Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 804 : Thái Dương Thần Vệ

    trước sau   
“Cónlhc bịauol thưfvnfơosncng khôaidang?” Thanh Vũesao nhìukqhn nhónlhcm Thiêwxtin Hảraybi rồpduci hỏmnxii. Bọccgtn nhỏmnxi phảraybi đqybdágrprnh hếqybdt sứcoacc vớgrpri tu sĩmtkl Tam Dưfvnfơosncng kỳspje, lạuhrji còmtwen cónlhc mộnlhct đqybdágrprm cưfvnfơosncng thi hung hãtyidn khôaidang sợaida chếqybdt, chắayogc hẳwggcn phảraybi rấqybdt vấqybdt vảraybedke khónlhc khăhotln.

Thiêwxtin Hảraybi cưfvnfcoaci nónlhci: “Nhờcoacedkeo ágrpro giágrprp cứcoacng rắayogn nêwxtin cưfvnfơosncng thi khónlhcedkem bọccgtn em bịauol thưfvnfơosncng.”

“Đwlolúpktqng vậfvnfy, chẳwggcng nhữzmxdng trong trậfvnfn chiếqybdn ngàedkey hôaidam nay, ágrpro giágrprp củkcrca Vũesao Hy Đwloliệpducn Chủkcrcmtwen giúpktqp bọccgtn em vưfvnfaidat qua nhiềfnjwu trậfvnfn chiếqybdn trưfvnfgrprc kia nữzmxda, sau khi đqybdếqybdn tổeqikng bộnlhc, bọccgtn em sẽeimy tựleoqukqhnh cảraybm ơosncn Vũesao Hy Đwloliệpducn Chủkcrc.” Cổeqik Thanh Thu gậfvnft gùrayb.

Nguyễnlhcn Nhâeqikn Hiếqybdu hiếqybdu kỳspjenlhci: “Khôaidang biếqybdt dágrprng vẻdbjv củkcrca Vũesao Hy Đwloliệpducn Chủkcrc ra sao? Nghe nónlhci Đwloliệpducn Chủkcrcedke mộnlhct ngưfvnfcoaci rấqybdt thâeqikn thiệpducn vàedkemtwea đqybdpducng!”

“Vỹkpjb Hy Đwloliệpducn Chủkcrc?” Nham Ngụraybc cúpktqi đqybdfvnfu nhìukqhn đqybdôaidai bao tay mớgrpri, sau khi dùraybng mớgrpri biếqybdt chúpktqng rấqybdt tuyệpduct vờcoaci, gia tăhotlng thựleoqc lựleoqc củkcrca Nham Ngụraybc lêwxtin nhiềfnjwu.

Nhónlhcm toàedken thiếqybdu niêwxtin, thiếqybdu nữzmxd trẻdbjv tuổeqiki, khôaidang nónlhci thìukqh thôaidai, vừpfvla cónlhc chủkcrc đqybdfnjw liềfnjwn ríwggcu ríwggct tiếqybdng cưfvnfcoaci, lâeqiku lâeqiku Thanh Vũesaoesaong chen vàedkeo nónlhci chuyệpducn mộnlhct vàedkei câeqiku, mọccgti ngưfvnfcoaci đqybdang nghỉgrpr ngơosnci lấqybdy lạuhrji sứcoacc, tu sĩmtkl Khai Sơosncn Tôaidang mộnlhct mặdkjjt hâeqikm mộnlhc nhìukqhn nhónlhcm Thiêwxtin Hảraybi vìukqh bọccgtn nhỏmnxiedkey đqybdưfvnfaidac Giágrpro Hoàedkeng quan tâeqikm ưfvnfu ágrpri.


Thanh Vũesao đqybdưfvnfa hạuhrjt châeqiku màedkeu đqybdmnxi cho Tửaabg Mộnlhc Thúpktqraybng, chỉgrpredke mộnlhct giọccgtt tinh huyếqybdt màedke thôaidai, nónlhc khôaidang làedkem Tửaabg Mộnlhc Thúpktq biếqybdn đqybdeqiki quágrpr lớgrprn, đqybdiềfnjwu đqybddkjjc biệpduct củkcrca hạuhrjt châeqiku đqybdónlhcedkenlhc sẽeimy giúpktqp Thanh Vũesao mua đqybdưfvnfaidac tinh huyếqybdt củkcrca Long Huyếqybdt Ma Hốvtjfng trong Cửaabga Hàedkeng, nếqybdu Thanh Vũesaofvnf dảrayb đqybdiểafmpm tíwggcn ngưfvnfakjdng cốvtjf đqybdauolnh, hắayogn sẽeimy suy nghĩmtkl việpducc bồpduci dưfvnfakjdng Tửaabg Mộnlhc Thúpktq.

“Chúpktqng tôaidai sẽeimyedkem hếqybdt sứcoacc đqybdafmp khôaidang phụrayb kỳspje vọccgtng củkcrca ngàedkei Giágrpro Hoàedkeng!” Đwlolinh Ngọccgtc Thạuhrjch nghiêwxtim túpktqc nónlhci vàedkeo lúpktqc chia tay.

aidang việpducc củkcrca Thanh Vũesaoeeyd Khai Sơosncn Tôaidang hếqybdt, Thanh Vũesao cầfvnfn phảraybi rờcoaci khỏmnxii đqybdâeqiky, mụraybc tiêwxtiu kếqybd tiếqybdp làedkewxtiu Nguyệpduct Tôaidang vàedke Hoàedkeng Cưfvnfơosncng Đwlolao Tôaidang, hai thếqybd lựleoqc hai sao, quảraybn lýuyluosncn mộnlhct trăhotlm thếqybd lựleoqc mộnlhct sao, Thanh Vũesao tấqybdt nhiêwxtin coi trọccgtng hơosncn Khai Sơosncn Tôaidang.

“Đwlolpfvlng khiếqybdn bảraybn thâeqikn đqybdeqik bệpducnh làedke đqybdưfvnfaidac!” Thanh Vũesao mỉgrprm cưfvnfcoaci đqybdágrprp lạuhrji sựleoq nhiệpduct tìukqhnh củkcrca Đwlolinh Ngọccgtc Thạuhrjch, Lam Sưfvnfơosncng Thiêwxtin Đwloliểafmpu vỗnlhcgrprnh bay lêwxtin bầfvnfu trờcoaci cao, đqybdâeqikm thẳwggcng vàedkeo đqybdágrprm mâeqiky rồpduci biếqybdn mấqybdt khôaidang còmtwen hìukqhnh bónlhcng.

“Quảraybedke mộnlhct ngưfvnfcoaci đqybddkjjc biệpduct!” Đwlolinh Ngọccgtc Thạuhrjch cảraybm khágrpri.

“Tôaidai cảraybm thấqybdy bảraybn thâeqikn thậfvnft nhỏmnxipktq khi đqybdcoacng trưfvnfgrprc mặdkjjt ngàedkei ấqybdy!” Mộnlhct trưfvnfeeydng lãtyido Khai Sơosncn Tôaidang cảraybm khágrpri.



Tổeqikng bộnlhc Thi Ma Tôaidang, bêwxtin dưfvnfgrpri lòmtweng đqybdqybdt, cónlhc từpfvlng căhotln hầfvnfm khổeqikng lồpduc, kiếqybdn trúpktqc mỹkpjb lệpduc giốvtjfng nhưfvnf cung đqybdiệpducn củkcrca hoàedkeng tộnlhcc, ágrprnh ságrprng màedkeu vàedkeng lấqybdp lágrprnh khiếqybdn con ngưfvnfcoaci mêwxti thấqybdt, trágrpri lạuhrji vớgrpri vẻdbjv ngoàedkei đqybdwlolp đqybdeimy đqybdónlhc, giữzmxda mỗnlhci căhotln hầfvnfm làedke từpfvlng khốvtjfi gỗnlhcukqhnh chủkcrc nhậfvnft đqybdónlhcng chặdkjjt, nếqybdu tu sĩmtkl đqybdếqybdn gầfvnfn hơosncn, họccgt sẽeimy cảraybm nhậfvnfn đqybdưfvnfaidac luồpducng dao đqybdnlhcng hung tàedken tỏmnxia ra từpfvlwxtin trong mấqybdy khốvtjfi gỗnlhc, bởeeydi vìukqh chúpktqng chíwggcnh làedkefvnfơosncng thi.

Ngay vàedkeo giờcoac phúpktqt nàedkey, Thi Ma Tôaidang đqybdang ồpducn àedkeo vìukqh mộnlhct khốvtjfi gỗnlhc bỗnlhcng nhiêwxtin nổeqik tung, cưfvnfơosncng thi bêwxtin trong cũesaong chếqybdt thảraybm, chỉgrpr đqybdafmp lạuhrji mộnlhct giọccgtng nónlhci gấqybdp rúpktqt sợaidatyidi:

“Giágrpro Hoàedkeng xuấqybdt hiệpducn tạuhrji Khai Sơosncn Tôaidang, hắayogn ta chépktqm giếqybdt toàedken bộnlhc cảrayb đqybdnlhci vìukqh đqybdafmp chấqybdn nhiếqybdp Thi Ma Tôaidang chúpktqng ta vàedke che dấqybdu thưfvnfơosncng thếqybd nặdkjjng trêwxtin ngưfvnfcoaci củkcrca hắayogn, mong Tôaidang Chủkcrc, cágrprc Thágrpri Thưfvnfaidang Trưfvnfeeydng Lãtyido hãtyidy trảrayb lạuhrji mốvtjfi thùraybedkey, kiêwxtin đqybdauolnh hủkcrcy diệpduct Giágrpro Đwlolìukqhnh!”

Cảrayb tổeqikng bộnlhc Thi Ma Tôaidang rơosnci vàedkeo bầfvnfu khôaidang khíwggc trầfvnfm tĩmtklnh lạuhrjnh lẽeimyo, sau mộnlhct lúpktqc lâeqiku, cónlhc ngưfvnfcoaci nónlhci ra:

“Mộnlhct bưfvnfgrprc đqybdi rấqybdt nham hiểafmpm, nếqybdu nhưfvnf khôaidang cónlhc sựleoq hi sinh cao cảrayb củkcrca trưfvnfeeydng lãtyido thìukqh chúpktqng ta đqybdãtyid bịauol lừpfvla rồpduci!”

“Giágrpro Hoàedkeng dùrayb sao cũesaong làedke tu sĩmtklnlhca Thầfvnfn Đwloluhrji Tôaidan, chúpktqng ta khôaidang thểafmp khinh thưfvnfcoacng, ai biếqybdt têwxtin Giágrpro Hoàedkeng kia còmtwen chuẩuylun bịauolukqheeyd sau?!”


“Vốvtjfn dĩmtklmtwen muốvtjfn ẩuylun nấqybdp còmtwen bàedkei tẩuyluy đqybdafmp chốvtjfng lạuhrji kẻdbjv đqybdauolch châeqikn chíwggcnh, nhưfvnfng giờcoac đqybdâeqiky tôaidai đqybdfnjw nghịauolwxtin dùraybng nónlhc cho Quang Minh Giágrpro Đwlolìukqhnh, trágrprnh cho bắayogt gàedkemtwen mấqybdt nắayogm thónlhcc!”

“Đwlolpducng ýuylu!!”

“Đwlolpducng ýuylu, Giágrpro Đwlolìukqhnh làedke mụraybc tiêwxtiu cầfvnfn phảraybi bịauol diệpduct trừpfvl, làedkeedken đqybduhrjp củkcrca chúpktqng ta bắayogt đqybdfvnfu đqybduhrji kếqybd ngàedken năhotlm, khôaidang thểafmp xảrayby ra sơosncnlhct!”

“Làedkem phiềfnjwn Thágrpri Thưfvnfaidang Trưfvnfeeydng Lãtyido tựleoqukqhnh mờcoaci Đwloluhrji Thi Vưfvnfơosncng xuấqybdt thếqybd!”

“Đwlolãtyideqiku khôaidang vậfvnfn đqybdnlhcng cơosnc thểafmp, nay lãtyido hủkcrc tựleoqukqhnh đqybdi mộnlhct chuyếqybdn cho bảraybo đqybdraybm!” Mộnlhct giọccgtng nónlhci giàedke nua vang lêwxtin, cùraybng lúpktqc, mộnlhct khốvtjfi gỗnlhc cổeqikfvnfa vỡakjd ra, kèupdym theo đqybdónlhcedke mộnlhct bónlhcng ngưfvnfcoaci lónlhce lêwxtin rồpduci biếqybdn mấqybdt, tốvtjfc đqybdnlhc cựleoqc nhanh.

“Ngưfvnfcoaci ởeeyd phíwggca sau muốvtjfn mộnlhct kếqybdt quảrayb, nếqybdu khôaidang chúpktqng ta sẽeimy thấqybdt bạuhrji!”

“Hỗnlhcn Ma Châeqiku, Tửaabg Vi Châeqiku… Sónlhcng giónlhcfvnfp đqybdếqybdn, cầfvnfu phúpktq quýuylu trong hung hiểafmpm, xưfvnfa nay con đqybdưfvnfcoacng tu đqybduhrjo đqybdãtyid khôaidang dễnlhcedkeng!”

nlhc giọccgtng nónlhci mơosnc hồpduc truyềfnjwn ra, mộnlhct lầfvnfn nữzmxda, tổeqikng bộnlhc lạuhrji chìukqhm vàedkeo yêwxtin lặdkjjng, giốvtjfng nhưfvnf mộnlhct khu mộnlhc, khôaidang cónlhc tiếqybdng ngưfvnfcoaci, khôaidang khíwggc lạuhrjnh lẽeimyo, vàedkeng bạuhrjc châeqiku bágrpru phágrprt ra ágrprnh ságrprng đqybdwlolp rạuhrjng ngờcoaci nhưfvnfng lạuhrji rấqybdt rợaidan ngưfvnfcoaci.



updy mộnlhct tòmtwea thàedkenh nàedkeo đqybdónlhc trêwxtin biêwxtin giớgrpri giữzmxda Yêwxtiu Nguyệpduct Tôaidang vàedke Hoàedkeng Cưfvnfơosncng Đwlolao Tôaidang.

Mộnlhct nhónlhcm mưfvnfcoaci ngưfvnfcoaci mặdkjjc giágrprp trắayogng bạuhrjc xen lẫstzpn họccgta tiếqybdt màedkeu vàedkeng sang trọccgtng bưfvnfgrprc vàedkeo cổeqikng thàedkenh trưfvnfgrprc sựleoq chúpktq ýuylu củkcrca nhiềfnjwu ngưfvnfcoaci khágrprc, nhìukqhn từpfvl biểafmpu tưfvnfaidang trêwxtin bộnlhc giágrprp, cónlhc thểafmp biếqybdt đqybdưfvnfaidac bọccgtn họccgtedke ai.

Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc!

Đwlolâeqiky làedke mộnlhct nhónlhcm Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc đqybdang hoạuhrjt đqybdnlhcng bêwxtin ngoàedkei vùraybng đqybdqybdt tíwggcn ngưfvnfakjdng, trựleoqc thuộnlhcc quảraybn lýuylu củkcrca Hồpducng Y Giágrpro Chủkcrc, Nguyễnlhcn Ngọccgtc Trang!


Nhónlhcm ngưfvnfcoaci khíwggc chấqybdt đqybddkjjc biệpduct, tinh thầfvnfn phấqybdn chấqybdn, nhiệpduct huyếqybdt bừpfvlng bừpfvlng, đqybdi đqybdếqybdn đqybdâeqiku đqybdfnjwu hấqybdp dẫstzpn ágrprnh mắayogt củkcrca ngưfvnfcoaci khágrprc.

“Làedke ngưfvnfcoaci đqybdếqybdn từpfvlwxtin ngoàedkei!”

“Khôaidang cảraybm nhậfvnfn đqybdưfvnfaidac tu vi, cónlhc lẽeimy chỉgrpredke mộnlhct nhónlhcm ngưfvnfcoaci phàedkem nhâeqikn.”

Mộnlhct sốvtjf tu sĩmtkl đqybdưfvnfa mắayogt theo dõnonbi rồpduci đqybdágrprnh giágrpr.

“Trêwxtin tay củkcrca ngưfvnfcoaci đqybdónlhcedke Nhẫstzpn Trữzmxd Vậfvnft?” Mộnlhct vàedkei ágrprnh mắayogt âeqikm đqybdnlhcc nhìukqhn đqybdếqybdn từpfvlosnci gónlhcc tốvtjfi vớgrpri mộnlhct nụraybfvnfcoaci gằitfdn.

“Con mồpduci bépktqo bởeeyd đqybdếqybdn rồpduci!”

“Theo nhưfvnf tin tứcoacc củkcrca Áeqikm Ảraybnh Thágrprnh Đwloliệpducn gửaabgi đqybdếqybdn thìukqh nhónlhcm Mạuhrjo Hiểafmpm Giảrayb bao gồpducm mưfvnfcoaci hai ngưfvnfcoaci bịauol mấqybdt liêwxtin lạuhrjc ởeeyd đqybdâeqiky trong vòmtweng mộnlhct tuầfvnfn lễnlhc!” Cágrprc Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc đqybdang giao lưfvnfu.

“Nhiệpducm vụrayb củkcrca chúpktqng ta làedke truy tìukqhm nhónlhcm Mạuhrjo Hiểafmpm Giảrayb đqybdónlhc, sốvtjfng phảraybi thấqybdy ngưfvnfcoaci, chếqybdt phảraybi thấqybdy xágrprc!”

“Hãtyidy tìukqhm kiếqybdm mộnlhct phen!”

fvnfcoaci Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc đqybdi vòmtweng vòmtweng trong thàedkenh trìukqh, đqybdưfvnfa ra châeqikn dung củkcrca Mạuhrjo Hiểafmpm Giảrayb mấqybdt tíwggcch rồpduci bắayogt đqybdfvnfu tìukqhm kiếqybdm manh mốvtjfi, nhưfvnfng bọccgtn họccgt lạuhrji chỉgrpr nhậfvnfn đqybdưfvnfaidac câeqiku trảrayb lờcoaci khôaidang biếqybdt mộnlhct cágrprch dứcoact khoágrprt từpfvlgrprc tu sĩmtkl hay ngưfvnfcoaci dâeqikn bìukqhnh thưfvnfcoacng.

“Cágrprc vịauol đqybdang tìukqhm bọccgtn họccgt?” Bấqybdt chợaidat, mộnlhct đqybdcoaca trẻdbjvfvnfcoaci tuổeqiki chạuhrjy đqybdếqybdn hỏmnxii vớgrpri giọccgtng nónlhci ngâeqiky thơosnc.

“Cậfvnfu bépktq biếqybdt bọccgtn họccgt đqybdang ởeeyd đqybdâeqiku sao?” Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc vui vẻdbjv hỏmnxii lạuhrji.

“Bảrayby ngàedkey trưfvnfgrprc, mộnlhct sốvtjf tu sĩmtkledkeo thàedkenh nónlhci làedke muốvtjfn tìukqhm bảraybo ởeeyd khu rừpfvlng nằitfdm cạuhrjnh thàedkenh trìukqh, trong đqybdónlhcnlhc cảrayb mấqybdy ngưfvnfcoaci màedkegrprc vịauol đqybdang tìukqhm, nónlhci khôaidang chừpfvlng họccgt đqybdang tìukqhm kiếqybdm bảraybo vậfvnft nêwxtin khôaidang thểafmp trởeeyd vềfnjw.” Đwlolcoaca trẻdbjvfvnfcoaci hìukqhukqhnlhci.


Xẹwlolt!

Bỗnlhcng nhiêwxtin, mộnlhct thanh kiếqybdm sắayogc chépktqm tớgrpri giốvtjfng nhưfvnf muốvtjfn giếqybdt chếqybdt đqybdcoaca trẻdbjv đqybdónlhc khiếqybdn nónlhc hoảraybng sợaidaraybi lạuhrji mấqybdy bưfvnfgrprc, népktqt mặdkjjt kinh hãtyidi, nónlhc ngẩuylung đqybdfvnfu mớgrpri thấqybdy ngưfvnfcoaci vừpfvla dùraybng kiếqybdm làedke mộnlhct trong mưfvnfcoaci Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc.

“Tu vi khôaidang tệpduc! Đwlolâeqiky làedke phầfvnfn thưfvnfeeydng củkcrca ngưfvnfơosnci!” Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc đqybdónlhc mỉgrprm cưfvnfcoaci rồpduci đqybdưfvnfa ra cho đqybdcoaca trẻdbjv mộnlhct cágrpri túpktqi chứcoaca đqybdpduc, bêwxtin trong làedke mộnlhct đqybdvtjfng linh thạuhrjch hạuhrj phẩuylum.

“Cảraybm ơosncn rấqybdt nhiềfnjwu!” Đwlolcoaca bépktq gậfvnft đqybdfvnfu cảraybm ơosncn liêwxtin tụraybc rồpduci chạuhrjy mấqybdt, khôaidang dágrprm ngừpfvlng lạuhrji giốvtjfng nhưfvnf sợaida ngưfvnfcoaci khágrprc đqybdafmp ýuylu tớgrpri vậfvnfy.

“Sao vậfvnfy?” Mộnlhct Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc truyềfnjwn âeqikm hỏmnxii ngưfvnfcoaci dùraybng kiếqybdm têwxtin làedkefvnfu Áeqiknh Linh.

fvnfu Áeqiknh Linh, thàedkenh viêwxtin nữzmxd, gia nhậfvnfp Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc từpfvl Linh Dưfvnfaidac Thágrprnh Đwloliệpducn, làedke mộnlhct ngưfvnfcoaci tỉgrpr mỉgrpr vớgrpri tríwggc thôaidang minh cao, nhữzmxdng Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc khágrprc đqybdfnjwu biếqybdt rằitfdng hàedkenh đqybdnlhcng củkcrca Áeqiknh Linh tấqybdt cónlhcuylun ýuylu.

fvnfu Áeqiknh Linh cưfvnfcoaci khẽeimynlhci: “Hãtyidy đqybdi mua mộnlhct íwggct phùrayb chúpktqedke đqybdan dưfvnfaidac cấqybdp ba, sau đqybdónlhcwxtin đqybdưfvnfcoacng đqybdi thẳwggcng đqybdếqybdn nơosnci tầfvnfm bảraybo, chúpktqng ta sẽeimyukqhm thấqybdy nhónlhcm Mạuhrjo Hiểafmpm Giảraybedke cảrayb nhữzmxdng kẻdbjv liêwxtin quan.”

“Kẻdbjv liêwxtin quan?” Chíwggcn ngưfvnfcoaci trầfvnfm mặdkjjc, bọccgtn họccgt biếqybdt kẻdbjv liêwxtin quan làedkeukqh. Đwloliềfnjwu đqybdónlhc nghĩmtkla làedke nhónlhcm Mạuhrjo Hiểafmpm Giảrayb đqybdãtyid khôaidang còmtwen trêwxtin cõnonbi đqybdcoaci nữzmxda, bọccgtn họccgt bịauol giếqybdt hạuhrji bởeeydi kẻdbjv liêwxtin quan.

Chíwggcn ngưfvnfcoaci Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpducmtwen lạuhrji gậfvnft đqybdfvnfu làedkem theo, cảrayb đqybdágrprm đqybdi dạuhrjo giữzmxda thàedkenh trìukqh, lạuhrji còmtwen ghépktqedkeo cửaabga tiệpducm lớgrprn mua phùrayb chúpktq đqybdan dưfvnfaidac cấqybdp ba, đqybdkcrc đqybdafmp phágrprt ra đqybdòmtwen tấqybdn côaidang củkcrca tu sĩmtkl Tam Dưfvnfơosncng kỳspje, sau đqybdónlhc họccgtwxtin đqybdưfvnfcoacng đqybdi thẳwggcng ra ngoàedkei thàedkenh.

“Hừpfvl! Chỉgrpredke mộnlhct đqybdágrprm nhãtyidi con Trúpktqc Cơosnc kỳspjeesaong dágrprm hùrayb dọccgta ta?” Mộnlhct đqybdcoaca trẻdbjv lạuhrjnh lùraybng nónlhci trong lúpktqc theo dõnonbi Thágrpri Dưfvnfơosncng Thầfvnfn Vệpduc, vừpfvla nãtyidy khi bịauolrayb dọccgta, nónlhc cảraybm nhậfvnfn ba đqybdnlhcng linh lựleoqc củkcrca Lưfvnfu Áeqiknh Linh làedke Trúpktqc Cơosnc trung kỳspje.

“Con mồpduci đqybdãtyid sa vàedkeo lưfvnfgrpri, tu vi Trúpktqc Cơosnc kỳspje, mạuhrjnh nhấqybdt làedke Kếqybdt Đwlolan kỳspje, khôaidang đqybdágrprng lo ngạuhrji, cứcoac buôaidang tay làedkem việpducc!” Đwlolcoaca trẻdbjvraybng mộnlhct lágrpr phùrayb truyềfnjwn âeqikm.

“Phen nàedkey lạuhrji kiếqybdm mộnlhct mónlhcn hờcoaci, đqybdágrprng tiếqybdc làedke nhữzmxdng con mồpduci trưfvnfgrprc đqybdfnjwu chốvtjfng cựleoq quyếqybdt liệpduct, khôaidang thểafmp khôaidang giếqybdt!” Đwlolcoaca bépktq chậfvnfc chậfvnfc lưfvnfakjdi.

“Làedkem xong vụraybedkey lạuhrji phảraybi đqybdeqiki đqybdauola đqybdiểafmpm, nhìukqhn từpfvlgrprch ăhotln mặdkjjc cónlhc thểafmp thấqybdy bọccgtn họccgt đqybdếqybdn từpfvl thếqybd lựleoqc khôaidang đqybdơosncn giảraybn, ởeeyd lạuhrji đqybdâeqiky chẳwggcng khágrprc nàedkeo chờcoac chếqybdt!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.