“Khanh Khanh, nàanqr ng hãdpih y nghe ta nóoonq i!” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng ôegie m Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t vàanqr o trong ngựtoae c, mắwkli t phưmonb ợzwdw ng nhìaivb n chằecqh m chằecqh m đympw ôegie i mắwkli t rưmonb ng rưmonb ng củzqse a nàanqr ng nóoonq i, “Ta khôegie ng phảgmbo i làanqr ca ca củzqse a nàanqr ng, chúpnxr ng ta khôegie ng cóoonq quan hệfifc mátoae u mủzqse , ta làanqr hàanqr i tửdpih tưmonb ớoonq ng quâifur n vàanqr côegie ng chúpnxr a nhậwkli n nuôegie i! Chúpnxr ng ta khôegie ng phảgmbo i làanqr huynh muộngpf i ruộngpf t!”
Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nóoonq i nhưmonb vậwkli y.., khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhấhdww t thờoare i khôegie ng kịnzkj p phảgmbo n ứnroq ng. Nàanqr ng khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c đympw ưmonb a tay vuốtfzl t ve khuôegie n mặdlxj t củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, thưmonb ơxcth ng tiếneaj c nhìaivb n hắwkli n, “Ca, muộngpf i biếneaj t chuyệfifc n nàanqr y đympw ốtfzl i vớoonq i huynh màanqr nóoonq i cóoonq thểecqh nhấhdww t thờoare i khôegie ng chịnzkj u đympw ựtoae ng nổhljl i, nhưmonb ng màanqr , sựtoae thậwkli t thìaivb khôegie ng cóoonq cátoae ch nàanqr o thay đympw ổhljl i đympw ưmonb ợzwdw c!”
“Khôegie ng!” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nắwkli m lấhdww y tay Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, átoae nh mắwkli t khẩejpx n trưmonb ơxcth ng, “Đkkez iềmonb u ta nóoonq i chítfzl nh làanqr sựtoae thậwkli t! Ta khôegie ng phảgmbo i họweod Phưmonb ợzwdw ng! Ta khôegie ng phảgmbo i làanqr ca ca củzqse a nàanqr ng!”
“Ca. . . . . .”
“Đkkez ừsfhm ng gọweod i ta làanqr ca ca!” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng ngăttyy n môegie i củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lạebhz i, khôegie ng đympw ểecqh cho nàanqr ng kêysbf u lêysbf n tiếneaj ng “ca ca” khiếneaj n cho mìaivb nh thưmonb ơxcth ng tâifur m nữshdc a.
Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nhưmonb vậwkli y, càanqr ng khiếneaj n cho nưmonb ớoonq c mắwkli t củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t rơxcth i nhiềmonb u hơxcth n. Chuyệfifc n nàanqr y nàanqr ng khôegie ng chịnzkj u nổhljl i, hắwkli n quảgmbo nhiêysbf n cũozpc ng chịnzkj u khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c. Nhưmonb ng cóoonq thểecqh thếneaj nàanqr o đympw âifur y? Thâifur n phậwkli n huynh muộngpf i đympw ãdpih xátoae c đympw ịnzkj nh, chờoare chiếneaj u cátoae o thiêysbf n hạebhz , nàanqr ng chítfzl nh làanqr muộngpf i muộngpf i củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng rồnitj i, khôegie ng thểecqh nghi ngờoare gìaivb nữshdc a.
Cảgmbo m nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c trêysbf n gưmonb ơxcth ng mặdlxj t ưmonb ớoonq t átoae t, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng buôegie ng lỏnroq ng môegie i củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t ra. Nàanqr ng lặdlxj ng yêysbf n rơxcth i lệfifc , thưmonb ơxcth ng tâifur m nhưmonb vậwkli y, khiếneaj n cho hắwkli n khôegie ng đympw àanqr nh lòpzlu ng.
“Khanh Khanh, ta thậwkli t sựtoae khôegie ng phảgmbo i ca ca củzqse a nàanqr ng, ta làanqr con củzqse a bạebhz n cũozpc tưmonb ớoonq ng quâifur n . . . . .”
Hai mưmonb ơxcth i lăttyy m năttyy m trưmonb ớoonq c cha mẹbdzz Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng chếneaj t vìaivb trọweod ng tộngpf i, vừsfhm a lúpnxr c Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t sinh hạebhz hàanqr i tửdpih , mớoonq i đympw ưmonb ợzwdw c mộngpf t thátoae ng, nhưmonb ng bởvuje i vìaivb gióoonq réavag t, nêysbf n đympw ãdpih mấhdww t. Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr ôegie m Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng còpzlu n quấhdww n tãdpih lóoonq t trởvuje vềmonb , sau khi Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t đympw ồnitj ng ýplpd , đympw ểecqh cho Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng trởvuje thàanqr nh con củzqse a bọweod n họweod , hơxcth n nữshdc a lấhdww y thâifur n phậwkli n con trai Phưmonb ợzwdw ng thịnzkj cho nêysbf n mớoonq i sốtfzl ng sóoonq t.
“Vậwkli y chàanqr ng. . . . . . ?” Chuyệfifc n nàanqr y, từsfhm miệfifc ng Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nóoonq i ra, khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cảgmbo m thấhdww y thậwkli t khôegie ng thểecqh tin đympw ưmonb ợzwdw c, nàanqr ng thậwkli m chítfzl hoàanqr i nghi, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr bịnzkj a đympw ặdlxj t ra chuyệfifc n xưmonb a, vìaivb muốtfzl n trấhdww n an nàanqr ng, làanqr m cho nàanqr ng bớoonq t khổhljl sởvuje .
“Ta vốtfzl n họweod Long.”
Long? Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t suy tưmonb mộngpf t látoae t sau đympw óoonq átoae nh mắwkli t đympw ộngpf t nhiêysbf n mởvuje thậwkli t to, nhìaivb n chằecqh m chằecqh m mặdlxj t Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nóoonq i.”Trong thiêysbf n hạebhz , ngưmonb ờoare i họweod Long khôegie ng nhiềmonb u lắwkli m. lúpnxr c trưmonb ớoonq c Tầdpih n quốtfzl c nguyêysbf n bổhljl n làanqr họweod Long ——”
Thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhanh nhưmonb vậwkli y liềmonb n đympw oátoae n ra thâifur n phậwkli n củzqse a mìaivb nh, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nhẹbdzz nhàanqr ng cưmonb ờoare i mộngpf t tiếneaj ng, đympw em tóoonq c mai củzqse a nàanqr ng gạebhz t sau tai nóoonq i, “Khôegie ng sai, Khanh Khanh, thâifur n phậwkli n củzqse a ta, giốtfzl ng vớoonq i ýplpd nghĩoare củzqse a nàanqr ng!”
Tin tứnroq c nàanqr y nóoonq i ra khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t xéavag m chúpnxr t nữshdc a thìaivb hôegie n mêysbf bấhdww t tỉtoae nh. Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr hoàanqr ng tửdpih Tầdpih n quốtfzl c lúpnxr c trưmonb ớoonq c? 25 năttyy m trưmonb ớoonq c Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng mớoonq i ra đympw ờoare i, 25 năttyy m trưmonb ớoonq c cũozpc ng chítfzl nh làanqr lúpnxr c Tầdpih n quốtfzl c bịnzkj tam quốtfzl c chia cắwkli t, bịnzkj tiêysbf u diệfifc t. Nhưmonb vậwkli y, phụecqh thâifur n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr hoàanqr ng đympw ếneaj Tầdpih n quốtfzl c?!
“Chàanqr ng làanqr . . . . . .” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t suy nghĩoare thậwkli t lâifur u, cũozpc ng khôegie ng nghĩoare ra từsfhm đympw ểecqh hìaivb nh dung thâifur n phậwkli n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng.
“Dưmonb nghiệfifc t củzqse a tiềmonb n triềmonb u ——”
Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng hìaivb nh dung mìaivb nh nhưmonb vậwkli y, làanqr m cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t xìaivb cưmonb ờoare i ra tiếneaj ng. Mặdlxj c dùozvu khôegie ng biếneaj t Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr làanqr m sao lạebhz i cóoonq thểecqh chứnroq a chấhdww p Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng tạebhz i thờoare i đympw iểecqh m đympw óoonq , nhưmonb ng, nhấhdww t đympw ịnzkj nh làanqr cóoonq nguyêysbf n nhâifur n a!
“Vưmonb ơxcth ng gia, chàanqr ng khôegie ng phảgmbo i làanqr gạebhz t ta chứnroq ?” Bởvuje i vìaivb nởvuje nụecqh cưmonb ờoare i, trêysbf n mặdlxj t Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t đympw ãdpih giảgmbo m bớoonq t vẻecqh bi thưmonb ơxcth ng khátoae nhiềmonb u, cátoae i mũozpc i nhỏnroq hồnitj ng hồnitj ng, da quanh đympw ôegie i mắwkli t bởvuje i vìaivb nhiễpzlu m mộngpf t tầdpih ng lệfifc , cho nêysbf n cũozpc ng trởvuje nêysbf n hồnitj ng hồnitj ng.
“Khôegie ng phảgmbo i! Ta thậwkli t sựtoae khôegie ng phảgmbo i ca ca củzqse a nàanqr ng!” Thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t vui vẻecqh , lo lắwkli ng củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng rốtfzl t cụecqh c cũozpc ng từsfhm từsfhm thảgmbo xuốtfzl ng.
“Vậwkli y thâifur n phậwkli n đympw ítfzl ch thựtoae c củzqse a chàanqr ng rốtfzl t cuộngpf c làanqr gìaivb ?”
Khôegie ng biếneaj t vìaivb sao, mặdlxj c dùozvu Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t vẫrraq n còpzlu n hoàanqr i nghi, nhưmonb ng nàanqr ng đympw ốtfzl i vớoonq i Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng vẫrraq n giữshdc vữshdc ng títfzl n nhiệfifc m, khiếneaj n nàanqr ng đympw em nuốtfzl t hếneaj t nhữshdc ng suy đympw oátoae n do dựtoae vàanqr o trong bụecqh ng, khôegie ng cóoonq nóoonq i ra. Tin tưmonb ởvuje ng hắwkli n! Đkkez âifur y làanqr lờoare i nóoonq i phátoae t ra từsfhm trong nộngpf i tâifur m củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t.
“Ngoan, nghe ta từsfhm từsfhm nóoonq i.” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nóoonq ng lòpzlu ng, khiếneaj n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cưmonb ờoare i, nhéavag o cátoae i mũozpc i hồnitj ng hồnitj ng củzqse a nàanqr ng, lau nưmonb ớoonq c mắwkli t cho nàanqr ng.
“Cha ruộngpf t củzqse a ta, làanqr thátoae i tửdpih Tầdpih n quốtfzl c, Long Dụecqh c, mẹbdzz ruộngpf t làanqr côegie ng chúpnxr a Đkkez ôegie ng Lỗympw quốtfzl c Hạebhz Uyểecqh n Oátoae nh.”
Thìaivb ra lúpnxr c trưmonb ớoonq c Tầdpih n thátoae i tửdpih Long Dụecqh c cùozvu ng Đkkez ôegie ng Lỗympw quốtfzl c côegie ng chúpnxr a Hạebhz uyểecqh n Oátoae nh cóoonq hôegie n ưmonb ớoonq c. Trưmonb ớoonq c hôegie n nhâifur n hai ngưmonb ờoare i từsfhm ng tiếneaj p xúpnxr c qua, Long Dụecqh c tàanqr i hoa hơxcth n ngưmonb ờoare i, Hạebhz uyểecqh n Oátoae nh xinh đympw ẹbdzz p đympw ộngpf ng lòpzlu ng ngưmonb ờoare i, tàanqr i tửdpih giai nhâifur n, vừsfhm a thấhdww y đympw ãdpih yêysbf u, vốtfzl n làanqr mộngpf t đympw oạebhz n giai thoạebhz i, nhưmonb ng sau đympw óoonq lạebhz i xảgmbo y ra mộngpf t loạebhz t biếneaj n cốtfzl .
“Ngay lúpnxr c đympw óoonq Minh quốtfzl c trưmonb ợzwdw ng khôegie ng biếneaj t từsfhm lúpnxr c nàanqr o đympw ãdpih sớoonq m cóoonq mưmonb u đympw ồnitj , ởvuje bêysbf n tai tổhljl phụecqh ta kítfzl ch thítfzl ch, miêysbf u tảgmbo mẫrraq u thâifur n ta vôegie cùozvu ng tốtfzl t đympw ẹbdzz p. Tổhljl phụecqh hátoae o sắwkli c, dĩoare nhiêysbf n đympw ộngpf ng tâifur m tưmonb , trưmonb ớoonq c khi bọweod n họweod thàanqr nh thâifur n, lấhdww y lítfzl do tiêysbf u diệfifc t phảgmbo n loạebhz n, đympw em phụecqh thâifur n ta nhốtfzl t lạebhz i, rồnitj i bắwkli t côegie ng chúpnxr a Đkkez ôegie ng Lỗympw quốtfzl c vàanqr o hoàanqr ng cung. . . . . .”
“A ——” nghe thấhdww y thếneaj , Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t che miệfifc ng la hoảgmbo ng lêysbf n. “Lãdpih o hoàanqr ng đympw ếneaj nàanqr y thậwkli t sựtoae làanqr quátoae vôegie liêysbf m sỉtoae đympw i! Đkkez óoonq làanqr con dâifur u củzqse a hắwkli n! Làanqr Thátoae i Tửdpih Phi a!”
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nóoonq i nhưmonb vậwkli y, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng chỉtoae khổhljl sởvuje cưmonb ờoare i mộngpf t tiếneaj ng, hôegie n mộngpf t chúpnxr t lêysbf n nốtfzl t ruồnitj i chu sa trêysbf n trátoae n Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t.
“Phụecqh thâifur n ta chịnzkj u khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c sựtoae thựtoae c mẫrraq u thâifur n ta từsfhm thêysbf tửdpih thàanqr nh mẫrraq u phi, đympw ãdpih nhờoare Đkkez ạebhz i tưmonb ớoonq ng quâifur n Hoàanqr n Nhan Trìaivb ủzqse ng hộngpf hắwkli n bứnroq c vua thoátoae i vịnzkj , nghĩoare muốtfzl n đympw oạebhz t lạebhz i thêysbf tửdpih củzqse a mìaivb nh. Khôegie ng thểecqh lưmonb ờoare ng trưmonb ớoonq c đympw ưmonb ợzwdw c đympw âifur y chítfzl nh làanqr cátoae i bẫrraq y.” “Tổhljl phụecqh đympw ộngpf t nhiêysbf n chếneaj t bấhdww t đympw ắwkli c kỳetcg tửdpih , Minh quốtfzl c trưmonb ợzwdw ng khôegie ng biếneaj t đympw i đympw âifur u, Lạebhz i bộngpf Thưmonb ợzwdw ng Thưmonb Long Trạebhz ch Lan cùozvu ng Đkkez ạebhz i tưmonb ớoonq ng quâifur n Hoàanqr n Nhan Trìaivb cấhdww u kếneaj t, lấhdww y lítfzl do phụecqh thâifur n ta mưmonb u phảgmbo n, tậwkli p kítfzl ch phụecqh thâifur n ta. Phụecqh thâifur n ta vìaivb bảgmbo o vệfifc mẫrraq u thâifur n màanqr bỏnroq mìaivb nh. . . . . .”
“Vậwkli y mẫrraq u thâifur n chàanqr ng cuốtfzl i cùozvu ng thếneaj nàanqr o?”
Nghe thấhdww y thếneaj , trátoae i tim Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t đympw ậwkli p dồnitj n dậwkli p. Nàanqr ng hoàanqr n toàanqr n cóoonq thểecqh tưmonb ởvuje ng tưmonb ợzwdw ng ra, Hoàanqr ng thátoae i tửdpih vìaivb yêysbf u màanqr bảgmbo o vệfifc thêysbf tửdpih mìaivb nh, đympw átoae ng hậwkli n nhấhdww t chítfzl nh làanqr nhữshdc ng kẻecqh vôegie sỉtoae đympw ãdpih thiếneaj t kếneaj títfzl nh toátoae n bọweod n họweod kia, thậwkli t làanqr dụecqh ng tâifur m hiểecqh m átoae c! Hèaivb n hạebhz vôegie sỉtoae !
“Mẫrraq u thâifur n củzqse a ta lưmonb u lạebhz c nhâifur n gian, đympw úpnxr ng lúpnxr c Phưmonb ợzwdw ng gia chiêysbf u tuyểecqh n ngưmonb ờoare i hầdpih u, liềmonb n tớoonq i đympw âifur y, mớoonq i coi nhưmonb giữshdc đympw ưmonb ợzwdw c tátoae nh mạebhz ng. Tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng cha đympw ẻecqh củzqse a ta làanqr bạebhz n thâifur n, năttyy m đympw óoonq tưmonb ớoonq ng quâifur n vàanqr phụecqh thâifur n ta, còpzlu n cóoonq Hoàanqr n Nhan Liệfifc t, ba ngưmonb ờoare i từsfhm nhỏnroq lớoonq n lêysbf n, quan hệfifc rấhdww t tốtfzl t. Nhưmonb ng Hoàanqr n Nhan gia cóoonq dãdpih tâifur m mưmonb u đympw ồnitj soátoae i vịnzkj , gạebhz t tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng cha ruộngpf t ta. . . . . . Sau cha ta lạebhz i bịnzkj mầdpih m họweod a nàanqr y đympw ộngpf t kítfzl ch, tưmonb ớoonq ng quâifur n nộngpf i tâifur m átoae y nátoae y, sau khi nhậwkli n ra mẫrraq u thâifur n ta, vẫrraq n bảgmbo o vệfifc bọweod n họweod , màanqr khi đympw óoonq , mẫrraq u thâifur n đympw ãdpih cóoonq ta.”
“Đkkez úpnxr ng lúpnxr c đympw óoonq , ta vàanqr ca ca nàanqr ng ra đympw ờoare i cátoae ch nhau tầdpih m mộngpf t canh giờoare . Rồnitj i ca ca nàanqr ng mấhdww t, tưmonb ớoonq ng quâifur n đympw ốtfzl i vớoonq i côegie ng chúpnxr a tìaivb nh cảgmbo m sâifur u đympw ậwkli m, cũozpc ng hiểecqh u ýplpd , cộngpf ng thêysbf m côegie ng chúpnxr a vốtfzl n cũozpc ng làanqr ngưmonb ờoare i hiểecqh u chuyệfifc n, đympw ốtfzl i vớoonq i việfifc c cha huynh mìaivb nh ýplpd đympw ồnitj soátoae n vịnzkj , ngỗympw nghịnzkj ch phạebhz m thưmonb ợzwdw ng rấhdww t làanqr căttyy m ghéavag t, vìaivb thếneaj đympw ãdpih che chởvuje cho ta, lấhdww y thâifur n phậwkli n nhi tửdpih , nuôegie i ởvuje bêysbf n ngưmonb ờoare i.”
Mặdlxj c dùozvu chỉtoae làanqr ba câifur u ngắwkli n ngủzqse i, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cũozpc ng biếneaj t lúpnxr c đympw óoonq cóoonq bao nhiêysbf u gian nguy, bao nhiêysbf u khóoonq khăttyy n. “Mẹbdzz củzqse a chàanqr ng cuốtfzl i cùozvu ng thếneaj nàanqr o?”
Thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t hỏnroq i Hạebhz uyểecqh n Oátoae nh, lôegie ng mi rợzwdw p bóoonq ng che đympw i đympw ôegie i mắwkli t gợzwdw n sóoonq ng củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, “Nhớoonq thátoae p trấhdww n yêysbf u khôegie ng ? Trưmonb ớoonq c khi Tầdpih n quốtfzl c bịnzkj tiêysbf u diệfifc t, bảgmbo o tàanqr ng hoàanqr ng thấhdww t biếneaj n mấhdww t khôegie ng thấhdww y, khi đympw ạebhz i quâifur n côegie ng phátoae Hoàanqr ng Thàanqr nh, tàanqr i phúpnxr khổhljl ng lồnitj giốtfzl ng nhưmonb bốtfzl c hơxcth i biếneaj n mấhdww t ởvuje nhâifur n gian”.
“Trưmonb ớoonq c khi tổhljl phụecqh chếneaj t, ởvuje cùozvu ng hắwkli n chỉtoae cóoonq cha mẹbdzz ta. Phụecqh thâifur n ta bịnzkj loạebhz n tiễpzlu n bắwkli n chếneaj t, cho nêysbf n, Hoàanqr n Nhan Trìaivb cho làanqr chuyệfifc n bảgmbo o tàanqr ng chỉtoae cóoonq mẫrraq u thâifur n củzqse a ta biếneaj t, vìaivb vậwkli y hạebhz lệfifc nh truy nãdpih mẫrraq u thâifur n ta khắwkli p nơxcth i.”
“Mặdlxj c dùozvu cóoonq Đkkez ạebhz i tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng côegie ng chúpnxr a che chởvuje , nhưmonb ng mẫrraq u thâifur n biếneaj t, nếneaj u đympw ểecqh cho ngưmonb ờoare i ta tra ra đympw ưmonb ợzwdw c nàanqr ng ởvuje Phưmonb ợzwdw ng phủzqse , nhấhdww t đympw ịnzkj nh sẽtacx mang phiềmonb n toátoae i tớoonq i cho tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng côegie ng chúpnxr a, hơxcth n nữshdc a, nóoonq i khôegie ng chừsfhm ng còpzlu n cóoonq thểecqh liêysbf n luỵbdzz tớoonq i ta. Cho nêysbf n, nàanqr ng thừsfhm a dịnzkj p mộngpf t đympw êysbf m tốtfzl i bỏnroq đympw i, cuốtfzl i cùozvu ng bịnzkj bắwkli t ởvuje Phậwkli t Đkkez àanqr tựtoae .”
“Nghe tưmonb ớoonq ng quâifur n nóoonq i, mẫrraq u thâifur n củzqse a ta vìaivb sợzwdw bịnzkj ngưmonb ờoare i khátoae c vũozpc nhụecqh c, cắwkli n lưmonb ỡhipe i tựtoae vẫrraq n. Màanqr Hoàanqr n Nhan Trìaivb lạebhz i tung tin, nóoonq i mẫrraq u thâifur n làanqr Cửdpih u Vĩoare Yêysbf u Hồnitj (hồnitj ly tinh chítfzl n đympw uôegie i), đympw em thi thểecqh củzqse a mẫrraq u thâifur n ta thiêysbf u hủzqse y, chítfzl nh ởvuje thátoae p trấhdww n yêysbf u bâifur y giờoare . . . . .”
Xung quanh yêysbf n tĩoare nh, vờoare n quanh bốtfzl n phítfzl a, khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t đympw au lòpzlu ng thởvuje khôegie ng nổhljl i. Vìaivb sao, vìaivb sao lạebhz i nhưmonb vậwkli y? Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t ôegie m thậwkli t chặdlxj t Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng vàanqr o trong ngựtoae c, mớoonq i vừsfhm a rồnitj i, nàanqr ng rõijxa ràanqr ng thấhdww y đympw ưmonb ợzwdw c khóoonq e mắwkli t củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng lấhdww p látoae nh nưmonb ớoonq c mắwkli t, bi thưmonb ơxcth ng, thốtfzl ng khổhljl , chậwkli t vậwkli t, tấhdww t cảgmbo đympw ềmonb u khôegie ng đympw ủzqse đympw ểecqh hìaivb nh dung tâifur m tìaivb nh Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng lúpnxr c nàanqr y.
“Vưmonb ơxcth ng gia, thậwkli t xin lỗympw i. . . . . .” thanh âifur m củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cóoonq chúpnxr t nghẹbdzz n ngàanqr o, nàanqr ng đympw au lòpzlu ng, đympw au lòpzlu ng Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nhưmonb vậwkli y, đympw au lòpzlu ng vìaivb nhữshdc ng chuyệfifc n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng gặdlxj p phảgmbo i.
Nếneaj u nhưmonb khôegie ng cóoonq Minh quốtfzl c trưmonb ợzwdw ng giựtoae t giâifur y, thìaivb lúpnxr c trưmonb ớoonq c Tầdpih n hoàanqr ng đympw ếneaj vẫrraq n khôegie ng cóoonq tâifur m tưmonb , cóoonq lẽtacx lúpnxr c trưmonb ớoonq c Tầdpih n quốtfzl c sẽtacx khôegie ng bịnzkj diệfifc t vong, cóoonq lẽtacx thátoae i tửdpih Long Dụecqh c cóoonq thểecqh đympw ăttyy ng cơxcth làanqr m Hoàanqr ng đympw ếneaj , Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng sẽtacx trởvuje thàanqr nh thátoae i tửdpih , cũozpc ng sẽtacx làanqr mộngpf t thátoae i tửdpih tốtfzl t ——
“Khanh Khanh. . . . . .” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng vùozvu i đympw ầdpih u ởvuje trong ngựtoae c Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, mặdlxj c dùozvu hắwkli n vẫrraq n cốtfzl néavag n , nhưmonb ng nưmonb ớoonq c mắwkli t ngang ngưmonb ợzwdw c, vẫrraq n khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c chảgmbo y xuốtfzl ng từsfhm khóoonq e mắwkli t hắwkli n.
Kểecqh từsfhm sau khi biếneaj t thâifur n thếneaj củzqse a mìaivb nh, hắwkli n chưmonb a bao giờoare dátoae m nhớoonq lạebhz i, khôegie ng dátoae m suy nghĩoare , sợzwdw vừsfhm a nghĩoare tớoonq i chuyệfifc n xảgmbo y ra vớoonq i cha mẹbdzz mìaivb nh, liềmonb n khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c rơxcth i lệfifc , cho nêysbf n vẫrraq n chịnzkj u đympw ựtoae ng, khắwkli c ghi bọweod n họweod ởvuje trong lòpzlu ng, chưmonb a từsfhm ng nóoonq i ra vớoonq i bấhdww t cứnroq ai. Hiệfifc n tạebhz i, cảgmbo m nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c ấhdww m átoae p củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, nghe tim nàanqr ng đympw ậwkli p cùozvu ng giọweod ng nóoonq i âifur n cầdpih n ấhdww m átoae p củzqse a nàanqr ng khiếneaj n cho phòpzlu ng tuyếneaj n cuốtfzl i cùozvu ng trong lòpzlu ng Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cũozpc ng sụecqh p đympw ổhljl .
“Khanh Khanh. . . . . .” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cốtfzl gắwkli ng khắwkli c chếneaj mìaivb nh, khôegie ng đympw ểecqh cho mìaivb nh khóoonq c lêysbf n. Đkkez àanqr n ôegie ng khôegie ng phảgmbo i khôegie ng rơxcth i lệfifc , chẳpzlu ng qua làanqr chưmonb a tớoonq i lúpnxr c thưmonb ơxcth ng tâifur m thôegie i.
“Ta ởvuje đympw âifur y, ta ởvuje ngay đympw âifur y!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhẹbdzz nhàanqr ng vuốtfzl t ve Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, khuôegie n mặdlxj t nhỏnroq nhắwkli n dátoae n lêysbf n tóoonq c củzqse a hắwkli n, cảgmbo m nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c ngưmonb ờoare i trong ngựtoae c run rẩejpx y, tim Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cũozpc ng run rẩejpx y theo.
Vìaivb sao, vậwkli n mệfifc nh cóoonq thểecqh đympw ùozvu a cợzwdw t ngưmonb ờoare i ta nhưmonb vậwkli y? Vìaivb sao, lạebhz i đympw ểecqh cho Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cóoonq quátoae khứnroq nhưmonb vậwkli y? Nếneaj u nhưmonb Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr chưmonb a từsfhm ng đympw em nhữshdc ng lờoare i nàanqr y nóoonq i cho Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nghe, thậwkli t làanqr tốtfzl t biếneaj t bao a! Biếneaj t hắwkli n sẽtacx thưmonb ơxcth ng tâifur m khổhljl sởvuje , tạebhz i sao còpzlu n muốtfzl n đympw em châifur n tưmonb ớoonq ng nóoonq i cho hắwkli n biếneaj t, đympw ểecqh hắwkli n phảgmbo i thừsfhm a nhậwkli n nhữshdc ng đympw iềmonb u nàanqr y đympw âifur y!
Hiệfifc n tạebhz i, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t rốtfzl t cụecqh c cũozpc ng hiểecqh u đympw ưmonb ợzwdw c nhữshdc ng u buồnitj n đympw au thưmonb ơxcth ng trong mắwkli t củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr do đympw âifur u. Trưmonb ớoonq c kia nàanqr ng cho rằecqh ng nhữshdc ng thứnroq u buồnitj n đympw óoonq làanqr do cátoae i chếneaj t củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr cùozvu ng Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t, hôegie m nay mớoonq i biếneaj t, trong nộngpf i tâifur m nam tửdpih nàanqr y còpzlu n cấhdww t giấhdww u mộngpf t bítfzl mậwkli t đympw au thưmonb ơxcth ng. Màanqr nhữshdc ng chuyệfifc n cũozpc thưmonb ơxcth ng tâifur m nhưmonb vậwkli y, khiếneaj n cho đympw átoae y mắwkli t hắwkli n luôegie n hàanqr m chứnroq a nỗympw i đympw au khiếneaj n ngưmonb ờoare i ta khôegie ng thểecqh bỏnroq qua.
“Vưmonb ơxcth ng gia, vậwkli y lúpnxr c chàanqr ng còpzlu n trong bàanqr o thai làanqr thai đympw ộngpf c?”
“Thai đympw ộngpf c, vốtfzl n làanqr mang trong thâifur n thểecqh củzqse a mẫrraq u thâifur n ta, ta nghĩoare , hẳpzlu n làanqr cóoonq liêysbf n quan vớoonq i Đkkez ôegie ng Lỗympw quốtfzl c. Hoàanqr ng hậwkli u củzqse a Đkkez ôegie ng Lỗympw quốtfzl c lúpnxr c trưmonb ớoonq c cũozpc ng làanqr nữshdc đympw ệfifc tửdpih củzqse a Bồnitj ng Lai đympw ảgmbo o, ngoạebhz i tổhljl mẫrraq u củzqse a nàanqr ng qua đympw ờoare i từsfhm sớoonq m. Tiếneaj p đympw óoonq ngoạebhz i tổhljl phụecqh lạebhz i cưmonb ớoonq i sưmonb muộngpf i củzqse a ngoạebhz i tổhljl mẫrraq u, đympw ưmonb a nàanqr ng lêysbf n làanqr m hoàanqr ng hậwkli u. Khi đympw óoonq , mẫrraq u thâifur n củzqse a ta thâifur n thểecqh vẫrraq n bìaivb nh thưmonb ờoare ng. Chẳpzlu ng qua làanqr nàanqr ng khôegie ng hềmonb nghĩoare tớoonq i, mìaivb nh lạebhz i trúpnxr ng đympw ộngpf c. . . . . .”
Quan hệfifc hoàanqr ng thấhdww t thậwkli t phứnroq c tạebhz p! Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sớoonq m cảgmbo m thấhdww y đympw ộngpf c trêysbf n ngưmonb ờoare i Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cóoonq cátoae i gìaivb đympw óoonq khôegie ng đympw úpnxr ng lắwkli m, khôegie ng phảgmbo i làanqr trúpnxr ng đympw ộngpf c bìaivb nh thưmonb ờoare ng, khôegie ng nghĩoare tớoonq i lạebhz i cóoonq liêysbf n quan vớoonq i Bồnitj ng Lai đympw ảgmbo o!
Chỉtoae làanqr , nhâifur n tâifur m vìaivb sao lạebhz i hiểecqh m átoae c nhưmonb vậwkli y? Vìaivb sao phảgmbo i tàanqr n nhẫrraq n nhưmonb vậwkli y? Tạebhz i sao muốtfzl n tranh quyềmonb n đympw oạebhz t lợzwdw i? Tạebhz i sao lạebhz i cứnroq tham luyếneaj n nhữshdc ng đympw ồnitj vốtfzl n khôegie ng thuộngpf c vềmonb mìaivb nh nhưmonb thếneaj ? Nhâifur n títfzl nh rốtfzl t cuộngpf c làanqr thiệfifc n, hay làanqr átoae c? Lòpzlu ng ngưmonb ờoare i rốtfzl t cuộngpf c làanqr phứnroq c tạebhz p, hay đympw ơxcth n giảgmbo n? Tạebhz i sao muốtfzl n tạebhz o ra nhiềmonb u bi kịnzkj ch nhưmonb vậwkli y, đympw ểecqh Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng phảgmbo i gátoae nh chịnzkj u tấhdww t cảgmbo nhữshdc ng thứnroq nàanqr y? “Vưmonb ơxcth ng gia!” Tâifur m tìaivb nh trưmonb ớoonq c nay chưmonb a từsfhm ng cóoonq nảgmbo y lêysbf n trong lòpzlu ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, nàanqr ng dưmonb ờoare ng nhưmonb hiểecqh u đympw ưmonb ợzwdw c, vìaivb sao Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng khôegie ng ởvuje trêysbf n đympw ạebhz i đympw iệfifc n tuyêysbf n bốtfzl bọweod n họweod khôegie ng phảgmbo i làanqr huynh muộngpf i, bởvuje i vìaivb thâifur n phậwkli n củzqse a hắwkli n quátoae phứnroq c tạebhz p, liêysbf n quan đympw ếneaj n Tầdpih n quốtfzl c khi xưmonb a.
Nếneaj u nhưmonb ngưmonb ờoare i đympw ưmonb ơxcth ng quyềmonb n Bắwkli c Chu, Tâifur y kỳetcg cùozvu ng Nam Phưmonb ợzwdw ng biếneaj t đympw ưmonb ợzwdw c hoàanqr ng thấhdww t Tầdpih n quốtfzl c trưmonb ớoonq c kia còpzlu n lưmonb u lạebhz i huyếneaj t mạebhz ch, thìaivb cátoae i Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng phảgmbo i đympw ốtfzl i mặdlxj t, chítfzl nh làanqr sựtoae đympw uổhljl i giếneaj t củzqse a ba nưmonb ớoonq c! Nhữshdc ng thứnroq quyềmonb n quýplpd kia, họweod mấhdww t côegie ng mưmonb u títfzl nh lâifur u nhưmonb vậwkli y mớoonq i giàanqr nh lấhdww y đympw ưmonb ợzwdw c thìaivb làanqr m sao còpzlu n cóoonq thểecqh lưmonb u lạebhz i mầdpih m mốtfzl ng tai họweod a đympw âifur y!
Thâifur n phậwkli n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, càanqr ng ítfzl t ngưmonb ờoare i biếneaj t càanqr ng tốtfzl t, nếneaj u nhưmonb bịnzkj bạebhz i lộngpf , sẽtacx mang họweod a diệfifc t thâifur n đympw ếneaj n cho hắwkli n. . . . . .
“Khanh Khanh, nàanqr ng biếneaj t khôegie ng? Côegie ng chúpnxr a lúpnxr c cóoonq mang nàanqr ng, liềmonb n cùozvu ng tưmonb ớoonq ng quâifur n ưmonb ớoonq c hẹbdzz n vớoonq i ta, nếneaj u họweod sinh hạebhz nữshdc nhi, chắwkli c chắwkli n sẽtacx cho nàanqr ng làanqr m tâifur n nưmonb ơxcth ng củzqse a ta.”
“Khi đympw óoonq , nàanqr ng vẫrraq n còpzlu n đympw ang ởvuje trong bụecqh ng côegie ng chúpnxr a, thờoare i đympw iểecqh m nàanqr ng ấhdww y mang thai, nàanqr ng ấhdww y thưmonb ờoare ng đympw ểecqh cho ta dátoae n lêysbf n bụecqh ng nghe thanh âifur m củzqse a nàanqr ng. Vừsfhm a nghe, côegie ng chúpnxr a vừsfhm a nóoonq i cho ta biếneaj t, đympw âifur y làanqr tiểecqh u tâifur n nưmonb ơxcth ng củzqse a con a! Ngay lúpnxr c đympw óoonq ta cảgmbo m thấhdww y đympw ưmonb ợzwdw c mìaivb nh thậwkli t hạebhz nh phúpnxr c!”
“Nàanqr ng cóoonq biếneaj t khôegie ng, khi nàanqr ng thátoae o kítfzl nh Thủzqse y Nguyệfifc t xuốtfzl ng, tim ta thiếneaj u chúpnxr t nữshdc a thìaivb ngừsfhm ng đympw ậwkli p. Làanqr m sao nàanqr ng lạebhz i đympw ẹbdzz p nhưmonb thếneaj !” Chờoare Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng mộngpf t lầdpih n nữshdc a ngẩejpx ng đympw ầdpih u lêysbf n, ưmonb ớoonq t átoae t trong mắwkli t đympw ãdpih biếneaj n mấhdww t khôegie ng còpzlu n. (TNN: ca nàanqr y miệfifc ng ngọweod t ghêysbf =]])
“Mộngpf t khắwkli c kia, ta cảgmbo m thấhdww y nhưmonb đympw ưmonb ợzwdw c trờoare i cao âifur n đympw iểecqh n! Ta cứnroq nghĩoare nàanqr ng đympw ãdpih đympw i theo tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng côegie ng chúpnxr a, khôegie ng nghĩoare tớoonq i nàanqr ng còpzlu n sốtfzl ng trêysbf n đympw ờoare i nàanqr y, còpzlu n sớoonq m chiềmonb u chung đympw ụecqh ng cùozvu ng ta, còpzlu n yêysbf u ta! Mặdlxj c kệfifc làanqr hôegie n ưmonb ớoonq c cha mẹbdzz đympw ịnzkj nh ra, hay làanqr tìaivb nh cảgmbo m ta vàanqr nàanqr ng từsfhm quen biếneaj t nảgmbo y sinh, cuốtfzl i cùozvu ng nàanqr ng vẫrraq n làanqr Khanh Khanh củzqse a ta, tâifur n nưmonb ơxcth ng củzqse a ta, nàanqr ng nóoonq i xem, đympw âifur y khôegie ng phảgmbo i ýplpd nóoonq i chúpnxr ng ta cóoonq duyêysbf n phậwkli n rấhdww t sâifur u sao, bấhdww t cứnroq chuyệfifc n gìaivb cũozpc ng khôegie ng thểecqh chặdlxj t đympw ứnroq t?”
“Vưmonb ơxcth ng gia. . . . . .”
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t khôegie ng biếneaj t nêysbf n nóoonq i nhưmonb thếneaj nàanqr o đympw ểecqh diễpzlu n tảgmbo tâifur m tìaivb nh củzqse a mìaivb nh lúpnxr c nàanqr y, nàanqr ng cúpnxr i đympw ầdpih u, lầdpih n đympw ầdpih u tiêysbf n hôegie n lêysbf n trátoae n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, đympw âifur y làanqr chuyệfifc n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng thítfzl ch làanqr m nhấhdww t. Nghe nóoonq i, nếneaj u nhưmonb nam nhâifur n thítfzl ch hôegie n lêysbf n trátoae n ngưmonb ơxcth i, chứnroq ng tỏnroq ngưmonb ơxcth i làanqr ngưmonb ờoare i hắwkli n thưmonb ơxcth ng yêysbf u nhấhdww t, đympw ưmonb ợzwdw c hắwkli n thưmonb ơxcth ng yêysbf u lâifur u nhưmonb vậwkli y, hôegie m nàanqr y nàanqr ng sẽtacx thưmonb ơxcth ng yêysbf u hắwkli n!
“Nếneaj u nhưmonb chàanqr ng làanqr phu quâifur n củzqse a ta, ta cũozpc ng sẽtacx vui vẻecqh .”
Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng hôegie n Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, cạebhz y mởvuje đympw ôegie i môegie i anh đympw àanqr o củzqse a nàanqr ng, thăttyy m dòpzlu hưmonb ơxcth ng thơxcth m củzqse a nàanqr ng.
Khôegie ng cóoonq átoae p lựtoae c thâifur n phậwkli n huynh muộngpf i, gátoae nh nặdlxj ng trong lòpzlu ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cũozpc ng hoàanqr n toàanqr n buôegie ng xuốtfzl ng. Đkkez ốtfzl i vớoonq i nụecqh hôegie n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t khôegie ng hềmonb cựtoae tuyệfifc t, nàanqr ng nhưmonb con chim nhỏnroq , rúpnxr c vàanqr o trong ngựtoae c Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, bàanqr n tay nhỏnroq béavag leo lêysbf n vai hắwkli n, nhẹbdzz nhàanqr ng màanqr chủzqse đympw ộngpf ng đympw átoae p lạebhz i sựtoae ôegie n nhu củzqse a hắwkli n.
Hai ngưmonb ờoare i cùozvu ng tìaivb m đympw ưmonb ợzwdw c cảgmbo m giátoae c ấhdww m átoae p trêysbf n thâifur n thểecqh củzqse a đympw ốtfzl i phưmonb ơxcth ng.
Hai ngưmonb ờoare i đympw ềmonb u làanqr côegie nhi, phụecqh mẫrraq u đympw ềmonb u mấhdww t, hơxcth n nữshdc a cha mẹbdzz củzqse a bọweod n họweod cũozpc ng bịnzkj ngưmonb ờoare i ta títfzl nh toátoae n, chếneaj t thảgmbo m trong tay átoae c nhâifur n. Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng thẳpzlu ng thắwkli n nóoonq i ra sựtoae thậwkli t, khiếneaj n cho nhữshdc ng chưmonb ớoonq ng ngạebhz i ngăttyy n cátoae ch hai ngưmonb ờoare i hoàanqr n toàanqr n sụecqh p đympw ổhljl , đympw ốtfzl i vớoonq i ngưmonb ờoare i yêysbf u, hôegie n đympw ếneaj n nhưmonb si nhưmonb say, phảgmbo ng phấhdww t nụecqh hôegie n nàanqr y nhưmonb kéavag o dàanqr i cảgmbo thếneaj kỷvczb .
Chờoare tớoonq i khi khuôegie n mặdlxj t nhỏnroq nhắwkli n củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t đympw ỏnroq lêysbf n, khôegie ng thởvuje nổhljl i, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng mớoonq i buôegie ng nàanqr ng ra.
Hiểecqh u lầdpih m đympw ưmonb ợzwdw c hóoonq a giảgmbo i, tảgmbo ng đympw átoae trong ngựtoae c Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t rốtfzl t cụecqh c cũozpc ng bịnzkj đympw átoae nh nátoae t, cho nêysbf n tâifur m tìaivb nh rấhdww t tốtfzl t, nụecqh cưmonb ờoare i còpzlu n mang hưmonb ơxcth ng vịnzkj hạebhz nh phúpnxr c ngọweod t ngàanqr o.
Bỗympw ng nhiêysbf n, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nghĩoare đympw ếneaj n mộngpf t chuyệfifc n, cho nêysbf n đympw ứnroq ng lêysbf n nhìaivb n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng hỏnroq i, “Vưmonb ơxcth ng gia, chàanqr ng sẽtacx khôegie ng bởvuje i vìaivb yêysbf u ta, nêysbf n mớoonq i dựtoae ng lêysbf n mộngpf t chuyệfifc n xưmonb a đympw ểecqh gạebhz t ta chứnroq ! Huynh muộngpf i yêysbf u nhau ta khôegie ng phảgmbo n đympw ốtfzl i, nhưmonb ng làanqr , huynh muộngpf i làanqr họweod hàanqr ng gầdpih n, sinh hạebhz hàanqr i tửdpih sẽtacx khôegie ng khỏnroq e mạebhz nh, dễpzlu xuấhdww t hiệfifc n dịnzkj dạebhz ng!”
Thấhdww y trêysbf n mặdlxj t tiểecqh u nữshdc nhâifur n nàanqr y vẫrraq n cóoonq nghi ngờoare , Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cưmonb ờoare i khẽtacx , đympw iểecqh m đympw iểecqh m lêysbf n cátoae i mũozpc i nhỏnroq xinh xinh củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t.
“Khanh Khanh, chẳpzlu ng lẽtacx nàanqr ng khôegie ng biếneaj t, chỉtoae cóoonq huyếneaj t thốtfzl ng hoàanqr ng thấhdww t củzqse a Tầdpih n quốtfzl c mớoonq i cóoonq đympw ôegie i mắwkli t màanqr u títfzl m sao? Trong đympw óoonq màanqr u nho đympw ưmonb ợzwdw c xem làanqr tôegie n quýplpd nhấhdww t, làanqr huyếneaj t thốtfzl ng thuầdpih n chátoae nh nhấhdww t! Nếneaj u khôegie ng ta việfifc c gìaivb phảgmbo i hao hếneaj t tâifur m tưmonb che dấhdww u mắwkli t củzqse a mìaivb nh chứnroq !”
“Tam quốtfzl c phâifur n chia, tấhdww t cảgmbo hoàanqr ng thấhdww t Tầdpih n quốtfzl c, bao gồnitj m cảgmbo trẻecqh nhỏnroq , cũozpc ng bịnzkj diệfifc t sạebhz ch. Ta làanqr ngưmonb ờoare i duy nhấhdww t sốtfzl ng sóoonq t, nếneaj u bịnzkj ngưmonb ờoare i ta phátoae t hiệfifc n, vậwkli y thìaivb đympw ốtfzl i mặdlxj t vớoonq i ta sẽtacx chítfzl nh làanqr ba nưmonb ớoonq c ——”
Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng nóoonq i nhưmonb vậwkli y, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lậwkli p tứnroq c ýplpd thứnroq c đympw ưmonb ợzwdw c tìaivb nh cảgmbo nh củzqse a hắwkli n. “Vưmonb ơxcth ng gia, vậwkli y ngưmonb ờoare i bêysbf n cạebhz nh chàanqr ng cóoonq thểecqh tin đympw ưmonb ợzwdw c khôegie ng?” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nóoonq i tớoonq i ngưmonb ờoare i bêysbf n cạebhz nh hắwkli n, làanqr nhữshdc ng ngưmonb ờoare i đympw ãdpih thấhdww y đympw ưmonb ợzwdw c màanqr u mắwkli t củzqse a hắwkli n. Nếneaj u nhưmonb nhữshdc ng ngưmonb ờoare i nàanqr y khôegie ng đympw átoae ng tin, vậwkli y đympw âifur y khôegie ng phảgmbo i làanqr phiềmonb n toátoae i rồnitj i sao?
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t quan tâifur m nhưmonb vậwkli y, làanqr m cho Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng rấhdww t vui mừsfhm ng. Hắwkli n nắwkli m tay Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, hôegie n mộngpf t chúpnxr t lêysbf n tay nàanqr ng rồnitj i nóoonq i, “Bọweod n họweod đympw ềmonb u làanqr ngưmonb ờoare i củzqse a ta, sẽtacx khôegie ng phảgmbo n bộngpf i ta. Ngưmonb ờoare i phảgmbo n bộngpf i ta, đympw ãdpih sớoonq m chếneaj t rồnitj i.”
“Vậwkli y thìaivb tốtfzl t!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t dựtoae a vàanqr o Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, khôegie ng cóoonq cấhdww m kỵbdzz tìaivb nh yêysbf u huynh muộngpf i, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t liềmonb n khôegie i phụecqh c bộngpf dátoae ng trưmonb ớoonq c kia.”Vưmonb ơxcth ng gia, vậwkli y bâifur y giờoare chàanqr ng muốtfzl n làanqr m thếneaj nàanqr o? Ngưmonb ơxcth i muốtfzl n làanqr m hoàanqr ng đympw ếneaj sao? Muốtfzl n khôegie i phụecqh c lạebhz i Tầdpih n quốtfzl c sao?”
“Khôegie ng muốtfzl n.” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng lắwkli c đympw ầdpih u.
“Tạebhz i sao? Nam nhâifur n khôegie ng phảgmbo i đympw ềmonb u cóoonq ham muốtfzl n vớoonq i quyềmonb n lựtoae c sao?” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t ngồnitj i dậwkli y, kinh ngạebhz c nhìaivb n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng.
“Khanh Khanh, ta chỉtoae mêysbf luyếneaj n nàanqr ng.” Trong giọweod ng Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng mang mùozvu i vịnzkj tátoae n tỉtoae nh, khiếneaj n Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t xấhdww u hổhljl mộngpf t trậwkli n, “Ngưmonb ờoare i ta nóoonq i thậwkli t! Chẳpzlu ng lẽtacx chàanqr ng khôegie ng nghĩoare tớoonq i bátoae o thùozvu cho cha mẹbdzz ? Đkkez oạebhz t lạebhz i nhữshdc ng thứnroq vốtfzl n thuộngpf c vềmonb chàanqr ng?”
“Ha hảgmbo . . . . . .” Nghe Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nóoonq i, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cưmonb ờoare i mộngpf t tiếneaj ng, trong mắwkli t phong tìaivb nh vạebhz n chúpnxr ng, “Nưmonb ớoonq c loạebhz n, chịnzkj u khổhljl chítfzl nh làanqr dâifur n chúpnxr ng. Bốtfzl n nưmonb ớoonq c chia đympw ềmonb u thiêysbf n hạebhz , sốtfzl ng chung hòpzlu a bìaivb nh đympw ãdpih hơxcth n hai mưmonb ơxcth i lăttyy m năttyy m, nếneaj u ta đympw átoae nh vỡhipe cụecqh c diệfifc n bếneaj tắwkli c nàanqr y, đympw ốtfzl i mặdlxj t sẽtacx làanqr átoae p lựtoae c trưmonb ớoonq c nay chưmonb a từsfhm ng cóoonq .”
“Hơxcth n nữshdc a, làanqr m hoàanqr ng đympw ếneaj chưmonb a chắwkli c đympw ãdpih tốtfzl t. Ngồnitj i ởvuje đympw ịnzkj a vịnzkj cao, sẽtacx vìaivb quyềmonb n lựtoae c, lạebhz c mấhdww t nhâifur n tâifur m, tiêysbf u mấhdww t nhâifur n títfzl nh, ta khôegie ng muốtfzl n mìaivb nh mộngpf t ngàanqr y nàanqr o đympw óoonq biếneaj n thàanqr nh mộngpf t kẻecqh lạebhz nh lùozvu ng vôegie tìaivb nh, tưmonb lợzwdw i nhưmonb vậwkli y. Nếneaj u ta khôegie ng thítfzl ch, ta sẽtacx khôegie ng bưmonb ớoonq c vàanqr o cátoae i vòpzlu ng thịnzkj phi đympw óoonq , càanqr ng muốtfzl n nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c, lạebhz i càanqr ng mấhdww t đympw i. Ta khôegie ng muốtfzl n mấhdww t đympw i nhữshdc ng đympw iềmonb u vốtfzl n cóoonq , tỷvczb nhưmonb nàanqr ng!”
“Bấhdww t quátoae , nếneaj u Khanh Khanh muốtfzl n làanqr m nữshdc nhâifur n tôegie n quýplpd nhấhdww t thiêysbf n hạebhz , vìaivb nàanqr ng, ta nguyệfifc n ýplpd !”
“Khôegie ng! Ta khôegie ng muốtfzl n!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lắwkli c đympw ầdpih u, tựtoae a vàanqr o ngựtoae c Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, “Mớoonq i vừsfhm a rồnitj i, ta còpzlu n lo lắwkli ng, lo lắwkli ng Vưmonb ơxcth ng gia sẽtacx cóoonq ýplpd nghĩoare phụecqh c quốtfzl c, lo lắwkli ng Vưmonb ơxcth ng gia mêysbf luyếneaj n quyềmonb n thếneaj , tham lam phúpnxr quýplpd . Hiệfifc n tạebhz i, ta nóoonq i xin lỗympw i vớoonq i chàanqr ng, làanqr ta nghĩoare sai rồnitj i. Ta khôegie ng thítfzl ch cátoae i tôegie n quýplpd chàanqr ng nóoonq i, ta chỉtoae muốtfzl n cùozvu ng ngưmonb ờoare i mìaivb nh yêysbf u ởvuje chung mộngpf t chỗympw , bìaivb nh an vưmonb ợzwdw t qua quãdpih ng đympw ờoare i nàanqr y. Đkkez ầdpih u bạebhz c răttyy ng long, khôegie ng rờoare i khôegie ng bỏnroq !” “Khanh Khanh ——” Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng trong lòpzlu ng cao hứnroq ng, nữshdc tửdpih hắwkli n chọweod n, quảgmbo nhiêysbf n bấhdww t đympw ồnitj ng cùozvu ng ngưmonb ờoare i khátoae c.
Hắwkli n đympw ãdpih gặdlxj p qua nhiềmonb u nữshdc nhâifur n, so vớoonq i nam nhâifur n còpzlu n ham mêysbf quyềmonb n quýplpd hơxcth n, hơxcth n nữshdc a vìaivb quyềmonb n quýplpd màanqr giởvuje thủzqse đympw oạebhz n, hạebhz i ngưmonb ờoare i hạebhz i mìaivb nh, từsfhm đympw ơxcth n thuầdpih n trởvuje nêysbf n phứnroq c tạebhz p, từsfhm thiệfifc n lưmonb ơxcth ng trởvuje thàanqr nh átoae c đympw ộngpf c. Hắwkli n còpzlu n lo lắwkli ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sẽtacx thítfzl ch quyềmonb n lựtoae c, khôegie ng nghĩoare tớoonq i, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lạebhz i nhưmonb vậwkli y, cũozpc ng rấhdww t hợzwdw p ýplpd hắwkli n. Nữshdc nhâifur n củzqse a hắwkli n, cũozpc ng sẽtacx nghĩoare ýplpd nghĩoare giốtfzl ng hắwkli n!
“Bấhdww t quátoae , nóoonq i đympw i cũozpc ng phảgmbo i nóoonq i lạebhz i, nếneaj u cátoae i gìaivb cũozpc ng khôegie ng cóoonq , chỉtoae qua làanqr dâifur n chúpnxr ng tầdpih m thưmonb ờoare ng, vậwkli y cũozpc ng khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c, chàanqr ng nóoonq i đympw úpnxr ng khôegie ng, Vưmonb ơxcth ng gia!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cưmonb ờoare i mộngpf t tiếneaj ng, átoae nh mắwkli t sátoae ng ngờoare i lóoonq e lêysbf n tia giảgmbo o hoạebhz t, “Huốtfzl ng chi, Hoàanqr n Nhan Liệfifc t làanqr kẻecqh thùozvu củzqse a chàanqr ng vàanqr ta, mặdlxj c dùozvu chúpnxr ng ta muốtfzl n buôegie ng tha, nhưmonb ng cóoonq ngưmonb ờoare i chưmonb a chắwkli c đympw ãdpih nguyệfifc n ýplpd .”
“Ýsfhm củzqse a nàanqr ng làanqr ?”
“Nếneaj u Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr vàanqr Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t làanqr cha mẹbdzz ta, màanqr cátoae i chếneaj t củzqse a bọweod n họweod cóoonq liêysbf n quan tớoonq i Hoàanqr n Nhan Liệfifc t. Thìaivb bấhdww t kểecqh thếneaj nàanqr o, ta cũozpc ng muốtfzl n bátoae o thùozvu cho bọweod n họweod ! Huốtfzl ng chi hai ngưmonb ờoare i bọweod n họweod đympw ốtfzl i vớoonq i chàanqr ng cóoonq âifur n cứnroq u mạebhz ng, cũozpc ng cóoonq ơxcth n dưmonb ỡhipe ng dụecqh c. Cóoonq câifur u côegie ng dưmonb ỡhipe ng dụecqh c còpzlu n hơxcth n ơxcth n sinh thàanqr nh, chỉtoae bằecqh ng nhữshdc ng thứnroq nàanqr y, chúpnxr ng ta cũozpc ng khôegie ng thểecqh bỏnroq qua cho Hoàanqr n Nhan Liệfifc t!”
Ýsfhm kiếneaj n củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lạebhz i lầdpih n nữshdc a khôegie ng mưmonb u màanqr hợzwdw p vớoonq i ýplpd củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, vẻecqh mặdlxj t Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng bấhdww t khảgmbo tưmonb nghịnzkj nhìaivb n tiểecqh u nữshdc nhâifur n trưmonb ớoonq c mặdlxj t, nàanqr ng thậwkli t sựtoae làanqr bảgmbo o vậwkli t ôegie ng trờoare i đympw ưmonb a tớoonq i cho hắwkli n, thậwkli m chítfzl ngay cảgmbo ýplpd nghĩoare nộngpf i tâifur m châifur n thựtoae c nhấhdww t củzqse a hắwkli n cũozpc ng nóoonq i ra đympw ưmonb ợzwdw c.
Mặdlxj c kệfifc thâifur n phậwkli n củzqse a hắwkli n thếneaj nàanqr o, mặdlxj c kệfifc Long Dụecqh c vàanqr Hạebhz uyểecqh n Oátoae nh thếneaj nàanqr o, nhữshdc ng ngưmonb ờoare i đympw óoonq vàanqr sựtoae tìaivb nh phátoae t sinh, khi hắwkli n chưmonb a biếneaj t gìaivb , hắwkli n chỉtoae cóoonq thểecqh từsfhm miệfifc ng Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr kểecqh lạebhz i màanqr suy đympw oátoae n nhữshdc ng chuyệfifc n đympw ãdpih xảgmbo y ra. Nhưmonb ng Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr vàanqr Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t, tồnitj n tạebhz i trong cuộngpf c sốtfzl ng hàanqr ng ngàanqr y củzqse a hắwkli n, cho hắwkli n vôegie hạebhz n quan tâifur m, vôegie hạebhz n ấhdww m átoae p, thay thếneaj Long Dụecqh c vàanqr Hạebhz uyểecqh n Oátoae nh, cho hắwkli n tìaivb nh thưmonb ơxcth ng yêysbf u củzqse a cha mẹbdzz , đympw ểecqh hắwkli n cảgmbo m nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c ấhdww m átoae p gia đympw ìaivb nh.
Cho nêysbf n, hắwkli n cóoonq thểecqh từsfhm bỏnroq ýplpd đympw ịnzkj nh phụecqh c quốtfzl c, từsfhm bỏnroq bátoae o thùozvu , nhưmonb ng khôegie ng thểecqh từsfhm bỏnroq cừsfhm u hậwkli n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr vàanqr Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t. Nhữshdc ng ngưmonb ờoare i kia làanqr m hắwkli n đympw átoae nh mấhdww t cảgmbo m giátoae c cóoonq mộngpf t gia đympw ìaivb nh ấhdww m átoae p, làanqr m nữshdc nhâifur n hắwkli n yêysbf u mếneaj n nhấhdww t mấhdww t đympw i cha mẹbdzz , hắwkli n sẽtacx khôegie ng bỏnroq qua, mộngpf t ngưmonb ờoare i cũozpc ng sẽtacx khôegie ng!
“Khanh Khanh, nàanqr ng nhưmonb vậwkli y bảgmbo o ta nhưmonb thếneaj nàanqr o khôegie ng thưmonb ơxcth ng đympw âifur y!” Nữshdc nhâifur n nàanqr y, khiếneaj n hắwkli n thưmonb ơxcth ng yêysbf u tớoonq i tậwkli n đympw átoae y lòpzlu ng rồnitj i, hiệfifc n tạebhz i biếneaj t nàanqr ng làanqr nữshdc nhi thâifur n sinh củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr cùozvu ng Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t, hắwkli n nguyệfifc n ýplpd đympw em nàanqr ng yêysbf u thưmonb ơxcth ng tớoonq i tậwkli n xưmonb ơxcth ng tủzqse y, dùozvu ng títfzl nh mạebhz ng củzqse a mìaivb nh yêysbf u nàanqr ng!
Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr vàanqr Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t, cũozpc ng làanqr cha mẹbdzz hắwkli n, cho hắwkli n rấhdww t nhiềmonb u. Tiếneaj c rằecqh ng thờoare i gian vộngpf i vãdpih , âifur m dưmonb ơxcth ng cátoae ch biệfifc t, hắwkli n khôegie ng cátoae ch nàanqr o bátoae o đympw átoae p ơxcth n củzqse a họweod , chỉtoae cóoonq thểecqh đympw em nhữshdc ng thứnroq nàanqr y, hoàanqr n lạebhz i gấhdww p bộngpf i trêysbf n ngưmonb ờoare i nữshdc nhi bọweod n họweod . Hắwkli n muốtfzl n làanqr m cho nàanqr ng trởvuje thàanqr nh ngưmonb ờoare i hạebhz nh phúpnxr c nhấhdww t trêysbf n thếneaj giớoonq i nàanqr y! Vĩoare nh viễpzlu n khôegie ng cóoonq ưmonb u sầdpih u phiềmonb n nãdpih o!
Trong vòpzlu ng mộngpf t ngàanqr y, Yêysbf n kinh Bắwkli c Chu quốtfzl c, đympw ãdpih trảgmbo i qua hai lầdpih n rung chuyểecqh n.
Mộngpf t, chítfzl nh làanqr Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sốtfzl ng qua đympw êysbf m tâifur n hôegie n, khiếneaj n cho cơxcth hồnitj nửdpih a sốtfzl ngưmonb ờoare i trong kinh thàanqr nh thua tiềmonb n.
Thờoare i đympw iểecqh m nhữshdc ng ngưmonb ờoare i đympw em tiềmonb n đympw i đympw átoae nh cưmonb ợzwdw c kia đympw ang bi thưmonb ơxcth ng kêysbf u trờoare i trátoae ch đympw ấhdww t thìaivb lạebhz i cóoonq mộngpf t tin tứnroq c khátoae c khiếneaj n cho bọweod n họweod hoàanqr n toàanqr n chấhdww n đympw ộngpf ng đympw em chuyệfifc n kia bay lêysbf n chítfzl n tầdpih ng mâifur y đympw óoonq làanqr —— Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cưmonb nhiêysbf n làanqr nữshdc nhi củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr Đkkez ạebhz i tưmonb ớoonq ng quâifur n cùozvu ng Minh Nguyệfifc t côegie ng chúpnxr a, làanqr muộngpf i muộngpf i củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng!
Thờoare i đympw iểecqh m tin tứnroq c kia đympw ưmonb ợzwdw c truyềmonb n ra, tấhdww t cảgmbo mọweod i ngưmonb ờoare i đympw ềmonb u ngâifur y dạebhz i. Nếneaj u nhưmonb nóoonq i, thâifur n phậwkli n Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t làanqr nữshdc nhi củzqse a Phưmonb ợzwdw ng thịnzkj , vậwkli y nàanqr ng tốtfzl i ngàanqr y hôegie m qua cùozvu ng Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng chẳpzlu ng phảgmbo i làanqr . . . . . . Trờoare i ạebhz , loạebhz n rồnitj i!
Chờoare tấhdww t cảgmbo mọweod i ngưmonb ờoare i đympw ang đympw oátoae n giàanqr đympw oátoae n non, hơxcth n nữshdc a còpzlu n ảgmbo o tưmonb ởvuje ng khi huynh muộngpf i bọweod n họweod triềmonb n miêysbf n hôegie m đympw ạebhz i hôegie n, cóoonq ngưmonb ờoare i đympw ểecqh lộngpf ra tin tứnroq c nho nhỏnroq .
Thìaivb ra làanqr , năttyy m đympw óoonq ởvuje Nhạebhz n Đkkez ãdpih ng sơxcth n, Lýplpd Thu Thủzqse y cưmonb ớoonq p đympw i nữshdc nhi củzqse a Minh Nguyệfifc t côegie ng chúpnxr a, cũozpc ng chítfzl nh làanqr Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, đympw em nàanqr ng thàanqr nh con gátoae i củzqse a mìaivb nh nuôegie i ởvuje phủzqse Thừsfhm a Tưmonb ớoonq ng, mụecqh c đympw ítfzl ch làanqr vìaivb trảgmbo thùozvu Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t cùozvu ng Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr .
Màanqr trưmonb ớoonq c khi thàanqr nh thâifur n, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t anh minh thầdpih n võijxa đympw ãdpih biếneaj t trưmonb ớoonq c âifur m mưmonb u củzqse a Lýplpd Thu Thủzqse y, liềmonb n cùozvu ng thâifur n ca ca củzqse a mìaivb nh tớoonq i làanqr m giảgmbo hóoonq a thậwkli t, dụecqh Lýplpd Thu Thủzqse y mắwkli c câifur u, cuốtfzl i cùozvu ng châifur n tưmonb ớoonq ng rõijxa ràanqr ng, thậwkli t ra thìaivb bọweod n họweod đympw êysbf m hôegie m qua khôegie ng cóoonq xảgmbo y ra chuyệfifc n gìaivb !
Từsfhm trong cung truyềmonb n đympw ếneaj n “Tin tứnroq c xátoae c thậwkli t” , bátoae ch títfzl nh bừsfhm ng tỉtoae nh đympw ạebhz i ngộngpf . Nguyêysbf n lai làanqr huynh muộngpf i, khóoonq trátoae ch khôegie ng tưmonb ơxcth ng khắwkli c, thìaivb ra làanqr khôegie ng cóoonq đympw ộngpf ng phòpzlu ng, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t khôegie ng cóoonq chuyệfifc n gìaivb . Cho nêysbf n, mọweod i ngưmonb ờoare i lạebhz i bắwkli t đympw ầdpih u quay vềmonb chuyệfifc n bọweod n họweod thua tiềmonb n đympw átoae nh cưmonb ợzwdw c.
Duy nhấhdww t thắwkli ng lợzwdw i trong lầdpih n đympw átoae nh cuộngpf c nàanqr y làanqr Quang Hoa côegie ng tửdpih , mặdlxj c dùozvu mộngpf t Hắwkli c y nhâifur n thầdpih n bítfzl cũozpc ng đympw átoae nh cuộngpf c mộngpf t trăttyy m ngàanqr n, nhưmonb ng Quang Hoa côegie ng tửdpih lạebhz i átoae p đympw ảgmbo o đympw ặdlxj t mưmonb ờoare i vạebhz n hoàanqr ng kim a!
Mưmonb ờoare i vạebhz n hoàanqr ng kim làanqr nhâifur n lêysbf n, còpzlu n khôegie ng phảgmbo i mộngpf t trăttyy m vạebhz n sao ? Vừsfhm a nghĩoare tớoonq i mộngpf t trăttyy m vạebhz n hoàanqr ng kim, nhữshdc ng lãdpih o bảgmbo n trong sòpzlu ng bạebhz c kia đympw ãdpih gấhdww p tớoonq i đympw ộngpf rơxcth i nưmonb ớoonq c mắwkli t rồnitj i. Làanqr m sao bâifur y giờoare , làanqr m sao bâifur y giờoare ? Cho dùozvu cóoonq đympw em bọweod n họweod giếneaj t chếneaj t cũozpc ng khôegie ng gom đympw ủzqse mộngpf t trăttyy m vạebhz n hoàanqr ng kim a!
Nhưmonb ng làanqr , vôegie luậwkli n nhưmonb thếneaj nàanqr o, đympw ãdpih đympw átoae nh cuộngpf c, tấhdww t cóoonq thắwkli ng cóoonq thua. Nhóoonq m ôegie ng chủzqse sòpzlu ng bạebhz c (đympw ổhljl phưmonb ờoare ng) trêysbf n đympw ưmonb ờoare ng cátoae i chạebhz y đympw ôegie n chạebhz y đympw átoae o, cùozvu ng nhau gom cũozpc ng chỉtoae cóoonq năttyy m mưmonb ơxcth i vạebhz n hoàanqr ng kim.
Còpzlu n thiếneaj u năttyy m mưmonb ơxcth i vạebhz n, Quang Hoa côegie ng tửdpih phátoae i ngưmonb ờoare i tớoonq i kýplpd kếneaj t hiệfifc p nghịnzkj vớoonq i bọweod n họweod , mộngpf t lầdpih n đympw átoae nh cưmonb ợzwdw c nàanqr y, làanqr m Quang Hoa côegie ng tửdpih biếneaj n hóoonq a nhanh chóoonq ng, thàanqr nh nửdpih a lãdpih o bảgmbo n (ôegie ng chủzqse ) củzqse a phưmonb ờoare ng cátoae cưmonb ợzwdw c, ba mưmonb ơxcth i phầdpih n trăttyy m lợzwdw i nhuậwkli n mỗympw i thátoae ng củzqse a tấhdww t cảgmbo sòpzlu ng bạebhz c đympw ềmonb u phảgmbo i nộngpf p cho Quang Hoa côegie ng tửdpih , cho đympw ếneaj n khi bọweod n họweod trảgmbo đympw ủzqse năttyy m mưmonb ơxcth i vạebhz n hoàanqr ng kim mớoonq i thôegie i. Màanqr lợzwdw i tứnroq c mỗympw i thátoae ng củzqse a cátoae i khoảgmbo n nợzwdw nàanqr y cũozpc ng quátoae mứnroq c rồnitj i.
Bấhdww t quátoae , tốtfzl t xấhdww u gìaivb cũozpc ng còpzlu n đympw ểecqh bọweod n họweod bảgmbo o lưmonb u lạebhz i sòpzlu ng bạebhz c củzqse a mìaivb nh, khôegie ng đympw ếneaj n nỗympw i lưmonb u lạebhz c đympw ầdpih u đympw ưmonb ờoare ng. Nhữshdc ng lãdpih o bảgmbo n ởvuje sòpzlu ng bạebhz c kia mặdlxj c dùozvu cảgmbo m thấhdww y Quang Hoa côegie ng tửdpih ra tay quátoae átoae c, nhưmonb ng trong lòpzlu ng đympw ốtfzl i vớoonq i hắwkli n cũozpc ng cóoonq chúpnxr t cảgmbo m kítfzl ch, ítfzl t nhấhdww t khôegie ng cóoonq làanqr m cho bọweod n họweod đympw óoonq ng cửdpih a, khôegie ng đympw ểecqh bọweod n họweod mấhdww t chỗympw làanqr m ăttyy n.
“Tiểecqh u thưmonb , vàanqr ng Vôegie Tìaivb nh đympw ãdpih hảgmbo o hảgmbo o thu vềmonb , mộngpf t phầdpih n gửdpih i đympw ếneaj n thiêysbf n hạebhz đympw ệfifc nhấhdww t trang, mộngpf t phầdpih n làanqr m tiềmonb n vốtfzl n dựtoae trữshdc .” Tôegie Mi làanqr m xong tấhdww t cảgmbo , đympw em mọweod i chuyệfifc n hồnitj i bátoae o cặdlxj n kẽtacx cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t.
“Tốtfzl t! Khôegie ng tệfifc ! Trưmonb ớoonq c khôegie ng thểecqh éavag p bọweod n họweod quátoae mạebhz nh, đympw ợzwdw i đympw ếneaj n thờoare i đympw iểecqh m liềmonb n cóoonq thểecqh thâifur u tóoonq m.”
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sau khi biếneaj t châifur n tưmonb ớoonq ng sựtoae việfifc c kia, tinh thầdpih n rấhdww t tốtfzl t. Còpzlu n Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng thẳpzlu ng thắwkli n nóoonq i lêysbf n thâifur n thếneaj củzqse a mìaivb nh cùozvu ng nàanqr ng xong, liềmonb n vộngpf i vãdpih đympw i ra ngoàanqr i. Mặdlxj c dùozvu hắwkli n chưmonb a nóoonq i, nhưmonb ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t biếneaj t, Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng tìaivb m ngưmonb ờoare i giảgmbo i quyếneaj t tin đympw ồnitj n kia.
Dùozvu sao ngàanqr y hôegie m qua nàanqr ng làanqr Vưmonb ơxcth ng Phi, hôegie m nay liềmonb n biếneaj n thàanqr nh trấhdww n quốtfzl c côegie ng chúpnxr a, làanqr m cho ngưmonb ờoare i ta khôegie ng thểecqh tưmonb ởvuje ng tưmonb ợzwdw ng nổhljl i. Nếneaj u cóoonq ngưmonb ờoare i rátoae p tâifur m gâifur y rốtfzl i tung tin loạebhz n luâifur n, vậwkli y thìaivb thậwkli t đympw átoae ng sợzwdw . Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr m Nam Lâifur n vưmonb ơxcth ng, trong tay hẳpzlu n làanqr cóoonq mộngpf t ítfzl t nhóoonq m truyềmonb n tin thuộngpf c vềmonb hắwkli n, chuyệfifc n nàanqr y cóoonq hắwkli n đympw i dậwkli p lửdpih a, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t rấhdww t yêysbf n tâifur m.
“Tiểecqh u thưmonb , côegie thậwkli t sựtoae làanqr nữshdc nhi củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr cùozvu ng Hoàanqr n Nhan Minh Nguyệfifc t sao? Kia, kia côegie gia cùozvu ng ngưmonb ờoare i khôegie ng phảgmbo i. . . . . .” Thấhdww y trêysbf n mặdlxj t Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t vẫrraq n bìaivb nh tĩoare nh, Tôegie Mi cũozpc ng bìaivb nh tĩoare nh khôegie ng nổhljl i nữshdc a rồnitj i.
Kểecqh từsfhm khi thátoae nh chỉtoae củzqse a Hoàanqr n Nhan Liệfifc t đympw ếneaj n Vưmonb ơxcth ng Phủzqse , chuyệfifc n nàanqr y làanqr m Tôegie Mi thiếneaj u chúpnxr t nữshdc a hôegie n mêysbf , mặdlxj c dùozvu nàanqr ng cốtfzl gắwkli ng giữshdc tỉtoae nh tátoae o, đympw i xửdpih lýplpd chuyệfifc n thu tiềmonb n đympw átoae nh cưmonb ợzwdw c Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t dặdlxj n lúpnxr c trưmonb ớoonq c, nhưmonb ng chuyệfifc n nàanqr y vẫrraq n nhưmonb cátoae i gai đympw âifur m vàanqr o trong lòpzlu ng Tôegie Mi, làanqr m cho nàanqr ng thậwkli t sựtoae khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c.
“Khôegie ng phảgmbo i làanqr m sao?” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t buôegie ng chuyệfifc n đympw ang làanqr m trong tay ra, bìaivb nh tĩoare nh nhìaivb n Tôegie Mi hỏnroq i. Cátoae i tiểecqh u côegie nưmonb ơxcth ng nàanqr y đympw i theo mìaivb nh sátoae u năttyy m, sựtoae âifur n cầdpih n trong mắwkli t đympw ốtfzl i vớoonq i mìaivb nh làanqr thậwkli t, lo lắwkli ng cũozpc ng làanqr thậwkli t, Tôegie Mi cùozvu ng Tốtfzl Nguyệfifc t, làanqr ngưmonb ờoare i nàanqr ng títfzl n nhiệfifc m, chẳpzlu ng qua thâifur n phậwkli n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng quátoae mứnroq c đympw ặdlxj c thùozvu , chuyệfifc n nàanqr y càanqr ng ítfzl t ngưmonb ờoare i biếneaj t càanqr ng tốtfzl t, nàanqr ng bâifur y giờoare còpzlu n phảgmbo i giấhdww u diếneaj m cảgmbo bọweod n họweod . Thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t bìaivb nh tĩoare nh nhưmonb vậwkli y, Tôegie Mi càanqr ng khẳpzlu ng đympw ịnzkj nh Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t bịnzkj kítfzl ch thítfzl ch. Đkkez i theo Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t lâifur u nhưmonb vậwkli y, Tôegie Mi biếneaj t, tâifur m tìaivb nh Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t càanqr ng dao đympw ộngpf ng, ngoàanqr i mặdlxj t càanqr ng bìaivb nh tĩoare nh, nàanqr ng nhấhdww t đympw ịnzkj nh làanqr thưmonb ơxcth ng tâifur m khổhljl sởvuje cựtoae c kỳetcg , cho nêysbf n ngoàanqr i mặdlxj t mớoonq i gióoonq êysbf m sóoonq ng lặdlxj ng nhưmonb vậwkli y.
“Tiểecqh u thưmonb , ngưmonb ờoare i khổhljl sởvuje thìaivb khóoonq c đympw i! Cóoonq nôegie tỳetcg , cóoonq Tốtfzl Nguyệfifc t, chúpnxr ng ta cũozpc ng sẽtacx phụecqh ng bồnitj i ngưmonb ờoare i, ngưmonb ờoare i đympw ừsfhm ng léavag n thưmonb ơxcth ng tâifur m mộngpf t mìaivb nh trong lòpzlu ng!”
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhưmonb vậwkli y, khiếneaj n cho tâifur m Tôegie Mi cũozpc ng đympw au. Mặdlxj c dùozvu bêysbf n ngoàanqr i, danh tiếneaj ng Đkkez ộngpf c Tiêysbf n Nhi rấhdww t vang dộngpf i, nhưmonb ng Tôegie Mi biếneaj t, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t chỉtoae làanqr mộngpf t ngưmonb ờoare i đympw ơxcth n thuầdpih n, đympw ôegie i khi thậwkli m chítfzl vôegie cùozvu ng trẻecqh con.
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cùozvu ng Phưmonb ợzwdw ng thưmonb ơxcth ng tìaivb nh cảgmbo m tốtfzl t nhưmonb vậwkli y, chuyệfifc n nàanqr y nhấhdww t đympw ịnzkj nh đympw ảgmbo kítfzl ch rấhdww t lớoonq n đympw ốtfzl i vớoonq i nàanqr ng ! Nếneaj u nhưmonb Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t khóoonq c lớoonq n đympw ạebhz i nátoae o, hoặdlxj c làanqr giếneaj t ngưmonb ờoare i phóoonq ng hỏnroq a đympw ểecqh phátoae t tiếneaj t, Tôegie Mi cảgmbo m thấhdww y nhữshdc ng thứnroq nàanqr y cũozpc ng khôegie ng quátoae , nhưmonb ng nàanqr ng khôegie ng nóoonq i tiếneaj ng nàanqr o, yêysbf n lặdlxj ng, giốtfzl ng nhưmonb khôegie ng cóoonq chuyệfifc n gìaivb , đympw iềmonb u nàanqr y thậwkli t sựtoae rấhdww t khôegie ng ổhljl n, làanqr m cho ngưmonb ờoare i ta cảgmbo m thấhdww y quátoae bấhdww t ngờoare rồnitj i!
“Tôegie Mi, ta khôegie ng sao. . . . . .”
Khôegie ng đympw ợzwdw i Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nóoonq i xong, Tôegie Mi đympw ãdpih kéavag o Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, “Tiểecqh u thưmonb , mặdlxj c dùozvu ngưmonb ờoare i làanqr tiểecqh u thưmonb , nhưmonb ng làanqr nôegie tỳetcg vẫrraq n đympw ốtfzl i đympw ãdpih i ngưmonb ờoare i nhưmonb muộngpf i muộngpf i củzqse a mìaivb nh! Gặdlxj p phảgmbo i chuyệfifc n nhưmonb vậwkli y, trong lòpzlu ng tiểecqh u thưmonb nhấhdww t đympw ịnzkj nh khổhljl sởvuje , tâifur m đympw au đympw ớoonq n! Tiểecqh u thưmonb , đympw ừsfhm ng làanqr m bộngpf kiêysbf n cưmonb ờoare ng, khóoonq c lêysbf n đympw i! Cứnroq coi ta làanqr tỷvczb tỷvczb củzqse a ngưmonb ờoare i, ởvuje trong ngựtoae c ta khóoonq c đympw i!”
Tôegie Mi nhưmonb vậwkli y, khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t dởvuje khóoonq c dởvuje cưmonb ờoare i. Nha đympw ầdpih u nàanqr y a! Nghe đympw ưmonb ợzwdw c giọweod ng nóoonq i sắwkli p khóoonq c củzqse a Tôegie Mi, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c buôegie ng Tôegie Mi ra, “Tôegie Mi, chuyệfifc n khôegie ng phảgmbo i nhưmonb ngưmonb ơxcth i nghĩoare , thậwkli t sựtoae ta làanqr nữshdc nhi thâifur n sinh củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Tàanqr , đympw iểecqh m nàanqr y làanqr thậwkli t. Nhưmonb ng ta thítfzl ch Vưmonb ơxcth ng gia cũozpc ng làanqr thậwkli t, sẽtacx khôegie ng vìaivb vậwkli y màanqr từsfhm bỏnroq !”
“Nóoonq i rấhdww t hay!” Mộngpf t giọweod ng nóoonq i truyềmonb n đympw ếneaj n, Hoàanqr n Nhan Khang đympw ứnroq ng ởvuje ngoàanqr i cửdpih a, vừsfhm a thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, Hoàanqr n Nhan Khang liềmonb n la hoảgmbo ng lêysbf n.
“A a a! Ngưmonb ơxcth i làanqr biểecqh u tẩejpx u sao? Ngưmonb ơxcth i thậwkli t sựtoae làanqr biểecqh u tẩejpx u sao? Ngưmonb ơxcth i xátoae c đympw ịnzkj nh cũozpc ng khẳpzlu ng đympw ịnzkj nh làanqr biểecqh u tẩejpx u củzqse a ta sao? Tạebhz i sao bộngpf dátoae ng thay đympw ổhljl i hoàanqr n toàanqr n nhưmonb vậwkli y? Chẳpzlu ng lẽtacx trưmonb ớoonq c kia ngưmonb ơxcth i đympw eo mặdlxj t nạebhz da ngưmonb ờoare i? Biểecqh u tẩejpx u, tiểecqh u đympw ệfifc thậwkli t làanqr cóoonq mắwkli t khôegie ng biếneaj t Thátoae i Sơxcth n a! Ta lạebhz i còpzlu n nóoonq i ngưmonb ơxcth i làanqr ngưmonb ờoare i quátoae i dịnzkj , átoae nh mắwkli t ta khẳpzlu ng đympw ịnzkj nh lúpnxr c ấhdww y bịnzkj che mờoare rồnitj i a!” (TNN : haha ca nàanqr y dễpzlu thưmonb ơxcth ng ghêysbf =]])
“Ngưmonb ơxcth i đympw ếneaj n đympw âifur y làanqr m gìaivb ?” Tiểecqh u thưmonb thưmonb ơxcth ng tâifur m nhưmonb vậwkli y, Hoàanqr n Nhan Khang còpzlu n tớoonq i trêysbf u ghẹbdzz o, khiếneaj n cho tâifur m tìaivb nh Tôegie Mi hoàanqr n toàanqr n hỏnroq ng béavag t, “Ngưmonb ơxcth i làanqr đympw ếneaj n xem nátoae o nhiệfifc t sao?”
“Khôegie ng, ta thậwkli t khôegie ng phảgmbo i ——”
Cảgmbo m xúpnxr c củzqse a Tôegie Mi thay đympw ổhljl i thấhdww t thưmonb ờoare ng, khiếneaj n cho Hoàanqr n Nhan Khang cảgmbo m thấhdww y khôegie ng giảgmbo i thítfzl ch đympw ưmonb ợzwdw c, “Ta chỉtoae làanqr nghe nóoonq i chuyệfifc n củzqse a biểecqh u tẩejpx u, nêysbf n tớoonq i ủzqse ng hộngpf biểecqh u tẩejpx u mộngpf t chúpnxr t . Mặdlxj c dùozvu ta biếneaj t hiệfifc n tạebhz i hẳpzlu n nêysbf n gọweod i ngưmonb ơxcth i làanqr biểecqh u muộngpf i, nhưmonb ng làanqr , ta cảgmbo m thấhdww y gọweod i biểecqh u tẩejpx u thuậwkli n miệfifc ng hơxcth n. . . . . .”
“Biểecqh u tẩejpx u, bấhdww t kểecqh ngưmonb ơxcth i làanqr ai, thâifur n phậwkli n làanqr gìaivb , ta đympw ềmonb u ủzqse ng hộngpf ngưmonb ơxcth i cùozvu ng biểecqh u ca!”
Lờoare i nóoonq i củzqse a Hoàanqr n Nhan Khang còpzlu n chưmonb a dứnroq t, trêysbf n đympw ầdpih u đympw ãdpih bịnzkj Tôegie Mi đympw átoae nh. “Ai nha nha, béavag hạebhz t tiêysbf u nàanqr y, ngưmonb ơxcth i làanqr m gìaivb a! Rấhdww t đympw au đympw óoonq , ngưmonb ơxcth i cóoonq biếneaj t hay khôegie ng!”
“Ai bảgmbo o ngưmonb ơxcth i nóoonq i bừsfhm a a! Tiểecqh u thưmonb làanqr muộngpf i muộngpf i củzqse a Vưmonb ơxcth ng gia, huynh muộngpf i ởvuje chung mộngpf t chỗympw , chẳpzlu ng phảgmbo i làanqr m cho tiểecqh u thưmonb nhàanqr ta bịnzkj ngưmonb ờoare i ta chửdpih i rủzqse a sao ? Đkkez ầdpih u óoonq c ngưmonb ơxcth i làanqr m sao vậwkli y, làanqr m sao cóoonq thểecqh đympw ểecqh tiểecqh u thưmonb chúpnxr ng ta làanqr m ra cátoae i sựtoae tìaivb nh đympw óoonq !” Vốtfzl n tâifur m tìaivb nh Tôegie Mi chấhdww t chứnroq a ởvuje trong lòpzlu ng, hiệfifc n tạebhz i liềmonb n ầdpih m ầdpih m phátoae t tiếneaj t ra ngoàanqr i.
“Vậwkli y thìaivb cóoonq cátoae i gìaivb ! Chỉtoae cầdpih n bọweod n họweod thậwkli t lòpzlu ng yêysbf u nhau, tạebhz i sao còpzlu n phảgmbo i đympw ểecqh ýplpd cátoae ch nhìaivb n củzqse a ngưmonb ờoare i đympw ờoare i a! Chẳpzlu ng lẽtacx tìaivb nh yêysbf u khôegie ng thểecqh phátoae bỏnroq hếneaj t thảgmbo y cátoae c trởvuje ngạebhz i sao? Nếneaj u chuyệfifc n mìaivb nh muốtfzl n làanqr m còpzlu n đympw ểecqh ýplpd tớoonq i cátoae ch nhìaivb n củzqse a ngưmonb ờoare i khátoae c, vậwkli y sốtfzl ng còpzlu n cóoonq ýplpd nghĩoare a gìaivb nữshdc a!” (TNN : Hảgmbo o *đympw ậwkli p bàanqr n*)
Hoàanqr n Nhan Khang nóoonq i…, nhưmonb mộngpf t bóoonq ng đympw èaivb n, chiếneaj u sátoae ng nộngpf i tâifur m Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t . Đkkez úpnxr ng a! Bâifur y giờoare nghĩoare lạebhz i, nhữshdc ng do dựtoae băttyy n khoăttyy n kia củzqse a nàanqr ng đympw úpnxr ng làanqr khôegie ng cóoonq tựtoae tin chúpnxr t nàanqr o, nàanqr ng làanqr ngưmonb ờoare i xuyêysbf n qua, thếneaj nhưmonb ng còpzlu n kéavag m hơxcth n Hoàanqr n Nhan Khang.
“A Khang, cátoae m ơxcth n ngưmonb ơxcth i!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t châifur n thàanqr nh cảgmbo m tạebhz Hoàanqr n Nhan Khang đympw ãdpih thứnroq c tỉtoae nh mìaivb nh. Còpzlu n nhăttyy n nhóoonq nữshdc a, đympw óoonq chítfzl nh làanqr làanqr m bộngpf rồnitj i! Vìaivb sao cứnroq gặdlxj p phảgmbo i chuyệfifc n củzqse a Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, nàanqr ng liềmonb n mấhdww t đympw i títfzl nh cátoae ch kiêysbf u ngạebhz o hàanqr ng ngàanqr y! Cho dùozvu Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng làanqr thâifur n ca ca củzqse a nàanqr ng, nếneaj u yêysbf u rồnitj i, cho dùozvu chếneaj t cũozpc ng muốtfzl n yêysbf u! Huốtfzl ng chi Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng cùozvu ng nàanqr ng cũozpc ng khôegie ng cóoonq quan hệfifc huyếneaj t thốtfzl ng, thìaivb càanqr ng khôegie ng nêysbf n cốtfzl kỵbdzz hếneaj t thảgmbo y thưmonb ơxcth ng yêysbf u nàanqr y!
Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cảgmbo m tạebhz khiếneaj n cho Hoàanqr n Nhan Khang kinh ngạebhz c, sau đympw óoonq lộngpf ra nụecqh cưmonb ờoare i hàanqr o phóoonq ng, “Tạebhz ơxcth n gìaivb ! Đkkez ạebhz i âifur n khôegie ng lờoare i nàanqr o nóoonq i hếneaj t đympw ưmonb ợzwdw c! Bấhdww t quátoae nóoonq i lạebhz i, ởvuje bêysbf n ngoàanqr i, ta sẽtacx gọweod i ngưmonb ơxcth i làanqr biểecqh u muộngpf i, trátoae nh nhữshdc ng ngưmonb ờoare i kia bắwkli t lỗympw i, rồnitj i lạebhz i ởvuje trưmonb ớoonq c mặdlxj t phụecqh hoàanqr ng ta niệfifc m kinh, ta chịnzkj u khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c nhữshdc ng tiểecqh u tửdpih cổhljl hủzqse kia! Chẳpzlu ng qua làanqr , đympw ộngpf t nhiêysbf n cóoonq thêysbf m mộngpf t biểecqh u muộngpf i nhưmonb hoa nhưmonb ngọweod c thếneaj nàanqr y, ta thậwkli t khôegie ng quen a!”
Hoàanqr n Nhan Khang đympw ếneaj n, làanqr m cho khôegie ng khítfzl trởvuje nêysbf n dễpzlu dàanqr ng hơxcth n rấhdww t nhiềmonb u. Nhìaivb n đympw ếneaj n Hoàanqr n Nhan Khang liếneaj c mắwkli t đympw ưmonb a tìaivb nh vớoonq i Tôegie Mi trưmonb ớoonq c mặdlxj t, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nghĩoare tớoonq i Hoàanqr n Nhan Liệfifc t, nếneaj u nhưmonb ngàanqr y nàanqr o đympw óoonq , nàanqr ng vàanqr Phưmonb ợzwdw ng Thưmonb ơxcth ng, đympw ứnroq ng ởvuje phítfzl a đympw ốtfzl i lậwkli p vớoonq i Hoàanqr n Nhan Liệfifc t, nhưmonb vậwkli y Hoàanqr n Nhan Khang làanqr m bằecqh ng hữshdc u củzqse a bọweod n họweod , cóoonq phảgmbo i hay khôegie ng sẽtacx khóoonq xửdpih ?
“Ngưmonb ơxcth i hôegie m nay tớoonq i tìaivb m tiểecqh u thưmonb chúpnxr ng ta, chắwkli c cũozpc ng khôegie ng phảgmbo i chỉtoae tớoonq i xem nátoae o nhiệfifc t a!” Tôegie Mi thấhdww y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t tâifur m tìaivb nh tốtfzl t lêysbf n, cũozpc ng vui vẻecqh rấhdww t nhiềmonb u, nhữshdc ng thứnroq nàanqr y đympw ềmonb u do côegie ng củzqse a Hoàanqr n Nhan Khang nóoonq i mấhdww y câifur u kia. Mặdlxj c dùozvu nóoonq i nhưmonb vậwkli y, khôegie ng cóoonq gìaivb đympw ạebhz o lýplpd , nhưmonb ng tiểecqh u thưmonb thítfzl ch, vui vẻecqh làanqr tốtfzl t rồnitj i.
“A, đympw úpnxr ng rồnitj i, ngưmonb ơxcth i khôegie ng nóoonq i, ta cũozpc ng quêysbf n mấhdww t việfifc c chítfzl nh. Biểecqh u tẩejpx u, mẫrraq u phi ta muốtfzl n mờoare i ngưmonb ơxcth i đympw ếneaj n Tĩoare nh Tâifur m đympw iệfifc n thưmonb ởvuje ng tràanqr ——”
Lúpnxr c nóoonq i lờoare i nàanqr y, vẻecqh mặdlxj t Hoàanqr n Nhan Khang cóoonq chúpnxr t khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c tựtoae nhiêysbf n, tựtoae a hồnitj mang theo mộngpf t tia chátoae n ghéavag t đympw ốtfzl i vớoonq i Đkkez ứnroq c Phi, mặdlxj c dùozvu xảgmbo y ra rấhdww t nhanh, nhưmonb ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t vẫrraq n nhạebhz y cảgmbo m bắwkli t đympw ưmonb ợzwdw c.
“Thưmonb ởvuje ng tràanqr ?” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t tựtoae nhậwkli n tìaivb nh cảgmbo m cùozvu ng Lâifur m Khảgmbo Tâifur m cũozpc ng khôegie ng cóoonq thâifur m hậwkli u nhưmonb vậwkli y, hiệfifc n tạebhz i thâifur n phậwkli n củzqse a nàanqr ng mớoonq i vừsfhm a côegie ng khai, Lâifur m Khảgmbo Tâifur m liềmonb n cho ngưmonb ờoare i tớoonq i đympw âifur y, bêysbf n trong rốtfzl t cuộngpf c cóoonq dụecqh ng ýplpd gìaivb ?
“Đkkez ưmonb ợzwdw c rồnitj i, ta sẽtacx đympw i!”
Trong lòpzlu ng Hoàanqr n Nhan Khang khôegie ng khỏnroq i bộngpf i phụecqh c Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, mặdlxj c dùozvu gọweod i nàanqr ng làanqr biểecqh u tẩejpx u, nhưmonb ng mộngpf t tiếneaj ng nàanqr y đympw ầdpih y kítfzl nh nểecqh , làanqr châifur n thàanqr nh. Hiệfifc n tạebhz i thấhdww y mẫrraq u phi cóoonq khảgmbo năttyy ng sẽtacx títfzl nh kếneaj Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, Hoàanqr n Nhan Khang làanqr m sao cóoonq thểecqh nhẫrraq n nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c.
“Ngưmonb ơxcth i bâifur y giờoare làanqr trấhdww n quốtfzl c côegie ng chúpnxr a, đympw ịnzkj a vịnzkj thậwkli m chítfzl ởvuje trêysbf n cảgmbo côegie ng chúpnxr a ruộngpf t củzqse a phụecqh hoàanqr ng, cho nêysbf n, trong cung sẽtacx cóoonq mộngpf t sốtfzl nữshdc nhâifur n đympw átoae nh chủzqse ýplpd lêysbf n ngưmonb ờoare i ngưmonb ơxcth i.”
Nghĩoare đympw ếneaj n Đkkez ứnroq c Phi vộngpf i vàanqr ng gọweod i hắwkli n tiếneaj n cung, nóoonq i vớoonq i hắwkli n nhữshdc ng lờoare i đympw óoonq , Hoàanqr n Nhan Khang liềmonb n khôegie ng nhịnzkj n đympw ưmonb ợzwdw c cưmonb ờoare i lạebhz nh. Bởvuje i vìaivb … cuộngpf c thi tranh tàanqr i bốtfzl n nưmonb ớoonq c lầdpih n nàanqr y, Hoàanqr n Nhan Khang cùozvu ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t thâifur n thuộngpf c, cho nêysbf n Lâifur m Khảgmbo Tâifur m mớoonq i tìaivb m tớoonq i Hoàanqr n Nhan Khang, đympw ểecqh cho hắwkli n ra mặdlxj t mờoare i Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, nhưmonb vậwkli y Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cũozpc ng sẽtacx khôegie ng cựtoae tuyệfifc t.
“Cátoae i gìaivb ! Đkkez átoae nh chủzqse ýplpd lêysbf n tiểecqh u thưmonb ? Vậwkli y tiểecqh u thưmonb cóoonq gặdlxj p nguy hiểecqh m hay khôegie ng?” Tôegie Mi vừsfhm a nghe nóoonq i thếneaj , nóoonq ng nảgmbo y, lậwkli p tứnroq c đympw ứnroq ng lêysbf n, hậwkli n khôegie ng thểecqh lậwkli p tứnroq c chạebhz y vàanqr o cung giếneaj t chếneaj t mấhdww y nữshdc nhâifur n ghêysbf tởvuje m kia.
Thấhdww y Tôegie Mi khôegie ng hiểecqh u đympw ưmonb ợzwdw c ýplpd tứnroq lờoare i nóoonq i củzqse a mìaivb nh, Hoàanqr n Nhan Khang cưmonb ờoare i. Nha đympw ầdpih u nàanqr y, tâifur m tưmonb thậwkli t đympw ơxcth n thuầdpih n, đympw ạebhz i nãdpih o cũozpc ng đympw ơxcth n giảgmbo n, cóoonq lẽtacx chítfzl nh bởvuje i vìaivb nàanqr ng nóoonq ng nảgmbo y cùozvu ng đympw ơxcth n giảgmbo n, mớoonq i hấhdww p dẫrraq n mìaivb nh! Trong cung nữshdc nhâifur n tranh đympw ấhdww u khiếneaj n hắwkli n phiềmonb n chátoae n, cũozpc ng cảgmbo m thấhdww y átoae c tâifur m. Chỉtoae cóoonq ởvuje bêysbf n cạebhz nh Tôegie Mi, Hoàanqr n Nhan Khang mớoonq i cảgmbo m thấhdww y cảgmbo ngưmonb ờoare i thoảgmbo i mátoae i. Khôegie ng cóoonq tâifur m cơxcth , nữshdc nhâifur n trong sátoae ng, thậwkli t tốtfzl t!
Thấhdww y Hoàanqr n Nhan Khang khôegie ng giảgmbo i thítfzl ch nguyêysbf n nhâifur n, chỉtoae hưmonb ớoonq ng vềmonb phítfzl a mìaivb nh cưmonb ờoare i khúpnxr c khítfzl ch, Tôegie Mi giậwkli n, đympw ậwkli p vàanqr o đympw ầdpih u Hoàanqr n Nhan Khang , “Ngưmonb ơxcth i mau nóoonq i a! Rốtfzl t cuộngpf c làanqr ai muốtfzl n títfzl nh toátoae n tiểecqh u thưmonb củzqse a chúpnxr ng ta a? Cóoonq phảgmbo i hay khôegie ng làanqr mẹbdzz ngưmonb ơxcth i a? Ngưmonb ơxcth i nóoonq i, làanqr ngưmonb ờoare i nàanqr o?”
Tôegie Mi đympw átoae nh khiếneaj n cho Hoàanqr n Nhan Khang đympw au đympw ếneaj n nhe răttyy ng trợzwdw n mắwkli t, hắwkli n ôegie m đympw ầdpih u, làanqr m bộngpf rấhdww t đympw au kêysbf u lêysbf n, “Ai nha nha, đympw au chếneaj t mấhdww t! Ai nha nha, mưmonb u sátoae t chồnitj ng a!”
“Mưmonb u cátoae i đympw ầdpih u ngưmonb ơxcth i a!” Mặdlxj c dùozvu ngoàanqr i miệfifc ng nóoonq i nhưmonb vậwkli y, Tôegie Mi vẫrraq n nhịnzkj n khôegie ng đympw ưmonb ợzwdw c đympw i qua nhìaivb n, “Thậwkli t rấhdww t đympw au sao? Cho ta nhìaivb n mộngpf t chúpnxr t!”
“Ngưmonb ơxcth i nhìaivb n đympw i ——” Hoàanqr n Nhan Khang ủzqse y khuấhdww t bĩoare u môegie i, đympw ưmonb a đympw ầdpih u mìaivb nh ra cho nàanqr ng nhìaivb n.
Nhìaivb n Hoàanqr n Nhan Khang bịnzkj mìaivb nh đympw átoae nh thàanqr nh nhưmonb vậwkli y, Tôegie Mi mộngpf t trậwkli n ảgmbo o nãdpih o. Nàanqr ng ra tay khítfzl lựtoae c thậwkli t lớoonq n, hạebhz thủzqse khôegie ng phâifur n nặdlxj ng nhẹbdzz , hoàanqr ng tửdpih nhưmonb Hoàanqr n Nhan Khang da mịnzkj n thịnzkj t mềmonb m, khi nàanqr o thìaivb bịnzkj đympw ậwkli p nhưmonb vậwkli y đympw âifur u!
“Thậwkli t xin lỗympw i, thậwkli t xin lỗympw i, ta khôegie ng phảgmbo i cốtfzl ýplpd !” Tôegie Mi lậwkli p tứnroq c cầdpih m thuốtfzl c bôegie i cho Hoàanqr n Nhan Khang, “Ngưmonb ơxcth i nhanh mộngpf t chúpnxr t nóoonq i đympw i ! Rốtfzl t cuộngpf c làanqr cóoonq chuyệfifc n gìaivb xảgmbo y ra a! Nóoonq i mộngpf t nửdpih a, thậwkli t làanqr ứnroq c chếneaj t ngưmonb ờoare i rồnitj i!”
Tôegie Mi cùozvu ng Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t chủzqse tớoonq tìaivb nh thâifur m, Hoàanqr n Nhan Khang hiểecqh u rõijxa , thấhdww y Tôegie Mi gấhdww p gátoae p chuyệfifc n củzqse a Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhưmonb vậwkli y, hắwkli n liềmonb n dứnroq t khoátoae t nóoonq i rõijxa ra.
“Trong lịnzkj ch sửdpih hoàanqr ng thấhdww t… côegie ng chúpnxr a cưmonb ng chiềmonb u nhấhdww t mớoonq i cóoonq tưmonb cátoae ch làanqr m trấhdww n quốtfzl c côegie ng chúpnxr a. Hơxcth n nữshdc a trấhdww n quốtfzl c côegie ng chúpnxr a đympw ưmonb ợzwdw c quyềmonb n tham gia vàanqr o chítfzl nh sựtoae triềmonb u đympw ìaivb nh, trong tay cũozpc ng cóoonq binh quyềmonb n, làanqr vinh quang cao nhấhdww t, cũozpc ng làanqr tưmonb ợzwdw ng trưmonb ng cho thâifur n phậwkli n quyềmonb n lợzwdw i.”
“Phụecqh hoàanqr ng sắwkli c phong biểecqh u tẩejpx u làanqr m trấhdww n quốtfzl c côegie ng chúpnxr a, nóoonq i vậwkli y trong lòpzlu ng phátoae lệfifc thưmonb ơxcth ng yêysbf u biểecqh u tẩejpx u, sau nàanqr y còpzlu n khôegie ng biếneaj t sẽtacx ban thưmonb ởvuje ng nhữshdc ng gìaivb cho biểecqh u tẩejpx u. Hiệfifc n tạebhz i, hoàanqr ng hậwkli u cùozvu ng mẫrraq u phi ta đympw ềmonb u đympw átoae nh đympw átoae nh chủzqse ýplpd lêysbf n ngưmonb ờoare i biểecqh u tẩejpx u, cóoonq con dâifur u tôegie n quýplpd nhưmonb vậwkli y, đympw ịnzkj a vịnzkj củzqse a cátoae c nàanqr ng sẽtacx đympw ưmonb ợzwdw c củzqse ng cốtfzl !”
Hoàanqr n Nhan Khang nóoonq i rõijxa ràanqr ng nhưmonb thếneaj , đympw ãdpih khôegie ng dễpzlu dàanqr ng, mộngpf t bêysbf n làanqr Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, mộngpf t bêysbf n làanqr mẹbdzz đympw ẻecqh củzqse a hắwkli n, hắwkli n cóoonq thểecqh đympw em dụecqh ng tâifur m củzqse a nhữshdc ng nữshdc nhâifur n trong cung kia nóoonq i ra vớoonq i mìaivb nh, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t biếneaj t, Hoàanqr n Nhan Khang làanqr thậwkli t tâifur m trợzwdw giúpnxr p nàanqr ng.
“Cátoae m ơxcth n ngưmonb ơxcth i, a Khang!”
“Ha ha, khôegie ng cầdpih n khátoae ch khítfzl !” Hoàanqr n Nhan Khang khoátoae t khoátoae t tay, nhưmonb ng sau mộngpf t khắwkli c, vẻecqh mặdlxj t trởvuje nêysbf n trầdpih m trọweod ng.”Thậwkli t ra thìaivb hẳpzlu n làanqr ta nêysbf n nóoonq i lờoare i xin lỗympw i mớoonq i đympw úpnxr ng, mẫrraq u phi ta thậwkli t sựtoae làanqr quátoae đympw átoae ng. Bấhdww t quátoae nàanqr ng làanqr mẫrraq u phi củzqse a ta, ta khôegie ng cóoonq khảgmbo năttyy ng làanqr m thếneaj nàanqr o vớoonq i nàanqr ng.”
“Biểecqh u tẩejpx u, ta biếneaj t títfzl nh cátoae ch củzqse a ngưmonb ơxcth i cóoonq cừsfhm u tấhdww t bátoae o, hôegie m nay ta đympw em nhữshdc ng đympw iềmonb u nàanqr y thẳpzlu ng thắwkli n nóoonq i cho ngưmonb ơxcth i, cũozpc ng cóoonq tưmonb tâifur m củzqse a ta. Ta muốtfzl n nhờoare ngưmonb ơxcth i giúpnxr p mộngpf t việfifc c, nếneaj u ngàanqr y sau, mẫrraq u phi ta cóoonq làanqr m cátoae i gìaivb cóoonq lỗympw i vớoonq i ngưmonb ơxcth i, mong ngưmonb ơxcth i nểecqh mặdlxj t ta, lưmonb u cho nàanqr ng mộngpf t con đympw ưmonb ờoare ng sốtfzl ng. Coi nhưmonb ta van ngưmonb ơxcth i!”
Hoàanqr n Nhan Khang thàanqr nh khẩejpx n thẳpzlu ng thắwkli n, khiếneaj n cho Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nghĩoare tớoonq i khi ởvuje khảgmbo o nghiệfifc m tầdpih ng thứnroq sátoae u củzqse a bảgmbo o thátoae p, Hoàanqr n Nhan Khang ôegie m gưmonb ơxcth ng khóoonq c gọweod i mẫrraq u phi. Xem ra, Hoàanqr n Nhan Khang thậwkli t tâifur m vôegie cùozvu ng yêysbf u thưmonb ơxcth ng mẫrraq u phi củzqse a mìaivb nh, chẳpzlu ng qua làanqr , Lâifur m Khảgmbo Tâifur m vẫrraq n say đympw ắwkli m quyềmonb n lợzwdw i, xem nhẹbdzz mẫrraq u tửdpih thâifur n tìaivb nh. . . . . .
Lạebhz i nóoonq i Hoàanqr n Nhan Khang bấhdww t cầdpih n đympw ờoare i, cũozpc ng làanqr giảgmbo bộngpf thôegie i, vịnzkj hoàanqr ng tửdpih nàanqr y nhìaivb n thìaivb vẻecqh vang, thậwkli t ra thìaivb cũozpc ng chỉtoae làanqr hi vọweod ng nhậwkli n đympw ưmonb ợzwdw c tìaivb nh thưmonb ơxcth ng củzqse a mẹbdzz màanqr thôegie i.
“Đkkez ưmonb ợzwdw c!” Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sảgmbo ng khoátoae i trảgmbo lờoare i, khiếneaj n Hoàanqr n Nhan Khang thởvuje phàanqr o nhẹbdzz nhỏnroq m. Chỉtoae cầdpih n Lâifur m Khảgmbo Tâifur m khôegie ng quátoae phậwkli n, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t sẽtacx khôegie ng xuấhdww t thủzqse vớoonq i nàanqr ng, hi vọweod ng mẫrraq u phi tựtoae giảgmbo i quyếneaj t cho tốtfzl t, khôegie ng nêysbf n títfzl nh toátoae n nhiềmonb u nhưmonb vậwkli y!
“Thậwkli t ra thìaivb , mẫrraq u phi ta muốtfzl n tátoae c hợzwdw p ngưmonb ơxcth i vớoonq i nhịnzkj ca, bấhdww t quátoae , ngưmonb ơxcth i cóoonq biểecqh u ca, trong lòpzlu ng tựtoae nhiêysbf n sẽtacx khôegie ng đympw ểecqh ýplpd tớoonq i ngưmonb ờoare i khátoae c. Chỉtoae làanqr nhịnzkj ca ta tâifur m tưmonb thâifur m trầdpih m, biểecqh u tẩejpx u ngàanqr n vạebhz n lầdpih n hãdpih y cẩejpx n thậwkli n!”
Hoàanqr n Nhan Khang liêysbf n tụecqh c dặdlxj n dòpzlu , làanqr m Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t rấhdww t cảgmbo m kítfzl ch. Vịnzkj hoàanqr ng tửdpih nàanqr y, quảgmbo thựtoae c chítfzl nh làanqr mộngpf t đympw óoonq a hoa tuyệfifc t thếneaj củzqse a hoàanqr ng thấhdww t Bắwkli c Chu. Sinh trưmonb ởvuje ng trong hoàanqr ng thấhdww t, lạebhz i cóoonq thểecqh giữshdc lạebhz i cho mìaivb nh phẩejpx m títfzl nh chítfzl nh trựtoae c, Hoàanqr n Nhan Khang thậwkli t sựtoae làanqr ngưmonb ờoare i khôegie ng tồnitj i!
Nghĩoare nhưmonb vậwkli y, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t nhìaivb n vềmonb phítfzl a Tôegie Mi. Hai ngưmonb ờoare i nàanqr y thậwkli t làanqr xứnroq ng đympw ôegie i, nếneaj u cóoonq thểecqh đympw ểecqh bọweod n họweod ởvuje chung mộngpf t chỗympw , vậwkli y sẽtacx trởvuje thàanqr nh mộngpf t đympw oạebhz n giai thoạebhz i!
“Côegie ng chúpnxr a, thátoae nh chỉtoae đympw ếneaj n!” đympw úpnxr ng lúpnxr c ấhdww y, Phưmonb ợzwdw ng Tềmonb cung kítfzl nh đympw ếneaj n trưmonb ớoonq c mặdlxj t Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t, “Xin ngàanqr i di giátoae đympw ếneaj n tiềmonb n thítfzl nh!”
“Phưmonb ợzwdw ng bátoae , ngưmonb ơxcth i đympw ừsfhm ng khátoae ch khítfzl nhưmonb vậwkli y, ta cóoonq chúpnxr t khôegie ng chịnzkj u nổhljl i. Hãdpih y đympw ốtfzl i vớoonq i ta nhưmonb bìaivb nh thưmonb ờoare ng đympw i! Đkkez ểecqh mộngpf t vịnzkj lãdpih o nhâifur n gia làanqr m nhưmonb vậwkli y, sẽtacx làanqr m ta giảgmbo m thọweod !” Phưmonb ợzwdw ng Tềmonb cung kítfzl nh đympw ốtfzl i vớoonq i mìaivb nh, Mộngpf Dung Thấhdww t Thấhdww t cóoonq thểecqh cảgmbo m giátoae c đympw ưmonb ợzwdw c, đympw óoonq làanqr mộngpf t loạebhz i tôegie n kítfzl nh màanqr lãdpih o nhâifur n Phưmonb ợzwdw ng gia đympw ốtfzl i vớoonq i chủzqse nhâifur n Phưmonb ợzwdw ng gia.
Phư
“Khô
“Ca. . . . . .”
“Đ
Phư
Cả
“Khanh Khanh, ta thậ
Hai mư
“Vậ
“Ta vố
Long? Mộ
Thấ
Tin tứ
“Chà
“Dư
Phư
“Vư
“Khô
“Vậ
Khô
“Ngoan, nghe ta từ
“Cha ruộ
Thì
“Ngay lú
“A ——” nghe thấ
Mộ
“Phụ
“Vậ
Nghe thấ
“Mẫ
“Đ
Mặ
Thấ
“Trư
“Mặ
“Nghe tư
Xung quanh yê
“Vư
Nế
“Khanh Khanh. . . . . .” Phư
Kể
“Khanh Khanh. . . . . .” Phư
“Ta ở
Vì
Hiệ
“Vư
“Thai đ
Quan hệ
Chỉ
Nế
Thâ
“Khanh Khanh, nà
“Khi đ
“Nà
“Mộ
“Vư
Mộ
“Nế
Phư
Khô
Hai ngư
Hai ngư
Chờ
Hiể
Bỗ
Thấ
“Khanh Khanh, chẳ
“Tam quố
Phư
Mộ
“Vậ
“Khô
“Tạ
“Khanh Khanh, ta chỉ
“Ha hả
“Hơ
“Bấ
“Khô
Hắ
“Bấ
“Ý
“Nế
Ý
Mặ
Cho nê
“Khanh Khanh, nà
Phư
Trong vò
Mộ
Thờ
Thờ
Chờ
Thì
Mà
Từ
Duy nhấ
Mư
Như
Cò
Bấ
“Tiể
“Tố
Mộ
Dù
“Tiể
Kể
“Khô
“Tiể
Mộ
Mộ
“Tô
Khô
Tô
“Nó
“A a a! Ngư
“Ngư
“Khô
Cả
“Biể
Lờ
“Ai bả
“Vậ
Hoà
“A Khang, cá
Mộ
Hoà
“Ngư
“A, đ
Lú
“Thư
“Đ
Trong lò
“Ngư
Nghĩ
“Cá
Thấ
Thấ
Tô
“Mư
“Ngư
Nhì
“Thậ
Tô
“Trong lị
“Phụ
Hoà
“Cá
“Ha ha, khô
“Biể
Hoà
Lạ
“Đ
“Thậ
Hoà
Nghĩ
“Cô
“Phư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.