Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1531 : Một Đóa Hoa Đào

    trước sau   



Khôlyxgng ngờytiv, Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm lạlyxgi đmserưrekpa ra mộytvnt đmseróquaua hoa đmseràcmnno.
Dạlyxg Dao Quang ngẩckybn ra, “Ngàcmnny xuâivysn se lạlyxgnh, hoa đmseràcmnno ởlhmt đmserâivysu ra thếdhha?”
Duỗjnvdi tay tiếdhhap nhậrjxun, Dạlyxg Dao Quang cầrwkhm trong tay, đmseríkidrch xábskxc làcmnn mộytvnt đmseróquaua hoa đmseràcmnno thậrjxut, vẫmeurn còjuusn thoang thoảfaaqng hưrekpơecekng thơecekm củbwmpa hoa, cábskxnh hoa cũfertng mềrkcwm mạlyxgi tinh tếdhha.
“Đaxzclyxgi sưrekp cho Béolpj ngoan mang vềrkcwbskxi nàcmnny.” Ngưrekpytivi thôlyxgng minh nhưrekp Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm nhấpphjt thờytivi cũfertng khôlyxgng hiểdhhau.
Dạlyxg Dao Quang hồlyxg nghi nhìlhmtn đmseróquaua hoa, đmserytvnt nhiêlhmtn nóquaui nhỏrkcw vớkagji Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm: “Lãbviko hòjuusa thưrekpwdhmng khôlyxgng phảfaaqi đmserang ábskxm chỉrjxu, Thảfaaq Nhâivysn đmserlyxgi sưrekpcmnn hồlyxgng nhan tri kỷmeur đmseróquau chứfaaq? Nóquaui ra thìlhmt ngưrekpwdhmng nêlhmtn phảfaaqi biểdhhau đmserlyxgt mậrjxup mờytiv.”
kagj sao cũfertng làcmnn cao tăytivng đmserfgqqc đmserlyxgo lụlwvqc căytivn thanh tịntzanh, đmseri nóquaui chuyệonbun sắfgqqc giớkagji vớkagji mộytvnt cao tăytivng đmserfgqqc đmserlyxgo khábskxc, thựptvsc tìlhmtnh cũfertng khôlyxgng tốayfct.
“Cũfertng khôlyxgng phảfaaqi khôlyxgng cóquau khảfaaqytivng nàcmnny…..” Tuy rằuxihng Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm thựptvsc khôlyxgng hy vọivysng làcmnn nhưrekp thếdhha, nhưrekpng cũfertng khôlyxgng thểdhhacmnni trừtqor.

Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm khôlyxgng phảfaaqi làcmnn Phậrjxut tửkehp, nhưrekpng trong lòjuusng hắfgqqn, đmserntzaa vịntza cao tăytivng rấpphjt cao, hắfgqqn vẫmeurn luôlyxgn tôlyxgn trọivysng tấpphjt cảfaaq nhữtsmang ngưrekpytivi đmserưrekpwdhmc coi làcmnn đmserlyxgi sưrekp, “Nếdhhau thựptvsc sựptvsquau liêlhmtn lụlwvqy, ta tin tưrekplhmtng trong đmseróquauquau duyêlhmtn cớkagj khábskxc.”

Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm tuyệonbut đmserayfci khôlyxgng tin Thảfaaq Nhâivysn làcmnn cao tăytivng nhậrjxun đmserưrekpwdhmc sựptvskagjng kíkidrnh tốayfci cao lạlyxgi làcmnn ngưrekpytivi bộytvni tìlhmtnh bạlyxgc nghĩcmnna, hoặjbvbc cũfertng làcmnn ngưrekpytivi cóquau thiếdhhau nợwdhm ngưrekpytivi khábskxc.

Ngưrekpytivi nhưrekp vậrjxuy vĩcmnnnh viễsdkgn khôlyxgng thểdhha đmserlyxgt tớkagji vịntza tríkidr nhưrekp Thảfaaq Nhâivysn hiệonbun tạlyxgi.
Dạlyxg Dao Quang bĩcmnnu môlyxgi, bởlhmti vìlhmt biếdhhat đmserưrekpwdhmc Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm luôlyxgn cóquau Phậrjxut duyêlhmtn, cho nêlhmtn nàcmnnng khôlyxgng thíkidrch Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cóquau quan hệonbu vớkagji hòjuusa thưrekpwdhmng, cũfertng khôlyxgng thíkidrch Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm thay hòjuusa thưrekpwdhmng nóquaui chuyệonbun.

Nhưrekpng Dạlyxg Dao Quang cũfertng khôlyxgng vìlhmt chuyệonbun nàcmnny màcmnnbviki cọivys vớkagji hắfgqqn, nàcmnnng lạlyxgi nóquaui: “Khôlyxgng ngoạlyxgi trừtqor thếdhha gian nàcmnny cóquaulhmtnh màcmnn khôlyxgng đmserưrekpwdhmc, bờytivi vìlhmtlhmtnh yêlhmtu còjuusn cóquau thểdhha khiếdhhan nữtsma nhâivysn nhậrjxup ma phábskxt đmserlhmtn cơecekcmnn.”
“Khôlyxgng nóquaui chuyệonbun nàcmnny nữtsmaa, muộytvni hôlyxgm nay nghe đmserưrekpwdhmc chúhbijt thôlyxgng tin…..” Dạlyxg Dao Quang đmserem sựptvslhmtnh ởlhmt thanh lâivysu nóquaui lạlyxgi mộytvnt lầrwkhn, nóquaui xong mớkagji hơeceki nhíkidru màcmnny, “Kỳrgty quábskxi, Mịntzarekpwdhmng kia vìlhmt sao tớkagji giờytivcmnny còjuusn chưrekpa trởlhmt vềrkcw?”
“Yêlhmtn tâivysm, hắfgqqn đmserãbvik bịntza nhốayfct ngàcmnnn năytivm.” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm khẽzramrekpytivi nóquaui, “Cóquau thểdhha hắfgqqn gặjbvbp thứfaaqlhmt mớkagji lạlyxg khôlyxgng muốayfcn trởlhmt vềrkcwcmnn thôlyxgi, đmserwdhmi hắfgqqn chơeceki đmserbwmp tựptvs nhiêlhmtn sẽzram trởlhmt vềrkcw.”
Chuyệonbun nàcmnny thựptvsc ra Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cóquau kinh nghiệonbum, lúhbijc trưrekpkagjc Ma quâivysn vừtqora mớkagji ra khỏrkcwi Âfaaqm Dưrekpơecekng Cốayfcc cũfertng mang dábskxng vẻvhsucmnny.
“Sớkagjm biếdhhat vậrjxuy sẽzram khôlyxgng đmserdhha hắfgqqn đmseri ra ngoàcmnni.” Dạlyxg Dao Quang phẫmeurn hậrjxun, “Thầrwkhn Tiêlhmtn Sốayfcng trong miệonbung mấpphjy ngưrekpytivi kia, cũfertng khôlyxgng biếdhhat cóquau phảfaaqi cóquau bảfaaqn lĩcmnnnh thậrjxut hay khôlyxgng, nếdhhau gặjbvbp hắfgqqn, muộytvni sẽzram mặjbvbc kệonbu hắfgqqn chếdhhat sốayfcng ra làcmnnm sao, đmserdhha cho hắfgqqn phảfaaqi nếdhham thửkehp chúhbijt khổrekp sởlhmt.”
“Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng….” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cầrwkhm đmseróquaua hoa đmseràcmnno lêlhmtn, hơeceki xoay xoay trêlhmtn đmserrwkhu ngóquaun tay, lâivysm vàcmnno trầrwkhm tưrekp.
“Chàcmnnng khôlyxgng phảfaaqi hoàcmnni nghi Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng chíkidrnh làcmnn…..” Tay Dạlyxg Dao Quang chỉrjxurekpkagjng vàcmnno đmseróquaua hoa.
“Thếdhha gian nàcmnny sao cóquau thểdhha trùkagjng hợwdhmp nhiềrkcwu nhưrekp vậrjxuy?” Đaxzcôlyxgi mắfgqqt Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm nhìlhmtn đmseróquaua hoa trởlhmtlhmtn thâivysm thúhbijy, “Mộytvnt núhbiji khôlyxgng thểdhhaquau hai hổrekp, nếdhhau cóquau thểdhha kiềrkcwm chếdhha đmserưrekpwdhmc Thảfaaq Nhâivysn đmserlyxgi sưrekp, tu vi tấpphjt nhiêlhmtn cựptvsc cao, bọivysn chúhbijng dábskxm cuồlyxgng ngôlyxgn khôlyxgng sợwdhm ngưrekpytivi khábskxc cũfertng làcmnn đmseriềrkcwu đmserưrekpơecekng nhiêlhmtn.”
Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng, làcmnn ngưrekpytivi Thảfaaq Nhâivysn đmserlyxgi sưrekp đmserábskxp ứfaaqng, lạlyxgi tưrekpơecekng trợwdhm Nam Cửkehpu Vưrekpơecekng, Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cảfaaqm thấpphjy mộytvnt ngưrekpytivi vừtqora vặjbvbn.
Dạlyxg Dao Quang suy nghĩcmnnfertng thấpphjy hợwdhmp tìlhmtnh hợwdhmp lýlyxg.

Nếdhhau thậrjxut làcmnn nhưrekp vậrjxuy, Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng nàcmnny chỉrjxu sợwdhmcmnnng cũfertng khôlyxgng thểdhha đmserntzach nổrekpi: “Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng, vìlhmt sao lạlyxgi trợwdhm giúhbijp Nam Cửkehpu Vưrekpơecekng mưrekpu phảfaaqn?”
Phàcmnnm làcmnn ngưrekpytivi tu luyệonbun thưrekpytivng khôlyxgng quan tâivysm tớkagji việonbuc thếdhha tụlwvqc.


Nhữtsmang ngưrekpytivi tu luyệonbun chíkidrnh thốayfcng khôlyxgng cóquau khảfaaqytivng quan tâivysm tớkagji quyềrkcwn thếdhha, hếdhhat sứfaaqc tưrekpơecekng trợwdhm đmserdhha thiêlhmtn hạlyxg thábskxi bìlhmtnh.

Nhưrekpng vịntza Thầrwkhn Tiêlhmtn sốayfcng nàcmnny nếdhhau khôlyxgng phảfaaqi tu luyệonbun giảfaaq chíkidrnh thốayfcng, Dạlyxg Dao Quang cảfaaqm thấpphjy Thảfaaq Nhâivysn đmserlyxgi sưrekp tuyệonbut sẽzram khôlyxgng thoábskxi nhưrekpwdhmng vớkagji nàcmnnng.
“Lờytivi nàcmnny củbwmpa Dao Dao cũfertng suy nghĩcmnn vớkagji ta.” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cưrekpytivi nóquaui, “Ta cũfertng giốayfcng nàcmnnng, rốayfct cuộytvnc vìlhmt sao ngưrekpytivi nàcmnny phảfaaqi tưrekpơecekng trợwdhm Nam Cửkehpu Vưrekpơecekng? Nghĩcmnn tớkagji nghĩcmnn lui, chỉrjxuquau 1 nguyêlhmtn do.”
“Thảfaaq Nhâivysn đmserlyxgi sưrekp.” Dạlyxg Dao Quang cơecek hồlyxg lậrjxup tứfaaqc nghĩcmnn đmserếdhhan.
“Phảfaaqi.” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm nhẹpqeu nhàcmnnng gậrjxut đmserrwkhu, sau đmseróquau đmserưrekpa bôlyxgng hoa đmseràcmnno tớkagji trưrekpkagjc mặjbvbt Dạlyxg Dao Quang, “Hoa nàcmnny vìlhmt sao khôlyxgng héolpjo?”
“Muộytvni cũfertng khôlyxgng biếdhhat vìlhmt sao nóquau khôlyxgng héolpjo.” Dạlyxg Dao Quang cầrwkhm trong tay, mớkagji vừtqora rồlyxgi khôlyxgng cảfaaqm giábskxc đmserưrekpwdhmc chỗjnvd khôlyxgng ổrekpn.

quaui xong, Dạlyxg Dao Quang vậrjxun khíkidr, nhábskxy mắfgqqt mộytvnt cỗjnvd khíkidr hồlyxgn hậrjxuu kíkidrch phábskxt kìlhmtnh lựptvsc ra ngoàcmnni, lậrjxup tứfaaqc đmserábskxnh bay Dạlyxg Dao Quang.
“Dao Dao!” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm thảfaaq ngưrekpytivi ôlyxgm lấpphjy Dạlyxg Dao Quang, hai ngưrekpytivi bịntzaytivng đmserrjxup vàcmnno vábskxch tưrekpytivng, Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm làcmnnm tấpphjm đmseronbum lóquaut phíkidra sau nàcmnnng.
Nghe thấpphjy tiếdhhang kêlhmtu rêlhmtn củbwmpa Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm, Dạlyxg Dao Quang vộytvni vàcmnnng túhbijm lấpphjy ngưrekpytivi hắfgqqn xem xéolpjt: “Chàcmnnng cóquau bịntza thưrekpơecekng khôlyxgng?”
“Ta khôlyxgng sao.” Chỉrjxu bịntza Dạlyxg Dao Quang đmserlwvqng phảfaaqi mộytvnt chúhbijt, cóquau lẽzram lựptvsc lưrekpwdhmng kia còjuusn dưrekp lạlyxgi, làcmnnm Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm hơeceki đmserau.
Dạlyxg Dao Quang khôlyxgng yêlhmtn tâivysm dùkagjng khíkidr Ngũfertcmnnnh tra xéolpjt thâivysn thểdhha Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm, rồlyxgi lạlyxgi đmserưrekpa mộytvnt dòjuusng khíkidr nữtsmaa vàcmnno bêlhmtn trong mớkagji yêlhmtn tâivysm.

cmnnng sắfgqqc mặjbvbt ngưrekpng trọivysng nhìlhmtn đmseróquaua hoa trêlhmtn bàcmnnn nguyêlhmtn vẹpqeun khôlyxgng chúhbijt tổrekpn hao: “A Trạlyxgm, cóquau lẽzram muộytvni biếdhhat lãbviko hòjuusa thưrekpwdhmng đmserưrekpa đmseróquaua hoa nàcmnny tớkagji làcmnnquau ýlyxglhmt.”
“Ýjkmclhmt?”
“Đaxzcóquaua hoa đmseràcmnno nếdhhau muộytvni đmserbskxn khôlyxgng sai, làcmnn từtqor ngưrekpytivi nàcmnny.


Khôlyxgng, chíkidrnh làcmnn từtqor trêlhmtn thâivysn sinh linh tu luyệonbun rơeceki xuốayfcng, lãbviko hòjuusa thưrekpwdhmng đmserãbvik từtqorng giao thủbwmp vớkagji ngưrekpytivi kia.” Dạlyxg Dao Quang nhìlhmtn Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm nóquaui, “Cóquau thểdhhaquau khíkidr lựptvsc mạlyxgnh mẽzram nhưrekp vậrjxuy, đmserãbvik khôlyxgng đmserơecekn giảfaaqn chỉrjxu dừtqorng mứfaaqc linh tu.”
“Khôlyxgng phảfaaqi linh tu, chẳsdkgng lẽzram ngưrekpytivi đmseróquau đmserãbvik……” Đaxzcábskxy mắfgqqt Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm cũfertng hiệonbun lêlhmtn mộytvnt tia hoảfaaqng sợwdhm.
“Thầrwkhn Tiêlhmtn Sốayfcng, danh bấpphjt hưrekp truyềrkcwn.” Dạlyxg Dao Quang khẳsdkgng đmserntzanh gậrjxut đmserrwkhu vớkagji Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm.
cmnnng cũfertng làcmnn lầrwkhn đmserrwkhu tiêlhmtn nhìlhmtn thấpphjy thầrwkhn tiêlhmtn, chíkidrnh làcmnn dựptvsa theo quy luậrjxut tựptvs nhiêlhmtn, đmserãbvik phi thăytivng thàcmnnnh thầrwkhn tuy nhiêlhmtn khôlyxgng biếdhhat thếdhhacmnno lạlyxgi cóquau thểdhha ngưrekpng lạlyxgi nhâivysn gian, đmserâivysy làcmnn mộytvnt loạlyxgi vi phạlyxgm quy đmserntzanh sinh tồlyxgn, Thầrwkhn Tiêlhmtn Sốayfcng nàcmnny vìlhmt sao lạlyxgi xuấpphjt hiệonbun ởlhmt đmserâivysy? Nhưrekpng nếdhhau Dạlyxg Dao Quang đmserbskxn sai, nhưrekpng nàcmnnng đmserãbvik tiếdhhap xúhbijc vớkagji Thiêlhmtn Cơecekkagjng Hưrekp Cốayfcc, cảfaaq hai ngưrekpytivi nàcmnny đmserayfci vớkagji nàcmnnng đmserrkcwu làcmnnlhmtu quýlyxg, cũfertng sẽzram khôlyxgng đmserem toàcmnnn lựptvsc ra tay tàcmnnn nhẫmeurn, nhưrekpng Dạlyxg Dao Quang cũfertng nhìlhmtn thấpphjy hai ngưrekpytivi ra tay, cũfertng đmserãbvik cảfaaqm thụlwvq khíkidr tràcmnnng khi họivys dốayfcc toàcmnnn lựptvsc, nhưrekpng đmserrkcwu khôlyxgng đmserábskxng sợwdhm nhưrekplyxgng hoa đmseràcmnno kia vừtqora bộytvnc phábskxt ra.
quaui cábskxch khábskxc, đmseróquaua hoa nàcmnny ấpphjn chứfaaqa lựptvsc lưrekpwdhmng còjuusn ábskxp đmserfaaqo hơecekn hai ngưrekpytivi, ởlhmt phíkidra trêlhmtn đmserrjxunh Đaxzcytvn Kiếdhhap kỳrgty.
“Dao Dao, thếdhha gian nàcmnny chẳsdkgng lẽzram thậrjxut sựptvsquau tồlyxgn tạlyxgi cao hơecekn Đaxzcytvn Kiếdhhap kỳrgty sao?” Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm trấpphjn đmserntzanh Dạlyxg Dao Quang.
“Tábskxn Tiêlhmtn……” Dạlyxg Dao Quang bỗjnvdng nhiêlhmtn nghĩcmnn đmserếdhhan Kim Tửkehp đmserãbvik từtqorng nóquaui vớkagji nàcmnnng, “Tồlyxgn tạlyxgi tốayfci cao củbwmpa Tu châivysn giớkagji.”
“Tábskxn Tiêlhmtn?”
“Đaxzcúhbijng thếdhha.

A Trạlyxgm, muộytvni quêlhmtn nóquaui cho chàcmnnng, Ninh Anh chíkidrnh làcmnn tồlyxgn tạlyxgi siêlhmtu việonbut Đaxzcytvn Kiếdhhap kỳrgty.” Lúhbijc trưrekpkagjc gặjbvbp sựptvslhmtnh củbwmpa Ninh Anh, Dạlyxg Dao Quang đmserãbvikquaui vớkagji Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm nhưrekpng Kim tửkehp chưrekpa nhắfgqqc tớkagji nàcmnnng vềrkcwbskxn Tiêlhmtn, “Kim Tửkehp từtqorng nóquaui qua, đmserytvn kiếdhhap nếdhhau thấpphjt bạlyxgi, rấpphjt nhiềrkcwu ngưrekpytivi bởlhmti vìlhmt tu vi cũfertng đmserbwmp cao, sẽzram giữtsma lạlyxgi Nguyêlhmtn Anh, cũfertng chíkidrnh làcmnn thầrwkhn hồlyxgn bấpphjt diệonbut.

Nhưrekpng bọivysn họivys bởlhmti vìlhmt cảfaaq ngưrekpytivi đmserrkcwu làcmnn khíkidr Ngũfertcmnnnh, cũfertng tưrekpơecekng đmserưrekpơecekng quỷmeur hồlyxgn nhâivysn loạlyxgi, khôlyxgng thểdhha xuốayfcng âivysm phủbwmp, cũfertng khôlyxgng thểdhharekpu lạlyxgi nhâivysn gian, trêlhmtn nhâivysn gian cũfertng đmserãbvik khôlyxgng còjuusn thứfaaqlhmtquau thểdhha đmserdhha bọivysn họivys tu hàcmnnnh, cho nêlhmtn cầrwkhn phảfaaqi tớkagji Thôlyxgng Thiêlhmtn Thàcmnnnh, còjuusn cóquau ngưrekpytivi biếdhhat tựptvs đmserytvn kiếdhhap khôlyxgng thàcmnnnh côlyxgng, liềrkcwn tựptvs nổrekp tan xábskxc trựptvsc tiếdhhap tớkagji Thôlyxgng Thiêlhmtn Thàcmnnnh….”
Dạlyxg Dao Quang đmserem ngọivysn nguồlyxgn Tábskxn Tiêlhmtn kỹayyacmnnng tỉrjxu mỉrjxuquaui cho Ôuiyzn Đaxzcìlhmtnh Trạlyxgm.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.