Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 835 : Tà Huyết Kỵ Sĩ!

    trước sau   
“Tấybrut nhiêeqrvn!” Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh vừwmsta nhìxxwfn vàijlto Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto vừwmsta trảpjpm lờrjjei mộjdyft cápjpmch từwmst tốrqmxn, đbiioôxrbvi mắctzjt lạzgkdnh nhạzgkdt làijltm Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto cảpjpmm thấybruy khiếeswgp hãwoymi.

Ba mưzzelơeqlli ba Tàijlt Linh đbiiocvrxng gầnlfbn đbiioóbwlj khôxrbvng hềqgiieqrvn tiếeswgng, négvznt mặqmcgt bìxxwfnh tĩekhunh giốrqmxng nhưzzel bọcffjn chúcgogng khôxrbvng quan tâkpltm đbiioếeswgn việngfvc gìxxwf sẽqfsj diễwzgjn ra ngay sau đbiioóbwlj.

Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh trầnlfbm giọcffjng ra lệngfvnh: “Bắctzjt đbiionlfbu thôxrbvi!”

“Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog!”

Tấybrut cảpjpmijlt Linh bao gồxxwfm Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh vàijlt Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto lậdqqip tứcvrxc đbiiocvrxng quay vòwmstng, bọcffjn họcffj lẩrjjem bẩrjjem chúcgog ngữfdjp kỳdbvd dịbonp, tàijlt khíbonp tảpjpmn mápjpmt ra xung quanh trôxrbvng rấybrut rợgvznn ngưzzelrjjei.

Bọcffjn chúcgogng đbiioang thựnlfbc hiệngfvn nghi thứcvrxc củtdfja Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog!


Thanh Vũpjpm, Ngọcffjc Trang, Nguyễwzgjn Thanh hay cápjpmc Đtkxgiệngfvn Chủtdfjijlt nhóbwljm Diệngfvp Vôxrbv Ưvctyu, Trầnlfbn Huyềqgiin, Mạzgkdc Ảwzgjnh Khang đbiioqgiiu yêeqrvn tĩekhunh dõdksli theo hàijltnh đbiiojdyfng củtdfja bọcffjn Tàijlt Linh.

“Tàijlt khíbonp củtdfja chúcgogng đbiioãwoym liêeqrvn kếeswgt thàijltnh mộjdyft khốrqmxi, phảpjpmi cóbwlj sứcvrxc mạzgkdnh Phápjpmp Tưzzelvpacng Thiêeqrvn Tôxrbvn mớvpaci cóbwlj thểllqn đbiioápjpmnh vỡhpcq lớvpacp phòwmstng thủtdfjijlt khíbonp.” Diệngfvp Vôxrbv Ưvctyu nóbwlji khẽqfsj, đbiioôxrbvi mắctzjt củtdfja hắctzjn sắctzjc bégvznn vìxxwf đbiioưzzelgvznc trui rèdcpwn qua rấybrut nhiềqgiiu trậdqqin chiếeswgn sinh tửnprj, mộjdyft kiếeswgm khápjpmch chuẩrjjen mựnlfbc cóbwlj thểllqn nhìxxwfn thấybruy toàijltn cảpjpmnh củtdfja trậdqqin chiếeswgn.

“Đtkxgóbwlj khôxrbvng phảpjpmi làijlt vấybrun đbiioqgii đbiiorqmxi vớvpaci Giápjpmo Hoàijltng, tạzgkdi sao Giápjpmo Hoàijltng lạzgkdi khôxrbvng tấybrun côxrbvng phápjpm hủtdfjy nghi thứcvrxc củtdfja bọcffjn chúcgogng?” Hàijltn Hạzgkdo Nguyêeqrvn nghi ngờrjje hỏxxwfi, tâkpltm trạzgkdng củtdfja cậdqqiu ta rốrqmxi ren vìxxwf đbiioápjpmm Tàijlt Linh nàijlty thậdqqit sựnlfb rấybrut đbiioápjpmng sợgvzn, cậdqqiu ta chỉctzjijlt mộjdyft tu sĩekhu Kếeswgt Đtkxgan nho nhỏxxwf thôxrbvi, còwmstn lũpjpmijlt Linh kẻgvcfijlto kẻgvcf nấybruy đbiioqgiiu làijlt tu sĩekhubwlja Thầnlfbn Đtkxgzgkdi Tôxrbvn, thựnlfbc lựnlfbc cápjpmch biệngfvt quápjpm lớvpacn.

Liễwzgju Tịbonpnh Kỳdbvd nhẹtdfj nhàijltng nóbwlji ra: “Giápjpmo Hoàijltng đbiioang chờrjje đbiiogvzni!”

“Chờrjje đbiiogvzni cápjpmi gìxxwf?” Hàijltn Hạzgkdo Nguyêeqrvn khóbwlj hiểllqnu nêeqrvn hỏxxwfi lạzgkdi ngay.

“Chờrjje đbiiogvzni bọcffjn Tàijlt Linh nàijlty hoàijltn thàijltnh nghi thứcvrxc tàijlt chúcgog!” Trầnlfbn Huyềqgiin cưzzelrjjei khẽqfsj trảpjpm lờrjjei thay cho Liễwzgju Tịbonpnh Kỳdbvd.

“Cápjpmi gìxxwf?” Hàijltn Hạzgkdo Nguyêeqrvn giậdqqit nảpjpmy cảpjpmxxwfnh

Cậdqqiu khôxrbvng ngờrjje rằjgpbng Giápjpmo Hoàijltng lạzgkdi mặqmcgc cho đbiioápjpmm Tàijlt Linh thỏxxwfa thíbonpch sửnprj dụzbeeng thủtdfj đbiiooạzgkdn mạzgkdnh mẽqfsj, nhưzzelng nghĩekhu lạzgkdi thìxxwf sứcvrxc mạzgkdnh củtdfja Giápjpmo Hoàijltng quápjpm lớvpacn lao, cậdqqiu chưzzela bao giờrjje nhìxxwfn thấybruy mộjdyft tu sĩekhuijlto mạzgkdnh nhưzzel Giápjpmo Hoàijltng, chẳjrabng trápjpmch Tôxrbvng Chủtdfj lạzgkdi coi trọcffjng Giápjpmo Hoàijltng, cho phégvznp Giápjpmo Hoàijltng đbiiocvrxng ra hàijltnh đbiiojdyfng lớvpacn ởrtnrwoymnh thổovdq củtdfja Tửnprj Vi Kiếeswgm Tôxrbvng.

“Đtkxgâkplty sẽqfsjijlt thôxrbvng tin quýctzj giápjpm giúcgogp Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh cóbwlj sựnlfb chuẩrjjen bịbonp tốrqmxt khi đbiiorqmxi đbiionlfbu vớvpaci tàijlt giápjpmo nàijlty.” Việngfvn Trưzzelrtnrng Mira bìxxwfnh tĩekhunh nóbwlji.

“Đtkxgwmstng bỏxxwf lỡhpcq mộjdyft giâkplty phúcgogt nàijlto hếeswgt nhégvzn.” Lýctzj Quỳdbvdnh Chi khẽqfsjbwlji.

“Yêeqrvn tâkpltm, thiếeswgt bịbonp ghi hìxxwfnh đbiioang làijltm rấybrut tốrqmxt.” Mira cưzzelrjjei nóbwlji.

“Trậdqqin chiếeswgn củtdfja tu sĩekhuijlt đbiioâkplty sao?” Côxrbvng Chúcgoga Fiona rung đbiiojdyfng, đbiiorqmxi vớvpaci côxrbv, đbiioâkplty làijlt mộjdyft thếeswg giớvpaci khápjpmc, khôxrbvng phảpjpmi làijlt mộjdyft thiêeqrvn thểllqn trong vũpjpm trụzbee, nóbwljijlt mộjdyft thếeswg giớvpaci kỳdbvd lạzgkd khôxrbvng giốrqmxng nhưzzelijltnh Tinh Gaia, mộjdyft thếeswg giớvpaci rộjdyfng lớvpacn vôxrbv ngầnlfbn, năeqllng lưzzelgvznng gọcffji làijlt linh lựnlfbc cóbwlj mặqmcgt khắctzjp nơeqlli trêeqrvn thếeswg giớvpaci cho phégvznp con ngưzzelrjjei hấybrup thụzbee trởrtnr thàijltnh tu sĩekhu sởrtnr hữfdjpu sứcvrxc mạzgkdnh siêeqrvu nhiêeqrvn.

Akina – Quâkpltn Đtkxgijltn Trưzzelrtnrng củtdfja Vệngfv Quốrqmxc Quâkpltn – ngưzzelrjjei luôxrbvn bảpjpmo vệngfvxrbvng Chúcgoga Fiona đbiioang đbiioưzzela mắctzjt quan sápjpmt Tàijlt Linh, côxrbv nghĩekhu ngợgvzni đbiioôxrbvi đbiioiềqgiiu trong đbiionlfbu:


“Đtkxgiểllqnm yếeswgu củtdfja Tàijlt Linh rấybrut rõdkslijltng, nhưzzelng đbiioiểllqnm yếeswgu củtdfja Giápjpmo Hoàijltng thìxxwf luôxrbvn di chuyểllqnn hoặqmcgc mấybrut đbiioi, đbiioápjpmm Tàijlt Linh kia khôxrbvng cùmynrng đbiiojrabng cấybrup vớvpaci Giápjpmo Hoàijltng, bọcffjn chúcgogng thậdqqit sựnlfbbwljpjpmch gìxxwf chốrqmxng lạzgkdi đbiioưzzelgvznc Giápjpmo Hoàijltng hay sao?”

“Mộjdyft thếeswg giớvpaci thúcgog vịbonp!” Akina mỉctzjm cưzzelrjjei trong khi vuốrqmxt ve khẩrjjeu súcgogng ngắctzjm, đbiioôxrbvi mắctzjt màijltu tíbonpm luôxrbvn theo sápjpmt trậdqqin chiếeswgn.

Ngưzzelrjjei dâkpltn trong vùmynrng đbiioybrut tíbonpn ngưzzelhpcqng đbiioang vui mừwmstng khi nhìxxwfn thấybruy cápjpmc cộjdyft sápjpmng tàijlt khíbonp lầnlfbn lưzzelgvznt biếeswgn mấybrut, đbiioiềqgiiu đbiioóbwlj đbiioxxwfng nghĩekhua vớvpaci việngfvc lũpjpmijlt Đtkxgxxwf bịbonp tiêeqrvu diệngfvt bởrtnri Quang Minh Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh, nhưzzelng họcffj chưzzela vui mừwmstng đbiioưzzelgvznc lâkpltu thìxxwf lạzgkdi cảpjpmm nhậdqqin đbiioưzzelgvznc ápjpmp lựnlfbc kinh hoàijltng phápjpmt ra từwmst phápjpmo đbiioàijlti ápjpmnh sápjpmng, mộjdyft cảpjpmm giápjpmc ngộjdyft ngạzgkdt căeqllng thẳjrabng làijltm họcffj khóbwlj chịbonpu.

“Chuyệngfvn gìxxwf đbiioang xảpjpmy ra ởrtnr đbiioóbwlj?” Mộjdyft ngưzzelrjjei dâkpltn lẩrjjem bẩrjjem trong khi quay ngưzzelrjjei, hưzzelvpacng đbiioôxrbvi mắctzjt làijlt phápjpmo đbiioàijlti ápjpmnh sápjpmng.

“Bọcffjn Tàijlt Đtkxgxxwf vẫwlmsn chưzzela bịbonp tiêeqrvu diệngfvt hoàijltn toàijltn!”

“Bọcffjn chúcgogng đbiioang phảpjpmn côxrbvng!”

“Giápjpmo Hoàijltng chắctzjc chắctzjn sẽqfsj đbiioápjpmnh bạzgkdi bọcffjn chúcgogng, mang lạzgkdi sựnlfbxxwfnh yêeqrvn cho vùmynrng đbiioybrut nàijlty!”

“Giápjpmo Hoàijltng tấybrut thắctzjng! Giápjpmo Hoàijltng tấybrut thắctzjng!”

“Giápjpmo Hoàijltng tấybrut thắctzjng! Giápjpmo Hoàijltng tấybrut thắctzjng!”

pjpmc tu sĩekhu ngoạzgkdi lai lặqmcgng ngưzzelrjjei nhìxxwfn cảpjpmnh tưzzelgvznng toàijltn bộjdyf ngưzzelrjjei dâkpltn đbiioqgiiu đbiioqmcgt niềqgiim tin vàijlto Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh, vàijlto Giápjpmo Hoàijltng Trầnlfbn Thanh Vũpjpm, bọcffjn họcffj khôxrbvng hiểllqnu đbiioưzzelgvznc tạzgkdi sao ngưzzelrjjei dâkpltn lạzgkdi mùmynr quápjpmng nhưzzel thếeswg, trong đbiioóbwlj khôxrbvng thiếeswgu ngưzzelrjjei dâkpltn làijlt Mạzgkdo Hiểllqnm Giảpjpm cảpjpmnh giớvpaci Nguyêeqrvn Anh Châkpltn Quâkpltn.

“Chúcgogng ra rờrjjei khỏxxwfi đbiioâkplty thôxrbvi!” Mộjdyft nhóbwljm tu sĩekhu quyếeswgt đbiiobonpnh lêeqrvn đbiioưzzelrjjeng sau khi khôxrbvng còwmstn tàijlt khíbonp phong tỏxxwfa nữfdjpa.

“Đtkxgi mau! Nơeqlli nàijlty rấybrut nguy hiểllqnm!”

“Nóbwlj sẽqfsjijlt chiếeswgn trưzzelrjjeng lớvpacn, chúcgogng ta khôxrbvng thểllqnrtnr lạzgkdi đbiioâkplty!”


pjpmc tu sĩekhu ngoạzgkdi lai vộjdyfi vàijltng lêeqrvn đbiioưzzelrjjeng, từwmstng thanh phi kiếeswgm phóbwljng thẳjrabng lêeqrvn bầnlfbu trờrjjei rồxxwfi biếeswgn thàijltnh mộjdyft đbiioiểllqnm đbiioen nhỏxxwfrtnr ngoàijlti xa.

kpltu lâkpltu còwmstn nhìxxwfn thấybruy mộjdyft vàijlti luồxxwfng linh ápjpmp đbiioápjpmng sợgvznzzelvpact qua thàijltnh trìxxwf, đbiioóbwljijltpjpmc tu sĩekhu Nguyêeqrvn Anh, Hóbwlja Thầnlfbn đbiioang bỏxxwf chạzgkdy khỏxxwfi phápjpmo đbiioàijlti ápjpmnh sápjpmng, họcffjijlt nhữfdjpng ngưzzelrjjei tựnlfb tin vàijlto thựnlfbc lựnlfbc củtdfja bảpjpmn thâkpltn nêeqrvn muốrqmxn quan sápjpmt trậdqqin chiếeswgn ởrtnr cựnlfb ly gầnlfbn, khi nhìxxwfn thấybruy đbiioápjpmm Tàijlt Linh dùmynrng tàijlt chúcgog nguy hiểllqnm, họcffj liềqgiin chạzgkdy đbiioi mấybrut, khôxrbvng muốrqmxn làijltm vậdqqit hiếeswgn tếeswg cho Tàijlt Thầnlfbn, cóbwlj trờrjjei mớvpaci biếeswgt tàijlt chúcgog kia nguy hiểllqnm nhưzzelrjjeng nàijlto khi đbiioưzzelgvznc thi triểllqnn bởrtnri mộjdyft đbiioápjpmm Tàijlt Linh đbiioang bịbonp dồxxwfn vàijlto góbwljc châkpltn tưzzelrjjeng chứcvrx!

Khu vựnlfbc xung quanh phápjpmo đbiioàijlti ápjpmnh sápjpmng khôxrbvng còwmstn sựnlfb hiệngfvn diệngfvn củtdfja bấybrut kỳdbvd tu sĩekhu ngoạzgkdi lai nàijlto nữfdjpa.

Vẫwlmsn làijlt Thanh Vũpjpm đbiiorqmxi mặqmcgt vớvpaci đbiioápjpmm Tàijlt Linh, chúcgogng niệngfvm tụzbeeng chúcgog ngữfdjp, tàijlt khíbonp biếeswgn thàijltnh nhữfdjpng kýctzj hiệngfvu huyềqgiin ảpjpmo tạzgkdo thàijltnh mộjdyft cápjpmnh cửnprja hìxxwfnh tròwmstn xuấybrut hiệngfvn ngay giữfdjpa đbiioápjpmm Tàijlt Linh, dưzzelrjjeng nhưzzeleqrvn trong cápjpmnh cửnprja kia làijlt mộjdyft thếeswg giớvpaci nguy hiểllqnm cùmynrng cựnlfbc.

“Lạzgkdi thêeqrvm mộjdyft tàijlt chúcgog thầnlfbn bíbonp.”

Thanh Vũpjpm nghĩekhu trong lòwmstng, hắctzjn khôxrbvng phápjpm vỡhpcqijlt chúcgog củtdfja Tàijlt Linh vìxxwf hắctzjn muốrqmxn tìxxwfm hiểllqnu vềqgii sứcvrxc mạzgkdnh củtdfja Tàijlt Linh, xem coi bọcffjn chúcgogng sẽqfsj sửnprj dụzbeeng thụzbee đbiiooạzgkdn gìxxwf đbiiollqn chiếeswgn đbiioybruu cho đbiioếeswgn phúcgogt cuốrqmxi cùmynrng, hắctzjn muốrqmxn thu thậdqqip thôxrbvng tin cho Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh, hôxrbvm nay chỉctzjijlt mộjdyft trậdqqin chiếeswgn bắctzjt đbiionlfbu cho cuộjdyfc chiếeswgn giữfdjpa Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh vàijltijlt giápjpmo Tàijlt Thầnlfbn, hắctzjn cầnlfbn biếeswgt rõdksleqlln vềqgii kẻgvcf đbiiobonpch.

“Tàijlt Linh, bọcffjn chúcgogng đbiioeqrvn cuồxxwfng hơeqlln mìxxwfnh nghĩekhu rấybrut nhiềqgiiu.” Thanh Vũpjpm nghiêeqrvm túcgogc nhìxxwfn Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh vàijlt ba mưzzelơeqlli ba Tàijlt Linh khápjpmc, nhữfdjpng ngưzzelrjjei chưzzela bao giờrjje quýctzj trọcffjng mạzgkdng sốrqmxng củtdfja chíbonpnh họcffjijlt nhữfdjpng ngưzzelrjjei đbiioápjpmng sợgvzn nhấybrut khi họcffjbwlj mộjdyft mụzbeec tiêeqrvu đbiiollqn đbiiozgkdt đbiioưzzelgvznc.

Trong trưzzelrjjeng hợgvznp nàijlty, đbiioápjpmm Tàijlt Linh sẽqfsjijltm tấybrut cảpjpm đbiiollqnbwlj thểllqn hủtdfjy diệngfvt Quang Minh Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh!

Thanh Vũpjpm tin rằjgpbng, trong cảpjpm mộjdyft thếeswg giớvpaci rộjdyfng lớvpacn nhưzzelijlty khôxrbvng chỉctzjbwljijlti chụzbeec Tàijlt Linh giốrqmxng nhưzzel Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh, bọcffjn chúcgogng đbiioang tiềqgiim ẩrjjen ởrtnr mộjdyft nơeqlli nàijlto đbiioóbwlj, mộjdyft ngõdksl ngápjpmch hay hang đbiioápjpmeqlli khôxrbvng ngưzzelrjjei, chúcgogng đbiioang chờrjje đbiiogvzni đbiiollqnbwlj thểllqn cốrqmxng hiếeswgn vìxxwfijlt Thầnlfbn, chúcgogng chíbonpnh làijlt nhữfdjpng nhâkpltn tốrqmx nguy hiểllqnm cầnlfbn phảpjpmi bịbonpbwlja bỏxxwf!

Thờrjjei gian niệngfvm chúcgog củtdfja đbiioápjpmm Tàijlt Linh làijlt ba phúcgogt, sau đbiioóbwlj bọcffjn chúcgogng ngừwmstng niệngfvm chúcgog, ởrtnr giữfdjpa chúcgogng làijlt mộjdyft cápjpmnh cửnprja xâkplty dựnlfbng bởrtnri tàijlt khíbonpijltu xanh lụzbeec.

Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto mừwmstng rỡhpcq: “Đtkxgâkplty rồxxwfi, đbiioâkplty làijlt thứcvrxijlt ta đbiioang chờrjje đbiiogvzni, Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog, mộjdyft tàijlt chúcgogekhu đbiiozgkdi sẽqfsj giúcgogp ta trởrtnr thàijltnh Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu mạzgkdnh mẽqfsj! Khi đbiioóbwlj ta cóbwlj thểllqn tậdqqin tay hủtdfjy diệngfvt kẻgvcf thùmynr!”

“Đtkxgúcgogng vậdqqiy, đbiioâkplty làijlt mộjdyft tàijlt chúcgogijlt bấybrut kỳdbvdijlt Linh nàijlto cũpjpmng mơeqll ưzzelvpacc!” Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh nhàijltn nhạzgkdt nóbwlji ra.

“Mộjdyft tàijlt chúcgog biếeswgn Tàijlt Linh thàijltnh ngưzzelrjjei hầnlfbu thâkpltn cậdqqin Tàijlt Thầnlfbn vĩekhu đbiiozgkdi!”


“Chỉctzj nhữfdjpng Tàijlt Linh thậdqqit sựnlfb mớvpaci đbiiotdfjzzelpjpmch trởrtnr thàijltnh Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu!”

“Huyếeswgt tếeswg đbiioi! Mởrtnr ra cápjpmnh cổovdqng, gửnprji cầnlfbu nguyệngfvn củtdfja chúcgogng ta đbiioếeswgn vớvpaci Tàijlt Thầnlfbn, cầnlfbu xin ngàijlti ban cho chúcgogng ta sứcvrxc mạzgkdnh to lớvpacn!”

Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh nóbwlji trong khi âkpltm thanh củtdfja hắctzjn ngàijlty mộjdyft lớvpacn dầnlfbn lêeqrvn, cuốrqmxi cùmynrng làijlt mộjdyft tiếeswgng hégvznt tạzgkdo ra sóbwljng khíbonp thổovdqi ra xung quanh.

Xẹtdfjt! Xẹtdfjt! Xẹtdfjt!

Trưzzelvpacc sựnlfb kinh ngạzgkdc củtdfja toàijltn trưzzelrjjeng vàijlt ápjpmnh mắctzjt vui mừwmstng nhưzzel đbiioeqrvn củtdfja Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto, ba mưzzelơeqlli ba Tàijlt Linh dùmynrng bàijltn tay xuyêeqrvn thủtdfjng vàijlto lồxxwfng ngựnlfbc củtdfja chíbonpnh họcffj rồxxwfi lấybruy ra mộjdyft quảpjpm tim màijltu đbiioxxwf vẫwlmsn còwmstn đbiiodqqip, mápjpmu tưzzelơeqlli phun ra từwmst vếeswgt thưzzelơeqllng làijltm quầnlfbn ápjpmo củtdfja họcffj biếeswgn thàijltnh màijltu đbiioxxwf, gưzzelơeqllng mặqmcgt củtdfja họcffj chưzzela bao giờrjje thay đbiioovdqi, vẫwlmsn làijlt mộjdyft gưzzelơeqllng mặqmcgt thờrjje ơeqll lạzgkdnh nhạzgkdt vớvpaci thếeswg gian, ba mưzzelơeqlli ba ngưzzelrjjei cùmynrng quỳdbvd mộjdyft châkpltn xuốrqmxng đbiioybrut, tay họcffjkpltng cao quảpjpm tim nóbwljng bỏxxwfng:

“Thỉctzjnh thầnlfbn!”

pjpmnh cửnprja màijltu xanh lụzbeec quỷribf dịbonp liềqgiin chuyểllqnn đbiiojdyfng theo hìxxwfnh tròwmstn, nóbwlj phápjpmt ra ápjpmnh sápjpmng màijltu xanh bao phủtdfj ba mưzzelơeqlli ba Tàijlt Linh.

Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh quay ngưzzelrjjei, hắctzjn nhìxxwfn Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto, mộjdyft kẻgvcf đbiioang run lêeqrvn vìxxwf vui sưzzelvpacng tộjdyft đbiiojdyf, mong ưzzelvpacc củtdfja Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto làijltijltm Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu, mộjdyft tồxxwfn tạzgkdi đbiioápjpmng sợgvzn, mộjdyft hầnlfbu cậdqqin trung thàijltnh vớvpaci Tàijlt Thầnlfbn, giờrjje đbiioâkplty ưzzelvpacc mong kia đbiioang chuẩrjjen bịbonp trởrtnr thàijltnh sựnlfb thậdqqit.

“Ngưzzelơeqlli chuẩrjjen bịbonp sẵcgogn sàijltng chưzzela?” Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh lạzgkdnh nhạzgkdt hỏxxwfi.

Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto run rẩrjjey, hắctzjn gậdqqit đbiionlfbu liêeqrvn tụzbeec: “Ta đbiioãwoym sẵcgogn sàijltng, ta sẽqfsj trảpjpm thùmynr cho cápjpmc tiềqgiin bốrqmxi sau khi trởrtnr thàijltnh Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu, ta sẽqfsj giếeswgt sạzgkdch Quang Minh Giápjpmo Đtkxgìxxwfnh, ta sẽqfsj hiếeswgn tếeswg toàijltn bộjdyf sinh linh trêeqrvn Thiêeqrvn Quy Đtkxgpjpmo, ta sẽqfsj nhấybrun chìxxwfm thếeswg giớvpaci nàijlty vàijlto cápjpmi chếeswgt, ta sẽqfsj cho chúcgogng sinh phápjpmt ra tiếeswgng kêeqrvu rêeqrvn thảpjpmm thiếeswgt nhấybrut!”

“TA SẼrcpt CHẠhuffM TAY ĐtkxgqmcgN TÀvpac THẦdqqiN!!”

Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto gàijlto thégvznt mộjdyft cápjpmch đbiioeqrvn cuồxxwfng, đbiioôxrbvi mắctzjt vằjgpbn vệngfvn tia mápjpmu, nhưzzelng sau khi hắctzjn nóbwlji xong, đbiioápjpmp lạzgkdi hắctzjn làijlt mộjdyft bàijltn tay cứcvrxng rắctzjn đbiioâkpltm xuyêeqrvn vàijlto ngựnlfbc củtdfja hắctzjn từwmst Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh, bàijltn tay lấybruy ra trápjpmi tim đbiioang đbiiodqqip củtdfja Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto.

“Ngưzzelơeqlli…!” Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto trừwmstng mắctzjt, mápjpmu tưzzelơeqlli chảpjpmy ra từwmst khóbwlje miệngfvng.


Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh nhìxxwfn vàijlto Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto, giọcffjng nóbwlji hờrjje hữfdjpng trong khi nâkpltng quảpjpm tim lêeqrvn cao: “Ngưzzelơeqlli chưzzela sẵcgogn sàijltng!”

"Dụzbeec vọcffjng củtdfja ngưzzelơeqlli làijltm vấybruy bẩrjjen Tàijlt Thầnlfbn!"

“Chỉctzj nhữfdjpng ngưzzelrjjei sẵcgogn sàijltng chếeswgt vìxxwfijlt Thầnlfbn mớvpaci đbiiotdfjzzelpjpmch gửnprji lờrjjei nguyệngfvn cầnlfbu đbiioếeswgn vớvpaci ngàijlti ấybruy!”

Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto run rẩrjjey vìxxwf đbiioau đbiiovpacn, tầnlfbm mắctzjt củtdfja hắctzjn mờrjje dầnlfbn, cảpjpmm giápjpmc mêeqrv muộjdyfi đbiioang bao phủtdfj hắctzjn, hắctzjn chỉctzj biếeswgt ôxrbvm ngựnlfbc, vẻgvcf mặqmcgt dữfdjp tợgvznn trong khi nhìxxwfn thẳjrabng vàijlto Quápjpmch Phùmynr Thàijltnh, hắctzjn gằjgpbng giọcffjng gàijlto thégvznt trong tuyệngfvt vọcffjng: “Khôxrbvng!”

Quápjpmch Phùmynr Thàijltnh bỏxxwf qua Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto, hắctzjn quay ngưzzelrjjei nhìxxwfn vàijlto Thanh Vũpjpm đbiioang lơeqll lửnprjng trêeqrvn khôxrbvng trung:

“Tàijlt Thầnlfbn vĩekhu đbiiozgkdi, xin ngàijlti lắctzjng nghe lờrjjei cầnlfbu khẩrjjen từwmst bềqgiixrbvi trung thàijltnh củtdfja ngàijlti!”

“Thỉctzjnh thầnlfbn!”

dqqim! Ầdqqim! Ầdqqim!

ijltng loạzgkdt làijltn sóbwljng khíbonpxrbvxxwfnh thổovdqi mạzgkdnh, cápjpmnh cửnprja màijltu xanh lụzbeec hìxxwfnh tròwmstn chuyểllqnn đbiiojdyfng nhanh hơeqlln bao giờrjje hếeswgt, ápjpmnh sápjpmng nóbwlj phápjpmt ra đbiioang húcgogt lấybruy sinh khíbonp từwmst nhữfdjpng Tàijlt Linh đbiioang hiếeswgn dâkpltng trápjpmi tim trung thàijltnh củtdfja họcffj, tấybrut nhiêeqrvn bao gồxxwfm cảpjpm trápjpmi tim chứcvrxa đbiionlfby dụzbeec vọcffjng củtdfja Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto.

gvznt!

Cuốrqmxi cùmynrng, mộjdyft âkpltm thanh nhẹtdfj vang lêeqrvn, cápjpmnh cửnprja hégvzn ra mộjdyft khe hởrtnr nhỏxxwf, mộjdyft giọcffjt mápjpmu nhỏxxwf nhưzzel đbiionlfbu ngóbwljn tay bay ra từwmst khe hởrtnr, sau đbiioóbwljpjpmnh cửnprja biếeswgn mấybrut nhưzzel chưzzela bao giờrjje tồxxwfn tạzgkdi.

“Đtkxgâkplty làijlt… mápjpmu củtdfja Tàijlt Thầnlfbn!” Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh rung đbiiojdyfng nóbwlji trong khi nhìxxwfn vàijlto giọcffjt mápjpmu màijltu xanh lụzbeec, nóbwlj khôxrbvng quỷribf dịbonp, nóbwlj khôxrbvng tỏxxwfa ra tàijlt khíbonp ăeqlln mòwmstn vạzgkdn vậdqqit, nóbwlj rấybrut tinh khiếeswgt, cóbwlj thêeqrvm mộjdyft chúcgogt thầnlfbn tíbonpnh làijltm con ngưzzelrjjei muốrqmxn quỳdbvd lạzgkdy giọcffjt mápjpmu.

bwlj chíbonpnh làijlt giọcffjt mápjpmu củtdfja Tàijlt Thầnlfbn!

Mộjdyft âkpltn huệngfvijlt Thầnlfbn ban thưzzelrtnrng cho bềqgiixrbvi trung thàijltnh!

ijlto khoảpjpmnh khắctzjc giọcffjt mápjpmu xuấybrut hiệngfvn, vôxrbv sốrqmxijlt Linh trêeqrvn khắctzjp thếeswg giớvpaci nàijlty đbiioqgiiu cảpjpmm nhậdqqin đbiioưzzelgvznc gìxxwf đbiioóbwlj, bọcffjn họcffj quay ngưzzelrjjei nhìxxwfn vàijlto mộjdyft hưzzelvpacng giốrqmxng nhau, đbiioóbwljijltzzelvpacng đbiioôxrbvng, hưzzelvpacng củtdfja Loạzgkdn Giớvpaci Thâkpltm Hảpjpmi!

“Mộjdyft Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu vừwmsta ra đbiiorjjei!” Mộjdyft ngưzzelrjjei cổovdqwoymo sốrqmxng khôxrbvng biếeswgt bao nhiêeqrvu năeqllm thápjpmng vừwmsta tỉctzjnh giấybruc gìxxwf cảpjpmm thấybruy sựnlfb tồxxwfn tạzgkdi củtdfja giọcffjt mápjpmu nàijlty.

“Cóbwlj ngưzzelrjjei vừwmsta dùmynrng Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog!” Mộjdyft ngưzzelrjjei sốrqmxng dàijlti dằjgpbng dặqmcgc nóbwlji nhỏxxwf.

“Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgogijlt mộjdyft nghi thứcvrxc trang trọcffjng, cầnlfbn nhữfdjpng linh hồxxwfn vàijlt trápjpmi tim củtdfja nhữfdjpng tíbonpn đbiioxxwf trung thàijltnh tậdqqin tâkpltm vớvpaci Tàijlt Thầnlfbn, mộjdyft tíbonpn đbiioxxwfeqllng lêeqrvn mộjdyft phầnlfbn mộjdyft trăeqllm tỷribf lệngfv thàijltnh côxrbvng củtdfja Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog, xem ra cápjpmc tíbonpn đbiioxxwfrtnrmynrng biểllqnn phíbonpa đbiioôxrbvng gặqmcgp phảpjpmi mộjdyft kẻgvcf đbiiobonpch rấybrut mạzgkdnh khiếeswgn họcffj đbiioxxwfng lòwmstng.” Mộjdyft tồxxwfn tạzgkdi lâkpltu đbiiorjjei nữfdjpa mởrtnr mắctzjt.

“Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu sao? Thếeswg giớvpaci nàijlty… sắctzjp tàijltn rồxxwfi!”

vpac, nóbwlj vốrqmxn dĩekhu chưzzela bao giờrjje đbiioưzzelgvznc quyềqgiin sốrqmxng thựnlfbc sựnlfb!"

"Bóbwljng tốrqmxi sẽqfsj bao trùmynrm tấybrut cảpjpm, vạzgkdn vậdqqit hégvzno tàijltn, kếeswgt cụzbeec củtdfja chúcgogng sinh đbiioãwoym đbiioưzzelgvznc đbiiobonpnh sẵcgogn từwmst trưzzelvpacc!"



Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh nâkpltng giọcffjt mápjpmu màijltu xanh lụzbeec bằjgpbng hai tay, cửnprj chỉctzj cung kíbonpnh, vẻgvcf mặqmcgt trang trọcffjng:

“Giápjpmo Hoàijltng, ngưzzelơeqlli sẽqfsj hốrqmxi hậdqqin vìxxwf khôxrbvng ngăeqlln cảpjpmn ta hoàijltn thàijltnh tàijlt chúcgog!”

“Hôxrbvm nay, mộjdyft ngưzzelrjjei cũpjpmng đbiiowmstng hòwmstng thoápjpmt khỏxxwfi cápjpmi chếeswgt!”

Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh vừwmsta nóbwlji xong, hắctzjn liềqgiin nuốrqmxt lấybruy giọcffjt mápjpmu củtdfja Tàijlt Thầnlfbn, tàijlt khíbonp phápjpmt ra từwmst hắctzjn lậdqqip tứcvrxc sôxrbvi tràijlto rồxxwfi bắctzjn lêeqrvn cao, tàijlt khíbonp bao phủtdfj cảpjpm mộjdyft vùmynrng trờrjjei rộjdyfng lớvpacn, dưzzelrjjeng nhưzzelbwlj tiếeswgng hégvznt thảpjpmm thiếeswgt củtdfja Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh.

eqrvn trong tàijlt khíbonp, Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh đbiioang biếeswgn đbiioovdqi trởrtnr thàijltnh mộjdyft sinh vậdqqit đbiioápjpmng sợgvzn mộjdyft cápjpmch nhanh chóbwljng, xưzzelơeqllng cốrqmxt, linh hồxxwfn, thểllqn chấybrut, tàijlti năeqllng, tâkpltm cảpjpmnh củtdfja hắctzjn đbiioang đbiioưzzelgvznc cưzzelrjjeng hóbwlja bởrtnri giọcffjt mápjpmu củtdfja Tàijlt Thầnlfbn.

zzelrjjei giâkplty sau, tàijlt khíbonp biếeswgn mấybrut, Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh xuấybrut hiệngfvn bằjgpbng mộjdyft diệngfvn mạzgkdo mớvpaci, hắctzjn đbiioang mặqmcgc mộjdyft bộjdyf giápjpmp màijltu đbiioen nhápjpmnh, tay cầnlfbm lấybruy mộjdyft thanh kiếeswgm dàijlti, bêeqrvn dưzzelvpaci hắctzjn làijlt mộjdyft con ngựnlfba quỷribf mộjdyft sừwmstng vớvpaci bốrqmxn vóbwlj ngựnlfba đbiioang rựnlfbc chápjpmy ngọcffjn lửnprja màijltu lụzbeec, đbiioôxrbvi mắctzjt đbiioxxwf ngầnlfbu củtdfja hắctzjn đbiioang nhìxxwfn thẳjrabng vàijlto Thanh Vũpjpm.

“Đtkxgếeswgn giờrjje ra trậdqqin rồxxwfi, tỉctzjnh lạzgkdi đbiioi, nhữfdjpng tàijlt binh củtdfja ta!”

eqllng rắctzjc! Răeqllng rắctzjc!

Ba mưzzelơeqlli bốrqmxn xápjpmc củtdfja Tàijlt Linh bao gồxxwfm Đtkxgqmcgng Thếeswgijlto bỗeqllng nhiêeqrvn chuyểllqnn đbiiojdyfng, từwmst mộjdyft bộjdyf thi thểllqn khôxrbv quắctzjt chuyểllqnn đbiioovdqi thàijltnh mộjdyft con quỷribf dữfdjp ba đbiionlfbu trong vòwmstng ba giâkplty đbiioxxwfng hồxxwf, mỗeqlli mộjdyft con quỷribf dữfdjp đbiioqgiiijlt Nhâkpltn Tàijlt Quỷribf cảpjpmnh giớvpaci Phápjpmp Tưzzelvpacng Thiêeqrvn Tôxrbvn!

“Giếeswgt sạzgkdch bọcffjn chúcgogng!” Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh nóbwlji bằjgpbng giọcffjng nóbwlji rợgvznn ngưzzelrjjei, hắctzjn vung kiếeswgm vềqgii phíbonpa trưzzelvpacc mạzgkdnh tớvpaci nổovdqi cắctzjt ra mộjdyft tầnlfbng khôxrbvng gian.

“Phápjpm Khôxrbvng Cảpjpmnh!” Diệngfvp Vôxrbv Ưvctyu bậdqqit ngưzzelrjjei dậdqqiy.

“Đtkxgóbwljijlt sứcvrxc mạzgkdnh cóbwlj thểllqn cắctzjt xuyêeqrvn mộjdyft tầnlfbng khôxrbvng gian, Phápjpm Khôxrbvng Cảpjpmnh!” Hàijltn Hạzgkdo Nguyêeqrvn trừwmstng mắctzjt hápjpm to miệngfvng, cảpjpm ngưzzelrjjei run bầnlfbn bậdqqit vìxxwf sợgvznwoymi.

“Bọcffjn chúcgogng khápjpm đbiioybruy.” Akina cưzzelrjjei khẽqfsj.

“Rốrqmxt cụzbeec cóbwlj mộjdyft chúcgogt kịbonpch tíbonpnh rồxxwfi.” Nguyễwzgjn Vu gậdqqit đbiionlfbu trong khi nóbwlji.

Mỗeqlli ngưzzelrjjei trêeqrvn phápjpmo đbiioàijlti ápjpmnh sápjpmng đbiioqgiiu thểllqn hiệngfvn cảpjpmm xúcgogc khápjpmc nhau khi nhìxxwfn thấybruy Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu, hầnlfbu hếeswgt Đtkxgiệngfvn Chủtdfj đbiioqgiiu khôxrbvng tỏxxwf ra lo lắctzjng, nhấybrut làijlt Quang Minh Thápjpmnh Giảpjpm, Nguyễwzgjn Ngọcffjc Trang chỉctzj đbiioưzzela mắctzjt nhìxxwfn lưzzelvpact qua Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu vớvpaci négvznt mặqmcgt đbiioiềqgiim tĩekhunh.

Thanh Vũpjpm đbiiocvrxng giữfdjpa khôxrbvng trung, mộjdyft mìxxwfnh hắctzjn đbiioang đbiiocvrxng trưzzelvpacc ba mưzzelơeqlli bốrqmxn Nhâkpltn Tàijlt Quỷribfijlt mộjdyft Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu, hắctzjn trầnlfbm giọcffjng nóbwlji ra:

“Ta sẽqfsj ghi nhậdqqin Thỉctzjnh Thầnlfbn Tàijlt Chúcgog củtdfja ngưzzelơeqlli.”

“Tàijlt Huyếeswgt Kỵpsujekhu àijlt? Đtkxgwmstng làijltm ta thấybrut vọcffjng, Quápjpmch Phúcgog Thàijltnh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.