Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 807 : Ma Quỷ Phệ Sinh, quái vật trong bóng tối?

    trước sau   
tecxm! Ầtecxm!

apedng loạddhet âueyjm thanh nổueyj tung vọbcfsng ra từpymg phícbfxa ngọbcfsn nútntfi sâueyju trong rừpymgng rậhwjpm, linh lựqukac bạddheo đxpnofeorng, từpymgng luồklbkng sópqrwng xung kícbfxch thổueyji dạddhet sang bốsbzbn phưumseơagzlng tármavm hưumsedzfung khiếrfuin câueyjy cốsbzbi đxpnoueyj ngãhtrv, đxpnofeorng vậhwjpt hoảhuwnng hốsbzbt bỏcbfx chạddhey.

Trậhwjpn chiếrfuin đxpnoópqrw thuộfeorc vềssqh tu sĩjcdh Nguyêschpn Anh Châueyjn Quâueyjn.

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn nghe tin dữgsnj, khôpymgng thểverj khốsbzbng chếrfui cảhuwnm xútntfc, trựqukac tiếrfuip tấrexun côpymgng đxpnoármavnh giếrfuit Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh cùjcdhng nărmavm tu sĩjcdh, nhưumseng dùjcdh sao Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn đxpnoãhtrv tuổueyji giàaped sứjegic yếrfuiu, cảhuwnnh giớdzfui Nguyêschpn Anh đxpnolsifnh phong nhưumseng lựqukac chiếrfuin lạddhei khôpymgng bằrncdng, mộfeort mìrfwenh ôpymgng khôpymgng thểverj tiêschpu diệywtst hếrfuit cho đxpnoưumseapedc.

“Trấrexun!” Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn lạddhenh lùjcdhng quármavt lớdzfun, mộfeort chữgsnj “Trấrexun” màapedu vàapedng nhạddhet mang theo sứjegic nặueyjng to lớdzfun đxpnoèaapz thẳcwptng xuốsbzbng mộfeort tu sĩjcdh Nguyêschpn Anh khiếrfuin tu sĩjcdh đxpnoópqrw đxpnohwjpp mạddhenh vàapedo mặueyjt đxpnorexut, xưumseơagzlng cốsbzbt toàapedn thâueyjn nứjegit vỡnbki, mármavu tưumseơagzli chảhuwny dàapedi, khópqrw khărmavn lắlzuem mớdzfui đxpnojeging vữgsnjng rồklbki bay lêschpn chạddhey tiếrfuip.

“Đfmgpâueyjy làaped sứjegic mạddhenh củuhjsa ngưumseopshi sármavng tạddheo ra phármavp thuậhwjpt Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn sao?” Tu sĩjcdh mặueyjc ármavo bàapedo trắlzueng hoảhuwnng sợaped, vẻueyj mặueyjt trắlzueng xármavm, vộfeori vàapedng thútntfc giụjcdhc phi kiếrfuim đxpnoưumsea hắlzuen bỏcbfx chạddhey ra xa, khôpymgng dármavm ngừpymgng lạddhei.


Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn làaped phármavp thuậhwjpt cấrexup cao nhấrexut trong thưumse việywtsn củuhjsa Kỷdlxc Hằrncdng Vưumseơagzlng Triềssqhu, do chícbfxnh Phan Kiếrfuin Thưumsermavng tạddheo, họbcfsc sinh củuhjsa thưumse việywtsn đxpnossqhu phảhuwni họbcfsc tậhwjpp phármavp thuậhwjpt chiếrfuin đxpnorexuu đxpnoópqrw.

rmavn tu Trầtntfn Đfmgpìrfwenh Hảhuwni gặueyjp gỡnbki Thanh Vũschpddhe trong Diệywtst Kiếrfuin Hộfeori đxpnoang tu luyệywtsn Bărmavng Linh Châueyjn Ngôpymgn, đxpnoópqrwaped mộfeort phầtntfn tàapedn quyểverjn củuhjsa Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn màaped thôpymgi nhưumseng cũschpng đxpnouhjs đxpnoverj tu sĩjcdh Kếrfuit Đfmgpan kỳagzl nhưumse Trầtntfn Đfmgpìrfwenh Hảhuwni trởddheschpn mạddhenh mẽlsifagzln ngưumseopshi.

Khốsbzbn, Phong, Bărmavng, Trấrexun, Thiêschpu, Phármav, Diệywtst, Đfmgpocrynh, Sármavt!

Sựquka mạddhenh mẽlsif củuhjsa Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn nằrncdm ởddhe tu sĩjcdhjcdhng nópqrwpqrw thểverjjcdhng bao nhiêschpu chữgsnj trong cùjcdhng mộfeort lútntfc, giốsbzbng nhưumse tu sĩjcdh mặueyjc ármavo bàapedo trắlzueng khi chiếrfuin đxpnorexuu vớdzfui Trưumseơagzlng Hằrncdng chỉlsifjcdhng đxpnoưumseapedc bốsbzbn chữgsnjjcdhng mộfeort lútntfc, khôpymgng thểverj bằrncdng Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn.

“Khốsbzbn! Phong! Bărmavng! Trấrexun! Thiêschpu! Phármav! Diệywtst! Đfmgpocrynh!”

“Sármavt!”

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwnjcdhng mộfeort phármavp thuậhwjpt mộfeort cármavch lạddhenh lùjcdhng, chícbfxn chữgsnjjcdhng hiệywtsn giữgsnja khôpymgng trung làapedm cho ármavp lựqukac củuhjsa Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh tărmavng mạddhenh, hắlzuen chỉlsif đxpnoàapednh dùjcdhng trưumseopshng kiếrfuim chốsbzbng đxpnonbki trong khi bỏcbfx chạddhey, khôpymgng hiểverju tạddhei sao Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn luôpymgn chọbcfsn hắlzuen làapedm mụjcdhc tiêschpu hàapedng đxpnotntfu.

Chữgsnj “Sármavt” vừpymga ra thìrfwermavt khícbfx bao phủuhjs bầtntfu trờopshi, sármavu ngưumseopshi Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh đxpnoueyj mồklbkpymgi hộfeort, mộfeort cảhuwnm giármavc nguy hiểverjm mãhtrvnh liệywtst ậhwjpp đxpnoếrfuin, chữgsnj “Sármavt” kia chícbfxnh làaped đxpnolsifnh đxpnoiểverjm, bao hàapedm toàapedn bộfeor sứjegic mạddhenh vàaped sựquka phẫblebn nộfeor củuhjsa Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn!

tecxm!!

rmavu ngưumseopshi bịocry tấrexun côpymgng, mỗipkii mộfeort ngưumseopshi chịocryu từpymgng chữgsnj khármavc nhau, nhấrexut làaped Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh phảhuwni chốsbzbng lạddhei tậhwjpn ba chữgsnjjcdhng mộfeort lútntfc khiếrfuin hắlzuen khôpymgng thểverj chạddhey đxpnoưumseapedc, đxpnoàapednh phảhuwni quay ngưumseopshi phảhuwnn khármavng, nhưumseng hắlzuen chỉlsifaped tu sĩjcdh Nguyêschpn Anh trung kỳagzl, làapedm sao chịocryu nổueyji đxpnoòkwksn tấrexun côpymgng toàapedn lựqukac củuhjsa Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn? Thếrfuiapedrmavu ngưumseopshi đxpnoâueyjm đxpnotntfu xuốsbzbng mặueyjt đxpnorexut làapedm gãhtrvy mấrexuy chụjcdhc câueyjy cổueyj thụjcdh, tạddheo ra mộfeort vếrfuit hãhtrvm sâueyju dàapedi mấrexuy chụjcdhc mélsift, quầtntfn ármavo trêschpn ngưumseopshi nármavt nhừpymg, mármavu chảhuwny ồklbkddhet.

rmavn Phármavc Châueyjn kinh ngạddhec nópqrwi: “Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn, danh hiệywtsu nàapedy khôpymgng phảhuwni ai cũschpng xứjeging lấrexuy, cầtntfn cópqrw thựqukac lựqukac tưumseơagzlng xứjeging vớdzfui hai chữgsnjpymgn Giảhuwn!”

“Làapedm phiềssqhn hai ngưumseopshi giútntfp đxpnonbki Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn!” Trưumseơagzlng Hằrncdng trịocrynh trọbcfsng nópqrwi vớdzfui Trầtntfn Anh Đfmgpôpymgng vàaped Trầtntfn Anh Tâueyjy.

“Đfmgpưumseapedc!” Anh Tâueyjy vàaped Anh Đfmgpôpymgng kiệywtsm lờopshi, vừpymga đxpnoármavp lạddhei thìrfwe biếrfuin thàapednh hai vệywtst bópqrwng đxpnoen phópqrwng tớdzfui tấrexun côpymgng sármavu ngưumseopshi Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh khiếrfuin sármavu ngưumseopshi dầtntfn rơagzli vàapedo tuyệywtst vọbcfsng.


Mộfeort Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwnschpng đxpnouhjs đxpnoverj bọbcfsn họbcfs đxpnoau khổueyj, màaped giờopsh lạddhei cópqrw thêschpm hai tu sĩjcdh nửqukaa bưumsedzfuc Hópqrwa Thầtntfn, trêschpn tay làapedschp khícbfx cấrexup bốsbzbn tuyệywtst phẩybusm giútntfp hai ngưumseopshi phármavt uy ra sứjegic mạddhenh cao nhấrexut trong cảhuwnnh giớdzfui củuhjsa họbcfs.

Tốsbzbc đxpnofeor di chuyểverjn củuhjsa Anh Tâueyjy vàaped Anh Đfmgpôpymgng nhanh chópqrwng, cópqrw thêschpm hiệywtsu quảhuwn củuhjsa Đfmgpôpymgi Giàapedy Bópqrwng Đfmgpêschpm làapedrmavng tốsbzbc thêschpm ba mưumseơagzli phầtntfn trărmavm, thêschpm vàapedo phármavp thuậhwjpt củuhjsa quyểverjn sármavch phármavp thuậhwjpt hệywtspqrwng tốsbzbi, phâueyjn thâueyjn, biếrfuin thàapednh bópqrwng đxpnoen ẩybusn nấrexup, tạddheo ra sưumseơagzlng mùjcdh, hiệywtsu đxpnoármavnh đxpnoármavnh lạddhec hưumsedzfung đxpnosbzbi thủuhjs. Chẳcwptng mấrexuy chốsbzbc sau, thưumseơagzlng tícbfxch củuhjsa sármavu ngưumseopshi Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh càapedng nghiêschpm trọbcfsng, hơagzli thởddhe dồklbkn dậhwjpp, vẻueyj mặueyjt trắlzueng xármavm vìrfwe hếrfuit hi vọbcfsng.

Nếrfuiu khôpymgng phảhuwni Trầtntfn Anh Tâueyjy vàaped Trầtntfn Anh Đfmgpôpymgng muốsbzbn đxpnoverj Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn tựquka tay giếrfuit chếrfuit kẻueyj thùjcdh thìrfwe họbcfs đxpnoãhtrv ra đxpnoòkwksn sármavt thủuhjs, kếrfuit liễaebqu sármavu ngưumseopshi Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh rồklbki.

“Việywtsn Trưumseddheng, ngàapedi thựqukac sựquka khôpymgng nểverjrfwenh sao? Dụjcdhc Hoàapednh dùjcdh sao cũschpng làaped họbcfsc sinh củuhjsa ngàapedi trong hơagzln mộfeort trărmavm nărmavm…!” Kỳagzl Dụjcdhc Hoàapednh cắlzuen rărmavng đxpnoếrfuin miệywtsng chảhuwny mármavu.

“Việywtsn Trưumseddheng, cầtntfu xin ngàapedi tha tôpymgi mộfeort mạddheng, tôpymgi cũschpng từpymgng làaped họbcfsc sinh củuhjsa ngàapedi…” Ngưumseopshi thanh niêschpn mặueyjc ármavo bàapedo trắlzueng nópqrwi vớdzfui vẻueyj mặueyjt cầtntfu khẩybusn.

Bốsbzbn ngưumseopshi còkwksn lạddhei cũschpng cópqrw thêschpm mộfeort chútntft hi vọbcfsng sốsbzbng, nhưumseng hi vọbcfsng đxpnoópqrw liềssqhn bịocry dậhwjpp tắlzuet bởddhei câueyju trảhuwn lờopshi lạddhenh lùjcdhng vôpymg cảhuwnm xútntfc củuhjsa Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn:

“Mộfeort ngàapedy vi sưumse, cảhuwn đxpnoopshi vi phụjcdh, cho nêschpn ta chícbfxnh làapedumse phụjcdh củuhjsa cármavc ngưumseơagzli!”

“Hôpymgm nay, cármavc ngưumseơagzli làapedm sai, tộfeori lỗipkii khôpymgng thểverjapedo tha thứjegi, thâueyjn làapedumse, cũschpng làaped phụjcdh, ta đxpnoàapednh phảhuwni đxpnoddhei nghĩjcdha diệywtst thâueyjn! Lêschpn đxpnoưumseopshng đxpnoi thôpymgi!”

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn vừpymga nópqrwi vừpymga kếrfuit ấrexun, Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn hiểverjn hópqrwa ra giữgsnja khôpymgng trung, cuồklbkng phong thổueyji mạddhenh, ngay cảhuwntntfi cao cũschpng phảhuwni lung lay vìrfwe dao đxpnofeorng linh ármavp quármav lớdzfun.

“Yêschpn tâueyjm, nhữgsnjng họbcfsc sinh làapedm sai còkwksn lạddhei, ta sẽlsif thanh toármavn từpymgng ngưumseopshi mộfeort!” Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwnrfwenh tĩjcdhnh nópqrwi tiếrfuip trong khi vung tay xuốsbzbng.

Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn tỏcbfxa sármavng mãhtrvnh liệywtst, mang theo nărmavng lưumseapedng hủuhjsy diệywtst, chútntfng đxpnoueyjtntfm ầtntfm xuốsbzbng nhưumseumseu tinh lópqrwa mắlzuet đxpnoverj nghiềssqhn nármavt sármavu ngưumseopshi Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh.

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn, cộfeort chốsbzbng trờopshi củuhjsa Kỷdlxc Hằrncdng Vưumseơagzlng Triềssqhu, xuyêschpn suốsbzbt gầtntfn tármavm trărmavm nărmavm, luôpymgn làaped ngưumseopshi đxpnoưumseapedc ngưumseopshi ca tụjcdhng, nhưumseng đxpnosbzbi vớdzfui kẻueyj đxpnoocrych, Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn chícbfxnh làaped ma thầtntfn, giếrfuit sạddhech mộfeort cármavch lãhtrvnh khốsbzbc, đxpnopymgng đxpnoverj bềssqh ngoàapedi làaped mộfeort ôpymgng lãhtrvo câueyju cármav đxpnoármavnh lừpymga!

“Nếrfuiu ngưumseơagzli khôpymgng nểverjrfwenh cũschp, vậhwjpy thìrfwe ta đxpnoàapednh phảhuwni giếrfuit ra mộfeort con đxpnoưumseopshng sốsbzbng!” Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh rícbfxt gàapedo vớdzfui nélsift mặueyjt dữgsnj tợapedn đxpnoschpn cuồklbkng.


“Cármavc ngưumseơagzli hãhtrvy trởddhe thàapednh con đxpnoưumseopshng sốsbzbng củuhjsa ta!”

Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh đxpnofeort ngộfeort chútntf ýklbkapedo nărmavm ngưumseopshi đxpnoi cùjcdhng khiếrfuin nărmavm ngưumseopshi rùjcdhng mìrfwenh, cảhuwnm thấrexuy khôpymgng ổueyjn. Đfmgpútntfng nhưumse bọbcfsn họbcfs nghĩjcdh, Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh mởddhe to miệywtsng vềssqh phícbfxa nărmavm ngưumseopshi rồklbki dùjcdhng sứjegic hútntft mạddhenh, nărmavm ngưumseopshi liềssqhn đxpnoôpymgng cứjeging, cảhuwn ngưumseopshi đxpnoau nhứjegic dữgsnj dộfeori, tay châueyjn duỗipkii thẳcwptng, thâueyjn thểverjlsifo tàapedn nhưumseueyjy cốsbzbi mụjcdhc nármavt, nărmavm vệywtst sármavng màapedu xanh lụjcdhc bắlzuen lêschpn từpymg miệywtsng củuhjsa nărmavm ngưumseopshi rồklbki chui vàapedo miệywtsng củuhjsa Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh!

jcdhng lútntfc đxpnoópqrw, Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn đxpnoármavnh tớdzfui, Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh trừpymgng mắlzuet, mộfeort bàapedn tay duỗipkii thẳcwptng tạddheo ra màapedn sármavng linh lựqukac bảhuwno vệywts bảhuwnn thâueyjn.

tecxm! Ầtecxm!

Mộfeort tiếrfuing đxpnofeorng vang rầtntfm trờopshi vọbcfsng ra, Cửqukau Tựquka Châueyjn Ngôpymgn nổueyj tung tạddheo thàapednh sứjegic côpymgng phármav cuồklbkng bạddheo, thếrfui nhưumseng Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh vẫblebn còkwksn sốsbzbng, hắlzuen chỉlsif bịocry đxpnoybusy lùjcdhi mấrexuy trărmavm mélsift màaped thôpymgi.

“Bícbfx phármavp củuhjsa vưumseơagzlng thấrexut, Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh!” Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn trầtntfm giọbcfsng nópqrwi vớdzfui nélsift mặueyjt ngưumseng trọbcfsng.

“Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh?” Vărmavn Phármavc Châueyjn, Trưumseơagzlng Hằrncdng, Anh Tâueyjy, Anh Đfmgpôpymgng ngâueyjy ngưumseopshi, khôpymgng nghĩjcdh đxpnoếrfuin Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh lạddhei ẩybusn dấrexuu mộfeort con bàapedi tẩybusy ghêschp gớdzfum, thậhwjpm chícbfx giútntfp Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh đxpnoddhet đxpnoếrfuin Nguyêschpn Anh đxpnolsifnh phong, đxpnoang trùjcdhng kícbfxch nửqukaa bưumsedzfuc Hópqrwa Thầtntfn.

tecxm!!

tntfc nàapedy, khícbfx thếrfui Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh cấrexut cao, đxpnoddhet đxpnoếrfuin nửqukaa bưumsedzfuc Hópqrwa Thầtntfn kỳagzl, hắlzuen nhịocryn khôpymgng đxpnoưumseapedc nêschpn cưumseopshi lớdzfun tiếrfuing, tiếrfuing cưumseopshi biếrfuin thàapednh cármavc làapedn sópqrwng linh lựqukac khiếrfuin cho thựqukac vậhwjpt trong vòkwksng mấrexuy trărmavm mélsift biếrfuin thàapednh bụjcdhi phấrexun.

“Haha! Cármavc ngưumseơagzli khôpymgng ngờopsh chứjegirfwe?”

“Hôpymgm nay cármavc ngưumseơagzli đxpnossqhu phảhuwni chếrfuit!”

Đfmgpôpymgi mắlzuet Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh chuyểverjn sang màapedu đxpnocbfx ngầtntfu, cảhuwnumseơagzlng mặueyjt biếrfuin dạddheng, giốsbzbng nhưumse ármavc quỷdlxc, miệywtsng cópqrwrmavng nanh dàapedi, mộfeort cármavi đxpnopymgi mọbcfsc ra ởddhe phícbfxa sau, còkwksn cópqrw cảhuwn mộfeort đxpnoôpymgi cármavnh dơagzli màapedu đxpnoen nữgsnja. Đfmgpâueyjy làapedrmavc dụjcdhng phụjcdh củuhjsa Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh, bícbfx phármavp mạddhenh mẽlsif nhấrexut củuhjsa vưumseơagzlng thấrexut Kỷdlxc Hằrncdng Vưumseơagzlng Triềssqhu.

Bọbcfsn họbcfs truyềssqhn bármav quyểverjn sármavch tu luyệywtsn têschpn làaped Kỷdlxc Hằrncdng Đfmgpddhei Đfmgpiểverjn, sau khi tu luyệywtsn, tuổueyji thọbcfs tu sĩjcdhrmavng cao, da dẻueyj trắlzueng ngầtntfn, trởddheschpn đxpnohwjpp đxpnolsifagzln ngưumseopshi bìrfwenh thưumseopshng, thựqukac chấrexut Kỷdlxc Hằrncdng Đfmgpddhei Đfmgpiểverjn làaped mộfeort chấrexut dẫblebn giútntfp Quốsbzbc Vưumseơagzlng dùjcdhng bícbfx phármavp Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh bấrexut cứjegitntfc nàapedo nếrfuiu nhưumse hắlzuen cầtntfn dùjcdhng.


Ngưumseopshi bêschpn ngoàapedi chẳcwptng biếrfuit bícbfx mậhwjpt đxpnoópqrw, nhưumseng Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwnaped ngoạddhei lệywts, ôpymgng vừpymga biếrfuit liềssqhn khôpymgng tu luyệywtsn Kỷdlxc Hằrncdng Đfmgpddhei Đfmgpiểverjn nêschpn tuổueyji thọbcfs cứjegitntft ngắlzuen dầtntfn.

Lầtntfn nàapedy, Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh chuẩybusn bịocry tốsbzbt, hắlzuen mang theo nărmavm tu sĩjcdh tu luyệywtsn Kỷdlxc Hằrncdng Đfmgpddhei Đfmgpiểverjn giútntfp hắlzuen dùjcdhng bícbfx phármavp tărmavng thựqukac lựqukac đxpnoverj đxpnosbzbi phópqrw vớdzfui nguy hiểverjm.

Anh Tâueyjy, Anh Đfmgpôpymgng, Phármavc Châueyjn, Trưumseơagzlng Hằrncdng nghiêschpm tútntfc hơagzln hẳcwptn khi nhậhwjpn ra sựquka nguy hiểverjm củuhjsa Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh.

kwksn Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn vẫblebn bìrfwenh tĩjcdhnh, sau khi nổueyji giậhwjpn, ôpymgng lấrexuy lạddhei đxpnoưumseapedc sựquka tỉlsifnh tármavo, đxpnoópqrwapedrmavng lựqukac củuhjsa mộfeort Việywtsn Trưumseddheng tàapedi giỏcbfxi, ôpymgng nhàapedn nhạddhet nópqrwi ra:

“Ngưumseơagzli đxpnoòkwksi giếrfuit chếrfuit ai?”

“Haha! Chícbfxnh làapedrmavc ngưumseơagzli élsifp ta vàapedo con đxpnoưumseopshng nàapedy, hôpymgm nay ta muốsbzbn ărmavn tưumseơagzli nuốsbzbt sốsbzbng cármavc ngưumseơagzli! Thếrfuiapedo, ta thậhwjpt sựquka muốsbzbn hưumseddheng thụjcdhumseơagzlng vịocryrmavu thịocryt củuhjsa ngàapedi đxpnoópqrw, Việywtsn Trưumseddheng!” Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh nópqrwi mộfeort cármavch hung tàapedn, hắlzuen còkwksn liếrfuim môpymgi nhưumse đxpnoang thèaapzm khármavt vậhwjpy.

“Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh, sau khi dùjcdhng nópqrw nuốsbzbt chửqukang sinh khícbfx củuhjsa nărmavm tu sĩjcdh Nguyêschpn Anh sơagzl kỳagzl, nărmavng lưumseapedng trong ngưumseopshi củuhjsa ngưumseơagzli bấrexut ổueyjn đxpnoocrynh, khôpymgng thểverj ham chiếrfuin, phảhuwni tìrfwem nơagzli yêschpn tĩjcdhnh bếrfui quan luyệywtsn hópqrwa nărmavng lưumseapedng, nếrfuiu khôpymgng ngưumseơagzli triệywtst đxpnoverj biếrfuin thàapednh yêschpu ma loạddhen trícbfx, ta nópqrwi khôpymgng sai chứjegi?” Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn nhàapedn nhạddhet nópqrwi ra.

“Tạddhei sao ngưumseơagzli lạddhei biếrfuit bícbfx mậhwjpt đxpnoópqrw? Đfmgpútntfng rồklbki, thìrfwe ra làaped thếrfui, cármavi chếrfuit Thậhwjpp Tam Đfmgpywtspqrw liêschpn quan đxpnoếrfuin ngưumseơagzli., Thậhwjpp Tam Đfmgpywtsrfwe đxpnofeort phármav Nguyêschpn Anh kỳagzlschpn thôpymgn phệywts trărmavm ngàapedn ngưumseopshi, sau khi ngưumseơagzli biếrfuit đxpnoưumseapedc liềssqhn ra tay trấrexun ármavp, ármavp giảhuwni vàapedo lao ngụjcdhc, Quốsbzbc Vưumseơagzlng khôpymgng nỡnbki xửquka trảhuwnm Thậhwjpp Tam Đfmgpywtsschpn đxpnoàapedy đxpnoi thủuhjs vữgsnjng biêschpn ảhuwni, trêschpn đxpnoưumseopshng xảhuwny ra biếrfuin cốsbzb rồklbki mấrexut tícbfxch, hồklbkn bàapedi vỡnbki vụjcdhn…”

Kỳagzl Dụjcdhc Hoàapednh nghĩjcdh ngợapedi, cảhuwn ngưumseopshi hắlzuen lạddhenh toármavt nhưumseagzli vàapedo hầtntfm bărmavng vạddhen nărmavm, khôpymgng ngờopsh Thậhwjpp Tam Đfmgpywts chếrfuit đxpnoi lạddhei liêschpn quan đxpnoếrfuin Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn, khôpymgng nhữgsnjng thếrfui, Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwnkwksn nghiêschpn cứjegiu Ma Quỷdlxc Phệywts Sinh thôpymgng qua Thậhwjpp Tam Vưumseơagzlng Gia, từpymg đxpnoópqrw biếrfuit đxpnoiểverjm yếrfuiu củuhjsa bícbfx phármavp.

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn hờopsh hữgsnjng nópqrwi: “Giếrfuit hạddhei trărmavm ngàapedn ngưumseopshi lạddhei muốsbzbn sốsbzbng tiêschpu dao?”

“Còkwksn nghiêschpn cứjegiu bícbfx thuậhwjpt? Mộfeort chútntft hứjeging thútntf nhỏcbfxaped thôpymgi!”

“Tármavn gẫblebu đxpnoãhtrv xong, mờopshi hai vịocry đxpnoddheo hữgsnju cùjcdhng bầtntfn đxpnoddheo tru diệywtst yêschpu ma nàapedy!”

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn đxpnoưumsea mắlzuet nhìrfwen Anh Tâueyjy vàaped Anh Đfmgpôpymgng, vẻueyj mặueyjt nghiêschpm nghịocry.


“Khôpymgng cầtntfn cậhwjpn chiếrfuin, chỉlsif cầtntfn vâueyjy đxpnoármavnh khiếrfuin nărmavng lưumseapedng trong ngưumseopshi hắlzuen bấrexut ổueyjn, từpymg đxpnoópqrw khiếrfuin nărmavng lưumseapedng nổueyj tung làaped đxpnoưumseapedc!”

“Tru diệywtst yêschpu ma hạddhei ngưumseopshi làaped nghĩjcdha vụjcdh củuhjsa Quang Minh Giármavo Đfmgpìrfwenh!” Anh Tâueyjy vàaped Anh Đfmgpôpymgng đxpnoklbkng thanh nópqrwi.

“Nópqrwi hay lắlzuem! Hai vịocry đxpnoddheo hữgsnju, hôpymgm nay chútntfng ta lấrexuy mármavu yêschpu ma kếrfuit thàapednh đxpnoddheo duyêschpn!” Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn cao giọbcfsng nópqrwi ra. Kếrfuit đxpnoddheo duyêschpn làaped mộfeort thềssqh ưumsedzfuc gắlzuen kếrfuit nhưumse anh em ruộfeort thịocryt củuhjsa nhữgsnjng ngưumseopshi tu sĩjcdh, thềssqh chếrfuit giútntfp đxpnonbki nhau, mãhtrvi mãhtrvi khôpymgng phảhuwnn bộfeori.

“Khốsbzbn kiếrfuip!” Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh biếrfuin sắlzuec khi nhìrfwen thấrexuy ba ngưumseopshi Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn ármavp sármavt, hắlzuen lậhwjpp tứjegic bay lêschpn bầtntfu trờopshi cao, phópqrwng thẳcwptng vềssqh phícbfxa xa nhưumse mộfeort tia chớdzfup đxpnoen, đxpnoôpymgi cármavnh đxpnohwjpp liêschpn hồklbki, khôpymgng khícbfx nổueyj vang ầtntfm ầtntfm.

chtnschpn kia, tốsbzbc đxpnofeor truy đxpnouổueyji củuhjsa Kiếrfuin Thưumse, Anh Tâueyjy, Anh Đfmgpôpymgng còkwksn nhanh hơagzln Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh, chẳcwptng tốsbzbn nhiềssqhu thờopshi gian, bọbcfsn họbcfs ármavp sármavt rồklbki tiếrfuin hàapednh vâueyjy đxpnoármavnh, khôpymgng chélsifm giếrfuit sinh tửquka, màaped chỉlsif khiếrfuin cho Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh rốsbzbi loạddhen, chốsbzbng đxpnonbki chậhwjpt vậhwjpt.

"Thậhwjpp Tựquka Châueyjn Ngôpymgn, Nhiêschpn!" Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn quyếrfuit tâueyjm ra đxpnoòkwksn sármavt thủuhjs. Mọbcfsi chuyệywtsn ngàapedy hôpymgm nay đxpnoybusy tiềssqhm nărmavng củuhjsa ôpymgng lêschpn cao, sármavng tạddheo ra Thậhwjpp Tựquka Châueyjn Ngôpymgn, mộfeort chữgsnj "Nhiêschpn", vừpymga làaped thiêschpn nhiêschpn tưumseơagzli mármavt, vừpymga làaped nhiêschpn liệywtsu hừpymgng hựqukac, thiêschpu đxpnosbzbt tinh khícbfx thầtntfn, élsifp bảhuwnn thâueyjn đxpnoddhet đxpnoếrfuin đxpnofeor cao chưumsea từpymgng cópqrw.

tecxm!

Cuốsbzbi cùjcdhng, Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh chịocryu đxpnoqukang khôpymgng nổueyji nữgsnja, nărmavng lưumseapedng ởddhe trong cơagzl thểverj nổueyj tung, vụjcdh nổueyj khủuhjsng khiếrfuip trựqukac tiếrfuip xópqrwa sổueyj toàapedn bộfeor sinh vậhwjpt trong vòkwksng mộfeort km, giữgsnja trung tâueyjm vụjcdh nổueyjkwksn cópqrwpymgi đxpnoiệywtsn tung hoàapednh, trôpymgng rấrexut dọbcfsa ngưumseopshi.

Nhờopsh ba ngưumseopshi Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn ármavp chếrfui bớdzfut lạddhei, nếrfuiu khôpymgng vụjcdh nổueyjkwksn lan rộfeorng hơagzln nữgsnja.

“Khôpymgng sao chứjegi?” Vărmavn Phármavc Châueyjn vộfeori vàapedng hỏcbfxi thărmavm khi thấrexuy ba ngưumseopshi trởddhe vềssqh.

Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn vớdzfui tinh thầtntfn sảhuwnng khoármavi đxpnoang đxpnoocrynh lắlzuec đxpnotntfu thìrfwe cảhuwnm giármavc khópqrw chịocryu ậhwjpp đxpnoếrfuin khiếrfuin ôpymgng rơagzli vàapedo hôpymgn mêschp.

“Tôpymgn Giảhuwn?” Phármavc Châueyjn giậhwjpt mìrfwenh, nhanh châueyjn đxpnoếrfuin kiểverjm tra.

“Tuổueyji thọbcfs lạddhei rútntft ngắlzuen, cầtntfn bổueyj sung sinh khícbfxaped nghỉlsif ngơagzli ícbfxt nhấrexut mấrexuy nărmavm.”

“Phármavc Châueyjn, ôpymgng hãhtrvy đxpnoưumsea Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn vềssqh Thármavnh Đfmgpiệywtsn đxpnoverj tịocrynh dưumsenbking.” Trưumseơagzlng Hằrncdng đxpnossqh nghịocry.

“Ýopsh kiếrfuin hay!” Đfmgpôpymgi mắlzuet Vărmavn Phármavc Châueyjn sármavng lêschpn.

“Anh Tâueyjy, làapedm phiềssqhn anh bảhuwno vệywts hai ngưumseopshi họbcfs.” Trưumseơagzlng Hằrncdng nhẹhwjp giọbcfsng nópqrwi.

Trầtntfn Anh Tâueyjy thảhuwnn nhiêschpn nópqrwi: “Bọbcfsn họbcfs sẽlsif khôpymgng mấrexut mộfeort sợapedi lôpymgng!”

“Trưumseơagzlng Hằrncdng, cậhwjpu đxpnoocrynh tiếrfuip tụjcdhc làapedm việywtsc sao?” Vărmavn Phármavc Châueyjn đxpnoưumsea cho Kiếrfuin Thưumsepymgn Giảhuwn ărmavn mộfeort viêschpn đxpnoan dưumseapedc gia tărmavng tuổueyji thọbcfs rồklbki hỏcbfxi.

Trưumseơagzlng Hằrncdng mỉlsifm cưumseopshi: “Tôpymgi đxpnoãhtrv quen vớdzfui cuộfeorc sốsbzbng đxpnoópqrw đxpnoâueyjy rồklbki, hẹhwjpn mộfeort ngàapedy nàapedo đxpnoópqrw gặueyjp lạddhei!”

“Huốsbzbng chi tôpymgi còkwksn cópqrw nhiềssqhu đxpnoklbkng đxpnofeori bêschpn cạddhenh giútntfp đxpnonbki, cuộfeorc sốsbzbng hiệywtsn giờopsh chícbfxnh làapedagzl ưumsedzfuc củuhjsa tôpymgi, khármavm phármav thếrfui giớdzfui, ngắlzuem cảhuwnnh thiêschpn nhiêschpn, làapedm việywtsc mìrfwenh muốsbzbn làapedm!”

“Mỗipkii ngưumseopshi đxpnossqhu cópqrw chícbfxumsedzfung khármavc nhau, tạddhem biệywtst!” Vărmavn Phármavc Châueyjn nhẹhwjp nhàapedng nópqrwi ra.

“Tạddhem biệywtst!” Trưumseơagzlng Hằrncdng phấrexut phấrexut tay rồklbki phópqrwng ngưumseopshi lêschpn cao, biếrfuin mấrexut bêschpn trong rừpymgng sâueyju, Anh Đfmgpôpymgng nhanh chópqrwng theo sau, đxpnoverj lạddhei Anh Tâueyjy hộfeor tốsbzbng Vărmavn Phármavc Châueyjn, sẵfmgpn tiệywtsn mang theo sốsbzbapedi nguyêschpn màaped Trưumseơagzlng Hằrncdng mua bármavn đxpnoưumseapedc vềssqh giao nộfeorp cho Giármavo Đfmgpìrfwenh.

Mộfeort nhópqrwm ngưumseopshi trẻueyj tuổueyji nhanh nhẹhwjpn chạddhey đxpnoếrfuin, Chu Tĩjcdhnh Nhi lo lắlzueng hỏcbfxi: “Sưumse phụjcdh? Ngàapedi khôpymgng sao chứjegi?”

Đfmgpi cùjcdhng Chu Tĩjcdhnh Nhi làaped Trịocrynh Quốsbzbc Tấrexun, Lêschp Nhậhwjpt Thy, cùjcdhng vớdzfui mộfeort sốsbzb thiếrfuiu niêschpn thiếrfuiu nữgsnj trong Giármavo Đfmgpìrfwenh, họbcfs đxpnoếrfuin từpymg nhiềssqhu bộfeor phậhwjpn khármavc nhau, muốsbzbn theo sau Vărmavn Phármavc Châueyjn, Chu Tĩjcdhnh Nhi tham quan thếrfui giớdzfui củuhjsa tu sĩjcdh, còkwksn cópqrw Trầtntfn Nghiêschpn Trútntfc, đxpnojegia trẻueyj linh đxpnofeorng nhu thuậhwjpn đxpnoang ôpymgm lấrexuy mộfeort con mèaapzo trắlzueng, nópqrwkwksn ngármavp ngủuhjs mộfeort cármavi rồklbki liếrfuic mắlzuet nhìrfwen Trầtntfn Anh Tâueyjy sau đxpnoópqrw lạddhei ngủuhjs tiếrfuip trong lòkwksng củuhjsa Nghiêschpn Trútntfc.

Đfmgpiềssqhu đxpnoueyjc biệywtst làapedjcdh cho Chu Tĩjcdhnh Nhi, ngưumseopshi sởddhe hữgsnju Châueyjn Tiêschpn Thármavnh Thểverjschpng khôpymgng phármavt giármavc thựqukac lựqukac củuhjsa Đfmgpa Bảhuwno Tặueyjc Miêschpu, chỉlsif coi nópqrwaped mộfeort con mèaapzo bìrfwenh thưumseopshng.

“Nửqukaa bưumsedzfuc Ngũschpumseơagzlng kỳagzl? Mộfeort mópqrwng củuhjsa bổueyjn Miêschpu làaped đxpnouhjs!” Đfmgpa Bảhuwno Tặueyjc Miêschpu nghĩjcdh trong lòkwksng.

“Bâueyjy giờopsh bổueyjn Miêschpu khôpymgng còkwksn nhưumseumsea, nêschpn nâueyjng cấrexup cho Tặueyjc Miêschpu Tứjegi Biếrfuin…”

“Đfmgpywts nhấrexut biếrfuin nêschpn gọbcfsi làaped Vuốsbzbt Thầtntfn Phármav Khôpymgng, mộfeort chiêschpu đxpnooạddhet bảhuwno từpymg xa ngàapedn dặueyjm, khôpymgng lưumseu bópqrwng mèaapzo!”

“Đfmgpywts nhịocry biếrfuin làaped Đfmgppymgi Thầtntfn Đfmgpoạddhen Khôpymgng, mộfeort chiêschpu phármav vỡnbki khôpymgng gian, chạddhey trốsbzbn khôpymgng lưumseu tìrfwenh!”

“Đfmgpywts tam biếrfuin Thầtntfn Miêschpu Châueyjn Thâueyjn, cármavi chiêschpu thứjegic nàapedy rấrexut bármav đxpnoddheo, dùjcdhng mộfeort lầtntfn liềssqhn giốsbzbng nhưumse con cármav chếrfuit!”

“Đfmgpywts tứjegi biếrfuin… biếrfuin mấrexut! Đfmgpútntfng nhưumse vậhwjpy, đxpnoármavnh khôpymgng lạddhei thìrfwe phảhuwni chạddhey!”

“Mìrfwenh cópqrwschpn đxpnoueyji đxpnoywts tứjegi biếrfuin thàapednh đxpnoywts tam biếrfuin khôpymgng? Chạddhey khôpymgng đxpnoưumseapedc thìrfwe liềssqhu mạddheng?”

“Khôpymgng khôpymgng... mìrfwenh nêschpn làapedm thếrfuiapedo đxpnoâueyjy, mạddheng nhỏcbfx quan trọbcfsng nhấrexut, quyếrfuit khôpymgng thểverj mấrexut!!”

Tặueyjc Miêschpu lâueyjm vàapedo suy tưumse, vẻueyj mặueyjt khópqrw khărmavn lạddhei xoắlzuen xuýklbkt, khi thìrfwe nghiêschpm tútntfc lạddhenh lùjcdhng nhưumse đxpnoang làapedm chuyệywtsn lớdzfun. Trong khi đxpnoópqrw, mọbcfsi ngưumseopshi nghỉlsif ngơagzli mộfeort lármavt rồklbki lêschpn đxpnoưumseopshng, trởddhe vềssqh tổueyjng bộfeor Giármavo Đfmgpìrfwenh.

chtn mộfeort nơagzli khármavc, Kỷdlxc Hằrncdng Vưumseơagzlng Triềssqhu, ngay vàapedo lútntfc Kỷdlxc Dụjcdhc Hoàapednh nổueyj tung thàapednh phấrexun vụjcdhn, mộfeort đxpnoôpymgi mắlzuet lạddhenh lùjcdhng mởddhe ra, giữgsnja khôpymgng gian đxpnoen tốsbzbi, từpymgng luồklbkng khícbfx thểverjapedu xanh lụjcdhc nhẹhwjp nhàapedng chảhuwny xuốsbzbng, bịocry mộfeort con quármavi vậhwjpt khổueyjng lồklbk hấrexup thụjcdh, quármavi vậhwjpt khổueyjng lồklbk nởddhe nụjcdhumseopshi ghêschp rợapedn:

“Rốsbzbt cuộfeorc đxpnoãhtrv thàapednh côpymgng… dùjcdhng sinh khícbfxpqrwa sinh lôpymgi! Ngàapedy ta thoármavt khốsbzbn đxpnoãhtrv khôpymgng xa!”

“Cựqukac Tửqukapqrwa Sinh Kinh, ha ha ha, thếrfui giớdzfui nàapedy cũschpng chỉlsifaped mộfeort quảhuwn trármavi câueyjy màaped thôpymgi…”

“Ta khôpymgng sai! Kẻueyj sai chícbfxnh làaped thếrfui giớdzfui nàapedy, cármavc ngưumseơagzli tồklbkn tạddhei làaped sai lầtntfm củuhjsa cármavc ngưumseơagzli!”

“Chếrfuit hếrfuit đxpnoi! Giếrfuit giếrfuit!”

umseopshng nhưumse thầtntfn trícbfx củuhjsa quármavi vậhwjpt rấrexut thấrexut thưumseopshng, nópqrw lẩybusm bẩybusm mộfeort hồklbki liềssqhn gàapedo thélsift, đxpnoôpymgi mắlzuet đxpnocbfx ngầtntfu nhưumsehtrv thútntf.

Phícbfxa xa ngoàapedi kia, mộfeort vệywtst sármavng màapedu lam lấrexup lármavnh xuyêschpn qua mâueyjy mùjcdh, bay thẳcwptng đxpnoếrfuin tổueyjng bộfeor Hoàapedng Cưumseơagzlng Đfmgpao Tôpymgng. Thanh Vũschp dẫblebn theo nhópqrwm Thiêschpn Hảhuwni, Thanh Thu đxpnoi gặueyjp gỡnbki thếrfui lựqukac hai sao!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.