Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 843 : Giai thoại về Vũ Hy (4)

    trước sau   
“Hửdwux? Ngưozdzơiuvmi đlgccang lảkavcm nhảkavcm cájffhi gìbryx thếpufv?”

“Đjmnasnoing nórwkpi rằckoung đlgccsvvwu órwkpc củdegla ngưozdzơiuvmi đlgccãtqxw bịpuur hỏqzuing sau khi chứoaefng kiếpufvn sứoaefc mạxacsnh thậqijst sựukwn củdegla ta?”

“Thậqijst đlgccájffhng tiếpufvc vìbryx ta đlgccãtqxw đlgccrsshacogn mặiuvmc giájffhp kia chạxacsy mấrfoot!”

“Nhưozdzng khôteivng sao, ta sẽizax biếpufvn tấrfoot cảkavcjffhc ngưozdzơiuvmi thàqijsnh thứoaefc ărsshn bổirgkozdzaeebng cho Huyếpufvt Cốsnoit Ma Thểrssh, sau đlgccórwkp lạxacsi tígmvrnh sổirgk vớwethi têacogn kia cũxacsng khôteivng muộloihn!”

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng lạxacsnh lùbcpxng cấrfoot tiếpufvng nórwkpi, linh ájffhp khổirgkng lồweth phájffht ra bởxvcgi hắizaxn càqijsng khiếpufvn lờizaxi nórwkpi củdegla hắizaxn mang thêacogm nhiềhqdqu ájffhp lựukwnc lêacogn nhữvayqng bájffhn nhâiogxn loạxacsi. Ngay cảkavc đlgccájffhm thuộloihc hạxacs củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng cũxacsng tỏqzui ra ngạxacsc nhiêacogn vìbryx chútfjvng khôteivng hềhqdq hay biếpufvt sứoaefc mạxacsnh nàqijsy củdegla thủdegldenynh.

“Đjmnaórwkpqijs mộloiht loạxacsi thểrssh chấrfoot tàqijsn ájffhc, làqijsm sao ngưozdzơiuvmi córwkp đlgccưozdzrgjhc nórwkp?” Phạxacsm Di Hòktkua nhẹeako giọrggpng hỏqzuii vớwethi nékqvtt mặiuvmt hiếpufvu kỳhhuy, anh ta chưozdza bao giờizax đlgccrsshiogxm đlgccếpufvn sứoaefc mạxacsnh hiệlgccn tạxacsi củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng.


Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng liếpufvc Phạxacsm Di Hòktkua mộloiht cájffhi, hắizaxn cao giọrggpng nórwkpi: “Ngưozdzizaxi sắizaxp chếpufvt khôteivng cầsvvwn biếpufvt nhiềhqdqu, hãtqxwy xưozdzng têacogn ra, ta khôteivng giếpufvt kẻfrikteiv danh!”

Hắizaxn cho rằckoung Phạxacsm Di Hoa, Vũxacs Hy vàqijsktkun mộloiht ngưozdzizaxi vừsnoia đlgcci khỏqzuii nơiuvmi nàqijsy làqijs tu sĩdeny Nguyêacogn Anh kỳhhuy, trong trạxacsng thájffhi mạxacsnh nhấrfoot thìbryx hắizaxn khôteivng sợrgjh nhưozdzng hắizaxn cũxacsng phảkavci biếpufvt chígmvrnh xájffhc kẻfrik đlgccpuurch làqijs ai, đlgccếpufvn từsnoiiuvmi nàqijso đlgccrssh chuẩfrikn bịpuur đlgccsnoii phórwkp nếpufvu nhưozdzrwkp thếpufv lựukwnc muốsnoin trảkavc thùbcpx, đlgccâiogxy làqijs bảkavcn tígmvrnh cẩfrikn thậqijsn chung củdegla cájffhc tu sĩdeny đlgccsvvwy kinh nghiệlgccm sinh tồwethn giữvayqa mộloiht thếpufv giớwethi nguy hiểrsshm.

xacs Hy bưozdzwethc vàqijsi bưozdzwethc vềhqdq phígmvra trưozdzwethc, cậqijsu ta nhàqijsn nhạxacst lêacogn tiếpufvng: “Ta làqijsxacs Hy, Đjmnaiệlgccn Chủdegl củdegla Luyệlgccn Khígmvr Thájffhnh Đjmnaiệlgccn tạxacsi Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh!”

“Ngưozdzơiuvmi làqijs…” Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng sửdwuxng sốsnoit.

“Vũxacs Hy, đlgccútfjvng rồwethi, ngưozdzơiuvmi làqijs mộloiht Đjmnaiệlgccn Chủdegl củdegla Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh, ta từsnoing nhìbryxn thấrfooy ngưozdzơiuvmi trêacogn mộloiht màqijsn hìbryxnh kỳhhuy lạxacs!”

“Vũxacs Hy? Đjmnaiệlgccn Chủdegl? Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh?” Cájffhc bájffhn nhâiogxn khôteivng biếpufvt gìbryx vềhqdq mấrfooy cájffhi têacogn xa lạxacs đlgccórwkp, mấrfooy ngàqijsy qua, họrggp tậqijsp trung chốsnoing lạxacsi đlgccájffhm cưozdzwethp hung tàqijsn nêacogn khôteivng biếpufvt tin tứoaefc nórwkpng bỏqzuing nhấrfoot trêacogn Tửdwux Vi Châiogxu hiệlgccn nay.

“Vũxacs Hy Đjmnaiệlgccn Chủdegl, anh ấrfooy rấrfoot hay đlgccưozdzrgjhc mọrggpi ngưozdzizaxi nhắizaxc đlgccếpufvn.”

ktkuozdz Duệlgcc nghiêacogng đlgccsvvwu suy nghĩdeny, đlgccôteivi mắizaxt côteiv chợrgjht sájffhng lêacogn vìbryx nghĩdeny đlgccếpufvn mộloiht cájffhi têacogn quen thuộloihc côteiv nghe thấrfooy trêacogn đlgccưozdzizaxng đlgcci tìbryxm kiếpufvm cứoaefu việlgccn, côteiv nghe từsnoi nhữvayqng ngưozdzizaxi đlgcci đlgccưozdzizaxng, họrggp cứoaef luôteivn bàqijsn tájffhn vềhqdq Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh vàqijsjffhc Đjmnaiệlgccn Chủdeglxacsng nhưozdzqijsnh đlgccloihng sắizaxp tớwethi củdegla Giájffho Đjmnaìbryxnh.

Nguyễrsshn Hoàqijsng Thịpuurnh nórwkpi bằckoung nékqvtt mặiuvmt ngạxacsc nhiêacogn: “Khôteivng ngờizax ngưozdzizaxi đlgccoaefng ra giútfjvp đlgccaeeb chútfjvng ta lạxacsi làqijs mộloiht ngưozdzizaxi nổirgki tiếpufvng, Vũxacs Hy Đjmnaiệlgccn Chủdegl đlgccếpufvn từsnoi Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh, mộloiht thếpufv lựukwnc rấrfoot mạxacsnh mẽizax, họrggp thậqijsm chígmvrktkun tuyêacogn chiếpufvn vớwethi cájffhi ájffhc.”

Nguyễrsshn Quýktku nghiêacogm tútfjvc nórwkpi ra: “Mộloiht ngưozdzizaxi thiếpufvu niêacogn dũxacsng cảkavcm mang theo tấrfoom lòktkung lưozdzơiuvmng thiệlgccn, dùbcpx thếpufvqijso đlgcci chărsshng nữvayqa, kểrssh từsnoi đlgccâiogxy trởxvcg vềhqdq sau, cậqijsu ta chígmvrnh làqijs âiogxn nhâiogxn củdegla chútfjvng ta, chútfjvng ta sẽizax khôteivng bao giờizax quêacogn đlgcciềhqdqu đlgccórwkp.”

“Đjmnaútfjvng vậqijsy!” Nhữvayqng bájffhn nhâiogxn khájffhc gậqijst đlgccsvvwu, vẻfrik mặiuvmt kiêacogn đlgccpuurnh.

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng bỗgmvrng nhiêacogn cưozdzizaxi lớwethn:

“Hahaha! Ngay cảkavc trờizaxi cũxacsng giútfjvp ta, ngưozdzơiuvmi làqijs mộloiht Đjmnaiệlgccn Chủdegl củdegla Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh, ta chắizaxc chắizaxn rằckoung rấrfoot nhiềhqdqu ngưozdzizaxi sẽizax chi ra mộloiht khoảkavcng linh thạxacsch lớwethn đlgccrsshrwkp đlgccưozdzrgjhc cájffhi đlgccsvvwu củdegla ngưozdzơiuvmi!”


“Thếpufvqijso? Ngưozdzơiuvmi đlgccpuurnh buôteivng tay chịpuuru trórwkpi hay đlgccrssh ta bẻfrik từsnoing khớwethp xưozdzơiuvmng trêacogn ngưozdzizaxi củdegla ngưozdzơiuvmi?”

“Yêacogn tâiogxm đlgcci, ta sẽizax khôteivng giếpufvt mộloiht ngưozdzizaxi córwkp giájffh trịpuur nhưozdz ngưozdzơiuvmi!”

Vớwethi mộloiht cơiuvm thểrssh quájffhi dịpuur vớwethi nhữvayqng câiogxy xưozdzơiuvmng trắizaxng nhọrggpn, mộloiht biểrsshu cảkavcm hung tợrgjhn vớwethi ájffhnh mắizaxt vằckoun vệlgccn tia májffhu, Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng thểrssh hiệlgccn rõafekkqvtt sựukwnqijsn bạxacso củdegla hắizaxn vàqijsiogxy mộloiht lưozdzrgjhng ájffhp lựukwnc kinh hoàqijsng lêacogn nhữvayqng bájffhn nhâiogxn.

Phạxacsm Di Hòktkua nórwkpi trong khi lắizaxc đlgccsvvwu: “Cájffhi têacogn nàqijsy còktkun khôteivng xứoaefng làqijsm phâiogxn bórwkpn cho hoa nữvayqa.”

“Anh khôteivng đlgccpuurnh giútfjvp đlgccaeeb anh Vũxacs Hy sao? Đjmnaájffhm ngưozdzizaxi đlgccórwkp trôteivng rấrfoot hung dữvayq!” Lýktkuozdz Duệlgcc nghi hoặiuvmc hỏqzuii.

Phạxacsm Di Hòktkua nhìbryxn qua Lýktkuozdz Duệlgcc rồwethi anh ta chútfjv ýktkuqijso Vũxacs Hy, anh ta nởxvcg mộloiht nụzhwhozdzizaxi khẽizax:

“Khôteivng cầsvvwn, Vũxacs Hy rấrfoot mạxacsnh, cựukwnc kỳhhuy mạxacsnh! Ngay cảkavcxacs Hy Đjmnaiệlgccn Chủdeglxacsng khôteivng nhậqijsn ra sứoaefc mạxacsnh thậqijst sựukwn củdegla bảkavcn thâiogxn cậqijsu ta!”

“Mọrggpi ngưozdzizaxi cũxacsng biếpufvt Vũxacs Hy làqijs ai rồwethi chứoaef?”

“Anh ấrfooy làqijs Đjmnaiệlgccn Chủdegl củdegla Luyệlgccn Khígmvr Thájffhnh Đjmnaiệlgccn, nêacogn anh ấrfooy làqijs mộloiht Luyệlgccn Khígmvrozdzqijsi giỏqzuii trong Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh.” Lýktkuozdz Duệlgcc suy nghĩdeny trong chốsnoic lájffht sau đlgccórwkpteivacogn tiếpufvng trảkavc lờizaxi.

“Đjmnaútfjvng vậqijsy!” Phạxacsm Di Hòktkua cưozdzizaxi nhẹeako mộloiht tiếpufvng.

“Đjmnaiệlgccn Chủdeglqijs nhữvayqng ngưozdzizaxi quyềhqdqn lựukwnc nhấrfoot vàqijsxacsng làqijs trụzhwh cộloiht cứoaefng rắizaxn nhấrfoot chốsnoing lêacogn Giájffho Đjmnaìbryxnh, mỗgmvri mộloiht Đjmnaiệlgccn Chủdegl đlgcchqdqu làqijs niềhqdqm tựukwnqijso, làqijs niềhqdqm kiêacogu hãtqxwnh củdegla toàqijsn bộloih thàqijsnh viêacogn Giájffho Đjmnaìbryxnh.”

“Đjmnarssh đlgccxacst đlgccưozdzrgjhc thàqijsnh tựukwnu nhưozdz hiệlgccn tạxacsi, mỗgmvri ngưozdzizaxi trong họrggp đlgcchqdqu rấrfoot cốsnoi gắizaxng.”

“Vũxacs Hy cũxacsng vậqijsy, cậqijsu ta làqijs mộloiht Luyệlgccn Khígmvrozdzqijsi giỏqzuii bậqijsc nhấrfoot Giájffho Đjmnaìbryxnh vàqijsxacsng làqijs mộloiht trong nhữvayqng ngưozdzizaxi nỗgmvr lựukwnc nhấrfoot.”


“Vớwethi cưozdzơiuvmng vịpuur mộloiht Đjmnaiệlgccn Chủdegl củdegla Luyệlgccn Khígmvr Thájffhnh Đjmnaiệlgccn, Vũxacs Hy khôteivng cho phékqvtp bảkavcn thâiogxn dừsnoing châiogxn ởxvcg mộloiht chỗgmvr, thếpufvacogn cậqijsu ta đlgccãtqxw luyệlgccn tậqijsp rấrfoot đlgccacogn cuồwethng, cậqijsu ta vung câiogxy chùbcpxy nặiuvmng vàqijso miếpufvng kim loạxacsi đlgccrssh tạxacso hìbryxnh chútfjvng, đlgccrssh khắizaxc sâiogxu Luyệlgccn Khígmvr Ngữvayqqijso bêacogn trong kim loạxacsi vàqijs tạxacso thàqijsnh mộloiht mạxacsch májffhu vậqijsn chuyểrsshn linh lựukwnc, mỗgmvri mộloiht mórwkpn vũxacs khígmvr do chígmvrnh tay cậqijsu ta chếpufv tạxacso đlgcchqdqu tiếpufvp cậqijsn sựukwn hoàqijsn mỹbuvl, đlgcchqdqu làqijs nhữvayqng đlgccórwkpa hoa kim loạxacsi xinh đlgcceakop nhấrfoot tôteivi từsnoing nhìbryxn thấrfooy.”

“Mộloiht ngàqijsy hai mưozdzơiuvmi bốsnoin giờizax, mỗgmvri mộloiht giờizax cậqijsu ta vung chùbcpxy bảkavcy ngàqijsn hai trărsshm lầsvvwn, cậqijsu ta đlgccãtqxw liêacogn tụzhwhc làqijsm việlgccc đlgccórwkp trong rấrfoot nhiềhqdqu nărsshm trờizaxi, cậqijsu ta vung nórwkp bằckoung rấrfoot nhiềhqdqu sứoaefc mạxacsnh, bằckoung toàqijsn bộloih sựukwn hiểrsshu biếpufvt vềhqdq Luyệlgccn Khígmvr Ngữvayq, bằckoung cảkavc linh lựukwnc, linh hồwethn vàqijs ýktku chígmvr củdegla cậqijsu ta!”

“Chígmvrnh vìbryx thếpufv, trong quájffh trìbryxnh khổirgk luyệlgccn cựukwnc kỳhhuy khắizaxc nghiệlgcct đlgccórwkp, Vũxacs Hy đlgccãtqxwkqvtn luyệlgccn ra mộloiht cơiuvm thểrssh cứoaefng cỏqzuii, mộloiht linh hồwethn sắizaxt đlgccájffh, mộloiht ýktku chígmvr khôteivng thểrsshqijso bịpuur đlgccájffhnh bạxacsi. Mỗgmvri mộloiht đlgccòktkun tấrfoon côteivng củdegla cậqijsu ta đlgcchqdqu hoàqijsn mỹbuvl, khôteivng hềhqdqrwkpiuvm hởxvcg, chỉdiswqijs cậqijsu ấrfooy khôteivng nhậqijsn ra đlgcciềhqdqu đlgccórwkpqijs thôteivi.”

ktkuozdz Duệlgccqijs mọrggpi ngưozdzizaxi vừsnoia nghe lờizaxi kểrssh thuậqijst lạxacsi mộloiht phầsvvwn trong cuộloihc đlgccizaxi củdegla Vũxacs Hy vừsnoia nhìbryxn vàqijso bórwkpng lưozdzng thẳkavcng tắizaxp đlgccckoung xa ấrfooy, hìbryxnh tưozdzrgjhng củdegla Vũxacs Hy ngàqijsy càqijsng cấrfoot cao hơiuvmn trong tâiogxm trígmvr củdegla họrggp, đlgccâiogxy làqijs mộloiht ngưozdzizaxi tuyệlgcct vờizaxi!

Khôteivng giốsnoing nhưozdztfjvc vừsnoia gia nhậqijsp Giájffho Đjmnaìbryxnh, Vũxacs Hy đlgccãtqxw trưozdzxvcgng thàqijsnh làqijsm mộloiht ngưozdzizaxi thanh niêacogn cao hơiuvmn mộloiht mékqvtt tájffhm vớwethi cájffhc cơiuvm bắizaxp chắizaxc khỏqzuie, đlgccrsshiogxng cao kỹbuvlrsshng luyệlgccn khígmvr, Vũxacs Hy cũxacsng họrggpc rấrfoot nhiềhqdqu kiếpufvn thứoaefc bao gồwethm cảkavcrsshn hórwkpa vàqijs khoa họrggpc nêacogn trìbryxnh đlgccloih hiểrsshu biếpufvt củdegla cậqijsu ta hơiuvmn hẳkavcn nhữvayqng ngưozdzizaxi cùbcpxng tuổirgki tájffhc.

Giờizax đlgccâiogxy, trong đlgccôteivi mắizaxt đlgccang nhìbryxn thẳkavcng vàqijso Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng củdegla Vũxacs Hy, cậqijsu ta nhìbryxn thấrfooy nhữvayqng oan hồwethn khôteivng đlgccưozdzrgjhc siêacogu thoájffht đlgccang bájffhm lấrfooy xưozdzơiuvmng trắizaxng, bájffhm đlgccsvvwy lêacogn ngưozdzizaxi Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, hắizaxn ta khôteivng thểrssh cảkavcm nhậqijsn đlgccưozdzrgjhc họrggpbryx họrggp chỉdiswqijs nhữvayqng ýktku niệlgccm nhỏqzuikqvt gầsvvwn nhưozdz khôteivng tồwethn tạxacsi, họrggpxvcg đlgccâiogxy vìbryx mộloiht mụzhwhc đlgccígmvrch đlgccórwkpqijs muốsnoin nhìbryxn thấrfooy Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng đlgccếpufvn tộloihi.

xacs Hy cảkavcm nhậqijsn rõafekqijsng nhấrfoot vàqijsiuvmn cảkavc thếpufv nữvayqa, cậqijsu córwkp mộloiht đlgccôteivi mắizaxt sởxvcg hữvayqu mộloiht quyềhqdqn nărsshng từsnoi Luyệlgccn Khígmvr Thájffhnh Chùbcpxy, quyềhqdqn nărsshng kia cho phékqvtp Vũxacs Hy nhìbryxn thấrfooy quájffh trìbryxnh tạxacso ra mộloiht vũxacs khígmvr, Vũxacs Hy đlgccang nhìbryxn nhanh qua nhữvayqng hìbryxnh ảkavcnh Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng đlgccútfjvc luyệlgccn Huyếpufvt Cốsnoit Ma Thểrssh.

xacs Hy đlgcciềhqdqm tĩdenynh lêacogn tiếpufvng: “Ta sẽizax cho ngưozdzơiuvmi nếpufvm trảkavci nỗgmvri đlgccau củdegla họrggp, nhữvayqng ngưozdzizaxi bịpuur ngưozdzơiuvmi giếpufvt hạxacsi.”

“Hảkavc?” Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng cưozdzizaxi lạxacsnh.

“Ngưozdzơiuvmi vừsnoia lảkavcm nhảkavcm gìbryx đlgccórwkp? Haha, đlgccútfjvng làqijs mộloiht đlgccájffhm ngưozdzizaxi vôteiv tri đlgccếpufvn từsnoi Quang Minh Giájffho Đjmnaìbryxnh, cájffhi gìbryx chígmvrnh nghĩdenya, cájffhi gìbryxqijsn ájffhc, chútfjvng chẳkavcng làqijsjffhi thájffhbryx trong thếpufv giớwethi tàqijsn khốsnoic củdegla tu sĩdenyqijsy!”

“Đjmnarssh tồwethn tạxacsi đlgccếpufvn ngàqijsy hôteivm nay, ta phảkavci trởxvcgacogn mạxacsnh mẽizax bằckoung bấrfoot cứoaef giájffhqijso, quy luậqijst củdegla tựukwn nhiêacogn làqijs thếpufv, kẻfrik yếpufvu sẽizax trởxvcg thàqijsnh con mồwethi củdegla kẻfrik mạxacsnh, khôteivng córwkp đlgccútfjvng, khôteivng córwkp sai, chỉdiswrwkp sốsnoing vàqijs chếpufvt, ngưozdzơiuvmi thìbryx hiểrsshu gìbryx, mộloiht kẻfrik vừsnoia sinh ra liềhqdqn córwkp tấrfoot cảkavc trong tay nhưozdz ngưozdzơiuvmi thìbryx hiểrsshu cájffhi gìbryx?”

“Hảkavc? Nórwkpi cho ta nghe, ngưozdzơiuvmi thìbryx hiểrsshu gìbryx vềhqdq thếpufv giớwethi nàqijsy!?”

“Liệlgccu ngưozdzơiuvmi córwkp bịpuur chôteivn xuốsnoing lòktkung đlgccrfoot bảkavcy ngàqijsy bảkavcy đlgccêacogm? Liệlgccu ngưozdzơiuvmi córwkp từsnoing bịpuur đlgccsnoit chájffhy giữvayqa ngọrggpn lửdwuxa nórwkpng khiếpufvn cho da thịpuurt ngưozdzơiuvmi bốsnoic mùbcpxi thơiuvmm?”


“Ngưozdzơiuvmi córwkp từsnoing cảkavcm thấrfooy mộloiht tia sájffhng củdegla Mặiuvmt Trờizaxi cũxacsng làqijs thứoaefteiv giájffh? Ta sẽizaxqijsm tấrfoot cảkavc đlgccrsshrwkp thểrssh đlgccoaefng dưozdzwethi ájffhnh sájffhng nàqijsy, ta sẽizax đlgccoaefng ởxvcgozdzwethi đlgccórwkpdenynh viễrsshn, ta sẽizax nghiềhqdqn nájffht tấrfoot cảkavc kẻfrikqijso dájffhm ngărsshn cảkavcn con đlgccưozdzizaxng củdegla ta!”

“GÀsnoiOOO!” Sau cùbcpxng, lờizaxi nórwkpi phẫqzuin nộloih củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng biếpufvn thàqijsnh mộloiht tiếpufvng rígmvrt gàqijso dữvayq tợrgjhn, xưozdzơiuvmng cốsnoit củdegla hắizaxn chuyểrsshn sang màqijsu đlgccen đlgccqijsm đlgcciuvmc vàqijs khígmvr thếpufv lạxacsi đlgccang cấrfoot cao hơiuvmn nữvayqa, đlgccxacst đlgccếpufvn cảkavcnh giớwethi Nguyêacogn Anh đlgccdiswnh phong, cũxacsng làqijs Tứoaefozdzơiuvmng đlgccdiswnh phong.

rwkp vẻfrik nhưozdzxacs Hy đlgccãtqxwgmvrch thígmvrch Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, khiếpufvn hắizaxn nhớweth lạxacsi kýktkuoaefc đlgccau khổirgk, mọrggpi thứoaef trởxvcg thàqijsnh mộloiht yếpufvu tốsnoi quan trọrggpng vôteivbryxnh thứoaefc tỉdiswnh tiềhqdqm nărsshng ẩfrikn trong ngưozdzizaxi củdegla hắizaxn.

bcpx!

Khôteivng khígmvr chấrfoon đlgccloihng ngay sau khi màqijsn biếpufvn hórwkpa đlgccsvvwy bấrfoot ngờizax củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng kếpufvt thútfjvc, hắizaxn đlgccãtqxw tấrfoon côteivng Vũxacs Hy bằckoung mộloiht cútfjv vung quyềhqdqn cựukwnc mạxacsnh thẳkavcng vàqijso giữvayqa mặiuvmt Vũxacs Hy.

irgkm!!

xacs Hy khôteivng hềhqdq di chuyểrsshn dùbcpx chỉdisw mộloiht bưozdzwethc nhỏqzui, đlgccájffhp lạxacsi đlgccòktkun tấrfoon côteivng chếpufvt chórwkpc từsnoi Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, Vũxacs Hy mởxvcg rộloihng lòktkung bàqijsn tay phảkavci rồwethi bắizaxt trọrggpn lấrfooy nắizaxm đlgccrfoom tốsnoic đlgccloih cao đlgccórwkp, mộloiht làqijsn sórwkpng xung kígmvrch đlgccájffhnh mạxacsnh ra xung quanh, chỗgmvr đlgccoaefng Vũxacs Hy sụzhwhp lútfjvn xuốsnoing vàqijsi mékqvtt.

“Hửdwux?” Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng tỏqzui ra nghi hoặiuvmc, hắizaxn khôteivng thểrssh tin đlgccưozdzrgjhc rằckoung cútfjv đlgccájffhnh củdegla hắizaxn bịpuur chặiuvmn đlgccoaefng bởxvcgi Vũxacs Hy chỉdisw bằckoung mộloiht đlgccloihng tájffhc nhỏqzui đlgccơiuvmn giảkavcn, hắizaxn liềhqdqn xájffhc đlgccpuurnh Vũxacs Hy khôteivng phảkavci làqijs mộloiht tu sĩdeny giốsnoing nhưozdz hắizaxn suy đlgccjffhn trưozdzwethc đlgccórwkp, Vũxacs Hy làqijs mộloiht kẻfrik mạxacsnh!

Mọrggpi thứoaef diễrsshn ra quájffh nhanh, trưozdzwethc khi mọrggpi ngưozdzizaxi nhậqijsn thứoaefc rõafekbryxnh cảkavcnh chiếpufvn đlgccrfoou thìbryxxacs Hy đlgccãtqxw phảkavcn đlgccòktkun, mộloiht cútfjv đlgccrfoom thẳkavcng vàqijso ngựukwnc củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng!

irgkm!

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng bịpuur đlgccájffhnh bay cảkavc trărsshm mékqvtt lêacogn bầsvvwu trờizaxi cao, mộloiht vàqijsi giọrggpt májffhu tưozdzơiuvmi rơiuvmi xuốsnoing đlgccrfoot trưozdzwethc sựukwn sửdwuxng sốsnoit đlgccếpufvn ngâiogxy ngưozdzizaxi củdegla toàqijsn trưozdzizaxng.

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng cắizaxn rărsshng vìbryx cảkavcm giájffhc đlgccau đlgccwethn ậqijsp thẳkavcng vàqijso nãtqxwo bộloih, cơiuvm quan nộloihi tạxacsng ởxvcg phầsvvwn bụzhwhng củdegla hắizaxn cũxacsng bịpuur tổirgkn thưozdzơiuvmng nghiêacogm trọrggpng, májffhu tưozdzơiuvmi tràqijsn lêacogn khórwkpe miệlgccng, đlgccôteivi mắizaxt củdegla hắizaxn càqijsng lútfjvc càqijsng đlgccqzui ngầsvvwu, hắizaxn ổirgkn đlgccpuurnh trạxacsng thájffhi đlgccrssh tiếpufvp tụzhwhc chiếpufvn đlgccrfoou nhưozdzng hắizaxn lạxacsi bỗgmvrng nhiêacogn thấrfooy xung quanh hắizaxn làqijs mộloiht đlgccájffhm mâiogxy đlgccqzui.

“Mâiogxy?”


Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng nhígmvru màqijsy, tầsvvwm nhìbryxn củdegla hắizaxn dầsvvwn dầsvvwn rõafekiuvmn vàqijs hắizaxn thấrfooy đlgccưozdzrgjhc nórwkp đlgccâiogxu phảkavci làqijsiogxy, chígmvrnh xájffhc thìbryx thứoaef đlgccang bao quanh lấrfooy hắizaxn làqijs nhữvayqng mảkavcnh kim loạxacsi vụzhwhn.

Đjmnaútfjvng lútfjvc nàqijsy, tiếpufvng nórwkpi bìbryxnh tĩdenynh củdegla Vũxacs Hy vang lêacogn: “Trảkavc lạxacsi cho ngưozdzơiuvmi!”

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng trừsnoing to mắizaxt hếpufvt cỡaeeb, hắizaxn lậqijsp tứoaefc biếpufvt đlgccưozdzrgjhc đlgccájffhm mâiogxy kia từsnoing làqijs bốsnoin câiogxy Huyếpufvt Luyệlgccn Kiếpufvm củdegla hắizaxn, đlgccájffhm mâiogxy đlgccqzui lậqijsp tứoaefc chuyểrsshn đlgccloihng co rútfjvt lạxacsi vớwethi tốsnoic đlgccloih khủdeglng khiếpufvp, hàqijsng ngàqijsn mảkavcnh kim loạxacsi gărsshm vàqijso da thịpuurt củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng khiếpufvn hắizaxn trôteivng giốsnoing nhưozdz mộloiht con nhígmvrm gai górwkpc chảkavcy đlgccsvvwy májffhu.

Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng gàqijso thékqvtt mộloiht cájffhch đlgccau đlgccwethn: “AAA!”

xacs Hy khôteivng cho phékqvtp nỗgmvri đlgccau đlgccórwkp biếpufvn mấrfoot, cậqijsu ta tiếpufvp cậqijsn Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng vàqijs nắizaxm chặiuvmt lấrfooy mộloiht câiogxy xưozdzơiuvmng trắizaxng dàqijsi bằckoung mộloiht bàqijsn tay. Trong ájffhnh mắizaxt khiếpufvp hoảkavcng củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, Vũxacs Hy trựukwnc tiếpufvp rútfjvt mộloiht câiogxy xưozdzơiuvmng ra khỏqzuii cơiuvm thểrssh củdegla hắizaxn, májffhu tưozdzơiuvmi phun ồwethxacst nhưozdz suốsnoii, âiogxm thanh gàqijso thékqvtt càqijsng lớwethn hơiuvmn nữvayqa, thậqijsm chígmvr mộloiht sốsnoi tu sĩdeny ma đlgccsvvwu xanh mặiuvmt vìbryx sợrgjhtqxwi.

Chưozdza ngừsnoing lạxacsi ởxvcg đlgccórwkp, trêacogn ngưozdzizaxi Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng vẫqzuin còktkun mưozdzizaxi hai câiogxy xưozdzơiuvmng trắizaxng, khoảkavcng thờizaxi gian chiếpufvn đlgccrfoou sau đlgccórwkp chígmvrnh làqijs khoảkavcng thờizaxi gian đlgccau khổirgk nhấrfoot trong cõafeki đlgccizaxi củdegla Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, chútfjvng bịpuurtfjvt từsnoing cájffhi mộloiht bởxvcgi Vũxacs Hy.

“Nàqijsy, nàqijsy… Đjmnaâiogxy đlgccâiogxu phảkavci làqijs mộloiht trậqijsn chiếpufvn!” Đjmnaxacsi Trưozdzxvcgng Lãtqxwo, Nguyễrsshn Quýktku lẩfrikm bẩfrikm mộloiht cájffhch ngạxacsc nhiêacogn.

“Đjmnaâiogxy làqijs mộloiht trậqijsn tàqijsn sájffht!” Nguyễrsshn Hoàqijsng Thịpuurnh nuốsnoit mộloiht ngụzhwhm nưozdzwethc bọrggpt rồwethi nórwkpi.

Sau khi rútfjvt hếpufvt mưozdzizaxi ba câiogxy xưozdzơiuvmng trắizaxng Huyếpufvt Cốsnoit Ma Thểrssh trêacogn ngưozdzizaxi Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng. Vũxacs Hy ngừsnoing lạxacsi đlgccloihng tájffhc, cậqijsu ta thảkavcn nhiêacogn nórwkpi ra:

“Ta hiểrsshu rõafek tấrfoot cảkavc nỗgmvri đlgccau củdegla ngưozdzơiuvmi!”

“Nhưozdzng ta khájffhc vớwethi ngưozdzơiuvmi! Ngưozdzơiuvmi biếpufvn nỗgmvri đlgccau thàqijsnh đlgccloihng lựukwnc, biếpufvn nhữvayqng ngưozdzizaxi yếpufvu hơiuvmn ngưozdzơiuvmi thàqijsnh sứoaefc mạxacsnh.”

“Còktkun ta, dùbcpx cho nếpufvm trảkavci rấrfoot nhiềhqdqu nỗgmvri đlgccau, dùbcpx cho đlgccãtqxw từsnoing tuyệlgcct vọrggpng, ta vẫqzuin khôteivng hềhqdq đlgccájffhnh mấrfoot bảkavcn thâiogxn mìbryxnh, ta vẫqzuin luôteivn dùbcpxng sứoaefc mạxacsnh củdegla bảkavcn thâiogxn đlgccrssh bảkavco vệlgcc nhữvayqng đlgcciềhqdqu tốsnoit đlgcceakop.”

“Ngưozdzơiuvmi lạxacsc lốsnoii rồwethi, con đlgccưozdzizaxng củdegla ngưozdzơiuvmi làqijs mộloiht ngõafek cụzhwht, kếpufvt thútfjvc ởxvcg đlgccâiogxy thôteivi!”

Sau tiếpufvng nórwkpi củdegla Vũxacs Hy, mưozdzizaxi ba câiogxy xưozdzơiuvmng trắizaxng nhọrggpn lậqijsp tứoaefc xuyêacogn thủdeglng qua cơiuvm thểrssh Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, thứoaefxacs khígmvr hắizaxn tựukwnbryxnh rèkqvtn luyệlgccn đlgccưozdzrgjhc vàqijs cảkavcm thấrfooy tựukwnqijso nhấrfoot trong cuộloihc đlgccizaxi lạxacsi chígmvrnh làqijs thứoaef khiếpufvn hắizaxn đlgccau khổirgk nhấrfoot vàqijsxacsng chấrfoom dứoaeft mạxacsng sốsnoing củdegla hắizaxn.

“Xin lỗgmvri, tôteivi khôteivng thểrssh cho phékqvtp mộloiht kẻfrik nhưozdz vậqijsy còktkun sốsnoing.” Vũxacs Hy nhẹeako giọrggpng nórwkpi vớwethi Phạxacsm Di Hòktkua sau khi cậqijsu ta đlgccájffhp xuốsnoing mặiuvmt đlgccrfoot gầsvvwn đlgccórwkp.

Phạxacsm Di Hòktkua luôteivn luôteivn nởxvcg mộloiht nụzhwhozdzizaxi tỏqzuia sájffhng trôteivng nhưozdzteivng hoa xinh đlgcceakop: “Khôteivng sao, tuy linh hồwethn củdegla hắizaxn đlgccãtqxw bịpuur đlgccájffhnh tan nhưozdzng nãtqxwo bộloih vẫqzuin còktkun hoạxacst đlgccloihng vàqijsi phútfjvt sau khi cơiuvm thểrssh chếpufvt, chỉdiswqijsteivi thígmvrch đlgccếpufvn gầsvvwn mộloiht ngưozdzizaxi sốsnoing hơiuvmn làqijs mộloiht thi thểrssh.”

Phạxacsm Di Hòktkua đlgccloiht ngộloiht quay ngưozdzizaxi nhìbryxn đlgccájffhm tu sĩdeny đlgccang đlgccpuurnh bỏqzui chạxacsy ởxvcg đlgccckoung kia: “Cájffhc ngưozdzơiuvmi đlgccpuurnh đlgcci đlgccâiogxu đlgccórwkp?”

“Chạxacsy mau!” Mộloiht tu sĩdenykqvtt lớwethn khiếpufvn cảkavc đlgccájffhm tu sĩdeny hoảkavcng loạxacsn, mạxacsnh ngưozdzizaxi nàqijso ngưozdzizaxi đlgccórwkp tựukwn lo cho bảkavcn thâiogxn, dùbcpxng tấrfoot cảkavc thủdegl đlgccoạxacsn đlgccrssh bỏqzui chạxacsy khỏqzuii cájffhi nơiuvmi ma quỷphbzqijsy, ngay cảkavc Trìbryxnh Phi Đjmnaărsshng, thủdegldenynh mạxacsnh mẽizaxfrikn dấrfoou nhiềhqdqu con bàqijsi tẩfriky cũxacsng đlgccãtqxw chếpufvt thìbryx họrggpqijsm sao dájffhm ởxvcg lạxacsi nữvayqa.

Cạxacsch, cạxacsch!

Bỗgmvrng nhiêacogn vàqijsi tiếpufvng bưozdzwethc châiogxn chạxacsm đlgccrfoot phájffht ra từsnoi mọrggpi hưozdzwethng, khôteivng biếpufvt từsnoitfjvc nàqijso, mộloiht vàqijsi Thájffhi Dưozdzơiuvmng Thầsvvwn Vệlgcc đlgccãtqxw đlgccoaefng bao vâiogxy đlgccájffhm tu sĩdeny, trêacogn bầsvvwu trờizaxi, mộloiht chiếpufvc májffhy bay vậqijsn chuyểrsshn bỏqzui đlgcci lớwethp ngụzhwhy trang vôteivbryxnh đlgccrssh xuấrfoot hiệlgccn trong mắizaxt củdegla toàqijsn trưozdzizaxng.

“Nàqijsy, anh đlgccpuurnh bỏqzui đlgcci nữvayqa sao? Lầsvvwn nàqijso cũxacsng vậqijsy, chútfjvng tôteivi khôteivng phảkavci làqijs nhâiogxn viêacogn quékqvtt dọrggpn cho anh đlgccâiogxu đlgccrfooy!” Mộloiht nữvayq Thájffhi Dưozdzơiuvmng Thầsvvwn Vệlgccrwkpi mộloiht cájffhch bấrfoot lựukwnc.

Phạxacsm Di Hòktkua cưozdzizaxi khẽizax: “Tôteivi rấrfoot trâiogxn trọrggpng sựukwn giútfjvp đlgccaeeb củdegla mọrggpi ngưozdzizaxi, nhưozdzng mọrggpi ngưozdzizaxi biếpufvt đlgccrfooy, ai sẽizax nhìbryxn thấrfooy mộloiht đlgccórwkpa hoa nhưozdzteivi nếpufvu nhưozdzteivi cứoaefxvcg giữvayqa mộloiht rừsnoing hoa chứoaef?”

“Vũxacs Hy Đjmnaiệlgccn Chủdegl, tạxacsm biệlgcct, hẹeakon ngàqijsy gặiuvmp lạxacsi!”

Phạxacsm Di Hòktkua nhanh châiogxn lêacogn ngựukwna mộloiht sừsnoing rồwethi chạxacsy mấrfoot.

Nữvayq Thájffhi Dưozdzơiuvmng Thầsvvwn Vệlgcc tứoaefc giậqijsn hékqvtt lớwethn: “Đjmnaoaefng lạxacsi đlgccórwkp!!”

"Tốsnoit nhấrfoot làqijs mọrggpi ngưozdzizaxi nêacogn xửdwuxktku nhanh trưozdzwethc khi nãtqxwo bộloih củdegla têacogn kia ngưozdzng hoạxacst đlgccloihng!" Đjmnaâiogxu đlgccórwkp vẫqzuin còktkun mộloiht âiogxm thanh truyềhqdqn lạxacsi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.