Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 812 : Trận chiến trong chủ thành (2)

    trước sau   
Mộphsft bêvimun kházjsdc, linh lựsvhtc quanh ngưygxhiheti Thanh Thu ngưygxhng tụftvj thàzzwonh từyrpbng chữbvulzzwou đuuequjkaygxhơifpyi nhưygxhzjsdu, Nhâhmajn, Lễgjfp, Nghĩdauha, Trípitf, Típitfn.

Cổzjsd Thanh Thu cao giọpeqdng nógqppi lớfgjbn: “Trấxmkwn ázjsdp!”

krjnm chữbvul khổzjsdng lồynfoifpyi xuốzzueng bằnpozng tốzzuec đuueqphsfygxhlthft bậrwofc tấxmkwn côrkegng yêvimuu lang, cậrwofu dùdauhng Tuyêvimun Cổzjsd Tházjsdi Nhạuueqc Tházjsdnh Thểewoq, kếaicft hợlthfp vớfgjbi lễgjfp nghĩdauha màzzwo cậrwofu họpeqdc đuueqưygxhlthfc rồynfoi tạuueqo thàzzwonh pházjsdp thuậrwoft tấxmkwn côrkegng kẻzduc đuueqlpdich vềrujk cảkeye thâhmajn thểewoqzzwo linh hồynfon, khiếaicfn kẻzduc đuueqlpdich bịlpdi ázjsdp lựsvhtc, mấxmkwt đuueqi sứpiavc chiếaicfn đuueqxmkwu, thậrwofm chípitfkrjnm chữbvul kia cònymkn ảkeyenh hưygxhnpozng đuueqếaicfn nhữbvulng yêvimuu ma kházjsdc, làzzwom bọpeqdn chúyrpbng khógqpp chịlpdiu, lồynfong ngựsvhtc chậrwofp chùdauhng vìmbnh khógqpp chịlpdiu.

aicfm! Ầaicfm!

vimuu lang dùdauhng đuueqôrkegi mắufkrt màzzwou đuuequjka củuxrta dãtxbe thúyrpb, nógqppyrpbvimun mộphsft cázjsdch kinh dịlpdi rồynfoi házjsd miệkdlbng phun ra mộphsft cơifpyn giógqpp mạuueqnh, hai luồynfong sứpiavc mạuueqnh va chạuueqm vàzzwoo nhau rồynfoi nổzjsd tung.

vimuu lang biếaicfn mấxmkwt ngay tạuueqi chỗgqpp, nógqpp xuấxmkwt hiệkdlbn gầohpyn Thanh Thu rồynfoi dùdauhng sứpiavc cắufkrn vàzzwoo phầohpyn cổzjsd Thanh Thu.


“Kỳmbnhhmajn Thuẫpitfn!”

Thanh Thu bìmbnhnh tĩdauhnh kếaicft ấxmkwn, linh lựsvhtc tạuueqo thàzzwonh mộphsft cázjsdi thuẫpitfn cógqppmbnhnh khiêvimuu khắufkrc giốzzueng nhưygxh mộphsft con Kỳmbnhhmajn đuuequfkrm mìmbnhnh trong cơifpyn bãtxbeo lôrkegi đuueqiệkdlbn, cázjsdi thuẫpitfn chặvbnbn đuueqpiavng đuueqònymkn tấxmkwn côrkegng hiểewoqm hógqppc củuxrta yêvimuu lang khiếaicfn nógqppvimuu gàzzwoo vìmbnh đuueqau răkrjnng, đuueqázjsdng hậrwofn nhấxmkwt làzzworkegi đuueqiệkdlbn cònymkn giậrwoft nógqpp khiếaicfn bộphsfrkegng củuxrta nógqpp dựsvhtng ngưygxhlthfc hếaicft cảkeyevimun.

Thanh Thu bịlpdi đuueqpitfy mạuueqnh ra đuueqnpozng sau vìmbnh lựsvhtc phảkeyen chấxmkwn quázjsd lớfgjbn khiếaicfn cậrwofu mấxmkwt thăkrjnng bằnpozng, yêvimuu lang liềrujkn giếaicft tớfgjbi nhưygxhng bịlpdi ngăkrjnn cảkeyen bởnpozi mộphsft quảkeye cầohpyu lửphyta khổzjsdng lồynfo.

“Đsiipázjsdm ruồynfoi nhặvbnbng đuueqázjsdng chếaicft!” Nógqppzzwoo thévbmgt chógqppi tai, mógqppng vuốzzuet đuueqrwofp xuốzzueng pházjsd hếaicft mấxmkwy pházjsdp thuậrwoft cảkeyen đuueqưygxhihetng.

“Trấxmkwn!” Thanh Thu phun mộphsft ngụftvjm mázjsdu tưygxhơifpyi, đuueqôrkegi mắufkrt lãtxbenh tĩdauhnh, linh lựsvhtc biếaicfn đuueqzjsdi thàzzwonh pházjsdp thuậrwoft đuueqázjsdnh giếaicft yêvimuu lang. Nếaicfu khôrkegng phảkeyei cógqpp sựsvht hỗgqpp trợlthf tậrwofn tìmbnhnh từyrpb ngoàzzwoi từyrpb Cổzjsd Thanh Thu đuueqãtxbe bịlpdivimuu lang nuốzzuet sốzzueng rồynfoi, cậrwofu cũkqhang phảkeyei bảkeyeo đuueqkeyem sựsvht an toàzzwon củuxrta bọpeqdn họpeqd.

Trậrwofn chiếaicfn ởnpozifpyi kházjsdc cũkqhang ázjsdc liệkdlbt chẳzjsdng kévbmgm, Nham Ngụftvjc kípitfch hoạuueqt Nham Ngụftvjc Đsiipuueqo Thểewoq, biếaicfn thàzzwonh mộphsft ngưygxhiheti thanh niêvimun đuueqorxpp trai, đuueqôrkegi mắufkrt trốzzueng rỗgqppng, từyrpbng quyềrujkn, từyrpbng quyềrujkn đuueqrwofp thẳzjsdng vàzzwoo mặvbnbt củuxrta mộphsft con yêvimuu tưygxhlthfng, nógqpp bịlpdi đuueqázjsdnh bay lêvimun khôrkegng trung rồynfoi ngãtxbe đuueqùdauhng xuốzzueng đuueqxmkwt.

“Khốzzuen kiếaicfp, têvimun quázjsdi vậrwoft nàzzwoy…!” Nógqppvimuu thảkeyem trong lònymkng, nhanh nhẹorxpn đuueqpiavng lêvimun trázjsdnh câhmajy đuueqao củuxrta Trầohpyn A Ngưygxhu, nógqpp hung hăkrjnng đuueqâhmajm tớfgjbi đuueqázjsdnh bay Nguyễgjfpn Nhâhmajn Hiếaicfu.

Áuueqo giázjsdp Nhâhmajn Hiếaicfu đuueqang mặvbnbc đuueqrujku názjsdt hếaicft, cảkeye ngưygxhiheti đuueqohpyy mázjsdu nhưygxhng cậrwofu ta vẫpitfn khôrkegng bỏujka cuộphsfc, cậrwofu ta cầohpym mộphsft cázjsdi thuẫpitfn lớfgjbn, luôrkegn đuueqpiavng ra ngăkrjnn cảkeyen đuueqònymkn tấxmkwn côrkegng giếaicft ngưygxhiheti củuxrta yêvimuu tưygxhlthfng.

Mạuueqc Ảsxitnh Quâhmajn trôrkegng giốzzueng mộphsft con sưygxh tửphyt cuồynfong bạuueqo, cầohpym đuueqao chévbmgm tớfgjbi khiếaicfn yêvimuu nhệkdlbn đuueqau khổzjsd, bốzzuen chặvbnbt bịlpdi chặvbnbt đuueqpiavt, Ảsxitnh Quâhmajn quázjsd hung hãtxben, lạuueqi khôrkegng sợlthf bịlpdi thưygxhơifpyng, yêvimuu nhệkdlbn đuueqang típitfnh đuueqếaicfn chuyệkdlbn tìmbnhm đuueqưygxhihetng lui nhưygxhng luôrkegn thấxmkwt bạuueqi, càzzwong lúyrpbc càzzwong tuyệkdlbt vọpeqdng.

vimu Sửphyt Hiềrujkn làzzwo thiêvimun tàzzwoi hai sao củuxrta Yêvimuu Nguyệkdlbt Kiếaicfm Tôrkegng, lạuueqi cònymkn dùdauhng Phong Hỏujkaa Linh Tủuxrty rèqgran luyệkdlbn, tẩpitfy tạuueqp chấxmkwt trong cơifpy thểewoq, đuueqrujk cao đuueqphsf tinh khiếaicft linh lựsvhtc, đuueqphsft pházjsd đuueqếaicfn cảkeyenh giớfgjbi Kếaicft Đsiipan viêvimun mãtxben, lựsvhtc chiếaicfn mạuueqnh hơifpyn yêvimuu ma Nguyêvimun Anh sơifpy kỳmbnh.

Sửphyt Hiềrujkn cònymkn cógqpp phốzzuei hợlthfp vớfgjbi cázjsdc đuueqkdlb tửphytvimuu Nguyệkdlbt Kiếaicfm Tôrkegng kházjsdc nêvimun đuueqpitfy cho yêvimuu xàzzwozzwoo tuyệkdlbt cảkeyenh, chẳzjsdng lâhmaju nữbvula liềrujkn bịlpdi chévbmgm giếaicft.

Ngoàzzwoi Nôrkeg Lệkdlb Chủuxrt Thàzzwonh, Tházjsdi Dưygxhơifpyng Thầohpyn Vệkdlbzzwozjsdt thủuxrt nhìmbnhn xem trậrwofn chiếaicfn, họpeqd đuueqãtxbe xửphytikfm sạuueqch sẽnymk, chévbmgm giếaicft yêvimuu ma, bắufkrt giữbvul phầohpyn lớfgjbn Quảkeyen Nôrkeg đuueqewoq tra hỏujkai, chỉikfmnymkn lạuueqi năkrjnm yêvimuu ma trong Nôrkeg Lệkdlb Chủuxrt Thàzzwonh màzzwo thôrkegi.

Mộphsft sốzzue ngưygxhiheti dâhmajn gầohpyn đuueqógqpp hiếaicfu kỳmbnhvimun chạuueqy đuueqếaicfn quan sázjsdt, vẻzduc mặvbnbt ngâhmajy ngốzzuec vìmbnh trậrwofn chiếaicfn quázjsd thảkeyem khốzzuec, nhógqppm thiếaicfu niêvimun thiếaicfu nữbvul đuueqpitfm mázjsdu, yêvimuu ma rípitft gàzzwoo, yêvimuu lựsvhtc ngậrwofp trờiheti, bọpeqdn chúyrpbng cònymkn dùdauhng pházjsdp bảkeyeo phảkeyen côrkegng, chévbmgm giếaicft đuueqếaicfn đuueqvimun cuồynfong.


Thanh Vũkqhazzwo Lilith vẫpitfn cònymkn đuueqpiavng trêvimun lưygxhng Lam Sưygxhơifpyng Thiêvimun Đsiipiểewoqu, chừyrpbng mưygxhiheti phúyrpbt sau, Thanh Vũkqha nhàzzwon nhạuueqt nógqppi: “Chưygxha đuuequxrt, thêvimum mộphsft chúyrpbt ázjsdp lựsvhtc!”

Lilith khẽnymkgqppi: “Mộphsft tu sĩdauh Nguyêvimun Anh trung kỳmbnh đuuequxrt đuueqewoqpitfch thípitfch đuueqázjsdm nhỏujkazzwoy rồynfoi.”

dauh!

dauhng lúyrpbc đuueqógqpp, bêvimun trong chủuxrt thàzzwonh, mộphsft tu sĩdauhifpyi xuốzzueng từyrpb trêvimun cao, hắufkrn ta ngâhmajy ngưygxhiheti nhìmbnhn xung quanh rồynfoi bịlpdi mộphsft con yêvimuu tưygxhlthfng đuueqftvjng bay, đuueqâhmajm sầohpym vàzzwoo tưygxhihetng thàzzwonh tạuueqo ra mộphsft cázjsdi lỗgqpp hổzjsdng lớfgjbn.

“Yêvimuu tưygxhlthfng, ngưygxhơifpyi muốzzuen chếaicft sao?!” Tu sĩdauhvbmgn đuueqau rồynfoi vớfgjbi tâhmajm trạuueqng tứpiavc giậrwofn.

“Chủuxrtrkeg đuuequueqi nhâhmajn, mau mau chévbmgm giếaicft đuueqázjsdm quázjsdi vậrwoft khốzzuen kiếaicfp nàzzwoy…!” Yêvimuu tưygxhlthfng căkrjnm phẫpitfn nógqppi.

aicfm!!

Nham Ngụftvjc lao đuueqếaicfn rồynfoi vung quyềrujkn, yêvimuu tưygxhlthfng névbmg trázjsdnh, mộphsft quyềrujkn đuueqógqpp đuueqázjsdnh thẳzjsdng vàzzwoo lồynfong ngựsvhtc củuxrta Chủuxrtrkeg khiếaicfn cảkeye ngưygxhiheti hắufkrn cong xuốzzueng nhưygxh mộphsft con tôrkegm bịlpdi luộphsfc chípitfn, mázjsdu tưygxhơifpyi tràzzwon ra khógqppe miệkdlbng.

“Đsiipázjsdng chếaicft, ta giếaicft sạuueqch cázjsdc ngưygxhơifpyi!”

Chủuxrtrkegdauhng nổzjsd, linh lựsvhtc ầohpym ầohpym nổzjsd tung tạuueqo ra làzzwon sógqppng linh khípitf trùdauhng kípitfch thàzzwonh trìmbnh, khôrkegng kházjsdc gìmbnh đuueqphsfng đuueqxmkwt, hắufkrn tậrwofp trung vàzzwoo Nham Ngụftvjc rồynfoi lấxmkwy mộphsft câhmajy chùdauhy lớfgjbn đuueqrwofp mạuueqnh, Nham Ngụftvjc bịlpdi đuueqázjsdnh trúyrpbng, cậrwofu ta bay ngưygxhlthfc ra sau, lăkrjnn lộphsfn mấxmkwy chụftvjc mévbmgt rồynfoi ngừyrpbng lạuueqi, lồynfong ngựsvhtc hõkeihm sâhmaju, bịlpdi thưygxhơifpyng rấxmkwt nặvbnbng.

“Chủuxrtrkeg!”

Thiêvimun Hảkeyei, Thanh Thu, Sửphyt Hiềrujkn, Ảsxitnh Quâhmajn, Nhâhmajn Hiếaicfu, A Ngưygxhu liềrujkn chúyrpb ýikfm đuueqếaicfn sựsvht xuấxmkwt hiệkdlbn củuxrta Chủuxrtrkeg, linh ázjsdp củuxrta tu sĩdauh Nguyêvimun Anh trung kỳmbnh quázjsd lớfgjbn làzzwom họpeqd khógqpp chịlpdiu.

Chủuxrtrkeg mạuueqnh mẽnymk đuueqázjsdng sợlthf, bìmbnhnh thưygxhihetng, mộphsft mìmbnhnh hắufkrn đuuequxrt trấxmkwn trụftvjkrjnm yêvimuu ma, giờihet đuueqâhmajy hắufkrn tham gia vàzzwoo vònymkng chiếaicfn, mộphsft mìmbnhnh khiếaicfn cho cảkeye nhógqppm Huyếaicft Nhậrwoft Tházjsdnh Đsiipzzwon thua trậrwofn nhưygxhyrpbi đuueqzjsd, từyrpbng ngưygxhiheti mộphsft bịlpdi thưygxhơifpyng nặvbnbng.


Chủuxrtrkegzzwovimuu ma khôrkegng nhìmbnhn thấxmkwy ngưygxhiheti bêvimun ngoàzzwoi thàzzwonh nêvimun tâhmajm trạuueqng phấxmkwn chấxmkwn hẳzjsdn lêvimun, đuueqlpdinh thừyrpba thắufkrng xôrkegng lêvimun, giảkeyei quyếaicft đuueqázjsdm nhógqppc con phiềrujkn phứpiavc nàzzwoy.

Thiêvimun Hảkeyei vừyrpba cắufkrn răkrjnng vừyrpba nógqppi mộphsft cázjsdch lạuueqnh lùdauhng: “Tu sĩdauh Nguyêvimun Anh trung kỳmbnh quázjsd mạuueqnh…!”

“Nếaicfu khôrkegng đuueqázjsdnh lạuueqi, chúyrpbng ta nêvimun gọpeqdi hỗgqpp trợlthf.” Nguyêvimun Nhâhmajn Hiếaicfu nhỏujka giọpeqdng đuueqrujk nghịlpdi.

Thanh Thu lắufkrc đuueqohpyu bázjsdc bỏujka: “Đsiipâhmajy làzzwo trậrwofn chiếaicfn đuueqúyrpbng nghĩdauha đuueqohpyu tiêvimun củuxrta Huyếaicft Nhậrwoft Tházjsdnh Đsiipzzwon, chúyrpbng ta phảkeyei lấxmkwy mạuueqng yêvimuu ma!”

“Đsiipúyrpbng vậrwofy!” Nhữbvulng ngưygxhiheti kházjsdc lầohpyn lưygxhlthft nógqppi ra.

vimu Sửphyt Hiềrujkn trầohpym giọpeqdng nógqppi: “Mộphsft Chủuxrtrkeg khôrkegng đuueqázjsdng sợlthf, nhưygxhng hắufkrn cógqppkrjnm yêvimuu ma giúyrpbp đuueqmcvb, phầohpyn thắufkrng củuxrta chúyrpbng ta khôrkegng cao.”

Mạuueqc Ảsxitnh Quâhmajn lớfgjbn tiếaicfng nógqppi: “Khôrkegng cầohpyn sợlthf bọpeqdn chúyrpbng!”

Ngưygxhiheti ởnpoz ngoàzzwoi nhìmbnhn thấxmkwy cảkeyenh nhógqppm thiếaicfu niêvimun, thiếaicfu nữbvul vẫpitfn kiêvimun trìmbnh đuueqzzuei đuueqohpyu yêvimuu ma, Chủuxrtrkegvimun cảkeyem đuueqphsfng, âhmajm thầohpym cổzjsdkqha, khôrkegng đuueqếaicfn giúyrpbp đuueqmcvbmbnh nhậrwofn đuueqưygxhlthfc mộphsft lệkdlbnh từyrpb Giázjsdo Hoàzzwong. Huyếaicft Nhậrwoft Tházjsdnh Đsiipzzwon cầohpyn phảkeyei tựsvhtmbnhnh đuueqưygxhơifpyng đuueqohpyu, vưygxhlthft qua khógqpp khăkrjnn trưygxhfgjbc mắufkrt.

Ngưygxhiheti dâhmajn bìmbnhnh thưygxhihetng thìmbnh đuueqãtxbe khógqppc thảkeyem, cốzzue gắufkrng hévbmgt lớfgjbn ủuxrtng hộphsf tinh thầohpyn cho Huyếaicft Nhậrwoft Tházjsdnh Đsiipzzwon, đuueqázjsdng tiếaicfc làzzwo ngưygxhiheti trong thàzzwonh khôrkegng thểewoq nghe thấxmkwy âhmajm thanh vìmbnh bịlpdi phong tỏujkaa bởnpozi Lilith.

Thanh Vũkqha gậrwoft đuueqohpyu khen ngợlthfi: “Tinh thầohpyn chiếaicfn đuueqxmkwu tốzzuet!”

“Giázjsdo Hoàzzwong, anh đuueqãtxbe thay đuueqzjsdi rấxmkwt nhiềrujku.” Lilith nhỏujka giọpeqdng nógqppi trong khi liếaicfc mắufkrt nhìmbnhn Thanh Vũkqha. Côrkeg đuueqlpdinh évbmgp hỏujkai thôrkegng tin từyrpb Chủuxrtrkeg rồynfoi hógqppa kiếaicfp cho hắufkrn, nhưygxhng Thanh Vũkqha lạuueqi đuueqphsft ngộphsft ngăkrjnn cảkeyen Lilith, kêvimuu Lilith đuueqưygxha têvimun Chủuxrtrkegzzwom đuueqázjsdzzwoi đuueqao vìmbnhkrjnm yêvimuu ma cònymkn chưygxha đuuequxrtpitfch thípitfch tiềrujkm lựsvhtc củuxrta Huyếaicft Nhậrwoft Tházjsdnh Đsiipzzwon.

Thanh Vũkqha bấxmkwy giờihetzzwo Thanh Vũkqhayrpbc Lilith gặvbnbp lầohpyn đuueqohpyu rấxmkwt kházjsdc nhau, đuueqiềrujku nàzzwoy làzzwom Lilith vừyrpba mấxmkwt mázjsdc vừyrpba cảkeyem thấxmkwy vui.

Giữbvula mộphsft Giázjsdo Hoàzzwong nhâhmajn hậrwofu, ngâhmajy thơifpyzzwo mộphsft Giázjsdo Hoàzzwong lạuueqnh lùdauhng, xem kẻzduc đuueqlpdich nhưygxh mộphsft côrkegng cụftvj, Lilith khôrkegng biếaicft Giázjsdo Hoàzzwong nàzzwoo tốzzuet hơifpyn.


“Yêvimun tâhmajm, ta vẫpitfn làzzwo ta!” Thanh Vũkqha khẽnymkgqppi.

“Chỉikfm hi vọpeqdng làzzwo vậrwofy!” Lilith gậrwoft đuueqohpyu rồynfoi yêvimun lặvbnbng.

“Nêvimun kếaicft thúyrpbc thôrkegi.”

Thanh Vũkqha nhàzzwon nhạuueqt nógqppi ra trong khi vung tay, hai vệkdlbt sázjsdng bay đuueqếaicfn trưygxhfgjbc mặvbnbt Thiêvimun Hảkeyei vàzzwo Thanh Thu. Đsiipógqppzzwo Thoázjsdt Thai Hoázjsdn Cốzzuet Thầohpyn Đsiipan, chúyrpbng sẽnymk giúyrpbp Thiêvimun Hảkeyei, Thanh Thu kípitfch hoạuueqt Tházjsdnh Thểewoq, tấxmkwt nhiêvimun, cũkqhang phảkeyei xem năkrjnng lựsvhtc củuxrta từyrpbng ngưygxhiheti, tỷfuov lệkdlb thàzzwonh côrkegng rấxmkwt thấxmkwp.

Thiêvimun Hảkeyei, Thanh Thu nhìmbnhn thấxmkwy đuueqan dưygxhlthfc, cònymkn nghe đuueqưygxhlthfc lờiheti nógqppi củuxrta Thanh Vũkqha, hai ngưygxhiheti vui vẻzduc nuốzzuet Thoázjsdt Thai Hoázjsdn Cốzzuet Thầohpyn Đsiipan. Đsiipan dưygxhlthfc vừyrpba vàzzwoo bêvimun trong cơifpy thểewoq, nógqpp liềrujkn thàzzwonh mộphsft dònymkng nưygxhfgjbc nógqppng chạuueqy khắufkrp toàzzwon thâhmajn hai ngưygxhiheti, thoázjsdng chốzzuec sau, cảkeyem giázjsdc đuueqau đuueqfgjbn ậrwofp đuueqếaicfn, dưygxhihetng nhưygxhgqpp đuueqãtxbe chạuueqm vàzzwoo mộphsft thứpiavmbnh đuueqógqpp đuueqang ngủuxrt say trong cơifpy thểewoq củuxrta họpeqd vậrwofy.

Mạuueqc Ảsxitnh Quâhmajn cao giọpeqdng nógqppi: “Bảkeyeo vệkdlb Thiêvimun Hảkeyei vàzzwo Thanh Thu!”

“Bọpeqdn họpeqd đuueqang đuueqphsft pházjsd àzzwo?” Lêvimu Sửphyt Hiềrujkn ngạuueqc nhiêvimun nógqppi.

Nhữbvulng ngưygxhiheti cònymkn lạuueqi quyếaicft tâhmajm: “Đsiipyrpbng đuueqewoq bọpeqdn yêvimuu ma quấxmkwy nhiễgjfpu họpeqd!”

“Đsiipphsft pházjsd giữbvula trậrwofn chiếaicfn? Cázjsdc ngưygxhơifpyi đuueqang sỉikfm nhụftvjc ta sao?” Chủuxrtrkeggqppi vớfgjbi névbmgt mặvbnbt phẫpitfn nộphsf.

“Ta muốzzuen xévbmgzjsdc cázjsdc ngưygxhơifpyi!” Năkrjnm yêvimuu màzzwo nhàzzwoo tớfgjbi tấxmkwn côrkegng Thiêvimun Hảkeyei, Thanh Thu.

Nhógqppm Mạuueqc Ảsxitnh Quâhmajn đuueqau khổzjsd chốzzueng đuueqmcvb, cógqpp ngưygxhiheti cònymkn bịlpdi thưygxhơifpyng hôrkegn mêvimu, chảkeyey rấxmkwt nhiềrujku mázjsdu, ázjsdo giázjsdp vỡmcvb tan tàzzwonh, vũkqha khípitftxbey thàzzwonh hai khúyrpbc, nhưygxhng bọpeqdn họpeqd vẫpitfn đuueqpiavng vữbvulng.

aicfm!

Bỗgqppng nhiêvimun, Thiêvimun Hảkeyei vàzzwo Thanh Thu tỉikfmnh lạuueqi, hai cộphsft sázjsdng linh lựsvhtc phógqppng thẳzjsdng lêvimun trờiheti cao, đuueqôrkegi mắufkrt củuxrta hai ngưygxhiheti từyrpb từyrpb mởnpoz ra, ázjsdp lựsvhtc kinh hoàzzwong theo đuueqógqppzzwo tớfgjbi, đuueqvbnbt nặvbnbng lêvimun ngưygxhiheti yêvimuu ma vàzzwo Chủuxrtrkeg.

“Bọpeqdn chúyrpbng đuueqphsft pházjsd thàzzwonh côrkegng?”

“Khôrkegng thểewoqzzwoo? Tu vi vẫpitfn làzzwo Kếaicft Đsiipan trung kỳmbnh, tạuueqi sao lạuueqi tạuueqo ra dịlpdiygxhlthfng kinh ngưygxhiheti chứpiav?”

Chủuxrtrkeg hoảkeyeng sợlthf, khôrkegng dázjsdm nhìmbnhn vàzzwoo ázjsdnh mắufkrt củuxrta Thiêvimun Hảkeyei vàzzwo Thanh Thu, hắufkrn chỉikfm muốzzuen chạuueqy trốzzuen ngay lậrwofp tứpiavc nhưygxhng hắufkrn chợlthft nhậrwofn ra toàzzwon cảkeyenh bêvimun ngoàzzwoi chủuxrt thàzzwonh làzzwo mộphsft khôrkegng gian màzzwou đuueqen, chẳzjsdng nhìmbnhn thấxmkwy gìmbnh nữbvula.

“Phong tỏujkaa khôrkegng gian?”

“Tu sĩdauh Pházjsd Khôrkegng Cảkeyenh muốzzuen giếaicft ta?”

Chủuxrtrkeg trợlthfn mắufkrt, chúyrpbt nữbvula thìmbnh ngấxmkwt xỉikfmu, hắufkrn khôrkegng thểewoqzzwoo nghĩdauh đuueqếaicfn mộphsft tu sĩdauh Pházjsd Khôrkegng Cảkeyenh lạuueqi đuueqi ứpiavc hiếaicfp tu sĩdauh Nguyêvimun Anh trung kỳmbnh!

“Cázjsdc ngưygxhơifpyi đuueqãtxbe xem ta làzzwo đuueqázjsdzzwoi đuueqao cho chúyrpbng vậrwofy thìmbnh ta sẽnymk giếaicft chúyrpbng, giếaicft mộphsft lờiheti mộphsft!” Chủuxrtrkeg trởnpozvimun hung ázjsdc, khôrkegng cònymkn đuueqưygxhihetng thoázjsdt nữbvula, hắufkrn phảkeyei liềrujku mạuueqng, dùdauh sao kếaicft quảkeye vẫpitfn làzzwo chếaicft màzzwo thôrkegi.

krjnm yêvimuu ma cũkqhang nhậrwofn ra tìmbnhnh cảkeyenh củuxrta chúyrpbng làzzworkeg vọpeqdng, thếaicfvimun chúyrpbng đuueqvimun cuồynfong, thâhmajn thểewoqzzwonh trưygxhfgjbng, cao to hơifpyn trưygxhfgjbc gấxmkwp hai lầohpyn, chúyrpbng dùdauhng toàzzwon bộphsf sinh khípitf, yêvimuu lựsvhtc đuueqewoq tửphyt chiếaicfn!

“Đsiipâhmajy làzzwo cảkeyem giázjsdc củuxrta Tházjsdnh Thểewoq?” Thiêvimun Hảkeyei nhỏujka giọpeqdng lẩpitfm bẩpitfm.

“Tházjsdnh Thểewoq, rốzzuet cuộphsfc thìmbnh ngưygxhơifpyi cũkqhang tỉikfmnh giấxmkwc!” Thanh Thu trầohpym lặvbnbng nógqppi ra.

Hai ngưygxhiheti cùdauhng nhau đuueqpiavng lêvimun, chúyrpb ýikfmzzwoo Chủuxrtrkegzzwokrjnm yêvimuu ma, khôrkegng cầohpyn kévbmgo dàzzwoi trậrwofn chiếaicfn nữbvula, hai bêvimun nêvimun kếaicft thúyrpbc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.