Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 816 : Đế Nhãn Thần Thú

    trước sau   
Sau khi nghe Dịykxp Hồvopqn nóbfvmi xong, Kinh Thầomkrn Hạhpodo siếsiijt chặqupet nắsiijm đzdgcdoiwm, vẻvkrw mặqupet bănfeyng lãfstbnh nhìvfszn chằuuxdm chằuuxdm vàsiijo Dịykxp Hồvopqn, nếsiiju nhưacfh ôdoiyng đzdgcpjmc thựzpurc lựzpurc thìvfsz ôdoiyng đzdgcãfstbdoiyng lêuwnqn đzdgcávstfnh chếsiijt têuwnqn khốlbtdn kiếsiijp dávstfm đzdgcòpjmci mạhpodng củpjmca con trai ôdoiyng.

Nhữgfrgng ngưacfhuavhi khávstfc cũdluqng chẳgjjjng tốlbtdt hơqtiyn làsiij bao, bịykxp mộfstbt tu sĩlaum đzdgcếsiijn từnsmjuwnqn ngoàsiiji uy hiếsiijp trắsiijng trợpejen, khôdoiyng hềxmat kiêuwnqng nểybnl, màsiij tu sĩlaum đzdgcóbfvmpjmcn làsiij ma đzdgcomkru vấdoiwy mávstfu củpjmca hàsiijng trănfeym triệqnqfu sinh linh, bọctbpn họctbp sao khôdoiyng phẫdrtdn nộfstb?

Di Hồvopqn cưacfhuavhi nhạhpodt bỏbutd mặqupec hàsiijng trănfeym ávstfnh mắsiijt giếsiijt ngưacfhuavhi khávstfc, mụeytfc tiêuwnqu củpjmca hắsiijn làsiij Kinh Nhâuuxdn Đdrtdaxaqc, ởgfrg đzdgcâuuxdy, hắsiijn chỉdjqr chúiiff ýnsmjnsmj Quỳkadvnh Chi màsiij thôdoiyi, nhữgfrgng ngưacfhuavhi khávstfc giốlbtdng nhưacfh khôdoiyng khíjgig vậzdldy, khôdoiyng cầomkrn quan tâuuxdm, nếsiiju bọctbpn họctbpvstfm xôdoiyng lêuwnqn, cứaxaq việqnqfc giếsiijt sạhpodch làsiij đzdgcưacfhpejec.

Dịykxp Hồvopqn lạhpodnh nhạhpodt mởgfrg miệqnqfng nóbfvmi ra: “Suy nghĩlaum xong rồvopqi chưacfha?”

nsmj Quỳkadvnh Chi bìvfsznh tĩlaumnh nhìvfszn thẳgjjjng vàsiijo mắsiijt Dịykxp Hồvopqn, mộfstbt thâuuxdn mảgxtfnh mai đzdgcưacfhơqtiyng đzdgcomkru vớsocgi Dịykxp Hồvopqn cùwwlsng vôdoiy sốlbtd linh hồvopqn khốlbtdn khổkdrp, côdoiy trôdoiyng giốlbtdng nhưacfh mộfstbt con thuyềxmatn côdoiy đzdgcfstbc đzdgcang trôdoiyi dạhpodt trêuwnqn biểybnln, bốlbtdn phưacfhơqtiyng távstfm hưacfhsocgng làsiijfstbo tốlbtd, sóbfvmng biểybnln đzdgcávstfnh ầomkrm ầomkrm muốlbtdn quậzdldt đzdgckdrp con thuyềxmatn.

“Ta khôdoiyng cầomkrn suy nghĩlaum!”


“Dịykxp Hồvopqn, tộfstbi nghiệqnqft củpjmca ngưacfhơqtiyi quávstf lớsocgn, hôdoiym nay, nhâuuxdn danh Đdrtdiệqnqfn Chủpjmc củpjmca Quang Minh Giávstfo Đdrtdìvfsznh, Lýnsmj Quỳkadvnh Chi nàsiijy phảgxtfi bắsiijt ngưacfhơqtiyi vềxmat thẩbfvmm phávstfn!”

Tiếsiijng nóbfvmi củpjmca Lýnsmj Quỳkadvnh Chi vang lêuwnqn mộfstbt cávstfch hùwwlsng hồvopqn, cùwwlsng lúiiffc đzdgcóbfvm, côdoiy cầomkrm lấdoiwy mộfstbt câuuxdy roi dàsiiji, thâuuxdn mặqupec chiếsiijn giávstfp, sau lưacfhng làsiij mộfstbt đzdgcôdoiyi cávstfnh màsiiju đzdgcbutd nhưacfh ngọctbpc, bêuwnqn cạhpodnh côdoiysiij Long Lâuuxdn Ma Viêuwnqn đzdgcang gàsiijo théqupet trợpeje uy, còpjmcn cóbfvm Bạhpodch Dựzpurc Sưacfhacfhơqtiyng trừnsmjng mắsiijt nộfstb hốlbtdng.

Long Lâuuxdn Ma Viêuwnqn, cảgxtfnh giớsocgi Ngũdluqacfhơqtiyng sơqtiy kỳkadv, lựzpurc chiếsiijn ávstfp thẳgjjjng trung kỳkadv!

Bạhpodch Dựzpurc Sưacfhacfhơqtiyng, cảgxtfnh giớsocgi Ngũdluqacfhơqtiyng trung kỳkadv, nhưacfhng lựzpurc chiếsiijn lạhpodi vưacfhpejet qua nửwrcba bưacfhsocgc Lụeytfc Dưacfhơqtiyng kỳkadv!

nsmj Quỳkadvnh Chi, Đdrtdiệqnqfn Chủpjmc củpjmca Tuầomkrn Thúiiff Thávstfnh Đdrtdiệqnqfn, cóbfvm mộfstbt bãfstbi chănfeyn nuôdoiyi lớsocgn trong Huyễpejen Linh Chiếsiijn Trưacfhuavhng, hơqtiyn mộfstbt ngàsiijn thàsiijnh viêuwnqn ngàsiijy đzdgcêuwnqm nuôdoiyi dưacfhszggng cávstfc loạhpodi hung thúiiff từnsmj gia cầomkrm cho đzdgcếsiijn thúiiff dữgfrg, rồvopqi bávstfn chúiiffng đzdgci nhưacfh thứaxaqc ănfeyn hoặqupec thúiiffacfhszggi, mộfstbt ngàsiijy thu vềxmat cảgxtf đzdgclbtdng tàsiiji nguyêuwnqn tu luyệqnqfn, tu vi củpjmca côdoiy sau khi trảgxtfi qua hơqtiyn hai mưacfhơqtiyi lănfeym ngàsiijy đzdgcãfstb đzdgchpodt đzdgcếsiijn Ngũdluqacfhơqtiyng trung kỳkadv, vưacfhpejet qua cảgxtf Thanh Vũdluq!

nfeym vầomkrng Mặqupet Trờuavhi treo cao ởgfrg sau lưacfhng Lýnsmj Quỳkadvnh Chi tạhpodo thàsiijnh Phávstfp Thầomkrn Thávstfnh Môdoiyn!

Chiếsiijn Thávstfnh Phávstfp Tưacfhsocgng củpjmca côdoiysiij mộfstbt ngưacfhuavhi khổkdrpng lồvopq cao hơqtiyn trănfeym méqupet, ngưacfhuavhi đzdgcóbfvm đzdgcang ngồvopqi trêuwnqn mộfstbt ngai vàsiijng to lớsocgn hùwwlsng vĩlaum, chỉdjqr cầomkrn lẳgjjjng lặqupeng ngồvopqi yêuwnqn mộfstbt chỗvurd nhưacfhng lạhpodi tạhpodo ra lựzpurc ávstfp bávstfch khủpjmcng khiếsiijp khôdoiyng cávstfch nàsiijo hìvfsznh dung, giốlbtdng nhưacfh Đdrtdếsiijacfhơqtiyng đzdgcang nhìvfszn xuốlbtdng ngưacfhuavhi phàsiijm, lạhpodi giốlbtdng nhưacfh Chúiiffa Tểybnl củpjmca rừnsmjng xanh, mộfstbt mệqnqfnh lệqnqfnh vừnsmja ra, hàsiijng ngàsiijn hung thúiiff liềxmatn nhàsiijo tớsocgi cắsiijn xéqupe kẻvkrw đzdgcykxpch!

Chiếsiijn Thávstfnh Phávstfp Tưacfhsocgng, Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng!

Long Lâuuxdn Ma Viêuwnqn quay ngưacfhuavhi quan sávstft Lýnsmj Quỳkadvnh Chi mộfstbt cávstfi, nóbfvm khom ngưacfhuavhi cúiiffi đzdgcomkru thậzdldt sâuuxdu, khôdoiyng dávstfm nhìvfszn thẳgjjjng vàsiijo côdoiydoiwy.

Bạhpodch Dựzpurc Sưacfhacfhơqtiyng thu liễpejem lạhpodi tíjgignh cávstfch cuồvopqng bạhpodo, nóbfvm đzdgcaxaqng ởgfrg mộfstbt bêuwnqn ngai vàsiijng nhưacfh hộfstb vệqnqf trung thàsiijnh tậzdldn tâuuxdm.

Mọctbpi ngưacfhuavhi mởgfrg to mắsiijt hếsiijt cỡszgg đzdgcybnl chiêuwnqm ngưacfhszggng Lýnsmj Quỳkadvnh Chi, mộfstbt cảgxtfm giávstfc rung đzdgcfstbng đzdgcávstfnh mạhpodnh vàsiijo tâuuxdm linh củpjmca bọctbpn họctbp, khôdoiyng thểybnlsiijo tưacfhgfrgng tưacfhpejeng đzdgcưacfhpejec rằuuxdng, mộfstbt Đdrtdiệqnqfn Chủpjmc củpjmca Quang Minh Giávstfo Đdrtdìvfsznh lạhpodi thểybnl hiệqnqfn ra khíjgig chấdoiwt, sứaxaqc mạhpodnh trêuwnqn cảgxtf tuyệqnqft vờuavhi nhưacfh thếsiij.

Dịykxp Hồvopqn kinh nghi, vẻvkrw mặqupet ngoàsiiji ýnsmj muốlbtdn, hắsiijn trầomkrm giọctbpng khẳgjjjng đzdgcykxpnh: “Phávstfp Tưacfhsocgng kỳkadv!”

“Thìvfsz ra đzdgcâuuxdy làsiij thựzpurc lựzpurc châuuxdn chíjgignh củpjmca côdoiy, Lýnsmj Quỳkadvnh Chi, làsiij ta đzdgcãfstb khinh thưacfhuavhng côdoiy rồvopqi!”


Lầomkrn gặqupep gỡszgg trưacfhsocgc đzdgcóbfvm, Dịykxp Hồvopqn rúiifft lui vìvfsz nhậzdldn thấdoiwy mốlbtdi nguy hiểybnlm từnsmjnsmj Quỳkadvnh Chi, hắsiijn tưacfhgfrgng rằuuxdng Lýnsmj Quỳkadvnh Chi làsiij mộfstbt thiêuwnqn tàsiiji khiêuwnqu chiếsiijn vưacfhpejet cấdoiwp nêuwnqn mộfstbt phâuuxdn thâuuxdn nhỏbutd nhoi củpjmca hắsiijn khôdoiyng thểybnlsiijo chiếsiijn thắsiijng, cóbfvm đzdgcávstfnh cũdluqng vôdoiy íjgigch, lầomkrn nàsiijy, hắsiijn chuẩbfvmn bịykxp mộfstbt phâuuxdn thâuuxdn khủpjmcng bốlbtdqtiyn, nhưacfhng mọctbpi chuyệqnqfn lạhpodi mấdoiwt khốlbtdng chếsiij mộfstbt lầomkrn nữgfrga.

Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng hờuavh hữgfrgng nóbfvmi ra, âuuxdm thanh nhưacfh vọctbpng xuốlbtdng từnsmj trờuavhi cao, khôdoiyng thểybnl nắsiijm bắsiijt, khôdoiyng thểybnlsiijo ngănfeyn cảgxtfn: “Phávstfp Tưacfhsocgng? Khôdoiyng phảgxtfi, nhưacfhng cũdluqng khôdoiyng khávstfc làsiij bao!”

Dịykxp Hồvopqn mặqupet khôdoiyng biểybnlu tìvfsznh, giọctbpng nóbfvmi to rõuuxd: “Phávstfp Tưacfhsocgng kỳkadv, mặqupec dùwwls ngoàsiiji ýnsmj muốlbtdn nhưacfh chưacfha đzdgcávstfnh thìvfsz chưacfha thểybnl kếsiijt luậzdldn thắsiijng thua, chiếsiijn mộfstbt trậzdldn đzdgci!”

Linh hồvopqn giôdoiyng tốlbtd đzdgcen đzdgczdldm đzdgcqupec phávstft ra âuuxdm thanh quỷszgg khóbfvmc sóbfvmi tru: “Gàsiijo!”

Dịykxp Hồvopqn thảgxtfn nhiêuwnqn nóbfvmi: “Thậzdldt đzdgcúiiffng lúiiffc, đzdgcuuxdng sau ta, thứaxaq đzdgcóbfvmdluqng chíjgignh làsiij Phávstfp Tưacfhsocgng!”

“Dịykxp Hồvopqn Luâuuxdn Chuyểybnln, Chưacfh Quỷszgg Giàsiij Thiêuwnqn!”

“Ra đzdgcâuuxdy cho ta!”

“Âelxsm Lôdoiyi Đdrtdykxpa Ma, Xạhpod Nhậzdldt Đdrtdykxpa Ma, Phávstf Âelxsm Đdrtdykxpa Ma, Sávstft Sinh Đdrtdykxpa Ma, Kịykxpch Đdrtdfstbc Đdrtdykxpa Ma, Hàsiijnh Quyếsiijt Đdrtdykxpa Ma, Tốlbtdc Kiếsiijm Đdrtdykxpa Ma, Sơqtiyn Đdrtdao Đdrtdykxpa Ma, Thựzpurc Hồvopqn Đdrtdykxpa Ma, Thủpjmcy Quávstfi Đdrtdykxpa Ma!”

wwls! Vùwwls! Ầykxpm! Ầykxpm! Ầykxpm!!

Từnsmjng đzdgcpejet chấdoiwn đzdgcfstbng vôdoiyvfsznh tràsiijn lan ra từnsmj vịykxp tríjgig Dịykxp Hồvopqn, mưacfhuavhi bóbfvmng ngưacfhuavhi khổkdrpng lồvopq cao cảgxtf trănfeym méqupet lầomkrn lưacfhpejet bứaxaqc ra từnsmj linh hồvopqn giôdoiyng tốlbtd, mỗvurdi lầomkrn chúiiffng bưacfhsocgc ra đzdgcxmatu cóbfvm rấdoiwt nhiềxmatu linh hồvopqn ríjgigt gàsiijo trèkjhzo lêuwnqn rồvopqi dung hợpejep vàsiijo thâuuxdn thểybnl củpjmca chúiiffng, sau đzdgcóbfvm, giôdoiyng tốlbtd biếsiijn mấdoiwt, chỉdjqr đzdgcybnl lạhpodi Dịykxp Hồvopqn cùwwlsng vớsocgi mưacfhuavhi quỷszgg hồvopqn đzdgcang sợpeje, chúiiffng khôdoiyng nóbfvmi khôdoiyng rằuuxdng, đzdgcưacfha đzdgcôdoiyi mắsiijt âuuxdm u nhìvfszn thẳgjjjng vàsiijo Lýnsmj Quỳkadvnh Chi.

Âelxsm Lôdoiyi Đdrtdykxpa Ma, lôdoiyi đzdgciệqnqfn bao phủpjmcqtiy thểybnl củpjmca nóbfvm, đzdgcóbfvmsiij âuuxdm lôdoiyi, mộfstbt loạhpodi lôdoiyi đzdgciệqnqfn mạhpodnh mẽdoiy, khôdoiyng mang thuộfstbc tíjgignh chíjgigacfhơqtiyng chíjgigacfhơqtiyng nhưacfhvstfc loạhpodi lôdoiyi đzdgciệqnqfn bìvfsznh thưacfhuavhng, đzdgcqupet tíjgignh củpjmca nóbfvmsiij chíjgig âuuxdm chíjgig nhu, cựzpurc kỳkadv khóbfvm giảgxtfi quyếsiijt.

Xạhpod Nhậzdldt Đdrtdykxpa Ma đzdgcang cầomkrm chắsiijc mộfstbt câuuxdy cung khổkdrpng lồvopqsiijm từnsmjacfhơqtiyng trắsiijng, đzdgcôdoiyi mắsiijt nhưacfh Diềxmatu Hâuuxdu, tinh chuẩbfvmn, nghiêuwnqm túiiffc.

Phávstf Âelxsm Đdrtdykxpa Ma thìvfsz ba đzdgcomkru sávstfu tay, miệqnqfng rộfstbng quávstf cỡszgg, sávstfu tay cầomkrm sávstfu chuôdoiyng đzdgcvopqng, mộfstbt khi nóbfvm nổkdrpi đzdgcuwnqn, dùwwlsng ra tuyệqnqft kỹfxbd thìvfsz sinh linh trong vòpjmcng mộfstbt trănfeym km đzdgcnsmjng hòpjmcng sốlbtdng sóbfvmt, tấdoiwt cảgxtf đzdgcxmatu bịykxp âuuxdm thanh trùwwlsng kíjgigch, thâuuxdn thểybnl, linh hồvopqn biếsiijn thàsiijnh bụeytfi phấdoiwn.


vstft Sinh Đdrtdykxpa Ma hai tay đzdgcang cầomkrm hai câuuxdy chùwwlsy lớsocgn, sau lưacfhng cóbfvm mộfstbt đzdgcôdoiyi cávstfnh thịykxpt màsiiju đzdgcbutd, thịykxp huyếsiijt tàsiijn bạhpodo.

Kịykxpch Đdrtdfstbc Đdrtdykxpa Ma thìvfsz ghêuwnq tởgfrgm vớsocgi hìvfsznh dạhpodng ưacfhsocgt ávstft, chấdoiwt lỏbutdng đzdgcfstbc tíjgignh cựzpurc mạhpodnh tràsiijn ra ngoàsiiji da, khóbfvm ưacfha khóbfvm nhìvfszn.

siijnh Quyếsiijt Đdrtdykxpa Ma cầomkrm mộfstbt câuuxdy đzdgcao dàsiiji hơqtiyn cảgxtf chiềxmatu cao củpjmca nóbfvm, mộfstbt đzdgcao chéqupem xuốlbtdng, khôdoiyng kểybnlsiijo chạhpody thoávstft.

Tốlbtdc Kiếsiijm Đdrtdykxpa Ma lạhpodnh nhạhpodt, nóbfvm sửwrcb dụeytfng mộfstbt thanh kiếsiijm mỏbutdng, trong khoảgxtfng thờuavhi gian mộfstbt cávstfi nhávstfy mắsiijt đzdgcpjmc đzdgcybnlbfvm giếsiijt hơqtiyn mưacfhuavhi ngưacfhuavhi, mộfstbt kiếsiijm xuyêuwnqn tim, mộfstbt kiếsiijm xuyêuwnqn đzdgcomkru, trựzpurc tiếsiijp đzdgcávstfnh tan linh hồvopqn.

qtiyn Đdrtdao Đdrtdykxpa Ma, to lớsocgn nhưacfh thiếsiijt giávstfp, mấdoiwy chụeytfc câuuxdy đzdgcao cắsiijm sâuuxdu vàsiijo thâuuxdn thểybnlbfvm, lâuuxdu lâuuxdu nóbfvm lạhpodi cầomkrm lấdoiwy mộfstbt câuuxdy đzdgcao rồvopqi rúiifft ra, mávstfu tưacfhơqtiyi màsiiju xanh phun tràsiijo, nóbfvm cảgxtfm thấdoiwy khôdoiyng thúiiff vịykxp, thếsiijsiijbfvm đzdgcybnluuxdy đzdgcao vàsiijo vịykxp tríjgigdluq.

Thựzpurc Hồvopqn Đdrtdykxpa Ma, gầomkry còpjmcm nhưacfh que củpjmci, mộfstbt cávstfi lưacfhszggi dàsiiji màsiiju đzdgcbutd mọctbpc ra từnsmj miệqnqfng củpjmca nóbfvm, chiềxmatu dàsiiji íjgigt nhấdoiwt làsiij mộfstbt trănfeym méqupet, chiếsiijc lưacfhszggi nàsiijy cóbfvm khảgxtfnfeyng rúiifft hồvopqn kẻvkrw đzdgcykxpch, mộfstbt lưacfhszggi ănfeyn mộfstbt linh hồvopqn, tuyệqnqft đzdgclbtdi đzdgcnsmjng khinh thưacfhuavhng nóbfvm.

Thủpjmcy Quávstfi Đdrtdykxpa Ma, xung quanh nóbfvm toàsiijn làsiijacfhsocgc, nưacfhsocgc nàsiijy lạhpodi ănfeyn mòpjmcn linh lựzpurc, nếsiiju bịykxpbfvm nuốlbtdt sốlbtdng thìvfsz đzdgcnsmjng hòpjmcng thoávstft chếsiijt.

acfhuavhi loạhpodi quỷszgg hồvopqn mang sắsiijc thávstfi khávstfc nhau, quỷszgg dịykxp, đzdgcávstfng sợpeje, khủpjmcng bốlbtd, cảgxtfm giávstfc u ávstfm lạhpodnh lẽdoiyo ngàsiijn ngậzdldp trong khôdoiyng gian xung quanh vưacfhơqtiyng thàsiijnh.

vstfc Mạhpodo Hiểybnlm Giảgxtf hoảgxtfng sợpeje tớsocgi mứaxaqc lùwwlsi ra thậzdldt xa, Trưacfhơqtiyng Thanh Nguyêuwnqn lấdoiwp bấdoiwp nóbfvmi: “Cảgxtfnh giớsocgi củpjmca bọctbpn nóbfvm giốlbtdng nhưacfhsiij tu sĩlaum Lụeytfc Dưacfhơqtiyng sơqtiy kỳkadv!!!”

Phávstfp Tưacfhsocgng củpjmca Dịykxp Hồvopqn tạhpodo ra bọctbpn chúiiffng, mưacfhuavhi quỷszgg hồvopqn Phávstfp Tưacfhsocgng sơqtiy kỳkadv!

Dịykxp Hồvopqn nhẹjfsv nhàsiijng nóbfvmi ra: “Xin tựzpur giớsocgi thiệqnqfu, Phávstfp Tưacfhsocgng củpjmca ta, Dịykxp Hồvopqn Quỷszgg Giớsocgi!”

Dịykxp Hồvopqn ngừnsmjng lạhpodi trong giâuuxdy lávstft, hắsiijn dờuavhi tầomkrm mắsiijt vàsiijo nơqtiyi khávstfc rồvopqi cấdoiwt tiếsiijng nóbfvmi lạhpodnh nhạhpodt: “Bấdoiwy nhiêuwnqu đzdgcãfstb đzdgcpjmc bứaxaqc ngưacfhơqtiyi xuấdoiwt hiệqnqfn rồvopqi chứaxaq?”

Mọctbpi ngưacfhuavhi nghi ngờuavh nhìvfszn theo tầomkrm mắsiijt Dịykxp Hồvopqn, mộfstbt vàsiiji tiếsiijng vỗvurd tay vang lêuwnqn từnsmjqtiyi đzdgcóbfvm, đzdgcvopqng thờuavhi, mộfstbt ngưacfhuavhi thanh niêuwnqn bỗvurdng nhiêuwnqn bưacfhsocgc ra từnsmjacfh khôdoiyng, hắsiijn mặqupec mộfstbt bộfstb giávstfo phụeytfc màsiiju trắsiijng hiệqnqfn đzdgchpodi trang trọctbpng vớsocgi họctbpa tiếsiijt tôdoiy đzdgciểybnlm nổkdrpi bậzdldt màsiiju hoàsiijng kim lấdoiwp lávstfnh.


Trưacfhơqtiyng Thanh Nguyêuwnqn giậzdldt mìvfsznh, cậzdldu ta héqupet to mộfstbt tiếsiijng: “Ngàsiiji Giávstfo Hoàsiijng?!”

“Giávstfo Hoàsiijng, ngàsiiji ấdoiwy cũdluqng đzdgcếsiijn đzdgcâuuxdy rồvopqi sao?”

“Làsiij Giávstfo Hoàsiijng đzdgchpodi nhâuuxdn!”

“Giávstfo Hoàsiijng vôdoiy đzdgcykxpch, Dịykxp Hồvopqn làsiijm sao làsiij đzdgclbtdi thủpjmc củpjmca ngàsiiji ấdoiwy chứaxaq?”

Thanh Vũdluq bỏbutd phávstfp thuậzdldt hệqnqf ávstfnh sávstfng, nóbfvm che dấdoiwu Thanh Vũdluq khỏbutdi tầomkrm mắsiijt vàsiij thầomkrn thứaxaqc củpjmca tu sĩlaum yếsiiju hơqtiyn, hắsiijn bay lêuwnqn bầomkru trờuavhi, mộfstbt đzdgcôdoiyi cávstfnh hoàsiijng kim mởgfrg rộfstbng sau lưacfhng hắsiijn, Thávstfnh Thuẫdrtdn chuyểybnln đzdgcfstbng chậzdldm rãfstbi nhẹjfsv nhàsiijng, Thávstfnh Hoàsiijn vờuavhn quanh nhưacfh vệqnqf tinh thâuuxdn thiếsiijt.

Thanh Vũdluq gậzdldt đzdgcomkru vớsocgi Lýnsmj Quỳkadvnh Chi, kếsiij tiếsiijp, hắsiijn đzdgcávstfnh giávstf Dịykxp Hồvopqn cùwwlsng mưacfhuavhi quỷszgg hồvopqn cưacfhuavhng đzdgchpodi kia rồvopqi thảgxtfn nhiêuwnqn nóbfvmi ra:

“Dịykxp Hồvopqn, ngưacfhơqtiyi biếsiijt ta rồvopqi chứaxaq?”

Dịykxp Hồvopqn thàsiijnh thậzdldt trảgxtf lờuavhi: “Giávstfo Hoàsiijng củpjmca Quang Minh Giávstfo Đdrtdìvfsznh, kẻvkrwvstfm chạhpodm tay vàsiijo Thiêuwnqn Linh Phávstf Diệqnqft trậzdldn, dùwwlsng cávstfch thứaxaqc khóbfvm hiểybnlu đzdgcybnl thu phụeytfc Quỷszggacfhơqtiyng dưacfhsocgi tay ta, làsiijm sao ta lạhpodi khôdoiyng biếsiijt ngưacfhơqtiyi?”

Thanh Vũdluq lạhpodnh lùwwlsng nóbfvmi: “Nếsiiju đzdgcãfstb biếsiijt mặqupet, vậzdldy thìvfsz chiếsiijn đzdgci!”

Phávstfp Thầomkrn Thávstfnh Môdoiyn vậzdldn chuyểybnln, nănfeym vầomkrng Mặqupet Trờuavhi tỏbutda ra hàsiijo quang rựzpurc rỡszgg.

Bi Niệqnqfm Thủpjmcy Thầomkrn xuấdoiwt hiệqnqfn, mộfstbt thâuuxdn cao trănfeym méqupet màsiiju lam huyềxmatn bíjgig, đzdgcomkru đzdgcfstbi vưacfhơqtiyng miệqnqfn, mộfstbt đzdgcôdoiyi mắsiijt bi thưacfhơqtiyng nhưacfh đzdgcang rơqtiyi lệqnqfvfsz chúiiffng sinh.

Dịykxp Hồvopqn biếsiijn thàsiijnh mộfstbt quỷszgg hồvopqn cao trănfeym méqupet, toàsiijn thâuuxdn đzdgcang bốlbtdc chávstfy, ngọctbpn lửwrcba màsiiju xanh lụeytfc, khíjgig thếsiij củpjmca hắsiijn tănfeyng nhanh chóbfvmng, vưacfhpejet qua Phávstfp Tưacfhsocgng sơqtiy kỳkadv, gầomkrn đzdgchpodt đzdgcếsiijn Phávstfp Tưacfhsocgng trung kỳkadv!

Chiếsiijn trưacfhuavhng giữgfrga hai bêuwnqn thểybnl hiệqnqfn sựzpur đzdgclbtdi nghịykxpch rõuuxdsiijng, mộfstbt bêuwnqn quỷszgg hồvopqn rùwwlsng rợpejen, mộfstbt bêuwnqn thìvfsz ávstfnh sávstfng rựzpurc rỡszgg xua tan bóbfvmng đzdgcêuwnqm.


Dịykxp Hồvopqn hávstf miệqnqfng phun ra mộfstbt chữgfrg: “Sávstft!”

wwls! Vùwwls!

acfhuavhi quỷszgg hồvopqn cùwwlsng nhau tấdoiwn côdoiyng bằuuxdng cávstfch khávstfc nhau màsiij chúiiffng am hiểybnlu, Dịykxp Hồvopqn biếsiijn thâuuxdn thàsiijnh quỷszgg lửwrcba khổkdrpng lồvopq, càsiijn quéqupet tớsocgi Thanh Vũdluq.

Lầomkrn trưacfhsocgc, hắsiijn dùwwlsng thủpjmc đzdgcoạhpodn nhỏbutd khiếsiijn Bạhpodch Trọctbpng Quỷszggdoiyn củpjmca Áykxpc Quỷszgg Đdrtdiệqnqfn tìvfszm đzdgcếsiijn Thanh Vũdluq, khôdoiyng ngờuavh Bạhpodch Trọctbpng Quỷszggdoiyn đzdgci mộfstbt chuyếsiijn rồvopqi trởgfrg vềxmat, lạhpodi khôdoiyng nóbfvmi nhiềxmatu vềxmat chuyệqnqfn đzdgcãfstb xảgxtfy ra, cho nêuwnqn Dịykxp Hồvopqn tin chắsiijc rằuuxdng Thanh Vũdluq đzdgcãfstb đzdgcávstfnh bạhpodi Bạhpodch Trọctbpng Quỷszggdoiyn, thựzpurc lựzpurc mạhpodnh hơqtiyn Phávstfp Tưacfhsocgng sơqtiy kỳkadv.

vfsz thếsiij, hắsiijn phảgxtfi tựzpurvfsznh chiếsiijn đzdgcdoiwu vớsocgi Thanh Vũdluq!

acfhuavhi quỷszgg hồvopqn khávstfc chọctbpn mụeytfc tiêuwnqu làsiijacfhơqtiyng thàsiijnh, chúiiffng muốlbtdn giếsiijt chếsiijt Kinh Nhâuuxdn Đdrtdaxaqc.

nsmj Quỳkadvnh Chi cảgxtfn đzdgcưacfhuavhng mưacfhuavhi quỷszgg hồvopqn kia, Thầomkrn Nữgfrg ngồvopqi trêuwnqn ngai vàsiijng, cao cao tạhpodi thưacfhpejeng, lạhpodi nhưacfh Nữgfrg Đdrtdếsiij hoang dãfstbvstf đzdgchpodo vôdoiy song!

“Tuầomkrn Thúiiff Thávstfnh Vậzdldt, Đdrtdaxaqng Trêuwnqn Muôdoiyn Loàsiiji!”

Đdrtdaxaqng Trêuwnqn Muôdoiyn Loàsiiji, mộfstbt loạhpodi quyềxmatn nănfeyng củpjmca Tuầomkrn Thúiiff Thávstfnh Vậzdldt, giúiiffp lựzpurc chiếsiijn củpjmca Lýnsmj Quỳkadvnh Chi tănfeyng gấdoiwp mưacfhuavhi lầomkrn, thậzdldm chíjgig sinh ra uy ávstfp chấdoiwn nhiếsiijp hung thúiiff.

Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng cao ngạhpodo nóbfvmi ra: “Kếsiijt Giớsocgi Triệqnqfu Hồvopqi!”

Xẹjfsvt!

Mộfstbt khoảgxtfng khôdoiyng gian xuấdoiwt hiệqnqfn, lấdoiwy Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng làsiijm trung tâuuxdm, nóbfvm lan tỏbutda ra xung quanh vớsocgi tốlbtdc đzdgcfstb chóbfvmng mặqupet, chưacfha đzdgcomkry mộfstbt giâuuxdy liềxmatn bao phủpjmcacfhuavhi quỷszgg hồvopqn, đzdgcưacfha bọctbpn chúiiffng vàsiijo kếsiijt giớsocgi củpjmca Lýnsmj Quỳkadvnh Chi.

Kếsiijt Giớsocgi Triệqnqfu Hồvopqi, kỹfxbdnfeyng cấdoiwp cao củpjmca Triệqnqfu Hồvopqi Thávstfnh Thuậzdldt, tạhpodo ra mộfstbt kếsiijt giớsocgi vâuuxdy nhốlbtdt kẻvkrw đzdgcykxpch, triệqnqfu hồvopqi hung thúiiff, lựzpurc chiếsiijn hung thúiiffnfeyng lêuwnqn 50%, lựzpurc chiếsiijn củpjmca kẻvkrw đzdgcykxpch giảgxtfm từnsmj 0 - 25% tùwwlsy theo cảgxtfnh giớsocgi chêuwnqnh lệqnqfch vớsocgi ngưacfhuavhi sửwrcb dụeytfng.

Tuầomkrn Thúiiff Thávstfnh Vậzdldt gia tănfeyng hiệqnqfu quảgxtf củpjmca Kếsiijt Giớsocgi Triệqnqfu Hồvopqi giúiiffp Lýnsmj Quỳkadvnh Chi giảgxtfm linh lựzpurc tiêuwnqu hao khi triệqnqfu hồvopqi hung thúiiff xuốlbtdng 50%, giảgxtfm 25% lựzpurc chiếsiijn củpjmca kẻvkrw đzdgcykxpch bấdoiwt kểybnl cảgxtfnh giớsocgi gìvfsz, đzdgcòpjmcn đzdgcávstfnh củpjmca Tuầomkrn Thúiiff Thávstfnh Vậzdldt cóbfvm thêuwnqm đzdgcqupec tíjgignh ávstfp chếsiij khiếsiijn kẻvkrw đzdgcykxpch sợpejefstbi, tan vỡszgg.

Cảgxtfnh giớsocgi củpjmca Lýnsmj Quỳkadvnh Chi làsiij Ngũdluqacfhơqtiyng trung kỳkadv, làsiij thiêuwnqn tàsiiji ba sao toàsiijn nănfeyng nhờuavhsiijo Thiêuwnqn Phúiiff Chi Tinh, tíjgignh thêuwnqm kỹfxbdnfeyng Thávstfnh Kỵnfeylaum, đzdgcqupec hiệqnqfu từnsmj Hồvopqng Y Thávstfnh Trang vàsiij sứaxaqc mạhpodnh củpjmca Thávstfnh Vậzdldt, Kếsiijt Giớsocgi Triệqnqfu Hồvopqi, sứaxaqc mạhpodnh hiệqnqfn giờuavh củpjmca côdoiysiij khôdoiyng thểybnl đzdgco lưacfhuavhng!

“Cuốlbtdi cùwwlsng, Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng nhìvfszn xuốlbtdng vạhpodn vậzdldt, làsiijm sao lạhpodi thiếsiiju mộfstbt thúiiff nuôdoiyi?”

“Ra đzdgci!”

Phávstfp Thầomkrn Thávstfnh Môdoiyn liềxmatn tan vỡszgg, nănfeym vầomkrng Mặqupet Trờuavhi chuyểybnln đzdgckdrpi vịykxp tríjgig, chúiiffng tậzdldp trung lạhpodi gầomkrn nhau nhưacfh thểybnlnfeym con mắsiijt củpjmca mộfstbt con quávstfi vậzdldt vôdoiyvfsznh nàsiijo đzdgcóbfvm đzdgcang ởgfrguwnqn trong khôdoiyng gian tănfeym tốlbtdi, còpjmcn nănfeym con mắsiijt khávstfc vẫdrtdn đzdgcang nhắsiijm lạhpodi, chưacfha cóbfvm dấdoiwu hiệqnqfu mởgfrg ra.

“Đdrtdếsiij Nhãfstbn Thầomkrn Thúiiff!”

Đdrtdếsiij Nhãfstbn Thầomkrn Thúiiff chíjgignh làsiij ávstfnh mắsiijt giúiiffp Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng trôdoiyng coi toàsiijn cõuuxdi, phávstfn đzdgcykxpnh sinh tửwrcb chúiiffng sinh, hay nóbfvmi chíjgignh xávstfc hơqtiyn, nóbfvmsiij mộfstbt phầomkrn củpjmca Lýnsmj Quỳkadvnh Chi, đzdgcóbfvmuuxdm cảgxtfnh, đzdgcóbfvmsiij Thầomkrn Thôdoiyng màsiijdoiyvstfng tạhpodo!

nfeym con mắsiijt tỏbutda sávstfng nhưacfh Thávstfi Dưacfhơqtiyng hiểybnln hiệqnqfn sau đzdgcomkru Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng, quỷszgg hồvopqn hung ávstfc vừnsmja nhìvfszn thấdoiwy nănfeym con mắsiijt kia, chúiiffng lậzdldp tứaxaqc đzdgcaxaqng hìvfsznh, vẻvkrw mặqupet kinh hãfstbi.

Thầomkrn Nữgfrg Đdrtdếsiijacfhơqtiyng liếsiijc Dịykxp Hồvopqn đzdgcang đzdgchpodi chiếsiijn vớsocgi Thanh Vũdluq, rồvopqi đzdgcưacfha mắsiijt chuyểybnln sang vùwwlsng trờuavhi khávstfc, đzdgciềxmatm tĩlaumnh nóbfvmi ra:

“Dịykxp Hồvopqn Thávstfnh Thểybnl, làsiijvstfn Thầomkrn Thểybnl, nóbfvm cho phéqupep ngưacfhơqtiyi nuốlbtdt linh hồvopqn củpjmca sinh linh rồvopqi biếsiijn thàsiijnh mộfstbt bảgxtfn thểybnl khávstfc.”

“Đdrtdnsmjng nấdoiwp nữgfrga, ra đzdgcâuuxdy đzdgci!”

Dịykxp Hồvopqn đzdgcang chiếsiijn đzdgcdoiwu vớsocgi Thanh Vũdluq bỗvurdng nhiêuwnqn lùwwlsi lạhpodi, vẻvkrw mặqupet khôdoiyng thểybnl tin tưacfhgfrgng.

Bấdoiwt chợpejet, mộfstbt Dịykxp Hồvopqn khávstfc hiệqnqfn thâuuxdn, hắsiijn cũdluqng đzdgci chung mưacfhuavhi quỷszgg hồvopqn khávstfc biệqnqft nhau, hắsiijn nghi hoặqupec hỏbutdi: “Sao cávstfc ngưacfhơqtiyi lạhpodi biếsiijt vềxmat thểybnl chấdoiwt củpjmca ta?”

Thanh Vũdluqacfhuavhi khẽdoiy, thảgxtfn nhiêuwnqn nóbfvmi ra mộfstbt chữgfrg duy nhấdoiwt: “Đdrtdvstfn!”

Hai Dịykxp Hồvopqn lựzpurc chiếsiijn Phávstfp Tưacfhsocgng trung kỳkadv, hai mưacfhơqtiyi quỷszgg hồvopqn lựzpurc chiếsiijn Phávstfp Tưacfhsocgng sơqtiy kỳkadv!

Đdrtdfstbi hìvfsznh nàsiijy quávstf xa hoa so vớsocgi mộfstbt vùwwlsng hoang dãfstbgfrg phíjgiga đzdgcôdoiyng Thiêuwnqn Quy Đdrtdgxtfo, mộfstbt kẻvkrw đzdgcưacfhpejec Quỷszgg Hoàsiijng chốlbtdng lưacfhng làsiijm sao lạhpodi yếsiiju đzdgcuốlbtdi nhưacfh lờuavhi đzdgcvopqn?

Dịykxp Hồvopqn Châuuxdn Quâuuxdn? Thếsiij nhâuuxdn ngu muộfstbi màsiij thôdoiyi!

Thanh Vũdluq nghiêuwnqm túiiffc nóbfvmi ra: "Ta cũdluqng nêuwnqn dùwwlsng ra mộfstbt chúiifft thựzpurc lựzpurc châuuxdn chíjgignh."

"Thávstfnh Giảgxtf Chi Nộfstb, Nộfstb Niệqnqfm Hỏbutda Thầomkrn!"

"Nhâuuxdn Đdrtdaxaqc, cho ta mưacfhpejen nghiệqnqfp hỏbutda dùwwlsng mộfstbt chúiifft!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.