Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 111 : Rời khỏi kinh thành

    trước sau   
Giọfgukng nóafmyi nàqwocy nhưylvlqwoc từjjng châqwocn trờtxiqi xa xôiumci truyềhshhn đmbyzếjkkon, khôiumcng thậbocet nhưylvl vậbocey, làqwocm ngưylvltxiqi ta khôiumcng cáinsmch nàqwoco tin nổaqeei. Phưylvlwpktng Tàqwoc nắhbram câqwocy chổaqeei trong tay dừjjngng lạcbfri, hắhbran cảgcoim thấyhcly mìndifnh nghe lầmstom rồhshhi, nhấyhclt đmbyzfjbrnh làqwoc do hắhbran quáinsmylvlzkqwng niệulvlm Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, nêxtikn mớkkmui cóafmy thểadax nghe đmbyzưylvlwpktc giọfgukng nóafmyi củfguka nàqwocng. Nghĩovbc nhưylvl thếjkko, Phưylvlwpktng Tàqwocylvltxiqi khổaqee mộhxqit tiếjkkong, tiếjkkop tụazrtc cầmstom chổaqeei quéyhclt sâqwocn.

“Tàqwoc ca ca…”

Chờtxiq sau khi Phưylvlwpktng Tàqwoc dọfgukn sạcbfrch sẽaqeeinsmc thảgcoii, lạcbfri lầmston nữxcvia nghe đmbyzưylvlwpktc giọfgukng nóafmyi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt.

qwocm sao cóafmy thểadax nhưylvl vậbocey? Phưylvlwpktng Tàqwoc đmbyzcbfrng lêxtikn, chẳckqtng lẽaqee hắhbran thựylvlc sựylvl quáinsmylvlzkqwng niệulvlm nàqwocng, nêxtikn mớkkmui năxqzkm lầmston bảgcoiy lưylvlwpktt nghe lầmstom nhưylvl thếjkko sao? Khôiumcng đmbyzwpkti Phưylvlwpktng Tàqwoc hiểadaxu rõognv đmbyzmstou đmbyziumci ngọfgukn ngàqwocnh, mộhxqit đmbyzôiumci tay từjjng sau lưylvlng vòqwocng lêxtikn ôiumcm hắhbran.

“Tàqwoc ca ca vìndif sao khôiumcng đmbyzadax ýwtws tớkkmui ta?”

Mộhxqit giọfgukng nóafmyi u oáinsmn truyềhshhn tớkkmui từjjng sau lưylvlng Phưylvlwpktng Tàqwoc, cảgcoim nhậbocen đmbyzưylvlwpktc mộhxqit thứcbfr mềhshhm mạcbfri dáinsmn trêxtikn lưylvlng, Phưylvlwpktng Tàqwocazrtt cuộhxqic hiểadaxu, mìndifnh khôiumcng phảgcoii làqwoc nằwpktm mơtxiq, hắhbran thậbocet sựylvl khôiumcng phảgcoii nằwpktm mơtxiq!


“Minh Nguyệulvlt!” Phưylvlwpktng Tàqwoc nắhbram tay Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, khôiumcng khỏhshhi gậbocet đmbyzmstou. Đafmyúazrtng! Đafmyâqwocy làqwoc tay nàqwocng, bàqwocn tay nàqwocy thậbocet ấyhclm áinsmp! Nơtxiqi nàqwocy trừjjng hắhbran vàqwoc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt ra, cũhbrang khôiumcng cóafmy ai kháinsmc!

Sau khi nhậbocen đmbyzfjbrnh ngưylvltxiqi ôiumcm mìndifnh từjjng phínypsa sau làqwoc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, Phưylvlwpktng Tàqwoc nhẹbalx nhàqwocng xoay ngưylvltxiqi lạcbfri, lúazrtc nhìndifn đmbyzếjkkon đmbyzôiumci mắhbrat xinh đmbyzbalxp củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt kia, tảgcoing đmbyzáinsm nặmbyzng trịfjbrch đmbyzèmbyz nặmbyzng trong tim Phưylvlwpktng Tàqwoc, rúazrtt cuộhxqic cũhbrang đmbyzưylvlwpktc bỏhshh xuốuntxng.

“Minh …..Minh Nguyệulvlt!” Đafmyôiumci môiumci Phưylvlwpktng Tàqwoc run rẩqfpiy, tiếjkkong nóafmyi cũhbrang bởzkqwi vìndif quáinsmnypsch đmbyzhxqing màqwoc trởzkqwxtikn căxqzkng thẳckqtng, cho nêxtikn thanh âqwocm khàqwocn khàqwocn, nhưylvlng khóafmyqwoc che đmbyzưylvlwpktc kínypsch đmbyzhxqing cùjjngng vui mừjjngng củfguka hắhbran: “Thậbocet sựylvlqwocqwocng, Minh Nguyệulvlt! Ta…..Ta khôiumcng phảgcoii làqwoc đmbyzang nằwpktm mơtxiq chứcbfr?”

Ngưylvltxiqi tưylvl niệulvlm nhiềhshhu năxqzkm nhưylvl thếjkko, bâqwocy giờtxiq cứcbfr sốuntxng sờtxiq sờtxiq đmbyzcbfrng trưylvlkkmuc mặmbyzt mìndifnh nhưylvl vậbocey, tâqwocm tìndifnh luôiumcn bịfjbr đmbyzèmbyzyhcln trưylvlkkmuc kia củfguka Phưylvlwpktng Tàqwocqwoco giờtxiq khắhbrac nàqwocy nháinsmy mắhbrat sụazrtp đmbyzaqee, hai hàqwocng nưylvlkkmuc mắhbrat tràqwocn mi, từjjng mặmbyzt hắhbran chảgcoiy xuốuntxng, cuốuntxi cùjjngng hòqwoca vàqwoco trong chòqwocm râqwocu.

Bởzkqwi vìndifnypsch đmbyzhxqing, chòqwocm râqwocu củfguka Phưylvlwpktng Tàqwoc khẽaqee lung lay, cặmbyzp mắhbrat phưylvlwpktng vốuntxn tinh nhuệulvl kia, lúazrtc nàqwocy đmbyzãrink trởzkqw thàqwocnh mộhxqit mảgcoinh cuồhshhn cuộhxqin nưylvlkkmuc.

“Minh Nguyệulvlt …..Minh Nguyệulvlt!” Phưylvlwpktng Tàqwocqwocng tay lêxtikn, đmbyzmstou ngóafmyn tay cóafmy chúazrtt run run. Mặmbyzc dùjjng hắhbran cốuntxndifm néyhcln cho mìndifnh trấyhcln đmbyzfjbrnh mộhxqit chúazrtt, nhưylvlng hắhbran khôiumcng cáinsmch nàqwoco khốuntxng chếjkko đmbyzưylvlwpktc. đmbyzmstou ngóafmyn tay Phưylvlwpktng Tàqwoc chạcbfrm tớkkmui gưylvlơtxiqng mặmbyzt Hoàqwocn nhan Minh Nguyệulvlt. khôiumcng sai, cóafmy đmbyzhxqiyhclm, làqwoc Minh Nguyệulvlt vẫqwocn còqwocn sốuntxng!

“Tàqwoc ca ca!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzưylvla tay nắhbram tay Phưylvlwpktng Tàqwoc, dáinsmn lêxtikn mặmbyzt mìndifnh, “Khôiumcng sai! Tàqwoc ca ca, làqwoc ta! Thậbocet sựylvlqwoc ta!”

Bởzkqwi vìndifnypsch đmbyzhxqing, trong mắhbrat Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cũhbrang rưylvlng rưylvlng, chẳckqtng qua nưylvlkkmuc mắhbrat củfguka nàqwocng chỉgevd đmbyzong đmbyzmstoy trong mắhbrat. Khuôiumcn mặmbyzt trắhbrang mịfjbrn nhẹbalx nhàqwocng chàqwoc chàqwocqwocn tay Phưylvlwpktng Tàqwoc, cảgcoim thụazrtqwocng bàqwocn tay, ngóafmyn tay cùjjngng vếjkkot chai thậbocet dàqwocy, “Làqwoc ta! Tàqwoc ca ca, làqwoc ta!”

“Minh Nguyệulvlt!” Phưylvlwpktng Tàqwocylvlkkmuc mắhbrat đmbyzãrink thàqwocnh sôiumcng.

Hắhbran vốuntxn khôiumcng phảgcoii ngưylvltxiqi đmbyza sầmstou đmbyza cảgcoim nhưylvl vậbocey, nhưylvlng trưylvlkkmuc mặmbyzt nữxcvi tửwysq vốuntxn làqwoc áinsmi thêxtik củfguka hắhbran nàqwocy, làqwoc ngưylvltxiqi hắhbran yêxtiku nhấyhclt trêxtikn thếjkko giớkkmui nàqwocy. Vốuntxn ngưylvltxiqi đmbyzãrink chếjkkot, hôiumcm nay lạcbfri sốuntxng sờtxiq sờtxiq đmbyzcbfrng trưylvlkkmuc mặmbyzt hắhbran, Phưylvlwpktng Tàqwoc cảgcoim thấyhcly đmbyzâqwocy quảgcoi thựylvlc làqwoc trờtxiqi cao rủfgukqwocng thưylvlơtxiqng!

Phưylvlwpktng Tàqwoc đmbyzưylvla tay, đmbyzem Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt kéyhclo vàqwoco trong ngựylvlc, tay vuốuntxt ve đmbyzmstou nàqwocng, nưylvlkkmuc mắhbrat toàqwocn bộhxqitxiqi vàqwoco trong tóafmyc nàqwocng, “Thậbocet tốuntxt! Nàqwocng cóafmy thểadax tỉgevdnh lạcbfri, thậbocet thậbocet tốuntxt quáinsm rồhshhi!”

Trừjjng “thậbocet tốuntxt”, Phưylvlwpktng Ta khôiumcng biếjkkot dùjjngng từjjngndif đmbyzadax miêxtiku tảgcoiqwocm tìndifnh củfguka mìndifnh bâqwocy giờtxiq. Hắhbran nhắhbram hai mắhbrat, cảgcoim thụazrt sựylvl tồhshhn tạcbfri củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, trong lòqwocng trừjjng phầmston cảgcoim tạcbfr nồhshhng đmbyzbocem, thìndif khôiumcng còqwocn tâqwocm tìndifnh gìndif kháinsmc nữxcvia.

Đafmyôiumci vợwpkt chồhshhng “cửwysqu biệulvlt tưylvlơtxiqng phùjjngng” cứcbfr nhưylvl vậbocey ôiumcm nhau đmbyzcbfrng mộhxqit canh giờtxiq, cuốuntxi cùjjngng vẫqwocn làqwoc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt la châqwocn đmbyzau, Phưylvlwpktng Tàqwoc mớkkmui thanh tỉgevdnh lạcbfri.


“Làqwocm sao vậbocey, Minh Nguyệulvlt? Đafmyadax ta xem!” Phưylvlwpktng Tàqwoc khẩqfpin trưylvlơtxiqng đmbyzwpkt Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt lêxtikn giưylvltxiqng noãrinkn ngọfgukc, muốuntxn cởzkqwi giàqwocy kiểadaxm tra cho nàqwocng.

“Ta khôiumcng sao!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt kéyhclo tay Phưylvlwpktng Tàqwoc, đmbyzadax cho hắhbran ngồhshhi cạcbfrnh mìndifnh, “Chínypsnh làqwoc thậbocet lâqwocu khôiumcng nhìndifn Tàqwoc ca ca rồhshhi, ta thậbocet kínypsch đmbyzhxqing”

Nhìndifn mặmbyzt Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt xem khôiumcng ra chúazrtt dấyhclu vếjkkot gìndif củfguka năxqzkm tháinsmng, Phưylvlwpktng Tàqwocylvltxiqi khổaqee, “Minh Nguyệulvlt củfguka ta vẫqwocn trẻryjs tuổaqeei xinh đmbyzbalxp nhưylvl vậbocey, nhưylvlng Tàqwoc ca ca củfguka nàqwocng, lạcbfri đmbyzãrink giàqwoc rồhshhi….”

Trong giọfgukng nóafmyi Phưylvlwpktng Tàqwoc, mang theo néyhclt giàqwoc dặmbyzn, làqwocm cho lòqwocng ngưylvltxiqi nghe khôiumcng khỏhshhi dâqwocng lêxtikn mộhxqit cỗekbc bi thưylvlơtxiqng.

Nhữxcving năxqzkm nàqwocy, hắhbran đmbyzãrink trảgcoii qua bao thốuntxng khổaqeeqwoc ngưylvltxiqi thưylvltxiqng khôiumcng cáinsmch nàqwoco tưylvlzkqwng tưylvlwpktng. vìndif đmbyziềhshhu tra rõognv châqwocn tưylvlkkmung, hắhbran lấyhcly thâqwocn phậbocen du tăxqzkng màqwoc sốuntxng. Vốuntxn tóafmyc đmbyzen, đmbyzãrink bịfjbr cạcbfro sạcbfrch, trêxtikn giữxcvia đmbyzinh đmbyzmstou, còqwocn cóafmy chínypsn vếjkkot sẹbalxo do hưylvlơtxiqng phậbocet ấyhcln lêxtikn.

Kểadax từjjng sau khi tìndifm đmbyzưylvlwpktc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, Phưylvlwpktng Tàqwoc mộhxqit lòqwocng đmbyzhshhu dốuntxc vàqwoco áinsmi thêxtik củfguka mìndifnh, cũhbrang khôiumcng cóafmy thờtxiqi gian đmbyzi xửwysqwtws đmbyzmstou tóafmyc. Bâqwocy giờtxiq, đmbyzmstou hắhbran vốuntxn trơtxiqn bóafmyng, đmbyzãrinkqwoci ra mộhxqit tầmstong tóafmyc màqwocu đmbyzen mờtxiq nhạcbfrt, lôiumcng màqwocy trắhbrang bịfjbr nhuộhxqim trưylvlkkmuc kia, hôiumcm nay cũhbrang đmbyzãrink trởzkqw lạcbfri thàqwocnh màqwocu đmbyzen.

Sốuntxng mũhbrai vẫqwocn cao thẳckqtng nhưylvlhbra, mặmbyzt nhưylvl đmbyzxtiku khắhbrac, mắhbrat phưylvlwpktng hẹbalxp dàqwoci, môiumci đmbyzhshh nhưylvlinsmu. Chẳckqtng qua, từjjngylvlkkmui cằwpktm đmbyzếjkkon ngựylvlc cóafmy mộhxqit mảgcoing lớkkmun vếjkkot bỏhshhng, vếjkkot sẹbalxo dữxcvi tợwpktn kia bàqwocy ra trêxtikn da hắhbran, phảgcoing phấyhclt đmbyzang nóafmyi cho Minh Nguyệulvlt, Phưylvlwpktng Tàqwoc từjjngng trảgcoii qua mộhxqit sốuntx chuyệulvln.

“Tàqwoc ca ca, chàqwocng khôiumcng cóafmy giàqwoc, chỉgevdqwoc trởzkqwxtikn thàqwocnh thụazrtc màqwoc thôiumci!”

Đafmymstou ngóafmyn tay Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nhẹbalx nhàqwocng chạcbfrm lêxtikn vếjkkot sẹbalxo củfguka Phưylvlwpktng Tàqwoc, trong mắhbrat tràqwocn đmbyzmstoy đmbyzau lòqwocng: “Nhấyhclt đmbyzfjbrnh làqwoc rấyhclt đmbyzau, cóafmy đmbyzúazrtng khôiumcng? Rốuntxt cuộhxqic ngưylvltxiqi nàqwoco đmbyzhxqic áinsmc nhưylvl vậbocey, hạcbfri chàqwocng? Cóafmy phảgcoii ca ca củfguka ta hay khôiumcng?”

Phưylvlwpktng Tàqwoc khôiumcng trảgcoi lờtxiqi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, màqwoc chỉgevd im lặmbyzng nhìndifn nàqwocng, giưylvlơtxiqng mặmbyzt nàqwocy, xem thếjkkoqwoco cũhbrang nhìndifn khôiumcng cháinsmn. Lúazrtc trưylvlkkmuc an tĩovbcnh tốuntxt đmbyzbalxp, bâqwocy giờtxiq lạcbfri sắhbrac sảgcoio sinh đmbyzhxqing, hắhbran chưylvla từjjngng nghĩovbc tớkkmui, mìndifnh kiếjkkop nàqwocy còqwocn cóafmy thểadaxjjngng ngồhshhi nóafmyi chuyệulvln vớkkmui Minh Nguyệulvlt nhưylvl thếjkkoqwocy.

Phưylvlwpktng Tàqwoc trầmstom mặmbyzc, làqwocm cho Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzau lòqwocng mộhxqit hồhshhi.

Trưylvlkkmuc kia nàqwocng tuy ngủfguk say, nhưylvlng đmbyzcbfri nãrinko cũhbrang khôiumcng dừjjngng lạcbfri, cho nêxtikn mỗekbci lầmston Hoan Nhan Liệulvlt tớkkmui nóafmyi chuyệulvln, nàqwocng đmbyzhshhu nghe đmbyzưylvlwpktc rõognvqwocng. Vừjjnga nghĩovbc tớkkmui ca ca củfguka mìndifnh, thếjkko nhưylvlng lạcbfri nảgcoiy sinh tìndifnh cảgcoim nhưylvl vậbocey vớkkmui mìndifnh, hơtxiqn nữxcvia lạcbfri dùjjngng tìndifnh cảgcoim đmbyzóafmy hạcbfri nàqwocng vàqwoc ngưylvltxiqi nàqwocng yêxtiku, khiếjkkon trong lòqwocng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vôiumcjjngng đmbyzau khổaqee. ikienthuc.org

“Tàqwoc ca ca, khôiumcng cóafmy việulvlc gìndif rồhshhi, ta đmbyzãrink tỉgevdnh lạcbfri! Chúazrtng ta sẽaqee khôiumcng táinsmch ra nữxcvia, cũhbrang sẽaqee khôiumcng ai cóafmy thểadaxinsmch chúazrtng ta ra! Cho dùjjngqwoc ca ca ruộhxqit thịfjbrt cũhbrang khôiumcng thểadax!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tựylvla vàqwoco ngựylvlc Phưylvlwpktng Tàqwoc.


“Minh Nguyệulvlt….” Phưylvlwpktng Tàqwoc nắhbram bàqwocn tay nhỏhshhyhcl mềhshhm mạcbfri củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, trong lòqwocng ngàqwocn vạcbfrn lầmston xúazrtc đmbyzhxqing.

afmy lẽaqee trưylvlkkmuc đmbyzâqwocy hắhbran hậbocen Hoàqwocn Nhan Liệulvlt, nhưylvlng bâqwocy giờtxiq Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tỉgevdnh lạcbfri, khiếjkkom khuyếjkkot nhiềhshhu năxqzkm trong lòqwocng hắhbran đmbyzhshhu đmbyzưylvlwpktc giọfgukng nóafmyi ôiumcn nhu củfguka nàqwocng bùjjngqwoco, bâqwocy giờtxiq hắhbran cảgcoim thấyhcly mìndifnh thậbocet hạcbfrnh phúazrtc, cũhbrang khôiumcng còqwocn ghi hậbocen Hoàqwocn Nhan Liệulvlt nữxcvia. hắhbran chỉgevd muốuntxn, cứcbfr nhưylvl vậbocey nắhbram tay Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, mãrinki mãrinki cho đmbyzếjkkon giàqwoc.

Chuyệulvln Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tỉgevdnh lạcbfri, khôiumcng bao lâqwocu Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt cũhbrang biếjkkot đmbyzưylvlwpktc.

Thờtxiqi đmbyziểadaxm sắhbrap nhìndifn thấyhcly Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cóafmy chúazrtt kínypsch đmbyzhxqing , nắhbram chặmbyzt tay Phưylvlwpktng Tàqwoc, vôiumcjjngng khẩqfpin trưylvlơtxiqng: “Tàqwoc ca ca, nữxcvi nhi củfguka chúazrtng ta thậbocet sựylvlqwocn sốuntxng sao? Ta thậbocet khôiumcng dáinsmm tin! Ta còqwocn tưylvlzkqwng làqwoc đmbyzcbfra béyhcl đmbyzóafmy đmbyzãrink chếjkkot rồhshhi….”

“Thấyhclt Thấyhclt rấyhclt khỏhshhe! Nàqwocng yêxtikn tâqwocm! Con béyhcljjngng nàqwocng lớkkmun lêxtikn xinh đmbyzbalxp nhưylvl nhau!”

Thấyhcly cáinsmi ngưylvltxiqi đmbyzãrinkqwocm mẹbalx Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt khi gặmbyzp con gáinsmi, lạcbfri kínypsch đmbyzhxqing khẩqfpin trưylvlơtxiqng nhưylvl vậbocey, Phưylvlwpktng Tàqwoc vộhxqii vàqwocng an ủfguki nàqwocng: “Con béyhcl rấyhclt biếjkkot đmbyziềhshhu lạcbfri hiểadaxu chuyệulvln, giốuntxng nhưylvlqwocng năxqzkm xưylvla! Thôiumcng minh, mỹnxxp lệulvl —-“

“Tàqwoc ca ca, ta cóafmy chúazrtt khẩqfpin trưylvlơtxiqng! Nhiềhshhu năxqzkm nhưylvl vậbocey, ta làqwocm mẹbalxhbrang khôiumcng ởzkqwxtikn cạcbfrnh con béyhcl, con béyhcl nhấyhclt đmbyzfjbrnh khôiumcng cóafmy bấyhclt kìndifyhcln tưylvlwpktng gìndif vớkkmui ta, chàqwocng nóafmyi, Thấyhclt Thấyhclt cóafmy nhậbocen ta khôiumcng?”

Lờtxiqi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nóafmyi, càqwocng làqwocm trong lòqwocng Phưylvlwpktng Tàqwoc áinsmy náinsmy thêxtikm mộhxqit phầmston vớkkmui Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt. Hắhbran cho tớkkmui bâqwocy giờtxiqhbrang khôiumcng biếjkkot con gáinsmi củfguka mìndifnh còqwocn sốuntxng, càqwocng khôiumcng làqwocm trọfgukn tráinsmch nhiệulvlm mộhxqit ngàqwocy làqwocm cha. Cho dùjjng sau khi hai cha con gặmbyzp mặmbyzt, hắhbran cũhbrang vẫqwocn mộhxqit lòqwocng đmbyzmbyzt trêxtikn ngưylvltxiqi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, căxqzkn bảgcoin khôiumcng cóafmy chừjjnga ra chúazrtt gìndif cho con gáinsmi củfguka mìndifnh, ngay cảgcoi con béyhcl thínypsch gìndif, cáinsmi ngưylvltxiqi làqwocm phụazrt thâqwocn nhưylvl hắhbran cũhbrang khôiumcng biếjkkot.

Thấyhcly Phưylvlwpktng Tàqwoc khôiumcng nóafmyi câqwocu nàqwoco, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt càqwocng thêxtikm đmbyzau lòqwocng, “Thấyhclt Thấyhclt củfguka chúazrtng ta làqwocqwocm thếjkkoqwoco lớkkmun lêxtikn? Cóafmy ai chăxqzkm sóafmyc con béyhcl hay khôiumcng? Mùjjnga đmbyzôiumcng cóafmy ai thêxtikm cho nóafmy áinsmo ấyhclm? Trờtxiqi nóafmyng cóafmy ai quạcbfrt giúazrtp nóafmy? Ta nhớkkmu chàqwocng từjjngng nóafmyi qua bêxtikn tai ta, nóafmyi làqwoc Thấyhclt Thấyhclt cũhbrang chịfjbru rấyhclt nhiềhshhu đmbyzau khổaqee, chàqwocng cho ta biếjkkot, đmbyzâqwocy cóafmy phảgcoii thậbocet hay khôiumcng?”

Kểadax từjjng sau khi nhi tửwysq đmbyzmstou lòqwocng củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vàqwoc Phưylvlwpktng Tàqwoc chếjkkot yểadaxu, bụazrtng nàqwocng cũhbrang khôiumcng cóafmy to lêxtikn lầmston nữxcvia. Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt làqwocqwocng mang thai năxqzkm hai mưylvlơtxiqi lăxqzkm tuổaqeei, lúazrtc đmbyzóafmy tháinsmi y nóafmyi nàqwocng cóafmy bầmstou, khôiumcng biếjkkot nàqwocng đmbyzãrink cao hứcbfrng đmbyzếjkkon cỡwpktqwoco, đmbyzâqwocy làqwoc bảgcoio bốuntxi màqwocqwocng vàqwoc Phưylvlwpktng Tàqwoc mong mỏhshhi nhiềhshhu năxqzkm a!

azrtc ấyhcly, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vìndif đmbyzcbfra béyhcl trong bụazrtng màqwoc chuẩqfpin bịfjbr rấyhclt nhiềhshhu y phụazrtc, nếjkkou khôiumcng phảgcoii xảgcoiy ra chuyệulvln Nhạcbfrn Đafmyãrinkng Sơtxiqn, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee đmbyzưylvlwpktc ởzkqwxtikn cạcbfrnh họfgukqwoc lớkkmun lêxtikn, đmbyzưylvlwpktc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vàqwoc Phưylvlwpktng Tàqwoc coi nhưylvl bảgcoio bốuntxi nựylvlng trêxtikn tay, cẩqfpin thậbocen che chởzkqw…..

“Minh Nguyệulvlt, Thấyhclt Thấyhclt rấyhclt tốuntxt! Thậbocet sựylvl! Nữxcvi nhi củfguka chúazrtng ta, so vớkkmui chúazrtng ta tưylvlzkqwng tưylvlwpktng còqwocn kiêxtikn cưylvltxiqng lạcbfrc quan, bao dung hơtxiqn! Đafmyjjngng quêxtikn, con béyhclqwoc nữxcvi nhi củfguka ta vàqwocqwocng a!” Phưylvlwpktng Tàqwoc liêxtikn tụazrtc an ủfguki, làqwocm cho Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt thoảgcoii máinsmi, thảgcoi lỏhshhng tinh thầmston.

Đafmyang lúazrtc ấyhcly thìndif, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt vàqwoc Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng đmbyzi tớkkmui đmbyzfjbra cung.


Khi thấyhcly Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt trưylvlkkmuc mắhbrat, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt ngâqwocy ngẩqfpin cảgcoi ngưylvltxiqi. Ban đmbyzmstou, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nằwpktm, nàqwocng chỉgevd cảgcoim thấyhcly mìndifnh cùjjngng ngưylvltxiqi mẹbalxqwocy cóafmy ba bảgcoiy phầmston tưylvlơtxiqng tựylvl. Song hôiumcm nay, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tỉgevdnh lạcbfri, cảgcoi ngưylvltxiqi cứcbfr nhưylvl vậbocey đmbyzcbfrng trưylvlkkmuc mặmbyzt nàqwocng, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt lúazrtc nàqwocy mớkkmui pháinsmt hiệulvln, trừjjng cặmbyzp mắhbrat kia lớkkmun lêxtikn giốuntxng Phưylvlwpktng Tàqwoc, còqwocn lạcbfri nàqwocng giốuntxng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt càqwocng nhiềhshhu hơtxiqn.

“Thấyhclt Thấyhclt….” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt từjjngng bưylvlkkmuc từjjngng bưylvlkkmuc đmbyzi tớkkmui chỗekbc Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, đmbyzúazrtng vậbocey, đmbyzâqwocy chínypsnh làqwoc nữxcvi nhi củfguka nàqwocng vàqwoc Phưylvlwpktng Tàqwoc. Khôiumcng nóafmyi cáinsmi kháinsmc, chỉgevd nhìndifn ngũhbra quan, cũhbrang biếjkkot hàqwoci tửwysqqwocy làqwoc nữxcvi nhi củfguka nàqwocng, “Thấyhclt Thấyhclt, mẹbalx đmbyzâqwocy a!”

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzcbfrng ởzkqw trưylvlkkmuc mặmbyzt Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, cẩqfpin thậbocen cao thấyhclp đmbyzáinsmnh giáinsm Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, giốuntxng nhưylvl Phưylvlwpktng Tàqwocafmyi, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt vôiumcjjngng giốuntxng nàqwocng khi còqwocn thiếjkkou nữxcvi, cơtxiq hồhshh giốuntxng nhau nhưylvl đmbyzúazrtc, đmbyzâqwocy chínypsnh làqwoc con gáinsmi củfguka nàqwocng! Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt kínypsch đmbyzhxqing khôiumcng thôiumci.

“Mẹbalx ——.” Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt chưylvla từjjngng đmbyzưylvlwpktc cảgcoim nhậbocen tìndifnh yêxtiku củfguka cha mẹbalx, lúazrtc nàqwocy thấyhcly Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt lệulvlafmyng quanh tròqwocng nhìndifn mìndifnh, khiếjkkon khốuntxi băxqzkng ẩqfpin sâqwocu trong nộhxqii tâqwocm nàqwocng dầmston dầmston tan chảgcoiy, “Mẹbalx!”

“Thấyhclt Thấyhclt!” Mặmbyzc dùjjng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vôiumcjjngng mong đmbyzwpkti cóafmy thểadax nghe đmbyzưylvlwpktc từjjng trong miệulvlng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt gọfguki mộhxqit tiếjkkong “mẹbalx”, nhưylvlng trong lòqwocng nàqwocng vẫqwocn còqwocn chúazrtt hoảgcoing sợwpkt. Dùjjng sao, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt cũhbrang chưylvla từjjngng chung đmbyzazrtng cùjjngng nàqwocng, nàqwocng mộhxqit ngàqwocy cũhbrang chưylvla từjjngng chăxqzkm sóafmyc qua đmbyzcbfra con gáinsmi nàqwocy.

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vốuntxn đmbyzãrink chuẩqfpin bịfjbr tốuntxt tinh thầmston rằwpktng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt sẽaqee khôiumcng chịfjbru gọfguki nàqwocng, còqwocn nghĩovbc sẽaqee kiêxtikn trìndifqwocn vâqwocn…. đmbyzi bùjjng đmbyzhbrap tìndifnh thưylvlơtxiqng củfguka mẫqwocu thâqwocn cho Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, khôiumcng ngờtxiq con béyhcl thếjkko nhưylvlng trựylvlc tiếjkkop gọfguki mộhxqit tiếjkkong “mẹbalx” ra miệulvlng nhưylvl thếjkko.

“Mẹbalx!”

“Thấyhclt Thấyhclt!” Nưylvlkkmuc mắhbrat Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt àqwoco àqwoco rơtxiqi xuốuntxng, cho dùjjng vừjjnga rồhshhi đmbyzuntxi mặmbyzt Phưylvlwpktng Tàqwoc, nàqwocng cũhbrang khôiumcng kínypsch đmbyzhxqing đmbyzếjkkon thếjkkoqwocy. Bâqwocy giờtxiq, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt đmbyzem tấyhclt cảgcoindifnh cảgcoim nộhxqii tâqwocm củfguka nàqwocng toàqwocn bộhxqi mởzkqw ra, tấyhclt cảgcoiqwocm tìndifnh cuồhshhn cuộhxqin nhưylvlylvlkkmuc lũhbra, trúazrtt hếjkkot ra ngoàqwoci.

Trong nhàqwoc, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt ôiumcm Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, mởzkqw miệulvlng mộhxqit câqwocu “bảgcoio bốuntxi củfguka ta”, mẹbalx con nhậbocen nhau, tìndifnh cảgcoinh vôiumcjjngng cảgcoim đmbyzhxqing.

Qua mộhxqit lúazrtc lâqwocu, cảgcoim xúazrtc củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt mớkkmui bìndifnh phụazrtc lạcbfri, “Con đmbyzãrink lớkkmun nhưylvl vậbocey rồhshhi! Thậbocet tốuntxt!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt ôiumcm đmbyzmstou Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, trong mắhbrat tràqwocn đmbyzmstoy tìndifnh yêxtiku củfguka mẹbalx.

Ban đmbyzmstou, Lýwtws Thu Thủfguky giảgcoi mạcbfro mẫqwocu thâqwocn củfguka Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, ởzkqw trưylvlkkmuc khi nàqwocng xuấyhclt giáinsm gặmbyzp lạcbfri, đmbyzêxtikm hôiumcm đmbyzóafmy, cho dùjjngwtws Thu Thủfguky ngụazrty trang kháinsmtxiqn nữxcvia, áinsmnh mắhbrat củfguka bàqwochbrang khôiumcng lừjjnga đmbyzưylvlwpktc ngưylvltxiqi. Trong mắhbrat Lýwtws Thu Thủfguky khôiumcng cóafmyyhclt từjjng áinsmi nhưylvl vậbocey, loạcbfri huyếjkkot mạcbfrch thâqwocn tìndifnh vàqwocxtiku mếjkkon nàqwocy, làqwoc ngưylvltxiqi ngoàqwoci vĩovbcnh viễkrlin khôiumcng thểadax thay thếjkko.

Trong lòqwocng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt cóafmy chúazrtt kínypsch đmbyzhxqing, nàqwocng cóafmy phụazrt thâqwocn, còqwocn cóafmy mẫqwocu thâqwocn, đmbyzâqwocy làqwoc chuyệulvln kiếjkkop trưylvlkkmuc nàqwocng chỉgevdafmy thểadax nghĩovbc nhưylvlng khôiumcng thểadaxqwocm. Hai mẹbalx con hàqwocn huyêxtikn mộhxqit lúazrtc lâqwocu, trựylvlc tiếjkkop bỏhshh qua Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng vàqwoc Phưylvlwpktng Tàqwocxtikn cạcbfrnh.

Chờtxiq thậbocet lâqwocu, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt mớkkmui chúazrt ýwtws tớkkmui Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng. Chuyệulvln tìndifnh củfguka Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng vàqwoc Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzãrink từjjng chỗekbc Phưylvlwpktng Tàqwocqwoc biếjkkot rồhshhi. Đafmyuntxi vớkkmui con rểadax Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng nàqwocy, nàqwocng rấyhclt hàqwoci lòqwocng, “Thưylvlơtxiqng nhi, con trưylvlzkqwng thàqwocnh rồhshhi—-“


“Mẹbalx!” Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng cung kínypsnh đmbyzi vềhshh phínypsa trưylvlkkmuc hàqwocnh lễkrli, đmbyzuntxi vớkkmui Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzãrink mộhxqit tay nuôiumci lớkkmun mìndifnh, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng vôiumcjjngng tôiumcn kínypsnh. Hiệulvln tạcbfri Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cóafmy thểadax tỉgevdnh lạcbfri, mặmbyzc dùjjng ngoàqwoci mặmbyzt Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng khôiumcng cóafmy biểadaxu lộhxqi quáinsm nhiềhshhu cảgcoim xúazrtc, nhưylvlng kínypsch đmbyzhxqing cùjjngng mừjjngng rỡwpkt trong lòqwocng cũhbrang làqwoc khóafmy diễkrlin tảgcoi bằwpktng lờtxiqi.

“Ha ha, ta còqwocn tưylvlzkqwng Thưylvlơtxiqng nhi sẽaqee gọfguki ta mộhxqit tiếjkkong nhạcbfrc mẫqwocu chứcbfr?”

ndifnh ổaqeen tâqwocm tìndifnh, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt lạcbfri bắhbrat đmbyzmstou cưylvltxiqi đmbyzùjjnga vớkkmui Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng. Nàqwocng vừjjnga nóafmyi nhưylvl vậbocey, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng lúazrtc nàqwocy liềhshhn véyhcln vạcbfrt áinsmo quỳjkko xuốuntxng, hưylvlkkmung phínypsa Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt dậbocep đmbyzmstou ba cáinsmi, “Nhạcbfrc mẫqwocu đmbyzcbfri nhâqwocn ởzkqw trêxtikn, xin nhậbocen tiểadaxu tếjkko mộhxqit lạcbfry!”

“Phìndif—-“ hàqwocnh đmbyzhxqing củfguka Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng chọfgukc cho Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt phìndifylvltxiqi mộhxqit tiếjkkong, nàqwocng chẳckqtng qua chỉgevdafmyi giỡwpktn, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng lạcbfri thậbocet thàqwoc nhưylvl vậbocey, xem ra hắhbran làqwoc thậbocet lòqwocng vớkkmui con gáinsmi mìndifnh.

“Thưylvlơtxiqng nhi, đmbyzcbfrng lêxtikn đmbyzi!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tựylvlndifnh tiếjkkon lêxtikn đmbyzwpkt Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng dậbocey, “Đafmyem Thấyhclt Thấyhclt giao cho con, ta cũhbrang yêxtikn tâqwocm! Bấyhclt quáinsm con phảgcoii đmbyzuntxi xửwysq thậbocet tốuntxt vớkkmui con gáinsmi củfguka ta, khôiumcng cho phéyhclp bắhbrat nạcbfrt nóafmy!”

“Con nàqwoco dáinsmm, bìndifnh thưylvltxiqng toàqwocn làqwocqwocng bắhbrat nạcbfrt con đmbyzóafmy!”

Khóafmy đmbyzưylvlwpktc Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng dínyps dỏhshhm, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt đmbyzhshh mặmbyzt, đmbyzyhclm nhẹbalx hắhbran mộhxqit cáinsmi. Thấyhcly tiểadaxu nữxcvi nhi tìndifnh cảgcoim tốuntxt nhưylvl vậbocey, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vôiumcjjngng vui mừjjngng, cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc nhìndifn nhau cưylvltxiqi mộhxqit tiếjkkong.

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cóafmy thểadax tỉgevdnh lạcbfri, đmbyzuntxi vớkkmui Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng cùjjngng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt màqwocafmyi, thậbocet làqwoc mộhxqit tin tứcbfrc thiêxtikn đmbyzcbfri tốuntxt. Chẳckqtng qua, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cũhbrang khôiumcng thểadax tiếjkkop tụazrtc ởzkqw tạcbfri đmbyzfjbra cung, khóafmy đmbyzgcoim bảgcoio khi Hoàqwocn Nhan Liệulvlt cao hứcbfrng lạcbfri chạcbfry tớkkmui đmbyzfjbra cung.

Trưylvlkkmuc kia khi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt ngủfguk say, cầmston giưylvltxiqng noãrinkn ngọfgukc đmbyzadax duy trìndif thâqwocn thểadax, nhưylvlng giờtxiqqwocng đmbyzãrink tỉgevdnh, khôiumcng cầmston giưylvltxiqng noãrinkn ngọfgukc nữxcvia, dĩovbc nhiêxtikn khôiumcng cầmston ởzkqw lạcbfri đmbyzfjbra cung.

Bốuntxn ngưylvltxiqi thưylvlơtxiqng lưylvlwpktng mộhxqit lúazrtc lâqwocu, cuốuntxi cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc quyếjkkot đmbyzfjbrnh cùjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt rờtxiqi khỏhshhi kinh thàqwocnh, đmbyzi chỗekbc kháinsmc. Bọfgukn họfguk khôiumcng muốuntxn lạcbfri vìndif thùjjng hậbocen màqwocqwocy dưylvla nữxcvia, càqwocng khôiumcng muốuntxn tìndifm Hoàqwocn Nhan Liệulvlt báinsmo thùjjng, đmbyzadax nhữxcving ngưylvltxiqi khôiumcng quan trọfgukng làqwocm lãrinkng phínyps thờtxiqi gian đmbyzqwocn tụazrt quýwtws giáinsmqwocy giờtxiq.

Theo lờtxiqi Phưylvlwpktng Tàqwocafmyi: “Ta muốuntxn cùjjngng Minh Nguyệulvlt, đmbyzem mưylvltxiqi sáinsmu năxqzkm bịfjbr mấyhclt củfguka chúazrtng ta bùjjng lạcbfri.”

“Cha, mẹbalx, hai ngưylvltxiqi thậbocet khôiumcng muốuntxn báinsmo thùjjng sao? Làqwoc Hoàqwocn Nhan Liệulvlt khiếjkkon hai ngưylvltxiqi chia lìndifa nhiềhshhu năxqzkm nhưylvl vậbocey, hai ngưylvltxiqi thậbocet muốuntxn bỏhshh hếjkkot sao?”

Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt hỏhshhi, làqwocm cho Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt yêxtikn tĩovbcnh lạcbfri.

Phưylvlwpktng Tàqwoc nắhbram tay áinsmi thêxtik, si ngốuntxc nhìndifn nàqwocng, qua thậbocet lâqwocu, mớkkmui gậbocet đmbyzmstou.

“Cha buôiumcng bỏhshh! Mặmbyzc dùjjng thưylvlơtxiqng thếjkko củfguka cha làqwoc do hắhbran hạcbfri, làqwocm cho gia đmbyzìndifnh chúazrtng ta chia lìndifa. Nhưylvlng làqwoc, đmbyzadax cha cóafmy thểadax mộhxqit lầmston nữxcvia gặmbyzp đmbyzưylvlwpktc mẹbalx con, cũhbrang mộhxqit phầmston nhờtxiq hắhbran. Tưylvl vịfjbr củfguka việulvlc sốuntxng trong cừjjngu hậbocen cha hiểadaxu, rấyhclt khóafmy chịfjbru, cũhbrang làqwoc mộhxqit loạcbfri đmbyzau khổaqee. Trưylvlkkmuc kia, mưylvltxiqi sáinsmu năxqzkm qua mỗekbci ngàqwocy củfguka cha dàqwoci tựylvla mộhxqit năxqzkm, cha khôiumcng muốuntxn cuộhxqic sốuntxng sau nàqwocy cũhbrang sốuntxng trong cừjjngu hậbocen. Chúazrtng ta đmbyzãrink bỏhshh lỡwpkt quáinsm nhiềhshhu, cha khôiumcng muốuntxn lạcbfri lãrinkng phínyps thờtxiqi gian nữxcvia! Minh Nguyệulvlt, nàqwocng nghĩovbc sao?”

“Tàqwoc ca ca, ta nghe chàqwocng!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt tựylvla vàqwoco lòqwocng Phưylvlwpktng Tàqwoc, vẻryjs mặmbyzt hạcbfrnh phúazrtc, “Chàqwocng nóafmyi nhưylvl thếjkkoqwoco, ta liềhshhn làqwocm nhưylvl vậbocey! Bấyhclt kểadaxafmy chuyệulvln gìndif pháinsmt sinh, ta cũhbrang muốuntxn cùjjngng chàqwocng ởzkqw chung mộhxqit chỗekbc!”

Đafmyuntxi vớkkmui lựylvla chọfgukn củfguka Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng cùjjngng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt vôiumcjjngng ủfgukng hộhxqi. Bọfgukn họfguk đmbyzãrink trảgcoii qua nhiềhshhu chuyệulvln nhưylvl vậbocey, rốuntxt cụazrtc cóafmy thểadax gặmbyzp lạcbfri, đmbyzuntxi vớkkmui tìndifnh yêxtiku màqwocafmyi, còqwocn chuyệulvln gìndif tốuntxt hơtxiqn?

Nếjkkou Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt quyếjkkot đmbyzfjbrnh rờtxiqi đmbyzi, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng cùjjngng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt lạcbfri bắhbrat đmbyzmstou bắhbrat tay vàqwoco an bàqwoci chuyệulvln củfguka bọfgukn họfguk.

Chẳckqtng qua làqwoc, lầmston nàqwocy rờtxiqi đmbyzi, khôiumcng biếjkkot lúazrtc nàqwoco mớkkmui trởzkqw lạcbfri, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt trưylvlkkmuc khi đmbyzi muốuntxn gặmbyzp mẫqwocu thâqwocn củfguka nàqwocng – Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam mộhxqit chúazrtt, Phưylvlwpktng Tàqwochbrang đmbyzáinsmp ứcbfrng cùjjngng đmbyzi theo nàqwocng, dùjjng sao Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam làqwoc mẫqwocu thâqwocn Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, kểadax từjjng khi bọfgukn họfguk xảgcoiy ra chuyệulvln, bàqwoc vẫqwocn vìndif bọfgukn họfguk lo lắhbrang rơtxiqi lệulvl, nếjkkou sắhbrap rờtxiqi đmbyzi, khôiumcng thểadax khôiumcng đmbyzi thăxqzkm lãrinko mẫqwocu thâqwocn nàqwocy.

Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt dịfjbrch dung cho bọfgukn họfguk, thờtxiqi đmbyziểadaxm nàqwocng dẫqwocn theo Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzi tớkkmui Cẩqfpim Huyềhshhn Cung, Thanh côiumc đmbyzãrinkylvltxiqi chờtxiqzkqw cửwysqa.

“Thanh côiumciumc, ngưylvltxiqi tạcbfri sao lạcbfri ởzkqw đmbyzâqwocy?” Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt rấyhclt kinh ngạcbfrc, Thanh côiumc tiếjkkon lêxtikn hàqwocnh lễkrli, “Buổaqeei sáinsmng Tháinsmi hậboceu nghe thấyhcly đmbyzmstou càqwocnh cóafmy hỉgevd thưylvlkkmuc kêxtiku, nghĩovbc rằwpktng hôiumcm nay côiumcng chúazrta nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee tớkkmui đmbyzâqwocy, nêxtikn đmbyzadax cho nôiumc tỳjkko đmbyzwpkti ởzkqwtxiqi nàqwocy!”

“Hỉgevd Thưylvlkkmuc báinsmo tin mừjjngng, quảgcoi nhiêxtikn làqwoc đmbyziềhshhm tốuntxt!” Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt đmbyzi theo Thanh côiumc đmbyzi vàqwoco, chờtxiq đmbyzếjkkon Phậbocet đmbyzưylvltxiqng củfguka Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam, Thanh côiumc mớkkmui pháinsmt hiệulvln phínypsa sau Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt còqwocn cóafmy hai ngưylvltxiqi cũhbrang đmbyzi theo vàqwoco.

“Côiumcng chúazrta, bọfgukn họfgukqwoc?”

“Côiumciumc, bọfgukn họfgukqwoc ngưylvltxiqi mìndifnh. Phiềhshhn côiumciumc canh chừjjngng phínypsa ngoàqwoci giùjjngm con. Con cóafmy chuyệulvln gấyhclp muốuntxn cùjjngng ngoạcbfri tổaqee mẫqwocu nóafmyi!”

“Đafmyưylvlwpktc!” Thanh côiumc gậbocet đmbyzmstou, đmbyzi sáinsmt qua bêxtikn ngưylvltxiqi Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, cũhbrang vừjjnga lúazrtc dừjjngng lạcbfri trêxtikn đmbyzôiumci mắhbrat củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, “Vịfjbriumcylvlơtxiqng nàqwocy thậbocet quen mặmbyzt. . . . . .”

Lờtxiqi Thanh côiumcafmyi…, làqwocm cho Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nhịfjbrn khôiumcng đmbyzưylvlwpktc, nưylvlkkmuc mắhbrat tuôiumcn rơtxiqi, gỡwpkt xuốuntxng mặmbyzt nạcbfr da ngưylvltxiqi trêxtikn mặmbyzt, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt thốuntxt lêxtikn , “Thanh côiumc, đmbyzãrinkqwocu khôiumcng gặmbyzp. . . . . .”

“Côiumcng. . . . . . Côiumcng chúazrta?!” Nghe thấyhcly giọfgukng nóafmyi quen thuộhxqic, lạcbfri thêxtikm khuôiumcn mặmbyzt quen thuộhxqic, Thanh côiumc sữxcving sờtxiq.

Chuyệulvln Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt còqwocn sốuntxng, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam đmbyzãrinkafmyi cho tâqwocm phúazrtc làqwocqwoc biếjkkot, cho nêxtikn nhìndifn đmbyzếjkkon cặmbyzp mắhbrat giốuntxng vớkkmui Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, nàqwocng cảgcoim thấyhcly rấyhclt quen mắhbrat. Khôiumcng nghĩovbc tớkkmui, ngưylvltxiqi nàqwocy thậbocet sựylvlqwociumcng chúazrta!

“Côiumcng chúazrta, thậbocet sựylvlqwoc ngàqwoci! Ngàqwoci còqwocn sốuntxng! Nàqwocy, nàqwocy. . . . . . Nàqwocy thậbocet sựylvlqwoc quáinsm tốuntxt!”

Thanh côiumcnypsch đmbyzhxqing giọfgukng nóafmyi bắhbrat đmbyzmstou run rẩqfpiy, lậbocep tứcbfrc, Thanh côiumc liềhshhn quỳjkko gốuntxi trưylvlkkmuc mặmbyzt Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, “Thanh côiumc ra mắhbrat côiumcng chúazrta, côiumcng chúazrta còqwocn sốuntxng, thậbocet sựylvlqwoc quáinsm tốuntxt!”

“Thanh côiumc, nhanh đmbyzcbfrng lêxtikn đmbyzi!” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzwpkt Thanh côiumc dậbocey, Thanh côiumc mặmbyzt đmbyzmstoy nưylvlkkmuc mắhbrat, nhìndifn vềhshh phínypsa nam tửwysqxtikn cạcbfrnh Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, “Vậbocey, ngàqwoci nhấyhclt đmbyzfjbrnh làqwoc Đafmycbfri tưylvlkkmung quâqwocn rồhshhi!”

“Làqwoc ta!” Phưylvlwpktng Tàqwocazrtc nàqwocy cũhbrang đmbyzwpkt lấyhcly ngưylvltxiqi Thanh côiumc.

“Thậbocet tốuntxt quáinsm! Côiumcng chúazrta vàqwoc Đafmycbfri tưylvlkkmung quâqwocn bìndifnh yêxtikn vôiumc sựylvl, tiểadaxu thưylvl nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee rấyhclt cao hứcbfrng ! Nôiumc tỳjkko, nôiumc tỳjkko đmbyzi báinsmo cho tiểadaxu thưylvl!”

Đafmyi hai bưylvlkkmuc, Thanh côiumc đmbyzhxqit nhiêxtikn dừjjngng lạcbfri, “Nhìndifn nôiumc tỳjkko vộhxqii vàqwocng kìndifa, thôiumci thìndif mọfguki ngưylvltxiqi đmbyzi xem tiểadaxu thưylvl đmbyzi! Ta đmbyzi canh cửwysqa! Côiumcng chúazrta, tưylvlkkmung quâqwocn, mờtxiqi!”

Thanh côiumc đmbyzóafmyng cửwysqa lạcbfri, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwocylvlkkmui sựylvlylvlkkmung dẫqwocn củfguka Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt đmbyzi vàqwoco bêxtikn trong.

txiqi nàqwocy rấyhclt an tĩovbcnh, nghe khôiumcng đmbyzưylvlwpktc thanh âqwocm ởzkqwxtikn ngoàqwoci, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam quỳjkko gốuntxi phínypsa trưylvlkkmuc tưylvlwpktng Phậbocet bằwpktng vàqwocng, tay tráinsmi lầmston (đmbyzhxqing táinsmc bấyhclm ngóafmyn tay cho từjjngng hạcbfrt trêxtikn xâqwocu chuỗekbci chuyểadaxn đmbyzhxqing) Phậbocet châqwocu, tay phảgcoii gõognvognv. “Đafmyôiumcng đmbyzôiumcng đmbyzôiumcng ——”

“Phùjjng hộhxqi cho Minh Nguyệulvlt củfguka ta, phùjjng hộhxqi cho Phưylvlwpktng Tàqwoc củfguka ta, phùjjng hộhxqi cho hàqwoci tửwysq củfguka ta bìndifnh an!” Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nhỏhshh giọfgukng niệulvlm, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt đmbyzãrink tớkkmui rấyhclt nhiềhshhu lầmston, tìndifnh huốuntxng nhưylvl thếjkkoqwocng cũhbrang thấyhcly rấyhclt nhiềhshhu, ngưylvlwpktc lạcbfri vớkkmui Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc, nhìndifn thấyhcly mẹbalx giàqwoc đmbyzmstou tóafmyc hoa râqwocm còqwocn đmbyzang ởzkqw trưylvlkkmuc Phậbocet nhưylvl vậbocey vìndif bọfgukn họfguk cầmstou khẩqfpin, trong mắhbrat hai ngưylvltxiqi tràqwocn đmbyzmstoy nưylvlkkmuc mắhbrat.

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt chậbocem rãrinki đmbyzi tớkkmui, quỳjkko xuốuntxng bêxtikn cạcbfrnh Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam, nhìndifn Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nghiêxtikng nghiêxtikng khuôiumcn mặmbyzt giàqwoc nua, nưylvlkkmuc mắhbrat tuôiumcn rơtxiqi.

“Thấyhclt Thấyhclt, cháinsmu tớkkmui rồhshhi sao ——” nghe đmbyzưylvlwpktc thanh âqwocm, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nghiêxtikng mặmbyzt qua, “Hôiumcm nay tớkkmui thậbocet sớkkmum. . . . . .”

qwocu nóafmyi kếjkko tiếjkkop chưylvla nóafmyi xong, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam sửwysqng sờtxiq.

“Mẹbalx ——” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt trêxtikn mặmbyzt tràqwocn đmbyzmstoy nưylvlkkmuc mắhbrat, mộhxqit tiếjkkong “Mẹbalx” , đmbyzem tấyhclt cảgcoiqwocm tìndifnh trong lòqwocng nàqwocng pháinsmt tiếjkkot hếjkkot ra ngoàqwoci.

“Loảgcoing xoảgcoing ——” mõognv trong tay Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam cùjjngng Phậbocet châqwocu rơtxiqi trêxtikn mặmbyzt đmbyzyhclt, bàqwoc khôiumcng thểadax tin đmbyzưylvlwpktc hai mắhbrat củfguka mìndifnh, “Minh Nguyệulvlt, thậbocet sựylvlqwoc con? Thậbocet sựylvlqwoc Minh Nguyệulvlt củfguka ta?”

“Mẹbalx. . . . . .” Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cũhbrang khôiumcng nhịfjbrn đmbyzưylvlwpktc nữxcvia, nhàqwoco vàqwoco lòqwocng Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam.

azrtc nàqwocy, giọfgukng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nghẹbalxn ngàqwoco, nóafmyi khôiumcng ra lờtxiqi, chỉgevdafmy thểadax mộhxqit tiếjkkong lạcbfri mộhxqit tiếjkkong hôiumc “mẹbalx”, dưylvltxiqng nhưylvl muốuntxn đmbyzem hơtxiqn mưylvltxiqi năxqzkm ủfguky khuấyhclt, qua mộhxqit tiếjkkong “mẹbalx” nàqwocy, toàqwocn bộhxqixtiku ra.

“Minh Nguyệulvlt!”

Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam tay run lẩqfpiy bẩqfpiy, vuốuntxt ve tóafmyc Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt. Đafmyúazrtng vậbocey, làqwoc Minh Nguyệulvlt! Thâqwocn thểadax ôiumcn nhuậbocen nàqwocy làqwoc con gáinsmi củfguka bàqwoc, Minh Nguyệulvlt còqwocn sốuntxng! Bàqwoc rốuntxt cụazrtc đmbyzwpkti đmbyzưylvlwpktc đmbyzếjkkon lúazrtc gặmbyzp con gáinsmi củfguka mìndifnh rồhshhi!

Trong Phậbocet đmbyzưylvltxiqng, bởzkqwi vìndif đmbyzôiumci mẫqwocu nữxcvi nhậbocen nhau, màqwoc tràqwocn ngậbocep lêxtikn mộhxqit tầmstong khôiumcng khínyps hạcbfrnh phúazrtc cùjjngng đmbyzau thưylvlơtxiqng. Phưylvlwpktng Tàqwoc đmbyzi tớkkmui trưylvlkkmuc mặmbyzt Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam, quỳjkko xuốuntxng dậbocep đmbyzmstou, cũhbrang gọfguki mộhxqit tiếjkkong “Mẹbalx!”

“Phưylvlwpktng Tàqwoc! Thậbocet tốuntxt quáinsm! Cáinsmc ngưylvlơtxiqi còqwocn sốuntxng, thậbocet sựylvlqwoc quáinsm tốuntxt!” Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam lệulvl tuôiumcn nhạcbfrt nhòqwoca, liêxtikn tụazrtc gạcbfrt lệulvl, “Thậbocet tốuntxt quáinsm!”

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc mộhxqit tráinsmi mộhxqit phảgcoii, muốuntxn dìndifu Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam, lạcbfri bịfjbr Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam cựylvl tuyệulvlt. Nàqwocng cung kínypsnh quỳjkko gốuntxi trưylvlkkmuc tưylvlwpktng Phậbocet, hai tay úazrtp, nặmbyzng nềhshh dậbocep đmbyzmstou, “Đafmya tạcbfr Phậbocet tổaqee! Đafmya tạcbfr Phậbocet tổaqee cho chúazrtng ta mộhxqit nhàqwoc đmbyzqwocn viêxtikn! Đafmya tạcbfr Phậbocet tổaqee!”

Cho đmbyzếjkkon khi dậbocep đmbyzmstou lạcbfry ba cáinsmi sau, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam mớkkmui đmbyzcbfrng lêxtikn, bàqwoc tay tráinsmi lôiumci kéyhclo Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, tay phảgcoii lôiumci kéyhclo Phưylvlwpktng Tàqwoc, xem mộhxqit chúazrtt bêxtikn tráinsmi, lạcbfri xem mộhxqit chúazrtt bêxtikn phảgcoii, kínypsch đmbyzhxqing gậbocet đmbyzmstou lia lịfjbra.”Tốuntxt tốuntxt! Tốuntxt!”

Mẹbalx con đmbyzqwocn tụazrt, làqwoc chuyệulvln Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nằwpktm mơtxiqhbrang muốuntxn, vốuntxn cho làqwoc đmbyzâqwocy làqwoc mộhxqit loạcbfri hy vọfgukng xa vờtxiqi, khôiumcng nghĩovbc tớkkmui cuốuntxi cùjjngng mộhxqing đmbyzbalxp biếjkkon thàqwocnh sựylvl thậbocet, bảgcoio Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nhưylvl thếjkkoqwoco khôiumcng kínypsch đmbyzhxqing.

Mộhxqit nhàqwoc đmbyzqwocn viêxtikn, nưylvlkkmuc mắhbrat trêxtikn mặmbyzt Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam, dầmston dầmston bịfjbr nụazrtylvltxiqi thay thếjkko. Bàqwociumci kéyhclo Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt khôiumcng chịfjbru buôiumcng tay, mẹbalx con cóafmy quáinsm nhiềhshhu lờtxiqi muốuntxn nóafmyi, hai ngưylvltxiqi hàqwocn huyêxtikn tớkkmui ban đmbyzêxtikm, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam còqwocn cảgcoim thấyhcly ýwtws do vịfjbr tẫqwocn (chưylvla thỏhshha lòqwocng).

Đafmyuọfgukc nghe kểadax nhữxcving năxqzkm nàqwocy, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vẫqwocn ngủfguk say khôiumcng tỉgevdnh, ởzkqwylvlkkmui đmbyzfjbra cung Trưylvltxiqng Thu Cung, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam giậbocen khôiumcng thểadax áinsmt. Thìndif ra nhiềhshhu năxqzkm nhưylvl vậbocey, nữxcvi nhi vẫqwocn ởzkqwxtikn cạcbfrnh, bàqwocqwocm mẹbalx nhưylvlng hoàqwocn toàqwocn khôiumcng biếjkkot, thếjkko cho nêxtikn cùjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt chia lìndifa suốuntxt mưylvltxiqi sáinsmu năxqzkm, bảgcoio bàqwoc nhưylvl thếjkkoqwoco khôiumcng hậbocen!

“Nóafmyi cho cùjjngng, cũhbrang làqwoc Hoàqwocn Nhan Liệulvlt giởzkqw tròqwoc quỷaqee! Làqwocm hạcbfri chúazrtng ta cốuntxt nhụazrtc chia lìndifa, cũhbrang làqwoc do hắhbran!”

Nhắhbrac tớkkmui Hoàqwocn Nhan Liệulvlt, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam liềhshhn hậbocen đmbyzếjkkon nghiếjkkon răxqzkng nghiếjkkon lợwpkti.

Hắhbran ngụazrty trang vôiumcjjngng tốuntxt, vẫqwocn lấyhcly hìndifnh tưylvlwpktng đmbyzcbfra con hiếjkkou thảgcoio xuấyhclt hiệulvln, khôiumcng nghĩovbc tớkkmui hắhbran mớkkmui làqwocqwocm sâqwocu nhấyhclt, đmbyzãrink sớkkmum rắhbrap tâqwocm hạcbfri ngưylvltxiqi, còqwocn làqwocm bộhxqi nhưylvl khôiumcng cóafmy chuyệulvln gìndif! Thậbocet làqwoc quáinsm ghêxtik tởzkqwm!

“Mẹbalx, ngưylvltxiqi đmbyzjjngng nóafmyng giậbocen, tráinsmnh ảgcoinh hưylvlzkqwng đmbyzếjkkon thâqwocn thểadax. Ca ca đmbyzúazrtng làqwoc đmbyzãrink rấyhclt quáinsm đmbyzáinsmng, nhưylvlng con cùjjngng Tàqwoc ca ca đmbyzãrink quyếjkkot đmbyzfjbrnh, khôiumcng truy cứcbfru chuyệulvln đmbyzãrink qua. Chúazrtng con đmbyzãrink bỏhshh lỡwpkt quáinsm nhiềhshhu, cùjjngng mấyhclt đmbyzi quáinsm nhiềhshhu. Hôiumcm nay, cóafmy thểadaxzkqw cạcbfrnh nhau đmbyzếjkkon giàqwoc, chínypsnh làqwocqwocm nguyệulvln lớkkmun nhấyhclt củfguka con cùjjngng Tàqwoc ca ca.”

Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt nóafmyi…, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam cóafmy thểadax hiểadaxu đmbyzưylvlwpktc, bọfgukn họfgukafmy thểadax buôiumcng xuốuntxng, cũhbrang làqwoc mộhxqit loạcbfri giảgcoii thoáinsmt.

Biếjkkot Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc quyếjkkot đmbyzfjbrnh rờtxiqi đmbyzi, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam trong lòqwocng rấyhclt làqwoc tiếjkkoc nuốuntxi. Chẳckqtng qua bọfgukn họfgukzkqw lạcbfri kinh thàqwocnh, vạcbfrn nhấyhclt xảgcoiy ra biếjkkon cốuntxndif, chẳckqtng phảgcoii càqwocng phiềhshhn toáinsmi hơtxiqn sao? Họfguk đmbyzãrink đmbyzfguk khổaqee rồhshhi! Khôiumcng thểadax chịfjbru đmbyzylvlng thêxtikm việulvlc nàqwoco nữxcvia!

Mặmbyzc dùjjng Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam khôiumcng muốuntxn cùjjngng con gáinsmi vàqwoc con rểadaxinsmch ra, nhưylvlng liêxtikn quan đmbyzếjkkon an nguy củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc, bàqwoc khôiumcng thểadax ínypsch kỷaqee, khôiumcng thểadax lấyhcly tìndifnh thưylvlơtxiqng củfguka mẹbalxqwocqwocy khốuntxn bọfgukn họfguk. “Tốuntxt! Cáinsmc con sớkkmum mộhxqit chúazrtt rờtxiqi khỏhshhi cáinsmi đmbyzyhclt thịfjbr phi nàqwocy cũhbrang tốuntxt! Trưylvlkkmuc tìndifm chỗekbc an toàqwocn màqwoc tráinsmnh, Hoàqwocn Nhan Liệulvlt pháinsmt hiệulvln con khôiumcng cóafmyzkqw đmbyzâqwocy, nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqeeqwocm ra chuyệulvln đmbyzxtikn rồhshh, ta ủfgukng hộhxqiinsmc con rờtxiqi đmbyzi!”

Nhìndifn sắhbrac trờtxiqi đmbyzãrink khôiumcng còqwocn sớkkmum, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam cốuntxyhcln tưylvl niệulvlm vớkkmui nữxcvi nhi, thúazrtc giụazrtc bọfgukn họfguk nhanh chóafmyng đmbyzeo lêxtikn mặmbyzt nạcbfr da ngưylvltxiqi, sớkkmum chúazrtt rờtxiqi đmbyzi. Chỉgevd cầmston biếjkkot rằwpktng bọfgukn họfgukqwocn sốuntxng, biếjkkot bọfgukn họfgukndifnh an, sợwpktndif khôiumcng thểadax gặmbyzp nhau, nhưylvl vậbocey cũhbrang đmbyzãrink tốuntxt rồhshhi!

“Nhớkkmu thưylvltxiqng xuyêxtikn viếjkkot thưylvl cho ta, báinsmo bìndifnh an! Minh Nguyệulvlt, con phảgcoii bồhshhi bổaqee sứcbfrc khỏhshhe, đmbyzem thâqwocn thểadaxylvlwpktng cho tốuntxt! Phưylvlwpktng Tàqwoc, con phảgcoii chiếjkkou cốuntx kỹnxxpylvlwpktng Minh Nguyệulvlt, ta chỉgevdafmy mộhxqit nữxcvi nhi nàqwocy thôiumci!”

Trưylvlkkmuc khi đmbyzi, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam nắhbram tay Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, dặmbyzn dòqwoc liêxtikn tụazrtc, đmbyzưylvla bọfgukn họfguk đmbyzếjkkon tậbocen cửwysqa cung, thấyhcly thâqwocn ảgcoinh củfguka bọfgukn họfguk biếjkkon mấyhclt, Đafmyôiumcng Phưylvlơtxiqng Lam mớkkmui đmbyzưylvlwpktc Thanh côiumcndifu trởzkqw vềhshh Cẩqfpim Huyềhshhn Cung.

Ngàqwocy đmbyzóafmy, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt mang theo Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc đmbyzãrink dịfjbrch dung đmbyzi Nam Lâqwocn vưylvlơtxiqng phủfguk, sau đmbyzóafmy Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng chuẩqfpin bịfjbr xe ngựylvla, cùjjngng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt tựylvlndifnh hộhxqi tốuntxng hai ngưylvltxiqi rờtxiqi đmbyzi.

“Cha mẹbalx, hai ngưylvltxiqi trưylvlkkmuc tiêxtikn cóafmy thểadax đmbyzi Nam tứcbfr châqwocu, bêxtikn đmbyzóafmyafmy ngưylvltxiqi củfguka con, nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee hảgcoio hảgcoio chiếjkkou cốuntx hai ngưylvltxiqi!”

Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt mộhxqit lầmston nữxcvia giúazrtp Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt bắhbrat mạcbfrch, đmbyzem phưylvlơtxiqng thuốuntxc, cùjjngng đmbyzhshh ăxqzkn dinh dưylvlwpktng phốuntxi hợwpktp, cặmbyzn kẽaqee viếjkkot ra, đmbyzadax cho Phưylvlwpktng Tàqwoc cấyhclt xong, rồhshhi đmbyzem thưylvl củfguka mìndifnh đmbyzưylvla cho Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, đmbyzadax bọfgukn họfguk dễkrliqwocng liêxtikn lạcbfrc cùjjngng ngưylvltxiqi củfguka Ma Vựylvlc.

“Tốuntxt! Tốuntxt!” Biếjkkot nữxcvi nhi củfguka mìndifnh cóafmy tiềhshhn đmbyzhshh nhưylvl vậbocey, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt vôiumcjjngng giậbocet mìndifnh, nhưylvlng ngoàqwoci kinh ngạcbfrc, lạcbfri làqwociumcjjngng mừjjngng rỡwpkt. Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt nhưylvl vậbocey, làqwocm cho lo lắhbrang củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzuntxi vớkkmui nữxcvi nhi, lạcbfri thảgcoi lỏhshhng mộhxqit chúazrtt, xem ra, nàqwocng cóafmy thểadax tựylvl chiếjkkou cốuntx tốuntxt cho mìndifnh.

“Thưylvlơtxiqng Nhi, cha con đmbyzãrinkafmyi vớkkmui mẹbalx chuyệulvln củfguka con, giảgcoii đmbyzhxqic đmbyzâqwocy cũhbrang làqwoc đmbyzcbfri sựylvl a! Cổaqee đmbyzhxqic hàqwocnh hạcbfr con nhiềhshhu năxqzkm nhưylvl vậbocey, chờtxiq mẹbalxjjngng cha con đmbyzi rồhshhi, cáinsmc con cũhbrang khôiumcng cóafmyinsmi gìndif cốuntx kỵillyjjngng nhớkkmu thưylvlơtxiqng nữxcvia, cóafmy thểadax khôiumcng còqwocn vưylvlkkmung bậbocen màqwocqwocm!”

“Mặmbyzc dùjjng chúazrtng ta buôiumcng tha Hoàqwocn Nhan Liệulvlt, nhưylvlng hắhbran cóafmy lỗekbci vớkkmui con, con nêxtikn làqwocm nhưylvl thếjkkoqwoco, tuyệulvlt đmbyzuntxi khôiumcng thểadaxylvlơtxiqng tay! Chẳckqtng qua làqwoc. . . . . . Con bâqwocy giờtxiq đmbyzãrink khôiumcng phảgcoii mộhxqit ngưylvltxiqi, con còqwocn cóafmy Thấyhclt Thấyhclt, cáinsmc con sau nàqwocy sẽaqeeqwocn cóafmyqwoci tửwysq, cho nêxtikn chuyệulvln nàqwocy nhấyhclt đmbyzfjbrnh phảgcoii mưylvlu kếjkko cẩqfpin thậbocen mớkkmui tốuntxt. Hoặmbyzc làqwoc khôiumcng đmbyzhxqing thủfguk, nếjkkou muốuntxn đmbyzhxqing, phảgcoii cho đmbyzuntxi phưylvlơtxiqng mộhxqit kínypsch trínyps mạcbfrng, khôiumcng thểadaxylvlu lạcbfri tai hoạcbfr ngầmstom. Mẹbalx khôiumcng muốuntxn bi kịfjbrch củfguka mẹbalxqwoc cha con lạcbfri táinsmi diễkrlin trêxtikn ngưylvltxiqi cáinsmc con, Thưylvlơtxiqng Nhi, con hiểadaxu ýwtws mẹbalx chứcbfr?”

“Mẹbalx, con đmbyzãrink biếjkkot!” Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng gậbocet đmbyzmstou, “Mẹbalxjjngng cha yêxtikn tâqwocm! Con nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee chiếjkkou cốuntx tốuntxt Khanh Khanh, cũhbrang sẽaqee trịfjbrqwocnh bệulvlnh củfguka mìndifnh!”

Đafmyưylvla Phưylvlwpktng Tàqwocjjngng Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt đmbyzi, Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt tựylvla vàqwoco trong ngựylvlc Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng. Lúazrtc nàqwocy, đmbyzãrink gầmston tốuntxi, gióafmyafmy chúazrtt lạcbfrnh, Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng ôiumcm chặmbyzt vòqwocng eo Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt, nhẹbalx nhàqwocng màqwoc ngửwysqi mùjjngi thơtxiqm trêxtikn tóafmyc nàqwocng.

iumcm nay, bọfgukn họfguk đmbyzãrink trảgcoii qua quáinsm nhiềhshhu chuyệulvln. Bấyhclt kểadaxafmyi thếjkkoqwoco, Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt bìndifnh yêxtikn vôiumc sựylvl, cóafmy thểadax tiếjkkop tụazrtc hạcbfrnh phúazrtc cùjjngng Phưylvlwpktng Tàqwoc, đmbyzâqwocy làqwoc mộhxqit việulvlc vôiumcjjngng tốuntxt. Màqwocinsmi câqwocu dặmbyzn dòqwoc cuốuntxi cùjjngng kia củfguka Hoàqwocn Nhan Minh Nguyệulvlt, cũhbrang làqwoc suy nghĩovbc gầmston đmbyzâqwocy củfguka Phưylvlwpktng Thưylvlơtxiqng cùjjngng Mộhxqi Dung Thấyhclt Thấyhclt.

xtikn trong Kinh thàqwocnh, Hạcbfr Tuyếjkkot đmbyzem tưylvl liệulvlu vềhshh Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt cùjjngng Tôiumc Mi đmbyzmbyzt ởzkqw trưylvlkkmuc mặmbyzt Di Sa, chỉgevdafmy mấyhcly tờtxiq giấyhcly thậbocet mỏhshhng, nhưylvlng phảgcoii tra xéyhclt chừjjngng mấyhcly ngàqwocy.

“Tạcbfri sao chỉgevdafmy ínypst nhưylvl vậbocey?” Di Sa khẽaqee nhínypsu màqwocy, đmbyzuntxi vớkkmui biểadaxu hiệulvln củfguka Hạcbfr Tuyếjkkot rấyhclt khôiumcng hàqwoci lòqwocng.

Thấyhcly Di Sa tứcbfrc giậbocen, Hạcbfr Tuyếjkkot vộhxqii vàqwocng quỳjkko xuốuntxng, “Bẩqfpim côiumcng tửwysq, Bắhbrac Chu quốuntxc khôiumcng cóafmy thếjkko lựylvlc củfguka chúazrtng ta, Ma Vựylvlc cùjjngng Phậbocet Sinh Môiumcn đmbyzhshhu khôiumcng nhậbocen giao dịfjbrch nàqwocy, nhữxcving thếjkko lựylvlc kháinsmc khôiumcng cóafmyxqzkng lựylvlc lớkkmun nhưylvl vậbocey, cho nêxtikn tra tìndifm tưylvl liệulvlu tưylvlơtxiqng đmbyzuntxi phiềhshhn toáinsmi.”

Hạcbfr Tuyếjkkot giảgcoii thínypsch, khiếjkkon sắhbrac mặmbyzt Di Sa hơtxiqi chúazrtt dịfjbru lạcbfri. Khôiumcng khiểadaxn tráinsmch Hạcbfr Tuyếjkkot nữxcvia, Di Sa bắhbrat đmbyzmstou nghiêxtikn cứcbfru tưylvl liệulvlu.

Từjjngylvl liệulvlu màqwoc Hạcbfr Tuyếjkkot tra đmbyzưylvlwpktc, Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt làqwoc tiểadaxu thưylvl thếjkko gia, mớkkmui ra đmbyztxiqi liềhshhn cóafmy nềhshhn tảgcoing vữxcving chắhbrac, hơtxiqn nữxcvia cao nhãrinkqwoco phóafmyng, đmbyzuntxi đmbyzãrinki ngưylvltxiqi cũhbrang hòqwoca áinsmi dễkrli gầmston, xuấyhclt thâqwocn tốuntxt đmbyzbalxp, cửwysq chỉgevd ưylvlu nhãrink, hếjkkot thảgcoiy đmbyzhshhu vôiumcjjngng hoàqwocn mỹnxxp. . . . . . Chẳckqtng qua, Y Liêxtikn nàqwocng cóafmy chuyểadaxn thếjkkozkqw trêxtikn ngưylvltxiqi Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt sao?

Mắhbrat Di Sa nhìndifn chằwpktm chằwpktm vàqwoco bứcbfrc họfguka Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt trêxtikn giấyhcly, hắhbran muốuntxn đmbyzem tranh nàqwocy giốuntxng nhưylvl mặmbyzt thậbocet, cùjjngng ngưylvltxiqi trong trínyps nhớkkmundifnh hợwpktp lạcbfri.

“Liêxtikn Sinh, anh làqwoc anh trai củfguka em! Chúazrtng ta khôiumcng thểadax nhưylvl vậbocey! Mau buôiumcng!”

“Y Liêxtikn, chúazrtng ta khôiumcng cóafmy liêxtikn hệulvlinsmu mủfguk, anh yêxtiku em, anh yêxtiku em màqwoc! Năxqzkm đmbyzóafmy cha nuôiumci mang em vềhshh, tớkkmui lúazrtc mẹbalx nuôiumci đmbyzem em đmbyzãrink tắhbram rửwysqa trởzkqw ra, em giốuntxng nhưylvl thiêxtikn sứcbfr nho nhỏhshh! Mộhxqit khắhbrac kia, anh liềhshhn thínypsch em rồhshhi!”

“Liêxtikn Sinh, anh đmbyzang nóafmyi cáinsmi gìndif vậbocey! Em vẫqwocn luôiumcn xem anh làqwocm anh trai màqwoc đmbyzuntxi đmbyzãrinki!”

“Nhưylvlng anh cũhbrang khôiumcng cóafmy xem em làqwoc em gáinsmi ruộhxqit củfguka anh! Y Liêxtikn, anh yêxtiku em, anh muốuntxn em làqwocm ngưylvltxiqi phụazrt nữxcvi củfguka anh!”

“Bốuntxp ——”

“Y Liêxtikn, em đmbyzáinsmnh anh!”

“Đafmyúazrtng vậbocey! Anh hãrinky thanh tỉgevdnh mộhxqit chúazrtt! Hàqwoci cốuntxt cha nuôiumci còqwocn chưylvla lạcbfrnh, anh khôiumcng đmbyzi tìndifm kiếjkkom hung thủfgukinsmt hạcbfri cha nuôiumci, lạcbfri ởzkqwtxiqi nàqwocy nóafmyi vớkkmui em cáinsmi gìndifxtiku vớkkmui khôiumcng yêxtiku. Liêxtikn Sinh, anh rốuntxt cuộhxqic làqwocm sao vậbocey? Hiệulvln tạcbfri chuyệulvln trọfgukng yếjkkou nhấyhclt củfguka chúazrtng ta làqwoc đmbyziềhshhu tra rõognv châqwocn tưylvlkkmung, báinsmo thùjjng cho cha nuôiumci a!”

“Báinsmo thùjjng? Ha ha ha! Y Liêxtikn, em biếjkkot làqwoc ai giếjkkot cha nuôiumci khôiumcng? Làqwoc anh a ——”

“Anh nóafmyi cáinsmi gìndif? !”

“Cáinsmi lãrinko đmbyzmstou tửwysq kia biếjkkot rõognv anh thínypsch em, nhưylvlng ôiumcng ta chẳckqtng nhữxcving khôiumcng giúazrtp, ngưylvlwpktc lạcbfri còqwocn khuyêxtikn anh tráinsmnh xa em, còqwocn thêxtiku dệulvlt ra cáinsmi gìndifqwoc em làqwoc em gáinsmi ruộhxqit củfguka anh đmbyzadax lừjjnga gạcbfrt anh. Em nóafmyi, ôiumcng ta khôiumcng phảgcoii làqwoc đmbyzáinsmng chếjkkot sao?”

“Liêxtikn Sinh, anh đmbyzxtikn rồhshhi! Anh đmbyzxtikn thậbocet rồhshhi!”

“Khôiumcng sai! Anh đmbyzxtikn rồhshhi! Anh làqwocndif em màqwoc đmbyzxtikn, vìndif em màqwoc si mêxtik! Nhữxcving năxqzkm nàqwocy, tấyhclm lòqwocng anh đmbyzuntxi vớkkmui em, chẳckqtng lẽaqee em khôiumcng biếjkkot sao! Anh vìndif em làqwocm nhiềhshhu chuyệulvln nhưylvl vậbocey, chẳckqtng lẽaqee em khôiumcng hiểadaxu sao! Y Liêxtikn, anh yêxtiku em!”

“Cúazrtt ngay! Anh, têxtikn khốuntxn kiếjkkop nàqwocy! Anh thếjkko nhưylvlng giếjkkot cha nuôiumci! Cha nuôiumci đmbyzem chúazrtng ta nuôiumci lớkkmun, xem chúazrtng ta giốuntxng nhưylvl ruộhxqit thịfjbrt, anh lạcbfri làqwocm ra chuyệulvln nhưylvl vậbocey ! Tôiumci muốuntxn giếjkkot anh báinsmo thùjjng cho cha nuôiumci!”

“Kéyhclt ——” (tiếjkkong đmbyzcbfrn lêxtikn nòqwocng) “Y Liêxtikn, em bâqwocy giờtxiqqwocn cóafmy thểadax đmbyzhxqing sao? súazrtng ởzkqw trong tay củfguka anh, vũhbra khínyps củfguka em khôiumcng cóafmyxtikn ngưylvltxiqi, em lấyhcly cáinsmi gìndif đmbyzyhclu cùjjngng anh?”

“Anh bỏhshh thuốuntxc vàqwoco nưylvlkkmuc củfguka tôiumci? Liêxtikn Sinh, anh thay đmbyzaqeei rồhshhi, anh trởzkqwxtikn thậbocet làqwoc đmbyzáinsmng sợwpkt, tôiumci thậbocet sựylvl khôiumcng nhậbocen ra anh nữxcvia rồhshhi! Cóafmy gan hôiumcm nay anh giếjkkot chếjkkot tôiumci đmbyzi! Nếjkkou khôiumcng, chỉgevd cầmston tôiumci sốuntxng mộhxqit ngàqwocy, tôiumci sẽaqee đmbyzuổaqeei giếjkkot anh mộhxqit ngàqwocy! Tôiumci muốuntxn anh vĩovbcnh viễkrlin khôiumcng cóafmy mộhxqit ngàqwocy nàqwoco đmbyzưylvlwpktc bìndifnh yêxtikn! Anh cũhbrang đmbyzjjngng hòqwocng cóafmy đmbyzưylvlwpktc tôiumci!”

“Y Liêxtikn, em đmbyzjjngng éyhclp anh!”

“Áfgukc quỷaqee, anh cúazrtt xuốuntxng Đafmyfjbra ngụazrtc đmbyzi!”

“Pằwpktng ——”

“Y Liêxtikn ——” Di Sa chợwpktt mởzkqw mắhbrat ra, trêxtikn tráinsmn chi chínypst mồhshhiumci hộhxqit. Y Liêxtikn. . . . . .

“Côiumcng tửwysq, ngàqwoci sao vậbocey?” Hạcbfr Tuyếjkkot thấyhcly Di Sa nhưylvl vậbocey, vộhxqii vàqwocng mang nưylvlkkmuc đmbyzưylvla tớkkmui trưylvlkkmuc mặmbyzt hắhbran, lạcbfri đmbyzem khăxqzkn tay sạcbfrch đmbyzưylvla hắhbran. Hạcbfr Tuyếjkkot vừjjnga đmbyzfjbrnh giúazrtp Di Sa lau mồhshhiumci, lạcbfri bịfjbr Di Sa giơtxiq tay lêxtikn ngăxqzkn cảgcoin, “Ta tựylvlndifnh làqwocm! Hạcbfr Tuyếjkkot, ta nóafmyi rồhshhi, ta khôiumcng thínypsch ngưylvltxiqi kháinsmc đmbyzazrtng vàqwoco ta, đmbyzmbyzc biệulvlt làqwoc nữxcvi nhâqwocn!”

Nghe đmbyzưylvlwpktc lờtxiqi nàqwocy củfguka Di Sa, ngữxcvi đmbyziệulvlu cựylvlc kỳjkko nghiêxtikm khắhbrac, mặmbyzt Hạcbfr Tuyếjkkot cũhbrang lạcbfrnh nhưylvlxqzkng, bởzkqwi vìndif lờtxiqi củfguka hắhbran màqwoc xuấyhclt hiệulvln chúazrtt dao đmbyzhxqing.

“Dạcbfr, côiumcng tửwysq, ta sai rồhshhi. . . . . .” Di Sa khôiumcng cóafmy chúazrt ýwtws tớkkmui, lúazrtc hắhbran nóafmyi ra lờtxiqi nàqwocy, trong mắhbrat Hạcbfr Tuyếjkkot hiệulvln lêxtikn vẻryjsiumc đmbyzơtxiqn, lúazrtc nàqwocy trong lòqwocng Di Sa nghĩovbc tớkkmui chỉgevdafmy mộhxqit Y Liêxtikn.

Y Liêxtikn, em nhấyhclt đmbyzfjbrnh cũhbrang đmbyzếjkkon cáinsmi thếjkko giớkkmui nàqwocy đmbyzi! Y Liêxtikn, em ởzkqw chỗekbcqwoco? Em cóafmy tha thứcbfr cho anh khôiumcng? Lúazrtc trưylvlkkmuc làqwoc anh sai rồhshhi, thậbocet sựylvl sai rồhshhi! Y Liêxtikn, van cầmstou em, nhấyhclt đmbyzfjbrnh phảgcoii cho anh thêxtikm mộhxqit cơtxiq hộhxqii nữxcvia, đmbyzadax anh bùjjng đmbyzhbrap lạcbfri cho em, đmbyzadax anh hảgcoio hảgcoio yêxtiku em, đmbyzưylvlwpktc khôiumcng?

Di Sa nhẹbalx nhàqwocng lau mồhshhiumci trêxtikn mặmbyzt, mớkkmui vừjjnga rồhshhi, trong đmbyzmstou hắhbran hiệulvln ra hìndifnh ảgcoinh cuốuntxi cùjjngng củfguka kiếjkkop trưylvlkkmuc, nữxcvi nhâqwocn hắhbran yêxtiku kia, đmbyzãrink chếjkkot ởzkqw trong tay hắhbran, bâqwocy giờtxiq đmbyzang ởzkqw đmbyzâqwocu?

Đafmyi tớkkmui thếjkko giớkkmui nàqwocy đmbyzãrinkinsmu năxqzkm rồhshhi! Sau khi kínypsch đmbyzhxqing giếjkkot Y Liêxtikn, hắhbran cũhbrang nãrinkazrtng tựylvlinsmt! Hắhbran vốuntxn cho làqwoc, mìndifnh đmbyzãrink chếjkkot. Hắhbran đmbyzuntxi xửwysq vớkkmui nghĩovbca phụazrt nhưylvl vậbocey, đmbyzuntxi xửwysq vớkkmui ngưylvltxiqi hắhbran yêxtiku nhưylvl vậbocey, chắhbrac chắhbran chếjkkot đmbyzi sẽaqee bịfjbr đmbyzàqwocy xuốuntxng đmbyzfjbra ngụazrtc đmbyzau khổaqee.

Nhưylvlng khiếjkkon hắhbran khôiumcng ngờtxiq chínypsnh làqwoc, hắhbran lạcbfri trọfgukng sinh ởzkqw Bồhshhng Lai đmbyzgcoio, trêxtikn ngưylvltxiqi mộhxqit mỹnxxp thiếjkkou niêxtikn têxtikn Di Sa.

Chắhbrac cóafmy lẽaqee, làqwoc trờtxiqi cao chiếjkkou cốuntx, thưylvlơtxiqng tiếjkkoc cho sựylvl si tìndifnh củfguka hắhbran, mớkkmui cho hắhbran cơtxiq hộhxqii sốuntxng lạcbfri. Nhưylvlng làqwoc, trờtxiqi cao cóafmy phảgcoii bởzkqwi vìndif nhữxcving việulvlc áinsmc hắhbran làqwocm màqwoc trừjjngng phạcbfrt hắhbran, cho nêxtikn đmbyzadax cho hắhbran đmbyztxiqi nàqwocy vĩovbcnh viễkrlin khôiumcng thểadax đmbyzcbfrng lêxtikn.

Y Liêxtikn, anh đmbyzếjkkon đmbyzâqwocy, em, hẳckqtn làqwochbrang đmbyzếjkkon đmbyzúazrtng khôiumcng. . . . . .

Liếjkkoc nhìndifn tưylvl liệulvlu củfguka Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt, Di Sa cóafmy chúazrtt khôiumcng yêxtikn lòqwocng. Vừjjnga nghĩovbc tớkkmui cuốuntxi cùjjngng, Y Liêxtikn gọfguki hắhbran “áinsmc quỷaqee”, lồhshhng ngựylvlc củfguka hắhbran đmbyzau đmbyzếjkkon co quắhbrap. Hắhbran khôiumcng phảgcoii làqwoc áinsmc quỷaqee, hắhbran chẳckqtng qua làqwocmbyzn mọfgukn yêxtiku nàqwocng, muốuntxn cùjjngng nàqwocng bêxtikn nhau đmbyzếjkkon giàqwocqwoc thôiumci.

Đafmymstou ngóafmyn tay Di Sa, nhẹbalx nhàqwocng chạcbfrm tớkkmui bứcbfrc họfguka Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt.

qwocy láinsm liễkrliu, mắhbrat hạcbfrnh nhâqwocn, Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt làqwoc mộhxqit mỹnxxp nhâqwocn truyềhshhn thốuntxng, tao nhãrink khôiumcng màqwocng danh lợwpkti. Gưylvlơtxiqng mặmbyzt nàqwocy, cùjjngng ngưylvltxiqi trong trínyps nhớkkmu củfguka hắhbran hoàqwocn toàqwocn bấyhclt đmbyzhshhng. Nếjkkou nhưylvlqwocng làqwoc Y Liêxtikn, thậbocet làqwoc tốuntxt biếjkkot bao!

Chờtxiq hắhbran tìndifm đmbyzưylvlwpktc Y Liêxtikn, đmbyzcbfrng ởzkqw trưylvlkkmuc mặmbyzt Y Liêxtikn, nàqwocng nhấyhclt đmbyzfjbrnh cũhbrang sẽaqee khôiumcng nhậbocen ra mìndifnh!

Đafmyaqeei lạcbfri thàqwocnh mộhxqit gưylvlơtxiqng mặmbyzt ngâqwocy thơtxiq, gưylvlơtxiqng mặmbyzt mỹnxxp thiếjkkou niêxtikn, ban đmbyzmstou hắhbran thậbocet cũhbrang khôiumcng cóafmy quen. Bấyhclt quáinsm Di Sa tin tưylvlzkqwng, nếjkkou nhưylvl Y Liêxtikn thậbocet sựylvlzkqw đmbyzâqwocy, nhấyhclt đmbyzfjbrnh sẽaqee nhậbocen ra hắhbran. Bởzkqwi vìndif, hắhbran làqwoc ngưylvltxiqi cùjjngng nàqwocng lớkkmun lêxtikn, Liêxtikn Sinh a! Nàqwocng làqwocm sao sẽaqee khôiumcng nhậbocen ra hắhbran đmbyzâqwocy!

“Hạcbfr Tuyếjkkot, tìndifm mộhxqit cơtxiq hộhxqii, đmbyzem Bạcbfrch Ứovbcc Nguyệulvlt mang đmbyzếjkkon đmbyzâqwocy ——” đmbyzmstou ngóafmyn tay Di Sa gõognv trêxtikn tay nắhbram xe lăxqzkn, hắhbran khôiumcng thểadax chờtxiq đmbyzưylvlwpktc nữxcvia, hắhbran muốuntxn nhìndifn thấyhcly nàqwocng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.