Sắc Đẹp Khó Cưỡng

Quyển 4-Chương 255 : Cầu xin tha thứ

    trước sau   
Editor: Lưqamzu Tinh

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn dựrdlia ngưqamzcruki vàylcao lưqamzng ghếqamzkiut pha đefohưqamzkiutc bọmzmyc da thậhexft, áhexfnh mắibpit hắibpin trómkfzi chặgfwot trêzkikn ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng ngồtkwei trưqamzwdhyc mặgfwot mìrjzmnh. Luậhexft sưqamz Viêzkikn nómkfzi xong, đefohkiuti mộyfrlt hồtkwei lâifcpu cũopzgng khôkiutng thấvfyby Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn nómkfzi gìrjzm. Hắibpin chỉwolyqamzơxrtsn tay cáhexfnh tay ra, dùxjijng ngómkfzn tay trỏifcpqrxlzkikn mặgfwot bàylcan vàylcai cáhexfi.

Mộyfrlt tràylcan tiếqamzng gõqrxl vang lêzkikn đefohdyhqu đefohgfwon màylca nhịyecup nhàylcang, truyềdyhqn đefohếqamzn trong tai gãiesv luậhexft sưqamz từhgwfng đefohkiutt mộyfrlt. Hắibpin rấvfybt khẩiaddn trưqamzơxrtsng, nhưqamzng Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn chưqamza mởrjzm miệefjeng thìrjzm hắibpin cũopzgng khôkiutng mởrjzm miệefjeng.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn chợkiutt dừhgwfng lạufldi, cáhexfc ngómkfzn tay từhgwf từhgwf siếqamzt lạufldi thàylcanh quyềdyhqn.

“Ôoegbng nómkfzi Tôkiut Thầcqpwn muốdyhqn kiệefjen tôkiuti cưqamznqbhng bứkiutc côkiut ta?”

Lồtkweng ngựrdlic Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn phậhexfp phồtkweng dữvwkm dộyfrli. Hắibpin khôkiutng ngờcruk sựrdlirjzmnh lạufldi trởrjzmzkikn nhưqamz vậhexfy. Ngưqamzcruki phụmfoy nữvwkm kia quảcfqd nhiêzkikn khôkiutng hềdyhq đefohơxrtsn giảcfqdn. Hắibpin ngàylcan lầcqpwn hôkiutng ngờcrukkiut Thầcqpwn lạufldi còwmypn cómkfz thểkwhu ra chiêzkiku nàylcay.


“Côkiut ta đefohyecunh khi nàylcao thìrjzm kiệefjen?”

“Đmjlqãiesv chuẩiaddn bịyecu xong hếqamzt rồtkwei, đefohưqamzơxrtsng nhiêzkikn côkiut ta muốdyhqn giàylcanh quyềdyhqn nuôkiuti con. Côkiut ta biếqamzt ngàylcai sẽkiut khôkiutng đefohtkweng ýolbq, cho nêzkikn...”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cảcfqdm thấvfyby vôkiutxjijng đefohau tứkiutc nơxrtsi lồtkweng ngựrdlic. Hắibpin cảcfqdm thấvfyby mìrjzmnh đefohãiesv bịyecukiut Thầcqpwn hung hăcrukng đefohâifcpm sau lưqamzng mộyfrlt nháhexft thậhexft mạufldnh. Ngàylcay hôkiutm nay nếqamzu khôkiutng phảcfqdi luậhexft sưqamzrjzmm tớwdhyi cửgfwoa, hắibpin căcrukn bảcfqdn sẽkiut khôkiutng nghĩeltf tớwdhyi Tôkiut Thầcqpwn còwmypn cómkfz thểkwhuylcam ra chuyệefjen nhưqamz vậhexfy. Lúzkikc đefohómkfz, đefohkiuti đefohếqamzn khi cómkfz tráhexfc mờcruki củqrxla tòwmypa áhexfn, sợkiut rằcbwvng hắibpin chỉwolymkfz thểkwhu trơxrts mắibpit nhìrjzmn ngưqamzcruki ta lôkiuti cổefohrjzmnh đefohi. Chiêzkiku nàylcay củqrxla Tôkiut Thầcqpwn quáhexf thâifcpm đefohyfrlc. Uy tínqbhn vàylca danh dựrdli củqrxla Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn ởrjzm Đmjlqôkiutng Thàylcanh nàylcay sẽkiut tiêzkiku tan hếqamzt! Nếqamzu tộyfrli danh thàylcanh lậhexfp hắibpin còwmypn cómkfz cửgfwoa mang đefohưqamza bébdyz vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc sao?

Sợkiut rằcbwvng đefohếqamzn lúzkikc đefohómkfz hắibpin sẽkiut bịyecu ngưqamzcruki đefohcruki nhổefohqamzwdhyc bọmzmyt đefohếqamzn chếqamzt chìrjzmm.

“Cáhexfc ngưqamzcruki mưqamzu tínqbhnh chuyệefjen nàylcay bao lâifcpu rồtkwei?”

“Hơxrtsn mộyfrlt tháhexfng trưqamzwdhyc, họmzmyc tròwmyp củqrxla tôkiuti đefohãiesvrjzmm gặgfwop xin ýolbq kiếqamzn củqrxla tôkiuti. Lúzkikc đefohómkfzmkfz khôkiutng cómkfzzkiku têzkikn ngàylcai, cho đefohếqamzn hai hôkiutm trưqamzwdhyc, nómkfz mang toàylcan bộyfrlqamz liệefjeu vụmfoy áhexfn đefohếqamzn nhờcrukkiuti xem. Lúzkikc nàylcay tôkiuti mớwdhyi pháhexft hiệefjen bon họmzmy muốdyhqn kiệefjen ngàylcai.”

Khómkfze miệefjeng Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cong lêzkikn thàylcanh mộyfrlt nụmfoyqamzcruki sắibpic lạufldn. Gãiesv luậhexft sưqamzylcay tựrdlirjzmnh tìrjzmm tớwdhyi hắibpin đefohưqamzơxrtsng nhiêzkikn làylca đefohãiesvmkfz toan tínqbhnh riêzkikng. Cũopzgng may trêzkikn đefohcruki nàylcay luôkiutn cómkfz nhữvwkmng kẻdgpawmypng dạufld tiểkwhuu nhâifcpn nhưqamz thếqamzzkikn hắibpin mớwdhyi phòwmypng tráhexfnh đefohưqamzkiutc tai họmzmya lầcqpwn nàylcay.

“Họmzmyc tròwmyp củqrxla ôkiutng làylca ai?”

“Lýolbq Hằcbwvng.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn kinh ngạufldc trợkiutn trừhgwfng hai mắibpit nhìrjzmn ôkiutng ta. Trưqamzwdhyc đefohâifcpy ởrjzm nhàylcakiut Thầcqpwn hắibpin đefohãiesv gặgfwop qua Lýolbq Hằcbwvng. Lúzkikc đefohómkfz bọmzmyn họmzmy tỏifcp ra thoáhexfng hoảcfqdng hốdyhqt khi thấvfyby hắibpin bưqamzwdhyc vàylcao nhàylca. Hómkfza ra làylca sợkiut hắibpin pháhexft hiệefjen giữvwkma bọmzmyn họmzmy đefohang ởrjzmqamzu đefohtkwe chuyệefjen xấvfybu xa sao?

Loạufldi cảcfqdm giáhexfc nàylcay thựrdlic sựrdliylcamkfzi khôkiutng nêzkikn lờcruki! Thôkiutng minh nhưqamz Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn, lạufldi khôkiutng nghĩeltf rằcbwvng sẽkiut bịyecukiut Thầcqpwn đefohâifcpm sau lưqamzng!

“Ôoegbng vốdyhqn làylca luậhexft sưqamz nguyêzkikn cáhexfo, màylcakiuti lạufldi làylca bịyecuhexfo, ôkiutng nómkfzi hếqamzt cho tôkiuti nghe toàylcan bộyfrl sựrdli việefjec nhưqamz vậhexfy thìrjzm hẳsbssn làylca ôkiutng cũopzgng khôkiutng muốdyhqn tôkiuti phảcfqdi ra hầcqpwu tòwmypa phảcfqdi khôkiutng?”

Đmjlqdyhqi phưqamzơxrtsng chợkiutt cảcfqdm thấvfyby căcrukng thẳsbssng, theo thómkfzi quen nhấvfybc tay nâifcpng gọmzmyng kínqbhnh trêzkikn sốdyhqng mũopzgi lêzkikn cao mộyfrlt chúzkikt.


“Tôkiuti biếqamzt sau lưqamzng Mụmfoyc tiêzkikn sinh cómkfz mộyfrlt đefohyfrli ngũopzg luậhexft sưqamz rấvfybt chuyêzkikn nghiệefjep vàylca đefohcqpwy tiếqamzng tăcrukm. Hơxrtsn nữvwkma chuyệefjen màylcakiut Thầcqpwn muốdyhqn tốdyhqhexfo cũopzgng đefohãiesv qua cảcfqdcrukm rồtkwei. Mặgfwoc dùxjijkiuti cómkfz phầcqpwn thắibping trong tay nhưqamzng tỉwoly lệefje khôkiutng lớwdhyn. Tôkiuti cốdyhq gắibping cho đefohếqamzn ngàylcay hôkiutm nay coi nhưqamzopzgng cómkfz chúzkikt tiếqamzng tăcrukm trong giớwdhyi luậhexft sưqamz. Chung quy nguyêzkikn nhâifcpn lớwdhyn nhấvfybt màylcakiuti cómkfz mặgfwot ởrjzm đefohâifcpy ngàylcay hôkiutm nay chínqbhnh làylcakiuti khôkiutng muốdyhqn đefohibpic tộyfrli vớwdhyi ngàylcai.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn lạufldnh lùxjijng nhìrjzmn ôkiutng ta: “Ôoegbng nómkfzi khôkiutng sai, nếqamzu ôkiutng dáhexfm nhậhexfn vụmfoy áhexfn nàylcay thìrjzm bấvfybt luậhexfn cuốdyhqi cùxjijng tộyfrli danh cưqamznqbhng bứkiutc củqrxla tôkiuti cómkfz thàylcanh lậhexfp hay khôkiutng thìrjzm đefohómkfzopzgng sẽkiutylca lầcqpwn cuốdyhqi cùxjijng ôkiutng đefohưqamzkiutc hàylcanh nghềdyhq luậhexft sưqamz!”

Luậhexft sưqamz Viêzkikn khôkiutng khỏifcpi rùxjijng mìrjzmnh mộyfrlt cáhexfi. Nhưqamzng dùxjij sao ôkiutng ta cũopzgng làylca ngưqamzcruki cómkfz tiếqamzng tăcrukm, kinh nghiệefjem đefohàylcam pháhexfn rtấvfyb phong phúzkik. Hôkiutm nay chuyệefjen đefohãiesv đefohếqamzn nưqamzwdhyc nàylcay. ôkiutng ta khôkiutng còwmypn đefohưqamzcrukng lui, phảcfqdi cốdyhq gắibping đefohat đefohưqamzkiutc mụmfoyc đefohínqbhch cuốdyhqi cùxjijng.

“Mụmfoyc tiêzkikn sinh, tôkiuti chỉwoly mởrjzm mộyfrlt văcrukn phòwmypng luậhexft sưqamz nhỏifcp đefohkwhu kiếqamzm ăcrukn, gầcqpwn đefohâifcpy muốdyhqn mởrjzm rộyfrlng việefjec làylcam ăcrukn..”

“Cho nêzkikn ôkiutng muốdyhqn tôkiuti đefohưqamza tiềdyhqn cho ôkiutng phảcfqdi khôkiutng?”

Luậhexft sưqamz Viêzkikn cầcqpwm lấvfyby túzkiki văcrukn kiệefjen, vỗwpnr vỗwpnrzkikn phínqbha trêzkikn mặgfwot vàylcai cáhexfi: “Mụmfoyc tiêzkikn sinh, chuyệefjen nàylcay đefohdyhqi vớwdhyi ngàylcai màylcamkfzi vôkiutxjijng bấvfybt lợkiuti. Còwmypn nữvwkma, khôkiutng chỉwolymkfzqamz liệefjeu củqrxla việefjec cưqamznqbhng bứkiutc đefohêzkikm hôkiutm đefohómkfz thôkiuti đefohâifcpu. Thờcruki gian Tôkiut Thầcqpwn mang thai, côkiut ta đefohãiesv ghi âifcpm đefohưqamzkiutc mộyfrlt câifcpu nómkfzi củqrxla ngàylcai...”

“Nómkfzi gìrjzm?”

“Trong đefohoạufldn ghi âifcpm, chínqbhnh miệefjeng ngàylcai đefohãiesv thừhgwfa nhậhexfn việefjec cưqamznqbhng bứkiutc côkiut ta...”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn tứkiutc giậhexfn chụmfoyp ngay mộyfrlt cáhexfi ly trêzkikn bàylcan rồtkwei nébdyzm mạufldnh xuốdyhqng dưqamzwdhyi đefohvfybt. Kháhexf khen cho mộyfrlt Tôkiut Thầcqpwn! Dáhexfm gàylcai bẫibpiy hắibpin, côkiut ta đefohãiesv hao tổefohn khôkiutng ínqbht tâifcpm tưqamz rồtkwei nhỉwoly?

Chỉwolyylca ngưqamzcruki tínqbhnh khôkiutng bằcbwvng trờcruki tínqbhnh. Côkiut ta sao cómkfz thểkwhuqamzcrukng trưqamzwdhyc đefohưqamzkiutc luậhexft sưqamz Viêzkikn đefoháhexfng kínqbhnh nàylcay lạufldi làylcaylcang chuộyfrlt nhắibpit bẩiaddn thỉwolyu thếqamz kia?

Nếqamzu bâifcpy giờcruk khôkiutng bỏifcp mộyfrlt sốdyhq tiềdyhqn lớwdhyn ra thìrjzmylcam sao lậhexft ngưqamzkiutc lạufldi thếqamz cờcruk?

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cưqamzcruki lạufldnh. Luậhexft sưqamz Viêzkikn nhìrjzmn hắibpin, cảcfqdm thấvfyby nụmfoyqamzcruki nàylcay cómkfz chúzkikt kinh khủqrxlng. Ngómkfzn tay ôkiutng ta bấvfybt an vuốdyhqt ve trêzkikn xấvfybp tưqamz liệefjeu.

“Luậhexft sưqamz Viêzkikn, ôkiutng làylcam vậhexfy khôkiutng sợkiutkiut Thầcqpwn tốdyhq ngưqamzkiutc lạufldi ôkiutng sao?”


“Tốdyhqkiuti cáhexfi gìrjzm? Tưqamz liệefjeu làylca do Lýolbq Hằcbwvng tựrdli tay đefohưqamza cho tôkiuti, tôkiuti vàylcakiut ta chẳsbssng cómkfz quan hệefjerjzm cảcfqd. Hơxrtsn nữvwkma... Lýolbq Hằcbwvng cómkfz thểkwhu chứkiutng minh nhữvwkmng thứkiutylcay đefohdyhqu làylca củqrxla nómkfz sao? Tôkiuti cómkfz thểkwhumkfzi, tấvfybt cảcfqd đefohdyhqu do tôkiuti tựrdlirjzmnh đefohiềdyhqu tra màylcamkfz đefohưqamzkiutc màylca.”

“Khôkiutng hổefoh danh làylca luậhexft sưqamz, chỉwolyylcai ba câifcpu đefohãiesv phủqrxl nhậhexfn sạufldch sẽkiut.”

“Mụmfoyc tiêzkikn sinh quáhexf khen.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn mởrjzm ngăcrukn kébdyzo dưqamzwdhyi bàylcan làylcam việefjec, lấvfyby ra mộyfrlt xấvfybp chi phiếqamzu. Hắibpin dùxjijng búzkikt viếqamzt ra mộyfrlt dãiesvy sốdyhqylcai, sau đefohómkfznqbhzkikn mìrjzmnh ởrjzm phínqbha dưqamzwdhyi. Hắibpin dùxjijng hai ngómkfzn tay kẹsbssp tấvfybm chi phiếqamzu ởrjzm giữvwkma: “Ôoegbng xem đefohãiesv đefohqrxl chưqamza?”

Luậhexft sưqamz Viêzkikn vộyfrli vàylcang đefohkiutng dậhexfy, cung kínqbhnh nhậhexfn lấvfyby tờcruk chi phiếqamzu từhgwf trong tay hắibpin, liếqamzc nhìrjzmn dãiesvy sốdyhq trêzkikn đefohómkfz mộyfrlt cáhexfi, sắibpic mặgfwot ôkiutng ta liềdyhqn thay đefohefohi ngay.

Phảcfqdi nómkfzi làylca “mừhgwfng rỡnqbh nhưqamz đefohzkikn” mớwdhyi đefohúzkikng.

“Đmjlqưqamzkiutc rồtkwei, đefohưqamzkiutc rồtkwei, vậhexfy làylca đefohqrxl rồtkwei, cảcfqdm ơxrtsn Mụmfoyc tiêzkikn sinh.”

“Ôoegbng đefohkwhu hếqamzt toàylcan bộyfrlqamz liệefjeu đefohómkfz lạufldi đefohâifcpy.”

“Đmjlqưqamzkiutc.” Luậhexft sưqamz Viêzkikn lấvfyby mộyfrlt túzkiki văcrukn kiệefjen ra.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohkwhu sang mộyfrlt bêzkikn: “Ôoegbng chắibpic chắibpin làylca bọmzmyn họmzmy chỉwolyrjzmm mộyfrlt mìrjzmnh ôkiutng thôkiuti chứkiut?”

“Tôkiuti chắibpic chắibpin màylca.” Luậhexft sưqamz Viêzkikn đefohibpic ýolbq mởrjzm miệefjeng nómkfzi. “Chuyệefjen nàylcay bọmzmyn họmzmy khôkiutng thểkwhuxjijy tiệefjen nómkfzi cho nhiềdyhqu ngưqamzcruki biếqamzt. Hơxrtsn nữvwkma nếqamzu đefohưqamza nhầcqpwm bọmzmyn luậhexft sưqamz khôkiutng cómkfz kinh nghiệefjem thìrjzm vốdyhqn khôkiutng thểkwhu giàylcanh phầcqpwn thắibping đefohưqamzkiutc. Trừhgwfkiuti ra, khôkiutng ai đefohqrxl tựrdli tin đefohkwhu nhậhexfn vụmfoyylcay.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn liếqamzc mắibpit nhìrjzmn đefohdyhqi phưqamzơxrtsng: “Ôoegbng cũopzgng nàylcao cómkfzhexfm nhậhexfn, bấvfybt quáhexfylca dựrdlia vàylcao nómkfzylca kiếqamzm lờcruki thôkiuti.”

Nghe hắibpin nómkfzi vậhexfy, sắibpic mặgfwot luậhexft sưqamz Viêzkikn liềdyhqn trởrjzmzkikn cómkfz chúzkikt khómkfz coi. Nhưqamzng màylca tờcruk chi phiếqamzu trong tay còwmypn đefohang nómkfzng hổefohi, nhẫibpin nhịyecun mộyfrlt chúzkikt cũopzgng khôkiutng sao. Coi nhưqamzylca nểkwhu mặgfwot đefohtkweng tiềdyhqn vậhexfy.


“Mụmfoyc tiêzkikn sinh, tôkiuti xin phébdyzp vềdyhq turớwdhyc.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn vung tay mộyfrlt cáhexfi ýolbq bảcfqdo vềdyhq đefohi. Luậhexft sưqamz Viêzkikn thấvfyby thếqamz vộyfrli vàylcang thu dọmzmyn đefohtkwe đefohufldc lêzkikn rồtkwei đefohi ra ngoàylcai.

Ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng bìrjzmnh tĩeltfnh ngồtkwei đefohómkfz, liếqamzc nhìrjzmn xấvfybp tưqamz liệefjeu trêzkikn bàylcan, sau đefohómkfz bậhexft đefohaon5 ghi âifcpm lêzkikn nghe. Sắibpic mặgfwot củqrxla hắibpin càylcang ngàylcay càylcang khómkfz coi. Giỏifcpi lắibpim! Muốdyhqn kiệefjen Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn hắibpin sao? Tôkiut Thầcqpwn hiểkwhun nhiêzkikn làylca đefohqrxl nhẫibpin tâifcpm!



kiut Thầcqpwn nhậhexfn đefohưqamzkiutc đefohiệefjen thoạufldi củqrxla Lýolbq Hằcbwvng, côkiut đefohi tớwdhyi bêzkikn cửgfwoa sổefoh, thấvfyby bàylcakiut đefohang ởrjzmhexfch đefohómkfz khôkiutng xa québdyzt dọmzmyn đefohtkwe đefohufldc.

“Thầcqpwn Thầcqpwn, em yêzkikn tâifcpm, Sáhexfng nay anh đefohãiesvmkfzi chuyệefjen vớwdhyi thầcqpwy củqrxla mìrjzmnh rồtkwei. Ôoegbng ấvfyby nómkfzi đefohcfqdm bảcfqdo khôkiutng thàylcanh vấvfybn đefohdyhq, nhấvfybt đefohyecunh sẽkiut giúzkikp em cãiesvi thắibping vụmfoy kiệefjen nàylcay. Em cứkiutzkikn tâifcpm nghỉwoly ngơxrtsi cho khỏifcpe đefohi.”

kiut Thầcqpwn nắibpim chặgfwot lòwmypng bàylcan tay lạufldi: “Vậhexfy sao? Cómkfz phầcqpwn thắibping đefohúzkikng khôkiutng?”

“Khôkiutng phảcfqdi anh vừhgwfa nómkfzi rồtkwei sao? Em yêzkikn tâifcpm đefohi, thầcqpwy anh rấvfybt cómkfz kinh nghiệefjem trong chuyệefjen nàylcay, chúzkikng ta nhấvfybt đefohyecunh sẽkiut thắibping.”

Sau khi thu thậhexfp đefohcqpwy đefohqrxlqamz liệefjeu cầcqpwn thiếqamzt giao cho Lýolbq Hằcbwvng, trong lòwmypng Tôkiut Thầcqpwn vẫibpin luôkiutn thấvfybp thỏifcpm khôkiutng yêzkikn. Nay nghe anh ta nómkfzi vậhexfy, cuốdyhqi cùxjijng côkiut mớwdhyi cómkfz thểkwhuzkiknt âifcpm đefohôkiuti chúzkikt.

“Lýolbq Hằcbwvng, cáhexfm ơxrtsn anh.”

“Đmjlqhgwfng nómkfzi nhữvwkmng lờcruki nhưqamz vậhexfy. Sau nàylcay còwmypn mộyfrlt trậhexfn chiếqamzn áhexfc liệefjet cầcqpwn phảcfqdi đefoháhexfnh. Em phảcfqdi mạufldnh mẽkiutzkikn, biếqamzt khôkiutng?”

“Ừtwyg.”

Sau khi cúzkikp máhexfy, Tôkiut Thầcqpwn trởrjzm lạufldi trêzkikn giưqamzcrukng. Côkiutzkiki ngưqamzcruki liếqamzc nhìrjzmn Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy. Tấvfybt cảcfqd nhữvwkmng gìrjzmkiutylcam hôkiutm nay cũopzgng làylcarjzm phảcfqdi giữvwkm Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy ởrjzm lạufldi bêzkikn cạufldnh mìrjzmnh. Côkiut cảcfqdm thấvfyby rấvfybt đefoháhexfng giáhexf, côkiutopzgng khôkiutng sợkiut quáhexf trìrjzmnh nàylcay sẽkiutmkfz bao nhiêzkiku cựrdlic khổefoh.


zkikc Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohi tớwdhyi bệefjenh việefjen, bàylcakiut đefohang cùxjijng Tôkiut Thầcqpwn nómkfzi chuyệefjen vàylcai câifcpu. Ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng đefohiaddy cửgfwoa bưqamzwdhyc vàylcao. Bàylcakiut giậhexft mìrjzmnh quay đefohcqpwu lạufldi nhìrjzmn.

“Thàylcanh Quâifcpn tớwdhyi kìrjzma.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohi tớwdhyi trưqamzwdhyc giưqamzcrukng. Tôkiut Thầcqpwn triêzkiku hắibpin liếqamzc nhìrjzmn, ngựrdlic khôkiutng khỏifcpi lạufldc hạufld, nam nhâifcpn sắibpic mặgfwot rõqrxlylcang nhụmfoyc nhãiesv, nhấvfybt đefohôkiuti mắibpit hung hăcrukng nhìrjzmn chằcbwvm chằcbwvm côkiut, Tôkiut Thầcqpwn cómkfz chúzkikt chộyfrlt dạufld, mang tưqamzơxrtsng đefohưqamzcrukng nhìrjzmn biệefjet khai.

“Tôkiuti muốdyhqn nòwmypi chuyệefjen riêzkikng vớwdhyi Tôkiut Thầcqpwn.”

ylcakiut nhìrjzmn Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn, lúzkikc nàylcay mớwdhyi nhậhexfn ra làylca hắibpin đefohang nómkfzi vớwdhyi mìrjzmnh.

“Ànqly, đefohưqamzkiutc...”

ylcamkfz chúzkikt khôkiutng yêzkikn lòwmypng, tốdyhqc đefohyfrl đefohkiutng dậhexfy cũopzgng rấvfybt chậhexfm. Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cốdyhq gắibping kiềdyhqm nébdyzn đefohkwhu khôkiutng quáhexft thẳsbssng vàylcao mặgfwot bàylca: “Chìrjzmylcaylcan chuyệefjen dọmzmyn vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc thôkiuti, đefohhgwfng lo lắibping.”

ylcakiut nghe vậhexfy thìrjzm thởrjzm phảcfqdo nhẹsbss nhõqrxlm, đefohâifcpy cũopzgng chínqbhnh làylca đefohiềdyhqu bàylca vẫibpin luôkiutn mong đefohkiuti: “Đmjlqưqamzkiutc, đefohưqamzkiutc, hai ngưqamzcruki cứkiut từhgwf từhgwfmkfzi đefohi, tôkiuti xuốdyhqng dưqamzwdhyi lầcqpwu đefohi dạufldo.”

kiut Thầcqpwn mínqbhm chặgfwot môkiuti lạufldi, trêzkikn mặgfwot đefohãiesv trắibping bệefjech khôkiutng còwmypn chúzkikt máhexfu. Côkiut muốdyhqn bảcfqdo bàylcakiut đefohhgwfng đefohi bởrjzmi tháhexfi đefohyfrlylca sắibpic mặgfwot củqrxla Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohãiesv thựrdlic sựrdliylcam cho côkiut sợkiut.

ylcakiut xoay ngưqamzcruki đefohi ra ngoàylcai. Tôkiut Thầcqpwn nghe thấvfyby tiếqamzng đefohómkfzng cửgfwoa truyềdyhqn tớwdhyi trong tai mìrjzmnh. Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khom lưqamzng xuốdyhqng muốdyhqn bếqamz con lêzkikn. Tôkiut Thầcqpwn thấvfyby thếqamz liềdyhqn đefohèufldhexfnh tay ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng lạufldi: “Thằcbwvng bébdyz mớwdhyi ngủqrxl thôkiuti, đefohhgwfng đefohyfrlng vàylcao nómkfz.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn gạufldt tay côkiut qua mộyfrlt bêzkikn. Tôkiut Thầcqpwn khôkiutng ngờcruk hắibpin sẽkiutylcam nhưqamz vậhexfy. Côkiut ngồtkwei trêzkikn giưqamzcrukng trừhgwfng mắibpit nhìrjzmn Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn ôkiutm lấvfyby đefohkiuta con bébdyz bỏifcpng củqrxla mìrjzmnh. Hắibpin đefohi tớwdhyi chiếqamzc cũopzgi nhỏifcp trưqamzwdhyc mặgfwot, cẩiaddn thậhexfn đefohgfwot thằcbwvng bébdyzylcao đefohómkfz. Đmjlqôkiuti môkiuti Tôkiut Thầcqpwn thầcqpwn khẽkiut run lêzkikn, côkiut nhìrjzmn Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn xoay ngưqamzcruki lạufldi.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohi vềdyhq phínqbha côkiut, ngồtkwei xuốdyhqng bêzkikn mébdyzp giưqamzcrukng: “Hai ngàylcay trưqamzwdhyc, ngưqamzcruki hàylcang xómkfzm kia cómkfz tớwdhyi thăcrukm côkiut sao?”

“Ừtwyg, nhưqamzng khôkiutng phảcfqdi anh ấvfyby đefohếqamzn, làylca mẹsbss củqrxla anh ấvfyby.”

“Quan hệefjemkfz vẻdgpa tốdyhqt nhỉwoly?”

kiut Thầcqpwn cưqamzcruki gưqamzkiutng vàylcai tiếqamzng: “Dìrjzmvfyby biếqamzt tôkiuti vừhgwfa sinh xong nêzkikn ghébdyz thăcrukm vậhexfy thôkiuti..”

“Hàylcang xómkfzm củqrxla côkiutzkikn làylcaolbq Hằcbwvng phảcfqdi khôkiutng? Hìrjzmnh nhưqamzylcam luậhexft sưqamz hảcfqd?”

kiut Thầcqpwn chộyfrlt dạufld ngay: “Đmjlqúzkikng vậhexfy, sao anh biếqamzt?”

“Còwmypn chưqamza cómkfz kinh nghiệefjem gìrjzm phảcfqdi khôkiutng? Tínqbhnh ra cũopzgng chỉwoly mớwdhyi châifcpn ưqamzwdhyt châifcpn ráhexfo vàylcao nghềdyhq.”

kiut Thầcqpwn cẩiaddn thậhexfn quan sáhexft tháhexfi đefohyfrl củqrxla hắibpin. CÔoegb giảcfqd vờcruk nhưqamz khôkiutng quan tâifcpm vềdyhq vấvfybn đefohdyhq hắibpin đefohang nómkfzi: “Tôkiuti cũopzgng khôkiutng biếqamzt, thỉwolynh thoảcfqdng cómkfz nghe anh ấvfyby nómkfzi sơxrts qua làylcaylcam nghềdyhq luậhexft sưqamz vậhexfy thôkiuti. Còwmypn côkiutng việefjec cụmfoy thểkwhu ra sao tôkiuti khôkiutng biếqamzt.”

Ngọmzmyn lửgfwoa phẫibpin nộyfrl trong lòwmypng Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khôkiutng còwmypn kìrjzmm hãiesvm đefohưqamzkiutc nữvwkma màylca hoàylcan toàylcan bộyfrlc pháhexft ra ngoàylcai. Rõqrxlylcang làylcakiut Thầcqpwn vàylcaolbq Hằcbwvng cấvfybu kếqamzt vớwdhyi nhau làylcam việefjec xấvfybu, nhưqamzng ởrjzm trưqamzwdhyc mặgfwot củqrxla hắibpin, côkiut hếqamzt lầcqpwn nàylcay tớwdhyi lầcqpwn kháhexfc lạufldi cómkfz thểkwhu giảcfqd vờcruk nhưqamz ngâifcpy thơxrtskiut tộyfrli.

kiut Thầcqpwn đefohãiesv âifcpm thâifcpm thu thậhexfp đefohcqpwy đefohqrxl chứkiutng cứkiut đefohkwhu tốdyhqhexfo hắibpin. Nhưqamzng trưqamzwdhyc mặgfwot củqrxla hắibpin côkiut lạufldi cómkfz thểkwhu khébdyzo che giấvfybu nhưqamz vậhexfy sao?

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn nhìrjzmn côkiut chằcbwvm chằcbwvm, nếqamzu nómkfzi Tôkiut Thầcqpwn khôkiutng khẩiaddn trưqamzơxrtsng thìrjzm đefohómkfzopzgng làylca chuyệefjen khôkiutng thểkwhuylcao.

“Hôkiutm nay anh rảcfqdnh rổefohi đefohếqamzn đefohâifcpy, khôkiutng lo chuyệefjen côkiutng ty sao?”

“Tôkiut Thầcqpwn.” Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khôkiutng muốdyhqn tiếqamzp tụmfoyc vòwmypng vo vớwdhyi côkiut nữvwkma. Hắibpin thậhexft sựrdliylca muốdyhqn xébdyzhexft cáhexfi mặgfwot nạufld giảcfqd tạufldo nàylcay ngay lậhexfp tứkiutc. “GIao chứkiutng cứkiut quan trọmzmyng nhưqamz thếqamz cho mộyfrlt kẻdgpa chẳsbssng cómkfz kinh nghiệefjem màylcakiutopzgng cómkfz thểkwhuzkikn tâifcpm đefohưqamzkiutc?”

kiut Thầcqpwn kinh hãiesvi, lắibpip bắibpip hỏifcpi lạufldi: “Anh nómkfzi vớwdhy vẩiaddn cáhexfi gìrjzm vậhexfy?”

“Côkiut cho rằcbwvng Lýolbq Hằcbwvng nhờcruk vảcfqd đefohưqamzkiutc ôkiutng luậhexft sưqamz Viêzkikn kia rồtkwei thìrjzmkiutmkfz thểkwhuzkikn tâifcpm nằcbwvm chờcruk ngàylcay tòwmypa tuyêzkikn áhexfn?”

kiut Thầcqpwn làylcam sao cũopzgng khôkiutng nghĩeltf tớwdhyi Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn lạufldi cómkfz thểkwhu tra ra đefohưqamzkiutc luậhexft sưqamz Viêzkikn. Côkiut co hai châifcpn lêzkikn, lấvfyby hai cáhexfnh tay ôkiutm lấvfyby châifcpn củqrxla mìrjzmnh, cảcfqd ngưqamzcruki co cuộyfrln tròwmypn lạufldi. Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohkiutng dậhexfy, cảcfqdm thấvfyby bộyfrl dạufldng nàylcay củqrxla côkiutmkfz chúzkikt buồtkwen cưqamzcruki.

“Sao khôkiutng nómkfzi gìrjzm đefohi?”

“Anh muốdyhqn tôkiuti nómkfzi gìrjzm nữvwkma?”

“Làylca ai đefohãiesv nhồtkwei nhébdyzt vàylcao đefohcqpwu côkiuthexfi tưqamzqamzrjzmng phảcfqdi kiệefjen cáhexfo tôkiuti? Làylcahexfi têzkikn mèufldo ba châifcpn Lýolbq Hằcbwvng phảcfqdi khôkiutng?”

Hắibpin biếqamzt hếqamzt.

Mộyfrlt chúzkikt hi vọmzmyng nhỏifcp nhoi vừhgwfa nhen nhómkfzm trong lòwmypng Tôkiut Thầcqpwn bâifcpy giờcruk lạufldi bịyecu dậhexfp tắibpit hếqamzt. Côkiut khôkiutng nghĩeltfrjzmnh lạufldi gặgfwop phảcfqdi kếqamzt cụmfoyc nàylcay.

kiut Thầcqpwn tứkiutc giậhexfn xảcfqd ra hếqamzt mọmzmyi phẫibpin nộyfrl trong lòwmypng: “Khôkiutng ngờcruk nhanh nhưqamz vậhexfy anh đefohãiesv co thểkwhu tra ra đefohưqamzkiutc.” Côkiutifcpng mi mắibpit lêzkikn nhìrjzmnt hẳsbssng vàylcao Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn. “Việefjec đefohãiesv đefohếqamzn nưqamzwdhyc nàylcay, vậhexfy thìrjzmmkfzi thẳsbssng luôkiutn, tôkiuti khôkiutng chỉwoly muốdyhqn kiệefjen, còwmypn muốdyhqn giàylcanh quyềdyhqn nuôkiuti con đefohómkfz!”

“Vậhexfy àylca?” Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn bậhexft cưqamzcruki, hắibpin cúzkiki ngưqamzcruki xuốdyhqng, chốdyhqng mộyfrlt tay trêzkikn mébdyzp giưqamzcrukng, mặgfwot đefohdyhqi mặgfwot vớwdhyi côkiut. Tay phảcfqdi hắibpin vưqamzơxrtsn ra nâifcpng cằcbwvm Tôkiut Thầcqpwn lêzkikn.

“Kiệefjen tôkiuti tộyfrli cưqamznqbhng bứkiutc đefohúzkikng khôkiutng? Chuyệefjen cáhexfch đefohâifcpy mộyfrlt năcrukm rồtkwei côkiutwmypn giữvwkm đefohưqamzkiutc chứkiutng cứkiut phảcfqdi khôkiutng? Ànqly, quêzkikn! Đmjlqkiuta bébdyz chínqbhnh làylca chứkiutng cứkiut tốdyhqt nhấvfybt nhỉwoly? Chỉwoly cầcqpwn cómkfz thểkwhuylcam xébdyzt nghiệefjem DNA làylcamkfz thểkwhu chứkiutng minh tôkiuti cưqamznqbhng bứkiutc côkiut?”

kiut Thầcqpwn muốdyhqn đefohiaddy tay hắibpin ra: “Anh biếqamzt làylca tốdyhqt rồtkwei.”

“Nómkfzi nhưqamzkiut, tôkiuti cũopzgng cómkfz thểkwhu kiệefjen ngưqamzkiutc lạufldi làylcakiutqamznqbhng bứkiutc tôkiuti mớwdhyi đefohúzkikng.” Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn càylcang dùxjijng sứkiutc, bómkfzp mạufldnh cằcbwvm côkiut. “Phụmfoy nữvwkm thìrjzm khôkiutng thểkwhuqamznqbhng bứkiutc đefohàylcan ôkiutng àylca?”

“Đmjlqtkwekiut sỉwoly!”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn lạufldnh lùxjijng cưqamzcruki: “Hay làylcakiutwmypn chứkiutng cứkiut kháhexfc nữvwkma?”

kiut Thầcqpwn nhínqbhu chặgfwot hai hàylcang lôkiutng màylcay lạufldi: “Ra tòwmypa thìrjzm anh sẽkiut biếqamzt ngay.”

“Côkiutmkfz vẻdgpa rấvfybt đefohibpic ýolbq?”

kiut Thầcqpwn khôkiutng hềdyhq sợkiutiesvi nhìrjzmn hắibpin: “Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn, nếqamzu nhưqamz anh chịyecuu giao con lạufldi cho tôkiuti, tôkiuti sẽkiut khôkiutng giao cáhexfi đefohómkfz cho tòwmypa.”

“Côkiutxrtsopzgng thậhexft làylca đefohsbssp!”

“Vậhexfy chờcruk ngàylcay gặgfwop nhau trêzkikn tòwmypa đefohi!”

Đmjlqdyhqi mặgfwot vớwdhyi sựrdli kiêzkikn cưqamzcrukng củqrxla Tôkiut Thầcqpwn, Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khôkiutng khỏifcpi buồtkwen cưqamzcruki. Hắibpin buôkiutng tay ra, ngồtkwei thẳsbssng dậhexfy, bậhexft cưqamzcruki: “Ha ha ha —— “

kiut Thầcqpwn xoa xoa dưqamzwdhyi cằcbwvm mìrjzmnh, cảcfqdm thấvfyby kìrjzm quáhexfi. Tạufldi sao hắibpin lạufldi cómkfz thểkwhu thoảcfqdi máhexfi màylcaqamzcruki nhưqamz vậhexfy. Côkiut quay đefohcqpwu lạufldi nhìrjzmn vềdyhq phínqbha đefohkiuta bébdyz, cũopzgng may làylca Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy vẫibpin chưqamza bịyecu hắibpin làylcam cho giậhexft mìrjzmnh thứkiutc giấvfybc. Nếqamzu khôkiutng, mặgfwoc dùxjij thằcbwvng bébdyz nghe khôkiutng hiểkwhuu, Tôkiut Thầcqpwn cũopzgng khôkiutng muốdyhqn nhữvwkmng chuyệefjen nhưqamz vậhexfy lạufldi truyềdyhqn tớwdhyi trong tai thằcbwvng bébdyz.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn tứkiutc giậhexfn đefohi vòwmypng qua giưqamzcrukng củqrxla Tôkiut Thầcqpwn, dừhgwfng lạufldi ởrjzm chỗwpnr cuốdyhqi giưqamzcrukng. Hai ngưqamzcruki nhìrjzmn nhau, dưqamzcrukng nhưqamz quyếqamzt đefohvfybu mộyfrlt trậhexfn mộyfrlt mấvfybt mộyfrlt còwmypn.

Con áhexft chủqrxlylcai Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn vẫibpin còwmypn chưqamza tung ra. Vìrjzm thếqamzkiut Thầcqpwn cũopzgng khôkiutng biếqamzt, phiêzkikn tòwmypa còwmypn chưqamza bắibpit đefohcqpwu thìrjzmkiutopzgng đefohãiesv thua triệefjet đefohkwhu rồtkwei.

Ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng chậhexfm rãiesvi nómkfzi từhgwfng chữvwkm mộyfrlt: “Tôkiut Thầcqpwn, côkiut nghĩeltf rằcbwvng dựrdlia vàylcao luậhexft sưqamz Viêzkikn kia thìrjzmmkfz thểkwhu thắibping đefohưqamzkiutc tôkiuti sao?”

“Chẳsbssng lẽkiut khôkiutng thểkwhu sao?” Tôkiut Thầcqpwn hỏifcpi ngưqamzkiutc lạufldi. “Cho dùxjij phảcfqdi chậhexft vậhexft thếqamzylcao thìrjzmkiuti cũopzgng khôkiutng bỏifcp cuộyfrlc.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn lắibpic đefohcqpwu: “Khôkiutng, côkiut khôkiutng thểkwhu thắibping đefohưqamzkiutc.”

“Anh cómkfz ýolbqrjzm?”

“Côkiut cho rằcbwvng tôkiuti tra ra Lýolbq Hằcbwvng nêzkikn mớwdhyi pháhexft hiệefjen luậhexft sưqamz Viêzkikn kia sao? Tôkiut Thầcqpwn, cảcfqdm nhậhexfn củqrxla côkiut vềdyhq thếqamz giớwdhyi nàylcay quáhexf đefohơxrtsn giảcfqdn. Bịyecuhexfo làylcakiuti, nhưqamz vậhexfy cómkfzwmypa áhexfn nàylcao dáhexfm nhậhexfn vụmfoyylcay? Tôkiuti nómkfzi cho côkiut biếqamzt, cáhexfi gãiesv luậhexft sưqamzhexfc ngưqamzcruki hếqamzt lòwmypng tin tưqamzrjzmng kia đefohãiesv tựrdlirjzmnh hai tay dâifcpng cho tôkiuti hếqamzt toàylcan bộyfrlqamz liệefjeu củqrxla vụmfoy kiệefjen. Chỉwoly mộyfrlt tờcruk chi phiếqamzu thôkiuti, đefohdyhqi vớwdhyi tôkiuti hãiesvy còwmypn quáhexf rẻdgpa. Còwmypn đefohdyhqi vớwdhyi hắibpin, vụmfoyylcam ăcrukn nàylcay hắibpin quáhexf lờcruki rồtkwei. Chỉwolyylca... côkiut mớwdhyi làylca ngưqamzcruki đefoháhexfng thưqamzơxrtsng, thiệefjet thòwmypi nhấvfybt.”

kiut Thầcqpwn nghe thếqamz, hai mắibpit trợkiutn tròwmypn lêzkikn, khuôkiutn mặgfwot lộyfrl vẻdgpa khómkfzmkfz thểkwhu tin đefohưqamzkiutc. Côkiut lạufldnh lùxjijng cưqamzcruki, dùxjijng sứkiutc lắibpic đefohcqpwu: “Anh khôkiutng cầcqpwn ởrjzm đefohâifcpy gạufldt tôkiuti, tôkiuti khôkiutng tin đefohâifcpu.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohưqamza tay vàylcao trong túzkiki quầcqpwn, lấvfyby đefohiệefjen thoạufldi di đefohyfrlng ra. Chỉwoly mộyfrlt láhexft sau, Tôkiut Thầcqpwn nghe đefohưqamzkiutc mộyfrlt đefohoạufldn ghi âifcpm.

Chínqbhnh làylcahexfi đefohêzkikm củqrxla mộyfrlt năcrukm trưqamzwdhyc. Hòwmypa cùxjijng tiếqamzng khómkfzc thêzkikqamzơxrtsng kia, rấvfybt nhiềdyhqu hìrjzmnh ảcfqdnh lũopzgqamzkiutt cùxjijng nhau kébdyzo vềdyhq. Chómkfzp mũopzgi Tôkiut Thầcqpwn chợkiutt chua xómkfzt. Nhữvwkmng gìrjzm từhgwfng cốdyhqxjiji sâifcpu trong kínqbhkiutc, nay lạufldi bịyecu hắibpin ta xớwdhyi tung lêzkikn khôkiutng thưqamzơxrtsng tiếqamzc. Côkiut nhàylcao tớwdhyi mớwdhyi đefohoạufldt lấvfyby cáhexfi đefohiệefjen thoạufldi kia.

“Tắibpit đefohi, tắibpit đefohi, tôkiuti khôkiutng muốdyhqn nghe!”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khôkiutng chúzkikt đefohyfrlng lòwmypng, tàylcan nhẫibpin nhìrjzmn Tôkiut Thầcqpwn: “Sao vậhexfy? Khôkiutng chịyecuu nổefohi? Vậhexfy côkiutmkfz nghĩeltf khi côkiut đefohkiutng trêzkikn tòwmypa, đefohoạufldn ghi âifcpm đefohưqamzkiutc phơxrtsi bàylcay ra ngoàylcai, bao nhiêzkiku ngưqamzcruki cùxjijng thưqamzrjzmng thứkiutc, côkiutmkfz chịyecuu nổefohi hay khôkiutng?”

“Tắibpit đefohi, tắibpit đefohi!” Tôkiut Thầcqpwn muốdyhqn thébdyzt lêzkikn nhưqamzng lạufldi nhớwdhy ra Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy còwmypn đefohang ngủqrxl. Côkiut cắibpin cặgfwot răcrukng lạufldi.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohưqamza mắibpit nhìrjzmn sang chỗwpnr con trai mìrjzmnh đefohang ngủqrxl say. Hắibpin cốdyhqbdyzn tứkiutc giậhexfn, tắibpit đefohoạufldn ghi âifcpm đefohi.

kiut Thầcqpwn lấvfyby hai tay che mặgfwot, khómkfzc rốdyhqng lêzkikn. Côkiut từhgwf từhgwf thụmfoyt lùxjiji vềdyhq sau rồtkwei ngãiesv phịyecuch xuốdyhqng giưqamzcrukng. Nhìrjzmn bộyfrl dạufldng củqrxla côkiut, nghĩeltf đefohếqamzn côkiut vẫibpin còwmypn đefohang trong tháhexfng, Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn hơxrtsi hạufld thấvfybp giọmzmyng xuốdyhqng mộyfrlt chúzkikt.

“Bâifcpy giờcrukkiut đefohãiesv tin chưqamza? Nếqamzu khôkiutng phảcfqdi luậhexft sưqamz Viêzkikn đefohếqamzn tìrjzmm tôkiuti thìrjzmylcam sao tôkiuti cómkfz trong tay nhữvwkmng thứkiutylcay?”

kiut Thầcqpwn gấvfybp gáhexfp nómkfzi: “Khôkiutng... Ôoegbng ta mộyfrlt luậhexft sưqamz, ôkiutng ta khôkiutng thểkwhuylcam nhưqamz vậhexfy đefohưqamzkiutc!”

“Tạufldi sao khôkiutng thểkwhu? Mộyfrlt luậhexft sưqamz, vìrjzm thâifcpn chủqrxl củqrxla mìrjzmnh bọmzmyn họmzmymkfz thểkwhu ngụmfoyy tạufldo chứkiutng cứkiut, thậhexfm chínqbh mua chuộyfrlc nhâifcpn chứkiutng đefohkwhu họmzmy cho lờcruki khai ngưqamzkiutc. Chẳsbssng qua ôkiutng ta hiệefjen giờcruk chỉwoly mớwdhyi làylca khôkiutng tiếqamzp nhậhexfn vụmfoy kiệefjen củqrxla côkiutylca thôkiuti. Đmjlqiềdyhqu quan trọmzmyng nhấvfybt làylca: chínqbhnh côkiutylca ngưqamzcruki đefohãiesv chuẩiaddn bịyecu tấvfybt cảcfqd nhữvwkmng thứkiutylcay đefohkwhu giao cho ôkiutng ta đefohúzkikng khôkiutng?”

Thậhexft vấvfybt vảcfqdkiut Thầcqpwn mớwdhyi báhexfm vínqbhu vàylcao mộyfrlt đefohiểkwhum tựrdlia, bâifcpy giờcruk lạufldi bịyecu ngưqamzcruki ta hung hăcrukng hấvfybt văcrukng đefohi. Côkiut phínqbh hếqamzt tâifcpm tưqamz thu thậhexfp chứkiutng cứkiut, mạufldo hiểkwhum đefohkwhu khôkiutng bịyecu Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn pháhexft hiệefjen. Suốdyhqt thờcruki gian mang thai, mỗwpnri lầcqpwn gặgfwop Lýolbq Hằcbwvng côkiut lạufldi nơxrtsm nớwdhyp lo sợkiut. Vậhexfy màylcaifcpy giờcruk kếqamzt quảcfqdylca nhưqamzylcay đefohâifcpy. Tấvfybt cảcfqd nhữvwkmng chứkiutng cứkiutmkfz lợkiuti nhấvfybt, luậhexft sưqamz Viêzkikn kia lạufldi báhexfn cho Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn.

kiut Thầcqpwn khôkiutng cam lòwmypng. Nhưqamzng màylca khôkiutng cam lòwmypng thìrjzmmkfz ínqbhch gìrjzm? Hắibpin cómkfz tiềdyhqn, côkiut chơxrtsi khôkiutng lạufldi. Bâifcpy giờcruk thìrjzm tốdyhqt rồtkwei, luậhexft sưqamz Viêzkikn kia ởrjzm đefohâifcpu trúzkikng đefohưqamzkiutc mộyfrlt khoảcfqdn hờcruki, còwmypn côkiut thìrjzm bịyecu đefohufldp xuốdyhqng đefohyecua ngụmfoyc khôkiutng lốdyhqi thoáhexft.

“Tôkiut Thầcqpwn, khôkiutng ngờcrukwmypng dạufldkiut lạufldi thâifcpm hiểkwhum nhưqamz vậhexfy. Cuốdyhqi cùxjijng tôkiuti cũopzgng đefohãiesv nhậhexfn ra.”

“Vậhexfy thìrjzm sao?” Tôkiut Thầcqpwn ngẩiaddng đefohcqpwu lêzkikn, trừhgwfng mắibpit nhìrjzmn Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn. “Bâifcpy giờcruk anh muốdyhqn đefohếqamzn đefohâifcpy đefohkwhuqamzcruki chêzkikkiuti quáhexf ngu ngốdyhqc đefohúzkikng khôkiutng?”

“Đmjlqưqamzơxrtsng nhiêzkikn, tthắibping làylcam vua, thua làylcam giặgfwoc. Ngưqamzcruki thắibping làylcakiuti, tôkiuti muốdyhqn xem bộyfrl dạufldng thua đefohếqamzn thảcfqdm hạufldi củqrxla côkiut

kiut Thầcqpwn chốdyhqng hai tay bêzkikn ngưqamzcruki, ngồtkwei thẳsbssng ngưqamzcruki dậhexfy. “Khôkiutng cómkfz luậhexft sưqamz Viêzkikn thìrjzmkiuti tìrjzmm luậhexft sưqamz kháhexfc. Tôkiuti nhấvfybt đefohyecunh phảcfqdi kiệefjen anh đefohếqamzn cùxjijng mớwdhyi thôkiuti.”

“Tùxjijy côkiut. Khắibpip Đmjlqôkiutng Thàylcanh nàylcay ngoạufldi trừhgwfolbq Hằcbwvng ra sợkiut rằcbwvng khôkiutng ai dáhexfm nhúzkikng tay vàylcao vụmfoy củqrxla côkiut.” Nhắibpic đefohếqamzn Lýolbq Hằcbwvng, hắibpin lạufldi tứkiutc khôkiutng chịyecuu đefohưqamzkiutc. “Nếqamzu côkiut cứkiut mộyfrlt mựrdlic muốdyhqn nhờcruk hắibpin giúzkikp, e rằcbwvng ởrjzm trêzkikn phiêzkikn tòwmypa, hắibpin phảcfqdi rưqamzwdhyc lấvfyby thấvfybt bạufldi nhụmfoyc nhãiesv.”

Sắibpic mặgfwot Tôkiut Thầcqpwn liêzkikn tụmfoyc thay đefohefohi. Bấvfybt giáhexfc, côkiut cảcfqdm thấvfyby toàylcan bộyfrl thếqamz giớwdhyi nàylcay đefohdyhqu chuyểkwhun sang mộyfrlt màylcau đefohen u tốdyhqi. Thựrdlic sựrdliylcamkfzi, Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn khôkiutng muốdyhqn nhìrjzmn thấvfyby bộyfrl dạufldng nàylcay củqrxla côkiut chúzkikt nàylcao. Hắibpin lạufldnh lùxjijng lêzkikn tiếqamzng.

“Còwmypn nhớwdhy lờcruki tôkiuti nómkfzi lầcqpwn trưqamzwdhyc khôkiutng? Tôkiut Thầcqpwn, côkiut muốdyhqn khiêzkiku chiếqamzn vớwdhyi tôkiuti, vậhexfy thìrjzmopzgng đefohhgwfng tráhexfch tôkiuti con ngưqamzcruki tôkiuti sao quáhexf nhẫibpin tâifcpm.”

kiut Thầcqpwn còwmypn chưqamza kịyecup phảcfqdn ứkiutng thìrjzm đefohãiesv thấvfyby Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn bưqamzwdhyc nhanh tớwdhyi chỗwpnr Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy. Côkiut giậhexft mìrjzmnh kinh hãiesvi, đefohkiutng dậhexfy đefohi theo qua bêzkikn đefohómkfz.

Ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng khom lưqamzng, bếqamz đefohkiuta bébdyz đefohang ngủqrxl say lêzkikn, ôkiutm vàylcao trong lòwmypng. Mắibpit thấvfyby Tôkiut Thầcqpwn đefohãiesv đefohkiutng trưqamzwdhyc mặgfwot mìrjzmnh, hắibpin nghiêzkikng ngưqamzcruki sang, lạufldnh lùxjijng quáhexft: “Cúzkikt đefohi!”

“Anh, anh muốdyhqn làylcam gìrjzm?”

“Tôkiuti mang nómkfz vềdyhq nhàylca.”

“Khôkiutng đefohưqamzkiutc!”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cưqamzcruki lạufldnh, “Tạufldi sao khôkiutng đefohưqamzkiutc? Ởriqd đefohâifcpy đefohdyhqu làylca ngưqamzcruki củqrxla tôkiuti, ai cómkfz thểkwhu ngăcrukn cảcfqdn đefohưqamzkiutc tôkiuti?”

Mộyfrlt mìrjzmnh Tôkiut Thầcqpwn khôkiutng thểkwhu ngăcrukn nổefohi Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn: “Đmjlqhgwfng màylca, đefohhgwfng màylca, xin đefohhgwfng mang nómkfz đefohi, tôkiuti cầcqpwu xin anh.”

“Bâifcpy giờcruk mớwdhyi biếqamzt ởrjzm miệefjeng cầcqpwu xin tôkiuti?” Tháhexfi đefohyfrl củqrxla Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn rấvfybt kiêzkikn quyếqamzt. “Nómkfzopzgng làylca con trai củqrxla tôkiuti, tôkiuti sẽkiut chăcrukm sómkfzc tốdyhqt cho nómkfz, chỉwolyylcakiut... Từhgwf nay vềdyhq sau tôkiuti cũopzgng khôkiutng muốdyhqn nhìrjzmn thấvfyby mặgfwot côkiut nữvwkma. Tôkiut Thầcqpwn, côkiut tựrdli lo cho mìrjzmnh đefohi.”

kiut Thầcqpwn nghe hắibpin nómkfzi vậhexfy thìrjzmqamzcrukng nhưqamz muốdyhqn pháhexft đefohzkikn lêzkikn. Côkiut khôkiutng ngừhgwfng lôkiuti kébdyzo cáhexfnh tay củqrxla Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn: “Khôkiutng đefohưqamzkiutc! Ti6 khôkiutng thểkwhu rờcruki xa thằcbwvng bébdyz đefohưqamzkiutc.”

“Khôkiutng phảcfqdi do côkiut quyếqamzt đefohyecunh!”

kiut Thầcqpwn khẩiaddn trưqamzơxrtsng nhìrjzmn chằcbwvm chằcbwvm Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn. Côkiut biếqamzt, nếqamzu nhưqamzkiutwmypn giữvwkm tháhexfi đefohyfrl nhưqamz vậhexfy, Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn chắibpic chắibpin sẽkiut khôkiutng thay đefohefohi ýolbq đefohyecunh. Côkiut bấvfybt khómkfzc, nhìrjzmn sang đefohkiuta bébdyz trong tay hắibpin. Nếqamzu hắibpin mang nómkfz đefohi chẳsbssng kháhexfc nàylcao đefohãiesv moi hếqamzt tim, phổefohi côkiut ra rồtkwei quẳsbssng đefohi. Côkiut chỉwolywmypn thiếqamzu bưqamzwdhyc quỳxrts xuốdyhqng cầcqpwu xin hắibpin màylca thôkiuti. Hai tay côkiut ghìrjzm chặgfwot cáhexfnh tay hắibpin lạufldi.

“Tôkiuti khôkiutng bao giờcruk... khôkiutng bao giờcrukhexfm làylcam nhưqamz vậhexfy nữvwkma, đefohưqamzkiutc chưqamza? Xin anh đefohhgwfng mang thằcbwvng bébdyz đefohi, bâifcpy giờcrukkiuti vẫibpin còwmypn đefohang trong tháhexfng, nómkfz khôkiutng thểkwhu rờcruki xa tôkiuti đefohưqamzkiutc. Thậhexft sựrdli khôkiutng thểkwhu... Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn...”

qamzwdhyc mắibpit củqrxla Tôkiut Thầcqpwn lăcrukn dàylcai hai bêzkikn gòwmyphexf. Đmjlqôkiuti mắibpit côkiut đefohifcp bừhgwfng, cảcfqd ngưqamzcruki trôkiutng tiềdyhqu tụmfoyy đefohếqamzn khiếqamzn cho ngưqamzcruki kháhexfc phảcfqdi xómkfzt xa. Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn liếqamzc nhìrjzmn, khôkiutng hiểkwhuu sao trong lòwmypng lạufldi cómkfz cảcfqdm giáhexfc rấvfybt khómkfz chịyecuu khôkiutng ngừhgwfng nổefohi lêzkikn.

Hắibpin cắibpin chặgfwot răcrukng, nómkfzi: “Côkiut đefohkiutng lêzkikn ngay cho tôkiuti.”

kiut Thầcqpwn thậhexft vấvfybt vảcfqd mớwdhyi ngồtkwei dậhexfy đefohưqamzkiutc. Nhưqamzng hai tay côkiut vẫibpin nhưqamzopzg nắibpim chặgfwot tay hắibpin kh6ong chịyecuu buôkiutng ra.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn trừhgwfng mắibpit nómkfzi: “Buôkiutng tay ra.”

“Anh đefohhgwfng mang nómkfz đefohi, đefohưqamzkiutc khôkiutng?”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn liếqamzc nhìrjzmn Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy đefohang nằcbwvm trong lòwmypng. Đmjlqkiuta bébdyzylcay làylcakiut tộyfrli. Hiệefjen giờcrukmkfz đefohang ngủqrxl say, khuôkiutn mặgfwot ngâifcpy thơxrtsvfyby trôkiutng chẳsbssng kháhexfc gìrjzm mộyfrlt thiêzkikn thầcqpwn, thỉwolynh thoảcfqdng đefohôkiuti môkiuti chúzkikm chínqbhm cứkiutnqbhm lạufldi rồtkwei chu lêzkikn rấvfybt đefoháhexfng yêzkiku. Tôkiut Thầcqpwn thấvfyby vậhexfy vộyfrli vàylcang nómkfzi: “Anh xem, nómkfz đefohang đefohómkfzi bụmfoyng rồtkwei đefohvfyby, nómkfz đefohang muốdyhqn búzkik sữvwkma.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn mềdyhqm lòwmypng, cũopzgng khôkiutng nhìrjzmn nổefohi Tôkiut Thầcqpwn cứkiut tiếqamzp tụmfoyc nhưqamz vậhexfy. “Côkiutzkikn giưqamzcrukng nằcbwvm đefohi.”

“Khôkiutng, tôkiuti khôkiutng đefohi.”

“Tôkiuti đefohtkweng ýolbq vớwdhyi côkiut, trưqamzwdhyc khi thằcbwvng bébdyz đefohcqpwy tháhexfng, tôkiuti sẽkiut đefohkwhumkfzrjzm đefohâifcpy.”

kiut Thầcqpwn lộyfrlufld mừhgwfng rỡnqbh. Cho dùxjij chỉwolyylca tạufldm thờcruki đefohưqamzkiutc giữvwkm con bêzkikn mìrjzmnh nhưqamzng nhưqamz vậhexfy cũopzgng tốdyhqt lắibpim rồtkwei. Sau nàylcay rồtkwei tínqbhnh tiếqamzp.

“Khôkiutng phảcfqdi côkiutmkfzi nómkfz đefohang đefohómkfzi bụmfoyng sao?”

kiut Thầcqpwn vộyfrli vàylcang đefohkiutng lêzkikn: “Tôkiuti... đefohkwhukiuti bếqamz con.”

kiut cẩiaddnt rọmzmyng nómkfzi. Cơxrtsn giậhexfn củqrxla Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn vẫibpin còwmypn chưqamza tiêzkiku tan hébdyzt nêzkikn hắibpin khôkiutng thẻdgpam giao con cho côkiutylca ôkiutm thằcbwvng bébdyz đefohi thẳsbssng tớwdhyi trưqamzwdhyc giưqamzcrukng.

“Nằcbwvm lêzkikn đefohi.”

kiut Thầcqpwn khôkiutng thểkwhuylcam gìrjzm kháhexfc hơxrtsn làylcaylcam theo lờcruki hắibpin. Côkiut nằcbwvm im trêzkikn giưqamzcrukng, Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohgfwot thằcbwvng bébdyz nằcbwvm xuốdyhqng bêzkikn cạufldnh côkiut. Cáhexfi đefohcqpwu nhỏifcp nhắibpin củqrxla Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy khẽkiut đefohyfrlng đefohhexfy vàylcai cáhexfi, sau đefohómkfz thằcbwvng bébdyz khómkfzc “oa oa” lêzkikn. Quảcfqd nhiêzkikn làylca đefohómkfzi bụmfoyng.

kiut Thầcqpwn cũopzgng khôkiutng ngạufldi Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohang ởrjzmxrtsi nàylcay, côkiutbdyzn áhexfo lêzkikn cho con búzkik sữvwkma. Ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng đefohkiutng bêzkikn giưqamzcrukng nhìrjzmn.

“Mau lau nưqamzwdhyc mắibpit đefohi.”

kiut Thầcqpwn nghe vậhexfy liềdyhqn giơxrtsdyhqng tay áhexfo lêzkikn lau chùxjiji hai bêzkikn khómkfze mắibpit.

Bầcqpwu khôkiutng khínqbh trong phòwmypng lạufldi trởrjzmzkikn vôkiutxjijng ngưqamzkiutng ngậhexfp. Tôkiut Thầcqpwn nhìrjzmn chằcbwvm chằcbwvm vàylcao con trai bébdyz bỏifcpng. Tiếqamzng hínqbht thởrjzm củqrxla ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng chợkiutt trởrjzmzkikn vôkiutxjijng nặgfwong nềdyhq. Dưqamzcrukng nhưqamz mang theo mộyfrlt nỗwpnri oáhexfn giậhexfn, nhưqamzng lạufldi phảcfqdi đefohèufld chặgfwot trong lòwmypng, khôkiutng thểkwhu bộyfrlc pháhexft ra bêzkikn ngoàylcai.

Mộyfrlt láhexft sau, Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy đefohãiesvzkik no, Tôkiut Thầcqpwn kébdyzo vạufldt áhexfo xuốdyhqng.

Hai ngưqamzcruki khôkiutng ai nómkfzi lờcruki nàylcao. Hiệefjen giờcruk trong đefohcqpwu Tôkiut Thầcqpwn đefohang vôkiutxjijng rốdyhqi loạufldn. Côkiut bịyecu Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefoháhexfnh cho trởrjzm tay khôkiutng kịyecup, hoàylcan toàylcan khôkiutng biếqamzt kếqamz tiếqamzp làylcam sao màylca kiệefjen hắibpin nữvwkma.

kiut đefohãiesvqamzcrukng trưqamzwdhyc đefohưqamzkiutc rằcbwvng chuyệefjen nàylcay sẽkiut khôkiutng hềdyhq dễiaddylcang. Tiềdyhqn bạufldc Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn chu cấvfybp cho côkiut, côkiut chưqamza từhgwfng dáhexfm phung phínqbhylca đefohkwhuylcanh đefohkwhu thuêzkik mộyfrlt luậhexft sưqamz giỏifcpi nhấvfybt. Côkiut biếqamzt rằcbwvng hắibpin cómkfz rấvfybt nhiềdyhqu tiềdyhqn nhưqamzng ínqbht nhấvfybt vớwdhyi nhữvwkmng chứkiutng cứkiut quan trọmzmyng đefohómkfz thìrjzm trong ngàylcay ra tòwmypa, ínqbht nhấvfybt phầcqpwn thắibping vẫibpin nghiêzkikng vềdyhqzkikn mìrjzmnh, khôkiutng ngờcrukifcpy giờcruk....

Hắibpin ngang nhiêzkikn đefohefohi trắibping thay đefohen. Tuy rằcbwvng côkiutylca ngưqamzcruki bịyecu hạufldi, nhưqamzng nếqamzu thua thìrjzmqamzơxrtsng lạufldi sẽkiut phảcfqdi chịyecuu cáhexfi nhìrjzmn kìrjzm thịyecu củqrxla mọmzmyi ngưqamzcruki. Côkiut sẽkiut khôkiutng bao giờcruk ngómkfzc đefohcqpwu lêzkikn đefohưqamzkiutc, nhàylca họmzmykiutopzgng sẽkiut khôkiutng thểkwhu ngẩiaddng mặgfwot nhìrjzmn ai. Họmzmyylcang thâifcpn thínqbhch màylca biếqamzt đefohưqamzkiutc chuyệefjen nàylcay thìrjzm họmzmy sẽkiut nghĩeltf sao?

Nhưqamzng tấvfybt cảcfqd nhữvwkmng đefohiềdyhqu đefohómkfzopzgng khôkiutng đefohau đefohơxrtsn bằcbwvng việefjec phảcfqdi rờcruki xa đefohkiuta con bébdyz bỏifcpng củqrxla mìrjzmnh.

Nhưqamzng màylcaifcpy giờcruk, côkiutopzgng khôkiutng cầcqpwn phảcfqdi nghĩeltf nhiềdyhqu nhưqamz thếqamz nữvwkma rồtkwei. Bởrjzmi vìrjzm luậhexft sưqamz Viêzkikn kia đefohãiesv đefohem toàylcan bộyfrl chứkiutng cứkiut giao cho hắibpin.

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn nhìrjzmn Tôkiut Thầcqpwn: “Côkiutmkfz từhgwfng nghĩeltf tớwdhyi khi thằcbwvng bébdyz trưqamzrjzmng thàylcanh, biếqamzt đefohưqamzkiutc nómkfzylca kếqamzt quảcfqd củqrxla mộyfrlt vụmfoyqamznqbhng bứkiutc, làylca cha nómkfzqamznqbhng bứkiutc mẹsbssmkfz, nómkfz sẽkiut cảcfqdm thấvfyby nhưqamz thếqamzylcao? Rồtkwei tưqamzơxrtsng lai cómkfzwmypn dáhexfm ngẩiaddng mặgfwot nhìrjzmn ai nữvwkma khôkiutng?”

kiut Thầcqpwn nằcbwvm im trêzkikn giưqamzcrukng, áhexfnh mắibpit vôkiut thầcqpwn: “Tôkiuti cómkfz nghĩeltf, đefohếqamzn lúzkikc đefohómkfz, tôkiuti sẽkiut dẫibpin nómkfz rờcruki khỏifcpi Đmjlqôkiutng Thàylcanh.”

“Ànqly ——” Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn cưqamzcruki nhạufldt. “Tôkiuti khôkiutng thèufldm so đefoho vớwdhyi côkiut nhữvwkmng cáhexfi suy nghĩeltf ngốdyhqc nghếqamzch đefohómkfz. Nhưqamzng nhấvfybt đefohyecunh làylca khi côkiut hếqamzt thờcruki gian ởrjzm cữvwkm, tôkiuti sẽkiut mang con vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc.”

Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn bỏifcp lạufldi nhữvwkmng lờcruki nàylcay xong thìrjzm xoay ngưqamzcruki đefohi ra ngoàylcai.

Nhìrjzmn cáhexfnh cửgfwoa phòwmypng đefohãiesv hoàylcan toàylcan đefohómkfzng lạufldi, Tôkiut Thầcqpwn liềdyhqn bậhexft ngưqamzcruki đefohkiutng dậhexfy, gọmzmyi đefohiệefjen thoạufldi cho Lýolbq Hằcbwvng.

Chuôkiutng đefohefoh mộyfrlt hồtkwei lâifcpu Lýolbq Hằcbwvng mớwdhyi nghe máhexfy: “A lôkiut, Thầcqpwn Thầcqpwn.”

“Lýolbq Hằcbwvng...”

“Đmjlqãiesv xảcfqdy ra chuyệefjen gìrjzm?” Lýolbq Hằcbwvng cảcfqdm thấvfyby giọmzmyng củqrxla Tôkiut Thầcqpwn cómkfz chúzkikt kìrjzm lạufld. “Em khómkfzc àylca?”

“Khôkiutng phảcfqdi, em bịyecu cảcfqdm thôkiuti.”

“Hảcfqd? Sao em lạufldi khôkiutng biếqamzt giữvwkmrjzmn sứkiutc khỏifcpe gìrjzm hếqamzt vậhexfy?”

kiut Thầcqpwn miễiaddn cưqamznqbhng cưqamzcruki vàylcai tiếqamzng: “Do trờcruki trởrjzm lạufldnh màylca. Lýolbq Hằcbwvng, hôkiutm nay bêzkikn thầcqpwy củqrxla anh cómkfz tin tứkiutc gìrjzm khôkiutng?”

“Anh cómkfz gọmzmyi cho ôkiutng ấvfyby nhưqamzng... Nhưqamzng ôkiutng ấvfyby khôkiutng nghe máhexfy. Chắibpic làylca đefohang tậhexfp trung nghiêzkikn cứkiutu hồtkwexrts vụmfoy kiệefjen củqrxla em. Thầcqpwn Thầcqpwn, em đefohhgwfng lo lắibping.”

kiut Thầcqpwn lạufldi hỏifcpi: “Lúzkikc thầcqpwy anh biếqamzt em muốdyhqn kiệefjen Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn, ôkiutng ấvfyby cómkfzmkfzi gìrjzm khôkiutng?”

“Khôkiutng cómkfz, chỉwolyylcazkikc đefohcqpwu cómkfzxrtsi bấvfybt ngờcruk thôkiuti, nhưqamzng ôkiutng ấvfyby đefohãiesv nhậhexfn hồtkwexrts rồtkwei, bảcfqdo làylca đefohkwhurjzmm hiểkwhuu mộyfrlt chúzkikt.”

kiut Thầcqpwn xáhexfc đefohyecunh Lýolbq Hằcbwvng còwmypn chưqamza biếqamzt chuyệefjen nàylcay. Sợkiut rằcbwvng Lýolbq Hằcbwvng cómkfz nằcbwvm mơxrtsopzgng khôkiutng thểkwhuylcao ngờcruk đefohưqamzkiutc rằcbwvng luậhexft sưqamz Viêzkikn đefohãiesvhexfn đefohkiutng bọmzmyn họmzmy.

“Lýolbq Hằcbwvng, anh làylcam việefjec ởrjzm chỗwpnr luậhexft sưqamz Viêzkikn đefohúzkikng khôkiutng?”

“Đmjlqúzkikng vậhexfy.”

“Anh cảcfqdm thấvfyby ôkiutng ta làylca ngưqamzcruki nhưqamz thếqamzylcao?”

olbq Hằcbwvng nghĩeltf thầcqpwm, cómkfz thểkwhuylcakiut Thầcqpwn đefohang lo lắibping vềdyhq luậhexft sưqamz Viêzkikn nêzkikn mớwdhyi muốdyhqn tìrjzmm hiểkwhuu kĩeltf vềdyhq ôkiutng ta.

“Ôoegbng ấvfyby làylcam việefjec rấvfybt nhiệefjet tìrjzmnh, hơxrtsn nữvwkma làylca thầcqpwy anh, hếqamzt lòwmypng dạufldy dỗwpnr anh, làylca mộyfrlt ngưqamzcruki tốdyhqt.”

Khómkfze miệefjeng Tôkiut Thầcqpwn cong lêzkikn thàylcanh mộyfrlt nụmfoyqamzcruki khinh miệefjet. Nơxrtsi đefohkiuti mắibpit lạufldi khôkiutng nhịyecun đefohưqamzkiutc màylca đefohkwhu hai hàylcang nưqamzwdhyc mắibpit lăcrukn dàylcai. Côkiut vộyfrli vàylcang lau đefohi.

“Lýolbq Hằcbwvng, em khôkiutng muốdyhqn kiệefjen nữvwkma.”

“Cáhexfi gìrjzm?” Lýolbq Hằcbwvng nghe thếqamz, khómkfzmkfz thểkwhu tin đefohưqamzkiutc. “Tạufldi sao? Khôkiutng phảcfqdi chúzkikng ta đefohãiesv chuẩiaddn bịyecu xong cảcfqd rồtkwei ưqamz?”

kiut Thầcqpwn cốdyhq gắibping giữvwkm cho giọmzmyng mìrjzmnh vẫibpin bìrjzmnh thưqamzcrukng: “Mụmfoyc Thàylcanh Quâifcpn đefohãiesv đefohtkweng ýolbq thỏifcpa hiệefjep rồtkwei. Hắibpin ta dựrdli đefohyecunh sẽkiut đefohưqamza mẹsbss con em vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc. Bâifcpy giờcruk em khôkiutng thểkwhu đefohkwhu xảcfqdy ra chuyệefjen bấvfybt trắibpic đefohưqamzkiutc. Muốdyhqn kiệefjen thìrjzm đefohkwhu sau nàylcay rồtkwei tínqbhnh.”

“Thậhexft vậhexfy àylca?” Lýolbq Hằcbwvng khôkiutng thểkwhumkfzi rõqrxl cảcfqdm giáhexfc củqrxla mìrjzmnh lúzkikc nàylcay. Anh ta hẳsbssn làylcazkikn mừhgwfng cho Tôkiut Thầcqpwn, nhưqamzng sao lạufldi cómkfz chúzkikt... hụmfoyt hẫibping?

“Lýolbq Hằcbwvng, anh hãiesvy đefohi tìrjzmm luậhexft sưqamz Viêzkikn, nómkfzi rằcbwvng em từhgwf bỏifcp, khôkiutng muốdyhqn kiệefjen nữvwkma. Anh hãiesvy nómkfzi em đefohãiesv trìrjzmnh bàylcay rõqrxl nguyêzkikn nhâifcpn rồtkwei, anh cũopzgng cảcfqdm thấvfyby nêzkikn làylcam nhưqamz vậhexfy. Còwmypn nữvwkma, anh nómkfzi vớwdhyi ôkiutng ta anh nhấvfybt đefohyecunh sẽkiut cốdyhq gắibping họmzmyc tậhexfp theo ôkiutng ta, bảcfqdo ôkiutng ta phảcfqdi nâifcpng đefohnqbh, tạufldo cơxrts hộyfrli cho anh.”

olbq Hằcbwvng cảcfqdm thấvfyby nhữvwkmng lờcruki Tôkiut Thầcqpwn nómkfzi rấvfybt kỳxrts quáhexfi: “Thầcqpwn Thầcqpwn, rốdyhqt cuộyfrlc em đefohãiesv xảcfqdy ra chuyệefjen gìrjzm?”

“Em thìrjzmmkfz chuyệefjen gìrjzm chứkiut? Anh cứkiut truyềdyhqn lờcruki lạufldi vớwdhyi ôkiutng ta nhưqamz thếqamzylca đefohưqamzkiutc rồtkwei. Em cúzkikp máhexfy trưqamzwdhyc đefohâifcpy.”

“Thầcqpwn Thầcqpwn...”

kiut Thầcqpwn ngắibpit máhexfy.

kiut khôkiutng muốdyhqn lôkiuti kébdyzo Lýolbq Hằcbwvng vàylcao vụmfoyylcay. Nếqamzu nhưqamzolbq Hằcbwvng biếqamzt đefohưqamzkiutc tìrjzmnh hìrjzmnh hiệefjen giờcruk, nhấvfybt đefohyecunh sẽkiut đefohi tìrjzmm luậhexft sưqamz Viêzkikn nómkfzi cho rõqrxlylcang. Đmjlqếqamzn lúzkikc đefohómkfz luậhexft sưqamz Viêzkikn chỉwoly cầcqpwn kiêzkikn quyếqamzt phủqrxl nhậhexfn làylca đefohưqamzkiutc. Tuy nhiêzkikn, nếqamzu Lýolbq Hằcbwvng làylcam cho ôkiutng ta mấvfybt mặgfwot, ôkiutng ta nhấvfybt đefohyecunh sẽkiut khôkiutng tha cho anh ấvfyby.

Con ngưqamzcruki đefohómkfz khôkiutng hềdyhq tầcqpwm thưqamzcrukng, cũopzgng khôkiutng phảcfqdi loạufldi dễiadd chọmzmyc vàylcao. Luậhexft sưqamz Viêzkikn đefohãiesv sớwdhym lăcrukn lộyfrln trong giớwdhyi luậhexft sưqamz, kinh nghiệefjem đefohcqpwy mìrjzmnh. Đmjlqếqamzn lúzkikc đefohómkfz ôkiutng ta chỉwoly cầcqpwn bịyecua đefohgfwot vàylcai câifcpu làylcamkfz thểkwhu hạufldi cho Lýolbq Hằcbwvng mấvfybt hếqamzt tưqamzơxrtsng lai, thậhexfm chínqbh khôkiutng thểkwhu tiếqamzp tụmfoyc làylcam luậhexft sưqamz nữvwkma.

Đmjlqúzkikng làylca loạufldi cặgfwon bãiesv trong xãiesv hộyfrli!

Trong chuyệefjen nàylcay, ngưqamzcruki thua thiệefjet nhấvfybt chínqbhnh làylcakiutylcaolbq Hằcbwvng. Nhưqamzng nếqamzu Lýolbq Hằcbwvng cứkiut khôkiutng biếqamzt gìrjzm nhưqamzifcpy giờcruk, ínqbht ra luậhexft sưqamz Viêzkikn cũopzgng sẽkiut khôkiutng bạufldc đefohãiesvi anh ta.

kiut Thầcqpwn nằcbwvm lạufldi trêzkikn giưqamzcrukng. Bàylcakiut trởrjzmylcao phòwmypng.

“Thầcqpwn Thầcqpwn, mẹsbss thấvfyby Thàylcanh Quâifcpn láhexfi xe đefohi rồtkwei.”

kiut Thầcqpwn nghiêzkikng ngưqamzcruki sang, nhìrjzmn đefohkiuta con nhỏifcp đefohang nằcbwvm bêzkikn cạufldnh. Bàylcakiutqamzwdhyc vềdyhq phínqbha côkiut.

“Thàylcanh Quâifcpn nómkfzi gìrjzm vớwdhyi con đefohómkfz?”

“Cómkfzrjzm đefohâifcpu...” Tôkiut Thầcqpwn nhàylcan nhạufldt đefoháhexfp. Bàylcakiut cẩiaddn thậhexfn ngồtkwei xuốdyhqng bêzkikn mébdyzp giưqamzcrukng: “Cómkfz phảcfqdi Thàylcanh Quâifcpn nómkfzi muốdyhqn đefohómkfzn con vàylca thằcbwvng bébdyz vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc hay khôkiutng?”

kiut Thầcqpwn yếqamzu ớwdhyt mởrjzm miệefjeng: “Mẹsbss, sao mẹsbss lạufldi cómkfz thểkwhu mong con vàylca hắibping ởrjzm chung mộyfrlt chỗwpnrxrts chứkiut? Hắibpin đefohãiesvylcam chuyệefjen gìrjzm vớwdhyi con, đefohâifcpu phảcfqdi mẹsbss khôkiutng biếqamzt.”

ylcakiut nghe thếqamz, vàylcanh mắibpit cũopzgng cómkfz chúzkikt đefohifcpzkikn: “Thầcqpwn Thầcqpwn, cómkfz nhưqamzng chuyệefjen dùxjij khôkiutng muốdyhqn thìrjzmmkfzopzgng đefohãiesv xảcfqdy ra rồtkwei. Thờcruki gian con mang thai, mẹsbssopzgng rấvfybt tứkiutc giậhexfn, hậhexfn khôkiutng thểkwhu mang con đefohếqamzn bệefjenh việefjen đefohkwhu bỏifcphexfi thai đefohi ngay! Nhưqamzng bâifcpy giờcruk Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy cũopzgng đefohãiesv chàylcao đefohcruki rồtkwei, chúzkikng ta phảcfqdi suy nghĩeltf theo hưqamzwdhyng kháhexfc. Chuyệefjen con cómkfz con trai, chúzkikng ta khôkiutng thểkwhu giấvfybu mọmzmyi ngưqamzcruki đefohưqamzkiutc. Cho dùxjij Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy đefohi theo con hay làylca Thàylcanh Quâifcpn thìrjzm đefohdyhqi vớwdhyi thằcbwvng bébdyzopzgng làylca mộyfrlt chuyệefjen quáhexf thiệefjet thòwmypi. Còwmypn chuyệefjen kia, nếqamzu sau nàylcay thằcbwvng bébdyz biếqamzt đefohưqamzkiutc nómkfzylcam sao màylca đefohưqamzkiutc sinh ra, chỉwoly sợkiutylca...”

Tráhexfi tim Tôkiut Thầcqpwn chợkiutt nhómkfzi lêzkikn, côkiut ngẩiaddng đefohcqpwu nhìrjzmn chằcbwvm chằcbwvm vàylcao trầcqpwn nhàylca.

“Thầcqpwn Thầcqpwn, nếqamzu Thàylcanh Quâifcpn muốdyhqn đefohómkfzn con vềdyhq nhàylca họmzmy Mụmfoyc, con hãiesvy đefohtkweng ýolbq đefohi.”

Từhgwfng câifcpu, từhgwfng chữvwkmylcaylcakiutmkfzi tráhexfi lạufldi khiếqamzn cho Tôkiut Thầcqpwn ngàylcay càylcang khómkfz chịyecuu hơxrtsn. Trong nháhexfy mắibpit, côkiut cảcfqdm thấvfyby mìrjzmnh đefohãiesvxrtsi vàylcao mộyfrlt cáhexfi vòwmypng bếqamz tắibpic, mãiesvi khôkiutng tìrjzmm thấvfyby lốdyhqi ra.

kiut thu hồtkwei tầcqpwm mắibpit, quay qua ôkiutm chặgfwot lấvfyby con trai mìrjzmnh.

“Mẹsbss, mẹsbsszkikn tâifcpm đefohi, chuyệefjen đefohómkfz... con đefohãiesv đefohtkweng ýolbq vớwdhyi hắibpin rồtkwei.”

“Thậhexft sao?” Nébdyzt mặgfwot bàylcakiut lộyfrlqrxl vẻdgpa mừhgwfng rỡnqbh. “Mớwdhyi vừhgwfa rồtkwei... Nómkfz đefohúzkikng làylcaxjijng con thưqamzơxrtsng lưqamzkiutng chuyệefjen nàylcay àylca?”

“Ừtwyg.” Tôkiut Thầcqpwn gậhexft đefohcqpwu.

ylcakiut thởrjzm phàylcao mộyfrlt hơxrtsi. Nómkfzi nhưqamz vậhexfy, chờcruk hếqamzt thờcruki gian ởrjzm cữvwkm, Tôkiut Thầcqpwn cũopzgng khôkiutng cầcqpwn phảcfqdi mang Tiểkwhuu Khoai Tâifcpy dọmzmyn đefohi nơxrtsi kháhexfc.

Hoàylcang Đmjlqwolynh Long Đmjlqìrjzmnh.

Chuôkiutng đefohiệefjen thoạufldi vang đefohếqamzn truyềdyhqn đefohếqamzn tai Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm. Côkiutwmypn đefohang ngủqrxl, Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cũopzgng bịyecu tiếqamzng ồtkwen đefoháhexfnh thứkiutc hơxrtsi đefohyfrlng đefohhexfy vàylcai cáhexfi. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm vưqamzơxrtsn tay vớwdhyi lấvfyby chiếqamzc đefohiệefjen thoạufldi di đefohyfrlng.

“Ai gọmzmyi đefohómkfz?”

“Ba em.”

qamzrjzmng Viễiaddn Chu mởrjzm mắibpit ra, “Sao lạufldi gọmzmyi giờcrukylcay?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm ngồtkwei dậhexfy nghe đefohiệefjen thoạufldi: “A lôkiut, ba...”

“Tìrjzmnh Thâifcpm, Tìrjzmnh Thâifcpm, con mau đefohếqamzn đefohâifcpy đefohi. Mẹsbss sắibpip bịyecu Hạufld Manh ứkiutc hiếqamzp đefohếqamzn chếqamzt rồtkwei đefohâifcpy nàylcay. Con mau đefohếqamzn đefohâifcpy cứkiutu mẹsbss đefohi.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm đefohưqamza đefohiệefjen thoạufldi di đefohyfrlng ra xa, đefohkiuti đefohếqamzn khi âifcpm thanh bêzkikn kia nhỏifcp dầcqpwn, lúzkikc nàylcay mớwdhyi lêzkikn tiếqamzng hỏifcpi: “Rốdyhqt cuộyfrlc đefohãiesv xảcfqdy ra chuyệefjen gìrjzm?”

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa cứkiutcqpwm ĩeltf la hébdyzt khôkiutng thôkiuti. Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu mởrjzm đefohèufldn lêzkikn, Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm liếqamzc nhìrjzmn đefohtkweng hồtkweifcpy giờcrukopzgng đefohãiesvxrtsn mưqamzcruki giờcruk đefohêzkikm.

“Đmjlqưqamzkiutc rồtkwei, đefohhgwfng làylcam ồtkwen nữvwkma, khôkiutng sợkiutylcang xómkfzm sang mắibping vốdyhqn sao.”

Tiếqamzng củqrxla Hứkiuta Vưqamzkiutng cũopzgng truyềdyhqn tớwdhyi: “Bàylca đefohhgwfng cómkfzmkfzi càylcan.”

“Nómkfzi càylcan cáhexfi gìrjzm! Trêzkikn đefohcruki nàylcay làylcam gìrjzmmkfz thứkiut con dâifcpu nhưqamz vậhexfy!”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm khôkiutng còwmypn đefohqrxl kiêzkikn nhẫibpin đefohkwhu tiếqamzp tụmfoyc nghe nữvwkma nêzkikn quyếqamzt đefohyecunh cúzkikp máhexfy. Bêzkikn Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa, bàylca ta nghe thấvfyby tiếqamzng “túzkikt túzkikt” thìrjzm tứkiutc muốdyhqn pháhexft đefohzkikn lêzkikn.

“Dáhexfm cúzkikp máhexfy ngang nhưqamz vậhexfy! Hứkiuta Vưqamzkiutng! Ôoegbng xem đefohi, con gáhexfi ôkiutng bâifcpy giờcrukmkfzqamz xửgfwo nhưqamz thếqamz đefohvfyby!”

“Đmjlqưqamzkiutc rồtkwei, đefohdyhqu tạufldi bàylcaylca ra cảcfqd.”

xrtsn buồtkwen ngủqrxl củqrxla Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm đefohãiesv hoàylcan toàylcan tiêzkiku tan hếqamzt. Côkiutbdyzn chăcrukn lêzkikn bưqamzwdhyc xuốdyhqng giưqamzcrukng: “Chắibpic em phảcfqdi đefohi qua đefohómkfz xem sao.”

“Anh đefohi vớwdhyi em.” Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cũopzgng ngồtkwei dậhexfy.

Nửgfwoa đefohêzkikm, trêzkikn đefohưqamzcrukng cũopzgng vắibping xe qua lạufldi hơxrtsn. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cómkfz chúzkikt đefohau đefohcqpwu, lấvfyby tay khẽkiut xoa huyệefjet Tháhexfi Dưqamzơxrtsng: “Viễiaddn Chu, cho tớwdhyi nay, em chưqamza từhgwfng nómkfzi qua mộyfrlt tiếqamzng xin lỗwpnri vớwdhyi anh.”

“Sao phảcfqdi xin lỗwpnri anh?”

“Mỗwpnri lầcqpwn nhàylca em xảcfqdy ra chuyệefjen làylca lạufldi làylcam phiềdyhqn đefohếqamzn anh. Nếqamzu nhưqamz khôkiutng pảcfqdi bọmzmyn họmzmy cứkiut quấvfyby rầcqpwy thìrjzm anh cũopzgng khôkiutng cầcqpwn phảcfqdi nửgfwoa đefohêzkikm nửgfwoa hôkiutm đefohi theo em...”

Mộyfrlt tay Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu đefohgfwot trêzkikn tay láhexfi, tay còwmypn lạufldi nắibpim lấvfyby bàylcan tay nhỏifcp nhắibpin củqrxla Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm: “Anh khôkiutng cảcfqdm thấvfyby nhữvwkmng chuyệefjen nàylcay làylca phiềdyhqn toáhexfi. Chỉwoly cầcqpwn làylca đefohi cùxjijng em, đefohi đefohâifcpu anh cũopzgng thínqbhch. Miễiaddn làylca em khôkiutng bịyecu ngưqamzcruki ta ứkiutc hiếqamzp, còwmypn lạufldi đefohdyhqu làylca chuyệefjen nhỏifcp.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm mỉwolym cưqamzcruki, ngãiesv đefohcqpwu lêzkikn vai Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu.

“Láhexft nữvwkma mặgfwoc kệefjeylca ta cómkfzifcpy sựrdli thếqamzylcao, khôkiutng cho phébdyzp em tứkiutc giậhexfn, biếqamzt khôkiutng?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cưqamzcruki khẽkiut: “Em mớwdhyi khôkiutng thèufldm giậhexfn.”

Đmjlqếqamzn chỗwpnr Hứkiuta Minh Xuyêzkikn, Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu còwmypn chưqamza kịyecup dừhgwfng xe lạufldi, Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm đefohãiesv thấvfyby Hứkiuta Vưqamzkiutng vàylca Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa đefohang đefohkiutng ởrjzm trong sâifcpn.

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm đefohiaddy cửgfwoa xe ra bưqamzwdhyc xuốdyhqng. Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa nhìrjzmn thấvfyby côkiut liềdyhqn tiếqamzn lêzkikn nómkfzi: “Tìrjzmnh Thâifcpm, Viễiaddn Chu, cáhexfc con cómkfz nhìrjzmn thấvfyby khôkiutng? Bâifcpy giờcrukylca ba mẹsbss đefohãiesv bịyecu đefohuổefohi ra ngoàylcai rồtkwei. Đmjlqúzkikng làylca nựrdlic cưqamzcruki màylca. Từhgwf nhỏifcp đefohếqamzn lớwdhyn mẹsbss chưqamza từhgwfng bịyecu ai đefohuổefohi ra khỏifcpi nhàylca cảcfqd.”

“Hạufld Manh đefohuổefohi mẹsbss ra ngoàylcai?”

“Còwmypn khôkiutng phảcfqdi sao!”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm liếqamzc nhìrjzmn Hứkiuta Vưqamzkiutng. BỘwuhh dạufldng ôkiutng ấvfyby ấvfybp a ấvfybp úzkikng. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm biếqamzt làylcamkfz hỏifcpi ôkiutng cũopzgng nhưqamz khôkiutng màylca thôkiuti.

kiutxjijng Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu đefohi vàylcao, cửgfwoa chínqbhnh đefohang đefohómkfzng. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nhấvfybn chuôkiutng cửgfwoa. Mộyfrlt láhexft sau, Hứkiuta Minh Xuyêzkikn ra mởrjzm cửgfwoa.

Vừhgwfa thấvfyby Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm, Hứkiuta Minh Xuyêzkikn cũopzgng tỏifcp vẻdgpavfybm ứkiutc: “Chịyecu, anh rểkwhu.”

“Rốdyhqt cuộyfrlc làylca sao vậhexfy? Sao lạufldi làylcam loạufldn lêzkikn nhưqamz thếqamz?”

“Hia ngưqamzcruki vàylcao nhàylca rồtkwei nómkfzi.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cũopzgng khôkiutng cởrjzmi giầcqpwy màylca đefohi thẳsbssng vàylcao trong nhàylca. Vừhgwfa nhìrjzmn mộyfrlt cáhexfi liềdyhqn thấvfyby bêzkikn trong phòwmypng kháhexfch đefohtkwe đefohufldc bịyecubdyzm lung tung thàylcanh mộyfrlt đefohdyhqng hỗwpnrn đefohyfrln. Màylcazkikc nàylcay Hạufld Manh cũopzgng đefohang ngồtkwei ởrjzm trêzkikn ghếqamz sa lon khómkfzc lómkfzc khôkiutng ngừhgwfng.

“Manh Manh, đefohhgwfng khómkfzc, chịyecuylca anh rểkwhu đefohãiesv đefohếqamzn rồtkwei.” Hứkiuta Minh Xuyêzkikn ngồtkwei xuốdyhqng bêzkikn cạufldnh Hạufld Manh, vừhgwfa an ủqrxli vừhgwfa lau nưqamzwdhyc mắibpit cho côkiut.

Hạufld Manh khómkfzc thúzkikt thínqbht: “Chịyecu, anh rểkwhu...”

“Rốdyhqt cuộyfrlc làylca sao vậhexfy?” Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm kébdyzo Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cùxjijng ngồtkwei xuốdyhqng.

“Cũopzgng tạufldi mẹsbss...” Hứkiuta Minh Xuyêzkikn nómkfzi đefohưqamzkiutc phâifcpn nửgfwoa, chínqbhnh mìrjzmnh cũopzgng khôkiutng biếqamzt phảcfqdi làylcam sao màylca trìrjzmnh bàylcay tiếqamzp.

“Làylcam sao?”

“Mẹsbssmkfz nhữvwkmng yêzkiku cầcqpwu thậhexft quáhexf đefoháhexfng.”

Hạufld Manh còwmypn đefohang khómkfzc thúzkikt thínqbht, nhìrjzmn vềdyhq phínqbha Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nómkfzi rằcbwvng: “Chịyecu, mẹsbsscrukn bảcfqdn khôkiutng xem em làylca vợkiut Minh Xuyêzkikn, làylca con dâifcpu trong nhàylca. Bâifcpy giờcruk em đefohang mang thai, đefohâifcpu thểkwhuylcam nhiềdyhqu việefjec nặgfwong nhọmzmyc đefohưqamzkiutc, hơxrtsn nữvwkma em còwmypn bịyecu thai nghébdyzn rấvfybt mệefjet mỏifcpi. Mẹsbss bắibpit em giậhexft hếqamzt quầcqpwn áhexfo củqrxla mọmzmyi ngưqamzcruki trong nhàylca, làylcam sao em giặgfwot nổefohi.”

Hạufld Manh khómkfzc đefohếqamzn hai mắibpit đefohdyhqu sưqamzng đefohifcp cảcfqdzkikn. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm thấvfyby thếqamz, rúzkikt mộyfrlt tờcruk khăcrukn giấvfyby ra rồtkwei ngồtkwei vàylcao chỗwpnrzkikn cạufldnh côkiut: “Đmjlqhgwfng khómkfzc, coi chừhgwfng ảcfqdnh hưqamzrjzmng tớwdhyi sứkiutc khỏifcpe.”

“Dùxjij đefohang mang thai nhưqamzng em cũopzgng luôkiutn cốdyhq gắibping chăcrukm sómkfzc tốdyhqt cho Minh Xuyêzkikn, mẹsbss lạufldi bắibpit em giặgfwot cảcfqd quầcqpwn áhexfo củqrxla ba mẹsbss, mẹsbss khôkiutng thấvfyby nhưqamz vậhexfy rấvfybt quáhexf đefoháhexfng sao?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm vẫibpin cho làylca Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa đefohdyhqi vớwdhyi côkiut áhexfc đefohyfrlc nhưqamzng sẽkiut đefohdyhqi tốdyhqt vớwdhyi vợkiut củqrxla Minh Xuyêzkikn hơxrtsn, khôkiutng ngờcruk bảcfqdn tínqbhnh con ngưqamzcruki đefohúzkikng làylca khôkiutng thểkwhu sửgfwoa đefohefohi đefohưqamzkiutc. Lúzkikc Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm còwmypn ởrjzmrjzm nhàylca họmzmy Hứkiuta, Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa bắibpit côkiutylcam hếqamzt việefjec nàylcay đefohếqamzn việefjec kháhexfc, bâifcpy giờcruk thìrjzm chuyểkwhun sang Hạufld Manh rồtkwei.

“Còwmypn nữvwkma, Minh Xuyêzkikn biếqamzt em ăcrukn khôkiutng đefohưqamzkiutc ngon miệefjeng nêzkikn mua cho em rấvfybt nhiềdyhqu tráhexfi câifcpy cómkfzxrtsi đefohibpit tiềdyhqn mộyfrlt chúzkikt, nhưqamzng cũopzgng đefohâifcpu cómkfz xin tiềdyhqn củqrxla mẹsbss. Thếqamzylca mẹsbss lạufldi nómkfzi bómkfzng giómkfz em cómkfz ngưqamzcruki ởrjzmrjzm trong nhàylca suốdyhqt ngàylcay lạufldi còwmypn khôkiutng biếqamzt xấvfybu hổefohylcahexf miệefjeg ra ăcrukn lấvfyby ăcrukn đefohkwhu. Chẳsbssng lẽkiut mẹsbss nghi ngờcruk rằcbwvng cáhexfi thai trong bụmfoyng em khôkiutng phảcfqdi làylca giọmzmyt máhexfu nhàylca họmzmy Hứkiuta hay sao chứkiut?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nghe đefohếqamzn đefohau đefohcqpwu, lờcruki nàylcay, bấvfybt luậhexfn đefohefohi thàylcanh ai nghe vàylcao cũopzgng sẽkiut khôkiutng chịyecuu nổefohi. Côkiut thựrdlic sựrdlihexfi phụmfoyc cáhexfi miệefjeng củqrxla Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa.

“Chịyecu, còwmypn nhiềdyhqu chuyệefjen quáhexf đefoháhexfng hơxrtsn thếqamz nữvwkma,nhưqamzng em vẫibpin cốdyhq chịyecuu đefohrdling.” Hạufld Manh cúzkiki ngưqamzcruki xuốdyhqng, kébdyzo ngăcrukn tủqrxlzkikn duốdyhqi bàylcan tràylca ra, lấvfyby ra mộyfrlt túzkiki ny lon, bêzkikn trong chứkiuta đefohcqpwy mấvfyby cáhexfi chai lọmzmy linh tinh.

“Chịyecu, chịyecuylcahexfc sĩeltf, chịyecu xem mấvfyby thứkiutylcay đefohi.” Hạufld Manh cầcqpwm mộyfrlt lọmzmy nhébdyzt vàylcao trong tay Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm: “Mẹsbssmkfzi em khôkiutng cầcqpwn phảcfqdi tẩiaddm bổefohrjzm cảcfqd, chỉwoly cầcqpwn uốdyhqng mấvfyby thứkiutylcay thôkiuti làylca đefohkiuta bébdyz trong bụmfoyng cómkfz thểkwhu pháhexft triểkwhun tốdyhqt, còwmypn nómkfzi nhữvwkmng thứkiutylcay đefohdyhqu làylca lấvfyby từhgwf hiệefjeu thuốdyhqc củqrxla nhàylcarjzmnh, rấvfybt an toàylcan.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm liếqamzc nhìrjzmn mộyfrlt cáhexfi, mặgfwot hơxrtsi biếqamzn sắibpic, “Đmjlqúzkikng làylca hồtkwe đefohtkwe, em cómkfz uốdyhqng khôkiutng?”

“Em nàylcao dáhexfm uốdyhqng chứkiut!”

Hứkiuta Minh Xuyêzkikn cũopzgng tứkiutc giậhexfn đefohếqamzn khôkiutng nhịyecun đefohưqamzkiutc: “Mấvfyby lầcqpwn em đefohãiesv cốdyhqmkfzi cho mẹsbss hiểkwhuu, nhưqamzng mẹsbss vẫibpin khôkiutng chịyecuu nghe.”

Hạufld Manh lau nưqamzwdhyc mắibpit trêzkikn mặgfwot: “Chịyecu, vừhgwfa rồtkwei lúzkikc ăcrukn tốdyhqi, chịyecu biếqamzt mẹsbssylcam gìrjzm khôkiutng?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm ôkiutm lấvfyby bảcfqd vai côkiut: “Trưqamzwdhyc tiêzkikn đefohhgwfng khómkfzc nữvwkma, từhgwf từhgwfmkfzi cho chịyecu nghe.”

“Buổefohi sáhexfng em ăcrukn gìrjzmopzgng khôkiutng vôkiutzkikn mớwdhyi gọmzmyi cho Minh Xuyêzkikn nómkfzi làylca đefohang thèufldm ăcrukn thịyecut bòwmyp khôkiut. Minh Xuyêzkikn đefohi làylcam xong thìrjzm ghébdyz mua vềdyhq. Ai ngờcruk vừhgwfa mang vàylcao tớwdhyi cửgfwoa mẹsbss đefohãiesvmkfzi mómkfzn nàylcay quáhexf đefohibpit tiềdyhqn. Em đefohàylcanh giảcfqd vờcruk nhưqamz khôkiutng nghe thấvfyby, nhưqamzng vừhgwfa ăcrukn đefohưqamzkiutc mộyfrlt miếqamzng thìrjzm mẹsbss lạufldi nómkfzi em đefohang mang thai, khôkiutng thểkwhu ăcrukn thứkiutylcay nhiềdyhqu nêzkikn liềdyhqn giậhexft lấvfyby mộyfrlt miếqamzng từhgwf tay em.”

Mỗwpnri mộyfrlt việefjec Hạufld Manh kểkwhu ra, Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu nghe vàylcao liềdyhqn cảcfqdm thấvfyby ngàylcay càylcang bộyfrli phụmfoyc Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa hơxrtsn. Nhữvwkmng việefjec nhưqamz thếqamzylcaylca ta cũopzgng cómkfz thểkwhuylcam ra đefohưqamzkiutc.

“Em khôkiutng đefohkwhu ýolbq tớwdhyi mẹsbss, vừhgwfa cầcqpwm miếqamzng kháhexfc lêzkikn thìrjzm sắibpic mặgfwot củqrxla mẹsbss liềdyhqn trởrjzmzkikn cựrdlic kìrjzm khómkfz coi. Mẹsbssmkfzi em làylca ngưqamzcruki phụmfoy nữvwkm khôkiutng biếqamzt đefohiềdyhqu, ôkiutng xãiesv đefohi làylcam vấvfybt vảcfqdrjzmzkikn ngoàylcai, em thìrjzm chỉwolyrjzm nhàylca lo hưqamzrjzmng thụmfoy. Mẹsbsswmypn nómkfzi Minh Xuyêzkikn thôkiuti ngàylcay mai đefohhgwfng đefohi làylcam nữvwkma.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm gậhexft đefohcqpwu nhẹsbss mộyfrlt cáhexfi, Côkiut hiểkwhuu rấvfybt rõqrxlnqbhnh tìrjzmnh củqrxla Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa. Nhữvwkmng lờcruki nàylcay chắibpic chắibpin bàylca ta khôkiutng phảcfqdi chỉwolyylca thuậhexfn miệefjeng màylcamkfzi.

Hạufld Manh càylcang nghĩeltfylcang ấvfybm ứkiutc, tựrdlia đefohcqpwu lêzkikn vai Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm: “Chịyecu, em thậhexft sựrdli khôkiutng chịyecuu nổefohi nữvwkma. Mặgfwoc dùxjij Minh Xuyêzkikn luôkiutn bêzkiknh vựrdlic em, nhưqamzng em khôkiutng thểkwhu ngàylcay nàylcao cũopzgng sốdyhqng trong cáhexfi cảcfqdnh nhưqamz vậhexfy. Hôkiutm nay em khôkiutng muốdyhqn nhịyecun nữvwkma. Em đefohang gắibpip thứkiutc ăcrukn, mẹsbss lạufldi ngang ngưqamzkiutc màylcaxjijng đefohũopzga khẽkiutzkikn tay em rồtkwei đefohoạufldt lấvfyby từhgwf trong đefohũopzga củqrxla em.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nhìrjzmn xuốdyhqng mu bàylcan tay củqrxla Hạufld Manh, nơxrtsi đefohómkfz vẫibpin còwmypn lưqamzu lạufldi mộyfrlt vệefjet dàylcai màylcau đefohifcp hồtkweng, chắibpic phảcfqdi mấvfyby ngàylcay mớwdhyi hếqamzt. Cómkfz thểkwhu đefohhexfn đefohưqamzkiutc bàylca ta đefohãiesv mạufldnh tay cỡnqbhylcao.

“Thậhexft làylca quáhexf đefoháhexfng!”

Hứkiuta Minh Xuyêzkikn kébdyzo tay Hạufld Manh qua, nhẹsbss nhàylcang xoa xoa mu bàylcan tay côkiut.

“Chịyecu, bâifcpy giờcruk mẹsbss xem Manh Manh nhưqamzylca chịyecu ngàylcay trưqamzwdhyc... Lúzkikc chúzkikng ta còwmypn nhỏifcp, mẹsbssopzgng thưqamzcrukng làylcam nhưqamz vậhexfy.”

Ánqbhnh mắibpit Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu liềdyhqn trởrjzmzkikn lạufldnh đefohi. Cảcfqd mộyfrlt thờcruki gian dàylcai bàylca ta đefohdyhqu đefohdyhqi xửgfwo vớwdhyi Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nhưqamz vậhexfy sao? Nhìrjzmn vếqamzt thưqamzơxrtsng trêzkikn mu bàylcan tay Hạufld Manh màylca anh còwmypn thấvfyby giậhexft mìrjzmnh.

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa ởrjzm cửgfwoa càylcang nghe càylcang chịyecuu khôkiutng nổefohi nữvwkma. Bàylca ta vọmzmyt vàylcao phòwmypng kháhexfch, chỉwolyylcao Hạufld Manh, mởrjzm miệefjeng mắibping nhiếqamzc: “Côkiut đefohhgwfng cómkfz áhexfc mồtkwem áhexfc miệefjeng nhưqamz thếqamz. Tôkiuti hỏifcpi côkiut, cáhexfi bàylcan kia cómkfz phảcfqdi côkiut hấvfybt đefohefoh hay khôkiutng? A? Bâifcpy giờcrukkiutwmypn dáhexfm lậhexft lộyfrlng hảcfqd?”

“Cómkfzrjzmylca khôkiutng dáhexfm nhậhexfn chứkiut? Mẹsbss khôkiutng cho con ăcrukn thìrjzmopzgng đefohhgwfng hòwmypng ăcrukn đefohưqamzkiutc mộyfrlt miếqamzng nàylcao!” Hạufld Manh cũopzgng khôkiutng còwmypn nhịyecun nữvwkma. Lúzkikc nàylcay côkiut đefohkiutng dậhexfy, cãiesvi lạufldi Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa.

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa tứkiutc giậhexfn đefohếqamzn muốdyhqn hộyfrlc máhexfu: “Tìrjzmnh Thâifcpm, Việefjen Chu, cáhexfc con nhìrjzmn đefohi!”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm khôkiutng cómkfz phảcfqdn ứkiutng gìrjzm, Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cũopzgng chỉwoly liếqamzc nhìrjzmn bàylca ta rồtkwei cưqamzcruki lạufldnh mộyfrlt cáhexfi.

“Hạufld Manh, cáhexfi nhàylcaylcay nómkfzi cho cùxjijng cũopzgng chẳsbssng cómkfz quan hệefjerjzm vớwdhyi côkiut, nêzkiku côkiut đefohãiesvmkfzi vậhexfy thìrjzm đefohhgwfng cómkfz tráhexfch tôkiuti...”

“Khôkiutng cómkfz quan hệefjerjzm vớwdhyi con?” Hạufld Manh kébdyzo Hứkiuta Minh Xuyêzkikn tớwdhyi bêzkikn cạufldnh. “Vậhexfy mẹsbss hỏifcpi lạufldi con trai mẹsbss đefohi, căcrukn nhàylcaylcay đefohkiutng têzkikn ai?”

“Côkiut bỏifcp tiềdyhqn sao? Côkiut bỏifcp tiềdyhqn ra mua sao?”

“Vậhexfy mẹsbss bỏifcp tiềdyhqn sao?” Hạufld Manh hỏifcpi ngưqamzkiutc lạufldi. “Ngưqamzcruki phảcfqdi biếqamzn đefohi bâifcpy giờcruk chínqbhnh làylca mẹsbss đefohómkfz. Sau nàylcay khôkiutng cho phébdyzp mẹsbssqamzwdhyc vàylcao đefohâifcpy nữvwkma, đefohi đefohi!”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm ngồtkwei im ởrjzm tạufldi chỗwpnr quan sáhexft hai ngưqamzcruki. Thậhexft lòwmypng màylcamkfzi Hạufld Manh cũopzgng quáhexf nặgfwong lờcruki, dứkiutt khoáhexft lêzkikn tiếqamzng đefohuổefohi ngưqamzcruki. Cáhexfi nàylcay còwmypn khôkiutng làylcam cho Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa tứkiutc chếqamzt nữvwkma sao?

“Côkiut đefohuổefohi tôkiuti đefohi? Côkiutmkfzqamzhexfch gìrjzm? Viễiaddn Chu!” Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa nhìrjzmn vềdyhq phínqbha Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu. “Nhàylcaylca củqrxla con, con đefohkiutng ra nómkfzi mộyfrlt câifcpu đefohi. Mẹsbssmkfz cầcqpwn phảcfqdi dọmzmyn đefohi khôkiutng?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cũopzgng liếqamzc nhìrjzmn Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu, sắibpic mặgfwot ngưqamzcruki đefohàylcan ôkiutng lạufldnh lùxjijng: “Liêzkikn quan gìrjzm đefohếqamzn tôkiuti. Nhàylcaylcay tôkiuti đefohãiesv cho Minh Xuyêzkikn va Hạufld Manh. Ởriqd đefohâifcpy chỉwolymkfz hai đefohkiuta nómkfzmkfz quyềdyhqn lêzkikn tiếqamzng.”

“Nghe chưqamza?” Hạufld Manh rõqrxlylcang đefohãiesvmkfz ngưqamzcruki chốdyhqng lưqamzng cho rồtkwei. “Nhàylcaylcay làylca củqrxla con, con khôkiutng muốdyhqn cho mẹsbssrjzm thìrjzm mẹsbss phảcfqdi đefohi!”

qamzrjzmng Viễiaddn Chu kébdyzo Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm vềdyhq phínqbha mìrjzmnh, ýolbq bảcfqdo côkiut đefohhgwfng xen vàylcao chuyệefjen nàylcay. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cũopzgng muốdyhqn giao chuyệefjen nàylcay cho Hạufld Manh tựrdli giảcfqdi quyếqamzt.

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa run rẩiaddy nómkfzi: “Côkiut, côkiut... Côkiuthexfm đefohuổefohi tôkiuti thậhexft sao?”

“Phảcfqdi, đefohêzkikm nay liềdyhqn dọmzmyn ngay đefohi. Mẹsbss khôkiutng cầcqpwn phảcfqdi thu dọmzmyn gìrjzm hếqamzt, ngàylcay mai con sẽkiut bảcfqdo ngưqamzcruki mang tớwdhyi nhàylcaopzg củqrxla ba mẹsbss!”

Hứkiuta Minh Xuyêzkikn cũopzgng khôkiutng muốdyhqn chuyệefjent rởrjzmzkikn căcrukng thẳsbssng nhưqamz thếqamz, cậhexfu ta kébdyzo tay vợkiutrjzmnh lạufldi: “Manh Manh.”

“Anh đefohhgwfng cómkfznqbha vàylcao!” Hạufld Manh rúzkikt tay vềdyhq.

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa bộyfrlc lộyfrl vẻdgpa mặgfwot mặgfwot hung áhexfc: “Côkiut đefohhgwfng cómkfz nằcbwvm mơxrts.”

Hạufld Manh nghe vậhexfy dứkiutt khoáhexft cầcqpwm mộyfrlt chiếqamzc bìrjzmnh thủqrxly tinh lêzkikn nébdyzm thẳsbssng vềdyhq phínqbha châifcpn Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa. Suýolbqt chúzkikt nữvwkma thìrjzm chiếqamzc bìrjzmnh đefohhexfp vàylcao châifcpn bàylca ta.

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nghe đefohưqamzkiutc mộyfrlt tiếqamzng phịyecuch truyềdyhqn tớwdhyi trong lỗwpnr tai. Hạufld Manh chỉwoly tay vàylcao Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa, nómkfzi: “Nếqamzu mẹsbsswmypn khôkiutng đefohi con sẽkiut bảcfqdo ngưqamzcruki tớwdhyi lôkiuti mẹsbss ra ngoàylcai! Còwmypn nữvwkma, mẹsbssmkfz cầcqpwn cháhexfu trai củqrxla mìrjzmnh nữvwkma khôkiutng? Mẹsbss đefohdyhqi vớwdhyi con nhưqamz vậhexfy thìrjzm đefohhgwfng tráhexfch sao sau nàylcay con khôkiutng cho mẹsbss nhìrjzmn mặgfwot nómkfz!”

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa lảcfqdo đefohcfqdo nhưqamz sắibpip xỉwolyu, cũopzgng may cómkfz Hứkiuta Vưqamzkiutng ởrjzmzkikn cạufldnh đefohnqbhylca ta: “Thôkiuti đefohi, chúzkikng ta vẫibpin còwmypn căcrukn nhàylcaopzgylca, đefohi vềdyhq thôkiuti.”

“Cáhexfi gìrjzm?” Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa giằcbwvng tay ra khỏifcpi tay Hứkiuta Vưqamzkiutng. “Cảcfqdcrukn nhàylca lớwdhyn nhưqamz thếqamzylcay cho mộyfrlt mìrjzmnh côkiut ta ởrjzm sao?”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nhếqamzch môkiuti lêzkikn. Lúzkikc nàylcay hẳsbssn làylcakiutzkikn đefohkiutng ra nómkfzi vàylcai câifcpu, nhưqamzng côkiut thậhexft sựrdli khôkiutng muốdyhqn thay Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa ra mặgfwot.

kiut hiểkwhuu rấvfybt rõqrxl con ngưqamzcruki Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa. Bàylca ta tuyệefjet đefohdyhqi khôkiutng cómkfz khảcfqdcrukng chịyecuu dọmzmyn ra ngoàylcai. Chắibpic chắibpin bàylca ta muốdyhqn làylcam cho Hạufld Manh uấvfybt ứkiutc đefohếqamzn bỏifcp vềdyhq nhàylca mẹsbss đefohdgpa. Sau đefohómkfz, chờcruk cháhexfu trai ra đefohcruki, bàylca ta lạufldi đefohi giàylcanh cháhexfu vềdyhq.

Quảcfqd nhiêzkikn, Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa nómkfzi tiếqamzp: “Côkiutrjzm đefohâifcpy chịyecuu khôkiutng nổefohi thìrjzm cuốdyhqn gómkfzi vềdyhq nah2 ba mẹsbss đefohdgpa đefohi. Đmjlqkwhu bọmzmyn họmzmy hầcqpwu hạufldkiut.”

Hạufld Manh siếqamzt chặgfwot tay lạufldi thàylcanh nắibpim đefohvfybm: “Con đefohi? Mẹsbss đefohhgwfng mơxrts giữvwkma ban ngàylcay nữvwkma. Con nómkfzi cho mẹsbss biếqamzt, muốdyhqn con đefohi cũopzgng đefohưqamzkiutc thôkiuti. Ngàylcay mai con sẽkiut lậhexfp tứkiutc rao báhexfn chỗwpnrylcay. Toàylcan bộyfrl giấvfyby tờcruk khôkiutng phảcfqdi do con vàylca Minh Xuyêzkikn cùxjijng đefohkiutng têzkikn sao? Đmjlqếqamzn lúzkikc đefohómkfz con lạufldi mua mộyfrlt căcrukn ởrjzmxrtsi kháhexfc, mãiesvi mãiesvi cáhexfc ngưqamzcruki đefohhgwfng mong tìrjzmm đefohưqamzkiutc con trai vàylca cháhexfu trai củqrxla mìrjzmnh!”

“Màylcay ——” Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa tứkiutc đefohzkikn lêzkikn. “Màylcay dáhexfm hảcfqd!”

“Vậhexfy thìrjzm thửgfwo xem.” Hạufld Manh càylcang nghĩeltfylcang giậhexfn. “Nếqamzu mẹsbss nhấvfybt quyếqamzt ébdyzp con đefohi, ngàylcay mai con sẽkiut lậhexfp tứkiutc báhexfn căcrukn nhàylcaylcay. Tiềdyhqn báhexfn nhàylca mẹsbssopzgng đefohhgwfng hòwmypng ngửgfwoi đefohưqamzkiutc mộyfrlt xu!”

“Minh Xuyêzkikn, con nhìrjzmn cho kĩeltf bộyfrl mặgfwot thậhexft củqrxla ngưqamzcruki phụmfoy nữvwkmylcay đefohi.” Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa giậhexfn đefohếqamzn đefohzkikn lêzkikn.

Hứkiuta Vưqamzkiutng kébdyzo bàylca ta đefohi ra ngoàylcai: “Đmjlqi thôkiuti, bàylca thậhexft sựrdli muốdyhqn thấvfyby cảcfqdnh con trai chúzkikng ta phảcfqdi báhexfn nhàylca sao? Chúzkikng ta vềdyhq nhàylca trưqamzwdhyc ởrjzm, đefohi thôkiuti...”

Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa bịyecu Hứkiuta Vưqamzkiutng lôkiuti đefohi. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm cómkfz chúzkikt giậhexft mìrjzmnh. Chỉwoly vậhexfy thôkiuti làylca Hạufld Manh đefohãiesv thắibping?

kiut đefohưqamza mắibpit nhìrjzmn xung quanh, trong phòwmypng đefohãiesv bịyecu bọmzmyn họmzmy quậhexfy thàylcanh mộyfrlt đefohdyhqng tam bàylcanh. Cơxrtsm canh, chébdyzn đefohũopzga gìrjzmopzgng rảcfqdi ráhexfc khặgfwop nơxrtsi còwmypn chưqamza cómkfz ai đefohi dọmzmyn.

Xem ra, rốdyhqt cuộyfrlc sau cuộyfrlc chiếqamzn khỏifcpi lửgfwoa ngàylcay hôkiutm nay thìrjzm Hạufld Manh cũopzgng đefohãiesv toàylcan thắibping rồtkwei.

kiut ngồtkwei xuốdyhqng, cầcqpwm túzkiki xáhexfch lêzkikn: “Ngàylcay mai chịyecu sẽkiut cho ngưqamzcruki đefohếqamzn đefohâifcpy thu dọmzmyn.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm vàylca Hứkiuta Minh Xuyêzkikn khôkiutng nómkfzi chuyệefjen, Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu đefohefjem thêzkikm vàylcao mộyfrlt câifcpu: “Sáhexfng mai anh sẽkiut thay em sắibpip xếqamzp.”

“Cảcfqdm ơxrtsn anh rểkwhu.”

“Manh Manh...” Hứkiuta Minh Xuyêzkikn nhìrjzmn ra bêzkikn ngoàylcai: “Ba mẹsbss anh tuổefohi đefohãiesv cao, đefohêzkikm hôkiutm ra ngoàylcai nhưqamz vậhexfy...”

“Minh Xuyêzkikn, anh cũopzgng thấvfyby mẹsbss củqrxla anh rồtkwei đefohómkfz, nếqamzu nhưqamz chúzkikng ta còwmypn miễiaddn cưqamznqbhng ởrjzmxjijng mộyfrlt chỗwpnr thìrjzm đefohhgwfng hòwmypng đefohưqamzkiutc sốdyhqng nhữvwkmng ngàylcay yêzkikn ổefohn. Anh nómkfzi trưqamzwdhyc đefohâifcpy chịyecu bịyecu mẹsbsskiutc hiếqamzp, bâifcpy giờcruk em mớwdhyi hiểkwhuu cáhexfi cảcfqdnh đefohómkfz nhưqamz thếqamzylcao. Nhưqamzng dùxjij sao thìrjzm tạufldi vìrjzm chịyecu khôkiutng phảcfqdi con ruộyfrlt củqrxla mẹsbsszkikn nómkfzi cómkfz phầcqpwn chưqamzwdhyng mắibpit đefohi, còwmypn anh làylca con trai ruộyfrlt màylca! Sao lạufldi đefohdyhqi vớwdhyi em nhưqamz vậhexfy đefohưqamzkiutc! Rồtkwei khôkiutng lẽkiut sau nàylcay ngàylcay nàylcao cũopzgng phảcfqdi diễiaddn ra cáhexfi cảcfqdnh nhưqamz tốdyhqi hôkiutm nay? Đmjlqếqamzn cơxrtsm cũopzgng nuốdyhqt khôkiutng trôkiuti, hếqamzt lầcqpwn nàylcay tớwdhyi lầcqpwn kháhexfc bịyecu mẹsbss tranh lấvfyby?”

Hứkiuta Minh Xuyêzkikn giậhexft mìrjzmnh, im lặgfwong khôkiutng nómkfzi gìrjzm.

Sựrdli việefjec hôkiutm nay quảcfqd thậhexft nằcbwvm ngoàylcai dựrdli liệefjeu củqrxla Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm. Nhưqamzng quan trọmzmyng nhấvfybt vẫibpin làylca cuốdyhqi cùxjijng cũopzgng cómkfz ngưqamzcruki đefoháhexfnh bạufldi đefohưqamzkiutcTriệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa.

Trêzkikn đefohưqamzcrukng trởrjzm vềdyhq, Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm lấvfyby tay chốdyhqng mộyfrlt bêzkikn đefohcqpwu, bậhexft cưqamzcruki ra tiếqamzng: “Hìrjzmnh nhưqamz chúzkikng ta nửgfwoa đefohêzkikm cuốdyhqng cuồtkweng đefohếqamzn đefohâifcpy cũopzgng khôkiutng cómkfzhexfc dụmfoyng gìrjzm.”

“Anh khôkiutng cho làylca nhưqamz vậhexfy.” Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cầcqpwm bàylcan tay côkiut. “Ngàylcay hôkiutm nay Hạufld Manh đefohãiesv cho em mởrjzm mang tầcqpwm mắibpit mộyfrlt chúzkikt rồtkwei đefohómkfz.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm lấvfyby tay che mặgfwot lạufld; “Em lạufldi khôkiutng làylcam đefohưqamzkiutc nhưqamz thếqamz.”

qamzrjzmng Viễiaddn Chu tặgfwoc lưqamznqbhi vàylcai tiếqamzng: “Nhưqamzng nómkfzi đefohi cũopzgng phảcfqdi nómkfzi lạufldi, em dâifcpu củqrxla em quáhexf lợkiuti hạufldi, hoàylcan toàylcan đefohèufld bẹsbssp Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa. Quan trọmzmyng làylca đefohqrxl nhẫibpin tâifcpm.”

“Kếqamzt quảcfqdylcay cũopzgng khiếqamzn cho ngưqamzcruki ta cảcfqdm thấvfyby hảcfqd dạufld. Trưqamzwdhyc đefohómkfz ba em cómkfzmkfzi muốdyhqn dọmzmyn ra ngoàylcai, chứkiut tốdyhqi nàylcao cũopzgng cãiesvi nhau sáhexfng còwmypn phảcfqdi dậhexfy sớwdhym đefohkwhu ra hiệefjeu thuốdyhqc nữvwkma. Bâifcpy giờcruk thìrjzm tốdyhqt rồtkwei.”

Ngómkfzn tay Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu gõqrxl nhẹsbsszkikn tay láhexfi vàylcai cáhexfi. “Phảcfqdi. Đmjlqáhexfng lẽkiut anh đefohãiesv khôkiutng muốdyhqn cho Triệefjeu Phưqamzơxrtsng Hoa đefohưqamzkiutc ởrjzm đefohómkfz, bàylca ta khôkiutng xứkiutng đefoháhexfng.”

“Nhưqamzng anh cũopzgng khôkiutng cómkfz mởrjzm miệefjeng cấvfybm bàylca ta. Hôkiutm nay thấvfyby Hạufld Manh làylcam nhưqamz vậhexfy cómkfz phảcfqdi anh cũopzgng cảcfqdm thấvfyby rấvfybt hảcfqdzkik hay khôkiutng?”

“Đmjlqúzkikng vậhexfy.” Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu vừhgwfa cưqamzcruki vừhgwfa nómkfzi. “Anh cómkfz thểkwhu thoảcfqdi máhexfi màylcanqbhnh chuyệefjen hôkiutn lễiadd củqrxla chúzkikng ta rồtkwei, Tìrjzmnh Thâifcpm.”

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm mỉwolym cưqamzcruki: “Chúzkikng ta cũopzgng chỉwolywmypn thiếqamzu mộyfrlt hôkiutn lễiaddylca thôkiuti, anh xem, con cũopzgng đefohãiesvmkfz rồtkwei, nđefohêzkikm nàylcao cũopzgng ngủqrxlxjijng nhau, giấvfyby hôkiutn thúzkikopzgng đefohãiesvmkfz. Hôkiutn lễiadd chẳsbssng qua làylcarjzmnh thứkiutc màylca thôkiuti.”

qamzrjzmng Viễiaddn Chu đefohyfrlt nhiêzkikn dừhgwfng xe lạufldi ven đefohưqamzcrukng. Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm ngạufldc nhiêzkikn nhìrjzmn anh: “Sao vậhexfy?”

“Tìrjzmnh Thâifcpm, nếqamzu nhưqamz anh cómkfz thểkwhu gặgfwop em sớwdhym hơxrtsn thìrjzm tốdyhqt biếqamzt bao.”

“Lờcruki nàylcay anh đefohãiesvmkfzi khôkiutng dưqamzwdhyi mộyfrlt tram lầcqpwn rồtkwei đefohvfyby.” Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm đefohưqamza tay vuốdyhqt lạufldi máhexfi tómkfzc dàylcai củqrxla mìrjzmnh. “Cho dùxjij gặgfwop sớwdhym hơxrtsn thìrjzm sao, anh cómkfz Vạufldn Dụmfoyc Ninh, anh sẽkiut khôkiutng đefohkwhu ýolbq tớwdhyi em.”

qamzrjzmng Viễiaddn Chu nghiêzkikng ngưqamzcruki qua, Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm lấvfyby tay đefohiaddy anh ra.

“Chuyệefjen củqrxla em lúzkikc nhỏifcp, khôkiutng ai cómkfz thểkwhu giúzkikp đefohưqamzkiutc em cảcfqd. Dùxjij sao thìrjzm hiệefjen giờcrukopzgng đefohãiesv qua rồtkwei. Ôoegbng trờcruki đefohãiesv đefohdyhqn bùxjij cho em mộyfrlt Tưqamzrjzmng tiêzkikn sinh tốdyhqt nhấvfybt nhấvfybt trêzkikn đefohcruki.”

Khómkfze miệefjeng Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu cong lêzkikn. Anh vưqamzơxrtsn tay ra giữvwkm lấvfyby sau gáhexfy côkiut, sau đefohómkfz liềdyhqn cuốdyhqi đefohcqpwu xuốdyhqng trao cho côkiut mộyfrlt nụmfoykiutn nồtkweng đefohhexfm.

Hứkiuta Tìrjzmnh Thâifcpm nũopzgng nịyecuu muốdyhqn cựrdli tuyệefjet anh. Tưqamzrjzmng Viễiaddn Chu thấvfyby thếqamz, càylcang thêzkikm dùxjijng sứkiutc hôkiutn côkiut. Hôkiutn đefohếqamzn khi nàylcao côkiut mởrjzm miệefjeng cầcqpwu xin anh tha cho mớwdhyi chịyecuu thôkiuti.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.