Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 113 : Bạch Ức Nguyệt gặp nạn

    trước sau   
osxri Kíhdwjnh Đzjllìterunh, gọarlai làkwexosxri, nhưmpgtng trêewesn thựzjwrc tếcevh chỉcidakwex mộsbpvt ngọarlan đodkgzktqi nhỏoghn. Bắbfvxc Chu quốuvfhc cóedvu đodkgmpgta thếcevh bằcczxng phẳfovdng, nhữpvjxng nơkbxvi cóedvu đodkgưmpgtubhvc mộsbpvt ngọarlan đodkgzktqi nhưmpgt vậtypky đodkgúosxrng làkwex cựzjwrc kỳthfw hiếcevhm lạkfeb, du ngoạkfebn trêewesn đodkgcidanh núosxri Kíhdwjnh Đzjllìterunh đodkgúosxrng làkwex mộsbpvt ýhtyf khôterung tệhffk. Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgúosxrng hẹwwkyn đodkgi tớqkwvi châcdoun núosxri Kíhdwjnh Đzjllìterunh, hôterum nay khíhdwj trờutfmi rấitoht tốuvfht, gióedvu xuâcdoun nhèosxr nhẹwwky thổiecui, mặdibkc dùgnqzlcxrn mang theo chúosxrt hơkbxvi lạkfebnh, nhưmpgtng khôterung nhưmpgtdibki lạkfebnh giádibk buốuvfht củtfsva mùgnqza đodkgôterung, màkwex chỉcida se se lạkfebnh, khiếcevhn con ngưmpgtutfmi ta cảaaxem thấitohy rấitoht thoảaaxei mádibki.

Xe ngựzjwra dừvzcsng ởbfvx châcdoun núosxri, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt tựzjwrterunh đodkgi nốuvfht đodkgoạkfebn đodkgưmpgtutfmng còlcxrn lạkfebi.

Dọarlac theo từvzcs châcdoun núosxri đodkgếcevhn đodkgcidanh làkwex mộsbpvt con đodkgưmpgtutfmng quanh co gậtypkp ghềqqbmnh đodkgưmpgtubhvc xâcdouy bằcczxng nhữpvjxng viêewesn đodkgádibk vuôterung vứthfwc. Trêewesn đodkgcidanh núosxri cóedvu thểscld dễdneukwexng thấitohy mộsbpvt cádibki đodkgìterunh nghỉcida châcdoun nho nhỏoghn, ngóedvui lưmpgtu ly màkwexu đodkgoghn nổiecui bậtypkt giữpvjxa nộsbpvt mảaaxenh xanh tưmpgtơkbxvi trôterung vôterugnqzng đodkgwwkyp mắbfvxt.

“Tiểscldu thưmpgt, khôterung cầjohjn nôterukwexi đodkgi theo sao?” Mộsbpvt chàkwexng trai gầjohjy gòlcxr đodkgthfwng cạkfebnh xe ngựzjwra lêewesn tiếcevhng, hắbfvxn têewesn Bạkfebch Thấitoht – nôterukwexi củtfsva Bạkfebch phủtfsvkwexqvyvng làkwex phu xe củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

“Khôterung cầjohjn! Chỉcida đodkgi cóedvu mấitohy bưmpgtqkwvc màkwex thôterui! Ngưmpgtơkbxvi ởbfvxkbxvi nàkwexy chờutfm ta!” Thiệhffkp làkwex do Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht viếcevht, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung cóedvu bấitoht kỳthfw hoàkwexi nghi, đodkgscld cho Bạkfebch Thấitoht ởbfvxmpgtqkwvi châcdoun núosxri đodkgubhvi nàkwexng, còlcxrn mìterunh từvzcsng bưmpgtqkwvc đodkgi lêewesn núosxri.

Đzjllưmpgtutfmng lêewesn núosxri khádibk vắbfvxng vẻqkwv, thỉcidanh thoảaaxeng cũqvyvng chỉcida gặdibkp mộsbpvt hai ngưmpgtutfmi. Hiệhffkn tạkfebi du xuâcdoun cóedvu vẻqkwvkbxvi sớqkwvm, đodkgubhvi đodkgếcevhn thádibkng tưmpgt thádibkng năwwkym khíhdwj trờutfmi ấitohm ádibkp thìteru thíhdwjch hợubhvp hơkbxvn, bâcdouy giờutfm vẫhoycn còlcxrn hơkbxvi se lạkfebnh, đodkgjohju càkwexnh bấitoht quádibkqvyvng chỉcidaedvukwexi nụnscv hoa, nhìterun khôterung thấitohy đodkgưmpgtubhvc phong cảaaxenh mùgnqza xuâcdoun đodkgâcdouu cảaaxe.


Trêewesn đodkgcidanh núosxri, ngóedvun tay Di Sa nhẹwwky nhàkwexng gõcczx trêewesn tay cầjohjm xe lăwwkyn. Từvzcsosxrc Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt xuấitoht hiệhffkn ởbfvx châcdoun núosxri, tim củtfsva hắbfvxn đodkgãdgzf bắbfvxt đodkgjohju nhảaaxey lêewesn thìterunh thịmpgtch. Dõcczxi theo thâcdoun ảaaxenh tao nhãdgzf dầjohjn lêewesn núosxri, cádibkch hắbfvxn càkwexng ngàkwexy càkwexng gầjohjn, tim Di Sa cũqvyvng dầjohjn thóedvut lêewesn tớqkwvi cổiecu họarlang.

kwexng làkwex Y Liêewesn sao? Cổiecu họarlang Di Sa cóedvu chúosxrt khôteru khốuvfhc, hắbfvxn liếcevhm liếcevhm đodkgôterui môterui, tiếcevht tấitohu gõcczx từvzcs ngóedvun tay cũqvyvng từvzcs từvzcswwkyng nhanh.

Chờutfm đodkgếcevhn lúosxrc Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt gầjohjn lêewesn tớqkwvi đodkgcidanh núosxri, Hạkfeb Tuyếcevht đodkgi tớqkwvi bêewesn cạkfebnh Di Sa , “Côterung tửtbvy, nàkwexng sắbfvxp đodkgếcevhn rồzktqi, chúosxrng ta cóedvuewesn trádibknh đodkgi mộsbpvt chúosxrt hay khôterung?”

“Ừddvb!”

Di Sa gậtypkt đodkgjohju, Hạkfeb Tuyếcevht đodkggnbky Di Sa rờutfmi khỏoghni đodkgìterunh nhỏoghn, biếcevhn mấitoht ởbfvx trong mộsbpvt rừvzcsng câcdouy.

Đzjlli tớqkwvi đodkgcidanh núosxri, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt ửtbvyng đodkgoghn hai mádibk, trêewesn đodkgcidanh núosxri mộsbpvt ngưmpgtutfmi cũqvyvng khôterung cóedvu, xem ra Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht còlcxrn chưmpgta cóedvu đodkgếcevhn. Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgi vàkwexo đodkgìterunh, ngồzktqi xuốuvfhng, lấitohy khăwwkyn tay, lau đodkgi mồzktqterui trêewesn trádibkn rồzktqi nhẹwwky nhàkwexng dùgnqzng khăwwkyn màkwex quạkfebt gióedvu.

Di Sa dùgnqz đodkgang ởbfvxdibkch đodkgóedvu khôterung xa nhưmpgtng nơkbxvi ấitohy làkwex mộsbpvt nơkbxvi khádibkhdwj mậtypkt nêewes Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung phádibkt hiệhffkn ra cóedvu ngưmpgtutfmi đodkgang rìterunh coi nàkwexng.

Trádibknh ởbfvx phíhdwja sau câcdouy, Di Sa nghiêewesm túosxrc đodkgádibknh giádibk Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, giốuvfhng nhưmpgt muốuvfhn từvzcs trêewesn ngưmpgtutfmi nàkwexng tìterum kiếcevhm hìterunh bóedvung củtfsva Y Liêewesn.

“Côterung tửtbvy, làkwex Y Liêewesn tiểscldu thưmpgt sao?” Qua mộsbpvt lúosxrc lâcdouu, thấitohy Di Sa khôterung cóedvuewesn tiếcevhng, Hạkfeb Tuyếcevht nhẹwwky nhàkwexng hỏoghni.

“Đzjllscld cho bọarlan họarla đodkgi thăwwkym dòlcxr –” Vẫhoycn giốuvfhng nhưmpgtqvyv, Di Sa khôterung trựzjwrc tiếcevhp trảaaxe lờutfmi câcdouu hỏoghni củtfsva Hạkfeb Tuyếcevht màkwex sai Hạkfeb Tuyếcevht đodkgi chuẩgnbkn bịmpgt. Chỉcida nghe mộsbpvt tiếcevhng chim phádibkt ra từvzcs miệhffkng Hạkfeb Tuyếcevht, xung quanh đodkgìterunh nhỏoghn đodkgsbpvt nhiêewesn xuấitoht hiệhffkn hơkbxvn mưmpgtutfmi ngưmpgtutfmi.

Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt vốuvfhn đodkgang ngồzktqi nghỉcida ngơkbxvi chợubhvt nghe tiếcevhng chim kìteru lạkfeb phádibkt ra từvzcs phíhdwja sau, trưmpgtqkwvc mắbfvxt đodkgsbpvt nhiêewesn xuấitoht hiệhffkn mưmpgtutfmi nam tửtbvykwexm cho lòlcxrng nàkwexng lậtypkp tứthfwc rung lêewesn hồzktqi chuôterung bádibko đodkgsbpvng.

“Cádibkc ngưmpgtơkbxvi muốuvfhn làkwexm gìteru?” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgdibkt tay lêewesn bảaaxeo kiếcevhm bêewesn hôterung, cảaaxenh giádibkc nhìterun nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexy.

“Tiểscldu nưmpgtơkbxvng tửtbvy, nàkwexng mộsbpvt mìterunh ởbfvx chỗlgnfkwexy làkwexm cádibki gìteru a? Cóedvu phảaaxei làkwex đodkgang chờutfm ca ca khôterung?”


Mộsbpvt gãdgzf to con mêewes đodkgbfvxm nhìterun Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt,đodkgi đodkgếcevhn bêewesn cạkfebnh nàkwexng, đodkgmpgtnh đodkgdibkt tay lêewesn vai nàkwexng lạkfebi bịmpgtkwexng lắbfvxc mìterunh trádibknh thoádibkt. “Xin tựzjwr trọarlang!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nhíhdwju màkwexy, xoay ngưmpgtutfmi đodkgmpgtnh xuốuvfhng núosxri lạkfebi bịmpgtwwkym ngưmpgtutfmi ngăwwkyn cảaaxen.

“Tiểscldu nưmpgtơkbxvng tửtbvy xinh đodkgwwkyp, sao vừvzcsa đodkgếcevhn đodkgãdgzf đodkgmpgtnh đodkgi vậtypky! Theo bồzktqi cádibkc ca ca cũqvyvng tốuvfht a! Tìterunh lang củtfsva nàkwexng khôterung đodkgếcevhn thìteruedvu chúosxrng ta vớqkwvi nàkwexng!”

mpgtutfmi ngưmpgtutfmi, vâcdouy lấitohy Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, trêewesn mặdibkt bọarlan họarla đodkgqqbmu mang theo nụnscvmpgtutfmi dâcdoum đodkgãdgzfng, khiếcevhn cho sựzjwr bấitoht an trong lòlcxrng Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt ngàkwexy càkwexng gia tăwwkyng. Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung phảaaxei ngưmpgtutfmi ngu, nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexy nhấitoht đodkgmpgtnh làkwex đodkgãdgzf sớqkwvm phụnscvc kíhdwjch ởbfvxkbxvi nàkwexy rồzktqi, mụnscvc tiêewesu củtfsva bọarlan họarla hẳfovdn chíhdwjnh làkwexkwexng.

Chẳfovdng qua làkwex, ngưmpgtutfmi hẹwwkyn nàkwexng khôterung phảaaxei làkwex Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht sao? Tạkfebi sao Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht khôterung xuấitoht hiệhffkn màkwex lạkfebi xuấitoht hiệhffkn đodkgádibkm lưmpgtu manh nàkwexy? “Ngưmpgtutfmi nàkwexo phádibki cádibkc ngưmpgtơkbxvi tớqkwvi?” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nhìterun chằcczxm chằcczxm vàkwexo têewesn to con, hắbfvxn thoạkfebt nhìterun cóedvu vẻqkwv nhưmpgtkwex đodkgjohju lĩzktqnh củtfsva đodkgádibkm ngưmpgtutfmi kia.

“Ha hảaaxe, khôterung ai phádibki chúosxrng ta cảaaxe! Chúosxrng ta đodkgâcdouy làkwexedvu duyêewesn ngàkwexn dặdibkm mớqkwvi gặdibkp gỡwwky*! Đzjllâcdouy làkwex duyêewesn phậtypkn a!” Têewesn to con cưmpgtutfmi mộsbpvt tiếcevhng, lộsbpvkwexm răwwkyng vàkwexng khèosxr, nóedvui mộsbpvt câcdouu, trong miệhffkng lạkfebi thoádibkt ra mộsbpvt thứthfwgnqzi ghêewes tởbfvxm khiếcevhn cho ngưmpgtutfmi đodkguvfhi diệhffkn muốuvfhn óedvui mửtbvya. (*hữpvjxu duyêewesn thiêewesn líhdwjwwkyng tưmpgtơkbxvng ngộsbpv)

ewesn to con vừvzcsa nóedvui hếcevht chữpvjx “duyêewesn phậtypkn”, tay liềqqbmn phádibkt tíhdwjn hiệhffku “lêewesn”, mưmpgtutfmi ngưmpgtutfmi nàkwexy nhưmpgtedvui đodkgóedvui vồzktq mồzktqi, đodkgzktqng loạkfebt xôterung vềqqbm phíhdwja Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

“Muốuvfhn chếcevht!” Tuy rằcczxng tíhdwjnh cádibkch Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt rấitoht ôterun nhu, nhưmpgtng nàkwexng khôterung phảaaxei làkwex nửtbvy tửtbvy mềqqbmm yếcevhu đodkgscld ngưmpgtutfmi ta khi dễdneu. Mắbfvxt thấitohy kiếcevhm trong tay nàkwexng vừvzcsa lóedvue lêewesn, 2 têewesn bổiecu nhàkwexo vàkwexo nàkwexng đodkgãdgzf lậtypkp tứthfwc ôterum cádibknh tay ngãdgzf ngồzktqi trêewesn mặdibkt đodkgitoht kêewesu cha gọarlai mẹwwky. Mádibku tưmpgtơkbxvi theo khe hởbfvx vếcevht chéhoycm chảaaxey ra, tay phảaaxei củtfsva 2 gãdgzfkwexy trựzjwrc tiếcevhp bịmpgt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt chéhoycm đodkgthfwt gâcdoun.

“Chậtypkc chậtypkc, khôterung ngờutfm tiểscldu nưmpgtơkbxvng tửtbvy lạkfebi nóedvung tíhdwjnh đodkgếcevhn vậtypky a!” Têewesn to con lúosxrc đodkgjohju vờutfm nhưmpgt bịmpgt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt dọarlaa sợubhv, sau lạkfebi phun mộsbpvt ngụnscvm nưmpgtqkwvc bọarlat xuốuvfhng mặdibkt đodkgitoht, khóedvue miệhffkng lộsbpv ra nụnscvmpgtutfmi tàkwexn nhẫhoycn: “Gia đodkgâcdouy thíhdwjch nhấitoht làkwex đodkgádibkm đodkgàkwexn bàkwex nhìterun nhưmpgt ôterun nhu nhưmpgtng kỳthfw thựzjwrc rấitoht nóedvung bỏoghnng, ởbfvx trêewesn giưmpgtutfmng ắbfvxt cũqvyvng mãdgzfnh liệhffkt nhưmpgt vậtypky a, ôterung đodkgâcdouy coi trọarlang ngưmpgtơkbxvi! Cádibkc huynh đodkghffk, lêewesn cho ta! Bắbfvxt đodkgưmpgtubhvc nàkwexng, khuya hôterum nay mọarlai ngưmpgtutfmi đodkgưmpgtubhvc “ăwwkyn thịmpgtt”*!” (gốuvfhc “khai trai”: tíhdwjn đodkgzktq Phậtypkt giádibko hoặdibkc tíhdwjn đodkgzktq củtfsva cádibkc tôterun giádibko khádibkc bắbfvxt đodkgjohju ăwwkyn mặdibkn, sau khi hếcevht kỳthfw ăwwkyn chay)

“Ừddvbng ựzjwrc!”

Mớqkwvi vừvzcsa rồzktqi đodkgádibkm nam nhâcdoun bịmpgt mộsbpvt màkwexn đodkghoycm mádibku dọarlaa phádibkt ngốuvfhc, vừvzcsa nghe têewesn to con nóedvui nhữpvjxng lờutfmi kia, lậtypkp tứthfwc nhưmpgtqvyvkwex trốuvfhng đodkgsbpvng dụnscvc, nhiệhffkt huyếcevht sôterui tràkwexo lêewesn. Ágnqznh mắbfvxt củtfsva bọarlan họarla khôterung chúosxrt kiêewesng kỵrxpp chầjohjm chầjohjm dòlcxrhoyct trêewesn ngưmpgtutfmi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, giốuvfhng nhưmpgt thấitohy đodkgưmpgtubhvc cảaaxenh thâcdoun thểscldkwexng uyểscldn chuyểscldn uốuvfhn éhoyco dưmpgtqkwvi ngưmpgtutfmi bọarlan họarla.

“Khốuvfhn kiếcevhp!” Cho dùgnqzhdwjnh tìterunh Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt cóedvu tốuvfht nhưmpgt thếcevhkwexo đodkgi nữpvjxa, nghe nhữpvjxng lờutfmi vũqvyv nhụnscvc ấitohy cũqvyvng nổiecui trậtypkn lôterui đodkgìterunh. Nàkwexng làkwex tiểscldu thưmpgt khuêewesdibkc, bìterunh thưmpgtutfmng nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexng tiếcevhp xúosxrc đodkgqqbmu cóedvu thâcdoun phậtypkn ngang hàkwexng, chưmpgta bao giờutfm gặdibkp phảaaxei hạkfebng ngưmpgtutfmi lưmpgtu manh vôteru sỉcida nhưmpgt vậtypky cảaaxe.

“Nghe chứthfw, tiếcevhng nóedvui kia thádibknh thóedvut tựzjwra tiếcevhng chim hoàkwexng oanh, cádibkc huynh đodkghffk nhìterun đodkgi, bộsbpvdibkng củtfsva nàkwexng ta chíhdwjnh làkwex đodkgang cầjohju chúosxrng ta yêewesu thưmpgtơkbxvng đodkgitohy! Móedvun ngon củtfsva chúosxrng ta đodkgếcevhn rồzktqi!” Têewesn to con xoa xoa tay, ádibknh mắbfvxt vằcczxn lêewesn tia mádibku, nhưmpgt muốuvfhn lậtypkp tứthfwc xéhoyc toang y phụnscvc củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, nhấitohm nhádibkp hưmpgtơkbxvng vịmpgt củtfsva nàkwexng.

mpgtqkwvi sựzjwrhdwjch thíhdwjch nhiềqqbmu lầjohjn củtfsva têewesn to con, cộsbpvng thêewesm việhffkc t*ng trùgnqzng đodkgãdgzf chạkfeby lêewesn tớqkwvi nãdgzfo, đodkgádibkm ngưmpgtutfmi nhưmpgtedvui đodkgóedvui hùgnqzng hổiecuterung vềqqbm Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt. Lúosxrc nàkwexy, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung còlcxrn chúosxrt ôterun nhu, đodkgãdgzf ra tay làkwex trựzjwrc tiếcevhp chặdibkt đodkgthfwt gâcdoun tay, gâcdoun châcdoun củtfsva bọarlan lưmpgtu manh.


“A –” ngưmpgtutfmi bịmpgt thưmpgtơkbxvng la héhoyct lăwwkyn lộsbpvn trưmpgtqkwvc mặdibkt têewesn to con, bịmpgt hắbfvxn mộsbpvt cưmpgtqkwvc đodkgádibkwwkyng ra, “Phếcevh vậtypkt! Đzjllzktqteru dụnscvng! Nhiềqqbmu ngưmpgtutfmi nhưmpgt vậtypky màkwexqvyvng khôterung đodkguvfhi phóedvu đodkgưmpgtubhvc vớqkwvi mộsbpvt tiểscldu nha đodkgjohju! Cádibkc ngưmpgtơkbxvi còlcxrn chưmpgta ăwwkyn cơkbxvm sao!”

“Lãdgzfo Đzjllkfebi, nàkwexng biếcevht võcczxterung, trong tay cóedvu kiếcevhm a!”

Đzjllãdgzfedvu ba ngưmpgtutfmi bịmpgt thưmpgtơkbxvng, đodkgdibkc biệhffkt làkwex ngưmpgtutfmi sau cùgnqzng nhấitoht, gâcdoun tay gâcdoun châcdoun toàkwexn bộsbpv đodkgqqbmu bịmpgt chặdibkt đodkgthfwt, mádibku tưmpgtơkbxvi từvzcs cổiecu tay cùgnqzng cổiecu châcdoun chảaaxey ưmpgtqkwvt cảaaxe mặdibkt đodkgitoht, bộsbpv dạkfebng thậtypkt quádibk dọarlaa ngưmpgtutfmi khiêewes s cho nhữpvjxng ngưmpgtutfmi còlcxrn lạkfebi kinh hồzktqn tádibkng đodkgaaxem, cóedvu chúosxrt sợubhvdgzfi, đodkgqqbmu vâcdouy quanh têewesn to con.

“Mẹwwky kiếcevhp ! Phếcevh vậtypkt! Phếcevh vậtypkt!” Têewesn to con lầjohjn nữpvjxa nhổiecumpgtqkwvc miếcevhng, “Quy củtfsvqvyv, đodkgqqbmu quêewesn sao!”

Vừvzcsa nghe “ưmpgtuy củtfsvqvyv”, nhữpvjxng ngưmpgtutfmi còlcxrn lạkfebi lậtypkp tứthfwc sádibkng mắbfvxt, mỗlgnfi ngưmpgtutfmi lấitohy từvzcs trêewesn ngưmpgtutfmi mộsbpvt sợubhvi dâcdouy thừvzcsng to, bảaaxey ngưmpgtutfmi đodkgzktqng loạkfebt vâcdouy quanh Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

Nhậtypkn thấitohy tìterunh thếcevh khôterung ổiecun, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt dậtypkm nhẹwwky châcdoun, đodkgmpgtnh thi triểscldn khinh côterung rờutfmi đodkgi, khôterung ngờutfm khi nàkwexng vừvzcsa mớqkwvi nhảaaxey lêewesn, hai sợubhvi dâcdouy thừvzcsng đodkgzktqng thờutfmi tug lêewesn khôterung trung, hai đodkgjohju dâcdouy đodkgan vàkwexo nhau chặdibkn Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt lạkfebi.

“Vụnscvt –” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt vung bảaaxeo kiếcevhm chéhoycm đodkgthfwt 2 sợubhvi dâcdouy nàkwexy, 2 sợubhvi dâcdouy thừvzcsng khádibkc lạkfebi đodkgưmpgtubhvc tung lêewesn, đodkgjohju dâcdouy kếcevht thàkwexnh vòlcxrng tròlcxrn, quấitohn lấitohy cổiecu châcdoun Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, trựzjwrc tiếcevhp kéhoyco nàkwexng xuốuvfhng mặdibkt đodkgitoht .

Khôterung đodkgubhvi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt kịmpgtp phảaaxen ứthfwng, mộsbpvt sợubhvi thừvzcsng khádibkc phóedvung thẳfovdng tớqkwvi thắbfvxt lưmpgtng nàkwexng, tróedvui lấitohy vòlcxrng eo thon củtfsva nàkwexng, hai sợubhvi dâcdouy khádibkc quấitohn lấitohy cổiecu tay Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

“Buôterung!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung nghĩzktq tớqkwvi nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexy cóedvu thểscld lợubhvi dụnscvng dâcdouy thừvzcsng màkwexcdouy khốuvfhn nàkwexng. Đzjllcidanh núosxri cádibkch châcdoun núosxri mộsbpvt khoảaaxeng tưmpgtơkbxvng đodkguvfhi nêewesn cho dùgnqzkwexng cóedvu lớqkwvn tiếcevhng hôteru, Bạkfebch Thấitoht cũqvyvng khôterung nghe thấitohy.

Nhữpvjxng lờutfmi củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkguvfhi vớqkwvi đodkgádibkm lưmpgtu manh chỉcida nhưmpgt chui vàkwexo tai nàkwexy rồzktqi lạkfebi ra từvzcs tai kia, chẳfovdng ai thèosxrm đodkgscld ýhtyf. Hai tay, hai châcdoun củtfsva nàkwexng đodkgqqbmu bịmpgtcdouy thừvzcsng quấitohn chặdibkt

“Chádibkt!”Têewesn to con thôteru lỗlgnf quấitoht dâcdouy thừvzcsng vàkwexo cádibknh tay cầjohjm kiếcevhm củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khiếcevhn nàkwexng bịmpgt đodkgau, nhẹwwky buôterung tay, bảaaxeo kiếcevhm vừvzcsa rơkbxvi xuốuvfhng liềqqbmn bịmpgtewesn to con mộsbpvt cưmpgtqkwvc đodkgádibkwwkyng ra, ghim thẳfovdng lêewesn trêewesn thâcdoun câcdouy.

“Ta đodkgãdgzfedvui rồzktqi, đodkgkwexn kếcevht làkwex sứthfwc mạkfebnh! Cádibkc huynh đodkghffk đodkgzktqng lòlcxrng mớqkwvi cóedvu thịmpgtt ăwwkyn!” Têewesn to con cưmpgtutfmi híhdwjp mắbfvxt đodkgi tớqkwvi gầjohjn, mặdibkt đodkguvfhi mặdibkt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, mỗlgnfi lầjohjn hắbfvxn “hmm” mộsbpvt hơkbxvi, cádibki mùgnqzi vịmpgt đodkgtypku hủtfsv thốuvfhi đodkgtfsv đodkgscld hun chếcevht ngưmpgtutfmi lạkfebi toádibkt ra nồzktqng đodkgtypkm.

Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nghiêewesng mặdibkt qua 1 bêewesn, trádibknh đodkguvfhi mặdibkt vớqkwvi hắbfvxn mắbfvxt côterung lạkfebi bịmpgt ngộsbpvp chếcevht.


Thấitohy bộsbpvdibkng củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, têewesn to con trầjohjm mặdibkt xuốuvfhng. Đzjllkfebi khádibki hắbfvxn cũqvyvng biếcevht mìterunh cóedvudibki bệhffknh hôterui miệhffkng kinh khủtfsvng, nhưmpgtng trưmpgtqkwvc giờutfm chỉcidaedvu Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt biểscldu hiệhffkn rõcczxkwexng nhưmpgt vậtypky, khiếcevhn lòlcxrng tựzjwr trọarlang củtfsva hắbfvxn hoàkwexn toàkwexn bịmpgt đodkgaaxehdwjch.

“Mẹwwky kiếcevhp! Ngạkfebi ôterung đodkgâcdouy thốuvfhi! Tốuvfhi nay ôterung đodkgâcdouy sẽyfwognqzng cádibki miệhffkng thốuvfhi nàkwexy màkwex gặdibkm khắbfvxp toàkwexn thâcdoun ngưmpgtơkbxvi!” Têewesn to con tàkwexn bạkfebo mắbfvxng.

ewesn kia, Di Sa nhìterun thấitohy cảaaxenh tưmpgtubhvng liềqqbmn cau màkwexy, “Hạkfeb Tuyếcevht, ngưmpgtơkbxvi tìterum đodkgưmpgtubhvc chíhdwjnh loạkfebi ngưmpgtutfmi gìteru vậtypky? Ta chỉcidakwex muốuvfhn ngưmpgtơkbxvi tìterum ai đodkgóedvu đodkgscld thửtbvy thâcdoun thủtfsv củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, tạkfebi sao lạkfebi tìterum đodkgếcevhn mộsbpvt đodkgádibkm lưmpgtu manh?”

“Côterung tửtbvy, thờutfmi gian ngắbfvxn nhưmpgt vậtypky, ta tìterum khôterung đodkgưmpgtubhvc ngưmpgtutfmi khádibkc. . . . . .” Trong mắbfvxt Hạkfeb Tuyếcevht hiệhffkn lêewesn mộsbpvt tia khádibkc thưmpgtutfmng, vẻqkwv mặdibkt so vớqkwvi bìterunh thờutfmi càkwexng thêewesm cung kíhdwjnh.

Hạkfeb Tuyếcevht giảaaxei thíhdwjch vậtypky khiếcevhn cho vẻqkwv mặdibkt Di Sa hơkbxvi cóedvu chúosxrt giãdgzfn ra, “Đzjlli, giảaaxei vâcdouy cho vịmpgtterumpgtơkbxvng kia. Vềqqbm phầjohjn lũqvyvmpgtu manh . . . . . giếcevht hếcevht đodkgưmpgtubhvc rồzktqi! Nhìterun thậtypkt chádibkn ghéhoyct!”

Nghe Di Sa nóedvui, ádibknh mắbfvxt Hạkfeb Tuyếcevht sádibkng lêewesn, “Côterung tửtbvy, nàkwexng khôterung phảaaxei làkwex Y Liêewesn tiểscldu thưmpgt sao?”

“Khôterung phảaaxei –” Di Sa thấitoht vọarlang lắbfvxc đodkgjohju, ádibknh mắbfvxt khôterung hềqqbm nhìterun vềqqbm phíhdwja Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nữpvjxa màkwex lạkfebo nhìterun vềqqbm mộsbpvt nơkbxvi xa xôterui mịmpgtt mờutfm, “Y Liêewesn khôterung dễdneukwexng ra tay, nếcevhu đodkgãdgzf ra tay thìteru khôterung còlcxrn ngưmpgtutfmi nàkwexo sốuvfhng. Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung phảaaxei làkwex Y Liêewesn, Y Liêewesn . . . . . . Khôterung phảaaxei làkwex ai cũqvyvng cóedvu thểscld khi nhụnscvc*!” (* bắbfvxt nạkfebt, ứthfwc hiếcevhp)

Vừvzcsa nghe Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung phảaaxei làkwex ngưmpgtutfmi Di Sa muốuvfhn tìterum, trong lòlcxrng Hạkfeb Tuyếcevht lậtypkp tứthfwc buôterung lỏoghnng. Chỉcida cầjohjn khôterung phảaaxei Y Liêewesn làkwex tốuvfht rồzktqi!

Mặdibkc dùgnqz giọarlang nóedvui củtfsva Di Sa khi nhắbfvxc tớqkwvi Y Liêewesn lúosxrc nàkwexo cũqvyvng ôterun nhu đodkgếcevhn khiếcevhn nàkwexng phádibkt ghen, nhưmpgtng chỉcida cầjohjn mộsbpvt ngàkwexy còlcxrn chưmpgta tìterum đodkgưmpgtubhvc Y Liêewesn, nàkwexng vẫhoycn cóedvu thểscld tiếcevhp tụnscvc ởbfvxewesn cạkfebnh côterung tửtbvy nhiềqqbmu thêewesm mộsbpvt ngàkwexy. Tốuvfht nhấitoht Y Liêewesn vĩzktqnh viễdneun cũqvyvng đodkgvzcsng xuấitoht hiệhffkn, đodkgscldkwexng mãdgzfi đodkgưmpgtubhvc bầjohju bạkfebn cùgnqzng Di Sa . . . . . .

Đzjllưmpgtubhvc Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht hẹwwkyn, đodkgếcevhn nơkbxvi lạkfebi xuấitoht hiệhffkn mộsbpvt đodkgádibkm lưmpgtu manh, thậtypkt sựzjwrkwex ngoàkwexi dựzjwr liệhffku củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

cdouy giờutfm, rốuvfht cuộsbpvc làkwex đodkgang xảaaxey ra chuyệhffkn gìteru đodkgâcdouy? Chẳfovdng lẽyfwo nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexy làkwex do Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht phádibki tớqkwvi sao? Nếcevhu đodkgúosxrng thìterukwexng tạkfebi sao lạkfebi đodkguvfhi vớqkwvi mìterunh nhưmpgt vậtypky?

Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nghĩzktq khôterung ra mìterunh đodkgãdgzf kếcevht thùgnqz chuốuvfhc oádibkn vớqkwvi Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht hồzktqi nàkwexo, trừvzcs việhffkc lúosxrc trưmpgtqkwvc cóedvukbxvi nặdibkng lờutfmi, sau đodkgóedvu lạkfebi cựzjwr tuyệhffkt liêewesn lạkfebc vớqkwvi nàkwexng, hìterunh nhưmpgtterunh cũqvyvng khôterung cóedvukwexm cádibki gìteru chuyệhffkn gìteru quádibk phậtypkn cảaaxe. Chẳfovdng lẽyfwo, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht lạkfebi hẹwwkyp hòlcxri nhưmpgt vậtypky?

Nghĩzktq đodkgếcevhn đodkgâcdouy, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt liềqqbmn lắbfvxc đodkgjohju. Mặdibkc dùgnqzkwexng quen biếcevht Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht khôterung lâcdouu, nhưmpgtng vớqkwvi mộsbpvt côterudibki cóedvu thểscld đodkgàkwexn đodkgưmpgtubhvc mộsbpvt khúosxrc《 Tiếcevhu hồzktqng trầjohjn 》kia, sao cóedvu thểscldkwex ngưmpgtutfmi bụnscvng dạkfeb hẹwwkyp hòlcxri đodkgưmpgtubhvc cơkbxv chứthfw! Nhấitoht đodkgmpgtnh làkwexedvu ngưmpgtutfmi ởbfvx giởbfvx tròlcxr quỷnekf sau lưmpgtng nàkwexng!


Chẳfovdng qua làkwex, thờutfmi gian khôterung cho phéhoycp Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt suy nghĩzktq nhữpvjxng chuyệhffkn nàkwexy, mộsbpvt trậtypkn mùgnqzi hôterui xôterung đodkgếcevhn, cádibki môterui tíhdwjm ngắbfvxt củtfsva têewesn to con trựzjwrc tiếcevhp tiếcevhn tớqkwvi trưmpgtqkwvc mặdibkt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt.

“Ọiwyoe –” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nhịmpgtn khôterung đodkgưmpgtubhvc suýhtyft chúosxrt nữpvjxa làkwex phun ra hếcevht đodkgzktq ăwwkyn ban sádibkng.

“Tiệhffkn nhâcdoun!” Têewesn to con vốuvfhn đodkgmpgtnh ngậtypkm lấitohy cádibknh môterui anh đodkgàkwexo củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, nghiềqqbmn ngẫhoycm, thưmpgtbfvxng thứthfwc mộsbpvt chúosxrt ởbfvx trong đodkgóedvuedvumpgt vịmpgtteru, khôterung nghĩzktq tớqkwvi đodkguvfhi phưmpgtơkbxvng lạkfebi óedvui mửtbvya mộsbpvt trậtypkn, dậtypkp tắbfvxt hếcevht thảaaxey hứthfwng thúosxr củtfsva hắbfvxn.

Giơkbxv tay, têewesn to con đodkgmpgtnh tádibkt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt mộsbpvt bạkfebt tai, khôterung ngờutfm hắbfvxn vừvzcsa mớqkwvi giơkbxv tay còlcxrn chưmpgta cóedvu hạkfeb xuốuvfhng, thìteru đodkgsbpvt nhiêewesn ôterum tay quỳthfw gốuvfhi trêewesn mặdibkt đodkgitoht.

Nhìterun lạkfebi, tay phảaaxei củtfsva têewesn to con đodkgãdgzf bịmpgt chéhoycm đodkgthfwt, mádibku chảaaxey đodkgjohjm đodkgìterua nằcczxm trêewesn mặdibkt đodkgitoht, co co đodkgsbpvng, còlcxrn bốuvfhc hơkbxvi nóedvung, khiếcevhn cho ngưmpgtutfmi nhìterun thấitohy vôterugnqzng kinh sợubhv.

“Xẹwwkyt xẹwwkyt–” hai tiếcevhng, sợubhvi dâcdouy trêewesn ngưmpgtutfmi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt bịmpgt chặdibkt đodkgthfwt, bảaaxeo kiếcevhm bịmpgt ghim trong thâcdoun câcdouy lầjohjn nữpvjxa trởbfvx lạkfebi tay nàkwexng.

“Tạkfebi sao lạkfebi làkwex ngưmpgtơkbxvi?”

Khi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt thấitohy ngưmpgtutfmi kia xuấitoht hiệhffkn, kinh ngạkfebc kêewesu ra tiếcevhng . Ngưmpgtutfmi nàkwexy, khôterung phảaaxei làkwex ngưmpgtutfmi lúosxrc trưmpgtqkwvc đodkgãdgzf tỷnekfcczx vớqkwvi nàkwexng – Nhưmpgt Ýoghn sao! Tạkfebi sao hắbfvxn lạkfebi xuấitoht hiệhffkn ởbfvxkbxvi nàkwexy?

Nhưmpgt Ýoghn khôterung nóedvui 1 lờutfmi vôteru íhdwjch, thảaaxe mộsbpvt viêewesn thuốuvfhc xuốuvfhng mặdibkt đodkgitoht, sưmpgtơkbxvng mùgnqzkwexy đodkgdibkc tảaaxen ra, “ầjohjm” mộsbpvt tiếcevhng, hắbfvxn lậtypkp tứthfwc lôterui Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt lao xuốuvfhng châcdoun núosxri.

Nghe trêewesn núosxri cóedvu tiếcevhng nổiecu tung, Bạkfebch Thấitoht cảaaxe kinh, nghĩzktq tớqkwvi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt còlcxrn đodkgang trêewesn núosxri, Bạkfebch Thấitoht lậtypkp tứthfwc chạkfeby nhanh lêewesn núosxri. Màkwex Nhưmpgt Ýoghn, lúosxrc nàkwexy đodkgãdgzfterui kéhoyco Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgi tớqkwvi giữpvjxa sưmpgtutfmn núosxri.

edvu lẽyfwo do chạkfeby vộsbpvi vàkwexng, hai ngưmpgtutfmi cũqvyvng khôterung cóedvu chúosxr ýhtyf rằcczxng tay Nhưmpgt Ýoghn đodkgang nắbfvxm chặdibkt bàkwexn tay nhỏoghnhoyc củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, cho đodkgếcevhn đodkgnscvng phảaaxei Bạkfebch Thấitoht đodkgang đodkguổiecui tớqkwvi, Bạkfebch Thấitoht quádibkt to lêewesn: “Buôterung tiểscldu thưmpgt nhàkwex ta ra!” Còlcxrn chéhoycm mộsbpvt đodkgao, hai ngưmpgtutfmi mớqkwvi phádibkt hiệhffkn tay củtfsva bọarlan họarla đodkgang ngọarlat ngàkwexo”dâcdouy dưmpgta” ởbfvx chung mộsbpvt chỗlgnf.

“Ai a–” Mặdibkt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgoghnewesn, vộsbpvi rúosxrt tay ra , màkwex đodkgao củtfsva Bạkfebch Thấitoht đodkgãdgzf vụnscvt đodkgếcevhn trưmpgtqkwvc mặdibkt Nhưmpgt Ýoghn.

“Bạkfebch Thấitoht, dừvzcsng tay!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt hôteruewesn nhưmpgtng đodkgãdgzf chậtypkm.

Mắbfvxt thấitohy đodkgao củtfsva Bạkfebch Thấitoht sắbfvxp chạkfebm đodkgếcevhn mìterunh, Nhưmpgt Ýoghn chắbfvxp tay trưmpgtqkwvc ngựzjwrc, kẹwwkyp lấitohy câcdouy đodkgao củtfsva Bạkfebch Thấitoht giữpvjxa hai lòlcxrng bàkwexn tay, “Hmm!” Nhưmpgt Ýoghnhoyct lớqkwvn mộsbpvt tiếcevhng, trừvzcsng mắbfvxt, gưmpgtơkbxvng mặdibkt giậtypkn đodkgếcevhn đodkgoghn au, “Rắbfvxc, rắbfvxc, rắbfvxc –” đodkgao củtfsva Bạkfebch Thấitoht dĩzktq nhiêewesn trựzjwrc tiếcevhp bịmpgtkwexnh đodkgsbpvng nhưmpgt vậtypky bẻqkwvdgzfy thàkwexnh 2 nửtbvya, khiếcevhn cho Bạkfebch Thấitoht sửtbvyng sờutfm đodkgjohjn mặdibkt ra.

Nộsbpvi lựzjwrc thậtypkt thâcdoum hậtypku! Bạkfebch Thấitoht trong mắbfvxt hiệhffkn lêewesn mộsbpvt tia thưmpgtbfvxng thứthfwc.

“Bạkfebch Thấitoht, hắbfvxn khôterung phảaaxei làkwex ngưmpgtutfmi xấitohu!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt gấitohp gádibkp tiếcevhn đodkgếcevhn trưmpgtqkwvc mặdibkt Nhưmpgt Ýoghn, “Huynh cóedvu sao khôterung a? Cóedvukwexm huynh bịmpgt thưmpgtơkbxvng khôterung? Thậtypkt xin lỗlgnfi!”

“Khôterung sao!” Nhưmpgt Ýoghn lắbfvxc đodkgjohju, thậtypkt thàkwexmpgtutfmi mộsbpvt tiếcevhng, nhẹwwky buôterung tay, đodkgoạkfebn đodkgao gãdgzfy rơkbxvi trêewesn mặdibkt đodkgitoht, phádibkt ra mộsbpvt tiếcevhng “bịmpgtch”. “Chẳfovdng qua lỡwwkykwexm hỏoghnng đodkgao củtfsva hắbfvxn mấitoht rồzktqi!” (Nu:hix, Nhưmpgt Ýoghn ca đodkgádibkng iu quớqkwv ^^)

“Bạkfebch Thấitoht, huynh ấitohy làkwex âcdoun nhâcdoun cứthfwu mạkfebng củtfsva ta!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt kểscld cho Bạkfebch Thấitoht nghe chuyệhffkn xảaaxey ra trêewesn đodkgcidanh núosxri, sắbfvxc mặdibkt Bạkfebch Thấitoht thoádibkng chốuvfhc 囧, vộsbpvi vàkwexng hưmpgtqkwvng Nhưmpgt Ýoghnkwexnh lễdneu, “Đzjlla tạkfeb trádibkng sĩzktq đodkgãdgzf cứthfwu đodkgkfebi tiểscldu thưmpgt củtfsva chúosxrng ta! Nếcevhu khôterung nhờutfm trádibkng sĩzktq ra tay, tiểscldu thưmpgt củtfsva chúosxrng ta cóedvu thểscld đodkgãdgzf bịmpgt ádibkc nhâcdoun khi dễdneu! Bạkfebch Thấitoht lỗlgnfdgzfng, khôterung phâcdoun tốuvfht xấitohu, thiếcevhu chúosxrt nữpvjxa ngộsbpv thưmpgtơkbxvng trádibkng sĩzktq, làkwex Bạkfebch Thấitoht khôterung phảaaxei! Xin trádibkng sĩzktq thứthfw tộsbpvi!”

Bạkfebch Thấitoht, mấitohy đodkgutfmi làkwexm gia nôteru Bạkfebch phủtfsv, bởbfvxi vìteru hếcevht mựzjwrc trung thàkwexnh nêewesn đodkgưmpgtubhvc chủtfsv nhâcdoun ban thưmpgtbfvxng họarla “Bạkfebch”, lạkfebi làkwex con thứthfw bảaaxey, cho nêewesn gọarlai làkwex Bạkfebch Thấitoht. Hiệhffkn tạkfebi Bạkfebch Thấitoht biếcevht rõcczx châcdoun tưmpgtqkwvng, trong lòlcxrng rấitoht làkwex ádibky nádibky. May mắbfvxn làkwex khôterung cóedvukwexm Nhưmpgt Ýoghn bịmpgt thưmpgtơkbxvng nếcevhu khôterung hắbfvxn nhấitoht đodkgmpgtnh sẽyfwo hốuvfhi hậtypkn cảaaxe đodkgutfmi.

“Khôterung cầjohjn khádibkch khíhdwj! Ngưmpgtơkbxvi cũqvyvng khôterung đodkgaaxe thưmpgtơkbxvng ta, huốuvfhng chi ta phádibk hủtfsvy đodkgao củtfsva ngưmpgtơkbxvi, coi nhưmpgtkwex huềqqbm”. Nhưmpgt Ýoghn ôterum quyềqqbmn đodkgádibkp lễdneu.

Thấitohy Nhưmpgt Ýoghn khádibkch khíhdwj nhưmpgt vậtypky, cũqvyvng khôterung so đodkgo mìterunh đodkgãdgzfteru lễdneu, Bạkfebch Thấitoht đodkguvfhi vớqkwvi Nhưmpgt Ýoghnkwexng cóedvu thêewesm hảaaxeo cảaaxem. “Tiểscldu thưmpgt củtfsva chúosxrng ta đodkgưmpgtubhvc Trấitohn Quốuvfhc côterung chúosxra gởbfvxi thiệhffkp mờutfmi đodkgếcevhn núosxri Kíhdwjnh Đzjllìterunh ngắbfvxm hoa, khôterung nghĩzktq tớqkwvi sẽyfwo phádibkt sinh chuyệhffkn nhưmpgt vậtypky. . . . . .”

Nghe Bạkfebch Thấitoht nóedvui nhưmpgt vậtypky, Nhưmpgt Ýoghn lạkfebi càkwexng cảaaxem thấitohy buồzktqn bựzjwrc, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht muốuvfhn mờutfmi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgi ngắbfvxm hoa, chuyệhffkn nàkwexy căwwkyn bảaaxen khôterung thểscldkwexo xảaaxey ra!

“Ta chíhdwjnh làkwex ngưmpgtutfmi củtfsva Nam Lâcdoun vưmpgtơkbxvng phủtfsv, theo ta đodkgưmpgtubhvc biếcevht, côterung chúosxra trong hoàkwexng cung đodkgang theo bêewesn cạkfebnh Hoàkwexng thádibki hậtypku, cũqvyvng khôterung cóedvu nhắbfvxc tớqkwvi chuyệhffkn cùgnqzng tiểscldu thưmpgt đodkgâcdouy cóedvu hẹwwkyn. Khôterung biếcevht Bạkfebch tiểscldu thưmpgt nhậtypkn đodkgưmpgtubhvc thưmpgt mờutfmi từvzcs ngưmpgtutfmi nàkwexo?”

“Cóedvu ngưmpgtutfmi đodkgem thiếcevhp mờutfmi đodkgưmpgta đodkgếcevhn nhàkwex ta!” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt lấitohy thiếcevhp mờutfmi đodkgưmpgta cho Nhưmpgt Ýoghn.

Vừvzcsa thấitohy thiếcevhp mờutfmi, Nhưmpgt Ýoghn đodkgãdgzf hiểscldu, “Thiếcevhp mờutfmi nàkwexy khôterung phảaaxei củtfsva Nam Lâcdoun vưmpgtơkbxvng phủtfsv chúosxrng ta! Bạkfebch tiểscldu thưmpgtedvu thểscld khôterung biếcevht, Nam Lâcdoun vưmpgtơkbxvng phủtfsvedvu thiếcevhp mờutfmi đodkgdibkc biệhffkt, trêewesn mỗlgnfi thiếcevhp đodkgqqbmu cóedvu con dấitohu riêewesng củtfsva Vưmpgtơkbxvng gia. Trêewesn thiếcevhp củtfsva Côterung chúosxra cũqvyvng cóedvu con dấitohu côterung chúosxra, hơkbxvn nữpvjxa, đodkgâcdouy khôterung phảaaxei làkwexhoyct chữpvjx củtfsva côterung chúosxra.”

Nhưmpgt Ýoghn từvzcsng vôteruterunh thấitohy Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht viếcevht lờutfmi mộsbpvt bàkwexi hádibkt, tuy chỉcida thấitohy đodkgưmpgtubhvc chỉcida hai ba chữpvjx, nhưmpgtng Nhưmpgt Ýoghn vẫhoycn nhớqkwv kỹdkcshoyct chữpvjx củtfsva Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht, cho nêewesn lúosxrc nàkwexy mớqkwvi cóedvu thểscld khẳfovdng đodkgmpgtnh nhưmpgt vậtypky.

“Nhấitoht đodkgmpgtnh làkwexedvu ngưmpgtutfmi giảaaxe mạkfebo côterung chúosxra đodkgscld mờutfmi Bạkfebch tiểscldu thưmpgt tớqkwvi đodkgâcdouy, côterung chúosxra chúosxrng ta chắbfvxc chăwwkyn khôterung bao giờutfm phádibkt thiệhffkp mờutfmi nhưmpgt vậtypky!”

Nhưmpgt Ýoghn khẳfovdng đodkgmpgtnh nhưmpgt vậtypky, cũqvyvng xádibkc minh ýhtyf nghĩzktqosxrc trưmpgtqkwvc củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht nhấitoht quyếcevht sẽyfwo khôterung làkwexm ra nhữpvjxng hàkwexnh đodkgsbpvng bỉcidaiecui nhưmpgt thếcevh.

Trêewesn đodkgcidanh núosxri, chờutfm sau khi sưmpgtơkbxvng khóedvui tan hếcevht, tấitoht cảaaxe mọarlai ngưmpgtutfmi phádibkt hiệhffkn khôterung thấitohy Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, têewesn to con ôterum cádibki tay gãdgzfy, trêewesn đodkgjohju 1 tầjohjng mồzktqterui lạkfebnh. Bêewesn cạkfebnh vẫhoycn cóedvu ngưmpgtutfmi bịmpgtmpgtơkbxvng khóedvui làkwexm cho ho khan, têewesn to con trựzjwrc tiếcevhp mộsbpvt cưmpgtqkwvc đodkgádibkkwexo môterung ngưmpgtutfmi nọarla. “Ho cádibki rắbfvxm a! Ngưmpgtutfmi chạkfeby đodkgi rồzktqi! Còlcxrn khôterung đodkguổiecui theo cho ta! Bắbfvxt ảaaxe tiệhffkn nhâcdoun kia vềqqbm đodkgâcdouy cho ta!”

Khi têewesn to con cùgnqzng đodkgádibkm ngưmpgtutfmi chuẩgnbkn bịmpgt đodkguổiecui theo Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, Hạkfeb Tuyếcevht xuấitoht hiệhffkn ởbfvx trưmpgtqkwvc mặdibkt bọarlan họarla.

Vừvzcsa nhìterun thấitohy thiếcevhu nữpvjx cho mìterunh bạkfebc lúosxrc trưmpgtqkwvc, têewesn to con mặdibkc dùgnqz đodkgau muốuvfhn chếcevht, nhưmpgtng trêewesn mặdibkt lạkfebi hiệhffkn lêewesn vẻqkwv nịmpgtnh hóedvut, “Côterumpgtơkbxvng, chuyệhffkn nàkwexy làkwexm khôterung cóedvu tốuvfht, làkwex lỗlgnfi củtfsva chúosxrng ta. Bấitoht quádibk ngàkwexi yêewesn tâcdoum, chúosxrng ta nhấitoht đodkgmpgtnh đodkgem con tiệhffkn nhâcdoun kia bắbfvxt trởbfvx vềqqbm, đodkgếcevhn lúosxrc đodkgóedvu bảaaxeo đodkgaaxem khiếcevhn ngàkwexi hàkwexi lòlcxrng!”

“Hừvzcs!” Hạkfeb Tuyếcevht hừvzcs nhẹwwky mộsbpvt tiếcevhng, lúosxrc mọarlai ngưmpgtutfmi vừvzcsa thấitohy ngâcdoun quang chợubhvt lóedvue, nụnscvmpgtutfmi củtfsva têewesn to con cứthfwng lạkfebi, qua vàkwexi giâcdouy đodkgzktqng hồzktq, đodkgsbpvt nhiêewesn mộsbpvt trậtypkn mádibku tưmpgtơkbxvi phun ra , đodkgjohju têewesn to con nghiêewesng mộsbpvt cádibki, cùgnqzng cổiecu hoàkwexn toàkwexn “khôterung còlcxrn quan hệhffk”, cádibki đodkgjohju tròlcxrn nhưmpgt trádibki banh lăwwkyn lôterung lốuvfhc trêewesn mặdibkt đodkgitoht, lâcdouy díhdwjnh mộsbpvt tầjohjng mỏoghnng bụnscvi đodkgitohy.

“Lãdgzfo đodkgkfebi!” Nhữpvjxng ngưmpgtutfmi bêewesn cạkfebnh kinh ngạkfebc kêewesu lêewesn, nhưmpgtng câcdouu nóedvui kếcevh tiếcevhp còlcxrn chưmpgta kịmpgtp phádibkt ra, cádibki cổiecu đodkgãdgzf bịmpgt bảaaxeo kiếcevhm Hạkfeb Tuyếcevht chéhoycm đodkgthfwt.

“Chạkfeby mau a!”

Rốuvfht cụnscvc cóedvu ngưmpgtutfmi thôterung minh nhìterun thấitohy Hạkfeb Tuyếcevht muốuvfhn giếcevht ngưmpgtutfmi diệhffkt khẩgnbku, lậtypkp tứthfwc bỏoghn chạkfeby, nhữpvjxng ngưmpgtutfmi lúosxrc trưmpgtqkwvc đodkgãdgzf bịmpgt thưmpgtơkbxvng kia, tựzjwr nhiêewesn làkwex bịmpgt bỏoghnbfvx phíhdwja sau, chưmpgta chạkfeby đodkgưmpgtubhvc hai bưmpgtqkwvc, đodkgãdgzf thàkwexnh vong hồzktqn dưmpgtqkwvi kiếcevhm củtfsva Hạkfeb Tuyếcevht.

“Cứthfwu mạkfebng a! Cứthfwu mạkfebng a!” Cóedvu ngưmpgtutfmi cốuvfh hếcevht sứthfwc chạkfeby trưmpgtqkwvc, muốuvfhn đodkgem toàkwexn bộsbpv khíhdwj lựzjwrc từvzcs khi sinh ra tớqkwvi giờutfm ra chạkfeby, nhưmpgtng chẳfovdng qua chỉcida trong nhádibky mắbfvxt, Hạkfeb Tuyếcevht liềqqbmn đodkgi tớqkwvi trưmpgtqkwvc mặdibkt hắbfvxn. Thấitohy Hạkfeb Tuyếcevht lạkfebnh nhưmpgtwwkyng, mang theo hơkbxvi thởbfvx củtfsva sựzjwr chếcevht chóedvuc, ngưmpgtutfmi nọarla cảaaxe ngưmpgtutfmi phádibkt run, thanh âcdoum mắbfvxc kẹwwkyt trong cổiecu họarlang, chưmpgta kêewesu tiếcevhng nàkwexo, đodkgãdgzf thàkwexnh ngưmpgtutfmi chếcevht tiếcevhp theo/

mpgtutfmi ngưmpgtutfmi, bấitoht quádibk chỉcida trong thờutfmi gian ngắbfvxn, toàkwexn bộsbpv đodkgqqbmu nằcczxm trêewesn mặdibkt đodkgitoht. Đzjllitoht vốuvfhn màkwexu vàkwexng xádibkm bịmpgtdibku tưmpgtơkbxvi nhuộsbpvm thàkwexnh màkwexu đodkgoghn thẫhoycm chếcevht chóedvuc.

Nghe đodkgưmpgtubhvc trêewesn núosxri cóedvu tiếcevhng ngưmpgtutfmi la cứthfwu mạkfebng, sắbfvxc mặdibkt Nhưmpgt Ýoghngnqzng Bạkfebch Thấitoht trầjohjm xuốuvfhng, cùgnqzng nhau nhìterun vềqqbm phíhdwja Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt. Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt biếcevht hai ngưmpgtutfmi nàkwexy muốuvfhn đodkgi lêewesn thăwwkym dòlcxr đodkgếcevhn tộsbpvt cùgnqzng xảaaxey ra chuyệhffkn gìteru , nàkwexng cũqvyvng rấitoht muốuvfhn biếcevht rốuvfht cuộsbpvc làkwex ngưmpgtutfmi nàkwexo hãdgzfm hạkfebi Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht, liềqqbmn nóedvui: “Đzjlli! Chúosxrng ta đodkgi lêewesn xem mộsbpvt chúosxrt!”

Đzjllếcevhn khi ba ngưmpgtutfmi lêewesn đodkgếcevhn đodkgcidanh núosxri, nhìterun qua liềqqbmn thấitohy ngổiecun ngang thi thểscld. Hơkbxvn nữpvjxa đodkgúosxrng mưmpgtutfmi ngưmpgtutfmi, vừvzcsa khớqkwvp vớqkwvi đodkgádibkm ngưmpgtutfmi kia.

Nhưmpgt Ýoghngnqzng Bạkfebch Thấitoht kiểscldm tra mộsbpvt loạkfebt, nhìterun Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt lắbfvxc đodkgjohju. Côterung phu nhanh nhưmpgt vậtypky, nhữpvjxng ngưmpgtutfmi nàkwexy toàkwexn bộsbpv đodkgãdgzf chếcevht, hơkbxvn nữpvjxa còlcxrn làkwex mộsbpvt chiêewesu lấitohy mạkfebng. “Rốuvfht cuộsbpvc làkwex ngưmpgtutfmi nàkwexo?” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nêewesu lêewesn nghi vấitohn, Nhưmpgt Ýoghngnqzng Bạkfebch Thấitoht cũqvyvng đodkgang ngầjohjm suy đodkgdibkn.

kwex ai đodkgâcdouy? Thờutfmi gian ngắbfvxn nhưmpgt vậtypky, thếcevh nhưmpgtng giếcevht chếcevht mưmpgtutfmi ngưmpgtutfmi, hơkbxvn nữpvjxa toàkwexn làkwex đodkgsbpvc chiêewesu lấitohy mạkfebng, hạkfeb thủtfsv ádibkc đodkgsbpvc nhưmpgt thếcevh, rốuvfht cuộsbpvc làkwex ai làkwexm? Nhữpvjxng vấitohn đodkgqqbmkwexy, quanh quẩgnbkn ởbfvx trong lòlcxrng ba ngưmpgtutfmi.

Nhưmpgt ýhtyfgnqzng Bạkfebch Thấitoht chia ra xem xéhoyct bốuvfhn phíhdwja, Nhưmpgt Ýoghnbfvx mộsbpvt bêewesn trêewesn mộsbpvt bụnscvi cỏoghn phádibkt hiệhffkn dấitohu vếcevht hai hàkwexng bádibknh xe cádibkn qua, nhìterun hìterunh dádibkng bụnscvi cỏoghn bịmpgt đodkgèosxr éhoycp, dấitohu vếcevht nàkwexy tựzjwra hồzktq mớqkwvi cóedvu , chẳfovdng lẽyfwo, làkwex ngưmpgtutfmi thầjohjn bíhdwj kia làkwexm? (Cádibki nàkwexy hìterunh nhưmpgtedvu liêewesn quan đodkgếcevhn ng dấitohu mặdibkt ởbfvx mấitohy chưmpgtơkbxvng trc ak)

dgzfi cho đodkgếcevhn xếcevh chiềqqbmu Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht mớqkwvi biếcevht đodkgưmpgtubhvc tin Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt gặdibkp chuyệhffkn trêewesn đodkgcidanh Kíhdwjnh Đzjllìterunh, lậtypkp tứthfwc vộsbpvi vãdgzf ra khỏoghni hoàkwexng cung, chạkfeby tớqkwvi Nam Lâcdoun vưmpgtơkbxvng phủtfsv.

“Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, ngưmpgtơkbxvi khôterung sao chớqkwv!” Nhìterun thấitohy Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, câcdouu nóedvui đodkgjohju tiêewesn màkwex Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht nóedvui chíhdwjnh làkwex hỏoghni an nguy củtfsva nàkwexng. Lúosxrc trưmpgtqkwvc bịmpgt Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt xa ládibknh, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht hoàkwexn toàkwexn khôterung cóedvu đodkgscld ýhtyf, vẫhoycn chỉcida quan tâcdoum Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt cóedvu bịmpgt thưmpgtơkbxvng khôterung.

Lờutfmi nóedvui cùgnqzng thádibki đodkgsbpv lo lắbfvxng trêewesn mặdibkt Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht khiếcevhn cho Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt cảaaxem thấitohy ấitohm ádibkp, tim nhưmpgtedvu mộsbpvt dòlcxrng nưmpgtqkwvc ấitohm ádibkp mềqqbmm mạkfebi chảaaxey qua, lạkfebi cóedvu chúosxrt íhdwjt đodkgau lòlcxrng cùgnqzng tựzjwr trádibkch, cảaaxem giádibkc nhữpvjxng chuyệhffkn mìterunh làkwexm lúosxrc trưmpgtqkwvc thựzjwrc làkwex quádibk mứthfwc hẹwwkyp hòlcxri, khiếcevhn mìterunh suýhtyft chúosxrt nữpvjxa đodkgãdgzf bỏoghn lỡwwky mộsbpvt bằcczxng hữpvjxu tốuvfht nhưmpgt Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht.

“Ta khôterung sao, cũqvyvng may cóedvu Nhưmpgt Ýoghn kịmpgtp thờutfmi ra tay trợubhv giúosxrp.”

Sau khi lêewesn xe ngựzjwra Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt mớqkwvi đodkgưmpgtubhvc biếcevht, lầjohjn đodkgóedvukwexng sau khi rờutfmi đodkgi, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht liềqqbmn mèosxr nheo vớqkwvi Phưmpgtubhvng Thưmpgtơkbxvng, đodkgòlcxri hắbfvxn phádibki Nhưmpgt Ýoghn âcdoum thầjohjm bảaaxeo vệhffk Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt. Nhữpvjxng ngàkwexy qua, Nhưmpgt Ýoghn vẫhoycn âcdoum thầjohjm theo dõcczxi. Chẳfovdng qua làkwex buổiecui sádibkng hôterum nay Nhưmpgt Ýoghn đodkgếcevhn Bạkfebch Phủtfsvlcxrhoyct, lạkfebi khôterunh phádibkt hiệhffkn ra nàkwexng, sau khi nghe ngóedvung, mớqkwvi biếcevht đodkgưmpgtubhvc Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgếcevhn núosxri Kíhdwjnh Đzjllìterunh , cho nêewesn lậtypkp tứthfwc chạkfeby đodkgếcevhn đodkgóedvu, vừvzcsa lúosxrc lậtypkp tứthfwc cứthfwu nàkwexng.

“Nếcevhu khôterung phảaaxei Nhưmpgt Ýoghn kịmpgtp thờutfmi chạkfeby tớqkwvi, ta sợubhv rằcczxng. . . . . .”

Nhữpvjxng chuyệhffkn đodkgãdgzf xảaaxey ra kia, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung dádibkm suy nghĩzktq. Hồzktqi tưmpgtbfvxng lạkfebi sắbfvxc mặdibkt củtfsva têewesn to con, chỉcida nghĩzktq thôterui Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgãdgzf muốuvfhn óedvui, đodkgdibkc biệhffkt trong miệhffkng hắbfvxn còlcxrn phádibkt ra cádibki mùgnqzi đodkgtypku hủtfsv thốuvfhi nữpvjxa, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khẽyfwo run.

Mặdibkc dùgnqzosxrc ấitohy cũqvyvng khôterung cảaaxem thấitohy đodkgádibkng sợubhv, nhưmpgtng hiệhffkn tạkfebi nghĩzktq lạkfebi, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt cảaaxem thấitohy thựzjwrc đodkgádibkng sợubhv. Nàkwexng vốuvfhn sốuvfhng trong lụnscva làkwex, tiếcevhp xúosxrc vớqkwvi ngưmpgtutfmi cũqvyvng toàkwexn làkwexmpgtơkbxvng tôterun quýhtyf tộsbpvc, quan lạkfebi quyềqqbmn quýhtyf, mặdibkc dùgnqz xửtbvyhtyf sựzjwr nghiệhffkp gia tộsbpvc, biếcevht cũqvyvng nhiềqqbmu loạkfebi ngưmpgtutfmi đodkgthfwng đodkgbfvxn, chưmpgta từvzcsng cóedvu gặdibkp qua loạkfebi ngưmpgtutfmi vôteruzktq hạkfebmpgtu nhưmpgt thếcevhkwexy.

Nếcevhu làkwex Nhưmpgt Ýoghn khôterung cóedvu đodkgếcevhn, Bạkfebch Thấitoht ởbfvxmpgtqkwvi núosxri cũqvyvng khôterung biếcevht trêewesn núosxri đodkgãdgzf xảaaxey ra chuyệhffkn gìteru, nóedvui khôterung chừvzcsng nàkwexng đodkgãdgzf bịmpgt đodkgádibkm ngưmpgtutfmi kia . . . . . . Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt rùgnqzng mìterunh mộsbpvt cádibki.

“Khôterung cóedvu chuyệhffkn gìteru rồzktqi! Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, bâcdouy giờutfm ngưmpgtơkbxvi bìterunh an rồzktqi!” Cảaaxem giádibkc đodkgưmpgtubhvc Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgang run bầjohjn bậtypkt, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht nắbfvxm bàkwexn tay nhỏoghnhoyc củtfsva nàkwexng, nhẹwwky nhàkwexng xoa xoa, “Đzjllvzcsng sợubhv đodkgvzcsng sợubhv! Cóedvu ta ởbfvx đodkgâcdouy đodkgâcdouy!” (Nu: 77 tỷnekf đodkgádibkng iu quádibk )

Thanh âcdoum Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht ôterun nhu, cùgnqzng vớqkwvi ádibknh mắbfvxt cũqvyvng ôterun nhu nhưmpgt vậtypky, từvzcs từvzcs vỗlgnf vềqqbm Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgang sợubhvdgzfi. Nàkwexng an ủtfsvi thậtypkt lâcdouu, lạkfebi cho Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt uốuvfhng nưmpgtqkwvc mậtypkt ong, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt mớqkwvi dầjohjn dầjohjn bìterunh tĩzktqnh trởbfvx lạkfebi.

“Thấitoht Thấitoht !” Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt nắbfvxm tay Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht, trong mắbfvxt tràkwexn đodkgjohjy ádibky nádibky, “Thậtypkt xin lỗlgnfi, ta lúosxrc trưmpgtqkwvc bởbfvxi vìteru mộsbpvt íhdwjt chuyệhffkn riêewesng củtfsva chíhdwjnh mìterunh màkwex giậtypkn dỗlgnfi, suýhtyft nữpvjxa đodkgãdgzfkwexm mấitoht đodkgi 1 bằcczxng hữpvjxu nhưmpgt ngưmpgtơkbxvi, thậtypkt làkwex xin lỗlgnfi!”

Vềqqbm chuyệhffkn riêewesng củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht đodkgãdgzf đodkgscld cho Tôteru Mi đodkgi thăwwkym dòlcxr qua. Tra đodkgưmpgtubhvc, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht đodkgãdgzf hiểscldu nổiecui khổiecucdoum củtfsva Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, cũqvyvng hiểscldu đodkgưmpgtubhvc thádibki đodkgsbpv “dịmpgt thưmpgtutfmng” củtfsva bạkfebn tốuvfht . Lúosxrc nàkwexy Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt chủtfsv đodkgsbpvng nóedvui ra, khiếcevhn cho Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht thảaaxe lỏoghnng tâcdoum tìterunh. Xem ra, nàkwexng ấitohy rốuvfht cuộsbpvc cũqvyvng xem mìterunh làkwex bằcczxng hữpvjxu đodkgíhdwjch thựzjwrc rồzktqi!

“Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt, chúosxrng ta làkwex bạkfebn tốuvfht màkwex! Ngưmpgtơkbxvi cũqvyvng biếcevht, ta ởbfvx trêewesn thếcevh giớqkwvi nàkwexy khôterung cóedvu nhiềqqbmu bằcczxng hữpvjxu lắbfvxm, ngưmpgtơkbxvi chíhdwjnh làkwex mộsbpvt ngưmpgtutfmi trong sốuvfh đodkgóedvu. Ta khôterung muốuvfhn bởbfvxi vìteru chuyệhffkn củtfsva đodkgutfmi trưmpgtqkwvc, ảaaxenh hưmpgtbfvxng đodkgếcevhn tìterunh bạkfebn giữpvjxa ta vàkwex ngưmpgtơkbxvi, ta muốuvfhn cùgnqzng ngưmpgtơkbxvi làkwexm bằcczxng hữpvjxu!”

Ágnqznh mắbfvxt Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht toádibkt lêewesn sựzjwr châcdoun thàkwexnh, làkwexm cho Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt càkwexng cảaaxem thấitohy ádibky nádibky. Ágnqzy nádibky qua đodkgi, Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt vui vẻqkwvmpgtutfmi vớqkwvi Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht, nắbfvxm chặdibkt lấitohy tay nàkwexng. “Ta nguyệhffkn ýhtyfkwexm bằcczxng hữpvjxu vớqkwvi ngưmpgtơkbxvi!”

Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht cùgnqzng Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterui phụnscvc lạkfebi tìterunh cảaaxem trưmpgtqkwvc kia, khiếcevhn cho nhữpvjxng ngưmpgtutfmi bêewesn cạkfebnh phi thưmpgtutfmng cao hứthfwng, đodkgdibkc biệhffkt làkwexteru Mi, thậtypkm chíhdwjlcxrn vui vẻqkwv đodkgếcevhn mứthfwc vỗlgnf tay.”Thậtypkt tốuvfht quádibk! Bạkfebch tiểscldu thưmpgt, ngưmpgtơkbxvi sau nàkwexy cầjohjn phảaaxei thưmpgtutfmng xuyêewesn đodkgếcevhn thăwwkym tiểscldu thưmpgt nhàkwex ta nhéhoyc!”

“Ừddvb! Tốuvfht!” ngưmpgtutfmi bêewesn cạkfebnh Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht nhiệhffkt tìterunh nhưmpgt vậtypky, khiếcevhn cho Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt dễdneukwexng nởbfvx nụnscvmpgtutfmi.

Sau khi nóedvui qua chuyệhffkn phiếcevhm, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht trầjohjm mặdibkt, “Tôteru Mi, sai ngưmpgtutfmi củtfsva chúosxrng ta đodkgi thăwwkym dòlcxr chuyệhffkn ngàkwexy hôterum nay! Kẻqkwvkwexo dádibkm giảaaxe mạkfebo danh nghĩzktqa củtfsva ta, làkwexm ra chuyệhffkn nhưmpgt vậtypky, phảaaxei đodkgi đodkgiềqqbmu tra rõcczx! Nhấitoht đodkgmpgtnh phảaaxei tra ra đodkgưmpgtubhvc ngưmpgtutfmi đodkgthfwng sau chuyệhffkn nàkwexy!”

osxrc trưmpgtqkwvc làkwex sợubhv Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt lạkfebi nghĩzktq lung tung, Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht mớqkwvi khôterung nóedvui, hiệhffkn tạkfebi Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt đodkgãdgzf khôterui phụnscvc bộsbpvdibkng bìterunh thưmpgtutfmng, thìteru phảaaxei tra ra chuyệhffkn nàkwexy.

Thấitohy Mộsbpv Dung Thấitoht Thấitoht nghiêewesm túosxrc nhưmpgt vậtypky, mặdibkt Tôteru Mi cũqvyvng sa sầjohjm xuốuvfhng , “Tiểscldu thưmpgtewesn tâcdoum, chúosxrng ta nhấitoht đodkgmpgtnh sẽyfwoterum đodkgưmpgtubhvc ngưmpgtutfmi đodkgthfwng sau , bádibko thùgnqz cho Bạkfebch tiểscldu thưmpgt.”

teru Mi hùgnqzng hồzktqn đodkgòlcxri bádibko thùgnqz, nàkwexo biếcevht rằcczxng mìterunh đodkgang bịmpgt ngưmpgtutfmi ta theo dõcczxi.

Sau khi xádibkc đodkgmpgtnh Bạkfebch Ứjlrtc Nguyệhffkt khôterung phảaaxei làkwex Y Liêewesn, vẻqkwv mặdibkt Di Sa tràkwexn đodkgjohjy côteru đodkgơkbxvn mấitoht mádibkc, dọarlac theo đodkgưmpgtutfmng đodkgi vẫhoycn yêewesn lặdibkng, khôterung mởbfvx miệhffkng nóedvui chuyệhffkn, vềqqbm đodkgếcevhn trong nhàkwex nhưmpgtqvyvkwex lặdibkng yêewesn, ngẩgnbkn ngưmpgtutfmi nhìterun khôterung trung, ádibknh mắbfvxt vôterugnqzng chăwwkym chúosxr.

Thấitohy Di Sa nhưmpgt vậtypky, Hạkfeb Tuyếcevht rấitoht đodkgau lòlcxrng. Nàkwexng muốuvfhn đodkgi an ủtfsvi Di Sa , nhưmpgtng nàkwexng lạkfebi khôterung dádibkm tiếcevhn lêewesn. Nhữpvjxng lúosxrc Di Sa trầjohjm mặdibkc, hắbfvxn khôterung thíhdwjch bịmpgt quấitohy rầjohjy, đodkgâcdouy làkwex quy củtfsv củtfsva hắbfvxn, Hạkfeb Tuyếcevht hiểscldu.

Di Sa làkwex đodkgkfebi đodkghffk tửtbvy củtfsva Bồzktqng Lai đodkgaaxeo, bởbfvxi vìteru hai châcdoun hàkwexnh đodkgsbpvng bấitoht tiệhffkn, trêewesn đodkgaaxeo từvzcsng cóedvu rấitoht nhiềqqbmu ngưmpgtutfmi đodkgếcevhn chiếcevhu cốuvfh Di Sa, nhưmpgtng nhữpvjxng ngưmpgtutfmi đodkgóedvu cuốuvfhi cùgnqzng cũqvyvng bịmpgt Di Sa đodkguổiecui trởbfvx vềqqbm. Cuốuvfhi cùgnqzng Di Sa quyếcevht đodkgmpgtnh giữpvjx lạkfebi Hạkfeb Tuyếcevht, cóedvu hai nguyêewesn nhâcdoun, mộsbpvt, làkwexteruhdwjnh cádibkch lạkfebnh nhạkfebt, nóedvui khôterung nhiềqqbmu lắbfvxm, hai, làkwexkwexng biếcevht nghe lờutfmi, Di Sa nóedvui gìteru, nàkwexng liềqqbmn làkwexm cádibki đodkgóedvu.

Hạkfeb Tuyếcevht biếcevht nguyêewesn nhâcdoun Di Sa giữpvjxterunh bêewesn ngưmpgtutfmi làkwex bởbfvxi vìteru khôterung lắbfvxm chuyệhffkn hơkbxvn nữpvjxa lạkfebi nghe lờutfmi.

kwexng cũqvyvng muốuvfhn ởbfvxewesn cạkfebnh Di Sa, cho nêewesn sádibku năwwkym nàkwexy, đodkgem sựzjwr lạkfebnh nhạkfebt củtfsva mìterunh phádibkt triểscldn đodkgếcevhn cựzjwrc hạkfebn, biếcevhn thàkwexnh lãdgzfnh khốuvfhc, còlcxrn đodkguvfhi vớqkwvi yêewesu cầjohju củtfsva Di Sa, nàkwexng cũqvyvng chỉcidakwex gậtypkt đodkgjohju nóedvui “Dạkfeb!” Hơkbxvn nữpvjxa nghiêewesm khắbfvxc dựzjwra theo yêewesu cầjohju củtfsva Di Sa đodkgscldkwexm.

Tỷnekf nhưmpgt, Di Sa khôterung thíhdwjch nữpvjx nhâcdoun đodkgnscvng hắbfvxn, trừvzcs đodkggnbky xe lăwwkyn, nàkwexng tậtypkn lựzjwrc khôterung cùgnqzng hắbfvxn tiếcevhp xúosxrc; tỷnekf nhưmpgt, thờutfmi đodkgiểscldm Di Sa trầjohjm tưmpgt khôterung thíhdwjch ngưmpgtutfmi khádibkc quấitohy rầjohjy, cho nêewesn, mặdibkc dùgnqzkwexng giờutfm phúosxrt nàkwexy muốuvfhn ôterum Di Sa, an ủtfsvi hắbfvxn, nhưmpgtng nàkwexng vẫhoycn phảaaxei tiếcevhp tụnscvc bứthfwc mìterunh duy trìteru bộsbpvdibkng lạkfebnh lùgnqzng, nghiêewesm túosxrc đodkgthfwng thẳfovdng sau lưmpgtng Di Sa, đodkgthfwng nhìterun hăwwkyn hắbfvxn ngẩgnbkn ngưmpgtutfmi, khôterung nhúosxrc nhíhdwjch, trádibknh quấitohy rầjohjy hắbfvxn.

Rốuvfht cuộsbpvc đodkgãdgzf sai ởbfvx chỗlgnfkwexo? Di Sa nhìterun bầjohju trờutfmi bao la xanh thẳfovdm, tựzjwr hỏoghni nguyêewesn nhâcdoun.

Chẳfovdng lẽyfwo, làkwex bởbfvxi vìteru hắbfvxn quádibk tựzjwr phụnscv rồzktqi? Cho làkwex Thấitoht Trọarlang Thádibkp làkwexedvu thểscldterum ra Y Liêewesn? Dùgnqz sao, ởbfvx trong đodkgóedvu rấitoht nhiềqqbmu nộsbpvi dung, khi hắbfvxn cùgnqzng Y Liêewesn từvzcs nhỏoghn tiếcevhp nhậtypkn trong khi huấitohn luyệhffkn, đodkgãdgzf trảaaxei qua rấitoht nhiềqqbmu lầjohjn, hắbfvxn chẳfovdng qua chỉcida cảaaxei tiếcevhn mộsbpvt chúosxrt, bởbfvxi vìteru muốuvfhn khảaaxeo nghiệhffkm ai làkwex Y Liêewesn.

Nhưmpgtng dưmpgtutfmng nhưmpgt biệhffkn phádibkp nàkwexy tựzjwra hồzktq khôterung hiệhffku quảaaxe.

Chẳfovdng lẽyfwo, Y Liêewesn khôterung hềqqbm tớqkwvi đodkgếcevhn cádibki thếcevh giớqkwvi nàkwexy? Hay làkwex, Y Liêewesn xuyêewesn qua thàkwexnh tiểscldu hàkwexi tửtbvy, hoặdibkc làkwex ngưmpgtutfmi tuổiecui trẻqkwv khádibkc, hắbfvxn suy nghĩzktqqvyvng khôterung chu toàkwexn?

Nhưmpgtng làkwex, trêewesn đodkgkfebi lụnscvc cóedvu nhiềqqbmu ngưmpgtutfmi nhưmpgt vậtypky, nếcevhu nhưmpgt tiếcevhp tụnscvc tìterum, hắbfvxn muốuvfhn tìterum tớqkwvi khi nàkwexo? Chẳfovdng lẽyfwo đodkgubhvi đodkgếcevhn thờutfmi đodkgiểscldm hắbfvxn chếcevht đodkgi, mớqkwvi cóedvu thểscldterum đodkgưmpgtubhvc Y Liêewesn? Hay làkwex, đodkgâcdouy làkwex trờutfmi cao trừvzcsng phạkfebt, bắbfvxt hắbfvxn vàkwex Y Liêewesn khôterung thểscld sốuvfhng cùgnqzng lúosxrc, khiếcevhn cho hắbfvxn vĩzktqnh viễdneun cũqvyvng khôterung thểscld gặdibkp lạkfebi nàkwexng?

Nếcevhu thậtypkt làkwex nhưmpgt vậtypky, thậtypkt quádibk mứthfwc tàkwexn nhẫhoycn! Hắbfvxn tìterunh nguyệhffkn vĩzktqnh viễdneun đodkgqqbmu khôterung thểscld đodkgthfwng lêewesn, cũqvyvng khôterung muốuvfhn tádibkch ra khỏoghni Y Liêewesn! Kiếcevhp trưmpgtqkwvc hắbfvxn làkwexm sai rồzktqi, kiếcevhp nàkwexy đodkgvzcsng lạkfebi hàkwexnh hạkfeb hắbfvxn, cóedvu đodkgưmpgtubhvc hay khôterung?

kwexng nghĩzktq, tâcdoum tìterunh Di Sa càkwexng sa súosxrt. Nếcevhu nhưmpgt khôterung thểscldterum đodkgưmpgtubhvc Y Liêewesn, cuộsbpvc đodkgutfmi củtfsva hắbfvxn còlcxrn cóedvu ýhtyf nghĩzktqa gìteru?

“A!” Di Sa hung hăwwkyng đodkgádibknh vàkwexo hai châcdoun củtfsva mìterunh, hai mắbfvxt đodkgoghn bừvzcsng, “A!”

Nghe tiếcevhng kêewesu củtfsva Di Sa, Hạkfeb Tuyếcevht cảaaxe kinh, thấitohy cảaaxenh Di Sa đodkgádibknh vàkwexo châcdoun mìterunh, Hạkfeb Tuyếcevht vộsbpvi vàkwexng bắbfvxt lấitohy tay Di Sa, “Côterung tửtbvy, ngàkwexi sao vậtypky? Côterung tửtbvy!”

“Cúosxrt ngay!” Di Sa lấitohy mộsbpvt tay đodkggnbky Hạkfeb Tuyếcevht ra, tiếcevhp tụnscvc đodkgádibknh vàkwexo châcdoun củtfsva hắbfvxn. Hắbfvxn làkwex ngưmpgtutfmi bịmpgt phếcevh đodkgi, trờutfmi cao đodkgãdgzf trừvzcsng phạkfebt hắbfvxn, đodkgscld cho hắbfvxn khôterung cádibkch nàkwexo đodkgthfwng lêewesn, tạkfebi sao còlcxrn giấitohu Y Liêewesn củtfsva hắbfvxn đodkgi, chẳfovdng lẽyfwo thậtypkt muốuvfhn cho hắbfvxn tuổiecui giàkwexteru đodkgơkbxvn mộsbpvt mìterunh sao!

“Côterung tửtbvy, đodkgvzcsng vậtypky màkwex!” Mặdibkc dùgnqz bịmpgt Di Sa đodkggnbky ra, nhưmpgtng Hạkfeb Tuyếcevht vẫhoycn bòlcxr đodkgếcevhn bắbfvxt lấitohy tay Di Sa, “Côterung tửtbvy, ngàkwexi nhấitoht đodkgmpgtnh cóedvu thểscldterum đodkgưmpgtubhvc Y Liêewesn tiểscldu thưmpgt ! Nhấitoht đodkgmpgtnh cóedvu thểscldterum đodkgưmpgtubhvc nàkwexng!”

Hạkfeb Tuyếcevht biếcevht, trêewesn cádibki thếcevh giớqkwvi nàkwexy cóedvu thểscldkwexm cho Di Sa bìterunh tĩzktqnh trởbfvx lạkfebi duy nhấitoht chỉcidaedvu mộsbpvt cádibki têewesn– Y Liêewesn .

Quảaaxe nhiêewesn, nghe Hạkfeb Tuyếcevht khuyêewesn bảaaxeo, đodkgôterui mắbfvxt vằcczxn đodkgoghn củtfsva Di Sa dầjohjn khôterui phụnscvc lạkfebi, “Hạkfeb Tuyếcevht, ta khôterung tìterum đodkgưmpgtubhvc nàkwexng! Nàkwexng đodkgang trốuvfhn ta! Nàkwexng nhấitoht đodkgmpgtnh rấitoht hậtypkn ta, hậtypkn ta giếcevht nghĩzktqa phụnscv, hậtypkn ta giếcevht nàkwexng! Nhưmpgtng ta đodkgâcdouy thậtypkt sựzjwr rấitoht đodkgau!”

Thấitohy Di Sa bộsbpvdibkng nhưmpgt vậtypky, tim Hạkfeb Tuyếcevht quặdibkn thắbfvxt từvzcsng cơkbxvn, hậtypkn ýhtyf củtfsva nàkwexng đodkguvfhi vớqkwvi “Y Liêewesn” càkwexng thêewesm nhiềqqbmu hơkbxvn. Đzjllqqbmu do nàkwexng ta, hạkfebi côterung tửtbvy thàkwexnh nhưmpgt vậtypky, khiếcevhn cho côterung tửtbvy đodkgewesn cuồzktqng nhưmpgt vậtypky! Đzjllqqbmu làkwex sai lầjohjm củtfsva ảaaxe!

Mặdibkc dùgnqz trong lòlcxrng nghĩzktq nhưmpgt vậtypky, nhưmpgtng trêewesn mặdibkt Hạkfeb Tuyếcevht cũqvyvng khôterung dádibkm tỏoghn ra chúosxrt ýhtyf bấitoht kíhdwjnh đodkguvfhi vớqkwvi Y Liêewesn, ngưmpgtubhvc lạkfebi tậtypkn lựzjwrc ôterun nhu khuyêewesn Di Sa, “Côterung tửtbvy, Y Liêewesn tiểscldu thưmpgt nhấitoht đodkgmpgtnh ởbfvxkbxvi nàkwexo đodkgóedvu, chắbfvxc chắbfvxn nàkwexng đodkgang chờutfm ngàkwexi! Chỉcida cầjohjn chúosxrng ta kiêewesn nhẫhoycn mộsbpvt chúosxrt, qua mộsbpvt thờutfmi gian nữpvjxa, nhấitoht đodkgmpgtnh sẽyfwoterum đodkgưmpgtubhvc nàkwexng!”

“Ngưmpgtơkbxvi nóedvui thậtypkt?” Di Sa ngửtbvya mặdibkt lêewesn, cặdibkp mắbfvxt trầjohjn đodkgjohjy ngâcdouy thơkbxvteru tộsbpvi, tựzjwra nhưmpgt mộsbpvt đodkgthfwa nhỏoghn, khiếcevhn cho Hạkfeb Tuyếcevht nhìterun thấitohy liềqqbmn kìterum lòlcxrng khôterung đodkgtypku gậtypkt gậtypkt đodkgjohju, “Thậtypkt, côterung tửtbvy, xin tin tưmpgtbfvxng ta, ta chưmpgta bao giờutfm lừvzcsa dốuvfhi côterung tửtbvy !”

“Ngưmpgtơkbxvi thậtypkt tốuvfht –” Di Sa khoa trưmpgtơkbxvng nóedvui mộsbpvt câcdouu, màkwexcdouu “ngưmpgtơkbxvi thậtypkt tốuvfht” , khiếcevhn cho Hạkfeb Tuyếcevht vui đodkgếcevhn nởbfvx hoa trong bụnscvng.”Côterung tửtbvy, ngàkwexi khôterung phảaaxei nóedvui vũqvyv khíhdwj củtfsva Tôteru Mi rấitoht đodkgdibkc biệhffkt sao, nếcevhu khôterung, chúosxrng ta đodkgiềqqbmu tra Tôteru Mi kĩzktqkbxvn, nóedvui khôterung chừvzcsng làkwexedvu thểscldterum đodkgưmpgtubhvc đodkgjohju mốuvfhi gìteru !”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.