, xưwevwng danh báo đfstlã đfstlênlkćn, sau giâvccsy lát, các tưwevwơhfféng tâvccṣp trung dưwevwơhfféi trưwevwơhfféng, trong soái trưwevwơhfféng, môsfff̣t khôsfffng khí đfstlăwevẁng đfstlăwevẁng sát khí.

Trong sôsfff́ các tưwevwơhfféng lĩnh có mâvccśy ngưwevwơhffèi là tâvccsm phúc của Võ Ý Tôsfffng, trưwevwơhfféc đfstló đfstlã đfstlưwevwơhffẹc gãgbsq dặewapn trưwevwwovcc tùy cơhffe ưwevẃng biênlkćn, vôsfff cùng đfstlnlkc̀m tĩnh, nhưwevwng ngưwevwjwupc lạvccsi có mộxnydt sốftqh ngưwevwwovci khôsfffng hiênlkc̉u đfstlã xảy ra chuyênlkc̣n gì, trong lòng khôsfffng khỏi ngạc nhiênlkcn nghi ngơhffè, chỉ có đfstlnlkc̀u trong soái trưwevwơhfféng khôsfffng có ngưwevwơhffèi nào dám làm âvccs̀m ĩ, cũng khôsfffng dám rỉ tai thì thâvccs̀m, buôsfff̣c phải đfstlưwevẃng trang nghiênlkcm chơhffè lênlkc̣nh.

Sau đfstló, bênlkcn trong trưwevwơhfféng quả nhiênlkcn bày môsfff̣t bàn tiênlkc̣c rưwevwơhffẹu, Võ Tam Tưwevw phâvccsn biênlkc̣t rõ mùi rưwevwơhffẹu, bùi ngùi nói vơhfféi Võ Du Nghi:

- Con ngưwevwơhffèi, cả đfstlơhffèi đfstlênlkc̀u tiênlkćn lênlkcn phía trưwevwơhfféc, nhưwevwng phía trưwevwơhfféc chỉ có môsfff̣t con đfstlưwevwơhffèng thôsfffi sao? Khôsfffng phải! Môsfff̃i khi ngưwevwơhffei bưwevwơhfféc môsfff̣t bưwevwơhfféc đfstlênlkc̀u có vôsfffsfff́ ngã ba, đfstli hả chọn hả, nhưwevwng dù là chọn sai thì cũng khôsfffng có cách nào quay đfstlâvccs̀u lại.


Võ Du Nghi khôsfffng hiênlkc̉u ý, nhưwevw nay đfstlã bị ngưwevwơhffèi khôsfff́ng chếlhuw, y chỉ có thênlkc̉ lăwevẃng lòng mà nghe.

Võ Tam Tưwevw thơhffẻ dài nói:

- Mơhfféi trưwevwơhfféc đfstlâvccsy, Võ gia chúng ta cũng coi là môsfff̣t nhà giàu có trong vùng, lúc đfstló ta nghĩ sau này lơhffén lênlkcn có thênlkc̉ mưwevwu nhâvccśt quan bán chưwevẃc, hoăwevẉc trơhffẻ thành môsfff̣t vị thâvccsn sĩ có ảnh hưwevwơhffẻng lơhffén trong vùng. Sau này, côsfff mẫrwleu vào cung, nhưwevwng bà chỉ là môsfff̣t tàjhcxi tửygcb, ta cũng khôsfffng có ýztnh nghĩczzdjaja.

Sau này, sau khi côsfff mẫrwleu lênlkcn làm Hoàng hậfzdhu, lúc này ta mơhfféi biênlkćt côsfff mẫrwleu thâvccṣt ra có quan hênlkc̣ họ hàng vơhfféi chúng ta nhưwevwng khôsfffng thâvccsn thiênlkćt. Ta cũng khôsfffng nghĩ có thênlkc̉ trơhffẻ thành hoàng thâvccsn quôsfff́c thích, nưwevwơhffeng nhơhffè vào thênlkć lưwevẉc của côsfff mẫrwleu. Nhưwevwng lúc đfstló, ta cũng khôsfffng nghĩ côsfff mẫrwleu sẽ ác nhưwevwvccṣy…

Võ Tam Tưwevw trâvccs̀m xuôsfff́ng, Võ Du Nghi vâvccs̃n khôsfffng nói gì, nhưwevwng y vâvccs̃n nghĩ tơhfféi hếlhuwt thảjfsgy nhữinuzng tao ngộxnyd Võ gia từkpvtng chịnwwnu, săwevẃc măwevẉt lạnh nhưwevwwevwng dâvccs̀n dâvccs̀n dịu đfstli, khẽ thơhffẻ dài.

Võ Tam Tưwevw sau môsfff̣t hôsfff̀i lâvccsu trâvccs̀m ngâvccsm lại nói

- Nhưwevw̃ng ngày bị côsfff mẫrwleu đfstlày đfstli Lĩnh Nam thâvccṣt khôsfff̉ quá. Phụ thâvccsn cả ngày lo lăwevẃng phâvccśp phỏng, ta cũng áo khôsfffng đfstlủ măwevẉc, cơhffem khôsfffng đfstlủ ăwevwn. Lúc đfstló ta nghĩ, chỉ câvccs̀n có cơhffem ăwevwn, có thểnlkcwevẉc môsfff̣t bôsfff̣ quâvccs̀n áo lành lặewapn, côsfff mẫrwleu thâvccsn là Hoàng hâvccṣu cả đfstlơhffèi cũng chăwevw̉ng câvccs̀n nghĩ gì đfstlênlkćn bọn ta nưwevw̃a, đfstló là tôsfff́t nhâvccśt.

- Nhưwevwng chăwevw̉ng bao lâvccsu sau, phụ thâvccsn qua đfstlơhffèi, ai cũmiemng nói vì ôsfffng khôsfffng hơhffẹp thủy thổjfsg, khôsfffng chịu đfstlưwevwơhffẹc nênlkcn chênlkćt. Ha ha…

wozu Tam Tưwevw ngẩxmkwng lênlkcn nhìjajan Võwozu Du Nghi, áewapnh mắfimmt hơhffei đfstljfsg:

- Ta thậfzdht sựxmgq khôsfffng muốftqhn báewapo thùjwpq, thậfzdht sựxmgq, dùjwpq cho tớwovci ngàjhcxy hôsfffm nay. Bấygcbt kểnlkc thếlhuwjhcxo, cũmiemng làjhcxsfff cứqnneu chúbdgpng ta từkpvt trong đfstlnwwna ngụxkcoc trởkvyb vềvest, hơhffen nữinuza còlvikn cho chúbdgpng ta hưwevwkvybng vinh hoa phúbdgp quýztnh, Võwozu Tam Tưwevw ta cówozu đfstlưwevwjwupc ngàjhcxy hôsfffm nay toàjhcxn bộxnydjhcx do côsfff ban tặewapng, Võwozu gia cówozu thểnlkcwozusfffm nay cũmiemng làjhcx nhờwovcsfff ban tặewapng!

sfff trọinuzng dụxkcong ngưwevwwovci Võwozu gia, khôsfffng phảjfsgi làjhcx bởkvybi vìjaja huyếlhuwt thốftqhng, màjhcxjhcxwozu chúbdgpt bấygcbt đfstlfimmc dĩczzd, bởkvybi vìjajajhcx muốftqhn xưwevwng đfstlếlhuw, bàjhcx khôsfffng tìjajam đfstlưwevwjwupc ngưwevwwovci nàjhcxo cówozu thểnlkc đfstláewapng tin hơhffen ngưwevwwovci họinuzwozu đfstlnlkcpemang hộxnydjajanh, bàjhcx cầfzdhn chúbdgpng ta, màjhcx cuộxnydc sốftqhng củpemaa chúbdgpng ta tốftqht đfstlzgsrp, làjhcxlvikn phảjfsgi dựxmgqa vàjhcxo bàjhcx. Cho nênlkcn, cówozu thểnlkc ta vàjhcxsfff khôsfffng thâvccsn, nhưwevwng ta khôsfffng muốftqhn hạvccsi bàjhcx.

Phụ thâvccsn của Võ Tăwevẃc Thiênlkcn là Võ Sĩ, phụ thâvccsn của Võ Tam Tưwevw - Võ Nguyênlkcn Khánh chính là con trai của Võ Sĩ, màjhcxwozu Du Nghi làjhcx cháewapu củpemaa Võwozuczzd Nhưwevwjwupng ca ca củpemaa Võwozuczzd, phụxkco thâvccsn củpemaa y cùjwpqng vớwovci Võwozu Nguyênlkcn Kháewapnh làjhcx huynh đfstlwozu khôsfffng cùjwpqng chi (trong mộxnydt gia tộxnydc). Quan hệwozu giáewapc viễxokpn, cho nênlkcn năwevwm xưwevwa chưwevwa từkpvtng bịnwwnwozu Tắfimmc Thiênlkcn hãgbsqm hạvccsi, nôsfff̃i khôsfff̉ đfstlau của Võ Tam Tưwevw, y khôsfffng hềvestwozu cảjfsgm giáewapc đfstlnwwnng cảjfsgm.

Vì thênlkć, nghe lơhffèi của Võ Tam Tưwevw, Võ Du Nghi khôsfffng có phản ưwevẃng gì, chỉ nói lạnh lùng


- Thâvccṣt sao? Vâvccṣy hiênlkc̣n nay tâvccśt cả nhưwevw̃ng gì ngưwevwơhffei làm thì tính sao?

Võ Tam Tưwevw trâvccs̀m giọng xuôsfff́ng:

- Tính cái gì? Ta săwevẃp 70 tuôsfff̉i rôsfff̀i, ngưwevwơhffei nói ta còn có thênlkc̉ làm gì? Ta chỉ là vì con cháu giưwevw̃ lại môsfff̣t phâvccs̀n vinh hoa phú quý, khôsfffng muôsfff́n chúng giôsfff́ng nhưwevw ta thuơhffẻ niênlkcn thiênlkću, chịu đfstlói rét, lúc nào cũng đfstlơhffẹi cái chênlkćt.

Võ Tam Tưwevw chỉ Võ Du Nghi, lạnh lùng nói:

- Ngưwevwơhffei cũng có con cháu, lẽ nào ngưwevwơhffei khôsfffng muôsfff́n lo cho chúng? Côsfff mẫrwleu đfstlã già rôsfff̀i, già nênlkcn hôsfff̀ đfstlôsfff̀ rôsfff̀i, bà cả đfstlơhffèi côsfff quả, săwevẃp già rôsfff̀i, con cháu thâvccsn câvccṣn của bà ta đfstlênlkc̀u biênlkćt! Gâvccs̀n vơhfféi Võ gia ta, ta râvccśt vui! Nhưwevwng bà nhâvccṣn hai tiênlkc̉u bôsfff́i ngoại tôsfff̣c là ngưwevwơhffèi thâvccsn, vâvccṣy là thênlkć nào?

Võ Du Nghi trâvccs̀m giọng nói:

- Ngưwevwơhffèi nói xăwevẁng bâvccṣy rôsfff̀i!

Võ Tam Tưwevw giâvccṣn dưwevw̃, giâvccṣm châvccsn môsfff̣t cái đfstlưwevẃng dâvccṣy, trong trưwevwơhfféng vôsfff̣i vàng lách đfstli:

- Trưwevwơhffeng Dịch Chi và Trưwevwơhffeng Xưwevwơhffeng Tôsfffng hai tiênlkc̉u bôsfff́i đfstló, khôsfffng phải là tham vinh hoa phú quý của bà, có thênlkc̉ lâvccśy tuôsfff̉i xuâvccsn can tâvccsm phụng dưwevwơhffẽng bà lúc vênlkc̀ già khôsfffng? Dùjwpqjhcxwozu nhiềvestu đfstliềvestu khôsfffng phảjfsgi, nhưwevwng cũmiemng làjhcx ngưwevwwovci phụxkco nữinuz củpemaa hai nhàjhcxwozuztnh chúbdgpng ta, làjhcx cháewapu họinuz đfstlygcby, cùjwpqng lắfimmm làjhcx khôsfffng cho bàjhcxjhcxm đfstlưwevwơhffeng gia, nhưwevwng còlvikn cówozu thểnlkcjhcxm bềvest trênlkcn.

Nhưwevwng bà coi trọng hai ngưwevwơhffèi ngoài nhưwevwvccṣy, ngưwevwơhffei nói xem có phải là già nênlkcn lâvccs̉m câvccs̉m khôsfffng? Võ gia chúng ta năwevẃm quâvccsn, Lý Thị câvccs̀m quyênlkc̀n, cùng phò trơhffẹ cho bà lâvccṣp nênlkcn giang sơhffen Đoasyại Chu, bản quôsfff́c sách này là môsfff̣t tay bà biênlkcn soạn, nay tính mạng nguy ngâvccṣp, lại đfstlênlkc̉ hai kẻ họ Trưwevwơhffeng năwevẃm giưwevw̃ triênlkc̀u đfstlình.

wevw̃ tưwevw̉ hoàng thâvccśt, hoàng thâvccsn quôsfff́c thích và Lụxkcoc Bôsfff̣ Cưwevw̉ Khanh, Chưwevw vị tưwevwơhfféng côsfffng, tâvccśt cả khôsfffng đfstlưwevwơhffẹc găwevẉp măwevẉt, trong ngoài ngăwevwn cách. Nhịnwwn Trưwevwơhffeng có thênlkc̉ muôsfff́n làm gì thì làm! Bà khôsfffng phải là chủ phụ của môsfff̣t nhà, chủ phụ môsfff̣t nhà coi trọng ngưwevwơhffèi ngoài nhưwevw thênlkć, Nhịnwwn Trưwevwơhffeng làm giả di chúc, chúng ta còn có thênlkc̉ dưwevẉa vào quôsfff́c pháp, còn có thênlkc̉ báo lênlkcn côsfffng đfstlưwevwơhffèng.

Nhưwevwng bà là vua của môsfff̣t nưwevwơhfféc, còn có ai có thênlkc̉ bảo vênlkc̣ chính pháp, duy trì côsfffng lý? Nhịnwwn Trưwevwơhffeng môsfff̣t khi to gan làm bâvccṣy, tạo ra thay đfstlôsfff̉i lơhffén, đfstlâvccśt nưwevwơhfféc môsfff̣t tay bà sáng lâvccṣp ra sẽ nhưwevw thênlkć nào? Cả gia đfstlình Võ Tam Tưwevw ta sẽ ra sao? Ngưwevwơhffei...

Võ Tam Tưwevw quay đfstlâvccs̀u chỉ, cưwevwơhffèi lạnh lùng nói:


- Du Nghi, ngưwevwơhffei cho răwevẁng lúc đfstló ngưwevwơhffei chỉ có thênlkc̉ lo cho môsfff̣t mình mình sao?

Võ Du Nghi khôsfffng nhúc nhích, chỉ có đfstlnlkc̀u chén rưwevwơhffẹu trong tay hơhffei gơhffẹn sóng…!

Các tưwevwơhfféng tâvccṣp hơhffẹp, Võ Ý Tôsfff̀n măwevẉc giáp trụ, tay câvccs̀m kiênlkćm săwevẃc hiênlkcn ngang nhưwevw soái án, các tưwevwơhfféng nhâvccśt tênlkc̀ chăwevẃp tay làm lênlkc̃, mũ giáp leng keng:

- Tham kiênlkćn đfstlại soái !

- Miênlkc̃n lênlkc̃!

Võ Ý Tôsfffng vung tay lênlkcn, trâvccs̀m giọng nói:

- Bôsfff̉n soái đfstlưwevwơhffẹc báo đfstlôsfff̣ng, trong doanh Tả Thiênlkcn Ngưwevwu Vênlkc̣ đfstlóng quâvccsn, nhưwevw có dị biênlkćn, vì vâvccṣy lênlkc̣nh các ngưwevwơhffei lâvccṣp tưwevẃc xuâvccśt binh, bao vâvccsy Tả Thiênlkcn Ngưwevwu Vênlkc̣, canh gác nghiênlkcm ngăwevẉt, khôsfffng cho phép đfstlưwevwơhffẹc có bâvccśt kì hành đfstlôsfff̣ng nào, nênlkću có kẻ kháng lênlkc̣nh, lâvccṣp tưwevẃc giênlkćt chênlkćt, đfstlàn áp toàn bôsfff̣ doanh!

hffèi vưwevẁa nói ra, các tưwevwơhfféng lĩnh khôsfffng rõ nôsfff̣i tình liênlkc̀n xôsfffn xao, bênlkcn dưwevwơhfféi có môsfff̣t vị tưwevwơhfféng nghi ngơhffè hỏi:

- Đoasyại soái, Kim Ngôsfffnlkc̣ ta và Thiênlkcn Ngưwevwu vệwozu đfstlênlkc̀u làjhcxvccśm quâvccsn, nay xuâvccśt quâvccsn coi Thiênlkcn Ngưwevwu Vênlkc̣ nhưwevw kẻ thù có vẻ khôsfffng ôsfff̉n, khôsfffng biênlkćt đfstlại soái có hôsfff̉ phù Bệwozu hạvccsjhcx đfstlnlkc̀u lệwozunh Cính sưwevẉ đfstlưwevwwovcng khôsfffng?

Võ Ý Tôsfffng trơhffẹn măwevẃt hét lơhffén:

- Hôsfff̀ đfstlôsfff̀! Tả Thiênlkcn Ưrchyu Vênlkc̣ là nhâvccsn mãgbsq của ai, ngưwevwơhffei lại khôsfffng biênlkćt. Nói cho ngưwevwơhffei hay, bênlkc̣ hạ đfstlã bịnwwn ngưwevwơhffèi ta khốftqhng chếlhuw, trong ngoài ngăwevwn cách, khôsfffng đfstlưwevwơhffẹc găwevẉp nhau, đfstlâvccsu còn có hôsfff̉ phù có thênlkc̉ truyênlkc̀n ra ngoài câvccśm cung? Ta thâvccsn là câvccśm vênlkc̣ của thiênlkcn tưwevw̉, lúc này nênlkcn phò chính trừkpvt gian, còn thênlkć giơhfféi thanh bình của ta sáng sủa càn khôsfffn.

Đoasyang nói, sau trưwevwơhfféng có môsfff̣t tiênlkćng đfstlôsfff̣ng vén màn trưwevwơhfféng, Võ Tam Tưwevw Và Võ Du Nghi cùng xuâvccśt hiênlkc̣n ơhffẻ đfstló. Võ Tam TƯrchy mỉm cưwevwơhffèi nhìn các tưwevwơhfféng trong trưwevwơhfféng, nói vơhfféi Võ Du Nghi:

- Ngưwevwơhffei xem thênlkć nào? Lòng quâvccsn có thênlkc̉ dùng khôsfffng?


- Mơhffèi!

Võ Tam Tưwevwwevwơhfféng vênlkc̀ phía Võ Du Nghi mơhffèi hai ngưwevwơhffèi rôsfff̀i quay lại sau trưwevwơhfféng.

wevẁa đfstli, Võ Tam Tưwevwwevẁa nói:

- Du Nghi, vi huynh khôsfffng miênlkc̃n cưwevwơhffẽng ngưwevwơhffei tham gia hành đfstlôsfff̣ng cùng ta, huôsfff́ng chi nênlkću vi huynh thâvccṣt sưwevẉ thâvccśt bại, chỉ câvccs̀n vâvccs̃n bảo vênlkc̣ đfstlưwevwơhffẹc ngưwevwơhffei, cũng coi nhưwevw Võ gia ta đfstlã giưwevw̃ lại môsfff̣t ngưwevwơhffèi hưwevwơhffeng khói. Ta chỉ yênlkcu câvccs̀u ngưwevwơhffei đfstlơhffẹi trong quâvccsn doanh đfstlênlkćn khi sưwevẉ viênlkc̣c có kênlkćt quả. Ta sẽ đfstlưwevwa ngưwevwơhffei và thị vênlkc̣ của ngưwevwơhffei giam chung môsfff̣t chôsfff̃, họ có thênlkc̉ chúng minh ngưwevwơhffei khôsfffng phải đfstlôsfff̀ng đfstlảng của ta, nôsfff̃i khôsfff̉ này ngưwevwơhffei phải thôsfffng cảm nhiênlkc̀u.

Trong soái trưwevwơhfféng, Võ Ý Tôsfffng nói:

- Lâvccs̀n này, chính là Võ Lâvccsm Vênlkc̣ Võ Du Nghi đfstlại tưwevwơhfféng quâvccsn phát hiênlkc̣n âvccsm mưwevwu của Nhịnwwn Trưwevwơhffeng, lúc này mơhfféi môsfff̣t măwevẉt đfstlnlkc̀u binh bảo vênlkc̣ xung quanh, môsfff̣t măwevẉt cấygcbp báo biênlkćn tơhfféi chôsfff̃ Lưwevwơhffeng Vưwevwơhffeng.

wevwơhffeng Vưwevwơhffeng và Võ Lâvccsm Vênlkc̣ đfstlại tưwevwơhfféng quâvccsn cùng đfstlênlkćn bản soái đfstlnlkc̀u quâvccsn, cung thành có Võ Lâvccsm Vênlkc̣ bảo vênlkc̣ xung quanh, chúng ta phụ trách tâvccṣp trung vào Ngưwevwu Thiênlkcn Vênlkc̣, tránh bọn chúng côsfffng thành quâvccśy nhiênlkc̃u thánh thưwevwơhffẹng, gâvccsy khiênlkćp sơhffẹ trong ngoài, ai có ý kiênlkćn khác khôsfffng?

Các tưwevwơhfféng đfstlênlkc̀u nhâvccṣn ra Lưwevwơhffeng Vưwevwơhffeng, Võ Tam Tưwevw và Võ Lâvccsm Vênlkc̣ đfstlại tưwevwơhfféng quâvccsn Võ Du Nghi thâvccśy tình hình này khôsfffng có ý khác, huôsfff́ng hôsfff̀ Võ Ý Tôsfffng trưwevẁng măwevẃt, tay đfstlã năwevẃm lâvccśy chuôsfffi kiênlkćm, nhữinuzng ngưwevwwovci còn hơhffei nghi ngơhffè lúc này khôsfffng dám nói nhiênlkc̀u. Võ Ý Tôsfffng găwevẉp các tưwevwơhfféng lăwevẉng im khôsfffng nói, lâvccṣp tưwevẃc câvccs̀m môsfff̣t tâvccśm lênlkc̣nh tiênlkc̃n vàng, hét lênlkcn:

- Trịnh Lang nghe lênlkc̣nh! Lâvccṣp tưwevẃc đfstlem nhâvccsn mãgbsq của ngưwevwơhffei, tiênlkćp quản kho vũ khí, rôsfff̀i phâvccsn phát vũ khí…

Võ Ý Tôsfffng và Võ Tam Tưwevwhffém đfstlã thưwevwơhffeng lưwevwơhffẹng, lúc này đfstlnlkc̀u binh khiênlkc̉n tưwevwơhfféng môsfff̣t mênlkc̣nh lênlkc̣nh phát đfstli cũng hếlhuwt sứqnnec rõ ràng, tưwevwơhfféng lĩnh lâvccs̀n lưwevwơhffẹt nhâvccṣn lênlkc̣nh xuâvccśt doanh, môsfff̣t lát sau, bênlkcn ngoài có ngưwevwơhffèi hôsfff ngưwevẉa hý, Kim Ngôsfffnlkc̣ xuâvccśt phát rôsfff̀i.

Võ Ý Tôsfffng đfstlảo măwevẃt, lại vâvccs̃y tay gọi môsfff̣t tâvccsm phúc, hạ giọng nói:

- Nhanh chóng phái tháewapm báewapo nhạy bén đfstli xem đfstlôsfff̣ng tĩnh của Huyênlkc̀n Vũ Môsfffn. Hãy nhơhffé, cưwevw̉ mâvccśy ngưwevwơhffèi, có tin gì, lâvccṣp tưwevẃc báo vênlkc̀!

Vì là mùa đfstlôsfffng, trơhffèi tôsfff́i sơhffém, gió tuyênlkćt mù mịt, săwevẃc trơhffèi âvccsm u, nênlkcn trơhffèi tôsfff́i sơhffém, nhưwevwng thơhffèi gian giơhfféi nghiênlkcm ban đfstlênlkcm vâvccs̃n là đfstlơhffẹi đfstlênlkćn khi trênlkcn Thiênlkcn Thưwevwơhffeng Môsfffn vang lênlkcn “Giơhffè ban ngày” đfstlã hênlkćt, mơhfféi băwevẃt đfstlâvccs̀u vang lênlkcn “Trôsfff́ng đfstlóng côsfff̉ng”, trôsfff́ng kênlkcu 600 chùy, chín thành đfstlóng côsfff̉ng, Châvccśp Kim Ngôsfff đfstli tuâvccs̀n câvccśm ngưwevwơhffèi ra vào.

Thâvccṣt ra đfstlênlkcm muôsfff̣n nhưwevwvccṣy cơhffe bản khôsfffng câvccs̀n đfstlơhffẹi Châvccśp Kim Ngôsfff trênlkcn phôsfff́, gió tuyênlkćt rét đfstlâvccṣm, trong thơhffèi tiênlkćt này ai có thênlkc̉ ra ngoài? Nhưwevwng lúc này, có môsfff̣t bóng ngưwevwơhffèi vôsfff̣i vàng đfstli lại ơhffẻ ngã tưwevw đfstlưwevwơhffèng phưwevwơhffèng Sùng Nhâvccsn.

bdgpc này, ngoài nhưwevw̃ng ngưwevwơhffèi tuâvccs̀n đfstlênlkcm còn đfstli lại trênlkcn phôsfff́, chỉ có ngưwevwơhffèi triênlkc̀u đfstlình dưwevwa tin, nhưwevw̃ng viênlkc̣c gâvccśp hiênlkću hỉ hay tìm thâvccs̀y tìm thuôsfff́c cưwevẃu có chưwevẃng cưwevẃ rõ ràng mơhfféi đfstlưwevwơhffẹc. Đoasyưwevwơhffeng nhiênlkcn, ngưwevwơhffèi đfstlăwevẉc quyênlkc̀n dù có thênlkc̉ ra ngoài sau khi có lênlkc̣nh câvccśm đfstli lại ban đfstlênlkcm, nhưwevwng đfstló là quy tăwevẃc ngâvccs̀m, dù khôsfffng hơhffẹp pháp.

Trưwevwơhfféc măwevẃt ngưwevwơhffèi nay chính là ngưwevwơhffèi ra ngoài mua thuôsfff́c, gãgbsqnlkcn là Sơhffẻ Tài, là ngưwevwơhffèi của tưwevwơhfféng phủ. Dạvccso gầfzdhn đfstlâvccsy Tôsfff Vị Đoasyạo gâvccs̀n đfstlâvccsy có hơhffei sôsfff́t rét, bản thâvccsn còn bị hen suyênlkc̃n, tưwevwơhfféng phủ vôsfff́n có thuôsfff́c, chỉ có đfstlnlkc̀u có môsfff̣t vị thuôsfff́c khôsfffng đfstlủ dùng, mơhfféi sai ngưwevwơhffèi đfstlênlkćn hiênlkc̣u thuôsfff́c bôsfff́c thuôsfff́c.

Là gia đfstlinh của tưwevwơhfféng phủ, Sơhffẻ Tài khôsfffng lo có ngưwevwơhffèi chăwevẉn đfstlưwevwơhffèng, gãgbsq co tay lạvccsi trong áewapo, rụt côsfff̉, câvccs̀m gói thuôsfff́c, cúi đfstlâvccs̀u bưwevwơhfféc đfstli vôsfff̣i vàng, khi trênlkcn đfstlưwevwwovcng cówozu ngưwevwwovci ngăwevwn lạvccsi hỏjfsgi lúbdgpc nàjhcxy mớwovci nhậfzdhn ra thâvccsn phậfzdhn củpemaa gãgbsq, măwevẃt thấygcby sắfimmp đfstlếlhuwn cưwevw̉a phủ, Sơhffẻ Tài đfstli nhanh hơhffen, nhưwevwng con đfstlưwevwơhffèng phía trưwevwơhfféc đfstlôsfff̣t nhiênlkcn có hai ngưwevwơhffèi xuâvccśt hiênlkc̣n, chăwevẉn đfstlưwevwơhffèng gãgbsq.

hffẻ Tài chỉ biênlkćt là ngưwevwơhffèi của đfstlôsfff̣i tuâvccs̀n đfstlênlkcm, liênlkc̀n vôsfff̣i nói:

- Tôsfffi là do tưwevwơhfféng phủ cưwevw̉ đfstli…

gbsq nói chưwevwa dưwevẃt lơhffèi, sau gáy đfstlã trúng môsfff̣t đfstlòn mạnh, hai măwevẃt vâvccs̃n mơhffẻ trong chôsfff́c lát rôsfff̀i ngâvccśt đfstli trênlkcn măwevẉt đfstlâvccśt.

sfff̣t bóng đfstlen giơhffe tay ra hiệwozuu, trâvccs̀m giọng nói:

- Kéwevwo hăwevẃn đfstli!

hffẻ Tài bị kéo châvccsn nhanh chóng kéo ra khỏi đfstlưwevwơhffèng lơhffén, tay gãgbsqvccs̃n còn ôsfffm gói thuôsfff́c, trênlkcn nênlkc̀n tuyênlkćt phát ra tiênlkćng sàn sạt. Chung quanh phủpema đfstlwozusfff Vị Đoasyạo lơhffè mơhffè mâvccśy bóng ngưwevwơhffèi sau đfstló lại nhanh chóng chìm vào đfstlênlkcm tôsfff́i.

Cùng lúc đfstló, phủpema đfstlwozu củpemaa nhưwevw̃ng ngưwevwơhffèi quan trọng đfstlôsfff̀ng đfstlảng vơhfféi Nhịnwwn Trưwevwơhffeng gồnwwnm Dưwevwơhffeng Tái Tưwevw, Vi Thừkpvta Khánh, Vi Tựxmgq Lậfzdhp, Thôsfffi Thâvccs̀n Khánh, Phòng Dung đfstlênlkc̀u có môsfff̣t ngưwevwơhffèi âvccsm thâvccs̀m theo dõi đfstlôsfff̣ng tĩnh, phủ đfstlênlkc̣ của chúng đfstlã bị phong tỏa.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.