Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 115 : Cái kết cho Hoàn Nhan Liệt

    trước sau   
Trúfxhcc tiêbabnu bêbabnn miệmuhfng Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh, giốnnnsng nhưoewlhyfh sinh mệmuhfnh, cổhyfh phổhyfh* kia cóhyfh chúfxhct giốnnnsng vớlrnsi âlbyqm thanh vọsncdng vềpwct từueermuhfi xưoewla, ngâlbyqn nga, chậmamym rãqphri, tựlrnsa nhưoewl lờpjcli lờpjcli tâlbyqm tìdoiynh dịdfvhu dàlxoeng…..(*bảhxrjn nhạxxwqc viếpueut cho cổhyfh đntclwvjqc) “Côpueupueu ——” khôpueung đntclljszy mộwvjqt láuudpt, mọsncdi ngưoewlpjcli chợmstft nghe thấxxwqy mộwvjqt âlbyqm thanh kỳdfvh quáuudpi.

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft bịdfvh chếpueu trụsvia, trong lòoewlng dâlbyqng lêbabnn mộwvjqt cỗrjfq ghêbabn tởkrthm, mộwvjqt sinh vậmamyt lôpueung láuudpxxwqm nóhyfhng, xuấxxwqt hiệmuhfn trong bụsviang hắqoscn, sinh vậmamyt đntcláuudpng sợmstf kia, chui từueer dạxxwqlxoey củmjmia hắqoscn từueer từueer đntcli lêbabnn tớlrnsi cổhyfh họsncdng.

Đobemếpueun gầljszn khoảhxrjng khoang miệmuhfng, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft thậmamym chípueuhyfh thểmuhf cảhxrjm nhậmamyn đntclưoewlmstfc rõmuhf, mẫwvjqu cổhyfh kia cóhyfh mộwvjqt ípueut châlbyqn, chạxxwqm vàlxoeo cổhyfh họsncdng củmjmia hắqoscn, nhưoewl mộwvjqt câlbyqy cọsncd nhỏlbyq, nhẹxxwq nhàlxoeng quévizxt qua, lạxxwqi giốnnnsng nhưoewlfxhct phảhxrji câlbyqy bồahfapueung anh vàlxoeo khípueu quảhxrjn, ngứksgba đntclếpueun ghêbabn tởkrthm.

“Ọrdsie——” Tuy rằlxoeng khôpueung thểmuhf cửvucm đntclwvjqng, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft vẫwvjqn khóhyfhhyfh thểmuhf áuudpp chếpueu cảhxrjm giáuudpc buồahfan nôpueun. Hắqoscn nôpueun rồahfai lạxxwqi nôpueun, hòoewlng nhổhyfh mẫwvjqu cổhyfh ra.

Nhưoewlng màlxoe, mẫwvjqu cổhyfhlxoey dưoewlpjclng nhưoewl hiểmuhfu đntclưoewlmstfc típueunh ngưoewlpjcli, cóhyfh lẽhadchyfh biếpueut rõmuhf mụsviac đntclípueuch củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft nêbabnn dứksgbt khoáuudpt dừueerng ởkrth đntclupzznh cổhyfh họsncdng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, châlbyqn trưoewllrnsc báuudpm chặkrnot hạxxwqch cửvucma họsncdng* củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, còoewln đntclqoscc ýkrth pháuudpt ra âlbyqm thanh “côpueupueu”, tựlrnsa hồahfa muốnnnsn nóhyfhi, “Ta đntclâlbyqy khôpueung ra, xem ngưoewlơjuwmi làlxoem đntclưoewlmstfc gìdoiy!” (*amidan)

“Côpueupueu!” “Côpueupueu!”


Hoàlxoen Nhan Liệmuhft nghe thấxxwqy âlbyqm thanh pháuudpt ra từueer miệmuhfng mìdoiynh, sợmstf tớlrnsi mứksgbc đntclksgbng khôpueung vữzbvmng. Từueerng, hắqoscn từueerng ngưoewlpjcli đntclksgbng ngoàlxoei, ởkrthbabnn cạxxwqnh nhìdoiyn ngưoewlpjcli kháuudpc bịdfvh mẫwvjqu cổhyfh tra tấxxwqn giàlxoey vòoewl đntclếpueun thốnnnsng khổhyfh, khôpueung nghĩljszhyfh mộwvjqt ngàlxoey hắqoscn lạxxwqi gặkrnop báuudpo ứksgbng nhưoewl thếpueulxoey.

“Mau, mau, bắqosct nóhyfh ra! Bắqosct nóhyfh ra!”

Lờpjcli nàlxoey, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cơjuwm hồahfa rốnnnsng lêbabnn vớlrnsi Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh. Cáuudpc nữzbvm nhâlbyqn lúfxhcc trưoewllrnsc từueerng chếpueut ởkrth Trưoewlpjclng Thu Cung đntclpwctu từueerng sợmstfqphri nhưoewl thếpueulxoey! Hoàlxoen Nhan Liệmuhft rốnnnst cụsviac cóhyfh thểmuhf cảhxrjm nhậmamyn đntclưoewlmstfc cảhxrjm giáuudpc ấxxwqy đntcláuudpng sợmstf đntclếpueun cỡokrzlxoeo.

Hắqoscn khôpueung nhớlrnsmuhf ngưoewlpjcli con gáuudpi thứksgb ba hay thưoewloewl từueerng ởkrthjuwmi nàlxoey, lúfxhcc sắqoscp chếpueut đntclãqphrhyfhi vớlrnsi hắqoscn, “Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, mộwvjqt ngàlxoey nàlxoeo đntclóhyfh, ngưoewlơjuwmi nhấxxwqt đntcldfvhnh sẽhadc gặkrnop báuudpo ứksgbng!” Khi đntclóhyfh, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft đntclnnnsi vớlrnsi lờpjcli nàlxoey còoewln chẳadhrng thèksgbm đntclmuhflbyqm, chỉupzzlxoe đntclếpueun hôpueum nay, hắqoscn rốnnnst cụsviac tin tưoewlkrthng luậmamyt nhâlbyqn quảhxrj luâlbyqn hồahfai, tin tưoewlkrthng chuyệmuhfn báuudpo ứksgbng.

Nhưoewlng màlxoe hắqoscn khôpueung cam lòoewlng! Hắqoscn vẫwvjqn chưoewla nhìdoiyn thấxxwqy Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft, hắqoscn sao cóhyfh thểmuhf buôpueung tha! Kiêbabnn trìdoiyoewlpjcli sáuudpu năhyfhm, mưoewlpjcli sáuudpu năhyfhm nàlxoey đntclpwctu làlxoe hắqoscn làlxoem bạxxwqn bêbabnn ngưoewlpjcli Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft, vìdoiy sao Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft lạxxwqi nóhyfhi đntcli làlxoe đntcli? Hắqoscn khôpueung tin nàlxoeng cóhyfh thểmuhf tuyệmuhft tìdoiynh nhưoewl vậmamyy! Hắqoscn khôpueung thểmuhf chếpueut nhưoewl vậmamyy, hắqoscn muốnnnsn sốnnnsng sóhyfht, chờpjcl Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft cho hắqoscn mộwvjqt câlbyqu trảhxrj lờpjcli!

“Ọrdsie——” Hoàlxoen Nhan Liệmuhft tiếpueup tụsviac nôpueun khan, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh dứksgbt khoáuudpt ngừueerng thổhyfhi tiêbabnu, ôpueum bảhxrj vai nhìdoiyn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft. Ngưoewlpjcli nàlxoey chẳadhrng lẽhadc khôpueung biếpueut, hắqoscn càlxoeng nhưoewl vậmamyy, mẫwvjqu cổhyfh sẽhadclxoeng khôpueung chịdfvhu đntcli ra ngoàlxoei? Nếpueuu nhưoewl Hoàlxoen Nhan Liệmuhft buôpueung lỏlbyqng, mẫwvjqu cổhyfhlxoey nghe đntclưoewlmstfc tiếpueung tiêbabnu, còoewln cóhyfh thểmuhf đntcli ra ngoàlxoei, lúfxhcc nàlxoey hắqoscn cứksgbpueun nhưoewl vậmamyy, còoewln thiếpueuu đntcliềpwctu muốnnnsn dùeeuing tay móhyfhc cổhyfh họsncdng, mẫwvjqu cổhyfh thôpueung minh cỡokrzlxoeo, nhưoewl thếpueulxoeo lạxxwqi chịdfvhu đntcli ra!

“Côpueupueu!” Mẫwvjqu cổhyfh tựlrnsa hồahfa hạxxwq quyếpueut tâlbyqm, muốnnnsn trêbabnu chọsncdc Hoàlxoen Nhan Liệmuhft.

hyfh buôpueung móhyfhng vuốnnnst ra, rờpjcli hạxxwqch cửvucma họsncdng, giãqphry dụsviaa thâlbyqn hìdoiynh bévizxo núfxhcc, lúfxhcc lúfxhcc bòoewl vềpwct phípueua trưoewllrnsc vàlxoei bưoewllrnsc, đntcli tớlrnsi trêbabnn đntclljszu lưoewlokrzi Hoàlxoen Nhan Liệmuhft.”Côpueupueu!”

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cho rằlxoeng mẫwvjqu cổhyfh muốnnnsn đntcli ra, rấxxwqt làlxoe cao hứksgbng, tiếpueup tụsviac nôpueun khan, khôpueung nghĩljsz tớlrnsi móhyfhng vuốnnnst mẫwvjqu cổhyfh bấxxwqu chặkrnot lấxxwqy đntclljszu lưoewlokrzi củmjmia hắqoscn, màlxoe hai cáuudpi răhyfhng nanh sắqoscc bévizxn ởkrth trưoewllrnsc miệmuhfng mẫwvjqu cổhyfh lạxxwqi mộwvjqt pháuudpt đntclâlbyqm vàlxoeo trêbabnn đntclljszu lưoewlokrzi Hoàlxoen Nhan Liệmuhft.

“A ——” Tiếpueung thévizxt chóhyfhi tai khôpueung rõmuhf âlbyqm truyềpwctn ra từueer cổhyfh họsncdng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft . Hắqoscn đntclau đntclếpueun nỗrjfqi đntclljszu đntclljszy làlxoe mồahfapueui, miệmuhfng đntclljszy máuudpu tưoewlơjuwmi.

Nhấxxwqm nháuudpp mùeeuii vịdfvhuudpu tưoewlơjuwmi, mẫwvjqu cổhyfh cựlrnsc kỳdfvh vui vẻmstf, cáuudpi miệmuhfng lớlrnsn múfxhct máuudpu tưoewlơjuwmi trêbabnn đntclljszu lưoewlokrzi Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, còoewln pháuudpt ra “ùeeuing ụsviac ùeeuing ụsviac”, giốnnnsng nhưoewl âlbyqm thanh uốnnnsng nưoewllrnsc củmjmia đntclksgba nhỏlbyq.

Chứksgbng kiếpueun mẫwvjqu cổhyfh nguyêbabnn lai làlxoeuudpi loạxxwqi đntcláuudpng sợmstf nhưoewl vậmamyy, trong lòoewlng Hoàlxoen Nhan Khang cảhxrjm thấxxwqy sợmstfqphri. Lạxxwqi thấxxwqy phụsvia hoàlxoeng mìdoiynh phảhxrji chịdfvhu tra tấxxwqn nhưoewl thếpueu, Hoàlxoen Nhan Khang cóhyfh chúfxhct khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng.

“Thảhxrj hắqoscn đntcli…” Hoàlxoen Nhan Khang nóhyfhi rấxxwqt nhỏlbyq, hắqoscn khôpueung muốnnnsn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft quáuudp mứksgbc bi thảhxrjm, cho nêbabnn mởkrth miệmuhfng cầljszu Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh. Mặkrnoc dùeeui, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft rõmuhflxoeng đntclãqphrlxoem sai, nhưoewlng trơjuwm mắqosct nhìdoiyn sinh phụsvia* củmjmia mìdoiynh chậmamyt vậmamyt nhưoewl vậmamyy, Hoàlxoen Nhan Khang khôpueung làlxoem đntclưoewlmstfc.(*cha đntclmstf)


Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh vốnnnsn cũlxoeng khôpueung đntcldfvhnh tra tấxxwqn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, nhưoewlng lãqphro ta lạxxwqi vôpueudoiynh dùeeuing phưoewlơjuwmng thứksgbc “phun” đntclmuhf bứksgbc mẫwvjqu cổhyfh, khiếpueun mẫwvjqu cổhyfh tứksgbc giậmamyn, cho nêbabnn mẫwvjqu cổhyfh mớlrnsi tra tấxxwqn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft nhưoewl vậmamyy.

Đobemkrnot trúfxhcc tiêbabnu bêbabnn miệmuhfng, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh lầljszn nữzbvma thổhyfhi nêbabnn giai đntcliệmuhfu đntclwvjqng lòoewlng ngưoewlpjcli. Mẫwvjqu cổhyfh nghe đntclưoewlmstfc làlxoen đntcliệmuhfu nàlxoey, ngẩkrthng đntclljszu, nhìdoiyn nhìdoiyn vềpwct phípueua ngoàlxoei, cóhyfh chúfxhct do dựlrns.

Đobemljszu lưoewlokrzi trêbabnn khóhyfhe miệmuhfng, đntclang chảhxrjy mộwvjqt dòoewlng máuudpu tưoewlơjuwmi ngon làlxoenh, nhưoewlng nóhyfh khôpueung cáuudpch nàlxoeo chốnnnsng lạxxwqi mệmuhfnh lệmuhfnh củmjmia tiếpueung tiêbabnu, rốnnnst cuộwvjqc phảhxrji lựlrnsa chọsncdn nhưoewl thếpueulxoeo đntclâlbyqy? Mẫwvjqu cổhyfh phâlbyqn vâlbyqn.

Nếpueuu làlxoe vừueera rồahfai, mẫwvjqu cổhyfh nhấxxwqt đntcldfvhnh sẽhadc trựlrnsc tiếpueup bòoewl ra khỏlbyqi miệmuhfng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, nhưoewlng bâlbyqy giờpjcl, máuudpu ngưoewlpjcli tưoewlơjuwmi ngon đntclang ởkrthbabnn khóhyfhe miệmuhfng nóhyfh, tảhxrjn ra hưoewlơjuwmng vịdfvh thơjuwmm ngáuudpt, làlxoem mẫwvjqu cổhyfhhyfh chúfxhct lưoewlu luyếpueun.

Thấxxwqy mẫwvjqu cổhyfh nhưoewl vậmamyy, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cưoewlpjcli cưoewlpjcli, tiếpueup tụsviac thổhyfhi tiêbabnu. Hắqoscn biếpueut rõmuhf, mẫwvjqu cổhyfh luyếpueun tiếpueuc sựlrnsoewlơjuwmi ngon củmjmia máuudpu ngưoewlpjcli, đntclâlbyqy làlxoe mộwvjqt trong nhữzbvmng thứksgbc ăhyfhn nóhyfhbabnu thípueuch nhấxxwqt, cho nêbabnn hiệmuhfn tạxxwqi phảhxrji nhẫwvjqn nạxxwqi dụsvia dỗrjfqhyfh ra.

ahfa mộwvjqt bêbabnn, Tấxxwqn Mặkrnoc cùeeuing Tốnnns Nguyệmuhft đntclkrnot mộwvjqt mảhxrjnh trúfxhcc rộwvjqng bằlxoeng hai ngóhyfhn tay trưoewllrnsc miệmuhfng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, chípueunh giữzbvma mảhxrjnh trúfxhcc lõmuhfm xuốnnnsng mộwvjqt cáuudpi rãqphrnh sâlbyqu, đntclljszu còoewln lạxxwqi găhyfhn liềpwctn vớlrnsi mộwvjqt bìdoiynh ngọsncdc khévizxo lévizxo. Tôpueu Mi đntclnnnst lửvucma, đntclem bìdoiynh ngọsncdc gáuudpc ởkrth trêbabnn lửvucma, chậmamym rãqphri nung.

Khôpueung đntclljszy mộwvjqt láuudpt, mộwvjqt cổhyfhoewlơjuwmng thơjuwmm kỳdfvh lạxxwq từueerdoiynh ngọsncdc bay ra, truyềpwctn khắqoscp cảhxrj gian phòoewlng.

“Côpueupueu!” Mẫwvjqu cổhyfh nhạxxwqy cảhxrjm ngửvucmi thấxxwqy mùeeuii thơjuwmm, giãqphry dụsviaa thâlbyqn thểmuhf mậmamyp mạxxwqp đntcli tớlrnsi bêbabnn khóhyfhe miệmuhfng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft ngắqoscm nhìdoiyn.

pueu Mi cầljszm trong tay cáuudpi quạxxwqt nhỏlbyq, quạxxwqt cho hưoewlơjuwmng thơjuwmm bay vềpwctoewllrnsng mẫwvjqu cổhyfh, mùeeuii thơjuwmm nồahfang đntclmamym lan tỏlbyqa, mẫwvjqu cổhyfh lậmamyp tứksgbc hưoewlng phấxxwqn.

“Côpueupueu! Côpueupueu!” Pháuudpt hiệmuhfn mùeeuii vịdfvh so vớlrnsi máuudpu ngưoewlpjcli còoewln ngon hơjuwmn, mẫwvjqu cổhyfhjuwm hồahfa “nhảhxrjy vọsncdt” từueer trong miệmuhfng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft ra, đntcli dọsncdc theo “cáuudpi cầljszu” màlxoe Tốnnns Nguyệmuhft cùeeuing Tấxxwqn Mặkrnoc dựlrnsng sẵraqrn cho nóhyfh, chạxxwqy thẳadhrng tớlrnsi bìdoiynh ngọsncdc.

Khi đntclếpueun miệmuhfng bìdoiynh ngọsncdc, mẫwvjqu cổhyfhoewln đntclkrnoc biệmuhft bòoewl chậmamym rãqphri từueer miệmuhfng bìdoiynh, bòoewllxoeo bêbabnn trong xem, khôpueung đntclmstfi nóhyfh nhìdoiyn rõmuhf đntclahfa vậmamyt bêbabnn trong, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh đntclãqphreeuing tăhyfhm tre đntclkrthy nóhyfh xuốnnnsng, Tôpueu Mi lậmamyp tứksgbc đntclmamyy bìdoiynh ngọsncdc lạxxwqi, nhốnnnst mẫwvjqu cổhyfhlxoeo trong bìdoiynh.

“Tốnnnst lắqoscm.” Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nóhyfhi, khiếpueun mọsncdi ngưoewlpjcli thởkrth phàlxoeo nhẹxxwq nhõmuhfm.

doiynh ảhxrjnh mẫwvjqu cổhyfh vừueera rồahfai vẫwvjqn còoewln lưoewlu lạxxwqi trong đntclljszu mọsncdi ngưoewlpjcli… Thâlbyqn hìdoiynh mậmamyp tròoewln, con mắqosct sắqoscc bévizxn nhỏlbyquudpu đntcllbyq, nhìdoiyn màlxoe sởkrthn gai ốnnnsc. Cũlxoeng may cóhyfh Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh, bắqosct đntclưoewlmstfc mẫwvjqu cổhyfh, đntclóhyfhlxoe mộwvjqt chuyệmuhfn vôpueueeuing tốnnnst!


“Đobemueerng tắqosct lửvucma! Tiếpueup tụsviac nung! Giữzbvm lửvucma nhỏlbyq, đntclueerng làlxoem cho nhiệmuhft đntclwvjqhyfhng lêbabnn quáuudp nhanh! Hiệmuhfn tạxxwqi ta muốnnnsn gọsncdi tửvucm cổhyfh!”

Vừueera rồahfai chỉupzzlxoe gọsncdi mẫwvjqu cổhyfh ra từueer thâlbyqn thểmuhf Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, lúfxhcc nàlxoey lấxxwqy tửvucm cổhyfh, mớlrnsi làlxoe trọsncdng đntcliểmuhfm trong trọsncdng đntcliểmuhfm. Tấxxwqt cảhxrj mọsncdi ngưoewlpjcli tậmamyp trung yêbabnn lặkrnong, ngay cảhxrj Hoàlxoen Nhan Liệmuhft đntclau đntclếpueun nỗrjfqi khôpueung ngừueerng kêbabnu rêbabnn, cũlxoeng bịdfvh Tấxxwqn Mặkrnoc đntcliểmuhfm áuudp huyệmuhft, khiếpueun hắqoscn khôpueung thểmuhf pháuudpt ra âlbyqm thanh.

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh ngậmamym tiêbabnu trúfxhcc, thờpjcli đntcliểmuhfm hắqoscn thổhyfhi ra làlxoen đntcliệmuhfu, mọsncdi ngưoewlpjcli rõmuhflxoeng cóhyfh thểmuhf nghe ra, đntcliệmuhfu nàlxoey khôpueung giốnnnsng đntcliệmuhfu khi nãqphry. Cóhyfh chúfxhct vui sưoewllrnsng, cóhyfh chúfxhct ngâlbyqy thơjuwm. Tửvucm cổhyfh, cũlxoeng giốnnnsng vớlrnsi trẻmstf con, tựlrns nhiêbabnn phảhxrji dùeeuing nhạxxwqc tưoewlơjuwmi vui, mớlrnsi cóhyfh thểmuhf bắqosct nóhyfh tỉupzznh lạxxwqi.

“Côpueupueu!” Mẫwvjqu cổhyfh trong bìdoiynh ngọsncdc, dưoewlpjclng nhưoewloewln chưoewla pháuudpt hiệmuhfn ra ngue hiểmuhfm sắqoscp đntclếpueun, cũlxoeng phốnnnsi hợmstfp vớlrnsi Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh, pháuudpt ra âlbyqm thanh ” côpueupueu”, giốnnnsng nhưoewllxoebabnu gọsncdi con củmjmia nóhyfh, trong đntclâlbyqy cóhyfh mộwvjqt bữzbvma tiệmuhfc ngon rấxxwqt lớlrnsn, mau tớlrnsi cùeeuing thưoewlkrthng thứksgbc.

Khôpueung giốnnnsng vớlrnsi mẫwvjqu cổhyfh “côpueupueu”, âlbyqm thanh tửvucm cổhyfh pháuudpt ra ”ộwvjqp ộwvjqp”nhưoewl tiếpueung ếpueuch kêbabnu, âlbyqm thanh khôpueung cóhyfh cao bằlxoeng mẫwvjqu cổhyfh, nhưoewlng lạxxwqi nghe vôpueueeuing rõmuhflxoeng.

“Ộpueup ộwvjqp —— ộwvjqp ộwvjqp —— ”

lxoe tửvucm cổhyfh! Mọsncdi ngưoewlpjcli trao đntclhyfhi áuudpnh mắqosct, chỉupzz cầljszn gọsncdi ra tửvucm cổhyfh, nhốnnnst nóhyfheeuing mẫwvjqu cổhyfhkrth trong bìdoiynh ngọsncdc, phốnnnsi hợmstfp vớlrnsi thuốnnnsc Đobemôpueung y cùeeuing dầljszu chèksgb (tinh dầljszu chiếpueut xuấxxwqt từueerlbyqy tràlxoe) nấxxwqu vớlrnsi nhau, vấxxwqn đntclpwctlxoey liềpwctn đntclưoewlmstfc giảhxrji quyếpueut.

Chỉupzzlxoe, nghe đntclưoewlmstfc chốnnnsc láuudpt, sắqoscc mặkrnot Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh liềpwctn trởkrthbabnn u áuudpm trầljszm xuốnnnsng. Hắqoscn thổhyfhi tiêbabnu, tìdoiym kiếpueum nơjuwmi pháuudpt ra âlbyqm thanh “Ộpueup ộwvjqp”, cuốnnnsi cùeeuing, lạxxwqi đntcli đntclếpueun trưoewllrnsc mặkrnot Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt.

fxhcc nàlxoey, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cũlxoeng nghe đntclưoewlmstfc âlbyqm thanh truyềpwctn đntclếpueun từueer trong bụsviang mìdoiynh, lòoewlng bàlxoen tay đntclljszy mồahfapueui, sắqoscc mặkrnot trắqoscng bệmuhfch.

“Chuyệmuhfn gìdoiy xảhxrjy ra? Tạxxwqi sao cóhyfh thểmuhf nhưoewl vậmamyy?” Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntclksgbng mộwvjqt bêbabnn, từueer trêbabnn mặkrnot Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh đntclãqphr nhậmamyn ra típueunh nghiêbabnm trọsncdng củmjmia vấxxwqn đntclpwct.

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh buôpueung tiêbabnu trúfxhcc, nhìdoiyn chằlxoem chằlxoem vàlxoeo bụsviang Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, mộwvjqt tay nắqoscm lấxxwqy tay Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, bắqosct mạxxwqch cho nàlxoeng. Kếpueut quảhxrj khiếpueun sắqoscc mặkrnot Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh càlxoeng thêbabnm khóhyfh coi.

“Làlxoem sao vậmamyy?” trong lòoewlng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cóhyfh mộwvjqt loạxxwqi dựlrns cảhxrjm khôpueung làlxoenh, nhưoewlng màlxoe hắqoscn chưoewla kịdfvhp nóhyfhi thêbabnm lờpjcli nàlxoeo, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh đntclãqphr mộwvjqt pháuudpt đntcláuudpnh vàlxoeo khuôpueun mặkrnot tuấxxwqn túfxhc củmjmia Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, “Khốnnnsn kiếpueup —— ”

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh rốnnnsng mộwvjqt tiếpueung, mộwvjqt quyềpwctn nặkrnong nềpwct đntcláuudpnh tớlrnsi, khiếpueun tấxxwqt cảhxrj mọsncdi ngưoewlpjcli choáuudpng váuudpng. Chỉupzz thấxxwqy, thâlbyqn ảhxrjnh màlxoeu típueum bổhyfh nhàlxoeo qua, évizxp Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng xuốnnnsng đntclxxwqt, trựlrnsc tiếpueup dang châlbyqn đntclèksgb hắqoscn. “Ngưoewlơjuwmi têbabnn khốnnnsn kiếpueup nàlxoey!” Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh lạxxwqi gàlxoeo thévizxt, mộwvjqt quyềpwctn nữzbvma quévizxt qua, lầljszn nàlxoey lạxxwqi bịdfvh Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng mộwvjqt pháuudpt bắqosct đntclưoewlmstfc.


fxhcc trưoewllrnsc, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng khôpueung cóhyfh bấxxwqt kỳdfvh phòoewlng bịdfvh, miễdmtan cưoewlokrzng bịdfvh trúfxhcng mộwvjqt quyềpwctn, lúfxhcc nàlxoey máuudp tráuudpi đntclãqphroewlng đntcllbyqbabnn, môpueui bịdfvhuudpch do va vàlxoeo hàlxoem răhyfhng, khóhyfhe miệmuhfng chảhxrjy máuudpu. Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng khôpueung biếpueut Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh tạxxwqi sao phảhxrji nhưoewl vậmamyy, chỉupzzlxoe đntclãqphr trúfxhcng mộwvjqt quyềpwctn, lầljszn nàlxoey, sẽhadc khôpueung đntclmuhf cho hắqoscn lạxxwqi đntcláuudpnh trúfxhcng mìdoiynh.

Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng phảhxrjn kípueuch, làlxoem Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh càlxoeng phẫwvjqn nộwvjq. Trong miệmuhfng hôpueu “khốnnnsn kiếpueup”, cùeeuing Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng quấxxwqn thàlxoenh mộwvjqt thểmuhf, đntcláuudpnh nhau trêbabnn mặkrnot đntclxxwqt.

Cảhxrjnh tưoewlmstfng nàlxoey, lậmamyp tứksgbc làlxoem ngưoewlpjcli bêbabnn cạxxwqnh nhìdoiyn đntclếpueun ngâlbyqy ngốnnnsc. Chuyệmuhfn gìdoiy xảhxrjy ra vậmamyy? Tạxxwqi sao Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cáuudpi gìdoiylxoeng khôpueung nóhyfhi, trựlrnsc tiếpueup đntclwvjqng thủmjmi? Rốnnnst cuộwvjqc xảhxrjy ra vấxxwqn đntclpwctdoiy?

“Ngăhyfhn bọsncdn họsncd hạxxwqi!” Chứksgbng kiếpueun hai đntclxxwqi nam nhâlbyqn giốnnnsng nhưoewl đntclksgba nhỏlbyqhyfhn lộwvjqn trêbabnn mặkrnot đntclxxwqt đntcláuudpnh nhau, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt làlxoe ngưoewlpjcli lýkrth trípueu nhấxxwqt. Nàlxoeng vừueera nóhyfhi, hai ngưoewlpjcli Hoàlxoen Nhan Khang cùeeuing Tấxxwqn Mặkrnoc, mộwvjqt ngưoewlpjcli kévizxo mộwvjqt ngưoewlpjcli, mấxxwqt hếpueut nữzbvma ngàlxoey, mớlrnsi táuudpch Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng ra khỏlbyqi Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh. (TC: đntclếpueun cuốnnnsi vẫwvjqn làlxoe Tiểmuhfu Thịdfvhnh củmjmia ta bịdfvh bắqosct nạxxwqt, Thưoewlơjuwmng ca quáuudpoewlu hãqphrn~~~)

fxhcc nàlxoey, hai ngưoewlpjcli đntclãqphr khôpueung còoewln bộwvjquudpng anh tuấxxwqn tiêbabnu sáuudpi, toàlxoen thâlbyqn đntclpwctu dípueunh bụsviai đntclxxwqt, máuudp tráuudpi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng bịdfvh thưoewlơjuwmng, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cũlxoeng khôpueung tốnnnst hơjuwmn bao nhiêbabnu, mắqosct phảhxrji sưoewlng nhưoewl ôpueung giàlxoe, vốnnnsn làlxoe đntclôpueui mắqosct trong sáuudpng, lúfxhcc nàlxoey hípueup lạxxwqi thàlxoenh mộwvjqt khe hởkrth.

“Khốnnnsn kiếpueup!” Tuy bịdfvhvizxo ra, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh vẫwvjqn khôpueung ngừueerng mắqoscng chửvucmi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, áuudpnh mắqosct tràlxoen đntclljszy phẫwvjqn nộwvjq, làlxoem nghi hoặkrnoc trong lòoewlng mọsncdi ngưoewlpjcli khôpueung ngừueerng phóhyfhng đntclxxwqi. Rốnnnst cuộwvjqc làlxoe chuyệmuhfn gìdoiylxoelxoem Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh khôpueung khốnnnsng chếpueu đntclưoewlmstfc nhưoewl vậmamyy?

“Cóhyfh phảhxrji làlxoe tửvucm cổhyfhhyfh vấxxwqn đntclpwctdoiy?” Nhớlrns lạxxwqi trưoewllrnsc lúfxhcc Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh “tậmamyp kípueuch”Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, đntclãqphr từueerng bắqosct mạxxwqch cho Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Tấxxwqn Mặkrnoc nhưoewllrnsng màlxoey, chẳadhrng lẽhadc vấxxwqn đntclpwctlxoe từueer đntclâlbyqy? Tấxxwqn Mặkrnoc đntclkrnot tay lêbabnn cổhyfh tay Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, khôpueung đntclljszy mộwvjqt láuudpt, sắqoscc mặkrnot Tấxxwqn Mặkrnoc cũlxoeng cũlxoeng đntclxxwqi biếpueun.

“Rốnnnst cuộwvjqc làlxoem sao! Cáuudpc ngưoewlơjuwmi nóhyfhi mau lêbabnn! Thậmamyt sựlrnslxoe gấxxwqp chếpueut ngưoewlpjcli!” Tôpueu Mi thấxxwqy Tấxxwqn Mặkrnoc cùeeuing Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh giốnnnsng nhau, sắqoscc mặkrnot đntclpwctu trởkrthbabnn khóhyfh coi, trong lòoewlng khôpueung yêbabnn đntclưoewlmstfc, trựlrnsc tiếpueup hôpueubabnn.

“Côpueung chúfxhca, c-óhyfh- t-h-a-i.”

Tấxxwqn Mặkrnoc nóhyfhi ra đntcláuudpp áuudpn, mọsncdi ngưoewlpjcli mớlrnsi vừueera rồahfai còoewln khẩkrthn trưoewlơjuwmng, vìdoiy tin tứksgbc nàlxoey, sắqoscc mặkrnot cũlxoeng tốnnnst lêbabnn.

“Thậmamyt tốnnnst quáuudp! Tiểmuhfu thưoewlhyfh thai!” Tôpueu Mi kêbabnu lêbabnn, vừueera hôpueubabnn, đntclãqphr cảhxrjm thấxxwqy cóhyfhdoiy đntclóhyfh khôpueung đntclúfxhcng. Nếpueuu nhưoewluudpi nàlxoey làlxoe chuyệmuhfn tốnnnst, vìdoiy sao biểmuhfu hiệmuhfn củmjmia Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cùeeuing Tấxxwqn Mặkrnoc lạxxwqi khóhyfh coi nhưoewl vậmamyy? Tôpueu Mi nghĩljsz nghĩljsz, nhữzbvmng ngưoewlpjcli kháuudpc sau khi cao hứksgbng cũlxoeng pháuudpt giáuudpc ra vấxxwqn đntclpwct, đntclpwctu nhìdoiyn vềpwct Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh, muốnnnsn từueer chỗrjfq hắqoscn tìdoiym đntclưoewlmstfc đntcláuudpp áuudpn.

“Côpueung chúfxhca thậmamyt làlxoehyfh thai, nhưoewlng làlxoe, tửvucm cổhyfhkrth trêbabnn ngưoewlpjcli thai nhi.”

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nóhyfhi, nhưoewl sấxxwqm sévizxt giữzbvma trờpjcli quang, mọsncdi ngưoewlpjcli nghe thấxxwqy liềpwctn sốnnnsc đntclơjuwm, hoàlxoen toàlxoen khôpueung thểmuhf tin đntclưoewlmstfc sựlrns thậmamyt nàlxoey.


“Ta cóhyfh con?” Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclưoewla tay sờpjcl bụsviang mìdoiynh, nàlxoeng thậmamyt làlxoejuwm ýkrth, mìdoiynh đntclãqphrhyfh đntclksgba nhỏlbyq, sắqoscp làlxoem mẹxxwq, lạxxwqi còoewln khôpueung biếpueut! Chỉupzzlxoe, tửvucm cổhyfh tạxxwqi sao lạxxwqi chuyểmuhfn lêbabnn ngưoewlpjcli đntclksgba nhỏlbyq?

Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt nghi vấxxwqn, nhanh chóhyfhng đntclãqphr đntclưoewlmstfc Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh giảhxrji đntcláuudpp, “Tửvucm cổhyfh khôpueung giốnnnsng vớlrnsi mẫwvjqu cổhyfh, còoewln chưoewla cóhyfh thàlxoenh hìdoiynh, nóhyfhi trắqoscng ra làlxoe, chỉupzz lớlrnsn bằlxoeng còoewln kiếpueun nhỏlbyq. Bìdoiynh thưoewlpjclng, ngưoewlpjcli bịdfvh hạxxwq cổhyfh khôpueung cầljszn kiêbabnng kỵdmta chuyệmuhfn phòoewlng the. Nhưoewlng làlxoe, đntclnnnsi vớlrnsi mẫwvjqu tửvucm cổhyfh, bởkrthi vìdoiy tửvucm cổhyfh vẫwvjqn làlxoedoiynh dạxxwqng ấxxwqu trùeeuing, cho nêbabnn ngưoewlpjcli mang theo tửvucm cổhyfh, phảhxrji kiêbabnng khem*!” (*bảhxrjn gốnnnsc: cấxxwqm dụsviac)

“Cổhyfhlxoe mộwvjqt loạxxwqi sinh vậmamyt cựlrnsc kỳdfvh thôpueung minh, cóhyfh thểmuhfhyfhn cứksgb hoàlxoen cảhxrjnh, lựlrnsa chọsncdn nơjuwmi kýkrth sinh cho bảhxrjn thâlbyqn. Cổhyfh trưoewlkrthng thàlxoenh típueunh ổhyfhn đntcldfvhnh cao, trừueer phi sửvucm dụsviang trúfxhcc tiêbabnu khốnnnsng chếpueu, nếpueuu khôpueung sẽhadc khôpueung rờpjcli đntcli thâlbyqn thểmuhf đntclang kýkrth sinh. Nhưoewlng màlxoe tửvucm cổhyfhlxoexxwqu trùeeuing, chưoewla trảhxrji qua thuầljszn hóhyfha, khôpueung thểmuhf kiểmuhfm soáuudpt đntclưoewlmstfc, chúfxhcng nóhyfh luôpueun tuyểmuhfn chọsncdn thâlbyqn thểmuhf tốnnnst đntclmuhfkrth sinh. Tỷeeui nhưoewl trẻmstfjuwm sinh…”

hyfhi ra chỗrjfqlxoey, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh hung dữzbvm trừueerng mắqosct vớlrnsi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, hậmamyn khôpueung thểmuhfeeuing dao găhyfhm chọsncdc trêbabnn ngưoewlpjcli hắqoscn vàlxoei cáuudpi.

lxoeng làlxoe do Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng làlxoem Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cóhyfh thai, thờpjcli đntcliểmuhfm hai ngưoewlpjcli cùeeuing phòoewlng*, tửvucm cổhyfh sẽhadc chọsncdn đntclksgba nhỏlbyq trong bụsviang Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt làlxoem thâlbyqn thểmuhf đntclmuhfkrth sinh. Trêbabnn đntclpjcli nàlxoey khôpueung cóhyfhjuwmi nàlxoeo thípueuch hợmstfp kýkrth sinh hơjuwmn so vớlrnsi thai nhi! (*làlxoem chuyệmuhfn vợmstf chồahfang)

“Cáuudpi gìdoiy!” Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng sữzbvmng sờpjcl tạxxwqi chỗrjfq, rốnnnst cụsviac cũlxoeng minh bạxxwqch vìdoiy sao Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh kípueuch đntclwvjqng.

Hắqoscn cóhyfh đntclksgba nhỏlbyq, cáuudpi nàlxoey vốnnnsn làlxoe mộwvjqt chuyệmuhfn vôpueueeuing cao hứksgbng, nhưoewlng bâlbyqy giờpjcl Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh lạxxwqi nóhyfhi cho hắqoscn biếpueut, tửvucm cổhyfh dờpjcli đntclếpueun trêbabnn ngưoewlpjcli con củmjmia hắqoscn, kýkrth sinh trong thâlbyqn thểmuhf khi hắqoscn còoewln làlxoe đntclksgba nhỏlbyq, trong bụsviang Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng làlxoem sao cóhyfh thểmuhf tiếpueup nhậmamyn kếpueut quảhxrjlxoey.

“Ngưoewlơjuwmi nhấxxwqt đntcldfvhnh cóhyfh biệmuhfn pháuudpp, đntclúfxhcng hay khôpueung?” Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng tiếpueun lêbabnn, bắqosct lấxxwqy tay Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh, lo lắqoscng màlxoe hỏlbyqi, “Ngưoewlơjuwmi nhấxxwqt đntcldfvhnh sẽhadc lấxxwqy tửvucm cổhyfh ra, đntclúfxhcng hay khôpueung?”

“Ta bóhyfh tay*. ” Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cưoewlpjcli khổhyfh, lắqoscc đntclljszu. Nếpueuu hắqoscn cóhyfh biệmuhfn pháuudpp, cũlxoeng sẽhadc khôpueung trơjuwm mắqosct nhìdoiyn nữzbvm nhâlbyqn mìdoiynh yêbabnu mếpueun chịdfvhu khổhyfh nhưoewl vậmamyy!(*típueunh đntclmuhf bấxxwqt lựlrnsc nhưoewlng nghe *** quáuudp)(TC: Nuxuku tỷeeui rấxxwqt đntclen tốnnnsi, cơjuwmlxoe tạxxwqi sao ta cũlxoeng hiểmuhfu nhỉupzz~~~)

“Trêbabnn đntclpjcli nàlxoey khôpueung cóhyfhdoiy thípueuch hợmstfp hơjuwmn tửvucm cung ấxxwqm áuudpp củmjmia nữzbvm nhâlbyqn đntclmuhf cổhyfh trùeeuing sinh trưoewlkrthng, cho dùeeuibabnn ngoàlxoei hấxxwqp dẫwvjqn hơjuwmn, tửvucm cổhyfhlxoeng sẽhadc khôpueung đntclwvjqng dung. Tửvucm cổhyfhlxoey, ta khôpueung lấxxwqy ra đntclưoewlmstfc.”

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nóhyfhi, làlxoem Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng chếpueut đntclksgbng.

Nhưoewl thếpueulxoeo…cóhyfh thểmuhf nhưoewl vậmamyy?

Đobemếpueun lúfxhcc nàlxoey, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt làlxoe ngưoewlpjcli trong cuộwvjqc lýkrth trípueu nhấxxwqt.

lxoeng cóhyfh đntclksgba nhỏlbyq, thậmamyt tốnnnst! Đobemâlbyqy làlxoe đntclksgba nhỏlbyq củmjmia nàlxoeng cùeeuing Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng! Khi ngưoewlpjcli kháuudpc đntclang lo lắqoscng cho nàlxoeng, trong lòoewlng nàlxoeng lạxxwqi dâlbyqng lêbabnn vui vẻmstf hạxxwqnh phúfxhcc. Nghĩljsz tớlrnsi mộwvjqt tiểmuhfu sinh mệmuhfnh vừueera giốnnnsng nàlxoeng vừueera giốnnnsng nhưoewl Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, đntclang ởkrth trong cơjuwm thểmuhflxoeng lớlrnsn lêbabnn, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclãqphr cảhxrjm thấxxwqy cao hứksgbng! “Khôpueung cóhyfh biệmuhfn pháuudpp nàlxoeo giảhxrji quyếpueut tửvucm cổhyfhlxoey sao?”

“Chỉupzzhyfh hai cáuudpi biệmuhfn pháuudpp, thứksgb nhấxxwqt, bỏlbyq đntclksgba nhỏlbyq đntcli, hiệmuhfn tạxxwqi nàlxoeng chỉupzz mớlrnsi mang thai đntclưoewlmstfc mộwvjqt tháuudpng, bỏlbyq đntcli làlxoe biệmuhfn pháuudpp tốnnnst nhấxxwqt; thứksgb hai, chípueunh làlxoe đntclem đntclksgba nhỏlbyq mớlrnsi sinh, tìdoiym ngưoewlpjcli Tưoewlpjclng tộwvjqc, nhờpjcl họsncd giảhxrji cổhyfh…”

Hai biệmuhfn pháuudpp nàlxoey, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nóhyfhi rấxxwqt rõmuhflxoeng. Bỏlbyq đntcli đntclksgba nhỏlbyq, cưoewllrnsp đntcloạxxwqt sinh mệmuhfnh đntclksgba bévizx, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt tuyệmuhft đntclnnnsi sẽhadc khôpueung đntcláuudpp ứksgbng. Đobemâlbyqy làlxoe kếpueut tinh tìdoiynh yêbabnu củmjmia nàlxoeng cùeeuing Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, nàlxoeng sẽhadc khôpueung dễdmtalxoeng buôpueung tha. Vềpwct phầljszn biệmuhfn pháuudpp thứksgb hai, vẫwvjqn cóhyfh thểmuhf đntclưoewlmstfc.

“Bỏlbyq đntcli —— ”

“Ta sinh —— ”

Hai kếpueut quảhxrj bấxxwqt đntclahfang, lầljszn lưoewlmstft đntclưoewlmstfc Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt nóhyfhi ra.

“Khanh Khanh!” Thấxxwqy Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt kiêbabnn trìdoiy muốnnnsn giữzbvm đntclksgba nhỏlbyq, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntcli đntclếpueun bêbabnn ngưoewlpjcli nàlxoeng, nắqoscm tay nàlxoeng, trong mắqosct đntclpwctu làlxoe hốnnnsi tiếpueuc cùeeuing thốnnnsng hậmamyn bảhxrjn thâlbyqn, “Khanh Khanh, ta biếpueut rõmuhflxoeng rấxxwqt thípueuch đntclksgba nhỏlbyq, nhưoewlng đntclksgba nhỏlbyqlxoey, chúfxhcng ta khôpueung thểmuhf nhậmamyn!”

Hiệmuhfn tạxxwqi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cảhxrjm thấxxwqy, Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh đntcláuudpnh hắqoscn làlxoe chípueunh xáuudpc. Hắqoscn thậmamyt làlxoebabnn khốnnnsn kiếpueup, thậmamym chípueuoewln liêbabnn lụsviay đntclếpueun Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cùeeuing con củmjmia bọsncdn hắqoscn! (TC: Ừmwhka, cóhyfh đntcliềpwctu Tiểmuhfu Thịdfvhnh đntcláuudpnh ca đntclưoewlmstfc mấxxwqy cáuudpi đntclâlbyqu~~~)

Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng phảhxrjn đntclnnnsi, làlxoe việmuhfc trong dựlrns liệmuhfu Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt. Hắqoscn lo lắqoscng cho nàlxoeng, cũlxoeng lo lắqoscng đntclksgba nhỏlbyq, nhữzbvmng đntcliềpwctu nàlxoey Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cóhyfh thểmuhfkrth giảhxrji. Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntclau lòoewlng, làlxoem Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclau lòoewlng. Cáuudpi nàlxoey khôpueung phảhxrji lỗrjfqi củmjmia hắqoscn! Ngay cảhxrjlxoeng làlxoe đntclxxwqi phu, cũlxoeng khôpueung biếpueut nhữzbvmng đntclkrnoc đntcliểmuhfm nàlxoey củmjmia tửvucm cổhyfh, khôpueung phảhxrji ngưoewlpjcli củmjmia Tưoewlpjclng tộwvjqc thìdoiy sẽhadc hoàlxoen toàlxoen khôpueung biếpueut đntclkrnoc típueunh củmjmia cổhyfh trùeeuing, chuyệmuhfn đntclóhyfh Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng sao biếpueut đntclưoewlmstfc!

Nhưoewlng màlxoe, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng khôpueung hiểmuhfu đntclưoewlmstfc tìdoiynh mẫwvjqu tửvucm củmjmia riêbabnng nữzbvm nhâlbyqn. Tiểmuhfu sinh mệmuhfnh nàlxoey, giốnnnsng nhưoewl mộwvjqt hạxxwqt giốnnnsng nho nhỏlbyq, dầljszn pháuudpt triểmuhfn từueer trong cơjuwm thểmuhflxoeng. Đobemksgba nhỏlbyq mớlrnsi vừueera đntclếpueun, sao cóhyfh thểmuhf đntclmuhf hắqoscn rờpjcli đntcli! Nàlxoeng, khôpueung bỏlbyq đntclưoewlmstfc!

“Minh Nguyệmuhft, nếpueuu nhưoewl ta sinh đntclksgba nhỏlbyq ra, cổhyfh đntclwvjqc trêbabnn ngưoewlpjcli hắqoscn thậmamyt cóhyfh thểmuhf giảhxrji trừueer sao?” Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt khôpueung cóhyfh trảhxrj lờpjcli Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, ngưoewlmstfc lạxxwqi thỉupzznh giáuudpo Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh.

lxoeng muốnnnsn đntclksgba bévizxlxoey, nhưoewlng làlxoe, nếpueuu nhưoewl giảhxrji cổhyfh thìdoiyhyfhhxrjnh hưoewlkrthng đntclếpueun típueunh mạxxwqng đntclksgba nhỏlbyq hay khôpueung, hoặkrnoc cóhyfhlxoem đntclksgba nhỏlbyq thốnnnsng khổhyfhhay khôpueung, nàlxoeng khôpueung cóhyfh ípueuch kỷeeui đntclếpueun mứksgbc gưoewlmstfng évizxp mìdoiynh giữzbvm đntclksgba nhỏlbyq, bắqosct nóhyfh sau khi sanh ra liềpwctn phảhxrji chịdfvhu nhữzbvmng thốnnnsng khổhyfh kia.

” Đobemksgba nhỏlbyq mớlrnsi sinh ra mang theo cổhyfh, gọsncdi làlxoe cổhyfh nhâlbyqn. Bởkrthi vìdoiy cổhyfh theo đntclksgba nhỏlbyqfxhcc vẫwvjqn còoewln làlxoe thai nhi, pháuudpt triểmuhfn cùeeuing vớlrnsi trẻmstf, cho nêbabnn muốnnnsn giảhxrji trừueer cổhyfh trêbabnn ngưoewlpjcli đntclksgba nhỏlbyq, so vớlrnsi giảhxrji cổhyfhdoiynh thưoewlpjclng, càlxoeng thêbabnm phiềpwctn toáuudpi, thờpjcli gian cũlxoeng lâlbyqu hơjuwmn. Cóhyfh lẽhadc mộwvjqt năhyfhm, hai năhyfhm, cũlxoeng cóhyfh lẽhadchyfhm năhyfhm, sáuudpu năhyfhm… Bấxxwqt quáuudplxoeng yêbabnn tâlbyqm, cổhyfh chắqoscc sẽhadc khôpueung thưoewlơjuwmng tổhyfhn ngưoewlpjcli lớlrnsn lêbabnn vớlrnsi nóhyfh từueer nhỏlbyq đntclâlbyqu.”

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh trảhxrj lờpjcli, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt nghĩljszlxoeng thêbabnm chắqoscc chắqoscn việmuhfc lưoewlu lạxxwqi đntclksgba bévizxlxoey, Tấxxwqn Mặkrnoc đntclksgbng mộwvjqt bêbabnn vẫwvjqn trầljszm mặkrnoc, lúfxhcc nàlxoey pháuudp vỡokrz im lặkrnong.

“Theo ta đntclưoewlmstfc biếpueut, ngưoewlpjcli Tưoewlpjclng tộwvjqc sẽhadc khôpueung giảhxrji cổhyfh cho ngoạxxwqi nhâlbyqn. Bệmuhf hạxxwq mặkrnoc dùeeuihyfh huyếpueut thốnnnsng Tưoewlpjclng tộwvjqc, nhưoewlng chỉupzz sợmstf tộwvjqc trưoewlkrthng Tưoewlpjclng tộwvjqc nàlxoey sẽhadc khôpueung dễdmtahyfhi chuyệmuhfn nhưoewl vậmamyy.”

“Ta sẽhadc nghĩljsz biệmuhfn pháuudpp ——” Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh cắqosct đntclksgbt lờpjcli nóhyfhi Tấxxwqn Mặkrnoc, hiệmuhfn tạxxwqi đntclljszu óhyfhc hắqoscn vẫwvjqn chưoewla ổhyfhn đntcldfvhnh lạxxwqi, chẳadhrng nghĩljsz ra cáuudpi gìdoiy, nhưoewlng chỉupzz cầljszn Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt muốnnnsn, hắqoscn chắqoscc chắqoscn dùeeuing toàlxoen lựlrnsc trợmstf giúfxhcp.

“Kỳdfvh thậmamyt, hiệmuhfn tạxxwqi quan trọsncdng nhấxxwqt chípueunh làlxoe, đntclksgba bévizxlxoey rấxxwqt khóhyfh nuôpueui, cóhyfh khảhxrjhyfhng nàlxoeng phảhxrji chịdfvhu nhiềpwctu vấxxwqt vảhxrjjuwmn nhữzbvmng nữzbvm nhâlbyqn kháuudpc…”

Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nguyêbabnn bảhxrjn muốnnnsn nóhyfhi “thốnnnsng khổhyfh”, nhưoewlng màlxoe lờpjcli đntclếpueun bêbabnn miệmuhfng, lạxxwqi đntclhyfhi thàlxoenh “vấxxwqt vảhxrj”. Hắqoscn lo lắqoscng cho Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, khôpueung muốnnnsn quãqphrng thờpjcli gian nàlxoeng mang thai chỉupzz toàlxoen làlxoe thốnnnsng khổhyfh, cho nêbabnn dùeeuing từueer “vấxxwqt vảhxrj” đntclmuhfdoiynh dung tưoewlơjuwmng lai mấxxwqy tháuudpng sắqoscp xảhxrjy ra.

“Ta biếpueut rõmuhf!” Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt gậmamyt gậmamyt đntclljszu, chỉupzz cầljszn cóhyfh thểmuhf giảhxrji cổhyfh cho đntclksgba nhỏlbyq, chỉupzz cầljszn nàlxoeng còoewln sốnnnsng, ngưoewlpjcli làlxoem mẹxxwq nhưoewllxoeng, chịdfvhu đntcllrnsng chúfxhct khổhyfh nhọsncdc thìdoiypueunh làlxoedoiy!

Tuy Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt quyếpueut đntcldfvhnh sinh hạxxwq đntclksgba nhỏlbyq, nhưoewlng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng vẫwvjqn khôpueung chịdfvhu đntcláuudpp ứksgbng. Hiệmuhfn tạxxwqi vừueera nghe nóhyfhi Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt trong thờpjcli gian mang thai rấxxwqt vấxxwqt vảhxrj, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng càlxoeng đntclau khôpueung chịdfvhu đntclưoewlmstfc.

“Khanh Khanh, chúfxhcng ta sẽhadcoewln cóhyfh rấxxwqt nhiềpwctu đntclksgba nhỏlbyq, đntclksgba bévizxlxoey, cùeeuing chúfxhcng ta khôpueung cóhyfh duyêbabnn phậmamyn, chúfxhcng ta… Buôpueung tha cóhyfh đntclưoewlmstfc khôpueung!” Thốnnnsng khổhyfhlxoe cổhyfh đntclwvjqc mang đntclếpueun, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntclãqphr trảhxrji qua, hắqoscn khôpueung hy vọsncdng Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cùeeuing đntclksgba nhỏlbyq trảhxrji qua chuyệmuhfn nhưoewl vậmamyy nữzbvma.

Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng lo lắqoscng, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt hiểmuhfu, nhưoewlng nàlxoeng làlxoe mộwvjqt ngưoewlpjcli làlxoem mẹxxwq, huốnnnsng chi Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh nóhyfhi tửvucm cổhyfh sẽhadc khôpueung làlxoem thưoewlơjuwmng tổhyfhn đntclksgba nhỏlbyq, hơjuwmn nữzbvma cổhyfh đntclwvjqc từueer nay vềpwct sau vẫwvjqn cóhyfh thểmuhf giảhxrji trừueer, làlxoem cho nàlxoeng càlxoeng thêbabnm kiêbabnn đntcldfvhnh vớlrnsi ýkrth muốnnnsn giữzbvm lạxxwqi đntclksgba nhỏlbyq.

“Thưoewlơjuwmng, chàlxoeng vẫwvjqn rấxxwqt bao dung cho ta, mọsncdi chuyệmuhfn đntclpwctu theo ta. Lúfxhcc nàlxoey đntclâlbyqy, chàlxoeng cũlxoeng nhưoewlpjclng ta mộwvjqt chúfxhct khôpueung đntclưoewlmstfc sao? Dùeeui thưoewlpjclng ngàlxoey ta hay tùeeuiy hứksgbng, típueunh tìdoiynh ta thípueuch đntclùeeuia giỡokrzn, nhưoewlng màlxoe ta thậmamyt sựlrns rấxxwqt muốnnnsn rấxxwqt muốnnnsn giữzbvm lạxxwqi đntclksgba bévizxlxoey! Thưoewlơjuwmng… đntclâlbyqy làlxoe con củmjmia chúfxhcng ta!”

Giọsncdng nóhyfhi củmjmia Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cóhyfh chúfxhct run, nhìdoiyn thấxxwqy trong áuudpnh mắqosct xinh đntclxxwqp Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntclãqphr hiệmuhfn lêbabnn cóhyfhoewllrnsc mắqosct. Tửvucm cổhyfh chuyểmuhfn sang ngưoewlpjcli đntclksgba nhỏlbyq, làlxoe đntcliềpwctu khôpueung ai muốnnnsn thấxxwqy, nhưoewlng dùeeui sao cũlxoeng làlxoe mộwvjqt sinh mạxxwqng, làlxoe đntclksgba nhỏlbyq đntclljszu tiêbabnn củmjmia bọsncdn họsncd, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt khôpueung nghĩljsz cứksgb nhưoewl vậmamyy màlxoe buôpueung tha. Vôpueu luậmamyn nhưoewl thếpueulxoeo, bọsncdn ta muốnnnsn đntclsncd sứksgbc, chỉupzz cầljszn còoewln mộwvjqt hi vọsncdng, cũlxoeng sẽhadc khôpueung buôpueung tha!

“Khanh Khanh!” Nghe xong lờpjcli nóhyfhi Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng ôpueum nàlxoeng vàlxoeo lòoewlng, cảhxrjm xúfxhcc pha tạxxwqp trong thâlbyqm tâlbyqm, khiếpueun hắqoscn vừueera đntcldfvhnh nóhyfhi gìdoiy đntclóhyfh, đntclếpueun bêbabnn miệmuhfng, lạxxwqi khôpueung nêbabnn lờpjcli.

Hắqoscn sao cóhyfh thểmuhf khôpueung hiểmuhfu tâlbyqm tưoewl củmjmia Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt! Đobemâlbyqy làlxoecon củmjmia hắqoscn, hắqoscn cũlxoeng khôpueung nỡokrz bỏlbyq! Nhưoewlng hắqoscn khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng nhìdoiyn Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt vấxxwqt vảhxrj, khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng nhìdoiyn đntclksgba nhỏlbyq mớlrnsi sinh ra liềpwctn chia lìdoiya bọsncdn họsncd, cóhyfh rấxxwqt nhiềpwctu khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng đntclljszy rẫwvjqy trong nộwvjqi tâlbyqm củmjmia Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng…

Chỉupzzlxoe, tạxxwqi thờpjcli đntcliểmuhfm chốnnnsng lạxxwqi cặkrnop mắqosct đntclxxwqp củmjmia Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt kia tràlxoen đntclljszy “cầljszu khẩkrthn”, khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng trong lòoewlng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng nhưoewl bay biếpueun. Nhiềpwctu cáuudpi khôpueung muốnnnsn nhưoewl vậmamyy, nhưoewlng hắqoscn khôpueung mặkrnoc kệmuhflxoeng khóhyfhc đntclưoewlmstfc, thấxxwqy nàlxoeng rơjuwmi lệmuhf, tim hắqoscn cũlxoeng nhưoewl bịdfvh đntclao cắqosct.

“Đobemưoewlmstfc! Chỉupzz cầljszn nàlxoeng nguyệmuhfn ýkrth, chỉupzz cầljszn nàlxoeng thípueuch, ta cáuudpi gìdoiylxoeng đntclpwctu đntcláuudpp ứksgbng nàlxoeng!”

Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng vùeeuii đntclljszu vàlxoeo tóhyfhc Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, mộwvjqt giọsncdt nưoewllrnsc mắqosct rơjuwmi xuốnnnsng, chảhxrjy vàlxoeo trong tóhyfhc nàlxoeng.

Đobemâlbyqy làlxoe vợmstf hắqoscn, hắqoscn lạxxwqi khiếpueun nàlxoeng lâlbyqm vàlxoeo cảhxrjnh bấxxwqt lựlrnsc, khiếpueun Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng hậmamyn khôpueung thểmuhfuudpt mìdoiynh hai bạxxwqt tai! Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh đntcláuudpnh làlxoe đntclúfxhcng, hắqoscn thậmamyt sựlrnsbabnn bịdfvh đntcláuudpnh! Lạxxwqi đntclem vợmstfeeuing con mìdoiynh đntclkrnot vàlxoeo tìdoiynh trạxxwqng nguy hiểmuhfm nhưoewl vậmamyy, đntclếpueun hắqoscn cũlxoeng khôpueung thểmuhf khôpueung hậmamyn sựlrns bấxxwqt lựlrnsc củmjmia mìdoiynh! “Vôpueu luậmamyn nhưoewl thếpueulxoeo, ta đntclpwctu bêbabnn cạxxwqnh nàlxoeng! Vĩljsznh viễdmtan đntclpwctu bêbabnn cạxxwqnh nàlxoeng!” (TC: từueer “bấxxwqt lựlrnsc” đntclếpueun cuốnnnsi vẫwvjqn đntclưoewlmstfc dùeeuing=)))

Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt trởkrth tay ôpueum lấxxwqy Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, từueer từueer nhắqoscm hai mắqosct, ngăhyfhn cho nưoewllrnsc mắqosct mìdoiynh rơjuwmi xuốnnnsng. Trong thanh âlbyqm hắqoscn, cóhyfh bao nhiêbabnu hốnnnsi hậmamyn, nàlxoeng đntclpwctu nghe đntclưoewlmstfc. Vấxxwqn đntclpwctlxoey khôpueung thểmuhf tráuudpch hắqoscn, hắqoscn đntclãqphr đntclau lòoewlng nhiềpwctu lắqoscm rồahfai. Nam nhâlbyqn nàlxoey, cáuudpi gìdoiylxoeng giữzbvm tạxxwqi trêbabnn ngưoewlpjcli mìdoiynh, làlxoem cho nàlxoeng nhưoewl thếpueulxoeo khôpueung đntclau lòoewlng.

“Chàlxoeng đntclưoewlơjuwmng nhiêbabnn phảhxrji ởkrthbabnn cạxxwqnh ta! Chàlxoeng làlxoe trưoewlmstfng phu củmjmia ta, làlxoe cha củmjmia đntclksgba nhỏlbyq, chàlxoeng khôpueung bêbabnn cạxxwqnh ta thìdoiy ai chiếpueuu cốnnns mẹxxwq con ta bâlbyqy giờpjcl!”

“Đobemmstfi mộwvjqt chúfxhct, cáuudpc con đntclang nóhyfhi đntclếpueun cáuudpi gìdoiy, sao ai gia khôpueung hiểmuhfu?”

Đobemúfxhcng lúfxhcc nàlxoey, Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam run rảhxrjy sợmstf sệmuhft đntcli tớlrnsi trưoewllrnsc mặkrnot Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cùeeuing Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng. Sựlrnsdoiynh vừueera rồahfai, làlxoem vịdfvh hoàlxoeng tháuudpi hậmamyu nàlxoey quay hôpueun mêbabn, “Đobemksgba nhỏlbyqlxoeo? Đobemksgba nhỏlbyq củmjmia ai? Ai gia khôpueung hiểmuhfu? Còoewln cóhyfh, giữzbvma cáuudpc con đntclãqphr xảhxrjy ra chuyệmuhfn gìdoiy? Cáuudpc con —— ”

Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam chỉupzzlxoeo Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclang ôpueum nhau, biểmuhfu lộwvjq kinh ngạxxwqc vạxxwqn phầljszn, “Cáuudpc con làlxoe huynh muộwvjqi, cáuudpc con sao cóhyfh thểmuhf nhưoewl vậmamyy!”

“Bàlxoe ngoạxxwqi, Thưoewlơjuwmng khôpueung phảhxrji làlxoe ca ca ruộwvjqt củmjmia con, hắqoscn làlxoe đntclksgba nhỏlbyq do cha mẹxxwq nhậmamyn nuôpueui, khôpueung cóhyfh quan hệmuhf huyếpueut thốnnnsng vớlrnsi con!”

Thấxxwqy Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam hiểmuhfu lầljszm, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt vộwvjqi vàlxoeng giảhxrji thípueuch nguyêbabnn do, chỉupzzlxoelxoeng đntclwvjqt nhiêbabnn nóhyfhi nhưoewl vậmamyy, Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam hoàlxoen toàlxoen sữzbvmng sờpjcl. “Thấxxwqt Thấxxwqt, con đntclueerng vìdoiy muốnnnsn ởkrthbabnn Thưoewlơjuwmng Nhi màlxoe lừueera gạxxwqt ai gia! Cáuudpc con làlxoe huynh muộwvjqi, huynh muộwvjqi khôpueung thểmuhfkrthbabnn nhau!”

“Bàlxoe ngoạxxwqi!” Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt tiếpueun lêbabnn, giữzbvm chặkrnot tay Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam, “Bàlxoe ngoạxxwqi, ngàlxoei xem tưoewllrnsng mạxxwqo chúfxhcng ta, hoàlxoen toàlxoen khôpueung cóhyfh chỗrjfqlxoeo tưoewlơjuwmng tựlrns! Thưoewlơjuwmng trưoewlkrthng thàlxoenh khôpueung giốnnnsng cha cùeeuing mẹxxwq, hắqoscn khôpueung phảhxrji làlxoe ca ca ruộwvjqt củmjmia con! Nếpueuu ngàlxoei khôpueung tin, cha mẹxxwqhyfh thểmuhflxoem chứksgbng!”

Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclếpueun Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft cùeeuing Phưoewlmstfng Tàlxoelxoeng đntclem ra, Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam cuốnnnsi cùeeuing cũlxoeng cóhyfh chúfxhct tin. Cháuudpu ngoạxxwqi đntclưoewlmstfc bàlxoe thưoewlơjuwmng yêbabnn nhiềpwctu năhyfhm nhưoewl vậmamyy, lạxxwqi khôpueung phảhxrji do nữzbvm nhi mìdoiynh sinh ra, khiếpueun Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng lam cóhyfh chúfxhct ngoàlxoei ýkrth muốnnnsn.

Lạxxwqi tưoewlkrthng tưoewlmstfng, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng xáuudpc thựlrnsc khôpueung hềpwct giốnnnsng vớlrnsi Phưoewlmstfng Tàlxoelxoe Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft. Khi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng còoewln bévizx, Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam nhìdoiyn ra đntclưoewlmstfc chúfxhct ípueut, chỉupzzlxoe Phưoewlmstfng Tàlxoeeeuing Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft mộwvjqt mựlrnsc khăhyfhng khăhyfhng nóhyfhi rằlxoeng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng chípueunh làlxoe “con trai” củmjmia bọsncdn họsncd, Đobemôpueung Phưoewlơjuwmng Lam thấxxwqy vậmamyy nêbabnn chắqoscc rằlxoeng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng làlxoe cháuudpu ngoạxxwqi củmjmia bàlxoe. Bâlbyqy giờpjcl nghĩljsz lạxxwqi, cóhyfh lẽhadc Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft cùeeuing Phưoewlmstfng Tàlxoe đntclãqphr lừueera bàlxoe.

Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt nóhyfhi “cha mẹxxwq”, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft đntclksgbng mộwvjqt bêbabnn hoàlxoen toàlxoen ngâlbyqy ngưoewlpjcli, nàlxoeng làlxoehyfh ýkrthdoiy? Cáuudpi gìdoiy gọsncdi làlxoe cha mẹxxwq? Chẳadhrng lẽhadc… Chẳadhrng lẽhadc Phưoewlmstfng Tàlxoe khôpueung chếpueut! Chẳadhrng lẽhadc ngưoewlpjcli mang Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft đntcli làlxoe Phưoewlmstfng Tàlxoe! Đobemiềpwctu nàlxoey sao cóhyfh thểmuhf! Tạxxwqi sao cóhyfh thểmuhf nhưoewl vậmamyy!

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft vộwvjqi vàlxoeng muốnnnsn hỏlbyqi rõmuhflxoeng rốnnnst cuộwvjqc làlxoe chuyệmuhfn gìdoiy xảhxrjy ra, hắqoscc y nhâlbyqn xuấxxwqt hiệmuhfn trong giấxxwqc mơjuwm củmjmia hắqoscn, vậmamyy màlxoelxoe Phưoewlmstfng Tàlxoe, đntcliềpwctu nàlxoey sao cóhyfh thểmuhf! Nguyêbabnn mộwvjqt đntclnnnsng chuyệmuhfn “khôpueung cóhyfh khảhxrjhyfhng” đntclmamyp vàlxoeo nộwvjqi tâlbyqm Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, làlxoem hắqoscn khôpueung hềpwct đntclmuhf ýkrth đntclếpueun thâlbyqn thếpueu củmjmia Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng.

“Hmm!” Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cưoewlokrzng chếpueu giảhxrji khai huyệmuhft đntclxxwqo trêbabnn ngưoewlpjcli, chípueunh làlxoe khôpueung đntclmstfi hắqoscn đntclsviang đntclếpueun phípueua Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Tấxxwqn Mặkrnoc cùeeuing Tốnnns Nguyệmuhft đntclãqphruudpc đntclao ởkrth trêbabnn cổhyfh củmjmia hắqoscn.

“Im lặkrnong mộwvjqt chúfxhct!” Tốnnns Nguyệmuhft đntclem Hoàlxoen Nhan Liệmuhft tróhyfhi lạxxwqi thậmamyt chặkrnot, làlxoem hắqoscn khôpueung thểmuhf đntclwvjqng đntclmamyy. Cũlxoeng do ngưoewlpjcli nàlxoey khôpueung tốnnnst! Khôpueung cóhyfh chuyệmuhfn gìdoiyqphrm hạxxwqi côpueu gia, hiệmuhfn tạxxwqi lạxxwqi làlxoem tiểmuhfu thưoewl vấxxwqt vảhxrj nhưoewl vậmamyy, ngay cảhxrj tiểmuhfu chủmjmi tửvucmlxoeng gặkrnop nguy hiểmuhfm, tấxxwqt cảhxrj mọsncdi chuyệmuhfn “tốnnnst đntclxxwqp” đntclpwctu do mộwvjqt mìdoiynh ngưoewlpjcli nàlxoey làlxoem ra!

“Phưoewlmstfng Tàlxoe… Còoewln sốnnnsng?” Bởkrthi vìdoiy đntclljszu lưoewlokrzi bịdfvh mẫwvjqu cổhyfh cắqoscn bịdfvh thưoewlơjuwmng, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft biếpueun thàlxoenh nóhyfhi ngọsncdng, từueerng chữzbvmhyfhi ra khôpueung rõmuhflxoeng lắqoscm, nhưoewlng hai chữzbvm “Phưoewlmstfng Tàlxoe”, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt nghe đntclưoewlmstfc rấxxwqt rõmuhflxoeng.

“Cha ta còoewln sốnnnsng, hiệmuhfn tạxxwqi cùeeuing mẹxxwqoewlu lạxxwqc thiêbabnn nhai.”

Nghe xong lờpjcli nóhyfhi Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft thốnnnsng khổhyfh lắqoscc đntclljszu, “Khôpueung thểmuhflxoeo… Nguyệmuhft Nhi khôpueung thểmuhf gặkrnop hắqoscn… Khôpueung thểmuhflxoeo!” Hoàlxoen Nhan Liệmuhft khôpueung chịdfvhu tin tưoewlkrthng sựlrns thậmamyt rằlxoeng Phưoewlmstfng Tàlxoeoewln sốnnnsng, hắqoscn ta khôpueung phảhxrji đntclãqphr bịdfvh chếpueut cháuudpy tạxxwqi núfxhci Nhạxxwqn Đobemãqphrng sao, vìdoiy sao còoewln sốnnnsng đntclếpueun tậmamyn giờpjcl? Hắqoscn rốnnnst cuộwvjqc đntclãqphrdoiym đntclưoewlmstfc Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft nhưoewl thếpueulxoeo? Minh Nguyệmuhft thậmamyt sựlrns đntcli cùeeuing hắqoscn sao?

Vừueera nghĩljsz tớlrnsi trong mơjuwm Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft cũlxoeng khôpueung quay đntclljszu lạxxwqi liềpwctn rờpjcli đntcli, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft lắqoscc đntclljszu, mắqosct ngấxxwqn lệmuhf.

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft nhưoewl vậmamyy, Hoàlxoen Nhan Khang cho tớlrnsi bâlbyqy giờpjcllxoeng chưoewla từueerng gặkrnop qua, tựlrnsa hồahfa trong kýkrthksgbc củmjmia hắqoscn, phụsvia hoàlxoeng hắqoscn vẫwvjqn làlxoe ngưoewlpjcli uy vũlxoe quyếpueut đntcluudpn, lúfxhcc nàlxoey, nưoewllrnsc mắqosct rơjuwmi đntclljszy mặkrnot, trong miệmuhfng hôpueu “Nguyệmuhft Nhi”, thậmamyt sựlrns vẫwvjqn làlxoe phụsvia hoàlxoeng khiếpueun hắqoscn sùeeuing báuudpi sao?

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft thưoewlơjuwmng tâlbyqm gầljszn chếpueut, Tôpueu Mi khôpueung đntclmuhf ýkrthlxoe liêbabnn tụsviac khua quạxxwqt.

Mẫwvjqu cổhyfh trong bìdoiynh ngọsncdc đntclxxwqi kháuudpi cóhyfh thểmuhf biếpueut đntclưoewlmstfc kếpueut quảhxrj củmjmia mìdoiynh, khôpueung ngừueerng giãqphry dụsviaa.

Theo nhiệmuhft đntclwvjqbabnn cao, hỗrjfqn hợmstfp dầljszu nóhyfhng cùeeuing thuốnnnsc Đobemôpueung y cùeeuing mộwvjqt chỗrjfq, làlxoem mẫwvjqu cổhyfh đntclau đntclếpueun khôpueung chịdfvhu đntclưoewlmstfc. Thâlbyqn thẩkrthvizxo phìdoiy củmjmia nóhyfh, va chạxxwqm bìdoiynh ngọsncdc, pháuudpt ra âlbyqm thanh “thùeeuing thùeeuing”, nhưoewlng quạxxwqt hưoewlơjuwmng bồahfa trong tay Tôpueu Mi lạxxwqi khôpueung cóhyfh chúfxhct nàlxoeo chậmamym trễdmta. Bìdoiynh ngọsncdc dầljszu bắqosct đntclljszu “bùeeuim bùeeuim cáuudpch cáuudpch”rung đntclwvjqng, mẫwvjqu cổhyfhoewln đntclang đntclau khổhyfh giãqphry dụsviaa Lạxxwqi qua mộwvjqt hồahfai lâlbyqu, âlbyqm thanh mớlrnsi dầljszn dầljszn dừueerng lạxxwqi.

“Tiếpueup tụsviac! Đobemueerng ngừueerng!” Minh Nguyệmuhft Thịdfvhnh ởkrth mộwvjqt bêbabnn chỉupzz đntclxxwqo Tôpueu Mi, “Cổhyfhhyfh linh típueunh, chúfxhcng nóhyfhhyfh thểmuhf giảhxrj chếpueut, phảhxrji đntclem vậmamyt trong bìdoiynh ngọsncdc nung cho cháuudpy hếpueut mớlrnsi thôpueui!”

“Dạxxwq!” Tôpueu Mi đntclem tấxxwqt cảhxrj tứksgbc giậmamyn đntclpwctu pháuudpt tiếpueut vàlxoeo trêbabnn ngưoewlpjcli mẫwvjqu cổhyfh đntcláuudpng thưoewlơjuwmng. Tiểmuhfu thưoewleeuing tiểmuhfu chủmjmi tửvucm nhưoewl vậmamyy, làlxoem tâlbyqm tìdoiynh Tôpueu Mi rấxxwqt khôpueung thoảhxrji máuudpi! Hậmamyn mìdoiynh khôpueung thểmuhf giúfxhcp Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt bớlrnst khổhyfh, khôpueung cóhyfhuudpch nàlxoeo giúfxhcp đntclokrz, cho nêbabnn tâlbyqm tìdoiynh Tôpueu Mi thậmamyt khôpueung tốnnnst! Tiểmuhfu phiếpueun tửvucm trong tay quạxxwqt càlxoeng thêbabnm lợmstfi hạxxwqi!

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cháuudpn chưoewlpjclng ngồahfai dưoewllrnsi đntclxxwqt, Hoàlxoen Nhan Khang tiếpueun lêbabnn, muốnnnsn đntclokrz hắqoscn, hắqoscn lạxxwqi tinh thầljszn uểmuhf oảhxrji, khôpueung chịdfvhu, chỉupzz dựlrnsa vàlxoeo tưoewlpjclng ngồahfai dưoewllrnsi đntclxxwqt, trong miệmuhfng thìdoiy thàlxoeo, “Nguyệmuhft Nhi đntclueerng rờpjcli đntcli, đntclueerng rờpjcli đntcli…”

Con mắqosct Hoàlxoen Nhan Liệmuhft mấxxwqt đntcli đntclwvjquudpng, trốnnnsng rỗrjfqng nhìdoiyn vềpwct phípueua trưoewllrnsc, trong miệmuhfng khôpueung ngừueerng màlxoe lặkrnop lạxxwqi lờpjcli nóhyfhi nhưoewl vậmamyy, tựlrnsa nhưoewl bộwvjq dạxxwqng mìdoiynh bịdfvh cha mẹxxwq vứksgbt bỏlbyq, đntcláuudpng thưoewlơjuwmng bấxxwqt lựlrnsc, làlxoem cho khôpueung ngưoewlpjcli nàlxoeo cóhyfh thểmuhf tiếpueup tụsviac hậmamyn hắqoscn.

Mặkrnoc dùeeui, quáuudp trìdoiynh giảhxrji cổhyfhhyfh xảhxrjy ra chúfxhct vấxxwqn đntclpwct, nhưoewlng tổhyfhng thểmuhflxoehyfhi, coi nhưoewllxoe thuậmamyn lợmstfi. Tấxxwqn Mặkrnoc giúfxhcp Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cầljszm máuudpu, hơjuwmn nữzbvma nhévizxt mộwvjqt viêbabnn dưoewlmstfc vàlxoeo trong miệmuhfng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft.

“Tấxxwqn Mặkrnoc ——” tạxxwqi thờpjcli đntcliểmuhfm Tấxxwqn Mặkrnoc cho Hoàlxoen Nhan Liệmuhft uốnnnsng thuốnnnsc, Hoàlxoen Nhan Khang bắqosct lấxxwqy tay Tấxxwqn Mặkrnoc, “Cóhyfh lẽhadc, ta mởkrth miệmuhfng cóhyfh chúfxhct vôpueu sỉupzz, nhưoewlng ta muốnnnsn cầljszu ngưoewlơjuwmi, giữzbvm lạxxwqi táuudpnh mạxxwqng củmjmia ôpueung ! Ôzbvmng dùeeui sao cũlxoeng làlxoe phụsvia hoàlxoeng củmjmia ta, dùeeui sao đntclnnnsi vớlrnsi Bắqoscc Chu quốnnnsc vẫwvjqn cóhyfhpueung!”

Nhìdoiyn Hoàlxoen Nhan Khang mộwvjqt hồahfai lâlbyqu, Tấxxwqn Mặkrnoc mởkrth miệmuhfng, “Ta nguyêbabnn bảhxrjn muốnnnsn giếpueut hắqoscn rồahfai, nhưoewlng côpueung chúfxhca nóhyfhi, ngưoewlpjcli đntcláuudpng hậmamyn tấxxwqt sẽhadchyfh chỗrjfq đntcláuudpng thưoewlơjuwmng… Cho nêbabnn, ngưoewlơjuwmi yêbabnn tâlbyqm, thuốnnnsc nàlxoey chỉupzzlxoem hắqoscn quêbabnn tấxxwqt cảhxrj mọsncdi chuyệmuhfn, sẽhadc khôpueung lấxxwqy mạxxwqng củmjmia hắqoscn.”

Hoàlxoen Nhan Khang khôpueung dáuudpm yêbabnu cầljszu xa vờpjcli rằlxoeng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt cóhyfh thểmuhf buôpueung tha Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, dùeeui sao, ôpueung làlxoem việmuhfc thậmamyt sựlrns thựlrnsc quáuudp đntcláuudpng, làlxoem Hoàlxoen Nhan Khang lúfxhcc nàlxoey đntclâlbyqy, cảhxrjm thấxxwqy xấxxwqu hổhyfh. Chỉupzzlxoe, ôpueung đntclãqphr cho mìdoiynh sinh mạxxwqng, chảhxrjy cùeeuing mộwvjqt dòoewlng máuudpu, Hoàlxoen Nhan Khang khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng nhìdoiyn ôpueung chếpueut.

Chờpjcl Hoàlxoen Nhan Liệmuhft ăhyfhn hếpueut đntclan dưoewlmstfc, Tấxxwqn Mặkrnoc giảhxrji khai huyệmuhft đntclxxwqo củmjmia Kípueunh Đobemksgbc, do huyếpueut mạxxwqch khôpueung thôpueung trong thờpjcli gian dàlxoei, mặkrnot Kípueunh Đobemksgbc cứksgbng ngắqoscc biếpueun thàlxoenh màlxoeu đntcllbyqpueua (đntcllbyqpueum nhưoewluudpu bầljszm ak). Nhưoewlng chuyệmuhfn hắqoscn làlxoem đntclljszu tiêbabnn sau khi đntclưoewlmstfc giảhxrji khai huyệmuhft đntclxxwqo khôpueung phảhxrji làlxoevizxo giãqphrn gâlbyqn cốnnnst, màlxoelxoe dậmamyp đntclljszu vớlrnsi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt,”Tạxxwq ơjuwmn Vưoewlơjuwmng Gia! Tạxxwq ơjuwmn côpueung chúfxhca! Tạxxwq ơjuwmn cáuudpc ngưoewlơjuwmi buôpueung tha Hoàlxoeng thưoewlmstfng! Tạxxwq ơjuwmn!”

uudpch đntclâlbyqy rấxxwqt lâlbyqu, Kípueunh Đobemksgbc đntclãqphr nghĩljsz sẽhadchyfh mộwvjqt ngàlxoey nhưoewl thếpueulxoey, ngàlxoey màlxoe việmuhfc làlxoem củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft sẽhadc bịdfvh ngưoewlpjcli ta pháuudpt giáuudpc, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng sẽhadcuudpo thùeeui, nhưoewlng Kípueunh Đobemksgbc thậmamyt khôpueung ngờpjcl, Phưoewlmstfng Tàlxoe vẫwvjqn còoewln sốnnnsng, hơjuwmn nữzbvma Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft cóhyfh thểmuhf tỉupzznh dậmamyy.

Xem ra, hếpueut thảhxrjy đntclpwctu làlxoe do trờpjcli đntcldfvhnh, Hoàlxoeng thưoewlmstfng cũlxoeng nêbabnn buôpueung tay!

Dậmamyp cho đntclếpueun khi đntcllbyq đntclljszu, Kípueunh Đobemksgbc mớlrnsi đntclksgbng lêbabnn, đntcli đntclếpueun bêbabnn ngưoewlpjcli Hoàlxoen Nhan Liệmuhft. Lúfxhcc nàlxoey, dưoewlmstfc hiệmuhfu đntclãqphr pháuudpt táuudpc, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft đntclljszn đntclwvjqn si ngốnnnsc, cưoewlpjcli ngâlbyqy ngôpueu vớlrnsi Kípueunh Đobemksgbc, tựlrnsa hồahfa khôpueung nhớlrns ra đntclưoewlmstfc hắqoscn làlxoe ai, Kípueunh Đobemksgbc thấxxwqy vậmamyy, trong lòoewlng nổhyfhi lêbabnn mộwvjqt trậmamyn chua xóhyfht.

“Hoàlxoeng thưoewlmstfng, nôpueulxoei sẽhadc mộwvjqt mựlrnsc hầljszu hạxxwq ngàlxoei! Ngàlxoei yêbabnn tâlbyqm!” Kípueunh Đobemksgbc cầljszm tay áuudpo, giúfxhcp Hoàlxoen Nhan Liệmuhft lau vếpueut máuudpu bêbabnn miệmuhfng, xoay ngưoewlpjcli, Kípueunh Đobemksgbc lầljszn nữzbvma hưoewllrnsng vềpwct phípueua Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt quỳdfvh xuốnnnsng.

“Vưoewlơjuwmng Gia, kỳdfvh thậmamyt nôpueulxoei biếpueut đntclưoewlmstfc, nhữzbvmng chuyệmuhfn kia, mộwvjqt ngàlxoey nàlxoeo đntclóhyfh chuyệmuhfn ấxxwqysẽhadc bạxxwqi lộwvjq, Hoàlxoeng thưoewlmstfng đntclãqphrlxoem chuyệmuhfn gìdoiy, sớlrnsm muộwvjqn cũlxoeng sẽhadc bịdfvh ngưoewlpjcli biếpueut rõmuhf. Kỳdfvh thậmamyt, nôpueulxoei cũlxoeng giúfxhcp đntclokrz Hoàlxoeng thưoewlmstfng làlxoem nhiềpwctu chuyệmuhfn, nôpueulxoei cũlxoeng mang nghiệmuhfp chưoewllrnsng nặkrnong nềpwct… Hiệmuhfn tạxxwqi, nôpueulxoei khôpueung cầljszu gìdoiy kháuudpc, chỉupzz cầljszu cóhyfh thểmuhf mộwvjqt mựlrnsc hầljszu hạxxwq Hoàlxoeng thưoewlmstfng, mặkrnoc kệmuhf Hoàlxoeng thưoewlmstfng đntcli chỗrjfqlxoeo, nôpueulxoei đntclpwctu làlxoepueulxoei củmjmia hoàlxoeng thưoewlmstfng, thỉupzznh Vưoewlơjuwmng Gia cóhyfh thểmuhf thàlxoenh toàlxoen!”

“Đobemưoewlmstfc.” Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng gậmamyt gậmamyt đntclljszu.

Hoàlxoen Nhan Liệmuhft mặkrnoc dùeeui đntclãqphrlxoem rấxxwqt nhiềpwctu chuyệmuhfn cóhyfh lỗrjfqi vớlrnsi Phưoewlmstfng Tàlxoeeeuing Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft, nhưoewlng đntclnnnsi vớlrnsi quốnnnsc gia nàlxoey màlxoehyfhi, Hoàlxoen Nhan Liệmuhft vẫwvjqn làlxoehyfhpueung lao, tộwvjqi khôpueung đntcláuudpng chếpueut. Mặkrnoc dùeeui trêbabnn ngưoewlpjcli Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng bịdfvh Hoàlxoen Nhan Liệmuhft hạxxwq đntclwvjqc, hắqoscn cũlxoeng chưoewla từueerng hi vọsncdng Hoàlxoen Nhan Liệmuhft chếpueut. Hiệmuhfn tạxxwqi, đntclxxwqi kháuudpi làlxoe kếpueut quảhxrj tốnnnst nhấxxwqt!

pueum nay, tấxxwqt cảhxrj tháuudpi y củmjmia tháuudpi y việmuhfn đntclưoewlmstfc triệmuhfu tậmamyp đntclếpueun Trưoewlpjclng Thu cung, chuyệmuhfn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft “trúfxhcng gióhyfh”, khôpueung đntclljszy mộwvjqt láuudpt liềpwctn truyềpwctn ra ngoàlxoei.

uudpch quan mặkrnoc dùeeuihyfh chúfxhct khóhyfh tiếpueup nhậmamyn, nhưoewlng khôpueung cóhyfh ai đntclưoewla ra ýkrth kiếpueun gìdoiy cảhxrj. Dùeeui sao, quâlbyqn quyềpwctn tạxxwqi trong tay Nam Lâlbyqn vưoewlơjuwmng Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, cảhxrj kinh thàlxoenh đntclpwctu nằlxoem trong tay hắqoscn, cho dùeeui Hoàlxoen Nhan Liệmuhft khôpueung cóhyfh “trúfxhcng gióhyfh”, ngôpueui vịdfvh hoàlxoeng đntclếpueulxoey cũlxoeng sẽhadc truyềpwctn cho Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, đntclâlbyqy làlxoe chuyệmuhfn tìdoiynh khôpueung thểmuhf nghi ngờpjcl, khôpueung cóhyfh ngưoewlpjcli nàlxoeo hoàlxoei nghi sựlrns thậmamyt vềpwct thâlbyqn phậmamyn ngưoewlpjcli thừueera kếpueu Bắqoscc Chu quốnnnsc nàlxoey làlxoe Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng.

pueum nay, vôpueu luậmamyn Hoàlxoen Nhan Liệmuhft nhưoewl thếpueulxoeo, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cũlxoeng sẽhadclxoe đntclếpueuoewlơjuwmng kếpueu nhiệmuhfm, nhữzbvmng ngưoewlpjcli kia đntclang chuẩkrthn bịdfvhdoiym cáuudpch lấxxwqy lòoewlng vịdfvh vua mớlrnsi nàlxoey.

Ngoàlxoei dựlrns đntcluudpn mọsncdi ngưoewlpjcli chípueunh làlxoe, ngàlxoey hôpueum sau lâlbyqm triềpwctu, Kípueunh Đobemksgbc tuyêbabnn bốnnns chiếpueuu thưoewl củmjmia Hoàlxoeng đntclếpueu, ngôpueui vịdfvh hoàlxoeng đntclếpueu lạxxwqi truyềpwctn cho Hoàlxoeng tháuudpi tôpueun sáuudpu tuổhyfhi, thìdoiy ra làlxoe con củmjmia Hoàlxoen Nhan Hồahfang cùeeuing Dưoewl Thi Thi, cháuudpu nộwvjqi duy nhấxxwqt củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft —— Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft.

Trong chiếpueuu thưoewl, đntclkrnoc biệmuhft nêbabnu lêbabnn chípueunh danh Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng lầljszn đntclljszu tiêbabnn dùeeuing thâlbyqn phậmamyn Long Ngạxxwqo Thiêbabnn, con nuôpueui củmjmia Phưoewlmstfng Tàlxoeeeuing Hoàlxoen Nhan Minh Nguyệmuhft xuấxxwqt hiệmuhfn, đntclhyfhi Nam Lâlbyqn vưoewlơjuwmng thàlxoenh Nhiếpueup Chípueunh vưoewlơjuwmng, Phưoewlmstfng Thấxxwqt Thấxxwqt làlxoe Trấxxwqn Quốnnnsc đntclxxwqi côpueung chúfxhca, hai ngưoewlpjcli phụsviauudplbyqn hoàlxoeng, cho đntclếpueun tâlbyqn hoàlxoeng mưoewlpjcli sáuudpu tuổhyfhi tựlrnsdoiynh chấxxwqp chípueunh. Vềpwct phầljszn ngũlxoe hoàlxoeng tửvucm Hoàlxoen Nhan Khang, sắqoscc phong làlxoe Tiêbabnu Dao vưoewlơjuwmng. (Nuxuku: chếpueut cưoewlpjcli vớlrnsi têbabnn sắqoscc phong củmjmia Khanh ca >

Chiếpueuu thưoewllxoey, thậmamyt khiếpueun văhyfhn võmuhfuudp quan càlxoeng hoảhxrjng sợmstf, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng họsncd Long? Long chípueunh làlxoe tiềpwctn triềpwctu quốnnnsc họsncd! Mặkrnoc dùeeui mọsncdi ngưoewlpjcli trong lòoewlng cóhyfh nghi vấxxwqn, nhưoewlng làlxoe khôpueung cóhyfh ngưoewlpjcli nóhyfhi ra.

oewllrnsi gốnnnsi Hoàlxoen Nhan Liệmuhft cóhyfhhyfhm vịdfvh hoàlxoeng tửvucm, chỉupzzhyfh Hoàlxoen Nhan Hồahfang, Hoàlxoen Nhan Nghịdfvheeuing Hoàlxoen Nhan Khang còoewln sốnnnsng. Hoàlxoen Nhan Hồahfang bịdfvh nhốnnnst tạxxwqi Nam Uyểmuhfn, Hoàlxoen Nhan Nghịdfvh chếpueut trong tay Hạxxwqlbyqn Típueuch, hiệmuhfn tạxxwqi chỉupzzoewln lạxxwqi cóhyfh ngũlxoe hoàlxoeng tửvucm Hoàlxoen Nhan Khang. Chỉupzzlxoe, Hoàlxoen Nhan Khang thậmamyt cóhyfh thểmuhf cam tâlbyqm tìdoiynh nguyệmuhfn làlxoem Tiêbabnu Dao vưoewlơjuwmng sao?

Trưoewllrnsc mắqosct, khi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt dẫwvjqn Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft ngồahfai xuốnnnsng long ỷeeui, Hoàlxoen Nhan Khang làlxoe ngưoewlpjcli đntclljszu tiêbabnn quỳdfvh xuốnnnsng hôpueu “Vạxxwqn tuếpueu!”

Tháuudpi đntclwvjq Hoàlxoen Nhan Khang, làlxoem lũlxoe triềpwctu thầljszn nhìdoiyn ra mộwvjqt ípueut đntclljszu mốnnnsi, lạxxwqi tưoewlkrthng tưoewlmstfng, vịdfvh đntcliệmuhfn hạxxwqlxoey từueer trưoewllrnsc đntclếpueun nay cóhyfh quan hệmuhf tốnnnst đntclxxwqp vớlrnsi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng vàlxoe Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, chuyệmuhfn nàlxoey, nóhyfhi khôpueung chừueerng chípueunh làlxoe ba ngưoewlpjcli liêbabnn thủmjmilxoem. Nghĩljsz tớlrnsi đntclâlbyqy, báuudpch quan cũlxoeng cam tâlbyqm tìdoiynh nguyệmuhfn quỳdfvh xuốnnnsng dậmamyp đntclljszu.

Đobemnnnsi vớlrnsi bọsncdn họsncdlxoehyfhi, cáuudpi ngôpueui vịdfvh hoàlxoeng đntclếpueulxoey, làlxoe chuyệmuhfn tìdoiynh hoàlxoeng gia, nếpueuu hoàlxoeng gia ởkrthjuwmi nàlxoey tiếpueun hàlxoenh hiệmuhfp nghịdfvh, bọsncdn họsncd chỉupzz cầljszn hảhxrjo hảhxrjo làlxoem thầljszn tửvucmlxoe đntclưoewlmstfc, huốnnnsng chi đntclao Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng khôpueung phảhxrji làlxoe ngồahfai khôpueung, hắqoscn bấxxwqt quáuudplxoe Nhiếpueup Chípueunh vưoewlơjuwmng, quốnnnsc họsncdhyfh phảhxrji làlxoe Hoàlxoen Nhan hay khôpueung, thiêbabnn hạxxwqlxoey, vẫwvjqn làlxoe củmjmia hoàlxoeng gia.

Từueer khi Dưoewl Thi Thi chếpueut, Hoàlxoen Nhan Hồahfang bịdfvh phếpueu truấxxwqt rồahfai đntclem nhốnnnst, Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft liềpwctn thàlxoenh đntclksgba nhỏlbyq khôpueung cha khôpueung mẹxxwq. Hoàlxoen Nhan Liệmuhft mặkrnoc dùeeui đntclem hoàlxoeng tôpueun nàlxoey vàlxoeo trong cung, nhưoewlng nhữzbvmng nôpueu tỳdfvh trong cung ai chẳadhrng “gióhyfh chiềpwctu nàlxoeo theo chiểmuhfu ấxxwqy”! Đobemnnnsi vớlrnsi vịdfvh hoàlxoeng tôpueun nàlxoey, khôpueung cóhyfh aai đntclmuhf ýkrth, cũlxoeng khôpueung cóhyfh ai cẩkrthn thậmamyn chiếpueuu cốnnns, đntcliềpwctu nàlxoey làlxoem cho Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft từueer đntclksgba nhỏlbyqhyfhpueunh cáuudpch hoạxxwqt báuudpt sáuudpng sủmjmia, trởkrthbabnn cóhyfh chúfxhct nháuudpt gan, hưoewllrnsng nộwvjqi.

fxhcc nàlxoey, mặkrnoc long bàlxoeo, ngồahfai ởkrth trêbabnn long ỷeeui, Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft cóhyfh chúfxhct câlbyqu nệmuhf. Hắqoscn rấxxwqt khẩkrthn trưoewlơjuwmng, hắqoscn khôpueung biếpueut Hoàlxoeng đntclếpueu phảhxrji làlxoem cáuudpi gìdoiy. Ngàlxoey hôpueum qua, hắqoscn đntclưoewlmstfc mộwvjqt tỷeeui tỷeeui xinh đntclxxwqp đntclóhyfhn đntclếpueun, hiệmuhfn tạxxwqi, tỷeeui tỷeeui xinh đntclxxwqp đntclang nắqoscm tay củmjmia hắqoscn, khiếpueun hắqoscn mặkrnoc dùeeui ngồahfai ởkrth trêbabnn long ỷeeui, nhưoewlng vẫwvjqn còoewln sợmstfqphri.

“Đobemueerng sợmstf, dựlrnsa theo nhữzbvmng gìdoiypueupueu dạxxwqy con màlxoelxoem!” Nhìdoiyn ra sựlrns lo lắqoscng củmjmia Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt ôpueun nhu cưoewlpjcli, nhẹxxwq nhàlxoeng nhévizxo nhévizxo bàlxoen tay nhỏlbyqvizx hắqoscn, “Côpueupueu sẽhadckrthbabnn cạxxwqnh cùeeuing con! Đobemueerng sợmstfqphri!”

“Dạxxwq!” Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft sợmstflxoe sợmstf Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, bởkrthi vìdoiy Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng luôpueun mang theo bộwvjq mặkrnot mặkrnot lạxxwqnh, trêbabnn ngưoewlpjcli tảhxrjn ra hàlxoen khípueu. Cho nêbabnn nếpueuu so sáuudpnh màlxoehyfhi, Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft thípueuch Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt hơjuwmn, bởkrthi vìdoiylxoeng lớlrnsn lêbabnn thậmamyt xinh đntclxxwqp, so vớlrnsi mẹxxwq ruộwvjqt củmjmia hắqoscn còoewln xinh đntclxxwqp hơjuwmn. Hơjuwmn nữzbvma, nụsviaoewlpjcli củmjmia nàlxoeng thậmamyt ấxxwqm áuudpp, hắqoscn yêbabnu mếpueun vịdfvh tỷeeui tỷeeui xinh đntclxxwqp nàlxoey.

pueunh Đobemksgbc thay thếpueu Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft đntclsncdc nhấxxwqt trưoewlpjclng thiêbabnn tâlbyqn đntclếpueu đntclăhyfhng cơjuwm “Chiếpueuu thưoewl chiếpueuu cáuudpo thiêbabnn hạxxwq”, tiếpueung nóhyfhi Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft non nớlrnst tạxxwqi Tháuudpi Cựlrnsc đntcliệmuhfn vang lêbabnn, “Chúfxhcng áuudpi khanh, cóhyfh việmuhfc khảhxrji tấxxwqu, khôpueung thìdoiyqphri triềpwctu!”

hyfh Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt ởkrth đntclâlbyqy, báuudpch quan còoewln nóhyfhi cáuudpi gìdoiy, huốnnnsng chi tháuudpi đntclwvjq vừueera rồahfai củmjmia Hoàlxoen Nhan Khang cũlxoeng biểmuhfu hiệmuhfn hếpueut sắqoscc rõmuhflxoeng, cáuudpi nàlxoey làlxoe chuyệmuhfn hoàlxoeng gia, bọsncdn họsncd vẫwvjqn làlxoe khôpueung nêbabnn nhúfxhcng tay vàlxoeo.

lbyqn đntclếpueu đntclăhyfhng cơjuwm, thuậmamyn lợmstfi khiếpueun cho ngưoewlpjcli ta khóhyfhhyfh thểmuhfoewlkrthng tưoewlmstfng, cóhyfh Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Ưrabfng kỵdmta quâlbyqn, cho dùeeui nhữzbvmng ngưoewlpjcli kia cốnnnsdoiynh muốnnnsn gâlbyqy chuyệmuhfn, cũlxoeng phảhxrji suy nghĩljsz đntclếpueun năhyfhng lựlrnsc củmjmia mìdoiynh.

oewlpjcli ngàlxoey sau, Hoàlxoen Nhan Khang tạxxwqi Nhiếpueup Chípueunh vưoewlơjuwmng phủmjmi trưoewllrnsc mặkrnot Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt làlxoem tròoewl, đntclòoewli rờpjcli khỏlbyqi kinh thàlxoenh, đntcli du sơjuwmn ngoạxxwqn thủmjmiy, làlxoem hai ngưoewlpjcli nàlxoey phi thưoewlpjclng kinh ngạxxwqc.

“A Khang, ngưoewlơjuwmi thậmamyt muốnnnsn đntcli sao?” Ngưoewlpjcli nóhyfhi chuyệmuhfn làlxoe Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft thuậmamyn lợmstfi đntclăhyfhng cơjuwm, Hoàlxoen Nhan Khang liềpwctn nóhyfhi muốnnnsn đntcli tứksgb phưoewlơjuwmng, châlbyqn chípueunh làlxoem Tiêbabnu Dao vưoewlơjuwmng, đntcliềpwctu nàlxoey làlxoem cho Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt vốnnnsn luôpueun xem hắqoscn làlxoe bằlxoeng hữzbvmu rấxxwqt khôpueung đntclàlxoenh lòoewlng

“A Khang, ởkrth lạxxwqi đntcli!” Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt mởkrth miệmuhfng giữzbvm Hoàlxoen Nhan Khang lạxxwqi.

Nhìdoiyn thấxxwqy sựlrns châlbyqn thàlxoenh trong mắqosct Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, Hoàlxoen Nhan Khang xấxxwqu xa cưoewlpjcli, “Biểmuhfu ca biểmuhfu tẩkrthu, cáuudpc ngưoewlơjuwmi cũlxoeng đntclueerng kípueuch đntclwvjqng nhưoewl vậmamyy! Khóhyfh khăhyfhn lắqoscm mớlrnsi khôpueung cóhyfh ngưoewlpjcli cóhyfh thểmuhf quảhxrjn giáuudpo ta, cáuudpc ngưoewlơjuwmi cho ta tựlrns do mộwvjqt thờpjcli gian ngắqoscn a! Ta cam đntcloan, chỉupzzlxoe đntcli ra ngoàlxoei dạxxwqo chơjuwmi, sẽhadc khôpueung gâlbyqy chuyệmuhfn, cáuudpc ngưoewlơjuwmi cứksgbbabnn tâlbyqm đntcli!”

Hoàlxoen Nhan Khang trêbabnn mặkrnot đntclang cưoewlpjcli, trong nộwvjqi tâlbyqm lạxxwqi khổhyfh sởkrth hếpueut mứksgbc.

Chuyệmuhfn củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft hoàlxoen toàlxoen đntclhxrjpueuch hắqoscn, làlxoem hắqoscn mỗrjfqi lầljszn đntclnnnsi mặkrnot vớlrnsi Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, đntclpwctu cóhyfh mộwvjqt loạxxwqi đntclau. Nguyêbabnn lai, cáuudpi bấxxwqt hạxxwqnh củmjmia bọsncdn họsncd, đntclpwctu do Hoàlxoen Nhan Liệmuhft mang đntclếpueun, màlxoe hắqoscn làlxoe bạxxwqn tốnnnst củmjmia Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, lạxxwqi cáuudpi gìdoiylxoeng khôpueung biếpueut, khôpueung giúfxhcp đntclokrz đntclưoewlmstfc gìdoiy cảhxrj, hiệmuhfn tạxxwqi đntclksgba nhỏlbyq trêbabnn ngưoewlpjcli Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt còoewln trúfxhcng cổhyfh, đntcliềpwctu nàlxoey làlxoem cho lòoewlng củmjmia hắqoscn nhưoewl thếpueulxoeo khôpueung đntclau ?

Sau khi biếpueut rõmuhf “bộwvjq mặkrnot thậmamyt” củmjmiaHoàlxoen Nhan Liệmuhft, Hoàlxoen Nhan Khang đntclãqphrpueunh toáuudpn muốnnnsn rờpjcli đntcli.

fxhcc trưoewllrnsc, Kípueunh Đobemksgbc lấxxwqy ra chiếpueuu thưoewl Hoàlxoen Nhan Liệmuhft đntclãqphr sớlrnsm chuẩkrthn bịdfvh sẵraqrn, trêbabnn chiếpueuu thưoewl chỉupzzmuhf truyềpwctn ngôpueui vịdfvh cho Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng, nhưoewlng làlxoe Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng đntclnnnsi vớlrnsi ngôpueui vịdfvh hoàlxoeng đntclếpueu khôpueung cóhyfh bấxxwqt kỳdfvh hứksgbng thúfxhc, muốnnnsn đntclem ngôpueui vịdfvh hoàlxoeng đntclếpueu giao cho Hoàlxoen Nhan Khang, lạxxwqi bịdfvh Hoàlxoen Nhan Khang trựlrnsc tiếpueup cựlrns tuyệmuhft.

Hắqoscn khôpueung cầljszn phảhxrji ngồahfai ởkrthuudpi long ỷeeui lạxxwqnh nhưoewlhyfhng đntclóhyfh, cuốnnnsi cùeeuing trởkrthbabnn giốnnnsng nhưoewl Hoàlxoen Nhan Liệmuhft, hắqoscn khôpueung muốnnnsn mấxxwqt đntcli tìdoiynh bạxxwqn củmjmia Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng cùeeuing Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, khôpueung muốnnnsn bởkrthi vìdoiyuudpi vịdfvh trípueu cao cao tạxxwqi thưoewlmstfng kia, màlxoe biếpueun thàlxoenh mộwvjqt ngưoewlpjcli kháuudpc.

Hoàlxoen Nhan Khang khôpueung muốnnnsn làlxoem hoàlxoeng đntclếpueu, cuốnnnsi cùeeuing bấxxwqt đntclqoscc dĩljsz, Phưoewlmstfng Thưoewlơjuwmng mớlrnsi đntclưoewla Hoàlxoeng tháuudpi tôpueun Hoàlxoen Nhan Kiệmuhft lêbabnn, hơjuwmn nữzbvma sửvucma đntclhyfhi chiếpueuu thưoewl truyềpwctn ngôpueui, vấxxwqn đntclpwctlxoey mớlrnsi đntclưoewlmstfc giảhxrji quyếpueut. Khôpueung nghĩljsz tớlrnsi vừueera mớlrnsi ổhyfhn đntcldfvhnh lạxxwqi, Hoàlxoen Nhan Khang lạxxwqi nóhyfhi muốnnnsn ra đntcli ——

“A Khang, ngưoewlơjuwmi đntcli, vậmamyt Tôpueu Mi làlxoem sao bâlbyqy giờpjcl? Chẳadhrng lẽhadc ngưoewlơjuwmi nhưoewl vậmamyy đntcli ra ngoàlxoei du lịdfvhch năhyfhm ba năhyfhm, đntclmuhfpueu Mi cũlxoeng mộwvjqt mựlrnsc chờpjcl ngưoewlơjuwmi nhưoewl vậmamyy sao!” Thấxxwqy thuyếpueut phụsviac khôpueung đntclưoewlmstfc Hoàlxoen Nhan Khang, Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt liềpwctn lôpueui Tôpueu Mi ra. Nàlxoeng cóhyfh thểmuhf cảhxrjm giáuudpc đntclưoewlmstfc, Hoàlxoen Nhan Khang làlxoedoiy chuyệmuhfn củmjmia Hoàlxoen Nhan Liệmuhft màlxoe bịdfvh đntclhxrjpueuch, mớlrnsi lựlrnsa chọsncdn rờpjcli đntcli. Dùeeui trêbabnn mặkrnot hắqoscn đntclang cưoewlpjcli, nhưoewlng màlxoe bi thưoewlơjuwmng cùeeuing áuudpy náuudpy trong đntcláuudpy mắqosct hắqoscn lạxxwqi khôpueung lừueera đntclưoewlmstfc ngưoewlpjcli.

Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt đntclem Tôpueu Mi ra,khiếpueun Hoàlxoen Nhan Khang lạxxwqi mộwvjqt hồahfai đntclau lòoewlng, áuudpnh mắqosct nhìdoiyn vềpwct phípueua Tôpueu Mi đntclksgbng sau lưoewlng Mộwvjq Dung Thấxxwqt Thấxxwqt, nàlxoeng đntcllbyq hồahfang hai mắqosct, chỉupzzvizxm chúfxhct nữzbvma làlxoe khóhyfhc ra thàlxoenh tiếpueung.

“Tiểmuhfu Mi nhi, thựlrnsc xin lỗrjfqi —— ”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.