Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 276 : Anh giúp em bỏ trốn

    trước sau   
Editor: Dếenletmtnn

tstg Thầzdurn vộhbhxi muốfovtn nóqblmi, cuộhbhxc sốfovtng tháepobi bìuukhnh củyimoa côtstgcbcgn chưwwoma đenleưwwomjdopc mấwwomy ngàngjpy, sao hắmeiin đenleãwizy muốfovtn dọlmwfn vềopcc rồtmtni?

ngjp Mụptmhc nhìuukhn bộhbhx dạfyuung củyimoa Tôtstg Thầzdurn, biếenlet côtstg muốfovtn cựkjtm tuyệlylit, bàngjp Mụptmhc nhâlylin cơfsrp hộhbhxi nóqblmi trưwwomepobc: “Con sao thếenle hảikou, mấwwomt ngủyimo tớepobi thàngjpnh vậbnquy sao?”

“Mẹlmwf, con lừbfxra mẹlmwfngjpm gìuukh, Khoai Tâlyliy Nhỏbnqungjp con trai con, chẳmeiing lẽtuos con khôtstgng nhớepobqblm sao?”

ngjp Mụptmhc hai tay bắmeiit chézmvjo vàngjpo nhau ởafmv mộhbhxt chỗyhcb, “Nhớepob cứqfnr nhớepob đenlei, ai bảikouo con làngjpm chuyệlylin khốfovtn nạfyuun, đenleâlyliy làngjp sựkjtm trừbfxrng phạfyuut đenlefovti vớepobi con.”

“Chẳmeiing lẽtuos mẹlmwf muốfovtn con ngủyimowizyi trong phòcbcgng sao?”


“Cáepobi phòcbcgng trốfovtng đenleóqblm, trưwwomepobc kia cũknfsng làngjp phòcbcgng ngủyimo chíbfxrnh củyimoa con, chứqfnrngjp phòcbcgng nàngjpo?”

tstg Thầzdurn ởafmv đenlefovti diệlylin nghe hai ngưwwombvydi nóqblmi chuyệlylin, lúdoftc nàngjpy, bàngjp Mụptmhc vẫtuayn đenleang giúdoftp côtstg, nhưwwom vậbnquy khôtstgng cầzdurn côtstg đenleqfnrng ra từbfxr chốfovti.

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cau màngjpy, “Mộhbhxt ngưwwombvydi ngủyimo phòcbcgng nàngjpo, chíbfxrnh làngjp phòcbcgng đenleóqblm.”

“Mẹlmwf khôtstgng yêzdurn tâlylim đenleuukh Thầzdurn Thầzdurn ởafmv chung mộhbhxt phòcbcgng vớepobi con, lỡtuay con lạfyuui muốfovtn nổbfxri đenlezdurn làngjpm sao đenleâlyliy?”

“Con cũknfsng khôtstgng phảikoui thằtstgng đenlezdurn…”

Ngóqblmn tay bàngjp Mụptmhc khõtmtn nhẹlmwfzdurn mu bàngjpn tay, “Đujfcôtstgi khi, con cáepobch thằtstgng đenlezdurn cũknfsng khôtstgng xa.”

“Mẹlmwf, con làngjp con trai ruộhbhxt củyimoa mẹlmwf đenlewwomy.”

“Qua mộhbhxt thờbvydi gian nữagsra đenlei, quan sáepobt xem đenleãwizy.”

“Vậbnquy đenleưwwomjdopc thôtstgi, đenleêzdurm nay đenleem Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu tớepobi phòcbcgng con ngủyimo.” Khẩyxjxu khíbfxr củyimoa Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cũknfsng khôtstgng phảikoui đenleang thưwwomơfsrpng lưwwomjdopng vớepobi ai. “Con cho thằtstgng bézmvj ngủyimoafmv giưwwombvydng lớepobn, buổbfxri tốfovti uốfovtng sữagsra cóqblm thểuukh cho bảikouo mẫtuayu pha rồtmtni mang vàngjpo.”

“Nhưwwom thếenle nhấwwomt đenlemeiinh khôtstgng đenleưwwomjdopc.” Tôtstg Thầzdurn nghe vậbnquy, theo bảikoun nălccjng liềopccn lêzdurn tiếenleng cựkjtm tuyệlylit. “Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu nhưwwom vậbnquy, màngjp con phảikoui nuôtstgi bằtstgng sữagsra mẹlmwf.”

“Thằtstgng bézmvjknfsng làngjp con tôtstgi.” Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cốfovt chấwwomp lêzdurn tiếenleng.

ngjp Mụptmhc tỏbnqu ra bộhbhx dạfyuung đenleau đenlezduru, “Cáepobc con nhưwwom vậbnquy làngjpm mẹlmwf thậbnqut khóqblm xửagdv…”

“Mẹlmwf, mẹlmwf suy bụptmhng ta ra bụptmhng ngưwwombvydi, lúdoftc mẹlmwfqblm con, cóqblm phảikoui đenleujfcc biệlylit mong thờbvydi khắmeiic đenleưwwomjdopc ôtstgm con trong tay?”


“Đujfcóqblmngjp đenleưwwomơfsrpng nhiêzdurn.”

“Con giờbvydlylim tìuukhnh cũknfsng giốfovtng vậbnquy…”

ngjp Mụptmhc gưwwomơfsrpng mặujfct đenlezdury vẻxcoo khóqblm xửagdv, “Con nóqblmi nhưwwom vầzdury, lạfyuui nhưwwom thậbnqut sựkjtmqblmngjpi phầzdurn đenlefyuuo lýmksb. Mẹlmwf đenleuukh con tạfyuum thờbvydi ngủyimo mộhbhxt mìuukhnh, cũknfsng làngjp muốfovtn cho con đenleiềopccm tĩhqwgnh lạfyuui, bâlyliy giờbvyd, con bìuukhnh tĩhqwgnh hẳmeiin rồtmtni chứqfnr?”

“Đujfcưwwomơfsrpng nhiêzdurn bìuukhnh tĩhqwgnh, giờbvydknfsng đenleãwizy qua mấwwomy ngàngjpy rồtmtni.”

“Mẹlmwf thấwwomy con mấwwomy ngàngjpy nay biểuukhu hiệlylin cũknfsng coi nhưwwomngjp khôtstgng tồtmtni…” Ázdurnh mắmeiit bàngjp Mụptmhc sau đenleóqblm quay qua Tôtstg Thầzdurn, “Thầzdurn Thầzdurn, Thàngjpnh Quâlylin nhưwwom vậbnquy con cũknfsng thấwwomy cảikou trong mắmeiit rồtmtni, cứqfnr giàngjpnh quyềopccn trôtstgng con vớepobi nóqblm nhưwwom vậbnquy, cũknfsng khôtstgng tốfovtt, đenleúdoftng khôtstgng?”

Sao màngjptstg Thầzdurn cảikoum thấwwomy bọlmwfn họlmwf nhưwwom đenleang kẻxcoowwomepobng ngưwwombvydi hoạfyuu vậbnquy?

“Mẹlmwf, ban ngàngjpy anh ấwwomy vềopcc sớepobm, Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu…”

“Buổbfxri tốfovti con mộhbhxt ngưwwombvydi chălccjm cũknfsng vấwwomt vảikou, đenleuukh Thàngjpnh Quâlylin giúdoftp con đenlei. Con yêzdurn tâlylim, nếenleu nóqblmcbcgn dáepobm đenlehbhxng tay, mẹlmwf liềopccn đenleáepobnh gãwizyy tay nóqblm.”

ngjp Mụptmhc đenleopccu đenleãwizy mởafmv miệlyling nhưwwom vậbnquy, Tôtstg Thầzdurn dĩhqwg nhiêzdurn khôtstgng tiệlylin thêzdurm gìuukh nữagsra. Hàngjpng lôtstgng màngjpy Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin hơfsrpi nhưwwomepobng lêzdurn, “Bâlyliy giờbvyd con lêzdurn lầzduru thu dọlmwfn liềopccn.”

Hắmeiin đenleqfnrng dậbnquy rồtmtni nhanh chóqblmng đenlei lêzdurn lầzduru. Khóqblme miệlyling bàngjp Mụptmhc hơfsrpi giãwizyn ra, “Thầzdurn Thầzdurn, con cũknfsng vềopcc phòcbcgng nghỉbkoc sớepobm mộhbhxt chúdoftt đenlei.”

“Đujfcưwwomjdopc ạfyuu.”

doftc Tôtstg Thầzdurn quay vềopcc phòcbcgng, tưwwomafmvng Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin sẽtuos khôtstgng cóqblmafmv đenleâlyliy, hắmeiin phảikoui thu dọlmwfn, vậbnquy thếenlengjpo cũknfsng phảikoui cầzdurn chúdoftt thờbvydi gian đenleúdoftng khôtstgng? Khôtstgng ngờbvyd sau khi Tôtstg Thầzdurn đenlei vàngjpo phòcbcgng ngủyimo, lạfyuui thấwwomy Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenleang nghêzdurnh ngang nằtstgm trêzdurn giưwwombvydng. Hai châlylin hắmeiin bắmeiit chézmvjo, hai tay gốfovti sau đenlezduru, mắmeiit liếenlec nhìuukhn Tôtstg Thầzdurn đenlei vàngjpo.

tstg đenleqfnrng ởafmvzmvjp giưwwombvydng nhìuukhn hắmeiin. Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenleáepobnh đenleòcbcgn phủyimo đenlezduru, “Ngưwwombvydi khôtstgng cho tôtstgi ngủyimoafmv đenleâlyliy làngjp mẹlmwf, hiệlylin tạfyuui cũknfsng làngjp mẹlmwf đenletmtnng ýmksb cho tôtstgi dọlmwfn vềopcc, côtstg hẳmeiin khôtstgng cóqblm lờbvydi nàngjpo chứqfnr?”


“Đujfcâlyliy làngjp nhàngjp củyimoa anh, phòcbcgng củyimoa anh, đenleưwwomơfsrpng nhiêzdurn anh muốfovtn ởafmv thếenlengjpo thếenlengjpo thìuukh cứqfnrafmv.”

Khóqblme miệlyling Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenlehbhxng đenlebnquy, “Đujfcúdoftng rồtmtni, thu xếenlep việlylic kiểuukhm tra cho côtstg ngàngjpy mai rồtmtni, mang Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu đenlei cùtuayng.”

“Kiểuukhm tra hậbnquu sảikoun phảikoui khôtstgng?”

“Phảikoui.”

tstg Thầzdurn cầzdurm áepobo ngủyimo muốfovtn đenlei tắmeiim, cứqfnr mặujfcc bộhbhxwwombvydn xáepobm nàngjpy làngjpm ngưwwombvydi rấwwomt khóqblm chịmeiiu. Côtstg đenlei thẳmeiing vàngjpo toilet.

doftc đenlei ra, bảikouo mẫtuayu đenleãwizy ôtstgm Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu lạfyuui đenleâlyliy, đenleqfnra nhỏbnqu giờbvyd đenleang ngủyimo trêzdurn chiếenlec giưwwombvydng nhỏbnqu.

tstg đenlei đenleếenlen trưwwomepobc giưwwombvydng, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin ngẩyxjxng đenlezduru nhìuukhn côtstg, “Tôtstgi cũknfsng đenlei tắmeiim.”

tstg Thầzdurn thấwwomy hắmeiin đenleqfnrng dậbnquy. Đujfcjdopi bóqblmng dáepobng ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng biếenlen mấwwomt ởafmv cửagdva phòcbcgng tắmeiim, côtstg vộhbhxi lêzdurn giưwwombvydng, kézmvjo chălccjn mỏbnqung bao lấwwomy mìuukhnh. Đujfcètmtnn côtstgknfsng tắmeiit, nhắmeiim mắmeiit chuẩyxjxn bịmeii ngủyimo.

doftc ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng đenlei ra, bêzdurn hôtstgng quấwwomn khălccjn tắmeiim, trờbvydi nóqblmng nhưwwom vậbnquy, khôtstgng mặujfcc quầzdurn áepobo mớepobi thoảikoui máepobi nhấwwomt. Hắmeiin lau tóqblmc đenlei vềopcc phíbfxra trưwwomepobc, đenleètmtnn đenleãwizy bịmeii tắmeiit, truớepobc khi lêzdurn giưwwombvydng, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin kézmvjo khălccjn tắmeiim xuốfovtng.

tstg Thầzdurn cảikoum giáepobc đenleưwwomjdopc phíbfxra bêzdurn cạfyuunh lõtmtnm xuốfovtng. Côtstg bọlmwfc cáepobi chălccjn mỏbnqung nêzdurn khôtstgng thấwwomy lạfyuunh; cóqblm đenleiềopccu, bỗyhcbng nhiêzdurn cóqblm mộhbhxt cáepobnh tay lạfyuunh bălccjng duỗyhcbi tớepobi, ôtstgm lấwwomy côtstg mộhbhxt cáepobi, gầzdurn nhưwwomngjp khoanh cổbfxrtstg lạfyuui. Tôtstg Thầzdurn giãwizyy giãwizyy, cáepobnh tay Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin rấwwomt lạfyuunh, còcbcgn mang theo ưwwomepobt áepobt chưwwoma đenleưwwomjdopc lau khôtstg. Tôtstg Thầzdurn thậbnqut muốfovtn nézmvjm hắmeiin vàngjpo lòcbcg quay màngjpwwomepobng mộhbhxt chúdoftt.

epobnh tayMụptmhc Thàngjpnh Quâlylin hạfyuu xuốfovtng, dứqfnrt khoáepobt ôtstgm lấwwomy trưwwomepobc ngưwwombvydi côtstg. Tôtstg Thầzdurn mởafmvbfxr mắmeiit ra.

tstg cuộhbhxn tròcbcgn bảikou vai, nhưwwomng vẫtuayn ổbfxrn, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cũknfsng khôtstgng cóqblmwwomepobc tiếenlep theo. Sau mộhbhxt lúdoftc lâlyliu, ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng bỗyhcbng nhiêzdurn mởafmv miệlyling: “Ngàngjpy mai buổbfxri chiềopccu tôtstgi mớepobi cóqblm thờbvydi gian, côtstg vớepobi Khoai Tâlyliy Nhỏbnquafmv nhàngjp chờbvydtstgi, đenleếenlen lúdoftc đenleóqblmtstgi vềopcc đenleóqblmn hai ngưwwombvydi.”

tstg Thầzdurn vốfovtn đenleang giảikou bộhbhx ngủyimo, nhưwwomng nghe nhữagsrng lờbvydi nàngjpy củyimoa ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng, côtstg nhịmeiin khôtstgng đenleưwwomjdopc mởafmv miệlyling nóqblmi: “Nếenleu anh bậbnqun, khôtstgng cầzdurn đenleưwwoma chúdoftng tôtstgi đenlei đenleâlyliu, bảikouo tàngjpi xếenle đenleưwwoma thẳmeiing chúdoftng tôtstgi tóqblmi bệlylinh việlylin làngjp đenleưwwomjdopc.”


“Khôtstgng đenleưwwomjdopc, tôtstgi khôtstgng yêzdurn tâlylim.” Giọlmwfng Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenleáepobnh bêzdurn tai côtstg, nhàngjpn nhạfyuut, lạfyuui rấwwomt cóqblm lựkjtmc.

tstg Thầzdurn cựkjtma quậbnquy trong lòcbcgng hắmeiin, “Sáepobng mai tôtstgi mang Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu vềopcc chỗyhcb mẹlmwftstgi, chờbvyd ălccjn cơfsrpm trưwwoma xong, anh lạfyuui đenleóqblmn tôtstgi?”

“Nhớepob nhàngjp?”

“Tôtstgi ởafmv nhàngjp họlmwf Mụptmhc, mẹlmwftstgi tớepobi thălccjm tôtstgi khôtstgng tiệlylin nhưwwom vậbnquy, bàngjp lạfyuui nhớepob Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu…”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin ừbfxr, “Đujfcưwwomjdopc, chiềopccu mai tôtstgi đenlei đenleóqblmn côtstg.”

tstg Thầzdurn gậbnqut đenlezduru, “Tôtstgi mệlylit.”

“Côtstg ngủyimo đenlei.”

tstg nhắmeiim mắmeiit lạfyuui. Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cảikoum giáepobc đenleưwwomjdopc côtstg ngủyimoknfsng khôtstgng đenleưwwomjdopc yêzdurn, hắmeiin cưwwombvydi khẽtuos, “Côtstg ngủyimo đenlei, tôtstgi khôtstgng chạfyuum vàngjpo côtstg, yêzdurn tâlylim.”

tstg Thầzdurn đenleáepobp nhẹlmwf, lạfyuui bỏbnqu thêzdurm câlyliu: “Phảikoui, anh cũknfsng đenlebfxrng quêzdurn thâlylin thểuukhtstgi còcbcgn chưwwoma khôtstgi phụptmhc hẳmeiin.”

ngjpn tay ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng vuốfovtt ve cáepobnh tay côtstg, mấwwomy ngàngjpy nay sốfovtng mộhbhxt ngàngjpy bằtstgng mộhbhxt nălccjm, ngàngjpy nàngjpo cũknfsng đenleopccu tíbfxrnh toáepobn tỉbkoc mỉbkoc nhưwwom thếenlengjpo còcbcgn chưwwoma đenlei. Khôtstgng phảikoui làngjp Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin khôtstgng cóqblm dụptmhc vọlmwfng, ham muốfovtn củyimoa hắmeiin càngjpng ngàngjpy càngjpng mạfyuunh mẽtuos, chỉbkocngjpdoftc ôtstgm Tôtstg Thầzdurn, việlylic hắmeiin nézmvjn nhịmeiin lạfyuui làngjp ngoàngjpi dựkjtm đenleepobn.

tstgm sau.

tstg Thầzdurn đenleãwizy chuẩyxjxn bịmeii đenletmtn từbfxr sớepobm, bếenle Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu xuốfovtng lầzduru. Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cầzdurm túdofti cho côtstg, hai ngưwwombvydi đenlei vàngjpo bếenlep. Bàngjp Mụptmhc nhìuukhn túdofti xáepobch trong tay Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, “Đujfcmeiinh đenlei làngjpm kiểuukhm tra sao? Sớepobm vậbnquy?”

“Khôtstgng phảikoui ạfyuu, Tôtstg Thầzdurn vềopcc nhàngjp trưwwomepobc mộhbhxt chuyếenlen, ălccjn cơfsrpm trưwwoma xong con đenlei đenleóqblmn côtstgwwomy.”


ngjp Mụptmhc đenleqfnrng dậbnquy đenlei vềopcc phíbfxra hai ngưwwombvydi, “Thầzdurn Thầzdurn vềopcc nhàngjp đenleúdoftng khôtstgng?”

“Vâlyling.” Tôtstg Thầzdurn đenleáepobp vâlyling. Dưwwomepobi lầzduru cũknfsng đenleuukh giưwwombvydng củyimoa Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu, côtstg đenleujfct con vàngjpo giưwwombvydng, “Vừbfxra nãwizyy gọlmwfi đenleiệlylin thoạfyuui cho mẹlmwf con, hôtstgm nay bàngjpafmv nhàngjpfyuu.”

“Nhưwwom vầzdury đenlei, bảikouo bảikouo mẫtuayu đenlei theo.”

tstg Thầzdurn đenleqfnrng thẳmeiing dậbnquy nhìuukhn bàngjp Mụptmhc, “Khôtstgng cầzdurn đenleâlyliu ạfyuu, mộhbhxt mìuukhnh con cóqblm thểuukh, vảikou lạfyuui củyimong còcbcgn mẹlmwf con màngjp.”

“Thầzdurn Thầzdurn, cơfsrp thểuukh con vẫtuayn chưwwoma khôtstgi phụptmhc hẳmeiin màngjp, khôtstgng thểuukh mệlylit nhọlmwfc quáepob. Bảikouo mẫtuayu đenlei theo còcbcgn cóqblm thểuukh giúdoftp con bếenle con.”

tstg Thầzdurn từbfxr chốfovti khôtstgng đenleưwwomjdopc, đenleàngjpnh phảikoui đenletmtnng ýmksb, “Đujfcưwwomjdopc ạfyuu, cáepobm ơfsrpn mẹlmwf.”

Ăfsrpn cơfsrpm sáepobng xong, Tôtstg Thầzdurn vàngjp bảikouo mẫtuayu ra ngoàngjpi. Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin muốfovtn đenleưwwoma bọlmwfn họlmwf đenlei, bàngjp Mụptmhc cảikoun hắmeiin, “Thàngjpnh Quâlylin, mẹlmwfqblm mấwwomy câlyliu muốfovtn nóqblmi vớepobi con.”

“Sao vậbnquy ạfyuu?”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin nhìuukhn bảikouo mẫtuayu bếenle con tớepobi bêzdurn xe, tàngjpi xếenle đenleang mởafmv cửagdva xe thếenle bọlmwfn họlmwf.

“Thàngjpnh Quâlylin, con… Thầzdurn Thầzdurn vềopcc nhưwwom vậbnquy, con yêzdurn tâlylim sao?”

“Cóqblmuukh khôtstgng yêzdurn tâlylim ạfyuu?” Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin khóqblm hiểuukhu cấwwomt tiếenleng hỏbnqui lạfyuui. “Chẳmeiing lẽtuoststgwwomy còcbcgn cóqblm thểuukh chạfyuuy hay sao?”

ngjp Mụptmhc míbfxrm chặujfct cáepobnh môtstgi, khôtstgng nóqblmi mộhbhxt tiếenleng. Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin nhìuukhn bàngjp mộhbhxt cáepobi, “Mẹlmwf, mẹlmwf lo lắmeiing chuyệlylin nhưwwom vậbnquy thậbnqut?”

“Mẹlmwf sợjdop chuyệlylin con đenlehbhxng tay nóqblmcbcgn ghi tạfyuuc trong lòcbcgng. Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu vớepobi con cóqblm ýmksb nghĩhqwga gìuukh, con cũknfsng rõtmtnfsrpn ai hếenlet. Mẹlmwf đenleưwwomơfsrpng nhiêzdurn hy vọlmwfng cáepobc con sốfovtng tốfovtt, Thầzdurn Thầzdurn đenlei nhưwwom vậbnquy, lòcbcgng mẹlmwfqblm chúdoftt khôtstgng chắmeiic đenleóqblm!”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin nhìuukhn chằtstgm chằtstgm vềopcc phíbfxra xa, Tôtstg Thầzdurn đenleãwizy ngồtmtni vàngjpo xe, nhìuukhn ra đenleưwwomjdopc tớepobi vẻxcoo cấwwomp báepobch muốfovtn vềopcc nhàngjp củyimoa côtstg.

“Sẽtuos khôtstgng đenleâlyliu, côtstgwwomy còcbcgn cóqblm thểuukh đenlei đenleâlyliu? Dùtuay muốfovtn chuyểuukhn nhàngjp, cũknfsng khôtstgng phảikoui chuyệlylin mộhbhxt sớepobm mộhbhxt chiềopccu, vảikou lạfyuui côtstgwwomy sẽtuos khôtstgng dáepobm làngjpm chuyệlylin trứqfnrng chọlmwfi đenleáepob đenleâlyliu.”

ngjp Mụptmhc nghe vậbnquy, gậbnqut đenlezduru, “Hy vọlmwfng làngjp thếenle.”

Khóqblme miệlyling Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin hơfsrpi cong lêzdurn, đenleujfct bàngjpn tay lêzdurn vai bàngjp Mụptmhc, “Con tin côtstgwwomy muốfovtn ởafmv lạfyuui, íbfxrt nhấwwomt làngjp gia đenleoạfyuun nàngjpy, côtstgwwomy khôtstgng vìuukh ngưwwombvydi kháepobc thìuukhknfsng sẽtuosuukh Khoai Tâlyliy Nhỏbnqungjp!”

tstg Thầzdurn nếenleu thậbnqut sựkjtm đenlemeiinh mang con đenlei, gian khổbfxr trong đenleóqblm khôtstgng cầzdurn nóqblmi cũknfsng biếenlet. Côtstg muốfovtn gạfyuut Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, đenleóqblmwwomơfsrpng đenleưwwomơfsrpng chuyệlylin giấwwomu trờbvydi qua biểuukhn. Dùtuaytstg mai danh ẩyxjxn tíbfxrch, cuốfovti cùtuayng, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin vẫtuayn sẽtuosqblmepobch đenleàngjpo côtstg ra.

Huốfovtng hồtmtn, bêzdurn Tôtstg Thầzdurn còcbcgn ngưwwombvydi nàngjpo cóqblm thểuukh giúdoftp côtstg đenleâlyliy?

zdurn Lýmksb Hằtstgng kia sao? Tưwwom liệlyliu trong tay Tôtstg Thầzdurn còcbcgn giữagsr ngưwwombvydi khôtstgng nổbfxri, cóqblm íbfxrch lợjdopi gìuukh?

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cấwwomt bưwwomepobc đenlei tớepobi trưwwomepobc. Tôtstg Thầzdurn ngồtmtni trong xe, nóqblmi vớepobi tàngjpi xếenle: “Láepobi xe đenlei.”

“Đujfcjdopi đenleãwizy, hìuukhnh nhưwwom Mụptmhc tiêzdurn sinh cũknfsng đenleang lạfyuui đenleâlyliy.”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenlei tớepobi bêzdurn xe, mởafmv cửagdva xe ngồtmtni vàngjpo, “Đujfcưwwoma mọlmwfi ngưwwombvydi qua trưwwomepobc, sau đenleóqblmtstgi tớepobi côtstgng ty.”

“Cũknfsng khôtstgng phảikoui tiệlylin đenleưwwombvydng, anh hàngjp tấwwomt phiềopccn toáepobi nhưwwom vậbnquy?”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cưwwombvydi khẽtuos, mắmeiit liếenlec nhìuukhn Tôtstg Thầzdurn, “Tôtstgi sợjdoptstg chạfyuuy đenleóqblm!”

Bảikouo mẫtuayu bếenle đenleqfnra nhỏbnquknfsng ngồtmtni ởafmv phíbfxra sau. Tôtstg Thầzdurn dịmeiich qua bêzdurn cạfyuunh, nhưwwomng vẫtuayn làngjpfsrpi chậbnqut, “Anh tùtuayy tiệlylin nóqblmi mấwwomy câlyliu liềopccn nhưwwom giălccjng thiêzdurn la đenlemeiia võtmtnng, ai dáepobm chạfyuuy?”

“Hôtstgm nay tôtstgi tớepobi côtstgng ty sớepobm mộhbhxt chúdoftt, tranh thủyimo giảikoui quyếenlet côtstgng chuyệlylin xong, giữagsra trưwwoma tôtstgi qua ălccjn cơfsrpm.”

tstg Thầzdurn nghe, đenleáepobp ừbfxr. Xe phóqblmng nhanh vềopcc phíbfxra trưwwomepobc, khôtstgng bao lâlyliu liềopccn tớepobi nhàngjp họlmwftstg.

Mang theo Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu vềopcc nhàngjp, bàngjptstghqwg nhiêzdurn hàngjpo hứqfnrng khôtstgng thôtstgi. Côtstgng ty Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin còcbcgn cóqblm việlylic nêzdurn khôtstgng lưwwomu lạfyuui, rấwwomt nhanh liềopccn đenlei.

ngjptstg bếenle Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu đenlei tớepobi đenlei lui trong nhàngjp, “Ai u, con xem cáepobi mặujfct nàngjpy nàngjpy, ălccjn đenleưwwomjdopc càngjpng mũknfsm mĩhqwgm, đenleáepobng yêzduru hơfsrpn.”

“Đujfcúdoftng vậbnquy ạfyuu, gầzdurn đenleâlyliy càngjpng lúdoftc càngjpng ălccjn đenleưwwomjdopc.”

Ôdfbcng Tôtstg ha hảikou từbfxr ngoàngjpi đenlei vàngjpo, trong tay cầzdurm theo túdofti túdofti đenletmtn lớepobn. Tôtstg Thầzdurn đenlei tớepobi đenlemeiinh giúdoftp, “Ba, sao mua nhiềopccu vậbnquy chứqfnr?”

“Biếenlet con tớepobi đenleâlyliy, còcbcgn cóqblm mẹlmwf Thàngjpnh Quâlylin cũknfsng tớepobi, vẫtuayn khôtstgng thểuukh đenleuukh cho khóqblm coi đenleúdoftng khôtstgng?”

“Ngưwwombvydi mộhbhxt nhàngjpcbcgn khóqblm coi gìuukh chứqfnr?” Tôtstg Thầzdurn buộhbhxt miệlyling thốfovtt ra. Nhưwwomng nghĩhqwg lạfyuui trong lờbvydi ôtstgng Tôtstgcbcgn nóqblmi tớepobi Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, côtstg muốfovtn giảikoui thíbfxrch ngưwwombvydi mộhbhxt nhàngjp trong mấwwomy lờbvydi nàngjpy củyimoa côtstg khôtstgng bao hàngjpm Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, nhưwwomng hiểuukhn nhiêzdurn ba mẹlmwf khôtstgng rảikounh nghe côtstg giảikoui thíbfxrch, ai cũknfsng bậbnqun đenlei.

Hoặujfcc làngjp, bọlmwfn họlmwf cho rằtstgng mộhbhxt câlyliu hếenlet sứqfnrc bìuukhnh thưwwombvydng ấwwomy, lạfyuui làngjp sựkjtm thậbnqut.

tstg Thầzdurn ngồtmtni trong phòcbcgng kháepobch. Mộhbhxt láepobt sau, chuôtstgng cửagdva vang lêzdurn, ôtstgng Tôtstg đenlei qua mởafmv cửagdva.

tstg Thầzdurn nghe thấwwomy giọlmwfng nóqblmi truyềopccn tớepobi lỗyhcb tai mìuukhnh.

tstg ngẩyxjxng đenlezduru nhìuukhn, thấwwomy Lýmksb Hằtstgng đenlei đenleếenlen, Tôtstg Thầzdurn hơfsrpi giậbnqut mìuukhnh.

“Thầzdurn Thầzdurn.”

tstg Thầzdurn đenleqfnrng dậbnquy, bàngjptstgafmv cạfyuunh nóqblmi: “Buổbfxri sáepobng Lýmksb Hằtstgng vừbfxra lúdoftc gọlmwfi đenleiệlylin thoạfyuui lạfyuui đenleâlyliy, hỏbnqui thửagdvuukhnh hìuukhnh con dạfyuuo nàngjpy, mẹlmwf liềopccn nóqblmi hôtstgm nay con sẽtuos vềopcc đenleâlyliy.”

Trong nhàngjpcbcgn cóqblm bảikouo mẫtuayu, chịmeii ta đenleang phụptmh dọlmwfn dẹlmwfp, vẻxcoo nhưwwomknfsng khôtstgng cảikoum thấwwomy cóqblm chỗyhcbngjpo khôtstgng đenleúdoftng. Tôtstg Thầzdurn nhìuukhn Lýmksb Hằtstgng, ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng đenleeo dézmvjp đenlei vàngjpo trong, “Đujfcâlyliy làngjp Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu phảikoui khôtstgng? Ôdfbci, đenleáepobng yêzduru quáepob!”

mksb Hằtstgng nhìuukhn đenleqfnra nhỏbnqu trong tay bàngjptstg, “Trắmeiing trẻxcooo mậbnqup mạfyuup, báepobc xem, nóqblmcbcgn đenleang nhìuukhn cháepobu chălccjm chúdoftngjpy!”

“Đujfcúdoftng vậbnquy.”

mksb Hằtstgng từbfxr trong túdofti móqblmc ra mộhbhxt bao lìuukhuukh, nhézmvjt vàngjpo trêzdurn ngựkjtmc Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu, “Đujfcâlyliy làngjp quàngjp gặujfcp mặujfct củyimoa chúdoft, cầzdurm lấwwomy nha!”

“Lýmksb Hằtstgng, thếenlengjpy khôtstgng đenleưwwomjdopc đenleâlyliu! Ngàngjpy thưwwombvydng nhàngjp cháepobu toàngjpn mang đenletmtn tớepobi cho…”

“Đujfcâlyliy làngjp cho Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu, quàngjp gặujfcp mặujfct cũknfsng khôtstgng thểuukh lấwwomy lạfyuui ạfyuu.”

ngjptstgwwombvydi, “Vậbnquy đenleưwwomjdopc, chúdoftng ta cáepobm ơfsrpn chúdoft nhézmvj!”

tstg Thầzdurn nghe trêzdurn ban côtstgng truyềopccn đenleếenlen mộhbhxt tràngjpng tíbfxrt tíbfxrt, côtstg nhấwwomc châlylin đenlei qua. Bàngjptstg vộhbhxi gọlmwfi côtstg: “Thầzdurn Thầzdurn, con làngjpm gìuukh thếenle?”

“Quầzdurn áepobo giặujfct xong rồtmtni, con phơfsrpi nóqblmzdurn.”

“Khôtstgng cầzdurn đenleâlyliu, láepobt mẹlmwf sẽtuos phơfsrpi.”

tstg Thầzdurn đenlei thẳmeiing ra ban côtstgng, mởafmvepoby giặujfct ra, lấwwomy hếenlet quầzdurn áepobo bêzdurn trong ra. Lýmksb Hằtstgng cũknfsng đenlei qua, anh duỗyhcbi tay kézmvjo cửagdva sổbfxrepobt đenlewwomt lêzdurn chúdoftt.

“Thầzdurn Thầzdurn, chuyệlylin em từbfxr bỏbnqu việlylic thưwwoma kiệlylin, cóqblm phảikoui còcbcgn cóqblmyxjxn tìuukhnh kháepobc phảikoui khôtstgng?”

tstg Thầzdurn giơfsrp áepobo trong tay lêzdurn, “Khôtstgng cóqblm đenleâlyliu, sao lạfyuui hỏbnqui vậbnquy?”

“Thầzdury anh trưwwomepobc kia làngjp ngưwwombvydi lãwizyo luyệlylin, quy môtstglccjn phòcbcgng luậbnqut sưwwom củyimoa ôtstgng ấwwomy quáepob nhỏbnqu, thếenlezdurn mảikoung nghiệlylip vụptmhngjpy sẽtuos bịmeii gặujfcp trởafmv ngạfyuui. Ôdfbcng ấwwomy chỉbkocngjp ngoàngjpi miệlyling, nhưwwomng khổbfxr nỗyhcbi khôtstgng cóqblmngjpi chíbfxrnh, anh khôtstgng ngờbvydlyliy giờbvyd ôtstgng ấwwomy thậbnqut sựkjtm đenleưwwomjdopc toạfyuui nguyệlylin…”

“Đujfcóqblm khôtstgng phảikoui chuyệlylin tốfovtt sao?” Tôtstg Thầzdurn nhàngjpn nhạfyuut nóqblmi. “Ôdfbcng ta ổbfxrn, anh mớepobi càngjpng ổbfxrn đenleưwwomjdopc.”

“Nhưwwomng lòcbcgng anh rấwwomt nghi ngờbvyd, tiềopccn củyimoa ôtstgng ta rốfovtt cuộhbhxc làngjpm sao màngjpqblm?”

“Ngưwwombvydi màngjp thầzdury anh giao vụptmh kiệlylin, tiềopccn thuêzdur hẳmeiin khôtstgng íbfxrt đenleúdoftng khôtstgng?”

mksb Hằtstgng nhìuukhn Tôtstg Thầzdurn cầzdurm quầzdurn áepobo phơfsrpi lêzdurn, anh tiếenlen lạfyuui trưwwomepobc mộhbhxt bưwwomepobc, “Thầzdurn Thầzdurn, em thàngjpnh thậbnqut vớepobi anh, em thậbnqut sựkjtmngjp tựkjtm nguyệlylin khôtstgng thưwwoma kiệlylin sao?”

“Đujfcưwwomơfsrpng nhiêzdurn, bằtstgng khôtstgng còcbcgn ai cóqblm thểuukh ézmvjp em?”

Đujfctstgi mắmeiit Lýmksb Hằtstgng nhìuukhn vềopcc phíbfxra đenleqfnra nhỏbnqu trong phòcbcgng kháepobch, “Em thay đenlebfxri nhưwwom vậbnquy, trưwwomepobc sau vẫtuayn làngjpm anh cảikoum thấwwomy khôtstgng đenleúdoftng chỗyhcbngjpo. Em rõtmtnngjpng hậbnqun Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenleếenlen nghiếenlen rălccjng nghiếenlen lợjdopi, tạfyuui sao khôtstgng đenlewwomu mộhbhxt trậbnqun vớepobi hắmeiin? Vìuukhepobi gìuukh cam tâlylim tìuukhnh nguyệlylin dọlmwfn tớepobi nhàngjp họlmwf Mụptmhc chứqfnr?”

“Bởafmvi vìuukh đenlewwomu khôtstgng lạfyuui.” Tôtstg Thầzdurn sắmeiic mặujfct nhưwwom thưwwombvydng. Côtstg tựkjtma vàngjpo bêzdurn cửagdva sổbfxr, lộhbhxn quầzdurn bàngjptstg lạfyuui, sau đenleóqblm mắmeiic lêzdurn sàngjpo, “Em khôtstgng muốfovtn lạfyuui uổbfxrng phíbfxr sứqfnrc lựkjtmc.”

“Thầzdurn Thầzdurn, vậbnquy em khôtstgng nghĩhqwg tớepobi việlylic mang theo Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu bỏbnqu đenlei sao?”

“Bỏbnqu đenlei?” Tôtstg Thầzdurn cúdofti đenlezduru, cầzdurm lấwwomy mộhbhxt cáepobi áepobo kháepobc lêzdurn, “Đujfci đenleâlyliu?”

“Anh cóqblm thểuukh giúdoftp em màngjp! Em mang theo Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu rờbvydi khỏbnqui Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, anh thu xếenlep cho em…”

tstg Thầzdurn treo mắmeiic áepobo lêzdurn sàngjpo. Bỏbnqu đenlei? Đujfcâlyliy làngjp mộhbhxt từbfxr hấwwomp dẫtuayn ngưwwombvydi ta cỡtuayngjpo màngjp! Hiệlylin tạfyuui cuộhbhxc sốfovtng côtstgwwomepobng tớepobi nhấwwomt, chíbfxrnh làngjp mang theo Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu sốfovtng cạfyuunh mìuukhnh, cóqblm thểuukh khôtstgng cầzdurn lo lắmeiing đenleòcbcgn roi củyimoa Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin, càngjpng khôtstgng cầzdurn sợjdop hắmeiin xâlylim phạfyuum. Tầzdurm mắmeiit Tôtstg Thầzdurn bìuukhnh tĩhqwgnh dừbfxrng lạfyuui trêzdurn mặujfct Lýmksb Hằtstgng, “Vậbnquy anh đenleãwizy nghĩhqwg tớepobi đenleuukh em đenlei đenleâlyliu chưwwoma?”

“Tạfyuum thờbvydi rờbvydi khỏbnqui Đujfcôtstgng Thàngjpnh. Bạfyuun bètmtn anh quen khôtstgng íbfxrt, rấwwomt nhiềopccu ngưwwombvydi đenleopccu làngjp luậbnqut sưwwom. Anh cóqblm thểuukh thu xếenlep em tớepobi thàngjpnh phốfovt kháepobc, cũknfsng cóqblm thểuukh bảikouo bọlmwfn họlmwf giúdoftp em. Khi nàngjpo thậbnqut sựkjtm khôtstgng tráepobnh đenleưwwomjdopc nữagsra, em cóqblm thểuukh kiệlylin Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin tiếenlep.”

tstg Thầzdurn nhìuukhn vàngjpo trong phòcbcgng kháepobch, bàngjptstg bếenle Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu khôtstgng chịmeiiu bỏbnqu xuốfovtng. Vai bàngjptmtnngjpng khôtstgng thểuukh chịmeiiu đenleưwwomjdopc sứqfnrc nặujfcng nàngjpy, bàngjp dứqfnrt khoáepobt ngồtmtni xuốfovtng sôtstg pha, nhưwwomng vẫtuayn đenleuukh Khoai Tâlyliy Nhỏbnqu nằtstgm trong lòcbcgng mìuukhnh.

tstg Thầzdurn lắmeiic đenlezduru, “Lýmksb Hằtstgng, cáepobm ơfsrpn ýmksb tốfovtt củyimoa anh, nhưwwomng em khôtstgng muốfovtn đenlei.”

“Vìuukh sao hảikou?” Lýmksb Hằtstgng nghe vậbnquy, cóqblm chúdoftt kíbfxrch đenlehbhxng. “Thầzdurn Thầzdurn, rốfovtt cuộhbhxc em nghĩhqwg thếenlengjpo?”

“Rờbvydi xa quêzdurwwomơfsrpng khôtstgng phảikoui dễhbhx chịmeiiu gìuukh. Em cũknfsng khôtstgng muốfovtn ba mẹlmwf khôtstgng đenleưwwomjdopc gặujfcp con mìuukhnh, khôtstgng đenleưwwomjdopc thấwwomy cháepobu ngoạfyuui mìuukhnh, cảikou ngàngjpy lo lắmeiing đenleopcc phòcbcgng.”

mksb Hằtstgng khôtstgng ngờbvyd tháepobi đenlehbhx củyimoa Tôtstg Thầzdurn sẽtuosngjp dạfyuung nàngjpy, anh cứqfnrwwomafmvng côtstg sẽtuos khôtstgng chúdoftt do dựkjtmngjp đenletmtnng ýmksb. “Chẳmeiing lẽtuos em khôtstgng nghĩhqwg tớepobi ởafmv cạfyuunh Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cóqblm bao nhiêzduru nguy hiểuukhm sao? Đujfcóqblmngjpzdurn biếenlen tháepobi, Thầzdurn Thầzdurn, anh thậbnqut sợjdop em sẽtuos xảikouy ra gìuukh ngoàngjpi ýmksb muốfovtn.”

tstg Thầzdurn treo hai bộhbhx quầzdurn áepobo cuốfovti cùtuayng lêzdurn, cũknfsng kézmvjo giáepob phơfsrpi lêzdurn, “Thậbnqut ra… Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cũknfsng khôtstgng xấwwomu xa nhưwwom vậbnquy.”

“Em nóqblmi cáepobi gìuukh?”

tstg Thầzdurn hơfsrpi nắmeiim bàngjpn tay lạfyuui, “Phảikoui, hắmeiin khôtstgng phảikoui ngưwwombvydi tốfovtt, nhưwwomng em ởafmv lạfyuui cũknfsng khôtstgng đenleếenlen mứqfnrc sẽtuosqblm nguy hiểuukhm gìuukh, em khôtstgng sợjdop hắmeiin.”

mksb Hằtstgng giậbnqut mìuukhnh, áepobnh mắmeiit lặujfcng yêzdurn dừbfxrng lạfyuui trêzdurn mặujfct Tôtstg Thầzdurn. Anh khôtstgng hiểuukhu đenleưwwomjdopc Tôtstg Thầzdurn từbfxr đenleâlyliu ra tựkjtm tin đenleuukhqblm thểuukhqblmi nhữagsrng lờbvydi nàngjpy?

“Em… Em làngjp sợjdop anh khôtstgng giúdoftp đenleưwwomjdopc em sao?”

tstg Thầzdurn khẽtuos lắmeiic đenlezduru, “Khôtstgng, làngjp em khôtstgng muốfovtn đenlei.”



Họlmwfp xong, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenlei ra khỏbnqui phòcbcgng họlmwfp, đenlei tớepobi cửagdva vălccjn phòcbcgng, thưwwommksb cầzdurm mộhbhxt xấwwomp hợjdopp đenletmtnng đenleuổbfxri theo, “Thưwwoma anh Mụptmhc, cóqblm tậbnqup giấwwomy tờbvyd cầzdurn anh kýmksbzdurn ạfyuu.”

“Đujfcưwwoma vàngjpo đenleâlyliy đenlei.”

“Dạfyuu.”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin đenleyxjxy cửagdva vălccjn phòcbcgng đenlei vàngjpo trong. Ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng ngồtmtni xuốfovtng ghếenlengjpm việlylic. Thưwwommksb nhìuukhn hắmeiin, ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng tâlylim tìuukhnh cóqblm vẻxcoo vui vẻxcoo, nhưwwomepobn mi.

“Anh Mụptmhc, cóqblm chuyệlylin tốfovtt gìuukh sao ạfyuu?”

“Sao hỏbnqui vậbnquy?”

“Tôtstgi thấwwomy anh cứqfnrwwombvydi, rấwwomt íbfxrt khi thấwwomy anh nhưwwom vậbnquy.”

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin cầzdurm lấwwomy búdoftt trêzdurn bàngjpn, “Tôtstgi đenleang cưwwombvydi chỗyhcbngjpo?”

Sao hắmeiin khôtstgng cảikoum giáepobc thấwwomy?

Di đenlehbhxng trong túdofti truyềopccn đenleếenlen âlylim thanh báepobo tin nhắmeiin, Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin móqblmc ra xem. Tin nhắmeiin khôtstgng cóqblm nộhbhxi dung cụptmh thểuukh, màngjpngjp mấwwomy tấwwomm ảikounh chụptmhp rõtmtnngjpng.

Mụptmhc Thàngjpnh Quâlylin nhìuukhn ngưwwombvydi đenleàngjpn ôtstgng trong ảikounh, cóqblm chúdoftt quen mắmeiit. Hắmeiin hìuukhnh nhưwwom chíbfxrnh làngjpzdurn Lýmksb Hằtstgng đenleãwizyafmv sau lưwwomng chuẩyxjxn bịmeii cho Tôtstg Thầzdurn thưwwoma kiệlylin đenleúdoftng khôtstgng?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.