Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1554 : Chết Sạch Sẽ

    trước sau   



Nhàvrbs chồxjewng nhưnoyu Quan gia chỉhgqt sợqbsz rấknxpt khóacvu gặuodlp lầuanpn thứfmfm hai, nhưnoyung nàvrbsng nhớvrbsacvu trưnoyuvrbsc khi nàvrbsng đezzai, Lôszbci Đryfbìszbcnh Đryfbìszbcnh nóacvui vớvrbsi nàvrbsng: “Tỷesgx tỷesgx, nếdberu nhưnoyu, nếdberu nhưnoyu Quan gia lạqbszi đezzaếdbern cầuanpu hôszbcn, xin tỷesgx giúhgqsp ta từdbal chốqagzi.”
“Đryfbãmzvv quyếdbert đezzakgxgnh?”
“Quyếdbert đezzakgxgnh.”
“Tuyệznpqt khôszbcng hốqagzi hậixuwn?”
“Khôszbcng hốqagzi hậixuwn!”
Quan đezzaqbszi thátxpfi thátxpfi sớvrbsm đezzaãmzvv coi Lôszbci Đryfbìszbcnh Đryfbìszbcnh đezzakgxgnh nhưnoyu con dâaqagu, thờtxvyi đezzaiểhnlbm Lôszbci Đryfbìszbcnh Đryfbìszbcnh vẫinwrn đezzaang làvrbs ngốqagzc tửaxnx đezzaãmzvv nhưnoyu vậixuwy, tin tứfmfmc nàvrbsy mộgndmt khi truyềyjvhn đezzai, chỉhgqt sợqbsz Quan Chiêyowfu bịkgxg ngưnoyutxvyi ta chêyowfnoyutxvyi, thanh danh Quan gia cũoeocng vìszbc thếdbervrbs hao tổwyign.

Nhưnoyung Quan đezzaqbszi thátxpfi thátxpfi mộgndmt câaqagu nặuodlng lờtxvyi cũoeocng chưnoyua nóacvui, trong lòesgxng Dạqbsz Dao Quang cóacvu chúhgqst átxpfy nátxpfy.
Bấknxpt quátxpfszbci Đryfbìszbcnh Đryfbìszbcnh cũoeocng khôszbcng sai, nàvrbsng khôszbcng phảaqagi oátxpfn trátxpfch, màvrbsvrbs khôszbcng an tâaqagm nhậixuwn kếdbert cụsrzmc nàvrbsy.


So vớvrbsi việznpqc miễdcksn cưnoyuijwdng chífmfmnh mìszbcnh cùuanpng Quan Chiêyowfu ởhqzuyowfn nhau, tra tấknxpn chífmfmnh mìszbcnh cũoeocng làvrbs tra tấknxpn Quan Chiêyowfu, khôszbcng bằoyrpng nétxpfn đezzaau buôszbcng tay, hai đezzafmfma nhỏfxzzvrbsy gặuodlp đezzaúhgqsng ngưnoyutxvyi chỉhgqtvrbs sai thờtxvyi gian.
Tiễdcksn mẫinwru tửaxnx Quan Chiêyowfu đezzai, Dạqbsz Dao Quang dùuanpng cơadfym trưnoyua rồxjewi nghỉhgqt ngơadfyi mộgndmt látxpft, sau đezzaóacvu lạqbszi đezzai thănsphm tiểhnlbu Liêyowfn củjnbfa nàvrbsng, chơadfyi vớvrbsi nữkjeg nhi Nghi Phưnoyuơadfyng mộgndmt látxpft mớvrbsi trởhqzu vềyjvh phòesgxng làvrbsm xiêyowfm y cho Ôryfbn Đryfbìszbcnh Trạqbszm.

Nhoátxpfng cátxpfi thờtxvyi gian liềyjvhn đezzaếdbern hoàvrbsng hôszbcn, Dạqbsz Dao Quang vui vẻfkec lạqbszi tựnsphszbcnh đezzai xuốqagzng bếdberp, mớvrbsi vừdbala làvrbsm xong liềyjvhn nghe thấknxpy tiếdberng Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq: “Ta nóacvui rồxjewi màvrbs, tớvrbsi giờtxvy rồxjewi, chuẩigwun cóacvu lộgndmc ănsphn.”
Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq khôszbcng phảaqagi tớvrbsi mộgndmt mìszbcnh màvrbs dẫinwrn theo Dụsrzm Thanh Tậixuwp cùuanpng Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn.

Dạqbsz Dao Quang nhìszbcn hắpeptn trátxpfi phảaqagi hai nữkjeg nhâaqagn, đezzauanpu cóacvu chúhgqst phìszbcnh to, khôszbcng biếdbert thằoyrpng nhãmzvvi nàvrbsy nhưnoyu thếdbervrbso cưnoyutxvyi tiêyowfu sátxpfi nhẹjvgm nhàvrbsng nhưnoyu vậixuwy.
“Chờtxvy mộgndmt chúhgqst, ta làvrbsm thêyowfm mấknxpy phầuanpn.” Nguyêyowfn bảaqagn khôszbcng tífmfmnh bọaxnxn họaxnx tớvrbsi, Dạqbsz Dao Quang chỉhgqtvrbsm đezzajnbf mộgndmt ngưnoyutxvyi ănsphn, lúhgqsc nàvrbsy khôszbcng thểhnlb sắpeptn tay átxpfo làvrbsm thêyowfm.
oeocng may trong phòesgxng bếdberp tuy rằoyrpng khôszbcng cóacvu Đryfbiềyjvhn tẩigwuu tửaxnx, nhưnoyung hạqbsz nhâaqagn vẫinwrn làvrbs khôszbcng ífmfmt, đezzaôszbcng ngưnoyutxvyi chỉhgqt trong chốqagzc látxpft nănsphm mọaxnxi thứfmfm đezzaãmzvv xong.

Đryfbxjew ănsphn bưnoyung lêyowfn trêyowfn bàvrbsn, Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpqoeocng khôszbcng đezzahnlb bụsrzmng hìszbcnh tưnoyuqbszng, liềyjvhn duỗrsnmi tay chộgndmp lấknxpy, Dụsrzm Thanh Tậixuwp đezzaãmzvv quen nêyowfn khôszbcng trátxpfch cứfmfm hắpeptn, Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpqhqzu trưnoyuvrbsc mặuodlt Dạqbsz Dao Quang chífmfmnh làvrbs hếdbert sứfmfmc tựnsph nhiêyowfn nhưnoyu vậixuwy, nhưnoyung ngưnoyuqbszc lạqbszi làvrbsm Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn kinh ngạqbszc mộgndmt chúhgqst.
Dạqbsz Dao Quang tay mắpeptt lanh lẹjvgmuanpng chiếdberc đezzaũoeoca gõacvuyowfn móacvung vuốqagzt hắpeptn: “Tay dơadfy? Đryfbi rửaxnxa tay.”
Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpqhgqsc nàvrbsy mớvrbsi đezzai tớvrbsi chậixuwu nưnoyuvrbsc nha hoàvrbsn bưnoyung lêyowfn rửaxnxa tay sạqbszch sẽoeoc, sau đezzaóacvu nhanh chóacvung ngồxjewi trởhqzu lạqbszi nhấknxpc đezzaũoeoca: “Đryfbãmzvvaqagu khôszbcng đezzaưnoyuqbszc nếdberm tay nghềyjvh Dao tỷesgx tỷesgx, ta đezzaãmzvv gấknxpp khôszbcng chờtxvy nổwyigi.”
acvui xong liềyjvhn gắpeptp đezzaxjew ănsphn hưnoyuvrbsng trong miệznpqng nhétxpft.
Dạqbsz Dao Quang lắpeptc đezzauanpu, đezzaigwuy hai chétxpfn canh tớvrbsi trưnoyuvrbsc mặuodlt Dụsrzm Thanh Tậixuwp cùuanpng Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn: “Canh nàvrbsy rấknxpt tốqagzt vớvrbsi thai nhi, khôszbcng cóacvuvrbsi tửaxnxoeocng cóacvutxpfc dụsrzmng dưnoyuijwdng nhan.”
“Dao tỷesgx tỷesgx, ngưnoyuơadfyi bấknxpt côszbcng, củjnbfa ta đezzaâaqagu?” Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq nuốqagzt đezzaxjew ănsphn ngao ngao kêyowfu.
“Khôszbcng cóacvu, ănsphn thứfmfmc ănsphn củjnbfa ngưnoyuơadfyi đezzai!” Dạqbsz Dao Quang vôszbcszbcnh cựnsph tuyệznpqt, sau đezzaóacvu khôszbcng đezzahnlb ýapjm tớvrbsi hắpeptn liềyjvhn bắpeptt đezzauanpu ănsphn cơadfym.
Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq liềyjvhn mắpeptt trôszbcng mong nhìszbcn Dụsrzm Thanh Tậixuwp, Dụsrzm Thanh Tậixuwp hưnoyuvrbsng vềyjvh phífmfma chétxpfn canh củjnbfa nàvrbsng cưnoyutxvyi tưnoyuơadfyi đezzajvgmp, sau đezzaóacvunoyung chétxpfn, khôszbcng nóacvung khôszbcng lạqbsznh, vừdbala lúhgqsc cóacvu thểhnlb uốqagzng.


Dụsrzm Thanh Tậixuwp nâaqagng chétxpfn lêyowfn, từdbalng ngụsrzmm từdbalng ngụsrzmm hàvrbso sảaqagng uốqagzng sạqbszch, sau đezzaóacvu đezzaem cátxpfi chétxpfn trốqagzng khôszbcng đezzahnlbyowfn bàvrbsn.

Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq tứfmfmc khắpeptc vẻfkec mặuodlt khôszbcng vui nhìszbcn vềyjvh phífmfma Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn, Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn miệznpqng nhỏfxzzoeocng vừdbala đezzasrzmng chétxpfn, nhưnoyung nàvrbsng trưnoyuvrbsc sau đezzayjvhu cúhgqsi đezzauanpu, khôszbcng đezzahnlb ýapjm chúhgqst nàvrbso tớvrbsi Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq.
“Khụsrzm khụsrzm khụsrzm!” Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq thấknxpy vậixuwy giảaqag ýapjm ho khan vàvrbsi tiếdberng.
Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn ngẩigwung đezzauanpu nhìszbcn Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq: “Đryfbiệznpqn hạqbsz bệznpqnh thưnoyuơadfyng hàvrbsn sao?”
Dạqbsz Dao Quang cưnoyutxvyi khôszbcng tốqagzt làvrbsnh: “Đryfbưnoyuqbszc rồxjewi, đezzaóacvuvrbs canh bổwyig huyếdbert khífmfm, ngưnoyuơadfyi làvrbs mộgndmt đezzaqbszi nam nhâaqagn thèrlrom cátxpfi gìszbc, đezzaxjew ănsphn khátxpfc sắpeptp lạqbsznh hếdbert rồxjewi.”
Sắpeptc mặuodlt Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpqhgqsc nàvrbsy mớvrbsi khátxpfadfyn, sau đezzaóacvu khôszbcng đezzahnlb ýapjm tớvrbsi átxpfnh mắpeptt hai lãmzvvo bàvrbs đezzaang nhìszbcn chằoyrpm chằoyrpm, chuyêyowfn chúhgqs ănsphn cơadfym, hóacvua bi phẫinwrn thàvrbsnh cơadfyn thèrlrom ănsphn.
adfym nưnoyuvrbsc xong xuôszbci, Dạqbsz Dao Quang làvrbsm móacvun đezzaxjew ngọaxnxt Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq thífmfmch ănsphn nhấknxpt đezzahnlb hạqbsz nhâaqagn bưnoyung lêyowfn, Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpqhgqsc nàvrbsy mớvrbsi cảaqagm thấknxpy mìszbcnh đezzaưnoyuqbszc coi trọaxnxng, ýapjmnoyutxvyi lạqbszi lầuanpn nữkjega xuấknxpt hiệznpqn trêyowfn mặuodlt: “Quảaqag nhiêyowfn, Dao tỷesgx tỷesgx vẫinwrn khôszbcng nỡijwdvrbsm ta đezzaau lòesgxng.”
Đryfbdbalng đezzapeptc ýapjm, nếdberu đezzauodlc biệznpqt tớvrbsi tìszbcm ta, nóacvui đezzai, rốqagzt cuộgndmc tra đezzaưnoyuqbszc cátxpfi gìszbc rồxjewi?” Dạqbsz Dao Quang ngồxjewi trêyowfn ghếdberaqagy hỏfxzzi.
Nhắpeptc tớvrbsi chuyệznpqn nàvrbsy, sắpeptc mặuodlt Dụsrzm Thanh Tậixuwp khẽoeoc biếdbern, nàvrbsng nóacvui vớvrbsi Dạqbsz Dao Quang: “Chưnoyuvrbsc Hoa tỷesgx tỷesgx, chuyệznpqn nàvrbsy chífmfmnh làvrbs bạqbszch nhãmzvvn lang……”
Dạqbsz Dao Quang kinh ngạqbszc nhìszbcn Dụsrzm Thanh Tậixuwp, thếdber nhưnoyung khôszbcng nghĩtxpf tớvrbsi ngưnoyutxvyi sai sửaxnx Ngưnoyuu gia lạqbszi làvrbs đezzaưnoyutxvyng muộgndmi cùuanpng nhàvrbs Dụsrzm Thanh Tậixuwp, chủjnbfnoyuu làvrbs đezzaífmfmch thứfmfm tửaxnx Dụsrzmmzvvo gia.

Nguyêyowfn lai phụsrzm thâaqagn Dụsrzm Thanh Tậixuwp chẳwyigng nhữkjegng cóacvu thểhnlb kếdber thừdbala gia nghiệznpqp, hơadfyn nữkjega cũoeocng làvrbs ngưnoyutxvyi cóacvu bảaqagn lĩtxpfnh, nhịkgxg thúhgqsc Dụsrzm Thanh Tậixuwp khôszbcng cóacvunsphng lựnsphc, lạqbszi chịkgxgu khôszbcng nổwyigi phu nhâaqagn ngàvrbsy ngàvrbsy châaqagm ngòesgxi thổwyigi gióacvu, mớvrbsi ra nôszbcng nỗrsnmi nàvrbsy.

oeocng khôszbcng biếdbert ai truyềyjvhn ra, Dụsrzm Thanh Tậixuwp mang thai nam hàvrbsi, nhịkgxg thúhgqsc Dụsrzm Thanh Tậixuwp liềyjvhn nghĩtxpf átxpfm hạqbszi nàvrbsng, đezzaếdbern lúhgqsc đezzaóacvu bỏfxzz mẹjvgm lấknxpy con, hàvrbsi tửaxnxesgxn nhỏfxzz, bệznpq hạqbszszbc suy xétxpft cho Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq, cho đezzaífmfmch trưnoyuhqzung tửaxnx củjnbfa hắpeptn, cũoeocng khôszbcng thểhnlb khôszbcng từdbal Dụsrzm gia hỏfxzzi nữkjeg nhi làvrbsm vợqbsz kếdber Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq, cho nêyowfn mớvrbsi dùuanpng biệznpqn phátxpfp thong thảaqag nhưnoyu vậixuwy đezzaqagzi phóacvu Dụsrzm Thanh Tậixuwp.
“Chuyệznpqn nàvrbsy thậixuwt làvrbs ngàvrbsy phòesgxng đezzaêyowfm phòesgxng, cưnoyuvrbsp nhàvrbs khóacvu phòesgxng a.” Dạqbsz Dao Quang nghe xong khôszbcng khỏfxzzi hung hănsphng liếdberc mắpeptt đezzaátxpftxpfo Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq, “Đryfbyjvhu làvrbs họaxnxa do ngưnoyuơadfyi trêyowfu chọaxnxc.”
“Dao tỷesgx tỷesgx, oan uổwyigng a, nhưnoyu thếdbervrbso liềyjvhn thàvrbsnh sai lầuanpm củjnbfa ta?” Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq ngâaqagy ngốqagzc.
“Ngưnoyuơadfyi chẳwyigng lẽoeoc khôszbcng cóacvu sai?” Dạqbsz Dao Quang nhưnoyuvrbsng màvrbsy.
“Ta……” Đryfbqagzi thưnoyuqbszng vớvrbsi átxpfnh mắpeptt ýapjm vịkgxg thâaqagm trưnoyutxvyng củjnbfa Dạqbsz Dao Quang, Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq quyếdbert đezzakgxgnh cúhgqsi đezzauanpu, “Cóacvu.”

Dạqbsz Dao Quang vừdbala lòesgxng, liềyjvhn nhìszbcn vềyjvh phífmfma Dụsrzm Thanh Tậixuwp: “Chuyệznpqn nàvrbsy vốqagzn làvrbs gia sựnsph Dụsrzm gia cátxpfc ngưnoyuơadfyi, việznpqc xấknxpu trong nhàvrbs khôszbcng thểhnlbacvui ra ngoàvrbsi, ta nghĩtxpf rằoyrpng tổwyig phụsrzm ngưnoyuơadfyi muốqagzn bífmfm mậixuwt giảaqagi quyếdbert, nhưnoyung ta muốqagzn hỏfxzzi nhịkgxg thúhgqsc ngưnoyuơadfyi, thứfmfm đezzaxjew kia hắpeptn vìszbc sao cóacvu đezzaưnoyuqbszc.”
acvui tớvrbsi đezzaâaqagy, ýapjmnoyutxvyi trêyowfn mặuodlt Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq liềyjvhn thu liễdcksm: “Dao tỷesgx tỷesgx, nhịkgxg thúhgqsc Tốqagz Vi giờtxvy ngọaxnx đezzaãmzvv uốqagzng thuốqagzc đezzagndmc tựnsphtxpft.”
“Nhanh nhưnoyu vậixuwy?” Dạqbsz Dao Quang nhífmfmu màvrbsy.
“Làvrbs ta rúhgqst dâaqagy đezzagndmng rừdbalng.” Thưnoyuqbszng Ngọaxnxc Yêyowfn vẫinwrn luôszbcn khôszbcng mởhqzu miệznpqng lúhgqsc nàvrbsy mớvrbsi nóacvui, “Hôszbcm qua đezzaiệznpqn hạqbsz đezzaem việznpqc nàvrbsy phâaqagn phóacvu cho ta, ta liềyjvhn phátxpfi ngưnoyutxvyi tra xétxpft nhữkjegng ngưnoyutxvyi giao hảaqago cùuanpng Ngưnoyuu di nưnoyuơadfyng dĩtxpf, gầuanpn nhấknxpt Ngưnoyuu gia cóacvu nhữkjegng ngưnoyutxvyi nàvrbso lui tớvrbsi, lúhgqsc nàvrbsy mớvrbsi tra đezzaưnoyuqbszc tớvrbsi Dụsrzm nhịkgxgszbcnoyuơadfyng, vừdbala lúhgqsc hôszbcm nay Dụsrzm nhịkgxgszbcnoyuơadfyng tớvrbsi phủjnbf đezzaznpq vấknxpn an Thátxpfi Tôszbcn Phi, ta liềyjvhn phátxpfi ngưnoyutxvyi theo dõacvui nàvrbsng ta, lúhgqsc nàvrbsy ngưnoyutxvyi củjnbfa ta lộgndm dấknxpu vếdbert.”
Cho nêyowfn Dụsrzm nhịkgxgszbcnoyuơadfyng trởhqzu vềyjvh liềyjvhn đezzaem chuyệznpqn nàvrbsy nóacvui cho Dụsrzm nhịkgxg gia.
“Dụsrzm nhịkgxg gia thậixuwt sựnsphvrbs uốqagzng thuốqagzc đezzagndmc tựnsphtxpft?” Dạqbsz Dao Quang cóacvu chúhgqst khôszbcng tin, mộgndmt ngưnoyutxvyi chơadfyi bờtxvyi lêyowfu lổwyigng, lạqbszi sinh ra trong gia đezzaìszbcnh phúhgqs quýapjm, làvrbsm sao cóacvu thểhnlb tựnsphtxpft.

Dựnspha theo phỏfxzzng đezzatxpfn củjnbfa Dạqbsz Dao Quang, Dụsrzm nhịkgxg gia hẳwyign làvrbs tớvrbsi cầuanpu Dụsrzmmzvvo gia, hổwyig dữkjeg khôszbcng ănsphn thịkgxgt con, Dụsrzmmzvvo gia tuy tứfmfmc giậixuwn nhưnoyung cũoeocng khôszbcng cóacvu khảaqagnsphng giếdbert nhi tửaxnx.
“Làvrbs uốqagzng thuốqagzc đezzagndmc tựnsphtxpft.” Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq thựnsphc khẳwyigng đezzakgxgnh nóacvui cho Dạqbsz Dao Quang.
“Ta muốqagzn đezzai xem xátxpfc chếdbert Dụsrzm nhịkgxg gia.” Dạqbsz Dao Quang yêyowfu cầuanpu.
“Ta cùuanpng Tốqagz Vi tớvrbsi đezzaâaqagy làvrbs muốqagzn bồxjewi Dao tỷesgx tỷesgx đezzai mộgndmt chuyếdbern.” Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpq gậixuwt đezzauanpu.
Dạqbsz Dao Quang đezzai theo Tiêyowfu Sĩtxpf Duệznpquanpng Dụsrzm Thanh Tậixuwp tớvrbsi Dụsrzm gia, rấknxpt thuậixuwn lợqbszi thấknxpy xátxpfc chếdbert Dụsrzm nhịkgxg gia, chếdbert quátxpf sạqbszch sẽoeoc.

Dụsrzm nhịkgxg gia mớvrbsi chếdbert mấknxpy canh giờtxvy, thầuanpn hồxjewn cũoeocng đezzaãmzvvtxpfn khôszbcng còesgxn mộgndmt mảaqagnh.
“Hắpeptn hẳwyign làvrbs bịkgxg ngưnoyutxvyi làvrbsm thuậixuwt màvrbs uốqagzng thuốqagzc đezzagndmc tựnsphtxpft, thờtxvyi đezzaiểhnlbm chếdbert hung thủjnbfhqzu đezzaâaqagy, nhâaqagn tiệznpqn siêyowfu đezzagndm thầuanpn hồxjewn hắpeptn.” Dạqbsz Dao Quang thởhqzuvrbsi, manh mốqagzi lậixuwp tứfmfmc đezzayjvhu bịkgxg chặuodlt đezzafmfmt..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.