Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1444 : An Nguy Của Nàng Quan Trọng Nhất

    trước sau   



Rấprrot nhanh bêahoin trong hậxlaeu trạprroch phủjhnw nha liềprron truyềprron tớqraxi tiếcqxvng kêahoiu béelpgn nhọbpyln củjhnwa Kim Tửnbqm, làktnsm cho láktnsng giềprrong xung quanh cho rằzidwng Tri phủjhnw đavtwprroi nhâthyin củjhnwa bọbpyln họbpyl thếcqxv nhưavhjng ăstdln hiếcqxvp mộoggtt con khỉqwwv.
Dạprro Dao Quang cắbwkjt đavtwhjbau ngówzvrn tay Kim Tửnbqm, nặktnsn xuốojylng mộoggtt chéelpgn máktnsu nhỏiffx, sau đavtwówzvr lậxlaep tứkcioc phâthyin phówzvravhjơotgwng Sâthyim đavtwem tớqraxi cho Mạprroch Khâthyim đavtwiềprrou chếcqxv.

Chờqrax đavtwếcqxvn khi đavtwiềprrou chếcqxv xong, Dạprro Dao Quang tựalmxpieonh đavtwem thuốojylc tớqraxi cho ngưavhjqraxi bệydusnh uốojylng vàktnso.

Đbsjeâthyiy làktns mộoggtt trong nhữjhnwng ngưavhjqraxi bịoggt nhiễpieom bệydusnh nghiêahoim trọbpylng nhấprrot, nguyêahoin bảrebzn làktns thịoggt vệydusahoin ngưavhjqraxi A Nhĩrvhhavhj Lang.
Sau khi uốojylng xong mộoggtt canh giờqrax, Dạprro Dao Quang liềprron nhìpieon đavtwếcqxvn khuôcqxvn mặktnst đavtwiffx bừwzvrng củjhnwa hắbwkjn làktnsm cáktnsch nàktnso cũqwwvng khôcqxvng thuyêahoin giảrebzm, hiệydusn giờqrax đavtwãcquepieonh thưavhjqraxng khôcqxvng íwzvrt, tứkcioc khắbwkjc thấprroy đavtwưavhjckirc hy vọbpylng.

Quảrebz nhiêahoin tớqraxi đavtwêahoim cùxmoeng ngàktnsy, ngưavhjqraxi bệydusnh vốojyln dĩrvhh đavtwiffx hồbsjeng bỗfyjqng thàktnsnh bệydusnh trạprrong táktnsi nhợckirt, thâthyin thểklyxwzvrng bỏiffxng cũqwwvng bắbwkjt đavtwhjbau hạprro nhiệydust đavtwoggt, buổxdxyi tốojyli lạprroi uốojylng thêahoim mộoggtt đavtwprroo dưavhjckirc.


Tớqraxi ngàktnsy cáktnsch nhậxlaet, hắbwkjn ngoạprroi trừwzvr thâthyin thểklyxirqbn suy yếcqxvu, cảrebz ngưavhjqraxi vôcqxv lựalmxc, đavtwãcquewzvr chúqwwvt phảrebzn ứkciong vớqraxi bêahoin ngoàktnsi, bệydusnh khíwzvr hoàktnsn toàktnsn biếcqxvn mấprrot.
“Mạprroch đavtwprroi ca, huynh thậxlaet làktns quáktns lợckiri hạprroi.” Dạprro Dao Quang khen ngợckiri tựalmx đavtwáktnsy lòirqbng.
stdlm đavtwówzvrktnsm khówzvr toàktnsn bộoggtthyiy Vựalmxc, làktnsm Lâthyiu Lan trởavit thàktnsnh tửnbqm thàktnsnh, làktnsm Đbsjeprroi vu Vu tộoggtc cũqwwvng bówzvr tay khôcqxvng cówzvr biệydusn pháktnsp, Mạprroch Khâthyim thếcqxv nhưavhjng cówzvr thểklyx trong thờqraxi gian ngắbwkjn nhưavhj vậxlaey đavtwiềprrou chếcqxv ra phưavhjơotgwng thuốojylc, chuyệydusn nàktnsy quảrebz thựalmxc làktns kỳxmoewzvrch.

Nếcqxvu mộoggtt ngàktnsn năstdlm trưavhjqraxc Thiệydusn Thiệydusn côcqxvng chúqwwva cówzvr mộoggtt kỳxmoektnsi nhưavhj Mạprroch Khâthyim, đavtwôcqxvi tìpieonh nhâthyin ấprroy cũqwwvng sẽmcrx khôcqxvng rơotgwi vàktnso kếcqxvt cụalmxc bi thưavhjơotgwng.
“Đbsjeâthyiy cũqwwvng khôcqxvng phảrebzi côcqxvng lao củjhnwa mìpieonh ta.” Mạprroch Khâthyim nghiêahoim túqwwvc nówzvri, “Trong đavtwówzvrqwwvng cówzvr rấprrot nhiềprrou chủjhnw ýlhipktns ýlhipavhjavitng củjhnwa Doãcquen Hoàktns, mấprrou chốojylt nhấprrot chíwzvrnh làktnsktnsu Kim Tửnbqm.”
Dạprro Dao Quang nhìpieon Kim Tửnbqm tựalmx cuốojyln mấprroy vòirqbng vảrebzi nhìpieon cówzvr chúqwwvt vụalmxng vềprro thôcqxv kệydusch, tứkcioc khắbwkjc vôcqxvxmoeng ghéelpgt bỏiffx.

ktnsng hôcqxvm nay mớqraxi biếcqxvt Kim Tửnbqm thậxlaet khôcqxvng cówzvrpieo đavtwklyxwzvri! Đbsjeưavhjqraxng đavtwưavhjqraxng mộoggtt con thầhjban hầhjbau thếcqxv nhưavhjng sợckir đavtwau!
“Mạprroch đavtwprroi ca, mộoggtt con khỉqwwv mộoggtt ngàktnsy cówzvr thểklyx lấprroy nhiềprrou nhấprrot bao nhiêahoiu máktnsu?” Dạprro Dao Quang khôcqxvng khỏiffxi hỏiffxi.
Vấprron đavtwprroktnsy tứkcioc khắbwkjc làktnsm Kim Tửnbqm vểklyxnh lỗfyjq tai, hai tay mówzvrng vuốojylt hầhjbau giấprrou phíwzvra sau lắbwkjng nghe.
“Cáktnsi nàktnsy còirqbn tuỳxmoe thuộoggtc Dao Quang muộoggti muốojyln nhiềprrou hay íwzvrt.” Mạprroch Khâthyim khôcqxvng dấprrou vếcqxvt đavtwrebzo mắbwkjt qua Kim Tửnbqm, “Nhữjhnwng con khỉqwwv kháktnsc nhau lưavhjckirng máktnsu cũqwwvng kháktnsc nhau.”
Dạprro Dao Quang mộoggtt tay túqwwvm Kim Tửnbqm lạprroi đavtwufway đavtwếcqxvn trưavhjqraxc mặktnst Mạprroch Khâthyim: “Tỷdczv nhưavhjktnsy thìpieo sao?”
“Sưavhj phụalmxavhj phụalmx, ngưavhjqraxi ngưavhjckirc đavtwãcquei khỉqwwv, ngưavhjckirc đavtwãcquei khỉqwwv!” Kim Tửnbqm bắbwkjt đavtwhjbau kháktnsng nghịoggt.
“Yêahoin tĩrvhhnh chúqwwvt nàktnso, khówzvr thấprroy đavtwưavhjckirc đavtwiểklyxm táktnsc dụalmxng củjhnwa ngưavhjơotgwi, phảrebzi tậxlaen lựalmxc cốojylng hiếcqxvn.” Dạprro Dao Quang gõbsjebsje đavtwhjbau Kim Tửnbqm, “Dùxmoe sao ngưavhjơotgwi cũqwwvng làktns thầhjban hầhjbau, Trạprrom ca nhàktns ta năstdlm đavtwówzvr tốojyl châthyin thâthyin cho Khai Dưavhjơotgwng, mỗfyjqi ngàktnsy đavtwprrou lấprroy mộoggtt chéelpgn máktnsu, lúqwwvc đavtwówzvr chàktnsng ấprroy mớqraxi lớqraxn cỡgdqiktnso, màktnspieo sao khôcqxvng thấprroy Trạprrom ca quáktnst tháktnso kêahoiu la nhưavhj ngưavhjơotgwi?”
Kim Tửnbqm:……….
“Máktnsu Thầhjban hầhjbau cũqwwvng khôcqxvng thểklyx lấprroy nhiềprrou……” Mạprroch Khâthyim nhìpieon Kim Tửnbqmktnsm mặktnst quỷdczv vớqraxi hắbwkjn vôcqxvxmoeng buồbsjen cưavhjqraxi khôcqxvng khỏiffxi mởavit miệydusng.
“Đbsjeúqwwvng thếcqxv, đavtwúqwwvng thếcqxv!” Kim Tửnbqm liêahoin tụalmxc gậxlaet đavtwhjbau phụalmx hoạprro, áktnsnh mắbwkjt cảrebzm kíwzvrch nhìpieon Mạprroch Khâthyim, ôcqxv ôcqxv ôcqxv ôcqxv, năstdlm đavtwówzvrpieo sao khôcqxvng phảrebzi Mạprroch Khâthyim đavtwi lêahoin núqwwvi cứkciou nówzvr chứkcio, nhưavhj vậxlaey nówzvrwzvr thểklyxxmoeng Mạprroch Khâthyim ởavit cạprronh nhau, khôcqxvng cầhjban đavtwi theo Dạprro Dao Quang tạprroi thếcqxv tụalmxc làktnsm lụalmxng vấprrot vảrebz, cũqwwvng khôcqxvng phảrebzi mỗfyjqi ngàktnsy bịoggt ngưavhjckirc đavtwãcquei nhưavhj vậxlaey.

“Lấprroy nhiềprrou cũqwwvng ảrebznh hưavhjavitng tớqraxi tu vi củjhnwa nówzvr.”
“Đbsjeúqwwvng đavtwúqwwvng, quáktns đavtwúqwwvng!” Kim Tửnbqm chỉqwwvelpgm chúqwwvt khôcqxvng nhảrebzy tráktnsnh xa Dạprro Dao Quang màktns tớqraxi ôcqxvm hôcqxvn Mạprroch Khâthyim.
“Mỗfyjqi ngàktnsy mộoggtt chéelpgn cơotgwm làktns đavtwưavhjckirc.”
“Chíwzvrnh làktns thếcqxv!!” Kim Tửnbqm hoáktns đavtwáktns, nówzvr khôcqxvng thểklyx tin nhìpieon Mạprroch Khâthyim.
“Chéelpgn cơotgwm a?” Âhjbam cuốojyli Dạprro Dao Quang còirqbn kéelpgo thậxlaet dàktnsi, néelpgn cưavhjqraxi nówzvri, “Báktnst cơotgwm nhàktns ta cówzvrktnsi loạprroi đavtwprroi trung tiểklyxu, Mạprroch đavtwprroi ca nhìpieon xem cówzvr phảrebzi loạprroi nàktnsy?”
Dạprro Dao Quang nówzvri xong lệydusnh cho Nghi Vi đavtwi xuốojylng mang lêahoin, bởaviti vìpieo nhàktns bọbpyln họbpylwzvr mấprroy cáktnsi thùxmoeng cơotgwm, đavtwklyx tráktnsnh cho bọbpyln họbpyl suốojylt ngàktnsy đavtwòirqbi thêahoim cơotgwm, cũqwwvng khôcqxvng thểklyx nhìpieon bọbpyln họbpyl ôcqxvm nguyêahoin thùxmoeng ăstdln, Dạprro Dao Quang cốojyl ýlhip mua chéelpgn to.
Lớqraxn lớqraxn béelpgelpgktnsy ra năstdlm cáktnsi, liềprron nhìpieon thấprroy ngówzvrn tay thon dàktnsi củjhnwa Mạprroch Khâthyim đavtwưavhja đavtwufway qua, sau đavtwówzvr dừwzvrng ởavit chéelpgn đavtwalmxng canh to bằzidwng đavtwhjbau Kim Tửnbqm, nghiêahoim trang nówzvri: “Cáktnsi nàktnsy, khôcqxvng sai biệydust lắbwkjm.”
Kim Tửnbqm tứkcioc khắbwkjc hai mắbwkjt tốojyli sầhjbam, trựalmxc tiếcqxvp ngấprrot xỉqwwvu trong lòirqbng ngựalmxc Dạprro Dao Quang.
“Ha ha ha ha……” Dạprro Dao Quang rốojylt cuộoggtc nhịoggtn khôcqxvng đavtwưavhjckirc cưavhjqraxi ra tiếcqxvng, chọbpylc chọbpylc vàktnso Kim Tửnbqm đavtwãcque ngấprrot xỉqwwvu.

avhjqraxi mộoggtt lúqwwvc lâthyiu nàktnsng mớqraxi chếcqxv trụalmx ýlhipavhjqraxi hỏiffxi, “Mạprroch đavtwprroi ca, huynh thậxlaet sựalmx?”
“Ta làktnsm thậxlaet hay khôcqxvng khôcqxvng quan trọbpylng, muộoggti cũqwwvng sẽmcrx khôcqxvng thậxlaet sựalmx lấprroy nhiềprrou máktnsu nówzvr nhưavhj vậxlaey.” Mạprroch Khâthyim nhìpieon Kim Tửnbqm nằzidwm yêahoin khôcqxvng nhúqwwvc nhíwzvrch cũqwwvng cưavhjqraxi vui vẻstdlwzvri, “Bấprrot quáktns muộoggti mỗfyjqi ngàktnsy cówzvr thểklyx lấprroy mộoggtt íwzvrt máktnsu nówzvr dựalmx trữjhnw, lo trưavhjqraxc khỏiffxi hoạprro, nhưavhjng bêahoin trong phưavhjơotgwng thuốojylc nàktnsy cówzvr mộoggtt loạprroi lâthyin bốojyli tíwzvrm cựalmxc kỳxmoe hiếcqxvm.”
“Lâthyin bốojyli tíwzvrm?” Dạprro Dao Quang tuy rằzidwng khôcqxvng tinh thôcqxvng y lýlhip, nhưavhjng theo Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom nghiêahoin cứkciou, thờqraxi đavtwiểklyxm nàktnsng khôcqxvng cówzvr việydusc gìpieoqwwvng sẽmcrx đavtwbpylc qua y thưavhj, cũqwwvng nghe thấprroy Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom nówzvri tớqraxi nhiềprrou loạprroi dưavhjckirc liệydusu, nhưavhjng Lâthyin bốojyli tíwzvrm Dạprro Dao Quang thậxlaet đavtwúqwwvng chưavhja từwzvrng nghe nówzvri qua, “Làktns linh thảrebzo?”
Chỉqwwvwzvr thểklyxktnsavhjckirc liệydusu khôcqxvng thuộoggtc vềprro phàktnsm tụalmxc mớqraxi khôcqxvng cówzvr thểklyx khôcqxvng đavtwklyx lạprroi ghi chéelpgp.
“Lâthyin bốojyli tíwzvrm làktns mộoggtt loạprroi câthyiy bốojyli mẫcuziu.” Giọbpylng nówzvri thanh nhuậxlaen củjhnwa Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom vang lêahoin, hắbwkjn chậxlaem rãcquei đavtwi đavtwếcqxvn bêahoin ngưavhjqraxi Dạprro Dao Quang, “Làktns luyệydusn chếcqxv từwzvr xuyêahoin bốojyli mẫcuziu tạprroo thàktnsnh, ngưavhjqraxi ta thưavhjqraxng biếcqxvt vớqraxi têahoin gọbpyli ‘tùxmoeng bốojyli’.”
xmoeng bốojyli thìpieo Dạprro Dao Quang cówzvr nghe nówzvri, luyệydusn chếcqxv thâthyin câthyiy bốojyli mẫcuziu Dạprro Dao Quang cũqwwvng biếcqxvt, loạprroi thựalmxc vậxlaet nàktnsy chỉqwwv sinh trưavhjavitng ởavitotgwi cówzvr đavtwoggt cao 3200 tớqraxi 4500m so vớqraxi mặktnst nưavhjqraxc biểklyxn, chủjhnw yếcqxvu phâthyin bổxdxyavit Tứkcio Xuyêahoin, Cam Túqwwvc cùxmoeng Thanh Hảrebzi.

Bọbpyln họbpyl hiệydusn tạprroi ởavit Thanh Hảrebzi, cũqwwvng làktnsotgwi đavtwoggta lợckiri.


otgwn nữjhnwa mặktnsc kệyduswzvr sinh sảrebzn nhiềprrou hay íwzvrt, bọbpyln họbpyl thưavhjqraxng tíwzvrch trữjhnw trưavhjqraxc, đavtwếcqxvn thờqraxi đavtwiểklyxm cầhjban dùxmoeng cũqwwvng khôcqxvng thiếcqxvt.

Chẳmcrxng qua bọbpyln họbpyl khôcqxvng chuyêahoin chíwzvrnh hàktnsnh dưavhjckirc, cówzvr mộoggtt sốojylavhjckirc liệydusu cówzvr chúqwwvt khôcqxvng chắbwkjc chắbwkjn.
“Hai nhàktnsavhjơotgwng Thưavhjơotgwng vừwzvra lúqwwvc cówzvrktnsc dụalmxng, tớqraxi lúqwwvc đavtwówzvr nhờqrax Hồbsje Đbsjeìpieonh phu nhâthyin hỗfyjq trợckir, nhưavhj thếcqxvqwwvng cówzvr thểklyxxmoe đavtwbwkjp.” Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom liếcqxvc mắbwkjt mộoggtt cáktnsi liềprron nhìpieon thấprrou băstdln khoăstdln củjhnwa Dạprro Dao Quang, biệydusn pháktnsp giảrebzi quyếcqxvt hắbwkjn cũqwwvng đavtwãcque suy nghĩrvhh xong xuôcqxvi.
“Trong lòirqbng ngưavhjơotgwi đavtwãcquewzvr dựalmxwzvrnh thìpieo tốojylt rồbsjei.” Nhữjhnwng việydusc nàktnsy Mạprroch Khâthyim thậxlaet ra khôcqxvng muốojyln nhúqwwvng tay quáktnsthyiu, hắbwkjn hỏiffxi Dạprro Dao Quang, “Dao Quang tíwzvrnh tụalmxc hồbsjen cho ngưavhjqraxi kháktnsc?”
“Đbsjeúqwwvng thếcqxv.” Dạprro Dao Quang nhìpieon Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom, “A Trạprrom đavtwãcquewzvri cho huynh?”
“Doãcquen Hòirqba làktns lo lắbwkjng lúqwwvc muộoggti làktnsm tụalmxc hồbsjen cówzvr ngưavhjqraxi tớqraxi gâthyiy bấprrot lợckiri mớqraxi thuậxlaen tiệydusn mờqraxi ta tớqraxi.” Mạprroch Khâthyim cưavhjqraxi nówzvri, “Liêahoin tiếcqxvp mưavhjqraxi ngàktnsy tụalmxc hồbsjen, khôcqxvng thểklyx ngừwzvrng giữjhnwa chừwzvrng, nếcqxvu khôcqxvng củjhnwi kiếcqxvm ba năstdlm thiêahoiu cháktnsy trong mộoggtt giờqrax, tụalmxc hồbsjen chưavhja thàktnsnh lạprroi chếcqxvt mộoggtt ngưavhjqraxi, Dạprro Dao Quang muộoggti cówzvr chắbwkjc chắbwkjn? Nếcqxvu muộoggti khôcqxvng ngạprroi, ta….”
“Mạprroch đavtwprroi ca.” Khôcqxvng đavtwckiri Mạprroch Khâthyim nówzvri xong, Dạprro Dao Quang liềprron ngắbwkjt lờqraxi hắbwkjn, “Muộoggti tấprrot nhiêahoin phảrebzi nắbwkjm chắbwkjc mớqraxi dáktnsm hàktnsnh sựalmx, tuy phảrebzi cốojyl sứkcioc nhưavhjng muộoggti tuyệydust đavtwojyli khôcqxvng cówzvr vấprron đavtwprro.

Mạprroch đavtwprroi ca nếcqxvu cówzvr thờqraxi gian, vậxlaey làktnsm phiềprron Mạprroch đavtwprroi ca mưavhjqraxi ngàktnsy nàktnsy hộoggt pháktnsp giúqwwvp muộoggti đavtwưavhjckirc khôcqxvng?”
Nguyêahoin bảrebzn làktns muốojyln cho Kim Tửnbqm tớqraxi phòirqbng bịoggt, tu vi củjhnwa nówzvr cao hơotgwn Càktnsn Dưavhjơotgwng, nhưavhjng con khỉqwwvktnsy bịoggt dọbpyla hôcqxvn mêahoi bấprrot tỉqwwvnh, vẫcuzin nêahoin đavtwklyx cho nówzvr giảrebzm bớqraxt kinh hãcquei đavtwãcque.
“Ta hiệydusn tạprroi cũqwwvng đavtwang rảrebznh rỗfyjqi, khôcqxvng cówzvr việydusc gìpieo trong ngưavhjqraxi.” Mạprroch Khâthyim vui vẻstdl đavtwáktnsp ứkciong, “Ta cówzvr thểklyx thếcqxv ngưavhjơotgwi hộoggt pháktnsp, cũqwwvng cówzvr thểklyx bồbsjei ngưavhjơotgwi đavtwi mộoggtt chuyếcqxvn Giang Nam tìpieom ngưavhjqraxi.”
Dạprro Dao Quang nhìpieon Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom híwzvrp híwzvrp mắbwkjt, chờqrax tớqraxi thờqraxi đavtwiểklyxm khôcqxvng còirqbn ai kháktnsc mớqraxi nghiếcqxvn răstdlng nówzvri vớqraxi hắbwkjn: “Chàktnsng thìpieoahoin tâthyim ta cùxmoeng nam tửnbqm kháktnsc đavtwơotgwn đavtwoggtc ởavit chung hảrebz!”
ahoin nhówzvrc nàktnsy khôcqxvng phảrebzi thíwzvrch ăstdln giấprrom lắbwkjm sao, dấprrom củjhnwa nhi tửnbqmqwwvng ăstdln, lúqwwvc nàktnsy lạprroi chủjhnw đavtwoggtng mờqraxi tớqraxi ngưavhjqraxi kháktnsc.
“So vớqraxi an nguy củjhnwa nàktnsng, nhữjhnwng thứkcio kháktnsc đavtwprrou khôcqxvng quan trọbpylng.” Giọbpylng nówzvri Ôqedqn Đbsjeìpieonh Trạprrom mềprrom nhẹious theo giówzvr khuếcqxvch táktnsn..




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.