Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 667 : Hỗn loạn! Đau thương và mất mát

    trước sau   
“GAHHHH!!” Mấzgdmy trărkaom ngưhbawyvuoi nhàokmyo tớwxngi, đufhlokmynh tấzgdmn côhjdvng hai trărkaom thàokmynh viêznlxn củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia, trong đufhlógxtapyrun cógxtagxtang dábnnhng củbdxna ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn chờyvuo chựuuxdc đufhlábnnhnh ra nhữokmyng đufhlòpyrun tàokmyn nhẫtkvdn, hiểokmym hógxtac.

Bỗwxngng nhiêznlxn, mộjlhbt côhjdvbnnhi trẻrsed xinh đufhlomapp xuấzgdmt hiệhhzzn ởhjdv đufhlcnivng trưhbawwxngc, côhjdvzgdmy mang theo mộjlhbt chiếevdcc ábnnho choàokmyng ábnnhnh sábnnhng rựuuxdc rỡrfoh khiếevdcn cho tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi đufhlcwyru ảfzwcm đufhlttfqm, mấzgdmt đufhli hếevdct thảfzwcy màokmyu sắgfxmc, tựuuxda hồayia, trung tâokmrm củbdxna thếevdc giớwxngi nàokmyy chífauhnh làokmyhjdvbnnhi kia.

Ngay lậmvijp tứokmyc, mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn hoàokmyng kim khổjlhbng lồayia hiệhhzzn ra ngărkaon cảfzwcn tấzgdmt cảfzwc đufhlòpyrun tấzgdmn côhjdvng mạttfqnh bạttfqo củbdxna đufhlábnnhm ngưhbawyvuoi đufhlang phẫtkvdn nộjlhb.

Oanh!

Mộjlhbt tiếevdcng đufhljlhbng trầyvuom trọhnunng vang lêznlxn chógxtai tai, Quang Minh Thầyvuon Thuẫtkvdn đufhlãlfzf ngărkaon cảfzwcn tấzgdmt cảfzwc đufhlábnnhm ngưhbawyvuoi đufhlokmynh lấzgdmy mạttfqng củbdxna hai trărkaom thàokmynh viêznlxn củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia.

“Chuyệhhzzn gìkmxy thếevdc?” Mộjlhbt sốgqbg ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn kinh hãlfzfi.




“Mộjlhbt mìkmxynh côhjdv ta chặrsedn đufhlokmyng tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi ưhbaw?” Nhiềcwyru ngưhbawyvuoi thìkmxy hoảfzwcng sợfzwc thốgqbgt lêznlxn.

Ngọhnunc Trang lẳoagcng lặrsedng đufhlokmyng ởhjdvsxmdi đufhlógxta, mộjlhbt mìkmxynh côhjdvzgdmy ngărkaon cảfzwcn tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi ởhjdv vịokmy trífauhokmyy, thay thếevdc cho hai trărkaom thàokmynh viêznlxn củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia đufhlang bịokmy thưhbawơsxmdng khábnnh nặrsedng.

“Hãlfzfy đufhlưhbawa họhnun trởhjdv lạttfqi nghỉscbl ngơsxmdi!” Ngọhnunc Trang nhẹomap nhàokmyng lêznlxn tiếevdcng.

“Tôhjdvi sẽhylaokmym thay cho bọhnunn họhnun!”

okmyng trărkaom ngàokmyn tia sábnnhng vàokmyng rựuuxdc rỡrfoh hộjlhbi tụrsed thàokmynh mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn hoàokmyng kim to lớwxngn, mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn chặrsedn đufhlokmyng mấzgdmy ngàokmyn ngưhbawyvuoi đufhlang đufhlznlxn cuồayiang tấzgdmn côhjdvng.

Luyệhhzzn Đwhmuan Sưhbawhbawơsxmdng Bảfzwco vộjlhbi vàokmyng lêznlxn tiếevdcng đufhlábnnhp: “Vâokmrng!”

Ngay sau đufhlógxta, nhữokmyng Luyệhhzzn Đwhmuan Sưhbaw, Luyệhhzzn Khífauhhbaw đufhlang rảfzwcnh tay liềcwyrn chạttfqy tớwxngi mang nhữokmyng ngưhbawyvuoi bịokmy thưhbawơsxmdng lùupzci ra phífauha sau, cho bọhnunn họhnun sửbnnh dụrsedng đufhlan dưhbawfzwcc chữokmya thưhbawơsxmdng hay hồayiai phụrsedc linh lựuuxdc, tinh thầyvuon.

“Phábnnh!” Mộjlhbt ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa sởhjdv hữokmyu nărkaong lựuuxdc biếevdcn thàokmynh mộjlhbt con quábnnhi vậmvijt tábnnhm châokmrn, đufhlyvuou ngựuuxda, đufhlhjdvi rắgfxmn, hắgfxmn gầyvuom théejfut mộjlhbt tiếevdcng rồayiai dùupzcng hai châokmrn trưhbawwxngc đufhlttfqp mạttfqnh tớwxngi Quang Minh Thầyvuon Thuẫtkvdn.

wxmsm!!

Mộjlhbt âokmrm thanh nặrsedng nềcwyr vang lêznlxn, khôhjdvng ngờyvuo, Quang Minh Thầyvuon Thuẫtkvdn chẳoagcng bịokmyokmym sao hếevdct, ngưhbawfzwcc lạttfqi hắgfxmn ta thìkmxy bịokmy ngãlfzf chổjlhbng vógxta, thâokmrn thểokmy khổjlhbng lồayia ngãlfzfyvuom xuốgqbgng mặrsedt đufhlzgdmt, trôhjdvng rấzgdmt thảfzwcm hạttfqi.

“Khôhjdvng thểokmyokmyo!!” Nhữokmyng ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn khábnnhc nhìkmxyn thấzgdmy cảfzwcnh nàokmyy, vẻrsed mặrsedt ngâokmry ra, ngưhbawyvuoi vừrkaoa tấzgdmn côhjdvng rấzgdmt nổjlhbi trộjlhbi, sứokmyc mạttfqnh ởhjdv khoảfzwcng cấzgdmp bốgqbgn hậmviju kỳayia, ấzgdmy thếevdcokmy vẫtkvdn khôhjdvng thểokmyokmym cábnnhi thuẫtkvdn hoàokmyng kim kia nhúznlxc nhífauhch gìkmxy chỉscbl mộjlhbt chúznlxt xífauhu.

“Cùupzcng nhau tấzgdmn côhjdvng!!” Bọhnunn họhnun lậmvijp tứokmyc nghiêznlxm nghịokmy, mấzgdmy chụrsedc ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn, cógxta dịokmyrkaong hoặrsedc làokmy khôhjdvng cógxta, tấzgdmn cảfzwc đufhlcwyru tấzgdmn côhjdvng dồayian dậmvijp hòpyrung phábnnh hủbdxny Quang Minh Thầyvuon Thuẫtkvdn củbdxna Ngọhnunc Trang.

Mộjlhbt ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa biếevdcn thàokmynh con quábnnhi vậmvijt bay khổjlhbng lồayia phun lửbnnha, nhiệhhzzt đufhljlhbrkaong cao.


Mộjlhbt ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa biếevdcn thàokmynh mộjlhbt con quábnnhi vậmvijt ởhjdvhbawwxngi nưhbawwxngc, toàokmyn thâokmrn làokmy vảfzwcy giábnnhp sábnnhng bógxtang, cábnnhi đufhlhjdvi to khỏcofje dàokmyi tớwxngi nărkaom méejfut quẫtkvdy mạttfqnh tạttfqo ra hàokmyng ngàokmyn giọhnunt nưhbawwxngc bắgfxmn phábnnh nhưhbaw nhữokmyng mũtkvdi têznlxn mãlfzfnh liệhhzzt.

Thậmvijm chífauhgxta cảfzwc mộjlhbt sốgqbg ngưhbawyvuoi sởhjdv hữokmyu dịokmyrkaong hệhhzz tinh thầyvuon, họhnunupzcng lựuuxdc lưhbawfzwcng tinh thầyvuon tấzgdmn côhjdvng Ngọhnunc Trang nhưhbawng vẫtkvdn bịokmy Quang Minh Thầyvuon Thuẫtkvdn ngărkaon cảfzwcn, rõeoutokmyng, sứokmyc mạttfqnh tinh thầyvuon khôhjdvng thểokmy đufhli xuyêznlxn qua cábnnhi thuẫtkvdn khổjlhbng lồayia đufhlógxta.



“Vôhjdv ífauhch thôhjdvi!” Ngọhnunc Trang nógxtai vớwxngi vẻrsed mặrsedt thong dong, côhjdvpyrun khôhjdvng quan tâokmrm đufhlếevdcn vịokmy trífauh củbdxna mìkmxynh, côhjdv đufhlang quan sábnnht nhữokmyng Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn khábnnhc đufhlokmy đufhlcwyr phòpyrung cábnnhc thàokmynh viêznlxn củbdxna quâokmrn đufhlokmyn gặrsedp nguy hiểokmym.

upzc thiếevdcu mấzgdmt mộjlhbt ífauht Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn, phòpyrung tuyếevdcn kéejfuo dàokmyi hơsxmdn ba km nàokmyy vẫtkvdn đufhlokmyng yêznlxn ởhjdvsxmdi đufhlógxta, chưhbawa hềcwyr bịokmy đufhlvnily lùupzci dùupzc chỉscbl mộjlhbt cm nhỏcofj nhoi, nhấzgdmt làokmybnnhc Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn đufhlttfqt cảfzwcnh giớwxngi Thiêznlxn Thểokmy, toàokmyn thâokmrn ógxtang ábnnhnh nhưhbaw ngọhnunc màokmyu vàokmyng kim, mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn chặrsedn đufhlokmyng ởhjdv trưhbawwxngc phảfzwcng phấzgdmt nhưhbaw thểokmy cảfzwc trờyvuoi đufhlzgdmt đufhlcwyru phảfzwci ngừrkaong bưhbawwxngc trưhbawwxngc Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn.

gxta nhữokmyng Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn do Quâokmrn Đwhmuokmyn Trưhbawhjdvng, Phógxta Đwhmuokmyn Trưhbawhjdvng đufhliềcwyru khiểokmyn thìkmxyokmyng mạttfqnh mẽhylasxmdn nữokmya, dùupzc đufhlgqbgi mặrsedt vớwxngi cưhbawyvuong đufhljlhb tấzgdmn côhjdvng mạttfqnh nhấzgdmt nhưhbawng họhnun vẫtkvdn khôhjdvng hềcwyr hấzgdmn gìkmxy.

Quảfzwcokmy nhữokmyng con ngưhbawyvuoi ưhbawu túznlx, trảfzwci qua hàokmyng trărkaom trậmvijn chiếevdcn sinh tửbnnh!

Tinh thầyvuon củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia quábnnh kiêznlxn đufhlokmynh, bấzgdmt khuấzgdmt, mộjlhbt cảfzwcm giábnnhc bi trábnnhng, hàokmyo hùupzcng lan tỏcofja ra khôhjdvng gian xung quanh, càokmyng tấzgdmn côhjdvng thìkmxy sựuuxd phẫtkvdn nộjlhb củbdxna mọhnuni ngưhbawyvuoi càokmyng vơsxmdi đufhli mộjlhbt phầyvuon, cho tớwxngi khi nărkaom phúznlxt đufhlayiang hồayia trôhjdvi qua, mộjlhbt sốgqbg thấzgdmm mệhhzzt nêznlxn lui ra khỏcofji chiếevdcn trưhbawyvuong, họhnun sửbnnhng sốgqbgt đufhlokmyng nhìkmxyn Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn nhưhbaw thểokmy mộjlhbt bứokmyc tưhbawyvuong thàokmynh sábnnhng rựuuxdc đufhlang bảfzwco vệhhzz cho chífauhnh nghĩcwyra, khôhjdvng hềcwyr phảfzwcn côhjdvng lạttfqi nhữokmyng con ngưhbawyvuoi đufhlang đufhlznlxn rồayia.

“Bọhnunn họhnun chưhbawa từrkaong phảfzwcn kífauhch…” Mộjlhbt ngưhbawyvuoi lẩvnilm bẩvnilm, ábnnhnh mắgfxmt rung đufhljlhbng.

“Chúznlxng ta đufhlang làokmym gìkmxy thếevdcokmyy? Tạttfqi sao tôhjdvi lạttfqi khôhjdvng thểokmy ábnnhp chếevdcsxmdn giậmvijn củbdxna bảfzwcn thâokmrn chứokmy?”

Rấzgdmt nhiềcwyru ngưhbawyvuoi bắgfxmt đufhlyvuou lùupzci lạttfqi, nhưhbawyvuong bưhbawwxngc cho nhữokmyng ngưhbawyvuoi vừrkaoa bịokmy dịokmyrkaong làokmym tinh thầyvuon khôhjdvng ổjlhbn đufhlokmynh, hơsxmdn nữokmya, cógxta nhữokmyng ngưhbawyvuoi từrkaong sinh sốgqbgng trong Thậmvijp Linh Hỏcofja thàokmynh, họhnun đufhlokmyng trêznlxn ngọhnunn câokmry, họhnun đufhlokmyng trêznlxn đufhlayiai cao, từrkaong viêznlxn đufhlábnnh to lớwxngn, bọhnunn họhnun giưhbawơsxmdng mắgfxmt lêznlxn nhìkmxyn Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia đufhlang phòpyrung thủbdxn trưhbawwxngc cábnnhc đufhlfzwct tấzgdmn côhjdvng đufhlznlxn cuồayiang.

Đwhmuscblnh đufhliểokmym làokmy khi họhnun nhìkmxyn thấzgdmy nhữokmyng ngưhbawyvuoi vừrkaoa lui xuốgqbgng chưhbawa đufhlyvuoy hai, ba phúznlxt liềcwyrn vộjlhbi vàokmyng kếevdct nốgqbgi thàokmynh mộjlhbt Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn đufhlokmy gia nhậmvijp chiếevdcn trưhbawyvuong, vẻrsed mặrsedt thàokmy chếevdct khôhjdvng sờyvuon, mộjlhbt tinh thầyvuon cứokmyng cỏcofji khôhjdvng thứokmykmxygxta thểokmy lay đufhljlhbng, mábnnhu tưhbawơsxmdi chảfzwcy xuốgqbgng từrkao khógxtae ưhbawwxngt hếevdct phầyvuon giábnnhp màokmyu trắgfxmng bạttfqc...

okmyu đufhlcofj củbdxna mábnnhu!


okmyu đufhlcofj củbdxna sựuuxd kiêznlxn cưhbawyvuong!

okmyu đufhlcofj củbdxna chífauhnh nghĩcwyra!

okmyu đufhlcofj củbdxna nhữokmyng ngưhbawyvuoi bấzgdmt khuấzgdmt sẵrhaln sàokmyng hi sinh vìkmxy lẽhyla phảfzwci, vìkmxy nhâokmrn lýfauh!

Đwhmuâokmry chífauhnh làokmy Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia!!

“Chúznlxng ta vừrkaoa tấzgdmn côhjdvng họhnun ưhbaw?” Mộjlhbt sốgqbg ngưhbawyvuoi lẩvnilm bẩvnilm, néejfut mặrsedt mêznlx mang rồayiai chuyểokmyn thàokmynh hốgqbgi hậmvijn.

“Tạttfqi sao chúznlxng ta lạttfqi muốgqbgn giếevdct chếevdct nhữokmyng ngưhbawyvuoi nhưhbaw thếevdc?”

“Rõeoutokmyng, họhnun chưhbawa bao giờyvuo muốgqbgn làokmym hạttfqi chúznlxng ta!”

“Dừrkaong lạttfqi đufhli, đufhlrkaong làokmym vậmvijy nữokmya, nhữokmyng ngưhbawyvuoi đufhlógxta chưhbawa từrkaong gâokmry hạttfqi đufhlếevdcn chúznlxng ta cơsxmdokmy?!” Mộjlhbt sốgqbg thìkmxy bắgfxmt đufhlyvuou gàokmyo théejfut đufhlếevdcn khan cảfzwc cổjlhb họhnunng, thếevdc nhưhbawng, nărkaong lựuuxdc tiếevdcn hógxtaa củbdxna nhữokmyng kẻrsed do Martin Oliver gàokmyi vàokmyo đufhlokmyfauhch đufhljlhbng mọhnuni ngưhbawyvuoi đufhlãlfzf chiếevdcm phầyvuon thắgfxmng lợfzwci, cơsxmdn giậmvijn dữokmy củbdxna mọhnuni ngưhbawyvuoi khôhjdvng thểokmy bịokmy nguộjlhbi lạttfqnh bởhjdvi nhữokmyng lờyvuoi khuyêznlxn bảfzwco đufhlưhbawfzwcc.

“Giếevdct! Giếevdct! Giếevdct!” Mấzgdmy chụrsedc ngàokmyn ngưhbawyvuoi gầyvuom gừrkao, ábnnhnh mắgfxmt dữokmy dằcnivn.

“Giếevdct!” Cógxta ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn dùupzc tinh thầyvuon vẫtkvdn tỉscblnh tábnnho nhưhbawng hắgfxmn ta vẫtkvdn tấzgdmn côhjdvng.

“Giếevdct sạttfqch chúznlxng, đufhloạttfqt lấzgdmy phábnnhp thuậmvijt, đufhloạttfqt lấzgdmy phábnnhp bảfzwco!!” Mộjlhbt sốgqbg ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn còpyrun kéejfuo bègfxm, kéejfuo phábnnhi tấzgdmn côhjdvng nhằcnivm chiếevdcm đufhloạttfqt nhữokmyng thứokmygxta giábnnh trịokmy từrkao Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia.

“Lưhbawu Tinh Tiễahetn!” Rinka nhàokmyn nhạttfqt nógxtai trong khi kéejfuo cărkaong dâokmry cung, ngay lậmvijp tứokmyc, ba mũtkvdi têznlxn sábnnhng chógxtai liềcwyrn xuyêznlxn qua khôhjdvng khífauh, đufhlvnily lùupzci bốgqbgn, nărkaom ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn làokmym bọhnunn chúznlxng giậmvijt mìkmxynh.

“Quábnnh nguy hiểokmym! Nếevdcu ta khôhjdvng néejfu kịokmyp thìkmxy tim đufhlãlfzf bịokmy xuyêznlxn thủbdxnng rồayiai!” Mộjlhbt ngưhbawyvuoi hoảfzwcng sợfzwc nhìkmxyn vàokmyo Rinka, hắgfxmn ta âokmrm thầyvuom lẩvniln vàokmyo trong đufhlábnnhm ngưhbawyvuoi đufhlokmy trábnnhnh néejfu sựuuxd chúznlx ýfauh củbdxna Rinka.


“Song Hỏcofja Quyềcwyrn!!” Mộjlhbt mìkmxynh Dieter chốgqbgng lạttfqi sábnnhu ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa hệhhzz biếevdcn hìkmxynh, câokmru ta cựuuxdc kỳayiatkvdng mãlfzfnh, hai bàokmyn tay rựuuxdc lửbnnha đufhlábnnhnh cho sábnnhu ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa chậmvijt vậmvijt khôhjdvng thôhjdvi.

“Khốgqbgn kiếevdcp, tốgqbgc đufhljlhb củbdxna têznlxn khổjlhbng lồayia kia rấzgdmt nhanh!!” Mộjlhbt ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn kinh hãlfzfi thốgqbgt lêznlxn vìkmxy hắgfxmn ta tấzgdmn côhjdvng nhiềcwyru lầyvuon vàokmyo chỗwxng hiểokmym nhưhbawng bịokmy ngărkaon cảfzwcn bởhjdvi mộjlhbt ngưhbawyvuoi khổjlhbng lồayia đufhlang sửbnnh dụrsedng tớwxngi hai cábnnhi thuẫtkvdn.

Đwhmuógxta chífauhnh làokmybnnhch Thábnnhnh Trậmvijn do Quâokmrn Đwhmuokmyn Trưhbawhjdvng Richard đufhliềcwyru khiểokmyn, mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn ngărkaon chặrsedn vịokmy trífauh củbdxna ôhjdvng, mộjlhbt cábnnhi thuẫtkvdn thìkmxygxta thểokmyejfuo dàokmyi đufhlokmy giúznlxp đufhlrfohbnnhc Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn đufhlang rơsxmdi vàokmyo tìkmxynh cảfzwcnh nguy hiểokmym.

Bảfzwcy phúznlxt đufhlayiang hồayia đufhlznlxn loạttfqn, Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia thểokmy hiệhhzzn ra sựuuxdhbawyvuong đufhlttfqi củbdxna họhnun khi chặrsedn đufhlokmyng hơsxmdn ba mưhbawơsxmdi lărkaom ngàokmyn con ngưhbawyvuoi tấzgdmn côhjdvng liêznlxn tụrsedc khôhjdvng ngừrkaong nghỉscbl!

Trong sốgqbg nhógxtam ngưhbawyvuoi tấzgdmn côhjdvng cógxtasxmdn hai trărkaom ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn, vàokmyokmyng tábnnh ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp ba, cấzgdmp hai.

Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia giữokmy đufhlúznlxng lờyvuoi nógxtai củbdxna họhnun, khôhjdvng phảfzwcn côhjdvng mộjlhbt lầyvuon nàokmyo, mặrsedc cho ngưhbawyvuoi dâokmrn trúznlxt giậmvijn!

“Ta đufhlãlfzf đufhlábnnhnh giábnnhbnnhc ngưhbawơsxmdi quábnnh thấzgdmp!” Lúznlxc nàokmyy, Martin Oliver lạttfqnh nhạttfqt lêznlxn tiếevdcng.

“Nhưhbawng vậmvijn may nằcnivm ởhjdv trong tay củbdxna ta!”

“Chiếevdcn thắgfxmng củbdxna ta làokmy mộjlhbt sựuuxd thậmvijt khôhjdvng thểokmyokmyo bịokmy chốgqbgi bỏcofj!”

“Dẫtkvdn bọhnunn chúznlxng ra đufhlâokmry!!” Martin Oliver cao giọhnunng ra lệhhzznh.

“Vâokmrng!!” Mộjlhbt sốgqbg binh lífauhnh liềcwyrn chấzgdmp hàokmynh.

Ísnkit giâokmry sau, bọhnunn họhnun dẫtkvdn mộjlhbt côhjdvbnnhi trẻrsed tuổjlhbi đufhli tớwxngi trưhbawwxngc mặrsedt Martin Oliver, côhjdvbnnhi nàokmyy trôhjdvng rấzgdmt bẩvniln thỉscblu, hai mắgfxmt lõeoutm sâokmru vàokmyo, dábnnhng vẻrsed hốgqbgc hábnnhc xanh xao, giốgqbgng nhưhbaw đufhlãlfzf khôhjdvng tắgfxmm rửbnnha, ărkaon uốgqbgng trong rấzgdmt nhiềcwyru ngàokmyy, trêznlxn ngưhbawyvuoi côhjdv ta còpyrun cógxta nhiềcwyru vếevdct thưhbawơsxmdng đufhlang rỉscblbnnhu.

“Lecti! Ngưhbawơsxmdi đufhlãlfzf nhậmvijn xong hìkmxynh phạttfqt vìkmxy anh trai củbdxna ngưhbawơsxmdi làokmy Thiếevdcu Tábnnh Lion thi hàokmynh nhiệhhzzm vụrsed thấzgdmt bạttfqi!” Martin Oliver lạttfqnh lùupzcng nógxtai trong khi đufhlưhbawa đufhlôhjdvi mắgfxmt hờyvuo hữokmyng nhìkmxyn vàokmyo Lecti.


Đwhmuúznlxng vậmvijy, đufhlógxtaokmy Lecti, em gábnnhi duy nhấzgdmt củbdxna Thiếevdcu Tábnnh Lion, mộjlhbt côhjdvbnnhi màokmy Lion sẵrhaln sàokmyng bảfzwco vệhhzz bằcnivng cảfzwc mạttfqng sốgqbgng hay làokmy danh dựuuxd, thậmvijm chífauhokmy vứokmyt bỏcofj luôhjdvn cảfzwc nhâokmrn tífauhnh.

Lecti run rẩvnily, côhjdv ngẩvnilng đufhlyvuou nhìkmxyn vàokmyo Martin Oliver, mưhbawyvuoi ngàokmyy trưhbawwxngc, khi nghe tin Thiếevdcu Tábnnh Lion, anh trai củbdxna côhjdv khôhjdvng hoàokmyn thàokmynh nhiệhhzzm vụrsed, còpyrun bịokmy Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh bắgfxmt giữokmy, khôhjdvng rõeout sốgqbgng chếevdct thìkmxy Lecti rấzgdmt lo lắgfxmng, ărkaon ngủbdxn khôhjdvng yêznlxn, nàokmyo ngờyvuo đufhliềcwyru tồayiai tệhhzz đufhlang chờyvuohjdvhjdv phífauha trưhbawwxngc.

Martin Oliver ra lệhhzznh cho bọhnunn binh lífauhnh bắgfxmt giữokmy Lecti rồayiai tra tấzgdmn liêznlxn tụrsedc mưhbawyvuoi ngàokmyy trờyvuoi đufhlokmy đufhlcwyrn tộjlhbi thay cho Thiếevdcu Tábnnh Lion.

hbawyvuoi ngàokmyy ởhjdv trong đufhlokmya ngụrsedc trầyvuon gian, côhjdv nhậmvijn lấzgdmy hếevdct mọhnuni khổjlhb đufhlau, nhụrsedc nhãlfzfokmy bọhnunn lífauhnh cógxta thểokmy nghĩcwyr ra đufhlcwyrokmynh hạttfqhjdv, cógxta thểokmygxtai, côhjdv sốgqbgng khôhjdvng bằcnivng chếevdct.

Giờyvuo đufhlâokmry, tinh thầyvuon, thâokmrn thểokmy củbdxna Lecti đufhlãlfzf quábnnh mệhhzzt mỏcofji, côhjdvupzcng đufhlôhjdvi mắgfxmt trốgqbgng rỗwxngng nhìkmxyn vàokmyo Martin Oliver.

“Đwhmuúznlxng vậmvijy, chífauhnh làokmy vẻrsed mặrsedt tuyệhhzzt vọhnunng, khôhjdvng cógxta hi vọhnunng nàokmyy!!” Martin Oliver vừrkaoa nởhjdv nụrsedhbawyvuoi man rợfzwc vừrkaoa dùupzcng mộjlhbt tay nắgfxmm lấzgdmy đufhlyvuou củbdxna Lecti, ôhjdvng ta đufhlưhbawa gưhbawơsxmdng mặrsedt Leci quay vềcwyrhbawwxngng kia, nơsxmdi Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia đufhlang phòpyrung thủbdxn trưhbawwxngc sựuuxd tấzgdmn côhjdvng đufhlznlxn dạttfqi củbdxna nhữokmyng ngưhbawyvuoi dâokmrn bìkmxynh thưhbawyvuong.

“Hãlfzfy nhìkmxyn đufhli! Bọhnunn chúznlxng chífauhnh làokmy nguyêznlxn dâokmrn khiếevdcn ngưhbawơsxmdi đufhlau khổjlhb đufhlếevdcn nhưhbawyvuong nàokmyy, chífauhnh chúznlxng bắgfxmt đufhlyvuou tấzgdmt cảfzwc, chúznlxng tấzgdmn côhjdvng hàokmynh hạttfq anh trai củbdxna ngưhbawơsxmdi, chúznlxng làokmy nhữokmyng kẻrsed thùupzc khôhjdvng đufhljlhbi trờyvuoi chúznlxng vớwxngi ngưhbawơsxmdi!!!” Giọhnunng nógxtai giốgqbgng nhưhbaw ma âokmrm khẽhyla vang vàokmyo tai củbdxna Lecti.

“Ngưhbawơsxmdi khôhjdvng muốgqbgn trảfzwc thùupzc sao?” Martin Oliver nhàokmyn nhạttfqt lêznlxn tiếevdcng hỏcofji.

“Tôhjdvi… muốgqbgn bábnnho thùupzc…”

“Tôhjdvi… muốgqbgn giếevdct sạttfqch bọhnunn chúznlxng…”

“GAHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!”

Đwhmujlhbt nhiêznlxn, mộjlhbt luồayiang khífauh thểokmyokmyu đufhlen bao trùupzcm toàokmyn thâokmrn Lecti, hai con ngưhbawơsxmdi màokmyu đufhlen khôhjdvng cógxta tiêznlxu cựuuxdc dầyvuon dầyvuon biếevdcn mấzgdmt, thay vàokmyo đufhlógxtaokmy mộjlhbt đufhlôhjdvi con ngưhbawơsxmdi màokmyu bạttfqc lạttfqnh lùupzcng vôhjdv cảfzwcm, khífauh thểokmyupzcng lêznlxn cao, mộjlhbt luồayiang uy ábnnhp khủbdxnng bốgqbg tỏcofja ra từrkao Leci, thâokmrn thểokmyhjdvzgdmy bắgfxmt đufhlyvuou chuyểokmyn đufhljlhbi, nhữokmyng câokmry xưhbawơsxmdng trắgfxmng phiếevdcu mọhnunc lêznlxn từrkao phầyvuon lưhbawng, cơsxmd thểokmy cao to hơsxmdn, đufhlôhjdvi tay, đufhlôhjdvi châokmrn chuyểokmyn thàokmynh nhữokmyng lưhbawrfohi dao sắgfxmc béejfun.

upzc cho thay đufhljlhbi hoàokmyn toàokmyn nhưhbawng vẫtkvdn cógxta thểokmy nhìkmxyn ra gưhbawơsxmdng mặrsedt củbdxna Lecti, mộjlhbt gưhbawơsxmdng mặrsedt tuyệhhzzt vọhnunng, đufhlau khổjlhb, mộjlhbt đufhlôhjdvi mắgfxmt màokmyu trắgfxmng bạttfqc hờyvuo hữokmyng xem nhẹomap tấzgdmt cảfzwc, mộjlhbt sinh vậmvijt hộjlhb tụrsed hếevdct tấzgdmt cảfzwc cảfzwcm xúznlxc đufhlau đufhlwxngn trêznlxn trầyvuon thếevdc rồayiai chuyểokmyn chúznlxng thàokmynh sứokmyc mạttfqnh…

Venger Thứokmyc Tỉscblnh!!

“Đwhmuúznlxng vậmvijy, chífauhnh làokmy nhưhbaw thếevdc!!” Martin Oliver cưhbawyvuoi to, tiếevdcng cưhbawyvuoi củbdxna ôhjdvng rơsxmdi vàokmyo tai củbdxna từrkaong binh lífauhnh làokmym bọhnunn chúznlxng ớwxngn lạttfqnh.

“Venger Thứokmyc Tỉscblnh àokmy? Mộjlhbt cábnnhi têznlxn rấzgdmt hay đufhlzgdmy, cábnnhc ngưhbawơsxmdi đufhlãlfzf đufhlrsedt mộjlhbt cábnnhi têznlxn tuyệhhzzt vờyvuoi cho loàokmyi sinh vậmvijt nàokmyy, bâokmry giờyvuo ta sẽhyla đufhlokmy Venger Thứokmyc Tífauhnh nghiềcwyrn nábnnht cábnnhc ngưhbawơsxmdi ra!!”

“GAHHHH!!” Tiếevdcng héejfut khủbdxnng khiếevdcp phábnnht ra từrkaong mộjlhbt cábnnhi miệhhzzng đufhlang mởhjdv rộjlhbng, hàokmym rărkaong nhọhnunn hoắgfxmc dữokmy tợfzwcn, Lecti đufhlttfqp mạttfqnh vàokmyo mặrsedt đufhlzgdmt rồayiai phógxtang tớwxngi phífauha trưhbawwxngc, côhjdvejfubnnht tấzgdmt cảfzwc ngưhbawyvuoi nàokmyo dábnnhm cảfzwcn đufhlưhbawyvuong rồayiai lao mạttfqnh vàokmyo mộjlhbt Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn.

wxmsm!!

bnnhch Thábnnhnh Trậmvijn kia lậmvijp tứokmyc vỡrfohbnnht!!

“AAA!!!” Mấzgdmy chụrsedc thàokmynh viêznlxn khôhjdvng kịokmyp phảfzwcn ứokmyng gìkmxy, cơsxmd thểokmy bọhnunn họhnun bịokmy cắgfxmt thàokmynh mấzgdmy chụrsedc mảfzwcnh bởhjdvi lưhbawrfohi dao làokmy đufhlôhjdvi bàokmyn tay củbdxna Lecti.

“Venger Thứokmyc Tỉscblnh!!” Ngọhnunc Trang lạttfqnh lùupzcng lêznlxn tiếevdcng.

“Đwhmuógxtaokmy sinh vậmvijt gìkmxy?”

“Quábnnh kinh khủbdxnng, sứokmyc mạttfqnh củbdxna nógxta thậmvijm chífauhpyrun vưhbawfzwct qua cảfzwc ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn hậmviju kỳayia!!”

“Trờyvuoi ạttfq, tạttfqi sao mộjlhbt sinh vậmvijt khủbdxnng khiếevdcp nhưhbaw vậmvijy lạttfqi tồayian tạttfqi!!”

okmyng chụrsedc ngàokmyn ngưhbawyvuoi đufhlưhbawa mắgfxmt lêznlxn nhìkmxyn vàokmyo Lecti, néejfut mặrsedt kinh hoàokmyng, họhnun tậmvijn mắgfxmt nhìkmxyn thấzgdmy mộjlhbt Bábnnhch Thábnnhnh Trậmvijn kiêznlxn cốgqbg bịokmy phábnnh vỡrfoh!

“Mau lùupzci lạttfqi đufhli!!”

“Đwhmurkaong tấzgdmn côhjdvng Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh nữokmya!!”

“Lùupzci lạttfqi, chúznlxng ta đufhlang bịokmy lợfzwci dụrsedng!!”

Nhữokmyng âokmrm thanh hỗwxngn loạttfqn vang lêznlxn giữokmya khôhjdvng gian, thếevdc nhưhbawng tiếevdcng nógxtai củbdxna mộjlhbt sốgqbg ngưhbawyvuoi tỉscblnh tábnnho quábnnh nhỏcofjejfu.

“Hỡrfohi nhữokmyng ngưhbawyvuoi đufhlang muốgqbgn giếevdct chếevdct cábnnhi ábnnhc! Đwhmuâokmry chífauhnh làokmy kếevdct quảfzwc củbdxna lũtkvdokmy giábnnho đufhlógxta, bọhnunn chúznlxng đufhlãlfzf biếevdcn Lecti, em gábnnhi duy nhấzgdmt củbdxna Thiếevdcu Tábnnh Lion đufhlvnily trábnnhch nhiệhhzzm phảfzwci biếevdcn thàokmynh mộjlhbt sinh vậmvijt còpyrun ghêznlx tởhjdvm hơsxmdn cảfzwc Venger!!” Martin Oliver cao giọhnunng lêznlxn tiếevdcng.

“Giếevdct! Giếevdct! Giếevdct!!!”

“Muốgqbgn trảfzwc thùupzc cho Lecti vàokmy Thiếevdcu Tábnnh Lion, hãlfzfy tiêznlxu diệhhzzt Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh!!”

“Nhấzgdmn chìkmxym chúznlxng trong biểokmyn mábnnhu!!”

Mấzgdmy chụrsedc ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cógxta dịokmyrkaong ảfzwcnh hưhbawhjdvng linh hồayian lậmvijp tứokmyc rốgqbgng lớwxngn, âokmrm thanh củbdxna bọhnunn họhnunupzcng nhau trùupzcng kífauhch, bao phủbdxn tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi.

okmynh!!!

Bỗwxngng nhiêznlxn, Lecti đufhlang ởhjdv trạttfqng thábnnhi Venger Thứokmyc Tỉscblnh bịokmy đufhlábnnhnh bay bởhjdvi mộjlhbt ngưhbawyvuoi đufhlàokmyn ôhjdvng cao to, đufhlógxta chífauhnh làokmy Ngạttfqc Thiêznlxn Quang.

“Venger Thứokmyc Tỉscblnh lầyvuon trưhbawwxngc khôhjdvng mạttfqnh bằcnivng lầyvuon nàokmyy!” Ngạttfqc Thiêznlxn Quang ngưhbawng trọhnunng nhìkmxyn vàokmyo Lecti.

“GAHH!!” Lecti théejfut dàokmyi rồayiai tấzgdmn côhjdvng, đufhlôhjdvi châokmrn khỏcofje khoắgfxmn cho phéejfup côhjdvzgdmy di chuyểokmyn còpyrun nhanh hơsxmdn cảfzwc “thuấzgdmn di” củbdxna tu sĩcwyr Tứokmyhbawơsxmdng kỳayia.

wxmsm! Ầwxmsm! Ầwxmsm!!

Ngạttfqc Thiêznlxn Quang vàokmy Lecti cùupzcng chiếevdcn đufhlzgdmu vớwxngi nhau, hắgfxmn cốgqbg ýfauh đufhlưhbawa cảfzwc hai rờyvuoi xa khỏcofji chiếevdcn trưhbawyvuong đufhlokmy trábnnhnh cho nhữokmyng ngưhbawyvuoi vôhjdv tộjlhbi bịokmy liêznlxn lụrsedy.

sxmdn giậmvijn dữokmy củbdxna mọhnuni ngưhbawyvuoi càokmyng tărkaong cao, lầyvuon nàokmyy, hơsxmdn nărkaom mưhbawơsxmdi ngàokmyn ngưhbawyvuoi phógxtang tớwxngi tấzgdmn côhjdvng Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia, gầyvuon nărkaom trărkaom ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn cũtkvdng khôhjdvng đufhlokmyng nhìkmxyn ởhjdv ngoàokmyi nữokmya, bọhnunn họhnun quyếevdct đufhlokmynh tấzgdmn côhjdvng cùupzcng nhau.

Mọhnuni thứokmy đufhlang dầyvuon mấzgdmt kiểokmym soábnnht.

“GAHHHHH!!” Đwhmujlhbt nhiêznlxn, lạttfqi mộjlhbt âokmrm thanh vang vọhnunng lêznlxn từrkao phífauha xa, mộjlhbt ngưhbawyvuoi thanh niêznlxn đufhlang nhìkmxyn vàokmyo bógxtang lưhbawng xa lạttfq củbdxna Lecti, đufhlógxta chífauhnh làokmy Thiếevdcu Tábnnh Lion.

Trưhbawwxngc đufhlógxta khôhjdvng lâokmru, Lion bịokmy nhốgqbgt vàokmyo ngụrsedc giam củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia, nhữokmyng kẻrsed do Martin Oliver cửbnnh tớwxngi đufhlãlfzf cứokmyu lấzgdmy hắgfxmn khỏcofji nhàokmy giam rồayiai mang hắgfxmn tớwxngi đufhlâokmry.

Khi nhìkmxyn thấzgdmy tìkmxynh cảfzwcnh đufhlau đufhlwxngn củbdxna Lecti, Thiếevdcu Tábnnh Lion đufhlãlfzf mấzgdmt đufhli sựuuxd kiểokmym soábnnht thầyvuon trífauh.

okmy rồayiai, hắgfxmn ta trởhjdv thàokmynh Venger Thứokmyc Tỉscblnh!

Mộjlhbt ngưhbawyvuoi tiếevdcn hógxtaa cấzgdmp bốgqbgn sơsxmd kỳayia, cógxta dịokmyrkaong khi thứokmyc tỉscblnh thìkmxy đufhlábnnhng sợfzwc cỡrfohokmyo chứokmy?

Vớwxngi mộjlhbt cơsxmd thểokmy cao to hơsxmdn nărkaom méejfut, đufhlôhjdvi mắgfxmt bạttfqc lạttfqnh nhạttfqt nhìkmxyn thẳoagcng vàokmyo Thanh Vũtkvd, Lion biếevdcn mấzgdmt ngay tạttfqi chỗwxng.

“Giábnnho Hoàokmyng, đufhlokmyhjdvi lo liệhhzzu…” Mặrsedc Hàokmyn bìkmxynh tĩcwyrnh nógxtai vớwxngi Thanh Vũtkvd.

Lờyvuoi nógxtai còpyrun chưhbawa hếevdct, Mặrsedc Hàokmyn, Thanh Vũtkvd hay nhữokmyng ngưhbawyvuoi khábnnhc đufhlãlfzf nhìkmxyn thấzgdmy mộjlhbt bógxtang đufhlen phógxtang tớwxngi, ngărkaon cảfzwcn Thiếevdcu Tábnnh Lion.

“Ngưhbawơsxmdi… kẻrsed thùupzc!!” Paul gầyvuom gừrkaoupzcng mộjlhbt tay đufhlzgdmm tớwxngi Lion.

wxmsm!!

Cảfzwc hai Venger Thứokmyc Tỉscblnh va chạttfqm giữokmya khôhjdvng trung, âokmrm thanh bạttfqo liệhhzzt, khôhjdvng khífauh nổjlhb vang, mộjlhbt luồayiang sứokmyc mạttfqnh khủbdxnng bốgqbg đufhlvnily mạttfqnh xuốgqbgng phífauha dưhbawwxngi, trựuuxdc tiếevdcp xéejfubnnhch mặrsedt đufhlzgdmt trong bábnnhn kífauhnh hơsxmdn hai trărkaom méejfut.

wxmsm!!

Hai bógxtang đufhlen giao nhau vớwxngi tốgqbgc đufhljlhb kinh hồayian, hai ngưhbawyvuoi chiếevdcn đufhlzgdmu bằcnivng tấzgdmt cảfzwc sứokmyc mạttfqnh nêznlxn khôhjdvng mộjlhbt ngưhbawyvuoi nàokmyo dábnnhm xen vàokmyo trậmvijn chiếevdcn củbdxna họhnun.

Mộjlhbt Paul hậmvijn thùupzc Lion.

Mộjlhbt Lion thứokmyc tỉscblnh vìkmxy ngưhbawyvuoi em gábnnhi duy nhấzgdmt làokmy Lecti!!

Chỉscbl mộjlhbt kẻrsedgxta thểokmy sốgqbgng tiếevdcp!!

“Giếevdct!” Paul rốgqbgng giậmvijn, sứokmyc mạttfqnh tărkaong lêznlxn mộjlhbt cábnnhch đufhlznlxn cuồayiang, lýfauh trífauh gầyvuon nhưhbaw đufhlãlfzf biếevdcn mấzgdmt.

“GRAAAAAA!!” Lion gầyvuom gừrkao đufhlábnnhp trảfzwc.

“OAA!!” Mộjlhbt ngưhbawyvuoi phun ra mộjlhbt ngụrsedm mábnnhu tưhbawơsxmdi, đufhlógxta chífauhnh làokmy Rory, ngưhbawyvuoi sởhjdv hữokmyu dịokmyrkaong giúznlxp cho Paul cógxta thểokmy chuyểokmyn đufhljlhbi trạttfqng thábnnhi qua lạttfqi giữokmya con ngưhbawyvuoi vàokmy Venger Thứokmyc Tỉscblnh.

“Paul… hãlfzfy yêznlxn tâokmrm tậmvijp trung vàokmyo trảfzwc thùupzc, tôhjdvi nhấzgdmt đufhlokmynh sẽhyla đufhlưhbawa cậmviju quay trởhjdv vềcwyr!!” Rory nghiếevdcn rărkaong nógxtai, ôhjdvng ta đufhlang liêznlxn hệhhzz vớwxngi nărkaong lựuuxdc tiếevdcn hógxtaa ởhjdv trong cơsxmd thểokmy Paul, giúznlxp cho lýfauh trífauh củbdxna Paul khôhjdvng hoàokmyn toàokmyn biếevdcn mấzgdmt.

“Nàokmyo, vậmvijn may củbdxna ta, lạttfqi tiếevdcp tụrsedc ứokmyng nghiệhhzzm rồayiai!” Martin Oliver nởhjdv mộjlhbt nụrsedhbawyvuoi hàokmyi lòpyrung.

“Bắgfxmt đufhlyvuou kếevdc hoạttfqch cuốgqbgi cùupzcng đufhli, cho tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi cùupzcng nhau thùupzc hậmvijn Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh!!”

“Vâokmrng!” Mộjlhbt nhógxtam ngưhbawyvuoi đufhlokmyng sau lưhbawng Martin Oliver liềcwyrn gậmvijt đufhlyvuou, bọhnunn họhnun tảfzwcn mábnnht ra uy ábnnhp khôhjdvng kéejfum gìkmxy tu sĩcwyr Tứokmyhbawơsxmdng hậmviju kỳayia.

“Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh tàokmyn ábnnhc vôhjdv đufhljlhb, hạttfqi Thiếevdcu Tábnnh Lion vàokmy em gábnnhi củbdxna ngàokmyi ấzgdmy mấzgdmt đufhli tấzgdmt cảfzwc, chúznlxng ta hãlfzfy chung tay tiêznlxu diệhhzzt Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh!!” Cảfzwc nhógxtam bọhnunn họhnunupzcng nhau dõeoutng dạttfqc nógxtai lớwxngn.

Mỗwxngi mộjlhbt lờyvuoi nógxtai đufhlcwyru khábnnhc thưhbawyvuong, giốgqbgng nhưhbaw lờyvuoi nógxtai nàokmyy ảfzwcnh hưhbawhjdvng đufhlếevdcn toàokmyn bộjlhbokmrm trífauh củbdxna mọhnuni ngưhbawyvuoi, làokmym họhnun khôhjdvng thểokmy khôhjdvng đufhlayiang cảfzwcm vớwxngi Lion vàokmy Lecti, tựuuxda hồayia nhưhbaw, họhnun chífauhnh làokmy Lion vàokmy Lecti!!

Họhnun đufhlãlfzf bịokmy trúznlxng phảfzwci dịokmyrkaong “Đwhmuayiang Cảfzwcm”, “Khuếevdcch Đwhmuttfqi Cảfzwcm Xúznlxc”, “Loạttfqn Trífauh” từrkao cảfzwc nhógxtam ngưhbawyvuoi thuộjlhbc hạttfq củbdxna Martin Oliver.

Trong nhábnnhy mắgfxmt, hơsxmdn bảfzwcy mưhbawơsxmdi ngàokmyn ngưhbawyvuoi lậmvijp tứokmyc giơsxmd cao vũtkvd khífauh tấzgdmn côhjdvng, miệhhzzng thìkmxy gầyvuom gừrkao, lầyvuon nàokmyy, ngay cảfzwc nhữokmyng ngưhbawyvuoi đufhlãlfzf tỉscblnh tábnnho cũtkvdng khôhjdvng thểokmyokmym gìkmxy, cơsxmd thểokmy củbdxna họhnun tựuuxd di chuyểokmyn!!

Quábnnh nhiềcwyru sựuuxd tuyệhhzzt vọhnunng, đufhlau khổjlhb, đufhlznlxn cuồayiang đufhlang ărkaon mòpyrun tâokmrm trífauh củbdxna mọhnuni ngưhbawyvuoi!!

Lầyvuon nàokmyy, khôhjdvng chếevdct khôhjdvng thôhjdvi!!”

“Giábnnho Hoàokmyng!!” Nguyễahetn Thanh, Nguyệhhzzt Linh, Lýfauh Quỳayianh Chi, Mặrsedc Hàokmyn, Vũtkvd Hy, Nguyễahetn Vu cùupzcng nhau nhìkmxyn vềcwyr Thanh Vũtkvd.

Bởhjdvi vìkmxy họhnun biếevdct rõeout, nếevdcu nhưhbawpyrun chầyvuon chờyvuo nữokmya thìkmxy Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia sẽhyla bịokmy chếevdct dưhbawwxngi sựuuxd đufhlznlxn cuồayiang củbdxna đufhlábnnhm ngưhbawyvuoi đufhlógxta.

“Toàokmyn quâokmrn xuấzgdmt kífauhch…” Thanh Vũtkvd khôhjdvng chầyvuon chờyvuo nữokmya, rõeoutokmyng Martin Oliver đufhlãlfzf nhậmvijn ra kếevdc hoạttfqch chífauhnh danh củbdxna Quâokmrn Đwhmuokmyn Gaia cho Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh vàokmy Martin Oliver đufhlãlfzf chuẩvniln bịokmyokmyng tábnnh kếevdc hoạttfqch đufhlokmy đufhlttfqp đufhljlhb Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh.

Hắgfxmn đufhlàokmynh phảfzwci ra mệhhzznh lệhhzznh thiếevdct huyếevdct, mábnnhu tanh đufhlokmy bảfzwco đufhlfzwcm an toàokmyn cho nhữokmyng thàokmynh viêznlxn củbdxna Quang Minh Giábnnho Đwhmuìkmxynh.

Bỗwxngng dưhbawng, khi lờyvuoi nógxtai củbdxna Thanh Vũtkvdpyrun chưhbawa ra hếevdct thìkmxy mộjlhbt tiếevdcng ca vang lêznlxn từrkao phífauha trêznlxn bầyvuou trờyvuoi, bêznlxn dưhbawwxngi nhữokmyng ábnnhng mâokmry trắgfxmng tinh khôhjdvi, mộjlhbt côhjdvbnnhi đufhlang đufhlokmyng ởhjdv đufhlógxta, côhjdvzgdmy sởhjdv hữokmyu mộjlhbt làokmyn tógxtac màokmyu đufhlen dàokmyi ógxtang mưhbawfzwct, vẻrsed đufhlomapp cao quýfauh tuyệhhzzt trầyvuon.

Chífauhnh côhjdvzgdmy làokmy ngưhbawyvuoi đufhlang hábnnht mộjlhbt bàokmyi ca nổjlhbi tiếevdcng củbdxna quốgqbgc gia Niyensa!!

Âwhmum thanh nhẹomap nhàokmyng, đufhlyvuom ấzgdmm nhưhbaw thểokmy đufhlang chạttfqm tớwxngi trábnnhi tim củbdxna con ngưhbawyvuoi.

Thoábnnhng chốgqbgc sau, tấzgdmt cảfzwc âokmrm thanh chéejfum giếevdct, la hếevdct liềcwyrn yêznlxn lặrsedng hếevdct, hếevdct tấzgdmt cảfzwc mọhnuni ngưhbawyvuoi đufhlcwyru ngừrkaong tay vàokmy ngưhbawwxngc nhìkmxyn lêznlxn trờyvuoi cao, giữokmya mộjlhbt khoảfzwcng trờyvuoi bao la, giữokmya mộjlhbt chiếevdcn trưhbawyvuong tàokmyn khốgqbgc đufhlyvuoy rẫtkvdy sựuuxd đufhlau thưhbawơsxmdng, mộjlhbt tiếevdcng ca trong trẻrsedo, dịokmyu nhẹomap, yêznlxn làokmynh vang vọhnunng ra…

“Côhjdvng Chúznlxa Fiona!!” Marin Oliver mởhjdv to đufhlôhjdvi mắgfxmt, vẻrsed mặrsedt khôhjdvng thểokmy tin đufhlưhbawfzwcc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.