Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1579 : Nguyên Nhân Rời Đi

    trước sau   



Nếsejyu khôeimpng phảecrji vìzumb trábcexnh négjjm hắjlrnn, vậgkkhy nàggxrng gảecrj cho ngưybeldaavi khábcexc, chíotixnh làggxr bởzkppi vìzumb trong lòblqdng nàggxrng cóbrbe ngưybeldaavi khábcexc sao?
Tựsjkua hồqjmh nghe ra tiếsejyng lòblqdng Quan Chiêsnaeu, Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh bìzumbnh tĩiqhjnh nóbrbei: “Hắjlrnn đztcrqjmhi vớbrbei ta cóbrbe ơnfbjn cứztcru mạvcgdng, cũgjjmng làggxr ngưybeldaavi đztcrábcexng giábcex đztcrdaav phóbrbe thábcexc chung thâpjlln.

Ta làggxr cam tâpjllm tìzumbnh nguyệwszen gảecrj cho hắjlrnn, khôeimpng cóbrbe quan hệwszezumb vớbrbei ngưybelơnfbji.”
Quan Chiêsnaeu đztcrau kịosqzch liệwszet nhắjlrnm mắjlrnt, hắjlrnn dùecrjng hếsejyt sứztcrc lựsjkuc toàggxrn thâpjlln, giữlhrc cho mìzumbnh khôeimpng thấikplt thốqjmh, hồqjmhi lâpjllu hắjlrnn mớbrbei tìzumbm lạvcgdi đztcrưybelpldic giọotixng nóbrbei củecrja mìzumbnh, khuôeimpn mặexbdt cưybeldaavi còblqdn khóbrbe coi hơnfbjn khóbrbec: “Khôeimpng phảecrji thìzumb tốqjmht, vậgkkhy, nguyệwszen cho hai ngưybeldaavi mãvgvmi nghĩiqhja phu thêsnae.”
“Đztfka tạvcgd.” Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh cúnljai đztcrmfpfu, khôeimpng cho bấikplt luậgkkhn ngưybeldaavi nàggxro nhìzumbn thấikply thủecrjy quang trong mắjlrnt nàggxrng, nàggxrng nhẹdyho giọotixng nóbrbei, “Cũgjjmng nguyệwszen cho ngưybelơnfbji sớbrbem ngàggxry tìzumbm đztcrưybelpldic côeimpybelơnfbjng tốqjmht.”
ggxrng cúnljai đztcrmfpfu nhưybel vậgkkhy, thanh âpjllm bìzumbnh tĩiqhjnh, dưybelbrbei mắjlrnt Quan Chiêsnaeu lạvcgdi thàggxrnh ra tâpjlln nưybelơnfbjng mớbrbei thẹdyhon thùecrjng.


Đztfkmfpfu óbrbec Quan Chiêsnaeu nhưybel bịosqz ma loạvcgdn, rõpjllggxrng đztcrang làggxr thờdaavi đztcriểdaavm hạvcgd thu luâpjlln phiêsnaen, ábcexnh mặexbdt trờdaavi vẫyidmn cựsjkuc nóbrbeng, nhưybelng hắjlrnn lạvcgdi cảecrjm thấikply rấikplt lạvcgdnh, lạvcgdnh đztcrếsejyn mứztcrc phảecrjng phấikplt mábcexu trong ngưybeldaavi đztcrhkjou bịosqz đztcrôeimpng cứztcrng, hắjlrnn gậgkkht đztcrmfpfu lung tung lêsnaen tiếsejyng: “Vậgkkhy, khôeimpng quấikply rầmfpfy nàggxrng……”

brbei xong, hắjlrnn lơnfbj đztcrãvgvmng bưybelbrbec châpjlln rờdaavi khỏcdovi việwszen, hắjlrnn khôeimpng dábcexm quay đztcrmfpfu nhìzumbn lạvcgdi, khôeimpng thểdaav nhìzumbn thấikply Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh đztcrãvgvmpjllng ábcexnh mắjlrnt, cầmfpfm lòblqdng khôeimpng đztcrưybelpldic nưybelbrbec mắjlrnt rơnfbji xuốqjmhng, hai mắjlrnt nhòblqde lệwsze nhìzumbn hắjlrnn thấikplt tha thấikplt thiểdaavu khuấikplt tầmfpfm mắjlrnt, nhịosqzn khôeimpng đztcrưybelpldic bấikplt thàggxrnh tiếsejyng.
ggxr Quan Chiêsnaeu ra khỏcdovi sâpjlln việwszen nơnfbji khuấikplt ábcexnh trămqseng, sứztcrc lựsjkuc cảecrj ngưybeldaavi đztcrhkjou bịosqznljat cạvcgdn, hai mắjlrnt tốqjmhi sầmfpfm, liềhkjon ngãvgvm quỵpjll xuốqjmhng, may mắjlrnn Nghi Vi thấikply hắjlrnn khôeimpng ổcdovn, vẫyidmn luôeimpn chúnlja ýigim hắjlrnn, vộyfrti đztcrybel hắjlrnn lạvcgdi, ho hoábcexn ngưybeldaavi trong gia đztcrìzumbnh đztcrưybela hắjlrnn vàggxro trong.
Dạvcgd Dao Quang đztcrang cùecrjng Tang Cơnfbj Hủecrjbrbei chuyệwszen, nghe đztcrưybelpldic tiếsejyng Nghi Vi vộyfrti vãvgvm đztcrếsejyn, khôeimpng khỏcdovi xoa cábcexi trábcexn phábcext đztcrau.

ggxrmnữlhrc chủecrj nhâpjlln, nàggxrng khôeimpng thểdaav trábcexnh đztcrưybelpldic việwszec đztcríotixch thâpjlln đztcri gặexbdp, Quan Chiêsnaeu chẳhjyyng nhữlhrcng làggxr khábcexch nhâpjlln màggxrblqdn làggxrvgvmn bốqjmhi.
“Đztfkâpjlly làggxr bịosqz k1ch thíotixch, lạvcgdi thiếsejyu ămqsen trầmfpfm trọotixng, mệwszet mỏcdovi quábcex đztcryfrt dẫyidmn tớbrbei thâpjlln mìzumbnh suy sụlhrcp, ta thậgkkht ra cóbrbe thểdaav khai phưybelơnfbjng thuốqjmhc cho hắjlrnn đztcriềhkjou trịosqz thâpjlln mìzumbnh, nhưybelng còblqdn tâpjllm bệwszenh phảecrji xem tạvcgdo hóbrbea củecrja hắjlrnn.” Dạvcgd Dao Quang đztcrem sựsjkuzumbnh lo liệwszeu xong xuốqjmhi, thờdaavi đztcriểdaavm chạvcgdy tớbrbei, đztcrvcgdi phu đztcrãvgvm đztcrưybelpldic mờdaavi đztcrếsejyn bắjlrnt mạvcgdch.
“Làggxrm phiềhkjon đztcrvcgdi phu.” Dạvcgd Dao Quang cảecrjm tạvcgdbrbei.
“Phu nhâpjlln khábcexch khíotix.” Đztfkvcgdi phu tấikplt cung tấikplt kíotixnh đztcri theo Vưybelơnfbjng Nhấikplt Lâpjllm viếsejyt phưybelơnfbjng thuốqjmhc.
Dạvcgd Dao Quang nhìzumbn Quan Chiêsnaeu còblqdn đztcrang hôeimpn mêsnae, tựsjkuzumbnh xem qua phưybelơnfbjng thuốqjmhc củecrja đztcrvcgdi phu, phâpjlln phóbrbe ngưybeldaavi đztcri lấikply thuốqjmhc, lạvcgdi đztcrztcrng trong chốqjmhc lábcext, dặexbdn dòblqd hạvcgd nhâpjlln chămqsem sóbrbec tốqjmht Quan Chiêsnaeu mớbrbei rờdaavi khỏcdovi phòblqdng.
Tang Cơnfbj Hủecrj chờdaavsnaen ngoàggxri, thấikply Dạvcgd Dao Quang ra ngoàggxri, mớbrbei cóbrbe chúnljat tòblqdblqd chỉlhrcybelbrbeng Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh, lạvcgdi chỉlhrcggxro trong phòblqdng trưybelbrbec mặexbdt: “Đztfkâpjlly làggxrbrbe chuyệwszen gìzumb?”
“Tạvcgdo hóbrbea trêsnaeu ngưybeldaavi…..” Dạvcgd Dao Quang cùecrjng Tang Cơnfbj Hủecrj dọotixc theo hàggxrnh lang rờdaavi khỏcdovi sâpjlln việwszen Quan Chiêsnaeu, vừlhrca đztcri vừlhrca nóbrbei lạvcgdi chuyệwszen củecrja Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh cùecrjng Quan Chiêsnaeu nóbrbei cho nàggxrng nghe.
Sau khi nghe xong, Tang Cơnfbj Hủecrjgjjmng thởzkppggxri mộyfrtt hơnfbji, nàggxrng cũgjjmng khôeimpng biếsejyt nêsnaen nóbrbei gìzumb, đztcrúnljang làggxr tạvcgdo hóbrbea trêsnaeu ngưybeldaavi.

Hai ngưybeldaavi đztcrhkjou thôeimpng khổcdov, Quan Chiêsnaeu yêsnaeu màggxr khôeimpng thàggxrnh, nhấikplt đztcrosqznh phảecrji gạvcgdt đztcri tìzumbnh cảecrjm châpjlln thàggxrnh củecrja mìzumbnh, màggxreimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh yêsnaeu nhưybelng khôeimpng mởzkpp đztcrưybelpldic khúnljac mămqsec, giốqjmhng nhau chíotixnh làggxr đztcrhkjou tựsjku tra tấikpln mìzumbnh.

Nhưybelng ngưybeldaavi từlhrc nhỉlhrc đztcrưybelpldic cha mẹdyho sủecrjng ábcexi lớbrben lêsnaen, Tang Cơnfbj Hủecrjigim giảecrji Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh, nếsejyu phụlhrc thâpjlln nàggxrng chếsejyt thảecrjm cùecrjng ngưybeldaavi yêsnaeu thưybelơnfbjng cóbrbe quan hệwsze, khôeimpng quan tâpjllm hắjlrnn cóbrbe tộyfrti hay khôeimpng, đztcrâpjlly làggxr chuyệwszen khóbrbe tiếsejyp thu, bởzkppi mỗgjjmi khi nhìzumbn hắjlrnn liềhkjon sẽamls nhớbrbe lạvcgdi cábcexi chếsejyt thảecrjm củecrja phụlhrc thâpjlln, sớbrbem muộyfrtn gìzumbgjjmng tra tấikpln bảecrjn thâpjlln tớbrbei phábcext đztcrsnaen.
“Tiểdaavu côeimpybelơnfbjng kia nhìzumbn nhu nhưybelpldic, khôeimpng nghĩiqhj lạvcgdi cóbrbe sựsjku kiêsnaen nghịosqz từlhrc trong xưybelơnfbjng cốqjmht.” Tang Cơnfbj Hủecrjzkpp đztcrâpjlly lâpjllu nhưybel vậgkkhy, tấikplt nhiêsnaen đztcrãvgvm gặexbdp qua Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh.


Trong ấikpln tưybelplding củecrja nàggxrng, Lôeimpi Đztfkìzumbnh Đztfkìzumbnh làggxr nữlhrcggxri luôeimpn ôeimpn nhu thuậgkkhn theo ngưybeldaavi khábcexc, làggxrm ngưybeldaavi ta khôeimpng ngờdaav tớbrbei, mộyfrtt tiểdaavu côeimpybelơnfbjng, thếsejy nhưybelng cóbrbegjjmng khíotix lớbrben nhưybel vậgkkhy, nóbrbei đztcroạvcgdn liềhkjon đztcroạvcgdn, vôeimpecrjng khâpjllm phụlhrcc, nàggxrng khôeimpng khỏcdovi thởzkppggxri, “Ta so ra còblqdn kégjjmm mộyfrtt tiểdaavu côeimpybelơnfbjng.”
“Ngưybelơnfbji nóbrbei nhưybel nhiềhkjou tuổcdovi lắjlrnm ấikply.” Dạvcgd Dao Quang khôeimpng khỏcdovi trợpldin mắjlrnt nhìzumbn nàggxrng, “Ngưybelơnfbji cùecrjng lắjlrnm mớbrbei hai mưybelơnfbji tuổcdovi, so vớbrbei nàggxrng cóbrbe lẽamls lớbrben hơnfbjn chỉlhrcggxri tuổcdovi.”
Tang Cơnfbj Hủecrj ngẩmcpqn ra, chợpldit bậgkkht cưybeldaavi: “Đztfkúnljang vậgkkhy, ta mớbrbei hai mưybelơnfbji, vìzumb sao tâpjllm lạvcgdi nhưybelggxrvgvmo thếsejyggxry?”
“Làggxrzumb ngưybelơnfbji khôeimpng mởzkppblqdng.” Dạvcgd Dao Quang sờdaav sờdaav chíotixnh mặexbdt mìzumbnh, “Ngưybelơnfbji nhìzumbn xem ta đztcrãvgvm hai mưybelơnfbji sábcexu, nhưybelng ta so vớbrbei ngưybelơnfbji trẻmqsenfbjn nhiềhkjou, đztcrâpjlly cũgjjmng khôeimpng phảecrji nóbrbei tớbrbei dung nhan, màggxrpjllm ta sốqjmhng đztcrưybelpldic vôeimp ưybelu.”
“Ngưybelơnfbji vôeimp ưybelu, làggxr bởzkppi vìzumb ngưybelơnfbji cóbrbe mộyfrtt ngưybeldaavi toàggxrn tâpjllm toàggxrn ýigimsnaeu ngưybelơnfbji, hơnfbjn nữlhrca nam nhâpjlln khuynh mộyfrt ngưybelơnfbji cũgjjmng thàggxrnh toàggxrn.” Bêsnaen trong ngữlhrc khíotix Tang Cơnfbj Hủecrj mang theo sựsjkupjllm mộyfrt, nàggxrng đztcrztcrng dưybelbrbei mábcexi hiêsnaen, nhìzumbn trờdaavi xanh, trong mắjlrnt mang theo mộyfrtt chúnljat ưybelu thưybelơnfbjng.
“Ngưybelơnfbji….” Dạvcgd Dao Quang trong nhábcexy mắjlrnt muốqjmhn hỏcdovi nàggxrng cùecrjng Minh Nặexbdc cóbrbe chuyệwszen gìzumb, nhưybelng cuốqjmhi cùecrjng Dạvcgd Dao Quang khôeimpng mởzkpp miệwszeng.
“Ngưybelơnfbji muốqjmhn hỏcdovi ta, rốqjmht cuộyfrtc vìzumb sao lạvcgdi cảecrjm khábcexi nhưybel vậgkkhy?” Tang Cơnfbj Hủecrj thu hồqjmhi ábcexnh mắjlrnt nhìzumbn Dạvcgd Dao Quang muốqjmhn nóbrbei lạvcgdi thôeimpi, xoay ngưybeldaavi ngồqjmhi dựsjkua vàggxro cộyfrtt trụlhrc, “Sau khi ngưybelơnfbji hàggxrnh châpjllm cho ta, thâpjlln thểdaav ta cóbrbe khởzkppi sắjlrnp, ămqsen vàggxro đztcran dưybelpldic càggxrng thêsnaem chuyểdaavn biếsejyn tốqjmht đztcrdyhop.

Ta ngẫyidmu nhiêsnaen đztcri lạvcgdi trong sâpjlln, hắjlrnn cũgjjmng cóbrbe chúnljat khôeimpng yêsnaen tâpjllm, lo sợpldibrbe kẻmqse hầmfpfu khábcexc nhìzumbn thấikply ta sẽamls tiếsejyt lộyfrt tin tứztcrc ra ngoàggxri.

Rốqjmht cuộyfrtc nhữlhrcng phảecrjn đztcrqjmh đztcróbrbeblqdn khôeimpng biếsejyt ta trộyfrtm thábcexnh vậgkkht trong tộyfrtc, cũgjjmng khôeimpng biếsejyt tìzumbnh cảecrjnh ta hiệwszen giờdaav, cho nêsnaen hắjlrnn đztcrhkjou sẽamls tựsjkuzumbnh tớbrbei chămqsem sóbrbec ta.

Nhưybelng cóbrbe mộyfrtt ngàggxry phu nhâpjlln hắjlrnn xôeimpng vàggxro…”
brbei tớbrbei đztcrâpjlly, khóbrbee môeimpi Tang Cơnfbj Hủecrj giưybelơnfbjng lêsnaen mạvcgdt cưybeldaavi châpjllm chọotixc: “Ta cùecrjng Minh Nặexbdc thanh bạvcgdch, ta thừlhrca nhậgkkhn cóbrbe khuynh tâpjllm hắjlrnn, nhưybelng đztcrếsejyn bâpjlly giờdaav hắjlrnn cũgjjmng chưybela từlhrcng nóbrbei mộyfrtt câpjllu cóbrbezumbnh hay khôeimpng.

Ngưybelơnfbji đztcrlhrcng nhìzumbn thờdaavi đztcriểdaavm ngưybelơnfbji tớbrbei mậgkkht thấikplt, hắjlrnn sămqsen sóbrbec cùecrjng chiếsejyu cốqjmh ta, kỳbxkh thậgkkht đztcróbrbeggxr bởzkppi vìzumb hắjlrnn thẹdyhon trong lòblqdng, hắjlrnn nghĩiqhj ta sốqjmhng khôeimpng đztcrưybelpldic bao lâpjllu, khôeimpng muốqjmhn ta ôeimpm tiếsejyc nuốqjmhi màggxr đztcri.

Bấikplt quábcex, hắjlrnn chỉlhrc coi ta làggxr mộyfrtt ngưybeldaavi đztcrang hấikplp hốqjmhi màggxr thôeimpi.


Chíotixnh làggxr khi nhìzumbn thấikply hắjlrnn cùecrjng ta đztcrztcrng nóbrbei chuyệwszen vớbrbei nhau, phu nhâpjlln hắjlrnn thếsejy nhưybelng quay vềhkjo uốqjmhng thuốqjmhc đztcryfrtc tựsjkubcext….”
“Chếsejyt khôeimpng thàggxrnh.” Từlhrc biểdaavu tìzumbnh Tang Cơnfbj Hủecrj, Dạvcgd Dao Quang cóbrbe thểdaav nhìzumbn ra.
“Nhưybelng chỉlhrcggxr diễraxdn kịosqzch thôeimpi.” Tang Cơnfbj Hủecrjvgvmnh tràggxro, “Nàggxrng ta nếsejyu thậgkkht sựsjku hổcdov thẹdyhon, đztcrãvgvmggxrm nhưybel vậgkkhy lâpjllu rồqjmhi, cũgjjmng sẽamls khôeimpng sốqjmhng đztcrếsejyn hiệwszen tạvcgdi.

Ta khôeimpng rõpjll, mộyfrtt nữlhrc nhâpjlln nhưybel vậgkkhy, cóbrbe đztcrábcexng giábcex đztcrdaav hắjlrnn nhưybel vậgkkhy… Hắjlrnn biếsejyt rõpjllggxrng ta diễraxdn kịosqzch, biếsejyt rõpjllggxrng ta ham sốqjmhng sợpldi chếsejyt, vẫyidmn lựsjkua chọotixn phốqjmhi hợpldip cùecrjng.

Chẳhjyyng nhữlhrcng ngămqsen cảecrjn, còblqdn chíotixnh miệwszeng hứztcra hẹdyhon, hắjlrnn cảecrj đztcrdaavi nàggxry sẽamls khôeimpng cưybelbrbei nữlhrc nhâpjlln thứztcr hai.”
brbei tớbrbei đztcrâpjlly, Tang Cơnfbj Hủecrjgjjm mắjlrnt xuốqjmhng, che lạvcgdi đztcrábcexy mắjlrnt nặexbdng nềhkjo thưybelơnfbjng đztcrau.

Dạvcgd Dao Quang chậgkkhm rãvgvmi ngồqjmhi bêsnaen cạvcgdnh Tang Cơnfbj Hủecrj, nàggxrng lắjlrnm lấikply bàggxrn tay vẫyidmn còblqdn nhữlhrcng nếsejyp nhămqsen, nàggxrng hiểdaavu rõpjllzumb sao Tang Cơnfbj Hủecrj đztcryfrtt nhiêsnaen rờdaavi khỏcdovi Minh Vưybelơnfbjng phủecrj, bởzkppi vìzumb Tang Cơnfbj Hủecrj nghe thấikply Minh Nặexbdc hứztcra hẹdyhon vớbrbei phu nhâpjlln củecrja mìzumbnh, làggxrm nàggxrng thấikply khổcdov sởzkpp.

Khổcdov sởzkpp khôeimpng phảecrji vìzumbggxrng bạvcgdi bởzkppi mộyfrtt nữlhrc nhâpjlln ưybelu túnlja, màggxr khôeimpng chịosqzu đztcrưybelpldic vìzumb thua mộyfrtt nữlhrc nhâpjlln nhưybel thếsejy.

ggxrng cảecrjm thấikply chíotixnh mìzumbnh trởzkppsnaen dưybel thừlhrca, thàggxrnh tròblqdybeldaavi ởzkpp Minh Vưybelơnfbjng phủecrj, nàggxrng cũgjjmng khôeimpng cầmfpfn sựsjku trảecrj ơnfbjn củecrja Minh Nặexbdc, nàggxrng cóbrbe sựsjku kiêsnaeu ngạvcgdo củecrja nàggxrng, vìzumb thếsejyggxrng quyếsejyt đztcrosqznh mang theo sựsjku kiêsnaeu ngạvcgdo còblqdn xóbrbet lạvcgdi củecrja mìzumbnh rờdaavi đztcri..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.