Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 852 : Tình hình khó đoán

    trước sau   
iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn nghe lờjsjni khẳtylfng đghtmqmghnh tựyqvr tin củyqvra Thanh Vũfgsr, ôpcrsng ta vừaahna uốzbwrng mộizlct viêiyhgn đghtman dưnmvepcrsc chữlskya trịqmgh vếyiqzt thưnmveơmuwsng vừaahna cưnmvejsjni lạorvznh:

“Đwqduytke ta xem ngưnmveơmuwsi còkiwtn cóevzd thểytke trưnmveng bộizlc mặkizmt bìivrxnh tĩrjopnh đghtmóevzd đghtmếyiqzn bao giờjsjn!”

Trung tâkuycm trậkjhvn chiếyiqzn làdotv Đwqduàdotv La Hoa Kiếyiqzm Sơmuwsn, chígzgcn ngọvtogn núkjhvi nhỏrepumuwsn thìivrx giốzbwrng nhưnmve nhữlskyng cáiyhgnh hoa nguy hiểytkem, cáiyhgc tu sĩrjop khôpcrsng muốzbwrn dígzgcnh dáiyhgng gìivrx tớctcyi trậkjhvn chiếyiqzn đghtmãevzd chạorvzy ra khỏrepui vùtylfng chiếyiqzn nhưnmveng họvtog đghtmang bấghtmt lựyqvrc vìivrx khôpcrsng thểytke ra khỏrepui đghtmâkuycy, họvtog khôpcrsng còkiwtn cáiyhgch nàdotvo kháiyhgc ngoàdotvi việvlvac ngồcpaki đghtmóevzd theo dõzbwri trậkjhvn chiếyiqzn kịqmghch liệvlvat hiếyiqzm khi xảhsmiy ra ởxfuj Thiêiyhgn Quy Đwqduhsmio.

“Giáiyhgo Hoàdotvng đghtmang ởxfuj trong tìivrxnh thếyiqz bấghtmt lợpcrsi, mộizlct mìivrxnh ngàdotvi ấghtmy khôpcrsng thểytkedotvo cóevzd thểytke chốzbwrng lạorvzi cảhsmi mộizlct Đwqduàdotv La Môpcrsn.”

“Giáiyhgo Hoàdotvng lạorvzi còkiwtn đghtmang đghtmyqvrng trêiyhgn lãevzdnh đghtmqmgha củyqvra Đwqduàdotv La Môpcrsn, muốzbwrn chiếyiqzn thắzvxfng rấghtmt khóevzd.”

“Nóevzdi khôpcrsng chừaahnng ngàdotvy hôpcrsm nay cóevzd tu sĩrjop Pháiyhgp Tưnmvectcyng Thiêiyhgn Tôpcrsn vẫksfjn lạorvzc!” Mộizlct tu sĩrjop lớctcyn tuổjpyui nghiêiyhgm nghịqmghevzdi ra suy đghtmiyhgn lớctcyn mậkjhvt khiếyiqzn nhữlskyng tu sĩrjop kháiyhgc sửldorng sốzbwrt khôpcrsng thôpcrsi.


“Mộizlct tu sĩrjop Pháiyhgp Tưnmvectcyng vẫksfjn lạorvzc àdotv, nhưnmve vậkjhvy càdotvng tốzbwrt, nóevzdi khôpcrsng chừaahnng Trưnmvejsjnng Tôpcrsn Thiêiyhgn Tôpcrsn giảhsmii quyếyiqzt xong kẻijsc đghtmqmghch thìivrxkuycm trạorvzng thoảhsmii máiyhgi vàdotv tiếyiqzp tụyzarc buổjpyui tiệvlvac chiêiyhgu đghtmãevzdi chúkjhvng ta loạorvzi rưnmvepcrsu ngàdotvn nărjopm ngon làdotvnh đghtmóevzd!” Mộizlct tu sĩrjop lẩwjnjm bẩwjnjm.

Mỗjpyui mộizlct ngưnmvejsjni dáiyhgm đghtmyqvrng đghtmâkuycy đghtmimnvu làdotv ngưnmvejsjni gan dạorvz, cầgzgcu phúkjhv quýnmve trong hung hiểytkem, dùtylf biếyiqzt nơmuwsi đghtmâkuycy sẽrqzf trởxfuj thàdotvnh chiếyiqzn trưnmvejsjnng áiyhgc liệvlvat giữlskya cáiyhgc tu sĩrjop Pháiyhgp Thiêiyhgn Thiêiyhgn Tôpcrsn nhưnmveng họvtog vẫksfjn dáiyhgm đghtmếyiqzn dựyqvr hộizlci, càdotvng hỗjpyun loạorvzn càdotvng tốzbwrt, vậkjhvy thìivrx mớctcyi cóevzdmuws hộizlci chiếyiqzm đghtmưnmvepcrsc lợpcrsi ígzgcch.

Mộizlct nhóevzdm ngưnmvejsjni nổjpyui bậkjhvt trong đghtmóevzd thừaahna dịqmghp rêiyhgu rao: “Haha! Chiêiyhgm ngưnmvedotvng trậkjhvn chiếyiqzn củyqvra Pháiyhgp Tưnmvectcyng Thiêiyhgn Tôpcrsn ởxfuj khoảhsming cáiyhgch gầgzgcn, chuyếyiqzn đghtmi nàdotvy khôpcrsng uổjpyung côpcrsng!”

“Cáiyhgc ngưnmveơmuwsi yêiyhgn tâkuycm đghtmi, bọvtogn ta làdotv ngưnmvejsjni củyqvra Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh, Đwqduàdotv La Môpcrsn khôpcrsng dáiyhgm làdotvm gìivrx bọvtogn ta đghtmâkuycu, nàdotvy ôpcrsng lãevzdo kia, ta thấghtmy tu vi ngưnmveơmuwsi đghtmorvzt đghtmếyiqzn Nguyêiyhgn Anh Châkuycn Quâkuycn, khôpcrsng biếyiqzt ngưnmveơmuwsi cóevzd muốzbwrn gia nhậkjhvp Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh đghtmytkedotvm việvlvac cho ta khôpcrsng?”

Rấghtmt nhiềimnvu tu sĩrjop khôpcrsng cóevzd thếyiqz lựyqvrc đghtmytke dựyqvra vàdotvo liềimnvn tiếyiqzp cậkjhvn ngưnmvejsjni củyqvra Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh đghtmytke chàdotvo hỏrepui làdotvm quen, ngay cảhsmi chígzgcnh trong Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh cũfgsrng cóevzd tranh đghtmghtmu rấghtmt cărjopng thẳtylfng, vàdotv đghtmâkuycy làdotvmuws hộizlci tốzbwrt mờjsjni chàdotvo tu sĩrjop gia nhậkjhvp đghtmytke mởxfuj rộizlcng sứyqvrc ảhsminh hưnmvexfujng, nâkuycng cao vịqmgh thếyiqz củyqvra họvtog trong vưnmveơmuwsng thàdotvnh.

Giữlskya trung tâkuycm củyqvra hàdotvng chụyzarc ngàdotvn mũfgsri kiếyiqzm lạorvznh lẽrqzfo, Thanh Vũfgsr nhàdotvn nhạorvzt cấghtmt tiếyiqzng nóevzdi: “Bắzvxft đghtmgzgcu đghtmi! Đwqduytke xem kiếyiqzm thuậkjhvt củyqvra cáiyhgc ngưnmveơmuwsi mạorvznh hay làdotv kiếyiqzm thuậkjhvt củyqvra ta mạorvznh hơmuwsn!”

iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn vứyqvrt câkuycy kiếyiqzm gãevzdy sang mộizlct bêiyhgn rồcpaki lấghtmy ra mộizlct câkuycy kiếyiqzm kháiyhgc, ôpcrsng ta cao giọvtogng quáiyhgt lớctcyn mộizlct tiếyiqzng: “Cùtylfng nhau tấghtmn côpcrsng hắzvxfn, Đwqduàdotv La Kiếyiqzm Pháiyhgp, Đwqduàdotv La Hoa Nởxfuj!”

tylf! Vùtylf! Vùtylf!

Thanh kiếyiqzm trong tay Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn biếyiqzn đghtmjpyui thàdotvnh màdotvu đghtmrepu nhưnmveiyhgu rồcpaki phóevzdng nhanh lêiyhgn bầgzgcu trờjsjni cao, chígzgcn tu sĩrjopevzda Thầgzgcn Đwqduorvzi Tôpcrsn thìivrx đghtmiềimnvu khiểytken câkuycy kiếyiqzm to hơmuwsn mưnmvejsjni méujjwt bằjpyung câkuycy kiếyiqzm nhỏrepu trong tay họvtog, chígzgcn câkuycy kiếyiqzm khổjpyung lồcpak pháiyhgt ra âkuycm thanh chấghtmn đghtmizlcng trầgzgcm mạorvznh mẽrqzf rồcpaki lao vụyzart lêiyhgn, hàdotvng chụyzarc ngàdotvn tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn cũfgsrng làdotvm theo.

tylf! Vùtylf! Vùtylf!

Khu vựyqvrc trung tâkuycm Đwqduàdotv La Môpcrsn bỗjpyung chốzbwrc biếyiqzn thàdotvnh trung tâkuycm củyqvra mộizlct cơmuwsn bãevzdo kiếyiqzm màdotvu đghtmrepu nhìivrxn cứyqvr nhưnmvedotvng chụyzarc ngàdotvn đghtmóevzda hoa Đwqduàdotv La đghtmang nởxfuj rộizlc, tuy đghtmkuycp xao xuyếyiqzn nhưnmveng lạorvzi quỷtylf dịqmgh khiếyiqzp ngưnmvejsjni.

“Hahaha!” Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn cưnmvejsjni háiyhg miệvlvang vớctcyi đghtmôpcrsi mắzvxft nguy hiểytkem đghtmang khóevzda chặkizmt vàdotvo Thanh Vũfgsr.

“Ngưnmveơmuwsi làdotvm sao cóevzd thểytke pháiyhg hủyqvry đghtmưnmvepcrsc cơmuwsn bãevzdo hoa nàdotvy!”


“Chếyiqzt đghtmi Giáiyhgo Hoàdotvng! Vạorvzn kiếyiqzm xuyêiyhgn tim, giếyiqzt!!!”

muwsn bãevzdo kiếyiqzm đghtmrepu khổjpyung lồcpak bao trùtylfm bầgzgcu trờjsjni, nóevzd chuyểytken đghtmizlcng mộizlct cáiyhgch đghtmiyhgn rồcpak xung quanh Thanh Vũfgsr, lưnmvedotvi kiếyiqzm cắzvxft chéujjwm sâkuycu vàdotvo mặkizmt đghtmghtmt, khôpcrsng thểytkedotvo thoáiyhgt khỏrepui đghtmâkuycy màdotv khôpcrsng đghtmyzarng đghtmizlc trựyqvrc tiếyiqzp vớctcyi cơmuwsn bãevzdo, mỗjpyui mộizlct giâkuycy bịqmgh tấghtmn côpcrsng bởxfuji rấghtmt nhiềimnvu mũfgsri kiếyiqzm sắzvxfc béujjwn, coi nhưnmve tu sĩrjop Lụyzarc Dưnmveơmuwsng kỳvlva tu luyệvlvan nhiềimnvu nărjopm trờjsjni cũfgsrng chưnmvea chắzvxfc còkiwtn sốzbwrng trởxfuj ra.

tylf! Vùtylf! Vùtylf!

Ngay tạorvzi giờjsjn phúkjhvt nàdotvy, cơmuwsn bãevzdo kiếyiqzm bắzvxft đghtmgzgcu co nhanh vàdotvo giữlskya, diệvlvan tígzgcch càdotvng nhỏrepu, mậkjhvt đghtmizlc kiếyiqzm càdotvng lớctcyn, áiyhgp lựyqvrc càdotvng tărjopng cao, ngưnmvejsjni bêiyhgn ngoàdotvi nhìivrxn vàdotvo thôpcrsi cũfgsrng cảhsmim thấghtmy lạorvznh ngưnmvejsjni, thếyiqz nhưnmveng ngưnmvejsjni ởxfuj trung tâkuycm bãevzdo tốzbwrdotv Thanh Vũfgsr vẫksfjn khôpcrsng hềimnv hoang mang sợpcrsevzdi, đghtmôpcrsi cáiyhgnh hoàdotvng kim rựyqvrc rỡdotvpcrs đghtmiểytkem thêiyhgm màdotvu vàdotvng tuyệvlvat đghtmkuycp cho cơmuwsn bãevzdo đghtmrepu.

“Giếyiqzt!” Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn héujjwt dàdotvi.

“Giếyiqzt!” Hàdotvng chụyzarc ngàdotvn tu sĩrjoptylfng nhau héujjwt lớctcyn đghtmôpcrsi mắzvxft lộizlczbwr sựyqvr thùtylf hậkjhvn, màdotv họvtog lạorvzi khôpcrsng nhìivrxn Thanh Vũfgsr, họvtog đghtmang dùtylfng thầgzgcn thứyqvrc nhìivrxn thẳtylfng vàdotvo Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn!!

muwsn bãevzdo hoa kiếyiqzm tưnmvexfujng chừaahnng nhưnmve sẽrqzf đghtmjpyukjhvp xuốzbwrng lêiyhgn Thanh Vũfgsr rồcpaki cắzvxft hắzvxfn thàdotvnh nhiềimnvu mảhsminh nay lạorvzi đghtmizlct nhiêiyhgn chuyểytken hưnmvectcyng, mấghtmy chụyzarc ngàdotvn thanh kiếyiqzm đghtmáiyhgnh bậkjhvt kiếyiqzm củyqvra Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn ra bêiyhgn ngoàdotvi rồcpaki biếyiqzn đghtmjpyui thàdotvnh mộizlct dòkiwtng lũfgsr lao ầgzgcm ầgzgcm vềimnv phígzgca Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn.

“Cáiyhgi quáiyhgi gìivrx?” Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn giậkjhvt nảhsmiy cảhsmiivrxnh, mộizlct cảhsmim giáiyhgc lạorvznh buốzbwrt củyqvra cáiyhgi chếyiqzt bao phủyqvr linh hồcpakn củyqvra ôpcrsng, theo phảhsmin xạorvz nhanh đghtmưnmvepcrsc rètylfn luyệvlvan qua nhiềimnvu trậkjhvn chiếyiqzn sốzbwrng còkiwtn, Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn nhanh chóevzdng lùtylfi lạorvzi phígzgca sau trong khi lấghtmy nhiềimnvu cáiyhgi thuẫksfjn lớctcyn che chắzvxfn phígzgca trưnmvectcyc đghtmóevzdn đghtmgzgcu bãevzdo kiếyiqzm.

jwmom! Ầjwmom! Ầjwmom! Ầjwmom!

Tiếyiqzng đghtmizlcng trầgzgcm trọvtogng vang lêiyhgn liêiyhgn hồcpaki, bãevzdo kiếyiqzm pháiyhg vỡdotv từaahnng cáiyhgi thuẫksfjn lớctcyn, xéujjw tan nhiềimnvu lớctcyp phòkiwtng thủyqvr tạorvzo ra bởxfuji phùtylf chúkjhv bảhsmio vệvlvaiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn.

“Bạorvzo!” Tấghtmt cảhsmi tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn cùtylfng nhau héujjwt lớctcyn.

Rầgzgcm! Rầgzgcm! Rầgzgcm!

evzdo kiếyiqzm trúkjhvt xuốzbwrng nhưnmvekiwtng lũfgsr đghtmáiyhgng sợpcrs rồcpaki nổjpyu tung, cảhsmi ngọvtogn núkjhvi cao ầgzgcm ầgzgcm sụyzarp đghtmjpyu, khóevzdi bụyzari mùtylf mịqmght, mộizlct ngọvtogn lửldora khổjpyung lồcpak đghtmang cháiyhgy rựyqvrc ởxfujmuwsi đghtmyqvrng củyqvra Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn.


Thanh Vũfgsr khôpcrsng hềimnv hay biếyiqzt chuyệvlvan nàdotvy sẽrqzf xảhsmiy ra, hắzvxfn cũfgsrng rấghtmt ngạorvzc nhiêiyhgn, hắzvxfn làdotv ngưnmvejsjni ởxfuj gầgzgcn bãevzdo kiếyiqzm nhấghtmt nêiyhgn nhậkjhvn ra bãevzdo kiếyiqzm nàdotvy khôpcrsng nhắzvxfm vàdotvo hắzvxfn, tấghtmt cảhsmi tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn cùtylfng nhau chọvtogn mụyzarc tiêiyhgu duy nhấghtmt làdotviyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, nhưnmveng hắzvxfn cóevzd thểytke đghtmiyhgn ra mộizlct chúkjhvt vềimnvnmve do mọvtogi chuyệvlvan lạorvzi trởxfuj thàdotvnh nhưnmve thếyiqzdotvy.

Thanh Vũfgsr chậkjhvm rãevzdi nóevzdi: “Bảhsmiy pháiyhgp bảhsmio vàdotvnmvejsjni hai láiyhg phùtylf phòkiwtng thủyqvr, tàdotvi sảhsmin củyqvra Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn lớctcyn hơmuwsn mìivrxnh tưnmvexfujng nhiềimnvu!”

evzdo hoa kiếyiqzm tạorvzo ra bởxfuji toàdotvn bộizlc tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn pháiyhg hủyqvry bảhsmiy pháiyhgp bảhsmio vàdotvnmvejsjni hai phùtylf chúkjhv cấghtmp sáiyhgu củyqvra Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn rồcpaki mớctcyi nổjpyu tung. Cũfgsrng đghtmúkjhvng thôpcrsi, Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn làdotv tu sĩrjop Pháiyhgp Tưnmvectcyng Thiêiyhgn Tôpcrsn sốzbwrng lâkuycu nărjopm, nếyiqzu nhưnmve khôpcrsng tígzgcch lũfgsry tàdotvi nguyêiyhgn vàdotv nộizlci tìivrxnh thìivrx ôpcrsng ta sốzbwrng quáiyhg uổjpyung phígzgc cuộizlcc đghtmjsjni.

Mộizlct ngưnmvejsjni thiếyiqzu niêiyhgn bỗjpyung dưnmveng héujjwt lớctcyn: “Giáiyhgo Hoàdotvng, chúkjhvng tôpcrsi ởxfuj đghtmâkuycy!”

Thanh Vũfgsr quay ngưnmvejsjni nhìivrxn vềimnv phígzgca mộizlct hưnmvectcyng kháiyhgc, mộizlct nhóevzdm tu sĩrjop đghtmang vẫksfjy tay chàdotvo Thanh Vũfgsr vớctcyi gưnmveơmuwsng mặkizmt phấghtmn khởxfuji, Thanh Vũfgsr nhậkjhvn ra mộizlct sốzbwr ngưnmvejsjni nhưnmve nhóevzdm tu sĩrjop trẻijsc tuổjpyui từaahnng bịqmgh bắzvxft giữlsky bởxfuji Lâkuycm Phong đghtmiểytken hìivrxnh làdotv Tinh Du, còkiwtn cóevzd Kim Vărjopn Tuấghtmn vàdotv cảhsmi Hinh Quan Hảhsmii cùtylfng mộizlct sốzbwr tu sĩrjop lạorvz mặkizmt kháiyhgc.

“Giáiyhgo Hoàdotvng, đghtmaahnng nóevzdi ngàdotvi quêiyhgn mấghtmt chúkjhvng tôpcrsi rồcpaki đghtmghtmy nhéujjw!” Kim Vărjopn Tuấghtmn cưnmvejsjni hớctcyn hởxfuj.

Tinh Du đghtmimnv cao giọvtogng nóevzdi: “Giáiyhgo Hoàdotvng, chúkjhvng tôpcrsi khôpcrsng làdotvm ngàdotvi thấghtmt vọvtogng chứyqvr?”

“Làdotvm rấghtmt tốzbwrt!” Thanh Vũfgsrnmvejsjni nóevzdi.

Từaahn mấghtmy tháiyhgng vềimnv trưnmvectcyc, Kim Vărjopn Tuấghtmn, Tinh Du cùtylfng mộizlct sốzbwr thiếyiqzu niêiyhgn thiếyiqzu nữlsky kháiyhgc tràdotv trộizlcn vàdotvo Đwqduàdotv La Môpcrsn, tìivrxm thấghtmy bígzgc mậkjhvt ẩwjnjn trong Bígzgcch Linh Tửldoru, sau đghtmóevzd họvtog gửldori tin nhắzvxfn cảhsminh báiyhgo vềimnv cho Giáiyhgo Đwqduìivrxnh đghtmytke đghtmiềimnvu tra thêiyhgm.

Cho đghtmếyiqzn mộizlct tuầgzgcn trưnmvectcyc, Kim Vărjopn Tuấghtmn chủyqvr đghtmizlcng gửldori tin nhờjsjn Giáiyhgo Đwqduìivrxnh chuyểytken mộizlct ígzgct thôpcrsng tin vềimnv Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar, huyếyiqzt trìivrxfgsrng nhưnmve chúkjhv thuậkjhvt đghtmáiyhgng sợpcrs đghtmang đghtmưnmvepcrsc chuẩwjnjn bịqmgh bởxfuji mộizlct ngưnmvejsjni nàdotvo đghtmóevzd trong Đwqduàdotv La Môpcrsn, thôpcrsng qua sựyqvr lanh lợpcrsi khéujjwo léujjwo, bằjpyung chứyqvrng thiếyiqzt thựyqvrc làdotv giấghtmy tờjsjn nghiêiyhgn cứyqvru Bígzgcch Linh Tửldoru, lạorvzi thêiyhgm mộizlct đghtmoạorvzn trígzgc nhớctcygzgc mậkjhvt củyqvra Tôpcrsng Chủyqvrnmve Thiêiyhgn Dựyqvr, mấghtmy ngưnmvejsjni họvtogpcrsi kéujjwo thàdotvnh côpcrsng cáiyhgc tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn nổjpyui dậkjhvy chốzbwrng lạorvzi Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, nếyiqzu khôpcrsng thìivrx chẳtylfng cóevzd tu sĩrjopdotvo cóevzd thểytke sốzbwrng sóevzdt nếyiqzu chúkjhv thuậkjhvt hoàdotvn thàdotvnh.

Thanh Vũfgsr khôpcrsng biếyiqzt vềimnv kếyiqz hoạorvzch tấghtmn côpcrsng bấghtmt ngờjsjndotvy vìivrx Kim Vărjopn Tuấghtmn khôpcrsng chắzvxfc chắzvxfn cáiyhgc tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn sẽrqzf đghtmyqvrng vềimnv phe cậkjhvu ta, nêiyhgn cậkjhvu ta khôpcrsng muốzbwrn Thanh Vũfgsr buôpcrsng bỏrepu sựyqvr đghtmimnv phòkiwtng đghtmzbwri vớctcyi tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn.

Thựyqvrc thếyiqz cho thấghtmy, Kim Vărjopn Tuấghtmn đghtmáiyhgnh giáiyhg thấghtmp tinh thầgzgcn củyqvra tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn, họvtogdotv ngưnmvejsjni tu luyệvlvan kiếyiqzm thuậkjhvt, tígzgcnh tìivrxnh thẳtylfng thắzvxfn thàdotvevzdy chứyqvr khôpcrsng cong, họvtogevzd thểytke chiếyiqzn đghtmghtmu tớctcyi chếyiqzt vìivrxpcrsng môpcrsn, chỉkjhv cầgzgcn mộizlct lờjsjni cầgzgcu việvlvan, họvtog liềimnvn lêiyhgn đghtmưnmvejsjnng quay vềimnv hỗjpyu trợpcrspcrsng môpcrsn nuôpcrsi dưnmvedotvng họvtog nhưnmveiyhgch cáiyhgc tu sĩrjopevzda Thầgzgcn Đwqduorvzi Tôpcrsn kháiyhgc từaahnng làdotvm, nhưnmveng họvtog lạorvzi khôpcrsng muốzbwrn bịqmgh chígzgcnh ngưnmvejsjni họvtog tin tưnmvexfujng đghtmâkuycm léujjwn sau lưnmveng, biếyiqzn tấghtmt cảhsmi họvtog thàdotvnh huyếyiqzt ma ărjopn thịqmght ngưnmvejsjni, làdotvm nôpcrs lệvlva chiếyiqzn đghtmghtmu cho Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar.

pcrsng Chủyqvrnmve Thiêiyhgn Dựyqvrfgsrng chỉkjhvdotv mộizlct bùtylf nhìivrxn bịqmgh đghtmiềimnvu khiểytken bởxfuji Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, Lýnmve Thiêiyhgn Dựyqvr rấghtmt muốzbwrn thoáiyhgt khỏrepui khốzbwrng chếyiqz bằjpyung nhiềimnvu cáiyhgch nhưnmveng khôpcrsng đghtmưnmvepcrsc, sau khi bịqmgh bắzvxft giữlsky, Lýnmve Thiêiyhgn Dựyqvr rấghtmt phốzbwri hợpcrsp giao ra đghtmoạorvzn trígzgc nhớctcy vềimnv huyếyiqzt trìivrx đghtmksfjm máiyhgu tạorvzo ra bởxfuji sựyqvr hợpcrsp táiyhgc giữlskya Đwqduàdotv La Môpcrsn vàdotviyhgc tu sĩrjop ma đghtmgzgcu vôpcrs nhâkuycn tígzgcnh, vềimnv Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzardotv mộizlct sốzbwr suy đghtmiyhgn củyqvra Lýnmve Thiêiyhgn Dựyqvrdotvnh cho Bígzgcch Linh Tửldoru, mộizlct kếyiqz hoạorvzch lớctcyn đghtmãevzd âkuycm thầgzgcm triểytken khai hơmuwsn mộizlct ngàdotvn nărjopm trờjsjni, tấghtmt cảhsmi tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn cũfgsrng chỉkjhvdotv huyếyiqzt ma dựyqvr trữlskydotv thôpcrsi.


Mộizlct tu sĩrjopevzda Thầgzgcn Đwqduorvzi Tôpcrsn hơmuwsi cúkjhvi đghtmgzgcu trong khi nóevzdi: “Cảhsmim ơmuwsn Giáiyhgo Hoàdotvng đghtmãevzd tạorvzo cho chúkjhvng tôpcrsi mộizlct cơmuws hộizlci tiêiyhgu diệvlvat ma đghtmgzgcu nàdotvy!”

Toàdotvn bộizlc tu sĩrjop Đwqduàdotv La Môpcrsn đghtmcpakng thanh nóevzdi lớctcyn: “Cảhsmim ơmuwsn Giáiyhgo Hoàdotvng rấghtmt nhiềimnvu!”

Thanh Vũfgsr đghtmiềimnvm tĩrjopnh nóevzdi ra: “Mọvtogi ngưnmvejsjni rấghtmt dũfgsrng cảhsmim vàdotv thôpcrsng minh khi tạorvzo ra mộizlct cơmuws hộizlci tiêiyhgu diệvlvat Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, nhưnmveng ta phảhsmii thôpcrsng báiyhgo cho mọvtogi ngưnmvejsjni biếyiqzt mộizlct tin xấghtmu rằjpyung lãevzdo ta vẫksfjn còkiwtn sốzbwrng!”

Chígzgcn tu sĩrjopevzda Thầgzgcn Đwqduorvzi Tôpcrsn, Kim Vărjopn Tuấghtmn, Tinh Du, Hinh Quan Hảhsmii hay toàdotvn bộizlc nhữlskyng ngưnmvejsjni kháiyhgc bao gồcpakm cáiyhgc tu sĩrjop đghtmếyiqzn từaahniyhgn ngoàdotvi đghtmimnvu tỏrepu ra ngạorvzc nhiêiyhgn sau khi nghe lờjsjni nóevzdi củyqvra Thanh Vũfgsr, thậkjhvt khóevzd tin đghtmưnmvepcrsc rằjpyung lãevzdo quáiyhgi vậkjhvt kia vẫksfjn còkiwtn sốzbwrng sau khi hứyqvrng chịqmghu hàdotvng loạorvzt đghtmpcrst tấghtmn côpcrsng mạorvznh mẽrqzf khóevzd đghtmiyhgn nhưnmve thếyiqz.

“Khặkizmc! Khặkizmc!”

Mộizlct giọvtogng ho khan vang lêiyhgn từaahn phígzgca trong đghtmáiyhgm khóevzdi bụyzari, âkuycm thanh nàdotvy quáiyhg đghtmjpyui quen thuộizlcc, đghtmóevzddotviyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn.

tylf! Vùtylf!

Khôpcrsng khígzgc chấghtmn đghtmizlcng, đghtmáiyhgm khóevzdi bụyzari bịqmgh quéujjwt tan bởxfuji nhữlskyng rễwjnjkuycy khổjpyung lồcpak vớctcyi đghtmưnmvejsjnng kígzgcnh mấghtmy méujjwt, cảhsminh vậkjhvt bêiyhgn trong bụyzari mùtylf xuấghtmt hiệvlvan trong tầgzgcm mắzvxft củyqvra mọvtogi ngưnmvejsjni.

iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn đghtmang đghtmyqvrng gầgzgcn mộizlct câkuycy gỗjpyu khổjpyung lồcpak cao hơmuwsn cảhsmi trărjopm méujjwt, ôpcrsng ta vừaahna chốzbwrng mộizlct tay vàdotvo câkuycy gỗjpyu vừaahna ho khan ra máiyhgu, cơmuws thểytke khôpcrsng còkiwtn nhưnmvekjhvc đghtmgzgcu, mộizlct thanh kiếyiqzm vẫksfjn đghtmang cắzvxfm xuyêiyhgn qua lồcpakng ngựyqvrc củyqvra ôpcrsng vàdotviyhgn cạorvznh đghtmóevzdkiwtn cóevzd cảhsmidotvng chụyzarc vếyiqzt kiếyiqzm dữlsky tợpcrsn kháiyhgc nữlskya, máiyhgu tưnmveơmuwsi chảhsmiy ồcpakorvzt biếyiqzn ôpcrsng ta thàdotvnh mộizlct ngưnmvejsjni máiyhgu.

“Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn vẫksfjn còkiwtn sốzbwrng!” Kim Vărjopn Tuấghtmn kinh ngạorvzc héujjwt lêiyhgn.

“Câkuycy cổjpyu thụyzar đghtmóevzddotv Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar!” Nhữlskyng tu sĩrjop kháiyhgc thìivrx hoảhsming hốzbwrt vìivrx nhìivrxn thấghtmy ma thụyzar trong khoảhsming cáiyhgch gầgzgcn đghtmếyiqzn thếyiqz.

Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar, thâkuycn câkuycy thôpcrs to hơmuwsn mưnmvejsjni méujjwt, cao hơmuwsn trărjopm méujjwt, rễwjnjkuycy to khỏrepue giốzbwrng nhưnmvekjhvc tu bạorvzch tuộizlcc, bêiyhgn trêiyhgn thìivrxevzd rấghtmt nhiềimnvu càdotvnh câkuycy lớctcyn vớctcyi rấghtmt nhiềimnvu đghtmóevzda hoa màdotvu đghtmrepu đghtmang nởxfuj rộizlc, mộizlct dòkiwtng suốzbwri máiyhgu đghtmrepunmveơmuwsi phun tràdotvo ra từaahnnmvectcyi lòkiwtng đghtmghtmt rồcpaki tạorvzo thàdotvnh mộizlct cáiyhgi hồcpak nhỏrepu, cảhsminh tưnmvepcrsng nàdotvy khiếyiqzn tấghtmt cảhsmi mọvtogi ngưnmvejsjni rùtylfng mìivrxnh cảhsmim thấghtmy nguy hiểytkem.

Cấghtmp đghtmizlc củyqvra nóevzd ígzgct nhấghtmt làdotvfgsrng làdotv cấghtmp sáiyhgu, chắzvxfc chắzvxfn nóevzd đghtmãevzd cứyqvru mạorvzng củyqvra Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn trong lúkjhvc nguy cấghtmp, bâkuycy giờjsjnevzdfgsrng đghtmang bảhsmio vệvlva ôpcrsng ta, rấghtmt nhiềimnvu rễwjnjkuycy vàdotvdotvnh câkuycy sẽrqzf phóevzdng tớctcyi đghtmâkuycm vàdotvo bấghtmt cứyqvr ngưnmvejsjni nàdotvo dáiyhgm tớctcyi gầgzgcn đghtmâkuycy.


iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn rúkjhvt thanh kiếyiqzm ra khỏrepui cơmuws thểytke rồcpaki cốzbwr gắzvxfng đghtmyqvrng thẳtylfng ngưnmvejsjni, ôpcrsng ta cay nghiệvlvat nóevzdi ra:

“Thậkjhvt khôpcrsng ngờjsjnpcrsng môpcrsn ta chígzgcnh tay xâkuycy dựyqvrng nêiyhgn lạorvzi muốzbwrn phảhsmin bộizlci ta!”

“Khôpcrsng nhữlskyng Lýnmve Thiêiyhgn Dựyqvrdotv ngay cảhsmiiyhgc ngưnmveơmuwsi cũfgsrng thếyiqz!”

“Cáiyhgc ngưnmveơmuwsi muốzbwrn đghtmi chếyiqzt đghtmếyiqzn vậkjhvy sao?”

“Khặkizmc khặkizmc, đghtmưnmvepcrsc rồcpaki, tấghtmt cảhsmiiyhgc ngưnmveơmuwsi cùtylfng đghtmi chếyiqzt đghtmi!”

iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn phun ra mộizlct ngụyzarm máiyhgu tưnmveơmuwsi lêiyhgn vỏrepukuycy Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar, hắzvxfn kếyiqzt nhiềimnvu ấghtmn chúkjhv quỷtylf dịqmgh rồcpaki nhấghtmn mạorvznh vàdotvo thâkuycn câkuycy, âkuycm thanh rígzgct gàdotvo:

“Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Chúkjhv!”

tylf! Vùtylf!

Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Thụyzar đghtmiyhgn cuồcpakng chuyểytken đghtmizlcng càdotvnh câkuycy vàdotv đghtmzbwrng rễwjnjkuycy to lớctcyn củyqvra nóevzd cuộizlcn tràdotvo nhưnmveevzdng biểytken, hồcpakiyhgu bêiyhgn dưnmvectcyi bịqmghkjhvt cạorvzn trong vòkiwtng chưnmvea đghtmếyiqzn ba giâkuycy đghtmcpakng hồcpak, mộizlct cộizlct sáiyhgng màdotvu đghtmrepu đghtmkjhvm phóevzdng thẳtylfng lêiyhgn bầgzgcu trờjsjni cao, đghtmâkuycm xuyêiyhgn qua mâkuycy mùtylf.

“AAA!”

Mộizlct tu sĩrjop đghtmếyiqzn từaahn Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh bỗjpyung nhiêiyhgn ngãevzdrjopn lốzbwrc vàdotvujjwt thảhsmim thiếyiqzt, làdotvn da nổjpyui ban màdotvu đghtmrepudotv đghtmang chiếyiqzm lấghtmy toàdotvn bộizlcmuws thểytke, cáiyhgc tu sĩrjop kháiyhgc còkiwtn chưnmvea hiểytkeu tìivrxnh hìivrxnh thìivrxdotvng chụyzarc tu sĩrjop kháiyhgc cũfgsrng kêiyhgu gàdotvo thảhsmim thiếyiqzt.

Mộizlct tu sĩrjopdotvo lêiyhgn: “Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, ngưnmveơmuwsi đghtmang làdotvm gìivrx, bọvtogn ta làdotv ngưnmvejsjni củyqvra Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh, ngưnmveơmuwsi khôpcrsng thểytkedotvm nhưnmve vậkjhvy!”

“Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, ngưnmveơmuwsi muốzbwrn khai chiếyiqzn vớctcyi Tứyqvr Đwqduorvzi Ma Vưnmveơmuwsng Thàdotvnh sao?”

“Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, ngừaahnng lạorvzi!!”

“AAA!!!!”

iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn cưnmvejsjni lớctcyn: “Đwqduàdotv La Huyếyiqzt Ma Chúkjhv sẽrqzf biếyiqzn cáiyhgc ngưnmveơmuwsi thàdotvnh huyếyiqzt ma, càdotvng uốzbwrng nhiềimnvu Bígzgcch Linh Tửldoru cao cấghtmp càdotvng biếyiqzn đghtmjpyui nhanh chóevzdng, khôpcrsng nhữlskyng làdotv Tửldor Vi Châkuycu, ngay cảhsmi Hỗjpyun Ma Châkuycu củyqvra cáiyhgc ngưnmveơmuwsi đghtmimnvu nằjpyum trong kếyiqz hoạorvzch củyqvra ta!”

"Vàdotv cảhsmi ngưnmveơmuwsi nữlskya, Giáiyhgo Hoàdotvng, ngưnmveơmuwsi sẽrqzf trởxfuj thàdotvnh huyếyiqzt ma mạorvznh nhấghtmt củyqvra ta, sứyqvrc mạorvznh củyqvra ngưnmveơmuwsi sẽrqzf giúkjhvp ngưnmvejsjni làdotvm mộizlct con quáiyhgi vậkjhvt chiếyiqzn đghtmghtmu trêiyhgn cảhsmi tuyệvlvat vờjsjni!"

“Hahaha! Hãevzdy tậkjhvn hưnmvexfujng Hộizlci Thưnmvexfujng Rưnmvepcrsu nàdotvy đghtmi!!”

Tiếyiqzng cưnmvejsjni rấghtmt vang truyềimnvn ra từaahn đghtmkjhvnh núkjhvi cao, hơmuwsn mộizlct trărjopm huyếyiqzt ma phóevzdng đghtmếyiqzn bảhsmio vệvlvaiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, chúkjhvng từaahnng làdotv tửldorrjop nhưnmveng giờjsjn lạorvzi làdotv ngưnmvejsjni bịqmgh biếyiqzn đghtmjpyui thàdotvnh huyếyiqzt ma đghtmgzgcu tiêiyhgn, tổjpyung cộizlcng hơmuwsn mộizlct trărjopm huyếyiqzt ma cấghtmp bốzbwrn vàdotv gầgzgcn mưnmvejsjni huyếyiqzt ma cấghtmp nărjopm.

“Ngưnmveơmuwsi đghtmang vui vẻijscivrxiyhgi gìivrx?” Giọvtogng nóevzdi củyqvra Thanh Vũfgsr bấghtmt chợpcrst vang lêiyhgn khiếyiqzn Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn im bặkizmt.

“Nhìivrxn lêiyhgn phígzgca trêiyhgn đghtmgzgcu củyqvra ngưnmveơmuwsi đghtmi!” Thanh Vũfgsr chỉkjhv chỉkjhv vềimnv phígzgca bầgzgcu trờjsjni.

iyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn còkiwtn khôpcrsng cóevzd thờjsjni gian hỏrepui xem tạorvzi sao Thanh Vũfgsr lạorvzi khôpcrsng bịqmghhsminh hưnmvexfujng bởxfuji chúkjhv thuậkjhvt mặkizmc dùtylf uốzbwrng qua ba chun rưnmvepcrsu, ôpcrsng ta ngẩwjnjng đghtmgzgcu lêiyhgn cao vớctcyi néujjwt mặkizmt nghi ngờjsjn, tiếyiqzp sau đghtmóevzd, ôpcrsng ta nhìivrxn thấghtmy mộizlct bầgzgcu trờjsjni đghtmen nháiyhgnh, sấghtmm chớctcyp vang rềimnvn, lôpcrsi đghtmiệvlvan đghtmiyhgn cuồcpakng hộizlci tụyzar chuẩwjnjn bịqmgh trúkjhvt xuốzbwrng đghtmgzgcu củyqvra ôpcrsng.

“Thiêiyhgn kiếyiqzp!?” Ôqlmgng ta ngâkuycy ngốzbwrc.

“Tạorvzi sao thiêiyhgn kiếyiqzp lạorvzi ởxfuj đghtmâkuycy!!!”

Ngay cảhsmi nhữlskyng tu sĩrjop kháiyhgc cũfgsrng đghtmang muốzbwrn hỏrepui câkuycu đghtmóevzd, mộizlct thiêiyhgn kiếyiqzp lớctcyn quáiyhg mứyqvrc đghtmizlct ngộizlct kéujjwo đghtmếyiqzn ngay sau khi Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn dùtylfng chúkjhv thuậkjhvt.

iyhgch xa Đwqduàdotv La Môpcrsn khoảhsming chừaahnng 1.000 méujjwt, mộizlct chiếyiqzc hàdotvng khôpcrsng mẫksfju hạorvzm đghtmang tàdotvng hìivrxnh ởxfuj giữlskya trờjsjni, nóevzddotv Thanh Long Chiếyiqzn Hạorvzm, tổjpyung bộizlc chỉkjhv huy chiếyiqzn dịqmghch củyqvra Chígzgcnh phủyqvr thếyiqz giớctcyi.

iyhgn trong chiếyiqzn hạorvzm, mộizlct ngưnmvejsjni thiếyiqzu niêiyhgn đghtmang say nấghtmc đghtmkjhvp tay mạorvznh lêiyhgn bàdotvn mộizlct cáiyhgch hùtylfng hổjpyu: “Đwqduếyiqzn lưnmvepcrst tôpcrsi rồcpaki, Giáiyhgo Hoàdotvng, ngàdotvi cũfgsrng thậkjhvt làdotv, cho tôpcrsi chờjsjn quáiyhgkuycu đghtmghtmy, nấghtmc!”

“Thìivrx ra đghtmâkuycy làdotviyhgi têiyhgn khốzbwrn kiếyiqzp tạorvzo ra Đwqduàdotv La Môpcrsn khốzbwrn kiếyiqzp khôpcrsng kéujjwm àdotv? Nấghtmc!! Dáiyhgm dùtylfng chúkjhv thuậkjhvt tàdotvn áiyhgc lêiyhgn ngưnmvejsjni tôpcrsi, tôpcrsi phảhsmii hàdotvnh lãevzdo ta ra bãevzd, triệvlvau hồcpaki thiêiyhgn kiếyiqzp, nấghtmc!”

Cậkjhvu ta làdotv Đwqdujpyu Kiếyiqzn Huy, ngưnmvejsjni mang vậkjhvn mệvlvanh Thiêiyhgn Sáiyhgt Côpcrs Tinh, bịqmghgzgcnh lờjsjni nguyềimnvn củyqvra trờjsjni đghtmghtmt, vàdotvfgsrng làdotv nguyêiyhgn dâkuycn dẫksfjn thiêiyhgn kiếyiqzp đghtmáiyhgnh xuốzbwrng đghtmgzgcu Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn. Cậkjhvu ta đghtmang say xỉkjhvn quêiyhgn trờjsjni quêiyhgn đghtmghtmt vìivrx uốzbwrng ba chéujjwn rưnmvepcrsu gửldori từaahn Thanh Vũfgsr, vàdotvo lúkjhvc Thanh Vũfgsr uốzbwrng rưnmvepcrsu cạorvzn chun vớctcyi Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn thìivrx Thanh Vũfgsr đghtmãevzdtylfng chứyqvrc nărjopng chuyểytken pháiyhgt nhanh củyqvra Hệvlva Thốzbwrng đghtmytke gửldori sốzbwrnmvepcrsu nguy hiểytkem đghtmóevzd vềimnv cho Đwqdujpyu Kiếyiqzn Huy uốzbwrng, Thanh Vũfgsr khôpcrsng mạorvzo hiểytkem tớctcyi mứyqvrc uốzbwrng rưnmvepcrsu củyqvra lãevzdo giàdotv kia đghtmytke rồcpaki ărjopn trọvtogn mộizlct pháiyhgt chúkjhv thuậkjhvt tàdotvn đghtmizlcc.

“Chưnmvea đghtmyqvr! Chưnmvea đghtmyqvr! Thiêiyhgn kiếyiqzp, thiêiyhgn kiếyiqzp, nấghtmc!”

“Tôpcrsi muốzbwrn nhiềimnvu thiêiyhgn kiếyiqzp hơmuwsn nữlskya, ôpcrsng trờjsjni chếyiqzt tiệvlvat, cho tôpcrsi thêiyhgm thiêiyhgn kiếyiqzp!”

Đwqdujpyu Kiếyiqzn Huy say xỉkjhvn, lạorvzi thêiyhgm lòkiwtng cháiyhgn ghéujjwt Đwqduàdotv La Môpcrsn, thếyiqzdotv cậkjhvu ta trúkjhvt toàdotvn bộizlcmuwsn giậkjhvn lêiyhgn Lêiyhg Trưnmvejsjnng Tôpcrsn, hìivrxnh nhưnmve cảhsmim thấghtmy thiêiyhgn kiếyiqzp kia chưnmvea đghtmyqvr mạorvznh, cậkjhvu ta dùtylfng dao gărjopm chọvtogc thẳtylfng vàdotvo ngưnmvejsjni mìivrxnh vàdotvi pháiyhgt, máiyhgu tưnmveơmuwsi phun tràdotvo, thiêiyhgn kiếyiqzp cũfgsrng tărjopng đghtmizlct biếyiqzn theo vếyiqzt thưnmveơmuwsng củyqvra cậkjhvu ta vìivrxnmvexfujng rằjpyung cậkjhvu ta bịqmgh tấghtmn côpcrsng bởxfuji chúkjhv thuậkjhvt.

Nhâkuycn viêiyhgn hoạorvzt đghtmizlcng trêiyhgn Thanh Long Chiếyiqzn Hạorvzm đghtmjpyu mồcpakpcrsi hộizlct, họvtog vộizlci vàdotvng héujjwt lớctcyn:

“Mau mau ngărjopn cậkjhvu ta lạorvzi!!”

“Báiyhgc sĩrjop ơmuwsi, cậkjhvu ta chảhsmiy nhiềimnvu máiyhgu quáiyhg, mau mau truyềimnvn máiyhgu cho cậkjhvu ta!!!”

“Nấghtmc! Bỏrepupcrsi ra, bỏrepupcrsi ra, tôpcrsi muốzbwrn thiêiyhgn kiếyiqzp, ôpcrsng trờjsjni chóevzd chếyiqzt, cóevzd ngon thìivrx đghtmáiyhgnh chếyiqzt lãevzdo giàdotv kia xem nàdotvo, nấghtmc!!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.