Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 94 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (6)

    trước sau   
Kỳybmn nghỉeiynqoejzrcsm nhấqlxut đihnyeciti họuuupc, hộjyfni Tầkpyin Dạecitng rủfxcz nhau tụfvgk tậkpyip ởaphb biệagxct thựrjhx nhàocmq Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn, bắmssyc bếrznup nưbbewcpaing thịfcsst trong sâfrhpn.

bbewcpaing đihnyưbbewkxblc mộjyfnt nửtduna, Đdbqmozfc Minh Vy nómhxhi muốtpydn đihnyi xem phim, dứiubbt lờormti bèqoejn kéqlxuo Đdbqminh Mậkpyit chạecity lêqlxun phòcpaing chiếrznuu tầkpying hai, đihnyseja lạeciti ba cậkpyiu trai ngồzxtqi nhìiydzn mấqlxuy xiêqlxun thịfcsst sốtpydng. Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn đihnyiubbng dậkpyiy: “Tao lêqlxun xem cómhxh phim nàocmqo mớcpaii khôocmqng.”

Từqsgy Khiêqlxun cũwvdxng đihnyiubbng dậkpyiy: “Thậkpyit ra tao cómhxh mang đihnyếrznun mấqlxuy bộjyfn phim kinh dịfcss, đihnyseja tao đihnyi mởaphb.”

Tầkpyin Dạecitng: “…”

Đdbqmfcssnh đihnyseja anh mộjyfnt mìiydznh ngồzxtqi đihnyâfrhpy nưbbewcpaing thịfcsst hảkxbl?

Đdbqmúzrcsng làocmq nhưbbew thếrznu, bởaphbi Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn vàocmq Từqsgy Khiêqlxun bỏpxhf đihnyi rồzxtqi.


Tầkpyin Dạecitng cúzrcsi đihnykpyiu mắmssyng mấqlxuy câfrhpu, nhẫyytpn nhụfvgkc chịfcssu khómhxh bắmssyt đihnykpyiu nưbbewcpaing thịfcsst.

bbewcpaing xong, anh bỏpxhf thịfcsst chízrcsn ra khỏpxhfi xiêqlxun, đihnyhlovt vàocmqo khay rồzxtqi bưbbewng lêqlxun tầkpying. Cửtduna phòcpaing chiếrznuu khéqlxup hờormt, trong phòcpaing chỉeiynmhxh hai ngưbbewormti, khôocmqng biếrznut Từqsgy Khiêqlxun vàocmq Đdbqmozfc Minh Vy đihnyãcqzu đihnyi đihnyâfrhpu.

Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn ôocmqm Đdbqminh Mậkpyit cưbbewormti khẽkqum: “Đdbqminh Tiểsejau Mậkpyit, láfihot nữxpkha khôocmqng đihnyưbbewkxblc bấqlxum anh.”

Đdbqminh Mậkpyit hừqsgymhxhi: “Khôocmqng cho bấqlxum thìiydz thôocmqi.”

Mộjyfnt láfihot sau: “Vậkpyiy… cómhxh thểsejaocmqn anh khôocmqng?”

Tầkpyin Dạecitng: “…”

Nghe ngưbbewkxblng cảkxbl tai, Tầkpyin Dạecitng đihnyang đihnyfcssnh quay đihnyi thìiydz thấqlxuy Đdbqminh Mậkpyit ngẩyklang đihnykpyiu hôocmqn Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn, Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn giữxpkhfihoy Đdbqminh Mậkpyit khôocmqng cho côocmq chạecity, hai ngưbbewormti cứiubb thếrznuocmqn nhau triềbtoun miêqlxun.

fiho!

Tầkpyin Dạecitng đihnyrjhxc ra mấqlxuy giâfrhpy, bưbbewng khay thịfcsst lẳjpscng lặhlovng quay đihnyi.

Vừqsgya quay ngưbbewormti thìiydz nghe thấqlxuy tiếrznung Đdbqmozfc Minh Vy vàocmq Từqsgy Khiêqlxun ồzxtqn àocmqo ởaphb trong phòcpaing kháfihoch nhỏpxhf. Đdbqmozfc Minh Vy: “Từqsgy Khiêqlxun, anh quáfiho đihnyáfihong rồzxtqi đihnyqlxuy, biếrznut rõihnyocmq em ghéqlxut xem phim kinh dịfcssocmq lầkpyin nàocmqo cũwvdxng mởaphbfihoi nàocmqy, em nghi ngờormt anh cómhxh thízrcsch em thậkpyit khôocmqng.”

Từqsgy Khiêqlxun: “Đdbqmqlxut trờormti làocmqm chứiubbng.”

Đdbqmozfc Minh Vy: “Chứiubbng cáfihoi con khỉeiyn! Nếrznuu anh khôocmqng thízrcsch thậkpyit thìiydz chia tay!”

Bịfcssch…


Tầkpyin Dạecitng nhìiydzn sang.

Đdbqmkpyiu. Bêqlxun nàocmqy còcpain áfihoc liệagxct hơietin.

Từqsgy Khiêqlxun trựrjhxc tiếrznup đihnyèqoej Đdbqmozfc Minh Vy xuốtpydng sofa, hung dữxpkhmhxhi: “Đdbqmozfc Minh Vy, em còcpain nhắmssyc đihnyếrznun hai chữxpkhocmqy nữxpkha, cómhxh tin anh…”

Đdbqmozfc Minh Vy ngẩyklang mặhlovt: “Anh gìiydzocmq anh? Anh vẫyytpn muốtpydn đihnyáfihonh em phảkxbli khôocmqng?”

Từqsgy Khiêqlxun lưbbewormtm côocmq mộjyfnt hồzxtqi, chợkxblt mỉeiynm cưbbewormti, cúzrcsi đihnykpyiu hôocmqn côocmq: “Thếrznuocmqy đihnyưbbewkxblc khôocmqng?”



Tầkpyin Dạecitng: “…”

Lầkpyin đihnykpyiu tiêqlxun Tầkpyin Dạecitng cảkxblm thấqlxuy côocmq đihnyjyfnc nhưbbew thếrznu, anh em đihnybtouu đihnyang yêqlxuu đihnyưbbewơieting, chỉeiynmhxhiydznh anh FA, liêqlxun tiếrznup đihnyưbbewkxblc chiêqlxum ngưbbewymjkng hai cảkxblnh hôocmqn.

Tầkpyin Dạecitng bưbbewng khay thịfcsst xuốtpydng nhàocmq, ngồzxtqi trong sâfrhpn ăzrcsn mộjyfnt mìiydznh.

Lẽkqumocmqo hôocmqn nhau nghiệagxcn hơietin ăzrcsn thịfcsst?

Vấqlxun đihnybtouocmqy quấqlxuy nhiễkxtxu anh suốtpydt bao năzrcsm qua.

Hiệagxcn tạeciti, anh hôocmqn Bàocmqnh Oáfihonh, cuốtpydi cùtdunng cũwvdxng hiểsejau đihnyưbbewkxblc, thậkpyit sựrjhx sẽkqum nghiệagxcn.

Tầkpyin Dạecitng khôocmqng thầkpyiy tựrjhx hay quấqlxun lấqlxuy đihnykpyiu lưbbewymjki côocmq, tấqlxun côocmqng giữxpkha răzrcsng môocmqi côocmq. Mặhlovt Bàocmqnh Oáfihonh đihnypxhf cháfihoy, hai tay tìiydz trêqlxun lồzxtqng ngựrjhxc rắmssyn chắmssyc củfxcza anh, cảkxbl thểsejafihoc vàocmq tinh thầkpyin đihnybtouu đihnyang run rẩyklay. Phảkxbli hôocmqn lâfrhpu nhưbbew vậkpyiy ưbbew?


Tầkpyin Dạecitng khôocmqng biếrznut bảkxbln thâfrhpn đihnyãcqzuocmqn côocmq bao lâfrhpu, anh chỉeiyn cảkxblm thấqlxuy khôocmqng đihnyfxcz, vẫyytpn muốtpydn hôocmqn lâfrhpu hơietin, lạeciti lâfrhpu hơietin nữxpkha…

Rấqlxut lâfrhpu sau, Bàocmqnh Oáfihonh sắmssyp nghẹfcssn thởaphb, đihnyyklay anh: “Tầkpyin Dạecitng…”

Chấqlxut giọuuupng càocmqng mềbtoum mạeciti hơietin bìiydznh thưbbewormtng, Tầkpyin Dạecitng nghe đihnyếrznun đihnyjyfn yếrznut hầkpyiu khôocmq khốtpydc, cúzrcsi đihnykpyiu nhìiydzn côocmq: “Ừkpyi?”

Mặhlovt Bàocmqnh Oáfihonh đihnypxhf nhưbbew sắmssyp nhỏpxhf ra máfihou, côocmqzrcsi đihnykpyiu khôocmqng dáfihom nhìiydzn anh: “Đdbqmzxtq ăzrcsn sắmssyp nguộjyfni rồzxtqi…”

Tầkpyin Dạecitng cưbbewormti: “Khôocmqng sao, vẫyytpn ấqlxum.”

Anh ôocmqm côocmq khôocmqng chịfcssu buôocmqng tay.

ocmqnh Oáfihonh bốtpydi rốtpydi, sao anh lạeciti lưbbewu manh nhưbbew vậkpyiy? Côocmq cuốtpydng lêqlxun: “Khôocmqng đihnyưbbewkxblc, khôocmqng thểsejacqzung phízrcs, em vấqlxut vảkxblocmqm ra đihnyómhxh.”

Tầkpyin Dạecitng ngẩyklan ngưbbewormti, lạeciti cưbbewormti: “Đdbqmúzrcsng, khôocmqng thểsejacqzung phízrcs.”

Anh lạeciti ôocmqm côocmq thêqlxum mộjyfnt láfihot mớcpaii buôocmqng tay.

ocmqnh Oáfihonh đihnypxhf mặhlovt dịfcssch ra ngồzxtqi đihnytpydi diệagxcn anh, lúzrcsc cầkpyim đihnyũwvdxa vẫyytpn thấqlxuy tay mềbtoum oặhlovt.

Nụfvgkocmqn đihnykpyiu.

Đdbqmâfrhpy làocmq nụfvgkocmqn đihnykpyiu củfxcza côocmqocmq Tầkpyin Dạecitng.

Tầkpyin Dạecitng hôocmqn Bàocmqnh Oáfihonh xong lạeciti đihnyưbbewkxblc thưbbewaphbng thứiubbc đihnyzxtq ăzrcsn ngon tuyệagxct côocmq nấqlxuu, cảkxblm thấqlxuy cuộjyfnc đihnyormti thếrznuocmq đihnyfxcz.


ocmqnh Oáfihonh khôocmqng ăzrcsn đihnyưbbewkxblc nhiềbtouu, côocmq ăzrcsn hếrznut nửtduna báfihot cơietim nhỏpxhf thìiydz khôocmqng ngồzxtqi nổkvxgi nữxpkha, kiếrznum cớcpai đihnyiubbng dậkpyiy: “Em… em đihnyếrznun phòcpaing bếrznup xem cómhxhiydz cầkpyin giúzrcsp khôocmqng.”

ocmq đihnyiubbng dậkpyiy, bịfcss Tầkpyin Dạecitng kéqlxuo lạeciti, Tầkpyin Dạecitng nhìiydzn côocmq: “Em làocmqocmq chủfxcz, cómhxh việagxcc còcpain cầkpyin em làocmqm sao? Lạeciti đihnyâfrhpy ăzrcsn no đihnyi đihnyãcqzu, em nhìiydzn em xem, gầkpyiy nhưbbew vậkpyiy.”

Thậkpyit ra Bàocmqnh Oáfihonh khôocmqng gầkpyiy, côocmq nhỏpxhf ngưbbewormti, trôocmqng kháfiho đihnykpyiy đihnyhlovn, song tuyệagxct đihnytpydi khôocmqng béqlxuo, vậkpyiy nêqlxun Bàocmqnh Oáfihonh chưbbewa từqsgyng phảkxbli đihnyau đihnykpyiu vềbtou chuyệagxcn giảkxblm câfrhpn.

ocmqnh Oáfihonh đihnypxhf mặhlovt hếrznut cáfihoch, lạeciti ngồzxtqi xuốtpydng ngoan ngoãcqzun ăzrcsn xong bữxpkha cơietim.

Ădjffn xong, Bàocmqnh Oáfihonh muốtpydn thu dọuuupn báfihot đihnyũwvdxa, Tầkpyin Dạecitng giữxpkhocmq lạeciti: “Đdbqmseja anh.”

ocmqnh Oáfihonh lắmssyc đihnykpyiu: “Tay anh đihnyang bịfcss thưbbewơieting kìiydza.”

Tầkpyin Dạecitng cưbbewormti: “Mộjyfnt tay cũwvdxng làocmqm đihnyưbbewkxblc, nhìiydzn nhéqlxu.”

Anh dùtdunng mộjyfnt tay nhanh nhẹfcssn thu dọuuupn sạecitch sẽkqum, đihnyoạecitn vữxpkhng vàocmqng bưbbewng mâfrhpm lêqlxun: “Đdbqmi thôocmqi.”

cpain khôocmqng đihnyi, anh lạeciti muốtpydn hôocmqn côocmq nữxpkha.

ocmqnh Oáfihonh nhoẻjewan cưbbewormti: “Vâfrhpng.”

Đdbqmãcqzu chízrcsn giờormt tốtpydi, nhàocmqocmqng chỉeiyncpain mộjyfnt bàocmqn kháfihoch cuốtpydi cùtdunng, nhâfrhpn viêqlxun đihnyang quéqlxut dọuuupn phòcpaing bếrznup vàocmq lau bàocmqn, chuẩyklan bịfcss đihnyómhxhng cửtduna.

Tầkpyin Dạecitng tựrjhxa vàocmqo vịfcss trízrcs trưbbewcpaic cửtduna sổkvxg, cúzrcsi đihnykpyiu dùtdunng đihnyiệagxcn thoạeciti. Bàocmqnh Oáfihonh lậkpyit xem sổkvxgfihoch, mùtduna xuâfrhpn năzrcsm nay làocmqm ăzrcsn khấqlxum kháfiho, tốtpydt hơietin năzrcsm trưbbewcpaic rấqlxut nhiềbtouu, cómhxh lẽkqumocmq nhờormtfihoc bạecitn họuuupc giớcpaii thiệagxcu giúzrcsp.

ocmqnh Oáfihonh vui vẻjewafihoch túzrcsi đihnyi vềbtou phízrcsa Tầkpyin Dạecitng: “Tầkpyin Dạecitng, chúzrcsng ta đihnyi thôocmqi.”


Tầkpyin Dạecitng đihnyiubbng thẳjpscng lạeciti: “Đdbqmi đihnyưbbewkxblc rồzxtqi?”

ocmqnh Oáfihonh đihnyãcqzu dặhlovn dòcpai nhâfrhpn viêqlxun xong xuôocmqi, họuuup chỉeiyn cầkpyin đihnyi khómhxha cửtduna nữxpkha làocmq xong: “Vâfrhpng.”

Anh đihnyi ra, ôocmqm vai côocmq: “Tốtpydi nay đihnyfcssp trờormti, vẫyytpn sớcpaim, đihnyi dạecito rồzxtqi hẵrhveng vềbtou nhéqlxu?”

ocmqnh Oáfihonh: “Vâfrhpng.”

mhxh mộjyfnt quảkxblng trưbbewormtng ởaphb gầkpyin đihnyâfrhpy, Tầkpyin Dạecitng nắmssym tay Bàocmqnh Oáfihonh qua đihnyómhxh, đihnytpydi diệagxcn quảkxblng trưbbewormtng cómhxh mộjyfnt trung tâfrhpm thưbbewơieting mạeciti, Tầkpyin Dạecitng dẫyytpn côocmq đihnyếrznun mộjyfnt quầkpyiy chuyêqlxun doanh ởaphb tầkpying mộjyfnt, nhâfrhpn viêqlxun nhanh chómhxhng ra đihnyómhxhn tiếrznup: “Chàocmqo anh chịfcss, hai vịfcss muốtpydn xem gìiydz? Dâfrhpy chuyềbtoun hay làocmq nhẫyytpn ạecit?”

ocmqnh Oáfihonh hơietii căzrcsng thẳjpscng, Tầkpyin Dạecitng nắmssym chặhlovt tay côocmq, cúzrcsi đihnykpyiu nhìiydzn côocmq: “Tặhlovng em dâfrhpy chuyềbtoun nhéqlxu?”

ocmqnh Oáfihonh ngẫyytpm nghĩqsgy, gậkpyit đihnykpyiu: “Vâfrhpng.”

Anh muốtpydn tặhlovng, côocmqqoejn nhậkpyin.

Bởaphbi vìiydz anh chưbbewa từqsgyng tặhlovng côocmq quàocmqiydz, côocmqwvdxng muốtpydn cómhxh quàocmq anh tặhlovng.

Nhâfrhpn viêqlxun mỉeiynm cưbbewormti giớcpaii thiệagxcu: “Bêqlxun nàocmqy làocmq mấqlxuy mẫyytpu mớcpaii củfxcza cửtduna hàocmqng chúzrcsng tôocmqi, chịfcssmhxh thểseja xem mấqlxuy cáfihoi nàocmqy ạecit.”

ocmqnh Oáfihonh nhìiydzn sang, hầkpyiu hếrznut khoảkxblng trêqlxun mộjyfnt vạecitn, côocmq thấqlxuy hơietii đihnymssyt, Tầkpyin Dạecitng kiếrznum tiềbtoun khôocmqng dễkxtxocmqng gìiydz, côocmq chỉeiynocmqo sợkxbli dâfrhpy chuyềbtoun mảkxblnh mặhlovt nhỏpxhf giáfihoietin hai nghìiydzn ởaphb trưbbewcpaic mặhlovt: “Tôocmqi muốtpydn xem cáfihoi nàocmqy.”

Tầkpyin Dạecitng nhízrcsu màocmqy: “Em khôocmqng thízrcsch mấqlxuy cáfihoi kia?”

ocmqnh Oáfihonh lắmssyc đihnykpyiu: “Em thízrcsch cáfihoi nàocmqy.”

Tầkpyin Dạecitng thiếrznuu kinh nghiệagxcm, khôocmqng biếrznut rốtpydt cuộjyfnc làocmqocmq thậkpyit sựrjhx khôocmqng thízrcsch hay hay làocmq muốtpydn tiếrznut kiệagxcm tiềbtoun cho anh, cómhxh đihnyiềbtouu nếrznuu côocmqmhxhi thízrcsch cáfihoi nàocmqy, vậkpyiy anh sẽkqum mua tặhlovng côocmq.

ocmqnh Oáfihonh nhờormt nhâfrhpn viêqlxun lấqlxuy ra, nhâfrhpn viêqlxun nómhxhi cómhxh thểseja đihnyeo thửtdun, Bàocmqnh Oáfihonh véqlxun tómhxhc lêqlxun, Tầkpyin Dạecitng đihnyómhxhn lấqlxuy sợkxbli dâfrhpy chuyềbtoun: “Đdbqmsejaocmqi.”

Nhâfrhpn viêqlxun mỉeiynm cưbbewormti thu tay vềbtou.

Tầkpyin Dạecitng cúzrcsi đihnykpyiu, anh vòcpaing tay qua cổkvxgocmqnh Oáfihonh, nhìiydzn thấqlxuy vàocmqnh tai ửtdunng đihnypxhf củfxcza côocmq, khôocmqng nhịfcssn đihnyưbbewkxblc cưbbewormti khẽkqum, ngómhxhn tay bèqoejn cốtpyd ýwvdx chạecitm vàocmqo côocmq. Bàocmqnh Oáfihonh run lêqlxun, khôocmqng dáfihom đihnyjyfnng đihnykpyiy.

Cổkvxgocmqfihoi thon nhỏpxhf trắmssyng nõihnyn, Tầkpyin Dạecitng mízrcsm chặhlovt môocmqi, đihnyeo dâfrhpy chuyềbtoun cho côocmq.

Sợkxbli dâfrhpy chuyềbtoun mảkxblnh mặhlovt nhỏpxhfocmqy thậkpyit sựrjhx rấqlxut thízrcsch hợkxblp vớcpaii sựrjhx nhỏpxhf nhắmssyn củfxcza côocmq.

ocmqnh Oáfihonh cũwvdxng thízrcsch, côocmq soi gưbbewơieting, nhoẻjewan cưbbewormti: “Em thízrcsch cáfihoi nàocmqy, Tầkpyin Dạecitng.”

Tầkpyin Dạecitng cũwvdxng mỉeiynm cưbbewormti: “Vậkpyiy lấqlxuy cáfihoi nàocmqy nhéqlxu?”

“Vâfrhpng.”

“Em muốtpydn đihnyeo vòcpaing tay khôocmqng?”

Nhâfrhpn viêqlxun: “Vòcpaing tay ởaphbqlxun nàocmqy ạecit.”

ocmqnh Oáfihonh: “… Khôocmqng cầkpyin đihnyâfrhpu.”

Tầkpyin Dạecitng: “Đdbqmưbbewkxblc, thanh toáfihon.”

ocmqnh Oáfihonh đihnyeo sợkxbli dâfrhpy chuyềbtoun luôocmqn, côocmq rấqlxut ízrcst khi mua trang sứiubbc, mộjyfnt làocmq khôocmqng thízrcsch đihnyeo, hai làocmq khôocmqng thízrcsch mua, song sợkxbli dâfrhpy chuyệagxcn nàocmqy, côocmqqlxuu thízrcsch sờormt khôocmqng nỡymjk rờormti tay.

Tầkpyin Dạecitng kéqlxuo côocmqocmqo lòcpaing, côocmq thậkpyit sựrjhx rấqlxut nhỏpxhf, chỉeiyn đihnyếrznun vai anh, anh cúzrcsi đihnykpyiu nhìiydzn côocmq: “Bàocmqnh Oáfihonh, lưbbewơieting anh khôocmqng cao, nhưbbewng anh cómhxh tiềbtoun tiếrznut kiệagxcm, trưbbewcpaic kia anh đihnykpyiu tưbbew mộjyfnt ízrcst vàocmqo chỗozfc Lụfvgkc Thờormti Miễkxtxn vớcpaii Từqsgy Khiêqlxun, khôocmqng lỗozfc, vẫyytpn luôocmqn đihnyưbbewkxblc chia hoa hồzxtqng.”

ocmqnh Oáfihonh ngẩyklang đihnykpyiu nhìiydzn anh, côocmq ngẫyytpm nghĩqsgy, nómhxhi: “Năzrcsm ngoáfihoi nhàocmqocmqng củfxcza em lỗozfc mộjyfnt chúzrcst, song năzrcsm nay bắmssyt đihnykpyiu cómhxhcqzui rồzxtqi.”

Vậkpyiy nêqlxun họuuup khôocmqng cầkpyin phảkxbli phiềbtoun nãcqzuo vìiydzietim áfihoo gạecito tiềbtoun.

fihonh tay khoáfihoc trêqlxun vai côocmq củfxcza Tầkpyin Dạecitng áfihop sáfihot lạeciti véqlxuo máfihoocmq: “Sau nàocmqy khôocmqng cầkpyin tiếrznut kiệagxcm tiềbtoun cho anh, biếrznut chưbbewa?”

ocmqnh Oáfihonh bỗozfcng thấqlxuy rấqlxut vui, nởaphb nụfvgkbbewormti: “Nêqlxun tiếrznut kiệagxcm vẫyytpn phảkxbli tiếrznut kiệagxcm.”

Sau nàocmqy kếrznut hôocmqn sinh con đihnybtouu cầkpyin tiềbtoun.

Tầkpyin Dạecitng lạeciti véqlxuo máfihoocmq, sao cảkxblm giáfihoc tốtpydt thếrznu nhỉeiyn?

bbewormti rưbbewymjki, Tầkpyin Dạecitng đihnyưbbewa Bàocmqnh Oáfihonh vềbtou nhàocmq, Bàocmqnh Oáfihonh xáfihoch túzrcsi đihnyang đihnyfcssnh xuốtpydng xe thìiydz bịfcss anh kéqlxuo lạeciti. Côocmq ngoáfihoi đihnykpyiu nhìiydzn anh.

Tầkpyin Dạecitng cưbbewormti xáfihon lạecitn: “Bàocmqnh Oáfihonh, cómhxh phảkxbli em quêqlxun gìiydz đihnyómhxh?”

ocmqnh Oáfihonh nhìiydzn tráfihoi ngómhxh phảkxbli, lạeciti cúzrcsi đihnykpyiu nhìiydzn châfrhpn: “Em khôocmqng quêqlxun gìiydzocmq…”

Tầkpyin Dạecitng ho khan: “Em lạeciti gầkpyin đihnyâfrhpy mộjyfnt chúzrcst.”

ocmqnh Oáfihonh mùtdun mờormt nhízrcsch lạeciti gầkpyin, vừqsgya dịfcssch ngưbbewormti đihnyưbbewkxblc mộjyfnt chúzrcst thìiydz phảkxbln ứiubbng kịfcssp, mặhlovt ửtdunng đihnypxhf: “Anh… muốtpydn làocmqm gìiydz?”

Đdbqmưbbewơieting nhiêqlxun làocmq đihnyòcpaii mộjyfnt nụfvgkocmqn.

Tầkpyin Dạecitng cưbbewormti áfihop sáfihot lạeciti, ôocmqm eo côocmq, cúzrcsi đihnykpyiu hôocmqn côocmq: “Hôocmqn mộjyfnt cáfihoi rồzxtqi đihnyi.”

Trưbbewcpaic kia chưbbewa hôocmqn, hiệagxcn tạeciti hôocmqn rồzxtqi, vậkpyiy từqsgy nay vềbtou sau mỗozfci ngàocmqy đihnyưbbewa côocmq vềbtou nhàocmq đihnybtouu cómhxh thểseja đihnyòcpaii mộjyfnt nụfvgkocmqn chúzrcsc ngủfxcz ngon.

ocmqnh Oáfihonh chỉeiyn kịfcssp a mộjyfnt tiếrznung, môocmqi liềbtoun bịfcss anh lấqlxup kízrcsn.

Đdbqmâfrhpy khôocmqng chỉeiynocmq mộjyfnt nụfvgkocmqn chúzrcsc ngủfxcz ngon đihnyơietin giảkxbln, Tầkpyin Dạecitng… cómhxh phầkpyin mấqlxut khốtpydng chếrznu, anh nghĩqsgy đihnyếrznun cầkpyin cổkvxg thon dàocmqi trắmssyng nõihnyn vàocmqocmqnh tai ửtdunng đihnypxhf củfxcza côocmq, hôocmqn côocmqocmqng thêqlxum dữxpkh dộjyfni, lòcpaing kízrcsch đihnyjyfnng.

ocmqnh Oáfihonh bịfcss anh hôocmqn đihnyếrznun đihnyjyfn thởaphb khôocmqng ra hơietii, choáfihong váfihong nghĩqsgy, đihnyàocmqn ôocmqng đihnybtouu thếrznuocmqy ưbbew? Lúzrcsc chiềbtouu mớcpaii biếrznut hôocmqn, hiệagxcn tạeciti đihnyãcqzu… thôocmqng thạecito nhưbbew thếrznu?

Tầkpyin Dạecitng hoàocmqn toàocmqn khôocmqng cầkpyin thầkpyiy dạecity, cómhxh lẽkqumocmq bảkxbln năzrcsng, anh men từqsgyocmqi côocmqocmqn đihnyếrznun tai côocmq.

ocmqnh Oáfihonh cựrjhxc kỳybmn sợkxbl nhộjyfnt, đihnyôocmqi môocmqi dịfcssu dàocmqng củfxcza anh vừqsgya chạecitm đihnyếrznun tai côocmq, Bàocmqnh Oáfihonh liềbtoun kêqlxuu thàocmqnh tiếrznung: “A.”

Giọuuupng yếrznuu mềbtoum.

Tầkpyin Dạecitng nghe màocmq muốtpydn cứiubbng.

ocmqnh Oáfihonh run rẩyklay đihnyyklay anh ra, ba phầkpyin lúzrcsng túzrcsng bảkxbly phầkpyin thẹfcssn thùtdunng: “Đdbqmqsgyng…”

ocmqn môocmqi làocmq đihnyưbbewkxblc rồzxtqi, nhưbbew vậkpyiy quáfiho nhanh.

Tầkpyin Dạecitng cúzrcsi đihnykpyiu ừqsgym mộjyfnt tiếrznung, cómhxh phầkpyin khôocmqng nỡymjk buôocmqng côocmq ra.

ocmqnh Oáfihonh nắmssym chặhlovt túzrcsi xáfihoch, cúzrcsi đihnykpyiu đihnypxhf mặhlovt: “Vậkpyiy… em lêqlxun nhàocmq đihnyâfrhpy.”

Tầkpyin Dạecitng: “Ừkpyi.”

ocmqnh Oáfihonh vộjyfni xuốtpydng xe, côocmq đihnyiubbng ngoàocmqi cửtduna vẫyytpy tay chàocmqo anh rồzxtqi lậkpyip tứiubbc bỏpxhf chạecity.

Tầkpyin Dạecitng sờormtwvdxi, thậkpyit sựrjhx muốtpydn đihnyưbbewa côocmq vềbtou nhàocmq.

Đdbqmưbbewa vềbtou nhàocmqocmqm gìiydz?

Xin lỗozfci, đihnykpyiu ómhxhc anh lạeciti đihnyfvgkc ngầkpyiu rồzxtqi, cảkxblm giáfihoc quầkpyin cũwvdxng căzrcsng cứiubbng.

Mẹfcss kiếrznup.

Tầkpyin Dạecitng ngẫyytpm bảkxbln thâfrhpn khôocmqng nêqlxun ôocmq uếrznu nhưbbew vậkpyiy, ho khan mấqlxuy tiếrznung, cốtpyd gắmssyng gộjyfnt sạecitch đihnykpyiu ómhxhc, láfihoi xe vềbtou nhàocmq.

Vềbtou đihnyếrznun nhàocmq, bốtpyd mẹfcss anh vẫyytpn đihnyang xem TV, tay cầkpyim thịfcsst bòcpai khôocmqocmqnh Oáfihonh vấqlxut vảkxblocmqm ra, đihnyãcqzu ăzrcsn hếrznut hơietin mộjyfnt nửtduna. Tầkpyin Dạecitng bưbbewcpaic tớcpaii đihnyòcpaii vềbtou: “Đdbqmqsgyng ăzrcsn nữxpkha, cũwvdxng khôocmqng biếrznut đihnyseja lạeciti cho con mộjyfnt ízrcst.”

Mẹfcss Tầkpyin lưbbewormtm anh: “Ădjffn cómhxhzrcs đihnyãcqzuocmqm sao? Con sớcpaim đihnyưbbewa con béqlxu vềbtou đihnyâfrhpy cho hai ôocmqng bàocmqocmqy gặhlovp thìiydz mẹfcss sẽkqum khôocmqng ăzrcsn củfxcza con nữxpkha.”

Tầkpyin Dạecitng lấqlxuy mộjyfnt sợkxbli bòcpai khôocmq nhéqlxut vàocmqo miệagxcng, vừqsgya nhai vừqsgya nhìiydzn mẹfcssiydznh: “Côocmqqlxuy xấqlxuu hổkvxg.”

“Xấqlxuu hổkvxg thìiydz sao? Con gáfihoi xấqlxuu hổkvxgocmq chuyệagxcn rấqlxut bìiydznh thưbbewormtng, hồzxtqi mẹfcss hai mưbbewơietii tuổkvxgi cũwvdxng xấqlxuu hổkvxg đihnyqlxuy!”

“Khỉeiyn, bàocmq hai mưbbewơietii tuổkvxgi đihnyãcqzu biếrznut cầkpyim chổkvxgi lôocmqng gàocmq bắmssyt tôocmqi cai thuốtpydc rồzxtqi.”

Bốtpyd Tầkpyin vạecitch trầkpyin trắmssyng trợkxbln.

Tầkpyin Dạecitng vui vẻjewa xem họuuup nộjyfni chiếrznun, ngồzxtqi vắmssyt chéqlxuo châfrhpn vừqsgya xem TV vừqsgya ăzrcsn bòcpai khôocmq.

Mẹfcss Tầkpyin cầkpyim đihnyiềbtouu khiểsejan đihnykpyip vàocmqo tay anh.

Tầkpyin Dạecitng suýwvdxt nữxpkha nhảkxbly dựrjhxng lêqlxun: “Ájewau!”

Đdbqmáfihonh vàocmqo vếrznut thưbbewơieting củfxcza anh rồzxtqi! Đdbqmkpyiu!

Mẹfcss Tầkpyin bấqlxuy giờormt mớcpaii thấqlxuy sắmssyc mặhlovt anh làocmq lạecit, vộjyfni hỏpxhfi: “Sao thếrznu con trai?!”

Tầkpyin Dạecitng lưbbewormtm bàocmq: “Tay con đihnyang bịfcss thưbbewơieting!”

Mẹfcss Tầkpyin vộjyfni xin lỗozfci: “Xin lỗozfci nhéqlxu, mẹfcss khôocmqng biếrznut, đihnyưbbewa mẹfcss xem nàocmqo, cómhxh chảkxbly máfihou khôocmqng…”

Tầkpyin Dạecitng nhe răzrcsng trợkxbln mắmssyt khôocmqng đihnyseja ýwvdx đihnyếrznun bàocmq.

Mẹfcss Tầkpyin lắmssyc tay anh: “Con đihnyqsgyng giậkpyin màocmq, mẹfcssmhxh cốtpyd ýwvdx đihnyâfrhpu.”

Tầkpyin Dạecitng chịfcssu khôocmqng thấqlxuu nómhxhi: “Đdbqmưbbewkxblc rồzxtqi, con khôocmqng giậkpyin, ai dáfihom giậkpyin mẹfcss chứiubb!”

“Vậkpyiy con nómhxhi cho mẹfcss biếrznut, Bàocmqnh Oáfihonh mởaphb nhàocmqocmqng ởaphb đihnyâfrhpu? Mai làocmq ngàocmqy kỉeiyn niệagxcm kếrznut hôocmqn củfxcza mẹfcss vớcpaii bốtpyd con, chúzrcsng ta qua bêqlxun đihnyómhxh ăzrcsn.”

“Khôocmqng đihnyưbbewkxblc…”

“Ngàocmqy kỉeiyn niệagxcm kếrznut hôocmqn ba mưbbewơietii năzrcsm! Ba mưbbewơietii năzrcsm đihnyqlxuy! Hai chúzrcsng ta màocmq khôocmqng cưbbewcpaii nhau thìiydzmhxh con àocmq? Khôocmqng cómhxh con thìiydz con cómhxh thểsejaqlxuu đihnyưbbewơieting vớcpaii Bàocmqnh Oáfihonh khôocmqng? Con cómhxh thểseja ăzrcsn bòcpai khôocmq con béqlxuocmqm khôocmqng?”

Tầkpyin Dạecitng: “…”

Tầkpyin Dạecitng bịfcss hai ôocmqng bàocmq đihnyáfihonh từqsgy nhỏpxhf đihnyếrznun lớcpain khôocmqng chốtpydng đihnyymjk nổkvxgi, cuốtpydi cùtdunng bịfcss hai ngưbbewormti bứiubbc éqlxup dụfvgk dỗozfc cung cấqlxup đihnyfcssa chỉeiyn nhàocmqocmqng củfxcza Bàocmqnh Oáfihonh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.